1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Boss và Thiên Thiên ai là người lưu manh - Từ Liễm

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      16, Chân thành thổ lộ . . .

      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên

      16.2


      Nam tử áo trắng bồng bềnh đến gần Thiên Thiên đánh Ba Tư, người chung quanh đột nhiên rất có ăn ý tự giác thối lui đứng ngoài vòng tròn pháo hoa lúc này kênh thế giới liên tục xoát ngừng lời thổ lộ dừng lại năm giây ngay sau đó – -

      Hệ thống: Tin tức giang hồ đưa tin : Người chơi Bạch y như phong tại Lạc Dương thành đối với “Thiên Thiên đánh Ba Tư” sử dụng ‘thề non hẹn biển” ! Dùng cái này hướng thiên hạ tuyên cáo: “Bạch y như phong đối với Thiên Thiên đánh Ba Tư hết lòng ái mộ, 1 mai khi chưa già tình tận, dù trái tim còn hơi đập vẫn mãi có đá kia m,inh chứng mãi trường tồn. sợ thế gian có bao xa cách vĩnh viễn bên nàng mãi rời xa . Có tinh vân phát thề, có ngân hà hẹn ước, có làn gió giúp ta hộ lời mong được dưới cầu hỉ thước cùng gặp nhau. Nếu là nàng có hiểu thấu hiểu lòng ta hãy nguyện ý là 1 đôi giang hồ phiêu bạt!” Nhân sĩ giang hồ có thể hoả tốc trước Lạc Dương thành cùng chứng kiến đoạn tình chân thành này của Bạch y như phong!

      Đoạn này lại bắt đầu rồi spam tiếp spam

      Cái này dùng mắc như vậy mà ràng lấy ra spam chơi…

      Này này này này… Giải thích thế nào? ?

      Nguyên nhân chỉ có !

      Thiên Thiên lần này khiếp sợ ngốc đứng lại có trấn tĩnh trước nay chưa có, nhanh chóng đánh ra hàng chữ phát:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Bạch y, huynh đem người hợp tác kia rất ngốc nên bị vứt bỏ, cho nên mới phải dùng đồ mắc như vậy spam ? !” Xấp xỉ khẳng định.

      ra là Bạch y cùng vị rất ngốc kia có JQ(gian tình), và nửa ngày sau nàng thành bia đỡ đạn đây. Nghĩ như vậy Thiên Thiên cảm thấy có chút mất mát, cũng biết buồn bực cái gì.

      Lời phụ đề “Lâu dài” nảy sinh cái mới, kênh thế giới vẫn trả lời Thiên Thiên.

      Thiên Thiên lần này là buồn bực ra là thực là như thế, như vậy bị cái người ngu ngốc kia cự tuyệt nên dùng phương thức này đốt tiền ? cái pháo hoa vài chục nhân dân tệ, mấy cái đằng sau còn quý hơn, dường như hơn trăm nhân dân tệ, tiền ơi là tiền…. có thiên lý a có thiên lý…

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ai, bạch y huynh, huynh dự định xoát tới khi nào đây?” Dù có nhiều tiền cũng đừng như vậy !

      lúc Thiên Thiên ưa pháo hoa hủ bại đem tiền đốt, khi chuẩn bị logout Bạch y như phong đáp lời giọng rất thường thường, hoặc như là mang theo 1 chút ít bất đắc dĩ:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Xoát đến khi người ngốc kia thông suốt mới thôi.”

      Quả là người có tiền!

      Thiên Thiên ngổn ngang trong gió khuyên bảo:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Này.. .Bạch y , hai ta biết lâu như vậy, huynh đối với muội luôn trợ giúp muội thăng cấp, căn cứ vào lập trường bằng hữu lập muội khuyên huynh đừng cùng tiền của mình gây a, người ngốc bình thường là khó lý giải những cách làm người khác, huynh có spam đến i sáng ngày mai cũng vô dụng.”

      Thiên Thiên chỉ là hảo tâm khuyên bằng hữu, kết quả này làm người vốn bình tĩnh lâu thay đổi vọt lên:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Thiên Thiên, em vẫn hiểu đây là tại sao ư? Hay là thôi .”

      Sau đó kênh thế giới đình lời tỏ tình xoát tần, mấy giây sau hệ thống nhắc nhở hảo hữu của bạn Bạch y như phong logout .

      Thiên Thiên có điểm giải thích được. Vừa rồi còn điên cuồng “Tỏ tình” xoát lâu như vậy àm mình chỉ 1 câu mà bạch y thể tự kềm chế” tạm biệt mình mà cứ thế logout.

      như thế nào nàng cũng là người bị hại vậy mà cứ vậy bỏ chạy, Bạch y huynh quá hiền hậu!

      Đứng ở Lạc Dương thành cửa to như vậy, chung quanh hoa tươi nến đỏ xinh đẹp tuyệt luân, Thiên Thiên lúc này mới bình tĩnh có pháo hoa hoa mắt nơi này toàn hoa tươi. Tình cảnh này tự nhiên sinh ra loại cảm giác đơn.

      Khung chat mật nhắc nhở đột nhiên nháy lên đại khái là Thiên Thiên đứng ở chỗ này thời gian quá dài Bạch y như phong biết vì cái gì online chậm rãi hướng Thiên Thiên đánh Ba Tư tới.

      Nhìn thấy bạch y thường ngày Thiên Thiên lại cảm thấy có gì khác lạ, khi người đó đến gần nàng thời điểm Thiên Thiên biết từ đâu có cảm giác áp bách, loại cảm giác áp bách này làm cho Thiên Thiên cảm thấy quen thuộc.

      Nhạc game vừa vặn phát đến bên tai Thiên Thiên, cộng thêm Thiên Thiên cẩn thận đụng phải nút gì đó làm cho nhân vật tự động xoay tròn nhảy múa đứng lên, phối hợp với nhạc hòa làm đẹp tuyệt vời.

      “Xoáy vũ tận cuồng si, danh chấn tứ phương; ven hồ có hành lang tương tư độc, trang sức màu đỏ vì ai ta mặc , tay áo buông xuôi tâm tự khó quên…”

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      16, Chân thành thổ lộ . . .

      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên

      16.3

      Phục hồi lại tinh thần Thiên Thiên vô ý thức đè lại phím cách nhảy ra chút, kéo ra 1 chút khoảng cách với Bạch y như phong. Bởi vì cùng người chơi đệ nhất server xuất hơn nữa còn là khoảng cách gần mặt đối mặt làm cho Thiên Thiên thụ sủng nhược kinh đến sững sờ, trợn tròn mắt liền dễ dàng ngẩn người, ngây người liền nhìn nét mặt đích thực thể cẩn thận nghiên cứu cách tra xét trang bị mà nàng vất vả mới học được.

      Đại khái là đông tác của Thiên Thiên có điểm khoa trương, Bạch y như phong thực tại “hợp với tình hình” nổi nữa. Qua hai giây chat mật Thiên Thiên:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Vẫn còn online, bỏ được ?”

      Tự dưng Thiên Thiên có bộ dáng mất tự nhiên, phát vài cái mặt chảy mồ hôi:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Huynh gì đấy.”

      Bạch y như phong trong nháy mắt tâm tình bình phục rất nhiều:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Người ngốc kia giống như có tiến bộ.”

      Thiên Thiên cảm giác mình vừa rồi “bề ngoài làm sai chuyện” .

      Trước giây vẫn còn được tự nhiên lúc này chứng kiến chuyện Bạch y đề cập đến người ngốc kia quyết đoán triệu hồi hồn của mình, vụng về vui mừng câu, sau đó bày tỏ an ủi, lại sau đó vì bày tỏ mình hiểu sai, lịch suy tư ngay lập tức gõ ra câu:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Kỳ vì 1 người ngốc tốn tiền nhiều như vậy có lời đây.” Mặc dù người được lợi là nàng:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Cần phải mới hảo hảo giáo dục, chớ cùng tiền gây nha.”

      Bạch y như phong đánh cho cái nghi vấn tới đây:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Hả? Vậy muội lại có chủ ý?”

      Thiên Thiên thoáng cái lúng túng. Vì chính mình thuận miệng nhắc tới phương pháp, đành phải vắt hết óc hỗ trợ nghĩ biện pháp gì đó.

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Huynh cùng ấy có quen biết trong thức?”

      Bạch y như phong trầm mặc chút trả lời:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Đúng vậy.”

      Tiếp tục nghĩ tới hình ảnh nam tử tuấn mỹ tiêu sái đau khổ tương tư. Hồi lâu, Thiên Thiên rốt cục nghĩ ra 1 phương pháp trị đối với người đầu đất này. Tự phát biểu cảm vỗ tay vài tiếng rồi :

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Đúng rồi, bạch y, muội nghĩ đến biện pháp a!”

      <Mật> [Bạch y như phong] : “ nghe chút.” Bạch y như phong pm cực kỳ mau.

      Nếu “bị tiếp nhận” nhiều pháo hoa đắt tiền của người ta nhiều như vậy như thế nào quan hệ cũng nên tiến thêm bước bàn đến độ thân mật. Thiên Thiên cảm thấy nàng cùng Bạch y coi như là bằng hữu có tín nhiệm có lời cũng liền cần quá khách khí, chỉ cần có thể giúp đem người kia thông suốt giáo dục tốt, dùng phương pháp gì cần gì so đo.

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Đem ấy làm cho hài hòa !” Đây là câu mà Hách Sảng thường xuyên sử dụng ra miệng. Chỉ cần bạn theo đuổi 1 bạn trai kịp hợp ý, ấy cũng rống lên như vậy, trăm phát trăm linh.

      Bạch y như phong tựa hồ bị Thiên Thiên ra câu này bị hù đến , qua nửa phút mới :

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Khụ, muội… xác định?”

      Thiên Thiên chút nghĩ ngợi:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Xác định…. Cùng với khẳng định!”

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      17, Nghe muốn cùng với . . .

      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên

      17.1

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Sở Thiên Thiên, đây chính là em đó.”

      Thiên Thiên sửng sốt chút, cảm giác giống như ở đâu có vẻ thích hợp. Chăc tại pháo hoa vừa rồi xem thấy quá mức kích động, thoáng cái cũng nghĩ thông đến tột cùng đúng chỗ nào. Pm lại :

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ách, em out đây, Bạch y huynh cứ từ từ phóng… nổ pháo hoa, ha ha ~ “

      <Mật> [Bạch y như phong] :”Hôm nay như thế nào out sớm như vậy, thăng cấp?”

      Bạch y như phong giọng vẻ hơi nhàn nhạt, Thiên Thiên cũng cảm thấy kết quả là càng thêm mất trật tự. Trong đầu vấn đề thoáng 1 cái bị đánh tan vượt qua khả năng giới hạn phân tích của nàng cho nên Thiên Thiên chẳng muốn suy nghĩ nữa.

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “ vội…., còn thấp hơn chút mà thôi ~” sau đó dối hôm nay có việc, nàng nhất định phải ra cửa chuyến liền vội vã logout.

      Tối hôm đó Thiên Thiên kích động. Ngay cả nàng chính mình cũng biết là vì bạch y “thổ lộ” mà kích động hay là bởi vì 1 câu cuối cùng của huynh ấy có chỗ nào đúng mà buồn bực.”Suy tư” đến nửa đêm giờ rưỡi mới ngủ .



      Khi ngủ dậy mắt sớm thành gấu mèo đây là 1 thành phần tri thức của đô thị thấy nhưng thể trách, nhưng đặc biệt thống khổ ưu thương việc.

      Thiên Thiên soi gương cầm lấy quả trứng gà tại vùng thoáng sưng vù chung quanh xoa, vừa kêu:

      “Hách Sảng, mau tới nhìn chút, mình hôm nay sao con mắt liên tục sưng như vậy đây?”

      Hách Sảng tim phổi đến đây câu:

      “Nhớ người năm cấp 3 thần bí từng thổ lộ sao/”

      Chuyện này Hách Sảng cũng biết, biết lúc trước Thiên Thiên bị ác trị cực kỳ bất đắc dĩ, thỉnh thoảng lấy ra trọc nàng.

      “Bất quá hai ngày trước khi mình từ công ty ba ngang qua đường thời điểm đó trông thấy Tiêu Hàn.” Từ gian phòng của mình ra, vẻ mặt bát quái hỏi Thiên Thiên:

      “Vị họ thần bí kia nhất định cũng tới ?”

      Thiên Thiên chuyên chú nhìn mình trong gương giải thích được hai mắt khẽ sưng đỏ thuận miệng trả lời:

      “Ừ, vị họ thần bí cũng tới.”

      Hách Sảng bộ dạng bát quái lập tức chuyển thành đề phòng:

      “Bà xác định vị họ thần bí kia tới?”

      Thiên Thiên nghe ra giọng của Hách Sảng thích hợp, ném trứng gà thể ăn nữa mắt nhìn chung quanh, hỏi ngược lại bạn thân sao lại dương quái khí:

      “Hách Sảng, cậu vì cái gì dáng vẻ khẩn trương như vậy?” Vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ:

      “A, mình biết rồi, cậu có phải hay lúc trước vừa ý vị họ thần bí kia?”

      Khó trách lúc trước Hách Sảng vừa thấy vị họ thần bí kia tặng nàng lễ vật liền bộ dạng thở phì phì, còn ngừng : “Ngày lung tung gì cũng tặng quà, ta có đầu óc hay , vớ vẩn!”

      “Hừ, biến mất lâu như vậy lại còn xuất ! chẳng lẽ muốn thực lời hứa hẹn ba năm do bà thổ lộ tỏ tình? Người này thấy ngu ?”

      Hách Sảng vẻ mặt tức giận, nhìn chằm chằm bạn mình với thân đồ ngủ còn chưa có thay nhưng là tuyệt có vẻ lôi thôi như Thiên Thiên, lúc này Thiên Thiên con mắt mặc dù khẽ sưng vù nhưng vẫn giấu được vẻ đẹp tươi mát thanh lịch. Thiên Thiên ban đầu là khi đại học công nhận mỹ nữ, làm người an phận thẳng thắn, ngoại trừ ngẫu nhiên vờ ngớ ngẩn bậy làm cho người ta được lời nào tắc nghẽn, phản ứng chậm nửa nhịp làm cho người ta được lời nào bên ngoài cũng làm cái gì thực xin lỗi với bạn học, cho nên tất cả mọi người rất thích có dáng vẻ giả bộ thanh cao này.

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      17, Nghe muốn cùng với . . .



      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên



      17.2



      Tiếc rằng năm đó Thiên Thiên bị người sinh viên đẹp trai danh tiếng kia dùng “lời hẹn 3 năm ba năm bạn ” sau có ai dám rệt công khai hướng sinh viên danh tiếng nhà cao phú suất kia trêu đùa .

      “Có thể hay đừng đề cập đến chuyện như vậy nha, đều quá khứ lâu như vậy lúc ấy mọi người còn đùa giỡn đây.” Con mắt sưng vù tiêu trừ hơn phân nửa, Thiên Thiên thay xong y phục chuẩn bị ra cửa trước khi phát Hách Sảng đột nhiên nhảy vào gian phòng gọi điện thoại, Thiên Thiên cũng quá để ý, chỉ nghe thấy đứt quãng câu:

      “Đúng vậy… trở lại… Khó … Cẩn thận chút tốt hơn…” Làm cho nàng hiểu lời gì.

      Mặc đồ công sở giày cao gót trẻ nhàn nhạt tinh thần phấn chấn đón nắng sớm, gương mặt xinh đẹp lộ ra tràn trề mơ ước đối với tương lai đầy mong đợi.

      Thiên Thiên thích bộ làm vừa đỡ tiền xe, chủ yếu nhất là có thể mượn cơ hội rèn luyện thân thể cần suốt ngày lo lắng mập mạp, chứng bệnh của nhân viên văn phòng!

      Chỉ là Thiên Thiên hôm nay đặc biệt hưng phấn biết bị đả động nữa, đường hướng công ty , vừa liền hát thiếu nhi: “Con chim ở phía trước dẫn đường, cơn gió thổi hướng chúng ta, chúng ta như mùa xuân, vào công viên thấy thảm cỏ xanh xinh đẹp…”

      “Thiên Thiên!”

      Nghe được có người kêu tên của mình, Thiên Thiên thoáng cái đỏ mặt cứng ngắc xoay người sang chỗ khác:

      “Ha ha ~ Tiêu Hàn, sớm ~” Như thế nào trùng hợp như vậy trùng hợp như vậy, mất mặt thiệt nhiều …

      người mặc OL khí chất mỹ nữ ôm theo túi sách vừa đường vừa hát nhạc thiếu nhi còn bị người quen trông thấy, tràng diện này đúng là có điểm xấu hổ.

      Tiêu Hàn vẫn là 1 thân quần áo thoải mái cưỡi xe đạp màu lam ngày đó đèo Thiên Thiên, cười tủm tỉm cùng Thiên Thiên chào hỏi, phảng phất vừa rồi cái gì cũng nghe thấy:

      “Sớm, làm à…. tệ tệ.”

      Thiên Thiên gặp có giễu cợt bộ dáng của nàng, đoán rằng người ta khả năng nghe thấy, may qua, may quá:

      “Sớm a, công ty cậu cũng ở bên cạnh sao?”

      Tiêu Hàn gật gật đầu: “Giúp họ làm việc, công ty ấy ở phía trước.” Tiêu Hàn chỉ chỉ 1 tòa cao ốc cách Lăng thị xa, tòa nhà này tại thành phố A cũng là tòa cao ốc văn phòng nổi danh:

      “Chính là chỗ đó nhìn thấy , công ty họ mình tại lầu ba.”

      Thiên Thiên sớm nghe ngoại trừ Lăng thị tòa nhà này là quyền sở hữu tu nhân của Lăng Phong, cần giao tiền thuê bên ngoài nơi này tất cả tiền thuê cao ốc văn phòng đều cao làm cho người khác líu lưỡi, họ Tiêu Hàn có thể ở chỗ này mở công ty giải thích cơ bản lĩnh vực kinh doanh phát triển vững vàng phải người mới dấn thân gây dựng nghiệp đừng phát triển mà ngay cả thử cũng chưa chắc dám hao tổn như vậy.

      như thế nào vị họ thần bí kia cũng từng đối với nàng bảo vệ, biết phát triển tốt Thiên Thiên vẫn là rất cao hứng:

      ấy là lợi hại mới tốt nghiệp bao lâu có công ty của mình .” Vừa rồi cảm giác hưng phấn bị phức cảm thay thế thành tự ti, Thiên Thiên vẻ mặt uể oải:

      giống mình vẫn chỉ là 1 viên chức .” Thiên Thiên bị BOSS làm khó dễ nghĩ tới liền ưu thương.

      Lúc này Tiêu Hàn tiếp điện thoại, giống như là có chuyện gì gấp, đợi Thiên Thiên hết lời liền đạp phải xe .



      “Cái gì nha, chạy trốn giống con thỏ.”

      “Nhân viên Lăng thị sao lại chẳng phân biệt được lớn , làm sao lại thành viên chức rồi?”

      Nghe đến bên cạnh đột nhiên xuất thanh Thiên Thiên sợ hãi, khuỷu tay cũng nhịn được rung động hai cái. Vẻ mặt như đưa đám chậm rãi quay đầu lại:

      “Tổng giám đốc…. sớm, sớm, sớm a ~ “

      Ban ngày thể người, nghĩ cũng thể nghĩ, nếu bạn xem bị nghĩ ra được

      Lăng Phong tay đặt cửa xe, cúi đầu nhìn Thiên Thiên: “Mới vừa rồi còn nghe em ca hát tâm tình phải là rất tốt sao, như thế nào thoáng cái liền khó chịu rồi?”

      thể nào!

      BOSS ràng liên tục theo nàng, này…

      Thiên Thiên xấu hổ vô cùng, thoáng cái ngay cả dùng khí ngẩng đầu cũng có.

      “Nhân viên Lăng thị phúc lợi nhất định tốt, Sở tiểu thư làm sao sinh ra ý nghĩ như vậy.” Giọng hơi thất vọng .

      Cái này là dạng gì ý niệm trong đầu?

      Thiên Thiên ngẩng đầu nhìn BOSS, nắng sớm tỏa lên khuôn mặt hoàn mỹ của nam nhân kia chói lọi bốn phía làm Thiên Thiên sắc mặt đều hồng nhuận.

      Khụ khụ ~ kỳ … Nhìnm đẹp trai, đặc biệt là chúng loại đẹp trai như Lăng Phong này khuôn mặt nhắn hồng chút thực thiên lý bất dung, Thiên Thiên hồng 1 chút như vậy cũng là phải, này thuộc về biểu của tập thể quần chúng.

      Bất quá tại trong mắt Lăng Phong Thiên Thiên cũng là mỹ nữ có khí chất đặc biệt hiếm có, mặc dù là nịnh nọt còn mang theo nụ cười lúng túng nhưng ở mặt Sở Thiên Thiên liền trực tiếp như vậy thành nụ cười hồn nhiên bộ dạng thanh thuần xinh đẹp.

      “Sở tiểu thư phải là cảm thấy Lăng thị đối với nhân viên quá nhiều cầu, quá mức hà khắc, cho nên dự định nơi khác làm việc ?”

      Thiên Thiên vội vàng lắc tay phủ nhận:

      …tổng giám đốc làm sao nghĩ như vậy.” Vì gia tăng có độ tin cậy, thể vỗ vỗ lão bản nịnh hót .

      Nịnh hót của Thiên Thiên lắp bắp lâu mới hết câu :

      “Lăng thị xí nghiệp lớn như vậy kia là bao nhiêu người muốn chen lấn đều chen lấn vào, em làm sao lại muốn bỏ , ha ha, tổng giám đốc…ngài tính sai.”

      Lăng Phong gật đầu, nhướng nhướng mày:

      “Hy vọng là tôi nhìn lầm.” vòng qua bên kia mở cửa xe:

      “Lên xe.”

      “Hả?” Bị lão bản nghe thấy mình hát nhạc thiếu nhi, còn hoài nghi nàng có ý định “Trốn ” trong đầu, lúc này còn nhờ xe có phải hay tốt lắm?

      Mấu chốt là khoảng cách đến công ty cũng chỉ lộ trình hai mươi mấy bước còn ngồi xe làm gì/ đây phải là làm cho các đồng nghiệp hiểu lầm nàng cùng lão bản ngày hôm qua ở cùng chỗ sao?

      được, kiên quyết thể lên xe!

      Thiên Thiên uyển chuyển cự tuyệt: “Cái kia… tổng giám đốc, em…”

      “Xem ra Sở tiểu thư đúng là nghĩ muốn tiếp tục lưu lại Lăng thị, như vậy…”

      Lăng Phong còn chưa dứt lời, bóng dáng nhắn xinh xắn của nàng dùng khí thế sét đánh kịp chui vào trong xe, tại ghế lái phụ ngồi đàng hoàng ngay cả dây an toàn cũng thắtlên.

      Tốc độ này… làm Lăng Phong sửng sốt giây mới phản ứng tới. Trông thấy BOSS đại nhân thư thái cười tiếng, Thiên Thiên cổ họng lúc này mới từ từ trở về vị trí cũ.

      Ai, hãm hại nổi, nhân lực công ty nhiều như vậy, chén cơm tùy thời cũng có thể khó giữ được, lão bản thể đắc tội nha!

      Thiên Thiên trộm trộm nhìn thoáng qua tổng giám đốc lái xe, ngờ Lăng Phong cũng đúng lúc nghiêng đầu tới đây, bốn mắt nhìn nhau trong nháy mắt Thiên Thiên mặt đỏ giống như tôm luộc được tự nhiên .

      Trong kính chiếu hậu mặt Lăng Phong lên 1 nụ cười ý vị sâu xa. Thiên Thiên lần này dám ngẩng đầu dám lên tiếng nữa.

      Hôm nay là ngày mấy nha…. sáng sớm mắt sưng con, làm nâng cao tinh thần hát bị lão bản nghe thấy, cùng bạn học cũ vài lời còn bị hiểu lầm có tâm lí nghịch phản lúc này vì quan sát lão bản tâm tình như thế nào cư nhiên vừa vặn bị bắt.

      Thiên Thiên là khổ sở, khổ sở muốn ói…

      “Tổng giám đốc, phiền toái dừng xe dạ dày em thoải mái.”

      Lăng Phong nghiêng đầu nhìn Thiên Thiên mặt vặn vẹo ôm bụng bộ dáng rất khó thoạt nhìn giống như là giả bộ là thoải mái.

      “Chuyện gì xảy ra, ăn sai gì đó sao?” Lăng Phong vừa hỏi thăm, quay đầu xe hướng bệnh viện trung y của bạn chạy tới.

      Thiên Thiên ôm bụng sắc mặt trở nên tái nhợt, suy yếu dựa ở ghế:

      “Ừ, có thể là thế…. buổi sáng khi rời giường thời con mắt còn sưng lên.”

      Chẳng lẽ là do tối hôm qua ăn lon tương salad quá hạn? biết có thể hay chết a…

      nên suy nghĩ bậy bạ.”

      Thiên Thiên càng thêm thống khổ. Nghĩ cái gì đều bị lão bản nhìn ra, bộ dáng của nàng nhất định rất thê thảm …

      “Có thể là ngộ độc thức ăn, đừng sợ.”

      Xong rồi xong rồi, lão bản lúc nào dụ dỗ người khác, lại sinh ra

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      18, Lưu manh . . .

      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên

      18.1

      Đến bệnh viện vẫn là bác sĩ trẻ tuổi lần trước trị bệnh cho Thiên Thiên lần này Thiên Thiên bị lăn qua lăn lại ít mãi cho đến bị ở giường bệnh Thiên Thiên mới hoàn toàn thở phào nhõm.

      Gặp bác sĩ vẻ mặt nhàng,nàng mới biết chết được, cũng yên tâm ngủ.

      Trong mơ tựa hồ có ngón tay từ trán nàng lướt qua, có người thay nàng đắp chăn.

      Khi mở mắt ra BOSS đại nhân ở trước mặt Thiên Thiên, Thiên Thiên cho là mình mộng nhắm mắt lại lại mở ra, vẫn là mặt BOSS chỉ bất quá lần này khẽ mỉm cười, mê chết người mừng rỡ hiếm thấy.

      “Ngủ đủ rồi? Có thể ngồi dậy sao?”

      Thiên Thiên giật giật thân thể quơ quơ đầu, đầu óc từ từ thanh tỉnh, cảm giác sảng khoái tinh thần nha.

      Phương thức chữa bệnh đông tây kết hợp đúng là quá tốt, đánh giấc liền thấy tinh thần toả sáng, Thiên Thiên cảm giác mình lúc này có thể lao ra đánh chết châu chấu cả bầy là đằng khác

      Ngồi thẳng người: “Báo cáo tổng giám đốc, ngủ đủ !” Ha ha cười hai tiếng:

      “Xem, có thể dậy.” Sau đó phát tối , thiếu chút nữa bất tỉnh Thiên Thiên bị Lăng Phong ôm vào trong ngực.

      Chỉ trích: “Mới vừa truyền nước xong vội vã như vậy làm gì, nằm .”

      Thiên Thiên mặt tái nhợt thành khuôn mặt đỏ.

      Ôm như vậy như thế nào nằm đây?

      “Cái kia… tổng giám đốc…”

      “Thôi, cho em mượn bả vai dựa trong chốc lát, khi nào đỡ thfi đưa em về nhà.”

      Thiên Thiên cảm động đến nước mắt nước mũi chảy ra.

      Bất quá mặt chỉ là hình dung tiết mục ngắn, khụ khụ, thực tế Thiên Thiên tìm cách có nên hay nhân cơ hội làm cho tổng giám đốc chi trả tiền chữa trị.

      Bởi vì cái bệnh viện này tiền chữa trị là quá mắc. ~~~~ ( _ )~~~~

      cần lo lắng.” đỉnh đầu giọng BOSS vang lên trầm thấp, làm cho lòng người an tâm.

      Lúc này Thiên Thiên lòng cảm động, ngửa đầu, mắt lấp lánh:

      vậy chăng…. này là rất cảm tạ tổng giám đốc, tỏng tài ngài là người tốt.” Trước là nàng tiểu nhân.

      “Trừ vào tiền lương tháng này là được.” BOSS nhanh chậm bồi thêm câu.

      $&*&* $%… …

      Thiên Thiên là muốn nổi bão tố tục.

      “Kia tổng giám đốc, biết có thể hay để cho vị bằng hữu kia đến xem em có thể ra viện được chưa?” thay bằng khuôn mặt tươi tắn.

      “Cái này có thể có.”

      Cảm động đến rơi nước mắt: “Cảm ơn tổng giám đốc.”

      cần khách khí, đây là phúc lợi xứng đáng của nhân viên Lăng thị.”

      Tổng giám đốc thực hắc! Lúc này vẫn quên mặt mình dát vàng.

      “Khụ khụ ~ tôi có thể vào sao?” Thẩm Tần vội ho tiếng thẳng đến chút muốn trưng cầu ý kiến của người trong cuộc, mặt cũng có thấy chuyện người ta ấp ấp ôm ôm thâm tình nhìn nhau mà lúng túng, ngược lại làm cho Thiên Thiên liên tục tựa ở trong ngực Lăng Phong lúng túng xấu hổ vô cùng.

      Thẩm Tần tới đây lại ho khan tiếng ý bảo Lăng Phong “Thả người “, giơ giơ trong tay ống nghe bệnh:

      “Lăng tổng giám đốc, có thể hay mượn Sở tiểu thư nửa phút?” Bị Lăng Phong nghiêm mặt thoáng nhìn vội cười làm lành đổi giọng:

      “Có thể để cho tôi chẩn đoán cho Sở tiểu thư chút, rất nhanh.”

      Thiên Thiên thấy thế nào đều cảm thấy bác sĩ này cùng BOSS là ruột, đều là đen như vậy mà lại hèn hạ.

      “Sở tiểu thư vì cái gì bộ dáng này, phải là đối với Lăng tổng giám đốc bất mãn ?”

      “…” đừng có tiếng lòng của nàng thẳng ra như vậy chứ…

      Thiên Thiên buổi sáng về sau liên tục bảo trì mỉm cười, tận lực làm cho tổng giám đốc cảm thấy nàng rất sùng bái rất kính trọng . Mà ngay cả sinh bệnh đều uất ức thế Thiên Thiên cảm thấy cuộc đời của nàng có ý nghĩa.

      Cho nên tại khi Lăng Phong đưa nàng trở về nhà trọ thời điểm muốn sống câu . Thiên Thiên nghiêng đầu nhìn chằm chằm Lăng Phong:

      “Tổng giám đốc, em đối với có… Có có có có… Có ý kiến!”

      Mặc dù là kìm nén lâu mà , cũng từ lúc lên xe liền suy nghĩ tốt nhưng là từ trong miệng muốn ra nàng trước sau như ấp a ấp úng, cũng có biểu đạt ra, hơn nữa chút khí thế cũng có.

      Yếu ớt “cảnh cáo” phát ra, BOSS căn bản hiểu nàng biểu đạt cái gì.

      Đem xe ngừng ở ven đường Lăng Phong nghi ngờ nhìn xem nàng con mắt theo dõi nháy chút:

      “Gì?”

      “Gì?”

      Lăng Phong nhìn qua rất có kiên nhẫn, lại lặp lại cái:

      “Gì ?”

      Thiên Thiên hiểu, lão bản tám phần là nghe hiểu ý của nàng. Nếu như vậy nàng cũng quanh co lòng vòng :

      “Tổng giám đốc, ngài thể luôn…” Lại lắp .

      “Làm là cái gì?”

      “Đừng có ôm em như vậy được ?” Rốt cục đầy đủ biểu đạt liền dễ dàng nhiều hơn:

      “Như vậy cho người khác hiểu lầm, em về sau khó tìm được bạn trai.” Vẻ mặt u oán.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :