1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Boss và Thiên Thiên ai là người lưu manh - Từ Liễm

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      21, Chọc ai cũng đừng chọc tổng giám đốc . . .



      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên



      Lúc này có người vội ho tiếng. Mập chủ quản đứng lên nâng mắt kiếng, tận lực bảo trì lễ phép quan sát ông Vu cái, trịnh trọng :


      “Cái kia, Vu lão gia, ngài vừa rồi chẳng lẽ nghe thấy tổng giám đốc của chúng ta .” ngưng chút cười hì hì:

      “Sở Thiên Thiên là nữ chủ nhân tương lai của Lăng thị, tại sao có thể đây chỉ là nữ nhân đây?”

      Vu Tại Tĩnh ra lời, ông Vu cùng hề tìm tòi nghiên cứu câu của Lăng Phong nét mặt vốn khôn khéo giờ là bối rối chưa từng có.

      “Vu thúc, để tôi tiễn thúc.” trợ lý tổng giám đốc Tống Minh tới, nhìn nhìn sắc mặt trăng bệch của ông Vu:

      “Vu thúc có số việc có cần để cho ngài biết .” Giơ lên ngón tay hướng cửa:

      “Vừa vừa .”

      Chẳng quan tâm các ánh mắt kì dị của đồng nghiệp, Thiên Thiên hề có hình tượng đường chạy khỏi công ty.

      Ngồi ở dưới gốc cây híp nửa mắt nhìn cao ốc văn phòng, Thiên Thiên có cảm giác bi thương.

      “Trốn việc ra phơi nắng, có cần đồ uống ?”

      Thiên Thiên cho là người bán nước, lắc lắc đầu:

      ” Cám ơn, tôi quên mang tiền, mua nổi…”

      ràng lon nước cứ vậy rơi xuống mất tiền. ~~~~ ( _ )~~~~

      “A, trưởng thành rồi, khách khí ít.” Giọng mỉm cười là giọng biết Thiên Thiên từng ở nơi nào nghe qua.

      Mở mắt ra thích ứng ánh mắt, tinh tế quan sát đối phương, Thiên Thiên có chút lúng túng ngồi thẳng người, dưới bóng cây ngồi ở bên người nàng 1 nam nhân nhã nhặn lễ nghĩa nhìn nàng mỉm cười.

      Thiên Thiên cũng lễ phép cười tiếng:

      “Tiên sinh nhĩ hảo.”

      thân khí độ bất phàm, ngoại hình hào hoa phong nhã, thoạt nhìn nhã nhặn nhưng lộ ra uy nghiêm dùng kinh nghiệm Thiên Thiên tại Lăng thị công tác mấy tháng cộng thêm bị tổng giám đốc hãm hại để phán đoán xác định đây là ` người tai to mặt lớn ở công ty gần dây, thể tùy tiện đắc tội !

      muốn khách khí vài câu trở về tiếp tục làm việc, lại nghĩ tới mới rồi , Thiên Thiên nhíu mày ngửa đầu hỏi:

      “Tiên sinh, chúng ta… biết?” Hỏi như vậy dường như có điểm ngốc.

      Nụ cười của rất ôn hòa, cảm giác làm cho người ta như tắm gió xuân.

      ” Cho ,…đúng vậy.”

      “Ách…” Thiên Thiên nỗ lực nhớ lại chính mình khi nào biết loại đẹp trai cấp bậc này, gõ gõ đầu dùng toàn bộ sức mạnh nghĩ: “Xin lỗi, tôi… vẫn có nhớ được.” xong lại len lén quan sát .

      Thiên Thiên cuối cùng khẳng định : “Tôi , , xác định chưa từng gặp qua tiên sinh, ngài nhất định là nhận lầm người.”

      , ngẫm lại xem.”

      Đối với tự tin mặt vẻ mặt để cho hoài nghi, ngay cả chính nàng đều muốn cho rằng là lần trước bị tổng tài cho ăn nhiều rau nên đầu bị hư …. lựa chọn mất trí nhớ, đem 1 tuấn nam có khí chất như vậy quên.

      “Còn nhớ cấp ba em đưa cho tôi…”

      “Thiên Thiên.”

      trọng điểm 1 giọng phát ra….cắt đứt lời của nam nhân đẹp trai này

      “Tổng giám đốc? !” Thiên Thiên giật mình.

      Lăng Phong vẻ mặt cứng rắn: “Ừ.” tiếng, nghiêm nghị:

      “Giờ làm việc chưa cho phép tự tiện trốn, Sở tiểu thư có ý định cạnh tranh tới chức vị phó quản lí chứ?”

      Thiên Thiên cũng ý thức hành vi của chính mình vừa rồi quá mức liều lĩnh, kỳ Vu tiểu thư đến công ty phát giận là quá bình thường, mình tại sao hãy cùng nàng găng lên… còn biết vì cái gì sinh khí ngay trước nhiều nhân viên cấp như vậy cứ thế chạy ra.

      Thiên Thiên vốn thuộc về tính tình 1 ôn hòa, tính tình tới cũng nhanh cũng nhanh, phát tiết xong liền bắt đầu kiểm điểm chính mình, cảm thấy là bản thân sai lập tức liền đuối lý .

      Kỳ trọng yếu nhất vẫn là quản lí đề cập việc thăng chức cho nàng việc này mới là trọng diểm..khụ khụ

      “Báo cáo tổng giám đốc, em vừa rồi… Ách…. lầm đường.”

      Nghiêm trang giải thích: “Em vốn là muốn toilet, biết làm sao lại chạy đến đây, ha ha, ha ha ~ bây giờ lập tức trở về làm việc!” Vèo tiếng chạy nhanh hai thước có hơn.

      Hai giây sau ngược lại trở lại: “Tiên sinh, ngài nhận lầm người, tôi biết , ách, bye bye ~” xong như làn khói chạy vào đại lâu.

      Sau lưng Thiên Thiên hai nam nhân đều sửng sốt chút, đại khái là chưa thấy qua 1 giày cao gót còn mà có thể chạy trốn nhanh hơn thỏ…

      “Vân tổng hôm nay rảnh như vậy tản bộ.”

      “Lăng tổng cũng kém, còn có thời gian đốc thúc nhân viên, cũng khó trách làm ăn phát đạt như vậy, đích xác là thấu hiểu lòng người nhân viên đều nguyện ý trung thành vì ngài cống hiến sức lực.”

      Hai tay phải tác phong phong nhanh nhẹn đưa tay ra, sắc mặt giảng hòa cười, trong mắt đều là chớp động khôn khéo quang mang, giống như giao chiến bằng ánh mắt.

      Nhìn qua Lang Phong biến mất tại cửa Lăng thị ….nam nhân như có điều suy nghĩ.

      “Vân Từ! nhìn cái gì?” Tiêu Hàn cà lơ phất phơ tới: “ phải là tìm Thiên Thiên sao? như thế nào còn có thấy người?”

      quên lời của sao? Trong thời gian làm việc phải nghiêm túc chút.”

      Tiêu Hàn gãi gãi đầu:

      “Biết rồi, Vân tổng.” Hướng Lăng thị đại lâu nhìn chút, bước lên xe:

      “Vậy em xem hàng mẫu trước .”



      Là tổng kinh lí của Vân Từ tập đoàn kiêm chấp hành đổng trưởng tiếp nhận sản nghiệp của phụ thân năm có thể đem công ty phát đạt thành nhân vật thần kì như vậy cũng khó trách biết Thiên Thiên thời điểm Thiên Thiên trung khu thần kinh liền trực tiếp hư.

      Cùng Tiêu Hàn tới công ty đạp xe đạp gì, lặng yên theo, trong nội tâm oán giận đường đường Vân Từ tập đoàn lão Nhị có xe có rèm che lại xe đạp. Tế bào của người bình thường khó hiểu!



      Kết thúc cảnh tượng bé lọ lem cùng vương tử xinh đẹp tình cờ gặp gỡ Thiên Thiên trở lại phòng làm việc trước sau như bận rộn , cực ưu thương .

      Nhiệm vụ chấm dứt, Thiên Thiên mở ra QQ lựa chọn nick của tổng giám đốc rất quy củ gửi tin tức: “ Báo cáo tổng giám đốc, số liệu ngài muốn đều sửa sang tốt’

      Tổng giám đốc rất nhanh trả lời: “ ừ, làm tốt lắm lập tức đưa đến lầu sáu”

      hai lời lĩnh chỉ: ‘Dạ, tổng giám đốc”

      Bản chính số liệu lưu vào USB thang máy lên laauf6 thời điểm này Thiên Thiên mới phản ứng tới.

      Nàng có thể trực tiếp gửi bản tài liệu bản sao cho tổng giám đốc nha, tại sao phải là bản chính, muốn tới phòng làm việc tổng tài, muốn thể nghiệm cảm giác của mỹ nam băng sơn lạnh đến vô tận sảng khoái chết người sao? ! !

      Liều mạng nha! !

      Lúc về công ty nàng liền phát tổng giám đốc là lạ, nghiêm mặt giống như là toàn bộ nhân viên công ty đều phạm vào nặng sai lầm lớn làm cho người ta sắc mặt tốt hù dọa vài đồng nghiệp dám thở mạnh tiếng, đặc biệt là các đồng chí ở lầu, ngay cả toilet cũng dám sợ gặp tổng giám đốc….

      Chính mình cứ vậy lên có phải thành kẻ đầu tiên bị tổng giám đốc “Giải quyết” đây?

      Huống chi giao tình của hai người bọn họ ” tầm thường, nàng là phần tử bị làm khó dễ tối, từng ẩu đả qua với lão bản, còn hề hình tượng tại ghế phòng làm việc ngủ, lúc này lão bản tâm tình tốt biết sau khi vào có thể còn xương mà ra nữa…

      “Tiến đến.”

      lúc Thiên Thiên do dự lão bản như có năng lực xuyên thấu, là cực kì thấu, thanh có lực độ lại êm tai xuyên qua khe cửa truyền vào lỗ tai Thiên Thiên, hù dọa nàng suýt nữa bám tường.

      Tổng giám đốc, mắt ngài là mắt chó phải

      Giống như phải…mắt chó con ngươi ban đêm nhìn thấy ràng ở đâu so ra với tổng giám đốc có năng lực nhìn xuyên tường.

      “Vẻ mặt đau khổ đứng ở bên ngoài làm gì, bản chính văn kiện liền tình nguyện mang sao?”

      Thiên Thiên nghiêng đầu, xuyên qua khe hở màn cửa sổ thấy mặt lão bản rất lạnh lùng. Nguyên lai là có kéo cửa sổ. Mở điều hòa đóng cửa sổ, thực lãng phí … thực đáng xấu hổ!

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      22, Kế hoạch tiến hành . . .



      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên

      22.1

      Thiên Thiên đẩy cửa chính vào phòng làm việc, điều hòa phòng làm việc của lão bản chính là tốt mở cửa sổ còn lạnh như vậy.

      “USB đâu.”

      Tổng giám đốc bộ dạng nhìn qua tức giận vẫn là đẹp trai như vậy, sắc mặt vẫn là xấu như vậy. Thiên Thiên cung kính đem USB đưa cho , BOSS đại nhân cũng ngẩng đầu lên tiếp tục làm việc của mình, Thiên Thiên rất nhanh tay đem usb cắm vào khe của máy tính tổng giám đốc rồi chờ lệnh.

      “Vân Từ tới tìm em làm gì.” Vốn là nhìn như chuyên tâm xem phương án Lăng Phong đột nhiên hỏi.

      Tổng giám đốc đại nhân ràng là dùng giọng bình tĩnh hỏi, Thiên Thiên lại ngửi được cổ hương vị tốt, cảm giác ra lời. Bất quá…

      “Tổng giám đốc, Vân Từ là ai vậy?”

      “Đừng giả ngu.”

      “…”

      Lăng Phong ngẩng đầu ý bảo Thiên Thiên ngồi, Thiên Thiên hiểu ý, nhưng dám ngồi, hai người cứ như vậy giằng co, nhìn nhau, sau đó…

      “Tổng giám đốc…”Tiếng gọi của Mập chủ quản nha!

      Vì cái gì bị thương luôn mập mạp! Mỗi lần tổng giám đốc cùng Thiên Thiên chung đụng đơn độc thời điểm đều như vậy cảm thấy được…trời ạ!

      “Chủ quản, tôi… phải là, là tổng giám đốc kêu tôi tới đây…”

      sao, là tôi tới phải lúc, 2 người tiếp tục.” Mập chủ quản cười đến vô cùng hòa ái vô cùng “áy náy “, hướng Lăng Phong cúi mình vái chào xoay người đóng kín cửa chính chạy trốn .

      Hôm nay Lăng thị ngoại trừ Thiên Thiên chỉ sợ ai biết Lăng Phong câu kia trước mặt mọi người tuyên bố, mặc dù tầng dưới các nhân viên nữ độc thân có tư sắc đều khinh thường cho rằng đây chỉ là lời đồn, bạn tổng giám đốc tai tiếng như lời đồn còn nhiều mà, kết luận “ kiện Thiên Thiên ” chẳng qua là tai tiếng mới.

      Trải qua mập chủ quản quấy rầy cái như vậy, khí phòng làm việc mới hơi có chuyển biến tốt đẹp. Thiên Thiên cũng còn khẩn trương như trước chờ đợi tổng giám đốc xem bản chính xong rồi sớm chút chạy trốn.

      Làm cho Thiên Thiên tưởng được chính là bản chính văn kiện tắt thời điểm nàng ràng chứng kiến cái biểu tượng quen thuộc. Kinh ngạc:

      “Tổng giám đốc, ngài cũng chơi Game Online?” Hỏi xong cảm thấy có điểm đường đột, sinh hoạt cá nhân của lão bản nàng tại sao có thể lắm miệng… là bữa sáng ăn quá tốt, dinh dưỡng thịnh nên ngốc rồi.

      Lăng Phong coi như có thấy Thiên Thiên, tắt máy tính trực tiếp ra ngoài. Thiên Thiên phát giác được lão bản hôm nay tâm tình đúng là tốt, ngàn vạn lần thể chọc tức giận, có thể giữ khoảng cách liền giữ khoảng cách.

      Hết lần này tới lần khác cuộc sống luôn như ta nghĩ, Thiên Thiên chỉ thoáng thất thần đụng vào lưng lão bản.

      “A, thực xin lỗi tổng giám đốc, thực xin lỗi thực xin lỗi.”

      đường nhìn phía trước à.” Giọng lạnh lùng.

      “Dạ dạ dạ, em nhìn là… lỗi của em… lỗi của em.”

      Thiên Thiên đỉnh đầu toát ra nhóm nghi vấn lớn, sau đó là bộ dạng tổng giám đốc…. lại sau đó bọt khí toát ra hàng chữ – -

      “Nam nhân mà… mỗi tháng tổng hội có vài ngày như vậy.”

      “Bà gì?” Giọng sục sôi kinh thiên động địa.

      Thiên Thiên che lỗ tai: “ có gì nha, tổng giám đốc của mình đoán chừng là đại di mụ đến, rất dữ tợn, tại nghỉ ngơi nghỉ đông là trốn tránh tốt nhất!”

      Hách Sảng thoáng cái ném con chuột:

      “Đừng đánh đừng đánh, đám quái như vậy, DPS đánh thành như vậy ..quả hãm hại cha .” Nhìn chòng chọc chằm chằm Thiên Thiên:

      “Cậu nghỉ phép làm tiền điện nước, phí rác tăng vọt, bữa sáng bánh mì cực hao phí đến lúc đó người nào chịu trách nhiệm…. người nào chịu trách nhiệm!”

      “…”

      “Bà ở công ty mỗi ngày ăn của lão bản uống của lão bản ngủ…”

      “Bà…bà chớ lung tung!” Tổng giám đốc ở đâu cho là nàng có thể ngủ… A , nàng có thể… Ngủ .

      “Tốt, ngoại trừ ngủ…phí ăn bữa sáng, trà chiều.. kia đều là lão bản cậu chi trả , nghỉ đông thấy được người khác người nào trả tiền?”

      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

      22, Kế hoạch tiến hành . . .



      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên

      [​IMG]

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      22, Kế hoạch tiến hành . . .



      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên



      22.3



      Thiên Thiên hàng năm vẫn chỉ thường dùng kênh tán gẫu nên khung kênh thế giới Thiên Thiên bởi vì câu kia của nàng mà nhanh chóng nảy sinh nhiều vấn đề.

      < thế giới > [kéo Lạp Ti tia]: ” Người có quan hệ mờ ám với Bạch y như phong cũng phải tìm người mang mình thăng cấp, phải chứ?”

      <thế giới> [tượng gỗ là miếng rau chân vịt]: “( vẻ mặt hoảng sợ ) ôi zời, đây phải là người gần đây có liên qua đến đại thần sao, hóa ra là 1 kẻ mới chơi, còn có max level a! ! !”

      <thế giới > [Phượng tỷ là đẹp mắt]: “Thiên Thiên đánh Ba Tư tìm người mang mình thăng cấp, ai dám chơi đây… . . . . .”

      < thế giới > [ta là phong]: “Bạn ý là gì!”

      <thế giới > [ta là người đàn ông tinh khiết]: “ có gì để giải thích!”

      <thế giới> [tiểu meo meo]: “như !”

      <thế giới> [cùng tiểu Nguyệt]: ” đáng xấu hổ! Thiên Thiên đánh Ba Tư giống như chúng ta là sao, để cho ta kiên định chút trở lại cho các ngươi biết, chờ nha ········· “

      bản đồ vị đại sư gom góp tới, đỉnh đầu toát ra hàng chữ:

      <Cận> [ Đại sư phụ]: “Oa, tỷ chính là Thiên Thiên đánh Ba Tư kia sao!” Sau đó vòng quanh Thiên Thiên 1 vòng.

      <Cận> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “…”

      phải là thiếu nhi mà lại là 1 người mới!”

      <Cận> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ách, đại sư biết ta?”

      <Cận> [ Đại sư phụ]: “Này…, toàn bộ sever này có ai biết đại danh đó chứ! Đệ cũng vậy. Thiên Thiên đại tỷ, Bạch y nhà tỷ ở nơi nào!”

      Thiên Thiên run chút, đánh cho icon lúng túng, cảm thấy người này quá bình thường, nhanh chóng ấn chữ W vèo chút bay lên trốn khỏi trường, ngay cả nhiệm vụ cũng dám làm tiếp, quyết đoán đổi cái nhiệm vụ kế tiếp.

      Bay bay – -

      “Phanh “

      “ạch…”

      cần hoài nghi, kia hai loại thanh đại biểu Thiên Thiên đánh Ba Tư té chết thể nghi ngờ.

      Hệ thống nhắc nhở: ” Thân bạn bị chịu trọng thương.” Sau đó thời gian đếm ngược mười lăm giây.

      Thiên Thiên lập tức cảm thấy bản thân cũng quá đen, làm cái nhiệm vụ đều gặp gỡ người tinh thần bình thường, chẳng lẽ là làm ngự tỷ đẹp sao vậy hay là trở về như trước giả bộ sống.

      Thay đổi 1 cái nơi thanh tĩnh, chung quanh các loại tên hồng ngang qua Thiên Thiên tùy tiện đánh quái vừa nhìn lượng máu thiếu chút nữa rơi xuống 1 phần ba, lại vừa nhìn chỗ này là khu nhiệm vụ cao cấp là trái tim đau thắt .

      Bên cạnh quái đột nhiên hướng nàng xông lại, bộ dạng hung thần ác sát đừng , chủ yếu là tính công kích quá mạnh mẽ mới lắc hai lần đầu Thiên Thiên tội nghiệp máu liền rơi sạch .

      Thông báo Thiên Thiên đánh Ba Tư: “Ta tại XXX bị XXXX tàn nhẫn sát hại!”

      Tin người chết của Thiên Thiên trực tiếp bị “Nhiệm vụ Kinh thiên spam làm thấy.

      lần lại là lần bị quái thú công kích sau Thiên Thiên mới phát Hách Sảng biết cài đặt cái gì mà mỗi lần nàng chết tại kênh bang hội đều : “Ta tại XXX bị XXX tàn nhẫn sát hại !”

      Chết chết, thể để cho mọi người lo lắng nha, Thiên Thiên quyết định thể chết được. Nhất định phải tìm người max level hỗ trợ đánh quái .

      Thiên Thiên tìm sư phụ, sư phụ treo máy. Tìm sư đệ, sư đệ ở đây nhưng cùng phu nhân đánh quái làm tiệc.Tìm sư muội, sư muội chốc lát nữa ngoài hẹn hò, bày tỏ lực bất tòng tâm.

      Thiên Thiên đánh Ba Tư phẫn nộ, đem cái đống như sợi mà, móng gà mà trước Bạch y như phong giao dịch trong túi đồ ra ăn hết lần, sau đó xông lên ra sức giết quái. Vùng vẫy nửa giờ kết quả là… thay đổi kết quả.

      Và rồi chỉ có thể lại lần nữa mở ra danh sách hảo hữu, lúc này Thiên Thiên phát Bạch y như phong login ! Thiên Thiên buồn vui nảy lên, cảm động đến lau mồ hôi.

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Bạch y, huynh rốt cục online , 5555, Bạch y cứu mạng a ~~ ( vẻ mặt đáng thương ) ( vẻ mặt cười to ) “

      Bạch y như phong trả lời:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Vừa khóc vừa cười, ngốc rồi à?”

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Bạch y muội quá nhớ huynh, huynh mau tới đây ~~ “

      Bạch y như phong sửng sốt chút:

      <Mật> [Bạch y như phong] :”Nghĩ tới ta?”

      Thiên Thiên vừa viết chữ vừa gà con mổ thóc giống như gật đầu: <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Nhớ vô cùng, huynh biết ta nhìn thấy huynh có online rất thất vọng.” người duy nhất chịu hỗ trợ nàng đánh quái on, quá bi thống .

      Bạch y như phong trầm mặc hồi, giọng nhàn nhạt, thay đổi đề tài:

      <Mật> [Bạch y như phong] :”Phương pháp lần trước muội cho ta dùng được.”

      Thiên Thiên suy nghĩ chút, hiểu chuyện kia , có điểm kinh ngạc:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Hả? Như vậy cũng được, vậy cái kẻ kia cũng quá được .” Nam nhân tốt như Bạch y mà hờ hững, nương kia đầu hơn nho à?

      Nếu tất cả mọi người quen như vậy, lời thề 1 tấm lòng chân thành thề trọn đời trọn kiếp như vậy, 1 đống pháo hoa rồi…nên vì bằng hữu quyết đoán làm 1 đại chiêu!

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] :”Bạch y, muội cho huynh biết 1 biện pháp, nhất định hiệu quả, nếu như thể… muội…” Thiên Thiên suy nghĩ chút biểu đạt trịnh trọng, cuối cùng đến 1 câu:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Muội dùng đầu đảm bảo, lần này tuyệt đối trúng tim đen!”

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      23, quy tắc ngầm?



      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên

      Kế hoạch đạt thành.

      Có cùng chung mục tiêu cùng tín niệm, hiệu suất… đương nhiên phải giải thích!

      Thời gian sau đó Thiên Thiên dưới giúp đỡ của Bạch y như phpng nhanh chóng thăng cấp 70 hưng phấn mà về môn phái nhận lấy phần thưởng của chưởng môn, trang bị slv 7x so với 5x chói mắt hơn, các chỉ số cao hơn rất nhiều, Thiên Thiên sau khi mặc vào cười ngây ngô nhìn hồi lâu.

      <Mật> [Bạch y như phong] :”Rất vui vẻ?” Bạch y như phong đỉnh đầu toát ra ba chữ.

      Thiên Thiên vui mừng đánh cho câu:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ừ, muội cũng có thể lên tới lv 7x quá cảm động! ( vẻ mặt khóc lớn ) “

      <Mật> [Bạch y như phong] :”Rất dễ thỏa mãn.” Bạch y như phong như muốn lại thôi.

      Thiên Thiên có quá để ý, chống cằm nhìn chằm chằm bộ trang phục mới của Thiên Thiên đánh Ba Tư lóng lánh cười ngây ngô.

      Trải qua thời gian dài dũng thăng cấp như vậy, Thiên Thiên đối với cái game này là đại khái hiểu chút. Bởi vì cái gọi là người đẹp vì lụa, mà muốn có trang bị phải vào phụ bản đánh BOSS với nàng là thể nào. Đạo lý này Thiên Thiên hiểu, cho nên Thiên Thiên nhanh chóng làm ra quyết định – -

      Ta muốn thăng chức! !

      Khụ khụ, thăng chức với thăng cấp trong game nghe tựa hồ quan hệ nhưng kỳ cũng phải.

      Y theo tính toàn tỉ mỉ đến cahcs thức sinh tồn của Thiên Thiên tại trong trò chơi này muốn có lấy thân trang bị so với Bạch y như phải tốn của nàng nhiều, nhiều máu hầu bao cho nên Thiên Thiên nhất định phải tháng này xin cạnh tranh chiếm ưu thế sau đó đoạt giải quán quân!

      Cùng quen biết với Bạch y như phong Thiên Thiên phát là nam nhân có phong độ, có kiến thức rộng rãi nhất định là trải qua mưa gió tích lũy kinh nghiệm, Thiên Thiên kẻ dưới ngại học hỏi:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Gì kia… Bạch y này, muội hỏi huynh 1 vấn đề, cái này khả năng liên quan đến sinh hoạt cá nhân hoặc là vài vấn đề công tác chút…” ( Thiên Thiên : có nghĩ sẵn trong đầu, thẹn thùng hỏi, mắc kẹt . )

      <Mật> [Bạch y như phong] :”Ừ? Muốn hỏi cái gì.”

      Thiên Thiên nghẹn trong chốc lát, dứt liễu cắt bỏ, dứt liễu lại cắt bỏ… cuối cùng kiên trì gõ ra:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Nếu như muốn thăng chức nhất định phải cùng thủ trưởng cửa sau, quy tắc ngầm phải ? !” qua.

      Bạch y như phong trầm mặc lâu, Thiên Thiên cảm thấy khả năng vấn đề này người ta tiện trả lời, trầm mặc là bày tỏ cự tuyệt trả lời. Dù sao thẳng là có vẻ quá thực tế có nguyên tắc, lại có điểm dối trá, trả lời thế nào cũng khó.

      Thiên Thiên muốn : “ cần trả lời, muội mới vừa rồi là giỡn thôi.” Bạch y như phong liền pm .

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Cái này có thể cân nhắc.”

      Hả? ?

      Thiên Thiên có chút chịu nổi.

      Bạch y như thế nào… Như thế nào như vậy?

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Điều kiện tiên quyết là cấp của muội phải để ý muội.” Bạch y như phong lại bồi thêm câu.

      Thiên Thiên trong đầu lập tức lên mặt tổng giám đốc chút thay đổi lạnh lùng đối với nàng truyền chỉ thị, ở trong xe thừa dịp nàng chưa chuẩn bị hôn nàng, tại viện giường bệnh ôm nàng, tại phòng làm việc ghế còn ôm nàng eo…. ngay trước đống ký giả hôn nàng…

      hai lời, ngón tay lách cách lách cách nhanh chóng viết chữ, hồi phục Bạch y như phong:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Này xong đời! Tổng giám đốc nhà muội đối với muội có tình ý, từ ngày đầu tiên muội vào công ty chỉ ngừng trả thù các loại làm cho muội sống nổi…. nơi này tỉnh lược rất nhiều chữ., còn có nhiều người hiểu lầm vô lễ với muội… tại các đồng nghiệp đều cảm thấy muội là hồ ly quyến rũ lão bản đây…”

      tóm lại – -

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Tổng giám đốc nhất định tạo điều kiện đâu!”

      Thiên Thiên gõ bàn phím đến ngón tay rút gân, thuật lại lần việc xấu loang lổ. Bạch y như phong lời cũng nhiều.

      Trả lời mấy chữ hoặc là đặt câu hỏi:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Ừ, sau đó sao?”

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Hả? có chuyện này ư?”

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Là thế này phải ?”

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] :”Ừ, là có chút quá đáng.”

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Nam nhân nên như vậy? A. Như vậy cần phải như thế nào?”

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ngô, có lẽ, thích phụ nữ thanh xuân có sức sống.”

      <Mật> [Bạch y như phong] : “ cần phải tỉnh lại, có lẽ muội ngày mai gặp lại liền chỉ là như vậy.”

      Mặc dù chỉ là rất vài vấn đề ngắn gọn, có người lắng nghe dù cho người ta cái gì cũng , Thiên Thiên cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều lắm.

      Thăng cấp thuận lợi, chuyện phiếm rất khoái trá. Nhưng là trong hành nang game của nàng có gì đó lộn xộn, nàng căn bản phân những thứ nào là hữu dụng những gì có thể ném , chút chuyện như thế cũng làm khó nàng.

      Thiên Thiên đánh Ba Tư lv 70 bị bạch y :

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Kinh mạch của muội tăng sao.” Thiên Thiên còn lơ ngơ lắm.

      Về sau mới biết được kinh mạch còn có các loại phức tạp huyệt gì gì đó, nàng căn bản là biết sao.

      Cho nên đành phải đem tài khoản đưa cho Bạch y như phong: <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ha ha, làm phiền huynh Bạch y, bạn tốt…..!”

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Được.”

      Cảm động…

      Bạch y như phong kêu Thiên Thiên logout vài phút rồi khi trở lên Thiên Thiên phát là mình kahcs quá xa, kiểu tóc giống thôn nữ trong sơn cốc nay Thiên Thiên đánh Ba Tư ràng biến thành tóc giống Bạch y huynh 1 mỹ nữ tóc trắng.

      Khí chất của nhân vật trong game thoáng cái tăng lên gấp bội. Còn có kịp lời cảm tạ Bạch y như phong :

      <Mật> [Bạch y như phong] : “ cần cám ơn ta, Thiên Thiên nhìn dáng vẻ của muội khiến thẩm mỹ ta mệt nhọc mà thôi.”

      Bộ dáng của nàng bách biến là được rồi…

      Kỳ quái thuộc về kỳ quái, Thiên Thiên vẫn là cảm giác Bạch y đặc biệt trượng nghĩa,! Nguyện ý giảng đạo lý, còn nguyện ý mang nàng thăng cấp giúp nàng xử lý đồ bỏ trong hành nang, là 1 vị lam nhan tri kỷ hiếm có là 1 người tốt!

      Sau đó chủ đề thoáng cái bị kéo xa đến xa vạn dặm, Thiên Thiên thiếu chút nữa liền… A , căn bản cho kéo trở lại.

      Kéo cho đến khi mắt dình công còn nhớ tới 1 vấn đề mấu chốt còn có hỏi Bạch y. ~~~~ ( _ )~~~~

      Mất chỉ huy đội viên mờ mịt, chỉ có thể dựa vào chính mình tìm kiếm. Cho nên đêm ngủ sâu…



      Hôm sau ánh mặt trời vẫn là sung túc như mọi ngày, chỉ có điều hương vị mõi ngày 1 khác.

      đường phố xá liên tiếp tiếng còi kêu ngừng, thanh sáng sớm nhân viên vệ sinh quét dọn đường phố, tiếng đám học sinh đạp xe, trong miệng ngậm bánh mì còn chưa ngủ tỉnh, vẻ mặt lười biếng, chỗ nhà chờ xe bus ùa lên 1 đám người hướng cửa trước xe buýt tràn vào. Những khung cảnh này thoạt nhìn mỗi sáng sớm đều đồng dạng, khá thân thiết, nhịp sống bận rộn mà ấm áp.

      Tất cả mọi người dựa theo quy luật thường ngày tiến hành những kế hoạch định trong 1 ngày, ngày mới tựa hồ lại chỉ là tái diễn vòng quay của ngày hôm qua.

      Bất đồng duy nhất chính là – -

      “Ai, này em , em học nhìn chằm chằm cửa sổ xe là nhìn cái gì vậy? ?” giọng hung thần ác sát thể nhịn được.

      Bên trong xe màu đen giọng kiều mị vang lên:

      “Được rồi tình , bất kể em ấycó nhìn hay … ” ngượng ngùng :

      “Chúng ta vui vẻ là được rồi.”

      Thiên Thiên vẫn còn trạng thái ở giai đoạn thứ nhất, cao hứng nhìn trong xe vị kia ‘ sư tử rống tiên sinh ’ bất kể gọi nàng là em , vậy cũng cần soi thế nha ~ Vừa rồi chỉ lo mượn gương cửa sổ xe, lúc này để sát vào tinh tế vừa nhìn…



      “A!” Kịp phản ứng vội vàng xin lỗi:

      … Thẹn thùng quấy rầy 2 vị , 2 người tiếp tục, ách..tôi trước, bye bye…”

      Thiên Thiên rốt cục hiểu chủ quản mập khi nhìn thấy nàng cùng lão bản mỗi lần sinh ra 1 vài động tác mờ ám thời điểm đó quẫn bách tâm tình. (Mập chủ quản: “Kỳ ta chút đều cảm thấy quẫn bách, ha ha ~ )

      Trải qua đả kích vô hạn, cùng khinh bỉ tối hôm qua của Bạch y, cộng thêm chính mình chìm vào giấc ngủ trước ngộ ra – -

      Nàng cũng tin! Dựa vào cái gì tổng giám đốc chịu hco nàng lên chức!

      Tự tôn của Thiên Thiên bị tổn thương, ngủ đêm vẫn như cũ đầu óc , làm ra cái quyết định sai lầm. Về sau về sau… Cũng chính là nửa giờ sau, Thiên Thiên hối hận kịp…

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      24, Lưu manh còn muốn tiếp tục? . . .



      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên

      Phòng làm việc tổng giám đốc trước sau như làm cho người ta loại cảm giác áp bách kinh khủng, hơi thở thê thảm, lạnh lẽo, tay lạnh chân lạnh nhưng tâm huyết sôi trào… Tóm lại, cảm giác rất kỳ diệu. Thiên Thiên thiếu chút nữa liền bỏ ý niệm lúc ban đầu trong đầu lâm trận bỏ chạy.

      “Thiên Thiên, sớm như vậy là tới đưa cho tổng giám đốc báo cáo tổng kết tháng này phải ?” Chu thư ký nhiệt tình chào hỏi Thiên Thiên, uốn éo cái mông vừa cắn móng tay, còn cố ý trừng to mắt giả bộ vô tội, chợt nhìn động tác này chính là hình tượng thường có.

      Thiên Thiên cười xấu hổ vài tiếng. Chu thư ký giả nai bộ dạng quá giỏi, nàng thực tại rất muốn cười to, còn băn khoăn trong phòng làm việc nếu ứng nghiệm với đại BOSS có nên nén cười cùng rối ren hay ….vẻ mặt dĩ nhiên là quái chút.

      Chu thư ký quan sát lộ vẻ khẩn trương nhìn Thiên Thiên, hất tóc mềm giọng nũng nịu :

      “Làm sao vậy Thiên Thiên? lại bị tổng tài phê bình chứ? Ai da em đây là ánh mắt gì thế, nên như vậy nhìn người nhà chứ ~ “

      Thiên Thiên run run chút. Đoán chừng là điều hòa tầng 6 mở quá công suất

      “A … Chu… Chu… .” đành lòng kêu tiếng tỷ tỷ. Thiên Thiên tránh ánh mắt cổ quái nghiên cứu của Chu thư ký:

      có đâu, em còn chưa tiến vào…”

      Chu thư ký nhìn Thiên Thiên, lát sau kinh hô:

      “Ai nha, Thiên Thiên, em phải cũng cùng những dưới kia giống nhau…”

      “Giống nhau, cái gì?”

      “Đối với tổng giám đốc động tâm tư ?” Chu thư ký hỏi.

      Thiên Thiên nghe vậy biết từ đâu chột dạ chút, sau đó giác ngộ cái vấn đề.

      đúng nha…. nàng tại sao phải sinh ra ý niệm quy tắc ngầm ý trong đầu đây? Đây là tốt cho bầu khí của xã hội nên ngăn chặn ! Nàng tại sao có thể thông đồng làm bậy chứ?

      Thiên Thiên phân tích cảm thấy Bạch y như phong tựa hồ cố ý hướng dẫn nàng hướng phương diện này.

      Ngẫm lại lại cảm thấy rất có khả năng, Bạch y giúp nàng như vậy, nàng tại sao có thể hoài nghi , chính mình khi nào cũng thành cái loại lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.

      “Ha ha ~ em cũng đừng quá khẩn trương bị chị nhìn ra, kỳ đây cũng phải là chuyện thể nào.” Chu thư ký vỗ vỗ Thiên Thiên vai:

      “Theo chị thấy, tổng giám đốc đối với em rất đặc biệt ~” hướng Thiên Thiên 1 cái mị nhãn:

      “Thời gian chị tại Lăng thị công tác dài như vậy còn là lần đầu tiên chứng kiến tổng giám đốc đối với để tâm nhưu thế , yên tâm , có cơ hội, có tiền đồ…”

      Mấy cái khác có lưu tâm nghe, Thiên Thiên chỉ nghe thấy câu : “Tổng giám đốc… Đối với em để tâm?”

      “Cũng phải….” Chu thư ký liếc trắng Thiên Thiên cái:

      “Em cũng vậy nha….cũng đừng giả bộ.”

      Hạ thấp giọng: “Tổng giám đốc đối với em rất tốt, chẳng lẽ em chút cũng có phát ?”

      “Có sao?” Thiên Thiên nỗ lực nhớ lại, tổng giám đốc khi nào đối với nàng để tâm qua? Đơn giản là tại lúc làm khó dễ có điểm ngon ngọt, làm cái suy luận cái loại cảm giác này giống vậy mua cho nàng vé máy bay hạng nhất sau đó khi nàng bước vào cabin khoảng cách bước đem nàng từ phi cơ ném xuống, rồi câu:

      “Bye bye.” Cảm giác là như thế.

      “Lần đó lần đó nha…tổng giám đốc đặc biệt gọi điện thoại kêu chị mau cháo đó đó, em quên rồi? Tổng giám đốc quan tâm nha.” Chu thư ký vừa say mê tiếp:

      “Còn có lần đó, khi bụng em có vấn đề ngủ quên khi đó tổng giám đốc rất lo lắng, ôm em liền ra ngoài, chị còn là lần đầu tiên chứng kiến.” gì trừng mắt nhìn vẻ mặt mờ mịt Thiên Thiên:

      , ..em…. đều quên ? !”

      “Ách…” Thiên Thiên suy nghĩ chút, hình như là có có chuyện như vậy, bất quá:

      “Về sau tổng giám đốc còn muốn lấy em tiền chữa trị đây, phải là tiền…” Đáng quý đó, hơn nửa tháng tiền lương nha!

      “Tốt lắm tốt lắm!” Chu thư ký đại khái là bị Thiên Thiên trì độn khiến cho hoàn toàn biết gì:

      “Em có chuyện trước…. nếu trong chốc lát tổng giám đốc phát chị ở chỗ này chuyện phiếm liền thảm, chốc lát còn có mấy khách hàng tới, chị đây~” nhanh chóng biến mất tại trước mặt Thiên Thiên.
      “Ừ, nha. Ha ha, Chu tỷ hôm nay đáng .”

      Tại khúc quanh xa truyền đến giọng Chu thư ký cố làm ra vẻ nũng nịu: “Đó là bởi vì người ta ~ “

      “…”

      Bình thường tư thế nghiêm túc, đối ngoại mặt luôn mỉm cười chuyên nghiệp, chú trọng chi tiết cẩn thận tỉ mỉ mà trong nháy mắt Chu thư ký liền trở nên như 1 tiểu nương.

      Tình , làm cho người sinh ra chuyển biến ba trăm sáu mươi độ vậy sao…

      “Sở tiểu thư, em còn muốn tại cửa đứng bao lâu.” Giọng mang theo bất kỳ tâm tình nào bay tới.

      Thiên Thiên ngẩn ra “Tổng giám đốc!”

      Lễ phép tính gõ cửa, sau đó đẩy ra cửa kiến vào, đem cặp văn kiện đặt ở bàn làm việc:

      “Tổng giám đốc, đây là thứ muốn.”

      Lăng Phong nhíu mày nhìn thoáng tài liệu ở bên cạnh:

      “Cái tôi muốn chính là bản word…. Sở tiểu thư cứ như vậy đưa cho tôi, là muốn chính mình lại đưa số liệu vào sao?”

      phải vậy tổng giám đốc…” Chủ quản ràng tổng giám đốc muốn xem bản này mà…

      cần nhiều.. ” Lăng Phong hướng máy tính bên cạnh hơi hất càm:

      tại liền làm, canh giờ sau hoàn thành giao cho , có vấn đề hay .”

      Mặt lão bản mặc dù giống như là trưng cầu ý kiến của nàng nhưng mặt hoàn toàn có ý này, ràng vô luận bạn có dám ý kiến gì hay đều phải như thế!

      “Dạ, có vấn đề.” Muốn cùng tổng giám đốc chung sống trong phòng canh giờ, đó là vấn đề lớn!

      Nhưng, dù sao, công việc chính là công việc…. vô luận cái nào trình tự xảy ra chuyện may, vô luận là chủ quản lầm hay là lao bản cố ý làm khó dễ mình…. đều phải vô điều kiện tiếp nhận tiếp nhận!

      canh giờ sau.

      “Tổng giám đốc, đây là cái ngài muốn.” Thiên Thiên đặt USB ở trước mặt Lăng Phong.

      Lăng Phong vẫn vội vàng chuyện gì đó, cũng có nhìn Thiên Thiên, chỉ là gật gật đầu thuận miệng đáp ứng:

      “Ừ.”

      10 s sau vẫn thấy tổng giám đốc phân phó chỉ thị gì.

      “Kia..tổng giám đốc…em có thể xuống được chưa ạ?”

      Lăng Phong nhìn thời gian, sau đó đứng dậy cầm lấy điện thoại di động vừa ra ngoài vừa : “đến giờ cơm trưa, cùng nhau .”

      Thiên Thiên vội vàng giơ tay.

      , tổng tài ngài , em hẹn đồng nghiệp cùng nhau ăn.” Nàng cũng muốn ăn yến tiệc kiểu kia đâu. ~~~~ ( _ )~~~~

      Thiên Thiên lại nghĩ tới trong phòng kia cái áo kia…nhớ luôn trong giấc mộng bị nước miếng nàng bao phủ a bao phủ…

      Nhìn xem sắc mặt thay đổi trong nháy mắt của Thiên Thiên, Lăng Phong nắm tay vội ho tiếng, cúi đầu nhàng cười chút. Thiên Thiên rất ít khi chứng kiến lão bản có 1 mặt như vậy, nhịn được nhìn nhiều thêm mấy giây, kết quả là bị bắt quả tang .

      “Như thế nào, mặt có gì đó sao?”

      Nhanh chóng hoàn hồn:

      có… có.” Xong rồi, tổng giám đốc nhất định cho rằng nàng vừa ý .

      “Vậy em nhìn chằm chằm tôi là nhìn cái gì, nếu để cho nhân viên khác trông thấy ảnh hưởng tốt.” Lời lẽ chính nghĩa:

      “Sở tiểu thư về sau muốn nhìn vẫn là lưu tâm chút xem quanh có những người khác ở đây hay .”

      Ngụ ý, có người ở đây có thể tùy tiện nhìn sao?

      chút, những người khác…

      Thiên Thiên mãnh liệt vừa quay đầu lại, cửa phòng làm việc tổng giám đốc ngoài sở liệu đứng có đám người, đều đặc biệt có ăn ý có mở miệng chuyện, đồng dạng nhìn nhìn xem nàng cùng tổng giám đốc, còn có thêm nữ nhân kim cương Vu Tại Tĩnh nữa…..

      “Tại tiểu thư tới đây như thế nào lại lên tiếng chào hỏi, chiêu đãi chu toàn, mong thứ lỗi.” Lăng Phong vẻ bên ngoài cười nhưng trong lòng cười, mặc dù như thế khuôn mặt tươi tắn kia vẫn có thể làm cho ít nương bị khuynh đảo.

      Thiên Thiên trong nội tâm tặc tặc tán thưởng, ai bộ dạng đẹp mắt đây, khuôn mặt tươi tắn đều xem được, bất quá nụ cười vừa rồi đáng

      Thiên Thiên nghe thấy thanh cõi lòng mình tan nát.

      Mình …mình..mình… làm sao mình có thể cảm thấy tổng giám đốc đáng đây? Đối với người bị chuyên làm khó dễ mà nên tuyệt đối thể bị nụ cười giả vờ tuấn của thủ trưởng mê hoặc ! Mi hiểu ? !

      “Vẫn cảm thấy Lăng tổng là vị công tư ràng, bất quá hôm nay xem ra…” Tại Tĩnh tầm mắt rơi vào người Thiên Thiên bên trong lòng đầy khinh thường, đố kỵ, khinh bỉ ngay cả Thiên Thiên trì độn cũng nhìn ra.

      Phát Tại Tĩnh đối với mình nhưu có thù oán Thiên Thiên cảm thấy thập phần ổn.

      Tại Tĩnh tiếp: “Tổng giám đốc Lăng thị cũng trình diễn tiết mục trong thời gian làm việc tán tỉnh cấp dưới…ha ha, là quá có ý tứ .”

      Hồi tưởng lại vừa rồi khoảng cách tổng giám đốc cùng nàng để ý… Ách…bị bề ngoài sở mê, đúng thế…. cho trái tim bé tự động hoa si rồi… Cảnh tượng như vậy. Kia là có điểm cái gì kia ….Thiên Thiên chột dạ cúi đầu lời nào.

      So với Thiên Thiên tổng giám đốc người ta biểu làm người ta dám thở mạnh gấp trăm lần.

      Thiên Thiên xem như thấy được da mặt dày của tổng giám đốc đến trình độ gì.. là hoàn toàn có chừng mực, có giới hạn !

      Chỉ thấy cười vẫn như xưa, động tác ưu nhã tự nhiên ở ghế ngồi xuống, ngón tay gõ tay vịn ghế, ngữ điệu kinh người: “Vu tiểu thư, nếu biết tôi cùng Thiên Thiên làm cái gì?” bày tỏ có thể hiểu được nhún nhún vai:

      “Vậy còn mang theo đám người đứng ở bên ngoài, tựa hồ… có điểm thích hợp?”

      Thiên Thiên hàng ngày bị tổng giám đốc cử động thường xuyên lưu manh đồng hóa , cũng phải là lần đầu tiên nhìn thấy tổng giám đốc như vậy là ngụy trang làm loạn, cho nên ngoại trừ dưới đáy lòng thầm cảm thán da mặt dày còn ngược lại là cực kinh ngạc. Chỉ là nhịn được mang theo vài phần tâm tính xem đùa giỡn, ngẩng đầu len lén xem sắc mặt kia.

      Quả nhiên là hồi tím xanh hồi trắng mét.

      “Lăng tổng, tôi hôm nay tới là vì công việc.” Tại Tĩnh tăng thêm ngữ điệu nhắc nhở.

      Lăng Phong phải là người làm việc tùy ý có nguyên tắc, đối đãi bình thường với khách hàng đương nhiên như thế.

      Dưới mắt Lăng thị chi nhánh công ty cùng Vu thị hợp tác có cái gì có thể tiếp tục, Tại Tĩnh mỗi lần là hợp tác đều đế chỉ muốn gặp , có tuyệt tình bất quá là bởi vì muốn cùng nữ nhân so đo, ở phương diện khác cũng là bởi vì cha mẹ bên kia. Nhưng là mấy lần này biểu của Tại Tĩnh càng ngày càng làm cho người ta nhìn được.

      Đại khái là lo lắng Thiên Thiên. Lại như vậy bỏ mặc Tại Tĩnh y theo tinh thần sợ chết phi thường của Thiên Thiên, còn có nàng trái tim chịu có mắt gì cả, chỉ sợ vì lý do an toàn ‘ bo bo giữ mình ’ mà cách càng ngày càng xa.

      Tại Tĩnh đứng ở cửa tức giận đến câu đều nên lời, ngay cả phía sau nàng chính là thủ hạ đều cảm thấy lúc này đây mất mặt tới chơi quả thực là chính tiểu thư nhà mình tự tìm phiền toái. Bất quá vì tiền lương chỉ có thể tiếp tục đứng, bắt đầu suy tư có nên tìm 1 lão bản mới có khí phách như hay ?

      “Chuyện cùng công ty của hợp tác, tôi giao cho Vương quản lí bộ nghiệp vụ toàn quyền chịu trách nhiệm, Vu tiểu thư có vấn đề gì có thể tìm ông ấy.”

      … Tôi tại sao có nghe .” Tại Tĩnh chính mình tìm lối thoát cho mình.

      “Bây giờ nghe?”

      “Kia đa tạ Lăng tổng nhắc nhở.” ràng bất mãn công ty coi trọng hợp tác với công ty nàng nhưng lại có chỗ nào phát tiết.

      Lăng Phong hướng cửa đứng bất động nhin đám người lướt qua:

      “Như thế nào…Vu tiểu thư này vốn định lưu quan sát tôi cùng Thiên Thiên tán tỉnh?”

      Đem 1 câu lưu manh như thế mà hỏi được như mây trôi nước chảy, Thiên Thiên đối với tổng giám đốc kính ngưỡng giống như cuồn cuộn như nước Hoàng Hà kéo dài dứt ~~

      Đối mặt với mặt Lăng Phong lạnh lùng cùng lời ra mà làm cho người ta kinh ngạc chết Tại Tĩnh cũng phải là lần đầu tiên lĩnh giáo, có tức miệng chửi ầm lên sau đó quay đầu bước ròi nhìn Thiên Thiên cái chỉ là rất khách khí câu:

      “Tạm biệt, Lăng tổng.” Sau đó cố làm ra vẻ sao cả rời .

      Thiên Thiên vừa rồi từ trong mắt của nàng ràng chứng kiến cổ dày đặc địch ý, trong nội tâm dâng lên cảm giác ổn, run lên vài run, dự định tan tầm về nhà thuận đường mua chút hương khói tại bàn thờ tại nhà trọ cầu khấn, tiêu tai khó, quan trọng nhất là thoát tài, bảo vệ tài rất là trọng yếu nha!

      đám người im ắng vội vội vàng vàng rời .

      “Tổng giám đốc… kia có việc gì em trước, ngài cứ tiếp tục… ha ha ~” Thiên Thiên lúc này phản ứng nhanh chóng, chuyển hướng chủ đề lúc ban đầu tổng giám đốc muốn mời nàng ăn cơm, bàn chân tới cửa.

      “Trở lại.”

      Mệnh lệnh! thể từ!

      “Dạ, tổng giám đốc còn có chuyện gì muốn em làm sao?” Nhận mệnh a!

      Sau đó Thiên Thiên phát , vừa rồi nụ cười cười sắc bén chứa dao tuyệt đối hiểm của tổng giám đốc ràng hé ra hề uy hiếp – – nhìn chằm chằm ngực nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :