1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Càng Béo Anh Càng Yêu - An Tựu (update Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Tiep di editor ơi

    2. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      ☆, PART 29

      Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên,giống như hòn đá đánh vỡ ảo giác trong đầu .

      Tiếu Quả Quả vội vàng rút tay về, lấy di động trong túi ra, là số lạ, chắc là đối tượng hẹn hò mà giới thiệu gọi tới.

      Chàng thanh niên Phương Cảnh Xán vừa mới cùng mối tình đầu thắm thiết đương, vừa nhìn di động kia số lạ, lập tức hấp hối giống như bệnh nặng gần đất xa trời nhìn Quả Quả...

      Tiếu Quả Quả đứng nhìn di động cũng chuyện, cho tới khi tiếng chuông kết thúc, gọi cho mình, đem buổi hẹn tối nay từ chối.

      Phương Cảnh Xán mắt thấy Quả Quả đem buổi hẹn gặp mặt từ chối , lập tức trong lòng lại dào dạt gió xuân lay động.

      Tiếu Quả Quà cúp điện thoại nhìn , trong mắt dường như có điều gì đó như bình thường, như bầu trời trong sáng sau cơn mưa, hơn rất nhiều, hỏi , “Còn đau ?”

      Phương Cảnh Xán vừa mừng vừa lo, “ đau nữa.”

      Tiếu Quả Quả lo lắng tiếp “Hôm nay bị thương, có phải là do xí nghiệp Phong Dương gây ra ? Bởi vì hạng mục kia...”.

      “Chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi, cần lo lắng, việc này được giải quyết.” Phương Cảnh Xán hai ba câu cho qua, khó có khi khí tốt như vậy, muốn vì chuyện này mà bị phá hỏng.

      Tiếu Quả Quả biết ngày thường Phương Cảnh Xán nghiêm túc nhưng lúc làm chính vẫn rất đáng tin, nếu lúc đó phải do làm cho phân tâm, chắc cũngkhông bị thương như vậy, áy náy gật đầu , “Vậy là tốt rồi.”

      Sau đó hai người liền chuyện, Phương Cảnh Xán liên tục nửa muốn nửa thôi nhìn Quả Quả, ra được, thấy Quả Quả cũng chuyện, trong lòng gấp đến mức chịu được, lúc trước Quả Quả còn ra lời thề son sắt muốn cùng mình nhất đao đoạn tuyệt, cả đời qua lại với nhau, là khiến cho tức giận so với bị dao đâm khi nãy còn đau hơn. Bây giờ bị đam , cũng coi như là hùng cứu mĩ nhân , moi tim đào phế đến mức tổn thương dạ dày, ấy như thế nào mà có phản ứng gì a?

      Phương Cảnh Xán trong lòng đột nhiên có chút nhàn nhạt ưu thương, đem hết vốn liếng, triển khai toàn bộ công kích dụ dỗ lần, nhóc này dưới tình huống như vầy lại có thể bình tĩnh như thế, chẳng lẽ già rồi sao?

      biết trầm mặc bao lâu, Tiếu Quả Quả thay kéo kéo góc chăn, “Phương Cảnh Xán, để cho em suy nghĩ chút, sáng sớm ngày mai em cho câu trả lời thuyết phục.”

      “Được.” Phương Cảnh Xán nắm chặt bàn tay đầy mồ hôi của mình. Mặc dù phải bị cảm động ào ạt tới đòi lấy thân báo đáp, nhưng ít ra cũng khiến cho Quả Quả thay đổi chủ ýlúc đầu, nguyện ý suy nghĩ lại lần nữa.

      “Vậy em về trước, ngày mai trở lại thăm , nghỉ ngơi cho khỏe”.

      “Ừ” mắt Phương Cảnh Xán như chú chó nhìn chủ nhân Quả Quả rời khỏi phòng bệnh.

      *

      Rời khỏi bệnh viện, Tiêu Quả Quả về tiểu khu nhà mình, từ xa nhìn thấy dưới lầu nhà mình có chiếc xe thể thao mới tinh màu trắng, bên cửa xe là bóng người thân thuộc, dưới chân còn có đống tàn thuốc lá, dường như người kia đợi rất lâu.

      Thẩm Nham nhìn thấy Quả Quả đến, ném điếu thuốc lá tay xuống, lấy chân di di, ngước mắt nhìn rồi , “Biết là gọi điện thoại cho em, em cũng nghe, nên đành ở chỗ này chờ em.”

      "Có chuyện gì sao?"

      Thẩm Nham mở cửa xe, từ trong xe lấy ra phong bì màu trắng đưa cho .

      Tiêu Quả Quả nhìn ta cái, đem phong bì cầm lấy, mở ra nhìn, thấy bên trong là xấp tiền mặt khá dày.

      có ý gì?”

      “Trước đây, tiểu Vi cẩn thận làm hư dụng cụ phòng thí nghiệm, nghe nóilà em giúp ấy bồi thường.” Thẩm Nham đáp lại, híp mắt nhìn biểu tình của Quả Quả.

      Tiêu Quả Quả chớp mắt, trực tiếpđem tay sờ sờ phong bì, số tiền khi ấy bỏ ra gấp ba số tiền trong phòng bì này, hỏi tiếp “Còn có việc gì khác ?”

      Ánh mắt Thẩm Nham nặng nề hỏi: “Hôm nay em đọc báo chưa?”

      Tiêu Quả Quả tự nhiên hiểu ta muốn gì, vẻ mặt bình thản hỏi lại, “ đọc, rồi sao?”

      “Quả Quả, cho dù chúng ta thể ở cùng chỗ, cũng hi vọng em có thể sống tốt, cần vì mà làm những việc tổn hại bản thân.”

      Tiêu Quả Quả lập tức hướng về phía cầu thang tiếp, quay lưng về phía Thẩm Nham phất phất tay, bây giờ ngay cả mỉa mai cãi cọ với ta cũng khinh thường làm.

      Về đến nhà, Tiêu Mộ Bạch đúng là tri kỉ, cái gì cũng hỏi , đáp lại cho bữa ăn vô cùng ngon.

      Tiêu Quả Quả cơm nước xong xuôi, tắm rửa sạch , ngồi xuống bàn tìm giấy bút nghiêm túc viết cái gì đó, hơi viết xong lại gấp kín lại, sau đó tắt điện ngủ sớm.

      Buổi tối hôm nay, phá lệ ngủ ngon vô cùng.

      Sáng hôm sau tỉnh lại, thần khí thanh sảng, Quả Quả lười biếng duỗi eo, tiện tay mở điện thoại, hoảng sợ.

      Nháy mắt, di động xuất mấy chục tin nhắn, tất cả đều đến từ Phương Cảnh Xán.

      Gửi nhiều tin nhắn như vậy, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?

      Tiêu Quả Quả vôi vàng mở đống tin nhắn từ dưới lên.

      [Quả Quả, hối hận, nên hiền lành để cho em rời , em vừa , liền hoảng hốt, tức ngực khó thở, còn buồn nôn.]

      Nhìn thấy tin nhắn thứ nhất, Tiêu Quả Quả mặt đen như đáy nồi, hoảng hốt, tức ngực khó thở, còn buồn nôn, cho rằng mang thai sao?

      [Quả Quả, sáng sớm mai em có đến đây hay đến đây?]

      [Quả Quả, em tại cho biết đáp án được hay ? , cảm giác đợi được đến ngày mai.”]

      [ biết , cho biết di, cho biết , cho biết bây giờ …]

      [Được rồi, được rồi, hối hận, em vẫn là nên cho biết.]

      [Quả Quả, bụng đau, tâm đau, lòng đau, toàn thân dưới đều đau! Em nhanh đến .]

      [Quả Quả, tìm em, nửa giờ sau đến.]

      [ muốn xuất viện tìm em, hai cầm thú của thế nhưng tiêm thuốc an thần cho !]

      [Quả Quả, tỉnh lại rồi, Quả Quả nhớ em...]

      [ 4h rồi, trời sáng, Quả Quả, em làm sao còn chưa tới?]

      [5h, sáng rồi đó.]

      ....

      ra, Phương Cảnh Xán cũng biết, lúc đó Tiêu Quả Quả chắc chắn là tắt máy ngủ nhìn tới, nhưng mà trong lòng khẩn trương quá độ có chỗ phát tiết, nhịn được có việc gì làm mà thôi.

      Tiêu Quả Quả đọc từng tin nhắn, thẳng cho tới lúc bật cười, ôm gối giường lăn vòng. So với tên Thẩm Nham kia mặc kệ muốn làm việc gì đều để ý ánh mắt người khác, từng ánh mắt, từng câu đều muốn nghĩ 100 lần mới ra. Cùng với chuyện từ trước đến nay luôn tỏ thái độ, hành động mập mờ đối với , Phương Cảnh Xán lại biết xấu hổ sống chết theo đuổi, tỏ tình rụt rè chút nào, ngược lại khiến cho cảm thấy rất rất chân thực.

      giống như hoa trong gương, trăng trong nước, lung linh mỹ miều, xa vời ấy vậy mà từng ngày từng ngày hóa thành thực thể.

      người tưởng như gần ngay trước mắt xa tận chân trời, với tay tới, ấy thế mà lại thực có thể chạm được vào .

      Tiêu Quả Quả dùng tốc độ nhanh nhất chuẩn bị xong mọi việc, đem phong thư tối qua viết xong nhét vào túi, tùy ý cầm theo cái bánh mì và lọ sữa chua vội vàng tới bệnh viện.

      Mặt trời nhô cao chiếu sáng, khí sớm mai vô cùng tươi mát, Tiêu Quả Quả đến bệnh viện vừa lúc 7h sáng, tính toán chút, chuyện lúc với Phương Cảnh Xán lúc rồi tới công ty là vừa đúng giờ.

      ra khỏi thang máy, Quả Quả bắt gặp Phương Cảnh Thâm mặc áo blouse trắng đứng.

      “Bác sĩ Phương, chào buổi sáng!” Tiêu Quả Quả lên tiếng chào hỏi .

      Phương Cảnh Thâm tay đút trong túi áo, tay xoa xoa mi tâm, thoạt nhìn trông vô cùng mệt mỏi, dưới mắt là quầng thâm nâu nhàn nhạt, nhìn thấy Quả Quả vỗ vỗ vai , “ xem nó chút, khổ sở cả đêm, liên lụy tới mọi người đều ngủ được.”

      “Ách…”

      Tuy rằng Quả Quả chuẩn bị tâm lý sẵn, nhưng khi chân chính mở cửa phòng bệnh nhìn thấy Phương Cảnh Xán vẫn bị làm cho hoảng sợ.

      Sáng sớm, trong phòng bệnh tất cả rèm cửa đều che kín, tia nắng đều lọt qua được, Tiêu Quả Quả vừa từ bên ngoài tiến vào, thích ứng hồi lâu nhi mới nhìn tình huống bên trong.

      Phương Cảnh Xán tựa vào đầu giường, tóc rối bời, râu ria xồm xàm, môi tái nhợt khô khốc, đôi mắt mở to tràn đầy tơ máu, trang phục bênh nhân cũng nhàu nhĩ biết như thế nào mặc lên người được, sọt rác bên cạnh giường bệnh đổ xuống đất, cánh hoa rơi loạn đầy sàn, trông giống như bị người túm giật xuống...

      Nếu như tối qua lúc Phương Cảnh Xán nghe được chuông điên thoại của vang lên trông như gần đất xa trời, bây giờ trông như xác chết ngàn năm tuổi nằm giường…

      Tiêu Quả Quả bước vào, tiện tay túi xách buông xuống, sau đó đến trước cửa sổ, kéo rém cửa ra, nâng sọt rác bên giường lên, quét sạch cánh hoa, đem bàn ghế đổ ngang dọc đặt vể vị trí cũ…

      Trong lúc làm việc, mắt đều dán lên người Quả Quả chớp tí nào.

      Thu dọn xong xuôi, Tiêu Quả Quả ngồi xuống mép giường, từ trong túi xách lấy phong thư đưa cho .

      Thư? Chẳng lẽ là thư tình?

      Vẻ mặt Phương Cảnh Xán cuối cùng cũng cử động, hơi mím môi, tiếp nhận phong thư, vừa nhìn thấy bìa ghi 3 chữ “ Đơn Từ Chức”, chưa mở ra xé nát nó.

      Vì thế, sàn nhà Quả Quả vừa mới quét xong lại đầy mảnh vụn giấy.

      Tiêu Quả Quả nhìn thấy đau lòng thôi, “Em viết mất nửa tiếng, tốt xấu gì cũng nên xem chút a...”

      chấp nhận!” Phương Cảnh Xán gắt gao nhìn chằm chằm , vẻ mặt giống như trẻ con, trong lòng tràn đầy vui vẻ chờ mẹ làm về mua quà cho mình, kết quả lại là quyển sách tham khảo Toán học, “ nôn nóng bất an giống như người điên chờ đợi cả đêm, liền chờ đợi được trò đùa này?”

      đừng kích động được ?”

      Phương Cảnh Xán dường như nghĩ tới điều gì đó, đôi mắt dấy lên hi vọng, “Là người trong nhà ép em phải ? Có phải là bọn họ ép em từ chức, ép em rời xa !”

      phải, là quyết định của em, em...”.

      đợi Tiêu Quả Quả xong, Phương Cảnh Xán lập tức biểu như thiếu nữ ngây thơ bị người đan ông cặn bã vứt bỏ, “Chính là em quyết định như vậy...a, được, được, được...là quá ngây thơ rồi, là luôn luôn lừa mình dối người, ngay từ ban đầu em vốn thích , em luôn luôn đùa bỡn !”

      Cái từ “đùa bỡn” nghe cũng quá nghiêm trọng ? (=__=!!)

      Tiêu Quả Quả đỡ trán, “ bình tĩnh chút nghe em !”

      Phương Cảnh Xán che lỗ tai đánh gãy lời , “ nghe! Dù sao cũng nhận! Em tốt nhất nên suy nghĩ lần nữa!”

      Tiêu Quả Quả thở dài tiếng, “ hãy nghe em có được ?”

      muốn nghe, nghe, nghe!” Phương Cảnh Xán trực tiếp nằm vật xuống, ngây thơ dùng chăn che kín đầu.

      Đủ rồi!

      Tiêu Quả Quả nhịn được nữa, dùng sức đem chăn kéo ra, trong lúc Phương Cảnh Xán còn mải lải nhải ngừng, nhanh chóng cúi xuống, ngăn chặn cái miệng của … bằng đôi môi của mình.

    3. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      ☆, PART 30

      Tiếu Quả Quả quỳ chân giường, cẩn thận đụng vào vết thương của Phương Cảnh Xán, ban đầu vốn là bị tên này làm cho nhất thời xúc động, sau khi tiếp xúc đôi môi khô nứt lại lập tức rời , mà là kìm lòng được lè lưỡi liếm liếm, thân thể Phương Cảnh Xán lập tức trở nên càng cứng nhắc, khiến cho có loại cảm giác như mình ép buộc thiếu nữ đàng hoàng nhà người ta làm chuyện cấm…

      “Nhất định muốn em suy nghĩ lần nữa?” Tiếu Quả Quả hỏi.

      Mỗ nam nào đó mới ban nãy còn bị nam chính trong tác phẩm của Quỳnh Dao nhập hồn, giờ trở nên hoàn toàn bối rối, “Em, ý của em là… Vậy sao em lại muốn từ chức?”

      Lo lắng lại muốn nháo ầm lên, Quả Quả lập tức giải thích ràng nguyên nhân, “Để cho tiện cùng đương, đáp án này được chứ?”

      Phương Cảnh Xán ngẩn ngơ, lập tức kéo chăn chậm rãi che mặt mình lại, chỉ để lại hai con mắt chớp chớp nhìn Quả Quả, hai bên tai cũng bắt đầu hồng lên.

      Trông thấy bộ dạng này của , Quả Quả bất đắc dĩ : “ thấy thế nào?”

      Phương Cảnh Xán che mặt, “Quả Quả, em đột nhiên nhiệt tình như vậy, người ta rất thẹn thùng...”

      Diễn sâu quá rồi…

      Tiếu Quả Quả đưa mắt nhìn di động, “ Được rồi, thời gian còn sớm, em phải rồi, nghỉ ngơi cho tốt, đừng náo loạn nữa.”

      Phương Cảnh Xán lập tức vươn tay từ trong chăn ra, kéo kéo vạt áo của , liên tiếp bắn ra tràng hỏi: “Em đâu? gặp ai? Lúc nào trở về? Lúc trở về…còn ?”

      Đối mặt với biểu cảmđáng thương của , Quả Quả còn cách nào khác, lại ngồi xuống trấn an , “Tất nhiên là tới công ty rồi!”

      “Em phải từ chức sao? phê chuẩn ngay lập tức, em ở lại với nha.”

      “Từ chức cũng phải về bàn giao lại công việc đúng sao? Em hoài nghi bị thương ở đầu chứ phải dạ dày...”

      Phương Cảnh Xán nghe xong che tim, “Vừa mới đối với người ta như vậy, chơi xong quay đầu bỏ , còn ghét bỏ người ta đầu óc tốt, quá đáng, hức hức hức.”

      Tiếu Quả Quả: “…Em vẫn nên suy nghĩ lần nữa .”

      Ánh mắt Phương Cảnh Xán lóe lên, từ đằng sau mạnh liệt ôm lấy Quả Quả, kéo vào trong ngực mình, cằm dán vào cổ , giọng nóitrầm khàn: “ cho em có cơ hội suy nghĩ lần nữa.”

      xong đột nhiên giơ tay lên, cầm di động để trước mắt : “ Bảo bối, nhìn nơi này!”

      “Click” tiếng, Phương Cảnh Xán thực được mưu, trong ảnh sáng lạn mỉm cười còn ngạc nhiên vô cùng, ánh mặt trời tà tà xuyên thấu qua ô cửa số, chiếu lên khuôn mặt của hai người, bức ảnh trông đẹp đẽ mộng mơ cách kì lạ…

      Phương Cảnh Xán ôm , kích động đăng ảnh lên nhóm bạn bè WeChat, kèm theo dòng chữ —— Vợ nhà mình đây!

      Chính là lúc đắc ý, quay đầu nhìn sang thấy vệt nước mắt hai má Tiêu Quả Quả.

      Phương Cảnh Xán lập tức hoang mang hoảng sợ “ Quả Quả... Quả Quả em làm sao vậy? Ôi, em đừng khóc, chỉ muốn mọi người chia sẻ niềm vui với thôi, được rồi, chính là kẻ đáng đánh đòn quái đản thích ân ân ái ái mà, em đánh , lập tức xóa , em đừng khóc...”

      muốn đem bức ảnh vừa đăng xóa , đột nhiên Tiếu Quả Quả dùng sức đè xuống, ánh mắt ướt sũng phản chiếu hình ảnh của Phương Cảnh Xán, cúi đầu hôn cái, khiến cho hai mắt Phương Cảnh Xán vốn mở to khẩn trương trở nên vô cùng kinh ngạc, con ngươi long lanh nước mắt của lên nét cười dịu dàng, Quả Quả lại cúi người hôn thêm chút...

      Toàn thân Phương Cảnh Xán như có dòng điện chạy qua, tâm động như có thuốc chữa, vừa dùng lực đem Quả Quả áp đến dưới thân, tất nhiên, làm nổi, rủa thầm tiếng, sau đó trực tiếp dùng tay áp chế đầu Quả Quả, dùng sức đem nụ hôn này trở nên sâu hơn.

      “Ô uhm… A… ”

      Tiếu Quả Quả rất cẩn thận ép đến Phương Cảnh Xán, nhưng cố tình chính tìm đường chết, càng hôn càng dùng sức ôm hông hướng lên người mình, kết quả là động đến miệng vết thương, đau đến mức gào lên, bị vậy vẫn còn chịu buông tay, cuối cùng bị Tiêu Quả Quả đem tay kéokhỏi người, thẳng người đứng lên, kết thúc nụ hôn này, lườm cái trách cứ.

      Phương Cảnh Xán vẫn chưa thỏa mãn, nhìn chằm chằm, ánh mắt mang tính chiếm hữu mạnh, hơn nửa ngày trời mới chậm rãi dập tắt ánh lửa trong đôi mắt đó, đưa tay lau nước mắt mặt , cẩn thận hỏi; “Quả Quả, em làm sao thế?”

      Tiếu Quả Quả khụt khịt mũi lắc lắc đầu, “ có việc gì...”

      Từ lúc gặp Phương Cảnh Xán, càng ngày càng phát ra, khi xưa mình ngốc nghếch biết bao nhiêu.

      Từ lúc lên đại học, Thẩm Nham luôn luôn muốn cùng chụp ảnh, càng miễn bàn tới việc đem ảnh chụp của đăng lên cho bạn bè xem, cũng chưa bao giờ cho đặt chân vào cái vòng quan hệ của ta...

      luôn luôn cho là bọn họ vẫn thân thiêt, lại phát ra Thẩm Nham sớm từng chút từng từng chút bài xích ra khỏi thế giới của ta, giống như con diều, bị ta điều khiển trong tay, ra liên kết của hai người chỉ mong manh như sợi dây kia mà thôi…

      biết thành đôi với Phương Cảnh Xán có bao nhiêu mạo hiểm, nhưng mà,thành công chỉ đến với người dám mạo hiểm, nguyện ý cùng người trước mắt này nếm thử lần.

      Tấm hình kia vừa được đăng lên, di động Phương Cảnh Xán lập tức vang lên ngừng, trong vài phút ngắn ngủi, nhảy ra mấy chục bình luận.

      Phương Cảnh Xán vô cùng hưng phấn, đem đống bạn này giải thích cùng giới thiệu cho .

      [Lúc nào thưởng hồng bao cho bà mối tôi đây?]

      “Đây là Mục Dao, ừ, quả phải cho ấy chiếc hồng bao lớn mới được.”

      [Chúc mừng Nhị thiếu cuối cùng cũng cáo biệt đượcNăm ngón tay nương.]

      Phương Cảnh Xán đen mặt: “ Người này em cần để ý...”

      [Em , em xả thân nhảy hố, phổ độ chúng sinh, đảng cùng nhân dân vĩnh viễn nhớ kĩ em!]

      Phương Cảnh Xán mặt càng đen hơn, “ Người này em cũng cần biết...”

      [Mẹ nó! Tôi nhìn lầm ? Nhị thiếu gia cậu thế mà cũng thích nữ nhân? huynh đệ của tôi thầm mến cậu suốt ba năm, lúc trước tôi còn bảo đảm với cậu ta Nhị thiếu cậu thích đàn ông, bây giờ cậu xem tôi biết ăn thế nào với cậu ta!!!]

      Phương Cảnh Xán trực tiếp đem người này liệt vào danh sách đen tiếp tục nhìn tới... thể loại bạn bè gì vậy, sao ai cũng muốn dìm .

      “Móa móa móa! Chị dâu đẹp quá! Chị dâu còn có chị em nào khác a? Cầu giới thiệu!”

      Phương Cảnh Xán nhếch môi, “Ánh mắt thằng nhãi này tệ, nhưng mà cần để ý đến nó, là cái loại ‘đại củ cải’ hoa tâm thôi... ”

      [ bé này bộ dạng ngoan, bảo bối à, tìm thời điểm đem về nhà cho mẹ xem nha.]

      Phương Cảnh Xán xém chút nữa lại thuận miệng cần để ý, may mà ngừng đúng lúc "A, người này phải để ý! Đây là mẹ ! Đột nhiên chuyện dịu dàng với như vậy, làm hại thiếu chút nữa nhận ra được... "

      Tiếu Quả Quả: "..." (=__=!!)

      mực bị Phương Cảnh Xán lấy các loại lí do thể tưởng tượng nổi, thiên hình vạn trạng lý do lôi kéo thả , Quả Quả cuối cùng cũng đem dỗ ngủ được cũng đến buổi trưa.

      ra khỏi cửa phòng bệnh, nặng nề thở dài tiếng, là... so với đánh trận còn mệt hơn, nhưng trong lòng lại có chút ngòn ngọt.

      kiểm tra phòng bệnh, Phương Cảnh Thâm ngang qua thấy ra, hỏi câu, “Nó còn náo loạn nữa ?”

      ngủ rồi ạ.” Lúc này nhìn thấy Phương Cảnh Thâm, Quả Quả hơi ngượng ngùng, biết Phương Cảnh Thâm có thấy mấy tin Phương Cảnh Xán đăng .

      “Thằng nhãi kia trước mặt người thân càng tùy hứng hồ nháo, em đừng chiều nó.” Phương Cảnh Thâm vô cùng nhu hòa với .

      Quả nhiên là biết, Quả Quả đỏ mặt gật gật đầu.

      “Có rảnh tới nhà ăn cơm nhé.”

      Cậu em khiến mình bớt lo trong cái nhà này cuối cùng có người quản. Phương Cảnh Thâm bước chân nhàng rất nhiều.

      *

      Lúc Tiêu Quả Quả trở lại công ty đúng giờ nghỉ trưa, vừa tới bàn làm việc liền bị đám người xông tới xây quanh.

      “Quả Quả! Quả Quả cuối cùng tới!”

      “Trợ lí Tiêu, từ chỗ Phương tổng đến đây à?”

      “Ách, đúng vậy... ” Bọn họ bởi vì quan tâm Phương Cảnh Xán bị thương như thế nào sao? Nhưng mà vì sao ánh mắt đám người sáng quắc như đèn 500Watt vậy.

      “Phương tổng, ấy thế nào?”

      “‘ bạn ’ của Phương tổng có phải được hay ?”

      Tiếu Quả Quả càng nghe càng chẳng hiểu gì, “Mọi người từng người , tôi nghe thấy loạn đoàn rồi, bạn nào cơ?”

      nữ đồng nghiệp gấp đến mức dẫm chân xuống nền nhà, “ Chính là ‘cậu ’ ý, tiểu Phương Cảnh Xán ấy, hiểu ?”

      Quả Quả lắc đầu.

      Cuối cùng, tiểu Lý từ trong đám người chịu nổi, chen vào nhón chân đến gần bên tai giọng vài chữ.

      Sắc mặt Tiêu Quả Quả lập tức giống như đèn kéo quân, đỏ cam vàng lục lam chàm tím biến ảo, "Mọi người bậy gì đấy, Phương tổng ấy... cậu của ấy xảy ra vấn đề gì!"

      Mọi người nghe xong, ánh mắt cảm thấy có gì đó, “Làm sao biết?”

      “Bởi vì lúc đấy em đứng bên cạnh Phương tổng, tận mắt nhìn thấy chỗ bị thươn của ấy là dạ dày!” Tiêu Quả Quả bất đắc dĩ giải thích.

      Mọi người thế này mới "Ồà" tỏ vẻ ra là thế, tản hết.

      có nhìn thấy Alma ?” Quả Quả kéo Tiểu Lý lại hỏi.

      “Hôm nay ra ngoài đăng thông báo tuyển dụng, hình như còn chưa trở về đâu.”

      “Vậy... lát nữa tôi lại tìm ấy!”

      “Quả Quả, tìm ấy làm gì?”

      “Tôi chuẩn bị từ chức.”

      Tiểu Lý trợn trừng hai mắt, vẻ mặt thể tin được, “Hả! điên rồi!”

      “Chắc là vậy... ” Thế mà thành đôi với Phương Cảnh Xán, cũng cảm thấy chính mình điên rồi.

      Sắc mặt Tiểu Lý do dự lại đồng tình nhìn hỏi: “Quả Quả à, có phải thích Phương tổng ?”

      “Vì sao lại hỏi như vậy?” Trong công ty nhiều nhân viên nữ trẻ đều thích Phương Cảnh Xán, Tiểu Lý hỏi như vậy, ngược lại cảm thấy gì, chỉ là kì quái vì sao mình từ chức lại có quan hệ tới vấn đề này.

      “Bởi vì tôi xem ngày hôm qua nhìn thấy tin tức kết hôn của Phương tổng cùng Mục Tổng, vẻ mặt đúng lắm nha, khẳng định là đối với Phương tổng nhất kiến chung tình, với cả Phương tổng lại dịu dàng, cho dù biết có khả năng bên nhau, cũng có cách tự kiềm chế được. Nhưng mà Phương tổng đối với rất tốt, đáng thương cho dần dần cho rằng bản thân có hy vọng. Ngay lúc này, lại thấy được bản tin tàn nhẫn báo kia, ngày hôm qua vất vả mới có cơ hội xả thân cứu giúp, thế nhưng lại bỏ lỡ, tại, khẳng định là tâm như tro tàn. Cho nên công việc tốt như như vậy cũng cần, chuẩn bị từ chức chữa trị vết thương lòng... ”

      Tiếu Quả Quả tỏ vẻ: “ suy nghĩ nhiều quá rồi đó...”

      chứng minh tài bàt quái của đám con trong vài phút có thể viết thành bộ tiểu thuyết tình cảm cẩu huyết!!!
      Last edited: 11/2/16

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      truyện dễ thương wa,đọc lèo 30 chương, h lót dép ngồi chờ chương mới, hy vọng ngược đôi tra nam tra nữ kia ,

    5. Mỹ Ngọc

      Mỹ Ngọc New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      4
      Truyện hay wa bạn ơi, ngày tết mà đọc mấy chương mới của bộ này mình iu đời hẳn lên. Cám ơn bạn nhìu lắm. Mình hóng chương mới đâyyy!
      Matcha2604 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :