1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cách làm sủng phi - Bích Vân Thiên (Full+đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 27/9/15

    2. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 11: Đánh nhầm số T___T

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 27/9/15

    3. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 12: Tín tức kinh đô

      Edit: tiểu lộc hàm

      Đội nhân mã chậm rãi tiến về phía biệt viện chút vui vẻ, lúc trước khi Hình Thượng Thiên và Uông thị vào ở biệt viện bọn họ cảm thấy rốt cuộc tháng ngày tươi đẹp cũng đến, nghĩ tới qua chưa tới non nửa năm, lại tới đám người nữa, chẳng lẽ lần này là Vương gia tự mình tới đây ? Ô ô, là quá hạnh phúc a!

      Trong ánh mắt chờ mong của mọi người, Lục Hành cưỡi ngựa uy phong lẫm lẫm đến, vài nha hoàn tò mò đến xem nhìn mà đỏ mặt, Xuân Nha túm lấy Phạm Vi nhịn được : "Nam nhân này là đẹp mắt."

      Phạm Vi gặp qua Lục Hành, làn da tuy rằng ngăm đen, nhưng ngũ quan đoan chính, tư thái đàng hoàng, là loại nam nhân ưu tú giống như các ngươi mau tới quỳ lạy dưới chân ta , chính xác mà là rất quý khí, =. = (này, tác giả, quý khí mà giải thích như vậy sao? Tác giả: _:)з" ∠)_)

      như thế, Lục Hành tại Hoài An Vương phủ kia cũng là kim cương vương lão ngũ, là tình nhân trong mộng của rất nhiều ma ma, nha hoàn, nhưng Lục Hành này nên là mắt cao hơn đầu hay là gần nữ sắc? Tóm lại, từ khi nguyên phối chết căn bản là chưa từng có tâm tư kia, cho nên người có ý với tuy nhiều, nhưng đến bây giờ vẫn là người vợ.

      Lục Hành luôn giữ lễ đối với chúng nữ nhân có ý với mình, cũng sớm tập mãi thành thói quen, lưu loát xuống ngựa, đến khi tới đoạn hành lang kia cảm thấy có ánh mắt nhìn mình rất mãnh liệt, có cảm giác như mũi tiễn xuyên vào da thịt lưng, theo tầm mắt đó nhìn lại, chỉ nhìn thấy ánh mắt của trong hai tiểu nha hoàn ở đó chăm chú nhìn , ánh mắt sáng trong suốt giống như thỏi vàng tỏa sáng, nhịn được hừ tiếng, nghĩ rằng quả nhiên là ở nông thôn, ngay cả nha hoàn cũng biết liêm sỉ như vậy.

      Xuân Nha đối diện với Lục Hành lại cảm thụ ngược lại, nàng kích động cầm lấy tay Phạm Vi : "Phạm Vi tỷ, tỷ thấy ? nhìn ta, nhìn ta." Khuôn mặt nhắn vì hưng phấn mà đỏ bừng.

      Phạm Vi xấu hổ gãi đầu : "Muội cảm thấy trừng muội sao?"

      Xuân Nha, ┭┮﹏┭┮

      Chiến tranh lạnh lâu rốt cuộc Uông thị và Hình Thượng Thiên cũng gặp nhau, nhưng phải là hòa hảo mà là vì người ở Vương phủ tới, tuy rằng nhưng cảm xúc của hai người vẫn có chút kích động, dù sao bị "lưu đày" ở biệt viện hoang sơn cùng cốc này non nửa năm, sớm chán ngấy nơi này, nhớ thương kinh đô phồn hoa.

      Lục Hành sau khi hành lễ, lập tức cầm thư đưa tới tay Hình Thượng Thiên, "Vương gia, Vương phi rất nhớ thương Lục gia và phu nhân, cố ý sai tiểu nhân mang theo vài thứ tới đây."

      Cao Điền cứng nhắc đứng bên cạnh Lục Hành, Lục Hành là chủ, là phó, Hình Thượng Thiên hỏi tất nhiên dám xen mồm, chỉ là nhìn bộ dạng giải quyết công việc bình thường khác của Lục Hành cảm thấy nôn nóng, ngươi tự coi mình là cái gì vậy chứ? Cho dù Lục gia thất sủng, ngươi so với ngài ấy cũng chỉ là nô tài, thái độ cái gì? Lại Lục phu nhân là thứ đích nữ của Chiêu Hòa vương, cho dù có Vương gia Chiêu Hòa vương này cũng thể coi thường.

      Ánh mắt Hình Thượng Thiên nhìn lướt qua danh sách, thế nhưng lại thấy con bò sữa, trong lòng có chút kinh ngạc, Cao Điền cảm thấy rốt cục cũng tìm được cơ hội chuyện, vội vàng a dua : "Đây là Vương phi cố ý chuẩn bị cho ngài, người Lục gia từ thích sữa bò, thích nhất là món bánh sữa*."

      "Làm phiền mẫu phi nhớ thương." Hình Thượng Thiên lại có vẻ vui vẻ gì, khuôn mặt dần trở nên trầm, xa như vậy mà còn tặng nhiều thứ như vậy, thế nhưng còn tặng luôn cả bò sữa trân quý như vậy, thứ này phải mỗi công huân thế gia nào ở kinh đô cũng có thể ăn, đây là có ý gì chứ? xem kĩ lại danh sách này lượt, quả nhiên nhìn thấy vài thứ như da và vài thứ linh tinh, đó là đồ len dạ làm trang phục mùa đông! Thứ này hoàn toàn xác nhận phán đoán của .

      Hình Thượng Thiên ngẩng đầu nhìn Lục Hành, biết người này là tâm phúc của phụ vương, vẫn luôn mang theo bên người, lúc này thế nhưng cho qua đây, là lo lắng an toàn dọc đường hay vẫn là có ý giám thị ? có chút nhìn thấu, Hình Thượng Thiên vừa quay đầu lại, vừa vặn bắt gặp ánh mắt của Uông thị, Uông thị hiển nhiên cũng nhìn thấy nội dung danh sách, nghi vấn của nàng cũng rất nhiều.

      "Phụ vương còn có phân phó cái gì ?"

      Lục Hành thấy Hình Thượng Thiên rốt cục cũng hỏi mục đích xuất hành lần này, ôm quyền : "Vương gia bảo Lục gia an tâm ở biệt viện đọc sách, tốt nhất là qua mùa xuân sang năm hãy trở về."

      "Làm càn!" Hình Thượng Thiên cả giận .

      Lục Hành quỳ xuống, miệng : "Tiểu nhân quá giới hạn ." Chính là sống lưng vẫn thẳng tắp, tựa hồ căn bản cảm thấy mình sai cái gì cả.

      Hình Thượng Thiên trong tay nắm chặt tờ dánh sách, trừng mắt nhìn Lục Hành, cơn tức trong lòng dâng trào, mặt lạnh như là hàn băng làm cho người khác run sợ.

      Rất nhanh... , nha hoàn ở ngoài cửa nhìn thấy Lục Hành đến vừa vênh váo tự đắc bị người tha ra ngoài, sau đó bị trói băng ghế, tiếng đánh bùm bụp vang lên, trong chốc lát đó sắc mặt trắng bệch, thống khổ kêu lên.

      Cố Tương tắm giặt sạch , mái tóc đen dài chạm đất, Phạm Vi đứng phía sau giúp nàng chải tóc, Liễu Chi chọn quần áo cho Cố Tương, mà Xuân Nha đứng phía trước sửa móng tay cho nàng miệng nhàn rỗi: "... Người nọ cưỡi con ngựa cao to, thoạt nhìn dũng mãnh biết bao."

      "Ah, tên là gì a?" Cố Tương hứng thú hỏi.

      Phạm Vi : "Di nương, tên Lục Hành, là quản làm việc ở tiền viện, rất được Vương gia coi trọng ."

      "À." Cố Tương có chút buồn ngủ, bình thường Hình Thượng Thiên sớm tới đây, nhưng hôm nay lại chậm chạp có tin tức, nàng suy nghĩ biết hôm nay người mà vương phủ cử đến có mang theo tin tức gì hay ? Nàng có phải cần chờ nữa hay ? Nhưng là lại cảm thấy... , lãnh đạo gì, nàng cứ ngủ mình như vậy cũng tốt lắm?

      Cố Tương bên này thầm rối rắm, Xuân Nha và Liễu Chi lại cãi nhau, hai người càng càng tốt, cuối cùng Xuân Nha chống nạnh : "Lục Hành trừ bỏ có chút đen có cái gì tốt?"

      "Ngươi là bị làm cho mờ mắt, ngươi biết cái gì? biết có bao nhiêu nương bị hủy trong tay đâu." Liễu Chi rất thông minh, rất nhanh chóng tìm ra mấu chốt, nhưng có đôi khi tính tùy hứng nổi lên quên hết tất cả.

      Phạm Vi cau mày : "Di nương còn ở đây, các ngươi ăn như vậy còn ra thể thống gì nữa?"

      Hai người lập tức dám hé răng, Cố Tương nhìn thấy mà buồn cười, phất ra ra tỏ vẻ sao cả : "Thấy các ngươi tranh cãi đến mặt đỏ tai hồng, ta ra lại muốn nhìn chút xem Lục Hành này rốt cuộc là người như thé nào, nhưng..., Xuân Nha, phải lần trước ngươi có , ở biệt viện này bộ dạng Chiêu Trữ ca ca của ngươi tuấn tú nhất sao?"

      Xuân Nha vẻ mặt đau khổ, nghiêm trang , "Di nương, đó là khi nô tỳ còn trẻ nên vô tri..."

      Cố Tương cười thiếu chút nữa đau sốc hông, ôm chén trà cười nửa ngày, cuối cùng thấy ánh mắt oai oán của Xuân Nha đáng thương rốt cục cũng ngừng cười, muốn đặt câu hỏi ngoài cửa có tiếng nha hoàn hô: "Di nương, Lục gia phái nhân tới đây."

      "Nhanh, mau gọi vào." Cố Tương nghĩ rằng, rốt cục cũng đến rồi, A Di Đà Phật, có thể ngủ rồi.
      nkhanh3324, Happyanh, gemikat41 others thích bài này.

    4. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      nkhanh3324, Happyanh, gemikat41 others thích bài này.

    5. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 14: Rời nhà trốn người nào đó
      edit: tiểu lộc hàm

      Chờ khi Hình Thượng Thiên tới xem, Cố Tương ôm đầu khóc, ánh mắt hồng hồng thoạt nhìn đáng thương cực kỳ, nàng nhìn thấy Hình Thượng Thiên sửng sốt, nhưng rất nhanh lao tới bên ôm thắt lưng bên ủy khuất : "Lục gia, ngài như thế nào lại đến đây."

      Hình Thượng Thiên thuận thế ôm Cố Tương an vị ở mép giường, thấy trong phòng có chút lộn xộn hỏi: "Ngươi làm sao vậy? Hơn nửa đêm khóc nháo cái gì?"

      Cố Tương dúi đầu vào trong lòng Hình Thượng Thiên, tựa hồ như vậy mới có thể được an ủi chút:"Vừa rồi khi ngủ có cái gì đè nặng nên thiếp, làm thiếp nghẹn thở nổi."

      Hình Thượng Thiên có chút khó hiểu, nhưng vẫn với nha hoàn đứng hầu bên: "Các ngươi hầu hạ di nương như thế nào hả?"

      Phạm Vi và Xuân Nha vội vàng quỳ xuống, Phạm Vi có chút hiểu : "Vừa rồi chúng nô tỳ ngủ ở gian ngoài, bỗng nhiên nghe thấy di nương thét chói tai, vội vàng tiến vào nhưng cái gì cũng nhìn thấy, chỉ có mình di nương khóc." Phạm Vi đánh giá sắc mặt Hình Thượng Thiên cẩn thận .

      "Thiếp nghẹn khó chịu..." Cố Tương xong sợ hãi cọ cọ thân thể vào trong lòng Hình Thượng Thiên, nàng là sợ hãi: "Thiếp cảm thấy giống như bị người ta khống chế thân thể, thể động đậy, thiếp rang tỉnh lại, nhưng khí lực mở mắt cũng có, giống như có tảng đá đề nặng cơ thể, đặc biệt khó thở."

      Hình Thượng Thiên nhíu mày, cảm thấy giống như là bị quỷ áp giường.

      Xuân Nha nghe xong lời này, nghĩ nghĩ : "A, nô tỳ hiểu rồi, di nương phỏng chừng là mình ngủ quen nên mới bị quỷ áp giường." Xuân Nha còn chưa xong bị Phạm Vi bịt mồm lại mắng: "Ngươi cái gì vậy, cái gì mà là mình ngủ quen." Xuân Nha có điểm oan uổng : "Ta là , làm sao lại lôi kéo ta, lúc trước khi Lục gia ở cùng di nương có việc gì..."

      Chiêu Trữ ở bên nghe mà thiếu chút nữa bị chọc giận đến ngất , Cố di nương, ngươi quá thủ đoạn a, cái gì mà quỷ áp giường? Kỳ là muốn lôi kéo Lục gia của chúng ta đến bên cạnh ngươi thôi, vừa rồi nhất định là để cho nha hoàn canh ở ngoài cửa, chỉ cần nhìn thấy Lục gia lại đây là diễn ngay vở này, ngươi cho là ta nhìn ra sao? Lục gia, ngài mau tỉnh lại, trăm vạn lần đừng cho nàng ta được như ý, Chiêu Trữ mặt nghẹn đỏ bừng, nội tâm điên cuồng gào thét.

      Chỉ tiếc tại trong lòng Hình Thượng Thiên chỉ nhớ thương Cố Tương, chút cũng để ý tới biểu tình của Chiêu Trữ, nghe Xuân Nha mà bất đắc dĩ sờ sờ đầu Cố Tương: " khắc cũng ngừng, cứ thích quấn quít lấy người khác." xong quay đầu với Chiêu Trữ: "Hôm nay ở lại đây."

      Cố Tương cảm thấy tối hôm nay biến cố này có điểm quỷ dị... , nàng ràng là vui vui vẻ vẻ mình ngủ, Hình Thượng Thiên là cái lò sưởi lớn, nếu là mùa đông ôm ngủ rất tốt, rất ấm áp, nhưng mùa hè cảm thấy quá nóng a, ┭┮﹏┭┮

      Mà hôm nay phải ngủ ở chỗ đại lão bà sao?

      "Lục gia, hôm nay phải nghỉ ở chỗ phu nhân..." Cố Tương thấy mình vừa ra sắc mặt Hình Thượng Thiên càng u, vội vàng câm mồm lại, nàng cảm thấy đầu óc mình tại bị úng nước rồi, phải ràng hay sao? Nàng làm sao dám nghĩ rằng Hình Thượng Thiên mê luyến mình đến mức nửa đêm dời giường đại lão bà tìm nàng, chỉ có khả năng thôi đó là hai người lại cãi nhau, -_-|||

      Cố Tương cũng phải đứa ngốc, cũng có khả năng đắc tội với Hình Thượng Thiên, nhưng muốn lần nữa đưa đến trước mặt Uông thị, nàng chỉ là tiểu thiếp, còn chưa có mặt mũi đến như vậy đâu.

      Hình Thượng Thiên thấy Cố Tương thông minh cúi đầu lời nào, thế này mới nhẫn nuốt xuống tức giận, rửa mặt chải đầu xong ôm Cố Tương nằm ở giường, dùng bàn tay to vỗ vỗ vai Cố Tương, nhớ tới chuyện Cố Tương gặp ác mộng : "Đừng sợ, ta ở trong này có tiểu quỷ nào dám tới tìm nàng."

      Cố Tương trong lòng được trấn an, sợ đó là gạt người, lúc này đúng là cần nam nhân để dựa vào, nàng cẩn thận nghiêng đầu lại gần.

      Hình Thượng Thiên thấy Cố Tương chớp mắt nhìn , thoạt nhìn rất là đáng thương, nhịn được cúi đầu hôn lên trán nàng : "Ngủ , hôm nay ."

      Cố Tương lên tiếng: "Vâng." Thanh của Hình Thượng Thiên trong bóng đêm nghe đặc biệt ấm áp, Cố Tương nhịn được dùng sức tựa vào trong lòng , thân thể nam nhân như ấm lô, nóng rực làm cho người ta khó chịu, nhưng cũng khiến cho ta có cảm giác an ổn nên lời, Cố Tương cứ thế yên ổn mà ngủ, tựa vào trong lòng Hình Thượng Thiên.

      Hình Thượng Thiên nghe thấy tiếng thở nhàng của Cố Tương biết là ngủ say, lại cúi đầu nhìn bàn tay của Cố Tương nắm chặt lấy ống tay áo của tựa hồ sợ chạy trốn, ánh mắt của tự giác dịu dàng, nghiêng đầu dựa vào cổ Cố Tương, cũng nhắm hai mắt lại.

      đáng kinh ngạc, Hình Thượng Thiên vốn tưởng rằng suy nghĩ ngàn vạn khó có thể vào giấc ngủ, nhưng cũng lập tức ngủ, hơn nữa còn ngủ rất sâu.

      Buổi sáng ngày hôm sau, khi Cố Tương tỉnh lại Hình Thượng Thiên sớm thấy tăm hơi, nghe sáng sớm xuất môn rời , điều này làm cho Cố Tương bắt đầu hoài nghi chuyện ngày hôm qua có phải là giấc mộng hay ?

      Sau đó mấy ngày liền đều nhìn thấy Hình Thượng Thiên, mọi người đều Lục gia bị chọc tức cho nên rời nhà ra ngoài... , quýnh, Cố Tương cảm thấy dựa theo tính tình kia của Hình Thượng Thiên đến mức làm chuyện có tiền đồ như vậy, nhưng là nàng vẫn rất đồng tình với Hình Thượng Thiên, dù sao cũng là cha ruột mình làm ra chuyện như thế cơ mà?

      Cho dù là nhi tử do vợ sinh ra, nhưng cũng là người a, sao lại mong gặp mặt như vậy?

      Nhưng ngay sau đó Cố Tương lại có chút rầu rĩ vui, nàng rốt cục cũng ý thức được, nàng cũng là vợ bé, về sau nàng sinh nhi tử có phải cũng đáng thương như vậy hay ? Nhưng mà nghĩ lại lại cảm thấy có khả năng, Hoài An vương là loại người nào nàng biết, nhưng thông qua mấy ngày nay ở chung, nàng biết Hình Thượng Thiên là người thế nào, trong lòng nhất định là muốn, chính phải trải qua thống khổ như vậy, làm sao có thể để cho bi kịch tái diễn người đứa con của mình?

      Cố Tương lạc quan nghĩ, được mang theo nhi tử rời nhà ra ngoài sống mình, cuộc sống tự do tự tại, phải để ý ánh mắt người trong đại gia tộc. Sau đó, nàng phát huy trí tuệ của nữ xuyên qua, tuy rằng xà phòng, dầu gội đầu, chất hóa học linh tinh gì đó nàng phát minh được, nhưng khẳng định còn vài thứ khác có thể làm, mang theo nhi tử, lấy danh của Hoài An vương phủ ai dám bắt nạt nàng, có thể phát triển làm giàu, sống tốt.

      bắt đầu là sợ hãi vận mệnh của bản thân, Cố Tương cuối cùng cũng đắm chìm trong tương lai nàng mặc sức tưởng tượng, có vẻ thể tự thoát ra được , -_-|||

      Hình Thượng Thiên có trở về, khí biệt viện có chút áp lực, nhưng ngày vẫn trôi qua, Uông thị phi thường bình tĩnh cho bắt hai gã sai vặt dám bàn luận cuộc sống khổ bức của Lục gia lại, trực tiếp phạt hai mươi đại bản rồi phát mại ra ngoài, ai cũng biết hậu quả sau khi bị đuổi , tuyệt còn đường sống! Giết gà dọa khỉ như thế, biệt viện còn ai dám nhắc tới việc này, sau đó Uông thị gọi người đem đồ đạc Vương phủ mang đến sắp xếp lại, đồ đạc quả ít, ba mươi xe la đồ dùng ăn mặc các thứ, Uông thị cẩn thận kiểm kê, sau đó đưa đến khố phòng, đến khố phòng cần phân phát cũng đều phân phát, tỷ như vải dệt, giống như của phương tây, phần Cố Tương thành đống.

      Phạm Vi và Liễu Chi gặp qua ít thứ tốt, tất nhiên cảm thấy kỳ quái, nhưng Xuân Nha như vậy, nàng thấy lần ngạc nhiên lần, mỗi lần đều kêu lên, di nương thứ này xinh đẹp, di nương đây là đũa dung để ăn cơm sao, sao có thể tinh xảo nhw thế? Cố Tương mỗi lần đều cười ha ha đáp lời nàng ấy, nàng cảm thấy Xuân Nha có chút ngốc nghếch, có đôi khi lời nàng ấy ra mà suy nghĩ, có đôi khi lại rất đúng, làm cho cuộc sống bình tĩnh của nàng tăng thêm ít lạc thú, trọng yếu nhất là Xuân Nha đối với nàng trung tâm, có thể chỉ cần Cố Tương muốn Xuân Nha mặc kệ hợp hay hợp quy củ, có đúng hay đúng, nàng ấy đều làm, quan điểm này khiến cho Cố Tương cảm thấy khó có được.

      Vật liệu may mặc cũng đa dạng, Cố Tương cho vài nha hoàn hai bộ quần áo mới, còn bản thân cũng làm ít, về phần thực phẩm để sử dụng cũng là loại khó có được, nàng nhân cơ hội này cũng thuận tiện sửa sang lại đồ đạc của mình, phát , rất tuyệt, mấy tháng này nàng lại có thêm ít của cải, trang sức được tặng thêm được cái hộp , trong đó quý giá nhất là cây trâm gắn hồng ngọc, dùng ngón tay nâng cây trâm kia cài vào trong tóc, vừa thấy thêm quý khí mười phần, đây là Hình Thượng Thiên thưởng, hiển nhiên là vô giá, nàng cảm thấy cho dù lúc này bị đuổi ra ngoài, ít nhất bị chết đói, cầm mấy món này làm kinh doanh, còn có thể kiếm ít đâu. -_-|||

      Sau đó Cố Tương lại nghe thấy thứ Vương phủ tặng còn có con bò sữa cảm thấy trong lòng ngứa ngáy chịu được, trước kia nàng ghét nhất là uống sữa, bởi vì từ bị mẹ cưỡng ép bắt uống, có chút ám ảnh, nhưng khi được uống nó nữa nàng lại cảm thấy thứ này cũng khiến cho người ta hoài niệm, đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là... Cố Tương cảm thấy bản thân dù phải là bình địa nhưng vẫn nhấp nhô bằng người ta, vẫn nên tẩm bổ chút. ╮(╯▽╰)╭

      Muốn dùng sữa bò cũng khó, Uông thị cũng phải là người hà khắc, ngược lại còn thường xuyên quan tâm Cố Tương, làm cho nàng rất là thụ sủng nhược kinh, ngày đó, Thanh Hoa dẫn theo hai mama mang sữa bò tới đến chỗ nàng, Cố Tương ngờ lại đưa nhiều như vậy, Thanh Trúc giải thích do hương vị rất quái lạ, người bình thường thích lắm, mỗi ngày đều có thùng lớn, bảo Cố Tương cần phải áp lực, muốn ăn bao nhiêu tự mình đến lấy, Cố Tương ngẫm lại mùi vị của sữa, quả cũng phải ai cũng có thể thích ứng.

      Chờ Thanh Hoa rồi, Cố Tương vòng quanh thùng gỗ đựng sữa nửa ngày, nàng cho dù là đầu heo cũng uống hết chỗ này nha, chỉ tiếc sữa chua cần khuẩn lactobacillus nàng làm được, quá trình làm pho mát cũng rất phức tạp nàng cũng thể làm ra, quýnh, hóa ra nữ xuyên qua cũng phải việc gì cũng có thể làm, có phụ liệu, có công nghệ, cho dù có nguyên liệu tốt nhất cũng chỉ là nguyên liệu mà thôi, -_-|||

      Nhưng ngày hôm sau, Cố Tương nghĩ ra được biện pháp, ta làm được mấy món đặc biệt kia nhưng có thể thay đổi làm bánh bao, điểm tâm linh tinh gì đó a, Cố Tương nhiệt tình tăng vọt, sai vài cái nha hoàn mời đầu bếp biệt viện tới hỗ trợ, sau vài ngày làm ra rất nhiều loại bánh, nhưng ngon nhất chính là bánh bao sữa , đây là loại bánh ở đại thường có sẵn ở khu hàng đông lạnh, khi đó nàng thích nhất là mua loại bánh bao này, sau đó chiên trong dầu, thành phẩm có màu vàng tươi ngon, khi ăn mùi sữa thơm nồng, da giòn nhân mềm, hương vị rất thơm ngon, nàng từng nghe Hình Thượng Thiên thích nất là món bánh sữa, tóm lại lúc nào cũng đều nhớ sở thích của lãnh đạo, điểm ấy khẳng định là đúng đắn.

      Vài ngày sau Hình Thượng Thiên trở lại, Chiêu Trữ nhìn thấy , lập tức đỏ hồng đôi mắt, nghe đồn Hình Thượng Thiên đáng thương bị vứt bỏ ở biệt viện này, Vương phủ cũng được trở về, tình cảnh nan kham, càng nhìn chủ tử nhà mình càng cảm thấy lòng chua xót, Hình Thượng Thiên thấy bộ dạng của Chiêu Trữ rất là bất đắc dĩ, cảm thấy Chiêu Trữ này cái gì cũng tốt, chỉ là có đôi khi khó tránh khỏi quá đa sầu đa cảm .

      Chiêu Trữ tìm hai nha hoàn hầu hạ Hình Thượng Thiên rửa mặt chải đầu, Lục gia mấy ngày nay tựa hồ màn trời chiếu đất, gương mặt hốc hác hơn, quần áo cũng nhiều nếp nhăn, giầy đầy tro bụi, Chiêu Trữ cũng dám hỏi nơi nào, chỉ có thể tâm hầu hạ.

      Trong lúc Chiêu Trữ báo cáo những chuyện xảy ra trong biệt viện với Hình Thượng Thiên, cơ hồ là cáo trạng chuyện Cố Tương dùng sữa bò: "Cố di nương cũng là, mỗi ngày đều lấy thùng lớn sữa bò, bản thân uống hết cho bọn nha hoàn cũng , thế nhưng lại lấy sữa bò làm bánh bao linh tinh gì gì đó, đem vài đầu bếp ép buộc đến tiếng oán than dậy đất, quan trọng nhất là Lục gia ngài ở bên ngoài lâu như vậy, thế nhưng cũng có hỏi câu khi nào trở về, chỉ lo bản thân vui chơi giải trí ."

      Hình Thượng Thiên bình tĩnh gì, Chiêu Trữ càng càng vui vẻ, nghĩ rằng ta rốt cục cũng tố cáo Cố di nương rồi, hừ, kết quả chờ đến khi tới Hà Hoa viện, Hình Thượng Thiên thấy Cố di nương cười khanh khách ra đón, mặt thế nhưng lại nở nụ cười theo vào! !

      Nở nụ cười?

      Chiêu Trữ sửng sốt hơn nửa ngày, mới theo vào trong, vừa vào ngửi thấy mùi sữa thơm nồng.

      Cố Tương nhanh chóng cho người mang sản phẩm của mình dâng lên, Hình Thượng Thiên nhìn thấy điểm tâm, ánh mắt cuối cùng cũng dừng lại bánh sữa thích nhất ăn, nắm tay Cố Tương trầm mặc nửa ngày, chỉ câu: "Chỉ sợ cả biệt viện này chỉ có nàng nhớ thương ta, biết ta thích ăn bánh sữa bò."

      Chiêu Trữ tròng mắt đều muốn lòi ra, ⊙︿⊙ cảm thấy Cố Tương nhất định là hạ cổ thuật gì lên người Lục gia của , tuyệt đối là vậy! !
      nkhanh3324, Happyanh, gemikat50 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :