1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cá Trích, Em Yêu Anh - Thanh Thiên Lãm Nguyệt (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ThiênMinh

      ThiênMinh New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      13
      :ex10::ex10::ex10: Hạ Trình dễ thương quá
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. AikoNguyen

      AikoNguyen Active Member

      Bài viết:
      162
      Được thích:
      215
      Úc Quý, chết rồi nhá , có tình địch rồi :yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Ngân NhiThiênMinh thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 64.Cây nến đáng sợ
      Edit: Thuythuy2203
      Beta: Ngân Nhi


      Tiền Tôn lúc quay phim chính là kiểu có tình người, đoàn làm phim bị ông quản lí vô cùng nghiêm khắc, nếu người khác cho phép của ông mà dám tự tiện đem ảnh trong đoàn làm phim truyền ra bên ngoài tuyệt đối có kết cục tốt đẹp. Bởi vậy khí quay phim ở trường quay mặc dù quá căng thẳng, nhưng trong đầu mỗi người diễn viên đều căng như dây đàn vì sợ bị đạo diễn Tiền bắt được rồi mắng.

      Tạ Uyển lần đầu tiên đóng phim của Tiền Tôn, vì thế dù chi tiết cũng đều cố gắng làm tốt nhất, căn bản có thời gian nghỉ ngơi, tự nhiên vì thế cũng hề biết web xảy ra truyện gì, chỉ toàn tâm toàn ý vùi đầu vào quay phim.

      “Cảnh này được, làm lại!” Tiền Tôn hô cut, từ ghế theo dõi bên cạnh máy quay đứng lên, cầm lấy kịch bản đến chỉ đạo Úc Quý: “ tại Tất Duệ đối với Nghê Giai chỉ là cảm thấy hứng thú thôi chứ phải là thích, ánh mắt cậu như thế là được.”

      Quay phim mấy ngày nay, bởi vì kỹ năng diễn xuất của hai diễn viên chính rất tốt nên khiến cho đạo diễn Tiền Tôn vui lắm. Nhưng mà Úc Quý lại gặp vấn đề rất lớn, đó là bất kể là khi nào, ở đâu, khi ánh mắt chỉ cần nhìn Tạ Uyển thôi đều lập tức giống như sa vào lưới tình, dáng vẻ vô cùng cuồng nhiệt. Nhọc cho Tiền Tôn phải nhắc nhở nhắc nhở lại Úc Quý, cầu phải lạnh nhạt hơn chút.

      Thậm chí vì để hai người có cảm giác thoáng lãnh đạm chút, Tiền Tôn còn cưỡng chế cầu bọn họ được phép ở chung phòng nữa, nhưng mà cách này thể dùng được, bởi vì ông phát ra là cả đêm thấy Tạ Uyển đâu, ngày hôm sau ánh mắt Úc Quý lại càng thêm si mê hơn, khiến ông đau cả trứng!

      “Tôi biết rồi!” Úc Quý gật đầu, e dè trộm hương mặt Tạ Uyển cái, sau đó mới cười híp mắt .

      nghiêm túc chút !” Tạ Uyển đẩy người ra, cố ý kích thích Úc Quý, “ xem, vì mà lượng công việc của em tăng lên bao nhiêu đây này.”

      đợi Úc Quý trả lời, Hạ Trình ở bên cạnh nhanh chen miệng vào: “Có người làm được sớm nhận kết cục , nếu em lớn hơn mười tuổi vai diễn này có đến lượt ?”

      “Câm miệng!” Úc Quý lập tức vỗ vào gáy Hạ Trình, hung dữ quát, sau đó cúi đầu xuống xem lại kịch bản mấy lần, yên lặng tính toán lúc, cuối cùng mới quay sang nhìn Tiền Tôn : “Có thể tiếp tục rồi.”

      “Tốt, lần này cố gắng thêm chút, tranh thủ làm xong trong lần thôi!” Tiền Tôn điều chỉnh lại tiêu cự, ôn hòa , sau đó mới giơ tay lên, “Mọi người chuẩn bị vào vị trí! Bắt đầu diễn!”

      Từ trước đến nay tính tình của Tiền Tôn lúc quay phim thể coi là quá tốt, đối với diễn viên gặp nhiều lần NG liên tiếp sắc mặt rất khó coi, nhưng đối với Úc Quý ông lại như thế, vì người ta vốn phải diễn viên, cho tới bây giờ cũng hề muốn đóng phim, là do bản thân ông tính kế người ta, buộc Úc Quý đến đây. Thứ hai là, đối với người chuyên nghiệp mà , có thể diễn đến trình độ này Úc Quý xem như là rất khá rồi.

      Mỗi năm vào mùa thu lại tổ chức đại hội thể thao, Nghê Giai tham dự hạng mục chạy nhanh 100 mét nữ.

      “Giai Giai, quán quân nhất định là cậu!” Bạn ngồi cùng bàn với Nghê Giai động viên: “Cố gắng lên!”

      Đây cũng phải là khoác lác, Nghê Giai mặc dù thoạt nhìn gầy tong teo, nhưng thực tế khả năng vận động lại rất có thiên phú, những nam sinh chơi bóng rổ cùng khối bọn họ cũng đánh lại được ấy đâu.

      Nghê Giai cười cười, giơ tay tạo nắm đấm quyết tâm hướng về phía bạn mình.

      Tuyển thủ dự thi bên cạnh nhìn thấy thế liền cười lạnh tiếng, : “Giả vờ giả vịt!”

      cái gì?” Bạn cùng bàn Nghê Giai muốn tiến lên lý luận cùng người kia thấy trọng tài bắt đầu thổi còi ra sân, đành tình nguyện lui xuống, sau đó nhìn Nghê Giai hô tô câu: “Giai Giai cố lên, vượt qua bọn họ nhé!”

      Trong sân thi đấu, trọng tài giơ tay lên hô: “Mọi người chuẩn bị xong chưa? Tốt, chuẩn bị... Bắt đầu!”

      Sau đó là tiếng súng vang lên, đám tuyển thủ đồng loạt chạy về phía trước, Nghê Giai bất chợt lao lên khỏi đám người, trong nháy mắt trở thành người chạy nhanh thứ nhất.

      “Giai Giai cố lên, cố lên!” Bạn học cùng lớp điên cuồng hò reo, mà Tất Duệ cũng liên tục chú ý tới , lặng lẽ rời khỏi đám người, chuẩn bị đến đích nghênh đón Nghê Giai. Nhưng đúng lúc đó nảy sinh cố, đường chạy nữ sinh suýt nữa cãi nhau với bạn Nghê Giai đột nhiên dùng lực xô mạnh vào lưng Nghê Giai.

      Tốc độ Nghê Giai là cực hạn, vì bị va chạm mạnh như vậy nên cơ thể bị mất cân bằng, lập tức ngã nhào xuống đất.

      “Nghê Giai!” Đồng tử Tất Duệ co lại, thèm để ý đến cuộc thi vẫn còn diễn ra mà mạnh mẽ xông tới. Cú ngã của Nghê Giai vô cùng nghiêm trọng, cánh tay và đùi máu tươi đầm đìa, hai tay Tất Duệ run lên, cậu cũng phải đứa trẻ được chiều chuộng, lúc chơi bóng rổ cũng nhiều lúc bị va chạm, nhưng chỉ khi chứng kiến Nghê Giai bị thương, cậu mới hận thể đem những đau đớn này truyền sang cho mình.

      “Giai Giai cậu sao chứ?” Tất Duệ bế Nghê Giai lên, vừa ôm côchạy về phòng y tế của trường vừa hỏi.

      Nghê Giai đưa tay quàng cổ Tất Duệ, khịt khịt mũi, dễ dàng mới ra bốn chữ: “ vấn đề gì.” Sau đó vụng trộm cúi đầu che giấu nước mắt mặt.

      tại toàn thân của đều rất đau, nhưng ở trước bạn học nam mà rơi nước mắt cảm thấy rất xấu hổ, bèn cậy mạnh vậy.

      Nghe giọng xen lẫn tiếng khóc nức nở của Nghê Giai. Tất Duệ tay nắm chặt, hung hăng : “Cậu chờ đó, mình báo thù cho cậu!”

      Cậu thiếu niên tỏ ra phẫn nộ, ánh mắt nồng đậm lo lắng, nhưng phải liều mạng che dấu , thứ tình cảm trong sáng từ từ lớn dần lên, lớn dần lên trong lòng…

      “Cut!” Tiền Tôn hô lên, mặt tràn đầy ý cười: “Rất tốt! Cảnh này ok! Úc Quý thể ra Tất Duệ vô cùng hoàn hảo, hôm nay đến đây thôi, ngày mai chúng ta lại tiếp tục!”
      Các diễn viên nghe thấy vậy liền lập tức buông lỏng xuống, duy chỉ có Úc Quý là vẫn còn bế Tạ Uyển trong tay, ánh mắt ngừng dò xét người : “Vừa rồi em có bị thương chỗ nào ?”

      Tạ Uyển cười đáp: “ có, đừng lo lắng, chúng ta về khách sạn trước , ở đây nóng quá.”
      Úc Quý gật đầu nhìn thoáng qua đầu gối có chút đỏ của Tạ Uyển, trực tiếp bế rời .
      Còn sót lại Hạ Trình ở phía sau trừng mắt dựng râu nhìn, hận thể tiến lên đoạt lấy Tạ Uyển.

      nào tiểu Trình, bác dẫn cháu ăn cơm.” Tiền Đạo , thấy Hạ Trình để ý đến mình liền tiến đến vỗ vai cậu bé, “Thằng bé ngốc này, nhìn cái gì vậy! Mau thôi!”
      Hạ Trình cắn đầu ngón tay, quay đầu lại, vẻ mặt ỉu xìu giống như trái cà héo, : “Úc Quý đáng ghét!”
      Tiền Tôn chế nhạo: “Tạ Uyển người ta ghét là được.” lập tức khiến Hạ Trình tức giận gần chết, quay người chạy , nhất quyết chịu cùng Tiền Tôn ăn cơm.

      “Trẻ con bây giờ bướng đấy.” Tiền Tôn thở dài, chỉ đạo nhân viên thu thập dọn đồ xong rồi mình ăn.
      Hạ Trình tức giận nên muốn về khách sạn, liền ở lại trường quay ngoại cảnh, lúc đến góc bỗng nghe thấy giọng nữ : “Sếp yên tâm, tôi thay toàn bộ nến rồi.”

      Hạ Trình nghĩ ngợi nhiều, chỉ cho là trong đoàn làm phim của Tiền Tôn có người lười biếng, muốn tiến lên dọa người nọ chút lại nghe thấy người đó : “Đúng, lần này nhất định lấy được nửa cái mạng của Tạ Uyển!”
      Hạ Trình thông minh dừng bước, toàn thân dán chặt lên tường, sau lưng đổ tầng mồ hôi lạnh.

      Cây nến? Lấy nửa mạng Tạ Uyển? Trái tim Hạ Trình bang bang nhảy lên, rất nhanh phân tích ra việc từ mấy câu kia, có người thay đổi ngọn nến, muốn dùng thứ đó để hại Tạ Uyển!
      Uyển Uyển gặp nguy hiểm! Hạ Trình hai tay nắm chặt thànhquả đấm, nhón chân xoay người bỏ chạy, cậu muốn ngay lập tức cho bác Tiền Tôn nghe chuyện này!!!

      Cậu còn nhớ cảnh quay tiếp theo là bạn học cùng lớp Nghê Giai gọi vào sân trường, dẫn bước vào hình trái tim làm từ những ngọn nến, sau đó tỏ tình với ! Nếu mấy cây nến có vấn đề, chỉ cần đốt chút thôi là Uyển Uyển nhất định bị thương!

      Hạ Trình chạy rất nhanh, mau chóng đến được tiệm cơm mà Tiền Tôn tới ăn.
      “Bác Tôn, Bác Tôn! Bác, bác nhanh cùng cháu trở về !”

      Tiền Tôn vừa ngửi thấy mùi thức ăn, lúc này vẫn còn chưa kịp ăn được miếng nóng hổi nào, dĩ nhiên cùng cậu nhóc này hồ nháo, lập tức bỏ tay Hạ Trình ra, nghiêm túc : “Chuyện họ cháu, cháu đừng có mù quáng nhúng tay vào, coi chừng cậu ta đánh cháu đấy! Được rồi, buông ra nào, bác bận rộn cả ngày, đói đến mức có thể ăn cả con trâu rồi!”
      Hạ Trình liều mình lắc đầu, hô hấp có chút khó khăn, đứt quãng hổn hển : “Có, có người động, động tay chân vào mấy ngọn nến, muốn, muốn hại Uyển Uyển!”

      “Chuyện này thể bậy!” Nghe xong, Tiền Tôn lập tức trầm giọng xuống, nghiêm túc nhìn Hạ Trình : “Tiểu Trình, nếu cháu còn như vậy, bác đưa cháu về đấy.” Nhân viên đoàn làm phim này cơ bản đều làm việc cùng ông nhiều năm, nên đương nhiên là ông rất tin tưởng bọn họ.

      đấy! Bác Tôn!” Mặt Hạ Trình nhanh chóng đỏ bừng, “Cháu nghe thấy có người phụ nữ gọi điện thoại thế mà!”
      “Người phụ nữ nào?”
      “Cháu biết, chưa từng gặp qua.”

      Tiền Tôn trầm ngâm chút rồi lại hỏi: “Tiểu Trình, cháu nghe thấy thế sao?”
      Hạ Trình liều mạng gật đầu “Đúng ạ.”
      “Vậy bác quay lại đó với cháu chuyến.” Tiền Tôn xoay người, mặt trầm như nước, “Nhưng nếu như cháu láo...”
      mà bác Tiền, cháu láo.”

      Vì vậy trong lúc nhân viên đoàn làm phim thu thập xong tất cả đạo cụ, muốn kết thúc công việc rồi cùng nhau ăn cơm phát ra Tiền Đạo đột nhiên trở lại, hơn nữa sắc mặt vô cùng tốt. đám người đều có chút lo lắng và đề phòng, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?
      Trong lúc bọn họ suy đoán lung tung Tiền tôn đột nhiên mở miệng : “Người quản lí đạo cụ cảnh quay tiếp theo tiểu Vương đâu rồi?”

      Mọi người quay lại tìm xung quanh, lại phát ra, bình thường tiểu Vương luôn có cảm giác tồn tại giờ lại thấy bóng dáng đâu cả. Tiểu Vương là người rất sôi nổi nên có rất nhiều người bạn, lập tức có người đến cầu xin cho ta: “Đạo diễn Tiền, tiểu Vương hôm nay có khả năng về trước rồi, ông đừng nóng giận, có chuyện gì sao? Nếu để tôi thay ấy làm !”
      Tiền Tôn liếc nhìn người này cái, trong lòng có chút nghi ngờ, “ ta hôm nay có ở đây cũng sao, mọi người đem mấy cây nến ngày mai sử dụng đến đây cho tôi xem.”

      đám người đưa mắt nhìn nhau, hiểu đạo diễn Tiền Tôn lúc này muốn tìm nến là vì cái gì, nhưng mà tất cả vẫn đều nghe lời chạy đem tất cả những cây nến tới rồi đưa ra trước mặt Tiền Tôn.
      “Lùi ra sau hết cho tôi!” Tiền Tôn nhíu mày, xua tay bảo đám nhân viên chạy ra đằng sau, còn ông hít sâu hơn, duỗi dài cánh tay ra châm nến, sau đó chạy nhanh ra xa.

      Đám nhân viên nhìn động tác của Tiền Tôn trong lòng đều cười nhạo Tiền Tôn nhát gan, có cây nến thôi mà cứ làm như pháo bằng.Nhưng ngờ cây nến vốn nên yên lặng thắp sáng lại ầm tiếng phát ra tiếng vang kinh thiên động địa, tiếp theo nổ tung, quả giống như thuốc nổ vậy.
      Mọi người đồng loạt hít vào hơi, chỉ cây nến thôi mà có uy lực này, vậy nếu tất cả nến tụ lại chỗ chẳng phải nổ chết người sao?!
      Last edited by a moderator: 4/5/19
      Giang Amy, Sweet you, tieunai69199333 others thích bài này.

    4. Mạc Nhược Phi

      Mạc Nhược Phi Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      470
      :yoyo30::yoyo30::yoyo30::yoyo30::yoyo30:
      OMG. Ai ác vậy chứ
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 65.Dần dần lộ chân tướng
      Edit: Thuythuy2203
      Beta: Ngân Nhi


      Nhân viên đoàn làm phim kinh hãi lui sang bên, chỉ về phía ngọn nến bị nổ tung kia, chúi đầu với nhau thầm , nét mặt ràng là cảm thấy rất may mắn.

      Tiền Tôn nhìn chằm chằm vào cái hố nông mặt đất, mặt trầm như nước.

      Bất kể là ai muốn hại Tạ Uyển, chỉ cần ở đoàn làm phim của ông xảy ra chuyện, đó chính là bàn đạp để người ta gièm pha, vô luận là đối với ông hay đối với bộ phim “ đời bên em” cũng đều là đả kích cực lớn.

      đạo diễn nổi tiếng quốc tế, nhiều năm kinh nghiệm như vậy, lại để đạo cụ xảy ra vấn đề ngay trong lúc quay phim khiến diễn viên bị trọng thương, đến lúc đó chỉ Tạ Uyển gặp nạn, mà danh dự nhiều năm của ông cũng bị hủy hoại trong chốc lát.

      Tiền Tôn nắm chặt quả đấm, khó khăn lắm mới tỉnh táo lại, xoay người với nhân viên trong đoàn: “Những ngọn nến còn lại cần thử nữa, toàn bộ đều đem xét nghiệm ngay! Còn nữa, đem tư liệu của Tiểu Vương ra đây, sau đó liên lạc với cậu ta!”

      “Vâng, đạo diễn Tiền!” nhân viên trong đoàn mặc dù vẫn chưa phục hồi hoàn toàn tinh thần sau cơn chấn động, nhưng vì bị ảnh hưởng bởi tác phong làm việc của Tiền Tôn lâu, nên nghe xong mọi người đều lập tức chia nhau bắt đầu làm việc.

      lát sau, nhân viên chịu trách nhiệm liên lạc với Tiểu Vương nhanh chóng chạy tới, khuôn mặt rụt rè : “Đạo diễn Tiền, liên lạc được với Tiểu Vương, số gọi được, phần ghi người liên lạc lúc có việc khẩn cấp cũng là giả.” Ngừng lại chút, người này lại cắn răng nghiến lợi thêm: “Số điện thoại tôi vừa mới gọi hóa ra là của hãng bảo hiểm. Có cần tôi kiểm tra địa chỉ nhà ta ?”

      Tiền Tôn trầm mặc lắc đầu, “ cần đâu.” Nếu số điện thoại là giả khẳng định ta chuẩn bị chu đáo mọi việc, tuyệt đối thể đơn giản mà tìm người được. “Cậu ăn cơm , việc còn lại để tôi xử lí.”

      Nhân viên công tác này do dự chút, sau đó gật đầu rời .

      Người này vừa , Tiền Tôn lập tức rút di động ra gọi điện: “Giúp tôi điều tra người, đợi lát nữa tôi gửi hình cho , được, lần sau gặp tôi mời cơm.” Ông ở làng giải trí này thành danh bao nhiêu năm, có khá nhiều mối quan hệ, mặc kệ Tiểu Vương kia có lai lịch gì, khi Tiền Tôn ông muốn điều tra chả lẽ có cách nào tra được sao!

      Tiền Tôn cúp điện thoại, xoay người vỗ bả vai Hạ Trình : “Tiểu Trình, hôm nay nhờ có cháu, bác Tiền rất biết ơn, bộ phim tiếp theo bác tìm cho cháu vai diễn.”

      Nghe thế, Hạ Trình liền kiêu ngạo hất cằm, mở trừng hai mắt : “Bác Tiền, cần bác an bài cho cháu đâu, cháu có thể tự dùng chính thực lực của bản thân để đạt được!” Nghe lén cũng là loại thực lực, nếu vì lí do gì mà chỉ có mỗi cậu nghe được thôi chứ.

      “Được được!” Tiền Tôn bị cậu nhóc chọc cười, nắm bờ vai cậu nhóc : “ tìm họ của cháu , nếu ở trong ngọn nến xảy ra vấn đề, chừng ở chỗ khác cũng gặp nguy hiểm, mau thông báo cho họ!”

      Lời vừa xong, Hạ Trình lập tức chạy vụt lên phía trước, “Nhanh, ngàn vạn lần thể để cho Uyển Uyển bị thương!”

      Tiền Tôn nhìn rồi cười mắng: “Có phải Tạ Uyển bỏ nam châm vào bát của Úc gia nhỉ, sao cả đám đều mến bé đó vậy!”

      Trong phòng khách sạn, Úc Quý vừa mới xới cơm, còn chưa kịp cho vào miệng thấy Tiền Tôn cùng Hạ Trình chạy tới. Nhìn thấy hai người bọn họ, sắc mặt Úc Quý được tốt, ngăn trước cửa hỏi: “Sao thế?” Ngừng chút lại hỏi thêm: “Chẳng lẽ lại muốn quay tiếp?”

      “Có người muốn hại Uyển Uyển!” đợi Tiền Tôn mở lời, Hạ Trình nhanh nhảu tranh trước.

      “Em cái gì?” Lập tức ánh mắt Úc Quý trầm xuống, mở cửa cho hai người tiến vào.

      Cái miệng của Hạ Trình rất nhanh, lát sau đem chuyện vừa mới xảy ra ra, Úc Quý càng nghe sắc mặt càng kém, luồng khí lạnh như băng bắt đầu tỏa ra xung quanh .

      “Mình có làm hại ai mà.” Tim Tạ Uyển đập cuồng loạn, Hạ Trình ngọn nến nổ tung làm cho nhớ đến cái chết ở kiếp trước, cố giữ bình tĩnh : “Tại sao lại có người hận tôi như vậy?”

      “Tiểu Uyển à, cái vòng tròn trong giới giải trí là như vậy đó, cho dù đắc tội với ai cũng có người muốn hại .” Tiền Tôn thở dài, mượn Úc Quý bật lửa rồi châm điếu thuốc, “Mấy ngày hôm trước có vụ nữ diễn viên lên đột nhiên chết đấy thôi! Đối với người ngoài là tai nạn xe cộ, nhưng trong cái vòng luẩn quẩn này có ai là biết có người hại ấy? về sau cần phải cẩn thận chút!”

      “Hạ Trình!” Vừa lúc đó, Úc Quý đột nhiên đứng dậy từ ghế sô pha, đem tập giấy cùng cái bút đưa cho Hạ Trình : “Vẽ lại người phụ nữ gọi điện thoại kia ra đây!”

      “Úc Quý!” Tiền Tôn đồng ý, “Lúc muốn tìm người dùng máy tính mô phỏng tí là được, cậu cần gì phải làm khó cậu nhóc vậy?”

      Tạ Uyển cũng : “Đúng đó Úc Quý, biết máy tính giờ kĩ thuật rất lợi hại....”

      Lời còn chưa hết bị Hạ Trình cắt đứt, cậu nhóc ưỡn cao ngực, khuôn mặt lộ ý khoe khoang: “Uyển Uyển cần lo lắng, em từ 3 tuổi bắt đầu học vẽ, khả năng khá tốt.” xong liền cầm lấy bút bi, bắt đầu hí hoáy vẽ.

      Hạ gia mặc dù kém hơn Úc gia, nhưng mảng giáo dục con cái kém hơn chút nào, đừng thấy Hạ Trình mỗi ngày đều hi hi ha ha mà nhầm, thực tế cậu nhóc này chính là thần đồng nổi tiếng gần xa, từ đến lớn biết nhảy bao nhiêu cấp, đàn dương cầm, vẽ tranh... đều rất am hiểu.

      Nhìn Hạ Trình vẽ càng lúc càng nhanh, hai mắt Tạ Uyển cũng mở to càng lớn, ràng vẽ bút bi thích hợp, thế mà Hạ Trình lại có thể vẽ ra người phụ nữ vô cùng sống động, nếu phải vẽ vội vàng, đường cong đơn giản, quả giống như ảnh chụp vậy.

      “Sao tôi cảm thấy người này nhìn quen thế nhỉ.” Tạ Uyển nhìn chằm chằm tờ giấy kia, nhíu mày suy tư. dám khẳng định, người này nhất định gặp qua, nhưng cụ thể là gặp ở nơi nào thể nghĩ ra.

      “Suy nghĩ !” Vừa nghe có chút manh mối, Tiền Tôn lập tức kích động, túm lấy Tạ Uyển rồi ấn ngồi xuống : “Thả lỏng, đừng nóng vội, cứ từ từ mà nhớ.”

      Tạ Uyển gật đầu, muốn gì đó thấy thanh lạnh như băng của Úc Quý vang lên: “Đây là quản lý của Tô Vân Phỉ, Lệ Kiều.”

      Trong nháy mắt Tạ Uyển bừng tỉnh đại ngộ, đúng rồi, trong ngày quay phim đầu tiên của “tiên hiệp kì duyên” người này cùng Tô Vân Phỉ đến đoàn làm phim nhưng chỉ ở lại lúc, vài phút sau rời , cho nên Tạ Uyển mới quên ta.

      “Tô Vân Phỉ là ai?” Tiền Tôn hỏi.

      “Là người phụ nữ xấu xí mọi mặt!” Hạ Trình nhanh chóng trả lời ông: “Còn từng bôi nhọ Uyển Uyển mạng, đáng tiếc vẫn có cơ hội để nổi tiếng, hừ!”

      “Chẳng lẽ là ta muốn hại ?” Tiền Tôn quay đầu nhìn Tạ Uyển. Mặc dù xác nhận người trong tranh là Lệ Kiều, còn biết Tạ Uyển cùng Tôn Vân Phỉ từng có chút ân oán, nhưng ông vẫn cảm thấy có chỗ nào đó đúng!

      đợi ông suy nghĩ thêm, Úc Quý : “ thể nào!” Ánh mắt lúc này lạnh lẽo nhìn chằm chằm bức tranh vẽ Lệ Kiều, : “ nghệ sĩ căn bản thể động tay động chân với người trong đoàn làm phim được!”

      “Đúng vậy!” Tiền Tôn vỗ đùi, đồng ý : “Mặc dù lần này đúng là có cạm bẫy, nhưng mà tôi dám cam đoan, đoàn làm phim của tôi chắc chắn là đoàn làm phim an toàn nhất cả nước.”

      Úc Quý chuyển hướng nhìn Hạ Trình, hỏi: “Em nhớ lại cho kĩ, Lệ Kiều còn gì nữa ?”

      Hạ Trình gõ gõ đầu, khổ não suy nghĩ vài phút, vừa định bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, “Em nghĩ ra rồi! Câu đầu tiên Lệ Kiều là, bà chủ, tôi làm xong rồi!”

      “Bà chủ?” Úc Quý rũ mắt xuống, nhẩm lại hai chữ này, trong lòng cuối cùng sáng tỏ.

      Lúc trước Úc Quý luôn hiểu là vì sao Hồi Lực lại thà bỏ ra số tiền lớn để ký được hợp đồng lôi kéo Tô Vân Phỉ vào đó. Theo lí thuyết Tô Vân Phỉ tư chất cũng bình thường, mặt mũi động dao kéo, có khả năng diễn xuất, càng có tiềm lực gì khác, nhưng giờ Úc Quý hiểu, hóa ra lãnh đạo của Hồi Lực nhằm vào Tạ Uyển.

      Nhưng vì sao chứ, Tạ Uyển tới bây giờ chưa từng có quan hệ dính dáng gì tới Hồi Lực, tại sao lãnh đạo của Hồi Lực lại muốn dùng hết sức lực để đối phó với ấy? Xem ra lần này cần xâm nhập điều tra chút.

      Úc Quý tự mình gọi điện thoại cho Úc Thịnh, chỉ nghe thấy Tiền Tôn : “Hai người trước tiên vẫn nên kiểm tra lại phòng , tôi có cảm giác việc này có đơn giản như vậy đâu, ngay cả việc nhét thuốc nổ vào mấy ngọn nến họ cũng làm được rồi, sau này nhất định còn có chiêu gì đó khác nữa.”

      Úc Quý gật đầu, túm cổ áo Hạ Trình, kéo cậu nhóc đứng dậy, “Chúng ta mỗi người góc, cẩn thận tìm xem.”

      Hạ Trình biết việc này rất quan trọng, lần phá lệ phản bác Úc Quý, ngoan ngoãn kiểm tra. Bốn người quỳ rạp xuống đất tỉ mỉ tìm kiếm, Tiền Tôn thậm chí còn đem kính lão trong túi quần ra đeo vào, đến con kiến cũng bỏ qua.

      “Tôi tìm được thứ!” Lúc mọi người tìm kiếm Úc Quý chợt cầm cái túi ni lon đứng thẳng lên.

      “Đây là cái gì?” Hạ Trình tò mò nhìn chất bột màu trắng, muốn cầm xem chút lại bị Úc Quý hất tay ra. Cậu lập tức bĩu môi bất mãn, vụng trộm mắng thầm Úc Quý.

      Tiền Tôn nghe thấy liền nhìn sang, sắc mặt lập tức biến đổi, nếu như lúc nhìn thấy ngọn nến nổ tung ông còn có thể miễn cưỡng duy trì chút lí trí, khi nhìn túi bột màu trắng này, ông còn trấn định được nữa, : “Là heroin sao?”

      Úc Quý lạnh lùng nhếch môi, ném túi bột màu trắng lên bàn trà, : “, là ma túy đá.”

      “Nhưng mà bọn họ giấu thứ này trong phòng hai người làm gì?” Tiền Tôn mục đích của kẻ giấu mặt này, “Hai người nếu phát ra làm sao mà hít cái thứ này được.”

      “Trong phòng nghệ sĩ nổi tiếng lại có ma túy, cần biết có phải là do Uyển Uyển cất giấu hay , chỉ cần tin này lộ ra hình ảnh của Uyển Uyển bị hủy hoại.” Úc Quý lạnh lùng : “Huống hồ, nếu như có người phát ra chuyện này trước chúng ta sao?”

      Tiền Tôn lập tức hít hơi lạnh, túi ma túy đá này nhìn có vẻ nhiều lắm, nhưng cất giấu thứ này là trọng tội, nặng nhất có thể bị phán mười tám năm tù! Cho dù thực lực của Úc Quý có thể giải quyết được chuyện này, nhưng ảnh hưởng của dư luận thể dập tắt dễ dàng, đây quả thực là cái bẫy quá kinh khủng!

      “Mang thứ này xử lý sạch !” Úc Quý cầm túi ni lon đựng ma túy đá, xoay người với Tạ Uyển: “Uyển Uyển phải sợ, trở lại ngay, lúc rời , dù ở đây có xảy ra chuyện em nhớ được đâu đấy.”

      Tạ Uyển gật đầu : “ yên tâm.”

      Úc Quý lúc này mới mở cửa ra ngoài. tại mơ hồ phát giác được chuyện này có điểm bình thường, mặc dù tất cả các manh mối đều chứng minh người sau lưng đó nhằm vào Tạ Uyển, nhưng Úc Quý vẫn có cảm giác phải như vậy.

      năm qua Tạ Uyển thăng tiến rất nhanh, khiến ít người đỏ mắt, nhưng tuyệt đối đến mức phải dùng đến ma túy đá để hãm hại . Mà nếu như chuyện này ra là nhắm vào , vậy cũng thú vị đây…

      Úc Quý vừa rời lâu phòng Tạ Uyển có tiếng gõ cửa, đám cảnh sát nghiêm giọng hô: “ được nhúc nhích! Có người tố cáo là phòng tàng chữ thuốc cấm!” Sau lưng còn có mấy người vác máy quay phim, chính là đám phóng viên với nét mặt tràn đầy hưng phấn.

      Tiểu hoa đán của năm nay được giới giải trí coi trọng và nhị thiếu gia của Tinh Thần trong phòng tàng chữ thuốc cấm, nếu có thể cướp được tin này để đăng lên trang nhất nhất định có cơ hội thăng chức lên lương!

      Quả nhiên Úc Quý đúng! Tạ Uyển và Tiền Tôn đưa mắt nhìn nhau, tâm trạng trở nên nặng nề.

      được bước vào phòng Uyển Uyển của tôi.” Hạ Trình vọt tới phía trước, giang hai cánh tay ngăn lại người cầm đầu đám cảnh sát, ỷ vào việc mình là trẻ con, bước cũng nhường: “Các người dựa vào cái gì mà họ tôi và Uyển Uyển tàng chữ thuốc cấm! Có chứng cứ gì ? Làm cảnh sát là có thể tùy tiện đụng vào đồ đạc riêng tư của người khác sao?”

      “Chuyện này...” Người đàn ông đầu có chút do dự, kì ta vốn muốn đến đây, cho dù nhị thiếu gia Úc gia tàng trữ thuốc cấm, lấy tác phong làm việc của người Úc gia có thể để yên được ? Việc này quả thực có được kết quả tốt đẹp gì!

      Nhưng chẳng còn cách nào khác, cấp của mình đặc biệt kiên định là ở đây chắc chắn có tàng trữ thuốc cấm, vậy mình cũng đành bất đắc dĩ đến đây thôi.

      “Cậu nhóc, tránh ra , nếu tốt, lấy lại trong sạch cho họ và chị dâu cậu.” chậm rãi .

      nghĩ tới Hạ Trình vừa nghe đến chữ chị dâu lập tức bùng nổ, giây đồng hồ sau liền hóa thân thành gấu : “Các người bắt nạt người ta, tôi phải cho cha mẹ tôi biết! cho bác cả bác rể tôi, cho họ lớn, họ nữa!”

      Hạ Trình tuôn ra tràng khiến đám người kia choáng váng đầu óc, lập tức có thể nhận ra ngay mấy người mà đứa này đến toàn là người có địa vị quan trọng, đành phải nhẫn nại dụ dỗ: “Cậu nhóc trước hết tránh ra được , chú nhìn chút rồi ngay.” Đồng thời vụng trộm ra dấu tay từ sau lưng, ý bảo mọi người đằng sau mau xông vào!

      Vừa lúc đó Tạ Uyển bỗng nhiên : “Tôi biết mọi người nghe tin từ đâu rồi trong phòng tôi tàng trữ thuốc cấm.” Ánh mắt lạnh lùng liếc đám người phóng viên đằng sau ngừng quay video, “Cũng biết các người có quyền lực lớn như thế nào, chẳng những muốn lục soát phòng tôi mà còn mang theo cả phóng viên nữa. Phải rồi, tôi chẳng qua chỉ là nghệ sĩ , đấu lại được mấy người, nhưng nếu hôm nay tìm khắp nơi mà vẫn thấy, tôi tuyệt đối để yên đâu.”

      Lời ra khiến cho tên cảnh sát đầu được phen kinh hồn bạt vía, nhưng nghĩ lại dáng vẻ như đinh đóng cột của thủ trưởng nhà mình lại lập tức cắn răng : “Được!”

      vài cảnh sát quần áo nghiêm chỉnh bắt đầu vào lục lọi mọi ngóc ngách trong phòng, đám phóng viên cũng buông tha giây đồng hồ nào, rối rít khiêng máy theo để quay, thậm chí còn có phóng viên vì chờ đợi được nên phát tin tức luôn.

      “Tin giật gân! Diễn viên nổi tiếng Tạ Uyển tàng trữ thuốc cấm trong phòng!”

      “Nhị thiếu gia Úc gia và Tạ Uyển tàng trữ thuốc cấm, đạo đức biết để đâu!”



      Bên dưới còn có vô số bức ảnh để tăng độ chân cho bài viết.

      mạng lập tức bùng nổ xôn xao, dù sao tàng trữ thuốc cấm là việc vô cùng nghiêm trọng, lại còn là nhân vật của công chúng, có lượng fan đông đảo, sức ảnh hưởng phải là cực kỳ khủng!

      “Thôi xong, trong tù sắp có thêm Úc Quý và Tạ Uyển rồi, đúng là, hai người tập trung đương thôi được sao?”

      “Mặc kệ tin tức thế nào mình cũng tin, lúc trước mình nhìn thấy Tạ Uyển ở trường quay, ấy có làn da vừa trắng vừa sáng, nhẵn nhụi thấy lỗ chân lông, chắc chắn sử dụng thuốc cấm.”

      “Đồng ý! Mình cũng vậy, tin hai người kia tàng trữ thuốc cấm! Dù sao Tạ Uyển cũng được xưng là diễn viên có gương mặt đẹp nhất mà!”

      “Ha ha ha ha, đồng ý! Uyển Uyển và bạn trai cố gắng lên! Đám phóng viên đúng là đáng ghét! Viết cái tít để thu hút người xem, nhưng nội dung thực tế lại ràng, hiểu là đăng cái gì lên nữa!”

      “Đám fan của Tạ Uyển đúng là loại não tàn! Lại bị bênh vực cho kẻ tàng trữ thuốc cấm, tao ở đây xem chúng mày bị bẽ mặt!”



      mạng dậy sóng, nhưng lúc này bên trong phòng lại cực kỳ yên tĩnh.

      Hạ Trình hất cằm lên, vẻ mặt đầy trào phúng : “Thuốc cấm đâu? Nó ở chỗ nào?” Nhóc con này mặc dù bình thường ở trước mặt Tạ Uyển đều ra vẻ như con thỏ , còn hơi tí là đỏ mặt, nhưng chuyện công kích người khác làm khó được cậu bé. “Người tố cáo cho các người biết là thuốc cấm giấu ở đâu sao? Ngăn kéo hay gầm giường?”

      Ngừng chút rồi tiếp: “Hôm nay nếu các người tìm được thuốc cấm cũng đừng nghĩ đến việc trở về! Cũng chớ nghĩ đến chuyện cắn ngược lại chúng tôi, chúng tôi giấu thuốc ở nơi khác!”

      Đám cảnh sát lập tức bị nghẹn lên lời, trong lòng hận chết thủ trưởng của mình. Nhìn dáng vẻ Tạ Uyển ràng giống người dùng thuốc phiện mà, tại sao bọn họ lại phải chạy tới đây chứ? Chẳng những năng lực công tác bị hạ thấp mà còn bị đứa trẻ khinh bỉ nữa!

      xin lỗi mọi người.” Người đầu đám cảnh sát nhìn Tạ Uyển xin lỗi, gật đầu rồi : “Quấy rầy mọi người nghỉ ngơi rồi, chúng tôi rời ngay.” Ngừng chút, lại nhíu mày nhìn đám phóng viên, tiếp: “Chúng tôi làm sáng tỏ chuyện này mạng.”

      “Ông hãy giải thích luôn ở đây .” Tạ Uyển bước cũng nhường, đây phải là chuyện , ai mà biết người này hứa hẹn xong có thực hay chứ, hơn nữa ông ta định đăng tin gì lên mạng, đăng lúc nào? Đến lúc đó, bất kể lời giải thích nào cũng có hiệu quả ngược lại, chừng còn gây bất lợi cho chính mình.

      Ai cũng biết Úc Quý là nhị thiếu gia Úc gia, nên nhất định có người cho rằng, việc này là do Úc gia ra mặt để che giấu tin tức.
      “Phải xác định địa điểm nữa!”

      Nghe Tạ Uyển cầu cặn kẽ như vậy, đám cảnh sát đằng sau lập tức vui: “ đúng là được voi đòi tiên, chúng tôi tuyệt đối xử lý ổn thỏa chuyện này. xong liền quay sang nhìn người đầu : “Sếp, có chuyện gì chúng ta...”

      Lời còn chưa xong bị người cảnh sát kia cắt ngang: “Im ngay!” Sau đó nhìn Tạ Uyển, giọng lập tức trở nên ôn hòa nhàng: “Được, chuyện lần này là sai lầm của chúng tôi.”

      xong liền nhanh chóng lấy điện thoại ra, viết bài blog rồi đăng lên.

      “Tôi biết mọi người rất quan tâm đến chuyện tàng trữ thuốc cấm, ông chú cảnh sát tôi vô cùng cảm kích, nhưng xin đừng tùy tiện tố cáo linh tinh, bởi vì những lời tố cáo vô căn cứ dẫn đến rất nhiều hậu quả xấu đáng có. Ngay tại đây, tôi đặc biệt muốn làm sáng tỏ việc, đó là nghệ sĩ Tạ Uyển tàng trữ thuốc cấm, cho nên tất cả đều là tố cáo láo, chúng tôi truy cứu những người có liên quan đến việc này, mong mọi người tiếp tục theo dõi.”

      Tạ Uyển lúc này mới hài lòng gật đầu, kéo Hạ Trình ra rồi cho bọn họ rời .

      “Ha ha ha ha ha, Tạ Uyển đúng là quá tuyệt vời, antifan đâu, nếu còn phục nữa tới đây chiến tiếp nào!”

      “Sau khi dõi theo Tạ Uyển thời gian dài, mình đột nhiên nhận ra điều, đó là phải vĩnh viễn ủng hộ Tạ Uyển, Tạ Uyển mới là chân lí!”

      “Chậc chậc, bọn anti chắc điên lắm đây!”

      “Tạ Uyển đúng là tuyệt vời! Cố gắng quay phim nhé! Tiền mua vé xem phim tôi tiết kiệm rồi!”



      Mà cùng lúc đó, ba Úc Quý đọc được tin tức, liền lập tức gọi điện thoại cho Úc Quý: “Tiểu Quý, chuyện này rốt cục là như thế nào?”

      “Con điều tra.” Úc Quý dùng bả vai kẹp điện thoại, mười ngón tay gõ thoăn thoắt lên bàn phím, “Là do Hồi Lực giở trò, nhưng nguyên nhân cụ thể vẫn .” Ngừng chút rồi : “Ba, con cảm thấy Hồi Lực nhằm vào Tạ Uyển, lý do có liên quan đến con.”

      Bên kia điện thoại im lặng khoảng mấy giây, cuối cùng ba Úc Quý : “, ra nguyên nhân là do ba.”

      Ba Úc Quý từ lúc còn trẻ nổi tiếng là người đàn ông tốt, ai cũng biết con trai lớn của Úc gia lớn lên đẹp trai, có năng lực, giống đám con trai nhà giàu bình thường đầy thói xấu khác, bởi vậy rất nhiều gia đình thế gia đều luôn mơ tưởng được làm dâu nhà họ Úc.

      Nhưng ba Úc trời sinh có tính cách vô cùng cố chấp, lòng chỉ mình mẹ Úc Quý, đến mức thèm liếc nhìn đến những người con khác đến cửa nhà mình. Nhưng cũng chính vì tính cách lạnh lùng này của ông nên mới khiến đám phụ nữ ấy càng tấn công mãnh liệt hơn, ngược lại khiến cho danh tiếng tốt của ông truyền ngày xa.

      Mà trong chuyện này, con Lý gia, Lý Mạn Như là người điên cuồng nhất, ngày ngày tới cửa công ty chặn ba Úc Quý lại, sử dụng mọi thủ đoạn, dù có thế nào cũng phải có được ông, thậm chí có lần còn làm cho cha mẹ Úc Quý suýt nữa chia tay.

      Nhưng ba Úc Quý cuối cùng cũng ngăn được cơn sóng dữ, đem Lý Mạn Như đẩy ra xa, thành công cưới được mẹ Úc Quý. Dù vậy Lý Mạn Như vẫn có ý muốn buông tha, nhiều năm qua vẫn chưa lập gia đình, tay gây dựng lên công ty giải trí Hồi Lực, đối đầu với Tinh Thần. Mà thái độ của bà ta đối với ba Úc Quý, từ điên cuồng biến thành ý muốn trả thù.

      “Là Lý Mạn Như làm, chỉ có bà ta mới có thể sử dụng thủ đoạn như thế này.” Ba Úc Quý trầm giọng : “Tiểu Quý, con cẩn thận chút, bà ta chính là kẻ điên đấy.”

      “Con biết rồi.” Úc Quý đáp tiếng rồi cúp máy.

      Người đàn bà Lý Mạn Như này biết , nhiều năm qua, bà ta được truyền thông đắp nặn thành hình tượng người đàn bà thép, rất nhiều phụ nữ lấy bà ta làm tấm gương ngừng phấn đấu này nọ, ngờ bộ mặt của bà ta lại là như vậy.

      biết lúc mình vạch trần được bộ mặt của bà ta người hâm mộ bà ta có phản ứng thế nào. Úc Quý lạnh lùng cười tiếng, đặt điện thoại xuống.

      Úc Quý ra ngoài lâu, trong lúc Tiền Tôn nghĩ vắt óc tìm lời an ủi Tạ Uyển trở lại. Úc Quý biết việc gian phòng này bị lục soát, vừa vào cửa kéo Tạ Uyển vào lòng : “ sao rồi, lập tức giải quyết xong thôi, em đừng lo lắng.”

      “Vâng.” Tạ Uyển gật đầu, cũng quan tâm đến Tiền Tôn và Hạ Trình vẫn còn ở đây, liền dựa vào lòng Úc Quý rồi nhắm mắt lại. Quay phim cả ngày, đến tối cơm cũng chưa ăn lại xảy ra chuyện, Tạ Uyển cảm thấy hơi mệt mỏi.

      Nhìn thấy Tạ Uyển như vậy, Tiền Tôn vô cùng thức thời kéo Hạ Trình vẫn còn lưu luyến rời , đóng cửa lại, sau đó vỗ vào gáy Hạ Trình cái, : “Thằng nhóc này sao lại hiểu chuyện gì thế hả!”

      Hạ Trình ấm ức mím môi, lê chân rời .

      Tại phòng làm việc của tổng giám đốc Hồi Lực. Lý Mạn Như tay cầm điện thoại vô cùng giận dữ : “Mấy người đúng là đồ bất tài! Tôi mất bao nhiêu công sức mới cho người đưa ma túy đá vào trong phòng được. Bây giờ hỏng bét rồi! Mấy tên cảnh sát kia chừng quay sang nghi ngờ! Đúng là phế vật! Phế vật!”

      “Lý tổng chuyện lịch chút !” Giọng đàn ông bên kia trầm xuống: “Nếu phải lúc trước tôi thiếu nợ bà, chuyện lần này tôi làm đâu, nhưng dù sao cũng làm rồi, từ lần sau đừng tới tìm tôi nữa.” xong, đợi Lý Mạn Như tiếp mà trực tiếp cúp máy luôn.

      Ngực Lý Mạn Như phập phồng lên xuống, vung tay ném luôn điện thoại vào tường.

      “Bà chủ.” Vừa lúc đó Lệ Kiều chợt đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy tình trạng phòng làm việc trầm mặc chút, sau đó lập tức thu dọn mảnh vụn điện thoại, “Chẳng qua chỉ là lần thất bại mà thôi, ngài...”

      Lời còn chưa xong bị Lý Mạn Như hung hăng cho cái tát: “ câm miệng cho tôi, nếu phải do mấy người đó liệu có phát ra sớm vậy ?”

      “Thực xin lỗi, bà chủ.” Lệ Kiều bóp chặt mấy mảnh vụn điện thoại, cúi đầu xin lỗi: “Lần sau, lần sau tôi nhất định ....”

      “Lần sau? còn dám lần sau với tôi?” Lý Mạn Như lạnh lùng nhìn Lệ Kiều, “Loại người như , chút chuyện cũng làm xong, đúng là phế vật, còn ở lại Hồi Lực làm gì?”

      “Bà chủ, tôi xin lỗi.” Lệ Kiều cắn môi, giọng ít.

      “Được rồi, cút , bây giờ nhìn thấy là tôi cảm thấy phiền.” Lý Mạn Như hết kiên nhẫn xua tay, xoay người mở tủ rượu, cầm lấy bình rượu brandy còn nửa lên uống cạn.

      “Vâng...” Lệ Kiều do dự chút rồi xoay người mở cửa, vừa định thấy trợ lí của tổng giám đốc vội vã chạy tới hô: “Sếp, xong rồi!”

      “Có chuyện gì?” Lý Mạn Như vỗ mạnh xuống bàn, lạnh lùng nhìn trợ lí .

      “Thẩm, Thẩm Kế đến, tài chính của công ty chúng ta có vấn đề.”

      “Cái gì?” Lý Mạn Như lập tức biến sắc, mạnh mẽ đẩy trợ lí ra rồi chạy xuống tầng dưới.

      Tài chính của Hồi Lực dĩ nhiên là sạch , nhưng bọn họ hàng năm đều bỏ ra số tiền lớn để hối lộ Thẩm Kế, làm sao đột nhiên lại xảy ra tình huống như này chứ? Huống hồ thời điểm cuối năm Thẩm Kế tới kiểm tra lần rồi, sao bây giờ lại đến kiểm tra tiếp?

      Lý Mạn Như hai chân mềm nhũn dựa vào thang máy, trong lòng đột nhiên có dự cảm xấu.
      Last edited by a moderator: 4/5/19
      Giang Amy, Sweet you, tieunai69199330 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :