1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Boss, Chỗ Đó Không Thể Cắm! - Cẩm Chanh (c56+7NT)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      ☆, CHƯƠNG 9
      EDITOR: BỈ ỔI


      "Em giận?" Thấy Nguyên Bảo lên tiếng câu nào, Tần Lãng dùng ngón tay chạm vào màn hình cái "Em có thể giúp biến ra tên tiểu công . . . . . ."

      " tự làm !" đợi bạn kia xong, Nguyên Bảo chen ngang trước, ánh mắt nhàn nhạt quét qua người ta, khinh thường.

      Tần Lãng, ". . . . . .Ông đây là người đàn ông bình thường! ! Ông đây muốn em biến ra công thụ, người biểu diễn cho ông đây coi." Tần Lãng hếch cằm, ý tứ bào ta là chủ ở đây!

      Con ngươi Nguyên Bảo đảo lòng vòng: "Vậy có thể dẫn tôi tìm chủ nhân sao?"

      "Chủ nhân!" Tần Lãng nhíu mày nghĩ "Thằng ngốc thiếu đàn ông ngày đó à?"

      Ngốc thiếu! !

      Nguyên Bảo kích động nhảy xuống, nhào tới: " mới ngốc thiếu, cả nhà mới ngốc thiếu, tin hay tôi cắn chết ! !"

      "Em tới , có bản lãnh em tới đây. . . . . ." Tần Lãng quơ quơ cái điện thoại, trong màn hình lập tức ngã xuống đất, Tần Lãng tìm được niềm vui mới, bắt đầu quay di động sang mọi nơi. . . . .

      ". . . . . . Cái tên cầm thú này! !" Nguyên Bảo ôm con búp bê vải lăn qua lăn lại, ánh mắt đen láy tố cáo!

      " là cầm thú đấy, có bản lãnh em cắn !" Tần Lãng cười hả hê nhìn !

      Nguyên Bảo nuốt mộtt ngụm nước bọt, sau đó ôm búp bê vải ngồi lại giường, trong tròng mắt chứa đựng nước mắt. . . . . .

      【Tinh! Khách hàng tôn kính, bởi vì ngài chạm vào điều thứ 3 xác phạm trẻ : thể đùa bỡn với con nít vô tội! Cho nên tiểu thư hệ thống tướt quyền sử dụng của ngày trong 7 ngày, và xin trong vòng 3 ngày trả lại điện thoại di động, nếu , phát sinh việc rất khủng bố~~~】

      Tiểu thư hệ thống phát ra tiếng khiến cho cơ thể Tần Lãng lạnh lẽo, giây kế tiếp, điện thoại di động liền nhắc nhở tắt máy, và thể tiếp tục mở ra, Tần Lãng đem miệng mình há thành chữ O: Có phải nó thông minh quá ?

      Bị tước đoạt quyền sử dụng điện thoại đến ngày thứ hai, trong lòng Tần Lãng khỏi lo lắng, ta kéo rèm cửa sổ ra, sau đó mở cái cánh cửa sổ máy trăm năm chưa mở lần, hít hơi sâu, ta rối rắm vuốt vuốt mái tóc của mình, nhìn về phía điện thoại di động nằm bàn: Được rồi, vật này để đây cũng làm gì, nhưng vấn đề mấu chốt nằm ở, căn bản biết người kia là ai, phải làm thế nào để trả lại, đây là vấn đề!

      Chỉ là. . . . . .

      Tần Lãng híp mắt cái: Người kia nhắc đến K, người ở nhà suốt ngày như cũng biết được đó là mọt công ty Supermodel, muốn làm ở đó, Tần Lãng quyết điịnh chủ ý, sửa soạn mình chút rồi cầm điện thoại ra ngoài!

      . . . . . .

      Khí trời bây giờ rất là nóng, vì tiết kiệm tiền, Tần Lãn lựa chọn bộ, vị trí K đóng đô là nơi phồn hoa nhất đoạn đường A, nếu ai tới đây cũng có thể nhìn thấy nhiều thứ quan trọng xuất rộng rãi màn ảnh Tv ở nơi đây!

      Tần Lãng cột ái tóc lên cao, ngũ quan xinh xắn khó phân biệt, ta cong khóe môi, luôn mang theo loại châm biếm đó, hai tay ta cho vào túi quần, ngẩng đầu nhìn mấy tòa nhà cao chót vót như xuyên thủng bầu trời, sau đó huýt sao : “ tệ lắm!"

      ta ngáp cái, chậm rãi vào bên trong , còn chưa vào cửa, lđã bị hai tên đàn ông mặc đồng phục công ty chặn lại: "Xin lỗi, xin lấy thẻ nhân viên ra!"

      "Thẻ nhân viên?" Tần Lãng nhíu mày"Tôi phải nhân viên nơi này!"

      "Như vậy, ngài có hẹn trước ?" Bảo vệ vẫn như cũ hoàn thành trách nhiệm lễ phép hỏi!

      " có, tôi tới đưa đồ!"

      Nhân viên bảo vệ nhíu mày, sau đó trả lời: "Hết sức xin lỗi, nơi này thể tùy tiện vào trong!"

      "Tôi . . . . ." Tần Lãng vừa muốn cái gì đó, sau lưng vang lên thanh trầm thấp “Chuyện gì xảy ra. . . . . ."

      "BOSS!"

      Tần Lãng quay đầu lại nhìn sang: người đàn ông mang giày Tây bị bao quanh, khuôn mặt sắc sảo tóc tai được xử lử gọn gàng, ngũ quan pha trộn giữa phương Tây và phương Đông tạo nét điển trai, chỉ có điều là giữa hai hàng lông mày thủy chung mang theo cỗ khí tàn bạo, người đàn ông cùng vân đạm kinh phong, mặt mang nụ cười nhàn nhạt, trong mắt lại là mảnh lạnh băng bức ngức. . . . . .

      Phúc hắc công còn mặt lạnh thụ. . . . . .

      Tần Lãng thể kiềm chế mà tự đắm mình vào trí tưởng tượng!

      BOSS nhíu chặt chân mày, tròng mắt mang theo cái nhìn sắc lạnh về phía Tần Lãng!

      "Ôi!" Tính tình tùy tiện của bạn Tần Lãng này vẫn kiềm chế được, đứng ở trước mặt hai người khí thế , thế nhưng lại dè dặt đè xuống, Tần Lãng lấy cái điện thoại ra rồi quơ qus quơ lại: "Tôi tới trả đồ!"

      BOSS tận mắt thấy cái điện thoại của mình mất tích tuần nay, mắt phát ra ánh sáng xanh, sau đó rất nhanh che lấp, nhìn Tần Lãng, BOSS tin tên này có lòng tốt trả đồ lại cho mình!

      "Tôi có cầu!"

      "Bao nhiêu tiền?" BOSS vươn tay, những người bên cạnh lập tức đem chi phiếu lên cho !

      "Tiền?" Tần Lãng nhíu mày, nhìn lướt qua cái người đan ông đẹp trai như bước ra từ bước tranh thủy mặc bên cạnh ta, sau đó đê tiện cười "Ưmh, chỗ này tiện chuyện, có thể vào rồi chứ? Dĩ nhiên, mang theo người đàn ông kia!"

      BOSS nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, hơi nhíu mày cái, người kia vỗ vỗ vai sao, Ngôn Sóc!"

      BOSS mang theo Tần Lãng cùng với người kia vào phòng làm việc của mình, vừa vào cửa, sắc mặt của thiện ý ngay vào vấn đề: " , muốn thế nào?"

      "Ưmh, rất đơn giản!" Tần Lãng để ý cưỡng ép của BOSS, ta tùy tiện ngồi lên ghế chuyện dụng của BOSS, đôi tay tò mò vuốt ve mấy món đồ sứ bàn làm việc của BOSS "Hai người, làm trước mặt tôi !"

      ". . . . . ."

      ". . . . . ."

      "Khụ, đứa này rất có ý!" Người đàn ông kia bật cười, sau đó ngồi sofa bên, nhìn vẻ mặt chịu đựng của BOSS, ta cười càng thêm to" A Sóc, điện thoại kia rất quan trọng với cậu sao?"

      " phải rất quan trọng!"

      Nhìn BOSS ăn ở hai lòng, ta chỉ cười , con người sắc bén nhìn về phía Tần Lãng: "Xin chào, tôi là Uất Trì Dung !"

      "Tần Lãng!" Tần Lãng hoàn toàn tình nguyện phản ứng với người như thế, vừa nhìn biết ngay cái loại giả dạng đứng đắn!

      "Cái điện thoại di động đó. . . . . . Bên trong có đồ gì sao?" Uất Trì Dung giọng hỏi "Rất ít khi nhìn thấy A Sóc để ý đến thứ như vậy...!"

      Tần Lãng mà hở nguyên cả hàm răng trắng: "Tại sao tôi phải cho biết, nhanh lên , mấy người làm tôi ném nó xuống dưới!"

      "Hừ!" BOSS hừ lạnh tiếng, tuyệt chịu uy hiếp của Tần Lãng "Được thôi, nếu như cậu ném xuống, giây kế tiếp, hậu quả của cậu với cái điện thoại như nhau!"

      Sắc mặt Tần Lãng chợt thay đổi, nhưng vẫn mang cía dang vịt chết còn cứng mỏ: "Ném ném, có bản lãnh ném tôi , cái điện thoại này có thể sánh bằng mười phần Tần Lãng tôi đấy!"

      "Rất tốt. . . . . . Rất tốt. . . . . ." BOSS thốt liên tục hai lần, lành lạnh cười “Vậy, ta thể giúp cậu xuống dưới đó, Uất Trì Dung, mở cửa sổ ra, chúng ta ném điện thoại với tên này xuống đó!"

      "Được thôi!" Uất Trì Dung mở to hai mắt, sau đó đứng dậy mở cửa sổ!

      Tần Lãng chợt trắng mắt: "Này này này, cũng quá vô tình rồi đấy, điện thoại di động này là vật báo vô giá, tôi chết có chuyện gì, này này này, ném tôi. . . . ." Tần Lãng bị Uất Trì Dung và BOSS đưa đến bên cạnh cửa sổ, ta nhìn đoàn xe qua lại đông đúc phía dứoi, mồ hôi lạnh chảy xuống "Này, tôi giỡn thôi!"

      "Nhưng tôi giỡn!" BOSS chợt đẩy cơ thể ta cái, giọng rầm thấp "Còn nữa, tôi có rất nhiều tiên, cho nên vật báu vô giá... tôi căn bản cần!"

      Tần Lãng:". . . . . ." Tính sai, tính sai!

      "Uất Trì Dung, chúng ta ném cậu ta ra ngoài, cùng với cái vật báu vô giá kia nữa, coi như uổng phí công sức cả đời!"

      "Được!" Uất Trì Dung cười tà tà!

      ". . . . . . được. . . . . ." Tần Lãng nắm chặt hai bên khung cửa "Muốn tôi làm gì cúng được, điện thoại di động trả lại cho mấy người luôn!"Đối diện với con đường chết trước mặt, bạn Tần Lãng đầu hàng!

      BOSS ra hiệu với Uất Trì Dung bằng mắt, ta lập tức hiểu ý, móc điện thoại di động từ trong túi cậu ta ra, Tần Lãng thở phào nhõm: "Điện thoại di động trả cho mấy người rồi, mau thả tôi ra , chết người đấy!"

      BOSS cười, thanh lạnh lùng hèn hạ vang lên, , Tần Lãng chỉ tính toán BOSS là tên mặt lạnh, nhưng tinhs ra tên quỷ công, cuộc sống của BOSS luôn gắn với 3 từ: hèn hạ! Hèn hạ! Rất hèn hạ!

      "Tôi có muốn thả cậu ra sau?" Mày rậm BOSS hếch lên, xen lẫn trong đôi mắt đen là tia tính toán tà ác!

      " còn muốn như thế nào, cẩn thận ông đây bạo cúc hoa nhà !" Tần Lãng nóng nảy!

      "Bạo Cúc Hoa tôi?" BOSS giận quá hóa cười "Uất Trì Dung, cậu còn nhớ lúc chúng ta đnag học Đại học đa xử lý với mấy tên đồng tính luyến ái khắp nơi như thế nào ?"

      "Dĩ nhiên nhớ!" Uất Trì Dung phối hợp trả lời "Cậu ta thích đàn ông, vậy cậu ném nó cho Ngưu Lang làm thịt ngày này qua ngày kia là được mà, ha ha. . . . . ."

      Nghe điệu cười “haha” cuối cùng ấy, khiến Tần Lãng ghê tớm : "Ông đây phải là tên đồng tính luyến ái !"

      "Tôi hiểu biết !" BOSS nhìn xuống dưới chút, sau đó từ từ đưa người ta ra chút nữa, cả người ta cơ hồ sắp rời khỏi cửa sổ "Xem được ? Từ nơi này rớt xuống chết ngay lập tức, chút đau đớn!"

      "Đáng chết! ! muốn như thế nào?" Tần Lãng thầm lặng rơi nước mắt: nhớ tới con bé kia mắng mình cầm thú, ra vẫn cho rằng mình đủ cầm thú rồi, thế như so sánh cầm thú với người ở bên này , quả thực là ——

      bằng cầm thú! ! ! ! ! ! !

      "Làm cái gì cũng được?"

      Lòng Tần Lãng chợt co lại " là với chủ và nhân viên! !" kiêu ngạo quay đầu sang bên, thề nghe lệnh! !

      Mặt của BOSS tối mấy phần, sau đó phen lôi ta đén bàn làm việc, lấy tờ giấy rồi bảo: "Ký tên!"

      "Tất cả ngoại trừ việc bán mình cho chủ và nhân viên! !"

      "Ngu xuẩn!" BOSS chịu được cốc cái lên đầu ta "Ký tên!"

      Đặt phần hợp đồng tới trước mặt ta, sau đó ném cây bút sang luôn, lúc này Tần Lãng mới nhìn nội dung bên trong, ánh mắt của ta từng chút từng chút trợn to "Supermodel? Còn là giả ? ? ! ! ! Trái điều ước phạt ba mươi triệu nhân dân tệ? ! ! ! Đùa gì thế! ! !" Tần Lãng nhìn bên trong lập tức rít gào!

      "Rất tốt!" BOSS nâng lên nụ cười câu khách "Cậu có ba lựa chọn, thứ nhất: ký tên, thứ hai: bị tôi ném từ tầng 48 xuống dưới, thứ ba: đem qua làm Ngưu Lang, cả ngày bị mấy bà ca hoặc chú bác gì đấy ép khô, chọn , tôi vô cùng nhân đạo! !"

      Chọn cái em nhà ! ! Nhân đạo cái con mẹ nhà ! !

      Tần Lãng giận dữ nhìn BOSS: " ra tôi có thể chọn cái thứ tư!"

      "Xin lỗi, trến đó còn lựa chọn khác!"

      Tần Lãng: ". . . . . ."

      "Đê tiện!" ta giận dữ thốt ra tiếng từ trong kẽ răng, nhìn về phía hợp đồng, cũng may, tiền lương bên trong cũng cao "Buông tôi ra, buông ra tôi ký thế nào!"

      Uất Trì Dung buông ta ra, sau đó cười yếu ớt nhìn ta!

      Tần Lãng vuốt vuốt bả vai bị nắm đến sưng, đôi mắt hồ ly cam lòng: "Muốn tôi ký cũng được, nhưng tôi có cầu!"

      " cầu gì?"

      "CHủ nhật cho điện thoại di động ở chung với tôi!" Tần Lãng mới cam lòng, điện thoại kia cũng vạn năng, quan trọng nhất là, con cầm thú này nhất định bị ấy ép chết, đến lúc đó. . . . . . Hắc hắc he he hắc. . . . . .

      Thằng ngốc này quên mất, điện thoại Nguyên Bảo lúc nào cũng tâm tâm niệm niệm về BOSS của mình, làm sao có thể cấu kết với cậu ta làm chuyện xấu với BOSS được chứ!

      "Có thể!" BOSS dứt khoát đồng ý, Tần Lãng nhìn ánh mắt của , sao có mùi vị mưu ở đây!

      "Điều kiện tiên quyết là. . . . . ."

      Quả nhiên, điều kiện của chủ cũng xuất rồi!

      "Điều kiện tiên quyết là, cậu phải tham gia cuộc thi Supermodel cup lần này!"

      Tần Lãng trầm mặc mấy giây, sau đó cam lòng gật đầu: "Có thể, điều kiện tiên quyết là, ai phát ra nam giả nữ!"

      "Cái này cậu cần lo lắng!" Uất Trì Dung tiến lên vỗ vai cậu ta "Trước đây cũng có nhiều nam giả nữ, cho nên cho dù phát cũng có sao đâu, cùng lắm cậu bị người ta chê cười vài hôm!" Ý tứ trong lời của Uất Trì Dung hết sức ràng!

      Nếu như cậu sợ mất thể diện, cậu có bản lĩnh làm cho người khác biết được, dù sao công ty chúng ta cần thiết phải lo lắng việc này!

      Được rồi, lấy cái trình độ con tép của Tần Lãng mà định đấu với hai người này, lần này cậu ta bại hoàn toàn, lại còn sa vào đây!

      Tần Lãng chỉnh sửa lại quần áo của mình: "Vậy, tôi có thể rồi chứ?"

      "Có thể!" BOSS ném qua chiếc chìa khóa và tấm danh thiếp "Đây là ký túc xá công ty, sau này cậu đến đó ở, phía là số điện thoại của Lý Thúc, tuần tới làm nhớ đúng lúc, sau đó tìm ông ta để sắp xếp công việc cụ thể cho cậu!"

      Kết quả là, Tần Lãng, trạch nam hoàn toàn lột xác thành người mẫu, ha ha. . . . . .

      Đợi Tần Lãng , Uất Trì Udng: "Cậu đúng là tên hèn hạ ....!"

      "Cậu trước sau đều thích lo chuyện thiên hạ ……!"

      BOSS khách sáo phản kích, Uất Trì Dung với BOSS có thể là “thanh mai trúc mã”, hai người từ cấp 1 ngồi bàn trước bàn sau, dưới cửa hàng, phúc hắc thích xem kịch hay, mặt lạnh thích hù dọa người, hai người này mà sát nhập vào nhau chỉ là thiên hạ vô địch!

      Cho đến phút cuối khi BOSS mở công ty đào tạo supermodel, Uất Trì Dung nước ngoài học thiết kế, hai người mới tách ra!

      Nhớ đến mấy chuyện lý thú khi hia người còn ở Đại học, sau đó hẹn mà cùng nâng lên khóe môi: "Chúng ta hợp tác vui vẻ!" Hai người nắm tay nhau, đại biểu cho hợp đồng !

      "Chỉ là. . . . . ." Uất Trì Dung liếc cái điện thoại bàn "Cái điện thoại di động này có chỗ nào bình thường ?"


      BOSS cau mày: “Thế nào, cậu muốn biết?"

      Uất Trì Dung nhìn mặt quỷ của mỉm cười, vội vàng khoát tay " cần!" Dù là Uất Trì Dung, cũng tránh khỏi nhát dao sau lưng từ BOSS!

      "Như vậy, ký hợp đồng !"

      BOSS ký trước rồi ném qua, Uất Trì Dung viết tên mình lên đó: "Như vậy, sau này chúng ta là người nhà, trang phụ đều dựa vào bên cậu lo liệu!"

      "Yên tâm, mình chắc hãm hại em đâu!"

      Uất Trì: nếu cậu hãm hại em cần tâm làm gì, trực tiếp chết tâm là tốt nhất!
      Last edited: 1/9/14

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      ☆, CHƯƠNG 10
      EDITOR: BỈ ỔI


      BOSS về đến nhà chuyện chính đầu tiên là mở điện thoại lên, kèm theo mở máy tiếng, hệ thống tiểu thư thanh cũng theo đó vang lên!

      【 Người của ngài rời khỏi ngài 9 ngày 20 giờ 36 phút 42 giây, cho nên, vì người của ngài giảm mến đói với ngày, vậy xin ngài trân trọng lại chút~】

      A ~

      BOSS nhìn cái màn hình trăng toát, phía con Lolita ôm búp bê vải ngủ giường! Ánh mắt BOSS thoáng qua tia khốn hoặc, sau đó đưa ngón tay sờ sờ nó.

      Nguyên Bảo bắt đầu sử dụng lại các chức năng cơ thể, lúc nhìn thấy khuôn mặt biểu tình của BOSS, kích động vươn tay ra nhào tới.

      "BOSS——"

      "Rầm ——"

      Đau ~

      Nhìn cái người trượt dần xuống đất màn hình, BOSS lương tâm suy nghĩ!

      "Híc híc híc, BOSS. . . . . ." Điện thoại Nguyên Bảo trước mắt biến thành đứa trẻ con, run rẩy đứng dậy từ mặt đất, nước mắt lưng tròng nhìn "Tôi rất nhớ , BOSS!"

      Mặt BOSS thể chút nhớ thương, ghét bỏ chọc chọc màn ảnh "Sao lại biến thành cái dạng này?"

      Nguyên Bảo trầm mặc gì: dù có bị treo nơi vách đá dựng đứng cũng cho BOSS biết, mình bị đứa con nít đùa bỡn!

      Trạng thái bây giờ của Nguyên BẢo làm cho người khác phát giận: điều quan trọng vẫn là chiếc điện thoại, tuy nhiên cố biến thành nhân vật ảo trong trò chơi, trắng ra có nghĩa là, bây giờ đầu óc khống chế 2 cơ thể khác nhau, cũng có thể , là buồng lái trong khoang máy bay vậy! Ừ Ừ!

      Giờ BOSS ở trong phòng tắm, nghe tiếng nước chảy “Ào ào” bên trong, Điện thoại Nguyên Bảo hết sức khoái chí: rất muốn tới cửa phòng nhìn BOSS tắm~~

      Thân máy điện thoại động Nguyên Bảo nhìn xuống dưới, cao quá, thu hồi ý định thô bỉ của mình lại, nhưng trong đầu lại lên đống hình ảnh YY!

      【 có muốn ngắm trai đẹp ?】

      Nguyên Bảo: ". . . . . ."

      cảnh giác nhìn Baidu tìm kiếm: "Lương tâm tốt thế à?" Đối với nhân phẩm của Baidu chỉ cho nó ở mức : nếu như có cuộc tranh cử người nào đáng tin nhất, nhất định Baidu Trung Quốc trở thành người dẫn đầu, sau đó được Ban Quốc Nội Vu trao thưởng!

      【Đây là lần thứ bảy chất vất Baidi】Khung tìm kiếm run rẩy.

      Trong lòng Nguyên BẢo căng thẳng: "Tôi có, tôi xin thề với cái đinh nhà tôi, tôi có! Nhưng, tôi chit chất vấn có 3 lần, nhiều như vậy!"

      Baidu trầm mặc mấy giây, khung tìm kiếm từ từ chuyển sang màu đỏ: 【 lại chất vấn tôi】

      Nguyên Bảo: ". . . . . ."

      "Được rồi, tôi muốn ngắm trai đẹp!"

      【Mặc dù khách hàng tôn kích 3 lần chê bai chức năng của tôi, nhưng Baidu là người thiện lương sé lựa chọn cách tha thứ cho , xin mời nhập từ khóa “trai đẹp” lên khung tìm kiếm ! 】

      Được rồi!

      Cho dù Baidu đáng tin, nhưng lựa chọn cách tin tưởng nó lần!

      Sau khi chờ Nguyên Bảo lục xoát lung tum khung tìm kiếm, và cũng phát ra mình bị Baidu lừa gạt rồi!

      { Tin sắp phát ra là cuộc vật lộn thị người lớn nhất đến từ X Hữu Tình, tổng cộng có 5 tuyển thủ dự thi, cuộc so tài lần này nóng hơn vì có Quán Quân tham dự. . . . . . }

      ". . . . . ."

      ". . . . . ."

      ". . . . . ."

      Sau đó Nguên Bảo nín thở đứng ngoài, sau khi tải, năm người đàn ông trần truồng xuất trước mặt Nguyên Bảo, tồi tệ nhất, người cuối cùng kia, lại dắt theo con chó ????

      "Chúng ta tiến vào cuộc biểu diễn. . . . . ."

      Diễn . . . . . .

      Nguyên Bảo ngưng mắt, đây phải là. . . . . .

      còn chưa kịp làm ra bất kỳ suy tính nào, nới cách 3 cm, có sai, là3 cm, trực tiếp biểu diễn bán GV, cnếu cía này mà rơi vào tay Tần Lãng chắc cậu ta rơi nước mắt đến chết vì nó: nhưng Nguyên Bảo bi thương chảy nước mắt, chết, BOSS sắp tắm xong rồi!

      "Baidu, tắt cái này !"

      【 Rất xin lỗi, Baidu có chức năng ấy! 】

      Nguyên Bảo: ". . . . . ."

      BOSS xuất đấy nhaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!

      Nghe tiếng nước chảy bên trong biến mất, và tiếng vật lộn bên cạnh, Nguyên Bảo hít sâu hơi, ra quyết định tắt máy!

      【 Xin lỗi, khách hàng thể tự dùng chức năng này! 】

      Nguyên Bảo lặp lại rất nhiều lần, nhưng mỗi lần tiếng ngọt ngào của tiểu thư hệ thống đều vang lên: 【Xin lỗi, khách hàng thể tự dùng chức năng này! 】

      Nguyên Bảo nản lòng nhìn cảnh ân ân ái ái của hai người đàn ông trước mặt, trong đầu giờ chỉ có ba chữ: Trứng . chết . rồi! ! !

      BOSS từ trong phòng tắm ra, trong phòng ngừng truyền ra tiếng thở dốc mập mờ, khiến nhíu chặt mày, ánh mắt BOSS quét bốn phía, sau đó tìm được chỗ phát ra thanh, híp hai mắt lại, bên trong thoáng qua tia ác liệt, thay quần áo, sải bước lớn đến nhìn cảnh hai người đàn ông ân ái va ngồi cắn móng tay trong màn hình. . . . . .

      Điện thoại di động hoàn toàn lâm vào trạng thái sợ hãi làm sao để ý đến việc BOSS đứng trước mặt mình. . . . . .

      "Xem vui ghê!"

      " có! Tôi thích xem BOSS lỏa thể còn thích hơn ấy, mặc dù nguyện vọng rất khó đạt!"

      "A. . . . . ."

      BOSS a tiếng, cơ thể bên trong run lên cái, sau đó như con bạch tuột quấn lấy màn hình điện thoại: "BOSS ơi, phải tin tôi, mấy thứ này phải do tôi phát ra đâu, tôi cũng muốn tắt máy rồi!"

      "A. . . . . ." BOSS a tiếng nữa, sau đó rời khỏi chương trình, đem trò chơi Nuôi dưỡng trẻ con bỏ vào thùng rác, rồi thay hình nền thành ảnh đoi mắt mèo màu xanh, hoàn thành hết mọi bước, điện thoại di động lâm vào trạng thái.

      Rất quá đáng! ! !

      Đem ba chữ đỏ chót đặt lên màn hình, phía dưới còn bỏ thêm cái mặt người khóc!

      Nhưng BOSS rãnh để ý, úp cái máy lại, thay đồ ngủ, rồi ngủ!!!

      BOSS tức giận !!!


      Giống như sấm sét chạy ngang giữa bầu trời, điện thoại Nguyên Bảo ở yên chỗ!

      "Đều là nguyên nhân của !" Nguyên BẢo nhìn cái khung tìm kiếm đê tiện, tố cáo tội avs!

      【 Hệ thống này trong thời gian bảo trì, xin hãy sử dụng sau 24h nữa, tạo thành bất tiện cho ngài xin lỗi! 】

      Nguyên Bảo: ". . . . . ."

      Baidu, luôn có bản lãnh khiến người khác tức giận và muốn nuốt xuống bụng, loại này cứ giống như chuyện Lưu Khiêm bừng bừng khí thế trở thành nhà ảo thuật, sau đó ông ta hỏi : " có biết đoạn sau xảy ra chuyện thần kỳ gì ?" Rồi trả lời "Ha ha, muốn biết!" Giống như cơn bực tức trào dâng nhưng thể giết người được, nhờ câu trả lời của đấy.

      Đêm dài đằng đẵng, Nguyên Bảo đau khổ nhìn tấm lưng cảu BOSS: nhớ BOSS nhà mình như thế, nhưng BOSS lịa để ý đến mày! buồn!

      "Ngu xuẩn!"

      Ting——

      Thân máy Nguyên Bảo kích động đảo vòng, sau đó lóe ra ánh sáng hồng: "BOSS, chưa ngủ sao?"

      " quá ồn ào!" BOSS bật đèn bàn, bàn tay cầm cơ thể lên " ngủ được, kể chuyện xưa cho tôi nghe . . . . . ."

      Nguyên Bảo: " muốn nghe chuyện nào?"

      "Cái gì cũng được!" Đặt điện thoại di động lên đầu giường của mình, lại tắt đèn "Nếu như kể hay tôi quăng vào cống thoát nước!"

      Nguyên Bảo:". . . . . ."

      Được rồi, suy nghĩ kỹ trong đầu chút: "BOSS, nghe qua chuyện Thủy Hử chưa?"

      "Chính là tên ngốc có năng lực lãnh đạo dẫn theo dàm ngóc như nhau đánh cái công tuy ngốc ngếch, cuối cùng tất cả đều bịt diệt sạch, chuyện đó à?" Gương mặt BOSS thể chán ghét.

      "Ha. . . . . . Hả? ? ?” Nguyên Baot lòng vòng, nửa ngày cũng chưa suy nghĩ được gì!

      " Vậy, công chúa Bạch Tuyết ?"

      “Chưa , tôi chỉ nghe qua truyện Hoàng hậu Hắc Tuyết thôi!"

      "Hoàng hậu . . . . Hắc Tuyết. . . . . ."

      "Chính là mẹ kế Quốc vương Hòa Quốc đánh bại bảy tên cường hào và công chúa độc ác, cuối cùng tạo nên câu chuyện hạnh phúc viên mãn!" Ánh mắt BOSS chán ghét "Mẹ tôi rất thích chuyện này nên kể cho tôi nghe rồi!”

      Nguyên Bảo: ". . . . . . Vậy, bé lọ lem!"

      " bé lọ lem?" BOSS cau mày "Chính là chuyện giả dối vì muốn hoàng tử chú ý cố tình để quên chiếc giày rồi sau đó chết vì rơi xuống cống thoát nước!"

      ". . . . . ."

      ". . . . . ."

      ". . . . . ."

      "Như vậy. . . . . ." Thân máy màu đen của Nguyên Bảo chợt chuyển sang đỏ sậm " Vậy, truyện Người đẹp ngủ trong rừng!"

      "Chính là ả lợi dụng sắc đẹp của mình khiến hoàng tử ngu muội dùng nụ hôn sâu để ta tỉnh lịa, cuối cùng trở thành công chúa . . . . . ." ghét bỏ càng tăng “Lúc còn mẹ tôi có kể nghe qua!"

      Nguyên Bảo: “. . . . ." Được rồi, rốt cuộc cũng biết lý do vì sao BOSS lại biến thái như thế rồi, đây nhất định toàn truyện nhi đồng màu đen.

      "Vậy còn . . . . . Người đẹp và quái thú . . . . ." Guinness cũng hẳn bị bào mòn mất, Nguyên Bảo nhớ lại cách xác định.

      "Chính là chuyện. . . . . ." Hình như BOSS hơi mệt, thanh trầm thấp có chút khàn khàn "Chính là chuyện người đẹp ăn thịt quái thú. . . . . ."

      Nguyên Bảo: ". . . . . ." Nhìn BOSS nhắm mắt lại, bát lực, cho nên mới , cái thế giới này là thế nào đây? Baidu tiếp tục trốn tránh bên trong, mà chiếc điện thoại di động cho nên thể ngủ được! Nhìn gương mặt tuấn mỹ gần trong gan tấc, cơ thể đê tiện của Nguyên Bảo giật giật cái, sau đó từng chút tưng chứt di chuyển qua. . . . .

      Thời điểm BOSS ngủ say là vô hại nhất đối với mọi người, vui vẻ nghĩ tới, sau đó thận trọng dựng thẳng người lên, nghiêng thân máy, nhàng chạm vào cái mềm mại của BOSS!

      Cả người Nguyên Bảo bắt đầu nhộn nhạo thôi, hoàn toàn phát giác, chiếc điện thoại làm bằng kim loại hôn môn BOSS, cuối cùng còn đắc chí, cái chuyện nào bình thường ? Bình thường ? Bình thường ?

      Dĩ nhiên, vẫn chưa hết, ở chung với mấy kẻ đê tiện thời gian dài, cho nên bản thân cũng chuyển sang cái loại đê tiện rồi, nhìn đường cong hấp dẫn của BOSS lộ ra khỏi áo ngủ, trong nháy mắt thú tính của bộc phát, rúc vào tấm chăn chống lạnh cái, sau đó hạ xuống cái “Xẹt”, theo cổ áo chui vào trong áo ngủ của BOSS , thân máy dán chặt lên lồng ngực rắn chắc của BOSS. . . . .

      Thân máy điện thoại di động Nguyên Bảo chợt rung lên cái, sau đó di chuyển chậm chạp, đối mặt với vị trí bụng BOSS . . . . .

      "Bộp ! !" đôi bàn tay đè người xuống, trong lòng Nguyên Bảo run lẩy bẩy, nhưng lại phát ra có động tĩnh gì thêm, ra BOSS chưa phát , thầm thở phào nhõm, nhưng dám làm động tác gì tiếp theo!
      Nhưng điệnt thoại di động Nguyên Bảo biết rằng, người đàn ông kia. . . . . . Đôi mắt đẹp mở to, tràn đầy thú vị nhìn vị trí bàn tay chặn lại!

      Cùng BOSS trêu chọc, quả thực còn quá non nớt!
      N
      Last edited by a moderator: 1/9/14

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Nghe bạn Bỉ Ổi chuyện nghe buồn cuời quá , quên rằng word, mail có thể chỉnh sửa ngày đựơc ư, bạn tửong ai là con nít mà muốn gạt vậy
      Có cần bạn chỉnh thử mail đến tuơng lai cho bạn xem ko :yoyo53::yoyo53::yoyo53:
      Edit chung 1 truyện là bình thừơng, nhưng cách bạn chứng tỏ bằng cách edit sai bét nhè mà nghe mem nhà tung hô nhau cứ ngỡ mình giỏi
      Ếch ngồi đáy giếng!
      vulinh, chuotanmeoLạcLạc thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Cải lương ko bằng bạo lực, up len cho bạn Bỉ Ổi thấy cái gọi là bằng chứng của bạn nó Hài đến cỡ nào :3
      Ko có tật sao giật mình vậy ta
      [​IMG]
      vulinhLạcLạc thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      LạcLạcvulinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :