1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

BOSS QUÁ GIAN XẢO - Hàn Tử Dạ

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      CHƯƠNG 50

      Các con số cứ nhấp nháy liên tục, vô hình chung tạo cảm giác mỏi mệt cho người xem, trừ phi là người quen thuộc với cương độ làm việc cao, mới có thể giữ tỉnh táo cho đôi mắt.

      Hiển nhiên Lăng Tử Tiên đạt đến 1 trình độ nhất định, quả bỏ quên 1 thời gian, nhưng vẫn rất tự tin, với mức độ này vẫn chưa làm khó được .

      Kết quả là quá trình xâm nhập bắt đầu.

      Tiết Nhiễm cùng Mạc Sầu tiếp tục ngồi nhìn, các xem chẳng hiểu gì cả, nhưng lại thích nhìn máy tính của người khác, càng muốn tìm hiểu là ai rỗi hơi thừa việc hack máy người ta.

      20 phút sau, Tiết Nhiễm, Mạc Sầu liền thấy màn hình, có nền là cảnh sắc “Tiêu Dao”.

      “Tiên Tiên, giỏi quá.” Tiết Nhiễm khoa tay múa chân giơ ngón tay cái, phấn khích.

      Lăng Tử Tiên cười tủm tỉm quay đầu , làm động tác OK, xâm nhập thành công, tự nhiên có thể thoải mái xem xét các tài liệu bên trong máy tính.

      Cho dù là tường lửa nào, bao giờ cũng có lỗ hổng, có thể là cực kỳ bé, nhưng cũng chẳng thể ngăn cản được các hacker chuyên nghiệp.

      Màn hình đột nhiên chớp tắt, Lăng Tử Tiên có chút kinh ngạc “hả” tiếng.

      “Sao thế?” Mạc Sầu hỏi.

      Lăng Tử Tiên mở chương trình máy tính mình ra, lại xem xét máy tính bị xâm nhập, mắt lại lóe lên ánh nhìn thích thú: “Xem ra chủ nhân của máy này bị nhiều người “để ý” ghê!”

      “Nghĩa là sao?” Tiết Nhiễm chúi đầu vào, lại thấy loạt số liệu bắt đầu nhảy toán loạn, điều này cho thấy người xâm nhập tìm kẽ hở để vào.

      “Ngoài tớ ra, cũng có ai đó hack máy này.” Lăng Tử Tiên lấy chocolate dở trong tay Mạc Sầu, bẻ miếng cho vào miệng.

      “Wa? Kỳ đấy!” Tiết Nhiễm vuốt cằm bình luận, ít lần xem Lăng Tử Tiên làm mấy thứ này, nhưng đây là lần đầu tiên cũng 1 người khác xâm nhập máy.

      “Giờ định xử lý thế nào?” Mạc Sầu nhìn chocolate, rồi lại nhìn Lăng Tử Tiên, hỏi.

      Lăng Tử Tiên còn chưa kịp suy nghĩ, nhìn chữ màn hình khoảng 2s, bắt đầu gõ. “Tớ chỉ định làm những việc định trước, về phần ai hack được trước, liền do tài năng thôi.”

      Tiết Nhiễm liếc Mạc Sầu, vào lúc gặp được đối thủ, Lăng Tử Tiên cực kỳ hứng thú, hacker đấu hacker, chỉ tội cho người nào bị xâm nhập mà thôi.

      Mà Lăng Tử Tiên cũng khá tự tin, có thể xâm nhập vào máy tính có độ bảo mật khá, người kia cũng phải hacker hạng xoàng. Lấy tên thứ 3 kia làm đối tượng để tỷ thí, Lăng Tử Tiên đây hứng thú, phải chỉ muốn tên kia tiền mất tật mang nữa!

      Mà hacker kia hình như cũng có ý nghĩ giống , cũng đổi đối tượng sang , mục tieeu của 2 người đều là máy tính (của người) thứ ba kia.

      Cao thủ so chiêu, ai cùng tranh phong?

      Lăng Tử Tiên tập trung toàn bộ tinh lực, chuyện thú vị thế này là lần đầu tiên.

      Kết quả là cuộc cạnh tranh khốc liệt bắt đầu, 5 phút, 10 phút, 15 phút…

      Muốn hack 1 máy tính ra cũng khó lắm, nhưng mà dữ liệu, hệ thống bên trong lại khá phiền phức. Mà mục đích của Lăng Tử Tiên, muốn phá hỏng toàn bộ cái máy, mặc kệ bên trong có dữ liệu gì quan trọng hay

      Kỳ , có thể độc ác, đến mức Tiết Nhiễm và Mạc Sầu đều phỉ nhổ.

      Đương nhiên, Lăng Tử Tiên cũng chẳng phải loại người chẳng phân trắng đen, cũng nên phá sạch toàn bộ máy người ta, đúng ? Làm người cần có nguyên tắc.

      phen đánh giá sơ bộ qua, đến thời điểm cuối cùng, đột nhiên lại xuất những số liệu bình thường, Lăng Tử Tiên hơi nhíu mày.

      “Làm sao vậy? Thua?” Tiết Nhiễm ghét sát vào, hỏi.

      rồi.” Lăng Tử Tiên trả lời hờ hững, Mạc Sầu cùng Tiết Nhiễm khó hiểu nhìn , đáp: “Người này cũng đến bước cuối cùng, nhưng lại rút lui.” Cho nên đánh mà thắng.

      lẽ chắm mẩm thua nên rút lui luôn?” Tiết Nhiễm đoán.

      Lăng Tử Tiên trả lời, quan sát kỹ tiến trình công phá, nên đại khái cũng đoán được tiến độ đối phương, đối thủ có năng lực ngang tầm , lý do rút lui phải như Tiết Mhiễm đoán. Hơn nữa, với hacker mà , khó khăn càng lớn, càng muốn khiêu chiến mới đúng.

      Vừa trầm tư, Lăng Tử Tiên đành tiến hành bước cuối cùng, nếu cho chủ nhân máy tìm ra cơ hội để phản kích, vậy quá lãng phí thời gian .

      Nhanh chóng xử lý xong cái, rồi lại tiếp tục xử lý máy khác, đó là người xâm nhập máy Mạc Sầu.

      buổi chiều nhanh như chớp trôi qua, Lăng Tử Tiên cảm thấy mỹ mãn xoay tay, cuộc trả thù thành công mỹ mãn, ít nhất hôm nay khá thú ị, cơn tức lúc chơi game cũng bớt nhiều.

      Cuối cùng Lăng Tử Tiên mới để ý đến IP 2 máy kia, quả nhiên, ở cùng 1 thành phố!

      lần nữa login game, Thiên Tước Lập Phong cũng online,, xuất bên cạnh 3 người, Phách cất tiếng chào hỏi , Lăng Tử Tiên vừa định trả lời, di động liền vang lên.

      “Thiên Triệt.” Lăng Tử Tiên nhận điện.

      “Tiên Tiên, ở ngay dưới lầu ký túc xá.” Tề Thiên Triệt ngắn gọn.

      “… Em xuống ngay đây.”

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      CHƯƠNG 51

      Đêm nay, Lăng Tử Tiên về ký túc xá, mà về nhà ở đêm, đương nhiên là cũng online nữa.

      Sáng sớm hôm sau, Tề Thiên Triệt mới tới nhà họ Lăng, Lăng Tử Tiên bị Lăng Tử Ái kéo dậy từ trong chăn chăn, vẫn trong trạng thái ngủ mơ màng.

      “Lăng Tử Tiên, hôm nay là ngày đầu tiên làm, chẳng lẽ định muộn?!” Mẹ Lăng bố Lăng từ sớm, cho nên Lăng Tử Ái nhận trách nhiệm gọi tiểu thư dậy.

      “Chị , em buồn ngủ mà…” Lăng Tử Tiên nheo mắt, rồi ôm chầm lấy người ta.

      “Đứng lên, dậy , hôm nay phải làm!” Lăng Tử Ái bất đắc dĩ lắc đầu, con bé này đến 8h là muốn dậy, giờ mới 6h hơn, đúng là làm khổ con bé.

      “Vẫn chịu dậy?” Tiếng cười nhe truyền từ phía sau.

      Lăng Tử Ái quay lại theo hướng giọng , chỉ thấy Tề Thiên Triệt mỉm cười, khoanh tay tựa vào khung cửa, nhìn mê ngủ.

      Người bị gọi dậy tuyệt đối tuột huyết áp, có người lại nổi điên, cũng có buồn bực yên lặng, mà như Lăng Tử Tiên … Tiếp tục ngủ.

      “Thiên Triệt, lại đây giúp em đỡ con bé, để em mặc đồ cho nó.” Lăng Tử Ái bất đắc dĩ thở dài, bây giờ quần áo chuẩn bị cho con bé mới mặc có nửa,.. ra, từ lúc 6h gọi Lăng Tử Tiên dậy rồi, có mặc quần áo thôi mà cũng mất đến gần nửa tiếng.

      Tề Thiên Triệt mỉm cười rồi lắc đầu, qua, kéo Lăng Tử Tiên ra khỏi người Lăng Tử Ái.

      “Đừng nhúc nhích…” Lăng Tử Tiên híp mắt lẩm bẩm, hai tay buông ai đs có thể ôm.

      Lăng Tử Ái cẩn thận đẩy tay em, tạm thời chuyển hướng sang tay Thiên Triệt, chỉnh đầu ngả vào vai Tề Thiên Triệt, rồi mới chỉnh trang lại quần áo.

      Bảo Lăng Tử Tiên trẻ con cũng đúng, lúc nào cũng chững chạc, sảng sủa, chỉ riêng trước 8h sáng mà thôi, đó là lúc nàng “”ngờ nghệch” nhất, trắng ra, với những ai chuyên thức đêm, trước 8h sáng là lúc mơ mơ màng màng nhất. (Tuyết: Ta là lúc 9h cơ :v)

      Tề Thiên Triệt nhìn nàng chìm vào mộng đẹp, khóe môi vốn hơi mân giờ lại hiển chút ý cười.

      Lăng Tử Ái nhìn nụ cười dịu dàng kia, bỗng thấy miệng đắng nghét, tầm mắt lại nhìn về Lăng Tử Tiên. về tính cách, quả bằng em , đến cả đối nhân xử thế cũng thua, Tề Thiên Triệt thích Tiên Tiên, là điều đương nhiên.

      Về bản thân Lăng Tử Tiên, Lăng Tử Ái và Tề Thiên Triệt đều hiểu , nhìn thoáng qua, có thể tưởng là người khá dễ tính, nhưng vì mục đích nào đó mà lại gần , làm thân với , bất tri bất giác tự rời xa.

      Đương nhiên, Tề Thiên Triệt hiểu quá Lăng Tử Tiên, nên mới luôn giữ kín, chôn chặt tình cảm dưới đáy lòng.

      Quần áo ( phải thay trước mặt Tề Thiên Triệt, chỉ là sửa sang lại thôi, đừng nghĩ đâu nhé), cả tóc tai, giầy tất, đều được xử lý gọn gàng thông qua đôi tay khéo léo, đảm của Lăng Tử Ái, đại khái là tài lẻ được bồi dưỡng từ bé, Lăng Tử Ái hoàn thành lại thở dài.

      Bạn doc truyen online tại: WWW.ThichTruyen.VN

      “Cuối cùng em cũng chăm lớn được con bé này, lợi hại.” Giọng Lăng Tử Ái cứ như là bà mẹ đơn thân vượt bao khó khăn sóng gió.

      Tề Thiên Triệt ngẩng đầu nhìn , mỉm cười. “E là người chị đảm !”

      “Làm sao được, quá khen rồi!” Lăng Tử Ái làm như nữ hiệp cổ đại, chắp tay, rồi mới tiến lên ôm nàng ngủ đến độ sắp chảy nước miếng. “Tiên Tiên, em còn mau dậy , nếu từ nay chị để mẹ gọi dậy!”

      Như cách Lăng Tử Ái “Quấy rối, chỉ riêng gọi điện quấy rầy, mà là làm cho những Công ty có quan hệ cũng thế, ít nhiều đều làm phiền em, vì mong muốn bán phắt ra ngoài!

      Lăng Tử Tiên sợ nhất chính là— có lần về nhà, kết quả hôm sau bị đoàn các cầm bó hoa đặt tại cổng trường, thể ra vào, cả đám kêu gào muốn lấy làm vợ. Sau lần đó, để lại trong lòng ám ảnh tâm lý.

      “Chị , quá đáng.” Lăng Tử Tiên từ từ mở mắt, vẫn mờ mịt.

      Tề Thiên Triệt cười. “Tiên Tiên, rửa mặt nào, rồi mang em ăn, sau đó mới đèo làm…”

      “Dạ…” Lăng Tử Tiên theo đường Lăng Tử Ái cùng Tề Thiên Triệt chỉ, rồi mới “bay” vào phòng tắm, kem đánh răng và bàn chải, khăn mặt, được chuẩn bị đầy đủ, còn hơn cả nữ hoàng.

      Nhìn thấy Lăng Tử Tiên đúng “quỹ đạo”, Tề Thiên Triệt cùng Lăng Tử Ái mới bắt đầu làm chuyện của mình.

      Vốn dĩ vẫn còn mơ màng, bỗng nhiên bật mở mắt, buông bàn chải đánh răng xuống, nhìn chính mình trong gương.

      Tất cả mọi người đều nghĩ trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ tường, nhưng ai có đứng ở góc độ của mà suy nghĩ, cũng phải người trong cuộc, mà đều là đứng ngoài mà ?

      Từ , Tề Thiên Triệt chăm sóc cực chu đáo, cả chị cũng thế, nếu mọt ngày nào đó, làm phần quan hệ, cuối cùng đau khổ cũng là cả ba.

      Có đôi khi cứ ngu ngốc lại tốt hơn làm nhiều, ít ra quá mệt mỏi, cũng biết hành động vô ý nào đó có thể làm tổn thương đến người mình quan tâm. Nếu có ngày đó xảy ra, muốn giải quyết trong hòa bình.

      Tề Thiên Triệt cùng Lăng Tử Ái, đều là bạn , người thân , lựa họn này, đối với lúc nào cũng quá khó khăn.

      Đánh răng, rửa mặt, ăn điểm tâm, mọi thứ theo đúng lịch trình, ngày mới công việc mới, biết có chuyện gì xảy ra.

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      CHƯƠNG 52

      Lúc Tề Thiên Triệt đưa Lăng Tử Tiên đến cửa công ty Z, Tiết Nhiễm và Mạc Sầu trò chuyện rôm rả với đại thúc Bất Phá, và Bạch Ngọc, rất vui vẻ, hòa hợp.

      Lăng Tử Tiên nhìn mấy người kia từ xa, nhíu mày, lại xem đồng hồ, mới 7h rưỡi? Chẳng lẽ Công ty nghiêm khắc thế, bây giờ kiểm tra rồi?

      “Chưa tới giờ làm, cần hoảng.” Thiên Triệt , tay lái hơi ghìm lại, đạp chân phanh, chính xác đỗ ngay bên cạnh Tiết Nhiễm cùng Mạc Sầu.

      “Buổi sáng tốt lành, Tề đẹp trai!” Tiết Nhiễm nhìn đến suất khí theo xe xuống đến Tề Thiên Triệt, cười tủm tỉm chào hỏi,

      “Chào em.” Tề Thiên Triệt đáp lại bằng nụ cười nhạt, chỉ trong chốc lát khisn bầu khí có vẻ lạnh lẽo.

      “Nhiễm Nhiễm, mặt cậu chỉ để ý mỗi đàn ông thôi à?” Lăng Tử Tiên bước xuống xe, nhìn mắt Tiết Nhiễm nổi tim, đáng ghét, dù sao mới là bạn của cậu ấy mà, có phải Tề Thiên Triệt đâu.

      “Cậu chuyển giới , tớ để ý liền.” Tiết Nhiễm .

      Lăng Tử Tiên liếc xéo bạn, nhàm chán nhìn nàng cái, sau đó với Tề Thiên Triệt: “Thiên Triệt, cứ về trước , tối em về nhà.”

      “Lúc tan tầm gọi điện cho , tới đón.” Tề Thiên Triệt gật đầu.

      cũng bận mà, dù sao cũng xa nhà lắm.” Công ty cổ phần cũng đường Z, cách nhà đường S xa. Lộ trình trùng nhau, xa lắm, có lái xe cũng chỉ mất có 10m.

      “Em xem thế nào, có việc gì cứ gọi điện cho .” Tề Thiên Triệt cũng ép buộc.

      Chảo hỏi lẫn nhau xong, Tề Thiên Triệt lái xe , mà ngay sau lúc đó, chiếc xe thể thao màu đỏ rêu rao đỗ xịch lại, bật mở cửa, để lộ ra mái tóc rực lửa.

      Lập tức trong đám Lăng Tử Tiên xuất hai chữ— Súp lơ.

      “Ngày mới tốt lành, ba vị mỹ nữ.” Bạch Dạ tháo chiếc kính râm màu đỏ xuống, chào nhóm Lăng Tử Tiên.

      “Tiên sinh súp lơ, chào .” Lăng Tử Tiên cười tao nhã.

      “Tiểu Lăng Tử, em chẳng đáng tý nào.” Bạch Dạ trừng Lăng Tử Tiên, ghét súp lơ.

      Lăng Tử Tiên giật giật… Tiểu Lăng Tử…

      “Bọn này cũng vậy!”

      Bạch Ngọc vui vẻ đứng bên, thằng em kiêu ngạo của , gặp phải đối thủ rồi.

      Bất Phá bị Tiết Nhiễm bám riết rồi, thực tế, đâu có ý định làm sớm, bình thường nếu quá 9h hơn ra khỏi nhà, nhưng mà lại bị tên Bạch Ngọc uy hiếp, nếu đến khấu trừ 1 tháng tiền lương… Nông nô địa chủ a… Kết quả, vừa đến bị 1 tiểu tinh đáng bám chặt tha.

      Khóc ra nước mắt, đại thúc Bất Phá ơi.

      “Lăng tiểu thư, vừa rồi là bạn trai em hả?” Bạch Ngọc cười hỏi.

      Nhìn Bạch Ngọc, Lăng Tử Tiên khỏi lạnh run, môi cứ giật đùng đùng, trả lời. “Bạn bè.” để chàng tiếp tục hỏi vớ vẩn, tiếp lời. “Quý Công ty quý trọng nhân tài, chỉ là người mới mà cũng tiếp đón long trọng thế này.”

      Lăng Tử Tiên vừa , Bạch Ngọc, Bạch Dạ cùng Bất Phá sửng sốt, Bạch Ngọc bất đắc dĩ, : “Tình huống đặc biệt nên cũng có đối xử khác.”

      “Bạch tiên sinh thâm thúy.” Lăng Tử Tiên gật đầu đồng tình, ra vẻ nghiêm trang.

      “Nếu đến đủ, mau lên thôi!” Bạch Ngọc lấy chìa khóa từ Bạch Dạ, rồi lấy xem tìm chỗ đậu, hỏi Mạc Sầu: “Mạc tiểu thư, biết dùng bữa sáng chưa?”

      “Ngọc, đáng ghét!” Bạch Dạ hài lòng, “Đồ ăn phải ăn gấp đôi, nếu … Hừ hừ…”

      Bạch Ngọc bất đắc dĩ nhìn túi đựng bữa sáng nhiều gấp đôi trong tay, đáng thương nhìn về phía Bạch Dạ. “Dạ, nhiều lắm rồi…”

      “Dạ dày của tốt, phải điều chỉnh chế độ ăn lại.” Bạch Dạ đồng ý.

      Mạc Sầu liếc Lăng Tử Tiên, quan hệ có vấn đề nhá!

      Nhận ra thái độ của Mạc Sầu cùng Lăng Tử Tiên, với bộ dạng muỗi bay vo vẽ quanh đầu, Bất Phá lập tức lại gần, Tiết Nhiễm cun cút theo sau, đương nhiên, Tiết Nhiễm cũng phải cái loại con háo sắc mê trai, nhưng lời khiến Bất Phá bất đắc dĩ, có khi còn thấy sợ nữa.

      “Nhìn qua, ràng Tiểu Bạch là em ruột, nhưng mà có gì đó hơi quá…” Bất Phá còn chưa dứt lời bị 2 em Bạch Ngọc, Bạch Dạ trừng.

      Bất Phá lập tức ngậm miệng, làm bộ như chẳng liên quan, nghiêng mặt chỗ khác.

      Vừa đúng lúc đến gần thang máy, còn ai khác, khí đầy áp lực.

      “Sửu Sửu, cậu nghĩ gì thế?” Biết quá tính tình Mạc Sầu, Lăng Tử Tiên hơi kéo bạn, cười tủm tỉm hỏi.

      Mạc Sầu tay khoanh trước ngực, tay ôm cằm. “Tình cảm em … Cuối cùng cũng được tận mắt chứng kiến. tồi, tồi chút nào.”

      Bạch Ngọc cùng Bạch Dạ nhất thời câm nín, ai Mạc Sầu là người binhg thường nhất trong đám con ?

      Chỉ chốc lát sau, thang máy “đinh” tiếng, dừng lại ở tầng 18.

      Bất Phá là người bước ra đầu tiên, vừa giới thiệu cho đám Lăng Tử Tiên: “ cao ốc này, từ tầng 15 đến 18 đều là Công ty của bọn , ở dưới đều là những người liên lạc, tuy nhiều lắm nhưng tất cả đều là tinh .”

      “Đại thúc, mắc bệnh tự kỷ à!” Tiết Nhiễm thào.

      “Chẳng phải bọn em mới vào Công ty à? Cho dù chỉ mới thực tập, nhưng cũng phải từ dưới lên chứ?” Lăng Tử Tiên hỏi, tuy chưa làm bao giờ, nhưng vì Công ty trong nhà, nên cũng hiểu đại khái quy tắc tuyển nhân viên.

      “Từ khi qua vòng sơ tuyển, các em được điều vào bậc cao rồi, giống các nhân viên khác trong Công ty.” giọng khác trả lời.

      “Đàn ?!” Tiết Nhiễm, Mạc Sầu nhận ra, đều kinh ngạc, sao ai cũng làm sớm vậy?

      Mà Lăng Tử Tiên cảm thấy, sắc mặt Tiếu Phàm khá mỏi mệt, đôi mắt thâm đen, chắc là đêm qua về nhà!

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      CHƯƠNG 53

      “Đàn , sao chứ?” Tiết Nhiễm buồn cười hỏi, ấy nhìn y chang gấu trúc.

      “Đều tại cả hết, bắt phải hoàn thành chống tài liệu chỉ trong vòng đêm.” Tiếu Phàm giơ xấp tài liệu tay, khóc ra nước mắt.

      Bất Phá cầm tập tài liệu, giở lướt qua. “Chỗ này chẳng phải để tuần sau mới dịch mà, sao bắt cậu hoàn thành trong 1 đêm?”

      “Tính cả… Đới với “ai đó” mới đến…” Bạch Dạ cười, ánh mắt hướng thẳng Lăng Tử Tiên.

      Có thể , Lăng Tử Tiên tồi, nhưng tức, xem ra ông chủ mới này định dặn mặt phải ?

      Tiết Nhiễm cùng Mạc Sầu cách Lăng Tử Tiên xa chút, xem ra ông chủ này rất là khó thân cận!

      Giờ Tiếu Phàm mới cảm thấy tính nghiêm trọng của vấn đền, nhanh nhảu. “Em Lăng, em đừng hiểu lầm, là vì đối tác bên nước Mỹ đột ngột cầu hợp tác, nên cả mới bắt gấp rút hoàn thành công việc sớm như vậy, phải là tin em đâu!”

      “Haha.” Bạch Ngọc đứng bên, cười tủm tỉm khiến người ta rợn gai ốc.

      Lăng Tử Tiên đổi sắc, khiến người khác khó đoán là vui hay buồn, cơ mà chắc chắn là chẳng vui vẻ gì.

      “Sắp đến giờ làm rồi, các vị quản lý, bọn em còn phải tham quan nơi công tác trước ?” Lăng Tử Tiên hỏi cách ung dung, giọng , sắc mặt biến đổi.

      Bất Phá cười thẹn, mấy người ở lầu này khá là tự nhiên, nhưng tùy tiện có “vấn đề”. Ví dụ người mới đến là vào việc luôn, cần biết quen với tác phong làm công việc chưa, cho nên giờ mới quen.

      Tiếu Phàm dẫn Lăng Tử Tiên đến nơi làm việc.Tiết Nhiễm theo Bất Phá , về phần Mạc Sầu, nội dung công việc cũng khác biệt nhiều, nhưng ít nhiều cũng khá vất vả, lãnh đạo trực tiếp là Âu Dương Thư, cái tên thực văn vẻ.

      Bạch Ngọc cùng Bạch Dạ vữa dẫn người tới về văn phòng của mình, nếu so với diện tích cả tầng lầu, căn phòng này đúng là , Lăng Tử Tiên, Tiết Nhiễm dù là thư ký những cũng có văn phòng riêng, chắc là thư ký cấp cao.

      Nhưng chưa từng tham gia lớp đào tạo thư ký, chắc cũng có phần khó khăn.

      Về Mạc Sầu lại khá thú vị, có thể các nơi, có phòng riêng, là phòng rộng, nhiều bàn lắm, nhân viên tự do lại, khá giống nhau, tự do thoải mái, có nam có nữ.

      Khi Mạc Sầu gặp sếp , lại ngán ngẩm.

      Âu Dương Thư thấy ngồi trước bàn làm việc của , dù chỉ nhìn sau lưng cũng thấy thú vị, nhìn qua nhìn lại, càng khẳng định thêm.

      “Mạc Sầu?” Âu Dương Thư sở hữu lớp da trắng nõn, ngũ quan đoan chính, đeo kính đen, tóc vàng, tai đeo mấy khuyên, quần áo thoải mái, ràng là tên lưu manh, xấu hổ cho cái tên đầy nho nhã!

      “Âu Dương Thư?” Mạc Sầu cũng hỏi, cảm thấy mình như được gặp Ultraman ấy.

      Âu Dương Thư nhíu mày, dẩy gọng kính lên cao. “Làm việc với tôi cần quá khách sáo thế đâu, hơn nữa…” đánh giá cách ăn mặc của Mạc Sầu. “Quá rườm rà, cần thiết.”

      Nghe vậy Mạc Sầu nhướng cao mày, tiện tay lấy chiếc bút màu đen có hình thỏ, hươ tay, thấy Âu Dương Thư khó hiểu, giải thích: “Vẽ bậy lên mắt kính, để thấy nữa.”

      Âu Dương Thư kinh ngạc, chợt bật cười. “ thú vị, khó trách Bất Phá lại đề cử như vậy.” Khoanh tay, hai chân gác lên bàn, vuốt căm, ra vẻ tính toán, hỏi . “”Mạc Sầu, em có bạn trai chưa?”

      muốn theo đuổi tôi à?” Mạc Sầu thản nhiên hỏi lại, chút biểu cảm.

      “Ukm… như vậy cũng phải thể.” Âu Dương Thư cảm thấy thú vị, lúc trước cũng chưa từng có thư ký, nhưng mà…

      khẳng định mình theo đuổi phụ nữ?” Mạc Sầu đứng đắn hỏi câu.

      Âu Dương Thư sượng mặt, trừng Mạc Sầu. Đúng vậy, lúc trước cũng có trợ lý, mà đa số đều là nam, mà mấy người này, cho dù có bạn hay , về sau thể nào cũng tỏ ra vài “hành động đặc biệt” với . Cho nên lúc nào cũng ra vẻ bận rộn, để cần tiếp xúc nhiều.

      Lời Mạc Sầu chạm đúng chỗ đau của , xoay người, rút ra điệp văn bản dày mặt bàn bừa bộn, ném cho Mjac Sầu, : “Hai ngày, xử lý hết, tôi kiểm tra.”

      Mạc Sầu nhìn chàng, cong môi, chuyện cỏn con mà giận thế làm gì, ai bảo có gương mặt tiểu thụ điển hình chứ?

      Cho nên mới , tại ngày làm đầu tiên, Mạc Sầu thành công khiến Âu Dương Thư phải nhớ mặt, về sau là chàng cam chịu, mà cũng hưởng thụ ít.

      Về phần Bất Phá đại thúc, Tiết Nhiễm cũng có văn phòng riêng, cho nên cũng thể quấy rầy chàng ta, mà khi làm việc, Tiết Nhiễm đều tập trung. Cho nên mấy lần Bất Phá tìm bạn, đều là lúc chăm chỉ làm việc.

      Lăng Tử Tiên… Chắc là bất thường nhất.

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      CHƯƠNG 54

      Tham quan cách nhanh chóng quang cảnh làm việc, bất quá ngay từ đầu giám đốc còn chưa đến, cho nên làm nhưng chưa cần bắt đầu. Nhưng mà hôm nay có người thông báo, cho nên đám Bạch Ngọc mới đến sớm.

      Tiếu Phàm mang Lăng Tử Tiên làm quen xung quanh chút, rồi chô nàng chạy về nghỉ ngơi.

      Văn phòng của Lăng Tử Tiên nằm sát bên phòng giám đốc, tên của Boss là Lam Táp. Chuyện đầu tiên khi làm thư ký, chính là dọn dẹp văn phòng cho ông chủ rồi.

      Cứ tưởng người càng làm những công việc phúc tạp, văn phòng càng xa hoa, nhưng mà vừa bước vào, mới biết đó chỉ là văn phòng thường thường mà thôi, đương nhiên cũng phù hợp với thân phận giám đốc.

      Cách bài trí đơn giản, gian cũng quá rộng rãi, nhưng có hai giá sách lớn, bên để rất nhiều sách.

      Lăng Tử Tiên tò mò, phát bên trong tủ sách có tạp chí thương nghiệp, cũng có tác phẩm tiểu thuyết nổi tiếng khắp các quốc gia, có ít là tác phác quý nước ngoài, mà đều là first editon.

      Vị giám đốc này thừa thời gian lắm sao, lại rỗi đến mức có thời giờ xem sách, lại là nguyên văn, có phải quá mức rồi ?

      Văn phòng cũng rất sạch , Lăng Tử Tiên dù giỏi quét tước cũng cần làm gì, hơn nữa bàn cũng chẳng bừa bộn, mà sạch đến độ làm người ta liên tưởng đến ở bệnh sạch quá mức.

      Nhất định là trước đó lâu vừa được quét dọn, bằng nghi ngờ đây phải phòng của đàn ông. Nhờ lúc trước vào văn phòng của bố Lăng, tuy nhìn qua khá là sạch, nhưng vẫn có những chỗ phủ bụi, nhưng ở nơi này, có tìm cũng thấy!!! (Lấy zìa làm chồng thôi <3)

      “Cạch” tiếng, cửa mở ra, tay Lăng Tử Tiên hơi run, nhưng cũng quay đầu lại nhìn.

      Màu trắng, tương xứng hoàn toàn với cả văn phòng này, ngũ quan hoàn mỹ, đường nét ôn nhu, cánh mũi là gọng kính mắt…

      Lăng Tử Tiên bỗng cảm thấy tim mình như ngừng đập, người đàn ông này chẳng phải là người ở quán KFC dạo trước sao?

      Lúc Lam Táp vào phòng, nhận ra bên trong có người, cũng có ý tưởng gì, như thường tiến vào làm.

      đứng trước giá sách, Lăng Tử Tiên vẫn cầm khăn lau tay, bị đôi mắt ấy liếc nhìn, cả người co rúm, lo âu.

      Lam Táp mỉm cười, tiến lên, vươn tay, : “Lăng tiểu thư, xin chào.”

      Bạn <a href="http://thichtruyen.vn"><b>doc truyen online</b></a> tại: WWW.ThichTruyen.VN

      Thần trí Lăng Tử Tiên sớm bay xa rồi, giọng người này… như thế nào nhỉ, như Thiên , nhất là gương mặt ấy, đến mức cả phụ nữ cũng muốn “ăn”.

      thầm tự trấn định, Lăng Tử Tiên nhanh chóng kéo hồn về, nhìn tay cầm khăn lau và bàn tay giơ trước mặt, hơi nhíu mày, nhưng vẫn lịch vươn ra, nhàng nắm lấy.

      “Lam tiên sinh?!” Lăng Tử Tiênhỏi , vẫn nghi ngờ thân phận chàng.

      Hiểu ra nghi vấn của Lăng Tử Tiên, Lam Táp cười hỏi: “Tôi giống giám đốc sao?”

      Lăng Tử Tiên lại bị dung nhan cười dịu dàng của chàng mê hoặc đến choáng váng, chưa từng gặp người đàn ông nào khi cười lại đẹp trai đến nhường này, quả so với Thiên Triệt , còn đẹp hơn.

      “… Chỉ là có chút tò mò.” Lăng Tử Tiên xấu hổ trả lời, hai má ửng hồng, thấy nhìn , nhanh chóng bổ sung. “Bởi vì Lam tiên sinh trẻ quá.” Chẳng giống ông làm quan to già đầu, báo phệ hơn 50 cả.

      “Lăng tiểu thư quá khen.” Lam Táp tiến thẳng vào bàn làm việc, mở ngăn kéo, lấy ra phần tài liệu, là sơ yếu lý lịch về Lăng Tử Tiên. “Tôi xem qua lý lịch cá nhân của Lăng tiểu thư, khả năng giao tiếp hai tiếng Pháp, Đức tồi.”

      Lăng Tử Tiên hơi đỏ mặt, chỉ cảm thấy chàng này khá ôn hòa, lại lễ phép, luôn tỏ thái độ lịch .

      “Lam tiên sinh, vậy công việc của tôi là…” Lăng Tử Tiên biết phải gì mới đúng, cứ thấy dối người này, cần rất nhiều dũng khí ấy.

      Ít nhất bây giờ ở trong văn phòng bé tý, thấy có cảm giác mờ ám rồi, mặc dù giữa và Boss chẳng có gì cả.

      Cho nên, vì bo bo giữ mình, cứ cần có khoảng thời gian để thích ứng , ít nhất là phải cố hít thở cho đều.

      “15 phút sau phần tài liệu quốc tế được phát chuyển nhanh đến, bên trong là tài liệu về khách hàng mới, nội dung phải là ít, toàn bộ là tiếng Đức, biết Lăng tiểu thư có thấy khó khăn nào ?” Lam Táp cũng nhiều, trực tiếp vào vấn đề chính.

      Lăng Tử Tiên do dự thoáng chốc, gật đầu, “Tốt, tôi biết, ti nhất định cố gắng.”

      “Tôi cũng rất chờ mong.” Lam Táp lại tung nụ cười giết người trong giây lát, rồi lấy từ ngăn kéo vật gì đó, quăng cho .

      Lăng Tử Tiên nhanh tay tiếp được, mở tay ra, môi giật giật, viên kẹo đường.

      Lam Táp cười. “Cố lên.”

      “… Cám ơn.” Con tỏ, là vật nàng thích, đánh thêm liều thuốc tăng lực, lại hỏng câu phá vỡ bầu khí giữa hai người. “Viên này là vị thuần?”

      Chưa kịp nghĩ hỏi, Lăng Tử Tiên muốn tìm hố nhảy vào, đây là thời gian làm việc, vậy mà tán chuyện với Boss về thỏ, xem ra phải nhanh chóng thu dọn đồ dùng mà chạy thôi.

      -Nhưng mà Lam Táp cũng so bì, chỉ : “Đại khái là thế, cho dù chỉ có 90%, với người tiêu dùng bình thường như chúng ta làm sao có thể kiểm chứng được?”

      Giọng khá lạnh nhạt khiến cho Lăng Tử Tiên đành mượn cớ công tác ra ngoài, để đứng gần Boss cần phải có gan to. thầm nể phục mình, dám trò chuyện với gần 10 phút liền.

      Thở hơi dài, Lăng Tử Tiên nhận ra: khí bên ngoài bỗng trong lành làm sao!

      Mới thở phào nhõm, chuẩn bị xuống dưới lấy bưu kiện, ngờ Mạc Sầu liền tìm tới cửa.

      “Tớ thấy rồi, Boss là ở chàng đẹp trai KFC!” Mạc Sầu bề ngoài lạnh lùng dửng dưng, nhưng nhìn kiểu gì cũng tò mò bát quái.

      Lăng Tử Tiên trợn trắng, : “Người ta chẳng phải đồ cậu thích ăn đâu, ta thích đàn ông!”

      “Sao cậu biết? Chẳng lẽ cậu hỏi qua ?” Mạc Sầu cảnh giác.

      có.” Lăng Tử Tiên bình tĩnh trả lời. “Làm quái có người đẹp trai nào thích đàn ông cơ chứ.” (*Chỗ này mình xem lại, cám ơn.)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :