1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

CÔ VỢ XINH ĐẸP VÔ TÌNH CỦA TỔNG TÀI - Đa tình

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 6: Trần gia đến tìm

      -Hôm sau, tại công ty
      Cốc...Cốc...Cốc

      Vào
      Thưa tổng giám đốc đây là kế hoạch của ngày hôm nay. Tiểu Mỹ thư ký
      -Ừ, cứ để đó em ra ngoài .
      -Vâng ạ! Tiểu Mỹ dạ vâng rồi để bản kế hoạch lên bàn rồi ra
      - đưa tay lấy bản kế hoạch lật ra xem bỗng nhiên

      Các người tránh ra! Tôi phải vào trong gặp chị ấy. Giọng la lên
      - được, tổng giám đốc làm việc muốn bất kì ai quấy rầy. Tiểu Mỹ can ngăn

      Hừ! dối! Chẳng qua là muốn tôi gặp chị dâu tôi thôi. Tiểu Hân tức giận lên tiếng
      -Có chuyện gì vậy tiểu Mỹ? lên tiếng hỏi

      Dạ! Thưa tổng giám đốc, có tự xưng là em chồng muốn gặp ạ! Tiểu Mỹ trả lời
      -Chi dâu! Em là tiểu Hân, chị cho em vào . Tiểu Hân nghe thấy tiếng liền
      -Tiểu Hân sao? Con bé sao lại ở đây? Cho ấy vào . ra lệnh
      -Dạ! Tổng giám đốc. xong liền mở cửa cho Tiểu Hân vào
      Thấy cửa mở, tiểu Hân liền chạy vào la lên

      Chị dâu! Đúng là chị rồi! Sao chị lại bỏ tiếng nào chứ? Tiểu Hân vừa vào phòng chất vấn

      Tiểu Mỹ! Lấy nước cho Trần tiểu thư . ra lệnh cho tiểu Mỹ
      Dạ vâng! Tiểu Mỹ vâng dạ rồi ra

      Chị! Sao chị gọi em là Trần tiểu thư?? Trước đây chị vẫn luôn gọi là tiểu Hân mà! Có phải vì trai em làm chị giận nên còn thương em ?? Tiểu Hân thút thít

      Haizzz!! thở dài cái rồi đến ghế salon
      -Sao em lại đến đây?? Có chuyện gì sao??
      -Chị! Sao chị về nhà?? Chị còn giận trai em sao?? Tiểu Hân giọng họng hỏi

      Chuyện này liên quan đến giận hay giận mà chị và trai em còn quan hệ nào nữa.
      -Sao lại vậy?? Chị lẽ còn trai nữa sao?? Tiểu Hân tin nắm tay hỏi

      -Đúng! Kể từ ngày ấy phản bội chị tình cảm chị dành cho ấy còn nữa rồi. ngay thẳng trả lời

      - đúng.Chị, chị dối phải ?? Chị chỉ đùa thôi phải ?? Tiểu Hân muốn tin

      -Đùa sao?? Chị hỏi em nếu là em em như thế nào?? Tận mắt thấy chồng mình, người đàn ông mà mình ân ái với người phụ nữ khác em như thế nào?? Em có chịu nỗi ??? hỏi
      Em..em...em...Tiểu Hân được cứ ấp úng mãi

      Được rồi!! Em về , chị còn nhiều việc phải làm lắm. kiếm cớ
      -Nhưng chị à....Tiểu Hân còn muốn nhưng lại được

      Em về , sau này có thời gian chúng ta chuyện sau.
      -Vậy em về trước! Chị giữ gìn sức khỏe.Tạm biệt chị Tiểu Hân buồn rười rượi
      -Ừ! Tạm biệt em! tiễn Tiểu Hân ra cửa

      Sau khi Tiểu Hân rời tiếp tục quay lại bàn làm việc. Nửa tiếng sau tiểu Mỹ gõ cửa vào

      Tổng giám đốc, có Trần lão gia và Trần phu nhân đến tìm ạ!
      -Sao lại là người của Trần gia nữa ?? Haizzz! là! Hôm nay là ngày gì vậy?? Hết người này đến người khác là sao??? Cho họ vào . thở dài cái rồi với tiểu Mỹ

      Mời hai bác vào! Tiểu Mỹ mở cửa
      Chào hai bác! Hai bác ngồi ạ! khách sáo
      Ngọc! đúng là con rồi.Sao con lại gọi ta là bác vậy?? Phải gọi là mẹ mới đúng chứ?? Trần phu nhân lên tiếng

      Xin lỗi bác, con và Trần Thiên Quân sớm còn quan hệ nào nữa rồi Con với ta ly hôn rồi bác à. bình tĩnh
      -Sao chứ??? Hai đứa ký tên rồi sao?? Trần phu nhân vẫn lên tiếng hỏi

      Phải! Con gửi đơn ly hôn cũng ký rồi nhưng ta chưa ký. Con mong bác về với ta ký vào đơn để sớm làm thủ tục nữa.
      -Ngọc à! Ta có chuyện muốn hỏi con?? Lần này là Trần lão gia lên tiếng
      -Vâng bác trai cứ ạ. lễ phép trả lời

      Con còn thằng Quân ?? Trần lão gia hỏi
      - bác ạ! Con còn ấy nữa. khẳng định
      -Sao con lại khẳng định rằng còn nó nữa?? Trần lão gia tiếp tục hỏi

      Con chắc chắn, bởi bất kì người phụ nữ nào chứng kiến cái cảnh chồng mình ân ái với người khác cũng đau khổ và chấm dứt tất cả. Ngay cả con chịu nổi huống chi là những người khác.

      Nhưng Ngọc à, con hãy cho thằng Quân cơ hội , nó thay đổi mà. Trần phu nhân tiếp lời

      Con xin lỗi thưa hai bác, con thể trở về với ấy nữa đâu, con còn chút niềm tin nào với ấy nữa rồi. nghiêm túc trả lời

      Nhưng mà....Trần phu nhân còn muốn tiếp nhưng Trần lão gia cản lại

      Được rồi, con vậy ta xen vào chuyện hai đứa nữa, ta để hai đứa tự giải quyết. Thôi chúng ta về đây

      Cảm ơn bác hiểu, hai người về cẩn thận ạ!.
      Được rồi! Chúng ta đây.

      Sau khi hai người họ rời khỏi Vy trở về bước vào phòng thấy mặt khó chịu liền hỏi

      Sao vậy Ngọc???
      -Ờ! Lúc này người của Trần gia đến tìm tớ khuyên tớ trở về với Trần Thiên Quân đấy. trả lời

      Cái gì??? Sao bọn họ buồn cười thế??? Hừ! Con bọn họ sai mà còn dám đến kêu cậu trở về với ta ! Vy bực mình

      Được rồi! Mà cậu đâu về vậy?? hỏi
      -À! lúc nãy tớ cho người chuẩn bị số thứ để mở bữa tiệc đó mà. Vy vui vẻ

      Bữa tiệc??Tiệc gì vậy?? thắc mắc hỏi
      -Đương nhiên là tiệc của chúng ta trở về đây rồi. Vy hớn hở trả lời
      Cậu là!! Được rồi cậu muốn làm gì làm , mà cậu mời những ai vậy?? hỏi

      À! Tớ mời những đối tác có tiếng thương trường đó mà. Vy trả lời . "Ừm"rồi gì chỉ ngồi đó nghe Vy luyên thuyên bất tuyệt

      Chương 7: Bữa tiệc bắt đầu (Thượng)

      6h00 Tại căn biệt thự của hai nàng:
      - Ngọc à! Cậu chuẩn bị xong chưa?? Vy hỏi
      "Ừ". Xong rồi đây! trả lời

      "Wow" trong cậu quyến rũ quá . Nếu tớ là đàn ông ngại mà theo đuổi cậu đâu. Vy khen ngợi.

      Tối nay trong rạng rỡ trong bộ đầm màu hồng nhạt đính hạt ngọc trai với bộ trang sức kim cương kết hợp với đôi guốc trắng có thêm những kim tuyến trong lấp lánh. Nếu như để tất cả đàn ông nhìn thấy lúc này chắc chắn chết đứng vì .

      Nhìn xinh như thế Vy thầm nghĩ "chắc chắn có nhiều người muốn làm quen với cậu ấy lắm đây". Heeheee.

      -Vy a! Cậu cũng là! Sao với tớ là cậu làm tiệc ở biệt thự của chúng ta chứ?? hờn giận hỏi

      "Hihi"! Bất ngờ mà! Vy le lưỡi

      Haizzz! Thế cậu chuẩn bị hết rồi chứ?? thở dài hỏi
      -Đương nhiên! Tớ chuẩn bị đâu vào đó rồi tí nữa mọi người đến đấy. Vy vỗ ngực tự hào

      Ừ! Vậy là được rồi. Tớ chỉ sợ lát bọn họ đến lại kịp.Mà cậu là mời những đối tác của công ty chúng ta à. thắc mắc hỏi

      Đúng rồi! Là những đối tác có tiếng thương trường đấy. "À" ra... ra ...tớ...tớ có mời Trần Thiên Quân nữa đó. Vy ấp úng .

      Sao chứ??? Sao cậu lại mời ta?? nhướn mày hỏi
      - ta cũng là đối tác của chúng ta mà nên tớ phải mời ta thôi, mà cậu lo gì chứ?? Cậu đâu còn nữa đâu đúng ?? Vy

      -Ừ! Cậu đúng còn liên qua đến tớ nữa, tớ để ảnh hưởng đến cuộc sống bây giờ của tớ nữa. Thôi được rồi mau mau chuẩn bị thôi gần đến giờ rồi. khẳng định
      Ok! Vy nháy mắt rồi ra về phòng để chuẩn bị

      lắc đầu mỉm cười rồi lại gương và hít thở sâu
      Được rồi Ngọc à! Mày phải bình tĩnh khi đối mặt với ta. Hít thở sâu rồi kiểm tra lại kĩ xong rồi bước ra phòng.

      Lúc này tại Trần gia

      - ba à! Cho em cùng với! Tiểu Hân mè nheo
      -Thiệt là! Em theo làm gì chứ?? nhướn mày hỏi
      - là em muốn gặp chị "Ngọc" mà. Tiểu Hân thà
      -Sao em lại muốn gặp ấy?? hỏi
      -Là vậy, hôm trước em đến gặp chị ấy đó. Tiểu Hân vẫn hay biết tức giận

      -Cái gì??? Sao em lại gặp ấy hả??? quát ầm lên
      Hixhixx....Sao lại la em. Em chỉ muốn gặp chỉ thôi mà. Tiểu Hân ấm ức
      Em...Em... là....Được rồi em muốn . chịu thua

      Yeahh! Em biết là thương em nhất mà. đợi tí em xong ngay Tiểu Hân nhảy cỡn lên rồi chạy về phòng mình chuẩn bị.

      lắc đầu với tiểu Hân rồi vào trong thay đồ. đứng trước gương nhìn xem mình hoàn mỹ chưa và thầm suy nghĩ" Ngọc em cứ chờ đó! Tôi dùng mọi cách để đưa em về bên tôi. nở nụ cười quái dị rồi ra phòng xuống lầu thấy A Dương và A Phong ăn mặc chỉnh tề đợi sẵn

      ba! Chúng ta thôi. A Phong lên tiếng
      -Ừ! Nhưng phải đợi tiểu Hân nữa.
      -Hả?? Con bé nữa à! A Phong la lên
      -Được rồi! Em đừng có la lên như vậy chứ! Lần này là A Phong lên tiếng

      - hai à em có muốn âu! Tại vì nghe con bé siêu quậy cùng em hơi ngạc nhiên thôi

      A.A....A! tư! Em quậy hồi nào hả?? Tiểu Hân từ lầu xuống la ầm lên
      Thôi được rồi tiểu Hân, em đừng quậy nữa.Chúng ta thôi, trễ giờ rồi đấy! lên tiếng giải vây cho A Phong

      Dạ! ba! Tiểu Hân biểu môi vâng dạ
      Thế là bốn em cùng nhau rời đến bữa tiệc của .

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 8:Bữa tiệc bắt đầu ( Thượng)

      -7h30! Bữa tiệc chính thức bắt đầu
      -Vy à! Cậu xong chưa?? đứng trong phòng Vy hỏi
      -A! Xong rồi đây! Hihi! Sory,sory vì để người đẹp đợi nhé. Vy nháy mắt với
      "Cái cậu này! Nhanh nhanh thôi tất cả mọi người đến rồi đấy. Chúng ta là chủ nhân của bữa tiệc đấy đừng để họ đợi. buồn cười "
      -Được! Được! Người đẹp của tớ à! Chúng ta xuống thôi. Vy le lưỡi . Xong rồi và Vy bắt đầu xuống dưới.

      Bên dưới lầu, tất cả đối tác và có cả phóng viên đều đến.Tiểu Mỹ thấy và Vy xuống bước lên bục giới thiệu
      -Xin chào tất cả mọi người! Chúng tôi xin giới thiệu "Tổng giám đốc Mamorys Hoàng Quỳnh Ngọc và Phó tổng giám đốc Mamorys Hoàng Quỳnh Vy ạ! "

      Khi nghe thấy tiếng giới thiệu dõng dạc của Tiểu Mỹ tất cả đều ngước lên nhìn hai từ cầu thang xuống, nhìn thấy hai nàng bọn họ đều đứng hình trước vẻ đẹp của họ nhưng đều mà làm họ đứng hình là . Tối nay trông rạng rỡ trong bộ đầm hồng nhạt cánh sen đính ngọc trai với bộ trang sức kim cương cùng với đôi guốc đính hạt kim tuyến.

      bước lên bục và bắt đầu lên tiếng, giọng ngọt ngào động lòng người
      "Xin chào tất cả mọi người! " Tôi xin giới thiệu tôi là "Tổng giám đốc Mamorys Hoàng Quỳnh Ngọc và đây là phó tổng giám đốc Mamorys Hoàng Quỳnh Vy". "Cảm ơn mọi người đến tham dự bữa tiệc này của chúng tôi, bây giờ tôi xin tuyên bố bữa tiệc bắt đầu, mọi người cứ tự nhiên a!!"

      Lúc giới thiệu xong và đám người a Dương cũng vừa đến. ngước mắt lên nhìn cứ như vậy mà đứng ở cửa nhìn. Trong lúc cùng những người khác chuyện cảm nhận được ánh mắt nhìn , xoay người lại rơi vào tầm mắt của nhưng chỉ chút thôi lại xoay người tiếp tục trò với mọi người

      " là! Sao ấy dám lơ mình như vậy chứ??" tức giận trong lòng
      Tiểu Hân khi thấy ánh mắt ba mình khác thường liền
      " a! sao vậy?? Sao lại chuyện với chị dâu ! "
      "Em là con bé ngốc à! Em thấy chị ấy lơ ba chúng ta à!" A Phong cốc đầu tiểu Hân cái

      Aaaaaa! Sao lại kí đầu người ta hả?? " là cái đồ đáng ghét!! Em thèm chuyện với nữa!". Em lại chỗ chị dâu đây. Tiểu Hân dậm chân tức giận bỏ.

      -"Con bé này là!! ". Lúc nào cũng vậy!! Chỉ có chút chuyện mà làm ầm ĩ lên, còn em nữa A Phong sao cứ thích chọc con bé thế. Lần này là A Dương Tuy lúc nào cũng làm mặt lạnh nhưng đối với gia đình mình là vô cùng vui vẻ
      "Em nào có!!" Thôi em cũng đến chỗ chị dâu đây, hai người cứ ở lại mà chuyện . A Phong bĩu môi rồi bỏ

      Ở chỗ lúc này
      "Mamorys tổng giám đốc!!" giờ có người chưa?? phóng viên hỏi
      -Cái này....!! Xin lỗi tôi thể được vì đây là chuyện riêng tư. Mong mọi người thông cảm. cười trả lời

      "Thôi nào!! " hãy tiết lộ cho chúng tôi biết !! Chúng tôi rất hiếu kỳ đấy. có biết xinh đẹp như vậy chắc thể nào chưa có người người khác lại tiếp tục hỏi

      -Nếu như các người muốn biết để tôi cho. giọng của khiến tất cả mọi người quay lại
      - sao??? Vậy cho chúng tôi biết . phóng viên nghe thấy liền đến tiểu Hân và giơ mic lên hỏi
      ấy chính là chị dâu của tôi. Tiểu Hân nhìn
      Cái gì??? " ấy chính là Trần phu nhân sao??"Mọi người đều thầm nghĩ " ngờ xinh đẹp tài giỏi này lại là vợ của Trần tổng giám đốc nổi tiếng trong giới kinh doanh"

      Thế tại sao ấy lại trở về với Trần tổng mà lại ở nhà riêng như vậy??? Có người thắc mắc hỏi
      bây giờ biết phải trả lời như thế nào!! " Phù"! thở cái rồi lên tiếng
      Phải! Tôi là vợ ta nhưng đó chỉ là chuyện của 5 năm trước còn bây giờ còn quan hệ nữa. lạnh nhạt

      "Chị à!! ". Sao chị có thể như vậy?? Khi a Phong đến gần lại nghe vậy liền chất vấn .
      liếc mắt nhìn thấy mặt đen dần nhưng vẫn tỏ ra có chuyện gì mà vẫn tiếp

      A Phong! Chị chỉ là thôi. Do tính cách chị và trai em hợp nên đường ai nấy thôi. Nếu mọi người muốn biết thêm hãy hỏi Trần tổng giám đốc đây! ấy cho mọi người, tôi xin phép trước

      Sau khi 2,3 câu xong liền rời . thấy cũng để tránh phiền phức của đám phóng viên này. ra sân vườn lại xích đu ngồi nghỉ tưởng đâu được yên tĩnh lại bị quấy rầy, chưa ngồi được 10p bước đến và nắm tay kéo lên và chất vấn

      Lúc nãy ý em là sao hả?? quan hệ sao?? Đường ai nấy ư!! Em thực muốn cắt đứt mối quan hệ này sao??
      nhướn mày muốn thoát khỏi bàn tay của nhưng vì nắm quá chặt nên đành phải nén cơn giận

      "Hừ!! Câu đó phải do tôi hỏi mới đúng!!" Chẳng phải tôi sao?? chán ghét tôi mà!! Bây giờ tốt rồi trước đây tôi cần đến khi tôi hết rồi lại muốn kết thúc, buồn cười đấy. Giờ tôi cũng muốn cho biết tôi Lưu Thiên Ngọc từng chết rồi, chết từ 5 năm trước rồi, từ cái ngày đó tôi còn cảm giác gì với nữa. nghe cho "trái tim này từng rất sâu đậm nhưng cũng bởi vì nó rỉ màu cũng hóa đá rồi" cho dù bây giờ tôi tôi cũng quan tâm cho dù lời hay !! "Còn bây giờ mau buông tay tôi ra nhanh!!" tiếp tục giằng co thoát khỏi tay nhưng lại thả ra cứ như vậy mà nắm chặt lấy buông.

      nghe những lời từ chính miệng lại rất đau, đau đến tả nỗi. nhìn bằng ánh mắt đau khổ nhưng ánh mắt đó lại khiến khó chịu lại
      Mau buông tay!! Trần Thiên Quân!!

      buông!! muốn chúng ta chuyện ràng !! ( Từ bây giờ Quân nhà ta thay đổi cách xưng hô vs chị Ngọc đấy a!! ^^)
      cái gì?? Chẳng phải hết rồi sao?? khó chịu lên tiếng

      Ngọc nhi!! muốn em quay về với , quay về như ngày xưa vậy! nhìn kiên định
      Hahahaha! cười rồi
      Về với sao!! Về để tiếp tục làm con rối trong tay à!! nghĩ tôi bị ngu hả?? Hừ!
      biết bây giờ có gì em cũng tin nhưng đây là lòng muốn em trở về. thực ra là .... chưa hết bị cắt ngang

      Đủ rồi!! Bây giờ muốn cái gì đây? Thực ra như thế nào?? tôi rồi sao?? cảm thấy bây giờ như vậy buồn cười sao??" nghĩ tôi "vui vẻ, cảm động mà đến nỗi chạy vào lòng ôm à!!"

      "Trần Thiên Quân!!" thử cho tôi biết xem, " câu này với bao nhiêu phụ nữ rồi?" Tôi rất hiếu kì đấy. giễu cợt nhìn

      phải!!! Ngọc nhi! Em nghe . Đột nhiên giẩm lên chân làm đau điếng mới buông tay ra. thấy tay mình được tự do rồi nhanh chóng chạy ra khỏi đó.

      nhìn thấy bỏ liền kêu lên
      "Ngọc nhi!! Ngọc nhi!!" .... kêu mấy tiếng quay đầu lại mà cứ vậy rời cũng chạy theo mặc kệ chân đau

      Đến đại sảnh thấy Vy chuyện với người đàn ông lại
      Vy! Cậu chuyện với ai vậy??
      "A! Ngọc!" Để tớ giới thiệu với cậu đây là đối tác mới của chúng ta "Vương tổng Vương Lãng Thần!"

      nghe thấy tên quen thuộc xoay lại
      A!! Là à!! lâu gặp!! khỏe chứ??
      "Hihi!! Là à!! Tôi khỏe!!" ra là tổng giám đốc của tập đoàn "Mamorys" chúng ta đúng là có duyên nhỉ!!

      liếc mắt liền thấy vào cười với Lãng Thần
      " Tôi khỏe!! ". đúng chúng ta đúng là có duyên

      Vừa vào nhìn thấy cười với người đàn ông khác trông khi đó lại lạnh nhạt với mình. tức giận nhưng thể làm gì được chỉ biết đứng từ xa nhìn mà thôi.... bây giờ rất đau khổ khi nghe chính rằng còn nữa chính vì mà" trái tim hóa đá" cho dù làm gì cũng chẳng vậy thôi!!". muốn bây giờ rất cần ở bên cạnh nhưng lại tin. chán nản liền rời đến quán bar để uống cho quên hết tất cả nổi đau này.

      Mắt nhìn thấy rời 3 người a Dương, a Phong, tiểu Hân nhìn rồi liếc nhìn nhau rồi rời ở nơi đó quan tâm rời mà vẫn chuyện vui vẻ với Lãng Thần.

      Chương 9: Bắt đầu bữa tiệc (Hạ)
      và Lãng Thần cứ thế mà chuyện cho đến khi bữa tiệc kết thúc Lãng Thần lên tiếng

      " ngờ là tổng giám đốc của tập đoàn Mamorys đấy.Tôi cảm thấy rất vui khi gặp lại . Chúng ta có thể làm bạn ??"

      "Ồh!"được chứ. Tôi cũng rất vui vì gặp lại đấy. cười vui vẻ. Vy đứng ở bên nhìn 2 con người chuyện mà thèm để ý đến mình, Vy xụ mặt rồi sau bỗng cười gian lên thầm nghĩ "hai người này có vấn đề"" "heheh!". Vy cười đến nỗi làm lạnh cả sống lưng. Thế rồi quay sang Vy và

      "Vy à!" để tớ cậu biết ấy và tớ gặp nhau ở cửa hàng lưu niệm đấy và cũng chính ấy là người đưa tớ đến bệnh viện ngày đó đấy. Coi cười cười

      "A" " ra là người tốt bụng đưa Ngọc tơi tới bệnh viện à!". Hai người đúng là có duyên đấy, ngờ còn gặp lại nhau. Vy cười gian nhìn họ

      "Vy". Sao cậu như vậy chứ?? Lỡ người khác nghe thấy hiểu lầm sao chứ?? Như vậy gây rắc rối cho ấy đấy. lúng túng

      "Xì". Cậu lo gì chứ?? Nếu đám người đó muốn biết cậu cứ thẳng thắng mà hai người là bạn còn nếu về người kia .... Vy chưa hết chen vào.

      "Vy". Được rồi. Mọi người về hết rồi kìa. Lãng Thần ấy phải về đấy. khó chịu lên tiếng bởi muốn Lãng Thần gặp phải phiền phức.

      "À". "Ừ!". Giờ cũng tối rồi, tôi phải về đây. Ngày mai tôi đến công ty tìm nhé.Thấy khó chịu nên Lãng Thần lên tiếng

      "Nga!". Được, mai gặp lại. cười ngượng . Thấy Lãng Thần rời , quay sang Vy

      "Tớ thấy hơi mệt" tớ về phòng nghỉ trước cậu cho người dọn dẹp xong rồi về phòng nghỉ . mệt mỏi

      "Haizzzz!"."Ừ",cậu mệt nghỉ . Vy thở dài tiếc nuối nhưng cũng cho người dọn dẹp mọi thứ. "Ừm" tiếng rồi bước lên lầu về phòng mình nghĩ ngơi. Nhìn như vậy chắc là lúc nãy chạm mặt tên mặt than kia rồi. ("Ý chị Vy nhà ta Quân đấy ạ!!"^^!).

      Còn lúc này
      Trong bar nhạc nỗi ầm ĩ mà cứ ngồi trong gốc khuất uống rượu, uống hết chai này đến chai khác, uống đến say khướt đến đứng dậy cũng nỗi. ngồi đó miệng cứ lẩm bẩm tên người con từng mình.

      "Ngọc nhi!". "Ngọc nhi!". Sao lại tin ?? Sao em lại muốn trở về với ?? Sao em lại rằng "trái tim em hóa đá chứ??. cứ thế mà ngồi uống hết chai này đến chai khác. Tự trách bản thân sao quá ngốc để rồi mất người con cho mình hơi ấm, ánh mắt thương đó cũng trở nên sắc bén vô tình, nụ cười dịu dàng đó cũng trở thành nụ cười lạnh giễu cợt.

      "Hahaaha!". ngồi cười mắng chửi bản thân mình nhưng vẫn luôn miệng gọi tên "Ngọc nhi" "Ngọc nhi"...

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 10: " thực hối hận nhưng cũng đau lắm"
      -Sau khi say khướt biết trời đất gì, chủ quán bar lấy điện thoại gọi cho a Dương và a Phong đến đưa về. Gọi xong ông chủ quán liền ra lệnh cho nhân viên dọn dẹp mọi thứ ở đây. Khi a Dương và a Phong đến trong tình trạng như vậy liền đến lây dạy

      -" ba!". "Mau dậy , dậy !". A Phong kêu thế nào cũng dậy liền quay sang a Phong

      -" hai!". "Mình đưa ấy về thôi, ấy say mèm rồi còn đâu, kêu thế nào cũng dậy hết á!"

      -"Ừ!". "Phải vậy chứ sao!"." , chúng ta đưa a Quân về thôi!". A Phong "ờ!" cái rồi cùng a Phong đỡ ra xe rồi trở về. đường vẫn cứ lẫm bẩm tên của :" Ngọc nhi!". "Ngọc nhi!". nhớ em. Hai người đều nghe thấy hết nhưng lời nào. Về tới nơi cả hai cùng đưa vào nhà , Trần phu nhân ở đó đợi ba người kho thấy a Dương và a Phong đưa về trong bộ dạng say xỉn bước đến hỏi

      -"Có chuyện gì mà thằng Quân lại uống say như vậy??"

      -"Haizzz!". " là chuyện liên quan đến chị dâu đấy ạ!". A Phong thở dài lên tiếng .

      -" là!" Chẳng phải mấy đứa dự tiệc sao?? Sao lại liên quan đến Ngọc vậy?? Trần phu nhân thắc mắc

      -"À!"..."Ừm!"..." ra bữa tiệc đó là của chị dâu đấy ạ!". A Phong lắp bắp

      -"Là tiệc của con bé à!". Hai đứa đưa nó về phòng để mẹ kêu dì năm làm nước gừng cho nó uống.Xong rồi bà xuống bếp bảo với dì năm

      -"Dì năm!". "Dì làm cho thằng Quân ly nước gừng và chuẩn bị cho tôi thau nước ấm luôn nhé!"

      -"Dạ!". Phu nhân, tôi biết rồi Dì năm dạ vâng rồi nhanh chóng đưa ly nước với thau nước ấm đua cho bà, bà cầm lấy nhanh chóng lên lầu về phía phòng của . Vô tới vẫn thấy a Dương và a Phong còn ở đó bà mới bảo:

      - "Hai đứa về phòng nghỉ , ờ đây có mẹ là được rồi!"

      - "Vâng,mẹ. Mẹ chăm sóc a Quân xong cũng nghỉ sớm nhé, kẻo ảnh hưởng đến sức khoẻ đấy. A Dương thấy bà vào phòng muốn chăm sóc cho lên tiếng nhắc nhở.

      - "Được rồi, hai đứa cũng nghĩ sớm biết chưa!". Bà lên tiếng nhắc nhở cả hai. Sau khi a Dương và a Phong trở về phòng của mình đến ngồi xuống giường lấy khăn lau mặt cho tỉnh táo lại chút nhưng biết có phải uống say quá khi mơ hồ mở mắt ra người thấy là gương mặt , nhìn thấy nhìn mình với bộ dạng lo lắng chứ phải là Trần phu nhân, nắm lấy tay và

      -"Ngọc nhi!". Có phải em ??". "Cuối cùng em cũng trở về rồi!". " tốt quá, xin em đừng rời xa nữa có được ??". " sai rồi, em tha thứ cho !"." thay đổi mà! Cầu xin em đừng !". Trong lúc ấy, bất giác giọt nước mắt rơi từ khoé mắt xuống khiến cho Trần phu nhân ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên thấy rơi lệ vì người con mà người đó lại là người mà trước đây hề quan tâm....

      -"Quân à!". "Sao con tự làm khổ mình như vậy??". "Haizzz!". Nếu trước kia con biết trân trọng con bé bây giờ đâu có đau khổ như bây giờ. Bà chỉ biết nhưng tay vẫn lau mặt cho , còn ngủ say. Lau xong bà đem xuống cho dì năm quản gia dọn dẹp xong rồi bà cũng quay về phòng mình ngủ....Mệt mỏi qua , ai ai cũng đắm chìm trong giấc ngủ của mình...

      -"Sáng hôm sau, mở mắt, cảm thấy đầu mình choáng váng, dây dây thái dương của mình rồi ngồi dậy nhưng khi chóng tay sơ ý đụng trúng bức hình để tủ cạnh giường xoay qua và cầm lên, nhìn thấy đó là tấm hình cưới của lúc chụp ở bãi biển.

      Nhìn trong hình nở nụ cười rạng rỡ hạnh phúc còn chỉ là bộ mặt lạnh nhạt mà thôi. Nhìn nó lại ngồi nhớ lại những ngày tháng trước đây thương , chăm sóc cho từng li từng tí, cho dù tỏ ra vui nhưng vẫn muốn làm cho được vui. cứ ngồi đó ngắm nhìn tấm hình như thằng ngốc vậy..

      Tự nghĩ thầm là người con như thế sao lại biết trân trọng mà thương mà lại đùa giỡn với như vậy để rồi bây giờ bản thân mình bị ghét bỏ, khinh thường mình. cảm thấy rất hận bản thân quá ngu ngốc vì đánh mất viên chân trâu đáng quý, giơ tay lên và sờ lên gương mặt và thầm

      -"Ngọc nhi!" . "Đến khi nào mới có được em lần nữa đây??". "Đến khi nào em mới chấp nhận tha thứ cho và cho cơ hội để chúng ta có thể trở về như trước kia đây??. thực hối hận rồi, đau lắm em biết !". "Ngọc nhi!". " Ngọc nhi!". chỉ biết ngồi đó cứ thế mà gọi tên ngừng."

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 11: Lại gặp mặt- Hợp tác
      - ngồi đó ngắm nhìn tấm hình rồi ôm nó vào ngực và thầm nghĩ mọi cách để đưa về với mình. ngồi suy ngẫm đến thất thần đến khi có người gõ cửa "cốc", "cốc", mới hồi phục lại tinh thần lạnh lùng lên tiếng

      - Ai vậy??

      - "Dạ, cậu chủ là tôi đây ạ!!". Dì năm trả lời

      - "Có chuyện gì ??". hỏi lại

      - "À, vâng!"." Bà chủ bảo tôi lên xem cậu dậy chưa kêu tôi lên xem cậu thức chưa chuẩn bị xuống ăn sáng, mọi người đợi cậu ở dưới nhà ạ!!". Dì năm đáp trả

      - Được rồi, dì xuống trước !". Tôi xuống sau. lạnh lùng trả lời

      - "Vâng, tôi biết rồi!". Dì năm xong liền quay xuống lầu, còn đứng dậy nhìn tấm hình với vẻ kiên định

      -"Ngọc nhi". nhất định làm mọi cách để đưa em về với cho dù đó là thủ đoạn gì chăng nữa cũng làm. Xong rồi đặt tấm hình lên bàn rồi bước vào wc làm VSCN. Sửa soạn xong bước xuống lầu vào phòng ăn mọi người đợi . Thấy xuống Trần phu nhân lên tiếng

      - "Quân!" , con mau lại đây ngồi

      bước đến ngồi xuống Trần phu nhân liền ra lệnh cho dì năm đem chén canh giải rượu cho uống. Dì năm gật đầu rồi lấy chén canh chuẩn bị sẵn cho .

      -" Con mau uống chén canh này !" .Trần phu nhân cầm chén canh để trước mặt kêu uống hết
      -" Được rồi!". Con uống đây. nhăn mặt trả lời
      - "Quân à!". "Con có tính khuyên con bé "Ngọc" trở về ??". Lúc này Trần lão gia lên tiếng

      -"Chuyện đó, ba đừng lo!". " ấy vĩnh viễn là vợ con, con nhất định đem ấy trở về. Con để ấy rời khỏi con lần nữa đâu" kiên quyết

      - "Con có chắc là con bé quay về và tha thứ cho lỗi lầm của con ??". Trần lão gia hỏi lại lần nữa

      -"Ông à!"." Ông phải tin con mình chứ. Nó nhất định đem con bé trở về dù gì hai đứa nó vẫn chưa có ly hôn đấy. Trần phu nhân nghe ông thế liền lên tiếng giúp con trai mình.

      -"Phải đó ba!". "Cứ tin tưởng ba . ấy nhất định đem chị dâu trở về mà". Tiểu Hân lên tiếng

      - "Thôi con đến công ty đây!". Con còn nhiều việc để giải quyết lắm. cuối cùng cũng lên tiếng.

      - "Khoan , Quân à!". "Con vẫn chưa ăn sáng hết cơ mà!". Trần phu nhân thấy ăn rất ít liền

      - "Con ăn no rồi!". "Con đây!". Mọi người cứ ăn tiếp . xong liền xách cặp tài liệu ra cửa, vào gara lấy xe lái đến công ty.

      Còn lúc này cũng ở công ty

      - "Cốc"... "cốc"..."Cốc".... Tiếng gõ cửa vang lên

      - "Vào !" lên tiếng

      - "Cạch"...." Thưa tổng giám đốc!". Có người tên Vương Lãng Thần muốn gặp ạ. Tiểu Mỹ vào thông báo

      - "Là ấy sao??"." Mau mới ấy vào !" Còn nữa chuẩn bị cho ấy ly cafe luôn. nghe tiểu Mỹ báo là Lãng Thần liền ra lệnh cho vào.

      - "Dạ, vâng!" Tiểu Mỹ gật đầu rồi ra thông báo với Lãng Thần kêu vào trong.

      - "Ngọc". Lãng Thần bước vào phòng thấy sắp xếp tài liệu lên tiếng gọi tên

      - "A!". " đến rồi à!". Mau lại đây ngồi . Thấy Lãng Thần vào đứng lên nở nụ cười đến gần chỗ kêu ngồi xuống.

      - " Ừ!". Lãng Thần gật đầu ngồi xuống, "cốc"..."cốc"..."cốc"...tiếng gõ cửa lại vang lên lần nữa, tiểu Mỹ bước vào tay là khay đựng ly cafe đem đến và để trước mặt Lãng Thần, lên tiếng

      - "Em để đó rồi làm việc tiếp !"

      - "Vâng ạ!". Tiểu Mỹ dạ vâng rồi bước ra khỏi phòng, trong phòng chỉ còn có và Lãng Thần, hỏi

      - " có chuyện gì mà đến đây vậy??"

      - "Là vậy!" Tôi đến đây là vì bản hợp đồng của 2 công ty chúng ta. Lãng Thần trả lời.

      - " Ý của là...." thắc mắc hỏi

      - " quên hôm qua Quỳnh Vy với là chúng ta là đối tác à!". Lãng Thần cười
      - "A". Tôi nhất thời quẻn mất. "Hihihi!"." đừng giận nhé!". cười ngượng
      - " sao!"." Tôi đâu thể vì chút chuyện này mà giận chứ!". "Chúng ta là bạn mà!". Lãng Thần cười vui vẻ .
      - " tốt quá!". Tôi chỉ sợ vì chuyện này làm ảnh hưởng đến tình bạn của chúng ta. thở phào nhõm. Lãng Thần nhìn hành động của mà mỉm cười. nhìn thấy Lãng Thần cười thắc mắc hỏi

      - "Sao vậy??"." Có gì đáng cười à!". "Mặt của tôi có dính gì à??".
      - " có gì!". "Được rồi!". "Cái này xem , bản hợp đồng của công ty tôi đấy, xem rồi cho ý kiến. nhìn vẻ mặt dễ thương lúc này của liền nhảy qua chuyện khác

      - "Ừm, được rồi!". Mà tôi có điều thắc mắc công ty của là công ty như thế nào vậy??". lên tiếng phá vỡ bầu khí ngượng ngùng này.
      - "Ừ". "Tôi nghĩ chắc biết về "Vương thị" nổi tiếng ngang bằng "Trần thị" giới kinh doanh." Lãng Thần lên tiếng giải đáp thắc mắc của

      - "Ah, là người của" Vương thị" à!". giật mình khi nghe là bản thân có liên quan đến công ty ngang ngửa với "Trần thị".

      - "À!, ra đúng hơn tôi chính là Tổng giám đốc của Vương thị". thẳng.

      - " sao??. ra chính là vương tổng mà mọi người thường hay nhắc đến tivi đấy à!. Chúng ta đúng là có duyên mới gặp được nhau đấy. biết tôi rất muốn hợp tác vơi Vương thị từ lâu rồi nhưng lại nghe những người khác đồn rằng Vương tổng đó....là tên lập dị đấy" vừa vui vẻ vừa ngượng ngùng

      "Hahahahaa!". Nghe thế Lãng Thần liền cười ồ lên. sao, tôi quen với những lời đồn đại đó rồi. Cho nên bây giờ vẫn muốn hợp tác với tôi chứ??...

      "Sao lại ??. Tôi vì chuyện này mà ảnh hưởng đến việc hợp tác này đâu cũng như tình bạn của chúng ta vừa mới bắt đầu. Vậy bây giờ chúng ta hợp tác vui vẻ, cùng nhau làm cho công ty ngày càng lên nhé!".

      cười vui vẻ đưa tay ra. Lãng Thần cũng nở nụ cười đưa tay ra cùng bắt tay hợp tác. Thời gian còn nhiều nên hai người vẫn ở trong phòng trò chuyện với nhau rất vui vẻ .

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787

      Chương 12 : xem phim


      - "À này , tôi được người bạn tặng 2 vé xem phim, có muốn cùng với tôi ??" Lãng Thần cầm 2 vé xem phim hỏi
      -" Tôi !". trả lời dứt khoát
      - Nếu vậy... tôi cũng . Lãng Thần buồn hiu trả lời

      -"Tại sao lại ??". hỏi
      - Vì tôi thích với . Lãng Thần trả lời rất tự nhiên
      - " là..." có thể cùng người khác mà. nhăn mày trả lời
      -" !". Tôi chỉ thích với thôi. Lãng Thần cười híp mắt.

      nhìn Lãng Thần thở dài cái rồi

      - " Haizzz!". "Thôi tôi chịu thua rồi đấy!. Tôi là được chứ gì!" .
      - "Tốt quá!". Vậy bây giờ chúng ta ngay bây giờ thôi. Lãng Thần nghe đồng ý đứng lên kéo dậy, đột nhiên

      - "Đợi tôi chút!". Tôi lấy túi sách cái . xong đến bàn làm việc cầm túi sách cùng Lãng Thần rời . Khi đến rạp phim Lãng Thần quay qua với

      - " vào trước đợi tôi, tôi gửi xe rồi cùng vào. "Ừ" rồi bước xuống xe đến cửa rạp chiếu phim đợi Lãng Thần. Khoảng 10p sau Lãng Thần tới chỗ đứng đợi và cả hai cùng vào rạp. Cả hai đến quầy bán thức ăn, Lãng Thần lên tiếng hỏi

      - " có muốn ăn bắp rang ??"
      - "Tôi đương nhiên ăn!". cười . Lãng Thần cười gật đầu rồi quay sang bán hàng
      - Cho chúng tôi 1 phần bắp rang lớn và 2 ly nước cocacola nhé.
      - "Vâng, đây là phần của 2 vị ạ!" bán hàng cười nhìn 2 người đầy ngưỡng mộ và nghĩ 2 người đúng là" xứng đôi". Thế là cầm ly bắp rang còn Lãng Thần cầm 2 ly nước rồi cùng nhau vào rạp chiếu phim. Phim mà họ coi là phim ma có tựa là "Khu rừng tự sát".

      - "Ở trong rạp có nhiều đôi tình nhân xem với nhau. Lãng Thần và đến vị trí ngồi của mình. Rạp bắt đầu tắt đèn và trình chiếu phim, Lãng Thần thầm nghĩ "xem ra phim này rất kinh dị thế nào ấy cũng ôm mình thôi". ngồi bắp rang xoay qua thấy cười thắc mắc hỏi

      - " nghĩ chuyện gì mà cười "đê tiện" thế??. khó hiểu hỏi
      - "A". " có gì đâu!". cứ xem phim tiếp . Thấy Lãng Thần thế "gật đầu" rồi quay lên xem phim tiếp. Phim chiếu đến cảnh đêm đột nhiên có vật lạ nhảy ra làm cả rạp phải giật mình và la
      "A....a....A....."
      -Lãng Thần ngậm ống hút thấy cảnh đó .... phun hết nước ngọt trong miệng ra rồi la hét lên xoay người ôm cứng ngắc, mặt vùi vào vai nhắm chặt mắt lại dám nhìn. ăn quay qua thấy cảnh đó, đưa tay qua vỗ vỗ vào đầu , thể nhịn cười được. cười lên những người ngồi kế bên nhìn với vẻ khó hiểu và nghĩ "đây là phim ma chứ có phải phim hài đâu mà này lại cười...

      - " Khi bộ phim kết thúc, tất cả mọi người rời khỏi rạp, ra ngoài vẫn còn cười, mặt Lãng Thần lúc thẹn quá hóa giận, xoay qua

      - " cười cái gì??"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :