1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ - Sơn Thần (200C + 4PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 27: Hoa hồng ngoài ý muốn

      Tô Tiểu Mễ mới vừa trở lại bàn làm việc, điện thoại liền vang lên.


      "Thúc giục cái gì thúc giục, ngày làm việc tám giờ, tôi còn làm tới mười giờ, còn thúc giục! Nguyền rủa ngươi tối nay bất lực!" Tô Tiểu Mễ hướng về phía điện thoại vang ngừng nguyền rủa Lâm Khải trong nội tâm. Truyện Tiên Hiệp - -Y


      "Tiểu Mễ, ở quầy có chuyển phát của , mau tới đây! Nhanh lên chút!" Nhân viên quầy tiếp tân ở bên kia hưng phấn kêu.


      Tô Tiểu Mễ hiểu cúp điện thoại, chuyển phát của Tô Tiểu Mễ việc gì đến người ở quầy phải cao hứng.


      vừa mới giẫm chân đến quầy, ở trước mặt liền có mảng lớn lửa đỏ. mở mắt to, có chút ngoài ý muốn, hơn nữa là thể tin được.


      "Tô tiểu thư, phiền ký nhận!" Chuyển phát viên đem hóa đơn đưa tới trước mặt .


      "Cái đó, chú xác định là của Tô Tiểu Mễ lầu XX công ty XX sao? Chú lầm chứ?" Tô Tiểu Mễ lại theo sát chuyển phát viên xác nhận lần nữa, trực giác cho biết, chuyển phát viên này nhất định là lầm đối tượng, Tô Tiểu Mễ lớn như vậy, cũng trêu hoa ghẹo nguyệt, người nào "mắt vụng về" coi trọng như vậy?


      "Xác định, chính là Tô Tiểu Mễ lầu XX công ty XX."


      "Vậy là ai đưa?"


      "Cái này tôi lắm, chỉ biết là là vị tiên sinh họ Đỗ." Chuyển phát viên lại đưa bút tới trước mặt lần nữa.


      Trong đầu Tô Tiểu Mễ nhanh chóng tìm tòi những người trong khu vực họ Đỗ, chẳng lẽ là ta? Nhưng chỉ qua tên Tô Tiểu Mễ nha! Trong lúc buồn bực liền ký tên nhận hoa.


      "Trời ạ, chị Tiểu Mễ, chị ? Bạn trai chị hào phóng, là lãng mạn a, chín mươi chín đóa hoa hồng, các người là muốn kết hôn sao?" Nhân viên ở quầy bắt đầu nhiều chuyện.


      Tô Tiểu Mễ chẳng qua là ngây ngốc cười lại, cầm hoa vội vàng rời .


      Dọc theo đường , người của công ty cũng lau mắt mà nhìn .


      "A, Tiểu Mễ, người nào tặng hoa a?"


      "Tiểu Mễ nhận hoa a, có người trong lòng rồi?"


      "Trời ạ, Tiểu Mễ, ? Là người nào a? Làm nghề gì?"


      Đúng lúc lại gần tới bữa trưa, công ty giống như muốn nổ tung! Bắt đầu nhiều chuyện Tô Tiểu Mễ giống như "xữ nữ già" này cư nhiên cũng nhận được hoa hồng.


      "Ồ, Tô chủ quản ở bộ kế hoạch của chúng ta cũng nhận được hoa hồng? Nở đúng là diễm lệ, chẳng qua là biết có thể giữ tươi được bao lâu. Ba năm ngày hội hoa xuân quá hạn, biết ba năm sau người đàn ông kia có đóng dấu hết hạn với chủ nhân hoa này hay ! Tiểu Mễ, nhìn đàn ông phải thận trọng chút, chớ cẩn thận liền trượt chân bị đàn ông lừa đó nha." Ngải Niệm Như nửa cười nửa trào phúng ở đối diện .


      "Ngải chủ quản quan tâm, hoa này là đưa sai lầm rồi, thích cứ cầm!" Tiểu Mễ rất rộng rãi .


      "Ai nha, hoa hồng tục như vậy, tôi đây thích, đàn ông tặng hoa cho tôi quá nhiều rồi! cảm thấy tôi còn cần người khác tặng cho sao, tôi xem a, chỉ có thích hợp!" Ngải Niệm Như vẫn cười nhưng trong nụ cười lại cất giấu vô số dao găm.


      "Răng miệng làm sao lại sặc mùi như vậy a, hâm mộ đố kỵ hận chết ngươi !" Tô Tiểu Mễ hung hăng trả lời trong lòng, mặt ngoài chỉ là vân đạm phong khinh cười cười, ghét Ngải Niệm Như, nhưng đạo làm việc cho biết, hài hòa quan trọng nhất, người khác đả thương thước, cũng cần thiết trả lại cho người ta trượng, đấu tranh bằng nước miếng có ý nghĩa gì đâu, thời điểm này bằng làm nhiều chút chuyện có ích.


      Vừa lúc đó, điện thoại vang lên, vừa tiếp, bên trong truyền tới là thanh lãnh của Lâm Khải: "Tới phòng làm việc của tôi chuyến!"


      đợi có bất kỳ lời nào đáp lại, đầu kia điện thoại cúp máy. thèm quan tâm tại là thời gian nghỉ trưa.


      Chương 28: Công vụ tốt

      Tô Tiểu Mễ để điện thoại xuống, rất cam lòng tới phòng làm việc của Lâm Khải, mà sau lưng , những ánh mắt u lạnh lẽo hận thể đem thiên đao vạn cạo.


      Có người , thèm muốn là ngã ba đường của con người, phía trước thông đến hạnh phúc, trái thông đến oán giận, còn bên phải là về phía ghen tỵ, ghen tỵ làm cho người ta sinh ra ý đồ xấu.Từ lúc bắt đầu Ngải Niệm Như về bên phải.


      Tô Tiểu Mễ đứng trước mặt Lâm Khải, hai tay vòng trước ngực, nhìn , lạnh lùng : "Đóng cửa!"


      quay trở ra, đóng cửa lại lần nữa, tim thình thịch đập ngừng, cấp đáng chết này, lại muốn làm gì? Đùa giỡn mập mờ nhất định cự tuyệt, thậm chí nhắc nhở, loại đàn ông làm càng này kiên quyết chơi cùng .


      "Lâm tổng, ngài tìm tôi có chuyện gì ?" mỉm cười nhìn , thanh bình tĩnh mà lạnh nhạt.


      " cho tôi nghe thử, cho rằng khách sạn khiêm tốn mà lại xa hoa là dạng gì?" Ánh mắt của sắc bén, chiếu vào chỗ sâu nhất trong lòng .


      Tô Tiểu Mễ hít sâu thở ra hơi, lại nhàn nhạt : "Trong mắt của tôi, khiêm tốn mà xa hoa chính là loại thái độ sống, là loại biểu tượng phong cách và thưởng thức, đồng thời, cũng là chỗ mà người bình thường cách nào sánh bằng, nhưng cũng là cuộc sống mà rất nhiều người hướng tới."


      " có hướng tới ?" Lời của hỏi trực tiếp mà có băn khoăn.


      "Dĩ nhiên, nếu như có thể có được vì sao thích." Tô Tiểu Mễ chút suy nghĩ, trả lời rất đơn giản dứt khoát, nhưng ý nghĩ thay đổi bổ sung rất nhanh: "Cuộc sống chính là loại quá trình theo đuổi như vậy, theo quan niệm của tôi mà , tôi thích tự mình theo đuổi."


      Tô Tiểu Mễ cho rằng như vậy, là muốn cho Lâm Khải hiểu lầm, là loại phụ nữ vì theo đuổi vật chất mà cái gì cũng bỏ ra, khiêm tốn mà lại xa hoa đó cần rất nhiều rất nhiều tiền làm cơ sở, về phần Tô Tiểu Mễ , cũng có suy nghĩ chút, lại xem phim ảnh trong ti vi thấy thêm chút thôi.


      "Tô chủ quản, nghĩ quá nhiều rồi."


      Ánh mắt Tô Tiểu Mễ vô cùng ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền hiểu ý tứ của , trong lòng càng thêm ghét người đàn ông này.TMD! Cho mình là hoàng thượng, tất cả phụ nữ đều cầu sủng ái sao?


      Lâm Khải coi như là thái tử gia của Dung Khoa quốc tế, Tô Tiểu Mễ cũng thèm, huống chi vẫn chỉ là chủ tịch vận chuyển buôn bán, khiêm tốn xa hoa, chừng chính mình cũng được sinh ra trong cấp bậc đó, mặc dù cấp bậc trung gian vẫn là cảnh giới mà Tô Tiểu Mễ theo đuổi, nhưng mà giờ phút này chỉ thấy ghét người đàn ông trước mắt này.


      Thấy Tô Tiểu Mễ , Lâm Khải nhàng gõ vào bàn cái, hai người bốn mắt nhìn nhau.


      Lâm Khải lại nhìn từ xuống dưới lần nữa, phía màu xám tro, phía dưới màu cà ri, làm việc cùng phòng, trừ màu đen, màu xám tro và màu cà ri, chưa thấy mặc qua những màu sắc khác, tóc xõa phía sau, gọng kính đen, cổ điển mà nghiêm túc. Tuy nhiên dáng vẻ của khi ở bên ngoài lại hoàn toàn khác biệt trời vực, nếu như nhớ lại cẩn thận, chắc chắn đem hai loại người này gắn chung chỗ.


      "Lâm tổng, ý kiến của tôi xong rồi, nếu như còn chuyện gì khác, tôi xin trước." gần như là cắn răng mang theo tươi cười ra những lời này, tại, phút cũng muốn nhìn thấy gương mặt khoa trương tự cho là đúng này nữa, còn có cái tư thái cao cao tại thượng bức người đó nữa. Nguồn truyện: Y


      " thế giới, cho là có mấy khách sạn được gọi là khiêm tốn mà xa hoa?" Mặt của hướng sang bên cạnh.


      "Khách sạn thuộc tập đoàn Oman đều là khiêm tốn nhưng lại xa hoa, khách hàng chủ yếu của bọn họ là những người giàu có nằm ở đỉnh nhọn Kim Tự Tháp, nhưng quan tâm và việc bày trí khách sạn của bọn họ cũng là những gì mà các tầng lớp khách hàng khác ưa thích."


      Tô Tiểu Mễ thầm bổ sung trong lòng: "Tôi đây cũng cực kỳ thích nha, làng nghỉ mát ở đó được xây như thiên đường vậy, có lực hút!"

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 29: Công vụ tốt 2

      Khóe miệng của chứa nụ cười mơ hồ, khó có thể nhận ra.


      "Trừ tập đoàn Oman, còn có khách sạn nào là loại hình thích?" Lâm Khải tiếp tục hỏi.


      "Cá nhân tôi tương đối vừa ý khách sạn Tứ Qúy và Duyệt Dung trang, phong cách phục vụ của bọn họ, còn có ý tưởng thiết kế, cũng tương đối hấp dẫn tôi."


      "Tuy giá ở Tứ Qúy và Duyệt Dung trang thấp hơn Oman, thực chất bọn họ lại có rất nhiều điểm tương đồng."


      "Có thể Oman rất sang trọng, còn Tứ Qúy và Duyệt Dung trang ít sang trọng hơn chút!" Tô Tiểu Mễ phát biểu đơn giản cách nhìn của mình. Truyện Sắc Hiệp -


      Lâm Khải nhìn hỏi tiếp: "Vậy khách sạn của Dung Khoa quốc tế, cảm thấy thế nào?"


      "Khụ khụ!" Tiếng ho khan nho của Tô Tiểu Mễ tạm ngừng, trong lòng lại thầm mắng mình: "Đáng chết, vừa rồi sao lại quên khen khách sạn công ty nhà mình, lần này chết chắc."


      "Hãy , có thể dễ nghe nhưng tôi cũng trách , cần lời giả dối dễ nghe." Giống như Lâm Khải nhìn thấu bộ dạng của .


      Tô Tiểu Mễ nhắm chặt mắt lại, rồi mở ra, chết chết, liều mạng ra ngoài.


      "Hướng của Dung Khoa quốc tế và khách sạn mà tôi là hai đường khác nhau, khách sạn của công ty chúng ta chủ yếu là lấy huy hoàng rực rỡ làm chủ, nhưng mà đối với người thực thích lấy hình thức nghỉ phép tới hưởng thụ thưởng thức mà , có lẽ theo đuổi hương vị đơn giản tự nhiên hơn, cái này cũng quá quan tâm, dù sao khách sạn của công ty chúng ta cũng là loại tốt ở trong và ngoài nước, quan trọng hơn là, chúng ta vẫn lấy tiêu thụ địa ốc làm chủ."


      Tô Tiểu Mễ khéo léo khái quát, mặc dù Lâm Khải trách, nhưng suy nghĩ của lãnh đạo ai đoán được chính xác a, dù sao đừng chọc giận là được.


      "Tôi hiểu ý ." Đột nhiên, phát ra lệnh: "Thứ bảy tuần sau bắt đầu, cho thời gian mười ngày, tôi muốn Hàng Châu, Li Giang để thể nghiệm tất cả khách sạn Oman, Tứ Qúy và Duyệt Dung trang, sau khi trở về cho tôi biết thấy khách sạn nghỉ phép lý tưởng nhất là như thế nào?"


      giây, hai giây...


      Tô Tiểu Mễ vẫn còn thất thần đứng đó, Lâm Khải cái gì? Cho thể nghiệm khách sạn nghỉ phép trong lý tưởng của , bề ngoài, hào hoa... Trời ạ, đầu của bắt đầu mơ tưởng viễn vong.


      Mặc dù tiền lương của Tô Tiểu Mễ cố gắng ra sức làm cũng có khoảng để dành , thậm chí thỉnh thoảng có thể đến nơi xa hoa chút, nhưng kêu cầm số tiền này đến khách sạn giá tiền rẻ ở đêm coi như hưởng thụ, lòng của vẫn có chút đau nha.


      Lâm Khải gõ bàn làm việc cái nữa, đem ánh mắt Tô Tiểu Mễ kéo về thực tế.


      "Lâm tổng, ngài xác định là muốn tôi ? Tại sao?" sau khi Tô Tiểu Mễ tỉnh lại, đem nghi ngờ hỏi ra, tin công vụ tốt như vậy lại có thể rơi xuống người .


      "Bởi vì tôi cảm thấy có sáng kiến khá nhất ở đây, cho nên tôi mong để cho tôi thất vọng."


      Lần này, nhìn thấy gương mặt Lâm Khải khiến người thích như vậy, thầm nghĩ muốn khoa trương tới hôn mạnh vài cái, sau đó ôm hô to: "Quá tuyệt vời!"


      Thời điểm ở trạng thái hưng phấn mất hồn, Lâm Khải xoay người cái đứng ở trước mặt , cảnh cáo chút: "Tô chủ quản, trong phòng làm việc có thể nhận hoa, nhưng mà sau này phải hết sức tránh chuyện như vậy, chúng ta mới có thể đường khiêm tốn nhưng lại xa hoa, hiểu chứ?"


      cổ mùi vị người phả vào mặt, giống như cây cỏ thanh mát trong rừng làm vô ý muốn hút lấy nhiều hơn.

      Chương 30: cần khẩn trương như vậy

      Tô Tiểu Mễ giống như còn chưa có hồi hồn, ánh mắt nhìn còn mang chút si mê.


      Trong giây lát, dùng lực hôn cái ở mặt của .


      "A! muốn làm gì?" Tô Tiểu Mễ chợt đẩy ra, cảnh giác lui về phía sau hai bước.


      "Khẩn trương như vậy làm gì? Này rất giống như phong cách của ." Nếu phải là vẻ mặt kia của và hơi thở người mê hoặc khiến tự chủ được, cũng làm ra loại chuyện như thế vào lúc này. Đáng chết! lại cảm giác được nơi nào đó của mình giống như có phản ứng. Chỉ cần vừa ngửi tới mùi hương người , lại có chút thể khống chế.


      "Chẳng lẽ phong cách của tôi phù hợp cầu của công ty sao?" Tô Tiểu Mễ khẩn trương nhìn , chỉ sợ người đàn ông này đem nuốt xuống.


      "Dĩ nhiên..." Còn chưa có xong, bước chân vượt qua, cư nhiên lộ ra nụ cười, nhàng ra hai chữ: "Phù hợp!"


      Tim Tô Tiểu Mễ khỏi lại tăng nhanh lên, ai oán ở trong lòng: "Lâm Khải, đừng chơi trò chơi loại này với tôi nữa! Có gì ."


      "Nhưng, có vài tác phong của Tô chủ quản, tôi đề nghị, vẫn là nên khiêm tốn chút mới khá!"Tay của như lơ đãng nhàng quét qua bả vai cái.


      Tô Tiểu Mễ chính mình nên bình tĩnh, nên đại khí đại độ a(độ lượng).


      lại bước tiến tới bên tai , thanh khàn khàn hỏi: "Dùng nước hoa gì?" Mùi nước hoa này, Lâm Khải chưa từng ngửi qua.


      "Cái này thuộc về phạm vi công việc tôi cần hồi báo !" Tô Tiểu Mễ nắm chặt tay, lấy hết dũng khí trả lời.


      "Nhưng...tôi muốn biết." Ánh mắt công kích của tuyệt hàm hồ, khiến cho Tô Tiểu Mễ sinh ra ảo giác, người đàn ông này rốt cuộc muốn làm gì? ràng là người rất có chừng mực, nhưng giờ phút này, tại sao lại nắm chặt chịu buông tha, đây là ở phòng làm việc!


      " xin lỗi, tôi muốn ." lại quả quyết cự tuyệt lần nữa, bên trong phòng làm việc, Tô Tiểu Mễ tuyệt mập mờ.


      Lâm Khải nhìn , nhúc nhích, trong ánh mắt thậm chí có chút nóng bỏng, ánh mắt như thế Tô Tiểu Mễ hoàn toàn tiêu thụ nổi, chỉ đành phải vội vàng lựa chọn rời .


      "Lâm tổng, bây giờ ở phòng làm việc, phong cách của tôi chỉ cần phù hợp tiêu chuẩn công ty là được, về phần những thứ khác, đó là gian riêng của tôi, thuộc về công ty trông nom. Đề nghị của Lâm tổng tôi nhận, nếu như còn chuyện gì khác, tôi muốn ăn cơm trưa." Tô Tiểu Mễ nặn ra khuôn mặt tươi cười hướng về phía .


      Lâm Khải nhìn bộ dạng chính đáng của , ngược lại nhõm, thân thể cũng nhàng xoay người, trở lại vị trí, ra hiệu có thể rời .


      Nhìn bóng lưng của , lầm bầm thầm: "Tô Tiểu Mễ!"


      Tô Tiểu Mễ vừa ra, điện thoại di động của Lâm Khải liền vang lên, vừa nhìn điện tới, lựa chọn nhận nghe.


      "Khải nhi, tối hôm nay trở lại ăn bữa ăn tối, thiên kim Thiệu thị cũng tới, mẹ là hẹn cho con, các con tuổi trẻ liền có cơ hội phát triển tốt hơn. Thiệu tiểu thư đối với con là cực kỳ vừa lòng, Thiệu tiểu thư vừa xinh đẹp lại tri thư đạt lễ, gia cảnh mặc dù bằng nhà chúng ta, nhưng so về danh tiếng công ty cũng nên hảo hảo cư xử."


      Lâm Khải vừa nghe liền biết bà lại vội tìm người đến cho mình kết hôn, hơn nữa là đám cưới buôn bán. Dùng lời mẹ , những năm này, cũng chơi được sai biệt lắm, nên kiềm chế tâm trong giá thú rồi, nhưng Lâm Khải ghét nhất chính là đám cưới buôn bán, ghét nhất chính là người ngoài cưỡng bách thích người khác phái.


      Đối với ý của mẹ, lại cách nào có thể kháng cự.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 31: Giả tượng

      Biệt thự nhà họ Lâm.


      Lâm Khải vừa vào cửa, liền nhìn thấy Thiệu Mỹ Như ngồi ngay ngắn ở sa lon, nhìn thấy lập tức đứng lên, mang theo nụ cười ngọt ngào như gió xuân về phía .


      "Khải, trở lại!" Tự nhiên và thân thiết như vậy, giống như bọn họ quen nhiều năm, thực chất đây chỉ là lần thứ ba bọn họ gặp mặt, lần đầu tiên là ở tiệc rượu từ thiện, người bạn của mẹ giới thiệu bọn họ quen, lần thứ hai là ở quầy rượu Mtime, đám em tụ hội cùng dẫn theo bạn , vừa vặn xuất nên mang theo, lần thứ ba, là ở nhà họ Lâm, mẹ hẹn tới nhà ăn bữa ăn tối.


      Lâm Khải nghe được lời của , tự chủ dùng sức kéo cà vạt của , giống như hô hấp bị tăng thêm, Thiệu Mỹ Như vẫn như cũ cười đến điềm tĩnh, ra, người phụ nữ này quả đủ xinh đẹp, mắt to, da trắng nõn, quan trọng nhất là vóc người của , vô cùng hợp khẩu vị , nhưng đối với loại phụ nữ nên đụng vào này, từ trước đến giờ vẫn kính mà gần.


      "Mẹ Trương, thiếu gia trở lại, mau mang món ăn lên!" An Ôn thấy con trai về nhà, tâm tình vô cùng vui vẻ.


      bàn cơm, Lâm Khải cơ hồ gì, hỏi cái gì liền đáp cái nấy. Trong thế giới của , thay vì tìm hiểu phụ nữ bằng cách chuyện, bằng nghiên cứu thân thể phụ nữ còn thoải mái hơn.


      Thiệu Mỹ Như muốn khiến An Ôn vui vẻ, tận lực biểu có trí thức, hiểu lễ nghĩa, ôn lương nhàn thục ở trước mặt bà, che giấu tính tình đại tiểu thư của đến sít sao, quan trọng hơn, che kín toàn bộ bản tính "ham chơi" của . Bởi vì dì Tần với , nếu muốn gả vào nhà họ Lâm, nhất định đầu tiên phải khiến An Ôn vui vẻ, mà An Ôn là người mẹ rất nghiêm khắc với con dâu, phải là danh gia vọng tộc tuyệt đối vào được cửa nhà họ Lâm. Phụ nữ có cuộc sống riêng hỗn loạn muốn vào cửa nhà họ Lâm? Trừ phi An Ôn chết.


      "Mỹ Như, ăn món này, đây là sở trường của mẹ Trương, con nếm thử chút!" An Ôn gắp thức ăn vào trong chén của . -


      "Cám ơn dì, món ăn ở đây cũng ngon, rất hợp khẩu vị của con." ngọt ngào mà khéo léo đáp trả.


      "Thích ăn về sau thường đến."


      " có thể ạ?"


      "Dĩ nhiên, đứa bé này!" An Ôn cười yếu ớt.


      Thiệu Mỹ Như nhìn bà, cảm thấy bà tựa như người mẹ hiền, so với dì Tần miêu tả hoàn toàn là hai người khác nhau, thầm suy đoán.


      "Cám ơn dì!" Vừa lúc đó, Thiệu Mỹ Như lại hỏi: "Chú nhất định bận rộn nhiều việc , hôm nào lúc chú ở nhà, con nhất định tới bái phỏng."


      Khóe miệng An Ôn giật giật, vẫn duy trì tươi cười môi, nhưng mặt lại ràng tối xuống, cái nhà này, có Lâm Tuấn Thiên, mà bà chẳng qua là làm bộ : "Có thể, chờ cha Khải nhi có thời gian, nhất định mời con tới chơi."


      Lâm Khải nhìn mẹ, nụ cười nguỵ trang kia, biểu diễn cho người ngoài nhìn vĩnh viễn đều là người phụ nữ ưu nhã mà hạnh phúc, chỉ có chính biết, mẹ đơn và tịch mịch, cho dù là đại diện nắm giữ quyền kinh doanh của ba cửa hàng xa xỉ phẩm ở Bắc Kinh, tham gia đủ các loại Party, nhưng bà vẫn tịch mịch. Đây cũng là trong những nguyên nhân quan trọng nhất khiến trở về nước, bởi vì quyết định phải làm chút gì đó cho cái nhà này.


      phải thừa nhận, Thiệu Mỹ Như rất biết khiến An Ôn vui, Lâm Khải nghe tối hôm nay mẹ cười to nhiều lần, nhưng trong lòng đối với người phụ nữ này vẫn như cũ cảm giác thiếu mất chút gì đó.


      Cho đến khi trễ, An Ôn mới an bài Lâm Khải đưa Thiệu Mỹ Như trở về.

      Chương 32: Giả tượng 2

      Ở bên trong xe hết sức an tĩnh.


      Lâm Khải chẳng qua là lặng lẽ lái xe, câu cũng , Thiệu Mỹ Như ngồi ghế cạnh tài xế, nhìn gò má cương nghị mà tuấn mỹ kia, trong lòng lay động hồi, đột nhiên thay đổi chủ ý, bất kể là lấy chồng hay là vào nhà họ Lâm, người đàn ông này nhất định phải bắt lại.


      Xe đường, thời gian mặc dù có chút trễ, nhưng giao thông vẫn có chút kẹt.


      Lâm Khải phiền muộn tựa đầu hướng ra ngoài, nhìn bóng đêm mịt mờ.


      Thiệu Mỹ Như nhấp miệng cái, tay nhàng để lên người Lâm Khải, lớn mật di chuyển tay lên dọc theo chân của .


      Tay Lâm Khải đột nhiên đè lên tay , quay đầu chống lại đôi mắt quyến rũ mà tràn đầy dụ hoặc, cùng Thiệu Mỹ Như gặp lúc trước là hai người khác nhau.


      "Khải, còn sợ hơn em sao?" Thanh thấp, nhàn nhạt mị thái.


      "Tôi sợ chơi cùng được, bởi vì tôi chưa bao giờ cho người khác cam kết, càng cho các hôn nhân, chơi xong rồi liền tan thôi." Khóe miệng của cong lên tia lạnh lùng và tà mị.


      "Phụ nữ thích chơi đều thích cam kết, cũng thích hôn nhân." Tay của nhàng quẩy người cái, dùng sức ngắt hai cái.


      "Cho nên, tôi chơi với phụ nữ như ." trực tiếp cự tuyệt , còn mang theo tia thử dò xét.


      "Tại sao? Em đủ xinh đẹp hay là vóc người chưa đủ tốt?"


      Lúc này, Lâm Khải tiếp tục lái xe, ánh mắt nhìn về phía trước, lạnh lùng trả lời: "Bởi vì muốn gả vào nhà họ Lâm."


      "Ha ha..." Mắt đẹp của Thiệu Mỹ Như chuyển cái, đột nhiên nở nụ cười: " đủ trực tiếp, em thích. Bất quá , em đền nhà các người, hoàn toàn là bởi vì trong nhà em muốn gả em vào nhà các người, nhưng tự em cũng muốn. Bởi vì em còn chưa có chơi đủ, em chỉ mới vừa vặn tốt nghiệp, đối với em mà , kết hôn mất rất nhiều trò đặc sắc nha."


      "Vậy tài nghệ diễn trò của tệ, rất giống phụ nữ an phận."


      "Em thích chơi, giả bộ thiếu nữ thanh thuần để khiến mẹ vui, bất quá em cảm thấy khiến phụ nữ vui mệt chết , em thích khiến đàn ông vui hơn." Tay của lại lần nữa lớn mật bò qua, lần này, Lâm Khải chẳng qua là quay đầu nhàn nhạt nhìn cái, cũng gì.


      Xe rất nhanh liền lái vào khu biệt thự, xe đường cũng rất ít.


      Thiệu Mỹ Như biết, người đàn ông này ngầm cho phép, mà hấp dẫn của đối với đàn ông, chỉ cần chủ động, cũng thất thủ, xinh đẹp và bản lĩnh vĩnh viễn đều là tư cách của phụ nữ, thích chinh phục thân thể đàn ông còn hơn cả chinh phục tâm đàn ông. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:


      Tay của nóng bỏng cảm giác được, thân thể Lâm Khải hơi xảy ra biến chuyển, quyến rũ lè lưỡi liếm môi, cái tay khác của nhàng lôi kéo, áo người chảy xuống, lộ ra mảng lớn da thịt trắng như tuyết, cao cao nổi lên ngọn núi tản ra mị hoặc mê người.


      Lâm Khải thắng xe, xe dừng ở ven đường, nhìn người bên cạnh cả người tràn đầy hấp dẫn, cổ họng khẽ khô khốc, có nghĩ đến người phụ nữ này cư nhiên lớn mật dám chơi như thế.


      "Như vậy, xác định hối hận?"


      "Em vì cái gì phải hối hận? Em chính là thích như vậy." Tay của dùng sức nhấn cái, đầu Lâm Khải bị dính vào giữa ngực , mị thái dụ dỗ: "Muốn em..."


      Bên cạnh chưa bao giờ thiếu phụ nữ xinh đẹp, đối với phụ nữ nhiệt tình chủ động và điều kiện về mọi mặt lại đạt tới cầu của như vậy, tự nhiên cự tuyệt.


      Tay Thiệu Mỹ Như vịn chặt thân thể của , dùng sức kéo y phục , hô hấp của hai người ở trong xe nhanh chóng nóng dần lên, tay của dùng sức xé ra, người của còn bất kỳ cái gì có thể che thân.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 33: Hỉ nộ vô thường

      Thiệu Mĩ Như khẽ nâng mông đẹp về phía trước, để càng thêm dễ dàng tiến vào , cho thứ cần.


      "Nhanh, em muốn..." lớn tiếng , thân thể bị trêu chọc dấy lửa nóng hừng hực, vội vàng cởi thắt lưng của .


      Bộ dạng nôn nóng và khẩn cấp, khiến trong đầu chợt ra dáng vẻ của Tô Tiểu Mễ, lúc này, nhìn thấy điên cuồng đói khát, đột nhiên có hứng thú, từ người bò dậy.


      Đối với tình huống phát sinh đột ngột này, Thiệu Mỹ Như có chút hiểu, thậm chí hoài nghi trêu chọc .


      chuẩn bị mặc y phục vào lại, mà thuận thế đưa tay vào trong quần áo của , sau đó lần mò xuống dưới: "Cứng như thế, chẳng lẽ muốn?"


      Thiệu Mỹ Như cũng tin, thân thể người đàn ông này ràng "khí thế ngất trời", lại ở thời điểm mấu chốt ngừng lại, hoặc là được, hoặc là trêu chọc, dĩ nhiên, tin tưởng là trêu chọc hơn.


      "Đến nhà rồi, xuống !" Thanh của lạnh lùng trở lại.


      "Em làm tiểu đệ tức giận. Em trai giận sao? Để em tới trấn an hạ xuống, cho uống chút nước, hạ hạ lửa, tức giận." Vừa , chưa từ bỏ ý định lại đòi hỏi.


      "Tiểu đệ đệ buồn ngủ, mời xuống xe." Giờ phút này, hiểu tại sao mình lại thản nhiên cự tuyệt người phụ nữ này. ràng xinh đẹp, vóc người lại vô cùng mê hoặc, nhưng đối với vẫn có hảo cảm, thậm chí có chút chán ghét. Ghét tự cho là thông minh, tự cho là có bản lãnh đùa giỡn xoay vòng đàn ông.


      Trong từ điển của Lâm Khải, chỉ có chơi người khác, chứ có người khác chơi .


      "Chẳng lẽ là... được?" Thiệu Mỹ Như khỏi có chút xem thường, tay vẫn là chết tâm nhân cơ hội dùng sức vỗ cái bảo bối của : "Rất khỏe mạnh, giống bộ dạng bất lực nha?"


      "Đây là lần cuối cùng, nếu như bước xuống, tôi đem ném xuống ngay lập tức, bất kể có mặc quần áo hay ." Ánh mắt của bén nhọn biểu tức giận. Y - www.


      Thiệu Mỹ Như dường như hiểu được, lời là nghiêm túc, phải là đùa giỡn như nghĩ.


      cầm quần áo mặc lên người, sau đó mở cửa xe, chân mới vừa chạm đất, xe Lâm Khải vụt cái liền biến mất trong tầm mắt của .


      "Lâm Khải, lại có thể cự tuyệt bổn tiểu thư?" Thiệu Mỹ Như đứng đường, đối với tất cả vừa phát sinh, hoàn toàn dám tin. thể tin mị lực của mình lại có thể mất hiệu lực, thân thể tươi trẻ đầy sức sống để trước mặt Hoa hoa công tử lại bị gọi ngừng ở thời điểm quan trọng nhất. Đây là loại sỉ nhục đối với .


      cắn răng cái: "Lâm Khải, chờ đó, bổn tiểu thư đây muốn thân thể của ai nhất định phải đạt được!" Nghĩ đến bộ vị kiên cường của , thân thể nhịn được căng thẳng, tin chắc, người đàn ông này chắc chắn được, hơn nữa rất được.


      Lâm Khải chưa có về nhà, mà trực tiếp tới nhà trọ của mình, vừa vào cửa liền dùng nước lạnh đổ vào thân thể, dục hỏa mới từ từ hạ xuống. Ở thời khắc mấu chốt vừa rồi, lại có thể dừng lại, đối với đây cũng là ngoài ý muốn, đều là Tô Tiểu Mễ chết tiệt kia gây họa, nghĩ tới đây, thân thể lại trướng gay gắt lần nữa.


      "SHIT!" cúi đầu mắng.


      Cầm điện thoại giường gọi , bên kia là thanh mệt mỏi và buồn ngủ của phụ nữ truyền tới.

      Chương 34: Điện thoại đáng chết

      Chuyện buồn phiền nhất của Tô Tiểu Mễ chính là lúc mơ mơ màng màng ngủ lại bị điện thoại đánh thức, vốn muốn nghe điện thoại, nhưng xoay người cái, tay đụng phải điện thoại di động.Trong mơ hồ, liền theo thói quen nhấn nút trả lời.


      "Alo, người nào vậy? Bổn tiểu thư buồn ngủ, có việc gì gấp nên quấy rầy nha." Thanh của buồn ngủ lười biếng, hữu khí vô lực .


      Đầu óc Lâm Khải đột nhiên trống rỗng lúc, sao lại là giọng của Tô Tiểu Mễ, ràng gọi cú điện thoại này mà? Tranh thủ nhìn điện thoại di động, phát mình ấn sai rồi. Nếu sai rồi, đành phóng lao phải theo lao thôi.


      "Phương án bày ra tôi xem qua rồi, sáng kiến tệ, nhưng có vài chi tiết cần sửa đổi, tôi hi vọng trước mười hai giờ sáng ngày mai cho tôi cái phương án hoàn mỹ."


      "Ừ... được..." mơ mơ màng màng trả lời.


      Đầu óc Lâm Khải nghe thanh như thế, hỏa khí liền tăng vọt. hành hạ người khác!


      Trong mơ hồ, tay Tô Tiểu Mễ theo bản năng tắt điện thoại, tiếp tục vùi đầu chuẩn bị ngủ tiếp..."Khoan , mới vừa xảy ra chuyện gì nhỉ?" lầm bầm tự hỏi: "Cái gì chuẩn bị phương án?"


      Vừa nghĩ tới bốn chữ chuẩn bị phương án này, đầu óc của liền tỉnh táo. có chút lấy lại tinh thần, chợt ngồi dậy, mở đèn đầu giường, cầm điện thoại di động lên nhìn, vừa nhận được đúng là điện thoại của Lâm Khải. Cấp đáng ghét này, vì sao lúc nghỉ ngơi, cũng bỏ qua cho ? Nguồn:


      Bị quấy rầy xong Tô Tiểu Mễ chui vào chăn lần nữa, làm thế nào cũng ngủ được, đem mình che phủ trong chăn lớn nguyền rủa Lâm Khải: "Biến thái, thần kinh, Lâm Khải, ngươi khốn kiếp, ngươi biến thái chết tiệt...A..."


      Lâm Khải bên này bỗng nắm chặt điện thoại di động, xác định lại lần nữ. người phụ nữ đáng chết này. thậm chí ngay cả cũng tiếng liền cúp điện thoại của , tuy cẩn thận nhấn sai điện thoại, nhưng tất cả còn phải đều tại sao.


      Nghĩ tới đây, lông mày nhíu càng chặt hơn, cầm chìa khóa ra ngoài, giờ phút này, toàn tâm đều là lửa, cần có người đến giúp hạ lửa.


      Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Tiểu Mễ ngáp suốt buổi, đối với chuyện bị đánh thức trong giấc mộng tối qua, cho đến bây giờ vẫn "Canh cánh trong lòng".


      ngơ ngáo chạy tới phòng giải khát mua cà phê, liền chạm mặt với Ngải Niệm Như.


      "A, là ai đây?" Ngải Niệm Như giả bộ kinh hoảng nhìn , hoàn toàn kinh ngạc: "Tôi trở thành đồng nghiệp với gấu mèo rồi, xem hai mắt của kìa...chậc...chậc, nên chăm sóc tốt nha."


      Tô Tiểu Mễ cười yếu ớt, từng chữ từng câu : "Cảm ơn , Ngải chủ quản, xem tôi là bảo vật cấp quốc gia, mang hai túi mắt cũng được thôi."


      " còn muốn tự bêu rếu mình sao, nhìn kinh sợ bức người." Ngải Niệm Như thực nhen xem thường, uốn uốn éo éo ra ngoài.


      "Người phụ nữ ác ngôn này, mang giày cao gót như vậy, nguyền rủa ra cửa bị trẹo chân!" Tô Tiểu Mễ thầm trù yểu chút ở trong lòng.


      "Ai nha..."


      Đột nhiên, Tô Tiểu Mễ chợt nghe tiếng kêu chói tai của Ngải Niệm Như, vừa quay đầu lại, phát trẹo chân .


      Tô Tiểu Mễ lấy tay che miệng lại, để tránh mình kêu to lên tiếng: "TMD cũng quá linh , ràng là trời giúp mà!"


      "Ngải chủ quản, giày rất đẹp, nhưng mà lại dễ tổn thương người nha, thế nào rồi? Có muốn tôi giúp cầm đôi dép lê tới đây hay ." Tô Tiểu Mễ tiến lên hai bước, hảo tâm , trong lòng cũng khó tránh khỏi đắc ý nho .


      " cần, cám ơn !" Ánh mắt Ngải Niệm Như lại sắc nhọn hướng về , hung hăng cho cái liếc mắt.


      Tô Tiểu Mễ nhìn người trước mắt cà nhắc mang giày cao gót rời , trong lòng nhịn được thở dài, khi phụ nữ cảm thấy như thế là xinh đẹp, cái gì cũng dám hy sinh, thậm chí bây giờ cũng nguyện ý mang dép lê.


      Ngải Niệm Như là người làm cho người ta rất thoải mái, là người phụ nữ có hơi ra vẻ nhiều quyền hạn, nhưng với suy nghĩ riêng mà , Tô Tiểu Mễ rất bội phục , đặc biệt khi biết Ngải Niệm Như vì bản thân chỉ cao 162cm mà mỗi ngày mang giày cao gót ít nhất 5cm, rất bội phục, bởi vì cho tới bây giờ chưa từng mang giày cao gót lần nào.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 35: Nối gót tới

      Mới vừa đưa Ngải Niệm Như, còn chưa kịp rời , lại nghênh đón Hạ Tử Vi.


      "Hi, Tiểu Mễ! Hôm nay tâm tình có được hay ?" mặt đều là hạnh phúc, Tô Tiểu Mễ phỏng đoán, con người này nhất định là được đầy đủ làm dịu.


      "Khá hơn nữa cũng mạnh khỏe bằng cậu. Cậu xem lại cậu chút này, bộ mặt đỏ thắm, lại chỉ đáng tiếc đuôi khóe mắt có chút xanh, phấn mắt cũng lấn át được, túng dục quá độ !" Tô Tiểu Mễ uống hớp cà phê lớn.


      "Mình túng dục (buông thả dục vọng), hàng đêm cao trào, cả người vô cùng vui vẻ, cậu lo xem cậu kìa, mắt sưng như vậy, tối hôm qua lại mất ngủ ." Hạ Tử Vi vừa khuấy cà phê vừa chuyện với . Truyện Sắc Hiệp -


      Tô Tiểu Mễ tựa vào bên, vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi, bộ mặt oán niệm.


      "Theo mình nghĩ nha, cậu vẫn là cần có người đàn ông làm dịu mới được. Suy nghĩ chút , khi cậu buổi tối độc trống , khi cậu nhàm chán tịch mịch có thể tìm người đàn ông cuồn cuộn chăn mền, phát tiết thể lực, chỉ để cho cậu toàn thân thư thản, còn có thể xúc tiến giấc ngủ, vẹn toàn đôi bên."


      "Phải, đàn ông có thể dựa vào, heo mẹ cũng lên cây. Mình trông cậy chút nào, chỉ cần có ai đến trêu chọc mình, mình liền cám ơn trời đất, nhất định ngủ thoải mái." Tô Tiểu Mễ cho tới bây giờ còn chưa ngủ đủ, oán hận đến muốn chém cho Lâm Khải vài nhát, tên đàn ông biến thái này!


      "Lời này cũng đúng rồi, đàn ông là bùn, phụ nữ là nước, nước bùn hoà lẫn làm nên xi măng, mới có thể tạo ra những tác phẩm xuất sắc chứ. Niềm vui cá nước thân mật cậu còn hiểu, mình cũng gấp thay cậu nha." Mắt đẹp của Hạ Tử Vi lườm cái, cười , "Tối hôm nay người đàn ông nhà mình hẹn hai chúng ta ăn cơm, thế nào? Cũng phải để cho ấy của mình gặp gỡ chị em tốt nhất của mình chứ!"


      Tô Tiểu Mễ còn chưa mở miệng cự tuyệt, ánh mắt Hạ Tử Vi trừng trở về, " cho cự tuyệt, đây là lần đầu tiên ấy của mình hẹn chúng mình ăn cơm, nếu như cậu dám cự tuyệt, chính là cho mình mặt mũi nha."


      Hạ Tử Vi cười xấu xa nhìn , khiến có cảm giác sợ hãi, chỉ đành phải gật đầu đáp ứng.


      Đúng lúc này, điện thoại Hạ Tử Vi vang lên, vừa nhìn điện tới, khuôn mặt liền rạng rỡ: "Alo, Honey!"


      Tô Tiểu Mễ vừa nghe thanh và cách thức này, cũng biết là người ấy nhà Hà Kính Vũ gọi tới, chỉ đành phải nghoảnh đầu, xoay người về chỗ làm việc.


      Thấy Tô Tiểu Mễ xa, Hạ Tử Vi vội vàng : "Honey, còn nhớ chuyện em với ?"


      "Là chuyện gì?"


      "Giúp chị em tốt của em tìm người đẹp trai có nghề nghiệp lại có năng lực đó, biết em năng lực loại nào mà đúng ?" ở nơi này cười đến phá lệ mập mờ.


      "Cái này sao? Mạnh giống phải dễ tìm nha, em biết mà." Đầu kia vẫn như cũ giảm ái muội.


      "Đúng...đúng, honey nhà em là giỏi nhất, nhưng chị em cũng rất quan trọng, nếu như được kiên quyết thể."


      "Đùa với em thôi! Bên cạnh người bạn như vậy, cũng độc thân, tối hôm nay lúc ăn cơm giúp em kêu tới. Về phần năng lực, chắc chắn kém!"


      "Có ? Honey."


      "Đương nhiên là , bảo bối!"


      " ! Chụt...!"


      Hai người ở điện thoại làm hơi tình chàng ý thiếp, đúng như thời kỳ keo sơn gắn bó, nồng em nhiệt!

      Chương 36: Nối gót tới 2

      Cũng trong lúc đó, đồng dạng điện thoại, đồng dạng kinh ngạc, Tô Tiểu Mễ lại nhận được hoa.


      Lần này phải là hoa hồng, mà là chín mươi chín đóa hoa bách hợp, cánh hoa trắng noãn khiến cho nhẫn tâm đụng chạm, lại lần nữa cầm bó hoa to trở về chỗ làm việc của mình.


      Dọc theo đường , tất cả đồng nghiệp cũng theo đó kinh hãi lần nữa.


      "Tiểu Mễ, hạnh phúc a, bạn trai cậu nhất định rất cậu!"


      "Woa, hoa là xinh đẹp!"


      "Trời ạ, Tiểu Mễ, người ấy của đối với là tốt!!! Mỗi ngày chín mươi chín đóa hoa, là cầu hôn sao? Nếu như ngày mai còn tặng, nhớ đáp ứng , ha ha..."


      Nhìn thiệp ghi Đỗ tiên sinh, Tô Tiểu Mễ khỏi nghi ngờ: "Người này chẳng lẽ chính là Đỗ Tử Hào ? Cái người đàn ông thích cười đó?


      "Tại sao ta muốn tặng hoa cho mình? ta lại làm sao biết mình làm ở chỗ này? Tại sao chỉ tặng hoa mà cho số điện thoại hay hẹn gặp mình? Mình tuy nhận hoa nhưng tâm cũng muốn nhận, vậy phải làm sao để cho ta biết?" Tô Tiểu Mễ lắc đầu hô hào ở trong lòng: "Trời ạ! Mình phải làm sao bây giờ?"


      "Ơ, xem ra lại câu được rùa vàng nữa à, mỗi ngày tặng hoa, người này là tính làm gì a?" Ngải Niệm Như bộ dáng buồn cười rồi lại cười nổi, nhìn Tô Tiểu Mễ nhận hoa, trong lòng hâm mộ lại càng thêm đố kỵ.


      " biết, tặng sai." Tô Tiểu Mễ tiếp tục trả lời như ngày hôm qua.


      "Ngày thứ nhất tặng sai, ngày thứ hai còn tặng sai, số mệnh ngược lại rất tốt nha."


      "Cám ơn Ngải chủ quản khích lệ." Giọng điệuTô Tiểu Mễ cứng rắn rơi xuống, nghe được thanh nhảy mũi đường đến phía bên , theo thanh nhìn lại, phát Lâm Khải vừa xoa lỗ mũi vừa nhảy mũi tới.


      "Ách xì...Ách xì..."


      Đám người trong phòng làm việc, nhìn màn yên lặng "huy hoàng" này.


      "Mau... Ách xì...Đem hoa... Ách xì...bách hợp... kia... Ách xì...Ách xì...tránh xa tôi dùm!" Lâm Khải vừa thống khổ chuyện vừa thống khổ nhảy mũi.


      "Tô Tiểu Mễ, còn ngây ngốc cái gì nữa, còn mau vứt hoa . muốn Lâm tổng tiếp tục dị ứng phấn hoa sao?" Ngải Niệm Như đứng lên dầu tiên, đợi Tô Tiểu Mễ cầm hoa đem bỏ, liền chủ động cầm hoa ra ngoài, nhiệt tình : "Tôi giúp ném!"


      Uyển chuyển bước , lắc lắc eo thon , Ngải Niệm Như vừa vừa uốn éo đem tất cả hoa bách hợp ném tới thùng rác trong phòng rửa tay. Trước khi ném, hung hăng ném hoa xuống đất, dùng giày cao gót chà đạp từng cánh hoa, lớn tiếng nguyền rủa: " chết ! chết !..."


      *********


      "Tô chủ quản, phiền tới phòng làm việc của tôi chuyến!" Thanh lãnh giống như tới từ địa ngục.


      Tất cả đồng nghiệp cũng dùng cùng ánh mắt đồng tình nhìn .


      "Chị Tiểu Mễ, cẩn thận chút nha!"


      "Tiểu Mễ, hảo hảo nhận sai với Lâm tổng, chắc có việc gì."


      "Chớ khẩn trương, sau cơn mưa trời lại sáng, lần sau kêu bạn trai đừng tặng hoa bách hợp nữa, Lâm tổng chúng ta dị ứng."


      Tô Tiểu Mễ thấp thỏm, tim hốt hoảng đập nhanh ngừng, từng bước từng bước hướng phòng làm việc của Lâm Khải tới.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :