1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Boss, Chỗ Đó Không Thể Cắm Vào! - Cẩm Chanh (Full 60c+Ngoại truyện)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trúc Doanh

      Trúc Doanh Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      116
      :die::die::die::die::die:
      khong cam tam thj co djnh lam j ha. ghet
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 39 (Thịt... vụn)
      Editor: LạcLạc
      Beta: Avehil

      Khi Nguyên Bảo kết thúc ngày quay phim trời khuya lắm rồi, từ chối cầu cùng nhau ăn khuya của đoàn, lẳng lặng chờ BOSS dưới ánh đèn, hôm này ra hơi buồn bực, cái người tên Minh Kiệt đó có thái độ tốt với , ánh mắt nhìn đầy trào phúng và coi thường.

      Nhưng Minh Kiệt thực rất giỏi, ta nhập vai rất nhanh, trong nháy mắt, từ nam chính phim thần tượng biến thành người đàn ông si tình ít , cũng vì phân cảnh ngắn của Minh Kiệt tốn khá nhiều thời gian, vì vậy hôm nay chỉ quay được có 2 cảnh.

      Có lẽ minh tinh đều như vậy, hít sâu hơi, sau đó xoa xoa gương mặt mình, tại mùa thu rồi, khí trời vào buổi tối ít nhiều cũng hơi lạnh, Nguyên Bảo dậm chân, qua lại, đúng lúc này, chiếc xe màu đen dừng trước mặt , Nguyên Bảo vui mừng, nhưng lại lập tức thất vọng, biển xe này phải của BOSS.

      Cửa sổ xe dần dần hạ xuống, gương mặt ôn hòa ló ra, dưới ánh đèn mờ, đôi mắt Lâm Thiệu Huy nhuộm tầng u, ánh nhìn vô cùng dịu dàng, cười cười với Nguyên Bảo, rồi mở cửa xuống xe “Nhà em ở đâu? Tôi đưa em về, con đứng ở ngoài đường mình an toàn đâu.”

      đâu ạ, lát nữa có người tới đón em.” lắc đầu, lại nhìn xung quanh, bóng tối bao trùm đường cái khiến khung cảnh đặc biệt vắng vẻ, bóng người.

      “Chờ người?”

      “Vâng ạ.” thêm gì, chỉ cúi đầu nhìn mũi chân mình.

      “Vậy vào trong xe chờ , bên ngoài rất lạnh, đợi người đến đón em rồi tôi mới .”

      cần đâu ạ.” lần nữa từ chối, nếu để BOSS thấy ở cùng người đàn ông khác, chắc lột da .

      "Sợ cái gì." Đôi mắt Lâm Thiệu Huy mang theo ý cười “Tôi cũng phải người xấu.”

      hiểu lầm rồi.” Nguyên Bảo phiền não gãi đầu “Tất cả đều tại em, ấy lập tức tới liền, đàn trước , ban đêm lái xe phải chú ý an toàn.”

      “Được rồi.” Lâm Thiệu Huy im lặng lúc, cũng miễn cưỡng, xoay người lên xe, nhưng rời , Nguyên Bảo nhíu mày, cũng thêm gì, lúc sau, chiếc xe màu đen chậm rãi dừng lại trước mặt , người đàn ông cao lớn bước ra.

      Khóe mắt Nguyên Bảo cong cong, nhào tới “BOSS.”

      “Xin lỗi, vừa xong việc.” cầm lấy bàn tay bé lạnh lẽo của Nguyên Bảo, dùng sức xoa vài cái “Lạnh ?” cởi áo khoác của mình, khoác lên người Nguyên Bảo “Công ty rất nhiều việc, bận quá nên quên mất.”

      “Em biết mà.” Áo khoác Ngôn Sóc che kín cả người , cũng để ý, mặt nở nụ cười rất ngây ngô.

      .” Ngôn Sóc cười cười, ôm vai Nguyên Bảo, đúng lúc này, trông thấy chiếc xe cùng màu đậu bên cạnh “Kia là ai?”

      “Đàn đóng phim chung.” Lời lẽ của rất đơn giản, sau đó kéo cánh tay BOSS “Em đói quá à, về nhà thôi.”

      “Được.” Con ngươi Ngôn Sóc trở nên dịu dàng, lần nữa nhìn lướt qua chiếc xe kia, trong đôi mắt thoáng qua tia lạnh lẽo, sau đó đỡ Nguyên Bảo lên xe.

      Lúc này tâm trạng Lâm Thiệu Huy khá phức tạp: cảm thấy mình rất thích békia, rất thông minh, rất lễ phép, giống như mấy người mới hay khoa trương, cho dù bị Minh Kiệt làm khó dễ, cũng gì nhiều, biết bản thân mình bây giờ hơi buồn cười, dù sao vừa mới quen được ngày, người ta lại là bé 16, 17 tuổi nữa, nhưng mà… Giữa nhiều người như vậy, hiếm khi có cảm tình với người.

      Người đến đón giống như baba, càng giống bạn trai, cho cùng, mặc dù thấy dáng vẻ người đó, nhưng xem ra tuổi tác cũng kém mình bao nhiêu, người cũng toàn hàng hiệu. Có lẽ…

      Được rồi, suy nghĩ của có hơi lệch lạc, nhưng nghi ngờ mới lạ, dù sao nếu tính theo tuổi, chưa kể, bé 10 mấy tuổi học lại đóng phim? cười cười tự giễu, khởi động xe, xóa bỏ suy nghĩ vừa nảy sinh trong đầu.



      BOSS là người đàn ông tốt, về đến nhà liền làm bàn toàn món ngon, Nguyên Bảo đói vô cùng, ăn ngấu nghiến, sau khi ăn xong bàn đầy ắp mãn nguyện ợ tiếng “Vẫn là BOSS nấu ngon nhất, cơm hộp chỗ đoàn làm phim khó ăn quá.”

      Đôi mắt màu mực của Ngôn Sóc thoáng qua tia thương, từ lúc Nguyên Bảo bắt đầu theo đều được ăn ngon, để mệt mỏi, cũng để đói, cảm thấy người phụ nữ của phải đặt ở nhà cưng chiều, chỉ là Ngôn Sóc muốn nghĩ đến trường hợp hôm nay.

      “No rồi?”

      “Vâng.” gật đầu, sau đó ngáp dài “Em mệt quá.”

      “Vậy ngủ.” khe khẽ cười, tiến lên ôm lấy Nguyên Bảo, Ngôn Sóc cúi đầu nhìn gương mặt nho của “Thực ra nếu mệt quá đừng làm nữa, hủy hợp đồng bồi thường cho.”

      “Đừng!” Nguyên Bảo kiên quyết lắc đầu “BOSS, nếu người hợp tác với đột nhiên hủy hợp đồng như thế nào.”

      có khả năng đó!” Giọng điệu BOSS rất dứt khoát “ ta đủ tiền bồi thường!”

      Nguyên Bảo "..."

      “Kim Nguyên Bảo, lâu rồi em quan tâm tới .” Ngôn Sóc đặt lên chiếc giường mềm mại, sau đó cả người đè lên.

      “Có sao?” Nguyên Bảo nhìn Ngôn Sóc đầy vô tội “Em vẫn quan tâm mà.”

      ràng có.” Ngôn Sóc nhướn mày, chạm lên môi “Đêm nay phải bồi thường cho tốt.”

      “Đừng mà, em vừa ăn xong mà, ngộ nhỡ làm mà muốn ị sao.”

      sao, em ị của em, làm của .”

      Nguyên Bảo “…” là độc miệng, BOSS đúng là BOSS, giống người bình thường.

      Ngôn Sóc hôn lên cánh môi , nhàng cạy ra, đầu lưỡi nhanh chóng đưa vào, khéo léo đảo lộn ở bên trong, tay chậm rãi cởi cúc áo , nụ hôn dần dần trượt xuống.

      “BOSS, … càng ngày càng điêu luyện.” khẽ thở hổn hển, mỗi nụ hôncủa BOSS rơi xuống đều là nơi nhạy cảm.

      mơ rất nhiều lần, đương nhiên là điêu luyện rồi.” Giọng có chút hờn giận, xem ra BOSS nhịn rất vất vả, nâng hai chân lên, cần trêu chọc dư thừa liền tiến vào cơ thể .

      “Đau…” Nguyên Bảo kêu đau tiếng, thời gian dài được dẫn nước tưới ruộng nên vô cùng khô khốc.

      "Xin lỗi." hôn lên khóe môi , hai tay dạo chơi người “Thả lỏng chút, cục cưng.”

      “Đừng gọi em như vậy…” Nguyên Bảo ngượng ngùng đem đầu tránh , cơ thể được vỗ về dần dần thoải mái hơn, Ngôn Sóc hài lòng nhếch môi, sau đó chậm rãi va chạm vào cơ thể .



      Ngày hôm sau khi Nguyên Bảo tỉnh lại trễ lắm rồi. giật mình từ giường nhảy dựng lên “Tiêu rồi tiêu rồi, em muộn mất, muộn mất rồi.”

      “Đừng la!” Ngôn Sóc đưa tay giữ lại “Hôm nay là chủ nhật, nghỉ ngơi cho khỏe .”

      Nghỉ ngơi cái lông á! !

      Nguyên Bảo nhìn đồng hồ, trễ lắm rồi, gần 8 giờ rồi, gạt tấm chăn bọc lấy cơ thể trần trụi của mình, cũng thèm chú ý Ngôn Sóc ngủ bên cạnh.

      “Kim Nguyên Bảo.” Cả người Ngôn Sóc run lên, người trống trơn như vậy, sau đó trông thấy khối thịt tròn trịa chậm rãi di động “ ngu ngốc.” nhịn được đỡ trán, lấy áo ngủ mặc lên người, từ từ bước xuống.

      " kịp rồi, kịp rồi." Nguyên Bảo thấp giọng lẩm bẩm, ném chăn xuống đất, xoay người bước vào phòng tắm, trông thấy rất nhiều vết xanh tím người, bất mãn bĩu môi “Cầm thú.”

      “Kim Nguyên Bảo mở cửa, muốn tắm.”

      chờ chút .” Tốc độ Nguyên Bảo vô cùng nhanh “Em lập tức xong ngay.”

      “Nhanh, mở cửa, còn chở em mà.” Ngôn Sóc đứng ngay trước cửa, xuyên qua lớp thủy tinh mờ, thấy thân hình bên trong như như , yết hầu khẽ động, con mắt trở nên gian tà.

      "Ờ nhỉ. . ." BOSS còn phải đưa , Nguyên Bảo hơi do dự, sau đó mở cửa, ý cười nơi khóe môi BOSS càng sâu, cởi bỏ lớp áo ngủ, nhanh chóng chui vào.

      “A, Ngôn Sóc sờ chỗ nào vậy?”

      “Có làm gì đâu?”

      “A… đừng… em muộn mất.”

      " vội!"



      "Đến rồi!" Ngôn Sóc tháo dây an toàn người Nguyên Bảo, hôn lên khóe môi “Hôm đến đón em sớm chút, vào .”

      hung hăng trợn mắt liếc Ngôn Sóc, sau đó xuống xe, “rầm” cửa xe đóng lại, BOSS cúi đầu cười vài tiếng, cảm thấy Nguyên Bảo thế này cực kỳ đáng .

      Đều tại BOSS!

      tại đến muộn có hơi vô kỷ luật, Nguyên Bảo bước rất nhanh, từ lúc ra khỏi nhà 9 giờ rồi, mọi người chắc chắn vô cùng tức giận, phải lấy lý do gì đây?

      Nhưng còn chưa kịp nghĩ ra lý do gì tốt, bước vào trường quay, tại quay phân cảnh phóng viên Lan Xuyên và Cao Kiều, Nguyên Bảo vò tóc mình, sau đó rón rén tới.

      “Cắt! Biểu cảm đúng lúc! Làm lại lần nữa!” Khi Lý An chỉ đạo vô cùng nghiêm túc, trái tim của phát run, Nguyên Bảo đứng bên người Lý An, nhàng vỗ vai Lý An “Đạo diễn!”

      "Hách!" Đạo diễn đương nhiên bị Nguyên Bảo làm cho hết hồn, ông đưa tay vuốt vuốt tim mình, khẽ thở phào “Nguyên Bảo à, làm tôi giật mình, mau hóa trang , chốc nữa tới cảnh của và Thiệu Huy.”

      “Được!” Đạo diễn gì về dĩ nhiên rất vui, nhưng nghĩ đến phân cảnh giữa và Thiệu Huy, lại hơi phiền muộn.

      Tuy động tác nhiều, nhưng vừa mới quen biết người đàn ông này bao lâu, còn có chút gì đó ổn lắm, dù sao chỉ mới tiếp xúc thân mật với mình BOSS thôi.

      “Các bộ phận chuẩn bị, Action!”

      ***

      Mọi phân cảnh của ngày hôm nay hoàn tất, tất cả mọi người đều trở về, chỉ còn mình Chân Tử ở lại trường tập kịch bản, Lâm Thiệu Huy mặc bộ quần áo thể thao, hai tay đút túi, chậm rãi bước qua đó.

      “Chào đạo diễn.”

      “Trễ như vậy còn chưa về?” Lâm Thiệu Huy cố ý thấp giọng, cả người từ từ tiến đến gần Nguyên Bảo đóng vai Chân Tử.

      “Vâng.” khẽ đáp tiếng, bước chân dần dần lui về sau.

      “Chân Tử, em đẹp.” Ngón tay thon dài vuốt sợi tóc đặt lên mũi ngửi, động tác này quá hoàn mỹ, quá tao nhã, nhưng con ngươi thoáng qua tia tham lam.

      "Đạo diễn cứ đùa." Khẽ xong, lần này lui hẳn về phía sau, cúi đầu xuống, mái tóc đen che khuất gương mặt.

      “Chân Tử…” Thắt lưng đột nhiên bị siết lại, sau đó bị kéo vào lồng ngực xa lạ, Nguyên Bảo giật mình, khỏi khẩn trương.

      rất thích em.”

      Đôi môi Lâm Thiệu Huy lập tức muốn đáp xuống, Nguyên Bảo căng thẳng, theo phản xạ, Nguyên Bảo đưa tay che kín gương mặt mình “ được.”

      ***

      Trường quay im lặng vài giây, sau đó giọng hổn hển của đạo diễn truyền đến “Cắt! Chuyện gì xảy ra thế! Làm lại!”

      Nhưng liên tục làm lại, cứ đúng thời khắc quan trọng Nguyên Bảo lại phối hợp được, Minh Kiệt đứng ở bên cười xùy tiếng, ánh mắt nhìn Nguyên Bảo cực kỳ coi thường.

      "Được rồi được rồi, nghỉ chút!" Trong suốt quá trình đạo diễn mắng cũng mắng, chỉ đạo cũng chỉ đạo, nhưng Nguyên Bảo cách nào diễn tốt cảnh này.

      "Xin lỗi."

      "Căng thẳng lắm sao?" Lâm Thiệu Huy vươn tay muốn xoa tóc , cả người Nguyên Bảo cúi xuống, sau đó tránh khỏi bàn tay kia, Lâm Thiệu Huy nhìn tầm tay mình, khẽ cười “ có gì, tôi hôn em, tối hôm qua…”

      “Bây giờ làm lại lần nữa! Nghiêm túc chút!”

      Lâm Thiệu Huy bất đắc dĩ bị cắt lời, Nguyên Bảo nhìn đầy xin lỗi “Lần này chắc chắn em rất nghiêm túc, gây thêm phiền phức cho mọi người nữa.”

      Lâm Thiệu Huy cười cười, tay đẩy gọng kính lên, dần dần nhập vai.

      Cảnh quay lần này khá thành công, mặc dù vẫn có khuyết điểm , nhưng so với mấy lần trước cũng xem như hoàn hảo rồi. Cảnh tiếp theo là Minh Kiệt xông ra cứu Nguyên Bảo, tay kéo Nguyên Bảo vào lòng, sức tay vô cùng lớn, cảm thấy tím bầm nơi cổ tay, khẽ nhíu mày, tiếp tục cúi đầu run rẩy.

      “Đạo diễn, làm vậy với diễn viên là đúng đâu.” Minh Kiệt đóng vai Viễn Sơn ngẩng đầu nhìn đạo diễn, ánh mắt lạnh lùng.

      “À…” Đạo diễn lạnh lùng cười, đôi mắt xuyên qua mắt kính nhìn “Ngày mai tôi có chuyện cần tìm em, khuya lắm rồi, về hết .”

      ***

      “Ok! Lần này rất suôn sẻ! Có thể ăn trưa được rồi, tối mọi người lại tiếp tục!”

      “Vâng!”

      ***************
      Ta xì poi cho mọi người biết nha :yoyo60: chương sau BOSS nhà ta ghen lồng lộng lên đấy :yoyo36:

      @Tiểu tinh @thanh thanh @Avehil @chuotanmeo @Mon Ú @lyly @Mizuki @Lnmt131 @Mục Huyền
      Last edited by a moderator: 7/10/14

    3. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      T thích câu sì poi của
      Tuyết Nguyệt, nhoxbinaLạcLạc thích bài này.

    4. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Cho 1 like vào xì poi của nàng nè:yoyo52:
      Nguyên Bảo và Boss 2 người vừa thô bỉ vừa độc miệng. Nhất là Nguyên Bảo, thời khắc lãng mạn nào cũng bị phá huỷ còn 1 mống mà Boss còn hùa vô nữa:yoyo38:
      Tuyết NguyệtLạcLạc thích bài này.

    5. chị ba bì

      chị ba bì Active Member

      Bài viết:
      185
      Được thích:
      162
      " sao, em ị của em, làm của " câu chấn động lòng người của BOSS, nghe nàng xì poi, nôn nao quá , cả ngày lu bu tối mới đọc đc truyện, cám ơn @LạcLạc nhìu
      Tuyết Nguyệt, nhoxbinaLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :