1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Càng Béo Anh Càng Yêu - An Tựu (update Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      K bít quả quả có giảm béo k
      lúc đó xán xán có gây trở ngại cho kế hoạch giảm béo k

    2. xuxubungbu

      xuxubungbu Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      57
      Đọc cái tựa truyện biết ngay là Phương Cảnh Xán trong nam thần là cún rồi...hehe
      :050::5::059:

    3. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      ☆, PART 26

      chứng minh, Phương Cảnh Xán cần phải lên đó.

      Chỉ cần cùng Tống Kiêm Gia cũng dư sức, còn có Hùng Bảo Đình nhiệt tình hỗ trợ xách đồ này nọ, thậm chí ngay cả Diệp Vi cũng xán lại cố ý muốn giúp đỡ, đoạt từ tay Hùng Bảo Đình cái hộp, cũng biết rốt cuộc là ta có ý gì.

      Tiêu Quả Quả định , Tống Kiêm Gia giữ lại, vẻ mặt như con hồ ly , kề sát tai giọng : “ có việc gì cậu cứ để ta bê.”

      Bốn người bao lớn bao xuống dưới lầu, nhìn tình cảnh trước mắt nhất thời hoảng sợ.

      Ngẩng đầu lên nhìn thấy toàn bộ cửa sổ của ký túc xá hình chữ U đều được mở, tầng đông nghìn nghịt người đứng xem, còn có đủ loại khăn tay, khăn mặt đầy màu sắc, thậm chí ra trải giường, vỏ chăn trước cửa sổ còn phe phẩy… Còn thiếu mỗi câu “Đại gia mời ngài vào trong” mà thôi.

      Dì quản lý ký túc xá nhàn nhã cắn hạt dưa, vẻ mặt như thể muốn biết ngay là như vậy mà.

      Tiêu Quả Quả co rút khóe miệng, chuẩn bị chạy nhanh rời khỏi nơi thị phi này, lại thấy đột nhiên có vài nữ sinh chạy tới trước mặt Phương Cảnh Xán.

      Trong đó có người vẻ mặt tràn đầy căm phẫn, lớn tiếng : “Học trưởng, Tiêu Quả Quả lén lút ngoại tình với người khác đó, có biết ?”

      Tống Kiêm Gia tức giận cực kỳ, “Sh*t! Nữ sinh kia có phải điên rồi hay vậy? Tối hôm qua mình đó là trai cậu, như thế nào còn có người chạy tới nhảm vậy!”

      Hùng Bảo Đình lo lắng : “Mình cũng giải thích, chỉ là bọn họ thế nào cũng chịu tin…!”

      Diệp Vi nhếch miệng, vẻ mặt như đứng xem kịch vui, “Ai biết có phải hay , nhìn cũng giống chút nào…”

      Tống Kiêm Gia vốn định xăn tay áo xông lên mắng chửi người, lại phát sắc mặt Tiêu Quả Quả bình tĩnh, nghĩ đến chắc cũng sớm giải thích với Phương Cảnh Xán, vì thế liền dừng chân, nhường cơ hội biểu cho nam chính.

      Phương Cảnh Xán khẽ nheo mắt lại, tròng mắt lên tia sáng lạnh, nhưng rất nhanh liền biết mất thấy, ánh mắt bình tĩnh hỏi: “Biết sao?”

      Mấy nữ sinh nghe vậy đều ngây ngẩn cả người, kích động thôi , “ biết thế, vậy mà còn…”

      “Cho dù ấy có ngoại tình với người đàn ông khác ở trước mặt tôi tôi vẫn thích ấy như cũ.” Phương Cảnh Xán nhanh chậm , ánh mắt nhìn về phía Tiêu Quả Quả vô cùng dịu dàng.

      Vừa dứt lời, chung quanh nhất thời im lặng đến quỷ dị.

      Tâm tình Tiêu Quả Quả lúc này khó có thể thành lời, tuy rằng rất cảm động khi thấy bảo hộ mình như vậy, nhưng cái gì gọi là ‘ trước mặt chuyện đương với người đàn ông khác’ vậy? Có thể đừng đưa ra giả thiết kinh khủng như vậy được hay ?

      Quay đầu vừa nhìn thấy Tống Kiêm Gia, con nhóc kia hoàn toàn ý thức được câu của Phương Cảnh Xán có cái gì đó sai sai ở đây, triệt để muốn quỳ gối dưới chân ‘tổng tài đại nhân’ mà cúng bái, còn các nữ sinh vây xem cũng giống điên rồi mà thét chói tai…

      Hai mắt Hùng Bảo Đình lưng tròng đẫm lệ, “Trời, cậu khiến người ta hâm mộ chết được …”

      Diệp Vi lộ vẻ mặt khinh thường, giọng thầm câu: “Loại đàn ông như vậy mình thấy nhiều rồi, thời điểm theo đuổi con cái gì cũng đều ra được hết!”

      ……

      Ba người vẫn đưa Tiêu Quả Quả đến chỗ dừng xe của Phương Cảnh Xán ở bên ngoài trường học.

      Phương Cảnh Xán chịu trách nhiệm đem toàn bộ hành lý bỏ vào cốp xe.

      Lúc đưa cái hộp đột nhiên Diệp Vi ‘A!’ lên tiếng, ném thứ đồ trong tay , xòe lòng bàn tay thấy hình như bị cái gì đó lồi ra cắt qua.

      Phương Cảnh Xán nghe tiếng ngẩng đầu dời tầm mắt, sau đó là khẩn trương bước nhanh tới lấy… Nhặt lên cái hộp mà Diệp Vi ném xuống đất, vỗ vỗ bụi bẩn, giọng điệu vui , “Cầm được đừng cầm, đừng làm hư đồ của Quả Quả.”

      Diệp Vi choáng máng đứng ngây ngốc ở đó, vẻ mặt thể tin được.

      Tống Kiêm Gia quay đầu bật cười, “BOSS nhà cậu độc đấy! Sợ là đời này của Diệp Vi cũng chưa từng bị người đàn ông nào đối xử bằng thái độ đó!”

      Tiêu Quả Quả: “…” Được rồi, ra cũng có chút vui sướng đấy.

      *

      Dọc theo đường , Tiêu Quả Quả cảm thấy Phương Cảnh Xán dường như hơi bất ổn.

      “Sao vậy? có tâm à?” Lúc dừng đèn đỏ, nhịn được mà hỏi.

      Vẻ mặt Phương Cảnh Xán có chút nghiêm trọng, quay đầu, điềm đạm đáng nhìn , “Quả Quả, em được ngoại tình đâu đấy! là vì tức giận bọn họ nên mới như vậy!”

      Tiêu Quả Quả: “…”

      Hóa ra là còn rối rắm việc này hả trời!

      cũng tưởng tượng nhiều , đùi bự thế này ngoại tình thế nào được…” Tiêu Quả Quả lẩm bẩm, xong lại phát lời này của mình dường như đúng lắm, làm gì mà phải cam đoan mình ngoại tình chứ? ràng hai người bọn họ còn phải là loại quan hệ kia mà!

      Vừa nghiêng đầu, lại thấy Phương Cảnh Xán lộ ra biểu tình như con mèo tinh ranh, mới biết mình lại bị người này đùa giỡn, bất đắc dĩ thở dài.

      Đến tiểu khu, vừa đứng dưới lầu nghe thấy mùi thơm từ cửa sổ nhà mình, vịt nấu sen, gà Đồng Tử, cá chép sốt chua ngọt, chân giò hầm ngũ vị, tôm xào rau củ, Phật nhảy tường … Phương thức nghênh đón đầy nhiệt tình lần này của , khiến Tiêu Quả Quả cảm động muốn khóc.

      Từ phía cầu thang có bóng người cao to xuống, Tiêu Quả Quả vèo phát cùng với thể hình hoàn toàn thích hợp của , nhanh nhẹn nhảy nhảy lên, chết mùi đồ ăn từ người , “ hai, ... Từ nay về sau em bao giờ chọc tức giận nữa!”

      Tiêu Mộ Bạch giật giật khóe miệng, bắt lấy quả cân bấu víu cổ mình xuống, liếc mắt nhìn nàng cái, “Mũi của e thính !”

      xong tầm mắt lướt qua hướng Phương Cảnh Xán.

      Hai người nhìn nhau vài giây Phương Cảnh Xán bước tới mỉm cười chào hỏi: “Tiêu tổng, ngưỡng mộ lâu, nghĩ tới Quả Quả lại là em .”

      “Tôi cũng nghĩ tới nơi thực tập của Quả Quả lại là quý công ty, nhóc này rất ương bướng ngu ngốc có năng lực, phiền Phương tổng khoan dung.”

      Hai người từng gặp mặt vài lần, nhưng chỉ là quen biết xã giao, được bao nhiêu câu.

      Phương Cảnh Xán cười : “Tiêu tổng quá khách khí rồi, Tiêu lão tiền bối là ngôi sao sáng của giới, năm đó tài hoa của Tiêu phu nhân lại càng danh chấn kinh sư, con của hai vị dĩ nhiên cũng là nhân trung long phượng[1].”

      [1] Nhân trung long phượng: rồng phượng trong biển người.

      Tiêu Mộ Bạch là người khá cứng nhắc, ghét nhất chính là xu nịnh, nhưng Phương Cảnh Xán này chỉ mấy câu khen ngợi ngắn ngủn rất có kỹ xão, trực tiếp khen ngợi Tiêu Quả Quả, cũng nịnh hót Tiêu Mộ Bạch, mà lấy phong thái của người sau biểu đạt kính ngưỡng đối với người bề , gián tiếp tỏ vẻ khẳng định với Quả Quả, dù người nghe là Tiêu Mộ Bạch, trong lòng cũng thấy cực kỳ hưởng thụ.

      “Hôm nay tôi vốn định qua giúp Quả Quả chuyển nhà, nghĩ tới cuối cùng lại làm phiền Phương tổng.”

      có gì, tiện tay giúp đỡ mà thôi, cũng vì Quả Quả tăng ca giúp tôi nên mới khiến việc chuyển nhà bị chậm trễ…”

      ……

      Hai người đàn ông mực đứng chuyện, còn tâm tư của Tiêu Quả Quả sớm bay đến phòng bếp, đứng bên gấp đến độ như kiến bò chảo.

      Lại trôi qua thêm vài phút đồng hồ, Tiêu Quả Quả rốt cục cũng nhịn được nữa, ánh mặt cực kỳ nóng bỏng nhìn chằm chằm Phương Cảnh Xán, giọng thậm chí còn mang theo vài phần làm nũng cầu xin: “Đừng đứng ở đây nữa, lên lầu rồi sau được ?!”

      Lần đầu tiên Quả Quả dùng ánh mắt ‘Khát khao’ như thế nhìn mình, hai tròng mắt Phương Cảnh Xán đột nhiên sáng ngời. Ôi, đây là Quả Quả ám chỉ cho điều gì sao?

      vốn định chuẩn bị gặp cha mẹ ấy sớm như vậy…

      Tiêu Quả Quả lại nhìn về phía Tiêu Mộ Bạch, lôi kéo tay lắc lắc, “ thôi , nào!”

      Tiêu Mộ Bạch đương nhiên biết được trong lòng suy nghĩ điều gì, khẽ cười, cũng vạch trần , nhìn Phương Cảnh Xán : “Phương tổng chắc hẳn còn chưa có ăn tối, tối nay tôi có làm vài món, nếu chê cùng nhau ăn bữa cơm được chứ?”

      Nhìn ánh mắt mong chờ của Tiêu Quả Quả, Phương Cảnh Xán gật đầu, “Được.”

      Ba người lên lầu, mẹ Tiêu vừa mở cửa nhìn thấy con hốc mắc liền đỏ lên, vỗ lên người , “Con bé nhẫn tâm này, mẹ còn tưởng rằng con thực định cả đời này trở về nữa chứ!”

      “Con làm sao có thể bỏ ba mẹ được đây ~”

      “Theo mẹ thấy con đây là luyến tiếc thức ăn con làm có!” Mẹ Tiêu tức giận liếc nàng cái, vừa oán giận vừa đau lòng. “Chuyện lớn như vậy sao với người trong nhà? Mẹ lo lắng gần chết, sợ con luẩn quẩn lại xảy ra chuyện gì, mới giục con nhanh chóng tìm! Lúc trước khi Cục Đá chuyện nhiều hơn câu với khác là con cả đêm ngủ yên rồi, tại…”

      Tiêu Quả Quả xấu hổ nhanh chóng cắt đứt lời mẹ, “Mẹ à… Chút nữa chúng ta lại chuyện, lúc này còn có khách mà!”

      “Khách nào?”

      “Chào bác.” Phương Cảnh Xán tiến lên từng bước, nhàng mở miệng chào hỏi.

      “Người này là?” Vừa rồi lòng đều đặt lên người con nên để ý, lúc này lại thấy Phương Cảnh Xán vừa đến, mắt mẹ Tiêu lập tức sáng ngời.

      Tiêu Quả Quả vừa định giới thiệu Tiêu Mộ Bạch mở miệng trả lười trước: “Đây là đồng nghiệp trong công ty của Quả Quả.”

      “À, ra thế… Vậy mau mời người ta vào chứ! Đúng lúc ăn cơm…”

      “Ai tới vậy?” Trong phòng truyền đến thanh của ba Tiêu.

      “Là Quả Quả trở về.”

      Ba Tiêu đeo kính viễn thị, vẻ mặt chuyên chú nhìn bàn cờ vây mình chơi, nghe thấy con mình trở về, lúc này mới vội vàng đứng dậy.

      “Chào bác, xin lỗi quấy rầy.”

      “Đây là?”

      “Là đồng nghiệp của Quả Quả, đúng rồi, nên xưng hô với cậu thế nào đây?” Mẹ Tiêu hỏi.

      “Bác cứ gọi con là Tiểu Phương là được rồi.” Ánh mắt Phương Cảnh Xán dừng lại ở cổ tay mẹ Tiêu chút, thuận miệng câu: “Vòng tay của bác được làm thủ công rất tinh xảo, là bác tự làm sao?”

      thầm đánh giá Phương Cảnh Xán, đột nhiên nghe vậy, gương mặt mẹ Tiêu lập tức lộ ra biểu tình cực kỳ vui vẻ như Thiên Lý Mã gặp được Bá Nhạc, “ ? Quả là tự bác làm đấy, về hưu rồi ở nhà có việc gì làm, gần đây vốn chuyển qua thích mấy thứ nho này. Bác có làm cái cho ba của Quả Quả, nhưng ông già ấy ghét bỏ bác làm khó coi nên có đeo, tên nhóc kia cũng chả cần…”

      Ba Tiêu lẩm bẩm, “Đồ chơi con nít, bà để người bó tuổi như tôi đeo làm sao ra ngoài…”

      Tiêu Mộ Bạch than thở, “ tay con trai mà đeo mấy cái đó còn ra dáng gì nữa…”

      Tiêu Quả Quả ôm bả vai mẹ Tiêu an ủi, “Ầy, phải con trở về rồi sao? Mẹ làm cho con đeo !”

      Mẹ Tiêu liếc nhìn cổ tay toàn thịt của cái, “Tay con to như vậy, mẹ phải tốn bao nhiêu vật liệu…”

      Tiêu Quả Quả im lặng hồi, lại : “Còn phải do mọi người cho con ăn nhiều sao! Từ lúc con trọ ở trường đến nay giảm được 10 kg đấy!”

      Chết rồi! Cân nặng của mình bị bại lộ mất tiêu……
      Last edited: 13/1/16

    4. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      tiểu phương lấy lòng mẹ vợ dễ dàng quá

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @ bạch dương truyện về Phương Cảnh Thâm là Nam thần biến thành cún, nghe bảo bộ này cũng có Xán, cơ mà Xán đóng vai con ghẻ :yoyo51: ngược lên ngược xuống rất tội :yoyo60:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :