1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cá mực hấp mật ong - Mặc Bảo Phi Bảo (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      VĨ THANH: CẢ ĐỜI DÀI NHƯ VẬY

      Trận chung kết hôm đó, Gun đưa cho thẻ tác nghiệp cùng đồng phục của K&K.

      Ý tứ cũng rất ràng, ngàn vạn lần đừng có mặc đồ style loli ngồi ở khu nghỉ ngơi của tuyển thủ nữa, còn cực kỳ hưng phấn vì có được đồng phục câu lạc bộ . Hơn nữa còn nghĩ, mặc váy ngắn bị chú ý, nhìn rất khó chịu, thích hợp mặc ở nơi đông người, hơn nữa ………….còn hiểu lầm thích mấy đôi tất có tai kia, còn đặc biệt đem theo mười mấy đôi ……..

      Cuối cùng hai người cũng đến sân vận động.

      Đội viên K&K ở khu nghỉ ngơi, người uống nước, người chuyện phiếm, người thuyết minh lại mấy trận đấu, mọi người thấy Đồng Niên mặc đồng phục của đội đến nhất thời mắt sáng ngời.

      Mẹ kiếp, đây là khác biệt giữa mỹ nữ và kẻ thua cuộc à?

      Sao mà chị dâu mặc đồng phục lại dễ thương như vậy, Lão đại là đưa linh vật của đội xem thi đấu à…..

      Gun quan sát sân thi đấu, nhìn thấy trong khu nghỉ ngơi của SP cách đó xa, các ông chủ khu vực Trung Quốc cùng các cao thủ đều có mặt.

      Đây là trận chung kết toàn quốc.

      Mà người huynh đệ cùng nhau uống rượu hôm qua, giờ ngồi ở hàng thứ nhất phía nhất bên phải.

      lời, lười nhác qua, ngồi ở khu nghỉ ngơi của K&K, hàng thứ nhất bên trái.

      Khác với vẻ nghiêm túc của các cao thủ bên phía SP.

      ngồi xuống, liền gác chân lên vắt chéo, đem thẻ tác nghiệp đeo cổ tháo ra, quấn sợi dây mấy vòng, để đùi.

      màn hình lớn, MC giới thiệu các câu lạc bộ và chiến đội dự thi lần này.

      Ống kính ngừng lướt qua những gương mặt, tiếng vỗ tay lớn vang lên ngừng, còn có tiếng fan kích động giao lưu. Sân vận động rất lớn, tất cả người đến xem đều được xếp ngồi phía sau, phải nhờ màn hình lớn quét qua mới có thể thấy mặt thần tượng với tuyển thủ thích của mình, còn cố tình thừa nước đục thả câu, giới thiệu SP và K&K ở sau cùng.

      Cuối cùng.

      Đồng Niên theo , ngồi xuống.

      phải chưa từng cùng xem trận đấu, nhưng những trận lớn như thế này, còn có nhiều người xem như vậy, làm hơi sợ.

      Mặc đồng phục của K&K, ngồi bên cạnh Gun, nghĩ như vậy, liền cảm thấy khó tin.

      Lần đầu gặp nhau ở sau quầy hàng của quán net, buồn ngủ, có việc gì làm, tay gõ bàn phím.

      thích chơi game, cũng thích thú với mấy biểu tượng máy tính.

      Cho đến khi, có bàn tay con trai đưa tới.

      Ngón tay thon dài, khớp xuông ràng, cứ như vậy chống lên quầy.

      theo bản năng ngẩng đầu ————–

      Từ tay tới cánh tay, hướng lên là cổ áo sơ mi vải bông màu đen…..Người này, hình như tâm tình tốt, khoác theo ba lô màu đen rất lớn, đan cánh tay lại chống lên quầy thủy tinh: “Chỗ này mở suốt đêm phải ?”



      hồi tưởng lại đêm đó vô số lần, lần nào cũng cảm thấy chân .

      “Hàn Thương Ngôn?” giọng gọi tên .

      “Ừ.” trả lời, nhìn mà vẫn tiếp tục nhìn màn hình lớn.

      “Em…..muốn kết hôn.”

      Tối hôm qua, cũng tự hỏi mình có muốn hay .

      Lúc đó vẫn còn ngây ngốc, kết quả là trằn trọc nửa đêm ngủ được, hối hận vì chưa “muốn”.



      MC hưng phấn giới thiệu thành tích vẻ vang từ trước tới nay của K&K…

      Gun gì, ngoắc ngoắc ngón tay với .

      Dạ? Đồng Niên nghe lời, ghé đầu qua.

      Giọng của rót vào tai : “Nhìn màn hình lớn.”

      Màn hình lớn?

      quay đầu lại.

      màn hình lớn, quay khu nghỉ của K&K, có Gun và

      Lưng cứng đờ, dám nhiều, cũng dám nhúc nhích, ngồi bên người .

      Gun ngồi thẳng lưng, gật đầu ra hiệu chào màn hình, coi như là chào khán giả ở đây. Những người từng là fan của , của solo, của appledog, còn có những chiến đội khác của solo nữa, đều ngàn dặm xa xôi đến đây, thấy được hình ảnh này đều kích động thét chói tai.

      Lúc này, ở đây, giờ phút này, chỉ là Hàn Thương Ngôn của riêng mình .

      Mà là…của mọi người

      thành vấn đề,” mỉm cười với màn hình, mặt vẫn ra lúm đồng tiền nhợt nhạt, “Thi đấu xong liền kết hôn.”

      Ngoại trừ ra, ai biết cái gì.

      Chỉ biết là chuyện với bên cạnh.

      Hàn Thương Ngôn cũng phải là người hay thể cảm xúc ra ngoài, tình cảm ở trong lòng, cũng nhất thiết phải lãng mạn, cần thiết.

      Cả đời dài như vậy, đều muốn ở cùng em.

      Đồng Niên.

      ———————-

      “Biết bao lần phải đón nhận những nụ cười giễu cợt cùng những ánh mắt sắc lạnh…
      Nhưng tôi vẫn chưa bao giờ từ bỏ lý tưởng trong lòng…
      Trong lúc hỗn loạn…dường như mất hết mọi cảm giác
      Vô tình những cảm xúc trong lòng trở nên nhạt…..Liệu có ai hiểu cho tôi ?
      Xin hãy tha thứ cho tôi cả đời cứ buông thả theo đuổi tự do…
      Nhưng lại sợ rồi ngày mình vấp ngã
      Ai cũng có thể phản bội lại lý tưởng
      Chỉ sợ rằng ngày nào đó rồi cũng chỉ còn lại mình tôi với bạn”
      《 Trời cao biển rộng 》

      – HOÀN –

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Phiên Ngoại

      Hôm nay là ngày lễ tình nhân, sinh nhật của người nào đó.
      Lão đại hề biết bên trong câu lạc bộ K&K mở party. Tại sao lại biết? Vì mọi người muốn cho lão đại bất ngờ. Cho nên, lúc Gun mặc bộ đồ mùa đông, đeo cặp xéo đen từ cơn giá lạnh ở sân bay trở về, lúc lên thang máy lên lầu trong đầu còn suy nghĩ kế hoạch huấn luyện đợt sau. Sẵn tiện điểm danh lượt, lỡ mà ai hôm nay chơi lễ đành xin lỗi trước vậy.
      Khi thang máy mở ra trước mắt Gun, ngậm sigum từng bước từng bước ra, cởi áo khoác đông vắt lên tay phải rồi ném xuống cái ghế trước bàn.
      có ai?
      Gun liền quẹo sang hành lang tiếp, tới phòng huấn luyện nghe thấy tiếng súng nổ vang trời. Gun mới ló đầu ra, Demo lập tức quơ bình rượu xanh trong tay: “Lão đại! Chị dâu đợi kìa!”
      Ầm ầm! lập tức lặng người. Cả căn phòng toàn là chai rượu, ai tỉnh táo cả.
      Tiếp theo đó, trước cửa cũng có ai, Grunt nằm dài bên cửa sổ gọi điện thoại với Ái Tĩnh, chậc chậc: “Thằng DT này nham hiểm quá, vì muốn hẹn hò với bạn , dám chuốc say vợ của Hàn Thương Ngôn.”

      tới cuối hành lang, bên tay trái là phòng của Hàn Thương Ngôn. cầm tay nắm cửa chau mày suy nghĩ sau đây xảy ra chuyện gì đây. Sau khi diễn tập vài cảnh trong đầu mới vặn tay nắm, bước vào trong.
      Bên trong tối đen như mực. Gun định mò kiếm công tắc đèn ngờ sờ trúng bàn tay mềm mại. Cảm giác rất quen thuộc ập tới…
      “Sinh nhật vui vẻ, sinh nhật vui vẻ, sinh nhật vui vẻ.” Tiểu Vưu Ngư ôm eo : “Mau rất vui …”
      “… rất vui.”
      còn định hỏi nhưng chưa kịp hỏi môi dưới bị cắn lấy, lưỡi từ từ chui vào. Ưm, có vị bia, rượu trắng, rượu mai, rượu đỏ…
      nhắm nghiền mắt, nén giận. Mẹ nó, ai dám chuốc ấy say thế này!
      Bàn tay nóng hôi hổi học theo cách thường ngày của , sau khi sờ tới cổ liền đè xuống, hôn cách vui vẻ. Gun còn cách nào khác, đành phải kéo hai chân của ôm ấy eo mình, dùng chân mò mẫm khắp nơi trong đêm tối để kiếm cái ghế, đáng tiếc kiếm ra.
      Hết cách, chỉ có bên mép cửa sổ. Mới ngồi lên đó, lại hào hứng đè nằm xuồng. chưa kịp phản ứng, sau đầu đập mạnh vào cửa sổ thủy tinh.

      Mẹ nó….

      Xoẹt tiếng, dây kéo nhanh chóng bị kéo xuống…
      “Đông Niên” Gun cố gắng để giọng được bình ổn: “Còn tháng nữa là kết hôn rồi. tháng, ba mươi ngày, bảy trăm hai mươi giờ, bốn mươi ba ngàn hai trăm phút. Em ráng nhịn nha…”
      Bộ đồ thể thao bên vai phải bị kéo xuống.
      “Để , để …” Ngày mai còn phải thi đấu, thể làm khó coi quá để đám quỷ con đó nhìn ra được.
      Gun mò tìm dây kéo rồi kéo mạnh xuống. Người hơi ngửa về trước, hai tay để sau lưng cởi bỏ bộ đồ thể thao. Còn chưa vứt áo xuống, dây nịt bị Đông Niên kéo ra…
      Đôi môi nóng ấm, hôn lên sống mũi, lên mí mắt của . cố gắng để bản thân nghĩ tới những thứ thuần túy hơn: ví dụ như cuộc thi ngày mai với SP đổi hết đám quỷ con đó để đội hai dũng mãnh thay thế.
      Trong đêm tối, Đông Niên ngừng lại vài giây, ánh mắt chờ đợi nhìn , ngượng ngùng hỏi: “Sao làm gì hết?”



      Bàn tay to lớn để đằng sau cổ của , khàn giọng : “Lần đầu tiên… biết phải làm sao đây?”



      Hả? phải chuyện này cần dạy cũng tự biết sao?
      “Vậy… để em thử nha.” cũng chậm trễ, mơ mơ hồ hồ cởi bỏ dây lưng của , quăng xuống đất. Sau đó cố gắng bò lên , mơ mơ màng màng định cởi quần jean của .
      Gun dựa vào cửa sổ lắc đầu với hành động của , giơ tay nhấc lên đặt đùi mình. Trong đêm tối, hai bàn tay nắm lấy áo cộc của rồi lập tức cởi nó ra. Ánh mắt của càng rực sáng hơn. Gun có cảm giác như mình bị ăn thịt…
      Vì vậy, sau khi đặt ngồi xuống đất, chân nhảy xuống, nửa người trần trụi áp mặt xuống nhìn vào mắt : “Làm sao?”
      tiếng, càng nghĩ càng vui, giọng : “Quà sinh nhật, lại còn là lễ tình nhân.”



      Tự nhiên có cảm giác bị thị tẩm. nửa cười nửa dò xét : “Lát nữa được khóc.”
      ngơ ra: “A?...” Có hơi sợ “… có thuốc cảm ? Dạng chống ngủ đó. Em uống viên là ngủ say à.” Có lẽ biết đau ?

      “…”

      sao. Nếu như em đau, dỗ em là được rồi, em dễ dỗ ngọt lắm.” thuyết phục bản thân mình trước.
      Sau đó dứt khoác qua ôm lấy vòng eo để trần của .
      nghĩ trải qua ngày sinh nhật như vậy, mới bước vào bị bạn của mình lột sạch. Bây giờ giống như cưỡi lưng hổ khó bước xuống, có nên tiếp tục? khó ăn với ba mẹ của ấy… Cũng sắp đám cưới rồi.
      tiếp tục? Hiển nhiên, mồ hôi trong lòng bàn tay nhắc nhở lần này khỏi chạy rồi.
      cúi người nhấc bổng Đông Niên, cố gắng bắt đầu từ giây phút này trở mọi thứ đều trở nên ảo mộng và tươi đẹp. Bé con say rượu nhưng mơ hồ, thể để ấy chịu thiệt thòi.



      Sau đó buổi sáng ngày hôm sau, khi Đồng Niên ôm lấy chăn, vắt óc suy nghĩ về những kí ức tươi đẹp đêm qua nhưng chỉ có vài cảnh nét. Ví dụ như ấy bóp ngực mình giống như nặn bánh…
      Cùng thời gian đó, Gun đứng trước bàn lớn ở dưới lầu cao ốc, nhai ngấu nghiến kẹo trái cây trong miệng, cúi đầu nhìn đồng hồ.
      Ở xa xa, thành viên của K&K liều mạng chạy về hướng này. Khi mọi người lần lượt tới nơi, Demo nước mắt nước mũi chạy tới ôm lấy đùi Gun mà khóc lóc: “Lão đại em chạy được nữa, phải do tụi em làm mà…”

      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :