1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cá Trích, Em Yêu Anh - Thanh Thiên Lãm Nguyệt (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trang Kookie

      Trang Kookie Well-Known Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      418
      Chương 44: Vào bếp
      Editor: thuythuy2203
      Beta: Trucjang + Trang Kookie

      Trong đêm, chuyện tình của Tạ Uyển cùng Úc Quý dường như được mọi người tiếp nhận. Fans cuồng sắc đẹp thậm chí còn xây dựng hẳn những topic về họ, mỗi ngày mạng đều sưu tầm những bức ảnh ít ỏi của Úc Quý, sau đó nhiệt tình bàn luận, bình phẩm, đến cả những lời khuyên nhủ Tạ Uyển nên nhất kiến chung tình với Úc Quý cũng ra, khiến cho Tạ Uyển vừa xem liền dở khóc dở cười.

      Dư Hảo lại được tốt đẹp như vậy, sau việc video “nóng” bị công bố, hình tượng của ta ngừng xuống, Hồi Lực ban đầu còn vận dụng mọi thủ đoạn để bảo vệ Dư Hảo song đều vô ích. Ngay lúc đại diện của Dư Hảo bôn ba khắp nơi, sứt đầu mẻ trán tìm cách khắc phục, Dư Hảo lại chạy tới phòng phó tổng - người có gian tình với ta cãi nhau trận, vừa khóc vừa gào, chỉ trích ta có tình nhân mới liền vứt bỏ ta. Vị phó tổng kia mấy hôm nay bởi vì chuyện của Dư Hảo mà nhịn bụng tức giận, lại thấy Dư Hảo hiểu chuyện như thế, cũng nổi giận mở miệng đuổi ta cút .

      Dư Hảo bởi câu kia mà bùng nổ lửa giận, để lại vài câu hăm dọa rồi bỏ , sau khi chạy ra ngoài mới cảm thấy có chút hối hận, nhưng bởi vì sĩ diện nên thể quay lại xin lỗi, tức giận trở về nhà, còn tưởng phó tổng chủ động liên lạc với ta, nghĩ tới tối hôm đó, lượng lớn video “nóng” tầng cao của Hồi Lực lại tiếp tục bị tuôn ra.

      Phòng PR của Hồi Lực bận rộn cả đêm, đem mọi thủ đoạn giở ra mới miễn cưỡng đè được tình thế, nhưng vẫn có số lớn chứng cớ bị cư dân mạng lưu lại, chia sẻ với nhau.

      Chuyện này khiến cho toàn bộ cán bộ cấp cao Hồi Lực vô cùng phẫn nộ, kẻ đó hôm nay có thể tung video “nóng” của họ lên mạng, ngày mai chừng có thể tiết lộ bí mật kinh doanh của Hồi Lực! Tra! Nhất định phải tra ra!

      Địa vị Hồi Lực tuy rằng bằng Tinh Thần, nhưng có thể đứng vững nhiều năm như vậy, thủ đoạn nhất định phải có, rất nhanh tìm ra được địa chỉ IP kẻ kia, ai ngờ sau khi nhìn thấy lại cảm giác địa chỉ IP này vô cùng quen thuộc, vài ký tự mã hóa giống như IP công ty họ, lập tức nhân viên kỹ thuật xác minh lúc tìm ra chủ nhân địa chỉ IP này.

      “Quả nhiên là ta!” Phó tổng của Hồi Lực tức giận đem laptop trong phòng làm việc đập nát, ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ: “Nghệ sĩ như vậy, đáng để Hồi Lực chúng ta nâng lên…” Ông ta nhìn chiếc laptop tan nát mặt mắt, lãnh khốc bốn chữ: “Lập tức dìm xuống.”

      Trong đêm, toàn bộ quảng cáo của Dư Hảo đều bị hủy bỏ, tất cả đầu tư cho ta cũng đều rút về, ngay cả người đại diện cũng bị triệu hồi. Lúc này Dư Hảo mới hoảng sợ, liều mạng điện thoại cho phó tổng Hồi Lực, cầu xin thề thốt phải mình làm. Nhưng chuyện lúc sáng ta dọa dẫm trong phòng phó tổng mọi người đều biết, nên có ai thèm tin tưởng ta. thế hệ đàn chị trong giới giải trí, cứ như vậy rớt đài.

      Mà lúc này trong phòng phó tổng Hồi Lực, Tô Vân Phỉ ăn mặc mỹ lệ ngồi đùi ông ta, cười xinh đẹp: “Chị Hảo hiểu chuyện, ngài nên tức giận, phải còn có em sao?”. Ngón tay mảnh khảnh ngừng vẽ vòng vòng tay ông ta, như con mèo gãi ngứa, nghịch ngợm đáng . Sắc mặt phó tổng Hồi Lực lập tức buông lỏng, nắm lấy cằm Tô Vân Phỉ hôn xuống.

      " “Tiên hiệp kỳ duyên” em cố gắng diễn cho tốt, về sau công ty bỏ vốn lớn đầu tư cho em.”

      “Ngài tốt.” Tô Vân Phỉ “Ưm” tiếng, yếu đuối ngã xuống bụng phệ của ông ta.

      việc của Tạ Uyển đều giải quyết xong, liền dẫn Úc Quý vào đoàn làm phim “Tiên hiệp kỳ duyên”, mà trợ lý Triệu Dực trước kia bị Úc Quý hung hăng đuổi về.

      Gặp lại Úc Quý, sắc mặt Thạch Vĩnh An lập tức tốt, ông chưa quên cái người này mấy hôm trước vừa chạy vào trường quay của ông nháo trận. Tạ Uyển lập tức cười cười thay Úc Quý xin lỗi Thạch Vĩnh An: “Đạo diễn Thạch, ông đừng cùng ấy tính toán, người này tính tình như vậy, nhưng ra con người xấu chút nào.”

      “Hừ!” Thạch Vĩnh An hừ tiếng, liếc mắt nhìn nhìn Úc Quý vài lần, đột nhiên hỏi: “ cùng ta chuyện đương? Người dáng dấp tệ, ánh mắt lại ra làm sao!” Thạch Vĩnh An tuy rằng là người khéo léo đưa đẩy, nhưng thân phận Úc Quý giờ chỉ là trợ lý của ngôi sao , mà ông ngay cả mặt mũi Tạ Uyển cũng cho, gì đến Úc Quý.

      Con ngươi Úc Quý co rụt lại, ánh mặt thoáng trầm xuống.

      Tạ Uyển sợ Úc Quý lại gây , thầm kéo tay , ra hiệu bảo bình tĩnh chút, đừng vội nóng nảy. “Tiên hiệp kỳ duyên” là của Hồi Lực đầu tư, vì vậy đối với những diễn viên của Tinh Thần được để ý lắm, nếu Úc Quý gây chuyện, xem chừng Thạch Vĩnh An cũng cho Úc Quý mặt mũi.

      “Đạo diễn Thạch, chuyện lần trước xin lỗi, lần khác mời ông ăn cơm.” Tạ Uyển lại cúi đầu áy náy nhìn Thạch Vĩnh An xin lỗi, sau mới : “Tôi vừa nghe thợ trang điểm gọi vào hóa trang, xin phép trước.”

      Nghe thấy Tạ Uyển đến công việc, sắc mặt Thạch Vĩnh An mới khá hơn chút, gật đầu lãnh đạm : “ .”

      “Đạo diễn Thạch, xin lỗi ông.” Lúc hai người qua Thạch Vĩnh An, Úc Quý bỗng nhiên dừng bước, khóe môi khẽ nhếch, cười , ánh mắt đen như mực, sâu thấy đáy: “Sau này tôi nhất định gây thêm phiền toái cho đoàn làm phim, mong ông bảo trọng, đừng tức giận tốt cho sức khỏe.

      Lời của vô cùng thành khẩn, đến mức Thạch Vĩnh An muốn chỉ ra ý xấu gì trong câu đó cũng tìm ra, chỉ có thể nhàn nhạt gật đầu.

      “Cảm ơn đạo diễn Thạch.” Úc Quý cầm tay Tạ Uyển, quay đầu nhìn Thạch Vĩnh An cái, mặt vẫn là nụ cười ôn nhu.

      Thạch Vĩnh An lại biết vì sao bị cái nhìn của Úc Quý khiến toàn thân phát lạnh, tay run cái, kịch bản rơi xuống đất.

      “Đừng gây chuyện.” Tạ Uyển trừng mắt nhìn Úc Quý cái, thấp giọng .

      “Làm sao chứ.” Úc Quý cong mắt cười, lúm đồng tiền hai má nhàn nhạt lên: “Uyển Uyển, rất biết điều.”

      Tạ Uyển: “...”

      muốn dùng vạn từ hồ ly ném vào mặt !

      Tạ Uyển vừa vào phòng hóa trang, bị đôi mắt sáng trong suốt trợn lên hù dọa, hoảng sợ hỏi: “Chị Nhụy, chị làm sao vậy?”

      “Cuối cùng tới!”. Kỳ Nhụy vừa nhìn thấy Tạ Uyển liền hô to lao tới, vây quanh nhìn Tạ Uyển, khiến cho tóc gáy của đều dựng đứng: “Chị Nhụy, rốt cuộc chị làm sao vậy?”

      “Chậc chậc.” Kỳ Nhụy híp mắt cái, : “ thể ngờ được em như thế nhưng lại thích tiểu chính thái a.” xong lập tức đưa mắt nhìn khắp người Úc Quý, ánh mắt lập tức sáng lên: “Ai ôi, chị người như nào có thể mê hoặc được Uyển Uyển, nhìn xem, non mềm như nước, đến đây đến đây cho chị sờ cái!”

      Vừa , Kỳ Nhụy vừa đưa tay định sờ mặt Úc Quý, lại bị Úc Quý nghiêng đầu tránh .

      " cho sờ?" Kỳ Nhụy ồ lên tiếng, lần nữa vươn tay, lại bị Tạ Uyển trung cầm cổ tay.

      "Làm sao? Ghen?"

      Tạ Uyển bình tĩnh ừ tiếng, trước ánh mắt mờ ám của Kỳ Nhụy vô cùng bình tĩnh : “Giấm chua của Huy sắp tràn ngập trường quay.”

      Kỳ Nhụy sửng sốt, quay lại trông thấy Vi Cảnh Huy nhìn tới chỗ này, ánh mắt tốt. Kỳ Nhụy cười khan tiếng, nhanh chóng thu tay: “Cái đó, chị chỉ đùa giỡn chút.”

      Tạ Uyển cười cười, ngồi vào bàn trang điểm : “Đương nhiên.” Từ lúc đầu gặp mặt, cảm thấy Kỳ Nhụy cùng Vi Cảnh Huy có điều gì đó bất thường, trải qua vài ngày quan sát, Tạ Uyển nhận ra, hai người này tuyệt đối là đương! Hơn nữa nhìn bộ dạng thẹn thùng của Vi Cảnh Huy khi nhìn Kỳ Nhụy! Quả thực là bộ dáng tư xuân!

      Tạo hình của Tạ Uyển sớm xong, nhưng bởi vì chưa chọn được trang phục phù hợp nên mới kéo dài tới hôm nay. Tạ Uyển lúc này thay trang phục phù hợp với hình tượng của nhân vật, nhiếp ảnh gia lại là người chuyên nghiệp, rất nhanh, bức ảnh tạo hình của hoàn thành.

      Tổng cộng có hai bức hình, hai tính cách Nam Cung Vu đều biểu ràng, trắng, đỏ, lạnh lùng, diễm. Sau khi chụp xong đặt gần nhau so sánh, quả thực thể đẹp hơn nữa!

      Động tác của Thạch Vĩnh An rất nhanh, chụp xong tạo hình nhân vật liền lập tức cho nhân viên công bố đăng lên blog, lập tức lại tăng thêm lượng lớn fan cho Tạ Uyển.

      "Mẹ nó! Ta cảm thấy ánh mắt ta sắp bị ánh sáng của nữ thần làm cho mù rồi! Tại sao có thể đẹp như vậy!"

      "Có nhan sắc có tài năng, nữ thần vô địch rồi."

      "Buông nữ thần ra, để cho ta tới! Ríu rít, kiếp trước Úc Quý nhất định là cứu vớt hệ ngân hà!"

      ... ...

      Tạ Uyển cùng mọi người trong đoàn làm phim túm tụm lại xem bình luận, khi thấy bình luận thứ ba nhịn được cười. Kiếp trước có cứu vớt hệ ngân hà, mà là cứu vớt a.

      Nghĩ đến đây, lại cảm thấy ngồi yên, nhìn nhìn xung quanh chút, trông thấy Úc Quý lẻ loi mình ngồi trong góc, mọi người đều để ý đến, trong lòng Tạ Uyển lập tức dâng lên niềm chua xót. Nhìn thấy Tạ Uyển nhìn mình, Úc Quý hướng Tạ Uyển tươi cười, biểu vô cùng cao hứng. Hốc mắt Tạ Uyển chợt nóng lên, nhấc váy tới chỗ Úc Quý, nhấc chân đá đá , ý bảo Úc Quý ngồi dịch sang bên cạnh, dành chỗ cho mình.

      Bỗng nhiên Úc Quý duỗi cánh tay, trực tiếp ôm Tạ Uyển vào lòng, vùi đầu vào gáy hít sâu cái, sau đó liền ôn nhu kêu tiếng: “Uyển Uyển.”

      “Buông ra!” Tạ Uyển nhéo nhéo tay Úc Quý, ban ngày ban mặt lại ôm ấp nhau còn ra thể thống gì, muốn ôm đóng cửa rồi ôm được sao!

      buông.” Úc Quý xù đầu vùi vào gáy Tạ Uyển, sợi tóc mềm mại cọ cọ vào da cổ trắng nõn làm Tạ Uyển cảm thấy ngứa, nhịn được giơ giơ đầu: “Nơi này là đoàn làm phim.”

      biết” Úc Quý tuy rằng vẫn còn mỉm cười, nhưng biểu tình mặt lại khiến cho người khác rét mà run: “Cho nên luôn có người hâm hộ nhìn theo em, phải sớm tuyên thệ chủ quyền mới được, em có đúng , Uyển Uyển?”

      Tuyên thệ chủ quyền cái rắm! Tạ Uyển đưa tay đẩy đầu Úc Quý ra, sau đó đứng dậy, sửa sang lại quần áo bị nhàu: “Đàng hoàng chút, đừng gây chuyện, chờ em về, buổi tối cùng ăn cơm.”

      Úc Quý gật gật đầu, tươi cười sáng lạn: “Được.”

      Tạ Uyển là cùng nhau ăn cơm tối, thực tế tại họ đều phải ăn ở tại đoàn làm phim, thức ăn đều do đoàn làm phim cung cấp, cũng có gì ngon. Tạ Uyển đối với bữa cơm này cũng hề chờ mong, trong lòng còn có chút bực bội, chờ quay xong bộ phim này, nhất định phải ra ngoài ăn bữa ngon mới được.

      Ai ngờ đâu, buổi chiều mới quay phim được nửa, mũi bỗng ngửi thấy mùi thơm đặc biệt. Tạ Uyển giật giật mũi, lập tức nhận ra đây là hương vị của món thịt bò xào cà chua.

      Đoàn làm phim tại sao lại có thể có mùi này, chẳng lẽ đạo diễn Thạch gọi thức ăn bên ngoài cho bọn họ? có khả năng nha!

      Tạ Uyển tự chủ được bước chân theo mùi hương, tới, liền thấy phía trước túm tụm thành vòng, mọi người sắc mặt nghiêm chỉnh kích động nhìn cái gì đó. tới nhìn, bỗng nhiên đen mặt.

      ra bị vây ở giữa phải ai khác, chính là Úc Quý! Lúc này ngồi trước cái lò vi sóng, đó là món thịt bò xào cà chua, chính xác là hương vị mà ngửi được.

      “Ai, Úc Quý à, múc cho tôi bát , tôi cho cậu 50 đồng!”

      “Tôi cho cậu trăm! Cậu cho tôi nhiều hơn hai khối thịt bò!”

      “Các người đều cút! Tôi trả trăm rưỡi! Úc Quý, cậu nhất định thể cự tuyệt tôi, tôi cũng họ Úc, chúng ta là người nhà đó!”

      “Cút! biết xấu hổ! Ngươi mẹ nó cùng họ rồi định làm vua cõi à!”
      Last edited: 11/4/16
      Giang Amy, Sweet you, tieunai69199335 others thích bài này.

    2. Trang Kookie

      Trang Kookie Well-Known Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      418
      Chương 45: Kết cuộc của Trình Hoa
      Editor: thuythuy2203
      Beta: Trucjang + Trang Kookie

      Nhân viên công tác phải diễn viên, tuy rằng cũng ở trong giới giải trí, dung mạo cũng rất quan trọng, nhưng bọn họ đều làm ở hậu trường, cũng có nhiều cơ hội xuất đầu lộ diện, vì thế cần ăn uống điều độ.

      “Tiên hiệp kỳ duyên” là bế quan quay phim, tuần nay đều là ăn cơm hộp, thức ăn lặp lặp lại khiến tròng mắt bọn họ nhìn tái rồi, đáng tiếc Thạch Vĩnh An quản lý gắt gao, bọn họ có cơ hội ra ngoài mua đồ ăn, đám người thèm thịt sắp phát điên, lúc này nhìn thấy Úc Quý xào thịt bò, làm sao có thể nhịn được.

      Bình thường nhìn thấy Úc Quý cũng thèm chào hỏi, lúc này lại sôi nổi vây quanh Úc Quý trơ mặt đòi thức ăn.

      “Tôi này em trai, Tạ Uyển là diễn viên, khẳng định thể ăn thịt, cậu chia cho chúng tôi ít .” Chỉ đạo mỹ thuật tạo hình của “Tiên hiệp kỳ duyên” Vương Sâm xoa xoa tay : “ chỉ muốn nửa bát , nửa bát là được.” Ngừng chút liền tiến lên thầm vào tai Úc Quý: “Tôi cam đoan đến lúc đó đem Tạ Uyển nhà cậu lên sân khấu tuyệt nhất, đẹp nhất!”

      “Cậu đừng nghe ta!” Nhiếp ảnh gia Chu Âu dùng tay đẩy Vương Sâm sang bên : “Tôi là nhiếp ảnh gia, cậu xem, Tạ Uyển đẹp như vậy nhất định là do tôi chụp đó!”

      Úc Quý chậm rãi nhìn Chu Âu cái: “Đó là do Uyển Uyển xinh đẹp.”

      “Đúng vậy!” Chu Âu ngừng gật đầu, cười khan : “Tuy rằng kỹ thuật chụp ảnh cũng có chút quan hệ, nhưng người đẹp mới là mấu chốt đúng !” Ngừng chút, nghĩ khen thế nào được nữa, bỏ qua, đếm xỉa : “Cậu cho bọn tôi hai khối thịt bò , nếu hôm nay được ăn, mấy ngày tôi ngủ được”

      “Đúng vậy, đúng vậy.” Mọi người vội vàng phụ họa theo, nhét cặp lồng của mình trước mặt Úc Quý: “Chia cho chúng tôi nữa, chút cũng được!”

      Úc Quý nhìn Vương Sâm, sau đó liếc sang Chu Âu, ung dung đậy nắp nồi lại, đem món thịt bò xào cà chua thơm phức khỏi tầm mắt mọi người, hỏi: “Ăn ngon, ngủ yên?”

      Mọi người đều vội vàng gật đầu: “Đúng vậy!”

      “Ồ?” Úc Quý như cười như liếc mắt cái tiếp: “Cái đó đâu liên quan gì tới tôi!”

      Mọi người lập tức bị nghẹn, lúc lâu sau cũng lên lời. quen biết, đúng liên quan đến Úc Quý! Bất quá tiểu tử này có thể đừng đem những lời này trực tiếp như vậy được ? Quả thực đáng đánh đòn mà!

      “Dù sao buổi tối tôi cũng có thể ngủ.” Úc Quý lại nhàng mở nắp nồi lên, hương thơm nồng đậm bị che đập lại được tự do, lập tức ào ạt tỏa ra ngoài, Vương Sâm cùng Chu Âu tham ăn nước miếng đều rớt khỏi miệng, nhìn khuôn mặt tuấn tú của Úc Quý mà trong lòng ai oán.

      Tiểu tử này nhìn ra dáng, ra tâm địa rất đen tối. Lấy nồi thức ăn ngon như vậy cố tình khiến cho bọn họ động tâm, nhất định là do lần trước cậu ta tới, họn họ dùng vũ lực ngăn cản cậu ta!

      Nhưng mà ngày đó ràng cậu ta đánh bọn họ ngã mà, bọn họ đâu có mang thù, tại sao tên Úc Quý này lại nhớ như vậy chứ?

      Vương Sâm cùng Chu Âu tuy rằng cũng có danh tiếng trong giới giải trí, là thân phận cao nhất trong những lĩnh vực chuyên môn, tự hạ thân phận xin xỏ Úc Quý là chuyện dễ dàng, thế mà Úc Quý lại cố tình thức thời, thèm cho họ chút mặt mũi. Hai người trong lòng đem Úc Quý mắng ngàn lần, vốn định bỏ thẳng mạch, phải chỉ là miếng thịt thôi sao! Quay xong bộ phim này bọn họ ra ngoài mua hẳn mâm thịt là được!

      Nhưng tiểu tử này nấu thịt rất quỷ quái, mùi thơm kia lại như cố tình bay về phía bọn họ, ngừng thở cũng có tác dụng. Hai người tôi nhìn , nhìn tôi, rốt cục vẫn là lẹt đẹt chạy tới.

      “Em trai, chuyện lần trước là chúng tôi đúng, ai ngờ được cậu vào tìm vợ đâu, cậu tha thứ cho chúng tôi , lúc trước nếu biết chân tướng như vậy, tôi cam đoan đem đạo cụ xông lên giúp cậu đó!” Vương Sâm mặt cười, thực tế tâm can đều rỉ máu, vì miếng ăn, tự bán đứng chính mình!

      Chu Âu cũng : “Em trai, nhìn cậu cũng là người sảng khoái, hôm nay chúng ta kết giao bằng hữu, về sau mọi bức ảnh của Tạ Uyển tôi đều nhận trách nhiệm!”

      Úc Quý cười cười, hai tay dùng muôi đảo đảo nồi thịt bò, càng khiến cho mọi người xung quanh thèm thuồng, mũi thở mấp máy, nước miếng chảy dứt. Sau đó mới nhanh chậm : “Tôi dĩ nhiên là người sảng khoái, chuyện quá khứ tôi cũng muốn so đo...”

      Mọi người: “...”

      Mẹ nó, tiểu tử này thế mà cũng dám ! mang thù! mang thù mà khiến bọn họ đợi lâu như vậy! Hơn nữa cậu ta so đo cái gì? người bọn họ bị câu ta đánh cho bầm dập mọi nơi, nhưng cậu ta so đo sao?

      Nhưng mà mọi người như cũ đều phụ họa theo: “Đúng, đúng, đúng!”

      “Cả nồi thịt bò này đều là cho Uyển Uyển nhà chúng ta, nhưng mọi người muốn ăn, tôi chia cho mọi người ít.” Vừa Úc Quý vừa cầm muôi lên, mặt là nụ cười ôn nhu màng danh lợi, còn phảng phất chút ánh sáng ban ân. Khiến cho mọi người dãi nhìn nồi thịt bò càng thêm kính nể.

      “Từng người đến đây.” Úc Quý múc đầy môi thịt bò, nhìn mọi người cười .

      Vương Sâm cùng Chu Âu vừa nhìn thấy hành động này, lập tức lau nước miếng, gào tiếng chạy nhanh tới đứng đầu, đem hộp cơm đưa ra.

      Úc Quý vững càng cầm chiếc muôi tay, đổ vào cặp lồng cơm của Vương Sâm, cổ tay vừa động, miếng thịt bò được cắt vuông vức liền rơi vào cặp lồng, ánh mắt Vương Sâm lập tức sáng ngời, ngay cả đũa cũng dùng, trực tiếp dùng hai ngón tay cho miếng thịt bò vào miệng. Vừa ăn vừa híp mắt khen ngợi: “Quả quá ngon! Tôi ngần này tuổi cũng chưa được ăn thịt bò nào ngon như vậy! Tay nghề của cậu quả quá tuyệt!”

      “Cảm ơn!” Úc Quý gật đầu cười, híp mắt nhìn đám người kia : “Kế tiếp.”

      Hai chân Vương Sâm lập tức lảo đảo, dám tin vào tai mình, hai mắt mở to dám tin nhìn Úc Quý hỏi: “Chỉ cho miếng.”

      “Đúng vậy.” Úc Quý đáp hề xấu hổ: “Cho nhiều đủ cho Uyển Uyển ăn.”

      Uyển Uyển nhà ngươi có thể ăn nồi sao?! Tại sao có thể keo kiệt như vậy? cho miếng là cho đúng miếng a! vài nhân viên trong lòng tức giận, muốn đem hộp cơm trong tay ném vào mặt Úc Quý, nhưng nghĩ nghĩ lại, miếng cũng là thịt bò, hay là ăn tạm cho đỡ thèm rồi tính sau.

      Vì thế đám người trong lòng tuy đau đớn nhưng vẫn vui sướng lĩnh miếng thịt, ngồi ở bên cạnh Úc Quý ăn. Mà Úc Quý làm nồi thịt bò xào cà chua, cũng chỉ còn hơn phân nửa.

      Đám người tản bớt ra xung quanh, Úc Quý nhìn thấy Tạ Uyển đứng xa, liền vội vàng xông ra, vẫy vẫy tay: “Uyển Uyển, tới dùng cơm.”

      làm sao làm được mấy món này?” Tạ Uyển nhíu nhíu mày, nhìn đống đồ lớn bên cạnh Úc Quý kia, có lò vi sóng, nồi cơm điện, ngay cả nồi đất cũng có. Nếu chỉnh trang lại chút cũng có thể biến thành phòng bếp rồi.

      mua.” Úc Quý ân cần đem chiếc bàn bên cạnh lau sạch , đem chiếc ghế nhét xuống mông Tạ Uyển, lấy cho bát cơm thơm ngào ngạt, chất đầy thịt bò xào cà chua ở : “Lúc còn nóng mau ăn , thời tiết lạnh, nếu ăn nhanh bị nguội.”

      Tạ Uyển vẫn có chút bận tâm, mấy thứ đồ này tiêu tốn ít điện, lấy tính cách keo kiệt của Thạch Vĩnh An, có thể được hay ? Nhìn thấu suy nghĩ Tạ Uyển, Úc Quý cười cười, đem đũa nhét vào tay : “Uyển Uyển, yên tâm ăn , em nhìn xem, lấy máy phát điện ra dùng, đây đều là của mang đến, phải đồ của đoàn làm phim.”

      Tạ Uyển bưng bát cơm trong lòng lập tức kính nể Úc Quý. Cá trích nhà mình đúng là toàn năng, so với Doreamon còn toàn năng hơn, làm cho chất lượng cuộc sống của người bên cạnh cũng tăng lên theo!

      Mọi người nhìn thức ăn của Tạ Uyển, sau đó nhìn lại thức ăn của mình trong lòng lập tức thấy thăng bằng, có người đàn ông toàn năng biết nấu ăn rất ngon a, nhiều thịt như vậy ăn hết còn tham lam giữ lấy. Bọn họ nhìn xem Tạ Uyển hôm nay ăn hết được bao nhiêu!

      ra cũng nên trách đám nhân viên này bởi vì bọn họ mỗi ngày đều cùng những ngôi sao nữ tiếp xúc, đều đặc biệt hiểu chế độ ăn uống điều độ của mấy ngôi sao, căn bản có nữ minh tinh nào dám ăn mười chén cơm!

      Nhưng mà lần này bọn họ gặp phải người bình thường, sức ăn vô cùng tốt, mà đặc biệt là ăn thế nào cũng mập!

      Vì thế mọi người trơ mắt nhìn Tạ Uyển nhanh chóng ăn sạch bát cơm, lại thêm bát thịt bò xào to, vẫn chưa thỏa mãn lại kêu Úc Quý lấy thêm bát cơm nữa, cuối cùng ước chừng ăn hai bát cơm to, gần nửa nồi thịt bò mới thỏa mãn dừng lại.

      Con mắt của mọi người dường như sắp rớt xuống, Tạ Uyển là nữ minh tinh sao? đúng! Phải là Tạ Uyển là con sao? Bọn họ sống đến từng tuổi này, cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua nào ăn khủng như vậy. Quả sắp đem mắt bọn họ chọc mù!

      Úc Quý hơi hơi câu môi, đếm xỉa tới những cái cằm đều muốn rớt xuống, cầm bát đũa của Tạ Uyển, đem thức ăn thừa lại ăn sạch, chút cũng lãng phí.

      Mọi người yên lặng chờ nhặt đồ rơi: “Này mẹ nó, đúng là có thể ăn bằng hai đoàn làm phim, hai người này là tuyệt phối!”

      biết dùng bát của mình sao?” Tạ Uyển đạp phát vào bắp chân Úc Quý, hai tai đỏ bừng lầm bầm câu.

      thích dùng của Uyển Uyển.” Úc Quý nở nụ cười vô cùng ôn nhu, vươn tay kéo Tạ Uyển vào trong lòng, hôn lên khóe môi Tạ Uyển: “Ăn cơm đặc biệt ngon hơn!”

      “..Tránh ra!” Tạ Uyển đẩy Úc Quý ra, giờ đến cả cái cổ trắng nõn cũng đỏ bừng, người này càng ngày càng đứng đắn!

      Ngày mà “Tiên hiệp kỳ duyên” chính thức bấm máy, đoàn làm phim trừ bỏ nữ phụ số ba chưa đến, mọi người đều tiến vào trường quay. Buổi tối Thạch Vĩnh An phá lệ cho phép mọi người về sớm nghỉ ngơi, chuẩn bị ngày mai khởi quay có tinh thần tốt.

      vài nhiên viên vô cùng cao hứng, túm tụm lại chuẩn bị đăng blog chúc mừng, bỗng nhiên nghe thấy tiếng hét chói tai.

      Đây là bé xinh xắn khá có duyên, mấy nam thanh niên trẻ trong đoàn làm phim đều muốn theo đuổi, nghe thấy bé hét lên, lập tức tới quan tâm hỏi: “Làm sao vậy?”

      “Trình, Trình Hoa!" mặt bé có chút trắng bệch, lắp bắp ra cái tên, sau đó mãi thành lời liền trực tiếp đem di động giơ tới trước mặt người, để ta tự xem.

      Người nọ khi nhìn thấy thông tin di động cũng giật nảy mình cái, lập tức cất to giọng cho cả trường quay nghe thấy: “Trình Hoa bị giết!”

      Tạ Uyển kinh ngạc, lập tức lấy điện thoại ra vội vàng đăng nhập blog.

      “Hôm qua, người đại diện của của Tinh Thần, Trình Hoa sau vụ báo cáo mất tích, cảnh sát đến Trình gia tìm ra thi thể của Trình Hoa bị cắt nát giấu trong vách tường. Theo báo cáo, bởi hàng xóm sửa lại nhà, cẩn thận làm đổ bức tường nhà Trình Hoa, thế này mới khiến thi thể Trình Hoa nhìn được ánh mắt trời. Người bị hiềm nghi phạm tội - Đạo diễn Phương Chí Văn bị cảnh sát bắt giữ, sau thời gian tra khảo, Phương Chí Văn nhận tội mưu sát Trình Hoa, nhưng nguyên nhân cụ thể , vụ án vẫn trong thời gian thẩm tra, tin rằng lâu sau có thể làm chân tướng và thông báo cho mọi người.”
      Last edited: 11/4/16
      Giang Amy, tieunai691993, ThiênMinh36 others thích bài này.

    3. Trang Kookie

      Trang Kookie Well-Known Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      418
      Chương 46: Chỗ dựa vững chắc của Tô Vân Phỉ.

      Editor: thuythuy2203
      Beta: Trucjang + Trang Kookie


      Trình Hoa hung hăng càng quấy, coi ai ra gì kia cứ như vậy chết rồi?! Cất di động , Tạ Uyển trong lòng bỗng nhiên hoảng hốt. lâu nghĩ tới người phụ nữ suốt ngày đối nghịch với mình này. Từ lúc Trình Hoa ra , mọi chuyện của Tạ Uyển đều suôn sẻ khiến hài lòng. vốn nghĩ Trình Hoa rời khỏi giới giải trí yên bình mà sống, nghĩ tới, người lúc trước còn khỏe mạnh, nay thành như vậy.

      Tạ Uyển thở dài, người chết đèn tắt, những ân oán từ trước đến nay đều xóa bỏ. Nghĩ chút, gọi Úc Quý tới, dặn dò bố trí vòng hoa đưa đến đám tang Trình Hoa. Tạ Uyển đồng tình, cũng thương ta, làm điều ác phải chịu hậu quả, vô luận là kiếp trước bị Phương Chí Vương hại thành người tinh thần phân liệt, hay kiếp này kiên quyết bước vào hố lửa của mình, Trình Hoa cũng coi như ác giả ác báo.

      Buổi tối, Tạ Uyển có chuyện gì làm, liền ngồi giường vừa xem ti vi vừa ăn hoa quả. Bỗng bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, biết là Úc Quý, Tạ Uyển cũng thèm hỏi là ai, trực tiếp chạy ra mở cửa, ai ngờ đâu Úc Quý lại vác theo va li quần áo lớn vào.

      kinh ngạc hỏi: “ làm cái gì vậy?”

      “Hành lý của hai chúng ta nha.” Úc Quý trả lời vô cùng tự nhiên: “Chúng ta phải ở đây mấy tháng, đương nhiên cần mang theo ít đồ rồi.” xong, kéo va li vào trong phòng ngủ.

      đợi !” Tạ Uyển giữ tay Úc Quý lại hỏi: “ ngủ phòng em? phải có phòng rồi sao?”

      phải chăm sóc em.” Úc Quý thuận tiện ngồi luôn ở mép giường giơ ngón tay ra liệt kê: “Nếu ở đây, buổi tối em đói bụng phải làm sao, khát nước phải làm thế nào?” Ngừng chút lại mím môi : “Hơn nữa, nơi này rừng núi hoang vắng, vạn nhất đêm xuống có kẻ xấu gõ cửa sao!”

      Tạ Uyển nghe được những lý luận vô sỉ này của Úc Quý lập tức chấn kinh rồi!

      đói bụng, khát nước biết tự tìm đồ ăn đồ uống sao? đúng! Buổi tối chưa bao giờ tìm đồ ăn! Cái này tạm bỏ qua, nhưng nơi này là địa điểm quay phim điện ảnh và truyền hình có tiếng, bên ngoài toàn là người trong đoàn làm phim, lấy đâu ra người xấu?! phải là muốn ngủ chung với sao? thẳng phải tốt hơn à?! thẳng phải là được rồi sao?! Tổn thọ nha!

      “Ở có thể,” Tạ Uyển thản nhiên : “Nhưng quần áo giặt, cơm nấu, bát rửa, phòng dọn...” Ngừng chút, nghiêng đầu nghĩ lúc, thêm: “Còn vài thứ về sau em bổ sung thêm, được ?”

      thành vấn đề!” Úc Quý giây cũng trì hoãn, vội vàng đáp ứng, đưa tay kéo Tạ Uyển vào lòng, chạm lên mặt Tạ Uyển, nụ cười vô cùng sáng lạn. Việc này lúc ở nhà vốn là làm, Uyển Uyển... ra cũng muốn ở cùng , còn cố tình giả bộ lãnh đạm, vô cùng đáng mà.

      “Tránh ra! Nóng.” Tạ Uyển mặt đỏ ừng, đưa tay vò tóc, gõ lên đầu Úc Quý cái.

      lạnh.” Úc Quý ôm chặt hơn, dường như muốn đem Tạ Uyển nhét vào trong ngực, thêm: “Em cho ấm áp.” Vừa tay vừa vụng trộm vén quần áo Tạ Uyển, đưa tay sờ vào bên trong.

      Tạ Uyển: "..."

      Chú em, có thể quang minh chính đại dối như vậy mà được sao?! Mẹ nó, tay này nóng như trứng gà vừa mới luộc! Còn kêu lạnh! Lạnh cái cọng lông a!

      Cuối cùng cũng đẩy ra được, đành tùy ý muốn làm gì làm. Úc Quý thấy thế trong lòng vô cùng vui vẻ, dự định tiến thêm bước, ai ngờ ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa: “Tạ Uyển, ngủ chưa, dậy nhanh, đạo diễn Thạch cho gọi .”

      nhân viên trong đoàn làm phim.

      “Đến đây.” Tạ Uyển trả lời, đẩy Úc Quý ra, sửa sang lại quần áo của mình, liền mở cửa nhanh ra ngoài, trong lòng có chút kỳ quái, đạo diễn Thạch phải hết mọi chuyện cần rồi sao, còn có chuyện gì nữa?

      Chuyện tốt bị phá, vẻ mặt Úc Quý bừng bừng hắc khí, cầm tay Tạ Uyển cùng ra ngoài, ánh mắt nhìn người khác lạnh buốt, khiến cho mọi người ai nấy đều hoảng sợ dám đứng gần Tạ Uyển.

      Bên ngoài, mọi người đứng thành vòng, thảo luận sôi nổi cái gì đó. Những người ngày thường luôn nghiêm mặt hôm nay cũng đều tươi cười, khiến người khác dám nhìn thẳng. Tạ Uyển nhíu nhíu mày, chẳng lẽ là đại nhân vật nào đến đây?

      mãi suy nghĩ, bên tai bỗng nhiên truyền đến thanh kiều mị, “Tạ Uyển, cuối cùng cũng nhìn thấy .” Từ trong đám người, Tô Vân Phỉ mặc chiếc váy liền màu trắng ra. mặt ta trang điểm tinh xảo, mũi cao thẳng, đôi mắt tròn xoe, vô cùng xinh đẹp, vừa nhìn thấy Tạ Uyển, trong mắt lập tức ánh lên vẻ kinh ngạc, vui mừng.

      “Trở thành đại minh tinh, dáng vẻ liền khác nha.” Tô Vân Phỉ che miệng cười duyên, câu vô tình lại chứa đầy cạm bẫy.

      Tạ Uyển đỡ trán, sao ta lại ở đây? là đời người khắp nơi đều có kinh hỉ.

      “Tô Vân Phỉ, khéo.” Tạ Uyển hướng ta gật đầu, dừng bước, tới đứng cạnh Kỳ Nhụy.

      Tô Vân Phỉ dường như nhìn thấy Tạ Uyển lạnh nhạt, vội tới, ôm lấy cánh tay Tạ Uyển: “Ai da, là rất lâu...” Lời còn chưa xong, bị Úc Quý cường ngạnh hất bàn tay khỏi Tạ Uyển, lạnh lùng nhìn ta. Sau đó lại lấy khăn ướt lau sạch chỗ Tô Vân Phỉ vừa chạm vào Tạ Uyển, vô cùng nể mặt.

      Nụ cười mặt Tô Vân Phỉ lập tức cứng lại.

      ta từ lúc debut đến nay dã tâm bừng bừng, gặp được Trình Hoa đặc biệt quan tâm chiếu cố, vốn nghĩ rằng có thể thành công nhờ MV quay cùng Trần Thanh Ninh, kết quả cơ hội tốt như vậy lại bị Tạ Uyển đoạt lấy. Sau đó cũng vì mạng xấu bôi đen Tạ Uyển bị bắt quả tang, khó khăn lắm mới kết thúc hợp đồng cùng Tinh Thần, ôm lấy đùi phó tổng Hồi Lực Ngô Dũng, dùng sức chín trâu hai hổ mới có cơ hội diễn thử vai nữ số hai trong “Tiên hiệp kỳ duyên”, ngờ lại bị Tạ Uyển đoạt , ta sao có thể cam tâm?

      Lúc nghe Tạ Uyển trợ lý , Tô Vân Phỉ sung sướng cười đến mức miệng cũng sắp lệch sang bên, người đàn ông của mình đường đường là phó tổng, còn ta lại là trợ lý ai biết tới!

      Nghĩ tới đây, Tô Vân Phỉ lập tức cảm thấy bớt lúng túng, liếc Úc Quý cái, trong lòng tràn ngập khinh bỉ : “ chính là Úc Quý, nghe là trợ lý của Tạ Uyển đúng ?” Sau đó che miệng cười khanh khách: “ là vận khí tốt, Tạ Uyển là đại minh tinh đó, phải trông ấy cho kỹ, biết chừng có ngày Tạ Uyển đổi khẩu vị đó.”

      Tô Vân Phỉ ra những lời này hề khách khí, quả tràn đầy khiêu khích. Kỳ Nhụy tính tình ngay thẳng, lập tức thấy khó coi, Tô Vân Phỉ này thực ra cũng chỉ là người mới, lá gan từ đâu mà kiêu ngạo như vậy. Tới đoàn làm phim muốn tất cả mọi người ra nghênh đón, sau đó còn ngoài sáng trong tối khiêu khích người khác, lập tức sẵng giọng định Tô Vân Phỉ vài câu, lại bị Tạ Uyển kéo lại.

      Tạ Uyển hai tay ôm ngực, lạnh lùng nhìn Tô Vân Phỉ, hôm nay muốn nhìn xem, Tô Vân Phỉ có thể được cái gì!

      “Hay là như này .” Tô Vân Phỉ vuốt ve vòng cổ kim cương cổ, cười : “Bạn trai tôi mở công ty, tôi cho tấm danh thiếp, tìm ấy, xem ấy có thể cho công việc gì .” Ngừng chút rồi : “Nhưng mà ấy bề bộn nhiều việc, cũng phải ai muốn gặp là gặp được, nhớ phải gọi điện hẹn trước vài lần, có cơ hội gặp được ấy.”

      Tạ Uyển: “...” Lần đầu tiên gặp người đần độn như Tô Vân Phỉ này, cá trích nhà mình ngay cả “Khoa học kỹ thuật Thái Cần” cũng coi như trò tiêu khiển lúc nhàm chán, lại cần ta phá lệ sắp xếp cho công việc, là não bị ngập nước rồi sao?

      “Ồ?” Úc Quý bỗng nhiên nở nụ cười, nháy nháy mắt nhìn về phía Tô Vân Phỉ giọng : “ biết ta có thể an bài cho tôi công việc gì?” Úc Quý bề ngoài điển trai, ngũ quan tinh xảo, vô cùng tuấn tú, khi cười lạnh lùng tuấn dật, cười rộ lên lại là xuân phong vô hạn, lập tức khiến trái tim Tô Vân Phỉ nhảy loạn thình thịch.

      Ngô Dũng mặc dù có tiền, cũng vô cùng chiều theo ta, nhưng mà cũng sắp 60 tuổi, người đầy thịt mỡ, bộ dạng cũng phải tuấn tú gì, mặt mày đầy nếp nhăn, ngay cả đến ngón tay của Úc Quý cũng bằng. Trong lòng Tô Vân Phỉ lập tức có chút ảo não, giọng càng có ý muốn hạ thấp Úc Quý: “Tuy rằng tôi với Tạ Uyển là bạn, nhưng cái gì cũng giỏi, vẫn phải làm từ dưới lên.” Ngừng chút lại cười càng ngọt ngào: “Như vậy , xem dáng dấp của cũng tồi, đến bãi đậu xe .”

      “Bãi đậu xe?” Úc Quý chớp chớp hai mắt to, hướng đôi mắt nai nhìn Tạ Uyển, : “Nhưng tôi biết làm nha.”

      có việc gì.” Tô Vân Phỉ ghen tị, hận thể lập tức chia rẽ Úc Quý cùng Tạ Uyển, giơ tay muốn vỗ vỗ vai Úc Quý cái, lại bị Úc Quý dùng tay hất ra.

      Chỉ thấy người vừa mới mang vẻ mặt thuần khiết, hệt như chú cừu , lúc này vẻ mặt u ám, ánh mắt lạnh lẽo nhìn ta : “Cút!”

      thanh lạnh lùng mà tràn đầy mạnh mẽ đập vào mặt, khiến cho hô hấp của Tô Vân Phỉ cứng lại, gần như thở nổi, đợi cho ta phản ứng lại, nhận ra mình bị trợ lý dọa, lập tức vô cùng ảo não, vẻ mặt cũng còn ý cười: “ tính là cái gì? Tạ Uyển dạy khi thấy tiền bối phải thể như thế nào sao?”

      “Tiền bối?” Úc Quý hầm hừ cười tiếng: “Vậy tiền bối chút, có tác phẩm gì rồi?”

      Tô Vân Phỉ lập tức nghẹn, mặt đỏ bừng, câu cũng được. Im lặng vài giây, Tô Vân Phỉ bỗng nhiên lôi điện thoại ra, dậm dậm chân, bắt đầu gọi điện thoại, giọng điệu vô cùng ủy khuất: “~, mau tới, có người khi dễ em!”

      Bên kia biết gì đó, Tô Vân Phỉ rất nhanh lập tức vui vẻ, cúp điện thoại.

      “Uyển Uyển, Tô Vân Phỉ này trú ngụ trong thuyền lớn nhà Ngô Dũng, em bảo Úc Quý nhà mình chú ý chút.” Kỳ Nhụy thấp giọng thầm bên tai Tạ Uyển.

      “Cảm ơn chị Nhụy.” Tạ Uyển lên tiếng, trong lòng cũng thèm lo lắng, Úc Quý nhà hung ác như vậy, ngược lại còn lo lắng cho chỗ dựa đó của Tô Vân Phỉ...

      Mọi người bắt đầu xôn xao bàn tán, ai ai cũng biết chỗ dựa của Tô Vân Phỉ là ai, bởi thế cũng dám vì Tạ Uyển chuyện, chỉ đứng xa xa góc, chú ý xem náo nhiệt.

      chiếc xe Porche màu tím chậm rãi chạy tới, Tô Vân Phỉ nhìn thấy hai mắt liền sáng lên, nhanh chân tới, kéo người đàn ông tuổi trung niên bụng phệ xe xuống, ghé vào lỗ tai ông ta thầm gì đó, người kia lập tức mặt biến sắc, ánh mắt lạnh lùng đảo qua đám người đứng, : “Là kẻ nào?”

      “Chính là ta!” Tô Vân Phỉ chỉ vào Úc Quý hung hăng : “~, nhất định phải xả giận cho em”

      “Được, được.” Hưởng thụ điệu bộ làm nũng của Tô Vân Phị, bây giờ Ngô Dũng hăng hái mười phần, hận thể lập tức đem kẻ tiểu nhân trong miệng Tô Vân Phỉ chỉnh cho trận, Ngô Dũng kéo dài mặt, trưng ra khuôn mặt hung ác, theo ngón tay của Tô Vân Phỉ chỉ nhìn sang, ai ngờ vừa nhìn thấy người, lập tức như trông thấy quỷ mạnh mẽ lui về sau bước.

      " lâu gặp, Ngô Dũng." Úc Quý tươi cười sáng lạn, để lộ hàm răng trắng.

      Chân Ngô Dũng mềm nhũn, thiếu chút nữa đặt mông ngồi mặt đất.

    4. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Hàm răng trắng của xà tinh bệnh

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      lèo mấy chương ah

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :