Các Anh hùng trên đỉnh Olympus tập 2: Con trai thần Neptune - Rick Riordan

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      XLI. HAZEL



      “CÂY CUNG CỦA !” HAZEL HÉT LỚN.

      Frank hỏi lời. thả ba-lô xuống và tháo cây cung vai ra.

      Tim Hazel đập thình thịch. nghĩ đến loại đất lầy này – bãi lầy – kể cả từ trước lúc chết. Giờ quá muộn, nhớ lại những cảnh báo đáng sợ mà những người dân địa phương từng nhắc nhở. Lớp bùn lầy và thực vật bị phân hủy khiến cho lớp mặt trông rắn chắc, nhưng nó thậm chí còn đáng sợ hơn cả cát lún. Nó sâu chừng sáu mét hoặc hơn, và hoàn toàn có cách nào thoát khỏi đó.

      cố nghĩ đến điều gì xảy ra nếu bãi lầy này còn sâu hơn chiều dài của cây cung.

      “Giữ chắc đầu,” bảo Frank. “Đừng thả ra nhé.”

      nắm lấy đầu còn lại, hít sâu và nhảy vào bãi lầy. Đất che kín phía đầu .

      Ngay lập tức, cứng cả người vì nhớ lại ký ức.

      phải bây giờ! muốn hét lên. Ella mình ngất xỉu nữa mà!

      Ồ, nhưng m quý của ta ơi, giọng của Gaea vang lên, đây có phải là trong số các cơn ngất xỉu của ngươi đâu. Đây là ta.

      Hazel quay trở lại New Orleans. và mẹ mình ngồi trong công viên gần nhà thưởng thức bữa sáng ngoài trời. còn nhớ như in ngày hôm đó. Lúc ấy được mười tuổi. Mẹ Hazel vừa mới bán viên đá quý đầu tiên của : viên kim cương . Cả hai người vẫn chưa biết gì về lời nguyền của Hazel.

      Nữ hoàng Marie trong tâm trạng rất tốt. Bà mua nước cam cho Hazle và champagne cho mình, thêm vào đó là món bánh bột chiên rắc sô--la và đường bột. Bà thậm chí còn mua cho Hazel hộp chì màu và tập giấy vẽ mới. Họ ngồi bên nhau, Nữ hoàng Marie ngâm nga vui vẻ trong khi Hazel vẽ tranh.

      Xung quanh họ, khu phố Pháp náo động ầm ĩ, sẵn sàng cho Ngày Thứ Ba Béo. Các ban nhạc jazz luyện lập. Xe diễu hành được trang trí hoa tươi mới cắt. Lũ trẻ con cười đùa và rượt đuổi nhau, chúng mang nhiều vòng cổ sặc sỡ đến nỗi hầu như thể chạy nhảy. Bình minh làm bầu trời biến thành sắc đỏ rực rỡ, khí ẩm thấp ấm áp tràn ngập hương hoa mộc lan và hoa hồng.

      Đấy từng là buổi sáng tuyệt vời nhất trong đời Hazel.

      “Con có thể ở lại đây.” Mẹ mỉm cười, nhưng đôi mắt bà trắng dã. Giọng kia là của Gaea.

      “Cảnh tượng này là giả dối,” Hazel .

      cố tỉnh dậy, nhưng chiếc giường cỏ mềm mại khiến thấy lười biếng và buồn ngủ. Mùi bánh mì nướng và sô--la tan chảy quyến rũ. Hôm nay là sáng Ngày Thứ Ba Béo, và khắp nơi dường như tràn ngập các cơ may. Hazel gần như tin rằng mình có được tương lai tươi sáng.

      “Cái gì là ?” Gaea hỏi, qua khuôn mặt của mẹ . “Cuộc đời thứ hai của ngươi là sao, Hazel? Ngươi được cho là chết. Thế việc ngươi chìm vào bãi lầy, bị chết ngạt là ư?”

      “Hãy để tôi giúp bạn tôi!” Hazel cố buộc mình quay trở lại thực tại. có thể hình dung ra tay mình bám chặt lấy đầu mũi cây cung, nhưng ngay cả điều đó cũng dần mờ nhạt. Nắm tay của lơi dần. Mùi hương hoa mộc lan và hoa hồng trở nên áp đảo.

      Mẹ đưa cho chiếc bánh bột chi

      , Hazel nghĩ. Đây phải là mẹ mình. Đây là trò lừa gạt của Gaea.

      “Ngươi muốn tìm lại cuộc đời trước đây của mình,” Gaea . “Ta có thể giúp ngươi. Khoảnh khắc này tồn tại trong nhiều năm. Ngươi có thể lớn lên ở New Orleans, và mẹ ngươi quý ngươi. Ngươi bao giờ phải đối phó với gánh nặng lời nguyền. Ngươi có thể ở cùng Sammy...”

      “Đây là ảo ảnh!” Hazel , nghẹt thở vì hương hoa ngào ngạt.

      Ngươi mới là ảo ảnh, Hazel Levesque ạ. Ngươi được sống lại chỉ vì các vị thần có nhiệm vụ dành cho ngươi. Ta có thể lợi dụng ngươi, nhưng Nico mới là người làm thế lừa dối ngươi. Ngươi nên mừng là ta tóm được nó.”

      “Bị tóm?” cảm giác kinh hoảng xuất trong ngực Hazel. “Ý bà là gì?”

      Gaea mỉm cười nhấm nháp ly champagne của mình. “Lẽ ra thằng nhóc đó nên tìm kiếm Các Cánh Cửa hơn. Nhưng sao – đó ra phải là chuyện ngươi cần quan tâm. khi thả Thanatos, ngươi bị ném trở lại Địa ngục và mục nát ở đó mãi mãi. Frank và Percy chẳng làm gì được đâu. Bạn bè là những người cầu ngươi phải từ giã cõi đời này sao? Hãy cho ta biết ai là kẻ dối và ai mới là người cho ngươi nghe .”

      Hazel tấm tức khóc. Nỗi chua xót dâng trào bên trong . đánh mất cuộc đời mình lần. muốn phải chết lần nữa.

      “Đúng thế,” Gaea ngâm nga. “Số phận định của ngươi là cưới Sammy. Ngươi có biết chuyện gì xảy ra với cậu ta sau khi ngươi chết ở Alaska ? Cậu ta lớn lên và chuyển đến Texas. Cậu ta kết hôn và lập gia đình. Nhưng cậu ta bao giờ quên được ngươi. Cậu ta luôn tự hỏi sao ngươi lại biến mất. Giờ cậu ta cũng chết – do cơn đau tim vào năm chín sáu mươi. Cuộc sống mà các ngươi có thể cùng nhau trải qua luôn ám ảnh cậu ta.”

      “Thôi !” Hazel gào lên. “Chính bà là người cướp mất điều đó!”

      “Và ngươi có thể lại có nó,” Gaea . “Định mệnh của ngươi nằm trong tay ta, Hazel ạ. Dù sao ngươi cũng chết. Nếu ngươi chấp nhận từ bỏ, ía có năng lực khiến cái chết đến với ngươi cách dễ chịu đấy. Quên việc cứu Percy Jackson . Cậu ta thuộc về ta. Ta giữ cậu ta an toàn trong lòng đất cho đến khi ta sẵn sàng lợi dụng cậu ta. Ngươi có thể tận hưởng phần đời còn lại trong những khoảnh khắc cuối cùng – trưởng thành, cưới Sammy. Tất cả những gì ngươi cần làm là buông tay ra.”

      Hazel siết chặt lấy cây cung. Bên dưới có thứ gì đó chụp vào hai mắt cá chân , nhưng hoảng hốt. biết đó là Percy bị nghẹt thở, cố nắm lấy cơ hội để sống cách vô vọng.

      Hazel trừng mắt nhìn nữ thần. “Tôi bao giờ hợp tác với bà! THẢ-CHÚNG-TÔI-!”

      Khuôn mặt mẹ mờ . Buổi sáng ở New Orleans tan biến thành cảnh tối tăm. Hazel ngập sâu trong bùn, tay giữ chắc cây cung, hai tay Percy bám lấy mắt cá chân , ngập sâu trong bóng tối. Hazel lắc lắc đầu mũi cung đến điên cuồng. Frank dốc hết sức kéo lên mạnh, gần như khiến cánh tay văng ra khỏi khớp nối.

      Khi mở mắt ra, nằm bãi cỏ, cả người đầy rác rưởi. Percy nằm sóng soài dưới chân , ho hắng và phun bùn trong miệng ra.

      Frank lượn qua lượn lại phía họ, miệng hô hét, “Ôi thánh thần ơi! Ôi thánh thần ơi! Ôi thánh thần ơi!”

      lôi từ túi của mình ra vài bộ quần áo dự trữ và bắt đầu lau mặt cho Hazel, nhưng việc đó chẳng hiệu quả cho lắm. lôi Percy tránh xa khỏi bãi lầy.

      “Hai người ở dưới đấy lâu quá!” Frank kêu lên. “ nghĩ – ôi thánh thần ơi, đừng bao giờ làm điều tương tự như thế nữa nhé!”

      ôm chặt lấy Hazel.

      “Em ... thở được,” nghẹt thở.

      “Xin lỗi!” Frank tiếp tục giúp họ lau sạch và làm ầm lên. Cuối cùng, cũng đưa họ đến bên vệ đường, nơi họ ngồi run rẩy và phun các cục bùn ra khỏi miệng.

      Hai tay Hazel mất hết cảm giác. chắc liệu mình bị lạnh hay là bị sốc, nhưng cố giải thích về bãi lầy, về cảnh mộng mà nhìn thấy khi ở bên dưới. đả động gì đến Samm phần đó vẫn quá đỗi đau đớn để có thể nhắc lại – nhưng kể cho họ nghe lời đề nghị về cuộc sống ảo của Gaea và lời tuyên bố rằng bà ta bắt được em trai Nico của . Hazel muốn giữ lại chuyện đó trong lòng. sợ rằng tuyệt vọng hạ gục mình mất.

      Percy xoa xoa hai vai. Đôi môi ấy xanh lét. “Em... em cứu , Hazel. Chúng ta tìm ra chuyện gì xảy đến với Nico, hứa đấy.”

      Hazel nheo mắt nhìn mặt trời giờ lên cao. Ánh nắng ấm áp khiến cảm thấy dễ chịu hơn, nhưng nó vẫn làm ngừng run rẩy. “Dường như Gaea để chúng ta quá dễ dàng nhỉ?”

      Percy giật cục bùn tóc xuống. “Có lẽ bà ta vẫn muốn sử dụng chúng ta làm những con tốt. Có lẽ bà ta chỉ vớ vẩn nhằm làm xáo trộn tâm trí em.”

      “Bà ta biết cần những gì,” Hazel đồng ý. “Bà ta biết cách tác động đến em.”

      Frank choàng áo khoác của mình quanh hai vai . “Đây mới cuộc sống . Em biết điều đó mà, đúng ? Bọn để em phải chết lần nữa.”

      Giọng kiên quyết. Hazel chẳng muốn tranh cãi, nhưng sao mường tượng ra cách Frank có thể ngăn cản Tử Thần. áp tay vào túi áo khoác, nơi mẩu gỗ cháy dở của Frank vẫn được bọc lại kỹ càng. tự hỏi chuyện gì xảy ra với nếu chìm trong bùn mãi mãi. chừng như thế cứu được . Ở dưới đó, lửa bén vào mẩu gỗ.

      hy sinh bất cứ điều gì để Frank được an toàn. Có thể phải lúc nào cũng có lòng tin mạnh mẽ như thế, nhưng Frank tin tưởng bằng mạng sống của mình. tin . chịu nổi ý nghĩ có chuyện tệ hại xảy đến cho .

      liếc nhìn mặt trời lên... Thời gian sắp hết. nghĩ về Hylla, Nữ hoàng của các nữ chiến binh Amazon ở Seattle. Tính đến thời điểm này, hẳn Hylla phải đấu liên tiếp hai đêm với Otrera, đấy là nếu như ấy còn sống sót. ấy trông mong Hazel giải thoát cho Tử Thần thành công.

      cố đứng lên. Gió từ Vịnh Phục Sinh thổi đến vẫn lạnh lẽo như trong trí nhớ của . “Chúng ta nên lên đường thôi.

      Percy nhìn xuống mặt đường. Đôi môi ấy trở lại bình thường. “Có khách sạn hay nơi nào đó chúng ta có thể vệ sinh sạch chút ? Ý là... các khách sạn chấp nhận cho những người đầy bùn được phép vào ấy?”

      “Em chắc lắm,” Hazel thú nhận.

      nhìn thị trấn phía bên dưới và thể tin là nó phát triển nhanh như thế từ năm 1942. Bến tàu chính được dời sang phía đông khi thị trấn mở rộng. Phần lớn các tòa nhà ở đây đều mới mẻ với , nhưng hệ thống các con đường trung tâm thị trấn trông khá quen thuộc. nghĩ là mình vừa nhận ra vài kho hàng nằm dọc theo bờ biển. “Có lẽ em biết nơi chúng ta có thể tắm rửa thay quần áo.”






      XLII. HAZEL


      [​IMG]


      KHI HỌ VÀO THỊ TRẤN, Hazel theo cùng tuyến đường mình từng cách đây bảy mươi năm – đêm cuối cùng của đời , khi từ đồi về nhà và nhận thấy mẹ mình mất tích.

      dẫn các bạn mình xuôi theo Đại lộ số Ba. Ga tàu hỏa vẫn còn ở đó. Khách sạn Seward hai tầng màu trắng to lớn vẫn hoạt động, mặc dù nó được mở rộng gấp hai so với diện tích cũ. Họ suy nghĩ về việc nghỉ lại đấy, nhưng Hazel cho đó là ý hay khi thơ thẩn trong tiền sảnh khách sạn với đầy bùn người, vả lại, cũng chắc liệu khách sạn có cho ba đứa trẻ vị thành niên thuê phòng hay .

      Thay vì vậy, họ rẽ về hướng ven bờ biển. Hazel thể tin nổi, nhưng ngôi nhà cũ của vẫn còn nằm đó, chúi xuống mặt nước cầu tàu bám đầy hàu. Mái nhà nghiêng sang bên. Các bức tường lỗ chỗ những lỗ như đạn bắn. Cánh cửa bị bít kín, và tấm biển hiệu viết bằng tay đề là:

      thôi,” .

      “Ừm, em có chắc là chỗ này an toàn ?” Frank hỏi.

      Hazel tìm thấy cửa sổ để mở và leo vào bên trong. Các bạn theo sau. Căn phòng được sử dụng trong thời gian dài. Bụi bay lên theo bước chân họ, xoáy tròn trong tia nắng lọt qua từ các lỗ đạn. Các thùng các-tông vụn được chất dọc theo tường. mớ nhãn mờ mờ của chúng có ghi dòng chữ: Thiệp Chúc Mừng, Đ Bốn Mùa. Hazel vì sao vài trăm thùng thiệp chúc mừng lại mủn ra thành bụi trong nhà kho ở Alaska, nhưng nó chẳng khác nào trò đùa tàn nhẫn: cứ như thể số thiệp này là dành cho tất cả các lễ hội mà chưa bao giờ được tham gia – những ngày lễ Giáng sinh, Phục sinh, ngày sinh nhật, các ngày lễ Valentine trong hàng thập kỷ qua.

      “Ít ra trong này cũng ấm hơn,” Frank . “Chắc là có nước đâu nhỉ? Có lẽ tớ mua sắm. Tớ dính đầy bùn như hai người. Tớ có thể tìm cho chúng ta vài bộ áo quần.”

      Hazel nửa nghe nửa những lời .

      leo qua đống thùng ở trong góc từng là chỗ ngủ của mình. cái biển cũ được dựng tựa vào tường: QUÂN NHU THĂM DÒ VÀNG. nghĩ mình thấy bức tường trống đằng sau biển hiệu đó, nhưng khi dời nó , phần lớn các tấm ảnh và bức vẽ của vẫn được đính ở đấy. Cái biển ắt bảo vệ chúng khỏi ánh nắng mặt trời và các yếu tố khác. Chúng dường như thay đổi gì qua năm tháng. Các bức vẽ New Orleans bằng chì màu trông khá là ngây ngô. Liệu có vẽ chúng ? Mẹ chăm chú nhìn từ bức ảnh, bà mỉm cười đứng trước biển hiệu kinh doanh: TRANG SỨC BÙA CHÚ CỦA NỮ HOÀNG MARIE, XEM BÓI.

      Kế bên đó là bức ảnh Sammy ở lễ hội đường phố. Nụ cười toe toét ngốc nghếch, mái tóc đen xoăn tít và đôi mắt đẹp của cậu ấy dường như còn mãi với thời gian. Nếu Gaea Sammy chắc qua đời cách đây hơn bốn mươi năm. Liệu cậu ấy có thực nhớ về Hazel trong suốt thời gian đó ? Hay là cậu ấy lãng quên lập dị mà cậu thường cưỡi ngựa cùng – chia sẻ nụ hôn và cái bánh nướng sinh nhật với cậu trước khi biến mất vĩnh viễn?

      Frank lướt tay tấm ảnh. “Ai...?” nhìn thấy khóc và hỏi nữa. “Xin lỗi, Hazel. Chuyện này chắc phải khó khăn lắm. Em có muốn ít thời gian...”

      ,” rên rĩ. “ cần đâu, em ổn.”

      ẹ em sao?” Frank chỉ vào bức ảnh Nữ hoàng Marie. “Em trông giống mẹ lắm. Bà ấy đẹp.”

      Rồi Percy chăm chú nhìn vào ảnh của Sammy. “Cậu ta là ai?”

      Hazel hiểu sao lại thấy hoảng sợ. “Đó... đó là Sammy. Cậu ấy là... ừm... bạn em ở New Orleans.” buộc mình nhìn Frank.

      từng gặp qua cậu ta,” Percy .

      thể nào,” Hazel . “Đó là vào năm 1941. Cậu ấy... cậu ấy giờ chắc mất rồi.”

      Percy cau mày. “ đoán vậy. Thế nhưng...” ấy lắc đầu, như thể ý nghĩ đó quá đỗi khó chịu.

      Frank hắng giọng. “Nghe này, chúng ta vừa qua cửa hàng ở khu nhà cuối. Chúng ta còn chút tiền. Có lẽ tớ nên mua ít thức ăn cùng quần áo và... tớ biết nữa... trăm hộp khăn ướt hay thứ gì đó cho hai người nhé?”

      Hazel che tấm biển thăm dò vàng lên các vật kỷ niệm như lúc đầu. Nội chỉ nhìn vào bức ảnh cũ của Sammy thôi cũng đủ làm thấy có lỗi rồi, vì Frank cố tỏ ra tốt bụng và cổ vũ cho . Việc đó khiến chẳng hề dễ chịu khi nghĩ về cuộc sống trước đây của mình.

      “Tuyệt,” . “ cừ nhất đấy, Frank.”

      Sàn nhà kêu kẽo kẹt dưới chân . “Ừm... dù sao là người duy nhất bị lấm bùn khắp người mà. nhanh thôi.”

      Khi rồi, Percy và Hazel dựng lên trại tạm thời. Họ cởi áo khoác ra và cố gạt bớt bùn . Họ tìm thấy ít chăn cũ trong cái thùng và dùng chúng để lau rửa. Họ khám phá ra rằng những cái thùng đựng thiệp chúc mừng là chỗ nghỉ ngơi tốt nếu bạn xếp chúng làm nệm.

      Percy đặt thanh kiếm của mình lên sàn nhà, nơi nó phát ra ánh đồng yếu ớt. Rồi nằm duỗi người ra chiếc giường làm từ thùng thiệp Chúc mừng Giáng sinh 1982.

      “Cám ơn em cứu ,” ấy . “Lẽ ra nên vậy sớm hơn.”

      Hazel nhú. “ cũng hành động như thế với em.”

      “Đúng thế,” ấy đồng ý. “Nhưng khi chìm xuống lớp bùn đó, nhớ lại dòng kia trong lời tiên tri của Ella – về việc con trai thần Neptune bị chết đuối. nghĩ thế đấy. ‘Đây là ý của câu đó. Mình chết đuối trong lòng đất.’ chắc chắn mình tiêu rồi.”

      Giọng ấy run rẩy như ngày đầu tiên đến Trại Jupiter, khi Hazel chỉ cho ấy xem đền thờ của thần Neptune. Quay trở lại lúc ấy, tự hỏi liệu Percy có phải là lời giải đáp cho các vấn đề của mình – là hậu duệ thần Neptune mà thần Pluto cam đoan ngày nào đó giải lời nguyền cho . Khi đấy, Percy dường như rất đáng sợ và mạnh khủng khiếp, như hùng .

      Chỉ đến lúc này mới biết Frank cũng là hậu duệ của thần Neptune. Frank phải là hùng có vẻ ngoài ấn tượng nhất thế giới, nhưng tin tưởng bằng chính mạng sống của mình. nỗ lực rất nhiều để bảo vệ . Thậm chí cả vụng về của cũng gây cho cảm giác thích thú.

      chưa bao giờ cảm thấy bối rối hơn tại – và vì bối rối trong suốt cuộc đời mình, tâm trạng này lên khá nhiều điều.

      Percy,” , “lời tiên tri đó có lẽ hoàn chỉnh. Frank cho rằng Ella nhớ lại trang bị đốt. Biết đâu mới là người làm cho ai đó chết đuối sao.”

      ấy nhìn bằng ánh mắt thận trọng. “Em nghĩ thế sao?”

      Hazel thấy là lạ khi an ủi ấy. ấy lớn hơn nhiều và ra dáng chỉ huy hơn. Nhưng tự tin gật đầu. “ hoàn thành nhiệm vụ và quay về nhà. gặp lại bạn Annabeth của mình.”

      “Em cũng vậy, Hazel,” cậu nhấn mạnh. “Bọn để bất cứ chuyện gì xảy ra với em. Em vô cùng quan trọng với , với trại, và đặc biệt là với Frank.”

      Hazel nhặt tấm thiệp Valentine cũ lên. Lớp giấy ren trắng rơi khỏi tay . “Em thuộc về thế kỷ này. Nico chỉ mang em quay lại để em có thể sửa chữa sai lầm của mình, để em được vào Elysium.”

      “Số mệnh em còn nhiều điều đáng để làm hơn thế,” ấy . “Chúng ta được định là ùng nhau chống lại Gaea. cần em ở bên nhiều hơn nữa chứ phải chỉ trong hôm nay. Và Frank – em có thể nhận ra cậu ấy phát điên vì em. Cuộc đời này đáng để ta tranh đấu, Hazel à.”

      nhắm mắt lại. “Làm ơn, đừng làm em lại hy vọng. Em thể...”

      Cánh cửa sổ kêu cót két khi có người mở ra. Frank leo vào, vui vẻ cầm trong tay vài chiếc túi đựng đồ mua sắm. “Thành công!”

      cho mọi người xem chiến lợi phẩm. kiếm được vài ống tên mới cho mình, vài phần ăn và cuộn dây thừng.

      “Dành cho lần kế tiếp nếu chúng ta băng qua bãi lầy,” .

      Từ tiệm bán hàng dành cho khách du lịch trong vùng, mua ba bộ quần áo mới, vài cái khăn tắm, ít xà phòng, vài chai nước đóng chai, và, đúng thế, hộp lớn khăn ướt. Đây hẳn là tắm nước nóng, nhưng Hazel vẫn cúi xuống phía sau bức tường các thùng thiệp chúc mừng để lau rửa và thay đồ. Rất nhanh sau đó, cảm thấy khá hơn nhiều.

      Đây là ngày cuối cùng của mày, nhắc chính mình. Đừng có tỏ ra thoải mái quá.

      Lễ hội Fortuna – hết thảy may mắn diễn ra trong ngày hôm nay, dù tốt hay xấu, đều được cho là điềm báo của năm sắp tới. Bằng cách này hay cách khác, nhiệm vụ của họ phải hoàn tất trong tối nay.

      nhét mẩu củi vào trong túi áo khoác mới. Dù thế nào nữa, cũng phải bảo đảm nó được an toàn, bất kể chuyện gì xảy đến với . có thể hy sinh, miễn là những người bạn của sống sót.

      “Vậy,” . “Giờ chúng ta tìm chiếc thuyền đến Sông băng Hubbard nhé.”

      cố sao cho tự tin, nhưng việc đó dễ. ước gì Arion vẫn ở cùng mình. thích được cưỡi con ngựa tuyệt đẹp đó ra chiến trường. Kể từ khi họ rời Vancouver, gọi nó trong tiềm thức, hy vọng nó nghe thấy và đến tìm , nhưng đó chỉ là chuyện mơ tưởng hão huyền.

      Frank vỗ bụng mình. “Nếu chúng ta sắp ra chiến trường đối diện với cái chết, tớ muốn ăn trưa trước. Tớ vừa tìm thấy nơi tuyệt vời.”

      Frank dẫn họ đến khu mua sắm gần cầu tàu, nơi toa xe lửa cũ kỹ được cải tạo thành nhà ăn. Hazel có ký ức nào về nơi này kể từ những năm 1940, nhưng thức ăn có mùi thơm ngào ngạt.

      Trong lúc Frank và Percy gọi món, Hazel thơ thẩn về cuối cầu tàu và tự đặt vài câu hỏi. Khi quay trở lại, biết mình cần vui vẻ lên. Ngay cả món hamburger thịt băm pho mát và khoai tây chiên cũng làm được điều đó.

      “Chúng ta có rắc rối,” . “Em cố kiếm chiếc thuyền. Nhưng... em tính sai mất rồi.”

      có thuyền sao?” Frank hỏi.

      “Ồ, em có thể tìm được chiếc,” Hazel . “Nhưng sông băng ở xa hơn em nghĩ. Dù có với tốc độ tối đa phải đến sáng mai chúng ta mới có thể đến đó.”

      Percy xanh mặt. “Hay là làm cho thuyền chạy nhanh hơn?”

      “Ngay cả khi có giúp,” Hazel , “theo những gì mà các thuyền trưởng kể với em, chuyến cũng nguy hiểm lắm – băng trôi, các eo biển như mê cung sao mà lần. phải biết nơi mình đến.”

      “Máy bay sao?” Frank hỏi.

      Hazel lắc đầu. “Em cũng hỏi qua các thuyền trưởng. Họ chúng ta có thể thử, nhưng ở đây chỉ có sân bay bé tí tẹo. phải thuê máy bay trước hai hay ba tuần.”

      Sau đó họ im lặng dùng bữa. Món hamburger của Hazel ngon tuyệt, nhưng thể nào tập trung. ăn được khoảng ba miếng con quạ đáp xuống phía cột điện thoại và bắt đầu kêu quạ quạ về phía họ.

      Hazel run rẩy. sợ nó lên tiếng với y hệt con quạ khác cách đây nhiều năm: Đêm cuối cùng. Đêm nay. tự hỏi liệu lũ quạ có thường hay xuất trước mặt con cái của thần Pluto khi họ sắp chết . hy vọng Nico vẫn còn sống, và Gaea chỉ dối để làm cho do dự. Hazel có dự cảm tốt rằng nữ thần .

      Nico từng bảo với rằng cậu tìm kiếmCác Cánh Cửa Của Tử Thần theo hướng ngược lại. Nếu cậu ấy bị quân của Gaea bắt, Hazel mất người thân duy nhất mà có.

      nhìn chăm chăm vào món hamburger của mình.

      Đột nhiên, tiếng kêu của con quạ chuyển thành tiếng ăng ẳng như bị bóp cổ.

      Frank đứng bật dậy nhanh đến nỗi suýt làm ngã cái bàn. Percy rút kiếm ra.

      Hazel nhìn theo hướng họ đặt tầm mắt. Đậu nơi cao nhất, nơi con quạ vừa đậu, con quái vật mình sư tử cánh chim xấu xí béo ú trừng mắt nhìn xuống họ. Nó ợ cái và lông quạ bay ra khỏi mỏ nó.

      Hazel đứng dậy và rút thanh trường kiếm spatha ra.

      Frank lắp tên vào. nhắm bắn, nhưng con quái vật mình sư tử cánh chim thét lên lớn, thanh vang vọng khắp những ngọn núi. Frank nao núng, và cú bắn của trật ra xa.

      “Tớ nghĩ đó là cầu trợ giúp,” Percy cảnh báo. “Chúng ta phải khỏi đây ngay.”

      Chẳng có lấy kế hoạch cụ thể nào, họ chạy như bay ra cầu cảng. Con quái vật mình sư tử cánh chim đuổi theo họ. Percy dùng kiếm chém nó, nhưng con quái vật chuyển hướng.

      Họ xuống các bậc thang để đến cầu tàu gần nhất và chạy về phía đuôi tàu. Con quái vật mình sư tử cánh chim lao theo, móng trước nó mở ra, sẵn sàng chém giết. Hazel giơ kiếm lên, nhưng bức tường nước lạnh buốt từ bên lao tới đập mạnh vào người nó và kéo tuột nó xuống vịnh. Con quái vật kêu quác quác và vỗ cánh phần phật. Nó cố leo lên cầu tàu và vung vẩy bộ lông đen như con chó bị ướt nước.

      Frank làu bàu. “Cú đánh đẹp đấy Percy.”

      “Ừm,” ấy . “Tớ biết là mình vẫn có thể làm vậy ở Alaska. Nhưng tin xấu – nhìn đằng kia kìa.”

      Cách đó khoảng dặm, phía những ngọn núi, đám mây đen cuồn cuộn bốc lên – nguyên cả bầy quái vật mình sư tử cánh chim, hàng tá con là ít. Họ chẳng có cách nào chống lại nhiều kẻ địch như thế, và c thuyền nào đưa họ đủ nhanh để thoát khỏi bọn chúng.

      Frank lắp mũi tên khác. “ bị đánh ngã mà chiến đấu.”

      Percy giơ thanh Thủy Triều lên. “Tớ cùng cậu.”

      Rồi Hazel nghe thấy thanh từ phía xa xa – như là tiếng hí của con ngựa. Ắt là tưởng tượng thôi, nhưng vẫn hét lớn, “Arion! Bên này!”

      vệt nâu vàng nhạt phi như bay đến cuối đường và lao lên cầu tàu. Con ngựa ra ngay đằng sau con quái vật mình sư tử cánh chim, tung hai vó trước của mình xuống và giẫm nát con quái vật thành tro bụi.

      Hazel chưa bao giờ thấy hạnh phúc như thế trong đời. “Ngựa tốt! con ngựa tốt!”

      Frank lùi lại và tí nữa ngã khỏi cầu tàu. “Làm thế nào...?”

      “Nó theo em!” Hazel toét miệng cười. “Vì nó là con ngựa... giỏi nhất... TỪ TRƯỚC ĐẾN NAY! Giờ , lên ngựa nào!”

      “Cả ba chúng ta sao?” Percy . “Liệu nó có chịu nổi ?”

      Arion hí lên cách phẫn nộ.

      “Được rồi, cần phải thô lỗ thế,” Percy . “ thôi.”

      Họ leo lên ngựa, Hazel ở phía trước, Frank và Percy ngồi chênh vênh đằng sau. Frank quàng hai tay mình quanh eo , và Hazel nghĩ rằng nếu hôm nay là ngày cuối cùng của cõi đời này – có chết cũng phải là tệ lắm.

      “Chạy thôi, Arion!” hét lên. “Đến Sông băng Hubbard nào!”

      Con ngựa cất vó phi như bay ngang qua mặt nước, nơi nào mặt biển bị nó đặt móng xuống nước đều bốc hơi.






      XLII. HAZEL


      [​IMG]


      CƯỠI LƯNG ARION, HAZEL CẢM THẤY MÌNH ĐẦY SỨC MẠNH, quyết tâm và hoàn toàn làm chủ bản thân – kết hợp hoàn hảo giữa ngựa và con người. tự hỏi liệu đây có phải là những cảm xúc có được khi là nhân mã .

      Các thuyền trưởng ở Seward báo trước cho biết rằng phải mất ba trăm hải lý mới đến được Sông băng Hubbard, chuyến hành trình gian khổ, nguy hiểm, nhưng con Arion chẳng gặp chút rắc rối nào. Nó phóng mặt nước với tốc độ của thanh, làm khí xung quanh họ ấm đến mức Hazel chẳng biết lạnh là gì. mặt đất, chưa bao giờ thấy mình quá đỗi dũng cảm. lưng ngựa, nôn nóng được tham gia đánh trận.

      Frank và Percy lại quá vui vẻ. Khi Hazel liếc ra sau, họ nghiến chặt răng lại và cầu mắt họ nhảy lia lịa quanh đầu. Hai má Frank lúc la lúc lắc vì trọng lực. Percy ngồi sau cùng, bám chặt lấy con ngựa, cố gắng để bị trượt ra phía sau. Hazel hy vọng điều đó xảy ra. Theo cái cách mà Arion di chuyển, nhận ra nó với tốc độ năm mươi hay sáu mươi dặm giờ.

      Họ phóng nhanh qua các eo biển lạnh buốt, lướt ngang qua các vịnh hẹp xanh ngắt và những mỏm đá với thác nước đổ xuống biển. Arion nhảy lên phía con cá voi lưng gù búng mình ra khỏi mặt nước và tiếp tục phi nước đại, làm bầy hải cẩu giật mình nhảy khỏi tảng băng trôi.

      Thời gian di chuyển chỉ như vài phút trước khi họ chạy vèo vào vịnh hẹp. Nước biển ở đây kết hợp với những mảnh băng y hệt như ly xi-rô xanh sền sệt vậy. Arion khập khiễng phiến băng đông cứng màu ngọc xanh.

      Cách đó nửa dặm là Sông băng Hubbard. Ngay cả Hazel, người từng nhìn thấy các dòng sông băng trước đây, cũng dám chắc về cảnh tượng trước mắt mình. Những ngọn núi tuyết phủ màu tía bị chia tách theo hai hướng khác nhau, với tầng mây trôi lơ lửng giữa lưng chừng núi như những chiếc thắt lưng mềm mại. Trong thung lũng mênh mông bạt ngàn nằm giữa hai đỉnh núi lớn nhất, bức tường băng lởm chởm mọc lên khỏi biển cả, che chắn toàn bộ hẻm núi. Sông băng có màu xanh-trắng với những đường vệt màu đen, vì thế nó trông giống đống tuyết bẩn còn sót lại vỉa hè sau khi máy xúc tuyết rời , chỉ có điều lớn gấp bốn triệu lần.

      Ngay khi Arion ngừng lại, Hazel cảm thấy nhiệt độ hạ xuống. Các đợt khí lạnh do khối băng đó tạo ra thổi đến, biến vịnh thành cái tủ lạnh lớn nhất thế giới. Kỳ quái nhất là thanh như tiếng sấm rền vang khắp mặt nước.

      “Đó cái gì thế?” Frank trố mắt nhìn những đám mây phía sông băng. “ cơn bão ư?”

      phải,” Hazel . “Băng vỡ ra và di chuyển. Hàng triệu tấn băng.”

      “Ý em là cái này vỡ ra sao?” Frank hỏi.

      Như để minh chứng cho lời đó, dải băng khẽ nứt ra khỏi sông băng và đâm sầm xuống biển, bắn nước và các mảnh băng văng tung tóe cao đến vài tầng lầu. phần nghìn giây sau thanh mới truyền đến tai họ – tiếng BÙM chói tai y hệt như khi Arion đạt tới giới hạn thanh.

      “Chúng ta thể đến gần thứ đó!” Frank .

      “Bắt buộc thôi,” Percy . “Tên khổng lồ ở phía .”

      Arion hí vang.

      “Này Hazel,” Percy , “bảo con ngựa của em cẩn thận lời ăn tiếng nhé.”

      Hazel cố bật cười. “Nó gì thế?”

      “Bỏ mấy câu chửi rủa à? Nó bảo là nó có thể đưa chúng ta lên đỉnh.”

      Frank có vẻ hoài nghi. “Tớ nghĩ con ngựa này bay được đâu!”

      Lần này con Arion hí lên cực kỳ tức giận, đến Hazel còn đoán được là nó chửi bới.

      bạn,” Percy bảo con ngựa, “tao từng bị treo lên vì những câu kém hơn mày chút ít. Hazel, nó cam đoan rằng em biết khả năng của nó ngay khi em ra lệnh.”

      “Ừm, vậy giữ chặt nhé, các chàng trai,” Hazel bồn chồn . “Aon, nhanh lên nào!”

      Con Arion phóng về phía sông băng như tên lửa điên cuồng, lao lớp tuyết tan như thể nó muốn thách đấu với núi băng vậy.

      Trời mỗi lúc lạnh. Tiếng băng nứt gãy dần to hơn. Khi Arion đến gần, sông băng lù lù ra, lớn đến nỗi Hazel chóng cả mặt khi cố quan sát hết nó. Triền sông lỗ chỗ khe nứt và hang động, lởm chởm các chóp nhọn như những lưỡi rìu. Những mảnh băng liên tục rơi tõm xuống – vài khối cỡ những hòn tuyết, những khối khác lại có kích thước bằng ngôi nhà.

      Khi họ còn cách khoảng bốn mươi lăm mét tính từ mặt sông, tiếng sấm nổ ầm ầm khiến Hazel rợn cả xương sống, bức màn băng có thể che phủ cả Trại Jupiter vỡ ra và rơi thẳng về phía họ.

      “Cẩn thận!” Frank hét lớn, điều dường như có chút cần thiết với Hazel.

      Arion vẫn chạy mạch tới trước. Giữ nguyên tốc độ, nó len lỏi qua các mảnh vỡ theo đường zíc-zắc, nhảy vượt qua các khối băng và trèo lên mặt sông băng.

      Cả Percy và Frank đều bật mắng họ nhà ngựa và bám chặt hết sức trong khi Hazel đưa tay ôm quanh cổ Arion. Bằng cách này hay cách khác, họ bị rơi khi con Arion leo lên các vách đá, nhảy từ vị trí này sang vị trí khác với tốc độ và nhanh nhẹn thể tin được. Nó giống như thể họ rơi xuống từ ngọn núi, nhưng theo hướng ngược lại.

      Cuối cùng cũng đến đích. Arion kiêu ngạo đứng đỉnh chỏm băng sừng sững phía khoảng trống. Biển giờ dưới họ chín mươi mốt mét.

      Arion hí lên thách thức, tiếng hí vang vọng khắp các ngọn núi. Percy dịch, nhưng Hazel biết khá rằng Arion thách thức những con ngựa khác ở trong vịnh: Phá kỷ lục đó , bọn ngốc kia!

      Rồi nó quay mình lại và chạy vào sâu trong đất liền bên kia đỉnh sông băng, nhảy qua vực thẳm bề ngang mười lăm mét.

      “Ở kia!” Percy chỉ.

      Con ngựa dừng bước. Trước mặt họ lừng lững trại La Mã bị đóng băng, trông giống như bản sao rùng rợn có kích thước khổng lồ so với trại Trại Jupiter. Các đường hào chi chít chóp băng nhọn. Các thành lũy làm từ gạch băng phát ra ánh sáng trắng chói lòa. Treo lơ lửng các tháp canh, các lá cờ vải màu xanh cứng ngắc lung linh trong ánh mặt trời Bắc Cực.

      Chẳng có bất cứ dấu hiệu sống nào. Các cánh cổng mở toang hoác. có lấy lính gác rảo các bức tường. Thế nhưng, Hazel vẫn thấy khó chịu trong lòng. nhớ lại cái hang ở Vịnh Phục Sinh, nơi làm Alcyoneus trỗi dậy – cảm giác độc đến ngột ngạt và tiếng bùm, bùm, bùm ngớt, như nhịp tim của Gaea. Nơi này rất quen thuộc, cứ như mặt đất cố tỉnh giấc và phá hủy mọi thứ – như thể các ngọn núi ở hai bên muốn nghiến nát họ và phần sông băng còn lại.

      Arion chạy nước kiệu cách cáu kỉnh.

      “Frank này,” Percy , “chúng ta xuống bộ từ đây sao nhỉ?”

      Frank thở dài nhõm. “Tớ cứ nghĩ cậu bao giờ đề nghị việc đó chứ.”

      Họ xuống ngựa và thử bước vài bước. Mặt băng dường như khá chắc, được bao phủ tấm thảm tuyết mềm mịn nên nó trơn lắm.

      Hazel giục Arion chạy lên trước. Percy và Frank rảo bước ở hai bên, kiếm và cung sẵn sàng trong tay. Họ tiến đến cổng trại mà gặp cản trở nào. Hazel được huấn luyện để phát ra hố, bẫy, dây chắn ngang đường và tất cả các loại bẫy khác mà những quân đoàn La Mã gặp phải tại lãnh địa kẻ thù trong nhiều niên kỷ qua, nhưng lúc này chẳng thấy gì – chỉ có những cái cổng đóng băng mở toang và những lá cờ bị đông cứng kêu răng rắc trong gió.

      có thể phóng thẳng tầm mắt đến cuối đường chính. Tại giao lộ, trước bộ chỉ huy xây bằng gạch-băng, dáng người cao lớn mặc áo choàng đen đứng đó, tay chân bị những sợi xích làm từ băng trói chặt.

      “Thanatos,” Hazel thào.

      nhận thấy linh hồn mình như bị kéo tuột về phía Tử Thần, hệt như bụi bị hút vào máy hút bụi vậy. Tầm nhìn trước mắt trở nên tối sầm. suýt ngã khỏi Arion, nhưng Frank đỡ và đẩy ngồi thẳng lại lưng ngựa.

      “Bọn giữ em lại,” hứa. “ ai có thể mangem .”

      Hazel siết chặt lấy tay . muốn buông nó ra. đáng tin cậy, khiến yên lòng, nhưng Frank thể bảo vệ khỏi Tử Thần. Tính mệnh của chính cũng mong manh y như mẩu gỗ cháy dở kia.

      “Em sao,” dối.

      Percy bứt rứt nhìn quanh. “ phòng thủ? có khổng lồ sao? Đây nhất định là cái bẫy.”

      “Chắc chắn luôn,” Frank . “Nhưng tớ nghĩ chúng ta còn lựa chọn nào khác.”

      Trước khi Hazel kịp đổi ý, thúc Arion qua cổng. Khuôn viên khá quen mắt – các doanh trại của các đội quân, nhà tắm, kho vũ khí. Nó là bản sao y chóc của Trại Jupiter, ngoại trừ việc nó lớn gấp ba lần so với bản gốc. Ngay cả khi ngồi lưng ngựa, Hazel vẫn cảm thấy mình bé và tầm thường, như thể họ qua thành phố mẫu được các vị thần dựng nên.

      Họ ngừng lại cách người mặc áo choàng ba mét.

      Giờ khi ở đây, Hazel có cảm giác thôi thúc liều lĩnh là phải kết thúc nhiệm vụ này. biết mình gặp nguy hiểm hơn nhiều so với lúc đánh nhau với các chiến binh Amazon, chống lại lũ quái vật mình sư tử cánh chim hay leo lên sông băng lưng Arion. Theo bản năng thừa hiểu, chỉ cần bị Thanatos chạm vào, chết.

      Nhưng đồng thời linh cảm cũng mách bảo cho biết rằng, nếu vượt qua được nhiệm vụ lần này, nếu dũng cảm đối mặt với số mệnh, cũng chẳng thoát khỏi cái chết – bởi hèn nhát và thất bại. Các phán quan ở cõi chết chẳng khoan dung với trong lần thứ hai này.

      Arion chạy tới chạy lui khi cảm nhận được bất an của .

      “Xin chào?” Hazel buộc phải lên tiếng. “Ngài Tử Thần?”

      Hình người đội mũ trùm đầu ngẩng lên.

      Ngay lập tức, toàn bộ khu trại cựa mình sống lại. Các bóng người mặc áo giáp La Mã từ các doanh trại, bộ chỉ huy, kho vũ khí, và cả căng-tin bắt đầu túa ra, nhưng đó phải là con người những vong hồn – những con ma luôn miệng huyên thuyên mà Hazel từng sống chung trong nhiều thập kỷ ở Cánh đồng Asphodel. Cơ thể chúng nhiều nhất chỉ có những làn hơi màu đen, nhưng bộ áo giáp, giáp che ống chân và mũ giáp gỉ vẫn được giữ cố định. Những thanh kiếm bọc lớp sương giá được buộc vào bên hông. Các thanh lao móc pilum và khiên mẻ trôi lềnh bềnh trong những đôi tay khói. Phần lớn những vong hồn đó đều chạy bộ, trừ hai binh lính từ các chuồng ngựa lao ra chiếc chiến xa bằng vàng được kéo bởi những con chiến mã màu đen ma quái.

      Khi Arion nhìn thấy mấy con ngựa đó, nó giận dữ giậm chân xuống đất.

      Frank nắm chặt cây cung của mình. “Đúng thế, đây cái bẫy.”

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      XLIV. HAZEL





      CÁC CON MA XẾP THÀNH HÀNG VÀ BAO QUANH giao lộ. Có khoảng trăm tên tất cả – chưa phải là hết quân đoàn, nhưng nhiều hơn đội quân. vài tên cầm các lá cờ được trang trí các tia chớp rách bươm của Đội quân Số Năm trực thuộc Quân đoàn Mười hai – cuộc thám hiểm thất bại của Michael Varus từ những năm 1980. Những tên khác mang cột cờ và vật tương trưng mà Hazel sao nhận ra, như thể họ chết ở các khoảng thời gian khác nhau, trong các nhiệm vụ khác nhau – chừng còn phải là người của Trại Jupiter.

      Phần lớn đều được trang bị vũ khí bằng vàng Imperial – nhiều hơn lượng vàng Imperial mà cả Quân đoàn Mười hai sở hữu. Hazel cảm nhận được sức mạnh kết hợp từ những tiếng kêu o o của số vàng đó bao quanh lấy , thậm chí còn đáng sợ hơn tiếng kêu răng rắc của sông băng. tự hỏi liệu có thể dùng năng lực của mình để kiểm soát các loại vũ khí, biết đâu là tước vũ khí của những con ma đó hay , nhưng sợ. Vàng Imperial chỉ là kim loại quý hiếm. Nó có khả năng gây chết người đối với các á thần và quái vật. Cố kiểm soát nhiều khí giới như thế trong cùng lúc tương tự như việc cố kiểm soát plutonium trong lò phản ứng. Nếu thất bại, có thể quét sạch Sông băng Hubbard ra khỏi bản đồ và giết chết bạn bè.

      “Thanatos!” Hazel quay ng hình người mặc áo choàng. “Chúng tôi đến đây để cứu ngài. Nếu ngài điều khiển được những vong hồn này, hãy bảo họ...”

      Giọng ngập ngừng. Mũ trùm đầu của vị thần rơi xuống và áo choàng cũng rớt theo khi ta sải cánh, chỉ còn lại duy nhất chiếc áo tunic đen tay có dây lưng. Đó là người đàn ông xinh đẹp nhất mà Hazel từng thấy.

      Da ta có màu gỗ tếch, ngăm ngăm và lấp lánh như cái bàn cầu hồn cũ của Nữ hoàng Marie. Đôi mắt ta cũng có màu vàng mật ong như mắt Hazel. ta thon gầy và rắn chắc, khuôn mặt mang nét vương giả và mái tóc đen buông dài xuống hai vai. Hai cánh lung linh tỏa sáng các sắc xanh, đen và tía.

      Hazel nhắc mình phải thở.

      Xinh đẹp mới là từ chính xác dành cho Thanatos – phải đẹp trai, hấp dẫn, hay bất cứ từ miêu tả nào tương tự như thế. ta đẹp theo kiểu xinh đẹp của thiên thần – bất biến, hoàn hảo, lãnh đạm.

      “Ồ,” khẽ thốt.

      Hai cổ tay vị thần bị khóa lại bằng xiềng băng, với các sợi xích chạy thẳng vào bên trong nền sông băng. Chân trần, bị cùm lại ở hai mắt cá chân và cũng gắn xích nốt.

      “Đó là thần Cupid,” Frank .

      thần Cupid cơ bắp thực thụ,” Percy đồng ý.

      “Các ngươi khen ngợi ta ư,” Thanatos . Giọng ta cũng quyến rũ y hệt chính ta vậy – trầm ấm và du dương. “Ta thường bị nhầm với thần ái tình. Cái Chết có nhiều điểm chung với Tình hơn là các ngươi có thể hình dung được. Nhưng ta là Tử Thần. Cam đoan đấy.”

      Hazel nghi ngờ gì về điều đó. có cảm giác tựa như mình được tạo ra từ tro bụi. Bất cứ thời khắc nào, đều có thể vỡ vụn và bị hút vào cái máy hút bụi. Thậm chí còn hồ nghi về việc Thanatos chạm vào mới giết được . ta đơn giản chỉ cần hô tiếng, tức từ giã cõi đời. bất thình lình ngất ngay tại chỗ, linh hồn vâng theo giọng mê hoặc và đôi mắt ân cần kia.

      “Chúng tôi... chúng tôi đến đây để giải cứu ngài,” . “Alcyoneus ạ?”

      “Giải cứu ta...?” Thanatos nheo mắt. “Ngươi có hiểu mình , Hazel Levesque? Ngươi có hiểu điều đó có nghĩa là gì ?”

      Percy bước lên trước. “Chúng ta lãng phí thời gian.”

      vung thanh kiếm về phía những sợi xích trói lấy vị thần. Đồng Celestial cắt vào lớp băng, nhưng thanh Thủy Triều dính chặt vào dây xích như bị gắn keo vậy. Sương giá bắt đầu bao phủ lấy lưỡi kiếm. Percy điên cuồng kéo nó ra. Frank chạy tới giúp. Cùng chung sức, họ kịp thời giật được thanh Thủy Triều ra khỏi sợi xích trước khi sương giá phủ lên tay của họ.

      “Làm thế được đâu,” Thanatos ngắn gọn. “Còn về phần tên khổng lồ, ta ở gần đây. Những vong hồn này phải của ta. Chúng là của .”

      Ánh mắt Thanatos quét qua những tên lính ma ấy. Chúng di chuyển cách ngắc ngứ, như thể ngọn gió giá rét thổi qua các hàng quân.

      “Vậy chúng tôi giải thoát cho ngài bằng cách nào?” Hazel hỏi.

      Thanatos chuyển chú ý của mình về phía . “Con thần Pluto, con của ông chủ ta, trong tất cả mọi người, ngươi là người ước gì ta được thả ra.”

      “Ngài nghĩ là tôi biết điều đó sao?” Mắt Hazel cay xè, nhưng còn sợ nữa. từng là hay sợ hãi bảy mươi năm về trước. mất mẹ của mình chỉ vì hành động muộn màng. Giờ chiến binh La Mã. thất bại lần nữa. làm bạn bè mình thất vọng.

      “Nghe đây, Tử Thần.” rút thanh kiếm kỵ binh ra, và Arion chồm lên với vẻ thách thức. “Tôi quay trở lại từ Địa ngục và hàng ngàn dặm đến đây để được bảo rằng tôi là đứa ngốc vì giải thoát cho ngài. Nếu tôi chết, tôi chấp nhận. Tôi chiến đấu với cả đội quân này nếu tôi buộc phải làm thế. Hãy chỉ cho chúng tôi biết cách phá các sợi xích giữ ngài mà thôi.”

      Thanatos chăm chú nhìn trong giây lát. “Thú vị đấy. Ngươi chắc cũng hiểu rằng những vong hồn này từng là các á thần như ngươi vậy. Chúng chiến đấu vì Rome. Chúng chết mà chưa hoàn tất các sứ mệnh hùng của mình. Giống như ngươi, chúng được đưa đến Asphodel. Giờ Gaea hứa hẹn với chúng kiếp sống mới nếu ngày hôm nay chúng chiến đấu vì bà ta. Dĩ nhiên, nếu ngươi thả ta ra và đánh bại chúng, chúng phải quay lại Địa ngục, nơi mà chúng thuộc về. Vì tội mưu phản chống lại thần linh, chúng đối mặt với trừng phạt vĩnh cửu. Chúng khác biệt lắm so với ngươi, Hazel Levesque ạ. Ngươi có chắc là ngươi muốn giải thoát cho ta và đọa đày những linh hồn đó mãi mãi ?”

      Frank siết chặt hai nắm tay. “Điều đó công bằng! Thế ngài có muốn được giải thoát hay ?”

      “Công bằng...” Tử Thần ngẫm nghĩ. “Ngươi phải ngạc nhiên về việc ta thường được nghe từ đó nhiều như thế nào, Frank Trương, và nó vô nghĩa biết bao. Thế có công bằng khi mạng sống của ngươi cháy sáng ngắn ngủi và chói lọi ? Liệu có công bằng khi ta dẫn đường cho mẹ ngươi đến Địa ngục?”

      Frank lảo đảo như thể cậu vừa mới bị đấm cho phát vậy.

      ,” Tử Thần buồn bã . “ công bằng. Và chưa kể là lúc ấy thời điểm ra của mẹ ngươi chưa đến. Cái Chết làm gì công bằng nào. Nếu ngươi giải thoát cho ta, ta thực thi nhiệm vụ của mình. Nhưng dĩ nhiên những vong hồn này cố ngăn cản ngươi.”

      “Vậy nếu chúng tôi thả ngài ra,” Percy kết luận, “chúng tôi bị đám những gã khói đen với các thanh kiếm bằng vàng tấn công. Tốt thôi. Làm thế nào chúng tôi mới phá được mấy sợi xích này?”

      Thanatos mỉm cười. “Chỉ có ngọn lửa sinh mệnh mới có thể làm tiêu tan xiềng xích của cõi chết.”

      “Làm ơn đừng những điều ý nhé?” Percy cầu.

      Frank run rẩy hít sâu. “Nó phải là ý.”

      Frank, được,” Hazel yếu ớt . “ có cách khác.”

      tiếng cười oang oang bên kia sông băng. giọng trầm trầm vang lên: “Các bạn của ta. Ta đợi các ngươi lâu lắm đấy!”

      Đứng ở cổng trại là Alcyoneus. ta thậm chí còn to lớn hơn cả tên khổng lồ Polybotes mà họ nhìn thấy ở California. ta có làn da màu vàng ánh kim, áo giáp được làm từ các mắt xích bằng bạch kim và tay cầm cây quyền trượng bằng sắt có kích thước của cây cột vật tổ. Đôi chân rồng màu gỉ đỏ của nện mạnh lên mặt băng khi tiến vào trại. Những viên đá quý lóe sáng trong mái tóc đỏ được tết lại.

      Hazel chưa bao giờ nhìn thấy ta trong hình dạng hoàn chỉnh, nhưng biết ta còn nhiều hơn biết về chính cha mẹ mình. tạo ra . Trong nhiều tháng, dùng vàng và đá quý từ trong lòng đất để tạo ra con quái vật này. biết trái tim làm bằng kim cương. biết thay vì máu, dầu chảy trong các tĩnh mạch của . muốn tiêu diệt ta hơn bất cứ điều gì.

      Tên khổng lồ tiến đến, cười toe toét với với hàm răng toàn bằng bạc.

      “À Hazel Levesque,” ta , “ngươi khiến ta trả giá khá đắt đấy! Nếu phải ngươi, ta tỉnh dậy từ cách đây nhiều thập kỷ trước, và thế giới này lẽ ra thuộc về mẹ Gaea. Nhưng sao!”

      ta xòe hai tay ra, khoe khoang các hàng quân ma của mình. “Hoan nghênh Percy Jackson! Hoan nghênh Frank Trương! Ta là Alcyoneus, tai họa của Pluto, ông chủ mới của Tử Thần. Và đây là quân đoàn mới của các ngươi.”






      XLV. FRANK


      [​IMG]


      CÁI CHẾT LÀM GÌ CÔNG BẰNG. Những lời đó cứ văng vẳng trong đầu Frank.

      Tên khổng lồ bằng vàng dọa được cậu. Đội quân bóng ma cũng chẳng làm cậu khiếp vía. Nhưng ý nghĩ về việc giải thoát cho Thanatos khiến Frank muốn cuộn cong người lại. Vị thần này mang mẹ cậu .

      Frank hiểu việc cậu phải làm là đập vỡ những sợi dây xích kia. Thần Mars từng cảnh báo cậu. Ông giải thích tại sao ông lại Emily Trương nhiều như thế: ấy luôn đặt trách nhiệm của mình lên hàng đầu, tất cả mọi thứ. Thậm chí cả mạng sống của ấy

      Giờ đến lượt Frank.

      Huân chương dũng hy sinh của mẹ ấm áp trong túi áo cậu. Rốt cuộc cậu cũng hiểu được chọn lựa của bà khi cứu các đồng đội của mình dù phải mất cả tính mạng. Cậu thông suốt hết những gì thần Mars từng cố với cậu – Trách nhiệm. Hy sinh. Chúng đều có ý nghĩa nào đấy.

      Bên trong ngực Frank, oán giận tích tụ lâu – tất cả những đau buồn mà cậu mang theo trong lòng kể từ sau đám tang – cuối cùng cũng bắt đầu tan biến. Cậu hiểu lý do tại sao mẹ cậu bao giờ về nhà. Có vài điều đáng để ta hy sinh mạng sống.

      “Hazel.” Cậu cố giữ giọng mình điềm tĩnh. “Cái gói mà em giữ hộ ấy? cần nó.”

      Hazel liếc nhìn cậu với vẻ hoang mang. Ngồi Arion, trông giống nữ hoàng đầy quyền uy và xinh đẹp, với mái tóc nâu xõa xuống bờ vai và vòng sương mù lạnh giá bao quanh đầu. “ Frank, được đâu. Phải có cách khác.”

      “Làm ơn . ... biết mình làm gì.”

      Thanatos mỉm cười và nhấc hai cổ tay bị còng lên. “Ngươi đúng, Frank Trương. hy sinh là lẽ đương nhiên.”

      Tuyệt. Nếu đến Tử Thần mà cũng tán thành kế hoạch của mình, Frank khá chắc điều rằng cậu thích phần kết quả.

      Tên khổng lồ Alcyoneus bước lên trước, đôi chân bò sát của làm rung chuyển mặt đất. “Cái gói mà ngươi nhắc đến là gì thế, Frank Trương? Ngươi có quà cho ta sao?”

      “Chẳng có gì cho ngươi đâu, Nhóc Vàng,” Frank . “Ngoài vô số đau đớn.”

      Tên khổng lồ cười rú lên. “ chuyện giống con nhà Mars đấy! tệ là ta phải giết ngươi. Và tên này... ôi chao ơi, ái chà, ta chờ đợi mãi để được gặp Percy Jackson nổi tiếng đấy.”

      Tên khổng lồ cười toe toét. Hàm răng bạc khiến miệng ta trông như cái lưới tản nhiệt ôt

      “Ta theo dõi tiến bộ của ngươi, con trai của Neptune,” Alcyoneus . “Trận chiến của ngươi với Kronos ư? Làm tốt lắm. Gaea ghét ngươi nhất so với những đứa khác... có lẽ ngoại trừ ngôi sao mới nổi Jason Grace. Ta lấy làm tiếc là ta thể giết ngươi ngay tức khắc, em trai Polybotes của ta muốn giữ lại ngươi làm vật cưng mà lị. Nó nghĩ buồn cười khi nó tiêu diệt Neptune với đứa con cưng của tên thần đó bị xích dưới chân nó. Sau đó, dĩ nhiên, mẹ Gaea có các kế hoạch cho ngươi.”

      “Phải đấy, mơ tưởng hão huyền.” Percy giơ thanh Thủy Triều lên. “Nhưng ra ta là con trai của thần Poseidon. Ta đến từ Trại Con Lai.”

      Các con ma rục rịch. vài tên rút kiếm ra và nhấc khiên lên. Alcyoneus giơ tay lên, ra hiệu cho chúng phải đợi.

      “Hy Lạp hay La Mã quan trọng,” tên khổng lồ ung dung . “Bọn ta nghiền nát cả hai trại dưới chân. Ngươi thấy đấy, các tên Titan đủ tham vọng. Chúng lên kế hoạch tiêu diệt lũ thần tại nhà mới của chúng ở Mỹ. Bọn khổng lồ chúng ta suy nghĩ thấu đáo hơn nhiều! Diệt cỏ ngươi phải nhổ bật cả rễ. Thậm chí vào lúc này, khi đội quân dưới trướng ta tiêu diệt cái trại La Mã bé kia, em trai Porphyrion của ta chuẩn bị cho cuộc chiến tại các vùng đất xa xưa! Bọn ta tiêu diệt các tên thần ở nơi chôn rau cắt rốn của chúng.”

      Những con ma đập kiếm lên khiên ầm ĩ. thanh đó vang vọng khắp các ngọn núi.

      “Nơi chôn rau cắt rốn?” Frank hỏi. “Ý ngươi là Hy Lạp sao?”

      Alcyoneus tặc lưỡi. “ phải lo gì cả, con của Mars. Ngươi chẳng còn sống bao lâu để nhìn thấy thắng lợi cuối cùng của bọn ta đâu. Ta thay thế Pluto trở thành chúa tể Địa ngục. Ta giam cầm được Tử Thần. Có Hazel Levesque hầu hạ, tất cả của cải bên dưới mặt đất thuộc về ta!”

      Hazel siết chặt thanh trường kiếm spatha của mình. “Ta hầu hạ ngươi.”

      “Ồ, nhưng ngươi ban cho ta sinh mệnh!” Alcyoneus . “Đúng ra, bọn ta hy vọng đánh thức mẹ Gaea trong Chiến tranh Thế giới thứ hai. Hẳn rất thú vị. Nhưng ra, thế giới cũng trong tình trạng tồi tệ như thế. Nền văn minh của các ngươi sớm bị hủy diệt thôi. cứ mở mãi. Những ai phục vụ cho bọn ta bao giờ chết . Sống chết gì ba người các ngươi vẫn gia nhập vào đội quân của ta.”

      Percy lắc đầu. “Cóc cần, Nhóc Vàng. Ngươi bị tiêu diệt.”

      “Chờ .” Hazel thúc ngựa về phía tên khổng lồ. “Em tạo nên gã quái vật này từ đất. Em là con thần Pluto. Kết liễu ta là nhiệm vụ của em.”

      “A, Hazel bé .” Alcyoneus cắm cây quyền trượng vào lớp băng. Mái tóc với những viên đá quý trị giá hàng triệu đô la của ta lấp la lấp lánh. “Ngươi có chắc ngươi gia nhập cùng bọn ta là do ý muốn của chính ngươi ? Ngươi có thể khá... quý giá với bọn ta đấy. Sao lại muốn chết lần nữa?”

      Đôi mắt Hazel ánh lên tức giận. nhìn Frank và lấy mẩu củi gói kỹ trong túi áo khoác ra. “ chắc ?”

      “Ừm,” ấy .

      bĩu môi. “ cũng là bạn tốt của em, Frank. Lẽ ra em nên cho nghe điều đó.” ném mẩu cũi sang chỗ . “Làm những gì phải làm . Và Percy... có thể bảo vệ ấy ?

      Percy nhìn chăm chăm vào các hàng lính ma La Mã. “Đấu với đội quân sao? Chắc rồi, vấn đề gì.”

      “Thế Nhóc Vàng là của em,” Hazel .

      lao vào tấn công tên khổng lồ.






      XLVI. FRANK


      [​IMG]


      FRANK GIỞ MẨU CỦI RA và quỳ xuống cạnh chân Thanatos.

      Cậu nhận ra Percy đứng phía mình, vung kiếm hét lên thách thức khi những con ma tới gần. Cậu thấy tiếng tên khổng lồ gầm lên và Arion giận dữ hí vang, nhưng cậu dám nhìn.

      Hai tay run rẩy, cậu đặt mẩu bùi nhùi cạnh những sợi xích bên chân phải Tử Thần. Cậu nghĩ về những đốm lửa, và ngay lập tức mẩu gỗ bùng cháy.

      Hơi ấm hết sức khó chịu lan tỏa khắp cơ thể Frank. Kim loại đóng băng bắt đầu tan chảy, ngọn lửa cháy sáng đến nỗi nó còn chói lòa hơn cả lớp băng.

      “Giỏi,” Thanatos . “Giỏi lắm, Frank Trương.”

      Frank từng nghe đến chuyện cuộc đời của mỗi người thoáng ra trước mắt họ, nhưng giờ cậu mới được trải nghiệm điều đó theo nghĩa đen. Cậu nhìn thấy mẹ cậu vào cái ngày bà đến Afghanistan. Bà mỉm cười và ôm chặt lấy cậu. Cậu cố hít lấy mùi hoa lài của mẹ mình để cậu bao giờ quên nó.

      Ta luôn tự hào về con, Frank, khi đó bà . ngày nào đó, con còn xa hơn cả mẹ nữa. Con đưa gia tộc chúng ta trở lại điểm xuất phát. Về sau, con cháu của chúng ta kể những câu chuyện về người hùng Frank Trương, cao... cao... cao... chọc vào bụng cậu khi bà kể chuyện. Đây hẳn là lần gần đây nhất m Frank mỉm cười trong nhiều tháng qua.

      Cậu nhìn thấy mình ngồi tại cái bàn picnic ở Moose Pass ngắm các vì sao và bắc cực quang, Hazel nằm ngáy khe khẽ bên cạnh, trong khi Percy , Frank, cậu là chỉ huy. Bọn tớ cần cậu.

      Cậu nhìn thấy Percy biến mất trong bãi lầy, rồi Hazel lao xuống theo cậu ấy. Frank nhớ lại cảm giác độc khi đứng đấy nắm chặt đầu cây cung, thấy mình hoàn toàn bất lực như thế nào. Cậu cầu xin các thần đỉnh Olympus – thậm chí cả thần Mars – giúp các bạn, nhưng cậu biết họ ở ngoài tầm kiểm soát của các vị thần.

      Với tiếng loảng xoảng, sợi xích đầu tiên vỡ tan. Frank nhanh chóng chọc mẩu củi vào sợi xích bên chân còn lại của Tử Thần.

      Cậu liều lĩnh liếc ra sau cái.

      Percy chiến đấu như cơn gió lốc. Quả thực... cậu ấy cơn gió lốc. lốc xoáy nước và hơi băng thu chuyển động vù vù quanh cậu ấy khi cậu ấy tấn công dữ dội vào đội hình của ẻ thù, đánh bay những con ma La Mã, làm chệch hướng các mũi tên và ngọn giáo. Từ lúc nào cậu ấy có được sức mạnh đó?

      Cậu ấy lăn xả khắp hàng ngũ quân địch, và mặc dù cậu ấy dường như để Frank lại mình, phòng vệ, kẻ thù lại hoàn toàn tập trung vào Percy. Frank dám chắc lý do – rồi cậu nhận ra mục tiêu của Percy. trong số các con ma khói đen khoác áo choàng bằng da sư tử của người cầm cờ và cầm cây cột có con đại bàng vàng, các cột băng đông cứng hai cánh của nó.

      Cờ của quân đoàn.

      Frank quan sát Percy lao ào qua hàng lính quân đoàn, ném bay những cái khiên bằng cơn lốc xoáy kỳ lạ của cậu ấy. Cậu ấy hạ gục người giữ cờ và chộp lấy con đại bàng.

      “Các ngươi muốn lấy lại nó sao?” cậu ấy hét lên với những con ma. “Đến mà lấy này!”

      Cậu ấy dụ chúng ra xa, và Frank thể nể chiến lược táo bạo đó. Những vong hồn đó muốn giữ Thanatos bị xích bao nhiêu chúng cũng là các hồn ma mang đậm tinh thần La Mã đến bấy nhiêu. Tâm trí chúng ở trong tình trạng mờ nhạt hết mức, như những con ma mà Frank từng thấy ở Asphodel, nhưng chúng vẫn nhớ điều rất ràng: phải bảo vệ con đại bàng cho bằng được.

      Thế nhưng, Percy thể chống trả vô số con ma như thế mãi. Việc duy trì cơn bão nhất định khó khăn lắm rồi. Dù trời rét lạnh nhưng khuôn mặt cậu ấy lấm tấm mồ hôi.

      Frank tìm kiếm Hazel. Cậu nhìn thấy hay tên khổng lồ.

      “Trông chừng lửa của ngươi chứ nhóc,” Tử Thần cảnh báo. “Ngươi chẳng có nhiều để mà phí phạm đâu.”

      Frank mắng thầm vài câu. Cậu quá lơ đãng nên nhận ra sợi xích thứ hai tan chảy.

      Cậu dời ngọn lửa sang những sợi xích tay phải vị thần. Mẩu củi giờ cháy gần được nửa. Frank bắt đầu run rẩy. Thêm nhiều hình ảnh nữa lướt qua tâm trí cậu. Cậu nhìn thấy thần Mars đứng cạnh giường bà ngoại, nhìn Frank bằng đôi mắt như vụ nổ hạt nhân đó: Con là vũ khí bí mật của nữ thần Juno. Con đoán ra món quà của mình chưa>

      Cậu nghe thấy tiếng mẹ mình : Con có thể là bất cứ ai.

      Rồi cậu nhìn thấy khuôn mặt nghiêm nghị của bà ngoại, da bà mỏng như giấy Xuyến Chỉ[28], mái tóc bạc của bà xõa ra khắp gối. Đúng thế, Fai Trương. Mẹ cháu chỉ đơn giản là thúc đẩy lòng tự trọng của cháu. Con bé cho cháu biết theo đúng nghĩa đen.

      Cậu nghĩ đến con gấu xám mẹ mình chặn lại ở bìa rừng. Cậu hồi tưởng lại cảnh con chim đen lớn bay vòng vòng căn biệt thự bị cháy của gia tộc họ.

      Sợi xích thứ ba kêu răng rắc. Frank dí mẩu gỗ về phía sợi xích cuối cùng. Cơ thể cậu đau nhói. Những điểm vàng nhảy múa trong mắt cậu.

      Cậu nhìn Percy, lúc này ở cuối đường Bắc-Nam chống lại đội quân ma. Cậu ấy làm đổ nhào chiếc chiến xa và phá hủy vài tòa nhà, nhưng mỗi khi cậu ấy dùng cơn lốc xoáy ném bay đợt tấn công những con ma chỉ việc đứng đậy và lao lên tấn công tiếp. Percy cứ vung kiếm chém chết tên trong số chúng con ma đó ngay lập tức lại tái tạo lại. Percy lùi ra xa hết mức có thể. Sau lưng cậu là cổng bên của trại, và khoảng sáu mét tiếp đó là rìa sông băng.

      Còn về phần Hazel, trong lúc đánh nhau, và Alcyoneus phá hủy gần hết các doanh trại. Giờ họ đánh nhau trong đống đổ nát ở cổng chính. Arion chơi trò đuổi bắt khá nguy hiểm, tấn công quanh gã khổng lồ trong khi Alcyoneus vung thanh quyền trượng về phía họ, hất đổ các bức tường và làm mặt băng nứt toát. Nhờ vào tốc độ của Arion họ mới còn sống.

      Rốt cuộc sợi xích cuối cùng giam giữ Tử Thần cũng gãy ra. Hét lên tiếng mãnh liệt, Frank vùi mẩu củi vào đống tuyết và dập tắt lửa. Cơn đau trong cậu dần tan biến. Cậu vẫn còn sống. Nhưng khi cậu lấy que củi ra, nó chỉ còn hơn mẩu, thậm chí là bé hơn cả thỏi kẹo.

      Thanatos giơ hai tay lên.

      “Tự do,” ta , vẻ thỏa mãn.

      “Tuyệt.” Frank chớp mắt để xua những chấm lốm đốm trong mắt mình. “Vậy hãy làm gì

      Thanatos mỉm cười điềm tĩnh với cậu. “Làm gì ư? Dĩ nhiên. Ta đứng đây quan sát. Những ai thiệt mạng trong cuộc chiến này sống lại.”

      “Cám ơn,” Frank lẩm bẩm, đoạn nhét mẩu củi vào trong túi áo khoác. “Rất hữu ích đấy.”

      có gì,” Thanatos , tỏ ra dễ chịu.

      “Percy!” Frank hét lớn. “Giờ chúng có thể chết rồi đấy!”

      Percy gật đầu hiểu ý, nhưng cậu ấy trông mệt lử. Cơn lốc dần chậm lại. Nhịp độ tấn công cũng giảm xuống. Toàn bộ đội quân ma vây lấy, từ từ dồn cậu ấy về phía rìa sông băng.

      Frank lấy cung ra để hỗ trợ. Rồi cậu thả nó xuống. Những mũi tên thông thường từ cửa hàng bán đồ săn bắn ở Seward làm được gì. Frank phải sử dụng món quà.

      Cậu nghĩ là cuối cùng cậu hiểu sức mạnh của mình. Những việc đại loại như nhìn mẩu củi bùng cháy, ngửi mùi khói cay xè của chính cuộc đời mình khiến cậu tự tin cách lạ thường.

      Thế có công bằng khi cuộc đời của ngươi cháy sáng ngắn ngủi và chói lọi ? Tử Thần hỏi cậu như thế.

      “Chẳng có thứ gì là công bằng hết,” Frank tự nhủ. “Nếu mình bị đốt cháy, dĩ nhiên mình chói sáng.”

      Cậu tiến thêm bước về hướng Percy. Rồi, từ phía bên kia trại, Hazel hét lên đau đớn. Arion hí vang khi tên khổng lồ gặp may. Cây quyền trượng của ta quất con ngựa và người cưỡi đổ nhào xuống mặt băng, đâm sầm vào hệ thống thành lũy.

      “Hazel!” Frank liếc ra sau nhìn Percy, ước gì mình có ngọn giáo trong tay. Nếu cậu triệu hồi được Xám... nhưng cậu thể ở hai nơi cùng lúc.

      giúp ấy !” Percy hét lớn, cầm con đại bàng vàng giơ lên cao. “Tớ có thể xử lý những tên này!”

      Percy xử lý được. Frank biết. Con trai của thần sắp bị áp đảo, nhưng Frank vẫn chạy đến giúp đỡ Hazel.

      bị vùi nửa người trong đống gạch tuyết sập xuống. Arion đứng phía , cố bảo vệ , chồm lên và đạp hai vó trước mạnh vào tên khổng lồ.

      Tên khổng lồ cười lớn. “Xin chào, chú ngựa pony bé . Mày muốn chơi sao?”

      Alcyoneus giơ quyền trượng băng lên.

      Frank còn cách quá xa... nhưng cậu hình dung ra mình lao nhanh về phía trước, hai chân rời khỏi mặt đất.

      Trở thành bất cứ ai.

      Cậu nhớ đến những con đại bàng đầu trọc mà họ nhìn thấy trong chuyến bằng tàu hỏa. Cơ thể cậu trở nên hơn. Hai tay cậu dài ra thành hai cánh và tầm nhìn bắt đầu tinh tường hơn cả ngàn lần. Cậu bay vút lên cao rồi lao về phía tên khổng lồ, móng duỗi ra, những cái vuốt sắc như dao cạo cào ngang qua cặp mắt tên khổng lồ.

      Alcyoneus gầm lên đau đớn. ta loạng choạng lùi lại khi Frank đáp xuống trước mặt Hazel và biến về lại bình thường.

      Frank...” ngạc nhiên nhìn cậu chăm chăm, chỏm tuyết từ đầu rơi xuống. “Cái gì vừa mới... sao có thể...?”

      “Đồ ngu!” Alcyoneus la hét. Mặt ta bị cào trúng, dầu đen chảy vào trong mắt thay vì máu, nhưng các vết thương dần khép lại. “Ta bất tử mảnh đất quê hương ta, Frank Trương! Và nhờ có bạn Hazel của ngươi, quê hương mới của ta ở Alaska. Ngươi thể giết chết ta ở đây!”

      “Cứ chờ đấy mà xem,” Frank . Sức mạnh chảy qua hai cánh tay và chân cậu. “Hazel, lên ngựa .”

      Tên khổng lồ tấn công, và Frank cũng lao vào đánh nhau. Cậu nhớ đến con gấu mà cậu chạm mặt khi còn bé. Khi cậu chạy, cơ thể cậu bắt đầu nặng nề hơn, to ra, các cơ bắp phình ra. Cậu đâm sầm vào người tên khổng lồ như con gấu xám trưởng thành với lực thuần túy nặng bốn trăm năm mươi ba ký. Nếu so với Alcyoneus cậu vẫn còn , nhưng sau khi bị húc bằng lực như thế, Alcyoneus ngã vào tháp canh bằng băng đổ ập phía ta

      Frank nhảy lên đầu tên khổng lồ. cú đánh bằng vuốt của cậu tựa như đấu sĩ hạng nặng vung lưỡi cưa xích. Frank đánh mạnh vào mặt lên khổng lồ hết lần này đến lần khác, cho đến khi khuôn mặt bằng kim loại có dấu hiệu lõm vào.

      “Ư,” tên khổng lồ rên rỉ với vẻ kinh ngạc.

      Frank biến lại hình dáng bình thường. Ba-lô vẫn ở chỗ cậu. Cậu chộp lấy sợi dây thừng mua ở Seward, nhanh chóng thắt thành cái thòng lọng và buộc chặt nó quanh cặp chân rồng có vảy của tên khổng lồ.

      “Hazel, đây này!” Cậu quẳng đầu dây còn lại về phía . “ có ý này, nhưng chúng ta phải...”

      “Giết... ư... mày... ư...” Alcyoneus càu nhàu.

      Frank chạy đến chỗ đầu tên khổng lồ, cầm lên vật nặng gần nhất mà cậu có thể tìm thấy – cái khiên của quân đoàn – và dộng mạnh nó vào mũi tên khổng lồ.

      Tên khổng lồ , “Ư ư.”

      Frank ngoái lại nhìn Hazel. “Con Arion có thể kéo gã này được bao xa?”

      Hazel chỉ chăm chú nhìn cậu. “... con chim. Rồi là con gấu. Và...”

      giải thích sau,” Frank . “Chúng ta cần kéo tên này vào đất liền càng xa càng tốt.”

      “Còn Percy!” Hazel .

      Frank mở miệng chửi. Sao cậu lại có thể quên chuyện đó nhỉ?

      Qua đống đổ nát trong trại, cậu nhìn thấy Percy đứng xoay lưng lại với rìa vách đá. Cơn lốc của cậu ấy biến mất. Cậu ấy cầm thanh Thủy Triều trong tay, và tay còn lại là con đại bàng bàng của quân đoàn. Toàn bộ đội quân vong hồn dần tiến đến, vũ khí của chúng đều sẵn sàng.

      “Percy!” Frank kêu lên.Percy liếc nhìn lại. Cậu ấy nhìn thấy tên khổng lồ bị hạ gục và dường như hiểu chuyện gì xảy ra. Cậu ấy hét lên câu gì đó lạc trong tiếng gió, chắc là: !

      Rồi cậu ấy đâm phập thanh Thủy Triều vào lớp băng dưới chân. Toàn bộ sông băng rung chuyển. Những con ma ngã khuỵu xuống. Sau lưng Percy, con sóng lớn từ vịnh dâng lên – bức tường nước xám xịt còn cao hơn cả sông băng. Nước bắn ra từ các khe nứt và kẽ hở mặt băng. Khi con sóng ập đến, nửa đằng sau trại vỡ vụn. Toàn bộ rìa sông băng bị tróc ra, đổ như thác xuống khoảng – mang theo các tòa nhà, các con ma, và cả Percy Jackson nữa.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      XLVII. FRANK



      FRANK SỮNG SỜ ĐẾN NỖI Hazel phải hét tên cậu mười hai lần trước khi cậu nhận ra Alcyoneus tỉnh lại.

      Cậu đập cái khiên vào mũi tên khổng lồ cho đến khi Alcyoneus bắt đầu ngáy. Trong khi đó, sông băng tiếp tục gãy vụn, rìa sông mỗi ngày thu hẹp hơn.

      Thanatos lướt về phía họ bằng đôi cánh màu đen, nét mặt bình thản.

      “À, đúng rồi đấy,” ta , tỏ ra thỏa mãn. “ có thêm nhiều linh hồn. Chết chìm, chết chìm. Các ngươi tốt nhất là nên nhanh , các bạn của ta, nếu các ngươi cũng chết chìm luôn đấy.”

      “Nhưng Percy...” Frank hầu như thốt nổi tên bạn mình. “Liệu cậu ấy...?”

      “Còn quá sớm để khẳng định. Về phần tên này...” Thanatos nhìn xuống Alcyoneus, vẻ chán ghét. “Ngươi bao giờ giết được ta ở đây. Ngươi biết phải làm gì sao?”

      Frank lặng người gật đầu. “Tôi nghĩ thế.”

      “Thế công việc của chúng ta hoàn tất.

      Frank và Hazel nhìn nhau lo lắng.

      “Ừm...” Hazel ấp úng. “Ý ngài là ngài ... ngài ...”

      “Đòi mạng sống của ngươi?” Thanatos hỏi. “Ừm, để xem nào...”

      ta lôi từ trong khí ra cái iPad đen tuyền. Tử Thần gõ vào màn hình lúc và tất cả những gì Frank nghĩ được là: Làm ơn đừng có cài ứng dụng thu linh hồn trong cái máy đó.

      “Ta thấy tên ngươi trong danh sách,” Thanatos . “Thần Pluto lệnh cho ta cụ thể về các linh hồn trốn thoát, các ngươi biết đấy. Vì lý do nào đó, ông ấy ra lệnh bắt ngươi. Có lẽ ông ấy thấy cuộc đời của ngươi vẫn chưa kết thúc, hay cũng có khi ông ấy quên. Nếu ngươi thích ta gọi và hỏi...”

      !” Hazel hét lên. “ cần hỏi đâu.”

      “Ngươi có chắc ?” Tử Thần cẩn thận hỏi. “Ta có thể trò chuyện với ông ấy qua hội nghị truyền hình. Ta có địa chỉ Skype của ông ấy ở đâu đó...”

      cần đâu.” Trông cứ như vài trăm ký lo lắng vừa mới được nhấc khỏi hai vai Hazel. “Cám ơn ngài.”

      “Ư ư,” Alcyoneus lầm bầm.

      Frank lại đánh vào đầu ta.

      Tử Thần ngước lên từ iPad của ta. “Về phần ngươi, Frank Trương, giờ cũng chưa đến thời điểm của ngươi. Ngươi còn ít nhiên liệu để đốt cháy. Nhưng đừng nghĩ ta thiên vị các ngươi. Chúng ta gặp lại nhau trong các tình huống kém thú vị hơn đấy.”

      Vách đá vẫn sập xuống, rìa sông băng giờ chỉ cách họ khoảng sáu mét. Arion hí vang với vẻ sốt ruột. Frank biết họ phải rời , nhưng còn thắc mắc nữa mà cậu cần phải hỏi.

      “Thế còn Các Cánh Cửa Của Tử Thần là gì?” cậu hỏi. “Chúng ở đâu? Làm thế nào chúng tôi đóng chúng lại

      “À, đúng rồi.” ánh nhìn bực tức chợt lóe lên mặt Thanatos. “Các Cánh Cửa Của Ta. Đóng chúng lại là chuyện tốt, nhưng ta sợ là nó vượt quá sức mạnh của ta. Ngươi làm điều đó như thế nào ta . Ta thể khẳng định chính xác chúng ở đâu. Vị trí ... ừm, việc đó hoàn toàn tuân theo quy luật tự nhiên. Chúng phải được xác định thông qua việc tìm kiếm. Ta có thể cho ngươi rằng ngươi nên bắt đầu cuộc tìm kiếm của mình ở Rome. Rome nguyên thủy ấy. Ngươi cần hướng dẫn đặc biệt. Chỉ loại á thần duy nhất đọc được các dấu hiệu cuối cùng dẫn ngươi đến Các Cánh Cửa Của Ta.”

      Các đường nứt ra trong lớp băng dưới chân họ. Hazel vỗ lên cổ Arion để giữ nó khỏi lồng lên.

      “Thế còn em trai tôi sao?” hỏi. “Nico còn sống chứ?”

      Thanatos nhìn bằng ánh mắt kỳ lạ – có lẽ là thương xót, mặc dù đó dường như giống cảm xúc mà Tử Thần hiểu được. “Ngươi tìm thấy câu trả lời ở Rome. Và giờ ta phải bay về phương Nam, đến Trại Jupiter của ngươi. Trực giác mách bảo ta có nhiều linh hồn để thu hoạch, rất nhanh thôi. Tạm biệt các á thần, cho đến khi chúng ta lại gặp nhau.”

      Thanatos biến thành làn khói đen.

      Dưới chân Frank, các vết nứt lan rộng hơn trong lớp băng.

      “Nhanh lên!” cậu bảo Hazel. “Chúng ta phải mang Alcyoneus khoảng mười dặm về hướng bắc!”

      Cậu leo lên ngực tên khổng lồ và Arion cất vó phóng như bay mặt băng, kéo theo Alcyoneus như kéo chiếc xe trượt tuyết xấu xí nhất thế giới.

      Đó là chuyến ngắn ngủi.

      Arion chạy sông băng như đường cao tốc, bay vèo qua mặt băng, nhảy qua các khe nứt và trượt xuống các con dốc, cảnh tượng có thể khiến người trượt tuyết bằng ván trượt phải sáng mắt.

      Frank cần đánh Alcyoneus bất tỉnh thêm nhiều lần nữa, vì đầu tên khổng lồ liên tục nảy lên và đập xuống mặt băng. Khi họ rong ruổi đường, chàng Nhóc Vàng na mê nửa tỉnh đó lầm bầm giai điệu nghe như bài “Tiếng Chuông Ngân”.

      Frank khá sửng sốt với chính bản thân mình. Cậu vừa mới biến thành con đại bàng và con gấu. Cậu vẫn còn cảm nhận được nguồn năng lượng di động chảy róc rách khắp cơ thể, như thể cậu ở trong trạng thái nửa rắn và nửa lỏng.

      chỉ thế: Hazel và cậu giải thoát cho Tử Thần thành công, và cả hai đều còn sống. Còn Percy... Frank nuốt xuống nỗi sợ hãi của mình. Percy rơi xuống bên sườn sông băng để cứu họ.

      Con trai thần Neptune bị chết đuối.

      . Frank tin rằng Percy chết. Họ trọn quãng đường như thế chỉ để đánh mất bạn của mình. Frank tìm cậu ấy – nhưng đầu tiên họ phải giải quyết Alcyoneus.

      Cậu mường tượng lại bản đồ mà mình nghiên cứu khi ở con tàu khởi hành từ Anchorage. Cậu biết đại thể họ đâu, nhưng chẳng có lấy biển hiệu hay dấu hiệu nào đỉnh sông băng. Chỉ còn cách là phải dựa vào phán đoán tốt nhất của cậu.

      Cuối cùng, Arion phóng vọt vào giữa hai ngọn núi để vào thung lũng băng và đá, trông như bát sữa khổng lồ đựng các mảnh Cocoa Puff đông lạnh. Làn da ánh vàng của tên khổng lồ nhợt như thể nó biến thành đồng thau. Frank cảm nhận được rúng động phảng phất trong cơ thể mình, như thoa áp sát vào xương ức của cậu vậy. Cậu biết mình vừa vào khu vực thân thiện – phạm vi quê nhà.

      “Đây rồi!” Frank hét lớn.

      Arion ngoặt sang bên. Hazel cắt dây thừng và Alcyoneus trượt vèo qua. Frank nhảy tránh trước khi tên khổng lồ đâm sầm vào tảng đá cuội.

      Ngay lập tức Alcyoneus nhảy dựng lên. “Cái gì? Ở đâu? Ai?”

      Mũi ta bị vẹo rất kỳ cục. Các vết thương người lành lại, dù làn da màu vàng bớt bóng loáng ít. ta nhìn quanh, tìm kiếm thanh quyền trượng bằng sắt bị vứt lại Sông băng Hubbard. Rồi ta từ bỏ và đấm tảng đá cuội gần nhất nát v

      “Các ngươi dám đối xử với ta như xe trượt tuyết sao?” ta khựng người lại và ngửi ngửi khí. “Cái mùi này... giống như các linh hồn tan biến. Thanatos tự do, ế? Hừ! vấn đề gì. Mẹ Gaea vẫn kiểm soát Các Cánh Cửa Của Tử Thần. Giờ , sao các ngươi mang ta đến đây hả, con trai của Mars?”

      “Để giết ngươi,” Frank . “Câu hỏi tiếp theo?”

      Tên khổng lồ nheo mắt lại. “Ta chưa bao giờ biết là đứa con của Mars có thể biến hình, nhưng điều đó có nghĩa là ngươi đánh bại được ta. Ngươi nghĩ ông già lính ngu ngốc của ngươi có thể cho ngươi sức mạnh để đối với ta sao?”

      Hazel rút kiếm ra. “Thế hai đấu sao?”

      Tên khổng lồ gầm lên và tấn công Hazel, nhưng con Arion nhanh chóng phóng như bay sang bên. Hazel dùng kiếm chém vào mặt sau bắp chân tên khổng lồ. Từ vết thương, dầu đen phun ra.

      Alcyoneus loạng choạng. “Ngươi giết được ta đâu, Thanatos hay ai đó cũng !”

      Hazel làm động tác nắm chặt bàn tay còn trống của mình. lực vô hình kéo mái tóc nạm trang sức của tên khổng lồ giật lùi về phía sau. Hazel xông lên, chém vào chân còn lại của ta và chạy nhanh ra trước khi lấy lại thăng bằng.

      “Ngừng ngay!” Alcyoneus hét lớn. “Đây là Alaska. Ta bất tử quê hương của ta!”

      ra,” Frank , “ta có vài tin xấu cần về chuyện đó. Biết sao , ta được nhận từ cha ta chỉ có sức mạnh thôi đâu.”

      Tên khổng lồ gầm gừ. “Ngươi lảm nhảm cái gì thế hả, thằng ranh chiến tranh kia?”

      “Mưu kế,” Frank . “Đó là món quà từ thần Mars. trận chiến có thể giành được phần thắng trước khi nó diễn ra bằng cách chọn lựa chiến trường thích hợp.” Cậu chỉ qua vai mình. “Biên giới giờ cách sau lưng chúng ta vài trăm mét. Ngươi còn ở Alaska nữa. Ngươi cảm thấy điều đó sao, Al? Muốn quay lại Alaska, ngươi phải bước qua xác

      Dần dần thấu hiểu ra trong đôi mắt của tên khổng lồ. ta nhìn xuống đôi chân bị thương của mình với vẻ hoài nghi. Dầu vẫn tiếp tục tràn ra từ hai bắp chân, biến thành băng đen.

      thể nào!” tên khổng lồ gầm lên. “Ta ... ta ... Gừ!”

      ta tấn công Frank, cố đến được đường biên giới quốc tế. Trong phần của giây, Frank hồ nghi kế hoạch của mình. Nếu cậu thể sử dụng món quà của mình lần nữa, nếu cậu bị đóng băng, cậu chết. Rồi cậu nhớ lại các chỉ dẫn của bà ngoại:

      giúp ích nếu cháu biết về sinh vật đó. Tíc.

      Nó cũng giúp ích nếu cháu trong tình huống sống còn, chẳng hạn như trong chiến trận. Hai dấu tíc.

      Tên khổng lồ vẫn lao đến. Hai mươi thước. Mười thước.

      Frank?” Hazel lo sợ gọi lớn.

      Frank trụ vững. “ biết.”

      Ngay trước khi Alcyoneus đâm sầm vào, Frank biến hình. Cậu luôn cảm thấy mình quá to lớn và vụng về. Giờ cậu tận dụng cái cảm giác đó. Cơ thể cậu căng ra với kích thước khổng lồ. Da cậu dày lên. Hai tay cậu biến thành hai chân trước to khỏe. Miệng cậu mọc ra hai cái ngà và mũi cậu dài ra. Cậu trở thành con vật mà cậu biết nhất – con vật mà cậu chăm sóc, cho ăn, tắm và thậm chí còn giúp nó khi nó gặp chứng khó tiêu ở Trại Jupiter.

      Alcyoneus đâm mạnh vào con voi trưởng thành nặng mười tấn. Tên khổng lồ choáng váng lùi lại. ta thất vọng hét lên và lại húc vào Frank lần nữa, nhưng Alcyoneus hoàn toàn ăn thua gì với sức nặng của cậu. Frank dộng mạnh đầu mình vào đầu Alcyoneus khiến ta bay ra sau và đáp xuống, dang người ra mặt băng.

      “Ngươi... ... giết được ta,” Alcyoneus rống lên. “Ngươi thể...”

      Frank biến trở lại thành người. Cậu bước đến chỗ tên khổng lồ, các vết thương rỉ dầu người bốc hơi. Đá quý rơi và kêu xèo xèo trong tuyết. Làn da vàng của ta bắt đầu mòn dần, tróc ra thành từng mảng.

      Hazel xuống ngựa và đứng kế bên Frank, lăm lăm kiếm trong tay. “Để tớ nhé?”

      Frank gật đầu. Cậu nhìn vào đôi mắt sôi sùng sục của tên khổng lồ. “Đây là lời mách nước này, Alcyoneus. Lần tới nhớ chọn bang lớn nhất để làm quê hương nhé, đừng đặt căn cứ ở nơi chỉ rộng có mười dặm. Chào mừng đến với Canada, đồ ngốc.”

      Thanh kiếm của Hazel đâm mạnh vào cổ tên khổng lồ. Alcyoneus rã ra thành đống đá cực kỳ đắt tiền.

      Hazel và Frank đứng yên bên nhau trong lúc, nhìn phần còn lại của tên khổng lồ tan vào trong băng. Frank nhặt sợi dây thừng lên.

      con voi à?” Hazel hỏi.

      Frank gãi cổ. “Ừm. Dường như đó là ý tưởng tuyệt vời đấy chứ.”

      Cậu đọc được biểu cảm mặt . Cậu sợ rằng cuối cùng mình cũng làm điều gì đó quá kỳ quái, khiến bao giờ muốn ở bên mình nữa. Frank Trương: kẻ vụng về, con trai của thần Mars, kẻ mặt dày mày dạn nông cạn.

      Rồi hôn cậu – nụ hôn thực thụ lên môi, tuyệt hơn nhiều so với kiểu hôn mà trao cho Percy lúc ở máy bay.

      tuyệt,” . “Và biến thành con voi rất đẹp trai đấy.”

      Frank cảm thấy chếch choáng đến nỗi cậu nghĩ có lẽ đôi giày ống của mình tan chảy trong lớp băng. Trước khi cậu kịp gì, giọng vang vọng khắp thung lũng:

      Các ngươi thắng được đâu.

      Frank ngước nhìn lên. Bóng râm di chuyển khắp ngọn núi gần nhất, tạo nên khuôn mặt của người phụ nữ ngủ.

      Các ngươi bao giờ về đến nhà kịp lúc, giọng chế giễu của Gaea vang lên. Thậm chí bây giờ, đến Thanatos cũng chăm lo cho các cái chết ởTrại Jupiter, cái chết cuối cùng dành cho những người bạn La Mã của các ngươi.

      Ngọn núi rung chuyển như thể toàn bộ quả đất cười. Rồi bóng râm tan .

      Hazel và Frank nhìn nhau. ai lên tiếng. Họ leo lên con Arion và phóng như bay trở lại Vịnh Sông Băng.






      XLVIII. FRANK


      [​IMG]


      PERCY ĐỢI HỌ. Cậu ấy trông bực tức.

      Cậu ấy đứng ở rìa sông băng, tựa người lên cây quyền trượng với con đại bàng vàng, nhìn xuống đống đổ nát mà cậu ấy tạo ra: cái hồ mới rộng vài trăm mẫu điểm xuyết những tảng băng trôi và các vật trôi nổi lềnh bềnh từ trại tan tành.

      Dấu tích duy nhất còn lại sông băng là các cổng chính nghiêng qua bên và lá cờ xanh rách bươm đống gạch tuyết.

      Rồi họ chạy về phía cậu ấy, Percy , “Chào,” như thể họ vừa mới gặp nhau để ăn trưa hay tương tự như thế.

      “Cậu còn sống!” Frank ngạc nhiên .

      Percy cau mày. “Cú rơi đó hả? Chẳng ăn nhằm gì đâu. Tớ từng bị rơi ở độ cao gấp hai lần thế từ St. Louis Arch[29] ấy chứ.”

      làm gì cơ?” Hazel hỏi.

      “Đừng bận tâm. Điều quan trọng là chết đuối.”

      “Vậy lời tiên tri là hoàn chỉnh!” Hazel cười toe toét. “Chắc nó như thế này: Con trai thần Neptune nhấn chìm lũ ma.

      Percy nhún vai. Cậu ấy vẫn nhìn Frank như thể phật ý. “Tớ có vấn đ cần giải quyết với cậu đây, Trương. Cậu có thể biến thành đại bàng? Và con gấu?”

      “Và con voi,” Hazel tự hào .

      con voi.” Percy lắc đầu tin nổi. “Đó là món quà của gia tộc cậu sao? Cậu có thể biến đổi hình dáng?”

      Frank di di chân. “Ừm... đúng thế. Periclymenus, tổ tiên của tớ, thủy thủ tàu Argo – ông ấy có thể làm thế. Ông ấy truyền lại năng lực đó.”

      “Và ông ấy có được món quà kia từ thần Poseidon,” Percy . “Chẳng công bằng tẹo nào. Tớ thể biến thành động vật.”

      Frank nhìn cậu ấy chòng chọc. “ công bằng ư? Cậu có thể thở dưới nước, làm nổ các sông băng và triệu hồi những cơn lốc kỳ dị đó – và thế là công bằng khi tớ là con voi sao?”

      Percy cân nhắc. “Được rồi. Tớ đoán là cậu đúng. Nhưng lần tới tớ khi cậu hoàn toàn là thú lớn...”

      “Đừng nhắc gì nữa,” Frank . “Làm ơn đấy.”

      Percy nở nụ cười.

      “Nếu hai người các xong chuyện,” Hazel , “chúng ta cần khỏi đây. Trại Jupiter bị tấn công. Họ có thể dùng đến con đại bàng vàng đó.”

      Percy gật đầu. “Thế nhưng còn có chuyện quan trọng cần làm trước. Hazel, có khoảng chín trăm lẻ bảy ký vũ khí và áo giáp làm từ vàng Imperial nằm dưới đáy vịnh, cộng thêm chiếc chiến xa rất xinh đấy. cá là mấy món đó có ích...”

      Việc đó ngốn mất rất nhiều thời gian – khá lâu – nhưng họ đều biết các vũ khí đó có thể tạo nên chênh lệch giữa chiến thắng và thất bại nếu họ lấy được chúng và quay trở lại trại đúng lúc.

      Hazel sử dụng sức mạnh của mình để làm mấy món đồ dưới đáy biển bay lên. Percy bơi xuống và mang lên thêm. Thậm chí Frank cũng giúp tay bằng cách biến thành hải cẩu, điều đó khá là bảnh, dù Percy tuyên bố rằng hơi thở của cậu có mùi như cá.

      Cả ba người hợp lực mới nâng được chiếc chiến xa lên, nhưng cuối cùng họ cũng kéo xong mọi thứ đến bãi biển cát đen ở gần đáy sông băng. Họ thể nhét hết đồ vào trong chiến xa, thế là họ dùng dây thừng của Frank buộc lại phần lớn vũ khí bằng vàng và những chiếc áo giáp tốt nhất.

      “Nó trông giống xe trượt tuyết của ông già Noel,” Frank . “Liệu con Arion có kéo được nhiều thế này ?”

      Con Arion nổi cáu.

      “Hazel,” Percy , “ rửa miệng con ngựa của em bằng xà phòng đấy. Nó , đúng thế, nó kéo được, nhưng nó cần thức ăn.”

      Hazel nhặt thanh dao găm La Mã cổ, pugio, lên. Nó bị cong và xỉn màu, vì thế nó giúp gì nhiều trong trận chiến, nhưng trông như nó làm từ vàng Imperial nguyên chất.

      “Của mày này, Arion,” . “Nhiên liệu hiệu suất cao.”

      Con ngựa ngậm lấy con dao găm và nhai như thể nó là trái táo vậy. Frank thầm thề rằng cậu bao giờ đặt tay gần miệng con ngựa đó.

      “Tớ nghi ngờ sức mạnh của con Arion,” cậu cẩn thận , “nhưng liệu chiếc chiến xa có chống đỡ được ? Lần cuối cùng...”

      “Chiếc này có bánh xe và trục bằng vàng Imperial,” Percy . “Nó chống đỡ được.”

      “Nếu ,” Hazel , “đây chuyến ngắn ngủi. Nhưng chúng ta hết thời gian rồi. thôi!”

      Frank và Percy leo lên chiến xa. Hazel nhảy lên lưng con Arion.

      “Chạy nào!” hét lớn.

      Tiếng nổ khi va chạm khí do con ngựa gây ra vọng khắp mặt vịnh. Họ lao nhanh về phía nam, tuyết lở xuống các ngọn núi khi họ chạy ngang qua.

      " face="Times New Roman">


      XLIX. PERCY


      [​IMG]


      BỐN GIỜ.

      Đó là khoảng thời gian mà con ngựa nhanh nhất hành tinh từ Alaska đến Vịnh San Francisco, phóng mặt nước xuôi thẳng về Bờ biển Tây Bắc.

      Đó cũng là khoảng thời gian mà trí nhớ của Percy khôi phục hoàn toàn. Quá trình bắt đầu ở Portland khi cậu uống máu gorgon, nhưng cuộc sống trong quá khứ của cậu vẫn mờ nhạt đến phát bực. Giờ , khi họ quay trở lại lãnh địa của các vị thần đỉnh Olympus, Percy nhớ hết mọi chuyện: cuộc chiến với Kronos, sinh nhật thứ mười sáu của cậu ở Trại Con Lai, người huấn luyện cậu ở trại – nhân mã Chiron, người bạn thân Grover, em trai Tyson, và tất cả là Annabeth – hai tháng hẹn hò tuyệt vời, rồi BÙM. Cậu bị bắt cóc bởi người ngoài hành tinh được biết với cái tên nữ thần Hera. Hay nữ thần Juno... gì cũng được.

      Cuộc đời cậu bị đánh cắp hết tám tháng. Lần tới nếu gặp Nữ hoàng của đỉnh Olympus, nhất định Percy cho bà ta cái tát theo tiêu chuẩn nữ thần vào đầu bà ta.

      Bạn bè và gia đình cậu ắt lo đến điên mất. Nếu Trại Jupiter ở trong tình trạng tồi tệ thế này, cậu chỉ có thể đoán được những gì mà Trại Con Lai phải đối mặt khi thiếu vắng cậu.

      Thậm chí còn tệ hơn: Việc cứu cả hai trại hẳn chỉ mới là khởi đầu. Theo Alcyoneus, trận chiến xảy ra ở nơi xa xôi, quê hương của các vị thần. Bọn khổng lồ dự tính tấn công Đỉnh Olympus đầu tiên và tiêu diệt các vị thần mãi mãi.

      Percy biết các tên khổng lồ bất tử, trừ khi á thần và thần linh cùng nhau đánh bại chúng. Nico kể cho cậu nghe như vậy. Annabeth cũng từng nhắc đến điều đó, vào thời điểm tháng Tám năm trước, khi ấy suy xét rằng các tên khổng lồ có thể là phần của Lời Sấm Truyền mới – mà người La Mã gọi là Lời Tiên Tri Về Nhóm Bảy. (Đó là mặt tiêu cực của việc hẹn hò với thông minh nhất trại: Bạn học được vài vẩn.)

      Cậu hiểu kế hoạch của nữ thần Juno: Hợp nhất các á thần Hy Lạp và La Mã để tạo ra nhóm các hùng ưu tú, rồi bằng cách nào đó thuyết phục các vị thần chung vai sát cánh chiến đấu với họ. Nhưng trước tiên, họ phải cứu lấy Trại Jupiter .

      Đường bờ biển bắt đầu trở nên quen thuộc. Họ phóng như bay qua ngọn hải đăng Mendocino. Ngay sau đó, Núi Tam và các mũi biển Marin ra lờ mờ sau màn sương. Arion vọt thẳng xuống dưới Cầu Cổng Vàng tiến vào Vịnh San Francisco.

      Họ lao vút qua Berkeley và vào địa phận Đồi Oakland. Khi họ đến được đỉnh đồi Đường hầm Caldecott, Arion rùng mình như chiếc xe hỏng và ngừng lại, ngực nó căng phồng.

      Hazel trìu mến vỗ vào hai bên cổ nó. “Mày làm tốt lắm, Arion.”

      Con ngựa mệt đến nỗi chẳng thèm chửi rủa: Dĩ nhiên là tôi phải làm tốt rồi. Thế các người còn mong cái quỷ gì nữa đây?

      Percy và Frank nhảy xuống khỏi chiến xa. Percy ước gì có những chiếc ghế êm ái hay bữa ăn trong khi bay. Hai chân cậu loạng choạng. Các khớp xương vẫn còn cứng ngắc, khiến cậu gần như thể bước . Nếu cậu tham gia chiến trận với tình trạng thế này, quân địch chắc gọi cậu là Lão Già Jackson mất thôi.

      Frank trông chẳng khá hơn cậu là mấy. Cậu ấy tập tễnh lên đỉnh ngọn đồi và nhìn chăm chú xuống trại. “Các cậu... hai người qua đây mà xem.”

      Khi Percy và Hazel đến bên cậu ấy, Percy thấy lòng mình nao núng. Trận chiến bắt đầu và diễn biến chẳng tốt lắm. Quân đoàn Mười hai dàn trận ở Cánh đồng Thần Mars, cố bảo vệ thành phố. Những chiếc máy bắn đá nã đá vào các hàng quân Thứ-được-sinh-ra-từ-đất. Con voi Hannibal húc những con quái vật bay tán loạn, nhưng quân phòng ngự bị áp đảo quân số nghiêm trọng.

      Cưỡi lưng con pegasus Scipio, Reyna bay quanh tên khổng lồ Polybotes, cố giữ cho bận rộn. Các Lar tạo thành các hàng màu tía lung linh chống lại đợt tấn công của đám vong hồn hư ảo màu đen mặc các bộ áo giáp cổ. Các cựu á thần trong thành phố tham chiến và dùng lớp tường khiên đẩy bạt đợt công kích dữ dội của các tên nhân mã man rợ. Những con đại bàng khổng lồ bay vòng vòng phía chiến trường, chiến đấu với hai quý bà tóc r trong bộ vest Chợ Giảm Giá màu xanh lục – Stheno và Euryale.

      Tuy bản thân quân đoàn là mục tiêu nhận lấy mũi dùi cuộc tấn công, nhưng đội hình của họ bị phá vỡ. Mỗi tiểu đoàn là hòn đảo bị bao vây bởi biển kẻ thù. Tháp công thành của các tên Cyclops bắn đạn thần công màu xanh lục phát sáng vào thành phố, tạo thành các miệng hố ở quảng trường, biến nhà cửa thành đống đổ nát. Khi Percy quan sát, quả đạn thần công bắn trúng Viện Nguyên Lão và phần mái vòm đổ sập xuống.

      “Chúng ta đến quá trễ,” Hazel .

      ,” Percy . “Họ vẫn còn đánh nhau. Chúng ta có thể xoay chuyển tình thế.”

      “Lupa đâu?” Frank hỏi, tuyệt vọng len lỏi trong giọng cậu ấy. “Bà ấy và những con sói... họ nên có mặt ở đây rồi mới phải.”

      Percy hồi tưởng lại thời điểm cậu ở cùng nữ thần sói. Cậu kính trọng các bài học của bà, nhưng đồng thời cậu nhận ra các con sói cũng có những hạn chế. Chúng phải là các chiến binh ở tiền tuyến. Chúng chỉ tấn công khi có các thành viên vô cùng mạnh mẽ, và thường là khi có che chở của bóng đêm. Ngoài ra, quy tắc đầu tiên của Lupa là độc lập. Bà cố gắng hết sức giúp đỡ cho những đứa con của mình, đào tạo chúng chiến đấu – nhưng cuối cùng, chúng hoặc là kẻ săn mồi hoặc là con mồi. Người La Mã phải chiến đấu vì chính họ. Họ phải chứng minh giá trị của họ, hoặc mất mạng. Đó là cách của Lupa.

      “Bà ấy làm hết khả năng của mình,” Percy . “Bà cầm chân kẻ thù đường chúng về phía nam. Giờ mọi việc tùy thuộc vào chúng ta. Chúng ta phải đưa con đại bàng vàng và vũ khí đến chỗ quân đoàn.”

      “Nhưng Arion hết hơi rồi!” Hazel . “Chúng ta thể tự mình vận chuyển mấy thứ này được.”

      “Có lẽ chúng ta cần phải làm thế.” Percy quét mắt khắp đỉnh đồi. Nếu Tyson nhận được thông điệp trong mơ của cậu ở Vancouver, chừng cứu binh ở gần đây thôi.

      Cậu huýt gió to – cú huýt gió gọi xe taxi tuyệt vời ở New York mà bạn có thể được nghe suốt đoạn đường từ Quảng trường Thời Đại đến Công viên Trung Tâm.

      Bóng râm dưới những tàng cây khẽ lay động. bóng đen khổng lồ từ đâu nhảy vọt ra – con chó lớn cỡ chiếc SUV, với Cyclops và quái mình người cánh chim lưng nó.

      “Chó ngao địa ngục!” Frank bò lùi lại.

      sao đâu!” Percy cười toe toét. “Đây là những người bạn.”

      trai!” Tyson leo xuống và chạy đến chỗ Percy. Percy cố đứng vững nhưng chẳng ăn thua là bao. Tyson đâm sầm vào cậu và ôm cậu chặt đến ngạt thở. Trong vài giây, Percy chỉ có thể nhìn thấy các chấm đen và mảnh vải fla-nen. Rồi Tyson buông cậu ra và cười vui sướng, nhìn Percy bằng đôi mắt nâu nhạt to tròn trẻ con đó.

      chết!” cậu ấy . “Em thích khi chết!”

      Ella vỗ cánh đáp xuống đất và bắt đầu rỉa lông. “Ella tìm thấy con chó,” thông báo. “ con chó lớn. Và Cyclops.”

      Có phải ấy đỏ mặt ? Trước khi Percy kịp xác nhận, con chó lớn đen thui vồ lấy cậu, hất Percy ngã xuống đất và sủa lớn đến nỗi Arion cũng phải lùi lại.

      “Chào Quý bà O’Leary,” Percy . “Ừm, tao cũng mày, bé. Chó ngoan.”

      Hazel kêu lên the thé. “ con chó ngao địa ngục tên là Quý bà O’Leary sao?”

      câu chuyện dài.” Percy cố đứng dậy và lau nước dãi của con chó mặt mình. “Em có thể hỏi em trai em...”

      Giọng cậu ngập ngừng khi cậu nhìn thấy nét mặt của Hazel. Cậu suýt quên mất rằng Nico di Angelo mất tích.

      Hazel kể cậu nghe Thanatos gì về việc tìm kiếm Các Cánh Cửa Của Tử Thần ở Rome, và Percy nóng lòng tìm Nico vì các lý do của riêng mình – để bóp cổ thằng nhóc đó vì giả vờ như quen biết Percy khi cậu mới đến trại. Thế nhưng, cậu ta là em trai của Hazel, và việc tìm kiếm cậu ta là câu chuyện cho thời điểm khác.

      rất tiếc,”Nhưng đúng thế, đây là con chó của , Quý Bà O’Leary. Tyson – đây là các bạn , Frank và Hazel.”

      Percy quay sang Ella, người đếm những sợi tơ cọng lông chim.

      ổn ?” cậu hỏi. “Chúng tôi rất lo cho .”

      “Ella mạnh,” ấy . “Các Cyclops mới mạnh. Tyson tìm thấy Ella. Tyson chăm sóc cho Ella.”

      Percy nhướn mày. Ella đỏ mặt.

      “Tyson này,” cậu , “em đấy, chàng dẻo mồm to xác ạ.”

      Mặt Tyson có màu y hệt màu lông của Ella. “Ừm... đâu.” Cậu ấy nghiêng người xuống và thầm cách lo lắng, đủ lớn để tất cả những người khác nghe thấy: “ ấy xinh lắm.”

      Frank vỗ vào đầu như thể cậu ấy sợ não mình bị chập mạch. “Dù gì cũng là lúc nước sôi lửa bỏng đấy.”

      “Đúng thế,” Percy đồng ý. “Tyson, Annabeth đâu? Có người nào khác đến giúp nữa ?”

      Tyson bĩu môi. Đôi mắt nâu to tròn của cậu trở nên ươn ướt. “Con thuyền lớn chưa sẵn sàng. Leo ngày mai, hoặc hai ngày. Rồi họ đến.”

      “Chúng ta chưa có đến hai phút,” Percy . “Được rồi, đây là kế hoạch.”

      nhanh gọn, cậu chỉ ra đâu là người tốt đâu là người xấu chiến trường. Tyson hoảng sợ khi nhận ra các Cyclops và các nhân mã xấu trong đội quân của tên khổng lồ. “Em phải hạ những chàng ngựa pony đó sao?”

      “Chỉ đuổi chúng thôi,” Percy cam đoan.

      “Ừm, Percy này?” Frank lo lắng nhìn Tyson. “Tớ chỉ... muốn bạn của chúng ta bị thương. Tyson là chiến binh sao?”

      Percy mỉm cười. “Cậu ấy có phải là chiến binh ấy hả? Frank, cậu gặp Tướng Tyson của đội quân Cyclops. Và nhân tiện, Tyson, Frank là hậu duệ của Poseidon.”

      trai!” Tyson đè bẹp Frank trong cái ôm.

      Percy cố bật cười. “ ra cậu ấy giống như là chút... chít... Ồ, sao cả. Đúng thế, cậu ấy là trai của em.”

      “Cám ơn,” Frank làu bàu qua lớp vải fla-nen nhét đầy trong miệng. “Nhưng nếu quân đoàn nhầm Tyson với quân địch...”

      “Em có ý này!” Hazel chạy ra chỗ chiến xa và bới ra cái mũ giáp La Mã lớn nhất mà tìm được, cộng thêm lá cờ La Mã cũ có thêu dòng chữ SPQR.

      đưa chúng cho Tyson. “Dùng những cái này , chàng to lớn. Rồi bạn bè của chúng ta biết cậu ở phe mình.”

      “Úi!” Tyson . “Em ở đội các !”

      Mũ giáp đến tức cười, và cậu ấy khoác áo choàng lưng, trông như cái yếm dãi của trẻ em có dòng chữ SPQR.

      “Nó có ích,” Percy . “Ella, ở lại đây. Ở lại đây cho an toàn nhé.”

      “An toàn,” Ella lặp lại. “Ella thích được an toàn. An toàn với những con số. Những cái két sắt an toàn. Ella cùng Tyson.”

      “Gì cơ?” Percy . “Ồ... tốt thôi. Sao cũng được. Chỉ đừng để bị thương. Và Quý Bà O’Leary...”

      “GÂU!”

      “Mày cảm thấy thế nào nếu kéo chiếc chiến xa nhỉ?”

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      L. PERCY





      HỌ, CÒN NGHI NGỜ GÌ NỮA, là cứu viện kỳ lạ nhất trong lịch sử quân La Mã. Hazel cưỡi Arion, vừa mới hồi phục đủ để mang theo người với tốc độ của con ngựa bình thường, dù nó cứ chửi rủa mãi về những cái móng guốc đau nhức suốt đoạn đường xuống chân đồi.

      Frank biến thành con đại bàng đầu trọc – điều mà Percy vẫn cho là hoàn toàn bất công – và sải cánh phía họ. Tyson chạy xuống đồi, vung vẩy cây dùi cui và hét lớn, “Những tên ngựa pony xấu xa! LÊU LÊU!” trong khi Ella bay quanh cậu ấy, trích dẫn những kiện trong cuốn Niên Giám Của Người Chủ Trang Trại Cũ.

      Còn về Percy, cậu cưỡi O’Leary vào trận với chiến xa đầy nhóc đồ trang bị bằng vàng kêu lách ca lách cách và leng ca leng keng đằng sau, cột cờ đại bàng vàng của Quân đoàn Mười hai lên cao.

      Họ men theo vành đai của trại và qua cây cầu ở cực bắc bắc qua Tiểu Tiber, xông thẳng vào Cánh đồng Thần Mars ở rìa tây chiến trường. đám Cyclops nã liên hồi vào các trại viên của Đội quân Số Năm, những người cố giữ những cái khiên gắn chặt vào nhau chỉ để bảo toàn mạng sống.

      Nhìn thấy họ gặp nguy khốn, trong lòng Percy dâng lên cơn giận dữ mang tên bảo hộ. Đó là những đứa trẻ tiếp nhận cậu. Đó là gia đình của cậu.

      Cậu hét lên, “Đội quân Số Năm!” và tông mạnh vào tên Cyclops gần nhất. Thứ cuối cùng mà con quái vật tội nghiệp đó nhìn thấy là răng con O’Leary.

      Sau khi tên Cyclops bị rã ra – và tiếp tục bị phân hủy, nhờ có Tử Thần – Percy nhảy xuống khỏi con chó ngao địa ngục và chém dữ dội vào các con quái vật khác.

      Tyson tấn công thủ lĩnh các Cyclops, Ma Gasket, chiếc áo đầm bằng các vòng kim loại của bà ta lấm đầy bùn và được điểm trang bằng những ngọn giáo gãy.

      Bà ta đần mặt ra nhìn Tyson và dợm , “Ai...?”

      Tyson đánh mạnh vào đầu bà ta, bà ta quay tròn và ngã chổng mông.

      “Quý Bà Cyclops Xấu Xa!” cậu ấy gầm lên. “Tướng Tyson BIẾN !”

      Cậu ấy lại đánh bà ta lần nữa, và Ma Gasket tan biến thành b đất.

      Trong khi đó Hazel tả xung hữu đột khắp nơi lưng ngựa, vung thanh trường kiếm spatha chém hết tên Cyclops này đến tên khác, Frank dùng vuốt làm mù mắt kẻ thù.

      Mỗi khi tên Cyclops nào trong vòng bốn mươi lăm mét bị biến thành tro bụi, Frank lại đáp xuống trước mặt đội quân của mình và biến thành con người. Huy hiệu đội trưởng và Vương miện Thành sáng lập lòe chiếc áo khoác mùa đông.

      “Đội quân Số Năm!” cậu ấy thét lớn. “Đến lấy vũ khí bằng vàng Imperial ở ngay đây!”

      Các trại viên lấy lại tinh thần sau cơn choáng váng và kéo nhau đến chỗ chiến xa. Percy cố hết sức để đưa các trang bị bằng tốc độ nhanh nhất.

      thôi, thôi!” Dakota giục, cười toe toét như tên điên khi ta nốc ừng ực nước uống Kool-Aid màu đỏ từ bình đông của mình. “Các bạn của chúng ta cần giúp đỡ!”

      Đội quân Số Năm nhanh chóng được trang bị các loại vũ khí, khiên và mũ giáp mới. Nhìn chẳng có chút quy củ nào. Họ trông như thể mua sắm ở khu hàng thanh lý của Vua Midas vậy. Nhưng họ bỗng nhiên là đội quân hùng mạnh nhất trong quân đoàn.

      theo con đại bàng!” Frank ra lệnh. “Ra trận nào!”

      Các trại viên reo hò. Percy và con O’Leary tấn công về phía trước, toàn bộ đội quân nối đuôi theo sau – bốn mươi chiến binh mạ vàng sáng bóng gào thét chém giết.

      Họ tập kích bầy nhân mã man rợ tấn công Đội quân Số Ba. Khi các trại viên của Đội quân Số Ba nhìn thấy cờ đại bàng, họ hét lên điên cuồng và chiến đấu với nỗ lực hồi phục lại.

      Các nhân mã có lấy cơ hội. Hai đội quân đánh tan chúng như gọng kìm. Rất nhanh sau đó, chẳng còn gì sót lại ngoài các đống bụi đất, móng guốc và sừng đủ loại. Percy hy vọng bác Chiron tha thứ cho cậu, nhưng những tên nhân mã này giống với Những Chú Ngựa Pony Thích Tiệc Tùng mà cậu gặp trước đây. Chúng thuộc giống loài khác. Chúng phải bị tiêu diệt.

      “Xếp thành hàng!” các đội trưởng hô lên. Hai đội quân cùng nhau tiến đến, việc dành cho quân được phát huy. Những cái khiên móc vào nhau, họ hành quân vào tham chiến với Thứ-được-sinh-ra-từ-đất.

      Frank hét lên, “Lao móc pilum!

      trăm ngọn giáo dựng đứng lên. Khi Frank hô, “Ném!”, chúng bay vèo trong khí – làn sóng chết chóc đâm xuyên qua lũ quái vật sáu tay. Các trại viên rút kiếm và xông xáo lao đến trung tâm trận chiến.

      Ở bên dưới chân cầu dẫn nước, Đội quân Số và Số Hai cố bao vây Polybotes, nhưng họ phải hứng chịu những cú đấm hung bạo. Những tên Được-sinh-ra-từ-đất còn lại ném đá và bùn hết đợt này lại đến đợt khác. Các tinh ngũ cốc karpoi – những tên Cupid ăn thịt người bé ghê tởm – chạy lăng xăng khắp đồng cỏ cao bắt cóc các trại viên ngẫu nhiên nào đó, kéo họ ra khỏi hàng. Bản thân tên khổng lồ lắc những con tử xà ra khỏi mái tóc. Bất cứ lúc nào con rắn đáp xuống đất, các lính La Mã lại hoảng sợ và bỏ chạy. Theo đánh giá từ những cái khiên mòn vẹt và những túm lông chim bốc cháy mũ giáp, chắc chắn họ nhận biết về chất độc và lửa của các con tử xà đó.

      Reyna bay liệng phía tên khổng lồ, lao xuống và dùng thương tấn công mỗi khi ta chú ý đến các đội quân mặt đất. Chiếc áo choàng màu tía của tung bay trong gió. Bộ giáp bằng vàng sáng chói. Polybotes thọc cây đinh ba và vung lưới, nhưng con Scipio nhanh nhẹn gần bằng Arion.

      Rồi Reyna nhận ra Đội quân Số Năm tiến đến hỗ trợ với con đại bàng. ta sững sờ đến nỗi tên khổng lồ suýt quật ta rơi xuống đất, nhưng con Scipio kịp né cú tấn công đó. Reyna nhìn Percy chăm chăm và cười tươi với cậu.

      “Hỡi binh lính La Mã!” Giọng ta vang vọng khắp cánh đồng. “Hãy di chuyển về phía con đại bàng!”

      Các á thần và quái vật đều cùng nhau quay lại và trố mắt ngơ ngác khi Percy lao lên trước lưng con chó ngao địa ngục.

      “Đây là cái gì thế?” Polybotes hỏi. “Đây là cái gì thế?

      Percy nhận thấy luồng năng lượng truyền khắp thân cờ. Cậu giơ con đại bàng lên cao và hét lớn, “Quân Đoàn Mười Hai Sấm Chớp!”

      Tiếng sấm ầm vang lên rung chuyển cả thung lũng. Con đại bàng phát ra tia chớp chói lòa, và ngàn tia chớp lóe ra từ đôi cánh vàng của nó – tạo nên các cung lửa điện trước mặt Percy như các nhánh của cây khô khổng lồ, đánh trúng các tên quái vật gần nhất, phóng từ tên này sang tên kia, hoàn toàn bỏ qua đội quân La Mã.

      Khi tia chớp ngừng lại, Đội quân Số và Số Hai đối mặt với tên khổng lồ có vẻ mặt ngạc nhiên và vài trăm đống tro bụi bốc khói. Hàng ngũ trung tâm của kẻ thù bị đốt thành than, chẳng ai nhớ đến diện của chúng.

      Vẻ mặt của Octavian khôi hài. Ngài đội trưởng trân mắt nhìn Percy với vẻ choáng váng, sau đó là oán hận. Thế rồi, khi các đội quân của ta bắt đầu hò reo, ta còn lựa chọn nào khác ngoài việc cùng tham gia: “La Mã! La Mã!”

      Tên khổng lồ Polybotes ngập ngừng lùi lại, nhưng Percy biết rằng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.

      Đội quân Số Bốn vẫn còn bị các Cyclops bao vây. Thậm chí chú voi Hannibal cũng gặp khó khăn khi tấn công vì có quá nhiều quái vật. Chiếc áo giáp Kevlar đen bị xé toạc, vì thế tên hiệu của nó chỉ còn sót lại chữ CON KIẾN[30].

      Các cựu binh và các Lar ở cánh phía đông bị dồn về phía thành phố. Tháp công thành của lũ quái vật vẫn ném những quả cầu lửa màu xanh lục gây nổ vào đường sá. Hai ả gorgon vô hiệu hóa được các con đại bàng khổng lồ và giờ bay tự do phía đội nhân mã và Thứ-được-sinh-ra-từ-đất còn sót lại của tên khổng lồ, cố tập hợp chúng lại.

      “Giữ nguyên vị trí nào!” Stheno hét lên. “Ta có các mẫu thử miễn phí đây!”

      Polybotes rống lên. Mười hai con rắn mới toanh rơi khỏi tóc , nhuộm cỏ thành màu vàng đầy chất độc. “Ngươi nghĩ làm vậy có thể thay đổi tất cả sao, Percy Jackson? Ta thể bị tiêu diệt! Tiến lên nào, con trai Neptune. Ta cho ngươi nếm mùi!”

      Percy leo xuống. Cậu trao cây cờ cho Dakota. “ là đội trưởng thâm niên của đội quân. Hãy ngó chừng nó nhé.”

      Dakota chớp mắt, rồi ta đứng thẳng người lên với vẻ hãnh diện. ta thả bình Kool-Aid xuống và nhận lấy con đại bàng. “ mang nó bằng cả danh dự.

      “Frank, Hazel, Tyson,” Percy , “đến giúp Đội quân Số Bốn. Tớ phải giết tên khổng lồ kia .”

      Cậu giơ thanh Thủy Triều lên, nhưng trước khi cậu kịp tấn công, tiếng tù và vang lên ở các dãy đồi phía bắc. đội quân khác xuất đỉnh đồi – hàng trăm chiến binh trong bộ đồ lính màu đen và xám, được vũ trang đầy đủ với giáo và khiên. Rải rác giữa hàng ngũ của họ là mười hai chiếc xe nâng dùng trong chiến tranh, bộ răng sắc bén của chúng sáng lấp lánh trong ánh chiều tà và những mũi tên lửa ngắn được lắp vào ná.

      “Các chiến binh Amazon,” Frank . “Tuyệt.”

      Polybotes cười phá lên. “Ngươi thấy rồi chứ? Quân cứu viện của bọn ta đến! La Mã sụp đổ trong hôm nay!”

      Các chiến binh Amazon hạ thấp ngọn giáo và ùa xuống đồi. Những chiếc xe nâng lăn nhanh vào trận chiến. Đội quân của tên khổng lồ hò reo – cho đến khi các chiến binh Amazon đổi hướng và tiến thẳng đến chỗ cánh quân các tên quái vật còn nguyên vẹn ở phía đông.

      “Các chiến binh Amazon, tiến lên!” Đứng chiếc xe nâng lớn nhất là , trông giống bản sao già dặn hơn của Reyna, mặc bộ giáp chiến màu đen với đai lưng bằng vàng lấp la lấp lánh quanh eo.

      “Nữ hoàng Hylla!” Hazel . “ ấy còn sống!”

      Nữ hoàng Amazon ra lệnh: “Đến hỗ trợ cho em ta! Tiêu diệt lũ quái vật!”

      “Tiêu diệt!” Tiếng hô từ các đội quân của ấy vang vọng khắp thung lũng.

      Reyna điều khiển con pegasus của mình đến chỗ Percy. Đôi mắt ta ngời lên. Nét mặt ta như muốn : Tôi có thể ôm cậu ngay bây giờ. ấy hét lớn, “Các binh lính La Mã! Tấn công!”

      Chiến trường trở nên hỗn loạn. Các chiến binh Amazon và đội quân La Mã di chuyển về phía kẻ thù như họ chính là Các Cánh Cửa Của Tử Thần vậy.

      Nhưng Percy chỉ có mục tiêu duy nhất. Cậu chỉ thẳng vào tên khổng lồ. “Ngươi. Ta. Kết thúc

      Họ đụng độ nhau ở cầu dẫn nước, bằng cách nào đó vẫn còn tồn tại cho đến tận bây giờ. Polybotes phá vỡ điều đó. ta quật cây đinh ba và đập vỡ nhịp cầu bằng gạch gần nhất, hình thành nên thác nước.

      “Đến đây nào, con trai của Neptune!” Polybotes chế giễu. “Cho ta thấy sức mạnh của ngươi nào! Nước có nhận mệnh lệnh của ngươi ? Nó có chữa lành cho ngươi ? Nhưng ta được sinh ra là để chống lại Neptune.”

      Tên khổng lồ thọc tay vào dòng nước. Khi dòng nước xiết chảy xuyên qua kẽ tay ta, nó biến thành màu xanh lục đậm. ta vẩy ít vào chỗ Percy đứng, cậu, theo bản năng dùng ý chí làm chệch hướng của nó. Chất lỏng rơi lộp độp mặt đất trước mặt cậu. Với tiếng kêu xì kinh tởm, cỏ khô héo và bốc khói.

      “Chỉ cần ta chạm vào, nước biến thành chất độc,” Polybotes . “Hãy xem chuyện đó có tác dụng thế nào với máu của ngươi!”

      ta ném lưới về phía Percy, nhưng Percy lăn ra khỏi chỗ đó. Cậu chuyển hướng thác nước thẳng vào mặt tên khổng lồ. Trong khi Polybotes nhìn thấy gì, Percy tấn công. Cậu đâm ngập thanh Thủy Triều vào bụng tên khổng lồ rồi rút ra, bật người tránh xa, để lại tên khổng lồ đau đớn gào thét.

      Cú tấn công đó làm phân hủy bất cứ tên quái vật nào kém hơn, nhưng Polybotes chỉ loạng choạng nhìn xuống máu thánh màu vàng của mình – máu của những người bất tử – tràn ra từ vết thương. Vết cắt khép lại.

      “Cú đó được đấy, á thần,” ta gầm gừ. “Thế nhưng ta vẫn đập vỡ mặt ngươi đấy.”

      “Phải bắt được ta trước ,” Percy .

      Cậu quay người lại và lao như bay về hướng thành phố.

      “Gì chứ?” tên khổng lồ hét lên với vẻ hoài nghi. “Ngươi bỏ chạy sao, đồ hèn nhát? Đứng yên đó và chờ chết !”

      Percy có ý định làm thế. Cậu biết mình thể mình kết liễu Polybotes. Nhưng cậu có kế hoạch

      Cậu chạy ngang qua con O’Leary, tò mò nhìn cậu với ả gorgon ngọ ngoậy trong miệng nó.

      “Tao ổn!” Percy hét lên khi chạy vù qua nó, cùng với tên khổng lồ la hét đuổi theo đòi giết chết cậu.

      Cậu nhảy qua cái máy ném đá mini bốc cháy và cúi thấp người xuống khi con Hannibal ném tên Cyclops bay ngang qua hướng cậu chạy. Qua khóe mắt, cậu nhìn thấy Tyson nện tên Được-sinh-ra-từ-đất xuống đất như trò đập chuột chũi. Ella bay vòng quanh đầu cậu ấy, né tránh các vật được ném lên và chỉ dẫn rành rọt: “Háng. Háng của các tên Được-sinh-ra-từ-đất rất nhạy cảm.”

      BỤP!

      “Tốt. Phải đấy. Tyson tìm thấy háng của nó.”

      Percy cần giúp đỡ à?” Tyson gọi lớn.

      sao!”

      “Chết !” Polybotes hét lên, rút ngắn khoảng cách. Percy tiếp tục chạy.

      Ở phía xa xa, cậu nhìn thấy Hazel và Arion nhanh nhẹn di chuyển khắp trận chiến, hạ gục các nhân mã và karpoi. tên tinh ngũ cốc hét tướng lên, “Lúa Mì! Ta cho ngươi lúa mì!” nhưng Arion giẫm lên người nó, biến nó thành đống ngũ cốc ăn sáng. Nữ hoàng Hylla và Reyna hợp quân lại, xe nâng và pegasus song hành cùng nhau, làm tan biến những vong hồn màu đen của các chiến binh bại trận. Frank biến thành con voi và giẫm chúi nhủi vài tên Cyclops, Dakota giương cao con đại bàng vàng, phóng tia chớp vào bất cứ con quái vật nào dám tấn công Đội quân Số Năm.

      Tất cả đều rất tuyệt, nhưng Percy cần kiểu giúp đỡ khác. Cậu cần vị thần.

      Cậu liếc nhìn ra sau và nhìn thấy tên khổng lồ gần như ở trong tầm tay. Để có thêm thời gian, cậu nấp sau cột cầu dẫn nước. Tên khổng lồ vung đinh ba lên. Khi cây cột sập xuống, Percy lợi dụng dòng nước được giải phóng dẫn đường cho đống đổ nát đó – mang theo vài tấn gạch đổ lên đầu tên khổng lồ.

      Percy chạy trốn vào khu vực

      “Terminus!” cậu hét lên.

      Bức tượng thần gần nhất còn cách cậu mười tám mét. Đôi mắt đá của ông ta bật mở khi Percy chạy về phía ông.

      “Hoàn toàn chấp nhận được!” ông ta than phiền. “Các tòa nhà bốc cháy! Lũ xâm lược! Đuổi chúng ra khỏi đây, Percy Jackson!”

      “Tôi cố,” cậu . “Nhưng có tên khổng lồ, Polybotes.”

      “Đúng, ta biết! Chờ – Xin lỗi vui lòng chờ ta lát.” Terminus nhắm mắt lại tập trung cao độ. quả đạn thần công màu xanh lục cháy phừng phực bay vèo qua đầu ông ta và thình lình bốc hơi. “Ta thể ngăn hết các vật ném ra,” Terminus than vãn. “Sao chúng tỏ ra văn minh và tấn công chậm hơn nhỉ? Ta chỉ là vị thần.”

      “Giúp tôi giết chết tên khổng lồ đó,” Percy , “và tất cả chuyện này chấm dứt. vị thần và á thần phải sát cánh bên nhau – đó là cách duy nhất để tiêu diệt ta.”

      Terminus khịt khịt. “Ta bảo vệ các đường ranh giới. Ta dây dưa gì đến bọn khổng lồ. Việc đó nằm trong mục miêu tả công việc của ta.”

      “Terminus, thôi nào!” Percy bước lên trước thêm bước và vị thần rít lên cách căm phẫn.

      “Ngừng ngay tại đó, bạn trẻ! được mang bất cứ loại vũ khí nào vào bên trong Vành Đai Thánh!”

      “Nhưng chúng ta bị tấn công.”

      “Ta quan tâm! Quy tắc là quy tắc. Khi ai đó làm theo quy tắc, ta rất, rất tức giận đấy.”

      Percy cười cười. “Cứ giữ ý nghĩ đó .”

      Cậu chạy lùi lại về phía tên khổng lồ. “Này, tên xấu xa kia!”

      “Grào!” Polybotes bật lên từ đống đổ nát của cầu dẫn nước. Nước vẫn đổ xuống đầu ta, biến thành chất độc và tạo thành lầy bốc hơi quanh chân .

      “Ngươi... ngươi chết cách từ từ đấy,” tên khổng lồ cam đoan. nhặt lấy cây đinh ba, giờ ướt đẫm chất độc màu xanh lục.

      Xung quanh họ, trận chiến hạ nhiệt. Khi các tên quái vật cuối cùng bị quét sạch, những người bạn của Percy bắt đầu tập trung lại, tạo thành vòng tròn bao vây tên khổng lồ.

      “Ta bắt ngươi làm tù binh, Percy Jackson,” Polybotes gầm gừ. “Ta tra tấn ngươi dưới biển. Hằng ngày nước chữa lành cho ngươi, và ta cứ thế cho ngươi chết dần chết mòn.”

      “Lời đề nghị dễ thương đấy,” Percy . “Nhưng ta nghĩ thay vì thế ta chỉ việc giết ngươi mà thôi.”

      Polybotes giận dữ gầm lên. ta lắc lắc đầu, và thêm nhiều con tử xà nữa bay ra khỏi đầu ta.

      “Lùi lại!” Percy cảnh báo.

      đợt hỗn loạn mới lan ra khắp các hàng. Hazel thúc Arion đứng chắn giữa bầy rắn và các trại viên. Frank biến hình – co rút lại thành thứ gì đó gầy còm và có lông thú... con chồn chăng? Percy nghĩ Frank hẳn mất trí, nhưng khi Frank tấn công lũ rắn, chúng hoàn toàn khiếp sợ cậu ấy. Chúng tháo chạy với Frank trong hình dáng con chồn bám theo ráo riết.

      Polybotes chĩa cây đinh ba và chạy về hướng Percy. Khi tên khổng lồ đến được Vành Đai Thánh, Percy nhảy sang bên như người đấu bò. Polybotes cứ thế chạy qua luôn ranh giới của thành phố.

      “LÀ THẾ ĐÓ!” Terminus gào lên. “Như thế LÀ CHỐNG LẠI LUẬT!”

      Polybotes cau mày, ràng là bối rối vì bị bức tượng rầy la. “Ngươi là cái gì vậy?” ta càu nhàu. “Câm mồm lại!”

      ta đẩy ngã bức tượng và quay ra sau nhìn Percy.

      “Giờ ta NỔI ĐIÊN đây!” Terminus rít lên. “Ta bóp chết ngươi. Có cảm thấy điều đó ? Hai bàn tay đó của ta siết lấy cổ ngươi, đồ du côn to xác kia. Lê mông đến đây! Ta cụng đầu ngươi mạnh

      “Đủ rồi!” Tên khổng lồ giẫm lên bức tượng và làm Terminus vỡ thành ba mảnh – phần đế, cơ thể và phần đầu.

      “Ngươi ĐƯỢC NHƯ THẾ!” Terminus hét lên. “Percy Jackson, ta chấp nhận lời đề nghị của ngươi! Hãy cùng nhau giết tên mới nổi này!”

      Tên khổng lồ cười ngặt nghẽo nên nhận ra Percy tấn công mình cho đến khi quá muộn. Percy nhảy lên, bắc cầu từ đầu gối tên khổng lồ và đâm thẳng thanh Thủy Triều xuyên qua cái miệng kim loại giáp che ngực của Polybotes, ấn lút cán thanh kiếm làm từ đồng Celestial vào ngực . Tên khổng lồ loạng choạng lùi lại, trượt chân lên phần đế bức tượng Terminus và ngã chỏng vó xuống đất. Trong khi cố ngồi dậy, rút thanh kiếm ra khỏi ngực, Percy nhấc bổng đầu bức tượng lên.

      “Ngươi bao giờ thắng được ta!” tên khổng lồ rên rỉ. “Ngươi thể mình đánh bại ta.”

      “Ta đâu có mình.” Percy nâng đầu tượng bằng đá lên mặt tên khổng lồ. “Ta muốn ngươi gặp bạn của ta, Terminus. Ông ấy là vị thần!”

      quá trễ, ý thức và sợ hãi khuôn mặt tên khổng lồ. Percy đập đầu bức tượng xuống mạnh đến nỗi cậu có thể chui luôn vào mũi Polybotes, và tên khổng lồ bị phân hủy, tan vỡ thành đống tảo biển bốc hơi, lớp da bò sát và vũng nhớp nhúa đầy chất độc.

      Percy lảo đảo tránh ra, hoàn toàn kiệt sức.

      “Ha ha!” cái đầu Terminus . “Điều đó dạy cho ta biết cách tuân theo luật La Mã.”

      Trong lúc, chiến trường lặng ngắt như tờ, ngoại trừ tiếng lách tách của các đám cháy và tiếng gào thét hoảng loạn của vài con quái vật rút lui.

      vòng tròn gồm các binh lính La Mã và chiến binh Amazon xơ xác tả tơi đứng bao quanh Percy. Tyson, Ella và con O’Leary cũng ở đó. Frank và Hazel cười toe toét với cậu đầy hãnh diện. Con Arion nhai nhóp nhép chiếc khiên vàng thỏa mãn.

      Các binh lính La Mã bắt đầu hô vang, “Percy! Percy!

      Họ lao đến chỗ cậu. Trước khi cậu nhận thức được họ nâng cậu lên cái khiên. Tiếng hô vang thay đổi, “Pháp quan! Pháp quan!”

      Reyna cũng có mặt trong đám đông đó, ta với tay lên và nắm chặt tay Percy chúc mừng. Rồi đám đông binh lính La Mã reo hò đó khiêng cậu quanh Vành Đai Thánh, cẩn thận tránh xa các đường ranh giới của Terminus và đưa cậu trở về Trại Jupiter.






      LI. PERCY


      [​IMG]


      LỄ HỘI FORTUNA LIÊN QUAN gì đến cá ngừ, điều đó với Percy mà cũng chẳng phải là gì to tát lắm.

      Các trại viên, các chiến binh Amazon và các thần Lar tụ tập lại tại phòng ăn để thưởng thức bữa tối thịnh soạn. Thậm chí các thần nông cũng được mời tham dự, vì họ giúp băng bó cho những người bị thương sau cuộc chiến. Các nữ thần gió bay lượn khắp phòng, mang đến các đơn đặt hàng cho các món như pizza, hamburger, thịt nướng, salad, đồ ăn Trung Hoa và burritos, tất cả đều bay với vận tốc rơi tự do.

      Bất chấp cuộc chiến mệt bở hơi tai, mọi người đều rất có tinh thần. Thương vong của cuộc chiến là bao, vài trại viên chết trước đó và sống lại, như Gwen, đều bị mang quay lại Địa ngục. Có lẽ Thanatos mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện đó. Hoặc có thể thần Pluto bỏ qua cho những người đó, như ông làm với Hazel. Dù sao chăng nữa, cũng chẳng có ai than phiền gì hết.

      Các lá cờ sặc sỡ của người La Mã và Amazon được treo cạnh nhau từ nóc nhà. Con đại bàng vàng được hoàn trả lại đứng uy nghi phía sau bàn pháp quan, các bức tường được trang trí các cặp sừng dê kết hoa quả – những cặp sừng ma thuật tượng trưng cho sung túc tuôn chảy mãi các dòng thác trái cây, sô--la và những cái bánh quy mới ra lò.

      Các đội quân ngồi lẫn vào với các chiến binh Amazon, nhảy từ ghế dài này sang ghế dài khác khi họ thấy thích thú, và lần này quân lính của Đội Số Năm được ch khắp mọi nơi. Percy đổi ghế nhiều lần đến nỗi cậu lạc mất đường bay của món ăn tối.

      Có rất nhiều màn tán tỉnh và vật tay – điều dường như cũng xảy ra tương tự với các chiến binh Amazon. Có lúc Percy nhận được quan tâm từ Kinzie, chiến binh Amazon tưc vũ khí của cậu ở Seattle. Cậu phải giải thích rằng cậu có bạn rồi. May sao Kinzie chấp nhận điều đó. ta kể cho cậu nghe những gì xảy ra sau khi họ rời Seattle – chuyện Hylla đánh bại đấu thủ Otrera của mình trong hai trận đấu tay đôi sống chết liên tiếp nhau, vì thế giờ các chiến binh Amazon gọi nữ hoàng Hylla của họ là Giết-Hai lần.

      “Otrea chết hẳn ở lần thứ hai,” Kinzie , nháy nháy mắt. “Chúng tôi phải cám ơn cậu về điều đó. Nếu cậu có bao giờ cần bạn mới... ừm, tôi nghĩ cậu trông tuyệt trong chiếc vòng cổ bằng sắt và bộ áo liền quần màu cam đấy.”

      Percy thể khẳng định có phải ta đùa hay . Cậu lịch cám ơn và đổi chỗ ngồi.

      Khi mọi người dùng bữa xong và những chiếc đĩa ngừng bay, Reyna phát biểu bài diễn văn ngắn. ta chính thức chào đón các chiến binh Amazon, cám ơn vì giúp đỡ của họ. Rồi ôm chặt chị mình, và mọi người vỗ tay chúc mừng.

      Reyna giơ tay lên đề nghị mọi người im lặng. “Chị tôi và tôi nhìn mặt nhau...”

      Hylla cười. “Đó là cách giảm đấy.”

      “Chị ấy gia nhập vào đội quân chiến binh Amazon,” Reyna tiếp tục . “Tôi gia nhập vào Trại Jupiter. Nhưng tại, khi đứng đây nhìn quanh căn phòng này, tôi nghĩ cả hai chúng tôi đều có những lựa chọn đúng đắn. Điều kỳ lạ là, số phận của hai chúng tôi có được như ngày hôm nay đều do người hùng mà tất cả mọi người đề bạt làm pháp quan chiến trường – Percy Jackson.”

      Càng thêm nhiều tiếng reo hò vang lên. Hai chị em đưa ly về phía Percy và ra hiệu cho cậu tiến lên trước.

      Mọi người cầu cậu phát biểu, nhưng Percy biết phải gì. Cậu quả quyết rằng mình phải là người tốt nhất cho chức vụ pháp quan, nhưng các trại viên át lời từ chối bằng những tiếng vỗ tay hoan hô. Reyna tháo tấm thẻ tân binh trong giai đoạn thử thách cổ cậu xuốngOctavian nhìn cậu bằng ánh mắt khinh miệt rồi quay ra phía đám đông và mỉm cười như thể tất cả chuyện này là ý của ta vậy. ta xé toạc bụng con gấu bông và tuyên bố các điềm lành cho năm tới – nữ thần Fortuna phù hộ cho họ! ta đặt tay lên cánh tay Percy và hô lên: “Percy Jackson, con trai thần Neptune, năm phục vụ đầu tiên!”

      Các dấu hiệu La Mã bốc cháy tay Percy: cây đinh ba, SPQR và vạch ngang duy nhất. Cậu có cảm giác như ai đó ấn cái bàn ủi sắt nóng lên da thịt mình, nhưng Percy cố hét lên.

      Octavian ôm chầm lấy cậu và thầm, “Tôi hy vọng nó đau đớn.”

      Rồi Reyna trao cho cậu huy hiệu đại bàng và cái áo choàng màu tía, các biểu tượng của pháp quan. “Cậu được nhận những thứ này, Percy.”

      Nữ hoàng Hylla vỗ vào lưng cậu. “Và tôi quyết định giết cậu.”

      “Ừm, cám ơn,” Percy .

      Cậu quanh nhà ăn thêm lần nữa, vì tất cả các trại viên muốn cậu ngồi ở bàn của họ. Thần Lar tên Vitellius theo cậu, trượt ngã khi vấp phải chiếc áo toga màu tía lấp lánh và chỉnh lại thanh kiếm, kể cho mọi người nghe chuyện ông ta dự báo trước vươn lên thành người cao quý của Percy như thế nào.

      “Ta khăng khăng muốn cậu ta gia nhập Đội quân Số Năm đấy!” con ma tự hào . “Ngay lập tức phát tài năng của cậu ta!”

      Thần nông Don xuất trong chiếc mũ y tá, mỗi tay cầm đống bánh quy. “ bạn, chúc mừng và sao cũng được! Tuyệt vời! Này, cậu có đồng lẻ nào ?”

      Tất cả chú ý khiến Percy cảm thấy xấu hổ, nhưng cậu mừng khi nhìn thấy Hazel và Frank được đối xử tốt như thế nào. Mọi người gọi họ là các vị cứu tinh của Rome, và họ xứng đáng được gọi như thế. Thậm chí có người còn nhắc đến chuyện phục hồi danh dự cho ông cố của Frank, Shen Lun, để đưa vào danh sách những người hy sinh của quân đoàn. Hình như sau mọi chuyện, ông ấy còn là người gây ra vụ động đất vào năm 1906.

      Percy ngồi lúc với Tyson và Ella, cả hai đều là khách mời danh dự tại bàn của Dakota. Tyson vẫn tiếp tục gọi món sandwich bơ đậu phộng, ăn chúng bằ tốc độ nhanh nhất mà các nữ thần gió có thể phục vụ. Ella đậu vai cậu ấy ở phía đầu ghế dài và hăng hái nhấm nháp các cuộn bánh quế.

      “Bánh quế tốt cho quái mình người cánh chim,” ấy . “Ngày hai mươi bốn tháng Sáu là ngày đẹp trời. Ngày sinh nhật của Roy Disney, Lễ hội Fortuna và là ngày độc lập của Zanzibar. Và Tyson.”

      ấy liếc nhìn Tyson, đỏ mặt rồi nhìn sang phía khác.

      Sau bữa ăn tối, toàn bộ quân đoàn có đêm nghỉ ngơi. Percy và những người bạn của mình thơ thẩn xuống thành phố, vẫn chưa khôi phục hoàn toàn từ trận chiến, nhưng các đám cháy được dập tắt, phần lớn các đống đổ nát được dọn sạch, người dân thành phố quyết định ăn mừng.

      Ở Vành Đai Thánh, bức tượng thần Terminus đội cái mũ chóp bằng giấy.

      “Hoan nghênh pháp quan!” ông ta . “Nếu cậu muốn đập vỡ mặt bất kỳ tên khổng lồ nào khi cậu ở trong thành phố, chỉ việc với tôi tiếng.”

      “Cám ơn, Terminus,” Percy . “Tôi ghi nhớ điều đó.”

      “Đúng thế, tốt lắm. Cái áo choàng pháp quan của cậu thấp hơn phân bên tay trái. Đó – như thế tốt hơn. Trợ lý của tôi đâu nhỉ? Julia!”

      bé con từ đằng sau bệ tượng chạy ra. Tối nay, bé mặc chiếc áo đầm màu xanh, tóc vẫn được tết thành hai chùm. Khi bé mỉm cười, Percy nhận ra răng cửa của mọc. bé chìa ra cái hộp đựng đầy mũ chóp.

      Percy cố từ chối, nhưng Julia nhìn cậu với đôi mắt to tròn tha thiết.

      “À, chắc rồi,” cậu . “ lấy cái vương miện màu xanh dương.”

      bé đưa cho Hazel cái mũ hải tặc màu vàng. “Khi lớn lên, em trở thành Percy Jackson,” bé nghiêm nghị với Hazel.

      Hazel mỉm cười và xoa đầu bé. “Đó là lựa chọn đúng đắn, Julia.”

      “Dù vậy, Frank , lấy ra cái mũ có hình dáng như đầu con gấu bắc cực, “Frank Trương cũng lựa chọn tồi.”

      “Frank!” Hazel .

      Họ đội mũ và tiếp tục đến quảng trường, nơi được thắp sáng bởi những ngọn đèn lồng sặc sỡ. Các đài phun nước phát ra ánh sáng màu tía. Các quán café hoạt động hết công suất, và các nhạc sĩ đường phố lấp đầy khí bằng tiếng đàn guitar, đàn lia, sáo quạt và cả thanh phát ra từ nách. (Percy hiểu lắm về thanh cuối cùng. Có lẽ đây là truyền thống nhạc của người La Mã cổ.)

      Nữ thần Iris ắt cũng có tâm trạng tiệc tùng. Khi Percy và các bạn mình dạo ngang qua Viện Nguyên Lão bị hư hại, dải cầu vồng sáng chói xuất bầu trời đêm. may, nữ thần còn gởi thêm lời chúc mừng khác nữa – cơn mưa bánh nướng mô phỏng có gluten của tiệm T.H.P.C, mà Percy đoán gây khó khăn cho việc lau chùi cũng như giúp cho việc tái xây dựng trở nên dễ dàng hơn. Mấy chiếc bánh nướng là những viên gạch có chất lượng tốt.

      Trong lát, Percy thơ thẩn khắp các con phố cùng Hazel và Frank, những người vẫn phủi bánh hai vai.

      Cuối cùng cậu , “Tớ hơi mệt rồi. Hai người cứ tiếp .”

      Hazel và Frank phản đối, nhưng Percy có thể khẳng định là cả hai muốn có ít thời gian bên nhau.

      đường trở về trại, cậu nhìn thấy con O’Leary chơi với con Hannibal ở Cánh đồng Thần Mars. Rốt cuộc nó cũng tìm được bạn chơi mà nó có thể nô đùa. Chúng nô đùa khắp nơi, đâm sầm vào nhau, làm sập các công , và tóm lại, chúng có khoảng thời gian tuyệt vời bên nhau.

      Percy dừng chân ở cửa pháo đài và nhìn khắp thung lũng. Dường như rất lâu kể từ khi cậu đứng đây cùng Hazel, lần đầu tiên có được tầm nhìn tuyệt vời quan sát toàn bộ trại. Giờ cậu cảm thấy thích thú hơn khi nhìn về đường chân trời phía đông.

      Ngày mai, hoặc có thể là ngày kia, những người bạn của cậu từ Trại Con Lai đến. Cậu quan tâm đến Trại Jupiter bao nhiêu cậu lại càng thể chờ được nhìn thấy Annabeth bấy nhiêu. Cậu khao khát cuộc sống trước đây của mình – New York và Trại Con Lai – nhưng có điều gì đó mách bảo cậu rằng phảikhoảng thời gian nữa cậu mới được trở về nhà. Gaea và các tên khổng lồ ngừng mang đến các rắc rối – bao giờ.

      Reyna tặng cho cậu ngôi nhà của pháp quan thứ hai đường chính, nhưng ngay khi Percy nhìn vào bên trong, cậu biết mình thể ở trong đó. Nó rất đẹp, nhưng nó chất đầy đồ dùng của Jason Grace. Percy cảm thấy thoải mái khi nhận lấy danh hiệu pháp quan của Jason. Cậu cũng muốn lấy luôn ngôi nhà của chàng đó. Mọi chuyện khá rắc rối khi Jason quay lại – và Percy tin chắc cậu ta có mặt chiến thuyền đầu rồng đó.

      Percy thẳng đến doanh trại của Đội quân Số Năm và leo lên giường ngủ của mình. Cậu thiếp ngay lập tức.

      Cậu mơ thấy mình bế nữ thần Juno băng qua Tiểu Tiber.

      Bà ta giả dạng bà già vô gia cư điên khùng, vừa cười vừa hát bài hát ru bằng tiếng Hy Lạp Cổ, hai bàn tay xương xẩu của bà ta bám chặt lấy cổ Percy.

      “Ngươi vẫn muốn tát ta sao, cậu bé thân mến?” bà ta hỏi.

      Percy ngừng lại ngay giữa dòng. Cậu buông bà ta ra và ném phịch nữ thần xuống sông.

      Ngay đúng lúc chạm vào mặt nước, bà ta biến mất và tái xuất bờ. “Ôi trời,” bà ta cười khúc khích, “chuyện vừa rồi chẳng dũng cảm chút nào, ngay cả trong giấc mơ!”

      “Tám tháng,” Percy . “Bà đánh cắp tám tháng cuộc sống của tôi chỉ vì nhiệm vụ kéo dài trong tuần. Tại sao?”

      Nữ thần Juno tặc lưỡi phản đối. “Người phàm các ngươi và cuộc sống ngắn ngủi của các ngươi là. Tám tháng chẳng là gì, nhóc thân mến. Trước đây ta cũng mất tám thế kỷ, bỏ lỡ phần lớn hình thành của Đế quốc La Mã phương Đông đấy thôi.”

      Percy triệu hồi sức mạnh của dòng sông. Nó cuộn quanh người cậu, xoay tròn thành lớp bọt nước trắng.

      “Này, này,” nữ thần Juno . “Đừng hay cáu gắt như thế. Nếu chúng ta buộc phải đánh bại Gaea, các kế hoạch của chúng ta phải chọn thời gian cho hoàn hảo. Đầu tiên, ta cần Jason và các bạn của cậu ta giải thoát ta khỏi nơi giam giữ ta...”

      “Nơi giam giữ bà? Bà bị giam giữ và họ giải thoát cho bà sao?”

      “Đừng có tỏ ra quá ngạc nhiên như thế, nhóc thân mến ạ! Ta là bà già tử tế. Dù sao nữa, ngươi cần xuất ở Trại Jupiter cho đến tại, để cứu nguy cho người La Mã vào thời điểm khủng hoảng nhất của họ. Tám tháng giữa... ừm, ta có các kế hoạch khác được chuẩn bị, cậu bé của ta. Chống lại Gaea, làm việc sau lưng Jupiter, bảo vệ các bạn của ngươi – đó là công việc toàn thời gian đấy! Nếu ta phải bảo vệ ngươi khỏi lũ quái vật của Gaea cũng như các mưu, che giấu ngươi khỏi những người bạn phía đông của ngươi trong suốt thời gian đó – , tốt hơn hết ta nên cho ngươi ngủ giấc ngon lành. Ngươi làm nghi binh – tay vô kỷ luật.”

      “Người nghi binh.” Percy cảm nhận được nước dâng lên cùng với cơn tức giận của mình, xoay quanh cậu mỗi lúc nhanh hơn. “ tay vô kỷ luật.”

      “Chính xác. Ta mừng vì ngươi hiểu.”

      Percy trút đợt sóng đổ ầm xuống bà già nọ, nhưng nữ thần Juno đơn giản chỉ việc biến mất và ra cách bờ sông quãng.

      “Chao ôi,” bà ta , “tâm trạng của ngươi xấu lắm đấy. Nhưng ngươi biết ta đúng. Thời điểm ngươi xuất ở đây được tính toán hoàn hảo. Giờ ai cũng tin ngươi. Ngươi là người hùng của Rome. Và trong khi ngươi say giấc, Jason Grace cũng học được cách tin tưởng vào người Hy Lạp. Chúng có thời gian để đóng Argo II. Cùng chung sức với nhau, ngươi và Jason hợp nhất được hai trại.”

      “Tại sao lại là tôi?” Percy gặng hỏi. “Giữa bà và tôi bao giờ có mối quan hệ tốt đẹp. Sao bà lại muốn kẻ vô kỷ luật có mặt trong đội của bà chứ?”

      “Vì ta biết ngươi, Percy Jackson. Trong nhiều trường hợp, ngươi đúng là khá bốc đồng, nhưng khi việc có liên quan đến bạn bè ngươi, ngươi bất biến y hệt cây kim la bàn vậy. Ngươi có lòng trung thành kiên định và ngươi truyền cảm hứng cho lòng trung thành. Ngươi là chất keo gắn kết nhóm bảy.”

      “Tuyệt,” Percy . “Tôi luôn muốn trở thành chất keo gắn kế

      Nữ thần Juno đan những ngón tay cong queo vào với nhau. “Các hùng của đỉnh Olympus phải đoàn kết lại! Sau chiến thắng của ngươi với Kronos ở Manhattan... ừm, ta sợ rằng chuyện đó làm tổn thương lòng tự trọng của Jupiter.”

      “Vì tôi đúng,” Percy . “Và ông ta sai.”

      Bà già nhún vai. “Sau quá nhiều niên kỷ kết hôn với ta, ông ấy nên quen với chuyện đó, nhưng than ôi! Ông chồng kiêu ngạo và ngoan cố của ta từ chối đề nghị các á thần giúp đỡ lần nữa. Ông ấy tin rằng các tên khổng lồ bị đánh bại mà cần đến các cậu, và Gaea có thể bị ép phải quay trở lại với giấc ngủ của bà ta. Nhưng ta biết điều gì là tốt nhất. Tuy nhiên, các ngươi phải chứng tỏ bản thân mình. Chỉ có cách đến các vùng đất cổ xưa và đóng Các Cánh Cửa Của Tử Thần, các ngươi mới thuyết phục được Jupiter rằng các ngươi xứng đáng được chiến đấu bên cạnh các thần. Đó là sứ mệnh quan trọng nhất kể từ lúc Aeneas khỏi thành Troy!”

      “Và nếu chúng tôi thất bại sao?” Percy . “Nếu các á thần La Mã và Hy Lạp thể hòa hợp với nhau?”

      “Thế Gaea được xem như giành chiến thắng. Ta cho ngươi nghe điều này, Percy Jackson. Người khiến ngươi gặp rắc rối nhất là người thân thiết nhất với ngươi – người mà ghét ta nhất ấy.”

      “Annabeth?” Percy cảm thấy cơn giận lần nữa lại dâng trào lên trong cậu. “Bà chưa bao giờ thích ấy. Giờ bà gọi ấy là kẻ phá rối sao? Bà chẳng biết gì về ấy. ấy là người mà tôi muốn kề vai sát cánh nhất khi chiến đấu.”

      Nữ thần mỉm cười lạnh nhạt. “Cứ đợi đấy mà xem, người hùng trẻ tuổi. ta có nhiệm vụ khó khăn phía trước khi các ngươi đến Rome. ta quyết định thế nào... ta biết.”

      Percy triệu hồi quả đấm nước và đập mạnh nó xuống người bà già. Khi con sóng lùi lại, bà ta biến mất.

      Con sông xoáy tròn khỏi tầm kiểm soát của Percy. Cậu chìm vào bóng tối của xoáy nước.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      LII. PERCY


      SÁNG HÔM SAU, PERCY, HAZEL VÀ FRANK ăn sáng sớm rồi về phía thành phố trước khi nguyên lão đến giờ tập hợp. Vì giờ Percy là pháp quan, cậu có thể bất cứ nơi nào cậu muốn, bất cứ lúc nào cậu muốn.

      đường , họ ngang qua các chuồng ngựa, nơi Tyson và con O’Leary nằm ngủ. Tyson ngáy vang chiếc giường cỏ khô kế bên các con kỳ lân, nét mặt vui sướng như thể cậu ấy nằm mơ về những con ngựa pony vậy. Con O’Leary nằm ngửa ra và dùng hai chân mình che hai lỗ tai. mái chuồng ngựa, Ella đậu trong đống các cuộn sách giấy La Mã cũ, đầu ấy rúc vào giữa hai cánh.

      Đến quảng trường, họ ngồi kế bên các đài phun nước và ngắm mặt trời lên. Người dân trong thành phố bận rộn quét dọn bánh nướng giả, hoa giấy và mũ chóp nhọn từ buổi tiệc tối qua. Các nhóm công binh xây dựng cái khung tò vò mới để tưởng niệm chiến thắng với Polybotes.

      Hazel ấy thậm chí còn nghe thấy cuộc trò chuyện về việc tổ chức đoàn diễu hành thắng trận trang trọng cho ba người họ – cuộc diễu hành quanh thành phố, theo sau đó là tuần thi đấu thể thao và các hoạt động ăn mừng – nhưng Percy biết họ bao giờ có cơ hội làm vậy. Họ có thời gian.

      Percy kể cho họ nghe về cuộc gặp gỡ với nữ thần Juno trong giấc mơ của mình.

      Hazel cau mày. “Các vị thần đều bận rộn vào tối qua. Cho ấy xem , Frank.”

      Frank thò tay vào túi áo khoác. Percy cứ tưởng cậu ấy lấy mẩu củi ra, nhưng thay vào đó là cuốn sách bìa mềm mỏng dính và lời nhắn mảnh giấy ghi chú màu đỏ.

      “Nó nằm gối của tớ sáng nay.” Cậu ấy đưa chúng cho Percy. “Như thể Tiên Răng ghé thăm vậy.”

      Cuốn sách có tên là Binh Pháp Tôn Tử, do Tôn Tử viết ra. Percy chưa bao giờ nghe về nó, nhưng c có thể đoán là ai gởi. Lá thư viết: Làm tốt lắm, nhóc. Vũ khí tuyệt vời nhất của người đàn ông thực thụ chính là trí tuệ của ta. Đây là cuốn sách thích nhất của mẹ con. Hãy đọc nó nhé. Tái bút – Ta hy vọng bạn Percy của con học được cách tôn trọng ta.

      “Ôi.” Percy trả lại cuốn sách. “Có lẽ thần Mars khác thần Ares. Tớ nghĩ thần Ares đọc được sách.”

      Frank lật các trang sách. “Trong này viết rất nhiều về hy sinh, được biết như là cái giá của chiến tranh. Khi còn ở Vancouver, thần Mars từng với tớ rằng tớ phải đặt trách nhiệm của mình lên cả mạng sống, nếu toàn bộ cuộc chiến nghiêng sang bên. Tớ cho là ý ông ấy muốn về việc giải thoát Thanatos, nhưng giờ... tớ biết nữa. Tớ vẫn còn sống, vì thế có lẽ điều tồi tệ nhất vẫn chưa xảy đến.”

      Cậu ấy liếc nhìn Percy với vẻ lo sợ, và Percy có cảm giác Frank kể hết cho cậu. Cậu tự hỏi liệu thần Mars gì về mình, nhưng Percy chắc là mình có muốn biết điều đó .

      Bên cạnh đó, Frank cũng hy sinh quá đủ rồi. Cậu ấy phải đứng nhìn ngôi nhà của gia tộc mình bị thiêu rụi. Cậu ấy mất mẹ và bà ngoại.

      “Cậu mạo hiểm cả cuộc sống của mình,” Percy . “Cậu sẵn sàng đốt cháy chính mình để cứu vãn nhiệm vụ. Thần Mars thể mong điều gì hơn thế.”

      “Có lẽ thế,” Frank , vẻ hồ nghi.

      Hazel siết chặt tay Frank.

      Họ dường như thoải mái hơn khi ở bên nhau vào sáng nay, còn bồn chồn lo lắng hay ngượng nghịu. Percy tự hỏi có phải họ bắt đầu hẹn hò hay . Cậu hy vọng thế, nhưng cậu quyết định tốt hơn hết là nên hỏi.

      “Hazel, còn em sao?” Percy hỏi. “Thần Pluto có ?”

      ấy cụp mắt xuống. Vài viên kim cương thình lình ló ra khỏi mặt đất cạnh hai chân ấy. “ ạ,” thừa nhận. “Theo em nghĩ, em cho là ông ấy gởi thông điệp thông qua Thanatos. Tên em nằm trong danh sách các linh hồn bỏ trốn. Đáng lẽ ra là phải có.”

      “Em nghĩ cha em bỏ qua cho em à?” Percy hỏi.

      Hazel nhún vai. “Thần Pluto thể đến thăm em hay thậm chí chuyện với em mà thừa nhận rằng em còn sống. Thế ông ấy buộc phải thực thi các điều luật của cõi chết và bắt Thanatos mang em quay lại Địa ngục. Em nghĩ cha mắt nhắm mắt mở cho vụ của em. Em nghĩ... em nghĩ ông ấy muốn em tìm Nico.”

      Percy liếc nhìn ánh mặt trời lúc bình minh, hy vọng nhìn thấy chiến thuyền từ trời hạ xuống. Cho đến bây giờ chưa có gì hết.

      “Chúng ta tìm em trai em,” Percy hứa. “Ngay khi con thuyền đến đây, chúng ta lên đường đến Rome.”

      Hazel và Frank nhìn nhau băn khoăn, như thể họ thảo luận với nhau về việc đó.

      “Percy này,” Frank . “Nếu cậu muốn bọn tớ theo, bọn tớ . Nhưng cậu có chắc điều đó ? Ý tớ là... bọn tớ biết cậu có rất nhiều bạn ở trại bên kia. Và giờ cậu có thể chọn bất cứ người nào ở Trại Jupiter. Nếu bọn tớ phải là phần của nhóm bảy, bọn tớ hiểu...”

      “Cậu đùa tớ đấy à?” Percy hỏi. “Cậu nghĩ tớ bỏ lại đội mình ư? Sau khi cùng nhau sống sót với món mầm lúa mì của Fleecy, chạy trốn khỏi những tên ăn thịt người và trốn dưới cái mông bự của tên khổng lồ màu xanh ở Alaska hả? Thôi !”

      căng thẳng được phá vỡ. Cả ba người họ bắt đầu tán dương nhau, có lẽ là hơi quá, nhưng nhõm khi còn sống, với ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu sáng, và phải lo lắng gì – ít nhất cũng là trong thời điểm này – về những khuôn mặt độc ác xuất trong bóng râm của những ngọn đồi.

      Hazel hít sâu vào. “Lời tiên tri mà Ella đọc cho chúng ta nghe – về đứa con của thông thái và dấu ấn của nữ thần Athena thiêu rụi thành Rome... có biết ý nó là sao ?”

      Percy nhớ lại giấc mơ của mình. Nữ thần Juno cảnh báo cậu rằng Annabeth có nhiệm vụ khó khăn đợi ấy phía trước, và rằng ấy gây rắc rối cho sứ mệnh lần này. Cậu tin vào điều đó, thế nhưng... nó khiến cậu lo lắng.

      chắc lắm,” cậu thừa nhận. “ nghĩ còn có thêm các dòng khác trong lời tiên tri đó. Chắc Ella có thể nhớ phần còn lại.”

      Frank nhét cuốn sách vào lại trong túi áo. “Chúng ta cần đưa ấy cùng chúng ta – ý tớ là, vì an toàn của chính ấy. Nếu Octavian khám phá ra Ella nhớ được nội dung của các cuốn sách Sibylline...”

      Percy rùng mình. Octavian sử dụng lời tiên tri để duy trì quyền lực của mình ở trại. Giờ Percy lấy cơ hội làm pháp quan của ta, Octavian tìm cách khác để tạo uy thế. Nếu ta có được Ella...

      “Cậu đúng,” Percy . “Chúng ta phải bảo vệ ấy. Tớ chỉ hy vọng chúng ta có thể thuyết phục ấy...”

      Percy!” Tyson chạy băng qua quảng trường, Ella bay phía sau cậu ấy với cuộn giấy nằm gọn trong những chiếc móng. Khi họ đến đài phun nước, Ella thả cuộn giấy vào lòng Percy.

      “Thư đặc biệt,” ấy . “Từ aura. tinh linh gió. Đúng thế, Ella có bức thư đặc biệt.”

      “Chào buổi sáng, các trai!” Cỏ khô vương tóc Tyson và bơ đậu phộng dính răng cậu ấy. “Cuộn giấy này do Leo gởi đến. Cậu ấy vui tính và bé.”

      Cuộn giấy trông chẳng có gì nổi bật, nhưng khi Percy trải nó ra vạt áo, màn hình video lóe lên miếng giấy da. cậu nhóc mặc áo giáp Hy Lạp cười toe toét với họ. Cậu ta có khuôn mặt tinh quái, mái tóc đen xoăn tít và đôi mắt tròn xoe, như thể cậu ta vừa mới nốc vài tách café vậy. Cậu ta ngồi trong căn phòng tối đen với tường bằng gỗ giống buồng của chiếc thuyền. Những ngọn đèn dầu đung đưa tới lui trần.

      Hazel kìm lại để hét lên.

      “Gì thế?” Frank hỏi. “Có chuyện gì sao?”

      Dần dần, Percy nhận ra cậu nhóc có mái tóc xoăn đó trông khá quen – và phải từ trong các giấc mơ. Cậu từng nhìn thấy khuôn mặt đó trong tấm ảnh cũ.

      “Chào!” chàng trong đoạn vidời chào đến từ những người bạn ở Trại Con Lai và vâng vâng. Đây là Leo. Em là...” Cậu ta nhìn ra hướng khác và hét lên: “Chức danh của tớ là gì nhỉ? Tớ có phải là đô đốc, thuyền trưởng hay...”

      Giọng hét vọng lại, “Cậu bé sửa chữa.”

      “Hài hước đấy, Piper.” Leo càu nhàu. Cậu ta quay lại màn hình giấy da. “Vậy ừm, em là... à... người chỉ huy tối cao của Argo II. Phải rồi, em thích chức danh đó! Dù sao , bọn em sắp thẳng đến chỗ trong khoảng, em biết nữa, tiếng chiến thuyền mẹ vĩ đại này. Bọn em rất cảm kích nếu phía , giống như là, bắn rơi bọn em hay bất cứ điều gì tương tự thế. Vậy cứ thế nhé! nhớ với các binh lính La Mã đấy. Sớm gặp lại nhé. Cả các chị em á thần thần thánh gì đấy của nữa nhé. Tạm biệt.”

      Tấm giấy da trở nên trống .

      thể thế được,” Hazel .

      “Có chuyện gì thế?” Frank hỏi. “Cậu biết chàng đó sao?”

      Hazel trông như thể vừa nhìn thấy ma. Percy hiểu tại sao. Cậu nhớ đến bức ảnh trong ngôi nhà bỏ hoang của Hazel ở Seward. Cậu nhóc chiến thuyền trông giống hệt cậu bạn trai cũ của Hazel.

      “Đó là Sammy Valdez,” . “Nhưng làm... làm...”

      thể nào,” Percy . “Cậu nhóc kia tên là Leo. Và cũng bảy mươi năm sao đó rồi mà. Đây ắt là...”

      Cậu muốn trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng cậu thể buộc mình tin là vậy. Vài năm qua, cậu biết đến khá nhiều thứ: vận số, lời tiên tri, phép thuật, quái vật, số mệnh. Nhưng cậu chưa bao giờ gặp phải trùng hợp nào cả.

      Họ bị cắt ngang bởi những tiếng tù và thổi lên từ phía xa xa. Các nguyên lão tiến vào quảng trường với Reyna dẫn đầu.

      đến giờ họp rồi,” Percy . “ thôi. Chúng ta phải báo trước cho họ vụ chiến thuyền.”

      “Sao chúng ta phải tin những tên Hy Lạp đó?” Octavian

      ta tới tới lui sàn viện nguyên lão được năm phút, liên tục lại, cố bác lại những gì Percy với họ về kế hoạch của nữ thần Juno và Lời Tiên Tri Về Nhóm Bảy.

      Các nguyên lão đều ngồi yên, nhưng phần lớn là họ quá sợ hãi để mà ngắt lời Octavian khi ta diễn thuyết. Trong lúc ấy, mặt trời lên cao, chiếu xuyên qua mái nhà bị vỡ của viện nguyên lão và mang đến cho Octavian ánh đèn pha tự nhiên.

      Viện nguyên lão chật cứng người. Nữ hoàng Hylla, Frank và Hazel ngồi ở hàng ghế trước với các nguyên lão. Các cựu binh và những con ma lấp đầy các dãy ghế phía sau. Thậm chí cả Tyson và Ella cũng được phép ngồi ở hàng ghế sau. Tyson liên tục vẫy tay và cười toe toét với Percy.

      Percy và Reyna yên vị tại ghế pháp quan đài, điều khiến Percy cảm thấy ngượng ngập. Chẳng dễ gì để nhìn có vẻ cao quý khi mặc drap giường và cái áo choàng màu tía.

      “Trại giờ an toàn,” Octavian tiếp tục . “Tôi là người đầu tiên chúc mừng các hùng của chúng ta vì việc mang con đại bàng của quân đoàn và khá nhiều vàng Imperial trở về! ra chúng ta được chúc phúc may mắn. Nhưng sao chúng ta phải làm thêm nữa? Sao chúng ta phải hành động liều lĩnh?”

      “Tôi mừng vì hỏi câu đó.” Percy đứng dậy, lấy câu hỏi đó như là lời mở đầu.

      Octavian lắp bắp, “Tôi phải...”

      “... phần của nhiệm vụ,” Percy . “Vâng, tôi biết chứ. Và rất khôn ngoan khi để tôi giải thích, vì tôi là phần trong đó.”

      Vài nguyên lão cười khúc khích. Octavian còn lựa chọn nào khác là ngồi xuống và cố tỏ ra chút bối rối.

      “Gaea thức giấc,” Percy . “Chúng ta đánh bại hai trong số các tên khổng lồ của bà ta, nhưng đó chỉ là màn mở đầu. Cuộc chiến diễn ra ở nơi chôn nhau cắt rốn của các vị thần. Nhiệm vụ lần này đưa chúng tôi đến Rome, và cuối cùng là Hy Lạp.”

      Tiếng rì rầm lo lắng lan khắp

      “Tôi biết, tôi biết,” Percy . “Các vị luôn cho rằng người Hy Lạp là kẻ thù. Và có nguyên nhân sâu xa cho ý nghĩ đó. Tôi nghĩ các vị thần phải giữ hai trại cách xa nhau vì bất cứ khi nào hai bên chạm mặt, chúng ta đều đánh nhau. Nhưng điều đó có thể thay đổi. Nó buộc phải thay đổi nếu chúng ta muốn đánh bại Gaea. Đó là những gì mà Lời Tiên Tri Về Nhóm Bảy muốn . Bảy á thần, Hy Lạp và La Mã, phải cùng nhau đóng lại Các Cánh Cửa Của Tử Thần.”

      “Ha!” thần Lar hét lên từ hàng ghế phía sau. “Lần cuối cùng pháp quan cố làm sáng tỏ Lời Tiên Tri Về Nhóm Bảy, đó là Michael Varus, người đánh mất con đại bàng của chúng ta ở Alaska! Sao giờ chúng ta phải tin ngươi?”

      Octavian mỉm cười tự mãn. số trợ thủ của ta trong nguyên lão bắt đầu gật đầu và cằn nhằn. Thậm chí vài cựu binh trông cũng hoài nghi.

      “Tôi bế nữ thần Juno băng qua sông Tiber,” Percy nhắc họ, dùng giọng điệu kiên quyết nhất cậu có thể. “Bà ta bảo tôi rằng Lời Tiên Tri Về Nhóm Bảy diễn ra như dự tính. Thần Mars cũng trực tiếp đến trại. Vậy các vị nghĩ hai trong số các vị thần hùng mạnh nhất của các vị xuất ở trại nếu tình hình quá nghiêm trọng sao?”

      “Cậu ấy đúng,” từ hàng ghế thứ hai, Gwen lên tiếng. “Trước hết, tôi tin vào lời của Percy. Mọi người tận mắt chứng kiến cậu ấy chiến trường tối qua. Liệu có ai ở đây rằng cậu ấy phải là người hùng thực thụ của Rome ?”

      ai phản đối. vài người gật đầu đồng ý.

      Reyna đứng lên. Percy lo âu nhìn ta. Ý kiến của ta có thể thay đổi mọi chuyện – bất chấp hậu quả ra sao.

      “Cậu khẳng định đây là nhiệm vụ kết hợp,” ấy . “Cậu khẳng định nữ thần Juno có ý muốn chúng ta liên kết với nhóm... nhóm khác, Trại Con Lai ấy. Thế nhưng người Hy Lạp từng là kẻ thù của chúng ta trong nhiều niên kỷ qua. Họ nổi tiếng với những trò dối trá.”

      “Có lẽ thế,” Percy . “Nhưng kẻ thù cũng có thể trở thành bạn bè. tuần trước, có bao giờ nghĩ rằng người La Mã và các chiến binh Amazon kề vai sát cánh chiến đấu với nhau kh

      Nữ hoàng Hylla bật cười. “Cậu ta đúng đấy.”

      “Các á thần của Trại Con Lai chung tay hành động với Trại Jupiter,” Percy . “Chúng ta chỉ nhận ra điều đó. Trong Cuộc chiến với thần Titan hè năm ngoái, khi các vị tấn công Núi Othrys, chúng tôi bảo vệ đỉnh Olympus ở Manhattan. Tôi đấu với Kronos.”

      Reyna lùi lại, suýt vấp phải áo toga của ta. “Cậu... gì cơ?

      “Tôi biết điều đó khó mà tin được,” Percy tiếp. “Nhưng tôi nghĩ mình có được tin tưởng của các vị. Tôi ở cùng phe với các vị. Hazel và Frank – tôi tin chắc họ muốn cùng tôi trong nhiệm vụ lần này. Bốn người khác từ Trại Con Lai đến đây. trong số họ là Jason Grace, vị pháp quan cũ của các vị.”

      “Ồ, thôi !” Octavian hét lên. “Cậu ta bịa ra chuyện đó.”

      Reyna cau mày. “Khó tin đấy. Jason đường về cùng với nhóm á thần Hy Lạp sao? Cậu họ xuất trời trong chiến thuyền vũ trang hạng nặng, và chúng tôi nên lo lắng gì hết.”

      “Đúng thế.” Percy nhìn khắp các hàng ghế khán giả lo sợ và nghi ngờ. “Hãy để họ đáp xuống. Nghe họ . Jason chứng minh mọi thứ mà tôi vừa mới thông báo cho các vị. Tôi xin cam đoan bằng mạng sống của tôi.”

      “Bằng mạng sống của cậu?” Octavian nhìn các nguyên lão cách ý. “Chúng tôi ghi nhớ điều đó, nếu chuyện này hóa ra là trò gian trá.”

      Ngay lúc đó, người đưa tin vội vàng chạy vào Viện Nguyên Lão, thở dốc như thể cậu ta chạy suốt từ trại đến đây. “Các pháp quan! Tôi xin lỗi vì cắt ngang, nhưng lính trinh thám của chúng ta báo cáo...”

      “Thuyền!” Tyson vui vẻ , chỉ lên lổ hỗng trần nhà. “Ố là la!”

      còn nghi ngờ gì nữa, chiến thuyền Hy Lạp ra khỏi những đám mây, cách mặt đất khoảng nửa dặm, hạ thấp về phía Viện Nguyên Lão. Khi nó đến gần hơn, Percy có thể nhìn thấy những cái khiên đồng sáng loáng ở hai bên thân thuyền, các cánh buồm căng phồng vài đầu có hình con rồng bằng kim loại trông quen quen. cột buồm cao nhất, lá cờ trắng lớn mang ý nghĩa ngừng bắn tung bay trong gió.

      Con thuyền Argo II. Đó là con thuyền kỳ lạ nhất mà cậu từng nhìn thấy.

      “Pháp quan!” người lính đưa tin kêu lên. “Mệnh lệnh của hai người là gì?”

      Octavian đứng bật dậy. “Ngươi cần phải hỏi sao?” Khuôn mặt ta đỏ lên vì giận dữ. ta siết cổ con gấu bông của mình. “Điềm báo là tồi tệ! Đây là trò gian trá, quỷ kế. Hãy cảnh giác với những món quà được những tên Hy Lạp mang đến!”

      ta chỉ tay vào Percy. “Các bạn của cậu ta tấn công chúng ta bằng chiến thuyền. Cậu ta dẫn chúng đến đây. Chúng ta phải tấn công!”

      ,” Percy kiên quyết . “Tất cả các vị đưa tôi lên làm pháp quan là vì lý do nào đó. Tôi chiến đấu để bảo vệ trại này bằng tính mạng của mình. Nhưng đây phải là kẻ thù. Tôi chúng ta hãy sẵn sàng trong tư thế chiến đấu, nhưng được tấn công. Hãy để họ đáp xuống. Hãy để họ được lên tiếng. Nếu đây là trò lừa gạt, thế tôi chiến đấu cùng các vị, như tôi làm tối qua. Nhưng đây phải trò lừa gạt.”

      Mọi con mắt đều đổ dồn vào Reyna.

      ta chăm chú nhìn con thuyền tiến dần đến. Nét mặt ta đanh lại. Nếu ta bác bỏ các mệnh lệnh của Percy... ừm, cậu biết chuyện gì xảy ra. Ít nhất là hỗn loạn và hoang mang. Có khả năng các binh lính La Mã tuân theo lãnh đạo của ta. ta là người đứng đầu của họ lâu hơn Percy nhiều.

      “Mọi người im lặng nào,” Reyna . “Nhưng quân đoàn hãy sẵn sàng. Percy Jackson là pháp quan được lựa chọn chính đáng. Chúng ta tin tưởng cậu ấy – trừ phi chúng ta có lý do ràng cho việc nên tin lời cậu ấy. Các nguyên lão, chúng ta hãy dời cuộc họp ra quảng trường và gặp... những người bạn mới của chúng ta.”

      Các nguyên lão chạy tán loạn ra khỏi thính phòng – do thích thú hay sợ hãi Percy cũng chẳng . Tyson chạy sau họ, miệng hét lớn, “Ố là la! Ố là la!” cùng với Ella lượn quanh

      Octavian nhìn Percy bằng ánh mắt chán ghét rồi ném con gấu bông trong tay ta xuống và theo đám đông.

      Reyna đứng ngang hàng với Percy.

      “Tôi ủng hộ cậu, Percy,” ta . “Tôi tin vào phán đoán của cậu. Nhưng vì lợi ích của tất cả mọi người, tôi hy vọng chúng ta có thể duy trì an ninh trật tự giữa các trại viên bên phía tôi và những người bạn Hy Lạp của cậu.”

      “Chúng tôi làm được,” cậu cam đoan. “Rồi thấy.”

      ta liếc nhìn lên chiến thuyền. Nét mặt hơi đăm chiêu. “Cậu Jason ở thuyền... Tôi hy vọng điều đó là chính xác. Tôi nhớ cậu ấy.”

      ta ra ngoài, để lại Percy đứng đó cùng với Hazel và Frank.

      “Họ đáp xuống ngay bên trong quảng trường,” Frank lo lắng . “Terminus lên cơn đau tim mất thôi.”

      Percy,” Hazel , “ cam đoan bằng mạng sống của . Người La Mã nghiêm túc xem xét chuyện đó đấy. Nếu có bất cứ sai lầm nào, thậm chí là do tình cờ, Octavian giết . biết điều đó mà, đúng ?”

      Percy mỉm cười. Cậu biết mình đặt cược hơi cao. Cậu biết ngày hôm nay có thể xảy ra sai sót. Nhưng cậu cũng biết rằng Annabeth con thuyền đó. Nếu mọi chuyện đâu vào đấy, đây là ngày tươi đẹp nhất trong cuộc đời cậu.

      Cậu quàng tay lên người Hazel và tay còn lại quanh người Frank.

      thôi,” cậu . “Hãy để tớ giới thiệu các cậu với gia đình khác của tớ nào.”






      Chú thích:



      [1] Là nickname của chuỗi cửa hàng thức ăn nhanh Jack In The Box, nó được sử dụng kể từ năm 1991 và đến nay vẫn còn được nhắc đến. Nó có nghĩa, chỉ dùng để gọi cho vui. (ND)

      [2] Là hệ thống dẫn và cung cấp nước ở thời La Mã cổ đại. (ND)

      [3] Thường được sử dụng để tăng số lượng lớn cơ bắp và sức mạnh để cho phép kéo dài hoặc luyện tập nặng hơn trong các buổi luyện tập thể thao. số người dùng steroid để cải thiện cơ thể. Steroid giúp tăng tổng hợp protein, thúc đẩy tăng trưởng của cơ bắp và xương. Tuy nhiên nên lạm dụng steroid vì nó có thể làm hư gan, ung thư, vàng da, chảy máu, và viêm gan. (ND)

      [4] Hai người con trai sinh đôi của thần Mars và nữ thầy tế Rhea Silvia, bị người cha ở cõi phàm Amulius ném vào dòng Tiber. Họ được cứu và nuôi dưỡng bởi con sói cái và, lúc họ trưởng thành, sáng lập nên thành Rome. (ND)

      [5] Trường kiếm spatha: loại kiếm thẳng và dài, có độ dài từ 75 phân đến 1 mét, là loại vũ khí cơ bản của kỵ binh La Mã. Nó to hơn thanh đoản kiếm gladius và có kích thước của thanh kiếm trung cổ. Nó cho phép người lính tấn công được cả những người lính ở mặt đất và kỵ binh khác. (ND)

      [6] Đoản kiếm gladius: là loại kiếm tiêu chuẩn và chủ yếu của các chiến binh La Mã, từ thời tướng Gaius Marcius, và là vũ khí phổ biến của các á thần La Mã. Kiếm có tấm chắn và núm tròn ở chuôi kiếm lớn, với lưỡi kiếm mỏng và . Thanh đoản kiếm gladius phù hợp với việc đâm và di chuyển hơn là cắt và chém của các lưỡi kiếm nặng và chắc chắc hơn. (ND)

      [7] Ở đây Percy dùng sai từ Legacies thành Lego, và Hazel phải sửa lại bên dưới. (ND)



      [8] tuyển tập các lời tiên tri có vần được viết ở Hy Lạp. Tarquinius Superbus, vị vua của Rome, mua chúng từ nữ tiên tri tên là Sibyl và thường tra cứu chúng vào những lúc ông ta gặp nguy hiểm. (ND)

      [9] Thần nông nghiệp của người La Mã, con trai của Uranus và Gaea và là cha của thần Jupiter. Vị thần tương đương của người Hy Lạp là Kronos. (ND)

      [10] Chồng của Gaea; linh hồn của cõi địa ngục; cha của các thần khổng lồ; đồng thời cũng là nơi sâu nhất của thế giới. (ND)

      [11] Chiến tranh Punic là ba cuộc chiến tranh giữa La Mã cổ đại và Carthage. Chúng được biết đến như là các cuộc chiến tranh Punic bởi vì theo tiếng Latinh, người Carthage còn được gọi là người Punic, vì họ là con cháu của người Phoenicia. (ND)

      [12] Bút trình chiếu là loại đèn Laser dùng cho người thuyết trình để chỉ lên màn hình vào những chỗ cần cho khán giả tập trung vào nội dung đó. (ND)

      [13] Ngày Liberalia: là ngày lễ hội truyền thống hằng năm của người La Mã cổ đại, vào ngày đó những người thanh niên được mười sáu tuổi gởi bỏ chiếc áo toga của trẻ con và khoác vào chiếc áo toga của người lớn, để đánh dấu cho trưởng thành, trở thành người công dân tự do của họ. (ND)



      [14] thành phố Hy Lạp cổ đại, hình thành vào thế kỷ thứ 7 TCN, bị La Mã chinh phục vào năm 196 rồi được Constantine I tái thiết năm 330 và đổi tên thành Constantinople, kinh đô của Đế quốc La Mã phương Đông. Đến năm 1453 bị người Thổ Ottoman chiếm đóng và trở thành thủ đô của họ. Năm 1930, khi Thổ Nhĩ Kỳ được thành lập, thành phố đổi tên là Istanbul. (ND

      [15] Lễ hội Mardi Gras hay Lễ hội Ngày Thứ Ba Béo có ở nhiều nước thế giới, thường được tổ chức trước ngày thứ Tư lễ Tro, là ngày lễ lớn ở New Orleans. Trong lễ hội, những người phục vụ lễ hội thường mặc đồ hóa trang có màu xanh lá, tím, vàng, xanh dương. Những người này xe hoa và tung vòng, bánh, các chuỗi hạt và đồ chơi xuống cho những người đứng hai bên đường. (ND)

      [16] Từ gốc là schist, nó phát giống với từ shit (phân). Vì thế khi nghe những tên bắt cóc mình từ đó, Hazel rất ngạc nhiên. (ND)

      [17] Gaius Plinius Secundus (23 AD – 25 tháng 8, 79 AD), còn được gọi là Pliny the Elder, là nhà văn, nhà tự nhiên học, và triết gia La Mã, cũng là người bạn của hoàng đế Vespasian. Ông dành phần lớn thời gian rảnh rỗi của mình để nghiên cứu, quan sát và viết về các tượng tự nhiên và địa lý. Ông viết tác phẩm bách khoa toàn thư, tựa đề là “Naturalis Historia”, và tác phẩm trở thành mô hình cho tất cả các công trình nghiên cứu sau đó. (ND)



      [18] Ding Dong là loại bánh sô--la của công ty Hostess Brand (Mỹ). Nó có hình tròn với mặt và mặt dưới phẳng, có đường kính bảy centimet và cao khoảng 3 centimet, có hình dáng giống hệt trái banh khúc côn cầu. (ND)

      [19] Luân xa (chakra) bắt nguồn từ tiếng Phạn có nghĩa là “bánh xe”, “đĩa” hoặc “vòng tròn”. Chakra giống như xoáy nước, vòng quay năng lượng luôn hoạt động. Chakra hoạt động như chiếc cầu nối thể xác bên ngoài và bên trong của con người. Nếu chakra cân bằng, dòng chảy năng lượng tự nhiên, prana, bị ảnh hưởng, dẫn đến khó chịu trong tâm hồn và cơ thể. Khi những trung tâm cung cấp năng lượng cho ta được giải phóng tự do, chúng ta mới có thể đạt đến trạng thái khoẻ mạnh nhất. Có rất nhiều chakra trong cơ thể, bao gồm bảy chakra chính, “chủ đạo”, được đặt ở các vị trí từ gốc xương sống lên đến đỉnh đầu. (ND)

      [20] Ám chỉ bất cứ mẩu thiết bị kỹ thuật dễ bị hỏng có thể tồn tại hoặc tồn tại. (ND)

      [21] phụ nữ giả dối trong bộ phim Chim ưng Maltese của hãng Warner Bros sản xuất năm 1941. Trong bộ phim này, Brigid O’Shaughnessy thám tử tư tên Sam Spade, do Humphrey Bogart thủ vai – người phát ra chuỗi các vụ giết người mà chính Brigid O’Shaughnessy là thủ phạm. (ND)



      [22] Nhân vật thám tử bị bắn chết trong phim Chim Ưng Malta... (ND)

      [23] Darth Vader là nhân vật trong Star Wars, xuất như là trong những nhân vật đối kháng. Bộ phim cũng thành lập rằng ông vốn là Hiệp sĩ Jedi tên là ‘Anakin Skywalker sa ngã theo mặt tối của Thần lực; ông cũng tiết lộ là cha đẻ của cả Luke Skywalker và công chúa Leia Organa. Vader cuối cùng được cứu rỗi trong Star Wars Episode VI: Return of the Jedi, khi ông hy sinh để cứu con của mình là Luke. (ND)

      [24] Là trong những series phim sitcom của Mỹ nổi tiếng nhất và kéo dài lâu nhất trong những năm 1990. Bộ phim có bối cảnh xung quanh Greenwich Village thuộc Manhattan, New York. kể về cuộc sống của sáu người bạn khoảng 20 tuổi (trong những tập cuối 30) bao gồm ba nam và ba nữ sinh sống tại khu Greenwich Village của Thành phố New York. Phim được chiếu từ 1994 tới 2004, đạo diễn bởi David Crane và Marta Kauffman. Bộ phim được chiếu hơn 100 quốc gia và vẫn nhận được số lượng người coi đông đảo. Tập cuối của bộ phim ở Mỹ đạt số lượng lên đến 51.1 triệu người xem. Sau 10 năm trình chiếu, bộ phim đạt 6 giải Emmy, kể cả giải dành cho Outstanding Comedy Series. Nó đồng thời cũng nhận được giải Quả Cầu Vàng, 2 SAG Awards, và 56 giải khác với 152 đề cử. (ND)

      [25] Sông băng Hubbard là trong những dòng sông băng lớn nhất ở Bắc Mỹ. Nó thuộc tiểu bang Alaska và Lãnh thổ Yukon của Canada. Từ nguồn của nó ở Yukon, sông băng trải dài 122 km (76 dặm) ra biển tại Vịnh Yakutat và tan ở vịnh Ảo Mộng. Được đặt tên vào năm 1890 sau khi G. Gardiner Hubbard (Chủ tịch đầu tiên của Hội Địa Lý Quốc Gia Hoa Kỳ) phát ra nó.

      [26] Humvee là loại xe được sản xuất để sử dụng trong quân đội Hoa Kỳ từ đầu thập niên 80. Tên tiếng là High Mobility Multipurpose Wheeled Vehicle (HMMWV – xe đa dụng với tính năng di động cao) hay còn được gọi tắt là Humvee. Humvee là phương tiện vận tải chiến thuật hạng đa chức năng như: tuần tra, trinh sát, đấu, làm phương tiện đột kích hạng , tải thương, làm xe chỉ huy và vận tải hạng . (ND)



      [27] Khổ tận cam lai: nghĩa đen là hết đắng tới ngọt, và nghĩa bóng chính là hết thời khổ sở tới ngày sung sướng. (ND)

      [28] Giấy Xuyến Chỉ hay còn gọi là giấy Tuyên, giấy Xuyến, giấy Tuyên Chỉ, được chế tạo giấy từ gỗ của cây Thanh Đàn, tổng cộng phải trải qua 18 công đoạn gia công, hơn 100 quá trình thao tác, cần lượng thời gian khoảng 300 ngày mới có thể sản xuất ra giấy thành phẩm. Loại giấy bắt nguồn từ huyện Kinh thuộc tỉnh An Huy, có lịch sử tới 1500 năm. Vì huyện Kinh vào đời Đường thuộc phủ Tuyên Châu nên giấy mới có tên gọi là ‘’Tuyên Chỉ’’ (Giấy Tuyên Châu). Ngoài gỗ cây Thanh Đàn người ta còn có thể dùng nhiều loại gỗ khác để làm như gỗ dâu, tre, gai... Giấy được dùng để vẽ thư pháp hay vẽ tranh. (ND)

      [29] St. Louis Arch (cũng có tên là Gateway Arch), tọa lạc tại thành phố St. Louis, Missouri, là phần thêm ra của đài tưởng niệm Jefferson National Expansion Memorial, có hình mái vòm và được xem là biểu tượng của thành phố này. Công trình do kiến trúc sư người Mỹ gốc Phần Lan, tên Eero Saarinen, thiết kế và do kỹ sư người Mỹ gốc Ðức, tên Hannskarl Bandel xây dựng. Với chiều cao 192m đây là đài tưởng niệm cao nhất tại Hoa Kỳ. (ND)

      [30] Ở đây tên của con voi trong tiếng là ELEPHANT, vì áo giáp của nó bị xé mất nên chỉ còn sót lại chữ ANT mà thôi. (ND)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :