Các Anh hùng trên đỉnh Olympus tập 1: Người Anh Hùng Mất Tích - Rick Riordan

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      52. PIPER


      Piper nhớ nhiều về phần còn lại của đêm đó. Họ kể lại câu chuyện của mình và trả lời triệu câu hỏi của các trại viên khác, nhưng cuối cùng Chiron cũng nhận ra họ mệt mỏi như thế nào và ra lệnh cho họ ngủ.

      Cảm giác tuyệt khi được ngủ cái nệm , và Piper quá kiệt sức, ngả người xuống và ngủ ngay lập tức, chút lo lắng về việc chuyện gì xảy ra khi quay trở lại nhà nữ thần Aphrodite.

      Buổi sáng hôm sau thức dậy giường, cảm giác phục hồi trở lại. Ánh nắng chiếu xuyên qua các ô cửa sổ cùng với làn gió sảng khoái. Thời tiết ở đây có lẽ là mùa xuân thay vì mùa đông. Tiếng chim hót. Các con quái vật gầm gừ trong các cánh rừng. Mùi thơm của bữa ăn sáng lan tỏa từ phòng ăn – thịt lợn muối, bánh kếp, và tất cả các loại thức ăn tuyệt vời khác.

      Drew và bè cánh của ta cau mà nhìn xuống , hai tay khoanh lại.

      “Chào buổi sáng.” Piper ngồi dậy và mỉm cười. “ ngày đẹp trời.”

      làm cho cả nhà bị lỡ buổi sáng,” Drew , “điều đó có nghĩa là phải lau dọn nhà để chuẩn bị cho việc kiểm tra của trại.”

      tuần trước, Piper hoặc đấm vào mặt Drew, hoặc che giấu con người mình dưới lớp vỏ bọc. tại, nghĩ về những tên Cyclops ở Detroit, Medea ở Chicago, Vua Midas biến thành vàng ở Omaha. Nhìn lại Drew, người từng gây khó khăn cho mình, cười lớn.

      Khuôn mặt chảnh chọe của Drew co rúm lại. ta lùi lại, rồi nhớ ra đáng lẽ ta phải tức giận mới phải. “ làm...”

      “Thách đấu với ,” Piper . “Thế trưa nay ở trường đấu thế nào? có thể chọn các loại vũ khí.”

      leo ra khỏi giường, nhàn nhã vươn người và tươi cười với các chị em cùng nhà. nhìn thấy Mitchell và Lacy, những người tặng ba lô khi thực cuộc tìm kiếm. Họ mỉm cười dè dặt, ánh mắt di chuyển qua lại giữa Piper và Drew như thể đây là trận đấu tennis đầy thú vị.

      “Tớ nhớ tất cả các cậu!” Piper thông báo. “Chúng ta khoảng thời gian tốt đẹp khi tớ trở thành người đứng đầu nhà.”

      Mặt Drew đỏ như cà chua. Thậm chí những người dưới quyền thân cận của ta trông cũng hơi chột dạ. Điều này nằm trong kịch bản của họ.

      ...” Drew lắp ba lắp bắp . “, đồ phù thủy xấu xa! Tôi ở đây lâu nhất. thể...”

      “Thách đấu với sao?” Piper . “Dĩ nhiên là tôi có thể. Các nguyên tắc của trại: Tôi được nữ thần Aphrodite thừa nhận. Tôi hoàn thành cuộc tìm kiếm, nó còn hoành tráng hơn cả cái hoàn tất. Nếu tôi cảm thấy mình có thể làm tốt hơn, tôi có thể thách đấu với . Trừ phi muốn rút lui. Liệu những điều tớ có hoàn toàn đúng , Mitchell?”

      “Đúng như thế đấy, Piper.” Mitchell cười toe toét. Lacy nhảy lên nhảy xuống như thể ấy cố phóng người lên vậy.

      vài đứa trẻ khác bắt đầu cười toét miệng đến tận mang tai, như thể chúng thức biến chuyển màu sắc gương mặt của Drew.

      “Rút lui?” Drew rít lên. “ điên rồi!”

      Piper nhún vai. Rồi nhanh như con rắn hổ lục, lấy thanh Katoptris từ bên dưới gối, rút dao ra và chĩa mũi dao vào bên dưới cằm Drew. Những người khác nhanh chóng lùi lại. chàng va vào bàn trang điểm và khiến bột phấn trang điểm màu hồng bay tung tóe.

      trận đấu tay đôi,” Piper vui vẻ . “Nếu muốn đợi đến trưa, giờ cũng tốt. biến ngôi nhà này thành chế độ độc tài, Drew à. Silena Beauregard biết nhiều hơn điều đó. Nữ thần Aphrodite là nữ thần của tình và sắc đẹp. Được thương. Ban phát sắc đẹp. Là những người bạn tốt. Những khoảng thời gian vui vẻ. Các chiến công lẫy lừng. chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp thôi là được. Silena sai, nhưng cuối cùng ấy vẫn giúp đỡ các bạn mình. Điều đó lý giải vì sao ấy là hùng. Tôi xếp đặt mọi thứ đúng chỗ của nó và tôi có cảm giác là Mẹ đứng về phía tôi. Muốn thử điều đó ?”

      Drew liếc mắt nhìn xuống lưỡi dao của Piper.

      giây trôi qua. Rồi hai giây. Piper quan tâm. hoàn toàn hạnh phúc và tự tin. Điều đó ắt được biểu trong nụ cười của .

      “Tôi... từ bỏ,” Drew lầm bầm. “Nhưng nếu nghĩ tôi quên chuyện này, McLean...”

      “Ồ, tôi hy vọng thế,” Piper . “Giờ chạy đến nhà ăn, và giải thích với bác Chiron lý do nhà chúng ta đến trễ. Có thay đổi về người lãnh đạo.”

      Drew lùi lại về phía cửa ra vào. Ngay cả những người dưới quyền thân thiết của ta cũng theo. ta sắp rời Piper cất tiếng, “Ồ, và Drew cưng ơi?”

      Người cựu đứng đầu nhà miễn cưỡng quay đầu lại.

      “Nếu nghĩ tôi phải là con thực của nữ thần Aphrodite,” Piper , “đừng bao giờ nhìn Jason Grace nữa nhé. Cậu ấy có thể biết điều đó, nhưng cậu ấy là của tôi. Nếu vẫn cố tình làm thế, tôi nhồi vào máy lăn đá và bắn bay qua Long Island Sound đấy.”

      Drew quay người lại quá nhanh khiến ta đâm sầm vào khung cửa. Rồi ta biến mất.

      ngôi nhà lặng im như tờ. Các trại viên khác nhìn Piper chăm chăm. Đây là phần thiếu tự tin nhất. muốn mọi người chấp nhận bởi sợ hãi. khác xa với Drew, nhưng biết liệu họ có chấp nhận .

      Thế rồi, cách tự nhiên, các trại viên nhà nữ thần Aphrodite đồng loạt reo hò ầm ĩ, tiếng của họ ắt vang xa khắp trại. Họ khênh Piper ra khỏi nhà, đưa lên vai, và nâng suốt đoạn đường đến nhà ăn – với trang phục pyjama, mái tóc vẫn là nùi rối bù, nhưng quan tâm. chưa bao giờ cảm thấy tốt hơn thế này.

      Vào buổi chiều, Piper thay bộ áo quần thoải mái của trại và chỉ huy nhà nữ thần Aphrodite thông qua các hoạt động buổi sáng của họ. sẵn sàng cho thời gian nghỉ ngơi.

      vài cảm giác hân hoan chiến thắng của dần tan biến , vì cuộc gặp mặt ở Nhà Lớn.

      Chiron gặp ở mái hiên trong hình dáng con người, gắn chặt vào chiếc xe lăn. “ vào bên trong , cháu . Cuộc gặp mặt qua video sẵn sàng.”

      Chiếc máy tính duy nhất ở trại được đặt trong văn phòng của bác Chiron, và toàn bộ căn phòng được che chắn bởi những miếng đồng.

      “Các á thần và công nghệ hợp nhau,” bác Chiron giải thích. “Các cuộc gọi, nhắn tin, thậm chí lướt web – tất cả những việc đó có thể thu hút lũ quái vật. Tại sao, như mùa thu này tại trường học ở Cincinnati, chúng ta phải giải cứu hùng trẻ, người tìm hiểu về các gorgon Google và có được thứ vượt quá những gì mà cậu ta dự tính, nhưng đừng bận tâm về điều đó. Ở trại này, cháu được bảo vệ. Thế nhưng... chúng ta vẫn phải cẩn trọng. Cháu chỉ có thể chuyện trong vài phút thôi đấy.”

      “Cháu hiểu,” Piper . “Cám ơn bác, bác Chiron.”

      Ông ấy mỉm cười và đẩy xe ra khỏi văn phòng. Piper ngần ngừ trước khi bấm vào nút gọi. Văn phòng của bác Chiron tạo cho cảm giác bừa bộn mà ấm cúng. bức tường bị những chiếc áo phông của nhiều hội nghị khác nhau – PARTY PONIES‘ 09 VEGAS, PARTY PONIES‘ 10 HONOLULU, vân vân... che phủ. Piper biết Party Ponies là ai, nhưng xét đoán từ các vết bẩn, vết cháy sém, và mấy cái lỗ do vũ khí tạo ra các chiếc áo phông, họ ắt hẳn có vài cuộc gặp mặt khá dữ dội. Chễm chệ kệ sách phía bàn của bác Chiron là chiếc máy cassette đời cũ với những cuộn băng được dán nhãn “Dean Martin”, “Frank Sinatra” và “Greatest Hits of the 40s”. Bác Chiron quá già, Piper tự hỏi liệu đó có phải ăm 1940, 1840 , hoặc có thể chỉ là năm 40 sau công nguyên.

      Nhưng phần lớn gian của các bức tường trong phòng được dán đầy các bức ảnh của các á thần, như nhà lưu danh. trong những bức mới nhất là chàng thiếu niên có mái tóc đen và đôi mắt xanh lục. Vì cậu ta đứng tay trong tay với Annabeth, Piper cho rằng chàng đó ắt hẳn là Percy Jackson. Trong vài tấm ảnh cũ hơn, nhận ra những người nổi tiếng: các doanh nhân, các vận động viên, thậm chí vài nam diễn viên mà cha biết.

      thể tin được,” lẩm bẩm.

      Piper tự hỏi liệu ngày nào đó, ảnh của có được dán lên bức tường này . Đây là lần đầu tiên cảm thấy mình là phần của điều gì đó lớn lao hơn cả chính bản thân . Các á thần loanh quanh khắp chốn trong nhiều thế kỷ. Bất cứ những gì làm, làm cho tất cả họ.

      hít sâu và thực cuộc gọi. Màn hình video thình lình xuất .

      Thầy Gleeson Hedge ngồi ở văn phòng làm việc của cha mà cười toe toét. “ đọc tin chưa?”

      “Khó mà bỏ lỡ được,” Piper . “Em hy vọng thầy biết những gì mình làm.”

      Bác Chiron đưa cho tờ báo vào giờ ăn trưa. quay trở về bí của cha từ nơi nào đó được đưa lên trang bìa. Thư ký riêng của ông, Jane, bị sa thải vì giấu diếm biến mất của ông và quên thông báo với cảnh sát. nhân viên mới được thuê và được đích thân “huấn luyện viên đời sống” của ông Tristan McLean, ông Gleeson Hedge kiểm tra. Theo tờ báo, ông McLean khẳng định rằng ông nhớ được những gì xảy ra trong tuần qua, và giới truyền thông hoàn toàn chấp nhận câu chuyện đó. Vài ý kiến cho rằng đó là chiến lược tiếp thị thông minh cho bộ phim – có thể ông McLean đóng vai người mắc chứng quên chăng? Số khác lại cho rằng ông bị bọn khủng bố hoặc fan cuồng bắt cóc, hoặc trốn thoát dũng từ những kẻ đòi tiền chuộc bằng cách sử dụng các kỹ năng chiến đấu phi thường của Vua Sparta. Cho dù có thế nào nữa, cho đến lúc này, Tristan McLean trở nên nổi tiếng hơn bao giờ hết.

      “Mọi việc rất tuyệt,” thầy Hedge cam đoan. “Nhưng đừng lo lắng. Chúng ta giữ cho ông ấy tránh khỏi chú ý của đám đông cho đến tháng tới hoặc đến khi mọi việc lắng xuống. Cha em có nhiều việc quan trọng hơn để làm – như nghỉ ngơi, và chuyện với con của ông.

      “Đừng trở nên quá thoải mái khi ở Hollywood, thầy Gleeson,” Piper .

      Thầy Hedge khịt mũi. “Em đùa à? Những người này làm cho thần Aeolus trông chẳng điên khùng chút nào. Ta quay về ngay khi ta có thể, nhưng cha em phải phục hồi sức khỏe trước . Ông ấy là người tốt. Ồ, nhân tiện, ta lo lắng cho cái vấn đề bé đó rồi. Cục Công viên ở Bay Area vừa mới nhận được chiếc máy bay trực thăng mới, món quà từ người vô danh. Và phi công kiểm lâm giúp chúng ta? ấy lời đề nghị vô cùng có lợi để bay cho ông McLean.”

      “Cám ơn thầy, thầy Gleeson,” Piper . “Về mọi việc.”

      “Ừm, tốt thôi. Ta muốn trở thành người tuyệt vời. Nó chỉ đến rất tự nhiên. Nhân nhắc đến thần Aeolus, hãy gặp thư ký mới của cha em.”

      Thầy Hedge dịch chuyển ra khỏi máy quay, và quý trẻ đẹp cười toe toét xuất .

      “Mellie?” Piper nhìn chằm chằm, nhưng đó ắt hẳn là ta: aura giúp họ thoát khỏi pháo đài của thần Aeolus. “ làm việc cho cha tôi sao?”

      “Điều đó có tuyệt ?”

      “Ông ấy có biết là... biết đấy... tinh linh gió ?”

      “Ồ, . Nhưng tôi công việc này. Tôi là... ừm... cơn gió .”

      Piper thể nào bật cười. “Tôi rất mừng. Điều đó tuyệt. Nhưng còn...”

      “Đợi chút nhé.” Mellie hôn lên má thầy Gleeson. “ thôi, đồ dê già. Đừng có mà chiếm lấy màn hình như thế.”

      “Gì chứ?” thầy Hedge hỏi. Nhưng Mellie lôi ông ấy ra khỏi máy quay và gọi lớn, “Ông McLean? ấy chờ!”

      Tích tắc sau, cha Piper xuất .

      Ông cười ngoác cả miệng. “Pipes!”

      Trông ông tuyệt – trở lại bình thường với đôi mắt nâu lấp lánh, râu tóc được tỉa tót gọn gàng và nụ cười tự tin như thể ông sẵn sàng cho buổi quay phim vậy. Piper thở phà, nhưng cũng cảm thấy hơi buồn chút. Việc quay trở lại bình thường nhất thiết là điều mong muốn.

      Trong đầu, bắt đầu tạo ra cái đồng hồ. Với cuộc gọi thông thường như thế này, vào ngày làm việc, khó mà thu hút được chú ý của cha lâu hơn ba mươi giây.

      “Cha ơi,” gượng . “Cha có ổn ?”

      “Con , cha rất lấy làm tiếc khiến cho con lo lắng vì biến mất của cha. Cha biết...” Nụ cười của ông ngập ngừng, và có thể nhận ra ông cố nhớ lại – tóm lấy ký ức đáng lẽ ra nên ở đó. “ tình là cha chuyện gì xảy ra. Nhưng cha ổn. Huấn luyện viên Hedge là món quà trời ban cho.”

      món quà trời ban cho,” lặp lại. Cách lựa chọn từ ngữ của cha buồn cười.

      “Ông ấy kể cho cha về trường mới của con,” cha . “Cha xin lỗi vì Trường học Hoang Dã chẳng đâu vào đâu, ngoài ra con đúng. Jane sai rồi. Cha khờ khi nghe theo lời ta.”

      Mười giây trôi qua, có lẽ thế. Nhưng ít nhất cha nghe có vẻ chân thành, như thể ông cảm thấy hối hận.

      “Cha thể nhớ bất cứ điều gì sao?” , hơi tiếc nuối.

      “Dĩ nhiên là cha nhớ,” ông .

      cơn ớn lạnh chạy xuống cổ . “ sao?”

      “Cha nhớ rằng cha con,” ông . “Và cha tự hào về con. Con có vui khi ở trường mới của mình ?”

      Piper chớp mắt. Giờ khóc nữa. Sau tất cả những gì trải qua, điều đó trông khá lố bịch. “Con có, cha ạ. Nó giống trại hè hơn, phải là ngôi trường, nhưng... Đúng vậy, con nghĩ mình vui vẻ khi ở đây.”

      “Gọi cho cha thường xuyên khi con rỗi nhé,” ông . “Và về nhà vào Giáng sinh nhé. Và Pipes...”

      “Dạ?”

      Ông chạm tay vào màn hình như thể cố chạm vào xuyên qua đó. “Con là quý trẻ tuyệt vời. Cha thường với con điều đó. Con gợi cho cha nhớ về mẹ con rất nhiều. Bà ấy tự hào lắm đấy. Cả ông Tom nữa...” ông cười khúc khích, “lúc nào ông cũng rằng con là người có giọng đầy sức mạnh nhất trong gia đình chúng ta. ngày nào đó, con vượt trội hơn cả cha, con biết đấy. Mọi người nhớ đến cha như là cha của Piper McLean, và đó là món quà tuyệt nhất mà cha có thể tưởng tượng ra.”

      Piper cố đáp lại lời ông , nhưng sợ rằng mình xỉu mất. chỉ chạm vào những ngón tay của ông màn hình và gật đầu.

      Mellie điều gì đó ở phía sau, và cha thở dài. “Xưởng phim gọi. Cha xin lỗi, con .” Và ông tỏ vẻ bực bội khi phải rời .

      sao mà, cha,” . “Con cha.”

      Ông nháy mắt với . Rồi màn hình cuộc gọi video trở nên đen ngòm.

      Bốn mươi lăm giây sao? Có thể là trọn cả phút ấy chứ.

      Piper mỉm cười. cải thiện nho , nhưng nó là tiến bộ.

      Ở khu vực chung, nhìn thấy Jason ngồi nghỉ ghế dài, với trái bóng rổ nằm giữa hai chân cậu. Sau giờ luyện tập, người cậu đầy mồ hôi, nhưng trông cậu tuyệt với áo phông màu cam và quần soóc. Các vết sẹo và vết bầm khác nhau có từ cuộc tìm kiếm lành, nhờ vào vài lần điều trị của nhà thần Apollo. Tay chân của cậu trở nên rắn chắc và rám nắng – luôn thu hút như mọi khi. Mái tóc vàng cắt sát bắt lấy ánh nắng ban chiều, vì thế nó trông như biến thành vàng vậy, phong cách thích của vua Midas.

      “Này,” cậu . “Mọi việc thế nào rồi?”

      phải mất giây mới chú tâm vào câu hỏi của cậu. “Hử? Ồ, ừm. Tốt.”

      ngồi kế bên cậu và họ nhìn các trại viên qua lại. Hai nhà nữ thần Demeter chơi xỏ hai chàng nhà thần Apollo – làm cho cỏ quấn quanh cổ chân họ khi họ ném bóng. Ở phía cửa hàng của trại, lũ nhóc nhà thần Hermes gắn cái biển viết: GIÀY BAY, VỪA MỚI SỬ DỤNG, GIẢM 50% HÔM NAY! Những đứa trẻ nhà thần Ares giăng mới hàng rào thép gai quanh nhà. Nhà thần Hypnos văng vẳng tiếng ngáy. ngày bình thường ở trại.

      Trong khi đó, đám trẻ nhà nữ thần Aphrodite nhìn theo Piper và Jason, và cố vờ vịt như họ làm điều đó. Piper khá chắc là nhìn thấy tiền được chuyền tay nhau, như thể họ đánh cá về nụ hôn vậy.

      “Cậu có ngủ được chút nào ?” hỏi cậu ấy.

      Cậu nhìn như thể đọc được ý nghĩ của cậu. “ nhiều lắm. Tớ cứ mơ hoài.”

      “Về quá khứ của cậu?”

      Cậu gật đầu.

      muốn thúc ép cậu. Nếu cậu muốn tốt, nhưng biết về cậu hơn là cứ phải nhấn mạnh vào chủ đề đó. thậm chí còn chẳng lo rằng hiểu biết của về cậu hầu như chỉ dựa vào ba tháng ký ức giả đó. Con nhìn thấy được những điều có thể xảy ra, mẹ từng . Và Piper quyết định biến những điều có thể xảy ra đó trở thành thực.

      Jason quay tròn trái bóng rổ của mình. “Nó chẳng phải là những tin tức tốt lành gì,” cậu cảnh báo. “Các ký ức của tớ chẳng tốt chút nào cho... cho bất cứ người nào trong chúng ta.”

      Piper khá chắc rằng cậu suýt chút nữa cho chúng ta – ý chỉ hai người họ, và tự hỏi liệu cậu có còn nhớ về trong quá khứ của cậu . Nhưng để điều ấy khiến mình bận lòng. phải trong ngày mùa đông đầy nắng như thế này, với Jason ngồi kế bên .

      “Chúng ta tìm hiểu xem sao,” hứa.

      Cậu ngập ngừng nhìn , như thể cậu rất muốn đặt lòng tin vào . “Chị Annabeth và Rachel đến buổi họp tối nay. Chắc tớ nên đợi cho đến lúc đó để giải thích...”

      “Được rồi.” bứt cọng cỏ kế bên chân . biết là có rất nhiều nguy hiểm sắp xảy ra cho cả hai. phải đương đầu với quá khứ của Jason, và họ thậm chí thể sống sót trong cuộc chiến chống lại người khổng lồ. Nhưng tại, cả hai đều còn sống, và quyết định tận hưởng trọn vẹn khoảnh khắc này.

      Jason nhìn với vẻ thận trọng. Hình xăm ở cẳng tay có màu xanh nhạt trong ánh nắng. “Tâm trạng cậu rất tốt. Sao cậu có thể quá chắc rằng mọi việc rồi ổn chứ?”

      “Vì cậu là người đứng đầu của bọn tớ,” nhàng . “Tớ theo cậu đến bất cứ nơi đâu.”

      Jason chớp chớp mắtần mỉm cười. “ gì nguy hiểm thế.”

      “Tớ là nguy hiểm mà.”

      “Chuyện đó hẳn rồi.”

      Cậu đứng dậy và phủi phủi chiếc quần soóc. Cậu chìa tay ra với . “Leo cậu ấy có thứ gì đó muốn cho chúng ta xem ở trong rừng. Cậu ?”

      “Sao tớ bỏ lỡ được.” nắm lấy tay cậu và đứng lên.

      Họ vẫn cầm tay nhau thêm lát. Jason nghiêng đầu. “Chúng ta nên thôi.”

      “Ừm,” . “Chờ tớ chút.”

      thả tay cậu ra, và lấy tấm thiếp ra khỏi túi quần – tấm thiếp bạc mà Thalia đưa cho nhân danh Thợ Săn của nữ thần Artemis. thả nó vào trong bếp lửa và nhìn nó cháy. Từ giờ trở còn việc làm tan nát tim ai trong nhà của nữ thần Aphrodite nữa. Đó là nghi thức chuyển giao mà họ còn cần đến.

      Ở phía bên kia bãi cỏ, những người chị em cùng nhà với trông khá thất vọng vì họ được chứng kiến nụ hôn. Họ bắt đầu trả tiền cá độ cho nhau.

      Nhưng chuyện đó chẳng sao cả. Piper là người kiên nhẫn, và có thể nhìn thấy vô số điều tốt đẹp có thể xảy ra.

      “Mình thôi,” với Jason. “Chúng ta cần lên kế hoạch cho các chuyến phiêu lưu.”





      53. LEO


      Leo chẳng hề thấy việc này căng thẳng kể từ lúc cậu mời lũ người sói món hamburger nhân đậu phụ. Khi cậu đến vách núi đá vôi trong rừng, cậu quay lại và mỉm cười lo lắng với nhóm người theo cậu. “Chúng ta bắt đầu nhé.”

      Cậu điều khiển cho tay mình bắt lửa và đặt nó vào sát cánh cửa.

      Các chị em trong nhà cậu há hốc miệng.

      “Leo!” Nyssa hét lớn. “Cậu là người lửa!

      “Ừm, cám ơn,” cậu . “Tớ biết điều đó.”

      Jake Mason, giờ còn băng bó nữa nhưng cậu ấy vẫn phải chống nạng, , “Hephaestus thánh thần ơi! Điều đó có nghĩa... hiếm khi...”

      Cánh cửa bằng đá khổng lồ bật mở ra, và quai hàm mọi người hầu như đều rớt xuống. Bàn tay bốc cháy của Leo chắc chắn còn quan trọng nữa. Thậm chí cả Piper và Jason đều trông choáng váng, cho dù gần đây họ cũng nhìn thấy đủ những điều đáng kinh ngạc rồi.

      Chỉ có Chiron là chẳng có chút ngạc nhiên nào. Người nhân mã đó cau đôi mày rậm lại và xoa xoa vào râu mình, như thể họ sắp qua bãi mìn.

      Điều đó thậm chí còn khiến Leo lo sợ hơn, nhưng cậu thể đổi ý được. Các bản năng mách bảo rằng cậu đúng khi chia sẻ nơi này – chí ít là với nhà thần Hephaestus, và cậu thể che giấu nó với bác Chiron cùng hai người bạn thân nhất của mình.

      “Chào mừng đến với Boong-ke Chín,” cậu , với tự tin mà cậu có được. “Mời vào.”

      Cả nhóm im lặng khi họ tham quan Boong-ke. Mọi thứ đều ở đúng vị trí như ngày Leo rời – những chiếc máy khổng lồ, những cái bàn làm việc, những bản đồ và biểu đồ cũ. Chỉ có thứ duy nhất thay đổi. Cái đầu của Festus nằm bàn giữa phòng, vẫn bị mòn vẹt và bị cháy sém từ vụ va chạm cuối cùng của nó ở Omaha.

      Leo về phía nó, cái vị đắng nghét xuất trong miệng cậu, và cậu đưa tay xoa lên đầu con rồng. “Tớ xin lỗi cậu, Festus. Nhưng tớ quên cậu đâu.”

      Jason đặt tay lên vai Leo. “Thần Hephaestus mang nó đến đây cho cậu sao?”

      Leo gật đầu.

      “Nhưng cậu thể sửa nó ư,” Jason đoán.

      “Chẳng có cách nào khác,” Leo . “Nhưng cái đầu được tái sử dụng. Festus đồng hành với chúng ta.”

      Piper tiến đến và cau mày. “Ý cậu là gì?”

      Trước khi Leo có thể trả lời, Nyssa gào lên, “Các cậu, đến xem cái này nè!”

      ấy đứng cạnh trong số các bàn làm việc, lật qua lật lại cuốn vở nháp – các biểu đồ của hàng trăm loại máy móc và vũ khí khác nhau.

      “Tớ chưa bao giờ nhìn thấy bất cứ thứ gì như thế này trước đây,” Nyssa . “Có nhiều ý tưởng tuyệt vời hơn nhiều so với xưởng của Daedalus. Phải mất cả thế kỷ để làm hết tất cả chúng.”

      “Ai là người dựng lên nơi này?” Jake Mason . “Và tại sao?”

      Chiron vẫn im lặng, nhưng Leo nhìn chăm chú vào bản đồ tường mà cậu nhìn thấy trong chuyến viếng thăm đầu tiên của cậu. Nó vẽ về Trại Con Lai với dải tàu chiến cổ ba tầng chèo ở Sound, các máy bắn đá được dựng lên các ngọn đồi bao quanh thung lũng, và những điểm đánh dấu các loại bẫy, đường hầm, và các điểm phục kích.

      “Đây là trung tâm chỉ huy thời chiến,” cậu . “Trại bị tấn công trước đây, đúng ạ?”

      “Trong Cuộc chiến với thần Titan sao?” Piper hỏi.

      Nyssa lắc đầu. “. Ngoài ra, bản đồ này cũ rồi. Ngày tháng... có phải là năm 1864 ?”

      Tất cả họ đều quay sang nhìn Chiron.

      Đuôi của người nhân mã đó vụt qua vụt lại đầy cáu kỉnh. “Trại này bị tấn công rất nhiều lần,” ông ấy thừa nhận. “Cái bản đồ đó là từ Nội chiến cuối cùng.”

      Hình như Leo phải là người lúng túng duy nhất. Những đứa trẻ nhà thần Hephaestus khác nhìn nhau và cau mày.

      “Nội chiến...” Piper . “Ý bác là Nội chiến Hoa Kỳ, xảy ra cách đây trăm năm mươi năm sao?”

      “Đúng và ,” Chiron . “Hai cuộc xung đột – con người và á thần – phản chiếu lẫn nhau, như họ thường làm trong lịch sử phương Tây. Hãy nhìn vào bất kỳ cuộc nội chiến hay cuộc cách mạng nào từ sau khi La Mã sụp đổ trở về trước, và nó đánh dấu thời điểm các á thần cũng đối đầu với nhau. Nhưng cuộc Nội Chiến đó vô cùng tồi tệ. Với những người Mỹ phàm trần, nó là cuộc xung đột đẫm máu nhất mọi thời đại của họ – tệ hơn cả các tổn thất của họ trong hai cuộc Thế chiến. Với các á thần, nó đồng nghĩa với tàn phá. Quay trở lại thời điểm đó, thung lũng này vẫn là Trại Con Lai. Có trận chiến tàn khố xảy ra trong các khu rừng kéo dài đến vài ngày, với những thiệt hại nghiêm trọng ở cả hai phía.”

      “Cả hai phía,” Leo . “Ý bác là trại bị chia làm hai sao?”

      phải,” Jason cất tiếng. “Ý bác ấy là hai nhóm khác nhau. Trại Con Lai là phe trong cuộc chiến.”

      Leo chắc cậu muốn có câu trả lời, nhưng cậu hỏi, “Ai là phe còn lại?”

      Chiron ngước nhìn lên tấm băng-rôn rách tả tơi của BOONG-KE 9, như thể nhớ lại ngày nó được treo lên.

      “Câu trả lời là vô cùng nguy hiểm,” ông ấy cảnh báo. “Nó là điều mà bác thề với Sông Styx bao giờ ra. Sau cuộc Nội chiến Hoa Kỳ, các vị thần vô cùng choáng váng bởi thiệt hại xảy ra với con cái họ, nên họ thề rằng việc đó bao giờ xảy ra nữa. Hai nhóm phải được tách riêng ra. Các vị thần dồn hết ý chí, bày ra Màn Sương Mù chặt chẽ hết mức họ có thể, để chắc chắn rằng các kẻ thù bao giờ nhớ đến nhau, bao giờ chạm mặt nhau trong các cuộc tìm kiếm, để tránh cuộc chiến đẫm máu. Bản đồ này có từ những ngày đen tối cuối cùng đó vào năm 1864, lần cuối cùng hai nhóm đối đầu nhau. Kể từ đó, chúng ta có vài lần thoát hiểm trong gang tấc. Vào những năm 1960 là vô cùng nguy hiểm. Nhưng chúng ta tránh được cuộc nội chiến khác – ít nhất là trong chừng mực nào đó. Đúng như Leo đoán, boong-ke này là trung tâm chỉ huy của nhà thần Hephaestus. Trong thế kỷ vừa qua, nó được mở ra lại vài lần, thường là như nơi nấp trong những lúc cực kỳ náo động. Nhưng việc vào đây là nguy hiểm. Nó khuấy động lại các ký ức xưa cũ, đánh thức các mối thù hằn xưa cũ. Ngay cả khi bị các thần khổng lồ Titan đe dọa vào năm ngoái, ta cũng dám nghĩ đến việc liều lĩnh sử dụng nơi này.”

      Đột nhiên niềm hân hoan của Leo biến thành tội lỗi. “Ơ, nghe này, nơi này tìm được tớ. Điều đó có nghĩa nó muốn chúng ta sử dụng nó. Đó là điều tốt mà.”

      “Ta hy vọng cháu đúng,” Chiron .

      “Cháu đúng mà!” Leo lấy bức tranh cũ ra khỏi túi quần và trải nó lên bàn để mọi người đều nhìn thấy.

      “Đây,” cậu đầy tự hào. “Thần Aeolus trả lại nó cho tớ. Tớ vẽ nó khi tớ lên năm. Đó là vận mệnh của tớ.”

      Nyssa cau mày. “Leo này, đó là bức tranh chì màu về con thuyền.

      “Nhìn kìa.” Cậu chỉ tay về phía biểu đồ lớn nhất bảng tin – bản thiết kế cho thấy con tàu chiến cổ ba tầng chèo của người Hy Lạp. Mắt của những người cùng nhà với cậu dần dần mở lớn hơn khi họ so sánh hai bản vẽ. Số lượng của các cột buồm và mái chèo, thậm chí là cả các hình trang trí ở hai bên hông thuyền và các cánh buồm đều giống hệt như bản vẽ của Leo.

      thể thế được,” Nyssa . “Bản vẽ đó ít nhất phải có từ thế kỷ rồi.”

      “’Lời tiên tri – ràng – Bay’,” Jake Mason đọc những ghi chú bản vẽ. “Đó là biểu đồ cho con thuyền bay. Nhìn này, đó là bánh răng dành cho việc đáp xuống. Và các vũ khí – thần Hephaestus thần thánh ơi: máy ném đá luân phiên, nỏ, lớp mạ bằng đồng Celestial. Cái thứ này cỗ máy chiến tranh vô cùng nguy hiểm. Nó được tạo ra chưa?”

      “Chưa đâu,” Leo . “Hãy nhìn đỉnh buồm.”

      còn nghi ngờ gì nữa – hình ở phía trước mũi thuyền là đầu của con rồng. con rồng rất cụ thể.

      “Festus,” Piper . Mọi người quay lại và nhìn vào cái đầu rồng nằm bàn.

      “Cậu ấy là đỉnh buồm của chúng ta,” Leo . “Biểu tượng may mắn của chúng ta, hoa tiêu của chúng ta. Tớ làm con thuyền này. Tớ gọi nó là Argo II. Và các cậu, tớ cần giúp đỡ của các cậu.”

      “Con thuyền Argo II.” Piper mỉm cười. “Nó được đặt theo tên con thuyền của Jason.”

      Jason trông hơi lo lắng, nhưng cậu ấy gật đầu. “Leo đúng. Con thuyền đó là thứ mà chúng ta cần cho cuộc hành trình của chúng ta.”

      “Cuộc hành trình nào?” Nyssa . “Các cậu vừa mới quay trở về mà!”

      Piper lướt những ngón tay mình lên khắp bức tranh chì màu cũ. “Bọn tớ vừa mới đối đầu với Porphyrion, vua của những tên khổng lồ. ta tiêu diệt các vị thần tại nơi chôn nhau cắt rốn của họ.”

      “Đúng thế,” Chiron . “Phần lớn lời Đại Tiên Tri của Rachel vẫn là ngay cả với ta, nhưng có điều vô cùng ràng. Ba người các cháu – Jason, Piper, và Leo – là ba trong số bảy á thần tham gia vào cuộc tìm kiếm đó. Các cháu s phải đối đầu với các tên khổng lồ tại quê hương của chúng, nơi chúng mạnh mẽ nhất. Các cháu phải ngăn chặn chúng lại trước khi chúng có thể khiến Gaea hoàn toàn thức dậy, trước khi chúng hủy diệt đỉnh Olympus.”

      “Ừm...” Nyssa chuyển chân. “Ý bác nơi đó phải là Manhattan đúng ?”

      ,” Leo . “Nơi khởi đầu của đỉnh Olympus. Chúng ta phải thuyền đến Hy Lạp.”

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      54. LEO


      Phải mất vài phút mọi người mới hiểu được mọi chuyện. Rồi các trại viên khác của nhà thần Hephaestus bắt đầu cùng lúc đặt ra các câu hỏi. Bốn á thần còn lại là ai? Mất bao lâu để tạo ra con thuyền này? Sao tất cả mọi người đều cùng đến Hy Lạp?

      “Các hùng!” Chiron gõ móng guốc lên sàn. “Cụ thể ra sao vẫn chưa ràng, nhưng Leo đúng. Cậu ấy cần mọi người giúp tạo ra con thuyền Argo II. Đây có lẽ là dự án lớn nhất mà Nhà số Chín đảm nhận, thậm chí còn lớn hơn cả dự án con rồng bằng đồng.”

      “Nó phải mất ít nhất năm,” Nyssa đoán. “Chúng ta có nhiều thời gian đến thế ?”

      “Các cháu chỉ có nhiều nhất sáu tháng,” Chiron . “Các cháu nên khởi hành vào thời điểm hạ chí, khi sức mạnh của các vị thần mạnh mẽ nhất. Ngoài ra, ràng rằng chúng ta thể tin vào các thần gió, và các ngọn gió mùa hè ít sức mạnh và dễ chịu cho việc lái tàu nhất. Các cháu được khởi hành trễ hơn, nếu quá muộn để ngăn cản lũ khổng lồ. Các cháu phải tránh việc di chuyển mặt đất, chỉ trời và biển cả, vì thế phương tiện này vô cùng thích hợp. Jason là con trai của thần bầu trời...”

      Giọng ông ấy dần, nhưng Leo đoán là bác Chiron nghĩ về người học trò mất tích của mình, Percy Jackson, con trai của thần Poisedon. ta ắt cũng thích hợp cho chuyến hành trình này.

      Jake Mason quay lại nhìn Leo. “Ừm, có điều chắc chắn là, giờ cậu là người đứng đầu của nhà chúng ta. Đây là vinh dự lớn nhất mà nhà chúng ta từng có. Có ai phản đối ?”

      ai lên tiếng. Tất cả chị em cùng nhà đều mỉm cười với cậu, và Leo gần như cảm nhận được lời nguyền của nhà họ bị phá vỡ, tuyệt vọng của họ dần tan biến .

      “Vậy , chính thức nhé,” Jake . “Cậu là người đứng đầu nhà của chúng ta.”

      Lần này Leo thể nên lời. Kể từ khi mẹ mất, cậu dành phần lớn thời gian trong cuộc đời mình để chạy trốn. Giờ cậu tìm thấy tổ ấm và gia đình. Cậu tìm được công việc để làm. Và cũng đầy sợ hãi như nó vốn như thế, Leo hề có ý định chạy trốn – cho dù là tẻo tẹo teo nào.

      “Ừm,” cuối cùng cậu cất tiếng, “nếu các cậu chọn tớ làm người đứng đầu, các cậu ắt phải điên khùng hơn tớ nhiều. Vì thế hãy cùng nhau tạo ra cỗ máy chiến tranh oách nhé!”





      55. JASON


      Jason đứng đợi mình trong nhà số .

      Annabeth và Rachel đến vào bất cứ lúc nào để tham dự cuộc gặp mặt những người đứng đầu các nhà, và Jason cần thời gian để suy nghĩ.

      Các giấc mơ của cậu vào đêm trước tệ đến nỗi cậu muốn chia sẻ với bất cứ ai – thậm chí cả với Piper. Ký ức của cậu vẫn còn mơ hồ, nhưng từng mảnh từng mảnh rời quay trở lại. Cái đêm con sói Lupa kiểm tra cậu ở Nhà Sói để quyết định liệu cậu chú sói con hay là thức ăn. Rồi chuyến dài về phía nam đến... cậu nhớ được, nhưng rồi những hình ảnh thoáng qua về cuộc sống trước đây lóe lên trong đầu cậu. Ngày cậu có hình xăm. Ngày cậu được tung hê cái khiên và được công bố là pháp quan. Khuôn mặt của bạn bè cậu: Dakota, Gwendolyn, Hazel, Bobby. Và Reyna. Chắc chắn có tên là Reyna. Cậu ấy mang ý nghĩa gì với cậu, nhưng ký ức khiến cậu đặt ra câu hỏi mình có cảm giác thế nào với Piper – và liệu cậu có làm điều gì sai trái . Vấn đề là cậu rất thích Piper.

      Jason chuyển hết vật dụng của mình vào hốc tường ở góc nhà, nơi chị cậu từng ngủ trước đây. Cậu dán lại bức ảnh của Thalia lên tường để còn cảm thấy đơn nữa. Cậu liếc nhìn bức tượng thần Zeus kiêu ngạo và tự đắc cau mày, nhưng bức tượng còn làm cậu khiếp sợ nữa. Nó chỉ khiến cậu cảm thấy buồn mà thôi.

      “C biết cha nghe thấy con,” Jason với bức tượng.

      Bức tượng im phăng phắc. Đôi mắt được sơn của nó dường như liếc nhìn cậu.

      “Con ước gì con có thể chuyện trực tiếp với cha,” Jason tiếp, “nhưng con hiểu cha thể làm điều đó. Các vị thần La Mã thích giao tiếp quá nhiều với người phàm, và – ừm, cha là vua. Cha phải làm gương.”

      Ngôi nhà càng thêm tĩnh lặng. Jason ấp ủ hy vọng – có thứ gì đó lớn hơn so với tiếng sấm đì đùng như thường lệ, ánh sáng chói sáng hơn, nụ cười. , đừng bận tâm. nụ cười khiến cậu sởn gai ốc lắm.

      “Con nhớ ra được vài điều,” cậu . Càng trò chuyện ngượng ngập trong cậu càng dịu dần . “Con nhớ rằng khó biết bao khi là con của thần Jupiter. Mọi người luôn xem con như người lãnh đạo, nhưng con luôn cảm thấy đơn. Con đoán cha cũng có cùng cảm giác đó khi ở đỉnh Olympus. Các vị thần khác đều hỏi về quyết định của cha. Đôi khi cha phải có vài lựa chọn khó khăn, và những người khác chỉ trích cha. Và cha thể đến giúp đỡ con như các vị thần khác. Cha phải giữ khoảng cách với con vì điều đó làm cho cha có vẻ như thiên vị con. Con đoán là con chỉ muốn ...”

      Jason hít sâu. “Con hiểu hết cả mà. sao đâu. Con cố làm điều tốt nhất. Con làm cho cha cảm thấy tự hào. Nhưng con thực muốn có vài hướng dẫn, thưa cha. Nếu có cha có thể làm bất cứ điều gì – hãy giúp con, để con có thể giúp các bạn con. Con sợ con khiến cho họ bị mất mạng. Con biết làm thế nào để bảo vệ họ.”

      Phía sau cổ cậu nhói . Cậu nhận ra ai đó đứng phía sau cậu. Cậu quay người lại và nhận ra người đàn bà với bộ áo đầm có mũ trùm đầu màu đen, cái áo choàng tay bằng da dê phủ lên vai, và thanh kiếm La Mã còn nằm nguyên trong vỏ – thanh gladius – nằm trong tay bà ta.

      “Nữ thần Hera,” cậu .

      Bà ta đẩy mũ trùm đầu ra sau. “Với ngươi, ta luôn là nữ thần Juno. Và cha ngươi gởi cho ngươi các hướng dẫn rồi, Jason. Ông gởi cho ngươi Piper và Leo. Chúng chỉ là trách nhiệm, mà còn là bạn bè của ngươi. Hãy lắng nghe chúng và ngươi làm tốt thôi.”

      “Thần Jupiter gởi bà đến đây để cho tôi điều đó sao?”

      ai gởi t đến bất cứ đâu, người hùng,” bà ta . “Ta phải là người đưa tin.”

      “Nhưng bà làm tôi dính vào vụ này. Sao bà lại gởi tôi đến trại này?”

      “Ta nghĩ ngươi biết điều đó,” nữ thần Juno . “ trao đổi những người đứng đầu là cần thiết. Đó là cách duy nhất để lấp chỗ trống.”

      “Tôi đồng ý với điều đó,”

      . Nhưng thần Zeus ban tặng cuộc sống của ngươi cho ta, và ta giúp ngươi hoàn thành vận mệnh của ngươi.”

      Jason cố kiểm soát cơn giận của mình. Cậu nhìn xuống chiếc áo phông màu cam của trại, hình xăm tay mình, và cậu biết những thứ này nên ở cùng nhau. Cậu trở thành mâu thuẫn – hỗn dược cũng nguy hiểm như bất cứ hỗn dược nào mà Medea chế tạo ra.

      “Bà trả lại tất cả các ký ức cho tôi,” cậu . “Mặc dù bà hứa làm điều đó.”

      “Phần lớn ký ức của ngươi quay trở về vào đúng thời điểm,” nữ thần Hera . “Nhưng ngươi phải tự mình tìm đường quay lại. Ngươi cần vài tháng tới này với những người bạn mới, nhà mới của ngươi. Ngươi có được tin tưởng của họ. Vào thời điểm ngươi lái con thuyền của ngươi, ngươi là người đứng đầu ở trại này. Và ngươi sẵn sàng để trở thành người hòa giải giữa hai lực lượng vô cùng mạnh mẽ.”

      “Điều gì xảy ra nếu như bà ?” cậu hỏi. “Điều gì xảy ra nếu bà làm vậy nhằm tạo ra cuộc nội chiến khác?”

      Cậu thể nào đọc được nét mặt của nữ thần Hera – thích thú? Khinh thị? mến? Có khả năng là cả ba. Tuy bà ta xuất dưới hình dáng con người, nhưng Jason biết bà ta phải như thế. Cậu vẫn còn nhìn thấy ánh sáng gây mù mắt đó – hình dáng của nữ thần in dấu trong não cậu. Bà ta là nữ thần Juno và nữ thần Hera. Bà ta xuất ở nhiều nơi khác nhau cùng lúc. Những lý do cho việc bà ta làm điều gì đó bao giờ đơn giản.

      “Ta là nữ thần của gia đình,” bà ta . “Gia đình ta bị chia cắt quá lâu rồi.”

      “Họ chia cắt chúng tôi nhằm làm cho chúng tôi giết hại lẫn nhau,” Jason . “Điều đó dường như là lý do

      “Lời tiên tri cầu chúng ta phải thay đổi. Các tên khổng lồ trỗi dậy. Mỗi tên chỉ có thể bị kết liễu bởi vị thần và á thần hợp sức cùng nhau. Những á thần đó phải là bảy người mạnh mẽ nhất của mọi thời đại. Cứ như tại, chúng ta bị chia tách ra hai nơi khác nhau. Nếu chúng ta vẫn bị chia tách, chúng ta thể nào chiến thắng. Gaea mong chờ điều đó. Ngươi phải kết hợp các hùng của đỉnh Olympus lại với nhau và cùng nhau gặp các tên khổng lồ tại chiến trường cổ xưa ở Hy Lạp. Chỉ có như thế mới thuyết phục được các vị thần tham gia cùng các ngươi. Đó cuộc tìm kiếm nguy hiểm nhất, cuộc hành trình quan trọng nhất, mà những đứa con của các vị thần chưa bao giờ thành công.”

      Jason lại ngước nhìn lên bức tượng cha cậu phát sáng.

      “Điều đó đúng lắm,” Jason . “Tôi có thể làm hỏng mọi việc.”

      “Đúng thế,” nữ thần Hera đồng ý. “Nhưng các vị thần cần các người hùng. Chúng ta luôn như thế.”

      “Ngay cả bà sao? Tôi nghĩ bà ghét các hùng cơ mà.”

      Nữ thần cười với cậu lãnh đạm. “Ta nổi tiếng là như thế. Nhưng nếu ngươi muốn nghe , Jason, ta thường ganh tị với các vị thần khác về những đứa con người phàm của họ. Á thần các ngươi có thể sống ở hai thế giới. Ta nghĩ điều đó giúp cho cha mẹ thần thánh của ngươi – thậm chí cả Jupiter, ta nguyền rủa ông ta – hiểu về thế giới người phàm hơn so với ta.”

      Nữ thần Juno thở dài buồn rầu đến nỗi bất chấp cơn giận dữ của mình, Jason gần như cảm thấy tiếc cho bà.

      “Ta là nữ thần của hôn nhân,” bà . “Thế nên đáng tin cậy trong bản chất của ta. Ta chỉ có hai đứa con thần thánh duy nhất – Ares và Hephaestus – cả hai đều là nỗi chán ngán của ta. Ta người hùng phàm trần nào để thực các mệnh lệnh của ta, điều đó là lý giải vì sao ta luôn gay gắt với các á thần – Heracles, Aeneas, tất cả bọn họ. Nhưng đó cũng là lý do ta quý mến Jason đầu tiên, người thuần túy là người phàm, người có cha mẹ thần thánh nào hướng dẫn cho cậu ta. Và ta lấy làm vui mừng khi Zeus trao ngươi cho ta. Ngươi là người hùng của ta, Jason. Ngươi là người vĩ đại nhất trong số các hùng và mang lại thống nhất với các á thần cũng như với đỉnh Olympus.”

      Những lời nà phủ lấy khắp người cậu, nặng như là những túi cát. Hai ngày trước đây, cậu vô cùng sợ hãi cái ý tưởng dẫn đầu các á thần theo như lời Đại Tiên Tri, thuyền đến chiến đấu với các tên khổng lồ và giải cứu thế giới.

      Giờ cậu vẫn còn hoảng sợ, nhưng có điều gì đó thay đổi. Cậu còn có cảm giác đơn độc nữa. Giờ cậu có những người bạn, và gia đình để chiến đấu bảo vệ nó. Cậu thậm chí còn có người bảo trợ, nữ thần luôn trông chừng cậu, điều cũng khá quan trọng, ngay cả khi bà ta dường như là người hơi đáng tin cho lắm.

      Jason phải đứng lên và chấp nhận vận mệnh của cậu, như cậu làm khi đối đầu với Porphyrion chỉ với hai bàn tay trắng. Chắc chắn điều đó là bất khả thi. Cậu có thể tiêu đời. Nhưng các bạn cậu trông mong ở cậu.

      “Và nếu tôi thất bại?” cậu hỏi.

      chiến thắng vĩ đại đòi hỏi mạo hiểm vô cùng lớn,” bà ta thừa nhận. “Thất bại, và đó cuộc chiến đẫm máu mà ngươi chưa bao giờ nhìn thấy. Các á thần tiêu diệt lẫn nhau. Người khổng lồ tàn phá đỉnh Olympus. Gaea thức tỉnh, và trái đất giũ sạch mọi thứ chúng ta xây dựng nó năm thiên niên kỷ qua. Nó là dấu chấm hết cho tất cả chúng ta.”

      “Tuyệt. Quá tuyệt ấy chứ.”

      Có ai đó nện vào các cánh cửa của ngôi nhà.

      Nữ thần Hera đội mũ trùm đầu vào. Rồi bà ta đưa cho Jason thanh gladius còn nguyên vỏ. “Hãy cầm lấy cái này thay cho vũ khí mà ngươi làm hỏng. Chúng ta lại chuyện sau. Dù thích hay , Jason, ta vẫn là người bảo trợ cho ngươi, và là người kết nối giữa ngươi với đỉnh Olympus. Chúng ta cần lẫn nhau.”

      Nữ thần biến mất khi các cánh cửa hé mở, rồi Piper bước vào.

      “Chị Annabeth và Rachel đến,” ấy . “Bác Chiron triệu tập cuộc họp hội đồng.”





      56. JASON


      Hội đồng giống những gì mà Jason tưởng tượng ra. Trước hết, cuộc họp diễn ra trong phòng giải trí ở Nhà Lớnanh cái bàn đánh bóng bàn, và trong các thần rừng phục vụ món nachos và soda. Ai đó mang Seymour, cái đầu báo trong phòng khách vào và treo nó lên tường. Thỉnh thoảng, người đứng đầu nhà nào đó ném cho nó viên Snausage.

      Jason nhìn quanh phòng và cố nhớ tên mọi người. May mắn là Leo và Piper ngồi kế bên cậu – đây là cuộc họp đầu tiên của họ với tư cách là người đứng đầu nhà. Clarisse, người đứng đầu nhà thần Ares, đặt hai chân lên bàn, nhưng có vẻ như ai quan tâm đến điều đó. Clovis, nhà thần Hypnos nằm ngáy ở trong góc trong khi Butch, chàng đến từ nhà nữ thần Iris thử xem ta có thể nhét được bao nhiêu cây bút chì vào hai lỗ mũi của Clovis. Travis Stoll, nhà thần Hermes cầm cái bật lửa bên dưới bàn bóng bàn để xem liệu nó có cháy , và Will Solace từ nhà thần Apollo lơ đãng quấn và tháo băng thun quanh cổ tay cậu ta. Người đứng đầu nhà nữ thần Hecate, Lou Ellen hay-tên-gì-đó, chơi trò “có-được-mũi-của-ngươi” với Miranda Gardiner nhà nữ thần Demeter, ngoại trừ việc Lou Ellen dường như dùng phép thuật để tách rời mũi của Miranda, và Miranda cố lấy nó lại.

      Jason hy vọng Thalia xuất . Xét cho cùng, chị ấy hứa với cậu như vậy – nhưng chẳng thấy bóng dáng chị ấy đâu. Chiron với cậu rằng đừng lo lắng gì cả. Thalia thường xuyên lần theo dấu vết và chiến đấu với lũ quái vật hoặc thực các nhiệm vụ cho nữ thần Artemis, và chị ấy chắc chắn sớm xuất . Thế nhưng, Jason vẫn cảm thấy lo lắng.

      Rachel Dare, nhà tiên tri, ngồi kế bên Chiron ở đầu bàn. ấy mặc bộ đồng phục của Học viện Clarion, điều đó dường như hơi kỳ cục chút, nhưng ấy mỉm cười với Jason.

      Annabeth trông chẳng lấy gì làm thoải mái lắm. mặc áo giáp bên ngoài đồng phục của trại, với con dao thắt ở bên hông và mái tóc vàng được cột kiểu đuôi ngựa. Ngay khi Jason bước vào, nhìn cậu với cái nhìn đầy mong đợi, như thể cố lấy hết thông tin từ chỗ cậu bằng sức mạnh ý chí trong suốt nào đấy.

      “Mọi người ổn định nào,” Chiron . “Lou Ellen, làm ơn trả mũi lại cho Miranda. Travis, liệu cháu có thể vui lòng ngừng việc đốt cái bàn bóng bàn , và Butch, bác nghĩ hai mươi cây bút chì là thực quá nhiều cho lỗ mũi của con người. Cám ơn. Giờ, như các cháu có thể thấy, Jason, Piper và Leo thành công trở về... ít nhiều. trong số các cháu được nghe vài phần trong câu chuyện của họ, nhưng giờ bác cầu họ cung cấp toàn bộ thông tin cho các cháu.”

      Mọi người nhìn Jason. Cậu hắng giọng và bắt đầu câu chuyện. Piper và Leo thỉnh thoảng lại xen vo, bổ sung những chi tiết mà cậu quên.

      Việc đó chỉ mất có vài phút, nhưng nó dường như dài dằng dặc khi mọi người đều nhìn chằm chằm vào cậu. im lặng làm khí trong phòng khá nặng nề, và vì với quá nhiều các á thần mắc chứng ADHD vẫn ngồi yên lặng lắng nghe được lâu như thế, Jason biết câu chuyện ắt hẳn nghe khá là dữ dội. Cậu kết thúc câu chuyện với chuyến viếng thăm của nữ thần Hera vừa mới diễn ra ngay trước cuộc họp.

      “Vậy nữ thần Hera ở đây,” Annebeth . “ chuyện với cậu.”

      Jason gật đầu. “Nghe này, tớ tớ tin bà ta...”

      “Thông minh đấy,” Annabeth .

      “... nhưng bà ta bịa ra chuyện về nhóm á thần khác. Tớ đến từ nơi đó.”

      “Những người La Mã.” Clarisse quẳng cho Seymour viên Snausage. “Cậu muốn bọn tớ tin rằng có trại á thần khác, nhưng họ theo bản thể La Mã của các vị thần sao. Và chúng ta chưa bao giờ nghe gì về họ.”

      Piper ngồi ra trước. “Các thần giữ cho hai nhóm cách xa nhau, vì họ cố giết nhau mỗi khi họ gặp nhau.”

      “Tớ có thể đánh giá cao chuyện đó,” Clarisse . “Thế nhưng, chẳng phải chúng ta chưa bao giờ đụng mặt nhau trong các cuộc tìm kiếm sao?”

      “Ồ, có chứ,” Chiron buồn bã . “Các cháu có gặp nhau đấy, rất nhiều lần. Việc đó luôn là thảm kịch, và các vị thần luôn làm hết sức để xóa sạch các ký ức của những người có liên quan. Quay trở lại thời xa xưa, kình địch xuất khi cuộc chiến thành Troy diễn ra, Clarisse à. Những người Hy Lạp xâm chiếm thành Troy và đốt trụi nó. Người hùng thành Troy, Aeneas trốn thoát và cuối cùng cũng đến được nước Ý, nơi cậu ta tìm thấy con sông đào, ngày nào đó trở thành Rome. Người La Mã ngày càng mạnh hơn, tôn thờ cùng các vị thần nhưng dưới các tên khác, và đổi khác nhiều lắm về tính cách.”

      “Hiếu chiến hơn,” Jason . “Đoàn kết hơn. Bành trướng, xâm chiếm và kỷ luật hơn.”

      “Kinh quá!” Travis chen vào.

      vài người khác trông hơi khó chịu, mặc dầu Clarisse chỉ nhún vai như thể chuyện đó chẳng hề hấn gì với lang="FR">Annabeth xoay tròn con dao của mặt bàn. “Và người La Mã ghét người Hy Lạp. Họ trả thù khi họ chiếm được các hòn đảo của người Hy Lạp và biến chúng thành phần của Đế chế La Mã.”

      hẳn là ghét họ,” Jason . “Người La Mã khát khao nền văn hóa La Mã và hơi ghen tị chút. Ngược lại, người Hy Lạp nghĩ người La Mã là những người man rợ, nhưng họ đánh giá cao sức mạnh quân của người La Mã. Vì thế trong suốt thời kỳ La Mã, các á thần bắt đầu phân tách – hoặc Hy Lạp hoặc La Mã.”

      “Và mọi việc cứ như thế kể từ đó,” Annabeth đoán. “Nhưng điều này điên rồ. Bác Chiron, các á thần La Mã ở đâu trong suốt Cuộc chiến với các thần Titan? Họ giúp đỡ chút nào sao?”

      Chiron kéo kéo bộ râu của ông. “Họ có giúp đấy, Annabeth. Khi cháu và Percy chỉ huy cuộc chiến để cứu lấy Manhattan, cháu nghĩ ai là người chiếm lấy đỉnh Othrys, căn cứ của các thần Titan ở California?”

      “Khoan ,” Travis . “Bác đỉnh Othrys tự sụp đổ khi chúng ta đánh bại Kronos.”

      phải,” Jason . Cậu nhớ được vài hình ảnh thoáng qua về trận chiến – tên khổng lồ với chiếc áo giáp trông như bầu trời đêm đầy sao và cái mũ sắt gắn cặp sừng cừu đực đó. Cậu nhớ đội quân á thần của mình leo lên núi Tam, chiến đấu với lũ quái vật rắn. “Nó tự sụp đổ. Bọn tớ hủy diệt lâu đài của chúng. Chính tớ đánh bại Titan Krios.”

      Ánh mắt của Annabeth dữ dội như con ventus. Jason gần như có thể nhận ra các ý nghĩ của dịch chuyển, kết nối từng mảnh lại với nhau. “Bay Area. Các á thần chúng ta được bảo là phải tránh xa khu vực đó bởi vì đỉnh Othrys ở đó. Nhưng đó phải là lý do duy nhất, đúng ? Trại con lai La Mã – nó phải nằm đâu đó gần San Francisco. Tớ cá là nó được đặt ở đó để canh chừng lãnh địa của các Titan. Nó ở đâu được nhỉ?”

      Chiron ngọ nguậy chiếc xe lăn của mình. “Bác thể tiết lộ được. Thành , ngay cả bác cũng chưa bao giờ tin vào thông tin đó. Người giống hệt bác, Lupa, phải là kiểu người thích chia sẻ. Cả trí nhớ của Jason cũng bị thiêu hủy.”

      “Trại ắt hẳn được che giấu bằng ma thuật rất nghiêm ngặt,” Jason . “Và được bảo vệ kỹ lưỡng. Chúng ta có thể tìm kiếm nó trong nhiều năm và chẳng bao giờ tìm thấy gì.

      Rachel Dare đan các ngón tay vào nhau. So với mọi người trong phòng, dường như chỉ có ấy là sợ hãi khi nghe chuyện. “Nhưng các cậu cố thử, đúng ? Các cậu giúp chế tạo con thuyền của Leo, Argo II. Và trước khi các cậu đến Hy Lạp, các cậu thuyền đến trại La Mã. Các cậu cần giúp đỡ của họ để đối đầu với các tên khổng lồ.”

      “Kế hoạch tồi,” Clarrise cảnh báo. “Nếu những tên La Mã đó nhìn thấy cái tàu chiến tiến đến, họ cho rằng chúng ta tấn công họ.”

      “Có thể đúng,” Jason đồng ý. “Nhưng chúng ta phải thử. Tớ được gởi đến đây để học hỏi về Trại Con Lai, để cố thuyết phục các cậu rằng hai trại phải là kẻ thù. lời đề nghị hòa bình.”

      “Ừm,” Rachel . “Vì nữ thần Hera tin chắc rằng chúng ta cần cả hai trại mới chiến thắng được cuộc chiến với các tên khổng lồ. Bảy hùng của đỉnh Olympus – vài á thần người Hy Lạp, vài á thần người La Mã.”

      Annabeth gật đầu. “Lời Đại Tiên Tri của cậu – dòng cuối cùng là gì nhỉ?”

      “Và kẻ thù hướng các cánh quân về phía các cánh cửa cái chết.”

      “Gaea mở các cánh cửa cái chết,” Annabeth . “Bà ta thả ra những tội phạm hung ác nhất của Địa ngục để chống lại chúng ta. Medea, Midas... rồi còn nữa, tớ tin chắc thế. Có thể dòng đó muốn ám chỉ rằng các á thần người Hy Lạp và La Mã hợp nhất tìm ra các cánh cửa đó và đóng chúng lại.”

      “Hoặc có thể nó ám chỉ rằng họ có thể tiêu diệt lẫn nhau tại các cánh cửa của cái chết,” Clarisse ra. “Nó chúng ta phải hợp tác.”

      Cả phòng im lặng khi các trại viên chăm chú suy nghĩ.

      “Tớ ,” Annabeth . “Jason, khi cậu hoàn tất con thuyền này, tôi muốn cùng cậu.”

      “Em hy vọng có được lời đề nghị của chị,” Jason . “Trong tất cả mọi người – bọn em cần chị nhất.”

      “Khoan .” Leo cau mày. “Ý tớ là điều đó tuyệt. Nhưng tại sao phải là chị Annabeth trong số tất cả mọi người?”

      “Nữ thần Hera rằng, việc tớ xuất ở đây là trao đổi của hai người đứng đầu,” Jason . “ cách để hai trại nhận biết tồn tại của nhau.”

      “Ừm?” Leo . “Vậy?”

      trao đổi hai chiều,” Jason . “Khi tớ đến đây, tất cả các ký ức của tớ đều bị xóa sạch. Tớ biết tớ là ai hay tớ thuộc về nơi nào. May mắn thay, các cậu chấp nhận tớ và tớ tìm thấy gia đình mới. Tớ biết các cậu phải là kẻ thù của tớ. Trại của các á thần La Mã – họ được thân thiện cho lắm. Cậu phải nhanh chóng chứng minh được rằng cậu xứng đáng, nếu cậu thể nào tồn tại ở đó được. Họ có thể đối xử tốt với ấy, và nếu họ nhận ra ấy từ đâu đến, ấy gặp rắc rối nghiêm trọng.”

      ấy?” Leo . “Cậu về ai thế?”

      “Bạn trai của chị,” Annabeth cách dứt khoát. “Cậu ấy biến mất vào khoảng thời gian Jason xuất . Nếu Jason đến Trại Con Lai...”

      “Chính xác,” Jason đồng ý. “Percy Jackson ở trại bên kia, và ấy chắc chắn cũng nhớ được mình là ai.”


      Chú thích





      (1) Darth Vader nhân vật trung tâm trong vũ trụ Star Wars.




      (2) Hẻm núi Lớn (Grand Canyon) là khe núi dốc được tạo ra bởi sông Colorado ở bang Arizona, Hoa Kỳ, hàng triệu năm về trước, với độ dài 446 km, rộng 0,4 đến 24 km và sâu hơn 1600 mét. Nơi đây được xem như "cuốn sách truyện vĩ đại" vì có thể quan sát được các tầng, lớp khác nhau của vỏ Trái đất hình thành trong suốt hơn 2 tỷ năm - ND.




      (3) Sitting Bull (1831 1890) là tù trưởng bộ lạc da đỏ Hunkpapa Lakota. Sitting Bull Chỉ huy dân da đỏ trong cuộc chiến chống quân đội Hoa Kỳ và nổi tiếng đánh thắng trong trận Little Bighorn - ND.




      (4) Gấu túi (Wombat) là giống thú , hình dạng giống con gấu, với đầu dẹt và chân ngắn. Con cái có túi trước bụng với hai núm vú Wombat con được sinh ra vào mùa Thu và dứt sữa vào mùa Xuân.




      (5) Pillsbury Doughboy công ty, công ty này có hình ảnh tượng trưng làm linh vật để cầu may.




      (6) Đền Parthenon ngôi đền thờ thần Athena, được xây dựng vào thế kỷ 5 trước Công nguyên ở Acropolis. Đây là công trình xây dựng nổi tiếng nhất còn lại của Hy Lạp cổ đại, và được ca ngợi như là thành tựu của kin trúc Hy Lạp.




      (7) Chuck Norris (sinh ngày 10 tháng 3 năm 1940) là võ sĩ Mỹ và diễn viên.




      (8-) Cụm từ theo tiếng Latinh.




      (9) Hồ phản chiếu hay ao phản chiếu là bộ phận kiến trong kiến trúc các công trình tưởng niệm. Hồ phản chiếu thường là mt hồ nước nông, và có mặt hồ khá tĩnh lặng.




      (10) Tên món ăn. Salsa nóng kết hợp với ớt habanero phải là món ăn thích hợp cho những người ăn cay kém. Và nhiều gia vị khác kèm cảnh báo rằng, Salsa có thể làm cho bạn khóc.




      (11) Pinata được làm bằng giấy cứng, dưới nhiều hình ù khác nhau, bên ngoài dán đủ màu sặc sỡ, bên trong rỗng ruột để có thể bỏ kẹo hoặc đồ chơi vào. Trong các buổi tiệc tùng, sinh nhật người ta treo lên cao, cho trẻ em đập ra để lấy quà bánh.




      (12) Cốt giày (miếng gỗ, chất dẻo hoặc kim loại có hình bàn chân được đặt trong giày để giữ dáng giày)




      (13) Rối loạn tăng động giảm chú ý (tên viết tắt trong tiếng ADHD) là bệnh lý thường gặp chiếm tỉ lệ 3-6% ở trẻ em. Rối loạn này thường khởi phát sớm và kéo dài với các biểu như: hoạt động quá mức, khó kiểm soát hành vi, kém khả năng tập trung chú ý gây nhiều khó khăn trong sinh hoạt, học tập và trong các mối quan hệ xã hội.




      (14) Great dane được coi là 1 giống chó khổng lồ, chúng là kết hợp giữa quý phái và khỏe mạnh, tao nhã. Chúng có cái đầu dài, hẹp, với điểm gấp khuôn mặt khá và lỗ mũi tương đối rộng. Cổ dài và cơ bắp, chân trước thẳng. Bắp đùi rất cơ bắp, bàn chân tròn, ngắn, móng chân màu tối. Đuôi dài cỡ trung bình, dài tới khủy chân sau. Mắt tròn, thường màu tối và ánh lên vẻ thông minh. Tai dài, rủ xuống 1 cách tự nhiên tuy nhiên ở 1 số nước, người ta thường ct tai giống chó này để tai chúng có thể dựng thẳng đựng (tuy nhiên ở số nước việc cắt tai bị cấm). Răng của chúng phát triển tốt, màu trắng, rất sát nhau và sắc. Lông great dane ngắn, dầy, mượt. Nếu bộ lông màu tối mắt phải màu tối nhưng nếu bộ lông màu xanh hay trắng mắt màu sáng.




      (15) Tử ngữ là các ngôn ngữ đóng kín.




      (16) Tan Biến kể về hành trình chinh phục đỉnh Everest của những nhà leo núi kì cu. Khốc liệt nhưng đầy cám dỗ từ nóc nhà của thế giới.




      (17) Thuở xưa, trước buổi khai thiên lập địa, trước khi có thế gian và các vị thần, lúc đó chỉ có Chaos. Đó là vực thẳm đen ngòm, vô cùng vô tận, trống rỗng, mơ hồ, vật vờ, phiêu bạt trong khoảng gian bao la.




      (18-) Acropolis trong tiếng Hy Lạp có nghĩa là thành phòng thủ. Tại Hy Lạp thời xưa, mỗi nơi đều có acropolis kiên cố. Nếu địch quân tấn công, dân chúng tựu hợp trong acropolis để lánh nạn và được bảo vệ. Thế nhưng, Acropolis tại thành phố Athens nổi danh nhất thế giới, nên ngày nay, khi nhắc đến acropolis, người ta hiểu đó là Acropolis của Athens và tất cả những di tích xung quanh Acropolis đều được gọi dưới cái tên chung là quần thể đền đài Acropolis.




      (19) Lupa con sói cái nuôi dưỡng Romulus và Remus khi họ còn bé. Về sau, Romulus và Remus thành lập vương quốc La Mã vào năm 753 trước Công nguyên.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :