1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

CÔ VỢ XINH ĐẸP VÔ TÌNH CỦA TỔNG TÀI - Đa tình

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      (Tiếp tiếp )

      - "Máy bay bay khoảng 2 tiếng đến nơi, lúc máy bay vừa đáp xuống, cựa người mở mắt, lúc mở mắt nhìn thấy bờ vai to ấm áp của Lãng Thần giật mình vội trở mình ngước mặt lên chính lúc này Lãng Thần cúi đầu xuống môi và Lãng Thần chỉ cách 1chút là chạm vào nhau, bốn mắt nhìn nhau chớp mắt, lúc này có tiếng của phát thanh viên vang lên "

      - "Máy bay chuẩn bị hạ cánh, xin quý khách ổn định ngồi vào chổ của mình và thắt dây an toàn. Tiếng loa thông báo vừa phát liền làm cho 2 con người ngơ ngác nhìn nhau bất giác đỏ mặt, ngượng ngùng quay mặt cúi đầu xuống xấu hổ biết gì cả. Lãng Thần cũng đỏ mặt vì đây là lần đầu gần gũi với người phụ nữ. Hai người cứ nhìn tôi tôi nhìn hề phát hai kẻ đằng sau nở nụ cười gian nhìn họ. Lúc máy bay vừa đáp xuống, Vy lên tiếng làm cho và Lãng Thần đỏ lại càng đỏ thêm

      - "Nè!! Máy đáp xuống rồi đấy!! Hai người mau mau trở về !! Hehee!!".

      - "Đúng!! Đúng!! Mau mau trở về !! Hahaa!!" Lâm Phong ngồi kế bên gật đầu phụ họa theo

      - "Hai người..... Hai người gì thế hả?? Gì mà trở về chứ??". nghe Vy và Lâm Phong thế liền phản ứng lắp bắp

      - "Ây!! Có gì đâu à!!". Vy

      - "Vy.... Cậu là.... Sao cứ thích trêu chọc người khác vậy??" lắc đầu bó tay nhìn Vy

      - "Nè, bà chằn!! Hình như rất thích trêu chọc người khác lắm à?? Bạn mà cũng tha là sao??". Lâm Phong lúc này im lặng lên tiếng

      - "Grừừ!! Cái tên ẻo lả kia!! lại dám như thế?? muốn chết sao mà cứ gây với tôi hoài thế hả?? "Hừ". "Đồ ẻo lả khó ưa!!". Vy khó chịu liếc nhìn Lâm Phong

      - "..... ..... đúng là bà chằn mà!! Hừ". Lâm Phong tức giận

      - "Thôi!! Hai người đừng gây nhau nữa!! Mọi người nhìn kìa!!". Thấy hai người cãi nhau vẫn chưa dứt liền tiến lên ngăn cản

      - "Phải đó!! Hai người đừng cãi nhau nữa!! Chúng ta đến nơi rồi đấy!!". gật đầu khuyên can

      - "Được rồi!! Tớ cãi nhau với ta nữa nếu như ta kiếm chuyện với tớ là được....". Vy liếc Lâm Phong

      - "Hừ". "Làm như tôi thèm chuyện với lắm vậy!!". Lâm Phong lên tiếng phản bác...

      - "Được rồi!! Được rồi!! Chúng ta là đến đây để chơi chứ phải để gây nhau đâu!! Hai người hãy bắt tay giản hòa để chúng ta còn tham quan hòn đảo nữa chứ!! Tôi thuê chiếc xe dành riêng cho chúng ta rồi đấy!!". Lãng Thần lên tiếng để Vy và Lâm Phong cãi nhau nữa. Hai người họ liếc nhìn nhau cái rồi quay lấy hành lý của mình. và Lãng Thần nhìn họ như thế cũng chẳng biết phải làm gì chỉ biết nhìn nhau cười lắc đầu. Lúc này, cả 4 người bước chân xuống máy bay, họ trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người... Phụ nữ hai mắt hình trái tim nhìn Lãng Thần và Lâm Phong còn đàn ông say sưa ngắm và Vy.... Nhưng họ để ý mà cứ tự nhiên về chiếc xe đậu sẵn bên ngoài chớ họ. Và rồi chuyến tham quan ở đảo của họ bắt đầu... Còn lúc này rất vui vẻ vì mơ ước của thành rồi.... Đúng như những gì nghĩ đây đúng là hòn đảo tuyệt vời - hòn đảo BORA - HÒN ĐẢO THIÊN ĐƯỜNG ,đúng với tên gọi của nó......

      CHƯƠNG 31: HÀNH TRÌNH ĐẾN ĐẢO BORA - DẠO PHỐ (3)

      - "Khi tất cả mọi người đều tập hợp đầy đủ lúc này lên tiếng "

      - " Nếu mọi người mệt rồi bây giờ hãy đến khách sạn nghỉ ngơi trước chúng tôi đến sau nhé!! Mọi người thấy có được ?"

      - "Vâng!! Chúng tôi biết rồi!! Vậy bây giờ chúng tôi đến khách sạn trước, tổng giám đốc nếu có việc cứ giải quyết ạ!!" Tiểu Mỹ lên tiếng đáp

      - "Phải đó!! Hoàng tổng!! nếu có việc cần phải làm cứ làm a!!Chúng tôi đến khách sạn chờ cũng được ạ". nhân viên của công ty Lãng Thần trả lời

      - "Được rồi!! Các bạn cứ đến khách sạn trước !!". Lúc này Lãng Thần lên tiếng.

      - "Vâng!! Chúng tôi biết rồi!!". Toàn bộ đồng thanh

      - "Sau khi tất cả họ lên xe đến khách sạn Vy ở bên cạnh thắc mắc tại sao đến khách sạn lên tiếng hỏi "

      - "Ngọc!! Sao cậu lại về khách sạn vậy?? Cậu muốn đâu à??"

      - "Hihi!! Tớ chỉ muốn dạo quanh thành phố ở đây thôi mà!! Tớ biết địa điểm ngắm cảnh rất tuyệt, cậu có muốn cùng ??". cười tươi nhìn Vy

      - "Vy muốn trả lời lại bị Lâm Phong chen vào "

      - "Hửm??"."Ngắm cảnh sao?? Được đó!! Tôi cũng rất thích ngắm cảnh".

      - "Ừm". "Tôi cũng vậy!! Chúng ta cùng nhau !!". Lãng Thần cũng vui vẻ

      - "Được!! Vậy chúng ta thôi!!". mĩm cười với Lãng Thần, nụ cười của làm cho bất giác xao xuyến

      - "E,hèm!! Hai người đừng quên là còn chúng tôi chung nữa đấy nhé!!". Vy và Lâm Phong đồng thanh lên tiếng.

      - "Hai người.... Hợp nhau ghê nhỉ!!". Lãng Thần thèm để ý họ mà lại lên tiếng trêu chọc

      - "Ơ". "Hợp nhau gì chứ?? Chúng tôi có chỗ nào hợp nhau hả??". Đồng thanh tập 2

      - "Đấy!! Hai người lại tiếp tục rồi!! ra hai người cần xấu hổ đâu, nhìn hai người rất đẹp đôi mà!! Hahaa!!". Lãng Thần nhìn sắc mặt của họ mà cười lớn

      - "Đừng có ghép đôi tôi với tên này/ này nghe chưa??". Đồng thanh tập 3 rồi

      - "/ đừng có theo tôi!!". Đồng thành tập 4 rồi ạ

      - "Thôi,thôi!! Hai người đừng gây nhau nữa!! Người ta nhìn chúng ta kia kìa!! Mau mau thôi!!". lên tiếng giản hòa

      - "Hừ". "Tôi thèm với nữa!! thôi, Ngọc đừng để ý đến ta nữa!!". xong để lên tiếng liền kéo rời .... ... Hôm nay diện chiếc váy cúp ngực biển với những họa tiết thổ cẩm kết hợp với chiếc nón xinh xắn cộng thêm chiếc mắt kính màu trắng tạo nên vẻ đẹp quyến rũ của , còn Vy là chiếc váy quây ngực dáng dài màu xanh biếc trong rất duyên dáng và nhí nhảnh. và Vy khiến cho tất cả đàn ông từ lúc bước xuống máy bay hề rời mắt khỏi. Về phần của Lãng Thần là áo thun ôm body màu đỏ cực nổi và rất hợp với khí ngày nắng đẹp ở biển. Vừa đủ khoe vẻ gợi cảm, vừa kém phần lịch lãm, Lâm Phong là áo sơ mi sọc trắng đen bên ngoài là áo khoác cùng quần jean, kaki đỏ. Cả hai cùng làm cho nhiều phụ nữ phải ngắm nhìn chớp mắt.... Bốn người đến chỗ nào cũng khiến cho nhiều người phải chìm đắm bởi vẻ đẹp của họ. và Vy phía trước đằng sau là 2 chàng điển trai sau như là vệ sĩ bảo vệ công chúa vậy.... Lúc đến quán ăn bên đường, xoay người lại nhìn Lãng Thần và Lâm Phong

      - "Nè!! Chúng ta lại quán ăn bên kia đường , tôi thấy có rất nhiều người đến đó ăn đấy!! Hai thấy sao?? Có được ??"

      - "Được đó!! Tôi cũng rất thích, chúng ta qua đó !! lâu như vậy bụng cũng đánh trống rồi!!". Lãng Thần là người đầu tiên lên tiếng đồng ý trước

      - "Ừ". thôi!! Tớ cũng đói rồi đây này!!". Vy cười cười xoa cái bụng kêu của mình. Thế rồi cả 4 người cùng nhau qua quán ăn bên đường, trong quán có vài món lẩu, món nướng đủ loại, lúc họ bước vào trong lại tiếp tục trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả mọi người trong đó. Nhất là và Lãng Thần được chú ý nhiều hơn bởi nét nổi bật của 2 người, Vy thèm quan tâm thản nhiên đến bàn và gọi món, Vy kêu món lẩu thái mà mà thích nhất rồi kêu thêm vài món nướng như mực, tôm, cá,v...v... Còn rất nhiều món khác nữa. Lâm Phong thấy Vy kêu nhiều món như vậy lên tiếng trêu chọc

      - "Nè, là heo à?? Sao lại kêu nhiều món như vậy?? tính ăn hết nhiêu đó à??"

      - "..... ..... dám tôi là heo hả?? Tôi kêu đâu phải mình tôi ăn đâu, còn có Ngọc và Lãng Thần đây nữa mà!! Thế ăn à?? Nếu thích ăn để cho 3 chúng tôi ăn thôi, cứ ở đó mà nhìn ha!! Plêêu!!". Vy tức giận khi Lâm Phong kêu là heo nhưng rồi lại móc khiến thể gì nữa

      - "..... .... Lâm Phong cả câu chỉ được từ thể thêm được câu nào.....". và Lãng Thần quen khi thấy cảnh này nên chọn cách im lặng lời nào nữa..... giúp Lãng Thần trộn búng rồi lấy nước lẩu cho , Lãng Thần cười cảm ơn rồi từ từ thưởng thức món lẩu mặc kệ 2 người cãi nhau kia, cảm thấy rất hạnh phúc khi ở gần như thế, mĩm cười trong vô thức. Còn 2 cái con người cãi nhau bỗng dưng dừng lại và cảm thấy khí có chút khác thường liền xoay qua chỗ và Lãng Thần thấy màn trông rất láng mạn a, làm cho người ta liên tưởng đến đây là cặp vợ chồng vừa mới cưới hưởng tuần trăng mật a!!. Thấy 2 người ở trong thế giới riêng của họ cả 2 muốn làm ồn nữa mà ngồi lặng lẽ vừa ăn vừa nhìn và Lãng Thần....... Và nở nụ cười bí hiểm.... Hôhô!! (Tình cảm thấy 2 người này có vẻ hơi gian à!! Cười cũng nham nhở nữa chứ!!)

      Chương 31(2): CHIẾC CHUÔNG GIÓ

      - " và Lãng Thần ăn cảm thấy lạnh sống lưng ngước lên thấy Vy và Lâm Phong nhìn mình cách.... sao nhở, hơi khó hiểu. Này,này cái con Vy kia!! Cái ánh mắt đó là sao hả?? biết tối hôm qua ai tự xưng mình là thục nữ ấy nhở?? Cái ánh mắt sắc nữ là như thế nào??". trừng Vy ý cảnh cáo được nghỉ bậy. Lúc này đến phiên Lãng Thần ăn ho sặc sụa khi thấy Lâm Phong nhìn mình và cách đáng sợ rồi nở nụ cười nham hiểm, chau mày lại nghỉ thầm.... Sao mình lại có thằng bạn hơi bị biến thái như vậy chứ??.Thấy Lãng Thần bị ho, Vy lên tiếng trêu ghẹo

      - "Ủa, bị sao dạ?? Bị cay hả?? Ăn phải cẩn thận chứ!! Món lẩu thái cay lắm đó!!Hehehee!!". nghe Vy thế cuối người xuống nén cười, hai vai run run, cười mới ngồi ngay ngắn lại giải vây cho Lãng Thần

      - "Vy!! Cậu đừng có trêu ấy nữa!!Cậu hai mấy tuổi rồi sao mà còn thích đùa giống con nít vậy.Vy nghe thế. xong,Vy lườm trắng mắt, xoay qua chỗ khác che miệng cười thầm giả điên thấy gì hết.... Lúc này,Lâm Phong thấy cảnh đó chen vào theo"

      - " ấy đúng rồi!!Còn lườm lườm cái gì! xong cười Hahahahah".

      - "Nè! Cái tên ẻo lả kia!! Chuyện của tôi xen vào làm gì?? Đồ con trai nhiều chuyện còn hơn đàn bà.Đúng là đồ ẻo lả!!". Vy đầu nổi đoá đứng lên chỉ vô mặt Lâm Phong, lớn.

      - Lâm Phong bị Vy mắng cũng tức giận, chỉ nhìn cười trêu tức, cười :

      - "Tôi đây chỉ thôi,bà chằn ạ, hahahahaha" Lâm Phong vừa xong ôm bụng cười lớn,còn đâu là hình tượng của luật sư nổi tiếng nữa.

      - "......hừ, quân tử chấp kẻ tiểu nhân, vả lại kẻ tiểu nhân này còn là tên thái giám, hơ hơ hơ" Vy che miệng cười khúc khích.

      - " ai là thái giám??? Đồ bà chằn lửa!!!"

      - " ai???"

      - "Tôi đó,Hoàng Quỳnh Vy. Tôi...Đó!!!" lâm Phong gằn từng chữ .

      - "...... cái đồ thái giám, đồ ẻo lả, sau này ai cưới phải ai đúng là 8 kiếp trước tu. Tôi trù cả đời thấy trước vợ, tuyệt tử tuyệt tôn,dù có cưới được cũng bị vợ bỏ, hứ" Vy xong vênh mặt lên, xoay qua chổ khác.

      - và Lãng Thần thấy màn trước mắt, lại nhìn xung quanh ít người nhìn về phía này. Thấy việc ổn, Lãng Thần lên tiếng can ngăn:

      - "Hai người đừng cãi nhau nữa, mọi người nhìn chúng ta kìa!. Hai lớn rồi,sao còn làm chuyện biết suy nghĩ thế?"

      - "CÂM MIỆNG!!! đừng xen vào". Hai cái con người cãi nhau kia đồng thời xoay lại trừng ,cùng nhau quát lên.

      - Lãng Thần nhìn hai người họ đầu đầy hắc tuyến, lắc đầu, nhún vai, coi như chưa gì, xoay qua chổ trò chuyện tiếp. coi hai người kia như khí, trong lòng ngừng niệm: "Tôi quen biết hai người này. Tôi quen biết hai ngươi này. Tôi quen biết hai cái con người này a a a a a a a".

      - Bữa ăn nhanh chóng kết thúc trong bầu khí "máu lửa" của Vy và Lâm Phong mà người chịu liên luỵ bị mọi người trong nhà hàng soi mói ngoài ai khác chính là và Lãng Thần. Có trời mới biết muốn đào cái hố chui xuống cho rồi. A A A A, nhức đầu quá. Lãng thần tính tiền, sau đó cả 4 người cùng nhau rời khỏi nhà hàng. Vy và Lâm Phong phía trước vẫn tiếp tục tranh cãi nhau, cả hai người ai chịu nhường ai. và Lãng Thần phía sau cách bọn họ khoảng lớn, coi như quen biết hai người ở phía trước.

      - đường, nhìn thấy cửa hàng lưu niệm , trước cửa kính có treo bán những chiếc chuông gió trong rất xinh xắn, dễ thương, liền dừng chân lại xoay qua với Lãng Thần bên

      - "À, nè! Tôi muốn vào đó mua vài thứ làm kỉ niệm cùng tôi nhé!!"

      - "Mua quà lưu niệm à!! Được,tôi cũng muốn mua,chúng ta cùng vào thôi".Lãng Thần nhìn vào cửa hàng,để ý thấy cứ nhìn vào những cái chuông gió treo trước cửa kính nghỉ thầm: "Hình như ấy rất thích những cái chuông gió đó phải nếu mình mua tặng ấy chắc chắn ấy rất thích", nên muốn cùng vào mua

      - "À!Nhưng còn bọn họ tính sao?? chỉ chỉ tay về phía trước,hai cái con người vẫn còn tranh cãi mà hề để ý đến xung quanh. Lãng Thần nghe như vậy cũng xoay người nhìn họ, chau mày rồi lại nhìn

      - " cứ kệ họ ,họ cứ như vậy chúng ta cũng chẳng biết làm sao, bây giờ vẫn là cứ vào cửa hàng họ hồi thấy chúng ta kiếm thôi, đừng lo họ đâu phải con nít lên 3 đâu!!".

      - "Nhưng.... như vậy sao chứ?? Lỡ như họ tìm thấy chúng ta lại báo cảnh sát như vậy chuyện rắc rối hơn đấy!!". vẫn còn phân vân có nên kệ 2 cái con người phía trước .

      - " sao,nếu có chuyện tôi chiụ trách nhiệm cho!!". Lãng Thần thấy như vậy vỗ ngực đảm bảo

      - "Ừ,vậy chúng ta vào thôi!!". cười cười rồi bước vào cửa hàng. Lãng Thần cười "gật đầu" rồi cũng vào trong cùng .

      - Thế rồi cả 2 người cùng bước vào trong, bên trong cửa hàng có rất nhiểu món dùng làm quà lưu niệm như=Dây chuyền,nhẫn vòng tay được làm bằng những hạt ngọc trai rất tinh xảo,còn có những chiếc chuông gió làm bằng những vỏ sò trông rất đặc biệt. nhìn thấy cảm thấy rất thích liền đến cầm chúng lên và ngắm nghía. Lãng Thần đứng kế bên nhìn cười rất vui khi ngắm những chiếc chuông gió này và trong lòng nghỉ

      "Mình nhất định mua tặng chúng cho để làm quà, nhất định cảm động cho mà xem".

      - từ rất thích những chiếc chuông gió này bởi nếu treo chúng trước lang can trong phòng, mỗi lần có gió thổi chúng kêu "leng keng....leng keng..." nghe rất vui tai. cầm lấy 2 cái chuông gió, vài sợi dây chuyền, nhẫn, vòng tay để làm quà tặng cho mọi người trong công ty nữa, lấy đủ quay sang Lãng Thần ngơ ngác lựa chọn, quơ quơ tay trước mặt , hoàn hồn giật mình quay qua hỏi

      - "Sao vậy?? Có chuyện gì à??

      - ", có gì!! Tôi chỉ muốn là tôi lựa chọn quà xong rồi, còn lựa được món nào chưa??"

      - "À, tôi cũng có mua gì hết, chỉ theo vô đây thôi".

      - "Oh,vậy chúng ta ra tính tiền rồi về khách sạn luôn nha" cười .Hai người cùng ra quầy tính tiền, bà chủ loay hoay xếp hàng lên kệ thấy hai bóng người tới quầy tính tiền. Ngước mặt lên thấy và Lãng Thần. Trong lòng bà thầm nghĩ: "Wow, sao trời đời lại có hai người nam nữ đẹp đến thế. Ha~~~trông đẹp đôi quá..."

      - " ơi, cháu muốn mua cái chuông gió này. làm ơn tính tiền hộ cháu" cười .

      - "À,à, cái chuông gió này giá 500 phăng, thấy cháu dễ thương,ta lấy 450 phăng thôi" Bà cười hiền hậu .

      - Thấy chuẩn bị rút ví ra, Lãng Thần lên phía trước cầm tay ngăn lại, :

      - "Để tôi trả tiền cho, coi như là món quà đầu tiên tôi tặng "

      - kiên quyết :" được,sao lại để trả tiền được chứ, hồi nãy dùng cơm cho toi trả tiền cùng . Giờ sao có thể mặt dày để trả tiền món đồ tôi muốn mua được chứ"

      - Nhưng lại kiên quyết hơn : "Để tôi trả mà, tôi là tôi mua để tặng . có thấy ai mua đồ tặng người mà để chính chủ trả tiền chưa? Để tôi trả" rồi đẩy xuống sau, còn mình tiến đến trước quầy tính tiền, móc bóp ra đưa tiền cho bà chủ, môi vẫn vương nụ cười như trẻ con vừa ăn trộm được kẹo. Bà chủ cửa hàng thấy được cảnh trước mặt nhìn hai người họ bằng ánh mắt tràn đầy vẻ thú vị' nở nụ cười trêu chọc, nhân lúc lấy hoá đơn mà ghé sát lại hỏi:

      - "Bạn của cậu à? Trông dễ thương!!!. Hai người quen nhau bao lâu rồi?. tới bước nào rồi?"

      - ở phía sau nghe vậy đỏ mặt lên tiếng: "Cháu với cậu ấy chỉ là....."

      _Anh vòng tay ra sau nắm chặt lấy tay , nhìn bà chủ cười :

      - "Chúng cháu mới quen nhau 3 tháng thôi ạ. ấy xinh đẹp lắm đúng bác?.Tính cách của ấy rất dễ thương, lại rất dịu dàng, ngoan hiền nữa. Đừng nhìn mặt ấy nhìn có vẻ lạnh lùng thế thôi chứa ra ấy là người rất dễ đỏ mặt, lại thích khóc nhè" nháy mắt tinh nghịch .

      - nghe vậy liền đánh mạnh vào vai , lớn:"Này!!!"

      - Bà chủ cửa hàng nhìn thấy cảnh đó liền nhìn cười đầy thâm ý,:"Đúng là rất dễ thương, bé xinh đẹp dễ thương thế này cháu phải giữ cho chặt nhé. là bị người ta bắt mất đấy".

      - cười tươi,mặt tràn đầy nghiêm túc với bà:" có chuyện đó đâu, cháu cho phép ai mang ấy khỏi cháu cả, cháu mãi mãi nhắm chặt tay ấy như thế này, mang lại những điều tốt đẹp nhất cho ấy,bà cứ yên tâm"

      - Nghe xong những lời đó, đứng phía sau cúi đầu đỏ mặt, còn bà chủ cửa hàng nhìn hai ngươi, lại tiếp tục cười đầy thâm ý.

      - và Lãng Thần rời cửa hàng lưu niệm và bắt chiếc taxi đường về khu nghĩ dưỡng. Sau khi về tới khu nghĩ dưỡng Lãng Thần đặt phòng trước,hai người ai về phòng nấy.Khi vào tới phòng, ngồi xuống giường mở hộp quà, bên trong là chiếc chuông gió lúc nãy vừa mua nằm ngay ngắn trong hộp. nhìn nó lâu, trong mắt dịu dàng và vui vẻ mà chính cũng nhận ra, bất giác môi xuất nụ cười tên.
      ---------------------------------------------
      À này mọi người tuy là mình chưa đăng chương mới nhưng mình có thông báo là từ giờ cách xưng hô của số nhân vật thay đổi :
      Thiên Quân-->
      Lãng Thần-->
      Ngọc -->
      Vy-->Vy
      Lâm Phong-->Lâm Phong
      Thế Duy--> Thế Duy
      Còn các nhân vật khác như cũ nhé!! 。^‿^。
      Các nhân vật vẫn được nhắc đến nhiều nhất nên Tình liệt kê ra
      ------------------------------------------------
      CHƯƠNG 32: HÀNH TRÌNH ĐẾN HÒN ĐẢO BORA - TẮM BIỂN THÔI NÀO (4)

      - " ngồi giường ngắm nghía chiếc chuông gió, môi vẫn giữ nụ cười.Đột nhiên,cửa bị lực mạnh đẩy vào "Rầm" cái làm giật mình nhíu mày nhìn người bước vào,Vy vào phòng với gương mặt hầm hầm nhìn hét lên

      - "Này!!Con bạn xấu xa kia!! Sao cậu lại dám bỏ tớ mình cùng với tên biến thái kia hả?? Cậu có biết lúc đường ai cũng nhìn chằm chằm tớ với ta,còn tưởng rằng tớ và ta là cặp nữa chứ!! là tức chết tớ mà!!AAAAA".

      - "Thấy Vy la hét như vậy, vội che lỗ tai lại lo lắng tai mình bị thủng màn nhĩ vì tiếng hét của Vy. đứng lên tiến tới kéo Vy lại giường ngồi rồi lấy nước cho Vy uống để hạ quả,vỗ vỗ lưng Vy

      - "Được rồi,được rồi!!Cậu đừng giận nữa!!Vì lúc nãy đường thấy có cửa hàng. bán quà lưu niệm nên dừng lại,tớ tính gọi cậu nhưng lúc đó cậu và luật sư Lâm chả thấy đâu cả nên Lãng Thần mới cùng tớ".

      - "Hửm??Mua quà??Có ??Hay chỉ là cái cớ để cậu và chàng đó có gian riêng với nhau??Mau ,có phải người ta ngỏ lời với cậu ?? Vy nghe là mua đồ cùng Lãng Thần cười gian nhìn .

      - "Cậu bậy bạ gì vậy??Làm gì có chuyện đó!!Đừng có suy nghĩ vớ vẫn như thế!! rồi xua xua tay với Vy.Bỗng chợt nhớ đến những lời nghiêm túc của Lãng Thần với bà chủ mặt nóng bừng lên,mặt đỏ như quả gất làm Vy ngồi bên cạnh nhìn thấy cười với đầy thâm ý.

      ... .......phân cách tuyến chuyển cảnh.... .........

      - 4h, ngày hôm sau:

      -Hôm nay đặc biệt dậy sớm vì nghe người ta dồn rằng cảnh hoàng hôn biển là đẹp nhất. Vả lại cũng muốn dạo biển nữa, tối hôm qua vốn là muốn rồi nhưng lại bị Lãng Thần ngăn cản, cái gì mà ban đêm dạo biển rất nguy hiểm, nhất quyết cho , Vy chẳng những vậy mà còn thêm vào, là cậu xinh đẹp như vậy, lại ăn mặc sexy, coi chừng gặp biến thái đó. nghe Lãng Thần ko tức, nghe Vy xong muốn lộn ruột lên à!!!. Cái gì mà ăn mặt sexy chứ, tối hôm qua chỉ mặt chiếc đầm dài ôm hở vai, khoát thêm cái khăn choàng sa mỏng chút thôi mà, sao lại giống như hư thế!!!!...

      - Nghỉ vẩn vơ hồi lâu, ra ngoài đụng trúng Lãng Thần cũng định gõ cửa phòng . thấy mới ngạc nhiên

      - "Ủa?? đâu đây??Sao lại đứng trước cửa phòng tôi??". nghe mỉm cười nhưng trả lời câu hỏi của mà lại sang vấn đề khác

      - " muốn ngắm cảnh hoàng hôn ?? Tôi nghe quản lí khu nghỉ dưỡng rằng hoàng hôn ở đảo này rất đẹp, cùng tôi nhé!!"

      - "Ờ... Cũng vừa đúng luc tôi cũng muốn dạo biển sẵn ngắm cảnh hoàng hôn luôn. mình buồn có cùng càng vui hơn,lại có người cùng dạo chuyện với tôi". mỉm cười nhìn . rồi cả 2 cùng ra khỏi khu nghỉ dưỡng hướng về bãi biển cách đó xa....

      - Hai người vừa dạo ven biển vừa chuyện phiếm, trong rất vui vẻ. quay mặt ra phía biển ngắm cành sóng từ ngoài xa xô vào bãi cát trắng, bời biển do mặt trời chưa lên nên chưa có lên màu xanh như ngọc mà chỉ có màu tối đen như bảo thạch, hút hồn người vào trong nó....như đôi mắt của người kế bên vậy, vừa thần bí, vừa quyến rũ làm người ta muốn hãm sâu trong đó. bỗng bừng tĩnh, tự hỏi sao mình có thể vừa nhìn biển vừa nghĩ tới đôi mắt của người ta như thế, sao lại nghĩ mắt của giống biển đêm chứ???.

      - "Này, nhìn xem" thoát khỏi dòng suy nghĩ quay lại nhìn thấy trước mặt vỏ ốc lớn, khoảng hơn gang tay của . Hình thù của nó rất đặc biệt, như những vỏ ốc khác trong các cửa hàng lưu niệm, nó có màu cam có lấm tấm những mảng trắng, vàng lớn hình dạng khác nhau tạo nên màu sắc đặc biệt cho nó. Hình thù hơi kì quái, đuôi ốc nhọn lớn dần lên đến phần đầu ốc, đầu ốc tại hình thành cái loa nhìn giống như hình trái tim. Mỗi phần khoang ốc đầu có mấy đỉnh nhọn,...Nhìn chung đây là vỏ ốc đẹp. Mà phải là cái tên Lãng Thần này cũng hên , vỏ ốc đẹp thế này mà cũng vô tình thấy được, có nhiều người lặn xuống biển sâu mà chưa chắc tìm được vỏ ốc đẹp như thế này.

      - "Wow!!! Trông nó là đẹp làm sao!!". nhìn vỏ ốc ngừng khen ngợi

      - "Nè, hãy để tai gần nghe thử xem, tôi từng thấy có rất nhiều người làm như vậy lắm đấy!!". đem vỏ ốc đến gần phía tai của để có thể nghe thấy những thanh thú vị

      - "Ừm...." gật đầu rồi lại gần lắng nghe,nhưng lại để ý rằng mình càng lúc càng ở gần và cũng hề biết tư thế của cả 2 có chút ám muội....

      - "Nhìn ở sát bên cạnh mình, bất giác trái tim của cứ đập thình thịch ngẩn người nhìn được hồi lên tiếng "

      - "À, nè!! có nghe được gì ??". rồi cũng xích lại gần cuối người xuống

      - nghe hỏi xoay mặt qua, mặt của gần nhau như gang tấc đôi môi dường như chạm vào nhau, hai người cứ như vậy mà bốn mắt nhìn nhau, mặt đỏ lên vội xoay hướng khác trả lời

      - "Hả?? À....Ừ..... Tôi nghe được tiếng sóng biển kêu.... lúng túng

      - "Vậy sao?? Thế còn nghe được gì khác ??". rồi càng cuối người xuống ngày càng gần

      - "A....À.... .... Tôi còn nghe được tiếng gì đó cứ kêu "thình thịch....thình thịch....". Mặt dường như đỏ như quả cà chua, thấy đứng quá gần liền nhích người xích ra chút. Tư thế ám muội này nếu để người khác nhìn thấy từ phía sau còn tưởng rằng hôn a

      - "Vậy à?? ngờ cái tiếng đó cũng lớn ghê nhỉ!! Hihi!!". Thấy đỏ mặt trông rất dễ thương mỉm cười trêu chọc nữa liền đứng thẳng người

      - "Vỏ ốc này tôi tặng , cầm lấy ". Nhìn thấy cứ dán mắt lên vỏ ốc lên tiếng tặng nó cho

      - " á?? tặng tôi sao?? hối hận chứ?? biết đấy, những vỏ ốc này rất hiếm và khó tìm à!! Đưa tôi rồi được đòi lại đâu đấy!!". nghe tặng vỏ ốc cho mình liên tục ngừng, nhìn chớp chớp mắt như đứa trẻ vậy,trông rất dễ thương a!! Nhìn như thế, mỉm cười

      - ", vì trước đây ngoài mẹ tôi ra tôi.chưa từng tặng quà cho bất kỳ người phụ nữ nào cả và tôi chỉ muốn tặng duy nhất người đó chính là , bởi vì .... ". chưa hết câu đột nhiên reo lên

      - "A!! Nhìn kìa!! Nhìn kìa!!". kéo tay áo chỉ chỉ ra hướng bờ biển, cảnh hoàng hôn từ từ xuất , vui vẻ khi nhìn thấy, kìm lòng được liền lấy điện thoại ra chụp lại để làm hình nền. Nhìn nở nụ cười như hoa cũng cười theo rồi cùng ngắm cảnh hoàng hôn ở phía trước.... Ở đằng xa cũng có rất nhiều cặp đôi cùng nhau ngắm hoàng hôn, xa xa họ cũng nhìn thấy ,trong lòng họ thầm nghỉ: "Trông 2 người rất giống kim đồng ngọc nữ a!! Nhất là đứng bên cạnh chàng trai đó, nhìn như là tiên nữ bước ra từ trong tranh vẽ vậy!! Nhìn họ là xứng đôi". Khi mặt trời dần dần lên cao, ánh nắng mặt trời chiếu chói chang mặt biển cũng là lúc cảnh hoàng hôn kết thúc. xoay người lại nhìn thấy với vẻ mặt luyến tiếc mở miệng hỏi

      - "Ngọc này,tôi thấy hình như rất thích ngắm hoàng hôn phải?"

      - "Ừm,đúng vậy.Tôi rất thích ngắm hoàng hôn bởi mẹ tôi từng với tôi rằng khi con cùng người con ngắm hoàng hôn hãy nhắm mắt lại cầu nguyện con và người đó nhau, hạnh phúc đến suốt đời. mỉm cười nhìn ,nụ cười của rất tươi khi có thêm ánh nắng vào sáng sớm chiếu lên gương mặt lại càng làm nụ cười của càng thêm rực rỡ. Nụ cười đó của làm cho nhìn đến ngẩn người. Trong lòng thầm nghỉ:"Sao nụ cười của ấy lại đẹp đến như vậy,mình mong rằng nụ cười này mãi mãi tồn tại đừng bao giờ biến mất.....

      - Thấy nhìn mình như vậy, quơ quơ tay trước mặt hỏi

      - "Nè, làm sao vậy??Sao nhìn tôi chằm chằm thế?? Bộ mặt tôi có dính gì à??". (Xem ra chị này giả ngây thơ ghê quá!!!.....HAHAHAAA!!!)

      - "A, có gì!! Chỉ là nhìn thấy cười rất đẹp a!!Hihiii!!!". cười híp mắt nhìn .

      -"Ơ......... đỏ mặt nên lời khi nnghe như vậy

      - "Được rồi,chúng ta trở về khu nghỉ dưỡng chắc Vy và Phong tìm chúng ta đấy. nhìn "gật đầu" rồi cùng nhau trở về. Khi gần đến nơi,từ xa nhìn thấy Vy và Lâm Phong đứng đó trừng mắt nhìn nhau... Trong lòng có cùng 1 suy nghỉ:"Hai người này đúng là oan gia mà,sao lúc nào cũng cãi nhau được vậy chứ!!".Đến gần 2 người, lên tiếng

      - "Vy, hai người lại làm sao nữa vậy?? Lại cãi nhau nữa à??"

      - "Sáng sớm mà cậu đâu thế?? Làm tớ dậy mà chẳng thấy cậu đâu á?? Mà sao hai người lại chung vậy?? Cậu và ấy hẹn hò à??" Nhìn 2 người nghi lắm nha!!". Vy liên tục nhưng rồi sau đó cười gian nhìn

      - "Vy!!! Cậu gì thế hả??? Đừng có suy nghĩ về tớ và ấy như thế chứ?? Nếu mà cậu còn như thế nữa tớ giận đấy!!". xong trừng mắt nhìn Vy cảnh cáo....

      - "Ôi!! Gì chứ?? Cậu đúng là...." . Vy chưa hết Lâm Phong chen vào

      - " đừng có ở đó mà trêu chọc ấy như vậy!! có người theo đuổi nên gato à, nhìn chắc chắn chẳng có ma nào thèm theo đâu!! Hahah!!!" Lâm Phong xong rồi cười lớn nhìn Vy

      - AAAA!!!! .... ..... Cái đồ..... Cái đồ 3d..... nhìn lại mình xem..... cũng có ai thèm ngó đâu!!! Nếu như có tôi đổi họ theo !! Hừ". Vy tức giận hét ầm lên chỉ vào Lâm Phong . Tiếng hét của Vy vì quá lớn nên gây chú ý cho mọi người nhìn về phía họ, thấy ít người chỉ chỉ trỏ trỏ về phía này, cảm thấy ổn liền kéo Vy ra chổ mình,

      - "Vy, cậu đừng nhũ vậy nữa!! Mọi người nhìn kìa!!"

      - "Thôi được rồi!! Hai người đừng thế nữa!! Bây giờ chúng ta về phòng rồi ra biển nhé!!". lên tiếng phá bỏ bầu khí căng thẳng này

      - "Hứ, làm như tôi thèm chấp cái tên 3d đó vậy!! Ngọc, chúng ta về phòng thay đồ !!". Vy bĩu môi vui liếc nhìn

      - "Ừ. Lát nữa gặp lại nhé!!". cười rồi nhìn sang .

      --- ------ phân cách tuyến chuyển cảnh---- -----

      - "Khi thay đồ xong liền bước ra ngoài phòng. Khi và Vy xuất gây ít chú ý, đặc biệt là diện bộ bikini áo 2 dây buộc cổ màu đỏ bên ngoài khoác thêm chiếc khăn che bờ vai của kết hợp với chiếc nón cói nâu
      cộng thêm mắt kính màu trắng sang trọng, mái tóc dài của được búi cao ở phần bát chừa lại vài lọn tóc làm tăng vẻ quyến rũ xinh đẹp của . Vy diện bộ bikini 2 dây màu vàng trông nổi bật, bộ đồ bơi này là phần khoét lỗ tròn giữa áo trông thu hút, Vy giống tuy mái tóc Vy tuy dài bằng nhưng vẫn có thể cột cao lên được. Vy đeo chiếc mắt kính màu hồng trông nổi bật. Cả 2 đến đâu cũng làm cho đàn ông phải ngắm nhìn đến ngây ngất a. Ra tới bãi biển, thấy và Lâm Phong đứng đợi, Vy để ý hình tượng kéo đến gần họ reo lên

      - " thôi!! Chúng ta tắm biển thôi nào!!". Đúng lúc ấy, cả 2 người con trai nghe tiếng của Vy đồng thời quay lại ......

      CHƯƠNG 33:HÀNH TRÌNH ĐẾN ĐẢO BORA - CHÚNG TA CÙNG CHƠI BÓNG CHUYỀN NÀO!!!

      - "Hai chàng đứng chợt nghe được tiếng của Vy xoay người lại đứng đơ người bởi vẻ đẹp và quyến rũ đến mê người của . Thấy cứ nhìn bạn mình như vậy,Vy nhân cơ hội trêu chọc

      - "Nè,Lãng Thần,có phải Ngọc rất đẹp đúng ?? thích Ngọc phải ?? Nhìn kìa!!Nhìn cậu ấy mà mặt ngu luôn a!!HAHAHAHA". xong còn cười haha nữa làm đánh mất vẻ thục nữ của mình

      - "Phải, rất thích!!!". hồn nhiên biết,nhìn đến ngẩn người,thậm chí còn "gật đầu" trả lời Vy. Câu của làm cho đứng bên cạnh xấu hổ,đỏ mặt cuối đầu xuống biết phải gì.....

      - "Phụt.....HAHAHAHAHA...... Lâm Phong nhịn cười khong được cười lớn. Tiếng cười của Lâm Phong làm cho nhiều người chú ý cũng vì vậy mà làm bừng tỉnh lại, lên tiếng hỏi

      - "Sao vậy?? Có chuyện gì thế?? Ngọc, làm sao mà mặt đỏ dữ vậy?? Bị bệnh hả??". rồi đến gần tay để lên trán tay còn lại để lên trán của mình, hề hay biết rằng hành động đó của làm cho càng đỏ mặt hơn, ngập ngừng lên tiếng

      - "A....Tôi....tôi sao đâu, đừng lo.... "

      - "Thế sao lại đỏ mặt như vậy??? sao chứ??".Nghe nhưng vẫn còn thấy lo lắng nên càng tiến sát lại gần hơn

      - ".... ... tôi sao mà.... có lẽ do ...." tới đây chẳng biết gì, thấy ở quá gần mình đứng nhích xích ra tí. Trong lòng thầm nghĩ: "Sao mình lại như vậy chứ?? Sao lại dễ đỏ mặt như vậy?? Chẳng lẽ mình ..... ,chắc là phải đâu,mình với ấy chỉ mới biêt nhau có 3 tháng thôi mà!! lắc lắc đầu để xua tan những suy nghĩ này......

      - "Hihihi!!.....Cậu ấy có sao đâu.Chắc là do trời nóng quá mà!!Phải ,Ngọc??". Vy đứng kế bên lên tiếng trêu chọc .

      - "Hở??? A....Ừ.... Chắc vậy". mặt đơ ra

      - "Ừ,có lẽ vậy". Nhìn thấy ngượng ngùng nên hỏi tiếp nữa. Kế tiếp an nhìn lại lần nữa thầm nghĩ trong đầu: "Hôm nay trông ấy xinh đẹp và quyến rũ,còn hấp dẫn hơn mọi ngày nữa chứ!!Mình chẳng muốn để những người đàn ông khác nhìn thấy ấy như vậy chút nào!!". Xong nhìn lại xung quanh thấy có rất nhiều tên đàn ông nhìn về phía này,nhất là con mắt lại nhìn chằm chằm vào , nhướn mày vui liếc mắt qua cảnh cáo ý : "Đây là của tôi,các người đừng mơ tưởng có được ấy!!! Cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng đáng sợ của khiến đám người đám người ngắm nhìn bất giác cảm thấy lạnh sống lưng vội quay dám ngó nữa. thầy vậy vừa lòng nhếch miệng mà hề để ý gí đến 2 con người cười cười bên cạnh mình ngay cả cũng khó hiểu mà lắc đầu.... Quay lại thấy người bạn của mình cười khúc khích mỡ miệng hỏi

      - "Nè,tên kia!!Cậu làm gì mà cười như thằng điên vậy??"

      - "Ể??Mắc gì cậu lại chửi tớ?? Thấy buồn cười tớ cười thôi có gì đâu!!". Lâm Phong giả vờ lấy lòng

      - "Hừ!Nhìn y hệt tên ẻo lả vậy,nhìn cái cách chuyện đủ biết".

      - "Con kia!!! ai câm đâu nghe chưa???Cách chuyện của tôi như thế nào hả??? thử xem!!". Lâm Phong vừa vừa hét toáng lên

      - "Đó!!!Lúc nãy á!!Có cần tôi diễn lại ?? Mắc gì cậu lại chửi tớ?? Tớ thấy buồn cười cười thôi mà!!Haahaaha!!!". Vy vừa diễn xong vừa cười lớn còn lè lưỡi trêu Lâm Phong

      - "............... Nguyên câu Lâm Phong chỉ được câu mà làm gì được Vy, tức giậ nhìn Vy mà chẳng đươc gì nữa....

      - "Thôi !!!Hai người đừng có cãi nhau nữa!!!". lúc này nhịn được nhìn 2 người bọn họ quát lên. Tiếng của làm cho cả người giật mình nhìn , nhất là 2 cái người vừa nãy hùng hồ gây nhau nay lại im bặt nuốt nước bọt nhìn thầm nghĩ trong lòng: "/Cậu ấy giận lên là đáng sợ a!!". Vy thấy tức giận liền lên tiếng

      - "Được rồi,tớ cãi nhau với ta nữa!! Cậu đừng tức giận nha!!".

      - "Phải,phải. Bọn tôi gây nhau nữa đâu!!!". Lâm Phong đứng kế bên Vy nhìn cười lấy lòng

      - " là.....Haizz!!". nhìn 2 người chỉ biết thở dài

      - "Hihihi!! Ngọc à, chúng ta ra biển tắm thôi nào!! Tớ thấy thích ở đây rồi đấy!! Bãi biển trong xanh,cát trắng tinh, khí trong lành, là tuyệt a!! thôi, thôi!!". rồi Vy cầm tay để chưa kịp với câu nào bị Vy kéo xa mất tiêu...

      - Hai nàng cùng nhau xuống biển tắm, vui đùa,tạt nước với nhau trong rất vui vẻ. đứng nhìn từ xa, thấy cười,nụ cười của trong rất đẹp có vẻ đep nào có thể hơn nụ cười xinh tươi này của .Lâm Phong đứng bên cạnh thấy cười biết thích ,đến gần vỗ vai

      - "Nếu thích người ta như vậy tại sao cậu ngỏ lời với ấy để cho ấy biết tình cảm của cậu...

      - "Tớ cũng rất muốn lắm, nhưng tớ cảm nhận được rằng ấy trước đây từng bị tổn thươngn về mặt tình cãm liệu ấy có chấp nhận tớ ?? liệu ấy có thể tin vào tình lần nữa hay ??". Nghe Lâm Phong biết là người bạn này muốn giúp nhưng chỉ lo ngại rằng chấp nhận mình. nhìn về phía thở dài rồi lại mỉm cười nhìn Lâm Phong tiếp

      - "Câu biết ??Tớ rất thích nụ cười đó của ấy,nụ cười đep và hồn nhiên làm sao!! Tớ chỉ mong nụ cười này mãi mãi in môi ấy và bao giờ biến mất.

      - chơi đùa với Vy,co cảm nhận được ánh mắt từ xa chăm chú nhìn , bất giác xoay người lại nhìn thấy cười nhìn . Mặt hồng hồng quay , Vy nhìn thấy nở nụ cười sâu xa mà chính lại hề biết.Lúc này, Vy đột nhiên mở miệng

      - "Ngọc,chúng ta lên bờ rũ họ chơi bóng chuyền với chúng ta !!".

      - "Bóng chuyền sao??? Cũng được thôi". "gật đầu" đồng ý rồi cùng Vy tiến lại chỗ và Lâm Phong. Thấy và Vy lại hỏi

      - "Sao 2 người tắm tiếp?? Sao lại lên bờ thế??". định lên tiếng Vy chen vào

      - "Này,chúng ta chơi bóng chuyền nào!!Hai người thấy sao hả?? Chơi chứ???".

      - "Được,tôi đồng ý!! lâu rồi tôi chơi,nhân cơ hội này chúng ta cùng chơi thôi!!". Lâm Phong cảm thấy thú vị nên lên tiếng

      - "Ừ,chơi thôi.Nhưng chúng ta phải chia đội !!". Trong lòng rất muốn cùng đội với ,thế nhưng chưa kịp mở miệng Vy lanh chanh sắp xếp

      - "Ngọc,cậu với Lãng Thần đội nhé!! Tớ và Lâm Phong đội!! Thế nào?? Thấy được ??".

      - "Ơ, phải cậu thích luật sư Lâm sao?? Sao lại muốn chung đội vậy??. Cậu.....hai người có chuyện gì đó giấu giếm đúng ??". khó hiểu nhướn mày nhìn Vy

      - "À, ừ!! có sao đâu chứ!! Tớ chỉ là muốn chơi vui vẻ thôi. Với lại tớ cũng hứa với cậu là cãi nhau với ta nữa mà!!Hihihi!!". Vy vừa vừa cười nhìn , sau đó lại nhìn qua Lâm Phong nháy nháy mắt ra hiệu. Lâm Phong nhìn thấy cũng "gật đầu" phụ họa theo

      - "Phải!! ấy đúng á!! Tôi cũng muốn chung đội với ấy". Lâm Phong xong rồi cười híp mắt lại nhìn . thấy khó hiểu còn cười ngầm hiểu ra ý tứ của họ. Đây là cơ hội cho được gần nhau hơn nữa.

      - "Mà này, bọn tớ trước nhé!! Bọn tớ nhường các cậu đâu đấy!!". Vy nhếch miệng lên

      - "Được thôi!! Chúng tôi cũng thua đâu!! Chúng tôi chơi hết mình!!". nhìn Vy kiêu ngạo như vậy mở miệng , tràn đầy bản lĩnh của người đàn ông. nhìn quyết tâm như thế cũng "gật đầu" đầy kiên quyết,nhất định thua. Và thế là trận đấu giữa 4 người chính thức bắt đầu!!!

      - Lúc cả bọn bắt đầu cuộc chơi cũng là lúc có rất nhiều người chạy đến chỗ họ reo hò,bởi vì ở đây cả 4 người họ là nổi bật nhất a!!. Đám phụ nữ hò hét cổ vũ và Lâm Phong còn đám đàn ông lại cổ vũ và Vy. Lúc Lâm Phong đánh bóng qua phía , lực đánh hơi mạnh bay về phía . có cảm giác rằng mình thể làm được và chính lúc ấy chạy lên đỡ quả bóng cho nhưng chẳng may quả bóng quá nhanh bay đến đập trúng vào mặt của . nhìn thấy lo lắng đến đỡ dậy hỏi

      - "A,Lãng Thần!! sao chứ?? Sao lại đỡ cho tôi, tôi có thể né được mà!!".

      - "Tôi sao đâu!! Chỉ là tai nạn ngoài ý muốn thôi mà!! đừng lo nha!!". ngước mặt lên nhìn nhưng biết mũi của bị thương còn chảy máu nữa chứ!! Vy nhìn thấy la lên

      - "Trời ơi!! bị chảy máu mũi rồi mà sao à, mau mau đứng dậy qua kia !! Mọi người làm ơn giải tán !! còn chuyện gì để xem đâu!! thôi, chúng ta đưa ấy qua đó ". lo lắng và cảm thấy đây là lỗi của mình nên liền đỡ qua chỗ ngồi nghĩ ngơi, đến nơi lấy túi đá và với ngữa đầu lên đừng cúi xuống như vậy máu lại chảy càng nhiều hơn nữa. biết lo cho mình nên rất ngoan ngoãn nghe lời ngữa đầu lên. Được chòm đá lên,mũi của đỡ hơn nhiều, lên tiếng

      - "Được rồi, tôi sao rồi!! đừng như vậy nữa!! Đó đâu phải lỗi của , nếu là người khác cũng làm như thế!! là con mà lỡ như có chuyện gì có rất nhiều người lo lắm đấy!! Nhất là.......". chưa kịp hết Lâm Phong lo ngại lên tiếng

      - "Thần, cậu sao chứ?? Xin lỗi, là lỗi của tớ. Tớ sơ ý quá!! Quỳnh Ngọc, xin lỗi vì lúc nãy làm sợ!!".

      - "Tôi sao đâu!! Cũng là do bản thân tôi thể đỡ được quả bóng đó làm liên lụy đến ấy!!". mĩm cười lắc đầu nhìn Lâm Phong

      - "Lãng Thần!! sao chứ??". Lúc này là Vy lên tiếng hỏi

      - "Tôi sao rồi!! Đừng lo!!". cười với Vy

      - "Tôi thấy hay là bây giờ chúng ta trở về khu nghỉ dưỡng để cho nghĩ ngơi !! Như vậy tôi yên tâm hơn!!". nhìn

      - "Nhưng.... Chúng ta cũng mới ở đây mà!! Đâu cần thiết!! Tôi sao mà!! Hay là chúng ta cứ ở đây chơi tiếp !!". nhìn lắc đầu bảo sao kêu cứ ở lại nhưng lại đồng ý

      - " được!! Bây giờ bị thương, chúng ta cần thiết phải ở lại. mau nghe lời tôi trở về nghĩ ngơi !!". nhìn với ánh mắt kiên quyết

      - "Thần, Quỳnh Ngọc đúng đó, cậu tốt nhất là trở về nghĩ ngơi thôi!!". Lâm Phong cũng đồng ý với ý kiến của . Vy đứng bên cạnh cũng "gật đầu" theo. nhìn 3 người kiên quyết như thế còn cách nào khác đành phải trở về và cũng muốn để cho lo lắng rồi cảm thấy đây là lỗi của mình. Và rồi cả 4 người cùng thu dọn đồ đạc trở về khu nghỉ dưỡng.

      -------phân cách tuyến chuyển cảnh------

      - Trở về phòng mình, cảm thấy rất lo lắng cho ,lỡ chẳng may bị nặng hơn làm sao, biết mình phải làm gì ngồi giường thở dài tiếng. Đúng lúc, Vy vừa từ phòng tắm ra,nhìn thấy bạn mình ngồi thẩn thờ giường lên tiếng

      - "Sao thế Ngọc?? Vẫn còn lo cho Lãng Thần sao?? Chẳng phải ấy sao rồi à!! Cậu yên tâm mà!!".

      - "Nhưng mà..... Lỡ ấy có chuyện gì làm sao??". vẫn lo cắn cắn môi nhìn Vy

      - "Được rồi, tớ hứa với cậu nếu Lâm Phong có gọi qua tớ thông báo cho cậu biết, còn bây giờ là lúc cậu tắm và nghĩ ngơi,mau mau thôi nào!! Đừng lo nữa nhé!!". nghe Vy vậy yên tâm "gật đầu" vào phòng tắm sau đó nghĩ ngơi.

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      CHƯƠNG 34: HÀNH TRÌNH ĐẾN ĐẢO BORA - QUỲNH NGỌC, CHÚNG TA LẶN VÀ CÙNG NHAU QUAN SÁT NHỮNG SINH VẬT BIỂN Ở ĐÁY ĐẠI DƯƠNG NHÉ!!

      - Hôm sau, qua phòng của ,đến trước cửa phòng gõ cửa Vy là người mở,thấy Vy lên tiếng hỏi

      - "Vy,Quỳnh Ngọc đâu??Tôi có thể gặp ấy ??".

      - "Ngọc á!!Cậu ấy tắm, có chuyện gì muốn với tôi,tôi chuyển lời lại giùm cho ". Vy cười cười nháy mắt với

      - "À,..... ra....tôi....tôi....tôi muốn rũ ấy .....". chưa hết cánh cửa nhà tắm mở, bước ra ngoài thấy mở miệng hỏi

      - "Ủa??Lãng Thần?? làm gì ở đây vậy??Có chuyện gì sao??".

      - "A,ừ,tôi...tôi muốn hỏi là hôm nay có thể dành ít thời gian cho tôi ??Tôi biết nơi rất tuyệt a!!". lúng túng nhìn

      - "Ừm,được chứ!!Vậy bậy giờ chúng ta đâu đây??". vui vẻ "gật đầu"

      - "Tốt quá!!Tôi cứ tưởng từ chối chứ?? Giờ chúng ta lặn rồi quan sát những sinh vật biển ở đấy đại dương nhé!Tôi nghe những cư dân đảo rằng chúng ta có thể lặn xuống quan sát những sinh vật biển Ở hòn đảo này,nổi tiếng nhất là những chú cá đuối to và rất hiền lành a!!Chúng ta có thể sờ chúng thậm chí còn có thể tóm lấy đuôi nữa đó nhưng sau đó phải thả ra à!!". cười cho biết

      - "Cá đuối á?? sao??Chúng ta có thể chạm vào chúng
      sao??".Nghe đến mình có thể chạm vào những sinh vật biển hiếm vô cùng hưng phấn.

      - "Ừ,đúng vậy.Thế bây giờ chúng ta nhé!!". thấy hưng phấn như vậy liền mở miệng

      - "Ok, đợi tôi chút nha!!Tôi thay đồ a!!".Nhìn 2 người quên mất còn người ngay bên cạnh họ lúc này Vy lên tiếng phá bầu khí này

      - "E,hèm!!Hai người đừng có quên là còn có tôi à nha!!".

      - "Ơ...A!!....Vy,cậu có muốn cùng ??". thấy Vy bĩu môi nhìn họ mỏ miệng rũ Vy cùng

      - "Ấy!!Tớ đâu!!Tớ muốn làm kì đà cản mũi 2 người đâu!!Hai người cứ ,tớ chỉ muốn ở trong phòng ngủ giấc thôi à!!".Vy nhìn rồi nháy mắt với ...

      - "Vậy tiếc quá!!Quỳnh Ngọc,nếu ấy thích chúng ta thôi vậy!!". nhìn cười sau đó nhìn Vy "gật gật đầu" như hiểu ý của Vy.

      - "Ừm,vậy đợi tôi xíu nhá!!Tôi vào thay đồ đây!!". cười với . Sau đó tới tủ lấy bộ bơi vào phòng tắm để thay.Còn Vy ở bên ngoài nhìn cười

      - "Nè!! thích cậu ấy đúng ??Nếu là như vậy tôi giúp có được cậu ấy!!".

      - "Tôi rất thích ấy!! có thể giúp tôi sao??". "gật đầu" kiên định nhìn Vy

      - "Được,vậy cho tôi biết thích cậu ấy từ lúc nào??Hay là vì cậu ấy xinh đẹp nên mới thích cậu ấy??".Vy muốn chắc rằng bạn lòng phải vì vẻ bề ngoài của .Vy chỉ muốn người bạn này của mình được hạnh phúc chứ đau khổ như xưa nữa

      - " phải như vây!!Tôi là lòng thích ấy phải vì vẻ đẹp đó là vì con người ấy. biết ??Lần đầu tôi gặp ấy là ở cửa hàng bán quà lưu niệm,lúc đó trông ấy rất hồn nhiên,trong sáng giống con nít vậy,lần thứ 2 là lần tôi đưa ấy vào bệnh viện,ngày hôm đó nhìn vào ánh mắt ấy,tôi biết là ấy gặp chuyện vui nên tôi cũng muốn nhắc đến làm ấy đau khổ.Còn lần thứ 3 gặp ấy là vào 5 năm sau,tôi cứ nghĩ rằng sẻ bao giờ được gặp ấy lần nữa nhưng tôi lại ngờ rằng khi gặp lại thí ấy tổng giám đốc của tập đoàn lớn.Ngày hôm đó khi nhìn thấy ấy tôi rất vui nhưng ngờ sau ngày đó ấy thay đổi còn là hồn nhiên mà tôi biết nữa mà trở thành vị tổng giám đốc vừa tài giỏi vừa xinh đẹp và thêm lạnh lùng gương mặt của ấy.Tôi rất muốn biết vì sao,vì cái gì khiến cho hồn nhiên trong sáng lại có thêm nét lạnh lùng đó!!". xong thở dài nhìn Vy

      - "Ừ, đúng.Nếu là 5 năm trước cậu ấy vẫn là hồn nhiên trong sáng nhưng vì cậu ấy tin và lầm người nên khi rời khỏi đây cậu ấy quyết tâm thay đổi bản thân mình trở nên lạnh lùng,quyết đoán còn ngây thơ để bị lừa gạt nữa.Cũng chính vì ,tất cả là do ta làm cho cậu ấy đau khổ.Có lẽ chính vì vậy đến bây giờ cậu ấy vẫn mở lòng mình ra và chấp nhận thêm lần nữa có lẽ vì cậu ấy lại sợ chính bản thân mình bị tổn thương nên chấp nhận bất kì ai cả.Nhưng tôi tin tưởng vì ánh mắt của ,hành động của cho tôi biết lòng với cậu ấy.Tôi tin ngày cậu ấy nhận ra và chấp nhận . đó!!Cố lên!!Tôi ủng hộ !!". xong Vy đập lên vai ,cười cười

      - "Được,tôi làm thất vọng đâu!! yên tâm!!Tôi nhất định làm cho ấy tin vào tôi". nhìn Vy,ánh mắt tràn đầy tự tin. Lúc này, đúng lúc bước ra,nhìn


      - " thôi!!Tôi sẵn sàng rồi!!.Vy,tớ đây,tớ về sớm!!". "gật đầu" rồi cùng ra khỏi khu nghỉ dưỡng về phía khu dành cho những sinh vật biển mà họ có thể lặn xuống và quan sát.....

      ------ phân cách tuyến chuyển cảnh------

      - "Đến nơi,họ được hướng dẫn và đưa cho họ bộ đồ lặn mặc vào và họ còn dặn dò đừng lặn quá sâu để tránh có thể gặp nguy hiểm. liền làm theo, hướng dẫn viên nhìn họ trông rất đep đôi lên tiếng

      - "Xin hỏi.....hai người có phải là người của nhau ??Trông hai người là đẹp đôi a!!Ở đây chúng tôi còn chụp hình làm kỉ niệm nhất là những cặp đôi à!!". nghe được liền mở miệng cười tự tin
      với người hướng dẫn

      - "Phải,chúng tôi là đôi đó!!Hihihi!!".

      - đứng bên cạnh,mặt đỏ hơn quả cà chua nhưng lại lên tiếng gì cả,vì hành động này của khiến cho bọn họ tin rằng đôi a!!

      - "Ồh,hai người trông rất xứng đôi à!!Thế 2 người có định thêm bước nữa ??". Người hướng dẫn đó lại tiếp tục

      - "À,cái này .....nếu ấy đồng ý tôi nhất định làm lễ cưới ngay hòn đảo này luôn". cười vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc . Còn từ đầu đến cuối được lời nào.Nghe những lời vừa xấu hổ,mặt đỏ nay còn đỏ hơn, cuối đầu xuống dám nhìn ai....Trong lòng nghỉ: " là....tại sao ấy lại như vậy chứ???Lỡ họ nghĩ là làm sao đây???". người phụ nữ trong số họ nhìn thấy đỏ mặt lên tiếng giúp

      - "Đượ rồi,được rồi!!Mọi người đừng nữa!!Đừng có trêu chọc họ nữa!!Chúng ta thôi,để cho người ta có gian riêng.Chúng ta để lại người giúp họ phòng khi xảy ra chuyện nhé!!".Bọn họ ai cũng đồng ý rồi sau đó rời .Còn được đưa cho bộ đồ lặn và họ bắt đầu lặn xuống biển.Lúc vừa mới lặn xuống,nhìn thấy những điều kì diệu của thiên nhiên sâu dưới đấy đại dương.

      - Hai người cùng nhau lặn sâu xuống, rất thích khi nhìn thấy có rất nhiều loài cá bé quý hiếm như: "Cá Candy Basslet, Cá thiên thần Clarion,Cá bướm Wrought Iron,Cá Bladefin Basslet,Cá đuối nước ngọt Polka Dot và còn rất nhiều loài cá quý hiếm khác nhau nữa.....", cảm thấy đại dương rất là huyền bí, muốn lưu lại kỉ niệm nên lấy máy chụp hình dưới nước ra,chụp lại những nơi bơi qua.Bơi được lúc, phát được chú cá kỳ nhông (Axolotl), trông nó rất là và đáng , liền bơi lại gần nó và giơ tay muốn chạm vào nó và dường như chú cá này rất có linh cảm hại nó, nó tự động đến tay . vui vẻ sờ lên đầu nó, nó cũng rất thích để mặc cho sờ nó và nó ngược lại tiến lại vào lòng dụi dụi a!! Trông rất là buồn cười. nhìn cười cười giơ tay cũng muốn chạm vào nó nhưng lúc vừa đưa tay tới, nó cứ tưởng là gây hại nên nó né tránh được tay và há miệng cắn tay . Hành động của nó làm ngạc nhiên còn trợn tròn mắt nhìn nó rồi thầm nghĩ: "Sao nó lại phân biệt đối xử như thế?? lẽ con vật này là giống đực à!!" muốn rút tay ra nhưng dường như buông tha mà còn ngậm chặt hơn nữa. đầu đầy hắc tuyến nhìn nó, ở bên cạnh thấy buồn cười nhưng vẫn giải vây cho . dịu dàng đưa tay lên sờ sờ đầu nó khiến nó quay lại nhìn , cười với nó, nó liền thả tay ra bơi lại trong lòng lần nữa.

      - nhìn nó mà lắc đầu cảm thán a!! hiểu nỗi!!Sao lại phân biệt đối xử như vậy chứ!!Nhưng lại nhìn nó với mắt rực lửa trong lòng thầm la lên: "Sao nó lại dám dựa vào ấy như vậy chứ?? là tức chết mình mà!!Mình được nhưng nó ......Aaaaaa!!"(Tg : Có cái gì gì đó.....rất chi là gian ở đây à!!. : gì đó...*liếc*.....Tg :Có gì đâu...xách dép bỏ chạy.Hahaha!!).
      nhìn biểu của nhướn mày hiểu sao lại nhìn nó như vậy rồi lại nhìn con vật cựa cựa trong lòng mình bất giác mỉm cười.Lúc này,từ đằng xa có chú cá đuối bơi lại gần .Họ giật mình khi thấy nó tưởng rằng nó tấn công, lo lắng nắm tay kéo ra xa rồi bơi lên bờ.Khi lên tới nơi, nhìn thấy người hướng dẫn lúc này liền la lên

      - "Này,giúp chúng tôi!!Có cá đuối kìa!!"

      - "Cá đuối??.A!! đừng lo!!Chú cá đuối này nó gây hại cho bất kì ai đâu,nó là vật nuôi ở khu nghĩ dưỡng này đấy!!". Người hướng dẫn nhìn với vẻ mặt lo lắng lên tiếng

      - "... sao??Nó tấn công chứ??". ngạc nhiên khi nghe ta nhưng trong lòng vẫn còn lo lắng

      - "Là , đừng lo!!Nếu nó gây nguy hiểm cho khách du lịch chúng tôi nuôi nó mà thả nó nơi khác để gây hại cho bất kì ai bởi thế 2 người cứ yên tâm ". ta nhìn cười

      - "Thế là tôi yên tâm rồi!!Lúc đầu tôi cứ tưởng là nó tấn công chúng tôi chứ!! ra là vật nuôi ở đảo". thở phào nhõm

      - "À,này!!Chúng tôi có thể chạm vào nó ??Tôi rất muốn được lần đến gần những chú cá đuối và chạm vào nó,được chứ??".Lúc này ở bên cạnh lên tiếng

      - "Được,tất nhiên là được!!Thậm chí chúng tôi có thể để cho khách du lịch chụp hình cùng với chúng nữa đấy!!". ta cười "gật đầu" nhìn

      - "Chụp hình cùng với chúng nữa sao??Thât tuyệt à!!Nè,Lãng Thần,chúng ta cùng nhau chụp chung với chúng nhé!!". nghe ta cười rộ lên nắm tay

      - "Ừ,tôi cũng rất muốn chụp hình chung với nữa". cười nhìn (Có gian tình ở đây nha!!!)

      - "Hả???Lúc nãy gì vậy??". dường như nghe được là muốn chụp hình cùng phải

      - "A!!Lúc nãy tôi là cũng muốn chụp hình chung với mấy chú cá đuối đó mà!!Hahahaa". gãi gãi đầu nhìn cười

      - "Ừm. này vậy bây giờ chúng tôi có thể chụp hình ??". nhìn rồi "gật đầu" sau đó lại qua lại nhìn người hướng dẫn

      - "Được chứ!! xoay người lại nhìn kìa!!Chú cá đuối lúc nãy bơi về phía này đấy!!". ta nhìn cười tay chỉ về phía sau họ

      - "A,nó là đẹp à!!". xoay lại nhìn thấy chú cá đuối bơi lại gần .Khi nhìn thấy nó, lên tiếng khen ngợi. Chú cá đuối nhìn 2 người rồi bơi lại chính giữa của cả 2 để cho 2 người dễ dàng chạm vào nó.

      - "Ừ, nó đẹp !!". sờ sờ vào nó cũng lên tiếng khen ngợi. Chú cá đuối này như nghe hiểu được lời của nó liền kêu lên vài tiếng: "éc...éc..." (E,hèm!! Cái này Tình biết diễn tả ntn nên chế á!!). nhìn nó ccười cười, nó lúc này trông dễ thương à!!. Lúc này, người hướng dẫn lên tiếng

      - "Này, 2 người, tôi chụp hình đấy!!".

      - "A, được!! chụp !!".

      - "Ok". ta "gật đầu" rồi ra hiệu cho 2 người xích lại gần nhau chút như vậy đẹp hơn. Thế là 2 người được ta chụp cho rất nhiều tấm,nhiều kiểu dáng khác nhau. cảm thấy chụp cũng rất nhiều nên ra hiệu cho ta nhưng chính lúc này, chú cá đuối bất ngờ lặn xuống biển khiến cho để tay lên đầu nó trượt xuống, hấp tấp lo lắng bị uống nước nên nhanh tay đưa ra đỡ , môi của vô tình chạm vào nhau, chàng hướng dẫn nhân cơ hội chụp lại cảnh lãng mạn này. đỏ mặt nhanh chóng thoát ra cái tính huống.... rất chi là ngại à!!, ngượng ngùng biết gì, xoay mặt chỗ khác dám nhìn . lúc này như đứa trẻ vậy, ngẩn người ra, bất giác đưa tay lên môi mình nơi này vẫn còn vương vấn mùi hương của . cười trong lòng cảm thấy rất vui,tuy.chỉ là thoáng qua nhưng như thế cũng khiến cảm thấy hạnh phúc......

      CHƯƠNG 35: CHẠM MẶT - ẨU ĐẢ - GÂY (1)

      - Hình ảnh đó của 2 người bị 4 con mắt đằng xa nhìn thấy hết, 2 kẻ đó ai xa lạ chính là Lâm Phong và Vy a!!. ra 2 cái người này lén theo . Lén lút theo dõi họ cho đến khi họ lên bờ. Khi thấy họ môi chạm môi cả Vy và Lâm Phong đều trợn to mắt nhìn họ rồi quay lại nhìn nhau cười rất là gian a. Còn vẫn còn chìm trong hạnh phúc lúc này người hướng dẫn lên tiếng phá bầu khí mờ ám này

      - " E,hèm!! Xin lỗi vì làm phiền 2 người, tôi chụp được rất nhiều ảnh, 2 người có muốn lên xem ?? "

      - "Hả?? À, ừ! Vâng!! Tôi muốn xem, đợi tí tôi lên liền!!". xấu hổ cười gượng nhìn chàng rồi bơi lại phía cầu lên.

      - "Ơ....... Quỳnh Ngọc!! Đợi tôi với!! Tôi cũng muốn xem!!". Nhìn thấy hấp tấp muốn lên, vội lên tiếng rồi theo lên bờ.

      - "Wow!! Mấy tấm hình chụp đẹp quá à!! Lãng Thần, lại đây xem này!!". cầm máy ảnh lên xem,nhìn thấy vài tấm hình vừa chụp kêu qua chỗ . "gật đầu" rồi vui vẻ tiến lại chỗ của . Hai người vừa coi vừa cười với nhau rất vui vẻ nhưng lúc vừa xem đến tấm ảnh mà vô tình đôi môi chạm vào nhau. mặt đỏ như quả gất vội đem máy chụp hình đưa qua rồi chạy về khu nghĩ dưỡng. thấy chạy tính đuổi theo Vy và Lâm Phong nhảy ra, cười đểu nhìn , Lâm Phong lên tiếng

      - "Cậu đó!! Ghê quá nha!! Nè, mau , mau cho tớ nghe ,2 người phát triển tới đâu rồi?? Hử??Hahaha!!!!". xong còn cười lớn khiến đen mặt a. liếc Lâm Phong

      - "Cậu..... Cậu..... Lén theo dõi bọn tớ hả???"

      - "Haha!! Đâu có, đâu có, tớ và Quỳnh Vy chỉ là dạo tình cờ ngang qua đây thôi chứ có theo dõi cậu đâu nào!!! Mà này, cậu làm gì ấy mà khiến ấy đỏ mặt vậy hả??". Lâm Phong huých huých tay

      - "Cậu..... Hừ.... Thôi tớ chuyện với cậu nữa, tớ đây!!!". liếc Lâm Phong khẽ hừ rồi bước về khi nghĩ dưỡng.

      - "Ok....ok... Cậu cứ tìm tình của cậu , bọn tớ k làm phiền 2 người đâu. Haha!!!". xong rồi cười lớn

      - "Ê, nè!! Gì mà bọn tớ chứ??? Bộ tôi và thân nhau lắm à!!!". Vy liếc nhìn Lâm Phong

      - "Tôi có thế à?? Tôi chỉ là muốn bạn của tôi đánh mất cơ hội này thôi!! Tôi biết cậu ấy thích Quỳnh Ngọc nên tôi muốn giúp cậu ấy có gian riêng tư mà thôi!!!". Lâm Phong vừa nhìn Vy vừa cười .

      - "Xì.... Thôi tôi đây!!! đâu nhé!! Bái bai!!". Vy xong rồi bước chưa kịp để Lâm Phong phản ứng. lúc này về tới phòng của mình, vội vàng vào đóng cửa lại, vô thức đưa tay sờ lên môi mình nơi đó vẫn còn hơi ấm của . cảm nhận được tim của mình đập rất nhanh, cảm giác là lạ.....

      *********** Ta là tuyến phân cách đường***********

      - Tại bệnh viện, lúc này nằm trong phòng đợi Thế Duy làm thủ tục xuất viện, muốn nhanh chóng đến công ty của để gặp
      rất nhớ nhớ đến nỗi mất ăn mất ngủ vì , hơn 1 tuần rồi vẫn chưa gặp được . Mỗi khi nhắm mắt lại, đều nhìn thấy hình ảnh của , muốn nhanh rời khỏi để được gặp cho dù căm ghét như thế nào vẫn từ bỏ, bao giờ. nguyện làm tất cả vì . "Cạch.... Thế Duy mở cửa bước vào, thấy thừ người ra, lên tiếng

      - "Quân, ta làm thủ tục xuất viện xong rồi chúng ta có thể rồi đó!!"

      - "Ừ, nhưng giờ ta muốn đến công ty của Ngọc nhi, ta muốn gặp ấy!!". nhìn Thế Duy "gật đầu "

      - "Sao??? Cậu muốn đến đó à?? Chuyện này .... ". Thế Duy ấp úng

      - "Sao vậy??? Ta được đến đó sao?? Cậu có chuyện gì giấu ta đúng ???". thấy Thế Duy chuyện ngập ngừng nhướn mày hỏi

      - " ra bây giờ cậu đến đó cũng gặp được ấy đâu vì ấy và Quỳnh Vy du lịch rồi!!". Thấy hỏi Thế Duy đành ra

      - "Cái gì???Du lịch ư??? Tại sao cậu cho ta biết hả??? nghe đến xa tức giận hét ầm lên

      - "Ta cũng muốn nhưng vì sợ cậu đau khổ nên !!". Thế Duy vẫn bình tĩnh

      - "Thế ấy còn chung với ai ngoài Quỳnh Ngọc ???". lo lắng có người cướp

      - "À.... là còn có người khác nữa, đó là Vương Lãng Thần - tổng giám đốc của Vương Thị". Thế Duy vừa nhìn biểu của rồi

      - "Cái gì??? Lại là tên chết tiệt đó hả??? Khốn kiếp!!! Nếu phải tại tên đó, ấy đối xử với mình như vậy!!!". vừa nghe đến tên của liền tức giận, trong mắt tràn ngập đau đớn khi nghĩ đến mỗi ngày đều ở bên cạnh người đàn ông khác phải là . nhìn Thế Duy tiếp tục hỏi

      - "Cậu có biết họ đến chỗ nào ???"

      - "Ờ, là hòn đảo Bora - pháp đấy. Tớ nghe hòn đảo đó rất nổi tiếng a!!". Thế Duy nhìn trả lời

      - "Hòn đảo Bora sao???". nghe tên hòn đảo rất quen, nhướn mày suy nghĩ đến quá khứ khi còn bên cạnh và rồi nhớ ra từng rất muốn đến hòn đảo này ngắm hoàng hôn, nếu 2 người nhau cùng nhau ngắm hoàng hôn họ mãi mãi hạnh phúc, trọn đời bên nhau chia lìa. cười tự cho bản thân là thông minh lúc đó còn với rằng những chuyện như thế , hề để ý đến cảm giác của . hối hận, nếu thời gian có thể quay trở về cùng đến đó.

      - "Sao thế??? Cậu biết hòn đảo đó à??". Thấy thất thần Thế Duy lên tiếng hỏi

      - "Ừ, ra trước đây Ngọc nhi từng muốn ta đến đó cùng ấy nhưng ta lại thờ ơ muốn cùng, đúng là trò đùa mà!!. cười tự giễu bản thân mình ngốc......

      - "Vậy bây giờ cậu muốn như thế nào??? Có muốn đến đó ?? Ta đặt vé cho cậu". Thế Duy nhìn vẻ mặt đau khổ của

      - "Ừ". nhìn Thế Duy chỉ "gật đầu" gì nữa. Nhìn như thế, Thế Duy chỉ biết lắc đầu mà thôi.

      - Sáng hôm sau, khi chuẩn bị xong vé và Thế Duy cùng nhau ra sân bay để đến hòn đảo nơi có . ngồi máy bay luôn nghĩ đến thầm trong lòng: "Ngọc nhi,đợi nhé!! đến đây!!". Xong rồi nhắm mắt lại nghĩ ngơi, chờ đợi.......rồi gặp được . Hơn 2 tiếng tới nơi, và Thế Duy xuống máy bay rồi thẳng tới khu nghĩ dưỡng nhưng lại hề hay biết cũng ở khu nghĩ dưỡng đó. Xe chạy đến nơi, 2 người bước ra nghe được tiếng của Vy và Lâm Phong ở đằng sau cãi nhau , và Thế Duy xoay người lại

      - "Nè, tên kia!! Sao cứ theo tôi hoài vậy hả??"

      - "Ơ, hay nhở!! buồn cười thiệt đó, đây đâu phải đường của đâu mà cấm tôi , đây là đường của chúng đấy nhá!!". Lâm Phong nhìn Vy

      - "Grừ...... ....đồ khó ưa.... Hừ". Vy trừng mắt lườm Lâm Phong. Lúc vừa đến nơi ,Vy nhìn thấy và Thế Duy nhướn mày lạnh lùng hỏi

      - "Hai người sao lại ở đây hả??? Các người cho người theo dõi bọn tôi phải ???"

      - "Này, Quỳnh Vy!!! sao lại thế hả??? Chúng tôi hề theo dõi nghe chưa???". Thế Duy nghe Vy thế tức giận lên tiếng

      - "Hừ.... Thế 2 người xem lí do gì 2 người lại ở đây". Vy hất mặt nhìn và Thế Duy


      - "Bộ bọn tôi đến đây được à??? lấy tư cách gì mà cho chúng tôi hả???". Thế Duy chịu thua

      - "Hai người thôi !!! Đừng đứng ở đây cãi nhau nữa!!!". Lâm Phong đằng sau nhìn Vy vs Thế Duy cãi nhau lên tiếng ngăn cản.... (Tg: á à có mùi dấm chua đâu đây nha *cười gian*. Lâm Phong: gì hả con kia??? *trừng mắt*. Tg: À, em có gì đâu...xách dép chạy.... Haha!!! )

      - "Hừ!! Trần Thiên Quân!! đừng với tôi là đến đây để gặp người vợ cũ của đấy nhá!!". Vy cười khinh bỉ nhìn

      - "Ai với Ngọc nhi là vợ cũ tôi hả?? Chúng tôi còn chưa ly hôn!!". nghe Vy là vợ cũ tức giận quát lớn

      - "Gì?? Chưa ly hôn?? Hừ, nên nhớ là và cậu ấy ra tòa rồi đấy!!". Vy nhếch môi

      - "Trần tổng!! Tôi nghĩ là quên tôi đâu đúng ?? Tôi là luật sư đại diện cho thân chủ của tôi, tôi đề nghị được lại gần thân chủ tôi hay làm phiền ấy nếu tôi đưa giấy lên quan tòa đấy!!! , về phòng thôi nếu chúng ta gặp rắc rối đấy!!!". Xung quanh có nhiều người nhìn qua, muốn gặp phiền phức, Lâm Phong nhìn rồi quay qua Vy . xong chưa kịp để Vy kéo tay Vy về phòng, để lại đằng sau 2 người với ánh mắt tức giận.

      CHƯƠNG 36: CHẠM MẶT - ẨU ĐẢ - GÂY (2)

      - " và Thế Duy nhìn 2 bóng dáng trước mặt rời tức giận thôi, liếc nhìn xung quanh rồi cũng bước vào trong. Vừa bước vào, đến gặp quản lý để hỏi về phòng của (Mọi người đừng thắc mắc nhá vì lúc đầu nhìn thấy Vy biết chắc chắn cũng ở đây!!). Đến trước mặt ông quản lý, lạnh lùng lên tiếng

      - "Này, tôi muốn biết phòng của Lưu Thiên Ngọc là phòng bao nhiêu???"

      - "Dạ....dạ!!! Lưu Thiên Ngọc??? Xin lỗi nhưng chỗ chúng tôi có!!!". Nhìn vẻ mặt đáng sợ của ông quản lý đổ mồ hôi lạnh

      - "Cái gì??? có??? Sao có thể??? lẽ....là ấy sử dụng tên kia??? Vậy Hoàng Quỳnh Ngọc như thế nào??? Mau !!!". nhìn quản lý khàn giọng

      - "A!!! Là phòng 802!!!". Thấy mặt của ngày càng đáng sợ nên ông quản lý chần chờ ra luôn

      - "Vậy à!!! Thế còn người chung với ấy là ở phòng nào???". nghe được kết quả mình mong muốn nên hỏi về

      - "À!! cùng ấy ở cùng phòng với ấy còn 2 người đàn ông kia phòng 803 ạ!!!

      - "803??? Thế phòng 801 có ai ??? Tôi muốn phòng đó, nhanh lên!!! Tôi cho ông 3' giải quyết!!!". cất giọng lạnh lùng làm cho ông quản lý phải khiếp sợ lật đật làm theo. Sau khi quản lý xem xong sổ với là phòng đó vẫn chưa có ai và sẵn đưa luôn chìa khóa cho còn Thế Duy phòng đối diện với . cầm chìa khóa rồi kéo vali đến phòng của mình. Đến đúng phòng của mình đứng im nhìn qua phòng của rồi nở nụ cười thầm nghĩ: Ngọc nhi!! Cuối cùng có thể gặp được em rồi, nhớ em lắm!!!. Xong rồi mở cửa phòng vào phòng để nghỉ ngơi sau vài tiếng đồng hồ ngồi máy bay.

      - Trong phòng lúc này, Vy sau khi về phòng liền cho biết chuyện ở đây, nghe xong tin, đứng dậy

      - "Cậu cái gì?? Trần Thiên Quân ta ở đây á ??? Sao ta biết được chúng ta ở đây chứ??? là......!!! "

      - "Haizzz!! Đâu chỉ mình ta còn có tên ôn dịch kia nữa!! Hừ, tên đáng ghét đó!! Đúng là...... !!".

      - "Tên ôn dịch?? Ý cậu là Phan Thế Duy à??? Vy à, tớ này!! Tớ cảm thấy cậu hình như có ác cảm với đàn ông phải, ngoài luật sư Lâm ra còn có ta nữa chứ!!!". nhướn mày khó hiểu nhìn Vy rồi lại tiếp

      - "Yahh!! Con kia!!! Cậu có phải bạn tớ hả??? Sao lại tớ như vậy chứ???". Vy bĩu môi vui nhìn

      - "Ok!! Tớ nữa!!". buồn cười nhìn cái tính trẻ con đó của Vy

      - "Xí"Vy trề môi nhìn xoay người qua chỗ khác xong lúc như nhớ được chuyện lại quay qua hỏi

      - "À này Ngọc, cậu tính sao với ta??? Có cần chuyển đến khu khác ??".

      - " cần đâu!! Cậu cứ mặc kệ ta , cứ xem ta là người vô hình !! Đừng quan tâm vì ta còn bất cứ quan hệ nào với tớ cả, đối với tớ bây giờ mà ta chỉ là người dưng mà thôi!! Nếu vô tình chạm mặt nhau tớ cũng xem ta như người xa lạ!!". nhìn Vy thẳng thắn

      - "Được, tớ biết rồi!! Mà này, hôm nay cậu với Lãng Thần chơi có vui ?? Hửm?? Hai người đến những nơi nào hả hả??? Mau khai ra!!".

      - " chỉ là dạo rồi sau đó....sau đó bọn tớ lặn thôi chứ có gì khác đâu mà cậu...... đến đó đột nhiên nhớ tới nụ hôn vô tình khi nãy bất giác đỏ mặt làm cho Vy ngồi bên cạnh cười gian.... ". (Tg: Ta thấy cái bà này sao lúc nào cũng móc người ta thế nhỉ!! Vy: Hử?? gì hả?? *liếc* *giơ nấm đấm đe doạ*..... Tg : Ớ! Ng ta chỉ thôi mà!!! *Plêêu* . Vy: Hừ, gan lắm con!! *cầm dép chuẩn bị phan*. Tg : *bỏ của chạy lấy người*.)

      - "Nè, sao cậu lại nhìn tớ như vậy hả??". Thấy Vy nhìn mình rồi cười gian rùng mình

      - "À, có gì đâu nà!!". Vy cười cười nhìn

      - "Thế à!! Vậy tớ nghỉ chút,nếu lát có ăn kêu tớ nhé!!". rồi bước vào trong phòng ngủ còn Vy "ừm" tiếng rồi vào phòng tắm luôn.

      ***&*********&***** Ta là đường phân cách tuyến******&**********&******

      - Tối đó đúng 7h, Vy qua phòng ăn tối và sẵn qua phòng và Lâm Phong cùng. biết có phải trùng hợp nhưng lúc vừa bước ra khỏi phòng cũng vừa ra, thấy mĩm cười lên tiếng

      - "Ngọc nhi!!". Nghe tiếng gọi quay lại chau mày nhìn , dù biết là ở đây nhưng ngờ là phòng của lại là kế bên phòng , liếc khó chịu lên tiếng

      - "!!! Sao lại ở đây?? cho người theo dõi tôi đúng ???"

      - "..... phải..... phải như vậy!!! cho người theo dõi em, em đừng nghĩ như thế có được ???". nhìn gấp gáp sợ hiểu lầm

      - "Nếu phải lý do vì sao ở đây???. Tôi nghĩ là có hứng thú gì mà đến đây đâu đúng ??? Hay là đến đây chỉ để mua vui???Sao??? Thế nào?? Tôi đúng rồi phải ???". mĩa mai nhìn

      - "Ngọc nhi!! Sao em lại nghĩ như vậy??? đến đây là vì em, chỉ muốn gặp em mà thôi!! Em biết ??? Hơn 1 tuần ở trong bệnh viện rất là nhớ em, nhớ em nhiều lắm em có biết ???". vừa xong muốn nắm lấy tay nhưng chưa chạm bị bàn tay khác hất ra, quát lớn

      - "Trần tổng!! Tôi cầu đừng có làm phiền Ngọc nữa!!!". Người đó ai xa lạ đó chính là , vừa đúng lúc ra thấy bị quấy rầy tức giận đến chỗ của . (Tg: Hình như ta ngửi thấy mùi dấm chua phải!!! *cười đểu*.... : con kia!! Lo mà viết nhá, muốn chết ??? *xoăn tay áo lên*...
      Tg: Á!! đúng là đáng ghét!! Ta giao tiểu Ngọc cho đâu *cầm dép lên chuẩn bị chạy*..... : gì hả con tg kia??? *cầm đồ phen*..... Tg: *Haha*.....)

      - "Mày...... Lấy tư cách gì mà cho tao đến gần ấy hả??? Thằng khốn kia!!!". nắm lấy cổ áo của quát lớn.

      - "Đúng là tôi có quyền ngăn cản nhưng tôi lấy tư cách là người đàn ông ấy vậy đủ chưa???". lấy tay hất ra, nhìn về phía mĩm cười . Còn vừa đỏ mặt vừa ngạc nhiên nhìn thể tin được là lại chuyện như vậy ở chỗ này, cũng may cho là bây giờ chỉ có vài người mà thôi nếu có hơn chắc chắn là là dám ra ngoài luôn à!!.

      - "Ố,ồ!! ngờ bạn của lại bá đạo như vậy!! Tôi cứ nghĩ ấy bình tĩnh mà từ từ tỏ tình với Ngọc của tôi chứ!! Nơi đông người mà vẫn lùi bước nhỉ!!". Vy đứng kế bên huých tay vào người Lâm Phong nháy mắt.

      - "Này, Quỳnh Vy!! sao lại dám thế hả??? !! Sao lại giúp đỡ người ngoài hả???". Thế Duy vừa lúc đến chỗ của 2 người nghe Vy thế rất tức giận

      - "Ôi!! buồn cười đó!! ai là người ngoài cơ?? Họ sao??? Haha........tôi này, đừng tự đánh giá bản thân mình cao như vậy chứ!! Mà ta cũng buồn cười đấy!! Trước đây, Ngọc ta còn ta sao hả??? ta đối xử với bạn tôi như thế nào hả?? Bây giờ lại chúng tôi là bênh người ngoài à!!! Tôi cho biết, họ phải người ngoài, họ là bạn của chúng tôi nghe chưa??? Lãng Thần, ấy là đối tác của chúng tôi, còn người này là luật sư của Ngọc hiểu chưa hả???Hừ". Vy cười lạnh nhìn Thế Duy tuông tràn

      - ".... ... Thế Duy thể đáp trả lại vì lời của Vy rất đúng!!!".

      - "Thôi !!! Đủ rồi!!! Đừng có nữa!!! Còn , tôi cảnh cáo !! đừng có lại gần tôi nữa cũng đừng làm phiền tôi nữa!!! NGHE CHƯA???". nghe Vy và Thế Duy cãi nhau cảm thấy nhức đầu quát lớn rồi quay lại nhìn lạnh lùng

      - "Ngọc nhi!!! Em đừng vậy, có được ??? Xin em!! Đừng đối xử với như thế, xin em!!!". chạm đến mặt nhưng bị hất ra, gương mặt chán ghét nhìn

      - ".....đừng đụng bàn tay dơ bẩn của vào người tôi..... mà cũng biết đau sao??? Cái loại người như làm sao biết đau là như thế nào??? Đủ rồi!!! Tôi cảm thấy .... đó!!! Rất là giả tạo!! Nếu là những người phụ nữ khác mà nghe như vậy chắc chắn siêu lòng nhỉ..... Nhưng tôi còn là con Ngọc ngu ngốc của ngày xưa nữa cho nên tôi bao giờ bị lừa dối hay đùa giỡn lần nào nữa, nghe chưa??? Bởi thế tránh xa tôi ra!!!. Tôi bao giờ tin vào những lời dối trá đó của đâu, bao giờ!!!". Con ngươi màu tím chút cảm xúc nhìn lãnh khốc

      - "Được rồi, Ngọc chúng ta ăn !! Cứ mặc kệ ta!!! Đừng điếm xỉa đến ta nữa!! Chúng ta coi như quen biết loại người này!!!". Vy thấy có vài người về phía này nên lên tiếng cũng như với có người ở đây tốt nhất nên để gặp rắc rối. gì chỉ "gật đầu" rồi xoay người rời . thấy liền theo vỗ lên vai , nhìn , mĩm cười

      - "Ngọc!! ăn hả??? Đợi tôi cùng với!!!".

      - "Ừ, chúng ta thôi!!". cũng cười nhìn .

      - nhìn thấy cười với người đàn ông khác mà phải là . rất tức giận vì mới mất , (Tg: Ôi!! Ông này kì ghê!! Ai mà cướp của đâu, do chính đấy thôi!!!..... : Hử??? Cái con kia!!! Cái này là do ngươi mà ra cả!!! *giận dữ-liếc*.... Tg: Ối!! Gì chứ???* bĩu môi*..... : *cởi giầy cầm lên*..... Tg: chạy luôn...) nắm chặt tay muốn lên nhưng Thế Duy lại chặn lại trước mặt , lắc đầu

      - "Nếu giờ cậu hành động như vậy ấy càng ghét cậu nhiều hơn thôi!!". nghe vậy chỉ biết trơ mắt nhìn hình bóng càng lúc xa. can tâm, can tâm. vừa rồi nghe được Vy ăn, liền bước theo bọn họ nhưng vẫn giữ khoảng cách, muốn ghét thêm nữa. Thế Duy thấy cũng theo luôn. đến nhà hàng, và Thế Duy chọn bàn trong gốc để có thể quan sát . Suốt buổi ăn, chỉ lo nhìn , hành động cử chỉ của đối với rất dịu dàng, cười rất vui vẻ. cố kìm chế cơn ghen đến nỗi bóp nát ly rượu vang "xoảng", tiếng động làm cho 4 người ăn phải ngừng lại và quay sang nơi vừa phát ra tiếng động thấy đứng dậy bước đến chỗ họ, nhưng chuyện khiến họ trở tay kịp là vừa đến nắm lấy cổ áo Lãng Thần đánh vào mặt khiến cho ngã nhào xuống đất, miệng chảy máu.....

      - "Mày..... Thằng khốn!!! Mày dám cướp Vợ của tao!!!". xong còn muốn đánh thêm lần nữa nhưng bị đánh trả lại, tức giận quát

      - "Trần Thiên Quân!! Ai là tôi cướp vợ hả??? Quỳnh Ngọc, ấy còn là vợ nữa rồi!!!. ấy chẳng phải ly hôn rồi sao??? Bây giờ lại tôi cướp vợ chứ!!! Chính vì thế tôi có quyền.... ấy!!!".

      - "Mày..... giơ tay muốn đánh nhưng lại bị quát lớn của phải dừng. ..."

      - "Đủ rồi!! Trần Thiên Quân!!! ..... gây đủ chưa hả???". đến chỗ của lo lắng hỏi

      - "Lãng Thần, sao chứ??? xin lỗi!! Đều do tôi liêu luỵl !!!"

      - "Tôi sao!! đừng lo!!!". cười trừ nhìn .

      - "Thằng kia!!! Mày đừng giả nai như vậy!!! Mau đứng lên!! Đánh như thằng đàn ông !!!!". giờ kiểm soát được bản thân gì nhưng khi thấy lo lắng cho , cơn tức giận càng tăng thêm

      - "Chát..... Trần Thiên Quân!!! Tôi đủ rồi đấy!!! Đừng có làm càn như thế!!!". xoay người lại tát lớn tiếng

      - "Ngọc nhi..... Em...... Tại sao??? ". thể tin được vì sao lại......sao có thể.... đối với như vậy..... nhìn , muốn tìm lại hình ảnh ngày xưa của , khi ấy trong mắt chỉ có nhưng bây giờ làm thế nào cũng thể, thể tìm lại được.

      quan tâm đến ánh mắt đau đớn của , đỡ dậy rồi kéo khỏi nhà hàng, Vy và Lâm Phong cũng theo để lại bóng người đơn nhìn họ rời .... .....

      CHƯƠNG 37: TRẦN THIÊN QUÂN!!! LẠI MUỐN GÌ NỮA HẢ???

      - Khi họ rời , tức giận hất tung cả bàn ăn làm cho những người khác phải hoảng sợ bỏ chạy, điên cuồng đập phá rồi hét lên

      - "Aaaaa!!! Tại sao??? Ngọc nhi!!! Sao em lại đối với như thế???"

      - "Thôi đủ rồi Quân!!! Cậu làm vậy được gì chứ??? ta quan tâm đến đâu!!! Mau thôi!! Chúng ta trở về , có nhiều người nhìn chúng ta kìa!!". Thế Duy ngăn hành động điên rồ của lại rồi quay sang chủ nhà hàng sợ hãi đứng

      - " xin lỗi!! Chúng tôi bồi thường cho các vị!!! Đây là chi phiếu 5tr yên, ông hãy cầm lấy!!!". Thế Duy đưa chi phiếu rồi xoay người kéo để cho ông chủ nhà hàng mặt ngơ ngác được gì

      *********&&&*******Ta là đường phân cách tuyến chuyển cảnh*****&&******

      - Khi về đến khu nghỉ dưỡng, kêu vào phòng của mình giúp rửa vết thương vừa nãy. Nhưng ngại mở miệng từ chối

      - "Được rồi, tôi sao đâu!! đừng lo lắng quá như vậy. Chỉ là vết thương thôi mà, có gì đáng ngại cả!!"cả.

      - " được!!! phải để tôi giúp , đều do tôi liên luỵ đến !!!". mực cho từ chối nhất quyết kéo vào trong phòng để rửa vết thương cho

      - "Nhưng mà...... Như thế phiền đến !!!". vẫn e ngại

      - " là.......!!! Sao ương bướng thế hả??? Ngọc như vậy cứ vào , có làm đâu!!!". Vy nhìn 2 người cứ đẩy qua đẩy lại bực bội, đến đánh vào vai cái đau

      - "Ôi, Vy!! Sao lại mạnh tay thế???". nhăn mặt sờ sờ vai của mình

      - "Gì chứ??? Tôi đánh mà, làm như mình là đàn bà á!!!". Vy trề môi liếc

      - "Haizz!! Bởi vì đâu phải con là đàn ông mà!!!". Lâm Phong lúc này lên tiếng trêu chọc Vy

      - "Gì??? dám tôi là đàn ông á!!! Cái tên kia!!!! Cái đồ 3d!!!! Hừ". Nghe Lâm Phong mình phải con Vy tức giận quay sang chỉ vào mặt Lâm Phong quát ầm lên

      - ".... Đồ chằn lửa"lửa. Lâm Phong hề chịu thua

      - ".....Cái đồ 3d". Vy vênh mặt lên

      - "Chằn lửa"

      - "3D"

      - "Chằn lửa"

      - "3D"

      - "... ..."

      - "... ..."

      - "... ..."

      - "... ..."

      - "Hai người cứ cãi nhau cho đến khi...



      .....
      ......
      .....
      ......
      .....
      ......

      .
      ..
      ..





      chịu nổi nữa cùng nhau quát to

      - "Hai người thôi !!!".

      - Tiếng quát mắng của cả 2 khiến cho họ phải dừng lại (Tg: là...... Hai người cứ như chó vs mèo ấy!!! Suốt ngày cãi nhau om sòm!!!..... Lâm Phong/ Vy đồng thanh: Con kia!!! Đều là do ngươi hết *trừng mắt* ...... Tg: Liên quan gì ta??? *Bĩu môi*..... Vy/Lâm Phong đồng thanhđ tập 2: Grừ!! Đó là lỗi của ngươi!!! *Binh- Bốp - Chát* ..... Tg: *mếu máo - mắt ngấn lệ - chạy luôn*.....)

      - "Hai người là...... Có phải trẻ con đâu mà cứ cãi nhau hoài thế!!!". liếc nhìn 2 người họ, rồi kêu vào trong phòng, gì nhưng vẫn theo vào trong

      - "Ơ, Ngọc!! Đợi tớ!!!". Vy ngơ ngác nhìn vào với theo bỏ lại Lâm Phong mình ở bên ngoài. Lâm Phong nhìn 3 người vào phòng rồi cũng vào theo. Vào tới phòng, thấy sức thuốc cho , Lâm Phong tiến lại gần hỏi

      - "Cậu ấy sao rồi chứ??? Còn bị thương chỗ nào ???".

      - "Được rồi, tớ sao cả!!! Chỉ bị thương thôi. Đừng lo!!". cười cười

      - "Lãng Thần, lúc nãy xin lỗi , tại tôi mà bị ta đánh!!! Xin lỗi!!!". nhìn

      - "Hi!! Tôi sao mà!! Mà những lời vừa rồi tôi .... ...". chưa hết câu đột nhiên đứng dậy, mặt hơi đỏ vì nhớ lại những lời của khi đó, ngượng ngùng

      - "A!! Bây giờ hình như trời cũng tối rồi phải..... Hay là về phòng nghỉ ngơi , có chuyện Gì mai cũng được mà!!!".

      - "À, ừ!! Được rồi!! Vậy bây giờ chúng tôi về phòng đây, 2 người nghỉ ngơi nhé!! Mai gặp!!!". nhận ra được lúng túng của nên muốn làm khó xử nên lên tiếng

      - "Ừm, mai gặp!!!". cúi đầu xuống muốn nhìn thấy gương mặt đỏ của mình. Khi và Lâm Phong trở về phòng, chỉ còn và Vy. ngồi thẩn thờ giường, nghĩ đến những lời vừa rồi của : " ấy thích mình sao??? Liệu tình cảm đó chỉ là thoáng qua hay ấy chỉ như vậy thôi??? Mình biết ngày mai nên đối diện với ấy như thế nào nữa??? Liệu rằng mình có thể chấp nhận tình cảm đó ??? Nếu như mình chấp nhận rồi liệu mình có thể bị tổn thương giống như 5 năm trước ??? Mình rất sợ!!! Mình đau thêm lần nữa!!! Mình phải làm thế nào mới tốt đây???". (Tg: là!!! Tiểu Ngọc à, chị.lo lắng thái quá rồi!!! Người ta ràng như thế rồi mà !!! *bĩu môi*...... : Nè, com kia!!! Đều do cưng mà chị đây mới như vậy đấy!!! *liếc*...... Tg: A!! Haha!! Vui mà!! *cười gian*..... : Vui gì hả??? *tay cầm guốc*...... Tg: dọt lẹ)

      ************&&*****Ta là đường phân cách tuyến************&&******

      Sáng 7h30 :

      - Vy dậy rồi qua phòng kêu dậy cùng để ra biển chơi bởi hôm trước chưa chơi được nhiều vì lúc đó chơi bóng chuyền bị thương chút nên họ phải trở về sớm và hôm qua họ bàn trước là hôm nay sau khi biển xong khám phá tất cả các nơi ở đây ..... Khi 2 nàng vừa chuẩn mực xong cũng là lúc tiếng gõ cửa vang lên, ra mở cửa thấy và Lâm Phong đứng chờ sẵn. nhìn hiểu sao lại đỏ mặt vì đây là lần đầu nhìn thấy thân hình hoàn hảo của , xoay mặt qua chỗ khác tránh để nhìn thấy vẻ mặt thẹn thùng của lúc này

      - "Lãng Thần, đợi tay nhé!! Vy thay đồ bên trong.

      - Thấy đứng im, mắt cứ gián vào người , Lâm Phong đứng bên cạnh thấy thế liền huých tay vào người , tĩnh mộng rồi nhìn gãi đầu

      - "À, ừ!! sao, chúng tôi đợi!!!". ngỡ ngàng trước vẻ đẹp và quyến rũ mê người của , nhìn hôm nay như thiên thần vậy. (Tg: Mọi người có biết vì sao ?? Để ta bật mí cho nhé!!* nháy mắt*.). tại diện bộ bikini 2 dây cột màu trắng tinh khôi như ngọc trai vậy nhưng khoác thêm chiếc áo khoác mỏng bên ngoài, phần tóc được búi gọn lên nhìn như thiếu nữ 18. Vy cũng giống nhưng là màu vàng trông nàng rất nổi bật. Lúc cả 4 người ra cũng là lúc có nhiều người nhìn về phía họ, bàn tán xôn xao rất to khiến và Thế Duy đứng xoay lại và nghe được số người gần

      - "Nhìn kìa, nhìn kìa!!! Là bộ 4 hôm trước chơi bóng chuyền với nhau đấy!!!. Hai người đằng trước trong đẹp đôi nha!!". Người 1

      - "Phải, phải!!!". Người 2 cũng gật đầu tán thành

      - " ngưỡng mộ đó quá!! Có người trông tuấn tú a!!!". Người 3 theo

      - Lúc đầu, cứ tưởng rằng là bọn họ đôi nam nữ nào đó nhưng lúc vừa xoay qua nhìn theo ánh mmắt họ thấy cùng chuyện rất vui vẻ, nhìn họ giống như là vợ chồng son vậy. thấy cười vui vẻ với trong khi đó lại lạnh lùng với . cảm thấy rất tức giận, bước đến chặn đường họ. đột nhiên có người đứng chắn trước mặt, xoay qua thấy mặt hầm hầm nhìn nhưng chưa kịp để phản ứng kéo ra chỗ khác, tức giận lên tiếng

      - "Này!! Trần Thiên Quân!! lại muốn gì nữa hả??? muốn đưa tôi đâu??? Mau buông ra!!!"

      - " buông!! có chuyện muốn !!!". thấy cố gắng giẫy giụa càng nắm chặt tay kéo đến chỗ có ít người qua lại

      - Nhìn thấy bị kéo , cả 3 người liền chạy theo cả Thế Duy nữa. vừa vừa cố lấy tay ra nhưng lại được ví nắm quá chặt khiến tay rất đau. Đột nhiên dừng lại, xoay người qua nhìn , nhân cơ hội đẩy ra, xoa xoa cổ tay của mình, giận dữ nhìn

      - "Ngọc nhi, xin lỗi!! Tay em sao chứ???". thấy cứ xoa cổ tay mình lo lắng hỏi

      - "Hừ! Trần Thiên Quân!! đưa tôi ra đây làm gì??? muốn gì cứ ra hết !!! Tôi muốn dây dưa với loại người như , nghe chưa??? gằn giọng

      - "Tại sao??? Tại sao em lại đối với như vậy??? Tại sao em lại tàn nhẫn với ??? Tại sao em thể cho cơ hội để làm lại từ đầu???". Ánh mắt bi thảm nhìn luôn miệng hỏi

      - "Tai sao ư??? Ha!!! Bây giờ là muốn biết sao??? Tất cả mọi chuyện trở thành như ngày hôm nay đều do tạo ra thành mà thôi!!! phải lỗi của tôi cho nên đừng có ở đó mà oán trách tôi vì sao lại đối xử với như thế??? còn đủ tư cách đâu. bây giờ mà với tôi chỉ là người dưng mà thôi, hơn kém!!!!". nhếch môi cười lạnh

      - "Ngọc nhi, xin em!!! Đừng như vậy có được ???". đau đớn khi nghe những lời như vậy, đến gần nắm tay nhưng lại bị chán ghét hất ra

      - "Đừng có chạm vào người tôi!!! Cũng đừng có dùng ánh mắt đó nhìn tôi!!! Tôi cảm thấy giả tạo!!!". Giọng nhàng nhưng rất vô cùng lãnh khốc

      - "Ngọc nhi!!! .......". muốn gì đó đúng lúc này , Vy, Lâm Phong và Thế Duy đến

      - "Ngọc!!! sao chứ??? ta có làm gì ???". thấy liền chạy lại quan tâm hỏi

      - "Tôi sao, đừng lo!!". Thấy lo lắng cho mình nhìn mĩm cười

      - "Chúng ta thôi!!! Đừng ở đây nữa!!!". Vy lại gần lên tiếng

      - "Ừ, thôi!!". *gật đầu* rồi xoay người bước . Vừa thấy bước , chạy lại giữ tay lại

      - "Ngọc nhi, em đừng , đừng rời xa có được ???". nhìn cầu xin cầu mong đừng bỏ coi đơn mình nhưng lại vô tình hất tay ra, cất giọng lạnh lẽo

      - "..... Đừng có dùng đôi tay bẩn thỉu đó đụng vào người tôi!!! Tốt nhất tránh xa tôi ra nếu đừng trách tôi vô tình với !!!". xong hề để ý đến nét mặt đau khổ của mà kéo tay rời .

      - đau khổ khuỵ xuống nền cát trắng nóng, đau lắm!! Bây giờ phải làm thế nào mới chấp nhận tha thứ cho đây??? nên làm thế nào bây giờ??? mất rồi......

      - "Ngọc nhi!! Cầu xin em quay về bên có được ??? Em muốn làm trâu làm ngựa cho em cũng được mà!!! Chỉ cần em trở về bên em muốn làm gì , đều chấp nhận hết!!! Ngọc nhi!!! Về với , xin em!!! khóc, từng giọt nước mắt rơi từ khóe mắt . chỉ cần trở về tình nguyện đưa hết tài sản cả công ty đều đưa, chỉ muốn mà thôi.Và rồi cứ tiếp tục như thế, lẩm bẩm tên ...... mặc kệ Thế Duy khuyên thế nào cũng đứng lên.......

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      CHƯƠNG 38 : CHƠI Ở HÒN ĐẢO - NGÀY CUỐI (1)

      - vẫn hề biết là bản thân mình nắm tay của ở phía sau kêu tên , thấy như vậy lúc này lên tiếng

      - "Quỳnh Ngọc!!!"

      - "Hả??". nghe thấy tiếng xoay lại

      - " sao chứ???". trầm giọng hỏi

      - "A!!! Là ??? Xin lỗi!! Tôi cứ tưởng nãy giờ là Vy chứ!!!". Nhìn thấy thoáng ngạc nhiên rồi lại nhìn xuống thấy tay mình nắm tay , vội vàng buông ra, cúi đầu lí nhí

      - " sao!! Thế lúc nãy, ta làm gì chứ??". quan tâm hỏi hang

      - "À, ta làm gì tôi cả!! đừng lo!!!". nhìn lo lắng cho mình cảm thấy có chút hạnh phúc nhoi lan tràn

      - "Ừm, vậy là được rồi!! Tôi cứ tưởng ta làm gì chứ!!!". ôn tồn

      - "Xin lỗi vì kéo vào chuyện này!!! Tôi......". ái ngại nhìn nhưng dường như còn muốn Vy chạy đến chỗ của 2 người

      - "Ngọc, Lãng Thần!! Sao....sao 2 người nhanh thế hả?? Làm bọn này chạy muốn thục hơi ". Vy vừa thở vừa

      - "Ối!! Vy, xin lỗi cậu nha!! Tại lúc nãy tớ quá tức giận nên mới để ý, vừa rồi tớ còn tưởng ấy là cậu á!!". làm bộ mặt hối lỗi nhìn Vy

      - "Ồ.... Có ??? Hửm??? Hay là cậu biết nhưng vẫn..... ". Vy nhìn lấp lửng rồi cười gian

      - "Nè, cậu gì vậy hả???". nghe thấy lời Vy mặt hơi đỏ lên

      - "À, đâu có gì!!! Hihi!!". Vy cười rất chi là nham nhở a

      - "Thôi được rồi!! Mọi người chúng ta lại đằng kia tắm biển !!! Chúng ta đến đây là để vui vẻ mà!!! Phải tận hưởng chứ dù sao ngày mai là ngày cuối chúng ta ở đây mà!!!". Lâm Phong lúc này mới lên tiếng.

      - "Ừ,phải đó!! Dù gì ngày mai cũng là ngày cuối, sao chúng ta đến những nơi có phong cảnh ở đây làm kỉ niệm !!!". Vy nghe thế cũng *gật đầu* ùa theo

      - nghe 2 người họ thế có ý kiến chỉ cười tất là đồng ý. Và rồi cả 4 người dạo chơi biển, cười đùa vui vẻ với nhau. Hai nàng nhà ta ra phía biển chơi tạt nước vào nhau. (Tg: 2 chị này làm như mình lá con nít bằng...... / Vy đồng thanh: Cưng vừa gì??? *liếc*..... Tg: Á!!! Hai người đáng sợ quá!!! ... ... /Vy đồng thanh tập 2: Con kia!!! ai hả??? *cả 2 người tay đều cầm dép*..... Tg: Dọt lẹ chết.....). Nhìn cười vui vẻ như vậy cũng vui vẻ vì rất thích nụ cười này của . Hai chàng nhà ta ngồi bờ nhìn 2 nàng vui đùa phía xa....... Bảo vệ 2 nàng như 2 công chúa

      - Còn vẫn mãi đùa giỡn với Vy mà biết nhìn , bất giác nhìn về phía thấy nhìn mình cười cũng cười rồi vãy vay tay với . cũng cười nhìn về phía . Và ở đằng xa nữa có 2 người nhìn về phía họ mà trong lòng ghen tỵ và đó ai xa lạ chính là và Thế Duy. ra theo từ lâu nhưng dám đến trước mặt , sợ, sợ thấy ánh mắt khinh bỉ của . dám đối mặt với biết cho dù thế nào cũng tin những lời và càng xem thường coi những lời ấy là giả dối.....

      - Hai nàng chơi hồi thấy mệt nên trở lên bờ về phía và Lâm Phong, thấy lên liền đứng dậy đưa khăn cho khoác vào cho đở lạnh, cười cảm ơn. Vy nhìn quan tâm thèm để ý người bên cạnh, trề môi lên tiếng

      - "E,hèm!! Lãng Thần à!! Sao chỉ biết có mỗi Ngọc thôi vậy, còn tôi nữa này, làm tôi thấy mình đơn quá đó!! Mà ..... ". Vy còn muốn trêu ghẹo 2 người họ nhưng bị Lâm Phong ném khăn lên đầu rồi lấy tay che miệng Vy lại nhếch môi (giờ ta gọi như thế cho nhanh nhá)

      - "Đây, đây!! Khăn của đây nè!! đơn đâu, còn có tôi quan tâm tới mà!! Hahha!!! ". rồi còn cười lớn

      - "A!! ..... ..... đồ chết tiệt..... chết ....... Yahhhhh......". Vy tức giận chửi tục quăng chiếc khăn xuống đất, cúi xuống lấy núm cát trắng quăng vào mặt Lâm Phong

      - "..... Đồ chằn lửa...... đợi đấy!!! Grừ...... ...tiếp chiêu !!!". Lâm Phong đầu bóc khói khi bị ăn cát vào mặt nhưng cũng chịu thua Vy, cúi xuống lấy núm cát chọi vào mặt Vy. Hai người cứ ném qua ném lại chịu để ý xung quanh gì cả mặc cho kêu dừng lại mà họ vẫn nghe, cứ tiếp tục ném cho đến khi......

      - "Quỳnh Ngọc!! Cẩn thận đó!!!". hét lên khi thấy đống cát đó bay về phía nhanh chân chạy đến che chắn cho . được che chở trong vòng tay to lớn ấm áp của , mùi hương người khiến lưu luyến muốn rời. lúng túng hơi nhích người ra, mặt đỏ biết phải làm gì, lên tiếng

      - "Quỳnh Ngọc!! sao chứ??? Có bị thương ở đâu ???". nhìn nét mặt mang theo vẻ lo lắng

      - "À, ừ!! Tôi sao hết, đừng lo mà lúc nãy cám ơn nhé!! May nhờ có nên tôi bị trúng đống cát đó!!!". nhìn cười *lắc đầu*

      - "Ngọc!! Cậu có sao ??? Hừ! Tất cả là do đấy!! Nếu phải định ném cát về phía tôi, tôi bay về phía của Ngọc, may mà có Lãng Thần đỡ giùm nếu Ngọc lãnh hết rồi!!!". Vy lúc này chạy lại phía hỏi rồi quay sang Lâm Phong lại từ phía sau quát lớn

      - "Gì hả??? Cái này là do bắt đầu trước mà, nếu phải đâu xảy ra chuyện như vậy!!! Bây giờ còn đổ lỗi cho tôi sao????". Lâm Phong tức giận khi vô cớ chịu tội thay

      - "Tất cả là do trêu chọc tôi trước!!!". Vy dậm chân giương mắt lên cãi lại

      - "Hừ!! Là do ". Lâm Phong cũng vừa

      - "Là "

      - "Là "

      - ""

      - ""

      - ""

      - ""

      - Thế là cuộc chiến tranh lạnh tiếp tục lần nữa bắt đầu. biết gì với 2 người này chỉ biết *lắc đầu* bó tay nghĩ: *2 người này đúng là oan gia mà!! Có chút chuyện cũng cãi nhau!!! Haizzzz. nhìn 2 người họ thở dài. (Tg: Đúng là nhau lắm cắn nhau đau mà *cười đểu*.... Lâm Phong/ Vy đồng thanh: ngươi ai nhau hả???.... Tg: Ta chỉ vu vơ thôi à nha *giả điên*....Lâm Phong/Vy tập 2 : ngươi được lắm *trừng mắt*....Tg: Ta đc từ *hôhô*.... Đồng thanh tập 3: ngươi coi đây *cầm gậy chuẩn bị dí*....Tg: chạy quăng dép lại..... )

      - Đầu đầy vạch đen khi thấy 2 người suốt ngày cứ cãi nhau mãi, chịu nổi liền lạnh lùng quát

      - "Hai người các người im hết cho tôi!!! Cãi nhau đủ chưa hả??? Hai người đâu còn là con nít đâu mà suốt ngày cãi nhau hoài thế hả????".

      - Hai con người cãi nhau chí chóe nghe tiếng quát của liền dừng lại, nuốt nước bọt nhìn . Đây là lần đầu tiên thấy giận dữ như vậy. Lâm Phong cười trừ nhìn nịnh bợ

      - "Được....được rồi!! Bọn tớ cãi nhau nữa!! Cậu đừng tức giận!!! Hạ hỏa nha!!! Cậu đừng để mất hình tượng của mình với ấy chứ!!!". Lâm Phong vào tai , chợt nhớ ra là ngay bên cạnh mình liền xoay qua thấy nhìn mình chớp mắt.... *gãi đầu* nhìn cười cười..... Thầm nghĩ: "Ôi! Ta đánh mất hình tượng với ấy rồi!! Làm sao đây??? Làm sao đây???". Vẻ mặt cứ liên tục thay đổi khiến , Vy và Lâm Phong phải nhịn cười......

      - "Này!! Trời sắp tối rồi, chúng ta trở về thôi!!!". Ngước lên thấy trời tối dần lên tiếng

      - "Ừ,phải đó!! Chúng ta trở về thôi!! Mai là ngày cuối chúng ta chơi tiếp nhé!!!". cũng theo và về kế hoạch ngày mai . Vy và Lâm Phong gì chỉ *gật đầu* rồi cả 4 người cùng nhau về khu nghỉ dưỡng để nghĩ ngơi chuẩn bị cho chuyến chơi cuối cùng vào ngày mai.....

      CHƯƠNG 39: CHƠI Ở HÒN ĐẢO - NGÀY CUỐI (2)

      - Sáng 7h, thức dậy từ sớm, vào phòng tắm làm vscn, xong ra với chiếc váy sơ mi trắng cổ đức, tay cộc thoải mái diện trong ngày hè nóng nực, kết hợp với phụ kiện túi xách xinh làm điểm nhấn ấn tượng cộng thêm đôi giày cao gót nơ 2 tầng cao cấp màu hồng , rồi sau đó gọi con heo ngủ nướng kia dậy.... là lúc nào cũng dậy hết chuyên gia ngủ nướng mà lại ham chơi. bước vào phòng, tình trạng trong phòng giờ là 1 cảnh hỗn độn, mền nằm dưới đất, gối nằm dưới chân còn con heo kia nằm úp mặt xuống chân tay giang rộng ra.....Haizzz!! Đúng là mất hết hình tượng rồi, cũng may là có nhìn thấy nếu ...... nhìn mà khỏi lắc đầu, đến gần đầu giường, khều khều Vy dậy

      - "Vy à, mau dậy !!"

      - "Ưm.... còn sớm mà cho tớ muốn ngủ thêm chút nữa !!"

      - "Cậu mau dậy !! Nếu tớ cho cậu chơi luôn đấy!!". giọng cất tiếng nhưng bên trong cũng có chút đe dọa. Vy vừa nghe đến từ chơi liền ngồi dậy ngay lập tức

      - "A, chơi!! Tớ dậy liền đây!!Cậu đợi tớ tý!!. Vừa xong là chạy vào phòng tắm làm vscn. Chưa đầy 15p Vy ra với chiếc đầm màu xanh dương cộc tay thiết kế của Đức với chiếc túi xinh xắn bên cạnh đó Vy mang chiếc
      giày cao gót tết sam màu trắng cao cấp. Sau khi cả 2 nàng chuẩn bị mọi thứ xong liền qua phòng của . Nhưng lúc bước ra đụng vào bộ ngực cứng rắn của ai đó, ngước lên phát , trông hôm nay điển trai hơn mọi ngày. hôm nay rất lịch lãm với sơ mi, quần jeans xắn gấu với đôi giày màu trắng và mũ. lựa chọn cho mình những gam màu đơn giản, nhàng nhưng vẫn nổi bật. Đằng sau là Lâm Phong với phong cách áo sơ mi tay ngắn nam cổ bẻ quần kaki nam ống côn màu kem viền đenTừ lúc mở cửa, cứ nhìn chằm chằm khiến có chút quen nên giọng hỏi

      - "Lãng Thần, ở đây khi nào thế??? Sao lại gõ cửa??

      - "À, tôi vừa định gõ cửa là ra rồi!!!". trả lời

      - "Ồ, ra vậy!! Vậy bây giờ chúng ta luôn nhé!!". *gật đầu* rồi

      - "Ừ, chúng ta !!". cười nhìn

      - "Này, còn có chúng tôi nữa đó nha!!! phải chỉ có 2 người thôi đâu à nha!!". Vy và Lâm Phong đồng thanh

      - "Ơ, Vy!!! Cậu gì thế hả???". nhăn mặt nhìn Vy

      - "À, à.... Có gì đâu nà!! Thôi chúng ta !!!". xong chưa để kéo tay ra khỏi khu nghỉ dưỡng để cho 2 chàng nhà ta ú ớ ở đằng sau. Khi kịp định hình và Lâm Phong cũng chạy theo hướng và Vy. Bị Vy kéo chợt nhớ là hôm này mình mặc váy kéo tay Vy lại và

      - Vy, vy dừng lại!! Đừng có kéo tớ nữa!!Tớ mặc váy đấy!!!".

      - "A!! Sory bạn hiền!! Tớ quên mất!! Cậu đừng giận nhá!! Hihiii!!!". Vy *gãi đầu* cười trừ với

      - "Haizzz!! Cậu là...... Tớ sợ cậu luôn rồi đấy!!!". thở dài lắc đầu nhìn Vy

      - "Quỳnh Ngọc, Quỳnh Vy!!!. Hai đợi bọn tôi với!!!". và Lâm Phong ở đằng sau chạy tới

      - "Hai người chậm quá đó!!!". Vy xoay lại nhìn 2 người nhưng ánh mắt lại nhắm vào Lâm Phong khiêu khích

      - "Hừ!! Đó là do cứ cắm đầu chạy đấy!!! Còn nữa, sao nhìn lại mình xem, hôm nay mặc đầm đấy nhé!! thế mà còn chạy nữa!!!". Lâm Phong biết Vy nhắm vào mình mà nên cười gian nhìn Vy đáp trả lại

      - ".... sao chứ?? Tôi thích chạy đấy!!! làm gì tôi hả????". Nghe Lâm Phong thế Vy cũng chợt nhận ra là mình cũng mặc đầm, Vy hơi ngượng nhưng cũng giương mắt cãi lại

      - "Hàh!! có phải phụ nữ thế?? Có ai làm phụ nữ như ??? mặc đầm mà còn chạy tưng tưng nữa chứ!!!". Lâm Phong nhếch môi xỏ Vy

      - "Grừ!! ..... .....". Vy tức quá được, lại gần Lâm Phong nở nụ cười tươi khiến cho Lâm Phong cảm thấy ớn lạnh. Vy tức giận đến gần lấy chân dẫm vào chân làm cho Lâm Phong nhảy lên, kêu ai ái. Lâm Phong cảm thấy đau, ngước lên trừng mắt nhìn Vy. Lâm Phong quát chỉ thẳng mặt Vy

      - ".....điên hả??? Có biết đau lắm ??? đợi đó !!!". rồi dí theo Vy chạy, Vy nghe Lâm Phong xoay người lại, lè lưỡi thách thức

      - "Được, đến đây!! Tôi đố bắt được tôi đấy!! Hahaha!!!"

      - " đứng lại đó!! Đừng để tôi bắt được nghe chưa???". Ngay lập tức Lâm Phong dí theo Vy. Hai người cứ chạy vòng vòng, người trốn,lâu lâu xoay lại khiêu khích người đuổi theo với gương mặt hầm hầm......

      - nhìn 2 con người trước mắt mà lắc đầu cảm thán. Hai người này suốt ngày cãi nhau như con nít vậy, có việc thôi mà cũng làm cho lớn. là..... lúc này xoay qua nhìn chớp mắt bởi vì hôm nay trong xinh xắn, nhìn như thiếu nữ mới trưởng thành vậy. hề biết rằng nhìn nhưng có lẽ cảm nhận được ánh mắt nhìn xoay người lại thấy cứ nhìn mình chăm chú thắc mắc lên tiếng hỏi

      - "Nè!! Lãng Thần, sao cứ nhìn tôi thế??? Bộ tôi có gì lạ lắm sao???"

      - "A!! có.... có!! Chỉ là hôm nay... hôm nay trông rất dễ thương à!!!". nghe hỏi mới định thần lại, ấp a ấp úng

      - "À....ừ....!!". Nghe khen mình dễ thương gương mặt đỏ bừng, ngượng ngùng xoay qua chỗ khác nhưng hề hay biết rằng nở nụ cười và cũng nhìn thấy......cũng cười theo và đó là nụ cười hạnh phúc nhất của . nghĩ rằng chắc chắn mở rộng trái tim mình lần nữa, sau khi trở về nhất định tỏ tình với , nhất định khiến tin vào tình lần nữa, tin vào tình cảm dành cho lòng phải giả dối....
      - cứ nhìn khiến cho cảm thấy rất xấu hổ a. lên tiếng để thoát khỏi ngượng ngùng của bản thân

      - "À, này! Tôi nghĩ chúng ta nên khuyên họ nên dừng lại thôi vì có rất nhiều người nhìn về phía chúng ta đấy!!!".

      - "Ừ, tôi cũng nghĩ vậy!! Để tôi kêu họ!!!". Nghe nhìn xung quanh nhìn về phía họ tiến tới chỗ của Vy với Lâm Phong

      - "Nè, 2 người mau dừng lại, đừng giỡn nữa!! Người ta nhìn chúng ta kìa!!". với 2 người rồi chỉ về phía những người khác dòm ngó

      - Đột nhiên từ đằng sau có tiếng chuyện của nhóm người vang lên

      - "A, nhìn kìa!! Là bộ 4 ở bãi biển đó!!!". Người 1

      - "Đúng rồi!! Là họ đấy!!!". Người 2 *gật đầu*

      - "Hình như 2 người kia đùa giỡn với nhau phải!!!". Người 3 chen vào

      - "Nhìn họ hợp nhau ghê!!!". Người 4 đùa theo

      - "Ừ, hợp !! Còn 2 người kia nữa chứ!! Nhìn họ cứ như đôi vợ chồng son ấy!!". Cả 3 người đồng loạt *gật đầu*

      - " ở gần đó, nghe được những lời họ là vợ chồng son mặt đỏ như quả cà chua, cố gắng lấy lại bình tĩnh mà về phía 3 người kia".

      - "Vy, cậu được rồi!! Đừng ở đây trêu chọc luật sư Lâm nữa!! Chúng ta mau thôi, mọi người nhìn kìa!!! ". kéo tay Vy nhắc nhở

      - "Gì chứ??? Tớ trêu chọc ta hồi nào???". Vy trề môi nhìn

      - "Được rồi!! Đừng gây náo nữa!! Cậu có muốn chơi đây???". nhướn mày vui nhìn Vy

      - "Ok, ok!! Tớ gây nữa!! Cậu đừng giận!! Chúng ta !! Nhá!!". Vy thấy giận nên bắt đầu giở trò trẻ con năn nỉ

      - "Ừm..... Bây giờ chúng ta đâu trước đây???". *gật đầu* rồi quay sang hỏi và Lâm Phong

      - "Các thích chỗ nào chúng ta chỗ đó trước !!!". Lâm Phong tỏ vẻ galăng

      - "Vậy được rồi!! Chúng ta đến khu triển lãm HAMASAKI !! Tôi nghe ở đó có rất nhiều tác phẩm độc đáo lắm đấy!!!Thế nào???". vui vẻ mở bản đồ hướng dẫn có các địa điểm nổi tiếng ở đây

      - " triển lãm sao??? Được đó!!! Chúng ta !! Địa điểm đầu tiên của chúng ta đến chính là thủy cung....". vì muốn vui nên liền đồng ý......

      - "Ok, chúng ta !!!". Vy/ Lâm Phong đồng thanh tập 1

      - "/ đừng có theo tôi!!!!". Đồng thành tập 2

      - "Là / mới đúng!!!". Tập 3 rồi đấy

      - "Hừ!!!". Cả 2 liếc nhau rồi xoay mặt

      - "Được rồi mà!!! Đừng cãi nữa!! Chúng ta mau thôi!! Nên nhớ hôm nay là ngày cuối đấy!!! Chúng ta phải dành nhiều thời gian để chơi chứ!!!". thấy 2 người bắt có dấu hiệu chuẩn bị thêm trận nữa nên xen vào ngay

      - "Đúng đó!! Chúng ta !!". *gật đầu* nhìn 2 người họ . Thế là 2 người thôi cãi nhau nữa, vui vẻ chơi. Và rồi cả bộ 4 cùng nhau đến địa điểm mà họ quyết định trước đó chính là thủy cung.

      - đường phố, khi bộ 4 qua có rất nhiều ánh mắt nhìn họ đầy ngưỡng mộ, phụ nữ nhìn 2 chàng mà nước miếng muốn rớt ra ngoài nhưng đa số là nhìn và Vy ghen tị, ganh ghét còn cánh đàn ông nhìn 2 nàng với ánh mắt 2 trái tim khiến cho 2 người nào đó khó chịu nhàn nhạt liếc đám người đó khiến cho họ lạnh sống lưng và 2 nàng nhà ta hay biết cứ vô tư cười với nhau.

      ------******----- Ta là đường phân cách chuyển cảnh-------*****--- ---

      Tại khu triển lãm có rất hơn 10.000 tác phẩm điêu khắc khác nhau. Khi họ bước vào khỏi trầm trồ khen ngợi vì chúng quá tuyệt vời. Mỗi nơi, mỗi tác phẩm mà họ qua đều chụp hình lại. Vy và Lâm Phong luôn tạo điều kiện để cho có cơ hội ở cùng nhau, 2 người gian manh nhìn len lén cách xa ở phía sau để cho có thể chuyện cùng nhau. (Mọi người đừng thắc mắc sao tg kể các tên tác phẩm ra nhé vì tg hơi bị lười a....>o<). Và thế là họ cứ xem hết tác phẩm này đến tác phẩm khác, lúc xem xong là gần 9h, Vy lúc này lên tiếng

      - "Này, này!! Chúng ta ăn , tớ đói bụng quá à!!!"

      - "Ừm, tớ cũng đói!!". trả lời

      - "Ok!! Vậy chúng ta đến nhà hàng THE LOVE gần đây !!! Tôi thấy có rất nhiều người hay đến đó lắm a!!! Tôi nghĩ là nhà hàng đó chắc rất nổi tiếng ở đây à!!!!". sau khi xem xong bản đồ nhìn (Xin đính chính lại đây là ta bịa ra à!! đâu!!! Mà ta chẳng biết có nữa, mọi người thông cảm cho ta nhé!!!)

      - "Được, chúng ta thôi nào!!!". Vy hăng hái khi nghe đến có nhiều món ngon

      - "Nè, tham ăn như heo vậy!!! Coi chừng ế chồng đấy!!! Ha ha ha". Lâm Phong cười lớn trêu chọc Vy

      - "Gì?? ai là heo hả??? Tên ẻo lả kia!!!!". Vy tức giận rống lên

      - " ai là ẻo lả hả đồ chằn lửa???". Lâm Phong mặt đỏ bừng quát

      - " đó!!!! Plêuz!!!". Vy lè lưỡi

      - "..... .... .....". Lâm Phong giận quá nên lời

      - "Tôi.... Tôi làm sao??? Đẹp quá phải ???". Vy kênh mặt

      - ".... Hừ, đồ chằn lửa!! Hung dữ quá xem chừng ai dám lấy đấy!!!". Lâm Phong giận dữ chỉ vào mặt Vy.

      - "..... .....dám trù ẻo tôi hả??? Cái tên ẻo lả kia!!!". Vy trừng mắt nhìn Lâm Phong rống lên

      - ".... Ai là đồ ẻo lả hả???". Lâm Phong mặt đen như cái nồi

      - " đó!!! ". Vy hất cằm lên

      - "Đồ chằn lửa!!!"

      - "Đồ ẻo lả đáng ghét!!!! "

      - "Chằn lửa!!!!"

      - "Ẻo lả!!!"

      - "Chằn lửa!!!!"

      - "......"

      - "......"

      Thế là cuộc chiến tranh thế giới thứ 2 lại diễn ra..... Vân vân và mây mây.......

      - nhìn thấy cảnh tượng này mà đau đầu, lần nào cũng vậy, có chút chuyện thôi mà cũng xé ra to. Thấy tình hình căng thẳng, lên tiếng hòa giải

      - "Thôi, thôi!!! Hai người đừng gây nhau nữa!!! phải ăn sao?? Chúng ta thôi nào!!!". Thế là 2 người kia tạm ngừng chiến ăn để lắp cái bụng đói. Bộ 4 lại tiếp tục lên đường.... ăn .

      CHƯƠNG 40 : CHƠI Ở HÒN ĐẢO - NGÀY CUỐI (4)

      - "Bộ 4 tiếp tục lên đường đến nhà hàng THE LOVE. Khi đến nơi, họ bước vào và lại trở thành tâm điểm chú ý trong nhà hàng. muốn gặp phiền phức nên chọn phòng riêng để cả 4 người có gian riêng. Bên trong nhà hàng được trang trí rất tỉ mỉ, hợp với khí và tên của nó rồi thêm những bài nhạc du dương nghe rất êm tai... Vừa vào phòng, cảm nhận được mùi hương êm dịu làm cho thích, lúc này phục vụ vào lên tiếng "

      - "Xin hỏi quý khách dùng gì a????". chàng phục vụ hỏi nhưng ánh mắt thủy chung cứ nhìn vào 2 nàng nhà ta nhất là . nhìn vào thực đơn, có rất nhiều món ăn ngon và lạ, thế nhưng biết phải ăn món nào nên quay sang chàng phục vụ giọng hỏi

      - " có thể giới thiệu cho chúng tôi vài món được ???".

      - chàng cứ ngơ ngơ ngác ngác nhìn hề hay biết có ánh mắt chứa đầy lửa giận nhìn mình. Thấy ta trả lời, lại lên tiếng

      - "Nè, !! gì đó ơi!!! có nghe ????". thấy chàng trả lời giơ tay lên trước mặt ta. Vy ngồi bên cạnh mà buồn cười liếc qua thấy trừng mắt nhìn người ta, nhìn lúc này như đứa trẻ đòi kẹo vậy trông rất dễ thương a!!!. Vy lên tiếng để giảm bớt khí lạnh trong phòng

      - "Này!! !! có nghe bạn tôi hỏi ???". Lúc này chàng mới hoàn hồn lại, có lẽ là do thanh của Vy lớn nên mới làm cho chàng trở lại bình thường

      - "A!! Vâng, vâng!!! Ở nhà hàng chúng tôi vừa có món lẩu và vài món hải sản mới đấy ạ!!!"

      - "Lẩu sao??? Nếu là lẩu cũng hợp với tôi đấy!! có thể cho tôi biết món lẩu mới đó như thế nào ???"

      - "Vâng, là món lẩu uyên ương a!!!". ta trả lời

      - "Lẩu uyên ương??? Vậy cho chúng tôi phần lớn !! Còn hải sản .... Ừm, Ngọc à!! Cậu chọn !!". Vy lên tiếng quyết định, còn về hải sản Vy nhìn để cho chọn vì Vy biết cũng rất thích ăn a!!!

      - "À, ừ!! Cho tôi phần tôm sốt phô mai nướng lò nhé!!!". nhìn thực đơn rồi nhìn chàng phục vụ cười rồi nhìn qua nảy giờ im lặng . lên tiếng với

      - "Lãng Thần, cũng kêu món !!! Đừng ngồi như thế chứ!!!"

      - "Được rồi, vậy cho chúng tôi chai rượu vang đỏ Pinot Noir !!!". liếc nhìn phục vụ rồi . Cái liếc mắt của làm cho chàng lạnh lưng, ánh mắt như cảnh cáo: * ấy là của tôi!! Các người đừng mơ tưởng!!!*

      - "Vâng....vâng!!!". Sau khi ghi xong món chàng liền ra nếu bị ánh mắt đó của giết a!!!. Khi phục vụ ra Vy cất tiếng cười như điên

      - "Ha ha ha!!!! Buồn cười chết được!!!"

      - "Vy à!! Sao tự nhiên mà cậu cười thế hả???". ngồi bên cạnh thấy Vy cười nhướn mày hỏi

      - "Hả?? À, có gì đâu!! Tại tớ ngửi thấy mùi chua a!!!". Vy nín cười rồi trả lời

      - "Hở??? Cậu gì mà tớ chẳng hiểu gì cả!!!". nhăn mặt nhìn Vy

      - "Ây da!! Cậu phải hiểu đâu!! mình tớ hiểu là được rồi!!!". Vy nháy mắt tinh nghịch rồi liếc qua nhìn , thấy nét mặt thoáng đỏ. Vy cười thầm trong lòng. (Tg: Ha há!! Có người ghen kìa!!! *cười đểu*..... : kon kia!!!! ai hả???? *đầu đầy khói!!!*..... Tg: Hô hô!!! Ta đây là fong lông à ngen!!!! *lè lưỡi*..... : gì hả???? *Tay cầm cái gì đó chuẩn bị fang*..... Tg: Biến đâu mất tiêu!!!! *quay lại lè lưỡi tiếp*..... : ".....")

      - "Hừm, mà cũng có chuyện bí mật à??". Lâm Phong lúc này cất tiếng, giọng chế giễu

      - "Ờ, sao??? Tôi thích thế đấy!!! Thế nào??? muốn gì???". Vy liếc xéo Lâm Phong

      - " dám!!! Tôi đây dám đắc tội đâu!!!". Lâm Phong giả vờ sợ sệt

      - "Hừ, biết điều đấy!!!". Vy vênh mặt lên

      - "Đồ bà chằn!!!". Lâm Phong lèm bèm

      - " vừa gì đó???". Vy nhướn mày hỏi

      - "Hở??? Bộ tôi có gì à???". Lâm Phong giả ngu

      - "Xì!!!". Vy trề môi nhìn Lâm Phong

      - Lúc này, phục vụ đẩy xe mang thức ăn vào. Họ đẩy xe lại bàn rồi đưa món lẩu lên bàn trước rồi tới món hải sản. Sau khi các món đầy đủ chàng phục vụ lên tiếng

      - "Chúc quý khách ngon miệng ạ!!!". Sau đó liền ra ngoài.

      - "Chúng ta ăn nào!!!". cười lên tiếng

      - "Ừm, ăn thôi!!!". *gật đầu* .

      - Trong lúc ăn, trò chuyện rất vui vẻ, cười ngừng. giúp rót rượu còn làm bún cho ăn. Hai người cứ chuyện với nhau mà hề để ý rằng có 4 ánh mắt phát sáng nhìn họ rất là nham nhở a!!!.
      - Vy nhìn thấy cảnh họ, người lấy đồ ăn người rót rượu quá tình tứ nên Vy lên tiếng trêu chọc

      - "Nè, nè!! Hai người làm ơn bớt tình tứ giùm!! Còn có bọn tôi ở đây đấy nhé!!!". Vy vừa xong mặt bỗng chốc đỏ lên vì ngượng. cúi đầu đá vào chân Vy cái rồi trừng mắt nhìn Vy lên tiếng

      - "Vy! Cậu gì đó hả??? Cái tên mà tình tứ chứ?? Tớ chỉ là giúp ấy thôi mà!!! Cậu đừng có suy nghĩ bậy bạ a!!!".

      - "Ôi! là....!!! Cậu đâu cần thiết phải dùng chân đá tớ chứ!!! Đau lắm à!!!!". Vy sờ sờ vào chỗ vừa bị đá, ai oán trách móc

      - "Ha ha ha!!! Đáng đời chưa!!! Cho chừa cái tội!!!! Ha ha ha!!!!". Lâm Phong thấy Vy bị đau cất tiếng cười lớn mà còn chọc tức Vy nữa.

      - "Yahhhh!!! Tên kia!!! ai câm đâu nghe chưa hả???". Vy khó chịu hét lên

      - "Aiss!!! ..... Đâu cần hét lớn lên như vậy chứ!!! Xém chút nữa thủng màn nhĩ tôi rồi này!!!!". Lâm Phong cau mày, bịch lỗ tai lại khi nghe tiếng hét của Vy.

      - "..... .....". Vy tức quá được

      - "Sao?? làm sao??? đẹp quá phải ???? Ha ha ha!!!". Lâm Phong thấy Vy như thế liền trêu chọc (Tg: này đúng là tự kỉ!! HÔ HÔ!! ..... LP: gì hả??? kia!!! *trừng mắt*..... Tg: Ấy, ta có gì sao??? *cười gian*..... LP: Hừ, được lắm kon!! * xoắn tay áo*.....Tg: *đổ mồ hôi*... *quăng dép lại chuẩn bị chạy*.... LP: con kia!! Chít *mặt hầm hầm đuổi theo*..... Tg: ngu mới đứng lại *lè lưỡi*..... LP: *tức ói máu*..... )

      - "Hừ, cái đồ cuồng tự kỉ!!!". Vy liếc Lâm Phong

      - " ai hả???". Lâm Phong thẹn quá hóa giận

      - " đó!!!!". Vy hất mặt lên

      - "...... ...... Đúng là người đàn bà chanh chua!!!!!". Lâm Phong quát

      - "Gì???? dám tôi là đàn bà chanh chua hả???? Đồ đàn ông 2 lưỡi!!!!". Vy cũng vừa

      - " gì??? Ai là đồ 2 lưỡi hả???". Lâm Phong mặt đỏ gắt lên

      - " đó!!!". Vy hất mặt lên

      - "..... .....!!!". Lâm Phong tức giận gì thêm được nữa

      - "Hứ!!". Vy hả hê khi thấy Lâm Phong câm nín.

      - "Thôi, thôi!!! Hai người đừng như vậy nữa!!! Từ lúc xuất phát tới bây giờ, 2 người cứ cãi nhau hoài thấy chán sao??? Mau, mau giảng hòa rồi ngồi xuống ăn !!! Lát nữa chúng ta chơi tiếp nhé!!!!". Lúc này mới lên tiếng để giảm bớt cái hỏa diệm sơn sắp bùng nổ. Thế là hai người kia thôi cãi nhau nữa mà bắt đầu ăn.

      --- ---******------ Ta là đường phân cách tuyến chuyển cảnh---- ----******--- --------

      - Sau khi ăn xong, bộ 4 lại tiếp tục lên đường, lần này là họ muốn đến ngôi Chùa cổ để cầu nguyện. Ngôi Chùa ở hòn đảo rất nổi tiếng và rất là linh, hễ ai đến cầu nguyện được ban phước lành. Chùa là những nơi thờ cúng trang nghiêm của các tăng, ni, phật tử, đồng thời cũng là những công trình kiến trúc độc đáo, đặc trưng lên được tâm huyết của người xây chùa. Lòng thành ấy, nghệ thuật ấy thể qua từng hoa văn, hình ảnh những bức tường, hoặc qua hình tượng của những Đức Phật, những vị Thần Thánh trong chùa. nay thế giới có rất nhiều ngôi chùa nổi tiếng và cũng là niềm tự hào của người dân địa phương ấy. Đa số các ngôi chùa tập trung ở châu Á vì truyền thống tín ngưỡng của phần lớn những quốc gia ở phương Đông là đạo Phật. Có những ngôi chùa nổi tiếng nhất châu Á được UNESCO công nhận là Di sản văn hóa thế giới. Và ngôi chùa có tên là Chùa Nam Sơn.

      - Nam Sơn là ngôi chùa Phật giáo nằm trong khuôn viên của Trung tâm văn hóa Phật giáo ở Tam Á. Nơi đây gồm nhiều đền đài rộng lớn sát biển cùng những khu vườn nhiệt đới với núi cao xung quanh. Du khách đến đây đừng quên ngắm nhìn pho tượng Quan cao 108m nền trời biển bao la. Sau khi thăm quan chùa và ngắm nhìn cảnh biển, hãy dừng chân tại nhà hàng chay trong khuôn viên để thưởng thức những món ăn chay theo kiểu buffet.

      - Khi vừa bước vào trong, cảm thấy được bản thân như trút bỏ được hết tất cả phiền não, đến phía bức tượng Mẹ Quan cúng bái và cầu nguyện, nhìn theo từng cử chỉ của mà mĩm cười và cũng đến cùng cầu nguyện. Vy và Lâm Phong cũng vậy hề cãi nhau mà bình thản đến chỗ cùng cúng bái. Khi cầu nguyện xong, qua qua lên tiếng

      - "Này, chúng ta tiếp tục lên tháp nhé!! Tôi nghe những phật tử rằng nếu chúng ta càng lên cao lời cầu nguyện, ước muốn của chúng ta thành "

      - "Ừ, vậy chúng ta thôi!!!". cười

      - "Ok, thôi!!!". Vy lên tiếng

      - Và thế là cả 4 người cùng cất bước lên tầng cao nhất của ngôi chùa, có lẽ vì ở trong chùa nên gian yên tĩnh hơn nhiều vì đây là nơi linh thiêng mà. Những du khách vì muốn gây ra tiếng ồn nên khi họ muốn chuyện cùng nhau, họ tôn trọng chuyện rất cũng chỉ để mình nghe hoặc người bên cạnh nghe thấy. Càng lên cao, càng thích thú và cuối cùng cũng lên đến tầng cao nhất, ở đây họ có thể nhìn thấy những cảnh vật xung quanh, còn có rất nhiều di tích lịch sử để lại. xung quanh quan sát học hỏi, có rất nhiều thứ mà vẫn chưa biết đến và đây chính là cơ hội của . Còn nàng Vy liên tục chụp hình để làm kỉ niệm và còn lôi kéo lại phía cùng chụp hình, Vy lấy lý do là 2 người làm kỉ niệm và cả 2 vẫn chưa có chụp cùng nhau lần nào cả. (Tg: xạo quá bà ơi!! Người
      [​IMG]

      CHƯƠNG 41: CHUYẾN CHƠI CUỐI CÙNG - NGỌN HẢI ĐĂNG - CÁNH ĐỒNG HOA HƯỚNG DƯƠNG - TRỞ VỀ (5)

      - Vừa ra ngoài cổng thấy Lâm Phong đứng đợi sẵn bên ngoài cùng với chiếc taxi lúc nãy chở họ về. Thấy cả 3 người ra, Lâm Phong đến giúp cất vali vào cốp xe xong rồi lên tiếng

      - "Này, bây giờ chúng ta xuất phát thẳng đến chỗ Ngọn Hải Đăng luôn đúng ??"

      - "Ừ, giờ chúng ta đến đó luôn!! Dù sao khoảng 5h là chúng ta bay rồi, nên giờ thôi!!!". *gật đầu*

      - "Vậy chờ gì nữa???? Chúng ta nào!!! Tớ rất thích đến những nơi cao như Ngọn Hải Đăng a!!". Vy đứng bên cạnh hưng phấn và cũng quên vừa rồi lúc ở trong chùa bản thân mình than ngắn thở dài.....

      - "Cậu đó!!! Ham vui vừa thôi!!!". lắc đầu cười khi Vy nhãy lên như con nít

      - "Kệ tớ!!". Vy chu mỏ lên khiến cho người nào đó đứng hình. (Tg: HA HA HA!! Ta đây là cố ấy đấy!!! *ngửa mặt lên trời cười to*..... LP: Mi vừa cái gì hả??? *liếc*...... Tg: Ý da~ta gì à nha!! *hất mặt lên*..... LP: Còn hả??? *mặt dần đen thui thùi lùi*..... Tg:Á!!!! Đáng sợ quá!!! *Quăng dép lại bỏ chạy*...... LP: *quạ bay đầy đầu*...... Tg: HA HA HA!!! * chạy xa còn quay lại cười ha hả)

      - "Được rồi, chúng ta lên xe thôi nào!!!". cất tiếng

      - Cả 3 cùng *gật đầu* rồi lại gần xe, vừa định bước lên xe bị cánh tay rắn chắc kéo ngược trở lại khiến cho giật mình kêu lên tiếng

      - A!!! Đau quá!!!". cảm thấy cổ tay mình bị nắm quá chặt khiến bất giác chau mày lại, tức giận xoay người lại muốn mắng kẻ vô duyên vô cớ kéo tay mình nhưng khi vừa xoay người lại trước mặt , nhướn mày giọng lạnh băng

      - "Trần Thiên Quân!!! làm gì thế hả???"

      - "Em....". nhìn với ánh mắt đau khổ mà nên lời

      - Quỳnh Ngọc/ Ngọc!! / cậu sao chứ?? Lúc này và Vy xuống xe về phía lo lắng hỏi

      - "Ừm, sao!!! Đừng lo!!". "lắc đầu" nhìn 2 người họ trả lời rồi quay sang nhìn tức giận

      - " mau buông tay ra cho tôi!!!"

      - "Em.....rốt cuộc phải làm thế nào em mới đồng ý trở về bên cạnh đây??? Có phải em muốn đánh đổi mạng củamình em mới vừa lòng đúng ??". Hai mắt đỏ lên nhìn rống giận

      - "Trở về bên cạnh sao??? Ha ha!! đùa đấy à!!! Chẳng phải tôi rồi sao??? Đối với bây giờ tôi còn chút tình cảm nào nữa ngay cả cảm giác khi xưa đối với bây giờ cũng còn tồn tại nữa!!! Tôi từng rất trái tim tôi từng hóa đá rồi, tình đó cũng chết theo rồi, nghe chưa hả???". Vừa nghe chất vấn, cười lạnh nhìn , gằng từng chữ rồi hất tay ra xoa xoa chỗ cổ tay bị nắm nay đỏ lên. chán ghét nhìn .

      - thấy bị đau, lo lắng quan tâm hỏi

      - "Ngọc, có sao ??? Tay bị đỏ hết rồi này!!!". ôn nhu nhìn rồi nắm tay thổi chỗ đau củacô

      - "À...Ừm....Tôi...tôi sao!! đừng lo!!!". thấy lo lắng trong lòng hiểu sao rất vui, mĩm cười nhìn *lắc đầu*

      - " sao là tốt rồi!!!". vẫn giữ giọng ôn nhu

      - "Ngọc nhi....". mím môi đau khổ nhìn , nụ cười ấm áp đó từng dành riêng cho , ánh mắt dịu dàng đó cũng dành cho nhưng giờ đây tất cả đổi thay những cử chỉ đó bây giờ còn là của nữa rồi. phải làm sao đây, phải làm sao mới nguyện ý trở về bên cạnh . biết giờ đây tim rất là đau, đau lắm

      - "Trần Tổng, đừng có ở đó mà tỏ ra thân mật với tôi như vậy!! Tên của tôi chỉ có người thân của tôi mới có thể gọi mà thôi!! Tôi và thân thích làm phiền xưng hô cho đúng cách vào, có thể gọi tôi là Mamory hoặc HoàngTổng cũng được cho nên đừng bao giờ gọi tôi bằng cái tên đó nữa, TÔI MUỐN NGHE NÓ THOÁT RA TỪ ,BỞI VÌ XỨNG NGHE CHƯA HẢ??? Con ngươi màu tím vô cảm nhìn thẳng vào , cười lạnh mỉa mai .

      - nghe những lời như thế trông giây phút ấy được gì, chỉ đứng đó thẩn thờ nhìn mà thôi.

      - "Ngọc, đừng đôi co với ta nữa!!! Chúng ta thôi!!!". Vy lúc này mới lên tiếng

      - "Ừ, !!". xoay người bước lên xe mà thèm để ý đến vẻ mặt của người nào đó ở phía sau đau khổ nhìn , muốn tiến lên nắm tay lại nhưng bị thân hình khác chặn lại phía trước và người đó ai xa lạ chính là , nhìn lạnh nhạt cất tiếng

      - "Trần Tổng, vừa nãy nghe Quỳnh Ngọc ấy gì sao??? đừng làm phiền ấy nữa!!!". xong liền xoay người bước lên xe. Thấy tất cả đủ tài xế mới khởi động xe chuẩn bị xuất phát. Xe vừa khởi động, mới giật mình tỉnh lại nhanh chân đến bên cửa sổ xe taxi kêu gào tên

      - "Ngọc nhi.... Ngọc nhi..... Em mở cửa !!Đừng có được ??? cầu xin em đó!!!".

      - "Chú chạy !!! Cứ mặc kệ ta!!!". liếc nhìn rồi xoay qua với tài xế. Ông ta gì nhiều chỉ *gật đầu* rồi cho xe chạy . thấy xe chạy liều mạng chạy theo ngừng gọi tên nhưng chút cũng thèm quan tâm, nhắm mắt lại để ý đến mặc cho kêu gào bên ngoài xe. Xe vừa chạy đến khúc cua đột nhiên tăng tốc khiến cho bị bỏ lại phía sau.... chạy theo kịp bị bỏ lại phía sau, đau khổ khụy xuống nền đất lạnh lẽo nhìn theo chiếc xe từ từ xa khỏi tầm mắt của .

      ~~~~~~----- Ta là phân cách tuyến chuyển cảnh vô hình ------~~~~~

      - Khoảng 30p sau xe chạy đến nơi nhưng lúc vừa muốn vào họ nhìn thấy tấm bảng *Cấm xe chạy vào* cho nên họ còn cách nào khác là xuống xe bộ vào bên trong. thầm nghĩ *như vậy cũng tốt, bộ để có thể ngắm cảnh thiên nhiên tuyệt đẹpở nơi này. Cả 4 người bộ, cười vui vẻ lâu lâu Vy lại lôi kéo cùng chụp hình chung với nhau, Vy cố ý để cho họ có nhiều kỷ niệm nên mỗi lần đến chỗ nào có cảnh đẹp là Vy lại kéo vào chụp chung Vy lấy lý do là vì hôm nay là ngày cuối nên muốn có những tấm hình lưu lại những hình ảnh đẹp này. Và họ qua hoa hướng dương với màu vàng rực rỡ, côkhi nhìn thấy ngạc nhiên thôi bởi vì chỉ nhìn thấy chúng hình ảnh, tivi mà thôi nhưng giờ đây được chiêm ngưỡng cánh đồng hoa hướng dương ngoài đời, như trông tưởng tượng củacô chúng rất đẹp.

      - thấy nhìn chớp mắt nghĩ rằng chắc chắn rất thích nên cất tiếng

      - "Quỳnh Ngọc, hình như rất thích hoa hướng dương phải".

      - "Đúng vậy, tôi rất thích!! Bởi màu vàng của chúng tượng trưng cho ánh mặt trời chiếu sáng khắp nơi". cười duyên nhìn

      - "Vậy chúng ta xuống đó chụp hình làm kỷ niệm !!". Vy lên tiếng đề nghị. Vừa xong chưa kịp để cho phản ứng kéo tay chạy vào cánh đồng hoa ở phía trước. Còn và Lâm Phong cười từ từ đến chỗ và Vy đứng chụp hình....

      - Cánh đồng hoa hướng dương là trong những cảnh tượng khiến con người cảm thấy thư thái yên bình nhất là cảnh những bông hướng dương trải vàng như thảm nắng rực rỡ triền đồi. Và ở nơi đâu, hoa hướng dương lại đẹp như ở Tuscany, phía tây hòn đảo Bora. Những "cánh hoa mặt trời" là biểu tượng cho niềm lạc quan, hy vọng nên dù có trong những ngày đông rét buốt xám xịt, Nghĩa Đàn vẫn rực sáng bởi hàng triệu bông hướng dương khoe sắc, màu vàng của cánh đồng hướng dương trải dài từ quả đồi này đến quả đồi khác, như là vô tận đến cuối chân trời.

      - và Vy cứ vui đùa với nhau mà hề biết ở đằng xa đó có 2 người đàn ông nhìn họ say đắm. nhìn đến ngần người ra, nụ cười củacô tỏa sáng khắp cánh đồng. Còn Lâm Phong đây là lần đầu tiên thấy (Vy) cười tươi như vậy, hiểu sao (LP) lại mê luyến nụ cười đó đến như vậy. và Lâm Phong nhìn 2 người con trước mặt vui vẻ họ cũng vui theo. Bất chợt xoay người lại thấy đứng thẩn thờ ở đó, bước lại gần nhàng cất tiếng

      - "Lãng Thần, sao đứng đây???"

      - "Hả?? À...ừ.... tại vì... vì tôi.... à.... ừm......." Thấy đứng trước mặt mình, tay còn cầm cành hoa hướng dương cười , môi vẫn giữ nụ cười xinh đó làm cho biết gì cả, nhìn lắp ba lắp bắp, mặt hơi đỏ lên nhanh chóng xoay người chỗ khác để tránh cho thấy ngượng ngùng của bản thân nếu mà để nhìn thấy chắc phải kiếm cái lỗ để chui xuống luôn a. (Tg: Ha ha ha!!! ngờ da mặt lại mỏng như vậy đấy!!! Ô, ta đây là giúp đấy nhá!!! *làm mặt giận*...... : Mi mà giúp cái gì???? Làm rối thêm có!! Hừ! *xoay qua xoay lại tìm kiếm cái gì đó*...... Tg: Oan uổng ghê á!! HỪ HỪ! Đừng mong ta trao chị ấy cho *cười đểu*...... : À há! Có đồ rồi này!! *Tay cầm 1 cái gì đó rất dài*...... Tg: *nuốt nước bọt, lui từ từ *..... : Con kia!! Mi đứng lại!! Muốn chạy hả??? *mặt đầy sát khí*..... Tg: Có ngu ta mới đứng lại!!! *Bỏ chạy thục mạng*..... : *cầm cái gì đó dí theo*..... Tg: Xách dép lên chạy..... : "....").

      - Mắt thấy xấu hổ, Lâm Phong lên tiếng giải vây

      - "Thôi, và Vy cứ chụp hình !! Bọn tôi ở đây là được rồi!!!"

      - "Ơ... như vậy sao được!!! Hai cùng vào chụp chung với chúng tôi nào!!! Đứng ở đây buồn lắm đấy!!! thôi!!!". Cônhìn Lâm Phong rồi lại kéo tay vào theo. còn ngẩn người đột nhiên cảm nhận được bàn tay ấm áp nắm lấy bàn tay to lớn của mình, ngước lên thấy cười tươi kéo tay vào bên trông cánh đồng hoa ấy. cười cùng cười theo mà lại hề nhận ra ngượng ngùng trong mắt đối phương. cứ đứng yên giữa cánh đồng, cười vui vẻ, nhìn cảnh tượng này như bức tranh sống vậy. Vy đứng phía sau cười gian nhìn họ, nhân lúc 2 người để ý Vy cầm máy lên chụp post đẹp dành tặng riêng cho 2 người. Xong rồi Vy lại kéo Lâm Phong đến chỗ khác để lại gian riêng cho cũng là cơ hội cho thể tấm chân tình dành cho ....
      Last edited: 3/10/16

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      CHƯƠNG 42 (6) :

      - "Lâm Phong ngắm cảnh đẹp trước mắt đột ngột bị kéo , xoay người lại nhìn về cái con người điên khùng kéo mình phát ra là Vy. Lâm Phong nhìn xuống tay mình thấy bàn tay trắng xinh của Vy nở nụ cười ranh ma, Lâm Phong đột nhiên đứng lại kéo theo Vy đằng trước giật ngược về phía sau đụng vào lồng ngực, hơi thở nóng rực thổi vào tai Vy khiến Vy rùng mình, bất giác xoay lại giơ tay đánh vào mặt cái người quấy rầy mình nhưng vừa lúc giơ tay lên bị bàn tay to giữ lại, Vy nhìn kỹ lại mới phát đó là Lâm Phong. Vy mặt hầm hầm quát vào mặt Lâm Phong

      - "Tên kia!!! Sao lại ở đây hả????"

      - "Gì??? Chính là người kéo tay tôi đấy nhá!!!!". Lâm Phong trừng mắt nhìn Vy

      - "Hả????" Vy mặt nghệch ra

      - " nhìn !! nắm tay tôi đấy!!!". Lâm Phong rồi chỉ xuống tay mình

      - "A.....!!" Cúi xuống thấy tay mình nắm tay Lâm Phong vội buông ra, trong lòng thầm nghĩ *Sao mình lại nắm tay ta nhỉ?? Mình nhớ lúc nãy là mình chụp lén sau đó chạy để lại 2 người họ, sau đó nữa ...... mình nhìn thấy tên 3D khó ưa này!!! Còn gì ta.......ừm....... (Tg: nếu mà để ảnh biết chị xấu ảnh (LP) chắc chắn gào thét lên cho coi!! *cười cười*...... Vy: con kia!!! Mi đừng có mà nhiều chuyện nghe chưa??? *liếc liếc*... ... Tg: Xí, ăn hiếp người quá đáng!!! *bĩu môi khinh thường*.... Vy: gì đó?? *liếc lần nữa*... Tg: *ngữa mặt lên trời-- cười giả điên*..... Vy: "......")

      - "Ê, có nghe tôi đó???". Lâm Phong thấy Vy suy nghĩ chuyện gì đó đến mất hồn nên quơ quơ tay trước mặt cho hồn nó lạc ở đâu trở về ( =D2 )

      - " gì cơ??". Vy ngơ ngơ ngác ngác bỗng có bàn tay xuất trước mặt làm cho giật mình hoàn hồn lại ngước mắt nhìn mới biết đó là Lâm Phong cất tiếng hỏi

      - "..... Tôi là bây giờ biết lý do tại vì sao tôi có mặt ở đây rồi đúng ??". Lâm Phong muốn điên lên vì nghĩ này (Vy á) liên tục cho mình ăn nguyên cục bơ a

      - "Ơ....... là vì tôi muốn để cho họ có gian riêng với nhau chính vì thế tôi mới lôi kéo tay đấy chứ!! Nếu vì muốn giúp bạn có cơ hội với Ngọc nhà tôi đừng mong bổn tiểu thư đây nắm tay nhá!!! Tay của bổn tiểu thư đây là tay vàng tay ngọc đấy nha!!! Ha ha ha!!". Vy mà cứ ngập ngừng nhưng ngay sau đó liền làm cho Lâm Phong tức đến nghẹn họng

      - Lúc đầu Lâm Phong n cho nhìn (Vy) cử tưởng ngượng ngúng vì là lần đầu nắm tay của người khác giới tính lên tiếng nhưng chẳng được bao nhiêu ngay sau đó làm cho (LP) đen mặt vì câu đó ...... làm cho cứ tưởng ....... tức chết được a!! ( :chair: )

      - ".......... muốn chết hả??? Nhìn như vậy chẳng có tính thục nữ chút nào!!!!... sao lại giống với bạn gì hết vậy??? Dữ như là chằn tinh á!!!"
      Lâm Phong khinh thường cười, liếc nhìn Vy

      - "Aaaaaa!! Gì??? dám tôi là đồ chằn tinh hả??? Lúc trước là tôi chằn lửa giờ lại là chằn tinh ư??? ..... đừng thấy tôi hiền mà làm tới nha!!! Đồ 3D khó ưa, đáng ghét kia!!!!!". Vy để ý đến hình tượng của bản thân mà đứng trước mặt (LP) dậm chân, hét ầm lên, có ngọn lửa phừng phừng đầu Vy ( chỉ lúc này hình như muốn đánh người a -->> :boxing3 ...... Tg: chị mà hiền chết liền à!! :sofunny:)

      - "Đó, đó!! Chỗ nào giống thục nữ hả??? đúng là chằn tinh mà!!! Chằn tinh,chằn tinh...... Ha ha ha!!". Lâm Phong giận quá hóa điên liên tục ngừng ( :blahblah:). (Tg: Ha ha ha!! *=D2* ra có bệnh à!! ......LP: Con tg kia!! Mi ai bị bệnh hả??? *mặt đen dần* ... ... Tg: Ta noi fong lông á!! *:leuleu:-* biết nguy hiểm đến gần ... .... LP: Mi muốn chết à??? *mặt hóa thành ác quỷ* =Dracular: ..... Tg: Ta rút trước đây!! Có ngu mới ở lại chờ chết à!! * :smoker4:-* ...... LP: *:chair:-* )

      - " cũng chẳng khác gì đâu??? Đàn ông gì đâu mà hẹp hồi dễ sợ!!! Đồ 3D!! Hừ!!". Vy cười mỉa mai mắng Lâm Phong

      - ".... Cái đồ chằn tinh". Lâm Phong rít lên

      - "...grừ....đồ 3D". Vy cũng rít theo

      - "Chằn tinh"

      - "3D thối"

      - "Chằn tinh"

      - "3D điên"

      - "... ..."

      - "... ..."

      - "... ..."

      - "... ..."


      Thế là cuộc chiến tranh thế giới thứ 3 lại bắt đầu nảy lửa ( :speaker: ... .... Tg: Em lạy mấy mấy chị ngừng ngay !! ^:)^ ^:)^ )

      --- --- Ta là đường phân cách tuyến lãng mạn---- ------
      Quay lại với 2 nhân vật tình tình tứ tứ trong giấc mộng nào!! Nhưng chỉ có mình mơ mộng thôi à chứ chẳng biết trời trong đất việt gì cả (Tg: Chị này cũng ngây thơ vô số kể, làm ta đây chả biết làm sao =D )

      - Đứng được lúc lâu, thấy gì cả, hơi ngượng ngùng nhìn rồi lại có cảm giác như tay mình có gì đó to lớn bao quanh rất ấm áp, nhìn xuống mới biết mình nắm tay , đỏ mặt nhanh chóng buông ra, cúi đầu xuống dám ngước lên nhìn , ấp úng

      - "À....ừm.....tôi...tôi xin lỗi vì đột nhiên kéo tay như vậy!!" (Tg: Ôi! Chị đúng là thần tượng của em!! ... ...... : Quá khen!! =D5 ... ... Tg: =D )

      - " sao đâu!! Bởi vì tôi cũng rất thích được nắm tay như vậy!!". cười cười

      - "Ừm...Hi! Mà hồi nãy tôi còn nghe cái gì mà rất thích vậy??? Có thể lần nữa cho tôi nghe ???". nhìn đầy thắc mắc hỏi mà hề hay biết hết sức là...... (Tg: Tg ta thể tả được 8-) )

      - "Hả??? Ờ.....à......tôi là tôi rất thích hoa hướng dương đó mà!! Ha ha ha!!". cười gượng, gãi đầu đánh trống lãng (Tg: giả ngu hay thiệt á!! *ngữa mặt lên trời cười to* ... ..... : Con kia! Mi lo mà viết nhá! Lúa đầu phải do mi hết à!! *mặt muốn giết người* ... ..... Tg: Ta chỉ đúng thôi à!! *tiếp tục cười mà hề
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :