1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ - Sơn Thần (200C + 4PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 17: Buổi tối vui vẻ 2

      "Cậu có hứng thú với Lâm tổng vô tình lại máu lạnh lại phân biết tốt xấu, vậy cũng cần thủ thân như ngọc vì , đúng ! Vừa đúng tối hôm nay có party, mình dẫn cậu đến vui đùa chút, đừng ở trong nhà ọp ẹp như hang của cậu."


      Hạ Tử Vi lại bắt đầu hù dọa gan dạ của , mỗi lần đến thứ sáu và Chủ nhật kéo chơi, hoa mỹ là mang mở rộng kiến thức thêm hiểu biết, thực chất chính là dạy chơi đàn ông như thế nào.


      " , buổi tối mình còn phải nộp phương án." Đối với những buổi tụ hội nhàm chán kia, Tô Tiểu Mễ tình nguyện ngủ, tổng kết nguyên nhân lại, chính là vẫn chưa tìm được đàn ông, nhưng đối với việc này, lại làm biết mệt.


      "Sao , cậu cũng thất thân rồi, phải tận hưởng lạc thú trước mắt, nếu đến lúc già muốn hành lạc cũng có thể lực."


      "Cậu thể giọng chút sao, đại tiểu thư của mình, có phải cậu muốn cho mọi người trong công ty biết bây giờ Tô Tiểu Mễ mình còn là xử nữ già rồi phải , như vậy, mình đề nghị cậu cầm cái loa truyền thanh, như vậy, tới ba phút, toàn bộ mấy trăm người ở công ty biết, tới trăm ngày, mọi người ở các chi nhánh khác của công ty cũng biết tổng bộ trình diễn tuồng kịch." Tô Tiểu Mễ hung hăng "đánh" , vứt cho ánh mắt khinh thường.


      "A, còn gì là bảo toàn hình tượng." Hạ Tử Vi cười vui vẻ, nhìn bổ sung lần nữa: "Ý của mình là, tối hôm nay hãy vui vẻ, chơi sảng khoái, có chị đây che chở cho cậu."


      "Mình còn chưa đáp ứng cậu mà." Tô Tiểu Mễ để cho động chút liền tự gọi mình là chị, cùng tuổi với , kém ba ngày, còn tưởng rằng mình là chị Nam Nam, động chút là nhắm vào bề ngoài "nửa già" của .


      "Chúng ta là chị em nhiều năm như vậy, mỗi lần cậu đều cự tuyệt ý tốt của mình, còn phải vì mình muốn cậu nhanh chóng có thú tính với đàn ông sao, người ta đều , phụ nữ ba mươi như hổ, bốn mươi như sói, tới ba năm cậu cũng ba mươi rồi, còn nhanh chóng..."


      "Dừng lại... dừng lại, mình , mình !" Tô Tiểu Mễ vội vàng kêu ngừng, đây chính là công ty, Hạ Tử Vi tới phương diện này, như nước sông cuồn cuộn, liên miên dứt.


      "Như vậy mới phải, có mang quần áo ?" nghiêng người hỏi.


      "Mình làm mang theo y phục làm gì." Tô Tiểu Mễ nhíu mày cái, mỗi lần chơi, Hạ Tử Vi và chị Nam Nam liền hận thể cạo lớp da của , từ trong ra ngoài đều thay đổi.


      " may là mình có chuẩn bị trước, tối hôm nay cậu hãy nghe mình, đêm hôm đó để cậu lên đỉnh, tối hôm nay mình nhất định khiến cậu sung sướng." cười xấu xa nhìn Tô Tiểu Mễ, trong ánh mắt đều là "phóng đãng".


      "Mình thấy cậu lên đỉnh quá nhiều rồi, em chị khuyên em kiềm chế chút."


      "Có câu bình luận đặc biệt đúng, phụ nữ chưa lên đỉnh phải là phụ nữ toàn vẹn, cho nên, nể tình chị em, mình nhất định làm cho cậu trở thành phụ nữ toàn vẹn." vứt cho Tô Tiểu Mễ bộ dạng mê hoặc.


      Tô Tiểu Mễ giả bộ bị điện giật toàn thân nổi da gà, bỗng nhiên hăng hái.


      "Cậu biết ? Ở Trung Quốc chúng ta, có rất nhiều nữ nhân cả đời đều chưa có lên đỉnh, cậu suy nghĩ chút, tư vị tuyệt vời như vậy, làm nữ nhân phải nên được hưởng, sao lại có thể trải qua, đây là tiếc nuối biết bao, hơn nữa..."


      " ... Cậu là phụ nữ, sao mỗi ngày đều nghiên cứu những thứ này, chịu nổi cậu!"


      "Phụ nữ chưa từng lên đỉnh, xấu hổ là khó tránh khỏi, đừng nóng vội, chuyện như vậy trước lạ sau quen, làm nhiều có cảm giác, từ từ, cậu có thể buông ra!" Cánh tay của đè lên Tô Tiểu Mễ, thanh nhàng giảm thấp nửa dB.


      Tô Tiểu Mễ thấy lại bắt đầu muốn ói đống "học vấn", xoay eo , lập tức rời .

      Chương 18: Hình tượng thay đổi lớn

      Vào thứ sáu, vừa đến lúc tan việc, rất nhiều đồng nghiệp cũng tụm năm tụm bảy rời . Thứ sáu mỗi tuần đều là thời gian tụ hội tốt nhất trong thành phố lớn này. Đây là thời gian mọi người có thể yên lòng ăn chơi, cần lo lắng ngày thứ hai trễ.


      Vài giây sau, Hạ Tử Vi đứng ở trước mặt , hận được trực tiếp nhấn tắt chốt mở nguồn Computer. Tô Tiểu Mễ chỉ đành phải nhún nhún vai, theo người bạn tốt này.


      Trong phòng rửa tay, Hạ Tử Vi khoá trái cửa phòng.


      Vài phút mặc niệm trôi qua..."Hạ Tử Vi, cậu muốn mình mặc cái này?" Tô Tiểu Mễ cầm quần cụt, chỉ kém nước mắt có rơi ra ngoài, khóc ra nước mắt.


      "Yên tâm , dựa vào vóc người của cậu, chân dài của cậu, mặc cái này là thích hợp nhất, nghe mình , chính xác sai." Hạ Tử Vi vỗ ngực bảo đảm.


      "Nhưng cái này quá ngắn, mình muốn mặc." Tô Tiểu Mễ nhìn quần cụt vừa rồi, đoán chừng hai phần trở lên ở đầu gối (uhm...từ háng tới đầu gối chia lấy phần, đó là độ dài =D).


      "Đừng có lằng nhằng nữa, mau mặc vào cho mình nhìn thử, nếu được, mặc thêm cái voan mỏng này vào." xong, Hạ Tử Vi ném cho cái áo voan mỏng hơi dài màu tím đậm, cùng màu với cái quần cụt kia.


      Trang phục của Hạ Tử Vi tuy lộ nhưng vẫn có cảm giác ưu nhã. Tối hôm nay ưu nhã làm chủ, dù sao nhân vật chính muốn đẩy là Tô Tiểu Mễ.


      Tô Tiểu Mễ mặc quần áo tử tế ra, hai người đồng thời cảm khái.


      "Wow!"


      "Má ơi!"


      "Tiểu Mễ, bộ này quá hợp cậu, xem chút, thịt trắng như tuyết của cậu, còn có xương quai xanh, chân thon dài mà mê người... Trời ạ, mình có thể tưởng tượng ra những con sói đói kia dùng ánh mắt dạng gì nhìn cậu." Hạ Tử Vi thể thừa nhận, Tô Tiểu Mễ chính là thiếu hụt triển lộ, thịt và tư thái tốt như vậy, là lãng phí.


      "Hạ Tử Vi, tại sao cậu ăn mặc so với mình dài hơn?" Tô Tiểu Mễ nhìn thân trang phục tao nhã màu nâu nhạt, áo đầm lộ vai, cảnh tượng trước ngực như như , mặc dù cũng có cảm giác trêu người, nhưng so với Tô Tiểu Mễ dã tính, đúng là khác trời vực.


      "Đừng nhiều nữa, tới đây!" Khi chuyện, tay kéo Tô Tiểu Mễ đến trước mặt.


      "Cái này, cho mình đeo lên!" Mắt kiếng của Tô Tiểu Mễ bị tước đoạt.


      "Cái này, tháo ra ngay!" Tay của dùng sức lấy ra, bộ tóc dài của Tô Tiểu Mễ cũng đồng thời xoã xuống.


      " là đẹp... Về sau chớ bộ trang phục xữ nử già. Nhìn thế này, thuận mắt, biết muốn mê chết bao nhiêu người nha!" Hạ Tử Vi kéo đến trước gương, người trong gương quả thay đổi hoàn toàn.


      Người phụ nữ quy củ biến mất, trước mặt ra chính là phụ nữ thoát tục.


      "Let"s go!" Ngón tay của Hạ Tử Vi vừa chỉ lên, cho ánh mắt ý vị sâu xa: "Tụ hội có ngoài ý muốn!"


      Vừa , hai người trực tiếp tới bãi đậu xe ở tầng hầm.


      Tô Tiểu Mễ chỉ cảm thấy cả người được thoải mái, từ đầu đến chân cũng được tự nhiên, tay ngừng đem quần kéo lên kéo xuống, hận thể dùng áo ngoài che hết.


      *********


      Bãi đậu xe tầng hầm.


      "Xe của cậu đâu?" Quét vòng, phát xe của Hạ Tử Vi, Tô Tiểu Mễ nghi vấn nhìn .


      Gương mặt Hạ Tử Vi thần bí hưng phấn.


      "Nhìn nơi này!" Hạ Tử Vi dựa vào xe bên cạnh, đó là chiếc xe màu đỏ sậm, đúng, phải là màu rám nắng tối, tuy giống lắm, nhưng màu đó rất chói mắt.


      "Infiniti? Cậu đổi xe?" Tô Tiểu Mễ mở to hai mắt, kinh ngạc . Bạn đọc truyện được copy tại Y


      "Như thế nào? Có đẹp trai hay ?" Vừa , bày kiểu dáng kiều mỵ cực độ, váy nhàng bay lên.


      "Má ơi, đẹp trai ngây người!" Tô Tiểu Mễ thể cảm thán, toàn thân Hạ Tử Vi lộ ưu nhã, đầy mị hoặc. Đây là Tô Tiểu Mễ vĩnh viễn cũng học được bộ dáng lại vô cùng thưởng thức.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19: Làm sao phân biệt đàn ông

      Tạo dáng thêm mấy kiểu, nếu còn tiếp tục, Tô Tiểu Mễ chắc điên mất. Người này là tự vô cùng.


      "Xe này cả trăm vạn à, là có tiền!" Tô Tiểu Mễ khỏi cảm khái, hai người cầm tiền lương sai biệt lắm, mặc dù thu vào ít, nhưng muốn mua loại xe trăm vạn này cũng dễ dàng. Phải tiệt kiệm hai năm!


      "Các thủ tục xong xuôi, sai biệt lắm chừng trăm vạn, mình ra nửa, bố nhà mình ra nửa!"


      "Con cái của gia đình có tiền, chính là thoải mái! Mau, dẫn mình lượn quanh vòng hóng gió nha!" Tô Tiểu Mễ trở mình vào trong xe.


      *********


      Hạ Tử Vi chở Tô Tiểu Mễ lượn mấy vòng rồi mới tới chỗ vui vẻ.


      Quầy rượu nhìn qua rất đơn giản, nhưng trang hoàng lại đặc sắc, bài trí bằng chất gỗ tinh khiết, làm cho người ta an tĩnh, ánh đèn trong phòng có chút mờ mờ.


      "Chớ xem thường địa phương đơn giản này, nơi này tiêu phí cũng thấp, mọi người tới nơi này chơi là thích khí, trong náo nhiệt lại lộ ra an tĩnh."


      "Hi, Tử Vi, tới rồi sao! Tối hôm nay vẫn xinh đẹp như vậy." người phụ nữ xinh đẹp sau khi thấy liền chạy tới chào hỏi, bỗng chốc kinh hãi la lên: "Woa, đây là bạn cậu mang tới sao? Rất tươi đẹp!" -


      "Đây là chị em tốt của mình, Tô Tiểu Mễ!"


      "Còn đây là bạn tốt mình biết ở Mtime, Thu Thu!"


      Hạ Tử Vi ở bên giới thiệu, bên này người cũng càng ngày càng đông lên, cả quầy rượu Mtime đều chật ních người. Bởi vì nơi này có người bạn làm tiệc sinh nhật, bạn bè của bạn bè tới, bạn bè của bạn bè của bạn bè...cũng tới. Có dính líu có dính líu, quan hệ vòng vòng thế nào cũng tới.


      "Tiểu Mễ, cậu cần phải nhìn kĩ nha, coi trọng người nào cần do dự, uống chút rượu, giả bộ say, giả bộ si, bất luận kẻ nào nơi này cậu cũng có thể giải quyết." Hạ Tử Vi và Tô Tiểu Mễ ngồi bên, người ly uống rượu.


      "Mình muốn thất thân!" Tô Tiểu Mễ trực tiếp cự tuyệt, tới vui đùa chút liền vui đùa chút, chuyện thất thân này muốn duy trì lần thứ hai, mặc dù người có thể tiếp nhận tư tưởng cởi mở, nhưng có nghĩa là muốn giống như Hạ Tử Vi, uống rượu khác nhau, làm tình với đàn ông khác nhau.


      "Cậu xem cậu kìa, lại nữa rồi." Hạ Tử Vi cho ánh mắt xem thường, nhưng vẫn nhiệt tình giảm giới thiệu ở bên tai .


      "Lần trước cậu nhất định là có tận hứng, người kia nhất định là được, kỹ thuật quá kém, lưu lại cho cậu bóng ma quá sâu sắc. Bất quá này quan hệ, mình chọn cho cậu người tốt." Ánh mắt của lập tức càn quét tứ phương.


      "Nhìn thấy người mặc áo sơ mi màu lam ? Cúc áo của , cơ ngực , còn có trạng thái tinh thần của , nhìn lại chân của , đủ thon dài, đàn ông như vậy tồi, ở lại thử chút!" dùng tay huých lấy tay Tô Tiểu Mễ.


      "Ừ, nhưng đủ đẹp trai!" Tô Tiểu Mễ nhàn nhã quét mắt vòng, rồi trở lại, bất kể như thế nào, cũng thể lãng phí mảnh "Hảo tâm" của Hạ Tử Vi, thế nào cũng phải phối hợp xuống.


      "Vậy cậu nhìn xéo người đối diện kia, trời ạ! Cơ ngực là mạnh mẽ!" Hai mắt Hạ Tử Vi tràn đầy sắc thái.


      Tô Tiểu Mễ nhìn chút, cho là đúng hỏi lại: "Cơ ngực có quan trọng như vậy sao?"


      "OH, MY GOD! Cơ bụng của mình cũng có thể nhìn đến, quá đẹp trai rồi!" Hạ Tử Vi mặt hoa si, mặc dù ngoài mặt ra, nhưng thanh của rất khoa trương.


      " cả người toàn là cơ bắp, mãnh nam, khẩu vị của cậu thay đổi khi nào vậy?"Tô Tiểu Mễ nhấp miếng rượu, biết Hạ Tử Vi là từ khi nào bắt đầu thích kiểu như vậy.


      "Kẻ cơ bắp ắt hẳn có lực, cả đêm nếu đến năm lần, ít nhất cũng phải là ba lượt, 90% đàn ông có cơ bụng ở phương diện kia cũng rất mạnh nha!" cười tràn đầy động thái.


      "Chuyện kia dụ hoặc thế sao? Khiến cậu khăng khăng mực như thế, đừng có đùa với lửa!" nho cảnh giác Hạ Tử Vi.


      Trong đáy lòng Tô Tiểu Mễ vẫn lo lắng thay Hạ Tử Vi, phóng túng như vậy cũng năm năm rồi, có số việc nên quên liền quên , nhưng Hạ Tử Vi có thể quên sao? , Tô Tiểu Mễ liền đề cập tới.

      Chương 20: Làm sao phân biệt đàn ông 2

      "Tiểu Mễ, mình tìm được mùa xuân tối nay rồi, cậu cứ từ từ mà tìm nha!" Hạ Tử Vi đứng dậy.


      "Cậu bỏ mình? đâu?" Con người này, mê trai bỏ bạn!


      "Đừng sợ, mình mới có người dám đến gần cậu chứ, chơi lớn mật, chơi buông thả, nhớ kỹ điểm, tìm đàn ông có cơ bụng. Từ từ tìm kiếm, cao trào lại tới!" Vừa , hôn mặt Tô Tiểu Mễ, lắc lắc eo bỏ .


      mở to hai mắt, nhìn kẻ cơ bắp đó cũng về phía Hạ Tử Vi, hai người ăn ý nhìn nhau, chạm cốc, sau đó nhìn thấy Hạ Tử Vi kiều mỵ cười...


      Tô Tiểu Mễ nắm ly rượu, tự giác uống cạn, trừ uống rượu biết nên làm cái gì.


      Dõi mắt nhìn lại, bên trong quầy rượu lóe lên bổ nhào, những bộ quần áo thấp thoáng, gợn sóng di động, mùi mập mờ chỗ nào cũng có, chỗ như thế quá TMD! thích hợp mua say tìm vui.


      Bên trong quần bar, có vị ca sĩ trẻ tuổi nhàng hát, thanh khàn khàn có chút làm lòng người đau, phối hợp đàn hát, nội tâm Tô Tiểu Mễ dâng lên hồi chua xót và cảm động.


      "Vừa là người trôi giạt về bắc, vừa là người tìm mộng." có chút si mê nghe nhạc nhìn như hát cho mọi người nghe, thực chất hát cho mình nghe.


      "Giọng hát của ta rất có chất, đúng ?" Thanh của người khác phái vang lên ở bên cạnh .


      " ta là 1 người ca sĩ đơn." Tô Tiểu Mễ quay đầu lại, trong ánh mắt tựa hồ có chút ít xúc động, muốn xoay đầu, cứ như vậy si mê nhìn điểm.


      "Tên đó gọi Ngả Thuỵ, ở Bắc Kinh mười năm, lúc đầu vì nhạc mà ôm mộng làm ca sĩ, về sau, từ từ hiểu ra, nhạc nhất định phải trở thành ca sĩ, mình thích là tốt rồi, vì vậy, mỗi tuần ba buổi tối Ngả Thuỵ ở chỗ này ca hát, người nơi này cũng thích Ngả Thuỵ, cũng thích cả giọng hát của ." Người đàn ông ngồi vào vị trí bên cạnh , ánh mắt si mê ngắm nhìn.


      Lực chú ý của ở nơi khác, mà chú ý của đặt ở người .


      Tô Tiểu Mễ từ từ lấy lại tinh thần, quan sát người bên cạnh, áo sơ mi màu đen và cái quần tây đơn giản, tóc ngắn mà tinh thần, ôn nhu cười với , khóe mắt có nếp nhăn sâu, đó là người đàn ông thích cười. Y - www.


      Ngay cả, thời điểm cười, Tô Tiểu Mễ cảm thấy rất sạch sẻ, rất thoải mái, cười ấm áp.


      " giống như rất quen thuộc với ?" Tô Tiểu Mễ có chút kinh ngạc.


      "Tên đó là ông chủ của nơi này."


      xong, đôi môi Tô Tiểu Mễ lên hình O.


      "Tôi tên là Đỗ Tử Hào." giơ ly rượu tay lên, chạm cốc với trung, sau đó uống hớp rượu to.


      "Tôi tên là Tô Tiểu Mễ." lễ phép trả lời .


      "Hôm nay là sinh nhật Ngả Thuỵ, nơi này có rất nhiều bạn cũ, là lần đầu tiên tới đây?" Thanh của thấp mà êm ái.


      Tô Tiểu Mễ mỉm cười gật đầu.


      "Uống ly, vì tiếng hát của Ngả Thuỵ!" Đỗ Tử Hào rót rượu đầy cái ly trong tay, sau đó cụng ly với , lại uống hớp đầy.


      Tô Tiểu Mễ có chút khó xử, uống như vậy quá mạnh .


      Đỗ Tử Hào mỉm cười nhìn , cười có bất kỳ ác ý, ấm áp như gió xuân, ở trong khí táo bạo mà mập mờ này thêm phần lạnh nhạt.


      miễn cưỡng uống rượu, ngược lại ngượng ngùng, cũng chỉ có thể cùng uống, trong lòng lại tự với mình uống vừa phải thôi.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21: Bắt gặp người khác

      Bên trong quầy rượu, bởi vì Ngả Thuỵ chuyện, khí trở nên cực kỳ nhộn nhịp.


      "Năm nay, tôi ba mươi tuổi, tôi tới Bắc Kinh vừa đúng mười năm, cuộc sống này có thể có mấy cái mười năm? Tất cả các chị em, tối nay tất cả mọi người phải uống vui vẻ, say về. Tối nay, đêm náo nhiệt nhất của Mtime, chúng ta vứt bỏ tất cả an tĩnh, chúng ta phải điên cuồng, điên cuồng nhảy dựng lên, vui vẻ lên !"


      Người phía dưới cũng phụ họa theo, trong lúc nhất thời, huýt gió, tiếng vỗ tay ngừng vang lên.


      Ngả Thuỵ đột nhiên biến đổi phong cách, quầy rượu cũng thay đổi ồn ào lên, nhạc bên trong quầy rượu đột nhiên biến đổi sống động, có người can đảm lắc lư theo điệu nhạc.


      "Nơi này rất lâu đều là yên tĩnh, chơi trò tình cảm mập mờ, điên cuồng giống như vầy từ khi tôi biết Mtime tới nay là lần đầu tiên." Đỗ Tử Hào cũng vui vẻ.


      Tiếng nhạc từ từ trở nên to hơn, thanh chuyện của bọn họ cũng đề cao ít.


      Đầu Tô Tiểu Mễ có chút choáng, biết kế tiếp thể uống nữa. Nhìn lại Đỗ Tử Hào chút, sắc mặt của cũng chầm chậm đỏ ửng, cũng uống kha khá.


      "Tiểu Mễ, chúng ta cũng xuống nhảy !" Đỗ Tử Hào lớn tiếng hướng về phía la lên.


      "Nhảy? , ta biết nhảy!" Tô Tiểu Mễ bỏ tay, lớn tiếng cự tuyệt.


      Bình thường nhàm chán, nhiều nhất luyện yoga chút, loại Audition náo nhiệt này mấy thích ứng.


      " sao, ở chỗ này, cần biết nhảy, chỉ cần theo bước chân của tôi là được, tôi giúp !" Đỗ Tử Hào vừa đứng lên, có trải qua đồng ý của Tô Tiểu Mễ, tự nhiên, thậm chí là đương nhiên dắt tay về phía sàn nhảy.


      Tô Tiểu Mễ muốn tránh thoát rồi lại cảm thấy ngượng ngùng, tới cũng tới, Đỗ Tử Hào lại có động tay động chân với , nếu như phát giận ngược lại ra vẻ mình phóng khoáng.


      bị Đỗ Tử Hào kéo đến trung tâm, buông tay ra, cho biết chỉ cần lắc lư thân thể của mình là được, nghĩ uốn éo thế nào liền uốn éo thế nấy, theo tiết tấu là được rồi.


      Tô Tiểu Mễ nhìn lại bốn phía chút, con trai con đều điên cuồng nhảy nhót, có mấy người nhảy điệu nóng bỏng sát người, ánh sáng lóng lánh, khắp nơi đều là thân thể an phận, đột nhiên cảm thấy mình và chỗ này hợp nhau.


      Đỗ Tử Hào tựa hồ nhìn ra bất an của , đưa tay qua lôi kéo , đung đưa thân thể của , cười dạy .


      "Tiểu Mễ, ra ngoài chơi liền buông lỏng, công việc để bên, chúng ta to gan, vui vẻ chơi, muốn chơi thế nào chơi thế đó, tối hôm nay, chính là đêm phóng túng mình!" dán lỗ tai của , lớn mật . Nguồn truyện: Y


      Đầu Tô Tiểu Mễ bị nhạc ồn ào kích thích đến càng thêm choáng, Đỗ Tử Hào lắc thân thể của , càng thêm cảm thấy khó chịu, trong dạ dày đột nhiên cổn động hồi, cái tay của vội vàng che miệng lại, cái tay khác dùng sức đẩy Đỗ Tử Hào ra.


      nhanh chóng chạy về phía phòng rửa tay.


      Dưới ánh đèn lờ mờ, cẩn thận đụng phải nhiều người, chỉ đành phải khom người ra vẻ xin lỗi, muốn vào phòng rửa tay trong bụng lại lăn lộn gấp bội.


      Cả tay cũng bưng bít được: "Nôn..." Chỉ cảm thấy mọi thứ trong bao tử nháy mắt đổ trào ra.


      lúc Tô Tiểu Mễ cảm thấy hồi ngượng ngùng lại trận thoải mái, đột ngột truyền đến:"Nôn...". Vừa ói nên thế nào cũng nhịn được, Tô Tiểu Mễ chỉ có thể phó mặc cho trời, mạnh mẽ ói tiếp.


      Lông mày người kia cơ hồ vặn thành cổ dây thừng, hai tay nắm chặt, phát ra tiếng vang "ken két".

      Chương 22: Bắt gặp người khác

      Sau khi Tô Tiểu Mễ ói xong, ý thức dần dần lại thanh tĩnh.


      Đầu của mới vừa tỉnh chút, phát trước mắt là người đàn ông cao lớn, hơn nữa rất nhiều đồ bẩn của cũng ói đến người của ta.


      "Đáng chết!" mắng to mình ở trong lòng, sau đó dũng cảm ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười ngây ngốc. Truyện Sắc Hiệp -


      Vụng về biểu lộ vẻ say, " xin lỗi, tiên sinh, tôi... Tôi phải là... cố ý!"


      Tô Tiểu Mễ ngẩng đầu thấy gương mặt người đó lời của có chút run run hoàn toàn.


      " tiếp !" lạnh lùng nhìn , lại quét mắt nhìn từ đầu đến đuôi vòng, tóc dài cuốn lọn lớn, quần cụt màu tím, áo voan mỏng cùng màu, người phụ nữ này ra khỏi công ty ngược lại khá can đảm, lần sau lại hơn hẳn lần trước.


      " quen mặt nha, tiên sinh!" Tô Tiểu Mễ vẫn giả say, , quả cũng uống ít, ít nhất cũng uống cạn ba bình rượu đỏ, Đỗ Tử Hào đó nhìn như lịch kính rượu , lại làm cho càng uống càng nhiều.


      Bộ dáng vẫy tay chào hỏi, gương mặt trắng lộ ra vài điểm hồng hồng, cặp mắt say mê kia, đôi môi...Tất cả đều khiến cho nhịn được muốn phát điên lại thể kiềm chế cả người xao động.


      " nhìn ra, Tô chủ quản ngược lại rất say sao?" cười như cười khóe miệng lộ ra lạnh lùng.


      "Tô chủ quản? tôi sao?" Tô Tiểu Mễ đưa ra ngón trỏ, ngây ngốc chỉ hướng mình, đầu méo mó đung đưa.


      Nhìn hình dạng của , Lâm Khải chợt cởi áo, tiện tay ném xuống đất, chỉ thấy chiếc áo lót màu xám, đem vóc người bại lộ toàn bộ ở trước mắt Tô Tiểu Mễ.


      "Ừ, vóc người rất tốt, rất tuyệt, cám ơn , tiên sinh!" câu được câu mất, trong đầu lại thoáng qua hình ảnh đêm đó đè ở phía dưới.


      "Tô Tiểu Mễ, ngươi phát xuân sao? Muốn gì đây, mau trở lại, mau trở lại!" Tô Tiểu Mễ dùng sức nhắm mắt lại, nhìn tới Lâm Khải, sau đó thầm những lời mình cũng hiểu xoay người muốn rời .


      Lâm Khải lại tiến lên đem ngăn ở vách tường.


      Tô Tiểu Mễ chỉ đành phải giả vờ say tiếp tục, "Tiên sinh, kỳ quái!"


      "Vậy sao?" nhìn , xem ra lại uống quá nhiều, người phụ nữ này chẳng lẽ biết trạng huống tại rất nguy hiểm sao? Hay là chơi tình đêm bị nghiện, cho nên lại ra ngoài "Tìm thú vui"?


      Nghĩ tới đây, đột nhiên hận thể vung cho mấy quyền, đánh đến mức thanh tỉnh chạy trở về.


      "Tiên sinh, tôi phải , để cho tôi !" thích hợp ho khan mấy cái.


      "? đâu? ói khắp người tôi, liền muốn như vậy, giống như mọi chuyện đều liên quan?" chẳng những để , ngược lại đem dính vào vách tường chặt hơn, chỉ kém cả người có dán lên.


      "Tiên sinh đẹp trai như vậy, lại có hình thể như vậy, rất đại độ, đúng , so đo với tiểu nữ say rượu như tôi nha!" Ánh mắt say mê của nhìn về phía , như sao vụt bay lóe lên sáng sủa.


      Lâm Khải nhìn mị thái nho của , ánh mắt sáng sủa kia cơ hồ khiến thất thần, cúi đầu vừa nhìn, đập ngay vào mắt là xương quai xanh, da thịt trắng nõn, tất cả tốt đẹp đêm đó của trong nháy mắt tràn vào đầu óc của khiến cho thân thể tự chủ được căng thẳng theo.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 23: ra phải chỉ mình

      chăm chú nhìn gắt gao, mang theo tính khiêu khích.


      " say rượu?" Khóe miệng của đột nhiên buông lỏng, lộ ra ý cười nhàn nhạt.


      Ánh mắt của Tô Tiểu Mễ vừa mê hoặc vừa hiếu kì nhìn , cười , chỉ cảm thấy tim căng thẳng đập ngừng, thậm chí còn có chút run rẩy.


      "Đáng chết, ánh mắt như vậy!" thầm hầm hừ trong lòng.


      Thậm chí khiến quên mất lời cần tiếp theo, miệng chút do dự ấn xuống, dùng sức mút vào.


      Thân thể Tô Tiểu Mễ đột nhiên dán chặt vào vách tường lạnh, đôi mắt mở to nhìn người đàn ông trước mặt. Đây là tình huống thần kì gì? Tại sao hôn ? Tối nay có câu dẫn ta, cũng có ý định muốn thất thân nha?


      "Mau, mau... mau tỉnh lại, tỉnh lại ..." Tay của đặt ở hai bên bắp đùi mình, đại não ngừng gọi mình cách xa người đàn ông này chút, nhưng là cấp của , ngẩng đầu thấy cúi đầu liền thấy (có lẽ ý là "đằng nào cũng gặp"), lần đầu tiên phát sinh quan hệ là vì biết xảy ra tình huống như thế, nếu như có lần thứ hai, khỏi cũng quá khó xử , sau này làm sao gặp người? Truyện Sắc Hiệp -


      Đầu lưỡi của linh xảo tiến vào trong môi , nhiều lần hút lấy hương vị thơm ngọt bên trong. Tô Tiểu Mễ chỉ cảm thấy đầu óc nóng lên trận, sau đó trống rỗng.


      Làm sao bây giờ? có khả năng cự tuyệt, phải làm sao đây?


      Thân thể của theo nụ hôn trở nên càng ngày càng nóng, đôi chân thon dài mà có lực mạnh mẽ chống đỡ thân thể khiến muốn kháng cự cũng thể động đậy. dùng sức lôi kéo, eo của liền bị ôm chặt trong tay ai kia, hai người càng thêm khít khao.


      "!" kêu to, "Nhưng tại sao thanh?" Tô Tiểu Mễ kinh ngạc.


      Thân thể mảnh mai như vậy, bàn tay to của cách lớp y phục cũng có thể cảm nhận được toàn thân run rẩy, loại run rẩy nhè này, làm cho khỏi mất khống chế lần nữa. muốn ngay lập tức tại chỗ này gần gũi ! Mà khi loại ý niệm này nảy sinh khó để có thể dừng lại được.


      "Trời ạ, mình điên rồi sao? Sao mình có thể tự cho phép mình và cấp của mình phát sinh tình huống này lần thứ hai?" Tô Tiểu Mễ nhắm chặt mắt, vội vã thanh tỉnh lại.


      "… Hai… Ba... đẩy..." Tô Tiểu Mễ nhủ thầm.


      chưa kịp đẩy ra, bên cạnh có người gọi to: "Lâm Khải..."


      Thanh thẹn thùng nhưng yếu đuối, Lâm Khải nghe phía sau có người kêu lên, tay của từ từ buông lỏng, môi của dùng sức hôn cái môi của .


      "Phụ nữ ngoan, phải về sớm chút!" Thanh của trầm thấp đến mức tựa hồ chứa tia ra lệnh.


      "Khải, em tìm lâu nha!" Người phụ nữ kia cười quyến rũ nhìn , đối với tất cả những chuyện ta vừa thấy hình như cũng có tức giận, thân thể cứ lơ đãng dán tới.


      "Mẹ nó, giờ làm sao đây?... về chứ sao..." Trong lòng thầm .


      Khi Tô Tiểu Mễ thấy người kia cố ý kéo cánh tay Lâm Khải, đem thân thể hướng về phía mình ... ngoài kinh ngạc vẫn chỉ có thể là kinh ngạc: "TMD, vóc người phải tốt bình thường, phải tốt bình thường mà!" Tầm mắt hướng về bộ ngực đung đưa trước mặt, cẩn thận nhìn nhìn lại, phải là lộ ngực... là hung khí giết người a!


      "Khải, chúng ta thôi, bọn Henri vẫn còn chờ đó!" kia dán chặt vào , rúc vào bên cạnh như chim nép vào người, tóc thẳng dài, trang phục đơn thuần, khuôn mặt nhắn tròn trịa thoạt nhìn như mười tám tuổi.


      Lâm Khải liếc nhìn cái, định chuyện, Tô Tiểu Mễ liền cười mị hoặc, nhờ men rượu cướp lời.


      Tay bé choàng qua, thầm cất tiếng: " đẹp trai, em nhớ tới !" Vừa , môi tiến tới gương mặt dùng sức hôn cái chụt:"Tạm biệt!"


      Trong tích tắc xoay người, nhìn thấy tia sáng ngoan độc trong mắt kia.

      Chương 24: Bị thương

      Thân thể Tô Tiểu Mễ cử động, bước chân gần như tháo chạy rời khỏi.


      tình nguyện mình lại làm "người hào phóng", cũng nguyện ý bị người ta bỏ lại bộ dáng như oán phụ nên chủ động đẩy ra, sau đó "tiêu sái" rời .


      quay đầu lại, thậm chí dám quay đầu lại, cả người khí thế phóng tới bên trong quầy rượu.


      Dĩ nhiên, những chuyện xảy ra tiếp đó cũng giống trong tiểu thuyết ngôn tình, Lâm Khải buông người phụ nữ bên cạnh để đuổi theo, mà Tô Tiểu Mễ lại lẻ loi vào nơi huyên náo lần nữa. Bạn đọc truyện được copy tại Y


      " chói mắt, đầu choáng váng quá nha!" thấp giọng .


      "Tiểu Mễ... Tiểu Mễ..."


      Hình như có người gọi , ý thức Tô Tiểu Mễ từ từ trở về, ngẩng đầu nhìn lên, ra là Đỗ Tử Hào bên cạnh.


      miễn cưỡng nặn ra nụ cười đáp trả .


      "Em đâu vậy? Làm tìm em nãy giờ! Thấy em quay lại rất vui!" vẫn cười như cũ, thoạt nhìn vẫn ấm áp như vậy, mang đến cho tâm trạng có chút mất mát của tia an ủi thân thiết.


      "Cảm ơn , nhưng mà tôi muốn , chúc tối nay vui vẻ." Vừa , Tô Tiểu Mễ liền rời .


      "Tiểu Mễ, em say, để đưa em trở về!" Đỗ Tử Hào đứng dậy, ánh mắt chân thành trong suốt tia bỉ ổi.


      " cần phiền phức như vậy, tự tôi có thể thuê xe trở về, an ninh ở Bắc Kinh luôn luôn rất tốt!" lễ phép cự tuyệt , giờ phút này, chỉ muốn chui vào trong chăn của mình, hung hăng ngủ đến hai mươi tiếng, đem tất cả mọi chuyện xảy ra tối nay đều quên hết.


      "Tin tưởng , chỉ là quan tâm đơn thuần thôi mà!"


      Ngay thẳng như vậy, chân thành như vậy, Tô Tiểu Mễ cũng tìm được lý do cự tuyệt nữa, nhưng mà có thể lựa chọn tin tưởng người đàn ông này hay ?


      Lúc do dự, lôi kéo ra ngoài cửa.


      cảnh như vậy, rơi vào trong mắt người khác, thậm chí có chút đau nhói, nụ cười mặt ai kia dần dần biến mất, lấy điện thoại di động gọi qua.Rất nhanh liền có người nhận nghe, gì đối phương liền trả lời biết, biết...


      Lâm Khải nghĩ cho mình cái cớ rất tốt. chỉ là muốn "bảo vệ" thuộc hạ, để cho người của mình chịu "tổn thương" mà thôi, tuyệt đối có ý khác!


      *********


      Cuối hè ở Bắc Kinh, gió đêm thổi tới, hơi có chút rét run, áo quần Tô Tiểu Mễ mỏng mảnh làm nhịn được run lên mấy cái, cũng làm cho càng thêm tỉnh táo.


      Đỗ Tử Hào nhếch nhếch miệng cười: " ra phải là người có xe đắt tiền."


      , chiếc xe taxi ngừng lại trước mặt , mở cửa ra cho , thậm chí còn có chút sợ, nếu như hai người cùng ngồi ở phía sau, nếu như ôm , phải làm gì bây giờ?


      cười mời vào, phải là người thích cự tuyệt người khác, điểm này, vẫn là điểm yếu của Tô Tiểu Mễ.


      Ngồi vào sau xe taxi, mới phát giác được mình suy nghĩ nhiều quá, bởi vì sau khi Đỗ Tử Hào đóng cửa sau lại, ngồi ở chỗ bên cạnh tài xế, mà hành động rất đó, cũng làm thấy rất có cảm giác an toàn.


      nhà của mình ở cư xá, mỉm cười , chỗ ở cách nơi này xa, sau đó là trầm mặc.


      Sau khi tới cư xá, Đỗ Tử Hào xuống xe, mở cửa cho .


      "Nếu muốn đưa mình lên lầu, mình nhất định kiên quyết ." Tô Tiểu Mễ thầm nhủ, mặc dù người đàn ông này thoạt nhìn có vẻ đáng sợ, cũng làm cảm thấy chán ghét, nhưng người biết giới hạn.


      "Ngủ ngon!" Tay của nhàng đặt đầu , gương mặt say đắm xoa xoa đầu.


      Khi còn chưa lấy lại tinh thần, lên xe taxi, rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt của .


      Đây là đêm đặc biệt, gặp được "người đàn ông tốt", người có ý nghĩ xấu với !

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 25: Tôi muốn đương

      Cuối tuần này, Hạ Tử Vi cư nhiên có quấy rầy , Tô Tiểu Mễ có chút buồn bực.


      Thứ hai làm, mọi người đều bận việc của mình, Tô Tiểu Mễ loay hoay đến đầu óc có chút choáng váng, đống chuyện chờ xử lý, nhưng kỳ lạ, khi Lâm Khải qua cách bàn làm việc của xa, giống như là có cảm ứng ngẩng đầu lên nhìn về bên kia, thân ảnh cao ngạo của rất chói mắt.


      Buổi sáng thứ hai trong hội nghị thường kỳ, Lâm Khải ngồi ở đó chuyện, trong đầu lại lên đủ loại hình ảnh về trẻ tuổi tướng mạo đẹp tối nọ, còn có dáng người vượt chuẩn kia nữa...chậc...chậc...


      lúc mơ tưởng viễn vong, chân của bị người ta hung hăng đạp xuống, đau đến mức lông mày nhăn thành đoàn, rồi lại cái gì cũng dám lên tiếng.


      mắt lạnh nhìn lại, Lâm Khải giống nhìn thấu , quăng qua ánh mắt cảnh cáo: nghiêm túc chút!


      "Tên đáng chết, buổi tối phong lưu khoái hoạt, ban ngày còn tinh thần phấn chấn, hy vọng ngày nào đó liệt dương, mỗi ngày tinh thần phấn chấn, xem ngươi còn làm gì được ai!" hung hăng nguyền rủa Lâm Khải trong nội tâm, nghĩ tới những thứ này, trong lòng lập tức sung sướng, giống như nghe được câu an ủi, càng nghĩ sống thoải mái trong lòng lại rất thoải mái. Loại cảm xúc khó hiểu này, tự Tô Tiểu Mễ cũng buồn bực, có lẽ đây chính là đắc ý của phụ nữ.


      Trong suốt hội nghị, đều chủ động phối hợp với an bài của Lâm Khải, cười đến thoả đáng có lợi, khiến cho ngược lại cảm thấy khó hiểu.


      *********


      Hội nghị vừa kết thúc, Hạ Tử Vi liền ra hiệu kêu phòng giải khát uống cà phê, mặt thần thái sáng láng, tản ra ánh sáng, cả người hưng phấn tựa như bôi máu gà.


      "Mình cậu đó, xảy ra chuyện tốt gì? Miệng cười đến mức sắp lệch hàm rồi!" Tô Tiểu Mễ vừa khuấy cà phê vừa nháy mắt, "Thẳng thắn khoan dung, kháng cự nghiêm khắc."


      "Tiểu Mễ, mình muốn !" Hạ Tử Vi nhìn , ánh mắt lóe ánh sáng.


      "?" Tô Tiểu Mễ thể tin được nhìn .


      Hạ Tử Vi thề phải theo chủ nghĩa độc thân đến cùng, chơi hết người này lại đến người khác, cho đến khi mệt mỏi muốn chơi nữa hoặc là chơi đến khi những người kia bất động mới có thể ngừng nghỉ cư nhiên với , ! Tô Tiểu Mễ cảm giác mình nghe lầm.


      "Kỳ lạ lắm đúng ? Bất quá mình cảm thấy mình và ta thích hợp, nên quyết định cho người đàn ông này cơ hội." như thoáng suy tư gật đầu cái.


      "Người nào vậy?" đàn ông bên cạnh Hạ Tử Vi giờ quá nhiều, biết cụ thể đến người đàn ông nào.


      "Chính là người chúng ta gặp ở Mtime vào thứ sáu tuần trước đó, đơn giản là quá khốc." Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:


      "Cậu là cái kẻ cơ bắp đầy mình đó hả?" Tô Tiểu Mễ lại kinh ngạc lần, Hạ Tử Vi chung tình chính là cái loại "ưu nhã bại hoại", hình mẫu đàn ông ưu nhã thực chất là mặt ngoài ưu nhã tuấn lãng, vừa lên giường chính là "mãnh nam".


      "Chính là tên đó, ấy gọi Hà Kính Vũ, body vừa chuẩn lại điển trai, chủ yếu nhất là hai tụi mình đồng thời cảm thấy cái thế giới này là đôi hợp nhất, tư vị tuyệt vời đó cậu chưa thể hiểu được đâu, khi tìm được rất trí mạng nha." Trong mắt của lộ ra ánh sáng hạnh phúc, loại ánh sáng này khiến cho Tô Tiểu Mễ phải liếc nhìn.


      "Tư vị tuyệt vời? Chẳng lẽ hai người vừa thấy , nhịp tim cả hai đều tăng nhanh?"


      Nhưng rất nhanh, trong lòng Tô Tiểu Mễ liền hủy bỏ khả năng này, con người cũng sắp ba mươi, đối với người phân biệt đàn ông"Giống" Hạ Tử Vi mà , tiêu chuẩn phán đoán đối với người đàn ông tốt hay xấu căn bản đều là ở giường, có thể chỉ có loại, chính là người có thể chinh phục giường!


      Chương 26: ta là người hợp với mình nhất

      Hạ Tử Vi "Ngọt ngào" trừng mắt nhìn Tiểu Mễ cái.


      " ta khiến cho cậu sống mơ mơ màng màng hay khiến cho cậu cả đêm cao trào mười lần?" Tô Tiểu Mễ giọng đè ở bên tai của hỏi cái đề tài này, theo bên cạnh Hạ Tử Vi lâu, thỉnh thoảng cũng nhảy ra lời tương đối làm cho người ta "Ngoài ý muốn".


      "Ở chung chỗ với ấy, cao trào đều thể là bay bổng, hai tụi mình về phương diện kia... phải là cực kỳ hài hoà, mình lần đầu tiên đụng phải người biết làm tình, hơn nữa còn có thể làm tình đến như vậy!" (#Ami: ta xỉu =D)


      "Cậu có thể đáng tin chút ? Cậu hưng phấn cho mình biết cậu , ra là vì người ta biết làm hơn nữa có thể làm ở trình độ cao, vậy nếu có ngày, xuất người có thể làm ở trình độ cao hơn nữa cậu tính sao?" Tô Tiểu Mễ hung hăng liếc cái, đối với cái nhìn tình của Hạ Tử Vi, hoàn toàn thể chấp nhận. Nhưng muốn thay đổi Hạ Tử Vi, còn khó hơn cả việc chấp nhận.


      "Cậu hiểu đâu! trải qua nhiều như vậy, mình cảm thấy về phương diện ở giường, người đàn ông này chính là tiêu chuẩn của mình rồi, cậu biết tụi mình có bao nhiêu điên cuồng sao?" cười đến gương mặt rạng rỡ.


      Vừa xong liền ở bên tai Tô Tiểu Mễ thấp giọng : "Đêm hôm đó làm năm lần, buổi sáng tỉnh lại còn làm ba lượt. Cả thứ bảy, chủ nhật tụi mình cũng ở giường, mình rên đến cổ họng cũng sắp hỏng. Cuối cùng, cả hai quyết định giữ quan hệ, về hình thức chính là người ."


      " trách được hôm nay thanh chuyện của cậu cũng rất thấp, nguyên lai là rên đến đau họng, cẩn thận ở chung với ta, có ngày cũng viêm họng mãn tính." Tô Tiểu Mễ khách khí chút nào châm chọc qua.


      "Có người nguyền rủa chị em tốt như vậy sao?" Tay Hạ Tử Vi dùng sức lại gần hạ xuống, sau đó cả hai cùng bật cười lớn.


      "Vậy lúc nào cậu dẫn mình cùng hẹn ta ăn cơm? Cần hẹn trước nha, dạo này mình có thời gian!" Tô Tiểu Mễ vô tư xong, miệng to hớp cà phê.


      "Hừm, đừng có mà tự cao tự đại!" nhạo báng nhìn Tô Tiểu Mễ, "Đêm hôm đó như thế nào? Có tìm ra người khiến cho cậu toàn thân thư thản ?" Y - www.


      Tô Tiểu Mễ uống cà phê, quyết định im lặng.


      "Tiểu Mễ, mình cảm thấy cuộc sống là nên hưởng thụ, phụ nữ cũng cần buông thả. Chỉ có trải qua đàn ông khác nhau, cậu mới có thể biết người nào là thích hợp nhất, vô luận là cuộc sống hay là giường, cái này cũng rất quan trọng, tính hài hòa là trong những yếu tố quyết định xem cuộc sống vợ chồng có thể hạnh phúc hay . Cho nên ở trước hôn nhân, cậu nhất định phải thử, có như thế mới biết tuýp đàn ông như thế nào là người cậu cần." Thanh Hạ Tử Vi khàn khàn, lại hoàn toàn quên tiếp tục "dạy học" cho .


      "Biết, đại tiểu thư của tôi! Nhanh chóng làm , mình còn muốn tiếp tục làm phương án chưa làm xong, cậu cũng nhanh tìm chút tài liệu cho mình, để mình có thể tìm được cảm giác!" Tô Tiểu Mễ vừa ngừng, Hạ Tử Vi liền tiếp tục thuyết giáo.


      "Cứ công việc công việc, thanh xuân của cậu đều là bị công việc hao phí sạch . Dù có bận rộn cách mấy cũng phải buông lỏng, càng bận rộn càng phải buông lỏng, có hiểu hay ? Chớ đè nén đến nội tiết mất cân đối, ảnh hưởng thân thể."


      "Được rồi, được rồi, mình rất khỏe mạnh. Chỉ cần để mình ngủ ba ngày ba đêm, mình liền có thể trở về đến trạng thái tinh thần lúc hai mươi tuổi nha." Quăng cái "mắt sói", Tô Tiểu Mễ bưng cà phê nhanh chóng rời khỏi phòng giải khát, trong lòng lại tức giận mắng to Lâm Khải "Biến thái bóc lột", khiến cho công việc của vĩnh viễn làm mãi xong.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :