1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Càng Béo Anh Càng Yêu - An Tựu (update Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      PART 42
      editor: thuthuy2203

      Diệp Vi có cảm giác như là mình đứng ở vị trí cao nhất đỉnh núi, sau đó từ đỉnh núi mà rơi xuống, cứ như vậy mà bị bất ngờ nên ta hề có chút phòng ngự nào rơi xuống cách chật vật. Giây phút Tiếu Quả Quả được Phương Cảnh Xán ôm như bảo bối trong ngực che chở rời , tất cả những ánh mắt cực kì hâm mộ xung quanh ta đều hóa thành tráo phúng cùng những lời xì xào bàn tán tràn ngập đầu óc tô ta, gần như khiến Diệp Vi phát điên, cuối cùng trong đầu chỉ còn tồn tại ba chữ - - cam lòng

      Đúng vậy! cam lòng!

      Từ lúc bắt đầu biết Quả Quả, ngày ngầm đối nghich với ấy, có môt ngày nào cảm thấy thế giới đối với ta tràn đầy bất công cùng phẫn hận, ràng gia thế hai người kém hơn bao nhiêu, Quả Quả lại có thể tận hưởng sủng ái vô hạn của nàng công chúa, mà ta lại bởi vì thân phận con riêng chết tiệt, bị gia tốc bài trừ bên ngoài, cuộc sống chi tiêu kiết kiệm qua ngày, kết quả lại còn phải chịu bố thí của Quả Quả

      Thời điểm đầu tiên nhìn thấy Trầm Nham, ta bị người đàn ông ôn nhu này hấp dẫn, vì sao người đàn ông tốt như vậy lại muốn cùng Tiếu Quả Quả mập mạp ở cùng chỗ?

      Diệp Vi tin tưởng rằng, hạnh phúc chính là mình tranh thủ được

      ta vắt óc tính mưu tìm kế, dùng hết mọi thủ đoạn, rốt cục có được Trầm Nham, đồng thời bởi vì đám cưới này, có cống hiến với gia tộc mà được tán thành công nhận.

      Hôm nay, ta sắp cùng người đàn ông mình đính hôn, ta có thể quanh minh chính đại đứng trước mặt mọi người, ta cho là mình rốt cục có thể được ước mơ hạnh phúc tha thiết bấy lâu... nhưng mà...Tiếu Quả Quả! Tiếu Quả Quả dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà có thể cùng Phương Cảnh Xán người đàn ông từ trước đến giờ ta cũng dám nghĩ đến lại ở chung chỗ, từng giây từng phút Tiếu Quả Quả xuất , làm cho ta nhiều lần tâm tư này nọ ở trước mặt Quả Quả chật vật, nhìn như vậy buồn cười, đáng buồn

      dám nghĩ....Vì sao ta dám nghĩ đến?

      Ngay cả Tiếu Quả Quả cũng có thể, ta có gì mà dám nghĩ đến?

      tại ta còn là Diệp Vi trước kia, ta đường đường là đại tiểu thư Diệp gia, vô luận gia thế hay vẻ ngoài, bất kì điều gì đều kém so với Quả Quả!

      Vì sao mình phải treo cổ cây Trầm Nham này? Vì sao ta thể theo đuổi cuộc sống tốt hơn?

      được! nhân sinh của Diệp Vi mình thể cứ dừng tại đây như vậy! Mình muốn đem mọi khuất nhục mà Quả Quả dành cho mình trả lại hết cho ta!

      Diệp Vi hoàn toàn bị ý nghĩ ấy đầu độc.

      ta gần như có thể tưởng tượng ra hình ảnh chính mình khoác cánh tay Phương Cảnh Xán xuất dưới ánh đèn flash trong trường hợp như thế…

      “Hiểu lầm, là hiểu lầm, tôi rồi, chuyện này tôi biết, mọi người còn tin! Mọi người vào chổ ngồi !” Cha Diệp cho dù gặp sóng gió, cũng rất nhanh trấn định lại đón tiếp mọi người.

      Nhưng mà, lúc này đại đa số tâm đều đến phía nhà cách vách kia, giờ phút này khó tránh khỏi chút mất hết hứng thú của khách khứa

      “Tôi nhớ cách vách hình như là nhà Tiếu gia?”

      “Đúng là Tiếu gia, bé kia tôi thấy, buổi lễ trưởng thành tôi còn tham gia, chính là em bảo bối của truyền thông Hoa Thịnh tổng giám đốc Tiếu Mộ Bạch ...”

      “A, Tiếu Mộ Bạch có chút bản lĩnh a! Em lớn lên có thể đặt lên Phương gia1”

      “Cho nên mới nó, ông lăn lội cho tới hôm nay còn là phó tổng nho , mí mắt quá bé. Muốn phụ nữ xinh đẹp phải quá dễ dàng sao, bà xã có bộ dạng càng an toàn càng tốt! Lấy danh vọng cùng tiếng vang của Tiếu lão gia, Phương Cảnh Xán cưới này mệt, cậu ta lăn lộn đến vị trí này, thứ thiếu phải là tiền!”

      cũng phải!”

      ...

      *

      Cách vách, thân gia lúc trước nay cùng nhà khác đính hôn, cao giọng bốn phía mời khách khứa, quả thực chả khác nào trực diện đánh vào thể diện Tiếu gia. Cha mẹ Tiếu vì thế cả ngày trong lòng tích tụ thôi, chỉ khi nghĩ đến con rể tương lai tối nay muốn tới nhà dùng cơm trong lòng mới có điểm trấn an

      Lúc này bày đồ ăn ra, phía ngoài cửa có tiếng cạnh cạch.

      Mẹ Tiếu trong phòng thúc dục hơi “ Quả Quả, con hỏi xem A Xán lúc nào tới!”

      Đúng vậy, dưới miệng lưỡi nịnh nọt của Phương Cảnh Xán, mẹ Tiếu quyết đoán nâng cấp xưng hô từ đứa Cảnh Xán thành A Xán đầy thân mật.

      “Mẹ, ấy đến, nhưng mà...”

      “Đến rồi sao! Mau vào!” Mẹ Tiếu vội vã đến cửa đón, sau đó nhìn thấy hai người bên cạnh cạnh hai đứa lập tức ngây ngẩn “ Hai vị này là...”

      Mẹ Phương vẻ mặt có lỗi “ Bà thông gia, xin lỗi, chưa tiếng nào mạo muội tới đây quấy rầy.”

      Mẹ Tiếu rất nhanh liền kịp phản ứng, " sao sao, mời vào, vào trong nhà chuyện! Ông nó, mau ra đây!"

      Người nhà giới thiệu với nhau hàn huyên sau ngồi xuống bàn cơm rảnh rỗi trò chuyện.

      Nửa tiếng sau Tiếu Mộ Bạch quay trở lại, đầu tiên là liếc mắt nhìn Phương Cảnh Xán cái, tiếp theo chào hỏi qua ba Phương, mẹ Phương, sau đó là cuộn tay áo vào phòng bếp làm thêm vài món ngon, mang lên bàn ăn

      Cha mẹ Phương toàn bộ đều tán thưởng thôi, Quả Quả vẫn cố gắng duy trì hình tượng, để cho mình ăn quá nhiều mà trong lòng có chút chuyện muốn với Phương Cảnh Xán nên có chút ăn thấy ngon

      Mẹ Phương có chút lo lắng, thở dài “Ai, trai Quả Quả nấu nướng giỏi như vậy, tôi thực lo Quả Quả đến nhà chúng tôi ăn quen, đừng để đến lúc đó bị làm cho đói mà thành gầy...”

      Mẹ Tiếu liếc mắt nhìn khuê nữ nhà mình cái “Chị đúng nha! Nó a, chính là thích ăn, trai lại nhịn được nó quấn quýt, luôn cho con bé ăn ngon, bà nhìn xem bây giờ bị thành như thế...”

      Nằm yên cũng bị ăn đạn, Tiếu Mộ Bạch lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ

      Tiếu Quả Quả cắn cắn chiếc đũa, mẹ thân , mẹ có thể đến gốc gác con ?

      Phương Cảnh Xán vốn nghĩ cam đoan sau này nhất định cố gắng đem Quả Quả dưỡng thành trắng trẻo mập mạp, nhưng mà sau khi nhìn Tiếu Mộ Bạch lại sinh nghẹn trở về.

      Ăn cơm tối xong, sau khi trở về, Phương Cảnh Xán gửi cho Tiếu Mộ Bạch tin nhắn, cam đoan ngày mai nhất định thẳng thắn cùng Quả Quả, sau đó gọi điện cho Quả Quả

      “Này Quả Quả, em giận sao?”

      “Làm sao lại thế, chỉ là tốt nhất nên báo trước với em tiếng thôi! Cái gì cũng kịp chuẩn bị, làm mọi người thất lễ...”

      , như vậy tốt lắm rồi, sợ em chuẩn bị nhiều thứ mới cho em biết trước” Phương Cảnh Xán , ngoài cửa chuông reo lên, vì thế vừa chuyện điện thoại vừa ra mở cửa

      “Đúng rồi, cái kia... ngày mai có rảnh ?” Quả Quả hỏi

      Phương Cảnh Xán hướng trợ lí phía ngoài gập đầu cái, sau đó nhận đồ vật tay trợ lí, nhìn thoáng quá, sau đó ý bảo cậu ta có thể , sau dó xoay người trở về phòng tiếp tục điện thoại “Ngày mai? Để xem.. cả ngày mai đều có việc”

      “Vậy sao...” giọng Quả Quả có hơi chút mất mát. Ngày mai chính thức tốt nghiệp, trường học cử hành buổi lễ tốt nghiệp, vốn hi vọng ấy có thể tới

      “Có chuyện gì sao?” Phương Cảnh Xán ngồi ghế salon, nghịch nghịch hộp trong tay

      có, có, có việc của , ngủ sớm , ngủ ngon!”

      “Ừ ngủ ngon”

      Quả Quả vừa định cúp điện thoại, Phương Cảnh Xán đột nhiên vội vã “Quả Quả, chờ chút...”

      “Sao vậy?”

      “Ừ có gì, em”

      "... Em cũng vậy."

      Phương cảnh Xán xiết chặt cái hộp trong lòng bản tay, ánh mắt ôn nhu hơi hơi rung động.

      *

      Sáng thứ hai, bởi vì buổi lễ diễn ra lúc 9h, cho nên Quả Quả ngủ nướng hơn mọi ngày, tới bảy rưỡi mới rời khỏi trường, kết quả, đứng lên phát ra trai Tiếu Mộ Bạch của mình bình thường ra khỏi nhà từ sớm, lúc này vẫn ở nhà

      “Di, , còn chưa a?” Quả Quả mơ mơ màng màng ngáp cái hỏi

      Tiếu Mộ Bạch đeo tạp dề “Làm cho em bữa sáng, nhanh lại đây ăn”

      “Oa! ?” Quả Quả lập tức tỉnh táo, nhanh chóng rửa mặt, sau đó nhanh nhẩu ngổi ngồi trước bàn ăn, ánh mắt long lanh trong suốt, ngón tai chỏ chỉ vào món “tôm giáo hoàng” hỏi

      “Làm sao đột nhiên lại đối tốt với em như vậy, làm điểm tâm cho em?”

      Tiếu Mộ Bạch mấy ngày nay công việc càng ngày càng bận rộn, nghĩ đến việc ăn bữa cơm cũng khó

      Tiếu Mộ Bạch ánh mắt sâu kín u “Đột nhiên đối tốt như vậy?”

      Quả Quả vội vàng đổi giọng “Em sai rồi, em sai rồi, là vẫn luôn tốt lắm!”

      Tiếu Mộ Bạch gắp cho miếng ‘tôm được thấm đẫm nước chấm’ “vì Quả tốt nghiệp”

      Quả Quả được ăn ánh mắt đều híp lại “Cảm ơn trai, em rất thích!”

      Ăn điểm tâm xong, Quả Quả thoải mái đến trường học

      Trong sân trường ngẫu nhiên thấy được những sinh viên năm cuối mặc quần áo cử nhân hưng phấn chụp ảnh khắp nơi, từng khuôn mặt thanh xuân đều tràn trề hưng phấn, khát khao đối với tương lai...

      Buổi lễ tốt nghiệp được cử hành ở hội trường lớn, hôm nay tất cả mọi người đều vô cùng hưng phấn, nhưng mà, Quả Quả rất nhanh liền phát ra có điều gì đó thích hợp, bọn họ hưng phấn hưng phấn, tất cả quay đầu nhìn mình vì cái gì? Lúc đầu còn có chút thu liễm, về sau cơ bản là chút kiêng kỵ gì vây xem

      Bạn học phía sau kia, đầu ngươi duỗi dài như vậy, đột nhiên xuất bên cạnh tôi hù chết người có biết ? Còn bạn học phía trước kia, xương cổ ngươi uốn thẳng được nữa sao, cũng đừng tiếp tục quay đầu lại, đối với ngươi mà động tác có độ khó cao như vậy có làm được ...

      “Tình huống gì đây? Lúc trước tuy rằng cũng có nhưng có khoa trương vậy chứ...” Quả Quả thào

      Tống Kiêm Hà bên cạnh ném cho quyển tạp chí bát quái cùng tờ báo “Tự nhìn”

      Sau đó Quả Quả bị tít trang đầu báo “Chuyện tình tổng tài tập đoàn Phương thị cùng thiên kim của truyền thông Hoa Thịnh gần đây”, cùng với đó tạp chí là loạt những trang báo bát quái tiêu đề “Bạn thần bí “Cấp quan trọng” của Phương Cảnh Xán” làm cho hoa mắt....

      “Yên tâm, mình nhìn kĩ đống bình luận bên dưới, người nào cậu tốt...” Tống Kiêm Hà rất hay, đột nhiên đưa tay ngăn hai mắt mình lại “ Mẹ nó! Mắt chó của mình muốn mù luôn! Mình nhìn thấy gì? Quả Quả, Boss nhà cậu ăn mặc như vậy là chuẩn bị kết hôn sao?”

      “Ai? Cậu Phương Cảnh Xán? Làm sao có thể? ấy tối hôm qua còn với mình cả ngày hôm nay đều rất bận rộn mà”

      Tiếu Quả Quả theo hướng nhìn Tống Kiêm Hà đưa mắt nhìn sang, sau đó nhìn thấy thân trang phục chỉn chu, thắt nơ bướm, trong túi cắm đóa hoa, Phương Cảnh Xán phá lệ long lanh chói mắt sải bước dài tới, xung quanh vài lãnh đạo trong trường vây quanh, ở hàng ghế thứ nhất dành cho lãnh đạo và khách quý trịnh trọng ngồi xuống

      Tiếu Quả Quả “...”

      ấy bề bộn nhiều việc chính là vội vã chuyện này?

      Còn nữa, người này hôm nay dường như ăn mặc có chút quá mức long trọng rồi...
      Last edited: 18/4/17

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      PART 43
      editor: thuthuy2203
      Buổi lễ tốt nghiệp tiến hành đâu vào đấy .

      Đầu tiên, toàn thể mọi người đứng dậy, hát quốc ca, hát quốc ca xong, MC chủ trì giới thiệu ban lãnh đạo tham dự buổi lễ tốt nghiệp, các đại biểu giáo sư, đại biểu cựu học sinh. Tiếp theo, hiệu trưởng đứng lên đọc lễ diễn văn, rồi lập tức cử hành nghi thức trao tặng bằng tốt nghiệp

      Sau khi nghi lễ kết thúc, Phương Cảnh Xán đại diện cho cựu học sinh nhà trường bước lên đài đọc diễn văn

      So với những nhà lãnh đạo diễn thuyết đâu ra đấy, Phương Cảnh Xán lại giống như cùng mọi người tùy ý chuyện phiếm, trong lúc chuyện thường xuyên thay đổi ngữ điệu lên bổng xuống trầm, tiếng cười cùng hú hét ngừng vang lên, khí hội trường vô cùng kích động

      Tống Kiêm Hà kích động đến gào khóc, vội vã lấy giấy bút ghi lại hình ảnh tổng tài đại nhân tư thế oai hùng làm tư liệu sống, lại còn quên trêu ghẹo Quả Quả phen “Tròn Tròn, cái tên hỗn đản nhà cậu có phúc khí!”

      Quả Quả vẻ mặt hoảng hốt nhìn người đàn ông dưới ánh đèn huỳnh quaynh thành thạo nắm toàn bộ hội trường trong tay, bình thường ấy ở bên thường là bộ dáng thứ hai, đột nhiên nhìn thấy bộ dạng ấy thành thục, chững chạc tinh , là có chút quen.

      Đến vấn đề nóng, tất cả mọi người đều xoa xoa tay, Phương Cảnh Xán đến đây lại câu “Chỉ cần là vấn đề riêng tư có thể hỏi”

      Vì thế cả hội trường lập tực mảnh tiếc nuối kêu rên vang lên

      Quả Quả lại nhàng thở ra, là tốt, buổi lễ tốt nghiệp cũng muốn mình biến thành đối tượng cho hội bát quái

      Hôm nay tốt, Phương Cảnh Xán vẫn có đủ chừng mực, toàn bộ hành trình đều trôi qua nhàng, ban đầu là hình ảnh lời nào để chê cười, sau là cũng có ai có thể thay thế.

      Hai tiếng sau, buổi lễ tốt nghiệp kế thúc mỹ mãn

      Lúc Quả Quả gặp lại Phương Cảnh Xán là lúc cùng mấy nhà lãnh đạo trường hàn huyên, muốn quấy rầy , cùng Tống Kiêm Hà rời khỏi đó.

      đến ngoài cửa, Tống Kiêm Hà cố ý lấy máy chụp ảnh ra, hưng phấn “Quả Quả, cùng chụp ảnh ! Muốn gọi tổng tài đại nhân chụp ảnh chung ?”

      “Gọi ấy chụp chung?”

      Quả Quả nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định gửi cho tin nhắn, tuy rằng thích cùng gây chú ý, nhưng nếu là trực tiếp gọi cùng tới chơi đùa, ấy khẳng định vô cùng cáu kỉnh

      Bên này biên tập lại nội dung tin nhắn tốt, chuẩn bị gửi , Phương Cảnh Xán vừa vặn gọi tới

      Vì thế Quả Quả liền nhận điện thoại, “A lô? ...”

      Lời còn chưa xong, đầu bên kia di động Phương Cảnh Xán vội hô “Quả Quả, đừng nhúc nhích!”

      Quả Quả bị gọi theo bản năng lập tức dừng bước “A?”

      Phương Cảnh Xán lúc này cầm di động, cách hơn 50 thước, nhìn “Đứng im ở chỗ em đứng, nên cử động, phải ngoan...”

      Tiếu Quả Quả bị có hành vi thần kinh hề hề làm cho biến thành hiểu ra sao, "Làm sao vậy ?"

      Phương Cảnh Xán tay bắt chéo sau lưng, sải bước đến trước mắt Quả Quả, sau đó từ sau đứng lấy ra cái kẹo bông hình trái tim màu hồng nhạt lớn đưa cho “Quả Quả, chúc mừng em tốt nghiệp!”

      Tiếu Quả Quả vẻ mặt kinh ngạc, vui mừng nhận lấy, liếm cái, vị ngọt tan trong miệng

      mua lúc nào?” ràng thấy rời khỏi hội trường

      Phương Cảnh Xán nhìn cái sâu, từ trong túi rút ra cái hộp , tiếp theo đó, chậm rãi quỳ gối trước người ...

      Hành động bất thình khiến Quả Quả suýt nữa đem cây kẹo bông trong tay ném lên mặt , toàn thân ngây ngốc ngẩn người tại chỗ.

      Mà Phương Cảnh Xán quỳ gối trong nháy mắt, vài giây đồng hồ yên tĩnh quỷ dị sau, xung quanh tiếng thét chói tay vang tới tận mây xanh, sau đó đám bát quái bắt đầu dùng vận tốc ánh sáng truyền bá....

      Giờ khắc này, trong đầu Quả Quả chỉ còn lại ý niệm, nhất định là điên rồi...Nhất định là điên rồi mới cảm thấy quỳ thấp a a a !!

      Tống Kiêm Hà bên cạnh hơn nửa mới phản ứng được, nhìn thấy Quả Quả bộ dạng vẫn ngây ngốc, chạy nhanh tới bên , bấm lưng cái “Tròn Tròn! Tròn Tròn...cầu hôn a!”

      Quả Quả nhìn , lắp bắp hỏi “... làm gì vậy....”

      Phương Cảnh Xán “cùm cụp” tiếng mở cái hộp ra “Quả Quả, gả cho được ?”

      Thiếu chút nữa bị kích cỡ kim viên kiêm cương đâm mù con mắt, quần chúng vây quanh gào thóc thảm thiết thành đàn! Cũng biết là ai khởi xứng, đám người đứng ngoài hô “cùng chỗ” “Đồng ý ấy” “Em nguyện ý”....

      Phương Cảnh Xán ở trước cửa hội trường có chút dấu hiệu nào cầu hôn toàn bộ sân trường, người vây quanh càng ngày càng nhiều, đoàn người gia nhạp càng ngày càng ồn ào, bên tai Quả Quả tràn đầy các loại thanh , khiến hoàn toàn thể suy nghĩ...

      Dưới ánh mắt nóng bỏng thâm tình của Phương Cảnh Xán, xung quanh mọi người thúc giục đồng ý hô cao...Quả Quả chóng mặt gật gật đầu

      Phương Cảnh Xán kích động vô cùng đứng dậy ôm vào lòng.

      Đám đông sôi trào

      Tống Kiêm Hà sớm dùng máy ảnh ghi lại toàn bộ quá trình

      Trong lúc tất cả mọi người ở nơi này tụ tập xem náo nhiệt, Trầm Nham ngược lại, hồn tiêu thất lạc từng bước ra ngoài.....

      Diệp Vi lúc này lòng nóng như lửa đốt, có tâm tư chú ý Trầm Nham lúc nào rời . ta như thế nào cũng nghĩ tới Quả Quả cùng Phương Cảnh Xán phát triển đến bước này, mà ta cho đến giờ vẫn tìm được biện pháp tiếp cận Phương Cảnh Xán...

      *

      Tại chỗ tĩnh lặng trong rừng cây phía sau trường học, hai người ngồi mặt cỏ, lẳng lặng tựa sát vào nhau

      Quả Quả lâu sau đó vẫn thể bình tĩnh

      Ngẫm lại, vận mệnh là kì diệu, vốn hề cùng xuất , hai người lại có thể cùng tới bước này

      Ngay mấy tháng trước, còn cho là sau lễ tốt nghiệp, người muốn kết hôn là thanh mai trúc mã cùng chung sống mười mấy năm của mình, nháy mắt, người thân cận bên mình lại trở thành người đàn ông mới nhau được 100 ngày trước mặt này

      Phương Cảnh Xán hôn lên trán Quả Quả, lời sớm chuẩn bị đến miệng, lại chậm chạp thể ra, thầm nghĩ hay là cứ như vậy tiếp tục ôm ...

      biết bao nhiêu lâu, đúng là vẫn mở miệng “Quả Quả, có biết vì sao lại cầu hôn em ở chỗ này ?”

      Quả Quả lắc đầu, tò mò ngửa đầu nhìn

      “Nơi đó làm địa điểm lần đầu tiên chúng ta gặp mặt” Phương Cảnh Xán

      Quả Quả cẩn thận nhớ lại, lần đầu tiên gặp mặt phải là ở sảnh đường phỏng vấn ở tập đoàn Phương thị sao?

      Phương Cảnh Xán hỏi “Em còn nhớ , kỉ niệm ngày thành đại học A, nhà trường tổ chức vũ hội hóa trang hôm đó, bởi vì đám đông chen lấn, em cẩn thận ngã xấp xuống, sau đó đè lên người”

      Quả Quả vẻ mặt như bị sét đánh “Ách...người kia phải là...”

      “Là

      “...” Quả Quả hoàn toàn ra lời

      “Có nhớ câu hỏi cuối cùng tuyển nhân viên vào Phương thị chứ?”

      “Đương nhiên nhớ !”

      “Đó là cầu nhân viên suốt đêm thêm vào, mục đích để tìm được em. Ngày đó, đối với em là nhất kiến chung tình”

      câu ngắn ngủi, lại bao hàm nhiều tin tức kinh người

      Quả Quả che mặt “Chờ chút... để cho em tiêu hóa chút!”

      “Được” Phương Cảnh Xán lẳng lặng chờ

      Quả Quả đột nhiên ngẩng đầu “Khi đó, về sau em đứng lên bị người ta xô lấn chen ra ngoài, cũng kịp giải thích với , ngày đó việc gì chứ?”

      “Xuất huyết dạ dày phải nhập viện, truyền thêm mấy chai nước” Phương Cảnh Xán thành thực trả lời

      Quả Quả nghe vậy quả thực muốn đào hố chôn mình, sau lúc lâu, ngượng ngùng ôm lấy , ngửa đầu hôn hôn cằm xin lỗi a, đều tại em quá nặng...”

      nhớ tới Phương Cảnh Xán có đăng cái blog , chụp cảnh ở phòng bênh, kèm câu “Tất cả hẹn mà gặp, là định mệnh cân nặng”

      ra câu kia viết tới

      “Định mệnh cân nặng” “Cân nặng” cũng phải lỗi chính tả, quả rất nặng....

      Quả Quả nghĩ nghĩ, có chút nghĩ mãi ra, lẩm bẩm “ Ngô, nhưng mà, kì quái.... xác định là nhất kiến chung tình với em? Kỳ em vẫn cho là lâu ngày nảy sinh tình cảm! Kể cả ngày đó ở công ty, cũng đối với em là nhất kiến chung tình, em còn tưởng thuận tiện ra, phải với em nhất kiến chung tình chủ yếu là do nhìn mặt sao?”

      Phương Cảnh Xán nhéo nhéo quyền, hít hơi sâu “Đúng vậy, là nhất kiến chung tình...”

      Quả Quả bật cười “ Vậy nhất kiến chung tình cũng khoa học, em mập như vậy...”

      “Quả Quả, có chuyện muốn với em” Phương Cảnh Xán đột nhiên ngắt lời

      Quả Quả bởi vì lời của quá trịnh trọng, ngẩn người “Chuyện gì ạ?”

      Phương Cảnh Xán từ từ vói “Quả Quả, em cũng biết, thế giới này đại đa số đàn ông đều thích mỹ nữ chân dài eo , gần như tất cả mọi người đều nghĩ gầy là đẹp..”

      Quả Quả nghe xong, sắc mặt càng ngày càng trầm, Phương Cảnh Xán đây là ý gì? ấy rốt cục bắt đầu ghét bỏ mập mạp?

      Phương Cảnh Xán tiếp tục “ Nhưng, cái gọi là sở rau xanh cũng có hữu sở , ngột ngàn người trong mắt có ngàn Hamlet, cũng có bộ phận người thẩm mỹ khác hẳn người bình thường, kỳ điều này là rất bình thường, ai quy định chỉ thích người gầy, triều Đường còn lấy béo là đẹp hàng đầu đúng ?”

      Quả Quả bị sắp bị xoay chóng mặt “Phương Cảnh Xán, rốt cục muốn gì?”

      ...” Phương Cảnh Xán khẩn trương, trong lòng phiền chán thôi, nên quyền mạnh xuống nền cỏ, sau đó gắt gao kéo Quả Quả vào , giọng có chút khàn khàn “Quả Quả, từ trước đến nay, lâu như vậy, em có chút hiểu lầm với , tại cần thẳng thắn với em việc, nhưng bất kể cái gì, em có thể tức giận với , rời khỏi ?”

      cứ chuyện gì a?”

      “Em hứa với trước, mới dám

      Quả Quả bị biến thành vội muốn chết, chỉ có thể lấy lệ biết biết, tức giận, rời khỏi !”

      Phương Cảnh Xán chôn sâu vào gáy , giọng buồn buồn câu “ thích người béo”

      “Cái gì?” Quả Quả nghe ràng, nhưng hiểu được

      Phương Cảnh Xán hít sâu hơi chỉ thích người béo!Cho nên đối với em mới nhất kiến chung tình! căn bản cũng vĩ đại như em nghĩ, cần bề ngoài chỉ cần nội tâm, từ đầu chính là ham sắc đẹp của em”

      “...” Quả Quả há miệng thở dốc, nội tâm ngàn vạn lần biến hóa, chữ cũng lên lời, quá kinh hách, hoàn toàn thua gì lúc Phương Cảnh Xán đột nhiên cầu hôn

      đến cầu hôn...Khốn khiếp! , tuyệt, đối, đúng, là, cố, ý! Thậm chí bao gồm việc đêm qua đột nhiên mang cha mẹ đến nhà ăn cơm!

      đầu tiên là làm cho mình xử lí trai , sau đó là ba mẹ tiếp chuyện ba mẹ , lại lợi dụng trong tiệc đính hôn của Trầm Nham mà thông báo cho tất cả mọi người biết mối quan hệ của bọn họ, cuối cùng là sau khi lễ tốt nghiệp của kết thúc, trước mặt toàn bộ thầy giáo cùng bạn học cũ cầu hôn ...Cứ như vậy vẫn chưa yên tâm, còn muốn cam đoan tuyệt đối tức giận mới ra chuyện này!

      đúng là có thành ý thẳng thắn a!

      Phương Cảnh Xán thấy sắc mặt Quả Quả ngày càng kém, gấp gáp vô cùng, hoảng hốt khoa trương giải thích “tuy rằng từ đầu là mê luyến vẻ đẹp của em! Nhưng thề, sau đó là thích con người em, liên quan đến sắc đẹp !”

      Quả Quả trong đầu giống như vạn con ngựa điên chạy qua, cứng ngắc đứng lên, đem kẹo bông hình trái tim dang dở đập vào lồng ngực “Phương, Cảnh, Xán, đồ bại hoại!!!”
      Last edited: 18/4/17

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      ham sắc đẹp của em" Câu này chỉ có phương tổng dám thừa nhận
      M è o Q u ê n T h ởHale205 thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Ghi giùm editor là thuthuy2203 vào dưới tên truyện nhé nàng @lolemcalas
      lolemcalas thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      bqnj xán xán quá đáng tương lai ka thê nô 100%:yoyo45::yoyo45::038:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :