1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cách làm sủng phi - Bích Vân Thiên (Full+đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Hoàng hậu có....ra ?
      LạcLạc thích bài này.

    2. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      dung nhan như hoa như ngọc giờ bị phá hủy rồi :yoyo59:
      LạcLạc thích bài này.

    3. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      sao nhanh thế nhỉ?:039::039::039: :th_23::th_23::th_23:tui mới làm đc 2 trang thui mà:00::00::00::00:. Chủ nhật đăng vậy:th_74::th_74::th_74:

    4. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 101

      Edit: tiểu lộc hàm

      Tuyết rơi ngừng, trong lều trại thái tử Hình Thượng Thiên mặc khôi giáp màu bạc, tư thế oai hùng cao ngất, trong tay cầm kiếm mà là cầm bút viết lung tung trang giấy, viết được hơn nửa dừng lại, hơi chút do dự rồi lại cảm thấy hài lòng vo viên trang giấy vứt bỏ, lần nữa viết trang giấy mới.

      Chiêu Trữ ở bên mài mực nhịn được nghĩ, biết bệnh tình của Cố lương đệ như thế nào rồi, mấy ngày trước đây, có tin báo rằng đưa Thiên Bảo Trình tiểu nhi tử của Thiên Cát tới đó, biết có thay đổi được gì ? Nhưng nhìn dáng vẻ này của thái tử điện hạ, hiển nhiên là rất lo lắng, thư này viết từ giờ ngọ ... đến bây giờ còn chưa viết xong nữa.

      Hình Thượng Thiên nhìn chữ viết giấy đều là lo lắng, nhưng bản thân lại thể nhìn đó rốt cuộc là muốn an ủi hay là vạch trần vết sẹo?

      Hiển nhiên lúc này đây viết gì cũng thích hợp.

      Hình Thượng Thiên đơn giản viết mảnh giấy đó , vén cửa lều ra ngoài, bên ngoài tuyết rơi nhiều, rất khó tưởng tượng ở Dương Châu ấm áp kia cũng có tuyết rơi nhiều như thế, khí ngày hôm nay rất quỷ quái... Bốn phía trắng xoá mảnh, Hình Thượng Thiên tới dưới tàng cây, ở góc sáng sủa có chiếc lá phong rơi xuống, xoay người nhặt lên, nhớ tới chuyện, ánh mắt rốt cục cũng bỏ bớt lo lắng, làm dịu tinh thần căng thẳng nhiều ngày nay.

      Cách đó xa hai binh sĩ cố ngẩng về phía bên này, binh sĩ có gương mặt dài như trái bí đao hỏi người còn lại: "Ngươi thấy thái tử điện hạ làm cái gì ?"

      "Hình như là nhặt lá phong rồi nở nụ cười." Binh sĩ nhớ tới Hình Thượng Thiên cười, nhịn được kinh dị .

      "Ngươi là đồ ngốc, thái tử điện hạ làm sao có thể cười với cái lá phong chứ?"

      "Là ."

      Binh sĩ mặt trái bí đao nghe xong ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ: "Suy nghĩ của Thái tử điện hạ, tiểu binh như ta và ngươi tất nhiên là thể hiểu nổi ..."

      "Cho nên… "

      "Cho nên! Ta dám khẳng định, chiếc lá phong đó nhất định có liên quan đến chiến dịch lần này của chúng ta, có thể là chuẩn bị mai phục cách rừng phong trăm dặm?" Binh sĩ có khuôn mặt bí đao ra vẻ hiểu .

      "..." binh sĩ khác hung hăng đạp tiểu binh có khuôn mặt bí đao, mắng: "Ngu ngốc, trở về ngủ , chỉ vớ vẩn."

      "Này, ngươi cảm thấy ta đúng ? Thái tử điện hạ minh thần võ làm sao có thể cầm cái lá phong rụng đến ngẩn người được..." Hai người càng lúc càng xa, đường lưu lại dấu chân lẫn lộn, tất cả những lời đó đều lọt vào trong lỗ tai thính của Chiêu Trữ, xấu hổ ho khan tiếng, nhìn Hình Thượng Thiên nghẹn đỏ cả mặt, do dự trong chốc lát mới : "Điện hạ, có muốn thần giải quyết hai người kia..."

      Hình Thượng Thiên dừng lại, kiên nhẫn phất phất tay : " cần!"

      Vài ngày sau Cố Tương lại nhận được phong thư đựng lá phong, cũng chỉ có cái lá phong mà thôi, Cố Tương nhìn lại nghĩ đến thời gian còn ở biệt viện, vẻ mặt đều là ý cười, Thiên Bảo Trình ở bên cạnh bắt mạch cho Cố Tương có chút ngạc nhiên nhìn chằm chằm, biết Cố Tương cười cái gì, hỏi: "Nương nương, mặc dù lá diệp có chút dược tính, nhưng hề có tác dụng với bệnh đậu mùa."

      Cố Tương, = =

      Đại ca, ngươi nghĩ nhiều!

      Mắt thấy khí giữa hai người trở nên xấu hổ, Xuân Nha hợp thời , "Nô tỳ bảo phòng bếp làm chút bánh sữa, Thiên lang trung, ngài có muốn ăn chút hay ?"

      Thiên Bảo Trình nghe xong bình tĩnh quay đầu, : "Bánh sữa thích hợp với thân thể suy nhược, thiếu máu, suy dinh dưỡng, người sau khi bị bệnh nên dùng, từ ta ít sinh bệnh nên dùng, chuẩn bị cho nương nương của các người nhiều chút, buổi sáng ngài ấy mới ăn chén cháo, là quá ít ."

      Xuân Nha, = =

      A a a, lang trung nghiêm túc này rốt cuộc là từ đâu tìm đến đấy! ! !

      đợi Xuân Nha oán thầm xong, chợt nghe Thiên Bảo Trình chỉnh sửa trang phục bỏ thêm câu: "Nhưng mà gần đây thân thể ta có chút hư nhược, ra có thể ăn hai miếng, mang tới phòng ta là được."

      Xuân Nha, = =

      Chờ chẩn mạch xong, Thiên Bảo Trình : "Nương nương chỉ cần nhịn hai ngày nữa đáng ngại , chỉ là người lưu lại vết sẹo..." xong quan sát ánh mắt của Cố Tương, mặt chút thay đổi : "Chỉ sợ về sau còn được thái tử điện hạ sủng hạnh nữa."

      Cố Tương, ┭┮﹏┭┮

      Chuyện này cần ngươi đâu, ta chỉ soi gương thôi, chẳng lẽ ngươi muốn ta phải khổ sở khóc lóc mới chịu hay sao? Đây là lang trung cứu người gì chứ, phải là sát thủ chuyên cầm dao đâm thêm vào miệng vết thương của người ta mới đúng!

      Dường như ánh mắt của Cố Tương quá “nóng bỏng”, lần đầu tiên Thiên Bảo Trình cảm nhận được ‘chăm sóc” từ người bệnh, vội vàng quay mặt , đứng lên : "Ta đây cáo từ ."

      Cố Tương, nàng có thể đánh bại người này sao?

      Buổi tối khi ngủ, Cố Tương cảm thấy toàn thân ngứa, nàng biết đây là mụn nước người tróc vảy, nàng liều mạng chịu đựng sờ vào, nhưng nếu chỉ có chỗ tốt, toàn thân cao thấp của nàng đều là mụn nước làm sao có thể nhịn được đây? Cuối cùng Cố Tương chỉ có thể bất đắc dĩ đứng lên, nàng thấy vẻ mặt lo lắng của Xuân Nha, : " ra ngoài với ta chút."

      "Nương nương bên ngoài lạnh lắm."

      "Lạnh ngứa như vậy nữa." Cố Tương .

      Xuân Nha vừa nghe vậy, phủ thêm cho Cố Tương áo choàng lông dày, ra tới cửa, trận gió lạnh thổi tới lập tức khiến Cố Tương thanh tỉnh vài phần, nàng và Xuân Nha tới hoa viên, tuy rằng là mùa đông nhưng vì sắp qua năm mới, các cung nữ cố ý treo thêm đèn lồng và mảnh lụa hồng, cách mười bước lại có cái đèn lồng chiếu sáng khiến sân viện có vẻ sáng ngời.

      Cố Tương ngồi mặt đất nặn quả cầu tuyết, nhịn được áp lên mặt, cảm giác lạnh lẽo làm giảm cảm giác ngứa ngáy, nàng thoải mái thở phào nhõm, : "Xuân Nha, ngươi xem, nếu thái tử điện hạ nhìn thấy dáng vẻ này của ta có ghét bỏ ta ?" Cố Tương nhìn đèn lồng xa xa, trong đôi mắt là ánh đèn màu cam ấm áp, tự giác nhớ tới Hình Thượng Thiên ở Dương Châu xa xôi.

      Xuân Nha mín môi, đỏ đôi mắt : " , thái tử điện hạ phải là người như thế, lúc trước khi còn ở biệt viện... , thái tử điện hạ rất thích nương nương..."

      "Cho dù thái tử điện hạ nghĩ tới, nhưng ở hậu cung luôn có nhiều nữ nhân như vậy, ngày có thể, hai ngày có thể, thời gian lâu, thái tử có thể chống đỡ được tấn công của những nữ nhân kia sao? Ngay cả ta mỗi lần nhìn thấy gương mặt này trong gương cũng đều cảm thấy quá dọa người, huống chi là điện hạ? Hồng nhan chưa già đoạn, mà ta được hưởng phúc của hồng nhan, cũng nên nghỉ ngơi." Cố Tương phải là người lạc quan đến mù quáng, nàng cố nghĩ thông suốt mọi việc, nhưng dù sao sau khi khỏi bệnh cũng để lại sẹo, nàng cũng bắt đầu tự đả thông tư tưởng cho bản thân dần .

      Nghĩ đến về sau có thể thất sủng, tuy rằng nàng cảm thấy đau khổ muốn chết, nhưng chút cũng thể trách cứ Hình Thượng Thiên, bởi vì Cố Tương biết Hình Thượng Thiên cũng phải là thánh nhân, sao có thể chuyện đương thắm thiết với nữ nhân mặt đầy sẹo.

      " ." Xuân Nha sắp khóc, từ khi Cố Tương bị đậu mùa, người lo lắng nhất chỉ sợ là Xuân Nha , người chỉ gầy vòng mà lúc nào cũng dễ dàng bật khóc sướt mướt, khiến Cố Tương cảm thấy người mắc bệnh đậu mùa phải là nàng luôn.

      "Ngươi cần an ủi ta, ta tự có suy nghĩ." Cố Tương cúi đầu nắm vốc tuyết áp lên mặt, cảm thấy cảm giác nóng ngứa lại giảm bớt vài phần, : "Ta có oán giận gì, đứa bé trong bụng vẫn rất tốt, thái tử điện hạ đến bây giờ vẫn còn nghĩ đến ta, vậy là đủ rồi... , chỉ cần sau này quên đoạn tình cảm giữa chúng ta là ta cảm thấy mãn nguyện."

      Xuân Nha rốt cục nhịn được bật khóc, nước mắt rơi ngừng tuyết, biến thành vòng tròn, giống như vết thương trong lòng nàng bị vạch trần, rất đau, nàng ấy có cách nào tưởng tượng Cố Tương đẹp như vậy sau này bị biến thành dáng vẻ gì, càng có cách nào tưởng tượng tình cảm thái tử điện hạ giành cho Cố Tương ngày càng phai nhạt.

      "Ngoan, đừng khóc, chúng ta trở về thôi, chốc lát nữa Liễu Chi lại đây trông thấy rồi lại lải nhải lẩm bẩm thôi ." Cố Tương bất đắc dĩ vỗ vỗ bả vai Xuân Nha, rồi lại bồi thêm câu: "Ta còn nghĩ vạn nhất ta có chuyện gì xin thái tử điện hạ khai ân thả tất cả các ngươi , ngay cả đồ cưới của ngươi và Liễu Chi ta đều chuẩn bị tốt, nhưng xem ra, bệnh này của ta có vẻ càng ngày càng tốt, sau này ngươi còn được hầu hạ ta tiếp."

      Xuân Nha thu nước mắt, kiên định :"Dù là hầu hạ cả đời nô tỳ cũng nguyện ý."

      Cố Tương lôi kéo Xuân Nha trở về vừa vừa cười : "Về sau gặp Chiêu Trữ phải làm sao?"

      Lời này đầy ý trêu chọc, Xuân Nha lập tức đỏ mặt, nhịn được hờn dỗi hô tiếng: "Nương nương..." Cố Tương nhịn được cười to, bất giác cũng cũng cao hứng, nàng ấy ít thấy Cố Tương cười vui vẻ như vậy, lập tức bồi thêm câu: " thấy Chiêu Trữ cũng được, nô tỳ chỉ muốn theo nương nương."

      Cố Tương sờ sờ tóc mai của Xuân Nha, giống như đối đãi với nữ nhi của mình, tính theo linh hồn tuổi của nàng cũng có thể làm nương của Xuân Nha, hai người dựa sát vào nhau trở về.

      Chờ Cố Tương và Xuân Nha rồi, từ góc vườn có bóng người ra, mặc trường bào màu trắng bằng vải bông, đội mũ bằng lông thỏ, khuôn mặt lạnh lung như pho tượng, nhìn chăm chú nơi Cố Tương rời , chỉ cảm thấy trong lòng quay cuồng ngừng.

      Ngày hôm sau ánh mắt Cố Tương hồng hồng, hiển nhiên là đêm ngủ ngon, bởi vì sợ bản thân động đến làm vỡ các nốt mủ nên nàng cố ý lệnh cho Xuân Nha trói tay mình lại, vì vậy tất nhiên là thể ngủ ngon, như có chuyện gì xảy ra, nên ăn ăn, nàng dựa theo cầu của Thiên Bảo Trình ăn chén cơm lớn, dù sao thân thể cần dinh dưỡng để khôi phục, chờ ăn điểm tâm xong, Thiên Bảo Trình lại tới đây , vẫn trưng cái bản mặt chút gợn sóng, chỉ là khi nhìn Cố Tương vẻ mặt lại có chút kính trọng.

      Chờ chẩn mạch xong, lại quan sát miệng vết thương đóng vẩy, Thiên Bảo Trình mới : "Nương nương, ta có biện pháp có thể khôi phục dung nhan cho ngài... , chẳng qua có chút nguy hiểm."

      @LạcLạc đến nhe!!!
      nkhanh3324, gemikat, Tiểu Ly 111158 others thích bài này.

    5. Tranglinh0808

      Tranglinh0808 Active Member

      Bài viết:
      234
      Được thích:
      236
      Ôi ́ Tương thương qúa là thương.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :