1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cá mực hấp mật ong - Mặc Bảo Phi Bảo (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9: Đại Ma Đầu?

      Editor : Misali

      Khóe miệng Grunt nở nụ cười kỳ quái, từ từ quay lại, khom lưng hỏi Đồng Niên: " , có quen người này ?" xong, ánh mắt liếc nhìn Gun.

      Mắt Đồng Niên đỏ ửng, mặc dù chẳng muốn nghĩ tới người này nữa... vẫn gật đầu.

      "Vậy... biết tên của ấy là gì ?"

      dám thẳng, lại nhìn về phía Gun, người kia vẫn tiếp tục ăn táo, vẻ mặt trái lại muốn nhìn xem còn có thể làm ra chuyện gì mới mẻ.

      "...Hàn Thương Ngôn." giọng trả lời.

      Ngày ấy... tới quán net có dùng chứng minh thư chính là cái tên này...

      Chẳng lẽ lại nhầm rồi?

      Mẹ kiếp..

      Grunt đứng thẳng người, vừa khổ sở che bụng, vừa hả hê quay lại, đưa lưng về phía Đồng Niên, hạ thấp giọng bên tai Gun: "Trong câu lạc bộ, số người biết tên tiếng Trung của vượt quá ba người, chứ đừng là người trong câu lạc bộ nhé. Muốn em phải chịu oan ức hả? có cửa đâu, thần côn!"

      chớp mắt cái vẻ hiểu, ngay sau đó liền nhíu mày, đấm phát vào ngực Grunt.

      "Mẹ kiếp..." Grunt lập tức che ngực, suýt nữa té nhào xuống đất, " muốn diệt khẩu!"

      cánh tay đặt lên vai Grunt, đè xuống cách nặng nề: "Cậu hãy xem lại chút, ai mới là người chịu oan ức?"

      "... ," Grunt đành phải hy sinh trước, bỏ mắt kính xuống, dùng ánh mắt vô hại thuần lương nhìn về phía Đồng Niên, "Thích dũng cảm ra, cho biết, người đàn ông này đừng đến phụ nữ, ngay cả sinh vật cái cũng muốn dính líu. Mấy con chó của mấy ông bảo vệ dưới lầu đều là giống đực đấy... Cực phẩm thế này đúng là lãng phí cả đời!"
      dien dan lequydon
      ...

      "Tôi..." Nước mắt vẫn chưa rơi xuống, vẻ mặt chợt tỉnh ra, "Dù sao... Người tôi thích phải là Grunt..." Đồng Niên cúi đầu, gắt gao nhìn chằm chằm mũi giày của mình, giọng : "Tôi tới tìm ."

      Trời ạ...

      Dám ra rồi...

      Gun nhíu chặt mi tâm.

      Ánh mắt của rất đẹp, đàn ông đáng nhẽ nên có lông mi dài và dày như vậy, lúc này con ngươi đen nháy đều là hoài nghi: "Còn chịu phải ?"

      "Chính là lời mà!" Đồng Niên và Grunt đồng thanh thốt lên, cùng kêu lên phản bác.

      Còn chưa đủ ràng ư!?

      Đây là lần đầu tiên tỏ tình... phải bị từ chối, cũng phải là được đồng ý, mà là tin!

      tin...

      Đồng Niên cảm giác mình như nằm mơ, vừa uất ức, vừa thất vọng.

      Gian phòng trong thời gian ngắn, trở nên yên tĩnh lạ thường.

      Cho đến khi, có người hắng giọng, : "Còn đứng đây làm gì? có chuyện của cậu."

      Hả?

      Đồng Niên bắt đầu lo lắng, ngẩng đầu lên.

      tiện tay ném lõi táo vào thùng rác, trừng mắt nhìn Grunt.

      Hả? phải mình?

      Rốt cuộc cũng được , Grunt phút cũng muốn nán lại, ngay cả áo khoác cũng cầm , chỉ mặc chiếc áo mùa thu tay lửng, run rẩy đeo mắt kính: "Hai chị cứ tiếp tục, em rút lui đây."

      xong, bước như bay rời khỏi đó.

      Cửa lạch cạch tiếng.

      Đồng Niên theo phản xạ, ưỡn thẳng lưng lên.

      Trước mắt nhanh chóng xuất đôi giày thể thao màu đen.

      dám thở mạnh, hai tay để phía sau lưng toát hết mồ hôi.

      tới trước mặt , suy nghĩ xem nên mở miệng thế nào.

      Buổi chiều ở cung thể thao, thấy kéo cái vali, sau khi kết thúc cuộc thi đấu mới vội vã vào, khiến chợt nhớ lại hình như từng có duyên gặp mặt này lần rồi. Dù sao cũng tới nhiều nơi tham gia nhiều trận đấu, nên quen rất ít phụ nữ, điều này làm cho nhớ tới, trong cuộc sống của từng xuất .

      Là người bạn tốt, AppleDog.

      Lần đầu tiên gọi là người bạn tốt, kia chỉ mới 15 tuổi, là bạn của Solo.

      Đó cũng là lần đầu tiên thay đổi cái nhìn về phụ nữ, có thể cùng người khác phái chuyện mạng, có thể kề vai sát cánh, có thể giúp đỡ lẫn nhau, có tình nghĩa em. Sau đó... như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Đối với chuyện mất tình bạn, vẫn luôn thấy canh cánh trong lòng, cho nên phút chốc ấy lại khiến hơi xúc động, muốn tới trước mặt này để chào hỏi, khích lệ nhiệt tình của với game online.

      Sau đó lại cảm thấy, có chút đúng.

      Cái này... Trong quá khứ của suốt hai mươi mấy năm bài xích những người có tính tình mềm yếu, nước chảy bèo trôi, mưu cầu danh lợi, hay suy nghĩ lung tung, chỉ biết xử trí theo cảm tính, hơn nữa còn thích -----

      nhìn lướt qua chiếc quần ngố cùng đôi tất dài trắng có con mèo.

      ...

      khẽ ho khan tiếng.

      Tóc rối lên chứ?

      Ặc, hay là thích phong cách đáng thế này?

      "..." Gun hỏi câu, "Biết tôi tên là gì ?"

      Dĩ nhiên... giọng trả lời: "Hàn Thương Ngôn."

      Mặc dù nhìn trộm chứng minh thư là vô văn hóa...

      Lại yên lặng.

      "Thích tôi?" mở miệng lần nữa.

      "..."

      "Sao? Tôi hiểu lầm rồi hả?"

      " có..."

      "Thích cái gì ở tôi?"

      "..."

      Chẳng lẽ lại vừa gặp rồi sao T.T....

      Nếu ngón tay có thể thắt lại với nhau, có lẽ sớm quấn chặt đến đứt ra rồi.
      Trước mắt, chân của bỗng di chuyển.

      Sang phải hai bước, chậm rãi bước thong thả.

      "Khó trả lời sao? Vậy hỏi câu khác," Gun nở nụ cười rạng ngời, vẻ mặt ôn hòa, hỏi từng câu từng chữ đều kích thích hiếu kỳ, "Tôi có gì đáng để thích sao?"
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10: Đại Ma Đầu 0.0!

      Editor: Misali

      "..."

      Dù bị ngốc cũng nghe ra, giọng của mặc dù mang vẻ tôn trọng, nhưng hiển nhiên hề vui vẻ gì. nhất định thích người khác nhìn trộm chứng minh thư, thích phụ nữ theo đuổi đến tận cửa, hơn nữa... còn tới tận khách sạn.

      Mấy ngày nay như bị trúng tà lại thích người ta, bây giờ đứng ở đây, chính miệng nhịn được tự chất vấn mình "Tôi có gì đáng để thích", lời này phải ngầm là "Đừng thích tôi, tôi có hứng thú với " sao?

      cắn môi, lát sau mới lên tiếng: "Xin lỗi, tôi... tôi phải cố ý theo , chỉ là ở sân bay gặp lại , và những người khác đều mặc quần áo thể thao, còn rất vui vẻ... Tôi hỏi bạn mình, ấy ở đây có cuộc thi đấu game, nên tới đây xem chút, có phải thi đấu ở đây hay ...

      Tôi... Chính là muốn biết tuổi của , công việc, cuộc sống của , và thích làm gì.

      Muốn có thể biết đến tôi, hiểu tôi, nhớ đến tôi...

      Muốn cho nhìn thấy những điều tốt nhất ở tôi, để thích tôi...

      phải...

      Như bây giờ.

      "Tên của , là trong sổ ghi chép của quán net... Tôi nên cố ý nhìn, Còn tên bị xuất huyết dạ dày kia, tôi bỗng nhiên nghe thấy nhân viên làm việc ở đó đến, nghĩ rằng Grunt là , nên khẩn trương muốn thăm ... Chỉ muốn nhìn xem có bị làm sao, muốn quầy rầy đâu."

      Chỉ là, sau đó giải thích được gì liền bị người đàn ông kia đưa vào phòng họp.

      Sau đó...

      cúi đầu, liều mạng tự với mình, Đồng Niên mày ngàn vạn lần đừng làm chuyện gì mất mặt nữa.

      xong rồi .

      Ngàn vạn lần đừng do dự...

      Gun cảm thấy này cũng khá thành , khép mắt lại, nhìn .
      Có phải mình quá thẳng thắn rồi ? Hình như lại hù dọa này?

      Chuông điện thoại vang lên, phá vỡ gian yên tĩnh.

      Sau đó, tiếp tục vang lên, ai di chuyển.

      vẫn mơ màng, ngẩng đầu nhắc nhở : "Điện thoại của ..."

      Ánh mắt Gun nhìn nghiêng, hướng đến chỗ chiếc túi của , là tiếng điện thoại di động của .

      0.0? Tình hình gì đây?

      đúng...

      Hỏng rồi, là của đài phát thanh...

      Đồng Niên chợt thức tỉnh, hốt hoảng nhìn , rồi lại vội vã nhìn xung quanh.
      Nơi này? Là hành lang?

      Ở đây... quá xấu hổ.

      chuyện ở hành lang... Có phải quá xấu hổ hay ?

      Cuối cùng, đành nhắm mắt, giọng hỏi: "Tôi có thể dùng toalet ở đây ? Có cuộc điện thoại rất gấp."

      Gun cũng chẳng để ý tới, chỉ chỉ nơi: "Ở đó."

      Bố trí văn phòng hành chính có chút kỳ lạ, cửa phòng vệ sinh nằm ở gần giường, rất khuất.

      thở ra, theo ngón tay của , chạy vào, đóng cửa lại, hắng giọng. Sau đó cầm điện thoại từ trong ba lô ra, đặt lên tai.

      giọng nhiệt tình ràng lập tức truyền tới: "Alo, chào , xin hỏi có phải là cá mực điện hạ ?

      "Ừ, là tôi." cố để cho giọng của mình ổn định.

      "A, tốt quá, Cá Mực điện hạ! Tôi là fan hâm mộ của đây, hohohoho, xấu hổ quá, cho phép tôi thất lễ chút. Điện hạ, khi học lớp cấp ba tôi nghe những bài hát của , thành ra vượt qua rất nhiều bài thi đó!"

      "À, phải." biết đây cũng là fan hâm mộ nhiệt tình, biết nên gì.

      Cho nên... Dần dà bị người ta nghĩ thành kiêu ngạo...

      "Khụ khụ, tốt quá, tiết mục mở đầu hôm nay, tôi muốn trở về với thân phận của mình. Các thính giả quen thuộc, hôm nay chúng ta liên lạc trực tiếp với nhân vật rất nổi tiếng, mạng phải có tới mười mấy vạn fan hâm mộ, lượng người xem lên tới hàng triệu view - Cá lội trong mật thất. Dĩ nhiên, những người ái mộ rất mến gọi là điện hạ, có thể lên tiếng chào hỏi mọi người hay , cá mực điện hạ."

      "Chào mọi người, tôi là Cá Mực , tối nay cần được chiếu cố nhiều. cần gọi tôi là điện hạ, Cá Mực là được rồi."

      "A, điện hạ của chúng ta bán manh (giả bộ đáng để người ta thích) rồi. Điện hạ, bạn mạng có điều này muốn hỏi , có phải điện hạ có thể làm cử chỉ đáng hay ?"

      đáng ??...

      dựa lưng vào cửa, nhìn tấm gương trước mặt, ràng vẫn còn hơi nước, chắc hẳn là vừa tắm xong.

      Sau lưng cách cánh cửa, chính là .

      Chuyện này... Đáng thế nào đây....

      Người chủ trì chương trình nghe thấy tiếng động, lập tức hiểu ra: "Ha ha ha ha, điện hạ vẫn cao ngạo như thế, vậy tốt, chúng ta bắt đầu chào hỏi thôi."

      ....

      ...

      Hai mươi phút chào hỏi, tuần trước cố gắng bình tĩnh rất tốt, chính là ngờ...

      Lại chuyện trong nơi xấu hổ thế này.

      Bởi vì sợ người ngoài cửa nghe thấy giải thích được, cố gắng rút ngắn từng câu từng chữ. Chỉ nhiều nhất là "à, phải." "À, đúng thế." "Có ?"...

      Khi cúp điện thoại, mới cảm thấy toàn thân toát mồ hôi ròng ròng.
      Điện thoại bỏ vào áo khoác, xoa mặt, còn nóng, quá căng thẳng.

      Cửa đằng sau lưng.

      Cạnh cửa là tấm đá cẩm thạch dài mười mét, đó còn để chiếc khăn tắm và chiếc khăn mặt vừa dùng...

      Cách cánh cửa, là .

      nhớ lại tình huống vừa rồi, dám ra ngoài, cứ đứng trong phòng vệ sinh như vậy, biết nên làm sao đây. Thôi, cứ cúi đầu xuống, trực tiếp mở cửa ra, cùng lắm... là tạm biệt....

      hạ quyết tâm, để tay lên tay nắm cửa, vừa định mở ra, liền nghe thấy tiếng gõ cửa.

      Theo phản xạ, thu tay lại.

      "Có sao ?" hỏi.

      " sao..." đáp.

      " sao mở cửa ra ."

      "À." lại đưa tay ra, từ từ mở cửa.

      Vẫn cúi đầu, nhìn đôi giày thể thao đen...

      "Có đói bụng ?"

      "Hả?" mơ màng, ngẩng đầu lên.

      " ăn."

      "À?" nhìn .

      Gun giải thích qua quýt: "Sau tám giờ là thời gian huấn luyện câu lạc bộ, còn 20' ăn được nữa đâu."

      "À..." đeo ba lô lên, chậm rãi suy nghĩ, phải là... muốn đuổi mình chứ?

      Gun mặc áo khoác vào, bỏ điện thoại và thẻ khóa phòng vào túi, mở cửa ra, ý bảo Đồng Niên ra ngoài trước. Đồng Niên lướt qua , đột nhiên dừng lại.
      đúng, tại sao lại cùng nhau ăn?

      " ra ..."

      "Tên là gì?" Gun nghĩ rằng này trời sinh ra vốn chậm chạp, khẽ đẩy hai vai của , sau đó ra, trở tay đóng cửa lại.

      "Đồng Niên..."

      gật đầu, nhớ kỹ.

      phía trước, trước khi vào thang máy, chợt lấy ra từ trong túi áo viên kẹo, bóc vỏ định bỏ vào miệng, bỗng nhiên dừng lại, nhìn Đồng Niên theo sát mình vào thang máy: "Muốn ăn ?"

      Hả 0.0?
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      inbeibe thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 11: người sáng lập?

      Editor: Misali
      Sao lại... đưa viên kẹo chứ?

      " thích vị này?" Gun cố giữ kiên nhẫn, lấy thêm mấy viên nữa từ trong túi, đủ màu đỏ, xanh, vàng, cam,.... đặt trong lòng bàn tay.

      Sau đó, thừa dịp trong thời gian nghỉ ngơi trở về phòng cầm mấy bộ quần áo dày dặn, chuẩn bị ra phòng ăn chén mấy miếng bánh ngọt, Demo, thành viên trong đội nghĩ như vậy.... chạy đến thang máy, thấy Đại Ma Đầu cúi đầu, trong lòng bàn tay có năm sáu viên kẹo trái cây, nhìn chị dâu với ánh mắt như dỗ trẻ con...

      Vẻ mặt chị dâu còn rất chăm chú... chọn vị ư?!

      "Tôi chọn cái này." Đồng Niên cầm viên kẹo màu xanh lá cây, cúi đầu, gương mặt hơi ửng hồng.

      Mẹ kiếp... Có phải mình bị diệt khẩu hay đây...

      Chân cậu bé như nhũn ra: "Lão, lão đại."

      "Làm sao?" Giọng Gun đều đều, đáp lại: "Cậu cũng muốn?"

      "Dạ !" Trong nội tâm cậu ta đầu hàng.

      Khi lão đại ăn kẹo có nghĩa là "Siêu bực mình, có tâm ", điều này ở câu lạc bộ ai ai cũng phải công nhận, chớ trêu vào, ai mà dám ăn chứ?

      À, , chị dâu dám ăn...

      Đến phòng ăn, mọi người vốn định dọn dẹp lại chuẩn bị về, thấy Gun và Đồng Niên tới trễ, tâm trí liền tương thông.... Ngồi xuống, suốt ngàn năm muôn thuở, lần đầu tiên Đại Ma Đầu cùng người phụ nữ, thậm chí còn ngồi cùng bàn ăn?

      Mặc dù, ặc, đó là chị dâu, vẫn cảm thấy cảnh tượng này quá xa vời.

      Đồng Niên cầm khay, đứng nhìn hàng loạt món ăn được nấu chín trước mắt, cua cay thơm ngon, ách, nhìn quá chói mắt, tôm vàng ươm, ách, cũng khó nhìn đến nỗi muốn ói... Cuối cùng đành để bụng đói, cố nhịn cầm miếng bánh xoài ngọt và ly cà phê... Đến cả bánh ngọt chocolate cũng dám cầm, sợ ăn quanh miệng toàn là chocolate T.T...

      ngoan ngoãn trở về, yên ắng ngồi xuống, lặng lẽ đặt cái khay lên bàn.

      Gun liếc nhìn bữa ăn tối chọn, gì, ngẩng đầu lên, với 97 ngồi đằng xa: "Tới đây."

      Mọi người ơi...

      Đây là muốn mình làm gì?

      "Nhanh lên." Gun khó chịu.

      97 dám chậm trễ, nhanh chóng cầm lon coca đứng dậy, kéo cánh tay đội trưởng Dt bên cạnh, hề di chuyển... Chỉ có thể đến chỗ Gun, cùng vào phòng ăn với Demo, qua rồi ngồi xuống.

      "Lão đại." 97 cười trừ, "Trễ như vậy mới ăn sao?" Làm chậm trễ thời gian ít, ha ha ha ha....

      Gun chẳng muốn trả lời, hỏi ngược lại: "Ăn no rồi hả ?"

      "No rồi! chờ huấn luyện!"

      "Ăn no rồi ngồi chuyện ," Gun nháy mắt ra hiệu Đồng Niên nhìn rất ngượng ngùng, " phải cậu quen ấy sao?"

      "..." Oan uổng quá... 97 chợt rùng mình cái.

      Gun xong, cúi đầu yên lặng bắt đầu ăn, ăn cơm thường rất ghét người ta chuyện, cho nên tới bây giờ đều ngồi mình bàn, chưa từng phá lệ cũ. Hôm nay chợt phá lệ, 97 và Demo cũng hơi ngỡ ngàng, biết gì.
      Hơn nữa, vợ chồng các người ăn cơm, chúng tôi... Người ngoài này có thể chuyện gì chứ?

      97 và Demo liếc mắt nhìn nhau.

      Thôi được, bắt đầu ...

      "Chị dâu..."

      "Chị dâu?" Gun cắt lời, nhíu mày.

      "À, à," 97 hiểu ngầm trong lòng, lão đại nhất định là sợ chị dâu xấu hổ, " gọi, gọi như thế nữa, vậy chị dâu tên là gì thế?"
      ***************

      ...

      "Đồng Niên." Đồng Niên cúi đầu, dùng cái thìa lấy miếng bánh ngọt.

      "À, à, chị dâu Đồng, à Đồng Niên, gọi thẳng tên như thế sao chứ?" 97 cười híp mắt, "Vừa rồi chúng em đoán, chị có phải là coser hay ? Bộ trang phục này và cách trang điểm... nhìn rất giống."

      lắc đầu: "Tôi là ca kỹ Nhật Bản."

      Gun uống ngụm bia, tay dừng lại, nghe chữ cũng hiểu.

      97 sửng sốt, cũng hiểu.

      "À... Cái này em biết." Demo liền nở nụ cười xòa, "Trước kia em cũng có người bạn như thế, có thời điểm em cũng nghe thử, chị dâu có nickname vậy? Hay biệt danh?"

      "Ừ, có, cá lội trong mật thất." lén nhìn Gun, ... phải thấy ác cảm chứ?

      Gun cau mày, vậy là cái gì?

      97: "À, cái này em biết..., là Hunter x Hunter!"

      gật đầu: "Ừ, chính là chiêu của Kuroro..."

      ...

      Gun muốn nghe tiếp nữa, lấy điện thoại ra, bắt đầu xóa tất cả tin nhắn nhận được.

      "Mẹ kiếp..." Demo đột nhiên kêu lên tiếng.

      Gun thản nhiên nhìn , người kia mới cảnh giác mình trong lúc lão đại ăn cơm, lập tức yên lặng , nhưng đôi mắt vẫn tự chủ nhìn Đồng Niên. 97 biết chuyện gì xảy ra, khó hiểu: "Sao thế?"

      Demo kích động, đưa điện thoại ra trước mặt 97.

      "Mẹ kiếp..." 97 cũng kinh ngạc.

      Ánh mắt hai người sáng rực lên nhìn Đồng Niên.

      đoạn giới thiệu rất dài...số fan hâm mộ sánh ngang với mấy thành viên ngôi sao trong K&K, là người nổi danh mạng xã hội, đại thần cover, là ca sĩ nổi tiếng. Quả nhiên là lão đại, ra tay thôi, vừa ra tay phải là tựa như giấy mạ vàng... và còn... hiền lành như vậy.

      Nhìn về phía lão đại, câu nhảm cũng có.

      Chính là ngoan ngoãn, ăn miếng, lén nhìn lão đại, ăn miếng, lại lén nhìn lão đại...

      Mà lão đại của chúng ta ----

      Ăn rất bình thản, cái nhìn lại cũng có.

      Cái này gọi là "biết cách dạy vợ"!

      Hai người đàn ông này thiếu chút nữa cầm tay, ánh mắt lấp lánh nhìn nhau...

      "Ách, cái đó, chị dâu à."

      ... Gun chẳng muốn mở miệng nhắc nhở.

      97 hoàn toàn để mắt đến lão đại: "Cái đó... Baidu có chuyên ngành của chị ở trường đại học là sinh học và công nghệ thông tin sao? Chị... mới học đại học phải ?" Gương mặt của Đồng Niên rất , có lẽ mới...thành niên?

      Mới học đại học? Chẳng khác bao nhiêu?

      Hơn nữa...hai người này đều quá tài năng...?

      " Baidu... tôi có hai bằng chính quy, đó có lẽ là chưa cập nhật đầy đủ," lo lắng nhìn Gun: "Bây giờ tôi hai mốt tuổi rồi."

      "Hai mươi mốt tuổi?" 97 dám tin, "Vậy chị học đại học sớm lắm sao?"

      "Năm tôi mười lăm tuổi."

      Mười lăm tuổi?!

      "Bây giờ em mới 16, là tài cao..." Demo muốn khóc.

      "Đại học... cũng có lớp như vậy sao?"

      Mẹ kiếp... Đúng là thần đồng!

      Hai người kia chuyện, bắt đầu thấy hưng phấn, vây quanh Đồng Niên hỏi tới tấp nhiều vấn đề, cuối cùng lại hỏi: "Chị dâu, em muốn hack trang web, chị có thể làm được ?"

      Đồng Niên bị hỏi quá nhiều, bất lực nhìn Gun: "Về kỹ thuật... khó, nhưng, xâm nhập server là phạm pháp..."

      ...

      ...

      97 nhìn theo ánh mắt của , mới phát Gun rất khó chịu, lập tức thu lại lời : "Chắc chị dâu cũng rất hay chơi game? LOL? Dota? Hay Mật Thất Phong Bạo?" Đồng Niên yên lặng, cúi đầu ăn miếng bánh ngọt cuối cùng: "Cũng chơi nhiều, chỉ biết chút thôi..."

      Mật mã và trò chơi... hoàn toàn là hai thứ tốt ư, nước mắt như muốn rơi xuống...

      "Lão đại dạy chị đánh thắng trò chơi sao?" 97 ngạc nhiên.

      Cậu ta còn tưởng rằng Gun dựa vào kinh nghiệm truyền thuyết để chinh phục trái tim chị dâu chứ, chẳng lẽ đúng sao?!

      "Chưa từng." vội lắc đầu giải thích.

      Ngàn vạn lần được mình chơi game cùng Grunt.

      Nếu ... hiểu lầm càng lớn hơn.

      Sau khi ăn tối xong, câu lạc bộ K&K bắt đầu truyền tai nhau chuyện:
      Gun hề sử dụng khả năng chơi game của mình để theo đuổi phụ nữ, bằng chính sức quyến rũ của mình chinh phục chị dâu thần đồng, đại thần cover và chỉ biết chút về chơi game...

      Sau khi ăn xong, Gun dẫn Đồng Niên đến chỗ xe chuyên dụng của K&K, ngồi ở vị trí ghế phụ, nghe Gun với tài xế đưa tới khách sạn an toàn, có chút thấp thỏm và lo lắng. Vậy là từ biệt rồi sao?

      ... ghét mình chứ? Bằng cũng thể ăn tối cùng nhau phải ?

      ngồi đó tự hỏi tự đáp.

      Sau khi dặn dò tài xế, đứng thẳng lên, vỗ vỗ cửa xe, ý bảo có thể được rồi.

      Đồng Niên lưu luyến rời vẫn nhìn ra ngoài cửa xe.

      Gun gật đầu với , xoay người, lấy điện thoại ra, bắt đầu gọi điện cho hội đồng.

      "Có thể được chưa?" Tài xế nhìn thấy này muốn rời khỏi đây, nên đành lòng lái .

      Đồng Niên thất vọng gật đầu, nhìn bóng lưng cao gầy của .

      Ngay cả lời từ biệt cũng có...

      Đến khi xe khá xa, còn nhìn thấy cổng khách sạn, mới thu ánh mắt, cúi đầu, dùng ngón tay trỏ nhàng vẽ lên đầu gối. biết đến bao giờ mới có thể gặp lại...

      trở về khách sạn của mình, dọn dẹp đồ xong, ngồi giường thất thần suy nghĩ, dám cẩn thận nhớ lại chuyện đen đủi to lớn của mình lúc chiều. Chỉ là trong đầu ngừng lặp lại, dáng vẻ ăn cơm của , gật đầu vĩnh biệt, xoay người rời ... cho nên... thái độ của với việc thích là gì đây...

      Dường như... hề bài xích?

      Đồng Niên yên lặng ngồi nghĩ hồi, chợt thức tỉnh, quên mất tìm hiểu!
      T.T Kể từ hôm đó, chỉ số IQ xuống đến con số rồi.

      K&K nổi danh như vậy, mặc dù phải tuyển thủ nhà nghề... nhưng cũng có chút tin tức cá nhân chứ?

      tiếp tục tìm hiểu về K&K.

      Website mở ra:

      "K&K là câu lạc bộ thi đấu game nổi tiếng trong nước, sáng lập vào năm 2013, chỉ trong năm nhanh chóng nổi tiếng, cùng với SP, trở thành trong hai câu lạc bộ lớn nhất.

      Người sáng lập và người đầu tư Gun (tên ), là hội viên nổi tiếng toàn cầu, từng là người đầu tư kiêm thành viên chủ lực duy nhất trong giới CS năm đó. Từng vượt qua mười quốc gia giành chức vô địch, trong đó có nhiều người rất nổi tiếng thế giới, đứng thứ hai về tính thống trị của tuyển thủ, đứng đầu về xạ thủ, đứng thứ 4 về sát thủ mở màn tốt nhất, hai lần được đề cử trong MVP... Trong phạm vi toàn cầu, có tới mấy trăm vạn fan hâm mộ với trang web riêng, có người hâm mộ lấy tên đặt cho nhãn hiệu bàn phím, nhãn hiệu chuột, linh kiện máy tính và cả các quán điện tử.

      từng,

      Dùng chiến tích huy hoàng của mình để thay đổi cái nhìn của đại chúng về game, đồng thời dựa vào kinh nghiệm truyền kỳ biến các cuộc thi đấu game từ sơ sài đến phát triển nhất trong vòng mười năm.

      Mà bây giờ,

      Giá trị sáng tạo game toàn cầu là gần 500 tỷ đôla, trong thời đại hoàng kim của các cuộc thi đấu game lại trở thành người sáng lập ra câu lạc bộ và khiêm tốn rút lui..."

      Toàn bộ trang giới thiệu người sáng lập,

      ....

      Đều là hình của .

      Tác giả có lời muốn : ....Linh cảm tới rồi....
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      Tôm Thỏinbeibe thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 12: Người sáng lập (つ﹏つ) !

      Editor: Misali
      Đồng Niên ôm máy tính, chưa kịp thay bộ quần áo thể thao màu hồng phấn, liền chạy vọt vào phòng của Việt Quất. Việt Quất ngồi giường cùng chồng xem tập mới của <Hunter X Hunter>, thấy cửa mở liền kinh ngạc: " trùng hợp, đúng lúc tớ xem đến đoạn lữ đoàn xuất , định tung chiêu đón gió..."

      "Bây giờ hai người có rảnh ?" Đồng Niên hơi ngại ngùng.

      Mặc dù hỏi thế, nhưng trán viết ràng hàng chữ " rảnh cũng phải rảnh, làm ơn "....

      Việt Quất cười: "Được thôi, cậu vào ."

      "Tớ có vài vấn đề cần hỏi chồng cậu, về chơi game."

      " phải chứ? Cậu bắt đầu mê chơi game rồi hả?" Vẻ mặt Việt Quất tin, "Người như cậu nhìn người khác chơi hoài cũng chơi nổi..." Việt Quất thực muốn đả kích , nhưng, Đồng Niên quả người rất ngu ngốc trong khoản chơi game.

      Đồng Niên gật mạnh đầu, sau đó lại lắc đầu liên tục.

      từ lúc nào cho hợp nhỉ?

      cảm thấy hơi rối loạn, nhìn chồng Việt Quất, ngây người ra sau ba giây, quay Laptop ra, đặt trước mặt ta: "Tôi muốn... biết cụ thể về người này."

      Nếu chồng Việt Quất là người hay chơi game, chắc chắn biết nhiều chuyện.

      ta mới đầu còn giải thích được, tầm mắt hướng vào màn hình máy tính, nửa giây sau, đột nhiên lớn: "Mẹ kiếp, là thần Gun! Đây là nam thần cả đời của tôi đấy!!!! Hôm nay tôi xem cuộc thi đấu là vì ấy đấy!!!!"

      ...

      Thình thịch thình thịch, trong tai đều là tiếng tim đập.

      vốn khó có thể bình tĩnh được, bây giờ lại đập loạn lên rồi.

      " từng nhìn thấy tấm ảnh ấy khoác quốc kỳ chưa? Cả tấm ấy mang huy chương vàng, nâng cúp vàng lên chưa? Đẹp trai đến ai bằng!!" Chồng Việt Quất vén tay áo lên, nhảy từ giường xuống: "Nếu để tôi về ấy, suốt đêm cũng hết, ! muốn nghe từ đâu?"

      Ặc? Từ đâu bây giờ?

      Đồng Niên mù mờ, từ... mười năm trước sao?

      Còn....

      À, hay là: "Kinh nghiệm tình trường của ấy !"

      ...

      ...

      Việt Quất và chồng cùng nhìn thẳng vào mắt nhau.

      Cái này... Chỉ dựa vào từ điển của người này, điều duy nhất có chính là tình cảm... có vẻ hơi kỳ lạ .

      Trước câu hỏi khó này, Việt Quất chỉ đành thở dài: "Điện hạ của chúng ta chính là như vậy đấy... Chồng à, phải hiểu, mười lăm tuổi bị bắt học nghiên cứu sinh học, đầu óc dù sao cũng được hoàn hảo." Việt Quất ném tới ánh mắt vẻ "hãy hiểu ".

      Chồng Việt Quất trở lại bình thường, hắng giọng:

      "Kinh nghiệm tình trường của ấy, tôi dám chính xác 100% đâu.

      Mười năm trước, đội của Solo mới nổi thôi, năm đó, giới game trong nước có điều kiện rất kém, có nhiều cuộc thi đấu, cũng có nhiều người theo nghề này, thu nhập của tuyển thủ nhà nghề rất thấp. Khi đó Solo là người đầu tư duy nhất cũng là thành viên chủ lực... À, những thứ này Baidu cũng có, nhưng cũng có vài điểm Baidu tìm được.

      Đội của Solo như ánh mặt trời ban trưa vậy mà lại giải tán. Có người là bởi vì đội trưởng Solo bỗng nhiên có người khác, khiến và chiến đội Appledog chia tay, vì vậy mà đội phải tan rã, cũng có người , vì Gun là người thứ ba chen vào cuộc tình của đội trưởng, thích Appledog, nên đội mới giải tán."

      "Vậy thế nào là ..." Đồng Niên căng thẳng nhìn chồng Việt Quất.

      Đối phương buông lỏng tay: " biết, đây là vấn đề chẳng ai biết cả."

      "Về lý thuyết, có thể người trong lòng của ta là..." trả lời theo cảm giác: "Appledog chăng?"

      " chính xác."

      "Vậy... Bọn họ từng qua lại với nhau sao?"

      "À? Dĩ nhiên là ! Nếu qua lại với nhau rồi còn là vấn đề khó giải quyết rồi."

      "Đúng a." có phần chán nản, "Vậy, ấy có xinh đẹp ..."

      "Rất đẹp! Rất xứng với nam thần của tôi! Chủ yếu phải là xinh đẹp hay , kể cả kinh nghiệm trong nghề của ấy, cũng tuyệt đối là nữ thần cấp cao. tìm Baidu cũng có thể thấy."

      "Vậy sao..."

      Chồng Việt Quất hiển nhiên nhìn ra, vẻ mặt Đồng Niên bắt đầu ủ rũ: "Cho nên, rất nhiều người , lần này Gun thành lập câu lạc bộ K&K, chính là vì muốn theo đuổi Appledog."

      "Theo đuổi sao?" Đồng Niên mở to mắt.

      " xem Baidu," Chồng Việt Quất chỉ vào websites, " phải , K&K và SP là hai câu lạc bộ lớn nhất hay sao? Thành viên quan trọng của SP chính là thành viên chủ lực của đội Solo năm đó, ngoại trừ Gun. Haiz, nam thần của tôi đáng thương, mình thành lập ra K&K, tất cả em đều ở SP, cũng là đối thủ của ấy."
      ***************

      ...

      ...

      Khi đến mấy thứ kia, Đồng Niên cũng chẳng muốn để ý lắng nghe.

      chỉ đắm chìm trong chuyện: mười năm trước, bởi vì Gun thích tên là Appledog, nên đội phải giải tán, cuối cùng mình cũng giải nghệ. Mười năm sau, có lẽ bởi vì này, nên lại thành lập K&K.

      Đây là... tình cảm cố chấp.

      Đối phương bô lô ba la hồi lâu, phát này bay đến phương trời nào rồi, cuối cùng qua loa về trọng tâm, tò mò hỏi: "Hôm nay xem tranh tài, cũng là vì muốn gặp nam thần của tôi sao?"

      Đồng Niên mơ màng, gật đầu: "Ừ."

      "Có xin được chữ ký ? Tôi cũng xông lên kịp."

      "..." Đồng Niên cúi đầu, " ấy chẳng vui vẻ gì khi chuyện với tôi."

      Ngay cả lời từ biệt cũng có...

      "Hả?" Người kia kinh ngạc, " và nam thần của tôi chuyện với nhau sao?! gì vậy?!"

      "..." hồi tưởng lại vài giây, thể mấy chuyện mất mặt đó ra được, chỉ là sau khi ăn tối cũng gì cả, đều là thành viên của K&K chuyện với tôi... Chỉ có lần chuyện ngắn ngủi trong thang máy, " ấy đưa cho tôi viên kẹo trái cây."

      Màu xanh lá cây... Vị táo...

      "Hả?" Việt Quất và chồng cùng lúc vang lên, sợ ngây người ra, sau đó, lại đồng thanh hỏi, "Tại sao?"

      "Có thể..." đoán, "Là vì an ủi tôi."

      "Tại sao lại an ủi cậu?"

      Biết thế nào, cũng thể là bởi vì lời thổ lộ của bị từ chối rồi chứ?

      Đồng Niên bắt đầu rối loạn, trầm mặc hồi lâu, cuối cùng chỉ hai chữ: "Bí mật."
      dien_dan_le_quy_don

      ******************

      Đêm khuya, trong phòng khách sạn.

      Gun nghe điện thoại, chuyện cùng với mấy thành viên tại Bắc Âu, nghe từ điện thoại đều là giọng chuẩn vùng Bắc Âu...

      Khép hờ cánh cửa vừa mở ra, Dt tới, thoáng cái giật chiếc điện thoại tắt cuộc gọi .

      Gun nhíu mày, có ý định lấy lại điện thoại tay Dt, Dt nhún vai, để điện thoại bệ cửa sổ trước mặt , dáng vẻ " có muốn tiếp tục hay cũng liên quan đến tôi".

      Gun bất đắc dĩ đành phải gián đoạn cuộc gọi kia, cầm điện thoại lên.

      Từ Trung Quốc gọi đến bờ bên kia đại dương, nheo mắt lại, cuối cùng nhịn được nhắm mắt lại, tắt điện thoại , ném lên giường: "Lần sau đừng ngắt điện thoại như vậy."

      Dt nhìn .

      Gun muốn tiếp tục cuộc gọi kia, chợt, người đàn ông kia đứng sau lưng chủ động : " hôm nay, em từng gặp."

      ?

      Gun nhìn , nhíu mày, ý muốn tiếp.

      "Cuộc thi ACM, ấy là đại diện cho các trường đại học trong nước dự thi."

      Lúc này Gun mới nhớ lại, người em này hình như học khoa công nghệ thông tin: "ACM là cuộc thi gì?"

      "Cuộc thi lập trình dành cho sinh viên toàn thế giới, hay là," Dt suy nghĩ lúc, "Cuộc thi lập trình lớn nhất."

      "Cái gì? sao? Cậu cũng tham gia?"

      Dt gật đầu: "Thành tích có cao hơn ấy chút, chỉ là... ấy cũng tồi."

      Gun hơi bất ngờ, dù sao từ " tệ" mà người này về phụ nữ, ngoại trừ người phụ nữ của ra, đúng là rất tốt. Dĩ nhiên, Gun cũng có thể đoán được, Dt biết mình và kia có quan hệ gì.

      Dt cảm thấy việc quá nghiêm trọng, nhặt điện thoại giường lên, sau đó liền thấy Gun hỏi: "Cậu biết tôi và ấy có quan hệ gì? Sao giải thích?"

      "Em đoán, giải thích vì muốn ấy khó chịu trước mặt mọi người," Dt nghiêm túc suy nghĩ, : " giải thích, tại sao em phải giải thích? Còn liên quan tới em."

      Gun nhếch khóe miệng, quả thực muốn thẳng:

      Đúng vậy, cả thế giới này mọi người đều biết , chỉ cần liên quan đến người phụ nữ của cậu ta Appledog, nghĩa là liên quan đến Dt.
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      Tôm Thỏ thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13: Tình địch?

      Editor: Misali

      Hai vợ chồng Việt Quất ngơ ngác nhìn nhau.

      Cá mực đặc biệt đưa cái này chạy tới đây, muốn bọn họ giới thiệu cặn kẽ về người đàn ông này, dĩ nhiên là hai người cũng biết gì cả.

      Là bí mật gì đó, có thể khiến cho người đàn ông đưa kẹo cho ...

      Lại còn là vì...an ủi ...

      Nếu như Đồng Niên phải trưởng thành, thông minh ưu tú, vả lại lúc này còn rất bình thường ngồi trước mặt mình, giống như bộ dáng bị nghiệt bắt nạt, Việt Quất nhất định kích động mà báo cảnh sát.

      "Cậu... quen ta đúng ?" Việt Quất xác nhận lại.

      " quen, chỉ gặp có hai lần," Đồng Niên tiếp tục đắm chìm trong chuyện mười năm rồi Gun vẫn thích kia, ôm lấy máy tính của mình, "Tôi đây, hai người tiếp tục ."

      Ách...

      Tiếp tục xem Anime sao?

      ràng chuyện của người này còn có sức hấp dẫn hơn Anime rất nhiều đấy!!!

      Chồng Việt Quất im lặng kéo áo vợ, vẻ mặt "Vợ à! Em nhất định phải hỏi cho ra chuyện đó". Việt Quất nhăn trán, ném cho chồng ánh mắt "em cũng đành bó tay."

      Đồng Niên ra cửa.

      Chồng Việt Quất yên lặng vỗ ngực liên tục, chợt dừng lại, với lấy chiếc ba lô của mình, bới tung lên lấy ra tờ giấy quảng cáo, rồi giơ lên đưa tờ giấy cho Việt Quất.

      Lúc này, Đồng Niên nắm tay vịn chuẩn bị mở cửa ra...

      "Này!" Việt Quất nhanh chóng giật lấy tờ quảng cáo, "Cá Mực !"

      Đồng Niên giật mình, quay đầu lại.

      "Hình như ngày mai họ có hoạt động tài trợ gì đó!" cầm tờ quảng cáo, hưng phấn: "Ở triển lãm này, câu lạc bộ nổi tiếng kia cũng đến, cậu có ?"

      Chồng Việt Quất gật đầu liên tục: "Đúng đúng đúng, có K&K!"

      " sao?" Đồng Niên dám tin.

      " mà!" Chồng Việt Quất tiếp tục hùa theo: "Mặc dù sáng mai tôi phải lên máy bay trở về để làm việc, nhưng cần lo lắng! Việt Quất nhà tôi nhất định với !"

      Kết quả là buổi tối hôm đó, Đồng Niên như được sống lại trở nên tràn đầy sức sống, để hành lý xuống đất, tìm được chiếc váy màu xanh dương nhìn rất đáng mà lại hề khoa trương, còn soi gương cẩn thận tập nở nụ cười tươi tắn.

      Lại được gặp nhau rồi...Hồi hộp quá...Hây da, cố lên.

      Phút chốc ấy, rất muốn tìm hiểu người có tên là Appledog, nhưng vẫn giống như đà điểu chỉ muốn trốn tránh.

      Ngày thứ hai, và Việt Quất tới triển lãm, khi đó đông nghịt người. Hai người đến đám đông, mặc cả kì kèo với người bán vé chừng 20' mới mua được, sau khi vào, bắt đầu ngó nghiêng xung quanh tìm vị trí của câu lạc bộ kia. Đồng Niên nhón chân lên, nhìn bốn phía hồi lâu, cuối cùng cũng thấy bảng hiệu ở phía đông bắc, ghi là khu nghỉ ngơi VIP.

      Nhất định là ở đó!

      kích động kéo cánh tay Việt Quất, chen qua đám người phía trước.

      Kết quả, chen chen lấn lấn mãi, liền nhận ra căn bản thể nhích nổi.

      ra đám người phía trước lui sang hai bên, có bảo vệ ngăn ở cửa, mở đường cho nhóm khách quý kia, vừa cố gắng để bị ngã, vừa nhìn xung quanh, chợt thấy đồng phục của câu lạc bộ.

      Hình như là... bắt đầu tiến vào rồi? nhìn qua khe hở thấy được bóng dáng thoáng qua.

      ra sức đẩy đám người phía trước ra, cuối cùng cũng đứng ở bên cạnh bảo vệ. Bởi vì quá nhiều người, bên cạnh lại có người ngừng xô đẩy, sau đó lại bị bảo vệ vào... Bỗng nhiên có người hét lên tiếng: "SP!!" Sau đó cũng có lực lớn đẩy và hai đứng bên cạnh ra ngoài...

      đôi tay, đỡ lấy cánh tay .

      vội đứng vững, ngẩng đầu lên, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ đối diện: " sao chứ?"

      Woa.... xinh đẹp...

      Ôi? Là bộ quần áo thể thao màu xanh trắng? phải hồng trắng? phải người của K&K? Vừa rồi hình như có người hô SP phải?

      đúng, SP là đối thủ của mà.

      Đồng Niên vội giữ chặt balo, lui về phía sau bước: " sao... Cảm ơn."

      Mấy người ngã bên cạnh cũng được mấy thành viên của SP đỡ dậy, đưa trở lại chỗ cũ. tóc ngắn đỡ Đồng Niên dậy cũng buông tay ra, cười với mấy người bên cạnh, rồi vào khu VIP... Đồng Niên nhìn bóng lưng của kia, hiểu tại sao lại có cảm giác ái mộ, rất khác với các thành viên của K&K.

      này có khí thế, phải... rất giống phong cách của Gun, chỉ có đứng ở đỉnh cao mới có được ánh mắt và phong thái như vậy. Hơn nữa nhìn xung quanh, tóc ngắn đó cùng mấy người cũng có vẻ rất sùng bái .
      Haizz, nếu mình ngu dốt tốt rồi...

      Nếu như chơi game giỏi, chừng có lẽ cũng quen .

      nghĩ như vậy, rồi bị bảo vệ đẩy về phía sau vạch chắn.

      Chưa kịp đứng vững, liền thấy mọi thành viên trong K&K tới, ôi? Sao hôm nay mọi người đều mặc quần áo thể thao màu đen... Duy nhất chỉ có Gun là mặc quần áo thể thao, từ đầu tới chân đều vận bộ quần áo màu đen bình thường, có chữ K&K, yên lặng tới...

      Đồng Niên còn chưa kịp nở nụ cười với ,

      cứ như vậy thẳng... lướt qua ...

      thất vọng, bị ngăn lại sau lưng hai tên bảo vệ, nhìn từng thành viên vội vã qua, tất cả mọi người đều nhận ra , nhưng thấy đây là hành vi công khai, nên dám mở miệng chào hỏi, tất cả đều nghĩ "Chị dâu khiêm tốn, luôn xuất ở những nơi ai nghĩ ra, chẳng hạn như lần trước là người xem dưới khán đài, lần này...ở trong hội fan hâm mộ..." với vẻ mặt vô cùng bái phục.

      Đến khi biến mất khỏi tầm mất, người của K&K cũng vào trong.

      Từng người từng người trong câu lạc bộ vào, trong lòng dần dần, dần dần trầm xuống.

      Sau lưng, Việt Quất bị đẩy ra xa mấy bước rốt cuộc cũng nhìn thấy , thở hổn hển, vỗ vào vai : "Sao lắm fan hâm mộ thế, tớ còn tưởng rằng mình ở trong buổi gặp mặt ngôi sao nổi tiếng cơ đấy..."

      chưa dứt lời.

      Liền nhìn thấy cậu con trai chạy đến từ khu VIP.

      Lúc này tất cả thành viên câu lạc bộ vào trong, nhưng cậu con trai kia mình ra ngoài, dưới cái nhìn chòng chọc của mọi người, kính cẩn lễ phép về phía Đồng Niên: "Chị dâu."

      Nhất thời, xung quanh trở nên yên tĩnh.

      Cậu ta ngượng ngùng gãi gãi sau gáy: "Lão đại bảo em dẫn chị vào trong."
      Last edited by a moderator: 2/5/16
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :