1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cá Trích, Em Yêu Anh - Thanh Thiên Lãm Nguyệt (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ThiênMinh

      ThiênMinh New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      13
      ăn ăn !!!!~~~:yoyo53::yoyo51::yoyo40::yoyo44:

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 20 Bước ngoặc đầu tiên.
      Edit: Phượng Cửu

      Tạ Uyển hôn rồi lại hôn, sau cùng còn liếm môi, cảm thấy mùi vị tệ, do dự có muốn nữa hay , liền ngờ bị phản công lại.

      "Ngô..." Cái ót của bị ấn xuống, áp chế ở mặt bàn hung hăng hôn trận, suy nghĩ mơ mơ màng màng, nhiệt tình như thế nhất định là Cá Trích nhà !

      Khi hôn xong, khí bàn cơm lập tức càng thêm nóng ,hai người gắp thức ăn cho nhau, thỉnh thoảng còn từ môi đối phương môi nếm thử hương vị của món ăn chính mình, thập phần ngọt ngào. Úc Quý rất thỏa mãn khi ăn đủ đậu hủ của Tạ Uyển, có thể xem như cần ăn gì cả , ánh mắt của sáng lên. Về phần Tạ Uyển, có cảm giác thành công khi cùng Úc Quý thành người nhà, cứ cười ngây ngô, miệng khép lại được.

      Hai người ăn ước chừng gần hai giờ rưỡi, mới ăn xong bữa ăn tối tình . Vừa lòng thỏa mãn Úc Quý đưa Tạ Uyển canh giải rượu, đỡ ngồi sô pha, từ mình đút từng muỗng từng muỗng vào miệng . Tuy mơ mơ màng màng vì say, nhưng Tạ Uyển cũng khá xấu hổ, đưa tay muốn cầm cái muỗng, lại bị Úc Quý nắm tay.

      "Uyển Uyển uống rượu say rồi, em hãy uống chút ." mặt của nở nụ cười ôn nhu, cái muỗng trong tay lại kiên định đưa đến môi củaTạ Uyển.

      Hình như có gì đó đúng... Nhưng mình có phản kháng qua đó nha... Tạ Uyển mơ hồ trong não xẹt qua ý nghĩ này, môi lại theo bản năng hé ra theo động tác của Úc Quý, nuốt xuống canh giải rượu.

      Hai người cứ thế, người đút, người uống, chén canh giải rượu nhanh chóng hết sạch. Úc Quý để chén xuống, lại chạy vào phòng bếp cắt táo, Tạ Uyển mặc dù có say mèm, nhưng đến cùng vẫn còn chóng mặt, trước khi ngủ phải ăn táo, nếu nửa đêm rất khó chịu .

      Sợ Tạ Uyển ăn miếng lớn bị nghẹn, Úc Quý cố ý đem trái táo cắt thành miếng , lúc này mới hài lòng bưng mâm đựng trái cây vào phòng khách, ai biết vừa vào phòng khách, chỉ thấy Tạ Uyển cầm lấy điện thoại, mặt sắp dán lên màn hình rồi, Úc Quý vội vàng ba chân bốn cẳng chạy tới, đón lấy điện thoại trong tay , đem Tạ Uyển lung la lung lay, kéo vào trong lòng, "Uyển Uyển muốn làm gì?"

      "Muốn, muốn gọi điện thoại cho đạo diễn Tần..." Tạ Uyển dựa vào bờ vai của Úc Quý lầm bầm câu.

      "Tại sao Uyển Uyển muốn gọi điện cho đạo diễn Tần?" Úc Quý đưa hai tay nâng mặt của Tạ Uyển , mặt của mặc dù có mang theo nụ cười ôn nhu, nhưng trong ánh mắt cũng lạnh xuống. Tại sao hơn nửa đêm mà Uyển Uyển còn muốn gọi cho đạo diễn Tần? Hơn nữa uống rượu say, thế nhưng còn nhớ lão già kia!

      Cả người của Úc Quý đều kéo căng lên, nhìn Tạ Uyển hề chớp mắt, phảng phất nếu như nghe được đáp án muốn nghe, hung hăng bổ nhào đến.

      "A..." Tạ Uyển nghiêng đầu suy nghĩ chút, "Muốn xin nghỉ..."

      ra là như vậy, nhưng Úc Quý vẫn trầm tĩnh như trước, thân thể của nghiêng về phía trước, trán cùng với trán của Tạ Uyển tựa vào nhau, trong thanh êm dịu mang theo tia hết sức mê hoặc, "Uyển Uyển thể nghĩ đến người khác, chỉ có thể nghĩ tới , có biết ?"

      Tạ Uyển mở to hai mắt nhìn xem gương mặt tuấn tú gần trong gang tấc, ngây ngô nở nụ cười, "Úc, Úc Quý..."

      ", em chỉ muốn , chỉ muốn có mình ..." Môi vủa Úc Quý theo khóe miệng của xuống phía dưới, từ từ đem Tạ Uyển áp chế ở ghế sofa, liếm hôn cái cổ thon dài xinh đẹp của , "Mau !"

      "Em, em chỉ muốn ..." Thân thể của Tạ Uyển mèm nhũn, hô hấp dần dần nặng, khó chịu vặn vẹo uốn éo ở dưới thân của Úc Quý thân, ngước mặt lên đón nhận nụ hôn của , đứt quãng , dễ dàng đem lời của Úc Quý lập lại lần, "Chỉ có, chỉ có mình ..."

      " là ai?" Úc Quý cắn cổ của , dùng răng nhàng cắn cắn, từng bước ép sát.

      "Úc, Úc Quý..." Tạ Uyển thốt ra mấy chữ.

      "Ngoan lắm." Úc Quý ngẩng đầu lên, hôn vào môi cái để ban thưởng, ôm vào phòng ngủ.

      Buổi tối hôm nay, Tạ Uyển có giấc mộng xuân rất dài , trong mơ Úc Quý nhát gan xấu hổ nhà , đem áp sát vào tường hung hăng hôn , Tạ Uyển thở hồng hộc, nhưng ngừng vui vẻ, cậu nhóc nuôi trong nhà rốt cục cũng trưởng thành, nhưng muốn nhắm mắt lại hưởng thụ tốt, bên tai chợt truyền đến vang ầm ầm, nhất thời đem Tạ Uyển làm tỉnh lại.

      ngồi bật dậy từ giường, lau mồ hôi lạnh đầu, nghiêng tai lắng nghe, ra là bên ngoài sét đánh rồi. Giấc mộng xuân bị cắt đứt giữa chừng làm Tạ Uyển cực kì vui, sải bước bên cửa sổ mở rèm cửa sổ ra, bên ngoài mưa rơi xuống như trút nước, thỉnh thoảng còn kèm theo sấm sét vang dội, hù dọa người.

      Con ngươi của Tạ Uyển chuyển vòng, nghĩ mình có nên bắt chước như trong phim thần tượng, làm bộ như rất sợ hãi ôm gối chui vào bên trong chăn của Úc Quý, nghe thấy từ bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập.

      Ban đầu Tạ Uyển còn cho là mình nghe lầm, ai biết kế tiếp bên ngoài cửa liền vang lên thanh nho của Úc Quý, "Uyển Uyển, em ngủ chưa?"

       

      "Còn thức!" Tạ Uyển vội vàng đáp tiếng, chạy đến cạnh cửa, muốn kéo cửa ra, lại có cảm giác mình làm như thế quá tỏ ra rất cần thiết rồi, giả vờ giả vịt ho khan, cũng mở cửa, hỏi với giọng lạnh lùng, "Hơn nửa đêm đến có chuyện gì?"

      "Uyển Uyển, " thanh của Úc Quý có chút run rẩy, "Sét đánh..."

      ra là sợ sét đánh mới tìm đến mình để an ủi, Tạ Uyển vụng trộm cười, điều chỉnh tốt vẻ mặt mới kéo cửa ra, nhìn thấy Úc Quý người vẫn đồ ngủ: " sợ sét đánh sao?"

      Úc Quý cúi đầu, thẹn thùng ừ tiếng, mới tội nghiệp : ", có thể vào ngủ cùng em hay ?"

      Ai u! Bắt đầu cầu xin ngủ chung rồi! việc tốt! Mau đồng ý ! ! ! Mình thể biểu thái quá được, nếu chẳng may đem con cừu này dọa chạy làm sao bây giờ! Nghĩ tới đây, mặt của Tạ Uyển lạnh lại, thản nhiên : " được, nam nữ cách biệt."

      Mau! Nhóc con! Xông tới! Chị nhường phòng cho em ngay!

      "Vậy, vậy cũng tốt, " Úc Quý thất bại cúi đầu xuống, cắn cắn môi, xoay người ỉu xìu về phòng

      ! Được! ! chỉ là đẩy đưa nên mới từ chối thôi mà Tráng sĩ dừng bước! Tạ Uyển vừa nóng vừa giận, hận thể kéo cổ áo của Úc Quý ấn ở giường mình, mắt nhìn thấy Úc Quý sắp đến cửa đối diện rồi, nên còn quan tâm gì thêm nữa, vội vàng mở miệng : "Nhưng nếu thực sợ..."

      "Tốt!" Lời còn chưa hết, liền bị Úc Quý cắt đứt, chỉ thấy người vừa rồi lê lết từng bước về hước cửa với tốc độ có thể sánh ngang với rùa, lúc này như trận gió chay như bay vào phòng của mình, còn thuận tay khóa cửa lại, hai tròng mắt sáng long lanh nhìn mình, "Uyển Uyển, chúng ta ngủ ."

      Cảm giác... Giống như con cừu đột nhiên tiến hóa. Tạ Uyển mơ mơ màng màng lên giường, lại mơ mơ màng màng tắt đèn, đột nhiên cảm giác được chuyện có chút đúng. Bất quá con sâu ngủ rất nhanh liền bò lên, đợi ngọn lửa hoài nghi trong lòng Tạ Uyển bốc cháy, liền bị bóp tắt.

      Sáng ngày thứ hai, hai người sau khi ngủ cùng giường, ngọt ngào như mật đến phim trường, đạo diễn Tần vừa nghe Tạ Uyển muốn đến nước Mỹ, liền vui, "Đám người kia giở trò quỷ gì, quay phim ở đâu chẳng được? Hết lần này tới lần khác đòi đến Mỹ để quay! là bỉ ổi !" Nghĩ đến ngày trước mình còn khích lệ Tạ Uyển quay, đạo diễn Tần hối hận đến xanh cả ruột rồi.

       

       

      Cho đến khi Tạ Uyển bảo đảm khi mình quay xong lập tức trở về, nhất định có thể đem trạng thái của mình điều chỉnh đến mức tốt nhất, lúc này đạo diễn Tần mới cam tâm tình nguyện cho Tạ Uyển nghỉ tuần lễ.

      Nhưng đạo diễn Tần lại có điều kiện , ông vẫy vẫy tay, ý bảo Diêm Đạc đến, rồi với hai người: "Hôm nay hai người quay phân cảnh tiểu công chía và nam chính gặp mặt nhau làn đầu, nếu qua, hôm nay được về!"

      Đạo diễn Tần gần đây kỳ cũng rất bận tâm, Dư Hảo liên tục tìm được cảm xúc, diễn ăn khớp với bạn diễn làm Diêm Đạc, từ hôm khai máy đến nay chỉ có thể diễn mình.

      "Có thể." Diêm Đạc cười gật gật đầu, nhưng trong lòng có chút kinh ngạc, cứ cho là Tạ Uyển cùng Úc gia quan hệ tầm thường, cũng cho rằng người mới diễn tốt với được, hay là mình nhường chút?

      Diêm Đạc bên này còn nghĩ, bên kia Đạo diễn Tần dẫn Tạ Uyển hoá trang rồi.

      Nam chính cùng tiểu công chúa lần đầu tiên gặp mặt, là ở đường cái của đô thành Tề Quốc, tiểu công chúa vừa mới dậy nên ham chơi, mang theo hai người thị nữ chuồn êm xuất cung, dạo đường phố đông đúc, bày đầy những món ăn ngon và những món đồ chơi lạ mắt. Tiểu công chúa vừa vừa nhìn ngắm gần như hoa mắt. Vừa lúc đó, con ngựa đột nhiên điên cuồng xông đến , tiểu công chúa lại bị chen đến giữa lộ, mắt thấy bị giẫm ở dưới vó ngựa, thời điểm nguy cấp, nam chính vọt ra, vươn tay kéo lấy tiểu công chúa vào trong lòng.

      Tạ Uyển hóa trang xong rồi ra, Diêm Đạc chuẩn bị xong cảm xúc để diễn, cùng đạo diễn Tần đàm luận, vừa nhấc mắt liền thấy được Tạ Uyển tới. Tóc vấn cao, đầu cài trâm trân châu linh lung bát bảo, người mặc chiếc váy dài bằng gấm viền tơ bạc, mắt ngọc mày ngài, sáng trong như nguyệt, kịch bản tay của Diêm Đạc pằng tiếng rơi mặt đất.

      Đạo diễn Tần hề chú ý đến thất thố của ta, thấy Tạ Uyển hóa trang xong, liền lớn giọng quát: "Được rồi, mỗi người đều có vị trí và công việc riêng của chính mình, Lực tử! Dắt ngựa đến! Bắt đầu !"

      "Được rồi!" Vương Lực đáp tiếng, vội vàng gọi trợ lý dắt ngựa đến, cho diễn viên quần chúng vào vị trí, tự mình là đến bên cạnh đạo diễn Tần, giơ tay lên, theo tiếng"action!" của đạo diễn Tần, vẻ mặt của Tạ Uyển lập tức liền thay đổi.

      Tạ Uyển mang mặt nụ cười ngây thơ, bên trong đôi mắt đen xinh đẹp tràn đầy hưng phấn, sôi nổi dọc theo hai bên đường lên phía trước, hồi dừng ở gian hàng xem chút, hồi lại chạy đến quầy hàng khác, đem cảnh lần đầu tiên xuất cung của tiểu công chúa diễn rất sống động.

      "Cửu công... Cửu tiểu thư, chúng ta cần phải trở về." cung nữ mặt mũi tràn đầy lo lắng, vừa kế bên khuyên, "Sắc trời sắp tối rồi."

      "Tử Ngọc tỷ tỷ, chút nữa , " tiểu công chúa quơ quơ cánh tay của cung nữ làm nũng, ánh mắt nhìn con ngựa bằng gỗ gian hàng bán đồ chơi bên cạnh hề chớp mắt.

      "Ai, " Người cung nữ được gọi là Tử Ngọc bất đắc dĩ lắc lắc đầu, muốn qua mua con ngựa gỗ đó nghe tiếng ngựa hí vang cách điên cuồng, quay đầu nhìn lại, thấy con ngựa màu đen xông thẳng đến.

      "Công chúa cẩn thận!" Tử Ngọc đưa tay muốn kéo tiểu công chúa, lại hoảng sợ phát tiểu công chúa bị chen lấn ra ngoài. "Công chúa! Công chúa!" Mặt mũi đầy nước mắt, liều mạng muốn xông về phía trước, lại bị dòng người chen lấn càng lúc càng xa.

      Khi thấy con ngựa cao to xông thẳng về hướng mình, mặt của tiểu công chúa đầy kinh hoảng, thân thể cứng đơ đứng nguyên tại chỗ động cũng nhúc nhích được, tiếng ngựa hý càng ngày càng gần, ngay lúc đó tiểu công chúa nhắm mắt lại, cho là mình bỏ mạng dưới vó ngựa, người nam nhân từ trời giáng xuống, đem kéo mạnh vào trong lòng ngực của ta.

      Tiếng ngựa hý từ từ xa, vòng tay của người đó vừa ấm áp vừa kiên cố, tiểu công chúa từ từ mở mắt, khuôn mặt tuấn tú của nam chính chỉ thoáng qua đập vào đáy mắt. Bốn mắt nhìn nhau, mặt của lập tức ửng hồng, trái tim đập thình thịch thình thịch trong lồng ngực, giống như có thể nghe được tiếng hoa nở, ân nhân cứu mạng của mình, quá tuấn tú!

      Diêm Đạc bình tĩnh nhìn khuôn mặt đỏ của thiếu nữ trong lòng mình, đột nhiên khống chế muốn vươn tay, sờ sờ lên mái tóc buông xõa bên thái dương của , rồi với thanh mềm mại, " nương, sao chứ?"

      "Cut! Rất tốt!" thanh của đạo diễn Tần làm cho trong nháy mắt phục hồi lại tinh thần, Diêm Đạc nhìn xem tay mình, thể tin được mình lại bị Tạ Uyển kéo vào vai diễn! Trong kịch bản vốn có động tác vừa rồi ! Là mình nhập diễn quá sâu, nhất thời có khống chế được mà thôi.

       

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Phập,.........:013:dự đoán cánh tay nam thần có bị sét hiệu cá trích đánh trúng hem.........:058:
      AikoNguyen, Suuuly, Trâu3 others thích bài này.

    4. melodyevil

      melodyevil Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      54
      thank ss. truyện hay quá. thích cặp uyển uyển và cá trích

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      nghi ngờ có thêm nạn nhân cho Cá trích nhà t rồi ah, đáng thương cho Uyển tỷ vẫn còn nghĩ mình nuôi thỏ trắng có ngờ đâu...
      buithingank44linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :