1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ - Sơn Thần (200C + 4PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8: Lầm đối tượng
      “Mình gửi cho cậu ba cái tin nhắn.” Tâm tình Hạ Tử Vi từ từ ổn định lại, nhìn .

      “Có thể là điện thoại di động bị tắt nguồn.” ngược lại Tô Tiểu Mễ rất bình tĩnh trả lời.

      “Nội dung tin nhắn đầu tiên là: đổi chỗ ngồi, người ngồi cách xa cửa sổ cuối cùng nhất, phải ngồi gần nhất.” Hạ Tử Vi mở to mắt nhìn .

      Đầu óc Tô Tiểu Mễ trống rỗng, bộ dạng như nhớ lại chuyện xưa.

      phải cậu lầm đối tượng chứ?” Hạ Tử Vi khẽ chạm thân thể của lần nữa, kinh hoảng chờ đáp án của . Bất quá vẻ mặt Tô Tiểu Mễ khiến khẳng định tối hôm qua quả lầm người!

      Tô Tiểu Mễ buông tách cà phê xuống, lao nhanh ra phòng giải khát, chạy đến chỗ ngồi của mình, tìm thấy điện thoại di động...quả nhiên tắt nguồn.

      Sạc pin rồi nhanh chóng mở máy, tìm được hộp thư gửi đến, tin đầu tiên quả nhiên là đổi chỗ ngồi.

      ngồi ghế làm việc, hai tay ôm đầu: “Trời ạ! Chuyện tối ngày hôm qua TMD! Hoang đường!”

      Thời gian sau đó, hoàn toàn biết mình vượt qua bằng cách nào.

      *********

      Trong biệt thư xa hoa, nét cổ kính kết hợp với công nghệ đại, làm cho biệt thự vừa thanh lịch lại mất phong cách mới mẻ, nhìn vào biết chủ nhân ngôi nhà chỉ có có tiền, mà còn biết thưởng thức.

      “Bà chủ, bữa ăn sáng chuẩn bị xong!”

      người phụ nữ cao quý đoan trang tới trước bàn ăn: “Ông chủ cùng cậu chủ đâu?”

      “Ông chủ chưa trở về, cậu chủ cũng trở lại.” Người giúp việc đứng trước mặt kinh sợ đáp trả.

      biết, lui ra !” Người phụ nữ lãnh đạm trả lời, trong mắt thoáng qua tia sắc bén.

      “Lâm Tuấn Thiên, tôi nhất định làm cho ông hồi tâm chuyển ý!” Bà từng ngụm từng ngụm uống sữa tươi, đây là ngày thứ ba mươi lăm, lại vì tiện nhân đáng chết đó mà ba mươi lăm ngày trở về nhà, nhẫn của bà đến cực hạn rồi, ở trước mặt Lâm Tuấn Thiên, An Ôn bà vĩnh viễn luôn là người có tri thức hiểu lễ nghĩa, người vợ khoan dung.

      Lâm Tuấn Thiên cùng An Ôn là đám cưới vụ lợi, Lâm Tuấn Thiên có oanh oanh liệt liệt An Ôn, An Ôn lại thương đến tận xương, mặc dù là đám cưới vụ lợi, nhưng công ty nhà họ An lớn hơn nhà họ Lâm rất nhiều, mà nhà họ An chỉ có thiên kim chính là An Ôn, sau khi Lâm Tuấn Thiên cưới bà, nghiệp nhanh chóng mở rộng, tài phú nâng cao gấp ngàn vạn lần.

      Hai người cũng coi như gia đình hạnh phúc, có con trai Lâm Khải, thoạt nhìn cuộc sống mỹ mãn như vậy, nhưng cùng với việc mở rộng quan hệ, Lâm Tuấn Thiên ở bên ngoài bắt đầu thỉnh thoảng tìm vui, nhưng chỉ cần nhớ về nhà, An Ôn mở con mắt nhắm con mắt, bà biết, đàn ông làm ăn thương trường, đặc biệt là đàn ông có tiền thỉnh thoảng tìm vui quả rất hiếm.

      Bà tha thứ, bà độ lượng, lại làm cho Lâm Tuấn Thiên ở bên ngoài càng lúc càng lớn mật rồi, những ảnh chụp riêng tư bị bại lộ, hoàn toàn đả thương An Ôn, người phụ nữ trong hình còn trẻ như vậy lại tràn đầy sức sống, Lâm Tuấn Thiên ở bên cạnh người đó cười vui vẻ như vậy, nhìn ra là đàn ông năm mươi tuổi, người đàn ông này vẫn có mị lực mạnh mẽ như trước.

      Người đàn ông ôm người phụ nữ trẻ tuổi tươi cười đó, là ông xã của bà, là người đàn ông bà vừa thấy khi vừa tròn 18 tuổi!

      Bà uống hết giọt sữa tươi cuối cùng, tao nhã đứng lên, hướng bên ngoài tới.


      Chương 9: cúi đầu với cấp

      “Oa...”

      “Rất có hình thể đó!”

      “Nếu có thể ôm người như vậy chút, biết có sảng khoái ?”

      “Ôm tính cái gì, nên trực tiếp nhào tới, đè lên, sau đó XXOO! XXOO ngất , tỉnh lại OOXX tiếp! Hừ!” Chỉ thấy phụ nữ tóc dài khác, lớn mật mà mị, tất cả ánh mắt của phụ nữ đồng loạt nhìn về , là Tạ Mạch Kỳ nổi danh là em cay độc ở quốc tế Dung Khoa, danh hiệu khác là em ngực to, đảm nhiệm trợ lí tổng giám thị trường, bởi vì tổng giám thị trường tiền nhiệm nghỉ việc, tạm thời bị điều tới làm thư kí, chờ đợi tổng giám thị trường tân nhiệm đến.

      “Mạch Kỳ, người đàn ông kia chẳng lẽ là tổng giám thị trường mới sao, nếu như đúng, vậy cậu có phúc.” phụ nữ khác trong đám mang theo vẻ mặt hâm mộ cùng tia đố kỵ nhìn .

      Ánh mắt Mạch Kỳ tỏa ra ánh sáng, nếu như cấp của biến thành soái ca đẹp trai như vậy, bắt làm mệt chết cũng là đáng giá, lòng của sắp phát ra trận khí thế mạnh mẽ.

      Ở nơi này, giới thiệu sơ lược, bên trong quốc tế Dung Khoa có mấy ngành căn bản và chủ yếu, mỗi công ty ngoài các phòng nhân cơ bản, hành chính, tài vụ cùng pháp vụ, còn có phòng thị trường, phòng tiếp thị, đến phòng kế hoạch, người đứng đầu các phòng gọi tổng giám, mỗi tổng giám cũng có thêm vị phụ tá, tổng giám là Phó tổng, rồi tới CEO.

      Hạ Tử Vi ở phòng tiếp thị, phòng tiếp thị chia thành bốn nhóm, mỗi nhóm khoảng mười người, thành tích Hạ Tử Vi vượt trội, trở thành chủ quản trong bốn nhóm, phòng tiếp thị của có cấp là tổng giám Hà Kình.

      Tô Tiểu Mễ ở phòng kế hoạch, phòng kế hoạch cũng phân bốn nhóm, mỗi nhóm có thêm bốn người chủ quản, Tô Tiểu Mễ đảm nhiệm chủ quản nhóm A phòng kế hoạch. Kế hoạch chủ yếu là sáng kiến, hơn nữa dựa sáng kiến của phòng tiếp thị, phòng tiếp thị cùng phòng kế hoạch kết hợp với nhau là đặc sắc của Dung Khoa quốc tế, Tô Tiểu Mễ cực kì hợp tác với Hạ Tử Vi, hai người liên thủ sáng lập rất nhiều dự án thành công, vì thành tích của tập thể cống hiến rất nhiều, cũng là đôi hợp tác ăn ý nhất ở quốc tế Dung Khoa.

      *********

      Hội nghị tầng cao ở quốc tế Dung Khoa.

      CEO là người đàn ông 50 tuổi, nhờ cơ thể được chăm sóc tốt khiến ngũ quan như điêu khắc, có thể thấy được lúc còn trẻ nhất định là đại gia siêu đẹp trai, cả người ông toát ra hơi thở của lão đại thương trường.

      Mở đầu hội nghị, chính là giới thiệu tổng giám kế hoạch tân nhiệm Lâm Khải, đồng thời kiêm chủ tịch bộ máy vận chuyển buôn bán, kiêm luôn cả quản lí phòng kế hoạch, phòng thị trường cùng với phòng tiếp thị. Tổng giám thị trường và tổng giám tiếp thị, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía , đối với người đột nhiên đến này, ngay cả tuổi cũng khoảng bằng bọn họ thậm chí còn hơn, lập tức trở thành cấp khiến bọn có chút phục.

      Vẻ mặt sắc bén, lạnh lùng làm cho người ta đoán ra suy nghĩ. Đối mặt với tất cả cấp , cổ đông cùng với CEO, thái độ của lại có chút xu nịnh, màn tự giới thiệu mình cũng đơn giản, thậm chí còn có chút lãnh đạm.

      “Tôi tên là Lâm Khải, luôn luôn công tác ở nước ngoài, sau khi về nước công việc đầu tiên là ở quốc tế Dung Khoa, hi vọng về sau cùng nhau tiến bộ với mọi người.”

      Nhiệm vụ báo cáo hiệu quả công việc tháng trước cùng với tháng sau của các ngành cũng hoàn thành, đơn giản mà nhanh chóng.

      30 phút trước, Tô Tiểu Mễ nhận được tin cấp tân nhiệm đến nhận chức, nhân viên các ngành tập trung tại phòng họp, bởi vì sau 30 phút đó cấp tân nhiệm muốn mở cuộc họp.

      Lúc ngồi xuống lâu, nhìn thấy tất cả chủ quản phòng thị trường, phòng tiếp thị, kế hoạch cũng vào, Tô Tiểu Mễ kinh ngạc, Hạ Tử Vi ném cho ánh mắt bình tĩnh chớ nóng rồi ngồi ở bên cạnh .

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10: cúi đầu với cấp 2
      Đối diện Tô Tiểu Mễ là Ngải Niệm Như chủ quản đội của bộ kế hoạch, người này vẫn coi Tô Tiểu Mễ là kình địch, bất cứ chuyện gì cũng muốn thắng , giành danh tiếng, thể bợ đỡ hết mức, chỗ nào dùng.

      giờ phút này, bên ngoài là áo khoác mỏng tay vừa (tay áo dài đến cùi trỏ), bên trong lại là chiếc áo bó sát thấp ngực, áo ngực màu lam ở "hốc núi" nương theo chuyển động của thân thể mà lúc lúc .

      "Xem , người phụ nữ lẳng lơ kia lại bắt đầu phát tình, nếu như Tổng giám tiến vào là người xấu xí, xem ta còn dám nhào tới !" Hạ Tử Vi giọng thầm ở bên cạnh Tô Tiểu Mễ.

      Ngải Niệm Như mỉm cười, ánh mắt lại rét lạnh liếc tới. Hạ Tử Vi trả lại ánh mắt đồng dạng, hai người ai nhường ai.

      Rất nhanh, cửa phòng họp bị mở ra, đầu tiên vào là Tổng giám thị trường cùng Tổng giám tiếp thị, hai người tìm được chỗ ngồi xuống, khí phòng họp đột nhiên trở nên quái dị.

      Bất quá là Tổng giám bộ kế hoạch nhậm chức mà thôi, theo lý mà Tổng giám thị trường và Tổng giám tiếp thị cần thiết tham dự vào thời khắc này.

      "Oa!" tiếng than rất , môi đỏ mọng của Ngải Niệm Như ở đối diện hé mở, trong ánh mắt trừ điện còn là si, Tô Tiểu Mễ theo ánh mắt của nhìn lại, đại não trống , nhưng tiểu não lập tức vòng vo trở lại.

      " phải đầu ta vẫn còn sốt chứ, chuyện này cũng qua hai ngày rồi, sao ta còn chưa có lấy lại tinh thần? Nhất định là ánh mắt mình sai lầm, đáng chết, Tô Tiểu Mễ, lại tập trung rồi!!!" Tô Tiểu Mễ chăm chú nhìn đồ án trong máy vi tính xách tay ( họp mang máy vi tính xách tay là thói quen của các quản lý trong công ty), giọng nỉ non trong nội tâm.

      Hạ Tử Vi dùng sức nhéo cánh tay Tô Tiểu Mễ cái, ý bảo mau nhìn trai đẹp.Tô Tiểu Mễ cúi đầu, tim lại hốt hoảng nhảy dồn dập.

      "Nhất định là ảo giác, nhất định là ảo giác..." ngừng tự với mình ở trong lòng, sau đó lấy dũng khí nhìn lại vị trí Tổng giám, phải biết chính là ngồi sát vị trí Tổng giám.



      giây, hai giây, ba giây...

      "Trời ạ! ... Thế nào lại là ? Về sau phải làm sao? Mất mặt quá ... vất vả tìm người xa lạ lớn mật lần, kết quả người xa lạ này cũng thành cấp của mình? Hai người xa lạ cho là bao giờ gặp lại nhau lại gặp trong tình huống thế này? Tại sao có thể có người xui xẻo như mình cơ chứ!!!" Tay Tô Tiểu Mễ tự giác gõ bàn phím, còn phát ra thanh cạch cạch.

      Phòng họp an tĩnh bởi vì cử động của Tô Tiểu Mễ mà trở nên càng thêm an tĩnh.

      Hạ Tử Vi cảm giác Tô Tiểu Mễ bất thường, hung hăng dùng sức nhéo lần nữa, Tô Tiểu Mễ đau đến thiếu chút nữa thất thanh kêu to.

      Gương mặt Lâm Khải bình tĩnh đứng ở vị trí Tổng giám, ngay cả ánh mắt chống lại Tô Tiểu Mễ cũng có bất kỳ kinh ngạc, tỉnh táo đối diện nhóm người bọn họ đơn giản giới thiệu mình.

      "Hôm nay chẳng qua là để cho mọi người biết qua về tôi, về sau còn hi vọng mọi người có thể phối hợp công việc, mặt khác, tôi tạm thời cần trợ lý hiểu công việc liên quan."

      Lời của Lâm Khải vừa rơi xuống, Ngải Niệm Như lập tức tinh thần phấn chấn, còn chưa có mở miệng, lại bị lời của Lâm Khải kích thích sâu.

      "Liền !" Lâm Khải nhìn cũng nhìn Ngải Niệm Như cái, mà là chỉ vào Tô Tiểu Mễ, người mà hai mắt vẫn dán chặt vào màn ảnh máy vi tính.

      Tô Tiểu Mễ bị điểm đến tên đột nhiên thức tỉnh, còn chưa kịp tới chuyện, Lâm Khải ra câu: "Tan họp!"

      tựa như mây trôi vội vã, tới nhanh cũng nhanh, người người trong phòng họp tản , chỉ còn lại có Tô Tiểu Mễ, Ngải Niệm Như và Hạ Tử Vi.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 11: Chờ xem kịch vui
      Hạ Tử Vi đắc ý nhìn về phía Ngải Niệm Như, lại hướng về phía Tô Tiểu Mễ : "Tiểu Mễ, việc này là tốt, chừng Tổng giám này còn là người độc thân, lâu ngày sinh tình, cậu có thể được lời nha."

      "Hừ, được lời? Bằng , có thể kiếm được tiền thưởng vượt mức hiệu quả cũng rất tệ?" khinh thường quan sát từ đầu tới chân Tô Tiểu Mễ phen, người phụ nữ này sao bằng , Ngải Niệm Như muốn thân hình có thân hình, muốn xinh đẹp có xinh đẹp.

      "Ăn được nho liền nho chua! nay, kiếm được tiền thưởng vượt mức hiệu quả là của người "Thương nổi", những người tự cho là đẹp đến khiến người chết càng thêm "Thương nổi", bộ dạng tất cả đàn ông hành tinh này chỉ thích , chậc... chậc... tiếc rằng có người thèm nhìn!" Hạ Tử Vi thầm trào phúng.

      "Hạ Tử Vi, đừng có mà đắc ý, đừng cho là tôi biết trong lòng nghĩ như thế nào." Ngải Niệm Như vừa thu dọn đồ đạc vừa đứng lên.

      "Tôi đương nhiên đắc ý, bởi vì bạn tốt của tôi có được cơ hội tốt."

      "Hừ! Cơ hội tốt cái gì? Chẳng qua là người đàn ông kết hôn, chẳng lẽ Tô Tiểu Mễ muốn làm người thứ ba? Cẩn thận ngày nào đó bị bà xã Tổng giám đánh chết." cắn răng trả lời lại.

      "Ngải Niệm Như, người này sao ác độc như vậy." Hạ Tử Vi giận đến mặt tái mét.

      "Tôi ác độc chỗ nào? Tôi lại nguyền rủa người nào, có bản lãnh chớ làm bé, an phận làm bổn phận, chim sẻ chính là chim sẻ, đừng nghĩ đến Phượng Hoàng." vừa xong, uốn éo cái mông ra phòng họp.

      " ta...

      nếu như phải là ở công ty, mình muốn xông lên cho ả vài bạt tai!" Hạ Tử Vi bị Ngải Niệm Như làm giận đến trong lòng cực kỳ khó chịu.


      "Chú ý, ưu nhã, ưu nhã..." Tô Tiểu Mễ bình tĩnh .

      "Hơizz, ta Tiểu Mễ, mình đây là hả giận giùm cậu, sao cậu liền buồn bực lên tiếng?" Hạ Tử Vi đem mũi nhọn chỉ hướng Tô Tiểu Mễ.

      "Tức cái gì, Ngải Niệm Như có được đồ luôn luôn như chó tiểu bằng, cái gì làm bé, làm lớn!!! TMD mấy thứ kia kia, có kết hôn hay liên quan gì tới mình. có kết hôn hay cũng phải là Ngải Niệm Như định đoạt."

      "Có cốt khí, ta thích.Tiểu Mễ, mình ủng hộ cậu!"

      "Ủng hộ mình cái gì?"

      "Hai chúng ta đánh cuộc , nếu như Lâm Khải có kết hôn, cậu theo đuổi , nếu như cậu giải quyết được, mình mời cậu đến đảo Maldives chơi, bao hết bảy ngày, an ủi lòng bị thương của cậu, còn nếu như cậu thành công, ngược lại cậu mời mình, như thế nào? Mình rất mong đợi chờ xem kịch vui nha!"

      Hạ Tử Vi ở bên khích , đối mặt siêu đẹp trai như Lâm Khải, mặc dù cũng có tâm bắt lại, có tình đêm cũng tốt, nhưng Hạ Tử Vi tuyệt đối là phụ nữ tốt, đàn ông của chị em tuyệt đối đụng, ưu tú có "Năng lực" hơn cũng đụng.

      " đánh cuộc!" Tô Tiểu Mễ ném xuống ba chữ liền ôm đồ rời khỏi phòng, để lại Hạ Tử Vi trợn mắt há mồm đứng tại chỗ.

      *********

      Tô Tiểu Mễ trở lại vị trí của mình, cũng do dự biết nên từ chức hay ?

      Tiếp tục ở chung, mỗi ngày đối mặt với người từng có quan hệ với mình thế này, hơn nữa còn là người đàn ông đầu tiên của mình, ông trời an bài ứng phó kịp như vậy, khiến cho hoàn toàn có chuẩn bị sẵn sàng.

      còn chưa kịp hướng Lâm Khải từ chức, Lâm Khải lại kêu đến phòng làm việc của chuyến.

      Chương 12: Tôi muốn từ chức
      Tô Tiểu Mễ đứng trước cửa phòng làm việc của Lâm Khải, thở sâu hai cái, mới giơ tay lên gõ cửa.

      "Mời vào!"

      Thanh rất trầm, rất thấp, Tô Tiểu Mễ đẩy cửa ra chuẩn bị tới.

      "Đóng cửa!" Lúc Lâm Khải lời này, ngay cả đầu cũng nâng lên.

      đóng cửa lại tới trước bàn làm việc của , cố gắng để cho thanh của mình nghe bình tĩnh hơn chút: "Lâm tổng, tìm tôi có chuyện sao?"

      Đầu Lâm Khải nhìn đến chân của , đôi giày màu đen đơn giản, lộ ra lưng bàn chân trắng nõn, theo tầm mắt dời lên chút, quần đen cùng áo màu cà ri, gọng kính cũng là màu đen, còn kiểu tóc phía sau chút gì có thể gọi là theo xu hướng tại. Phối hợp màu sắc dù đến nổi quê mùa, nhưng là có chút bảo thủ khiến người khác bài xích.

      Nhìn kỹ mặt của lần nữa, gọng kính vuông che khuất con ngươi trong suốt, qua tròng kính giảm chút linh khí, làn da vô cùng tái nhợt bên dưới lớp trang điểm của hoàn toàn nhìn ra tức giận, so vớ kiều diễm và kiều mị đêm hôm đó quả là khác nhau trời vực.

      Tô Tiểu Mễ bị ánh mắt công kích làm cả người được tự nhiên, tay vô thức đẩy đẩy mắt kiếng.

      "Lâm tổng, ngài có chuyện gì cần dặn dò thêm sao? Nếu như có, vậy tôi làm việc!" Tô Tiểu Mễ mang theo chút cảm xúc bài xích nhớ lại trước đây, ghét loại ánh mắt kia, ghét giống như chủ nhân cao ngạo quan sát .

      "Tôi là cấp của , bình thường đều dùng giọng điệu phải làm việc cho kịp thời gian của công ty để chuyện sao?" nghe được vui.

      "Hừ, ra oai cái gì chứ, là cấp của tôi rất giỏi sao? Đáng ghét!" Tô Tiểu Mễ cắn môi cái, lời như vậy, chỉ dám phát tiết ở trong lòng, mặt vẫn miễn cưỡng nặn ra nụ cười xin lỗi : "Đương nhiên phải vậy!"

      " đối với tôi rất bất mãn?" nhíu mày, vẻ mặt lãnh đạm, giống như giữa bọn họ chưa từng xảy ra chuyện gì.

      "Lâm tổng, tôi là thủ hạ của ngài, trước khi ngài triển khai công việc, hai từ bất mãn này thể xuất trong từ điển của Tô Tiểu Mễ tôi, còn sau này nếu như trong công việc ngài cách nào làm cho tôi tâm phục, bất mãn mới có thể xuất ." Thái độ Tô Tiểu Mễ nghiêm túc, bộ dạng như làm việc, mà dáng vẻ này cũng càng tăng lên phòng bị trong tiềm thức của đối với .


      Lời của vừa dứt, Lâm Khải từ ghế làm việc liền đứng lên, từng bước từng bước tới trước mặt , theo bản năng Tô Tiểu Mễ cũng lui về sau hai bước.

      Nhích người tới gần, kề sát tai của trầm giọng : " sợ tôi?"

      " có, làm sao có thể!" Chột dạ ra những lời này, chân lại theo bản năng lui về sau hai bước nữa.

      "Nếu như phải, tại sao lại lui?" thích xem bộ dạng bối rối của , thích nhìn trở tay kịp, tựa như đêm đó, vốn là ngây ngô lại muốn giả bộ thành thục; tựa như tại, trong lòng ràng sợ lại làm ra vẻ trấn định.

      "Lâm tổng, xin tự trọng, đây là công ty." ho khan hai tiếng, lớn mật cảnh cáo. Nếu tiến thêm bước, nhất định điên mất, người đàn ông này đáng giận.

      "Xin hỏi, Tô tiểu thư, tôi có làm chuyện gì thất lễ với sao? Tôi cần tự trọng chỗ nào vậy?" gợi tình nhìn , nở nụ cười kín đáo đó lại có chút lãnh đạm.

      Tô Tiểu Mễ hơi nhíu mày, ánh mắt lập tức trợn to, đối diện mắt của rồi lại hoảng hốt tránh , cảm giác được tim mình thình thịch đập loạn.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 13: TÔI MUỐN TỪ CHỨC 2
      "Toát mồ hôi, mình làm sao vậy? Vì sao tim đập nhanh như vậy, bình tĩnh... bình tĩnh... hít sâu... hít sâu nha..." Tô Tiểu Mễ tự động viên trong lòng.

      Lúc tự động viên cũng là lúc, mắt kính Tô Tiểu Mễ đột nhiên bị Lâm Khải lấy xuống. Bạn đọc truyện được copy tại

      "A..." giọng vừa kêu, tức giận : "Ngài muốn làm gì?"

      "Tôi cảm thấy người phụ nữ tôi biết giống nhau, lòng hiếu kỳ nhất thời nổi lên liền lấy mắt kính của xuống nhìn chút mà thôi."

      Vẻ mặt kiêu ngạo bất tuân, bất cần đời, làm cho Tô Tiểu Mễ giận dữ.

      "Tôi muốn từ chức! Xin lập tức thả tôi ra!" Vốn là Tô Tiểu Mễ vẫn do dự có nên từ chức hay , lại bị thái độ của Lâm Khải hoàn toàn chọc giận, quá xúc động, lập tức đem những lời từ chức ra.

      " biết ?" Trong mắt của toát ra cổ hàn, lạnh đến mức khiến người khác phải run lẩy bẩy.

      "Tôi muốn từ chức!" Lời cũng ra, thể nào thu hồi trở về, huống chi, nghỉ việc đối với tốt hơn, tránh cho hợp tác với cấp như vậy càng lúc càng tệ hại.

      " uy hiếp!" nhìn chằm chằm vào mắt , khắc cũng rời .

      "Lâm tổng, ngài nghĩ quá nhiều rồi, xin hãy phê chuẩn, tôi lập tức trở về viết đơn từ chức, công việc sau này tôi thu xếp tốt!" Tô Tiểu Mễ có đường lui, nếu sau đó mình , có vẻ có chút khí phách nào.

      "Tôi có thể đáp ứng nguyện vọng thôi việc của !" Đột nhiên, Lâm Khải rất sảng khoái đáp ứng.

      sảng khoái nhận lời, ngược lại làm Tô Tiểu Mễ cảm thấy có chút bất an, vâng dạ :"Cảm ơn Lâm tổng, vậy tôi xin ra ngoài trước."

      xong, hướng cửa tới, Lâm Khải lại chút do dự dùng thân thể ngăn chặn trước mặt ,thấp giọng : "Lời của tôi vẫn chưa hết."

      "Ngài có ý gì?"

      có thể nghỉ việc, nhưng mà tôi nguyên nhân thực khiến nghỉ việc cho tất cả nhân viên biết." phúc hắc nhìn .

      "Nguyên nhân thực ? Ngài muốn gì?" Tô Tiểu Mễ có ngốc hơn cũng hiểu lời của còn có ý khác, huống chi phụ nữ chỉ số thông minh thấp, mặc dù ngẫu nhiên cũng mơ mơ màng màng.

      "Bởi vì có tình đêm với cấp , hơn nữa còn đem lần đầu tiên của cho !" chút ngượng ngùng đem những lời này lộ liễu ra ngoài.

      "Ngài..." Tô Tiểu Mễ tuyệt ngờ tới Lâm Khải có thể như vậy, liếc cái, tức giận hung ác nhìn về phía : " thấy người vô sỉ, nhưng vô sỉ như ngài chưa từng thấy, được lợi còn lên mặt!"

      "Có phải là lợi hay tôi biết, nhưng tôi biết rất là ai chủ động nhiệt tình như vậy, hơn nữa còn cởi mở mà muốn tìm người đàn ông." Khóe miệng lộ ra nét cười yếu ớt có chút vết tích, tà ý trong mắt lại bởi vì vẻ mặt phẫn nộ của mà càng thêm thâm thúy.

      "Ngài... ngài đừng có ngậm máu phun người, tôi biết là ngài!" Tô Tiểu Mễ siết tay chặt, lại vô tình mắc bẫy của .

      "Tô tiểu thư, đúng là đa tình, tôi cũng người đó là , nhưng nếu nóng lòng thừa nhận như vậy tôi cũng miễn cưỡng."

      Tô Tiểu Mễ hoàn toàn im lặng.

      "Rốt cuộc ngài muốn thế nào? Ngài cảm thấy thân là đàn ông, dùng thủ đoạn như vậy quá mức hèn hạ sao?"

      "Cảm ơn nhận xét của , cho tới bây giờ tôi cũng cảm thấy mình là chính nhân quân tử, nếu tôi là quân tử, tôi chạm vào !" Ánh mắt của đột nhiên lạnh lẽo: "Cho nên, Tô tiểu thư, tôi hi vọng lấy công việc làm chủ, nên đem tình cảm riêng tư mang tới nơi làm việc, tôi mới vừa lên nhậm chức, hy vọng nhân viên khác thấy có người dẫn đầu tới chống lại tôi, nếu , chớ có trách tôi hèn hạ!"

      Lời của vừa xong, phía ngoài vang lên tiếng gõ cửa. đột nhiên tiến tới bên tai của : " tối hôm đó, rất khác biệt."

      Ngay sau đó, xoay người tao nhã cái, thần thái tự nhiên ngồi ghế, thấp giọng : "Mời vào!"

      Tô Tiểu Mễ đứng đối diện với , tinh thần còn chưa hết hoảng loạn.



      CHƯƠNG 14: KÍCH THÍCH

      "Lâm tổng..."

      Tô Tiểu Mễ vừa nghe đến thanh , câu "Lâm tổng" mềm nhũn nũng nịu mà kéo dài, khiến cho da gà toàn thân trong nháy mắt đứng thẳng, cần quay đầu lại cũng biết người tiến vào là Ngải Niệm Như.

      Vẻ mặt Lâm Khải ngược lại rất lạnh nhạt, bình tĩnh hỏi: "Có chuyện gì ?"

      Ngải Niệm Như uốn éo tới trước bàn làm việc của Lâm tổng, khi ngang qua Tô Tiểu Mễ, cánh tay của chút lưu tình đụng chạm, tiếp theo dùng bóng lưng cản trở tầm mắt Tô Tiểu Mễ.

      Mặc dù chẳng qua là loáng thoáng nhìn qua, Tô Tiểu Mễ vẫn có thể nhìn thấy trước ngực Ngải Niệm Như bại lộ mảng lớn tuyết trắng da thịt, rất ràng là cố ý kéo thấp áo ngực bên trong, người này nhất định là điên rồi, dùng lời của Hạ Tử Vi , Ngải Niệm Như chính là con chó mẹ động dục, thấy chó ba liền muốn leo lên. Giờ phút này, bội phục thấu hiểu lòng người, giải thích độc đáo của Hạ Tử Vi.

      "Là thế này, tôi vừa làm xong hai kế hoạch cho phương án mùa tới của chúng ta, biết cái nào tốt hơn, nên muốn nhờ Lâm tổng xem giúp tôi chút." Vừa , đưa văn kiện qua, hơn nữa là khom lưng đưa qua, cảnh tượng trong lồng ngực chỉ hận thể lộ hết toàn bộ trước mắt .

      Tô Tiểu Mễ nhàng dời bước chân ra ngoài hai bước, mặc dù cực kỳ chán ghét Ngải Niệm Như, nhưng đối với vóc người hình chữ S của cũng khỏi cảm thán chút, cảnh tượng trước ngực đẹp, cái mông của khẽ vểnh tôn lên đường cong, nếu Tô Tiểu Mễ là đàn ông khó tránh khỏi có ý nghĩ xấu.

      phá hư kế hoạch "câu dẫn" của Ngải Niệm Như, quyết định tự biết mà thối lui: "Lâm tổng, nếu như có chuyện gì tôi trước."

      Lần này, Lâm Khải chút do dự : "Ừ, ra ngoài trước !"

      "Đáp sảng khoái như vậy? TMĐ... sướng chết , nhìn thấy vóc người bốc lửa của phụ nữ liền khởi sắc tâm, đàn ông chính là động vật dễ dàng cương nửa người dưới, màn mới vừa rồi kia chính là bằng chứng tốt nhất." Tiểu Mễ tức giận bất bình mà nghĩ trong lòng.

      Tô Tiểu Mễ mới vừa vặn tránh ra, Ngải Niệm Như liền lấy tay xoắn tóc của , vội vàng tới bên cạnh .

      "Lâm tổng, tôi nắm , ngài có thể giải thích cho tôi chút được ?" Thanh mềm nhũn của vang lên, kiều mỵ khiến người khác sinh lòng mê loạn.

      "Ngải chủ quản! Tôi hi vọng hiểu, sáng ý cũng chẳng qua là đổi mới cơ sở vốn có, tôi hi vọng có thể có thêm vào vài điều đổi mới thông minh, hai phương án này tôi đều vừa ý, lấy về sửa đổi chút !" Thanh của lạnh đến tia nhân tính, đối với tất cả "khoe khoang" của , rất lý trí có thể làm như thấy.

      "Lâm tổng..." chu cái miệng nhắn, ủy khuất nhìn .

      "Ngải chủ quản, hi vọng có thể hiểu phong cách của tôi, lời ra tôi muốn nhắc lại lần thứ hai. Lấy về sửa đổi rồi giao tới đây!" Lời của rất ràng ý bảo rời .

      Ngải Niệm Như luôn luôn có mười phần nắm chắc đối với mị lực của mình, nghĩ tới mới bắt đầu liền bị cự tuyệt tiến tới, tức giận trong lòng chỉ có thể đè nén.

      "Dạ, Lâm tổng, tôi nhất định sửa đổi tốt, hi vọng lần sau đề giao phương án có thể khiến cho Lâm tổng vừa nhìn liền thông qua, tôi nhất định cố gắng." Nụ cười của vẫn giắt mặt, thanh vẫn õn ẽn, "Lâm tổng, ngài bận rộn, tôi trước, nếu như có bất cứ chuyện gì có thể gọi, tôi rất vui lòng phục vụ cho ngài".

      xong, ưu nhã xoay người.

      "Ngải chủ quản, xin dừng bước!"

      Sắp tới cửa, Ngải Niệm Như nghe đến thanh Lâm Khải, cảm giác đắc ý thắng lợi trong lòng lập tức truyền trong từng cái lỗ chân lông của , quay đầu lại cho nụ cười tự nhận là mất hồn nhất.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 15: Kích thích 2

      "Lâm tổng, còn có chuyện gì sao?" Điện quang trong mắt bắn ra bốn phía, thanh õn ẽn lại vang lên lần nữa.


      "Ngải chủ quản, tôi hi vọng làm gương tốt, mặc dù Dung Khoa là công ty cởi mở, nhưng ở phương diện ăn mặc, trong phòng làm việc, tôi hi vọng thấy mọi người ăn mặc tuân theo quy củ, mặc dù bài xích nhưng nhất định phải nắm chắc độ vừa phải, giống như Tô Tiểu Mễ trung tính bảo thủ ở công ty chúng ta tệ, Hạ Tử Vi lộ ít cũng có thể."


      Lời của xong liền ngừng.


      "Cám ơn Lâm tổng nhắc nhở." Nụ cười của Ngải Niệm Như trở nên cứng ngắc.


      Vừa đóng cửa, mặt của lập tức xụ xuống, hung hăng kéo áo sát người về phía sau, hai phần ba ngực lộ bên ngoài nháy mắt biến mất phần ba.


      Cầm phương án nổi giận đùng đùng tới vị trí của mình, "Tiểu Mạch, phương án phải làm lại lần nữa, tôi muốn chính là đổi mới, phải là những thứ quy củ bảo thủ này, hiểu chưa?"


      Vừa , hung hăng ném đống phương án vàovị trí bên cạnh tiểu Mạch.


      "Vâng" Đồng nghiệp tên là Tiểu Mạch bị gọi trả lời tiếng , vừa tới công ty nửa năm, mực bị Ngải Niệm Như khinh bỉ.


      ..................


      Bên trong công ty, phòng giải khát.


      Tô Tiểu Mễ pha ly cà phê, sâu ngửi lấy mùi vị, tệ, buổi chiều phải dựa vào nó để tỉnh táo nha.


      Bưng cà phê định rời , đầu còn chưa nâng lên, liền có cảm giác thân thể bị xoay chuyển, bị người chạm mặt tới hung hăng đụng vào, Tô Tiểu Mễ theo bản năng quát to tiếng: "A!"


      " có mắt nhìn đường à!"


      Cà phê tay tung tóe thân Tô Tiểu Mễ, còn chưa có nổi giận, người đụng lại lên tiếng mắng trước.


      ngẩng đầu lên, nhìn người nọ, khỏi tức, "Tôi tưởng là ai thô lỗ lớn tiếng như vậy, nguyên lai là Ngải chủ quản ôn nhu õn ẽn của chúng ta a." Y - www.


      " ai thô lỗ? Đồ xử nữ già!" Mặt Ngải Niệm Như giận dữ, có sắc mặt tốt trả lời.


      " đụng tôi, xin lỗi ngược lại còn chất vấn, phải thô lỗ là cái gì?" Tô Tiểu Mễ cũng khách khí chút nào trả lại.


      "Con mắt nào của thấy tôi đụng ? Con mắt trái hay là mắt phải, hai mắt của tôi đều thấy ngẩng đầu đụng tôi, sao xin lỗi tôi?" Thanh của như người gây , hận thể hớp nuốt Tô Tiểu Mễ xuống.


      "Ngải Niệm Như, đừng trợn mắt láo, là cái gì tự trong lòng rất ràng!" Tô Tiểu Mễ tự với mình ở chung hài hòa quan trọng nhất, hung hăng đè oán khí trong lòng xuống.


      "Ai láo? đừng khi dễ người a, đừng tưởng rằng được Lâm tổng thích, liền có thể khi dễ đầu tôi. cho biết, có cửa đâu!"


      Người khi dễ ngược lại biến thành người bị khi dễ, chuyện như vậy toàn bộ công ty đoán chừng chỉ có loại phụ nữ như Ngải Niệm Như diễn ra, nhìn khuôn mặt ủy khuất và oán khí của , Tô Tiểu Mễ thể kiềm lòng biến thành mụ la sát.


      "Ngải Niệm Như, đừng tâng bốc tôi, Lâm tổng thích hay , cũng quan hệ với tôi. muốn được thích? Cứ tiếp tục cố gắng. Tôi đây chỉ là chim sẻ, chim sẻ với tới phượng hoàng." Tô Tiểu Mễ đè ép cỗ tức giận, tự với mình nhanh chóng cách xa người phụ nữ này.


      "Xem như còn có chút tự biết !"


      Tô Tiểu Mễ bưng cái ly rời phòng giải khát, giây đồng hồ đều muốn lãng phí ở người .


      "Lâm Khải là của tôi, ai cũng đừng nghĩ giành, trừ phi tôi ăn thừa cần!" Ngải Niệm Như nhìn bóng lưng Tô Tiểu Mễ hung hăng lên tiếng ở trong lòng.

      Chương 16: Buổi tối vui vẻ

      Tại hội nghị chiều thứ sáu, Tô Tiểu Mễ chỉ cảm thấy mí mắt nhắm lại liên tục, muốn lập tức gục đầu ngủ mất. Nhìn thấy bộ dạng tinh thần phấn chấn của Lâm Khải, muốn cầm đao chém chết ! Tối hôm qua lại buộc làm thêm đến mười hai giờ, đến mức giấc ngủ của thiếu hụt trầm trọng.


      Hội nghị vừa kết thúc, dùng tốc độ nhanh nhất phóng tới phòng giải khát mua cà phê, công việc kế tiếp mà có cà phê, nhất định nằm bàn làm việc ngáy to ngủ.


      "E hèm...!"


      Sau lưng Tô Tiểu Mễ truyền tới trận đằng hắng giọng.


      "E hèm cái gì mà e hèm, thấy người khác mệt mỏi lắm sao!" Cơn tức của Tô Tiểu Mễ vì mệt mỏi mà tăng cao, ngay cả đầu cũng muốn quay lại.


      " nóng tính, tôi hi vọng lần sau lúc họp phải là bộ dạng thiếu ngủ này, như vậy là phối hợp công việc với tôi." Thanh Lâm Khải lạnh như băng vang lên phía sau , lúc thấy vẻ mặt thiếu ngủ của khiến đành lòng biết bao nhiêu, làm thêm đến mười hai giờ phải là loại chuyện dễ dàng với phụ nữ nên cố ý chạy tới muốn ngỏ lời an ủi, nhưng thái độ của lại làm cho ý định ban đầu của lập tức thay đổi.


      "Trời a... chết chắc! Tại sao lại là ?" Trong lòng Tô Tiểu Mễ thầm than tốt, nhưng lại thể xoay người.


      Khi thấy vẫn là thái độ lạnh nhạt khó coi, tức giận của Tô Tiểu Mễ kiềm chế được rồi, trận buồn bực oán hận nổi lên: "Tôi muốn đề nghị với công ty, buổi tối làm thêm hơn 3 giờ, ngày mai có thể tới trễ 3 giờ, như vậy, tôi dám cam đoan tất cả nhân viên sau khi tăng ca tối đó, hôm sau họp cũng có lại ngủ gật."


      " trách tôi tối qua nên để làm thêm giờ sao?" Mặt của càng thêm lãnh.


      "Tôi có ý đó, tôi chỉ ra đề nghị có tình người, Lâm tổng cảm thấy đề nghị này được sao? Công ty rất có tình người hơn nữa lấy đồng tình với nhân viên làm gốc, cái này có thể thi hành." hé ra gương mặt tươi cười mà mình cảm thấy tệ. Nguồn:


      "Dĩ nhiên có thể, chẳng qua đối với người chưa hoàn thành công việc mà làm thêm giờ, cần hưởng thụ đãi ngộ như vậy, nếu như công ty cần đẩy nhanh tốc độ hạng mục gấp nên tăng ca, công ty nhất định bạc đãi nhân viên, hơn nữa tôi cũng muốn Tô chủ quản hiểu, mỗi giờ tăng ca, tiền lương cuối tháng công ty theo đó mà kết toán."


      Tô Tiểu Mễ cắn răng, hận thể đánh chết , tên đàn ông đáng chết này, cấp thối, so với An Nữ tiền nhiệm kia của , là kém rất xa... rất xa a.


      khí bên trong khó xử, lúc này Hạ Tử Vi tới.


      "Lâm tổng, ngài cũng tới đây uống cà phê sao?" Hạ Tử Vi nhìn hai người, gương mặt đầy ý cười.


      Nhìn thấy Hạ Tử Vi, Lâm Khải cười gật đầu cái, sau đó ra ngoài.


      "Chậc... chậc, là đẹp trai nha, rất có hình thể!" Hạ Tử Vi bước dài phóng tới trước mặt Tô Tiểu Mễ, lấy tay tựa vào bên cạnh , tiếc lời khen ngợi.


      "Ngừng, diện mạo đẹp trai ích lợi gì, có hình thể bên ngoài có thể làm cơm ăn sao." Tô Tiểu Mễ chán nản trả lời để ý rời , nhớ đến bộ dạng nghiêm túc máu lạnh vừa rồi của liền đè nén được cơn tức, Tô Tiểu Mễ mặc dù phải là chiến sĩ thi đua được công ty công nhận, bất quá ở phương diện khả năng chịu trách nhiệm này là tương đối tốt, nhưng trong mắt Lâm Khải, ràng cái gì cũng phải.


      "Đàn ông giống như Lâm Khải, chính là loại đàn ông có hình thể bên ngoài hơn nữa còn có thể làm cơm ăn. Mình nè, tại phụ nữ trong công ty đều giương giương mắt hổ đó, cậu phải biết, ta chỉ là Tổng giám kế hoạch, còn là chủ tịch vận chuyển buôn bán, chức vị này đơn giản nha." Hạ Tử Vi phân tích ràng cho .


      "Mình có hứng thú, loại đàn ông này vừa vô tình vừa máu lạnh lại biết phân biệt tốt xấu." Đối với Lâm Khải, ôm bất kỳ ảo tưởng nào, loại đàn ông như thế thích hợp với , Tô Tiểu Mễ kiên định nghĩ như vậy.


      "Được... được, vô tình, máu lạnh, phân biệt tốt xấu." Hạ Tử Vi phụ họa , mặt mày đột nhiên thả lỏng, ánh mắt chớp chớp với .


      "Làm gì vậy?"


      Tô Tiểu Mễ cảnh giác nhìn Hạ Tử Vi, thầm nghĩ chắc chắn có chuyện tốt, nhất định lại muốn lôi kéo "làm chuyện xấu".

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :