1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ - Sơn Thần (200C + 4PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 47: Có chút cách ngại 3

      Công ty Dung khoa quốc tế, tại phòng làm việc của Lâm Khải.


      Tô Tiểu Mễ gõ cửa, vào, tới trước mặt của , mực cung kính : "Lâm tổng, trình ngài xem hai phương án tôi vừa làm xong, ngài có thể chọn cái vừa lòng nhất."


      Lâm Khải đưa tay nhận lấy, xem qua đại khái 2 phương án


      Về phương diện công việc, chính là thích Tô Tiểu Mễ như vậy, làm gì cũng nghiêm túc cẩn thận, hơn nữa quan trọng nhất là thái độ làm việc, luôn làm hai phần phương án để cấp có thể so sánh chọn ra cái tốt nhất, điểm này làm rất vừa lòng.


      "Để cho phòng tiếp thị làm theo phương án thứ nhất ." Lâm Khải đưa trả lại cho phương án thứ nhất, mỉm cười mê người.


      Tô Tiểu Mễ nhìn cười, chỉ cảm thấy có gì đó bao bọc quanh , nhịn được ở trong lòng phát ra cảm khái: " đúng là giết người đao mà." Nguồn:


      "Ngày mai bắt đầu làm bảng báo cáo kết quả nhiệm vụ lần trước tôi giao ."Lâm Khải đột nhiên đổi đề tài .


      "A! Ngày mai?" Tô Tiểu Mễ kinh ngạc mở miệng.


      "Có vấn đề?"Ánh mắt của sắc bén trở lại.


      " phải là ngày mốt mới sao? Sao đột nhiên lại sớm ngày?" Tô Tiểu Mễ buồn bực nhìn .


      "Bởi vì hoàn thành phương án trước ngày, cho nên sớm chút giao luôn bảng báo cáo , còn có rất nhiều việc chờ làm." Lâm Khải nghiêm túc , ý đây phải là việc có thể thương lượng.


      " cấp ép người quá đáng, chẳng lẽ thể để cho tôi nhõm ngày sao?"Tô Tiểu Mễ trong lòng nho oán trách, ngoài mặt cũng chỉ có thể gật đầu.


      Khi Tô Tiểu Mễ chuẩn bị rút lui, Lâm Khải cư nhiên giống như u hồn bay tới trước mặt , " cẩn thận " đụng vào người .


      "A...Lâm tổng, còn có...chuyện gì sao?"Tô Tiểu Mễ bởi vì cẩn thận đầu đột nhiên đụng phải ngực của , khẩn trương .


      " cảm thấy tôi còn có chuyện gì sao?"Thanh của trở nên trầm thấp.


      Lâm Khải đứng trước mặt , cao hơn chừng cái đầu.


      "Tôi biết." Sau khi Tô Tiểu Mễ xong, vội vàng cúi đầu, nội tâm mảnh hốt hoảng, căn bản dám nhìn thẳng vào mắt .


      "Tôi rất đáng sợ sao?" Tay của nhịn được nâng cằm của lên, con người này lần đầu tiên thấy phải rất to gan lớn mật sao? Như thế nào cùng ở chung chỗ ngược lại càng ngày càng nhát gan.


      Tô Tiểu Mễ cảm thấy duy trì tư thế như vậy quá mập mờ , đặc biệt cảm thấy được nhịp thở của , loại thân thiết này như loại vũ khí trí mạng, muốn rời khỏi người đàn ông " đáng tin cậy" này.


      "Cái đó..."Tay của nhàng đem tay của ra khỏi cằm , bày ra giả dối cười : "Chúng ta nên giữ vững khoảng cách tương đối, bằng làm đồng nghiệp sinh ra hiểu lầm."


      xong, tự động lui về phía sau hai bước, giữ khoảng cách nhất định.


      ngược lại nở nụ cười, lại tiến lên hai bước, nếu còn tiến lên nữa phải làm thế nào đây?


      Tô Tiểu Mễ theo bản năng lui thêm hai bước, Lâm Khải lại tiến lên hai bước, cho đến khi thân thể của đụng vào tường. Ngước đầu liền gặp phải ánh mắt thâm thúy của , thể thừa nhận người đàn ông này rất có lực sát thương! Lâm Khải rất đúng, Tô Tiểu Mễ hiểu đàn ông, phân biệt được đâu là người tốt, đâu là kẻ xấu.Nhưng giờ phút này, quyết định, với người khó nắm bắt như Lâm Khải, tốt nhất là nên giữ khoảng cách, chỉ như vậy mới có thể tránh bị tổn thương.


      Chương 48: Theo tôi

      Tô Tiểu Mễ vươn tay, ngăn ở trước mặt bọn họ, kiên định : "Lâm tổng, đừng động đậy!"


      Lâm Khải chút nào để ý lời , liền vươn tay bắt lấy tay đưa lên vách tường, thân thể của chợt dán vào , hơi thở của phả vào lỗ tai của .


      "Tô Tiểu Mễ, theo tôi..." Nhìn vẻ mặt khẩn trương của , mới nhàng bổ sung: "... gặp khách hàng."


      "Tại sao muốn tôi ? Chuyện như vậy tìm người khác có lẽ tốt hơn." Thân thể Tô Tiểu Mễ dám động đậy dù chỉ là cử động nhất. chỉ sợ vừa động liền gây ra hậu quả xấu hơn, người đàn ông này chính là giống người bình thường, có lúc coi như khí, có lúc lại giống như muốn cùng thân mật.


      "Bởi vì tôi biết, tửu lượng của tệ."Lâm Khải xấu xa cười.


      "Đó là chuyện riêng của tôi, quan hệ tới công việc." vẫn như cũ muốn thỏa hiệp.


      "Đừng quên, bây giờ là phụ tá của tôi, loại chuyện như vậy là bên trong phạm vi công việc của ."Lâm Khải thể dùng chiêu sát thủ ép buộc , con người này sao khá "Mơ hồ", có số việc phải cấp cho lý do thích hợp mới chịu làm theo.


      "Tôi ngày mai phải bay, chút thời gian cũng để cho tôi nghỉ ngơi sao? Tôi còn muốn chuẩn bị hành lý."Tô Tiểu Mễ chưa từ bỏ ý định, muốn tiếp khách hàng uống rượu, ghét nhất là xã giao.


      "Ngày mai có người đưa ra sân bay, nhất định để cho lỡ chuyến bay."


      " phải vậy, Lâm tổng, tôi nhất định phải đề cử cho ngài người, người này trong công ty chúng ta thích hợp nhất xã giao."Tô Tiểu Mễ đột nhiên hưng phấn : "Ngải Niệm Như rất xinh đẹp, lại biết chiều theo ý khách hàng, hơn nữa tửu lượng của ta cũng rất tốt nha."


      "Dài dòng nữa tôi liền đem chuyện xảy ra tối qua của công bố ra ngoài."Lâm Khải nắm chặt tay, giống như muốn cùng đối kháng.


      "..." Tô Tiểu Mễ cũng nắm tay chặt, muốn cho quả đấm, tốt nhất có thể đánh răng rơi đầy đất. Nguồn truyện: Y


      "Cho nên, chớ cùng tôi cò kè mặc cả, tôi cũng muốn mang tiếng là cấp áp đặt người, nhưng là cấp dưới, cấp kêu làm cái gì phải làm cái đó." có chút vô lý bá đạo.


      "Xin thêm ba chữ: trong công việc!" Tô Tiểu Mễ cắn răng .


      "Tiếp khách hàng chính là trong công việc." như đinh chém sắt .


      Tô Tiểu Mễ biết mình bị người đàn ông này nắm được gắt gao, ai kêu đụng phải như vậy cấp "Ghê tởm".Nhưng vừa nghĩ tới tháng trước được tăng tiền lương, chỉ có thể nhịn, thế nào cũng có thể vì người đàn ông mà bỏ công việc thích, cũng dễ xin vào.


      Kiên định với suy nghĩ này, Tô Tiểu Mễ cuối cùng thỏa hiệp, nghe theo cấp an bài, sau khi tan việc cùng gặp khách hàng.


      Cả buổi chiều, đều bận rộn giao phó công việc, bởi vì mười ngày ở Bắc Kinh, nghĩ đến có thể thể nghiệm những khách sạn xa hoa kia, tâm tình của tốt lên rất nhiều, mặc dù việc này cấp rất lâu mới đưa ra, nhưng giờ phút này, thể thừa nhận, Lâm Khải rất biết thưởng thức tài năng của , có thể được người hiểu hết khả năng của mình, là việc ấm áp, hạnh phúc.


      Lúc vừa tan việc, chạy tìm Hạ Tử Vi, mặc dù còn vướng bận chuyện tối ngày hôm qua, thế nhưng cũng phải là lỗi của Hạ Tử Vi, có chút hối hận vì tính khí của mình vào buổi sáng.


      Khi đến tìm mới phát hôm nay Hạ Tử Vi xin nghỉ ngày, vội vàng gọi điện thoại, nhưng điện thoại cũng là khóa máy.


      Tâm tình Tô Tiểu Mễ đột nhiên trở nên bất an.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 49: Trạng thái tốt

      lúc lo lắng cho Hạ Tử Vi, Lâm Khải lại giục chuẩn bị lên đường, đành phải cúp điện thoại, quyết định buổi tối tìm tiếp.


      Tô Tiểu Mễ lần đầu tiên ngồi cùng xe với Lâm Khải, khi thấy Lâm Khải lái xe, nhịn được muốn lắm mồm đôi câu.


      " nhìn ra, Lâm tổng cũng là người rất hào phóng nha."Chiếc xe của Lâm Khải dù phải là đặc biệt đắt, nhưng là thế nào cũng là 7 con số, hơn nữa là cái xe đặc biệt như vậy.


      "Bằng sao? cho rằng tôi cùng dạng với Đỗ Tử Hào, chỉ dùng BMW khắp nơi tán ."Lâm Khải nhịn được nho châm chọc .


      "Tánh tình gì mà...!!! Nắm thóp được người ta lần liền lấy đó đe dọa suốt đời, chủ cùng xe nhìn thế nào cũng xứng!!!" Tô Tiểu Mễ hướng về phía thầm nho chút.


      Theo Tô Tiểu Mễ nghĩ, những người sở hữu những loại xe như thế này bọn họ nhất định phải có hàng vạn hàng nghìn tài sản, nhưng phải là nhiệt tình thương cuộc sống, thích du lịch còn có nhất định là kiểu người hướng nội, dĩ nhiên, điều này chỉ là suy nghĩ riêng của cá nhân .


      Lâm Khải nhìn dáng vẻ chuyện, nhịn được muốn cúi đầu dùng sức cắn hai cái.Cuối cùng cũng khống chế được, hai tay đảo quanh, xe nhanh chóng lái ra khỏi bãi đậu xe.


      Hạ Tử Vi cũng có rời khỏi nơi Hà Kính Vũ ở, có lẽ là phụ nữ nên vô cùng mãnh liệt nhạy cảm, trực giác cho biết, người đàn ông này hoặc chính là gặp chuyện may hoặc chính là ở bên ngoài tìm vui. muốn đợi trở lại, muốn tìm tòi đến tột cùng.


      Ở bên ngoài qua lại hồi, quyết định đến phòng Hà Kính Vũ nhìn chút.


      Khi tới thang máy, lại nhịn được hỏi mình, "Hạ Tử Vi, mày làm sao vậy? Vì người đàn ông mà làm, chẳng lẽ động tâm sao? Vẫn cảm thấy lại lần bị đàn ông lừa gạt? Rốt cuộc là mày ngây thơ hay là mày quá đa tâm?"


      Vào thời khắc này, có nhân viên giao hàng tới, liền lên trước mạo muội quấy rầy câu.


      "Hi, đẹp trai, có phải hay giao đồ ăn cho bạn trai tôi?"


      ta nhìn có chút giải thích được.


      "Là như vậy, bạn trai tôi cùng tôi đánh cuộc, nếu hôm nay ấy ăn cơm xem như tôi thắng cho tôi lễ vật đặc biệt. Cho nên tôi muốn hỏi , có phải hay mới vừa thức ăn này giao tới phòng 1604?" Hạ Tử Vi cười ngọt ngào.


      "Đúng vậy, tiểu thư, nhanh chút nhận lễ vật thắng cuộc bạn trai ." nhân viên cười cười, nhìn cái, liền .


      Hạ Tử Vi trong lòng có loại cảm giác ra lời, "Gì chứ Hà Kính Vũ, rốt cuộc đùa cái gì vậy?".


      Trong lòng còn nguyện ý duy trì ấn tượng tốt cho người mà mình quyết định lâu dài.


      "Hạ Tử Vi, mày có thể là quá nhạy cảm, bỏ qua tâm tình của mày mà cho ấy kinh hỉ !" Nghĩ tới đây, hướng phòng 1604 chạy .


      Lần này, nhàng nhấn chuông cửa, bên trong truyền đến ống điện thoại thanh : "Người nào a?"


      tiếng "Người nào a?" này khiến cho đại não Hạ Tử Vi như bị người đánh cho gậy, bởi vì đây là thanh con , tiếng này cũng đủ làm cho chút xíu ấn tượng tốt đẹp còn lại của dành cho Hà Kính Vũ bị đánh tan hoàn toàn.

      Chương 50: Đàn ông chỉ đê tiện chút

      "Là ai vậy?" Người kia lại hỏi gấp lần nữa.


      "Chuyển đồ, xin ký nhận!" Hạ Tử Vi khàn khàn trầm giọng .


      " , là nhân viên chuyển đồ!" Thanh kia kiều mỵ, lời thân mật, nghe rất tự nhiên, dám cá, cùng người phụ nữ này tuyệt đối phải là lần đầu tiên.


      Người mở cửa chính là Hà Kính Vũ.


      Khi ánh mắt hai người gặp nhau, Hà Kính Vũ tràn đầy kinh hoảng, kịp ứng phó, còn ánh mắt Hạ Tử Vi tràn đầy giận dữ và lạnh lùng.


      "Tử Vi, tại sao lại là em?" Hà Kính Vũ đứng ở cửa, biết làm thế nào, mặt cố gắng nặn ra khuôn mặt tươi cười nhõm.


      "Tôi tới, chỉ muốn hỏi chuyện?" Hạ Tử Vi ngược lại bình tĩnh, hoàn toàn mất ảo tưởng đối với người đàn ông trước mặt này.


      "Chuyện gì?" khẩn trương, lại như muốn che giấu cái gì, mặc dù tất cả mọi người trong lòng biết , nhưng vẫn bước ra ngoài cửa, muốn tránh cho ba người khỏi lúng túng khi chạm mặt nhau.


      " à, nhanh lên !" Người trong nhà còn biết chuyện gì xảy ra, vẫn kiều mị .


      "Tử Vi, ..."


      " cần giải thích, chỉ cần lập tức trả lời tôi." Hạ Tử Vi lạnh lùng .


      "Chuyện phải là như em nghĩ đâu." Hà Kính Vũ dường như còn muốn giải thích chút gì, mặc dù thích chơi phụ nữ, nhưng đối với Hạ Tử Vi vẫn có chút mê hoặc, nhưng muốn hoàn toàn quên những người phụ nữ kia, thể nào làm được.


      " ngay từ đầu cũng biết Đỗ Tử Hào là loại đàn ông chỉ xem phụ nữ như trò chơi, tùy tiện vui đùa?"


      "Điều này rất quan trọng sao?"


      "Dĩ nhiên, người bạn của dùng sức mạnh với chị em tốt của tôi, loại đàn ông như thế cũng có thể giới thiệu, rốt cuộc tính toán cái gì? vui đùa với tôi coi như tôi cho qua , có cần thiết giới thiệu loại người như vậy đến cường bạo chị em tốt của tôi ?" Hạ Tử Vi muốn cố gắng tỏ ra ưu nhã, nhưng tâm tình của từ từ trở nên tức giận.


      "Làm cái gì đến nỗi đó? Người bạn kia của em suy nghĩ nhiều quá , mọi người đều là ra ngoài vui chơi, nghiêm túc như vậy làm gì." nhún vai trả lời.


      " có ý gì?" Bạn đọc truyện được copy tại Y


      "Mọi người ra ngoài chơi đều là phải vui vẻ nha, bạn của em có thể chỉ là xấu hổ chút, bạn của có thể chỉ là gấp gáp chút, em thông minh như vậy, như thế nào lại hiểu đây." Hà Kính Vũ cảm thấy chẳng có cái gì đúng ở đây.


      Người con trong nhà đột nhiên ra, thấy Hạ Tử Vi đứng ở ngoài, rất thản nhiên cười hướng về phía Tử Vi, tay lại e dè ôm chặt phía sau lưng của Hà Kính Vũ, đầu khoác lên bả vai của , vui vẻ : "Đây chính là người bạn mới kết giao của ? tệ lắm, đến rất đúng lúc, nếu ngại vào, ba chúng ta vui đùa chút."


      Hà Kính Vũ cũng rất thoải mái : "Tử Vi, vào !"


      Hạ Tử Vi chỉ cảm thấy ghê tởm, nhìn chằm chằm đôi "Cẩu nam nữ" trước mắt, hận thể đem 2 người xé xác ra.


      "Hai người tiếp tục chơi , tôi đối với loại trò chơi này có hứng thú." Hạ Tử Vi kìm nén tức giận, miễn cưỡng nặn ra tươi cười, sau đó rất ưu nhã xoay người.


      Sau lưng, nghe cửa bị đóng "phịch" tiếng, tâm Hạ Tử Vi giống như bị người hung hăng vung lên đao, phải bởi vì đôi tiện nam nữ đó, mà bởi vì tin tưởng thế gian này còn có người hồi tâm vì , ra vẫn còn chưa đắc đạo, phải tiếp tục tu!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 51: Tôi gây phiền toái cho

      Tô Tiểu Mễ nghĩ tới chính là, khách hàng Lâm Khải cư nhiên mang gặp chính là vài quan to, cũng mới sâu sắc cảm nhận được những người đó hủ bại và giả dối đến cỡ nào.


      Ở đó khắc, sâu bày tỏ đồng tình với Lâm Khải, bởi vì cùng những người đó ăn a KIIII... Ai...!! Đối với Tô Tiểu Mễ mà , thống khổ.


      "Lâm tổng, là tuổi trẻ tài cao, Dung Khoa quốc tế có nhân tài như là hiếm thấy, đến thảo luận mọi chuyện cũng cảm thấy dễ dàng hơn hẳn, uống ly!" người trong đó ước chừng cùng tuổi với ba ba Tô Tiểu Mễ cười mị mị , sau đó rót ly rượu mời Lâm Khải uống.


      Tô Tiểu Mễ thấy Lâm Khải uống rất nhiều, tại là phụ tá của , liền cảm thấy cần thiết giúp tay.


      Tô Tiểu Mễ hơi mỉm cười : "Lâm tổng có chút say, nếu như ngài ngại, ly này tôi uống thay ta!"


      Người kia từ đầu đến cuối quan sát mấy lần, sau đó mặt mày hớn hở : "Phụ tá của Lâm tổng rất hào sảng (hào hiệp + sảng khoái) a, có mỹ nữ nguyện ý uống rượu, tôi Trần Siêu thích nhất rồi, chưa bao giờ để cho mỹ nữ uống đủ!"


      Tô Tiểu Mễ nghĩ quá nhiều, bưng ly rượu lên uống hơi cạn sạch, Lâm Khải nhìn nháy mắt, lại hồ đồ hiểu.


      "Oa, xem ra tửu lượng của Tô tiểu thư tệ, tôi đây rất thích uống rượu với mỹ nữ, đến đây... Rót đầy, rót đầy..." Người đàn ông kia vừa xong, lập tức có người rót đầy rượu cho .


      Tô Tiểu Mễ nhìn Lâm Khải lần nữa, rốt cuộc hiểu tại sao Lâm Khải lại nháy mắt với .


      "Chúng ta sớm rút lui !" Tô Tiểu Mễ nháy mắt lại.


      "Lúc này thích hợp, miếng đất này chúng ta nhất định phải có, cẩn thận ứng phó, cần hơi nâng cốc uống cạn, kiên trì chút nữa!" Ánh mắt Lâm Khải trả lời lại.


      "Tô tiểu thư là người phương nam , người phương nam da mềm mại lại trắng nõn." Người kia có vẻ hơi say, đạo mạo ban đầu sớm ném qua bên, giờ phút này trong mắt tất cả đều là sắc dục.


      Tô Tiểu Mễ cũng mỉm cười, Lâm Khải ở bên cạnh , ánh mắt khẽ phiếm hồng, lại chưa từng rời tầm mắt khỏi , loại vẻ mặt này làm cho có chút bấn loạn.


      "Tô tiểu thư, uống ly này!" Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:


      quay đầu lại liếc mắt nhìn Lâm Khải, có lên tiếng, Tô Tiểu Mễ chỉ đành phải bưng ly rượu lên, uống hơi, lúc này chính là người uống rượu thành thục hơi liền uống cạn, uống xong mới nhớ tới vừa rồi Lâm Khải giao đãi.


      "Tô tiểu thư, tôi thích rồi đó, uống rượu là sảng khoái lại hào khí! Tôi thích! Tôi thích!" Trần Siêu lúc liền mấy câu tôi thích.


      Lúc này, Lâm Khải bưng ly rượu : "Thời gian còn sớm, chúng ta uống ly cuối cùng!"


      Lời của vừa dứt, Trần Siêu trực tiếp cắt đứt suy nghĩ của : "Lâm tổng, gấp cái gì a, tôi còn chưa uống đủ với Tô tiểu thư đây."


      Vừa , tự mình rót rượu cho Tô Tiểu Mễ, tay của mơn trớn tay của , cả người Tô Tiểu Mễ rung lên, nhìn ánh mắt sắc mị của Trần Siêu kia, cảm thấy ghê tởm.


      đem ánh mắt cầu cứu nhìn Lâm Khải.


      "Như vậy , lần sau chúng ta cùng uống nữa, ngày mai Tô chủ quản còn phải công tác, quá muộn sợ kịp chuyến bay." Lâm Khải ở bên giải thích.


      "Vậy là tốt a, ngày mai lên máy bay có thể ngủ bù nha, cần làm, rất dễ dàng!"Trần Siêu lại lè nhè .


      Sau khi Trần Siêu xong, rất ý vị nhìn Lâm Khải, sau đó nhìn Tô Tiểu Mễ, hướng về phía Lâm Khải cười. Ánh mắt như thế Lâm Khải sao lại hiểu, lăo hồ ly này hạ tiện.


      cười mà gì, ám hiệu của Trần Siêu ràng như vậy, Lâm Khải cũng trả lời gì nữa.

      Chương 52: Tôi gây phiền toái cho 2

      Tô Tiểu Mễ biết, bất luận như thế nào, phải cái gì, nếu mình cứ uống vào ly lại ly như vậy nhất định sụp đổ mất, ngộ nhỡ Lâm Khải thừa dịp uống rượu say "bán" , liền kêu trời trời thấy kêu đất đất nghe.


      "Cám ơn ngài nâng đỡ, bất quá buổi tối hôm nay thể uống quá muộn." Tô Tiểu Mễ .


      "Tô tiểu thư, cần lo lắng, ở chỗ này ăn cơm, nếu như say cũng có thể ngủ ở khách sạn này, rất dễ dàng, ngày mai tôi bảo tài xế đưa ra sân bay, cần lo lắng, khó được chúng ta hợp ý như vậy, thế nào cũng phải uống tận hứng." A Siêu híp mắt cái, cười bổ sung: "Lâm tổng, có đúng ?"


      "Hợp ý? Hợp ý em ông! Người nào hợp ý với ông, nhìn ông mất hết khẩu vị!" Tô Tiểu Mễ nhìn gương mặt toàn thịt và nụ cười bỉ ổi kia, liền nhịn được muốn mở miệng mắng chửi người.


      "Tối hôm nay đến đây thôi, lần sau cùng ngài uống đủ." Lâm Khải thấp, cũng có bởi vì ám hiệu của mà đồng lõa.


      "Lâm tổng, đây là có suy nghĩ rồi!" Sắc mặt Trần Siêu từ từ trầm xuống, trong lòng thầm giận tiểu tử này thế nào hiểu chuyện như vậy, lấy địa vị của , coi như chủ tịch Dung Khoa ngồi ở đây, cũng phải cho chút mặt mũi.


      Lâm Khải nhàn nhạt trả lời, "Ngài tối nay cũng uống sai biệt lắm, kế tiếp ngài nghỉ ngơi tốt !"


      Trần Siêu nghe xong lời của , trong đầu liền muốn bốc hỏa, tiểu tử này lại dám đuổi khách, con mẹ nó quá để vào mắt.


      Tô Tiểu Mễ tựa hồ ngửi thấy chút mùi hỏa dược, mặc dù ghét bữa tiệc như vậy, ghét chết đám quan cao này, nhưng thân là thành viên Dung Khoa, thể bởi vì mình mà làm cho công ty bị tổn thương.


      "Đến, uống ly nữa, chúng ta để cho ngài uống đến tận hứng rồi mới nghỉ ngơi sau, như thế nào?" Vừa , Tô Tiểu Mễ hớp uống cạn rượu trong ly.


      Rượu vừa vào, liền có cảm giác đại não ngừng nhảy. Rượu đỏ rượu trắng đều uống ít, cảm thấy mình nên giả say té xỉu, bằng chết rất thảm.


      Trần Siêu thấy bắt đầu say rượu, cho Lâm Khải cái ánh mắt tốt, sau đó mặt mày hớn hở nhìn qua Tô Tiểu Mễ!


      "Uống xong say rượu?" Vừa nghĩ Lâm Khải liền dùng mắt ra hiệu cho Tô Tiểu Mễ: "Giả bộ say ngay!"


      đúng ý nguyện của . Tô Tiểu Mễ liền làm bộ ngất ngất, ngây ngốc cười : "Rượu này... Trắng này... Rất có... Rất tác dụng chậm... Tác dụng chậm... Tôi muốn nghỉ ngơi chút... Chợp mắt lát, lát..."


      Từ từ, từ từ, té nhào vào bàn.


      "Trần tổng, phụ tá của tôi uống nhiều quá rồi, tối hôm nay đến đây thôi, lần sau nhất định cùng ngài uống cạn hứng!"


      Sắc mặt Trần Siêu có chút cương lại, tựa hồ chờ lời tiếp của Lâm Khải.


      " an bài phòng cho ngài lầu, ngài nghỉ ngơi tốt!" Lâm Khải trầm thấp , tia lấy lòng, quan viên như vậy đúng loại Lâm Khải ghét nhất. giống như mọi người phải hầu hạ như phật, hoàn toàn thỏa mãn tất cả tư dục của .


      Trần Siêu nghe được câu này, nhìn lại Tô Tiểu Mễ say cái, nở nụ cười xấu xa.


      "Jason, đỡ Tô chủ quản lên xe!"


      "Lâm tổng, miếng đất ở thành Tây kia chỉ có Dung Khoa quốc tế các muốn, xem ra thành ý của công ty đủ mãnh liệt nha. Nếu là như vậy, tôi cũng cần thiết để cho công ty các ." Trần Siêu cứng ngắc trả lời.


      Lâm Khải liếc nhìn Tô Tiểu Mễ nằm bên cạnh, lại nhìn Trần Siêu ngồi trước mặt , Trần Siêu thế là muốn cho thức thời, để Tô Tiểu Mễ ở lại...

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 53: Tôi gây phiền toái cho 3

      Lâm Khải ngẩng đầu lên, cho Jason cái ánh mắt.


      Trần Siêu nhìn tài xế Lâm Khải đỡ Tô Tiểu Mễ rời , hận đến nghiến răng nghiến lợi tính toán trong đầu: "Con người này thức thời, miếng đất này Dung Khoa các người đừng mơ tưởng lấy được."


      "Đợi lát nữa có người mang ngài lên nghỉ ngơi, tôi xin cáo từ trước." Lâm Khải miễn cưỡng cho khuôn mặt tươi cười.


      "Tiểu tử, tuổi còn trẻ an vị đến chức vị thủ lĩnh vận chuyển buôn bán ở Dung KHoa cũng dễ dàng, cẩn thận ngày nào đó ngã quá mau." Trần Siêu nho hừ tiếng.


      Rất nhanh, có người dẫn Trần Siêu đến bên trong "phòng cho tổng thống" ở khách sạn, mà nơi đó chuẩn bị thứ Trần Siêu cần.


      Lâm Khải cầm khăn ướt lên dùng sức xoa xoa tay, sau đó hung hăng ném qua bên.


      Lâm Khải trở lại xe, ngồi ở bên cạnh Tô Tiểu Mễ, tài xế có hỏi gì chỉ để ý chuyên tâmlái xe.


      Chỗ ngồi phía sau. Y - www.


      Tô Tiểu Mễ nhìn bộ dạng Lâm Khải có chút mệt mỏi, trong lòng tự nhiên dâng lên hồi đau lòng.


      "Lâm tổng, tôi phải là rước lấy phiền phức cho chứ?" giọng hỏi.


      "Tại sao lại hỏi vậy?"


      "Tôi cảm thấy vị Trần tiên sinh đó giống như rất tức giận, nếu như ông ta mất hứng vậy Dung Khoa chúng ta muốn lấy mảnh đất đó có phải rất khó hay ? Như vậy có phải khiến cho thể giao phó với đổng ?" Tô Tiểu Mễ lo lắng hỏi.


      Mặc dù lo lắng, nhưng trong lòng cũng ấm áp, bởi vì cấp của cũng có bởi vì lợi ích công ty mà bán . Vì điểm này, liền thêm điểm cho hình tượng của Lâm Khải.


      "Những chuyện này cần quan tâm, đây là lần đầu tiên tôi bảo ra ngoài xã giao với tôi, nhưng tôi cũng bảo đảm, đây là lần cuối cùng dẫn theo cùng!" Ánh mắt Lâm Khải rất nghiêm túc, thâm thúy như đầm nước suối.


      Tô Tiểu Mễ có ảo giác bị ánh mắt của dìm chết. há miệng, muốn cái gì đó, rồi lại biết nên gì.


      Lâm Khải rất thấp, rất , "Mượn bả vai chút!"


      xong, đầu của liền ngã xuống vai của , nhắm mắt lại, giống như mệt chết .


      *********


      Bên trong quầy rượu, ánh đèn tối tăm chiếu vào từng người tới nơi này tìm kiếm kích tình.


      Hạ Tử Vi nâng ly uống, cần rượu cồn để tê dại đầu óc.


      "Hi, tiểu thư, uống rượu như vậy dễ dàng hại sức khoẻ à nha?" người đàn ông ngồi ở bên cạnh , mang theo nhạo báng lại như an ủi.


      "Vậy thử, uống rượu gì hại sức khoẻ?" Hạ Tử Vi nhìn người trước mắt, trong đầu chuyển rất nhiều rất nhiều bóng dáng đàn ông.


      "Rượu, là phải từ từ uống, uống ít, say ít là được rồi, say mèm rồi..., rất nhiều chuyện cũng làm được." Tay của nhàng ôm hông của .


      Hạ Tử Vi dựa sát vào nghe, biết đây là người đàn ông rất biết tán tỉnh, khóe miệng khẽ giơ lên, lộ ra mỉm cười đẹp mắt về phía .

      Chương 54: Chẳng qua là trò chơi mà thôi

      Người kia nhìn cười, nhàng hôn lên trán của : "Trăm mị cả đời, tươi cười thản nhiên!"


      "Miệng ngọt, lời dễ nghe! Trước khi ở cùng tôi, lời dễ nghe với bao nhiêu người phụ nữ?" Hạ Tử Vi đưa ra hai ngón tay, hỏi: "Hai người?"


      Ngược lại, lắc đầu cái, đưa ra ba ngón tay, "Cũng có thể là ba a!"


      ", em sai lầm rồi, phải là người!" Người đàn ông đưa ra ngón tay ở trước mặt


      "A, còn là tiểu ngây thơ?" cười hắc hắc, trong lòng lại vô cùng xem thường.


      "Đúng, đúng... là tiểu ngây thơ. đếm người chính là em, em là người thứ nhất!" ném ánh mắt chứa điện cho .


      biết tại sao, vừa nghe lời đặc biệt giả dối như vậy..., vào thời khắc này khiến trong lòng Hạ Tử Vi hết sức khó chịu. Đổi lại trước kia, dù biết dối cũng cùng đối phương chơi hồi nếu như cảm thấy có thể phát triển với người đàn ông này.


      Người kia tràn đầy tự tin, to gan nắm chặt eo thon của , ở bên tai : "Chúng ta có thể tìm chỗ nào lãng mạn chút cùng uống rượu?"


      "Cái gì gọi là lãng mạn? Cái gì gọi là cùng uống rượu? Chị đây phải là đứa trẻ ba tuổi rồi, tưởng tôi biết gì à?" Hạ Tử Vi trả lại ánh mắt khinh thường, phối hợp uống rượu.


      "Cái gì đây? Dáng vẻ nhìn rất lãng mạn, lại ra những lời có thưởng thức như vậy." Người bên cạnh đột nhiên buông tay, mạnh mẽ .


      " ai ngăn ngươi tìm phụ nữ lãng mạn biết thưởng thức a, cút!" Đây là Hạ Tử Vi ưu nhã thích lãng mạn sao? thừa nhận hôm nay quả nhìn ai đều thoải mái.


      "Phụ nữ kiểu gì a, giọng điệu thế này đừng ra ngoài chơi, ra ngoài chơi còn giả bộ cái gì!" Khuôn mặt người đó lập tức liền thay đổi, vung ống tay áo lên, xoay người liền rời khỏi Hạ Tử Vi.


      Hạ Tử Vi hướng về phía người bán rượu ngây ngốc cười, si ngốc lầm bầm lầu bầu: "Trước kia, sao tôi lại phát đàn ông khi đùa giỡn liền có thể giả bộ thân sĩ cao nhã, quay người lại có thể thay xong mấy trăm gương mặt, con mẹ nó so với phụ nữ còn giả bộ hơn!" Nguồn truyện: Y


      Người bán rượu chẳng qua là lẳng lặng nhìn , từ tốn : "Còn muốn rượu sao?"


      "Dĩ nhiên muốn, hôm nay tôi chỉ muốn chơi mình, ra ngoài chơi đừng giả bộ? Về sau tôi nhất định giả bộ hơn nữa, ha ha! Rượu!" Hạ Tử Vi có chút điên điên khùng khùng .


      tiếp tục uống rượu, uống đến trời đất quay cuồng, thích để cho mình ưu nhã, thích phóng túng mình, thích uống các loại rượu khác nhau, lên giường cùng nhiều đàn ông khác nhau.


      Nhưng cũng muốn đương bình thường với người! Vậy mà lại chứng minh, phải là người phụ nữ thích hợp , thích hợp kết hôn.


      "Tại sao ta phải vì người đàn ông mà thay đổi ý nghĩ của mình? là ngây thơ, vui đùa chút là tốt, người nào làm quả là con mẹ nó ngu xuẩn!


      Hạ Tử Vi nhớ mình uống bao nhiêu, cũng nhớ mình làm sao trở về nhà. Trong mơ hồ, được người đàn ông cõng ra quầy rượu, còn về việc người đó là ai... lại hồn nhiên biết.


      *********


      Tô Tiểu Mễ thế nào cũng có nghĩ đến, Lâm Khải an bài người gọi rời giường, còn an bài xe trực tiếp đưa đến sân bay.


      Trước khi lên máy bay, lấy điện thoại di động ra gọi cho Hạ Tử Vi, vẫn như cũ là tắt máy.


      Công ty hàng thông báo chuyến bay của , nhanh chóng gửi cái tin nhắn: "Mình công tác, xách đống đàn ông về cho cậu, nhớ hồi đó!"


      Bất kể như thế nào, đây là bắt đầu của chuyến du lịch tốt đẹp. Tô Tiểu Mễ đeo túi lên máy bay, bay đến những khách sạn khiêm tốn mà xa hoa hướng tới.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 55: Mộng xuân dấu vết

      Biển rộng vô biên vô hạn, chiếc du thuyền xa hoa , bên trong du thuyền, vô số váy đẹp lắc lắc, khắp nơi đều bay mùi sâm banh.


      Khúc dương cầm Mozart chậm rãi vang lên nghe như thấm vào lòng người, Tô Tiểu Mễ mặc bộ váy dài màu xanh, phiêu phiêu như tiên, mang mặt nạ chập chờn trong party ở du thuyền xa hoa này.


      Hôm nay sứ mạng của chính là gặp gỡ người định mệnh của .


      Lần lượt từng người đàn ông từ bên cạnh thoảng qua, có người cúi người muốn mời khiêu vũ, cũng có người nâng ly hướng tỏ tình... giống như bị đưa vào thế giới cách xa , nhưng giống như cảnh tượng từng ảo tưởng.


      "Nếu tới, thể tay mà về." Tư tưởng này đột nhiên xông thẳng vào đầu Tô Tiểu Mễ, kinh ngạc mình tại sao càng lúc càng lớn mật rồi, nhất định là bị Hạ Tử Vi đáng chết đó ảnh hưởng.


      Trong khí, làm như bay lên cổ mùi vị, theo cổ mùi vị mát mẻ khiến cho mê luyến này chậm rãi về phía trước.


      Giống như là loại dẫn dắt, thân thể của đụng phải người đàn ông, mùi vị liền dừng lại ở trước mặt , nhàng ngẩng đầu lên, khuôn mặt người kia cũng giống như , mang chiếc mặt nạ, lại có đôi tròng mắt thâm thúy đến thấu người.


      Người kia nhàng thở, sau đó tay ôm vào trong ngực mình, đường dẫn bước vào sàn nhảy.


      có bất kỳ lực kháng cự, ngửi mùi người của , chỉ cảm thấy cả người vô lực, bủn rủn, muốn ngồi phịch ở người bất tỉnh cả đời.


      Người kia xiết chặt hông , to gan đáp lại, vươn tay choàng chặt cổ của , đem đôi môi để sát vào bên tai , nhàng gặm, giống như nhấm nháp mĩ thực thế giới.


      "Ừ..." phát ra thanh rên rỉ thấp, hai tay vẫn ôm người kia.


      Thế là, phát triển thêm bước, trong lòng vui vẻ. Giờ phút này, còn là người phụ nữ có bao nhiêu hứng thú đối với đàn ông, ngược lại còn trở nên tích cực và chủ động hơn.


      "Thơm quá..." khẽ mở hàm răng, sau đó tỉ mỉ cắn vành tai người nọ.


      "Khụ..."


      Giống như có thanh người, đại não Tô Tiểu Mễ nháy mặt hoảng hốt, nhưng cần những thanh quấy nhiễu đó, chỉ cần nhạc và người đàn ông ở trước mắt thôi.


      Đúng, muốn nhìn người đàn ông này, muốn hôn bờ môi của , mùi vị của nhất định rất là dễ chịu nha.


      Nghĩ tới những thứ này, tay mục đích sờ lên mặt , môi của nhịn được liền tìm môi ...


      Nhưng... Nhưng... Tại sao tay của có sờ tới mặt nạ? Tại sao bóng loáng như thế?


      "Tiểu thư..." Thanh rất nhàng lại mang theo chút chút lãnh đạm.


      "Tiểu thư..." Từng tiếng truyền vào màng nhĩ của , Tô Tiểu Mễ mở choàng mắt.


      "Đây là đâu? Tôi phải là ở du thuyền tham gia Party sao? Trước mắt của tôi phải là có người đeo mặt nạ sao? Nhưng nơi này là..." Truyện Tiên Hiệp - -Y


      Vẻ mặt Tô Tiểu Mễ dần dần từ Hoả Tinh trở lại Địa Cầu, nơi này phải là du thuyền... là máy bay, mà giờ phút này nằm trước ngực người, hơn nữa tay của còn vòng cổ của , ngẩng đầu lên, phát trước mắt là người đàn ông lạ, hơn nữa còn nhìn !


      Tô Tiểu Mễ đột nhiên khai mở hai tay nhảy về chỗ ngồi của chính mình, ý vị : " xin lỗi, tiên sinh... xin lỗi, ngại... xin lỗi... Xin lỗi, xin lỗi..."


      liền dám liếc mắt nhìn người xa lạ kia nhiều hơn nữa, vội vàng xoay đầu, trong lòng mắng to mình: " là mất mặt a, mất mặt a..."


      Ông trời, có thể đừng mất mặt như vậy hay ?!

      Chương 56: Đến màn diễm ngộ, cần hoa lệ như vậy sao?

      Tô Tiểu Mễ cắn răng, mặt đỏ bừng mảnh, cúi đầu, nhúc nhích nhìn về ngoài cửa sổ, chờ máy bay hạ xuống.


      Người bên cạnh tựa hồ thoải mái hơn rất nhiều, hơi cười trộm nhìn quẫn bách, người phụ nữ "khả ái" a.


      Máy bay cuối cùng cũng hạ xuống, người kia lại còn ưu tiên mời rời trước.


      Mặt Tô Tiểu Mễ càng thêm đỏ lên, đứng dậy vội vàng : "Cám ơn... Cám ơn... ngại..."


      Người kia đứng ở phía sau , nhìn bộ dạng "chạy trốn", lại bật cười lần nữa.


      "Nếu như còn có cơ hội gặp lại, chúng ta liền có thể ôn lại cảnh sắc trong mộng của a!" Người kia thấp với bóng lưng của Tô Tiểu Mễ ở trong lòng.


      *********


      Người có duyên, tất nhiên nhiều cơ hội gặp nhau hơn người khác.


      Tô Tiểu Mễ thế nào cũng ngờ rằng, và người đàn ông máy bay cư nhiên sau khi máy bay hạ cánh còn có thể gặp xe, mà chiếc xe này là tập đoàn Oman dùng để nghênh tiếp, như vậy có nghĩa là hai người bọn họ ở tại cùng khách sạn. Có thể đừng nhiều trùng hợp như vậy hay ? Quá nhiều trùng hợp khiến người ức chế được hấp dẫn a! Ông trời!


      Xe đường hướng đến khách sạn Oman ở Hàng Châu, người kia nhìn , lộ ra khuôn mặt tươi cười thân thiện, Tô Tiểu Mễ liền trả lại cái mỉm cười, nhưng vẫn nhịn được nghĩ đến màn thất thố xấu hổ của mình mới vừa rồi, đoán chừng đời này cũng chỉ có khi nằm loại "dã mộng" này còn có thể lôi kéo người bên cạnh đến "diễn tập".


      "Tôi tên là Thân Vĩ Văn!" chủ động bày tỏ thân thiện với .


      "Tô Tiểu Mễ!" chắp tay trước ngực, khẽ hạ khí chút, để bình tĩnh quẫn bách trong lòng.


      Tô Tiểu Mễ cẩn thận liếc nhìn người mới vừa bị "vô lễ" cái, nho nhã mà thân sĩ, diện mạo rất tuấn tú, đẹp trai có chút tối tăm, thích lỗ mũi rất cao của .


      " đại khái, lỗ mũi và bộ phận sinh dục của đàn ông có quan hệ đó, lỗ mũi cao ý nghĩa cây gậy của cũng rất khá đó!" Khi Tô Tiểu Mễ thấy mũi của , lập tức liên tưởng đến lời Hạ Tử Vi ..., thân thể của chợt tự ý run lên, dùng sức ngắt nhéo mình cái.


      màn nho này rơi vào trong mắt của , đối với người phụ nữ này cư nhiên lại dấy lên tia hứng thú.


      "Lại nghĩ đâu rồi!!! Nghĩ xuân cũng nên thế, xấu, xấu... Mình nhất định là bị thứ gì bám vào người, gần đây sao thấy ai cũng có thể có những thứ " tư tưởng " tà ác kia." chửi mình trong lòng. Nguồn truyện: Y


      Hai người đơn giản nhìn nhau cười, ánh mắt lại cố tình như vô tình quét qua đối phương, khí như vậy có chút mập mờ rồi lại cách nào cự tuyệt.


      Nhân viên tiếp đãi ở bên rất hài hước giảng thuật chút đặc sắc của Oman, hai người lễ phép và đơn giản phối hợp.


      Rất nhanh đến khách sạn, nhân viên phục vụ lập tức đưa lên khăn lông ướt, giải nóng cho đầu thu còn có chút nóng này.


      Dùng xong khăn lông ướt, nhân viên phục vụ mỉm cười : "Thân tiên sinh, nhị vị nhìn qua rất xứng đôi, hi vọng nhị vị có thể có ngày nghỉ ngọt ngào mà đầy kỷ niệm ở đây."


      Tô Tiểu Mễ vừa nghe, biết nhân viên phục vụ nhất định là hiểu lầm, há mồm muốn giải thích, ai ngờ miệng Thân Vĩ Văn so với nhanh hơn.


      "Cám ơn lời chúc phúc tốt đẹp, chúng tôi củng nhau vượt qua ngày nghỉ ngọt ngào mà đầy kỷ niệm ở chỗ này!" Sau khi xong hướng về phía nháy mắt cái.


      Tô Tiểu Mễ mấp máy miệng, ở bên cười ngây ngô, trong lòng lại ngừng bắt đầu dâng lên các loại phiên bản có thể xảy ra.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :