1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cá mực hấp mật ong - Mặc Bảo Phi Bảo (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 39: CẤP BỔN TỌA?

      Ngữ khí ràng rất dễ chịu.

      Giọng 97 bắt đầu lắp bắp: “Chị dâu……. là giới thiệu bạn cho em, cho nên bọn em mới bắt đầu tán gẫu trước ———–”

      còn chưa dứt lời, kênh hoàn toàn tĩnh .

      ?

      Đồng Niên có chút lờ mờ: Mình có giới thiệu bạn cho cậu ấy à?

      Đương nhiên, rất nhanh sau đó, phút phân tâm của bị kéo trở về, hệ thống bắt đầu tự động ghép đôi thi đấu. Trong phòng , người bị hệ thống phân chia vào đều rơi vào trạng thái như Á Á ——–

      Ta là đại thần ngươi biết đấy: Mẹ ơi………

      Não tàn số bảy: Mẹ ơi……….

      Sát lạp lạp: ………………K&K? Chư thần hạ giới sao????

      Tử lạp lạp: Gun????

      ……………………….

      Ở đây tinh thần quần chúng trào dâng, hai người lại đến Khẩn La Mật Cố chat riêng với nhau.

      Lolicat: Em chọn súng nào bây giờ? 0.0

      Gun: Cái nào cũng được.

      Lolicat: Cái nào có thể phối hợp với tốt nhất?

      Gun: …………………

      Lolicat: 0.0?

      Gun: Chủy thủ.

      Lolicat: Oh oh!

      ………………

      tốt quá, vũ khí mình sử dụng tốt nhất cũng chính là chủy thủ. hân hoan nhảy nhót mua chủy thủ, nhóm đối thủ chuyện phiếm bên kia vẫn tích cực share. Á Á ngồi bên cạnh cuối cùng cũng hoàn hồn được chút, kéo kéo cánh tay : “Bạn trai của cậu là Gun sao?” Đồng Niên nhếch miệng cười: “ lừa cậu đâu, ấy chơi game cực kỳ giỏi mà.”

      ………………..

      Gun có thể dùng từ cực kỳ giỏi để hình dung sao?!

      Từ này dùng với xem ra còn chưa đủ đâu.

      Á Á lệ rơi đầy mặt, ngày trước ở chiến đội solo, đội trưởng solo cùng tay súng bắn tỉa hạng nhất Appledog là cặp, sánh vai cùng nhau, được ông trời tác hợp cho, tất cả mọi người đều yy, cuối cùng nguyên nhân giải tán lại là Gun ai cũng chướng mắt, liền thích nữ thần game Appledog………Bây giờ nhìn lại thấy vô nghĩa, Gun thần người ta cũng quan tâm bạn mình có phải cao thủ hay ….

      Đừng cao thủ………….

      Trình độ chơi game của Đồng Niên biết quá mà ———

      Á Á bình tâm lại chút, tay hơi run rẩy, quét mắt xem vũ khí mọi người chọn, tuy rằng nhìn ra các đạo cụ phụ trợ , nhưng đại khái cũng hiểu được mọi người theo phong cách nào , ngoại trừ —– Đồng Niên. Á Á mù mờ: “Cậu mua chủy thủ à?” Đồng Niên nghiêm túc gật đầu: “Ừ, mình hỏi ấy, ấy mua cái này.”

      Đây là……..đấu pháp gì vậy?

      kịp nghĩ nhiều, hệ thống bắt đầu tự động bố trí bản đồ thành phố London.

      Hình ảnh thay đổi.

      Trước mắt Đồng Niên nhanh chóng xuất thành phố London bị phá hủy nát bét sau chiến tranh, nơi nơi đều là phế tích, nhìn vài người màn ảnh, đột nhiên nhiệt huyết có chút sôi trào, muốn chơi, tay nắm lại, phải thao tác tốt.

      97: Bạn học của chị dâu, cùng tôi nhé.

      Grunt: 97, cậu Đông Nam, tôi Tây Bắc, càn quét cho sạch , đừng tới làm phiền tôi.

      97: Tiểu từ nhà ngươi tự lo mình , cũng đừng có gây phiền toái cho ta, thứ hạng còn bằng, còn bày đặt.

      Grunt: ôi giời, có con là bắt đầu tỏ vẻ, chứ lưu manh đó giờ.

      …………..

      Á Á cảm giác muốn té xỉu.

      Có thể cùng với tuyển thủ chuyên nghiệp ở chung đội, nhìn thấy được tình cảnh bên trong, có cảm giác như………….. cũng được tiến vào hảng ngũ tuyển thủ chuyên nghiệp, ở trong câu lạc bộ, đột nhiên được đến gần thế giới đó hơn. Như người đầy kinh nghiệm, tiến vào hoạt cảnh, ép mình thoát khỏi trạng thái xúc động, cố gắng đuổi kịp bước chân của 97.

      hết rồi?

      Đồng Niên méo xệch, nhìn qua bên hình ảnh của Á Á cái, chạy lên mái nhà rồi?

      Lolicat: Chúng ta đâu vậy?

      Gun: Vào ô chat riêng .

      Lolicat: Nga nga.

      chấp nhận lời mời đối thoại của Gun.

      Trong tai nghe, hình như nghe được thanh của bàn phím? ấy dùng hơn cái máy tính? làm việc?

      Đồng Niên giọng hỏi: “Có nghe được em chuyện ?”

      thản nhiên đáp câu: “Nghe theo , thao tác.”

      Đồng Niên lập tức ngồi thẳng: “Vâng.”

      “Có nhìn thấy cái giáo đường phế tích bên trái em ?”

      “Thấy.”

      qua đó, tới rồi gọi .”

      “Vâng.”

      sử dụng bàn phím đường thành thục, cho nên liền dùng chuột, cho nhân vật nhảy nhảy, tới chỗ đó. “Tới rồi.” Trong tai nghe, hình như nghe được dùng chuột: “ biết dùng bàn phím?”

      “……….Chưa có quen…………dùng chuột tiện hơn mà.” Sao cứ phải nhất định dùng bàn phím?

      Trong tai nghe, trầm mặc hồi lâu, phát nhiệm vụ của mình thực gian khổ mà cũng rất thách thức. Đương nhiên, thách thức nhất chính là tính nhẫn nại của ………….: “Trước mặt em có hai mươi chín bậc thang, w là về phái trước, phím cách là nhảy, nhấn cùng lúc nhảy về phía trước, từng bậc lên.”

      0.0? Cái này với cái lần trước chơi giống nhau nha……….

      Vì thế,

      Cho đến khi trò chơi kết thúc…………

      Đối thủ cũng chưa nhìn thấy Gun thần chân chính, biết là ở trong góc nào, làm gì.

      Phía Đông Nam, 97 cùng Á Á gặp được ba kẻ địch, tiến hành quyết đấu, phía Tây Bắc Grunt cũng thành công giết hai mạng, Gun thao tác nhân vật kia cũng có vấn đề gì, bên ngừng điều chỉnh góc độ, nhìn xem bốn phía có người nào lảng vảng , bên hướng dẫn cho bên cạnh……….

      Nhảy lên bậc thang như thế nào…………..
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 40: CẤP BỔN TỌA Σ(°△°||!

      Trong vòng hai mươi phút, trận đấu chấm dứt.

      Trong phòng chat , mấy game thủ vừa bị hạ knock-out tàn nhẫn vẫn nhiệt huyết tám chuyện ———-

      Ta là đại thần ngươi biết đấy: Xin đá nữa….

      Não tàn số bảy: Hãy đến nữa ………

      Sát lạp lạp: …………..Gun thần online à? Hay là treo máy? Sao lúc nãy thấy?

      Tử lạp lạp: Gun???? Hãy chơi thêm ván nữa !!!!

      bán diêm: Ta nghĩ chắc Gun thần treo máy rồi……..

      Sát lạp lạp: Treo máy cũng được! Được gặp G đẹp trai với 97, cũng coi như trước giờ ăn ở tốt!

      …………..

      Đồng Niên cắn móng tay tự hỏi: Sao thắng rồi? Sau đó lại tiếp tục rối rắm, tại sao phải nhất định dùng bàn phím di chuyển………………..Tuy rằng học được cách dùng bàn phím để di chuyển xung quanh, nhảy lên, ném, trước khi lộn ngược, sau khi lộn ngược ———-

      “Á Á.” kêu người bên cạnh.

      “Ừ?” Á Á dáng vẻ phấn khích, thiếu điều thiếu cái đuôi đong đưa phía sau nữa thôi ————

      “Tại sao chơi trò này phải dùng bàn phím vậy?” dám hỏi Gun, “Hồi trước mình….với họ chơi “GOD”, cũng dùng chuột để di chuyển mà, phải tiện hơn sao?”

      Di chuyển mà cũng phải vất vả như vậy, dùng kỹ năng như thế nào……………cứ tưởng mình ít ra cũng di chuyển thành thạo rồi.

      ngờ chuyển sang Mật thất gió lốc liền khác hẳn.

      Lại dám hỏi Gun……..

      nhất định hỏi ngày xưa chơi trò gì, chơi với ai.

      Vậy phải bị lộ sao? Nhận nhầm người, cùng Grunt chơi game rất xấu hổ.

      Còn có loại cảm giác áy náy vì làm hồng hạnh vượt tường T^T………….

      Á Á “ách” tiếng, tự hỏi biết làm sao mà dùng game có thể giải thích được vấn đề này: “Bình thường loại game như kiểu Dota, Liên minh huyền thoại (LOL), Heroes of the storm, GOD đồ, toàn bộ đều dùng chuột để di chuyển, nhưng cái game Mật thất này lại dùng bàn phím để di chuyển.

      mờ mịt: Nhưng ràng dùng chuột cũng vẫn được mà.”

      “Ừ được, nhưng mà người nào chơi cũng dùng bàn phím, lúc nào tiện mới dùng chuột. Mật thất là game thực tế, các động tác trước khi lôn ngược vân vân, các động tác chi tiết khác đều là dùng bàn phím thao tác, cái nhấp chuột thể làm nhiều động tác như vậy.”

      Đồng Niên 0.0………..

      “Nhưng mà tới StarCraft, Warcraft lại khác, cách dùng chuột giống như vậy nữa ——–”

      Đồng Niên tiếp tục 0.0…..

      Á Á lặng lẽ, thu lại lời giải thích của mình: “Tóm câu lại là, mỗi game mỗi kiểu.”

      “Ờ,” gật đầu như , “Vậy cậu lúc chơi Dota, lúc chơi Starcarft, lúc lại chơi Mật thất, bị loạn à?”

      Á Á…………….

      Người chơi game mười mấy năm làm sao mà loạn được.

      Có loạn cũng chỉ có mỗi em còn phân biệt nổi các loại game này……..

      Rất nhanh sau đó, hiệp hai bắt đầu.

      Ở bên kia, Gun hình như mở hội nghị qua điện thoại, nhắc đóng cửa sổ chuyện lại.

      gõ cho liên tiếp, để bắt đầu luyện tập đổi súng đổi đao, lên đạn, nhắm, bắn, nhưng………….

      nhìn thôi đủ choáng váng, lặng lẽ gửi tin nhắn riêng cho .

      Lolicat: [giơ tay] có thể hỏi chuyện ?

      Gun: .

      Lolicat: Em học chậm có ghét em ?

      Gun: .

      có chút cảm động, đáy lòng tê dại, ngờ có thể kiên nhẫn như vậy —- rất nhanh, Gun lại gửi thêm câu nữa.

      Gun: Cũng trông chờ em học được.

      Lolicat:…………Vậy….còn dạy em làm gì?

      Gun: Giết thời gian.

      ………………….

      Trong tầm mắt , Á Á và 97 phối hợp rất tốt, tuy rằng nhìn cũng hiểu lắm, nhưng nhìn thấy hai người đó chạy trốn, lăn lộn, bắn súng, vân vân, liền cảm thấy nóng máu……..Nhìn thấy như vậy, liền cảm thấy có chút chán nản, hăng hái nhảy nhót lúc nãy cũng mất sạch, chống cằm, nhìn máy tình chờ hội nghị qua điện thoại của kết thúc.’

      lúc sau, Gun hình như cũng phát ra có động tĩnh gì.

      Gun: Sao lại bất động rồi?

      Lolicat: đợi ……………

      Gun: thích bắn nhau? Thích thêm máu?

      ??

      !!! thể nào………….

      ngân ngốc nhìn màn hình máy tính.

      làm sao mà biết được, lúc trước mình chơi cùng Grunt, huống hồ còn dùng nick của người khác. Bình tĩnh bình tĩnh, nhất định chỉ là thuận miệng hỏi thôi, giống như Á Á vậy, có mấy loại game cơ mà, chỉ thuận miệng hỏi thôi ———-

      Vì thế, quyết định giả ngu.

      Lolicat: A?…….Thêm máu gì? 0.0

      Gun trầm mặc.

      Vài giây sau, lại gửi thêm hàng chữ: “”(>^ω^<) Meo, đây là Tiểu Cá Mực, nhờ mọi người giúp đỡ.”

      ……….

      ……….

      ……….

      đập mạnh đầu vào bàn.

      Ngay cả vẻ mặt cũng tốt…….

      Á Á bị dọa nhảy dựng: “Sao thế? Bị Gun thần mắng à? Thôi cứ quen , nghe năm đó, đội viên chơi cùng đội với …….ngoại trừ đội trưởng Solo, còn lại ai là bị mắng.”

      phải bị mắng……..”

      Qua nửa ngày, buồn bực ngẩng đầu lên, nhất định là Grunt phát ra tài khoản Mật thất の cá bơi của mình, sau khi suy nghĩ……….liền cho biết……….

      Vì thế quyết định, giả ngu nữa, phải chủ động thừa nhận sai lầm ——–

      Lolicat: Em từng chơi ba lần……..chơi với Grunt, em cứ tưởng cậu ấy là ………

      Gun trả lời……

      Lolicat: Em sai rồi……..

      Gun vẫn trả lời.

      Lolicat: Lần đầu tiên chơi, cậu ấy chém chết em…………Lần thứ hai bảo em trốn trong bụi cỏ…………….Lần thứ ba, em thêm máu cho cậu ấy………….Nhưng mà gì quá trớn đâu. có gì hết. Em thề!

      Lolicat: Đừng giận mà……..

      Vẫn trả lời…………

      ****************************************
      Gun đem quyển số của mình về phòng, để grunt với 97 ở lại phòng huến luyện. Vừa tạm thời rời , lấy bình nước khoáng trong từ lạnh ra, ngờ được lúc quay lại, liền nhìn thấy nhiều tin nhắn của như vậy……… sao lại chậm hiểu thế? phát tên Lolicat là dựa vào loli thích cưỡi đại miêu kia để đặt sao?

      đứng trước bàn học, cầm bình nước khoáng ở trong tay, ngón tay đặt bàn phím, gửi qua lời mời trò chuyện mới.

      Khi phát căn bản muốn làm chuyện lúc trước dùng tài khoản của Grunt, liền muốn trêu chút, cảm thấy chuyện này rất thú vị.

      Vì thế —- sau khi kết nối.

      Câu đầu tiên của chính là: “Sao cơ? Em cùng chơi game với Grunt?

      đừng nghĩ nhiều, tuyệt đối tuyệt đối đừng nóng giận, có chuyện gì đâu.”

      cười, cố ý trả lời, tiện tay cởi cà vạt cổ ra. Trở về quá gấp, vừa phải họp, vừa phải xem chơi, đến bây giờ mới phát vẫn mặc quần áo hết sức bó buộc, rất thoải mái.

      “Em sai rồi………..” giọng thầm.

      “Sai cũng sao,” thấp giọng gợi mở, “Biết lấy cái gì chuộc lỗi mới là quan trọng.”

      ……………..

      Sau khi im lặng hồi ———–

      ,” giọng thỏa hiêp, “Chỉ cần………..em có thể làm được.”

      *******************************
      Nhoáng cái tới thứ bảy.

      Đồng Niên suốt năm đêm qua đều trằn trọc, bởi vì ——— thứ bảy về……….

      Khi ngồi ở gian hàng ký tên phía Đông Bắc ở triển lãm truyện tranh, nắm chặt bút, vùi đầu đau khổ ký tên, trong đầu chỉ nghĩ “ sắp về rồi, sắp về rồi….”

      Cả người hưng phấn muốn nhảy lên………….

      Nhưng lai nhớ tới chuyện hôm đó đáp ứng , mặt lập tức lại đỏ lên, có chút sợ trở về.

      Hàng dài người đứng chờ ký tên, ban tổ chức đều rất ngạc nhiên, sao tự dưng lại nhiều người như vậy….. nửa trong số đó tay cầm đồng phục của K&K, sách tuyên truyền của K&K, đứng trong hàng, rút cục nhịn được hỏi:” Hình như đứng nhầm hàng rồi…………đây là ca sĩ cover nhạc ký tên cơ mà…….”

      “Đúng đúng,” chàng trai trẻ cười ha hả vò đầu, “Muốn đến nhờ bà chủ K&K ký tên cho……

      trong ban tổ chức 0.0……….

      Tuy rằng hiểu biết nhiều về thế giới game, nhưng cũng có nghe , có vẻ như là chuyện bát quái gần đây , vị này là Mật thất の Cá bơi siêu cấp nổi danh, cùng chàng trai còn nổi tiếng hơn……….. chung là rất nổi tiếng, tình biết mấy hội nhóm game này. Chỉ là rất chăm xem tin bát quái diễn đàn, đủ loại tin tức, còn đọc rất hăng say.

      Đạt được chức quán quân thế giới? Còn phải chỉ lần? Hình như cá nhân còn đạt được danh hiệu MVP (1), còn là Lão đại của câu lạc bộ esport hàng đầu?

      ………….

      Quá mơ hồ.

      xoay người, muốn đếm số người chút, tính toán xem có bao nhiêu người muốn nhận poster, sau đó từ chối ký tên. Bằng ………….có khi đến lúc triển lãm kết thúc, ký đến gãy tay mất………

      Đồng Niên khổ tâm vùi đầu ký tên, bàn, ghế dựa xung quanh chất đầy các loại quà tặng đáng xinh.

      Ký ký ký ký ký ký……………

      Đột nhiên, bó hoa lớn đặt ở trước mặt .

      mờ mịt ngẩng đầu, quen người này nha.

      “Nữ thần………” Chàng trai ho khan, cởi áo khoác của mình ra, để lộ ngực áo sơ mi, “Ký ở đây được ?”

      “A?” choáng váng.

      Nhiều người nhìn vậy mà…………

      “Tôi từ cấp hai nghe bạn hát, là fan trung thành đó ——” Chàng trai năn nỉ đủ kiểu, biết cự tuyệt như thế nào, cuối cùng đành đứng dậy, yên lặng ký tên lên ngực cậu ấy.

      Sau đó lại nhanh chóng ngồi xuống, tiếp tục vùi đầu ký ký ký ký ký ký ký……….

      Chuyển đĩa ra, lấy đĩa vào, chuyển đĩa ra, lấy đĩa vào ———–

      Có người vươn tay ra.

      Ngón tay thon dài, khớp xương ràng, tùy ý khoát lên cạnh bàn.

      ?

      theo bản năng ngẩng đầu lên ————

      Từ tay, tới cánh tay, đến thắt lưng, lên , đều được bao phủ bới áo sơ mi tay dài màu đen…….. như binh sĩ khoác ba lô lớn màu đen, áo khoác khoác bên ngoài đồng phục, tay phải để trong túi quần, tay để lên bàn, nghiêng người tới gần, dùng thanh như bên tai: “Tiểu nương, nổi tiếng quá. phải thích tôi sao? Làm sao mà người ta đề nghị ký tên lên ngực cũng đồng ý rồi?”

      ………….

      há hốc mồm, choáng váng ————-

      phải buổi tối mới đến sao…………

      Tất cả nhân viên ở khu ký tên, cũng như người ở sau lưng , rồi cả hàng dài người chờ kia, giây đó liền rơi vào im lặng.

      Mẹ kiếp………Đây là……..
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 41: EM THÍCH ?

      …….vào bằng cách nào vậy?” thào, dám tin.

      Muốn vào đây hình như dễ nha?

      Triển lãm trò chơi manga này, hầu hết các nhà sản xuất game đều biết, theo đến đây, vài ba câu với nhân viên công tác là vào được. Muốn vào cũng có gì khó ? Đương nhiên, với cũng chẳng có ý nghĩa gì.

      trực tiếp bỏ qua vấn đề này, ngón tay lướt qua mu bàn tay : “Em cứ tiếp tục, tùy tiện dạo chút.”

      Mu bàn tay run lên trận, suýt chút nữa cầm nổi bút nữa.

      đứng thẳng dậy, giống như có chuyện gì.

      rồi………………

      Phía sau mấy người giám đốc thị trường game theo, cùng trao đổi hoạt động buôn bán trong tương lai, còn muốn câu lạc bộ K&K giúp đỡ hoạt động thị trường…….Trong hàng, lấy điện thoại ra muốn chụp lén, liền bị nhân viên ngăn lại. Đây là đối tác lớn, tác phong trước sau như cấm tuyên truyền ảnh chụp, cho nên nhân viên cũng cho rằng đây là người nhà, cũng thể để bị chụp trộm.

      Mà ở chỗ bàn ký tên, vẫn còn ngây ngốc —————-

      “Điện hạ,” leader fan club bên cạnh kích động đến đỏ mặt, kéo kéo tay áo , “Điện hạ, quá đẹp trai! Bạn trai của cậu quá đẹp trai!”

      “Ừ……” mặt dày phụ họa theo.

      rất đẹp trai mà……..

      Sau đó, mãnh liệt cúi đầu, liều mạng ký ký ký ký………

      Nhanh chóng ký xong.

      …………………

      bên khác của hội trường, rất nhiều game thủ cũng nhận ra, Lão đại của K&K xuất ở triển lãm cá nhân này. Dù sao hoạt động thương mại bình thường cũng rất ít khi xuất , mọi người vây xem rất náo nhiệt, có khi còn xin được chụp ảnh chung nhưng đều bị từ chối, chỉ có thể lấy điện thoại ra, chụp mấy tấm.

      Cuối cùng, dạo cũng chán, liền ngồi ở khu làm việc của “Mật thất gió lốc”, bên cúi đầu chơi game điện thoại, bên nghe mấy vị giám đốc thị trường game chia sẻ kế hoạch tương lai.

      “A,” vị giám đốc của “Mật thất gió lốc” đột nhiên nhớ ra, “Tôi thấy bạn của cậu nhìn rất quen, hình như có người đề nghị ấy làm COS chính thức.”

      Ngón tay Gun dừng lại chút: “Cái đó là gì vậy?”

      là chúng tôi muốn tổ chức lễ hội COS, để tuyên truyền thôi,” vị giám đốc thị trường lấy điện thoại di động ra, cho xem mấy tấm ảnh chụp, “Là như thế này này ——-” loại hoạt động COS này đều lộ chân lộ ngực, hơn nữa trò chơi bắn nhau, nhân vật nữ đúng là rất gợi cảm.

      Người kia quay người, phát ……………..

      Ách ————

      Người kia ngượng ngùng cất điện thoại .

      Sắc mặt Gun cực kỳ thoải mái, cũng lười đáp lại, quả thực chữ cũng muốn đánh giá. Cái này với cái kia, bình thường cũng để ý lắm, sao bây giờ nhìn cái là thấy hết rồi? nhíu mi, biết từ lúc nào lại đam mê cái thể loại sắm vai này, nhưng lại nhớ tới thích mặc cái kiểu tất gì đó, rồi lại còn kiểu áo nơ con bướm nữa………..

      “Em xong rồi!” ôm ba lô thở hồng hộc chạy tới: “ còn bàn công việc à?”

      xách ba lô lên, đeo lên vai: “ thôi.”

      “Ò.” ngoan ngoãn đuổi theo.

      Tiện thể, lặng lẽ ngắm .

      Làm sao vậy?

      Kết quả, nhóm fan xin chữ ký của Mật thất の Cá bơi lúc nãy gặp được vị này nhân khí cao, đôi mắt mở to nhìn Điện hạ nhà mình, cúi đầu, chạy chậm theo sát cước bộ của đại soái ca đẹp trai vô địch phía trước. Điện hạ còn chủ động kéo tay ta! Nắm tay đó nắm tay đó! nắm à?!

      Mẹ kiếp, sao lại đối xử với Điện hạ của chúng tôi như vậy!

      Ồ? Dừng bước rồi dừng bước rồi, oa oa, túm lấy cổ tay!

      Ồ?……..

      Điện hạ thấp quá rồi…..

      Bình thường nghĩ là thấp như vậy nha……..

      Sao trông như là bị người ta xách vậy……….

      Đồng Niên bị xốc lên xe, ngồi ở ghế phụ, còn vân vê cổ tay mình. Chủ yếu là do đeo nhiều đồ, cổ tay rất đau, nhìn trộm vài lần, người kia có biểu cảm gì.

      Cầm chìa khóa xe trong tay, mở khóa, khởi động.

      Thả phanh tay.

      Giẫm chân ga, trực tiếp chạy lấy người.

      Im lặng duy trì cho đến khi hai người về đến trụ sở Trung Quốc của K&K, theo xuyên qua khu hội nghị, khu huấn luyện, trực tiếp vào khu nhà ở, phòng thứ nhất cuối hành lang………Phòng của ? nháy nháy mắt, bên tai nóng hầm hập, chậm lại theo sát , vào trong ——-

      Lần đầu tiên vào đây, đèn tối thui, hơn nữa………

      Là chỗ hai người tựa vào tường dính lấy nhau, tuy rằng cuối cùng cũng bị ném lên giường, liền nhanh chóng mê man mất.

      Hoàn toàn biết phòng của ở K&K trông như thế nào.

      nhìn quanh vòng.

      Vẫn là màu xanh đậm như cũ, chỉ là đơn giản hơn so với nhà của nhiều. Giường đơn tữa vào tường, giường có rất nhiều quàn áo lộn xộn, phía tưởng đối diện, có bốn máy tính xếp tành loạt. có thảm, có đồ trnag trí, nhưng có rất nhiều máy chơi game, máy điện tử, tạp chí.

      Gun tiện tay ném túi hành lý vào góc tường, kéo ghế xoay đến, ngồi xuống, nhìn về phía vỗ vỗ chân.

      Đồng Niên cắn môi, đem ba lô của mình đặt bàn máy tính, phía trước màn hình, qua, mới vừa làm động tác ngồi xuống, bị đè bả vai, chặt chẽ ấn xuống.

      ……….

      hơi vặn vẹo, muốn tìm góc độ thoải mái.

      Nhưng loại động tác này ———-

      Gun híp mắt lại, có chút bản năng sống dậ, cảm giác muốn thân cận thức tỉnh. Tay lưng giữ ôm chặt, mặt kề sát: “ .”

      ………

      Muốn sao?

      đếm cho em nhé.” bổ sung.

      ngồi đùi , tiếp tục vặn vẹo, làm dịu cảm giác bất an của mình. ngả ra sau, cả người thả lỏng dựa vào ghế, ôm lấy thắt lưng của . Nhắm mắt dưỡng thần.

      Hơi thở ấm áp, rất nhanh phả lên xương quai xanh của …..

      “Em…….”

      “Ừ.”

      “Thích .” Mặt nóng bừng.

      “Tiếp tục.” Tay trượt lưng xuống dưới, tay nâng thân thể .

      “Em thích , Hàn Thương Ngôn……”

      người Đồng Niên hơi nóng, hanh hanh, lại có chút mềm mại: “Em thích …”

      “Ừ.” Châ hơi dùng sức, xoay ghế dựa ra phía sau, dễ dàng trở tay, kéo rèm xoạt cái.

      Phòng liền tối.

      Mấy ngày nay tâm tình rất kém, tới giới hạn bùng nổ rồi.

      Lúc ở triển lãm nhìn thấy , biểu rất thoải mái lại đùa giỡn, đều là để che dấu.

      ôm lấy , đến bên giường, cúi người buông ra, sau đó đem mấy món quần áo lung tung ném vào trong góc: “Tiếp tục.” Đồng Niên nằm xuống, vùi người xuống. khẩn trương thẳng lưng, sớm quên còn phải lặp lại chín mươi bảy lần – em thích .

      “Khẩn trương cái gì?” Tay lướt qua sau lưng , cởi áo đen tay ngắn ra, ném xuống chân giường.

      Ok, chỉnh đốn xong rồi.

      Giường đơn, rất hẹp.

      ôm dưới thân, áp người lên. Giường rộng cũng có cái tốt.

      dưới thân cả người cứng đơ, biểu cảm dũng chịu chết hiên ngang lẫm liệt…… nhịn được giọng cười: “Nghĩ cái gì thế? ngồi mệt rồi, muốn nằm lát.”

      Mới phải, ràng tay lộn xộn….

      cười, đầu tựa vào cổ , liền xem như gối ôm ôm lấy, im lặng, bất động. kinh hồn bạt vía đợi lâu, chờ, chờ, liền cảm giác được tiếng hít thở nhàng, chậm rãi mà nhu hòa của .

      ngủ?

      ……….

      phái chứ? 0.0. muốn nhìn , nhưng mặt lại đặt vai mình, nhìn được.

      ngủ,” giọng của hơi trầm.

      phải là…….mất hứng đấy chứ?” giọng hỏi.

      trả lời.

      đưa tay ra, sờ sờ mặt : “Hàn Thương Ngôn?”

      vẫn hé răng.

      lật người lại, mảy may phát chân của mình đặt ở nơi nào: “Vừa rồi còn ngủ mà……”

      Liền im bặt.

      đột nhiên lấy tay vào.

      …………..

      Ở Tam Á cùng những người bạn cũ ầm ĩ trận, đúng vậy, lần này trở về, muốn tìm lại mọi người trong chiến đội ngày trước, muốn cho họ tương lai an toàn, đáng tin cậy. Nếu năm đó ngày chiến đội giải tán, vì hành động theo cảm tính mà rời khỏi Trung Quốc, dựa vào bản thân mình, từ từ cũng có thể giúp chiến đội phát triển hơn nữa……..

      ngừng thi đấu, đạt được vinh quang, khắc tên tất cả đồng đội mình cúp.

      Tên lưu sử sách hay những thứ khách, căn bản cần, thế giới này có người nhớ tên Gun hay cũng sao cả. Lúc trước đám tiểu tử bị mình chửi cho mất mặt, có bao nhiêu chờ mong, phải biết, bởi vì biết, cho nên mỗi ngày đều mắng mắng mắng, nóng lòng muốn mọi người vượt qua mình….

      Nhưng mà ——

      cắn xuống, ô tiếng.

      Nếu SP chiếu cố bọn họ tốt, vì sao đến K&K?

      thể kiềm chế được, khát vọng muốn…….

      bắt lấy hai cổ tay mảnh khảnh kia, đặt đỉnh đầu , im lặng nhìn . Áo sớm bị chính mình cởi ra rồi, ngổn ngang, nhưng nhìn thấy hết thảy….. cố gắng lấy lại hô hấp —-

      Bỗng nhiên buông tay, trực tiếp xoay người, làm chính mình ngã mạnh xuống đất.

      nằm ngửa mặt, nhìn dấu K&K lớn trần nhà, lưng dán chặt vào sàn nhà lạnh như băng, thở dốc hồi, nhảy dựng lên, cũng dám nhìn lên giường.

      Sau đó mặc áo vào, mở cửa ra.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 42: EM THÍCH Ε(┬﹏┬)3!

      Chỗ phía trước cửa bị đâm vào, điều duy nhất người giường làm chính là: giả chết.

      0.0……..

      ngừng thở phì phò, đầu óc mờ mịt, mờ mịt…….trắng xóa.

      Phanh tiếng, căn phòng yên tĩnh trở lại.

      rút cục chậm rãi vươn tay, lén lút kéo lấy ga trải giường dưới thân, lăn lăn, trực tiếp chui vào. Cái kia đâu cái kia đâu, à, đúng rồi, cánh tay……… dùng ga trải giường che lại, hít sâu hít sâu, ngón tay mềm nhũn, còn khí lực.

      Đợi tới lúc hoàn toàn mặc xong quần áo, mới từ từ chui đầu ra —-

      Ách, rồi sao?

      Chắc giận đấy chứ? Vừa rồi đá mấy cái, đầu gối chắc là, aiz, rất đau?

      Hình như chỗ đó cũng rất yếu…………

      Đồng Niên thở dài hơi, thất bại, ngồi ở giường do dự.

      T.T Làm sao bây giờ………

      là muốn ở cùng cả đời rồi.

      lấy tay sờ sờ ngực, vốn định áp chế con tim đập dồn dập, đột nhiên nghĩ tới hình ảnh ———— Thế mà lại cắn! ngã mạnh quỵ đầu gối xuống, như con tôm bị luộc chín, khí nóng bốc lên từ trong ra ngoài……

      *********************************

      Gun ra khỏi phòng, mang theo áo sơ mi, hối hận.

      Chết tiệt Hàn Thương Ngôn!

      vừa vừa trùm áo vào, được vài chục bước, nhịn được hung hăng đá vào bức tường trước mặt.

      Mấy đội viên tuổi trước mặt cười hì hì vẻ chào hỏi, đám liền ngây người, hoàn toàn dám động đậy, giả chết, giả làm khí, hay giả làm cái gì đấy cũng được, giả làm cái tường bị đá kia cũng ok luôn, chủ yếu là được để cho Lão đại phát ——–

      Gun áp chế thấy được mấy tên tiểu tử bên cạnh, qua sát bên, lời lời liền khỏi trụ sở K&K .

      xuống hầm gara, lái xe thẳng đến trung tâm thương mại thành phố.

      xuống đến tầng dưới mặt đất, bắt đầu qua rất nhiều quầy, mua mua mua, bánh su kem, bánh macaron, bánh pudding, ô mai, bánh ngọt……….Cuối cùng, lúc đem chồng hóa đơn quẹt thẻ, ngay cả thu ngân cũng cho rằng đại soái ca này muốn mở nhà trẻ ở nhà để các bạn trong gia đình tụ hội.

      Dựa vào kinh nghiệm lúc nuôi thú cưng, mua cho con mèo nóng tính ruột cá mà nó thích ăn là biện pháp hay. có kinh nghiệm dỗ con , giống như ngày trước Solo có tiền liền mua các loại đồ ăn vặt hiếm có, kỳ lạ, đắt tiền cho appledog………Gặp qua hai kinh nghiệm như vậy, liền làm quyết định này.

      Đem hết đồ lên xe có chút tốn sức, đem lên lầu càng mệt hơn nữa.

      Chủ yếu là do nếu giữ cân đối, chỉ sợ bánh ngọt trong hộp bị đổ mất.

      Nửa tiếng sau, lại lần nữa đứng trước cửa phòng mình ở ký túc xá, đột nhiên nghĩ đến vấn đề, ngộ nhỡ tự chạy mất làm sao bây giờ? đến trường tìm? Cũng còn đơn giản. Nếu chạy về nhà………….. nghĩ mình từng cố gắng muốn cha mẹ chán ghét việc này, có phần………bó tay?

      Nhất định là bó tay.

      Mấy từ kỳ lạ này nhảy ra trong đầu, làm tự giễu cười cười.

      Lấy thẻ phòng ra, quẹt thẻ.

      luc đẩy cửa phòng ra, nhìn thấy nhàn rỗi, chống cằm, đung đưa trước máy tính của . Quần áo giường chân giường biến mất, đồng được chồng lên rồi, thành đống.

      Tốt lắm, thoạt nhìn…….tình trạng này rất tốt.

      lướt qua màn hình máy tính, phát là trang mạng, cũng nhìn nhiều nữa.

      về rồi?” quay đầu lại, cười xinh, rất ngượng ngùng.

      Tốt lắm, thoạt nhìn cảm xúc cũng tồi.

      đem đống bịch, hộp giấy màu hồng, đỏ, xanh nhạt………còn có các màu sắc vừa nhìn thích treo lên song cửa sổ, trầm mặc, qua, xoay người, ôm lấy lưng và chân của , bế lên.

      Sau đó đổi lại, chính mình ngồi ghế.

      Lúc ngồi đùi , cánh tay lập tức vòng lên cổ ………..

      “Tâm tình tốt lắm, ở Tam Á cãi nhau với đồng đội cũ trận, thiếu chút nữa đánh nhau.”

      “Vâng………” cảm thấy tư thế này hơi bất tiện, điều chỉnh chút, vòng chân qua đùi .

      nhíu mi, loại tư thế này………….”Ở triển lãm nghe người ta em phải tham gia COS, cũng rất dễ chịu.” Dù sao cái loại trang phục COS này cũng rất hở hang, dáng người lại tốt như vậy, thích hợp làm đại diện.

      “Ừ…….” Ánh mắt lóe lên, “ ghen.”

      ………….

      Anhc ảm thấy đúng lắm.

      Loại cảm giác này…………

      nhanh chóng tìm trong phòng vài đồ vật chứng minh phỏng đoán của mình là đúng, sau đó thành công tìm thấy trong thùng rác hai lon bia. Thân thể bé kia muốn kín kẽ dựa sát vào người , muốn trốn rồi, nhưng còn chỗ nào nữa…..

      Bình tĩnh, Hàn Thương Ngôn.

      Bình tĩnh.

      Tốt lắm, tránh ngực , cố gắng tránh .

      Môi mềm mại, ngây ngô, còn có đôi tay bé kia, ở cổ cùng xương quai xanh của cọ xát, thuận tiện giọng than thở: “Em…. rành lắm, lên mạng tìm………..”

      Lúc Gun dùng vài giây, nhận thức ràng ý tứ ngấm ngầm của câu này, quét mắt qua màn hình máy tính.

      Mẹ kiếp!

      nhắm mắt lại.

      Giây tiếp theo, liền cảm giác được hơi ấm đặt ở mắt nhắm chặt của mình.

      Mỗi bên chạm cái, sau đó là mũi……..

      vẫn nhúc nhích, cố gắng làm cho mình phát sinh quá nhiều cảm giác, nhưng lại thể tỏ ra tránh né quá ràng, đau lòng…………Lần này tuyệt đối thể làm càn, ít nhất phải đợi tới lúc xác định, hoặc là….đính hôn đàng hoàng rồi hãy sau.

      “Hàn Thương Ngôn, là lần đầu tiên sao?”

      ………. muốn trả lời.

      Nhưng nghĩ lại thấy sau khi uống rượu vẫn có thể nhớ ràng mọi chuyện, vẫ nên trả lời tốt hơn.

      Vì thế bất đắc dĩ, giọng rất thấp “Ừ” tiếng.

      Bởi vì câu này mà ngây ngô nở nụ cười, bập môi hôn ngụm: “Của em.”

      ……….

      Ngây ngô cười xong, cũng rất nhanh chóng tiến công chiếm đóng, muốn cởi áo ra.

      Gun hít hơi sâu, lấy khuỷu tay chặn áo của mình lại, cho kéo ra, kết quả vạt áo bị vén lên, tay bé của liền trực tiếp sờ lên, nhéo nhéo, vân vê: “Thoải mái ?

      Mẹ kiếp.

      muốn chạy trốn rồi.

      thể đẩy ra, đẩy ra rồi lại khóc mất, phải mau chóng nghĩ biện pháp, nghĩ ra cách gì đó hấp dẫn lực chú ý của . mở mắt ra, muốn nhanh chóng tìm kiếm đối sách, làm quyết đoán, thoát khỏi cảnh túng quẫn này, nghĩ tới lúc trợn mắt đó, nhìn thấy ngoan ngoãn cúi đầu, nghiêm túc cởi bỏ áo sơ mi có con bướm ngực của mình ra, tiếp tục cởi nút thắt.

      Ngay lúc đó gần như đồng thời nắm lấy tay , ách tiếng muốn ngăn lại: “Đừng náo loạn.”

      Trong nháy mắt nắm lấy tay đó, đầu ngón tay cũng đụng phải chỗ nên đụng, trầm mặc, áp chế, để chính mình rơi vào mê hồn trận của , lại mịt mờ, mơ hồ tự hỏi, có phải trình tự có vấn đề hay .

      Ý, đúng rồi, mạng tiến công chiếm đóng có cởi quần áo…………

      gật đầu, mặt đỏ bừng, lại ôm lấy thắt lưng , có chút yên chất vấn : “Cái đó……..giống như gãy chân vậy hả? Hay là đau giống như gãy xương?”

      ………….

      Hỏi ra thành lời rồi, nhàng tan vào khí.

      ………….

      Hương thơm trê người rất mê người, muốn chôn mặt sâu trong làn tóc , sau cái cổ nho kia, chỗ mềm mại nhất, thơm nhất, muốn lưu lại nhất. Nghĩ như vậy, cũng phải dựa gần vào chỗ thuộc về .

      Thuận tiện nhắc nhở chính mình, dừng lại, tất cả phải dừng ở đây………….

      Tiếng tim đập càng lúc càng lớn, nặng trĩu, buồn bực tới mức phát đau.

      “Hàn Thương Ngôn,” ngửa đầu, bị hôn đến ngứa rồi, “Em thích .”

      Thích đến nội hận ngày có hai mươi lăm tiếng muốn ở cùng .

      Liền dính vào , nhìn tức giận, nhìn cười, nhìn nóng nảy, nhìn làm việc………….

      nghe , hương vị thuộc về riêng , dùng thanh khó có thể nghe thấy, trả lời : “Nghe thấy rồi.”

      là của em, sớm hay muộn gì cũng là của em, đừng nôn nóng như thế………..em còn .

      Lời vào trong tim, nên lời. Những lời như thế này, cả đời cũng thể ra.

      Nhưng từng nghĩ qua rất nhiều lần, mấy đêm ở Tam Á, lúc nhìn mấy tên tiểu tử huấn luyện, lúc nhàm chán tham gia hoạt động giao lưu, thậm chí cả lúc ăn sáng, trước lúc lên đường đến sân bay, còn có lúc đứng phía xa trong triển lãm xem ký tên đến nửa giờ, liên tục chuyển động cổ tay, tiếp tục vùi đầu khổ sở ký………..

      “Đúng nha………….” còn rất muốn tấn công, ở bên trong áo vuốt vuốt, có chút xấu hổ, quan tâm hỏi câu, “ có muốn tấn công trước ?”

      ………….

      ………….

      ………….

      “………….. cần thiết.”

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 43: ĐẠI LỪA DỐI?

      cảm thấy nên cho biết chút

      Loại chuyện này đối với đàn ông mà …………là vô tự thông.

      Nhất là đàn ông trưởng thành.

      Đầu lưỡi đảo quanh tai cái, cắn xuống, xương mềm, chuyển động giữa răng của .

      dòng điện chạy qua cơ thể , ngay cả đầu ngón chân cũng mềm nhũn ra rồi.

      “Đây là bản năng, biết chưa?”Giọng của như nhàng cọ sát.

      Chậm chạp, hạ xuống chút, kề sát vào………….

      Chân kẹp lấy thắt lưng , ngừng xê dịch vị trí. Dựa sát vào, lại xích ra xa, cũng biết là có thoải mái hay , xương cốt cũng muốn gãy luôn rồi……….

      A………ngồi phải chỗ đó rồi (⊙o⊙). . . . . .

      bắt đầu lờ mờ rồi……………

      Chớp mắt cái, cơ thể của liền căng thẳng, cằm đặt lên vai , vòng tay ôm lấy chân , ôm đứng dậy.

      Uống rượu vào là lại nóng nảy, muốn cái gì là đòi cho bằng được, nhưng cũng ràng lắm, biết rút cục là muốn cái gì.

      Hành vi thân mật thể xác này, quá trình cũng có đơn giản như mấy câu chữ miêu tả….

      bị ôm lấy, ném lên giường.

      “Giờ ngủ .”

      (⊙o⊙). . . . . .

      tức giận, cũng chia tay, nghe hiểu chưa? Ngủ !”

      Chăn trùm lên, từ đầu đến chân đều bị che phủ.

      tiếp tục (⊙o⊙). . . . . .

      Vì thế, nhóm đội viên K&K vừa đến Tam Á tham gia hoạt động, liền nhìn thấy Lão đại từ ký túc xá ra, hung hăng đánh lên cửa. Mọi người 0.0……………..Nhìn thấy quần, đai lưng, áo của Lão đại toàn là nếp nhăn…………

      Ách, ngay cả tình của chị dâu cũng thể làm Lão đại vừa thất đại ở Tam Á trở về bình tĩnh sao?

      ********************************

      Tỉnh lại lần nữa, trời tối thui.

      Đồng Niên ở giường sờ tới sờ lui, muốn tìm điện thoại xem mấy giờ rồi, tiện thể cố gắng nhớ lại xem sao mình lại ngủ ở chỗ này, sau đó………….hoảng hốt ngồi dậy, còn ôm chăn, nghĩ đến chuyện bỏ chạy.

      Lúc này, mới nhìn vào trong bóng tối, thấy dựa vào ghế bên cạnh giường nghỉ ngơi.

      …………………..

      dám lên tiếng.

      Nhanh chóng cài lại cúc áo, nơ con bướm của mình.

      Sau đó, tay chân nhàng leo xuống giường, chân đất, tìm giày.

      “Tỉnh rồi?” Mắt còn chưa mở, liền hỏi câu như vậy.

      “Vâng…….” dám nhiều.

      là đáng sợ……..

      Thiệt tình………….

      làm gì cũng đáng sợ……………

      đáng sợ……………

      Gun thở dài hơi: “Mẹ em gọi cho em bốn mươi bảy cuộc.”

      “A?” Đầu vẫn chưa quay qua đây.

      có nhận.” Nếu nhận, khẳng định bị chém chết.

      “Ừ…………….” đờ đẫn gật đầu.

      “Nhưng mà em nhận.”

      “Hả?”

      Gun lấy điện thoại đưa cho , muốn giúp nhớ lại, bọn họ cái gì, mới dẫn đến việc mẹ gọi tới bốn mươi bảy cuộc điện thoại. Say rượu vẫn còn nhớ được, nhưng say rượu làm ngủ say hơn………… suy nghĩ nửa ngày, rốt cụ cũng tìm được chút ý thức, hình như: “, ngủ ở chỗ của ……….”

      Dùng từ……..cũng thuần khiết quá mà………

      biết ngay ————–

      Gun nâng cằm, chỉ về phía toilet: “ rửa mặt, đưa em về.”

      Đồng Niên ngoan ngoãn xuống giường, giày, tiến vào toilet. Gun bật đèn, chuyển động tại chỗ vòng, chọn ra vài cái áo sơ mi trông đứng đắn, mặc vào, rồi thay quần dài…….

      Thay từ đầu đến chân.

      Chờ tới lúc Đồng Niên ra, nhìn thấy đứng quay lưng về phía mình, nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, mặc áo sơ mi, còn chưa cài hết cúc áo…………..Hả? thay quần áo rồi sao?

      quay đầu lại, nhìn .

      Vẻ mặt lạnh nhạt cài từng cái cúc áo.

      Đồng Niên cắn môi.

      Hóa ra thói quen của là cài từ dưới lên ……….thế mà cài nhầm à?

      Ách……….được rồi, chắc là nhầm.

      Cài đến nút thứ hai, rồi nút đầu tiên, nhầm.

      Sau đó, là cổ tay áo……….

      nhìn đến nỗi mặt cũng đỏ lên, cúi đầu, tìm thấy giày của mình dưới chân giường, vào, đeo ba lô lên. Đỏ mặt đứng tại chỗ, hạ ánh mắt xuống, vẫn là nhịn được lại liếc vài cái………….Lần đầu tiên thấy mặc áo sơ mi.

      Màu đen, đẹp.

      lấy áo khoác, cầm lấy chìa khóa xe với điện thoại, tới, vuốt tóc : “Đây phải là vòng cổ sao? Sao lại đeo tay?” Từ lúc đưa về đây, tình cảnh hỗn loạn, cũng chưa chú ý đến cổ tay có quấn mấy cái thứ này.

      Hả? Nhờ nhắc, mới nhớ tới cái vòng cổ tay: “Cái này a? Dài quá, đeo cổ kỳ lắm, đeo tay hợp hơn, đủ bốn vòng.” Đây là món quà đầu tiên mà tặng .

      Vì muốn đeo cho xem, trước triển lãm hôm nay vẫn còn cất riêng ở nhà.

      tiếng: “Thích ?”

      “Ừ.” Mặc dù hơi dài……

      Gun thực ra cũng quên, nhìn tới cái vòng mới nhớ tới tổn thất năm nay của mình.

      Về cơ bản cũng biết ai từng đeo qua cái vòng cổ lỗi thời này, làm cho tiền gửi ngân hàng hai năm nay của hết sạch, toàn bộ chuyển hết qua sổ nợ của dì. K&K Trung Quốc cũng vừa mới bắt đầu hoạt động, thiếu vốn, may mắn là doanh thu toàn cầu có lời, chứ ngay cả cái quần cũng mất luôn rồi…..

      Chính là vì cái vòng này, làm cho nếm được mùi vị phiêu bạt ở Trung Quốc, đoạn tuyệt quan hệ với người nhà………..

      Phải tiết kiệm mà sống qua ngày.

      Có điều nhìn bộ dáng của bây giờ, hình như phải dối, chắc là trời sinh thích mấy cái đồ lấp lánh này.

      cũng quan tâm đến cái vòng nữa, đưa rời khỏi trụ sở của K&K, lái xe thẳng đến nhà .

      đường, bảo Đồng Niên gọi điện thoại cho bố mẹ, muốn cùng mình về nhà giải thích. Đồng Niên nghe lời làm theo, sau khi cúp điện thoại, có chút yên ————

      Hình như bố mẹ thích lắm, …………. tốt sao?

      Sao trong điện thoại lại hỏi, phải chia tay rồi à? Rồi mấy câu đại loại như sao lại chưa chia tay……..

      Rất nhanh, đến nơi rồi.

      Dừng xe, rút chìa khóa, xuống xe.

      Hai người bộ, đến cửa nhà , Gun lấy điện thoại ra, để chế độ im lặng. Sau đó, ở hành lang yên tĩnh, với : “Tí nữa cái gì cái đó cũng là , hiểu chưa?”

      tiếng, bị làm cho căng thẳng……………

      lấy chìa khóa ra, mở cửa.

      Trong phòng khách, bố mẹ đều đứng lên, mẹ rất nhanh tới, còn chưa kịp thay giày bị kéo qua, thấp giọng : “ biết làm cho người ta lo lắng, phải chia tay rồi sao? Sao đột nhiên lại………..” Bố ho khan: “Niên Niên, lên lầu .”

      A?

      được……..

      cúi đầu, chịu .

      Nhỡ đâu lên lầu rồi, hai người lại làm ấy khó xử làm sao.

      Ở nhà bị ghét bỏ rồi, được hoan nghênh, hay bị khi dễ, ngay cả bạn bè cũng có, nếu ngay cả người nhà cũng bắt nạt ……….

      giọng : Mọi người muốn gì, con cũng muốn nghe, chen lời.”

      CHuyện này chung quy cũng là chuyện của , bố mẹ nhìn thấy bộ dáng kiên trì muốn nghe của , cũng ngầm đồng ý.

      “Tiểu Hàn à,” bố ngữ khí ôn hòa, “ cần thay giày đâu, cứ qua đây ngồi , rồi chúng ta chuyện.”

      đem chìa khóa xe nhét vào túi quần, vẻ mặt nghiêm túc qua: “ ngại quá, đáng ra cháu phải trước mới đúng, mời chú cùng ngồi.”

      cũng được.

      Bố mẹ liếc nhau, dù sao cũng phải trải qua trình tự này.

      Trước phải thăm dò tình huống, nhìn xem thái độ của hai người, dù sao cũng ở cùng chỗ chưa bao lâu, công việc của hai người, quan hệ trong cuộc sống, tuổi tác cũng kém khá nhiều, tóm lại là bền được. Nhưng tốt nhất, tối nay tỏ thái độ cho ràng, thể chống đỡ nổi nữa rồi, hai người mới cùng chỗ chưa bao lâu mà ngủ cùng nhau……..Con trai lớn nhà Hàn gia như thế này tùy tiện.

      thấy hai vị trưởng bối ngồi xuống rồi, lúc này mới ngồi lên sô pha.

      Chỗ ngồi, vừa hay đối diện bọn họ.

      Sau khi trầm mặc hơn mười giây, hai tay đan vào nhau, đặt đùi, tư thế ngồi rất nặng nề, nhìn qua là thấy bụng đầy tâm , bộ dáng có rất nhiều lời muốn .

      khí trong phòng khách như đóng băng.

      “Chuyện của cháu với Niên Niên, hình như chú với dì hiểu lầm rồi,” giọng của trầm ổn, lại bình tĩnh, “Đại khái………..Năm kia, lúc cháu mới về nước phát triển câu lạc bộ, ở triển lãm gặp được ấy, gặp lần liền nhớ mãi quên.”

      ………………

      phải tết vừa rồi mới gặp được sao, là theo đuổi mà…………

      “Đáng tiếc, lúc đó người quá đông, gặp lại được,” cười khổ, “May mắn sao, năm nay cháu đưa câu lạc bộ Hàng Châu thi đấu, ấy tham gia triển lãm, lúc đó mới có cơ hội quen biết. , lúc đó cháu rất kích động. Chú với dì có thể cảm thấy cháu hơi làm quá lên, làm sao mà đàn ông ba mươi tuổi lại như mấy tên tiểu tử. Nhưng hãy tin cháu, đây là .”

      …………..

      ràng là kích động, cũng để ý đến ……………

      “Niên Niên ấy………….ngay từ đầu cũng đồng ý tuổi tác của cháu, lớn hơn ấy tới mười tuổi. Cho nên bữa cơm tất niên tối hôm đó, vẫn là giấu diếm với mọi người, áy náy. Lúc ấy………….Niên Niên vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận cháu, cháu cũng dám tùy tiện đến nhà.”

      xong, tất cả rơi vào im lặng.

      Đồng Niên (⊙o⊙). . . . . .

      Bố mẹ cũng trầm mặc, vẫn nghe người ta con trai lớn Hàn gia chịu kết hôn, còn tưởng là do trong nhà nuông chiều thành hư, ham mê chơi đùa, ngờ tới……………vậy mà chưa từng đương? làm người ta bất ngờ.

      Mẹ vuốt tóc .

      Kỳ cũng nghĩ, đứa Hàn gia ngoại trừ tuổi hơn lớn, còn lại cũng có vấn đề gì.

      Giọng ngày càng thấp, thái độ cũng ngày càng thành khẩn: “Lúc trước, trong mắt cháu chỉ có nghiệp, chưa lập nghiệp được chưa lập gia đình. Nhưng từ khi gặp được Niên Niên, cái gì cũng còn quan trọng nữa.”

      tiếp tục (⊙o⊙). . . . . .

      “Lần này, cháu mang đội thi đấu, ấy bỗng nhiên chia tay, cháu thực suy sụp, liền gấp gáp trở về. Cho nên………..còn chuyện hôm nay, cháu đưa ấy về câu lạc bộ, là muốn cho ấy biết, nếu ấy vẫn chịu, cháu có thể đem cổ phần chuyển nhượng hết, hoàn toàn đổi nghề. Vì ấy, cháu sẵn sàng nguyện ý từ bỏ K&K do tay cháu lập nên.”

      hoàn toàn (⊙o⊙). . . . . . rút cục cái gì vậy………

      tới đây, cuối cùng cũng có dũng khí ngẩng mặt lên, nhìn bố mẹ : “ ấy còn , cháu đối với ấy mà , có thể là tạm thời thôi, nhưng ấy đối với cháu chính là người cháu muốn có nhất đời này. Cho nên, cháu đưa ấy về đây, tự ý đến nhà nhiều như vậy, chính là muốn cơ hội: Nếu ấy muốn chia tay, cháu hai lời, lập tức biến mất; nếu ấy vẫn chấp nhận cháu, cháu mong chú và dì yên tâm, cháu dùng cả đời để chăm sóc ấy.

      Tác giả có lời muốn : Gun thần nhà tôi cũng giống mấy nam chính khác, khụ khụ, ngay từ mấy khi rồi………

      Tốc độ rùa bò, nhưng mà sắp thi rồi, nên cũng làm được bao nhiêu ~~.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :