1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cá mực hấp mật ong - Mặc Bảo Phi Bảo (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 29: HÀN THƯƠNG NGÔN?

      “Theo tôi lên đây.” Giọng có chút kỳ quái.

      ra được đây là cảm giác gì, có chút lạnh nhạt, có chút ấm áp, lại hơi phiền toái, cũng hơi xúc động.

      cũng , cho nên, ừ tiếng, chạy lên cầu thang.

      biết có phải vì dáng cao chân dài hay , cầu thang từ tầng hai đến tầng ba, ràng so với cầu thang từ tầng đến tầng hai cao hơn ít, rất vất vả………Chờ đến lúc đỡ tay vịn, lên tới nơi, ánh mắt liền sáng tỏ.

      Căn bản là kết cấu gì.

      giống mấy phòng độc lập với phòng khách dưới lầu hai, lầu ba là gian mở, giường đôi lớn, kệ sách màu đen, mấy cái bàn với máy tính màu đen, sô pha màu xanh đậm, thảm cùng màu….

      Rèm cửa đều được kéo lên…….

      Trừ bỏ màu xanh còn lại toàn là màu đen, đây là…………phòng của .

      ngừng nhìn bốn phía, nhìn thấy mấy thứ kỳ kỳ quái quái gì đó, rất nhiều thứ cũng biết là cái gì, cảm giác như vừa vào gian khác.

      Cũng bật đèn……….chỉ có ánh sáng từ máy tính.

      Nhưng căn bản vẫn phân biệt được ngày hay đêm.

      tiện tay đem cái ly đặt lên bàn máy tính, lấy tay đem ghế xoay qua, đưa lưng về phía máy tính, ngồi xuống, đối mặt với , vẫy vẫy tay.

      tiếng trước, ngồi ở chỗ này nghe lén, nghe này ra đoạn dài như vậy.

      Đây là……….thanh xuân từng trải qua, nhiệt huyết cùng toàn bộ đam mê của , chưa có ai dám ở trước mặt nhắc lại. Hơn nữa mấy trang cá nhân hay trang web gì đó, cũng chưa từng xem, quá khứ chính là quá khứ, quan trọng chuyện người ta có còn nhớ cái tên Gun này hay .

      Người hùng khi đó giờ có câu lạc bộ vẻ vang nhất……….

      giờ còn là của ngày xưa nữa rồi.

      Nhưng mà, ai mà biết được, ngay cả cũng ràng, trong máu trào lên cảm xúc, cũng bởi vì câu của mà nhớ lại. Đây là………rất nhiều năm trước đây, lần đầu tiên dùng sáu mươi phút, nhớ tới quá khứ qua từng chút .

      trước mặt, chầm chậm tới, có chút lo lắng, do dự, còn cảm giác vui vẻ khó che dấu, đều thu vào trong mắt , dừng lại, cách bước xa.

      Ánh mắt , lần đầu tiên giống như đối với bạn cùng tuổi, còn chăm chú nhìn : “Ngoại trừ biết tôi tên Hàn Thương Ngôn, còn biết cái gì nữa?”

      sửng sốt, còn biết gì nữa chứ?

      Kỳ chỉ là mấy điều vụn vặt.

      Tư liệu về quá ít…………..

      ra biết tên với quốc tịch của , tất nhiên có cách để biết nhiều hơn, nhưng cũng dám làm như thế. Giống như lần trước nhìn lén chính minh thư của , làm cho rất thích, cho nên cũng biết có chừng mực, chỉ lên mạng sưu tầm tin tức về Gun. “Hết rồi….” thành trả lời, “Cũng chỉ xem qua phỏng vấn với trận đấu của .”

      trầm mặc ba giây.

      Sau đó, lại mở miệng:

      “Hàn Thương Ngôn, sinh ngày 14 tháng 2 năm 1986 ở Na Uy, năm 2004 đổi quốc tịch Trung Quốc, từng làm tuyển thủ, thứ hạng và thành tích đạt được mạng đều có, năm 2005 nghỉ thi đấu. Học lại mấy năm đại học, chuyên ngành thiết kế công nghiệp, sau khi tốt nghiệp thành lập K&K ở Mĩ, tôi là người đầu tư đầu tiên, cũng là trong những ông chủ của công ty. Năm 2013, sau khi thành lập K&K Trung Quốc, thường ở Trung Quốc.

      Như giới thiệu lại, Baidu baike cũng thể có tư liệu này.

      Liền từ trong miệng ra, từng câu ra, cho nghe.

      Giống như :

      Hoan nghênh đến với thế giới của tôi, Đồng Niên.

      xong, chậm rãi bóc viên kẹo, cho vào miệng, giọng ràng tổng kết: “Đây coi như chính thức tự giới thiệu, đừng xem tôi trở thành hùng như mạng viết, tôi phải như thế, hiểu chưa?”

      “Vâng.” gật đầu.

      ngoài đời so với mạng viết còn tốt hơn cả trăm lần. nghĩ.

      Đây là lần đầu tiên cùng người khác phái nhiều như vậy.

      Nhưng tất nhiên, bây giờ có chút thiếu kiên nhẫn.

      Hơn nữa tới đây, vẫn hiểu ý , tuy rằng …… vẫn nghe…………

      *cho em thêm mấy cái não em cũng chả hiểu cái quỷ quái gì :)))))))))))))))))))))))*

      “Tôi cũng quân tử gì, tính tình rất kém cỏi, phong độ thân sĩ đều có, thích lãng mạn, ngay cả thời gian hẹn hò cũng có. Cả cuộc sống của tôi đều là K&K, là đội viên của tôi, rất đơn điệu, giải trí, du lịch, nghỉ phép, càng rất chán ghét xã giao, thậm chí ngay cả ngày nghỉ, ngày lễ, nghỉ đông đếu có.”

      đáng thương…………. nghĩ.

      Bỗng nhiên, bốn phía an tĩnh.

      Hình như, lời muốn đều xong rồi.

      vẫn mơ hồ.

      “Cho nên, cho em thêm cơ hội nữa, còn muốn chia tay ?”

      0.0? *shock chưa :3*

      Hả?!

      mở to hai mắt.

      Hoàn toàn biết như thế nào.

      Bang bang bang……..

      Bang bang bang……..

      Tim đập càng lúc càng nhanh, cả người đều chìm trong kinh hỉ, ngây dại.

      “Vẫn muốn? Hay là muốn? lại mở miệng.

      “…………”

      “Chưa nghĩ ra câu trả lời?”

      “…………”

      “Còn lo lắng sao?”

      gắt gao lấy tay nhéo lưng mình, nhéo đến mức phát đau.

      muốn……..” Sợ nghe thấy, lại giọng lặp lại, “ muốn.”

      Đây là lần đầu tiên từ tới lớn, tốn nhiều thời gian cùng sức lực như vậy, muốn thấu hiểu người, muốn đuổi theo bước chân , dù cái đổi lại được chỉ là quay đầu nhìn cái.

      muốn chia tay………….

      Cũng muốn sau hôm nay, được nhìn thấy nữa.

      Gun tiếp tục ăn kẹo, cũng tiếp tục chuyện.

      Cả căn phòng lại rơi vào im lặng quỷ dị.

      như chờ đợi đáp án, xoắn xoắn hai tay phía sau lưng vặn bẻ tới lúc phát đau. Cho đến khi, trong nháy mắt phía mũi cảm thấy ấm áp, vậy mà đưa tay ra, nhéo mũi : “Vậy chia tay nữa.”

      ……………….

      Vậy là…………..

      cần chia tay nữa sao?

      vẫn còn có chút chưa xác định được, ngẩng đầu, muốn thấy ánh mắt .

      Đáng tiếc xoay ghế lại, đối mặt với máy tính, tay mở hòm thư, tay nhìn số điện thoại màn hình, kết nối với hội nghị.

      Sau loạt thanh tiếp đón, ném ra câu: “Mọi người tiếp tục, tôi nghe.”

      Mọi người Ok vài câu, bắt đầu dùng tiếng , tới dự toán ngân sách của bốn máy chủ toàn cầu thi đấu: ” Mĩ lấy StarCraft 2 là hạng mục liên minh câu lạc bộ chính tuyên bố thay thế cho Mật thất gió lốc……….”

      quay lại, tiếp tục nhìn , hình như là muốn tiếp túc đề tài lúc nãy.

      Nhưng mà cái gì vẫn chưa .

      Đồng Niên bị nhìn đến đỏ mặt, giọng thào: “Vậy………. họp, em xuống………”

      vươn tay, kéo về phía mình, lúc chân tay còn luống cuống, đem ấn ngồi đùi phải của mình.

      Lúc tay đặt lên sau gáy , thậm chí có thể cảm giác, thân thể hơi run.

      “Có muốn…….cho em uống chút rượu ?” Giọng của ma mị gần sát .

      nhúc nhích, cả lưng đều cứng đờ.

      Vẫn là hương kẹo trái cây, ở thân thể , chắc là loại nước hoa, ngọt đến mê người. Ký ức đêm hôm đó từ chỗ sâu nhất trong cơ thể chậm rãi thức tỉnh…..

      Xao động, khao khát….

      Chưa từng thử qua, muốn thử….

      Gian phòng mờ tối.

      thanh làm nền trong điện thoại rất phấn khích, tới trận dự tuyển toàn cầu sắp bắt đầu.

      lại nhắm mắt, chóp mũi của từ trán xuống, im lìm, tiếng động, lướt qua mũi , đường xuống thẳng phía dưới, cho đến khi tới được chỗ đó…..

      “Đồng Niên.” Giọng oa oa.

      nho dạ.

      “Muốn………hôn môi ?”
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      Tôm Thỏ, dhttinbeibe thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 30: Hàn Thương Ngôn ( ̄3)(ε ̄)!

      Lặng yên tiếng động.

      Mũi cọ sát dưới môi : " muốn?"

      giữ chặt váy của mình, nhắm chặt mắt, khẩn trương đến nỗi dám thở mạnh.

      cười, trầm tĩnh tiếp tục cúi xuống, theo mùi hương ngọt ngào, lướt qua cằm của , sau đó là cổ.

      Trượt xuống nữa, là cổ, sau đó...

      , đó là đường cong tuyệt đẹp,

      Xương quai xanh.

      Đến chỗ này, môi hôn lên, nóng bỏng, chính là làn da của , rất mềm mại, từ từ ma sát... Rồi lại lên, đến mái tóc dài của , thào: "Ừm..." giọng thầm, "Ở đây rất thơm..."

      trong ngực mềm nhũn, bị ôm vào lòng như đứa trẻ.

      chút cũng dám động đậy.

      tiếng cũng dám ra...

      "Hai đại liên minh hợp tác sát nhập lại, thống nhất rồi, dù sao EFK cũng đáng thương, trực tiếp giải tán cũng bởi vì thể hợp tác với ai..." Giọng của Navi trong điện thoại, cảm thấy có chút kì quái, dường như nhận ra điều gì đó.

      "Cá lớn nuốt cá bé, chẳng có gì đáng thương." chút để ý, vẫn dùng tiếng đáp lại hội nghị qua điện thoại.

      "Lão đại... Em hiểu được tiếng Trung đâu..." Trong điện thoại, thủ lĩnh câu lạc bộ ở Đài Loan ràng sụp đổ rồi, mang theo giọng nghẹn ngào, "Chỉ là lão đại à, tin em , em cái gì cũng nghe thấy, à, à, vậy em cúp máy đây!"

      Tút tút tút... người thoát ra.

      Mấy người ở châu Âu, châu Mỹ kia thảo luận với khí thế ngất trời, cũng hơi khó hiểu, nhao nhao hỏi bằng tiếng xem ai thoát ra rồi? Người nào cúp máy vậy? sợ lão đại trừng phạt thẳng thừng à...

      Cuối cùng, Navi cũng tiếng Trung, nhịn được giọng oán trách: "Mẹ nó, Hàn Thương Ngôn, cậu đừng quên tôi hiểu được tiếng Trung đó! Cậu kiềm chế lại chút !" cười xuy tiếng, buông Đồng Niên ra, duỗi cánh tay, lười biếng tiếng : " ngại quá, là lỗi của tôi, bạn ở đây giận dỗi chút, trước tiên phải dỗ dành ấy, nửa tiếng nữa chúng ta tiếp tục họp."

      Mọi người kinh hãi, kịp chúc mừng lão đại có bạn , điện thoại bị ngắt rồi.

      Gian phòng lại trở về yên tĩnh.

      Đồng Niên cũng ngơ ngác, thể tin vậy mà... để chế độ yên lặng...

      Nhưng vẫn bị ôm, như xoay nửa vòng, cảm giác cánh tay buông mình ra, tiếng gõ bàn phím vang lên.

      Hả?

      ...hôn sao?

      chậm rãi mở mắt, nhìn gương mắt ở khoảng cách gần, cứ như vậy bỏ rơi , hướng về màn hình máy tính, rất chăm chú? quay đầu nhìn, nhận ra màn hình máy tính ngừng xuất loạt hàng chữ tiếng .

      Gửi thư?

      "Chờ gửi bức thư này xong nhé." .

      ...

      ...

      Giải quyết xong.

      Gõ chữ Gn, nhấn gửi .

      Gun lại chuyển tầm mắt về phía , nhìn lông mi khẽ run run, đột nhiên cảm thấy rất hay, ngón tay chạm vào: "Mi mắt em rất dài."

      ... Ngón tay theo lông mi trượt xuống, chạm vào mặt : "Vừa rồi chúng ta tới đâu rồi?"

      Đâu có gì...

      Chỉ là làm...

      Mặt đỏ bừng, cơ thể run lên, cọ sát đùi , căn bản biết mình vô ý đụng phải thứ gì: " có... gì cả."

      "Hử?" Tiếng cười của đè nén trong cổ họng, "Mà nhớ ra rồi, làm sao bây giờ?"

      ... ở khoảng cách gần như vậy mà đùa giỡn , hơi thở cũng phả mặt , họ lại trở về chủ đề này. Thậm chí lại khép mắt hờ, chờ, chờ ôm trong lòng, từ từ hôn xuống. giây hai giây... Thời gian cứ từ từ trôi, sao cử động cũng có?

      Vậy là... hôn nữa sao?

      khẽ mở mắt ra nhìn .

      Trong căn phòng mờ tối, chỉ có cặp mắt kia sáng nhất nhìn . Đúng, chỉ nhìn , giống như là nhìn đồ vật mới mẻ, bỗng nhiên xuất hiển trong cuộc đời, như thể chưa xác định được, chưa quen thuộc.

      hối hận rồi ư?

      Cảm giác khóc ngày hôm qua vẫn còn, giống như câu của , bỗng nhiên đổi ý, liền thấy được nữa. chắc chắn, an toàn, toàn bộ mọi thứ đều như rơi xuống...

      nắm lấy vạt áo ngắn tay của .

      Dùng toàn bộ dũng khí, lại gần, mới chạm vào chút, liền tránh ra. Đồng Niên ngây ngốc, trong chốc lát khóe mắt đỏ lên, giống như phỏng đoán đáng sợ nhất, hối hận rồi sao?

      Đừng khóc, đừng khóc mà, mau trở lại, nước mắt mau vào trong ... Gương mặt chợt lại gần và hôn .

      kinh ngạc, chớp chớp mắt, rồi chầm chậm nhắm mắt lại.
      dien.dan.lequydon
      ...

      trong lòng nín thở, cảm giác thân thể người run lên, quần áo cũng bị kéo xộc xệch. Tất cả đều rất chân thực, cảm xúc, khứu giác, dưới lòng bàn tay , đều rất chân thực...

      Vốn dĩ còn rất xa lạ, thậm chí ngoài trừ biết tên này ra, bao nhiêu tuổi, học vấn của , đều còn quan trọng nữa, "Ở bên cạnh " cũng là bởi vì đêm đó quá mức rồi, muốn chịu trách nhiệm, thử xem thích hợp có người bạn hay ... Nhưng khi môi chạm vào , đầu lưỡi thuận theo, mặc cho mình dò xét, thưởng thức.

      bỡ ngỡ làm kích thích giác quan , khiến cách nào dừng lại.

      Vậy nên... tình là gì...

      Là thế này sao?

      Muốn,

      Cả người đều trở thành của mình, dù bằng mọi cách...

      nhắm mắt lại, rồi buông ra.

      Đứa trẻ này liều mạng thở hổn hển, tựa vào vai , hơi thở ra xâm nhập vào da tay của , ẩm ướt, nóng ran. cúi đầu, hôn lên tai , ôm chặt: "Em ra ngoài ..."

      Hô hấp Đồng Niên trở nên hỗn loạn, ánh mắt rầu rĩ nhìn ...

      Cảm giác sau lưng bị vỗ vỗ.

      Lúc này mới thức tỉnh, bên tai đỏ bừng, dám lên tiếng, liền chạy xuống lầu. Cầu thang thực rất cao, nên thể chạy nhanh được, nên lảo đảo xuống đến tầng hai, dựa vào tường, vội vàng che mặt.

      Trời ạ...

      Trời ạ...

      Đôi môi vẫn còn tê dại.

      Đồng Niên tự chủ cắn môi mình, muốn kiềm chế cảm giác này, lại nếm được vị kẹo ngọt.

      Thình thịch, cả người nóng ran lên.

      Sau đó, Dt định lên lầu gọi mọi người xuống ăn cơm, liền nhìn thấy Đồng Niên đứng ở khúc quanh cầu thang, dậm chân che mặt. Ngẩng đầu lên nhìn thấy cậu ta, tựa như vừa nhìn thấy quỷ, a lên tiếng, rồi vội vã chạy xuống tầng ... Dt khó hiểu, đưa mắt nhìn lên tầng ba.
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      Tôm Thỏ, dhttinbeibe thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 31: CA CƠ?

      Cơm tối xong xuôi, Gun mới từ lầu xuống, nhìn thấy Đồng Niên ngồi bên cạnh ông nội, cầm dao gọt táo. Bạn nhìn thấy cảnh người lần đầu tiên học cách gọt táo bao giờ chưa? Chính là như thế này, cả vỏ với táo đều bị dao gọt xuống, kết quả cực kỳ khó coi.

      Dt chán muốn chết, nhìn thấy tivi thời gian phát kịch hoàng mai.

      Từ lúc ông cụ tới, căn nhà như được trở về thời dân quốc khói lửa, tivi mỗi ngày đều phát hí khúc, cậu nghe là đau đầu.

      qua, đĩnh đạc ngồi xuống, bắt chéo chân lên, ý bào đưa dao gọt trái cây cho mình.

      Sau đó lại cầm quả táo, lưu loát dứt khoát gọt vòng vỏ xuống, cắt thành tám miếng, khoét hạt , toàn bộ quá trình ngón tay cũng chưa đụng tới thịt quả, liền để từng miếng vào trong dĩa, đẩy sang phía già trẻ ngồi.

      đẹp trai…

      Đồng Niên gấp rút lấy cây tăm, cắm vào miếng, đưa cho ông cụ.

      “Tay còn chưa rửa, tự mà ăn .” Ông cụ ghét bỏ nhìn .

      hé răng, trực tiếp lấy miếng, cho vào miệng.

      Đồng Niên cũng theo ăn, tỏ thái độ em chê , nhất quyết chê.

      ăn, chợt nghe ông nội hỏi: “Niên Niên à, hôm đó nghe bố mẹ con , con thích ca hát, ở mạng cũng rất nổi tiếng, có rất nhiều fan phải ?” ngượng ngùng nhìn mắt Gun: “ có nhiều………”

      Ông nội lại cười tủm tỉm nhìn : “Hát cái gì vậy?”

      “Hát…..đa số là nhạc anime, còn có nhạc Nhật.”

      “À, nhạc Nhật nghe hay,” ông nội cảm khái, “Có biết hát Trí Thủy Uy Hổ Sơn ?”

      “……..” ngượng ngùng lắc đầu.

      “Ông nội con lúc trước hay nghe nhạc đỏ, con có nghe qua chưa?”

      “Dạ có nghe qua, nghe rất nhiều lần,” hô, may mắn có nghe qua, rút cục tìm được đề tài chung, “Lúc ông nội con còn sống, cũng thường ở nhà con mở, khi đó ở nhà con cũng vậy, mỗi ngày dậy là diễn.”

      Ông nội càng cao hứng, cảm thấy được tên Hàn Thương Ngôn đời này có thứ gì tốt, chuyện tốt duy nhất làm được là tìm được vợ nhu thuận như vậy. Vì thế ông cụ cười ha hả, vung tay lên: “Hát cho ông nội nghe đoạn.”

      ………….

      Gun và Dt cùng lúc, ngẩng đầu.

      Nhìn về phía tự đào hố to……….

      **************************

      Suốt nửa giờ đường về nhà, Đồng Niên đều chỉ ngồi ôm túi xách của mình, cắn chặt môi dưới, nửa lời cũng dám . Ai mà biết được cảm giác khi hát trước mặt người mình thích nhất nó như thế nào, là lần đầu tiên hát….. Hơn nữa hát được giữa chừng, Dt trực tiếp cười tràng, biểu tình mặt Gun cũng muôn màu muôn vẻ.

      Vì thế,

      Kết quả là, từ lúc hát xong tới giờ, bây giờ sắp về đến nhà, cũng dám chuyện với chữ.

      Gun đánh tay lái, tiến vào tiểu khu, ở dưới bóng râm cách dưới lầu nhà năm mươi mét, dừng xe.

      Chỗ này có thể đảm bảo bọn họ bị người khác vây xem, cũng rất thuận tiện để bị bố mẹ nhìn ra thấy, cũng có thể nhìn vào nhà an toàn, vị trí tốt.

      Tắt máy.

      Nhất thời yên tĩnh.

      cuối tuần sau về.” Tuy rằng quen việc báo cáo lịch trình của mình, nhưng chuyện đơn giản này, làm được cũng nên làm.

      “Vâng.” đáp tiếng.

      “Số chuyến bay cho em biết, cần đón.”

      “Vâng.” tiếp tục gật đầu.

      Nhưng hằng ngày được thấy , lại vẫn còn chìm đắm trong tình huống ngượng ngùng lúc nãy, trong lòng thầm máu………Cảm giác cổ tay bị nắm lấy, đem mình kéo qua, ngang qua chỗ tay vịn điều khiển, cho nên dùng lực, ý bảo tự mình vươn qua.

      Hả? thấy cho ghế ngả ra sau.

      Chỗ ngồi rất sát, lại nghe được đầu xe hướng vào, chỉ có từ đuôi xe mới thấy được đèn xe phía xa xa, xẹt ngang qua.

      cúi đầu, nhàng qua tay vịn, được đỡ lấy thắt lưng, nghiêng người ngồi đùi . phần mười giây sau, môi bị cắn, vẫn suy nghĩ, biết Việt Quất và ông xã có thường xuyên………gần gũi bao nhiêu cũng đủ như thế này ……..

      Đương nhiên chỉ vài giây sau thắc mắc nữa.

      Lưng tê dại từng đợt, xiết chặt đầu gối, chân áp sát cửa xe, nhàng vặn vẹo. Lòng bàn tay vừa lúc đặt đùi , thoải mái tạm thời rời khỏi môi : “Trời rét lạnh, mặc váy làm gì?”

      lạnh………..” thấp giọng thào.

      lạnh?” xoay tay mở cửa xe, luồng gió lạnh tràn vào.

      đột nhiên run cầm cập.

      “Lạnh…..” thành .

      Đương nhiên biết suy tính trong đầu , lưu tình vạch trần: “Quần áo là để chống lạnh, muốn có mục đích khác, bằng đừng mặc.”

      A? đỏ mặt.

      Ngượng ngùng vặn vẹo thân mình…..

      Gun trước giờ luôn chuyện trực tiếp, cũng cảm thấy chuyện này cần phải quanh co lòng vòng làm gì, hơn nữa còn đối với người mang danh bạn đây. Đương nhiên đề tài này cũng được tiếp tục thảo luận thêm, bởi vì khi bắt đầu hiệp thứ hai, phát ……………..váy cũng rất tốt.

      *Đúng là cáo mà :v*

      Có điều chiều dài như thế này, cũng vẫn hơi nguy hiểm.

      Cho nên sớm dự định là nhìn vào hành lang, giờ biến thành tự mình đưa vào, đứng ở chỗ ngọn đèn và bóng đêm giao nhau, nhìn cẩn thận từng bước tạm biệt mình.

      Được , được theo đuổi, còn được đặt hi vọng về thủy chung, những thứ chỉ từng tồn tại giữa những đội viên chiến đội với nhau. Những cảm giác này càng mãnh liệt, khi mất càng đau khổ, phương diện tình cũng chưa có kinh nghiệm sâu sắc gì, nhưng trong việc sống chung giữa người với người, cũng nhận thức đầy đủ….

      xoay người, ra khỏi vùng ánh sáng, bước vào màn đêm.

      Phía sau, bỗng nhiên đôi tay bé vươn ra, ôm lấy thắt lưng : “Có bị dọa ,” giọng cười, có chút mừng thầm, lại lặng lẽ lui bước trở về, may mắn bị nhìn thấu, “Trở về sớm chút.”

      cúi đầu, nhìn thấy đôi tay bé của , hề mang theo tia dục vọng nào, vuốt ve chúng, xem như trả lời.

      “Em …….nhớ .” giọng .

      Tác giả có lời muốn : nụ hôn ngậm kẹo, hai nụ hôn trong xe ôm kiểu công chúa nhé.
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      dhttinbeibe thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 32: CA CƠ ⊙Ω⊙!

      Buổi chiều ngày hôm sau, ngày trong tứ đại manh nương giới náo loạn, Mật thất の Cá bơi có siêu nhiều fan não tàn, bỗng nhiên post ca khúc mới, tập thể fan liền bùng nổ.

      《 Renai Circulation 》! ! ! !

      Ba năm trước tròn mười sáu tuổi nhận phỏng vấn, lúc bị fan kêu gọi thúc giục phải hát bài hát này, chính miệng qua, chưa chưa có cảm giác, chưa chưa có cảm giác, rồi mới hát, rồi mới hát a a a.

      Trong vòng mười giây, weibo của bị fan điên cuồng tấn công….

      “[Tạm biệt] chút phòng bị, manh nương nhà ta liền bị gả rồi.”

      “[Tạm biệt][Tạm biệt][Tạm biệt][Tạm biệt] Sống thể .

      “[Tạm biệt] Ở Thượng Hải, gặp nhau ở tháp Kim Mậu.”

      “[Tạm biệt] Ở Đài Loan, trực tiếp tới tòa nhà 101, nhớ cùng nhau đếm ngược rồi nhảy.”

      “Người kia, ngươi ra đây lão tử đánh chết ngươi!!! Lão tử đặc biệt chờ, chờ ngươi chia tay!!!!”

      “[Tạm biệt] Lão tử từ hồi tiểu học nữ thần tình rồi.”

      “[Xà phòng] Tôi diệt cỏ.”

      “Tối nay chúng ta cùng nhau thất tình….”

      “[Nộ] Tiểu Cá Mực là của tôi của tôi của tôi!!!”

      “[Lệ] Người kia chắc chắn kiếp trước cứu thế giới……..”

      “[Tạm biệt] Người kia ra đây, lão tử cam đoan cắn chết ngươi.”

      ……………………

      97 ở sân bay chờ máy bay liền cười vang lên. đám đội viên ngồi trong sảnh chờ đều ngửa thân mình, mệt đến sống dở chết dở, nằm đủ mọi tư thế ghế, lúc này nghe được tiếng cười, lập tức cảm nhận được tình huống dị thường, nhảy dựng lên vây qua xem: “Cái gì thế cái gì thế?”

      “Weibo của chị dâu , Lão đại bị ném đá nha.” 97 nhếch miệng cười, biểu vui sướng khi người gặp họa.

      “Tên bài hát cũng tồi. Là ý gì?” demo ù ù cạc cạc.

      Grunt lấy điện thoại qua, quét mắt, lại trả lại: “Bài hát thể tình cảm chứ còn gì nữa, phải tối hôm qua Lão đại về nhà sao? Có khi tới giai đoạn ba rồi, cảm nhận được thế nào là tình rồi.” (1)

      Mọi người ngộ ra.

      Đặc biệt vậy sao! Ghen tị quá nha!!!!

      đám độc thân đau khổ….

      Gun cầm ly cà phê, vừa cúi đầu chơi bài tú lơ khơ, vừa qua hướng bên này, mọi người ánh mắt sáng quắc, tỏ vẻ sùng bái làm nhận ra. nâng mí mắt, mọi người lập tức trở về chỗ ngồi.

      Làm gì vậy?

      đưa tầm mắt dạo vòng, nhìn đến demo: “.”

      “A?” demo uể oải nghiêm mặt, sao lần nào cũng đặc biệt điểm tên lão tử, lão tử đến K&K là để giành huy chương vàng, phải chưa kịp giành ngỏm rồi chứ? “……..chị dâu thể tình , mọi người đều vui a.”

      Mọi người cúi đầu, thành kính……….mặc niệm cho demo.

      ************************************

      Hôm nay cũng lên trường.

      Chỉ là hậu tri hậu giác phát ra lúc mình làm giám thị bỏ mất, áy náy gọi điện thoại cho giáo sư, ngờ thầy giáo lại trực tiếp trả lời: “Nghe trong nhà em có trai với chú tới? có chuyện gấp phải đưa em ? sao, em cũng vất vả rồi, còn giúp thầy ra đề thi.”

      cực kỳ ngượng ngùng, giải thích hết lần này đến lần khác.

      Sau khi cúp điện thoại, hai tay cầm di động, cúi đầu nhắn tin Wechat cho : Meo, đến nơi chưa?

      Gn: Đến rồi.

      : [giơ móng lên] Buổi tối có thể gọi video cho ?

      Gn: …………..

      : ……….chỉ xem chút thôi được ?

      Gn: …………..

      : Nhắn Wechat cũng được vậy……….Nếu tín hiệu tốt, QQ được ? có QQ ?

      Gn: Buổi tối sau.

      : Ừ ~ Em chờ .

      Đồng Niên quả thực rất mãn nguyện, cả ngày vẫn chìm đắm trong cảm giác ngượng ngùng. Hơn mười giờ tối, rút cục mới dám lên Weibo, nhìn số nhắn lại. Cả người như chìm trong hũ mật, hận thể làm cho toàn bộ thế giới biết tốt, tuyệt như thế nào…..Tóm lại chính là người đàn ông vô địch thiên hạ. [Che mặt.]

      lấy bút ra, cũng quản đống tin nhắn phẫn nộ ngút trời mạng với mấy ngàn người chiếm nóc nhà Kinh Mậu, bắt đầu nằm sấp bàn, im lặng ghi sổ tay. Bức tranh các nhân vật hoạt hình đáng , từng câu từng câu nhớ lại xem hai người những gì, làm những gì, cho tới khi………..vẽ hai con người ôm nhau trong chiếc xe hoạt hình, rút cục đụng mạnh trán xuống bàn.

      Rất………….

      Nhịn được nhảy dựng lên, giậm giậm chân, lại ngồi xuống lần nữa, tiện tay lướt qua tài khoản Weibo kia.

      ngờ tài khoản lại được chú ý, thậm chí còn rất điên cuồng.

      Những người này toàn bộ đều vì muốn hiểu Gun nên mới follow, từ các tuyển thủ nổi tiếng, cho tới các loại tạp chí, weibo của các trang trò chơi chính thức, hơn trăm cái………..

      Thế mà tất cả đều……..update trạng thái.

      97: @gun, Lão đại muốn mở Weibo……..

      Grunt: @gun, nhân vật đẳng cấp đời đầu tiên của CS, Lão đại của K&K toàn cầu thân.

      Demo: @gun, Lão đại, quỳ nghênh.

      Solo: @gun, hoan nghênh trở về.

      Appledog: @gun, quào! Thần Gun trở về.

      inin: @gun, = = Đại ma đầu, cảm thấy sợ hãi….

      ……………

      Ban đầu chỉ có người của K&K chuyển phát, sau lại chậm lại, tất cả mọi người trong vòng kết nối bắt đầu phát , nhân vật thần cấp của tất cả hạng mục, chính là ma thú vượt qua hỏa tuyến Starcraft của CS, cực phẩm chạy như bay trong FIFA, lô thạch truyền thuyết LOL vân vân, toàn bộ đều hăng tiết vịt chuyển phát .

      Huyền thoại giới game thủ ngày xưa đó biết chưa? Rất nhiều cao thủ bây giờ cũng là fan não tàn của Gun thần đó biết chưa!!!

      Weibo của Gaming Official.

      Weibo của Big Game Official.

      Weibo của trang kiện chính thức.

      ……………….

      Cả vòng kết nối sôi nổi.

      Quá nhiệt huyết rồi.

      Mười năm a, người khai phá núi sông rút cục cũng công khai trở về.

      Tuy rằng ít người biết là Lão đại của K&K, nhưng cái này giống như vậy, chỉ cần ngày chưa công khai thân phận ra bên ngoài, tất cả mọi người tự động im lặng, chỉ nhìn, bảo vệ người từng là Gun thần này. Bây giờ, cá nhân lại đồng ý công khai weibo mạng, cho nên cực kỳ phấn khích! Nhất định phải cổ động! Thần tượng của bao nhiêu người mới nhập môn, bao nhiêu người ngóng đợi, thần tượng thời niên thiếu của bao người.

      Đồng Niên xem đến ngây người.

      Chỉ như vậy nhìn màn hình máy tính, như nhìn thấy thế giới cuồng hoan khác.

      Tuy rằng Baidu baike ghi rất ràng, mấy bài phỏng vấn, bài post cũng đều đọc qua, nhưng cảm giác khi đó so với bây giờ hoàn toàn khác biết. giây này, mới phát giác ra…….người mình vừa gặp ……….là người như thế nào.

      mở Weibo để làm gì?

      Tuyên truyền câu lạc bộ? Chiêu mộ tuyển thủ?

      suy đoán, nhấp vào @gun.

      Toàn bộ trang ra, chỉ có dòng:

      Gun: [Web link]

      Lại nhấn vào [Web link], là trang của câu lạc bộ K&K.

      Quả nhiên là dùng để tuyên truyền? Cũng chuyên nghiệp rồi, ít ra cũng phải gì đó chứ?………

      Có điều, chỉ trong vòng mấy giờ ngắn ngủi, fan cũng đạt tới mấy trăm vạn………..

      Rất……..cường hãn………..

      yên lặng, nhìn số lượng fan của mình………….chỉ bằng 1/10.

      Hả?

      Từ từ………..

      0.0?

      Tin nhắn dưới bài hát chia sẻ cũng được hơn ba vạn………….chuyển phát cũng là………từ Sina dẫn ra?!

      thể tin được nhấp vào, chỗ tin nhắn lưu lại được mở ra:

      Người qua đường: Đoàn ngắm cảnh.

      Người qua đường: Vào xem người duy nhất Gun thần follow.

      Người qua đường: Đoàn ngắm cảnh.

      Người qua đường: Người duy nhất nam thần follow.

      Người qua đường: Người duy nhất nam thần follow.

      Người qua đường: [Đau lòng] muốn gì cả, chỉ hi vọng đối tốt với nam thần của tôi.

      Người qua đường: Đến xem bà chủ của K&K.

      Fan: Mẹ nó!! xảy ra chuyện gì??? Nhà mình bị phản động à???? @SinaKháchPhục

      ——————————————————————————————————————————————————————————-

      (1):

      一垒:表示牵手搭肩;| Giai đoạn 1: Nắm tay
      二垒:表示亲吻拥抱;| Giai đoạn 2: Ôm hôn
      三垒:则是爱抚触摸;| Giai đoạn 3: Vuốt ve, chăm sóc
      本垒:就是已经上床。| Home plate: Lên giường
      全垒打:就是通通做一遍了。| Home run: làm lần rồi.
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      inbeibedhtt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 33: TÙY ĐỘI?

      mãnh liệt cúi đầu, che mặt, liều mạng khắc chế cảm giác hạnh phúc dâng trào kia.

      Cho tới khi, mẫu thân đại nhân đẩy cửa phía sau ra: “Có ăn khuya ?” mãnh liệt lắc đầu, cả người bay bổng, thào trả lời: “ đói đói……”

      Mẫu thân đại nhân nghi ngờ nhìn .

      đợi tới lúc bị hỏi, nhảy dựng lên, đẩy ra ngoài phòng: “Con phải giúp người ta làm bài tập, ngủ ngon ngủ ngon.” Đóng cửa lại, vẫn yên tâm, lại khóa hai bên, ôm điện thoại lên giường.

      được, vẫn còn kích động quá, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ.

      đưa điện thoại lên, ngây ngốc nhìn bình luận Weibo của và mình.

      ……………….

      Hả? 22:23?

      đúng! là gọi video mà?

      cầm điện thoại lên.

      Cấp tốc vào Wechat.

      : dokidoki

      Gn: ……………..

      : [giơ móng lên] Có thể mở video ?

      Gn: ……………..

      : Đáng thương nhìn .

      Gn: Có thể chuyện bình thường ?

      : Được, vậy Hàn Thương Ngôn, chúng ta có thể bắt đầu gọi video để liên lạc được chưa?

      Gn: …………….

      : Bình thường nhìn

      Gn: QQ của em.

      : 678709XX

      Gn: Chờ chút.

      lập tức lăn từ giường xuống, phòng của mình phòng của mình, muốn thu dọn lại chút, còn phải thay quần áo thay quần áo……….. kịp rồi kịp rồi, chỉ có thể dứt khoát lấy cái váy hồng đầu tiên, thay vào, cấp tốc quay lại trước màn hình máy tính.

      QQ có lời mời kết bạn, mở ra: Gn muốn thêm bạn vào danh sách bạn bè.

      Chấp nhận, thêm vào.

      câu vô nghĩa đều có, trực tiếp mở video call.

      có chút ngượng ngùng, hai tay vuốt vuốt tóc.

      Chấp nhận.

      Video call bắt đầu, thế nhưng, bên kia tối đen như mực.

      Cảm giác như góc độ này, hình như là……..máy tính đặt ở giường?

      Rất nhanh, hình ảnh sáng lên, chỉ có thể nhìn thấy đôi chân siêu dài mặc quần bò của , bàn tay xách máy tính lên, đặt bàn. Giây tiếp theo, hai tay chống lên bàn, nửa thân sáng lên, nhìn muốn ngây ngốc màn hình: “Thấy chưa?”

      “Thấy, thấy rồi.”

      Còn……rất ràng……….

      Thân mặc áo, tóc vẫn còn nước, thắt lưng chưa cài……….

      Che mặt, sao lại cài thắt lưng!!!

      “Góc độ Ok?”

      “Vâng.” Sao lại hỏi góc độ?

      Sau đó, như có việc gì nữa……. rồi?

      Ơ?

      phải cho rằng mở video xong là coi như…………thỏa mãn nguyện vọng quan sát của rồi? Tuy rằng cũng có gì sai, nhưng sao lại…….là lạ thế nào ý? màn hình, đưa lưng về phía , từ rương hành lý mở lấy ra cái áo tay dài, mặc vào.

      Động tác mặc quần áo sao cũng………mê người như vậy………….. *u mê quá rồi :v*

      cắn môi.

      Hoàn toàn bước vào khuôn mẫu của Hàn Thương Ngôn.

      Chính là làm chuyện của , thu cửa số xuống, tắt loa, cũng quản ở bên kia làm cái gì. Mà cũng rất ngoan ngoãn, chỉ im lặng, chống cằm nhìn .

      Chỉ ngồi xem như vậy, hai mươi phút liền.

      chút buồn tẻ cũng có.

      Cả lúc lâu, chính là mặc quần áo, gọi điện thoại, mở máy tính gõ chữ, thậm chí còn có thanh chơi game từ máy tính phía sau lưng, rất nhanh, liền phát thanh trò chơi của mình ồn ào, triệt để tắt tiếng.

      chơi game? tốt.

      Vẫn có thể nhìn như vậy tốt.

      Cũng kệ có tiếng động.

      bắt đầu tự hỏi, qua nửa tiếng muốn chuyển hướng màn hình máy tính, đối diện giường, như vậy vừa có thể ngủ vừa có thể nhìn chơi game.

      Bỗng nhiên, màn hình bình tĩnh giương mắt, nhìn ra phía ngoài màn hình, đẩy chuột ra, đứng dậy, biến mất khỏi màn hình.

      ra ngoài?

      Ơ……..có trở về ? Phải đợi sao?

      có chút mờ mịt, mất mát cầm lấy di động, muốn dùng Wechat hỏi khi nào trở về. màn hình, bất ngờ xuất cười, ngồi ở…… giường?!

      “Hàn Thương Ngôn?” thể tin được gọi .

      có ai phản ứng.

      Hai người ràng chuyện, nhưng nghe được cái gì cả.

      đúng! sớm tắt tiếng rồi!!

      dùng vận tốc ánh sáng cầm lấy điện thoại, gọi cho , liền nhìn thấy màn hình lấy điện thoại ra nhìn, sau đó lại bỏ vào túi quần. Sau đó bước nhanh tới, vươn tay ————

      Màn hình đột nhiên đen thui.

      ******************************

      hành lang, đội đầu tiên và đội thứ hai từ nhóm dự bị, mười bốn chàng trai từ từ đến gần, nhìn số phòng, tìm phòng của Lão đại.

      “Tới số bao nhiêu?” Demo chăm chú tìm số phòng.

      “1708,” 97 trả lời, “Thành tích hôm nay tốt lắm, còn chưa biết Lão đại nổi bão như thế nào đâu.”

      “Ai, chị dâu ở đây tốt rồi…..” Demo lặng lẽ thầm câu.

      “Ở đây cũng chưa chắc tốt, ngộ nhỡ mấy ngày đó tình cảm vợ chồng thể phát triển, thế phải chúng ta chịu khổ à?” Grunt quét mắt tìm số phòng, phát tới số 1705: “Ờ? Sắp tới rồi?”

      Demo đầu đầy dấu chấm hỏi: “Hả? Gì? thể phát triển tình cảm vợ chồng là sao?”

      Mọi người…………….

      Đột nhiên, cửa phòng 1708 bị mở ra, vài người phía trước sợ tới mức phải lùi vài bước.

      Kèm theo tiếng thét chói tai, liền nhìn thấy vật gì đó màu trắng bị ném ra. Mọi người lại lui hai bước, mỹ nữ nhân khí cao ngút trời từ trong chăn trắng chui ra, che váy ngắn, mắt nhìn trừng trừng, đỏ mặt chạy ra khỏi hành lang….

      Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.

      Làm sao mà mỗi lần thi đấu, lúc nào cũng là Lão đại và đội trưởng bị quấy rối……….

      Grunt trái lại rất thích thú xem náo nhiệt, cậu đá vào mông Demo cái, Demo bị thúc ép, sợ hãi rụt rè thăm dò: “Lão đại Lão đại, nư vậy có bị tính là bị quấy rối ?”

      Mọi người……….

      Demo à, chừng nào cậu học được cách chuyện heo mẹ cũng có thể leo cây đó!

      ********************************

      Đồng Niên yên lòng, ngừng nhấn số điện thoại của , giống như là vĩnh viễn chịu tiếp điện thoại.

      Đột nhiên, nhận được tin nhắn Wechat của .

      Tim đập điên cuồng, có chút ủy khuất, cũng có chút yên, dám nhìn rút cục xảy ra chuyện gì. Nhưng lại khống chế được, mở ra.

      ???

      Gn: Số chứng minh.

      : 310110XXXX032070XX

      ???

      phút sau.

      Gn: Thưa Đồng Niên, đón chuyến bay số hiệu CA51XX, thời gian cất cánh là………..

      : 0.0

      Gn: Cuối tuần bận gì tới đây.

      : lúc nãy là…..

      Gn: Gặp phải bệnh thần kinh.

      : À 0.0

      Gn: Video

      : Vâng 0.0

      …………….

      Rất nhanh lại gửi lời mời mới đến, lơ mơ chấp nhận.

      Vẫn tĩnh như cũ, căn phòng trống trơn lúc nãy giờ đầy người, tất cả đều là đội viên K&K. Đoán chừng bên đó thu cửa sổ, bất luận là ai cũng nhìn ra được Gun mở video.

      ……………..

      Sáng sớm thứ bảy đem hành lý chạy ra sân bay, dọc đường thuận tiện gọi điện thoại cho Việt Quất chơi. Việt Quất ở đầu dây bên kia kích động với : “Cậu có biết bọn mình đều phát điên rồi ? Ông xã mình cũng điên luôn rồi, ngồi đọc tin bát quái diễn đàn cho mình xem cả buổi tối……”

      Làm sao còn quan tâm chuyện bát quái gì được nữa, giờ đầu óc chỉ nghĩ muốn Quảng Châu, muốn Quảng Châu.

      Chờ tới lúc máy bay đáp xuống đất, mượn gió bay đường đến khách sạn của , đúng lúc tới giờ cơm trưa. Trong điện thoại Gun chờ dưới sảnh, lâu sau, từ thang máy chỗ hành lang ra, theo sau là đoàn tuyển thủ đem theo ba lô lớn, trong nháy mắt mọi người nhìn thấy Đồng Niên, tất cả đều cảm thấy vi diệu.

      Bởi vì, mọi người đồng loạt quay lại ————–

      Mấy người theo sát K&K là mấy người cộng tác viên.

      Trong đó có người nhìn thấy Gun đứng ở sảnh sắc mặt liền thay đổi, có điều vẫn tỏ ra bình thản qua, nhìn cách đó xa, bên cạnh lại đặt va li hành lí, mặc quần đùi dễ thương….

      kia cũng ngoảnh đầu lại, nhìn thấy .

      Hai người đối diện.

      Gun định với Tô Trừng đứng sau lưng, dự định tự mình đưa ăn cơm, đầu vừa mới quay qua, chưa kịp gì, liền phát đột nhiên nhào tới.

      khắc đó bị ôm lấy cổ, thân thể liền theo phản xạ, ôm lấy hai chân ………..

      Vì thế, toàn bộ tuyển thủ của bảy câu lạc bộ, các nhóm tuyển thủ nghiệp dư, còn có cộng tác viên trận đấu, trọng tài chuẩn bị tới sân đấu chờ ở sảnh khách sạn…..vân vân, tất cả mọi người đều đến vây xem ———-

      Ông chủ lớn của K&K thế mà lại trước bàn dân thiên hạ, đem bạn ôm như thú sủng trước ngực.

      Ôm ở trước ngực…..

      Tư thế này là…..rất…tà…ác….
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      dhtt, Tôm Thỏinbeibe thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :