1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

BOSS QUÁ GIAN XẢO - Hàn Tử Dạ

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      CHƯƠNG 71

      muốn lại phải nghĩ ngợi việc ký hợp đồng chính thức, Lăng Tử Tiên tập trung vào chiếc xe đằng trước.

      Xe thể thao dừng trước nhà hàng sang trọng nhất, hiển nhiên là Bạch Dạ có nhiên kinh nghiệm, biết khi nào xuống xe, khi nào vào.

      Hơn nữa làm Lăng Tử Tiên líu lưỡi là Bạch Dạ có thẻ VIP.

      Lam Táp cười giải thích: “Nhà Bạch Ngọc cùng Bạch Dạ đều kinh doanh ẩm thực, cả nhà hàng này cũng là sản nghiệp của họ!”

      “A?” Nghe vậy Lăng Tử Tiên trợn mắt, sớm nghe thân phận Bạch Ngọc, Bạch Dạ tầm thường, nhưng nghĩ đến mức này à!

      Bạch Dạ lén lút theo, lập tức ra trước lễ tân, hỏi: “Vị trí!”

      “Ở lầu hai, chỗ cũ.” Tiếp tân ở quầy lễ tân hiển nhiên là hiểu, nhanh nhẹn, lưu loát báo cáo.

      Lăng Tử Tiên liên tục 囧, xem ra cái tiết mục “tróc gian” diễn ra vô số lần ạ!

      “Lam tiên sinh, cho hỏi sao chúng ta phải theo?” Lăng Tử Tiên hiểu, liên quan gì hả.

      “Bạch Ngọc rất khôn ngoan, nếu Bạch Dạ phát , giải thích là hẹn khách.” Lam Táp giải thích.

      “Cho nên mới kéo theo cả cùng?” Lăng Tử Tiên đen mặt tiếp lời. “ ấy bỏ bê công việc, có bị trừ lương ?”

      Vừa dứt lời, Bạch Dạ liền quay phắt sang, trừng , mới phải ngậm miệng.

      “Có cậu ta, Công ty có tổ chức tiệc mừng, cũng chẳng sợ có chỗ, hơn nữa, miễn phí.” Lam Táp cười vô hại.

      Lăng Tử Tiên giật mình, chẳng phải là lợi dụng rồi? Xấu hổ à.

      Bạch Dạ vô cùng thuần thục ngồi bên cạnh chỗ Bạch Ngọc và kia, lại còn trang bị thêm kính râm, cực kỳ giống thám tử. Nhưng theo cách suy nghĩ của Lăng Tử tiên, là 1 tên biến thái theo dõi người ta.

      Ngoài ra, còn nghe ràng tiếng ai đó nghiến răng ken két.

      Lăng Tử Tiên cũng nghe tiếng cười khúc khích, giọng nam hơi trầm, nhưng quyến rũ.

      “Chết tiệt, cười vui vẻ thế!” Bạch Dạ tiếp tục tốn hơi thừa lời, lẩm bẩm, tay nắm thành đấm.

      Theo góc nhìn Lăng Tử Tiên, dù có vách ngăn, nhưng vẫn nhìn khá bóng người đối diện.

      xinh đẹp, tóc vương màu nắng, xõa tung đối lập với làn da trắng nõn.

      Răng trắng, môi hồng, và đôi mắt sáng trong, tinh nghịch, đều khiến mọi người trầm trồ ngợi khen, là mỹ nhân.

      ấy xinh .” Lăng Tử Tiên giọng nhận xét với Lam Táp.

      Kết quả Bạch Dạ lập tức oán khí sâu nặng quay đầu, ánh mắt dường như rất phẫn nộ.

      Lăng Tử Tiên lập tức nghẹn ngào, may mắn quyển menu mở ra trước mặt , ngăn chặn luồng mắt u oán.

      “Khó lắm mới ra ngoài, xem có gì thích ăn.” Lam Táp ôn hòa, cũng thèm để ý Bạch Dạ.

      Lăng Tử Tiên cảm kích nhìn Lam Táp, giờ Bạch Dạ oán khí sâu nặng, ở cùng 1 chỗ, khó chịu quá.

      “Nhưng tôi quên mang ví!” Lăng Tử Tiên xấu hổ .

      Lúc trước, bị lôi , mang ví, đương nhiên là đừng đến tiền. Nhà hàng tây sang trọng thế này, có khi cả cốc nước lọc cũng trả nổi.

      Nghĩ, còn cố ý đẩy ly nước xa chút, để khi tính tiền cnf lý do— cũng uống nước.

      Nhìn , Lam Táp thích thú.

      “Đừng lo, có hai vị thiếu gia này, muốn ăn gì cũng được.” Lam Táp mở menu trước mặt , mà cũng gọi phục vụ.

      “Ba vị muốn dùng gì?” Nhân viên lịch hỏi.

      Lăng Tử Tiên do dự, liếc Lam Táp cái, gật đầu, ý bảo đừng lo, sao cả.

      Thở dài tiếng, Lăng Tử Tiên : “Tôi muốn phần bít tết, đừng thêm cà rốt. Lam tiên sinh, còn ?” Dù sao bị Bạch Dạ kéo , mời khách… Chắc là đủ!

      “Hai phân, đều cà rốt.” Lam Táp .

      “Vâng, xin chị chờ lát.” Phục vụ cười ngọt ngào , chàng đẹp trai thế, sao lại cười cho được? Chuyển qua Bạch Dạ, xấu hổ khó mở miệng.

      “Cho nhị thiếu gia các vị 1 dấm chua !” Lăng Tử Tiên nhàng mở miệng.

      Phục vụ kinh ngạc, rồi nhanh nhẹn bỏ .

      Xung quanh nồng nặc vị chua, muốn phun trào nổ luôn .

      Bạch Dạ cũng để ý 2 người Lăng Tử Tiên bàn chuyện gì, giờ cũng sắp đến lúc dùng cơm trưa, bắt đầu đông người. Đại đa số là cặp đôi, chắc đều sớm đặt chỗ, khoác tay các chàng trai, qua bàn Lăng Tử Tiên, đều theo bản năng mà liếc nhìn–

      Tướng mạo Lam Táp xuất chúng, chỉ sợ dù là thoáng nhìn cũng đủ để người ta dậm chân.

      Lăng Tử Tiên thở dài— Lam nhan họa thủy.

      “Làm sao vậy?” Lam Táp cúi đầu xem tạp chí, Lăng Tử Tiên nhìn nhìn, khỏi mở miệng hỏi.

      Lăng Tử Tiên xấu hổ gãi đầu, lại khôi phục dáng vẻ tự nhiên, hỏi : “Lam tiên sinh, bihf thường ra ngoài, cảm thấy gây rối sao?”

      “Có gì?” Lam Táp hơi nhích người, vẫn nho nhã như trước.

      xem…” Lăng Tử Tiên nhích lại gần, mọi người đều ghé mắt vào góc này, nhất là phụ nữ.

      Lam Táp như vậy vừa thấy qua, mấy nhìn, đều đỏ mặt cúi gằm.

      Dời tầm mắt, dừng mặt Lăng Tử Tiên, mỉm cười.

      Lăng Tử Tiên kinh ngạc: nghiệt, đừng cười như thế được ?!

      “Tiên Tiên.” Lam Táp bỗng nhiên mở miệng.

      “A?” Lăng Tử Tiên theo bản năng trả lời.

      “Vậy còn , bình thường ra ngoài sao?”Lam Táp cười khẽ.

      Mắt lòe sáng, tai Lăng Tử Tiên hơi đỏ— còn để ý đến họ.

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      CHƯƠNG 72

      Hai người nhìn nhau lát, Lăng Tử Tiên chịu nổi, quay đầu .

      Hình như trao đổi vấn đề này với 1 người đàn ông, cứ như cố khoe thu hút với người khác phái vậy, đây phải tác phong vốn có của , mà cũng có ý này.

      Ngoài ra, còn có 1 chuyện khiến người ta phải xấu hổ— Cứ ngồi bên Boss, cảm thấy khí khá ngột ngạt.

      Lam Táp cũng chỉ là mỉm cười, cũng có ý định truy hỏi.

      “Lam tiên sinh, loại chuyện chắc diễn ra thường xuyên?” Lăng Tử Tiên để ý cảm xúc, tự nhủ, kỳ có khả năng miễn dịch với Lam Táp chỉ cần đừng đánh du kích là ổn.

      “Bạch Ngọc là đại diện Công ty, hình tượng của cậu ta rất quan trọng.” lam Táp bưng chén nước, uống, vừa giải thích.

      “Chẳng phải mỗi ngày Bạch Dạ chết đuối trong dấm chua à?” Lăng Tử Tiên giọng, chỉ sợ Bạch Dạ lại nhìn bằng đôi mắt u oán thôi.

      “Cậu ta thường khôn khéo, cứ dính phải chuyện này, mới lộ cái tính trẻ con thôi.” Lam Táp cười, nhìn đôi nam nữ qua màn kính.

      Lăng Tử Tiên gật đầu, Bạch Ngọc và Bạch Dạ đều là hồ ly tinh, tính toán chu toàn, giảo hoạt. Bạch Ngọc lại sâu khó mà biết, Bạch Dạ thi thoảng còn ầm ỹ đôi ba câu, nhưng đều là cãi nhau có nội hàm thâm ý cả.

      Về phần tại sao… Dùng đầu ngón chân đầu cũng có thể đoán được suy nghĩ Bạch Dạ.

      “Bạch Ngọc có chịu ấp lực gì ?” Lăng Tử Tiên đột nhiên hỏi.

      Lam Táp còn chưa kịp trả lời, Bạch Dạ đột ngột quay lại, làm hại Lăng Tử Tiên tưởng bị cậu chàng nghe thấy, nhưng chàng ta mặt nổi giận đùng đùng, bưng nước uống nước ừng ực.

      Bởi vì Bạch Ngọc gọi phục vụ, gọi 2 phần bánh ngọt điểm tâm.

      có gì bất ngờ xảy ra, mặt Bạch Dạ càng đen, giọng Bạch Ngọc dễ nghe, rung động lòng người.

      Lăng Tử Tiên hoài nghi, nếu bây giờ mang kim cương cho Bạch Dạ cắn, có thể bị cậu ta làm nát nhỉ?

      Phần cơm mà Lăng Tử Tiên cùng Lam Táp gọi nhanh chóng được dọn lên, đồng thời 1 ly nước canh đặt trước mặt Bạch Dạ, phục vụ cười ngọt: “Các vị dùng tự nhiên.”

      Nhìn phần ăn trước mặt Lăng Tử Tiên, rồi lại ngó nước chanh trước mặt mình, Bạch Dạ nhíu mày: “Mấy người tự gọi?”

      Lăng Tử Tiên cầm dao nĩa, thấy sắc mặt Bạch Dạ.

      Lam Táp thong dong trả lời: “Cũng gọi cho cậu rồi.” Đồng thời còn chỉ ly nước chanh.

      Bạch Dạ bưng ly nước uống ngụm, vị chua đắng lập tức làm cậu tái mặt,nhưng xấu mặt mà nhổ ra.

      Vừa định bạo phát, Lam Táp lại : “Bạch Ngọc ở sau lưng cậu.”

      Sáu chữ khiến Bạch Dạ im bặt, cậu chỉ cần to tiếng là bị phát ngay, cho nên đành ôm hận trừng 2 người kia, sau đó lại cúi thấp người giám sát.

      Lăng Tử Tiên vô tội quơ quơ dĩa ăn, liên quan gì đến !

      “Nếm thử xem, bít tết ở đây rất ngon đấy.” Lam Táp .

      “Uhm.” Lăng Tử Tiên gật đầu, cũng đói rồi.

      Lăng Tử Tiên thoăn thoắt cắt miếng thịt, nhưng mà hình như được thuận tay.

      Lam Táp nhìn cử động, hỏi: “ quen?”

      “Hử? …” Lăng Tử Tiên mới định chối, nhưng lại thấy Lam Táp, trái dao, phải nĩa. “Lam tiên sinh, cầm dao như thế để ăn?”

      Nghe lời Lăng Tử Tiên , Lam Táp hơi ngạc nhiên, mới hiểu ra. “Ăn chính là thuận tay, tay nào dao, tay nào nĩa có khác gì nhau?”

      Lăng Tử Tiên xấu hổ, bị nhìn thấu.

      Bình thường khi dùng cơm tây, việc dùng dao tay phải, nĩa tay trái là hành động biểu lịch , nhưng Lăng Tử Tiên quen, bị ngược tay.

      Mà làm trái người ta chê cười, nên cũng tập, nhưng vẫn thuận tay lắm.

      Lam Táp quơ dao tay trái, : “Chúng ta đều giống nhau, bị thế cũng đâu sao.”

      Lăng Tử Tiên nhìn động tác khá quen thuộc, cũng vui theo, đổi dao nĩa lại, thoải mái hơn nhiều.

      Cách vách thi thoảng truyền đến tiếng cười đùa vui vẻ, khí góc bàn Lăng Tử Tiên lại càng xuống thấp, lạnh cả người.

      Di động Lam Táp vang lên, cũng làm Bạch Dạ giật mình, lập tức quay đầu nhìn .

      Lam Táp buông dao tiếp điện thoại, trò chuyện mấy câu, đại khái dùng cơm, sau đó đưa cho Lăng Tử Tiên, : “Tiết tiểu thư muốn tìm .”

      Tiết tiểu thư… Tiết Nhiễm.

      Mí mắt trái Lăng Tử Tiên cứ giật đùng đùng, muốn bảo có ở đây, nhưng mà đến lúc về thể nào tai cũng bị nhéo đau luôn.

      “Nè, Nhiễm Nhiễm…” Lăng Tử Tiên mới mở miệng, bên kia liền truyền đến rít gào.

      “Lăng Tử Tiên, cậu độc ác, dám hẹn hò với Boss, tớ muốn chết,… Cậu bỏ rơi tớ với Sửu Sửu aaaaa…” Tiết Nhiễm lớn giọng gào thét.

      Lăng Tử Tiên sáng suốt nhấc điện thại ra xa, nhưng vẫn còn nghe tiếng gầm gừ, và cái tai ong ong.

      Lam Táp cười khẽ, Lăng Tử Tiên xấu hổ vô cùng, giọng.

      vất vả chờ Tiết Nhiễm rít gào, Lăng Tử Tiên mới bất đắc dĩ trả lời: “Bọn mình có hẹn hò gì đâu, chỉ là ăn cơm cùng nhau, có cả Bạch Dạ nữa…”

      “Bạch Dạ đuôi theo Bạch Ngọc, là người vô hình, 2 người ràng là hẹn h.” Giọng Mạc Sầu lạnh như băng tiếp lời.

      Bên kia ống nghe, còn có giọng Tiếu Phàm, Bất Phá cùng Âu Dương Thư, cười ầm ĩ.

      Lăng Tử Tiên khóe miệng run rẩy, thế Tiết Nhiễm còn cái gì mà chuốc say Lam Táp, rồi bắt ta chịu trách nhiệm, nghe đến đó, hận thể đào cái lỗ mà nhảy xuống.

      vất vả dừng máy, lại phát Lam Táp dùng ánh mắt kỳ quái nhìn .

      Tim Lăng Tử Tiên nhói cái… ta nghe thấy rồi?

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      CHƯƠNG 73

      Khi Lăng Tử Tiên thể giải thích nổi, tắt máy xong, bên kia máy vẫn còn tiếng Tiết Nhiễm gọi này này, nếu cứ nghe mấy lời muốn ói máu này, chắc chẳng còn mặt mũi nào gặp Lam Táp nữa.

      Hơi xấu hổ trả điện thoại di động lại cho Lam Táp, Lăng Tử Tiên vùi đầu ăn tiếp, nhưng chẳng còn thèm nữa.

      Cẩn thận suy nghĩ chút, Bạch Dạ quả ngồi bên cạnh, nhưng tâm trí ở đâu rồi, và Lam Táp cùng nhau ăn… Hình như là hẹn hò .

      Stop!

      Lăng Tử Tiên căm tức thổi bay ý nghĩ trong đầu , còn miên man nữa, điên mất!

      Ăn cơm thôi, đói bụng ăn cơm.

      Lam Táp nhấc chén nước, lịch uống, khóe miệng hơi cong, thấp thoáng mỉm cười.

      Lăng Tử Tiên thỉnh thoảng trò chuyện đôi ba câu với Lam Táp, làm chung tháng, cũng hiểu nhau chút ít, cần quá khách sáo.

      Về phần bạn nào đó, oán khí xung quanh càng nồng đậm.

      Buông dao nĩa xuống, Lăng Tử Tiên hỏi Lam Táp: “Lam tiên sinh, chúng ta còn tiếp tục theo dõi? Có được vậy?”

      Bạch Ngọc và kia hình như chưa xong bữa, vẫn cười cười , mà Lăng Tử Tiên bỗng nhiên nghe được kia hỏi: có bạn chưa?

      Bình thường hỏi câu này đương nhiên là có ý tứ. Mà cái gọi là có ý đâu, nếu đối phương trả lời có, cũng cứ tiếp tục, hỏi là người như thế nào, vân vân… Mà có, đương nhiên là… thổ lộ.

      Nhưng theo góc nhìn của Lăng Tử Tiên, kia xinh xắn, tuổi chừng 24, 25, chắc là có bạn trai? Chẳng lẽ ý của ấy là muốn làm quen Bạch Ngọc?

      Liếc Bạch Dạ, bỗng thấy cậu ta trấn tĩnh lại.

      Lăng Tử Tiên còn thấy khó hiểu, bên tai truyền đến giọng .

      “Đừng lo cho họ, Bạch Ngọc nỡ làm tổn thương cái thằng ngốc Bạch Dạ đâu.” Lam Táp nhàng .

      Hơi nóng phả bên tai Lăng Tử Tiên, lập tức ửng đỏ như trứng tôm chín, được tự nhiên.

      Cứng ngắc gật đầu, còn chưa cái gì, tay bị nắm lấy.

      Đương nhiên, người nắm tay là Lam Táp.

      “Bỏ lại mấy người đó , chúng ta ra ngoài dạo.” Lam Táp , sau đó liền lôi kéo ra bên ngoài.

      Đầu óc Lăng Tử Tiên trắng toát, trống rỗng, hoàn toàn mất khả năng suy nghĩ, cả người cứng đờ, hoàn toàn dựa vào mà ra ngoài, trong lúc đó, Bạch Dạ vẫn chỉ lặng ngồi đó.

      Bàn tay cảm nhận được độ ấm dần lan truyền, giò từ điều hòa thổi vào khiến đầu óc dần sáng suốt.

      Bọn họ… Dường như là nhân viên và sếp, nhưng giờ là như thế nào?

      Tầm mắt Lăng Tử Tiên tầm mắt dừng tay Lam Táp kéo , lòng bàn tay thấy hơi ẩm ướt, mãi cho đến khi xuống lầu ra ngoài, Lam Táp mới thả ra.

      Lăng Tử Tiên vẫn ở trong tình trạng bấn loạn, mà phát 2 người ra ngoài mà chưa thanh toán tiền.

      “Cái kia… Lam tiên sinh, chúng ta đâu?” Lăng Tử Tiên tự đá bay hình ảnh vừa rồi ở trong đầu, chắc là tiện tay. Mà thuận tay…

      “Hôm nay trời mưa, trước mua ít đồ.” Lam Táp chỉ về chỗ cách đó xa, rồi vù chạy qua.

      Lăng Tử Tiên bất đắc dĩ, đành chạy theo sau, người xu dính túi, cũng chẳng có di động, còn trông cậy ai đưa về đây.

      Tuy nghe dự báo thời tiết có mưa, nhưng giờ vẫn là chính ngọ, phải là khá oi bức.

      đôi trai tài vào siêu thị, nhân viên mắt đều thẳng tắp, còn người qua đều ngoái đầu ngước nhìn 2 người.

      Quay đầu ngắm nhìn, trăm phần trăm.

      Lăng Tử Tiên đần độn theo Lam Táp, hoàn toàn để ý giữa 2 người như đôi tình nhân, cũng chẳng nhận thức có thể bị lừa bán hay .

      Lam Táp mua chiếc ô, còn có cái kem ốc quế, cho Lăng Tử Tiên.

      Nắng nóng như thế, cây kem mát lạnh làm Lăng Tử Tiên sảng khoái vô cùng, cảm giác nóng nực cũng dịu nhiều.

      “Lam tiên sinh, cần sao?” Lăng Tử Tiên nhìn kem, lại hỏi Lam Táp.

      Lam Táp mở ô dưới trời nắng, kéo lại gần: “ giảm béo.” (*Nguyệt: Hỏi thiệt ha, để “” được nhỉ? VÌ ta định để 2 người thổ lộ rồi mới đổi, dường như chỗ này chỉ có Lam bắn tín hiệu thôi à.)

      “Phụt” tiếng, Lăng Tử Tiên văng.

      “Khụ khụ, ” Lăng Tử Tiên ho khan, rồi đánh giá Lam Táp từ xuống dưới, chắc chắn lắm mà hỏi: “Lam tiên sinh, nah đùa à?”

      Lam Táp nhíu mày, nhìn cây kem trong tay , : “Nhiều sữa tươi, béo đấy.”

      Nghe vậy Lăng Tử Tiên đen mặt, chọc chọc cây kem. “Lam tiên sinh, biết kem làm tăng cân, thế mà còn mua tặng tôi? có biết là đàn bà con để ý dáng người lắm , sao mà … Quá đáng thế?”

      Lam Táp thoáng ngẩn người, cũng ngắm Lăng Tử Tiên chút. Lăng Tử Tiên bị nhìn cảm thấy xấu hổ, nhưng lại cười, để lộ hàm răng trắng bóng. “ sao đâu, ngại tý nào.”

      Lăng Tử Tiên lại bị sặc, tý nữa là cắn cả lưỡi.

      Nhìn Lam Táp lát, cực kỳ u oán hỏi 1 câu: “Kẹo thỏ trắng cũng béo mà, Lam tiên sinh, chẳng lẽ tính kế tôi ngay từ đầu?”

      Lam Táp chỉ cau mày, nhưng rồi cười , trả lời, ý bảo cứ trước.

      Lăng Tử Tiên khó chịu, lại nhìn dáng Lam Táp, giọng thầm : “Người là đẹp ra, lại còn ghen tỵ người khác, quá đáng…”

      lâu sau, lại bổ sung: đẹp dáng, tôi cũng ghen tỵ, muốn báo thù!!!

      ——

      Hí hí, giờ Lam Boss có biệt danh mới: Nhà buôn người ~~~

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      CHƯƠNG 74

      Ngày ngày qua, Lam Táp cũng chẳng nhắc lại việc ký hợp đồng chính thức nữa, Lăng Tử Tiên cũng thiếu tiền, dĩ nhiên để ý nhiều, giờ thấy mọi chuyện cũng tệ.

      Nhưng trải qua “cuộc hẹn hò” hôm ấy, quan hệ giữa và Lam Táp có gì đó là lạ, vừa xấu hổ lại có chút mong mỏi.

      Về phần Tiết Nhiễm cùng Mạc Sầu, Lăng Tử Tiên vẫn áp dụng phương pháp cổ điển: quan tâm.

      Thời gian dần trôi, 2 ngày trước khi hết hạn event trong “Tiêu Dao”, cuối cùng Lăng Tử Tiên cùng Thiên Tước Lập Phong đạt được vị trí thứ 3, cho nên gần đây càng cẩn thận, chỉ sợ bị đôi thứ 4 đuổi kịp hoặc ngoài ý muốn vượt lên thứ 2.

      Buổi tối vào game, khung giao dịch nháy.

      Lăng Tử Tiên kinh ngạc, click mở ra xem, là 1 bộ trang bị cấp thần, do dự lúc, nhấn “từ chối”.

      Bởi vì đó là bộ trang bị cho nam, cho cũng vô dụng.

      từ chối, khung giao dịch lại nháy, vẫn như cũ.

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Nữ] Lấy .

      Khóe miệng Lăng Tử Tiên co giật, rồi nhận lấy.

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] chị , chị choem trang bị này làm chi

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] em có chơi acc nam đâu?

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Nữ] Do chị và cùng Thiên Triệt đánh Boss rơi ra đấy

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Nữ] là trang bị cho thích khách

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Nữ] Thiên Triệt dùng

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] …

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Nữ] Tặng em rể.

      Nhìn ba chữ này, Lăng Tử Tiên thiếu chút nữa phun. 2 chữ “em rể” này, chị gọi dễ thế?

      Hình như là sau lần cùng đánh Boss, Lăng Tử Tiên và Lăng Tử Ái gặp nhau, khiến Lăng Tử Ái làm quen Thiên Tước Lập Phong, rồi tiếng, tiếng “em rể”.

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] Chị , Thiên Tước tự dưng nhận đồ đâu…

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Nữ] Cái gì có lý do

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Nữ] Đấy là đồ cưới chị chuẩn bị cho em

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Nữ] Mau lấy của hồi môn , chị out đây

      Lăng Tử Tiên định trả lời, thấy đầu tên Lăng Ba Nữ tối lại, out nhanh thế?

      Lăng Tử Tiên xem bộ trang bị kia, là kiểu trang bị thần cấp mớ được đưa ra, khả năng tấn công và lực phòng thủ lại cao hơn 1 bậc so với các bộ trước. Cũng cao hơn bộ tặng hơn nhiều.

      Toàn bộ hệ thống tại mới chỉ có 2 bộ, nếu để bán, khẳng định có giá tốt, nhưng mà… Chị thể nào cũng đánh cho xem!

      Lăng Tử Tiên hiểumiên man suy nghĩ có nên tặng Thiên Tước lập Phong ?

      để quyết định, có lời mời tổ đội nháy lên. Là Thanh Phong Minh Nguyệt mời, muốn qua 1 phụ bản khó.

      Lăng Tử Tiên tự ngẫm chút rồi đồng ý gia nhập tổ đội, lúc trước cũng từng phụ bản với Thanh Phong Minh Nguyệt. Khả năng của ta cũng khá, có năng lực lãnh đạo tốt, với ta cũng tốn sức.

      Hơn nữa phụ này này cũng chưa làm, cứ 1 lần cho xong, hướng đến mục tiêu cấp 160.

      Nhưng mà, chưa vào đội ngũ cũng gnhix tới, em vị Bang chủ Thanh Phong Minh Nguyệt, nương Hồng Diệp cũng có mặt.

      Hiển nhiên, nương Hồng Diệp cũng giật mình kinh ngạc.

      [Tổ đội][ nương Hồng Diệp] , sao lại mời ta?

      [Tổ đội][Thanh Phong Minh Nguyệt] Đều phải qua

      [Tổ đội][Thanh Phong Minh Nguyệt] Đừng có nhõng nhẽo.

      [Tổ đội][ nương Hồng Diệp] !

      [Tổ đội][ nương Hồng Diệp] Em muốn cùng tổ với nó

      [Tổ đội][ nương Hồng Diệp] , đá nó khỏi đội !

      Lăng Tử Tiên gì, ngước đầu nhìn trời, bà này thể ưa nổi! Cùng cha mẹ sinh ra như Thanh Phong Minh Nguyệt sao this cách khác nhau trời vực?

      [Tổ đội][Superman] Hồng Diệp ngoan nào, cả nhóm phải cố qua phụ bản này mới được.

      [Tổ đội][ nương Hồng Diệp] Cứ cho là phải làm phụ bản này, nhưng cứ nhất định phải là ta ?

      [Tổ đội][ nương Hồng Diệp] Còn nhiều cao thủ mà.

      Nhìn nương Hồng Diệp làm mình làm mẩy, Lăng Tử Tiên muốn đá người, chỉ tiếc phải đội trưởng, có quyền làm thế. Về phần rút khỏi tổ độ, có ý định này, chẳng phải nương Hồng Diệp mời .

      Lúc trước để ý, Lgiờ ăng Tử Tiên thấy, nương Hồng Diệp cũng đạt cấp 150.

      Lạ nhỉ, nhớ lần trước chém hơn chục cấp rồi ta mới được Thanh Phong Minh Nguyệt cứu , cấp lúc đấy tính là quá cao, nhưng sao bây giờ là 150?

      Phải biết rằng lên đến 130 rồi để thăng cấp rất khó, tỷ thí nương Hồng Diệp, khả năng cao lắm, cho dù gác máy mỗi ngày, bà này thể lên 150 nhanh thế được!

      Chẳng lẽ, có cao thủ thầm giúp đỡ?

      [Tổ đội][Thanh Phong Minh Nguyệt] Hồng Diệp, im lặng chút

      [Tổ đội][Thanh Phong Minh Nguyệt] Em muốn vào phụ bản để thay ra…

      [Tổ đội][ nương Hồng Diệp]

      [Tổ đội][Thanh Phong Minh Nguyệt] Chuẩn bị.

      Lăng Tử Tiên có ý định rời đội, định vì mình mà khiến tình cảm em sứt mẻ đâu, vungc chẳng muốn bị người ta đuổi giết!

      Nhưng bắt đầu rồi… Cứ thuận theo tự nhiên .

      Mà cả quá trình thuận lợi lắm, hầu hết tổ đội đều là cao thủ, nhưng có Hồng Diệp chẳng khác nào là 1 điểm yếu, thậm chí cần người khác để ý. Đương nhiên, cũng là do nàng ta cố ý nữa.

      Lăng Tử Tiên tức lắm, trong lúc đánh Boss, nghề của Hồng Diệp là kiếm khách, khi thích khách đánh lén, ta cần phải giúp sức, nhưng mà có làm gì đâu, lại chạy đến chỗ cần.

      Cuối cùng, suýt nữa cả đội đều chết, nhờThanh Phong Minh Nguyệt liên tục chỉ huy , chật vật qua phụ bản..

      Boss chưa rớt trang bị, Lăng Tử Tiên rời đội, lại thấy nương Hồng Diệp chửi bới. Nếu vì Thanh Phong Minh Nguyệt, thể nào cũng rút đao chém.

      Rồi Thanh Phong Minh Nguyệt lại xin lỗi, cũng chẳng khách khí nữa: “Quá tam ba bận, lần sau tôi nể mặt nữa đâu.”

      Thanh Phong Minh Nguyệt cũng van nài nữa, Hồng Diệp hơi quá đáng.

      Mất cả vui, Lăng Tử Tiên quyết định tắt máy ngủ.

      Còn về trang bị định tặng cho Thiên Tước Lập Phong, nhắn lại là tâm ý của chị , cũng chẳng để ý đến khả năng công điểm thân mật vợ chồng,

      Cấp trang bị càng cao, điểm thân mật vợ chồng nhận được càng lớn!

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      CHƯƠNG 75

      Cuối tuần, cả phòng ngủ đều tĩnh lặng, dưới lầu cũng thế, nhất là tầng 5, thể nghe tiếng gì.

      Bời vì hôm qua vui, Lăng Tử Tiên tý nữa ngủ liền mạch.

      Thế cho nên, quên luôn hôm nay là ngày cuối cùng của kiện.

      Tiết Nhiễm lại bị bố già gọi về nhà, kiểm tra xem con cưng làm ăn ngon ngủ khỏe .

      Kỳ nhà Tiết Nhiễm nhiều tiền, tự nhiên ra ngoài kiếm việc, chả khác nào chịu tội.

      Bất quá đừng nhìn bộ dạng Tiết Nhiễm thế mà nhận xét, người có chủ kiến. Dù sao ở cái xã hội này, vì mình từ có cuộc sống khá giả mà chơi bời lêu lổng?

      Nếu là người trưởng thành, được cho đọc nhiều sách thế, đương nhiên cũng muốn trau dồi kỹ năng bản thân, định trở thành tiểu thư chỉ biết hưởng thụ, hết ăn lại uống.

      Cho nên làm, miệng cứ kêu là cưa đổ đại thúc, nhưng Mạc Sầu, Lăng Tử Tiên đều hiểu, đó mới là mục tiêu của bạn.

      Hiển nhiên Lăng Tử Tiên như Tiết Nhiễm, đại khái là còn chưa nghĩ sâu xa đến thế, nên còn chả quan tâm việc ký hợp đồng chính thức.

      Nằm ườn giường, thở dài lần thứ 53, trừng mắt nhìn trần nhà, bụng đói cũng chẳng quan tâm.

      số việc khó mà nắm chắc, nhưng nó cứ khiến người ta phải để tâm.

      Thí dụ như: Lam Táp.

      Nghĩ đến Lam Boss, 2 tai Lăng Tử Tiên hơi ửng đỏ, muốn dùng từ ngữ để tóm tắt ngài Boss, là khó có từ ngữ để miêu tả.

      Tổng kết lại, là hoàn hảo!

      Hoàn mỹ chẳng phải người, mang hơi thở thần bí, khêu gợi người ta lại gần, từng chút, từng chút khám phá, nhưng lại sợ đến gần lại bị chán ghét.

      Theo cách nhìn của , Lam Táp hẳn là thuộc loại người khó tiếp cận, càng đến gần càng xa cách, đây có thể là điểm dễ nhận ra nhất.

      Nhưng từ cái ngày hình như là hẹn hò mà có khi phá ấy, lại thêm nàng Tiết Nhiễm luôn miệng nhắc nhở càng khiến hoang mang.

      Với Lam Boss… Hình như… Cũng có gì đó…

      Nhưng mà Lam Boss với ai chẳng đối xử như thế? (Tiên Tiên, con lo quá rồi, Lam Boss chỉ có “hẹn hò” với con thôi. >

      Nếu thư có ít là thế.. Muốn thử tý…

      Vừa nghĩ “thử”, Lăng Tử Tiên giật mình, lông tơ dựng thẳng đứng.

      Cào tóc, cào tường, liên tục tự mắng xấu xa, lại xuất ý nghĩ ghê tởm ấy, giống như bôi bẩn thánh thần vậy.

      Quả nghĩ nhiều đến cả việc như thế này còn tưởng tượng ra nổi!

      Lăng Tử Tiên thở dài, nằm lăn giường, trùm chăn kín mít, còn nghĩ nữa có khi hành động luôn..

      Đến lúc đó Lam Boss cần đuổi, cũng nhảy từ lầu cao nhất xuống.

      “Cứ cho là được thưởng nhiều, nhưng cậu đừng có hành hạ người ở dưới ?” Giọng Mạc Sầu lạnh nhạt, Lăng Tử Tiên giạt mình, cả người nổi da gà.

      Lăng Tử Tiên đá chăn ra, xem cái câu quái dị Mạc Sầu vừa , khó hiểu hỏi: “thưởng gì?”

      “Tiêu Dao.” Mạc Sầu nhanh chóng trả lời.

      Vừa nghe Lăng Tử Tiên thích, hôm qua bị nương Hồng Diệp chửi rủa vui, nên chẳng còn để ý event kết thúc, bây giờ lại nghe đoạt giải vui là phải.

      nương Hồng Diệp thuộc loại xoen xoét nhưng, vaajy còn chửi có văn hóa, thô thiển.

      Lăng Tử Tiên đương nhiên là chửi được, nhưng là kiểu tục giảng thanh. CHửi bậy chỉ khiến người ta cảm thấy mình vô văn hóa, vô học, mà lại thích những người hay chửi bậy, nhất là con .

      Răng còn chưa đánh, chưa thèm rửa mặt, Lăng Tử Tiên ngồi trước máy tính.l

      Có thể giữ được vị trí thứ 3, tồi, hơn nữa, vị trí này vẫn giữ nguyên, cho đến khi có hoạt động mới.

      Nhưng mà, vừa vào trò chơi, Lăng Tử Tiên cười nổi.

      Vừa thấy bảng xếp hạng:

      Thứ 3 — Thời gian thấm thoát & Xích Luyện Tiên Tử

      Thứ 2 — Khuynh Tẫn Thiên Hạ & Lăng Ba Nữ



      Thứ 1 — Thiên Tước Lập Phong & Lăng Ba Tiên Tử

      Thứ nhất, thứ nhất, thứ nhất…

      Trong mắt Lăng Tử Tiên giờ chỉ có 2 chữ “thứ nhất” màu đỏ, dụi mắt, vẫn là “thứ nhất”, dụi lần nữa vẫn là thứ nhất.

      “Đừng tra tấn đôi mắt nữa, cậu xem đúng rồi đấy, là thứ nhất.” Mạc Sầu như kháy ý.

      “Sao lại thế này?” Lăng Tử Tiên kinh ngạc, suýt lăn từ ghế xuống, nhìn chữ “thứ nhất” màu đỏ rực, tý nữa là cắn phải lưỡi.

      “Chính là như cậu thấy.” Mặt Mạc Sầu thờ ơ, nhưng khóe môi hoi nhếch lên, cười khẽ. “Chúc mừng, thưởng cho thứ nhất ít đâu.”

      Kinh nghiệm thưởng cho vị trí đứng đầu luôn luô là nhiều nhất, tặng thưởng cũng thế, nháy mắt Lăng Tử Tiên thăng ba cấp.

      Chẳng qua tại Lăng Tử Tiên, chẳng còn quan tâm nữa.

      muốn hiểu , sao lại đứng thứ 1, tại sao chứ? nhớ ràng, và Thiên Tước Lập Phong giữ vị trí thứ 3, sao giờ lại là thứ 1?

      Nhìn đến biểu tượng bên cạnh tên Thiên Tước Lập Phong, Lăng Tử Tiên nhanh chóng chạy vội qua—

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] cả

      [Trò chuyện mật][Thiên Tước Lập Phong] ?

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] Vì sao lại đứng đầu?

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] Vì sao

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] Vì sao

      [Trò chuyện mật][Lăng Ba Tiên Tử] Có phảihệ thống BUG

      Lăng Tử Tiên liên tục đánh “vì sao”, rồi chỉ bằng 1 câu, Thiên Tước Lập Phong đánh bại hoàn toàn

      [Trò chuyện mật][Thiên Tước Lập Phong] Tiên Tiên, tối hôm qua em ngủ mơ, tặng 1 bộ trang bị cấp thần.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :