1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Bliss - Lynsay Sands ( 21c + kết )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      2.2

      "Cháu ! Họ đây rồi! Dì thấy họ từ cửa sổ phòng ngủ của dì. Họ đến! "

      Đánh rơi đồ khâu dở, Helen đột ngột đứng dậy, tay nàng đột ngột túm lấy vạt váy và siết chặt chúng khi dì nàng lao xuống cầu thang. Trong khoảnh khắc, nàng đứng đó, sợ hãi nhấn chìm nàng và lấy suy nghĩ của nàng, sau đó nàng loại bỏ chúng , lấy lại cảm giác đủ để hét lên với hầu của nàng.

      Ducky chắc phải nghe thấy tiếng hét đầy lo âu của dì Nell, bởi vì chỉ tích tắc sau đó bay ra từ nhà bếp. mang theo cái bát và nó giống như lo sợ của dì Nell. Hai người phụ nữ gần như đâm sầm vào nhau khi họ băng qua đại sảnh tiến về hướng Helen. Vì số lý do nào đó, điên cuồng của họ ngay lập tức khiến Helen bình tĩnh.

      Mọi việc tốt đẹp thôi. Tin nhắn từ Ngài Templetun đến vào chiều hôm qua. Họ được cảnh báo và do đó có thời gian để hoàn tất những chuẩn bị cuối cùng. Nàng sẵn sàng, nàng tự cam đoan với bản thân, nhưng dù sao vẫn nhẩm lại kiểm tra trong đầu.

      Nàng mặc chiếc áo choàng đẹp nhất. Tóc nàng được gội sạch và chải thành những cuộn sóng mềm mại ôm lấy khuôn mặt. Nàng nhìn xinh nhất có thể. Helen ước nàng trông bẩn thỉu và mặc bộ quàn áo rách tả tơi, nếu nàng làm bất cứ điều gì như thế, Templetun nhận ra ngay lập tức rằng có gì đó mờ ám. Sau tất cả, ông ta bắt gặp nàng ko phòng bị lần trước. Ông ta nhìn thấy dáng vẻ bình thường của nàng. Nhuộm đen răng và mặc chiếc áo choàng đại bự nhồi với gối có vẻ là khôn ngoan để doạ kẻ sớm là chồng nàng khiến từ chối việc cưới xin bị đề nghị. Kế hoạch của nàng khôn khéo hơn thế, nhất định là vậy. Chỉ còn lại hai điều phải làm, nhưng vì đấng tối cao chúng bị bỏ lại cho đến khi đám người đó đến.

      " có mang tỏi ko?" Helen hỏi Ducky khi hầu và Dì Nell dừng lại trước mặt nàng.

      "Vâng, thưa tiểu thư. Tôi có chúng đây." đưa chiếc bát cho Dì của Helen giữ, sau đó moi từ trong túi chiếc bao luôn đem theo từ khi có tin nhắn thông báo với họ về thời gian đến dự kiến của ngài Templetun và Holden. Bốc nắm ra, hầu bắt đầu bóc lớp vỏ mỏng, khô, bao bên ngoài của nhánh tỏi, sau đó thả nó vào tay chủ và chuyển chú ý của để bóc nhánh khác.

      Vẻ mặt hung dữ, Helen nhận lấy nhánh tỏi và nhanh chóng thả nó vào miệng. Nàng co rúm lại như thể nhai thuốc độc vậy. Nó như thể đốt cháy miệng nàng, nhưng nàng tiếp tục nhai và thả mỗi nhánh tỏi mới được bóc vỏ vào miệng cho đến khi nàng có đủ sáu nhánh tỏi trong miệng, được nhai kỹ và trộn chúng bằng lưỡi nàng. Ducky và Dì Nell nhăn mặt thong cảm khi họ theo dõi nàng. Sau khi kết thúc, nàng nuốt toàn bộ chúng, rồi chìa tay tới chiếc bát mà hầu trao cho Dì Nell.

      Dì nàng nâng chiếc bát, hít hơi, với vẻ mặt và cách mà bà nhăn mũi cảnh báo Helen về hiệu nghiệm của chất lỏng. Nell chìa chiếc bát ra. Helen nâng chiếc bát lên mũi mình ngay sau đó, chỉ để đẩy nó ra cách nhanh chóng. Nàng hy vọng rằng những nhánh tỏi tạm thời giết chết khả năng ngửi mùi của nàng, và giúp đỡ nàng tiêu thụ được hỗn hợp họ pha chế nhằm xúc tiến kế hoạch. Nhưng ko phải trường hợp này. Lạy Chúa, mình uống cái thứ này, nàng nghĩ với vẻ kinh dị khi mũi nàng bị tấn công bởi mùi hương hôi nhất mà nàng từng ngửi trong tất cả những mùi hôi.

      "Dubgx cảm lên," Dì Nell thầm dưới hơi thở, và Helen liếc qua bà. Người phụ nữ buộc phải nở nụ cười khuyến khích và gật đầu. Nhận thấy rằng chẳng thể làm gì, Helen thở hơi bị dồn nén, sau đó bịt mũi và nghiêng chiếc bát vào miệng. Bản năng đầu tiên của nàng là oẹ ra, thứ hai là đến phun phì phì, nhưng Helen xiết chặt các ngón tay và thậm chí cả ngón chân của nàng và đứng vững ... chờ đợi cho cơn bốc đồng trôi xuống. Nhưng chúng .

      Nước mắt ràn rụa, nàng buộc mình ngậm chất lỏng trong miệng, thậm chí là súc ọc ọc trong miệng. Cứ thế cho đến khi nàng đảm bảo rằng nó phủ kín mọi ngõ ngách trong miệng nàng mới cho phép mình nuốt cái thứ hỗn hợp hôi thối đó xuống.( Eyes beginning to water, she forced herself to hold the brew in and even to swish it around. It wasn’t until she was sure it had coated every last inch of the inside of her mouth that she allowed herself to swallow the foul stuff ). Hành động đó khiến nàng thở hắt ra làm nước bắn xuống, dường như kéo luôn hơi thở của nàng cùng với nó.

      "Oh, Chúa ơi!" Nàng ho khi cả Dì Nell và Ducky vỗ mạnh vào lưng nàng. Vẻ mặt của họ đầy bi kịch tiếc thương.

      "Cháu ko sao chứ, cháu ?" Dì Nell lo lắng hỏi khi cơn ho giảm bớt.
      Helen gật đầu, hít sâu vào, sau đó nhận ra rằng hành động đó có íchvì ko khí hít vào bị ám mùi hôi từ miệng nàng. Nàng buộc mình hít thở bình thường và đưa cho Ducky đống vỏ tỏi mà nàng sử dụng.

      "Ổn rồi," cuối cùng nàng cũng , mặc dù nàng được thực chắc chắn. “Liều thuốc độc” đó ko chịu nằm yên trong bụng nàng mà dường như tạo trận phong ba trong đó. ghê tởm trong miệng nàng cũng ko kém gì.

      "Được rồi, Ducky nên xoá hết chứng cứ và chúng ta nên chào đón các vị khách."

      "Vâng." Thẳng lưng, Helen gửi cho hầu của nàng nụ cười khuyến khích. "Đảm bảo rằng rượu và thức ăn cũng sẵn sàng, được chứ, Ducky. Và đừng quên kiểm tra bồn tắm."Người phụ nữ gật đầu và miễn cưỡng về hướng nhà bếp, đem theo chỗ tỏi còn thừa và chiếc bát giờ trống ko.
      Helen bị tạm dừng chút để vuốt lại váy của nàng, sau đó bắt đầu tiến tới cửa chính của lâu đài với Dì nàng ở bên và Goliath bám sát từmg bước chân. Nàng lướt qua các kế hoạch trong đầu khi nàng bước , và cố gắng tự trấn an bản thân rằng nó có hiệu quả. Hammer phải khóc nấc trước cuộc hôn nhân này. Đó là hy vọng duy nhất mà nàng có thể bám vào. Nàng phải tin tưởng vào nó. Nếu nàng cho phép mình xem xét các khả năng khác -
      Helen dừng ngay suy nghĩ của mình tại đó vì nàng đến cửa chính. Nàng với tay để mở chúng khi Dì nàng ngăn lại.

      "Cười lên," Nell hướng dẫn nhàng. Helen ngay lập tức lịch dán nụ cười lên khuôn mặt của mình, sau đó chờ đợi phê duyệt của dì.

      "Well," Nell sau hồi ấp úng. "Dì nghĩ cháu nên có vẻ quá vui mừng khi họ đến. Điều đó có thể làm họ nghi ngờ. Và nó phải là như là cháu tận hưởng tra tấn Hammer của Holden. "

      Những từ cuối cùng của bà có hiệu quả như mong muốn. Nụ cười của Helen nở rộng, nó trở nên tự nhiên hơn, nét căng thẳng khuôn mặt dãn ra như nàng xem xét kịch bản sắp tới. Gật đầu đồng ý, Dì Nell kéo cánh cửa mở và dẫn Helen ra ngoài.

      Mắt của nàng tìm kiếm và tìm thấy những người đàn ông cưỡi ngựa tiến vào sân, và Helen biết ngay lúc đó kẻ nào là Hammer. và ngài Templetun cưỡi ngựa dẫn đầu với hai tá người theo sau, và Helen thở hắt ra khi nàng tóm được hình ảnh đầu tiên của . đẹp trai kinh khủng. Đó cũng là điều mà nàng ko mong đợi. Nàng nghĩ nàng luôn tin rằng bản tính của con người được phản ánh qua dáng vẻ bề ngoài, và nàng mong đợi ta xấu xa như là hành động của mình. Người đàn ông này chẳng xấu tí nào. Đầu quay và cúi về phía Ngài Templetun, người gì đó, vì vậy nàng nhận được bức tranh đầy đủ, nhưng những gì nàng nhìn thấy cũng đủ để khiến nàng ngừng thở. Nàng gần như hối tiếc thời điểm mà nàng cưới chàng , nhưng sau đó khi đoàn người tiến tới chân cầu thang và bắt đầu xuống ngựa, hơi thở Helen lại tắc trong họng.

      Lạy Chúa, bây giờ gã đàn ông đó xuống ngựa đứng, kích thước của kẻ sớm trở thành chồng trở nên ràng. và người đàn ông điều khiển ngựa đối diện với Ngài Templetun là những hiệp sĩ, chiến binh to lớn nhất trong nhóm. Cả hai bọn họ đều to lớn gấp đôi ngài Templetun già nua, teo tóp. Nhưng chính ngài Holden mới là kẻ Helen quan tâm, và trông có gì kém hơn sát thủ -mạnh mẽ, to con và hung dư.

      Helen bắt buộc bản thân nhớ lại kẻ mà nàng phải đương đầu: Hammer. Kẻ tàn nhẫn, tức giận có thể bẻ nàng làm đôi chỉ với chút ít nỗ lực. Cho tới khi đó, nàng tập trung gì ngoài việc huỷ bỏ được đám cưới. Bây giờ nàng tập trung vững chắc vào thực tế là các kế hoạch của nàng có lẽ làm gã đàn ông đến thu thập nàng tức điên lên. Điều gì xảy ra nếu trút giận lên nàng? Điều gì xảy ra nếu

      "Dũng cảm lên." Cảm nhận được nỗi sợ hãi lớn dần lên trong nàng, Dì Nell nhàng . Chỉ thế là đủ. Helen kiên quyết đẩy khó chịu lo lắng và sợ sệt sang bên. Giữ vững quyết tâm của mình, nàng hất cằm lên chút và dán chắc lại nụ cười khuôn mặt

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      "Vẫn còn thời gian để cụp đuôi và chạy trối chết." Khuôn mặt Hethe nứt ra thành nụ cười trước lời thầm bí của chàng. William phê phán như vậy về những cách cư xử của Holden. Hethe chỉ ước rằng chúng nghiêm trọng tới nửa. Thực tế là William quá lo lắng trước cuộc hôn nhân này khi cậu ta tự nhận ra là mình được đảm bảo. Nhưng sau khi, họ nghe kể rất nhiều về nàng này trong nhiều năm kể từ khi cha nàng mất – hầu hết chúng dưới dạng những lá thư khiển trách. Vì thế, chàng biết nàng tồn tại nhưng bị ép buộc phải đối phó với nàng. Cứ như thế cho đến khi cha nàng chết và nàng trở thành cái gai đâm sau lưng chàng. Đột nhiên, Tiểu thư Helen của Tiernay từ đơn giản chỉ là con người hàng xóm của chàng trở thành cái nhọt ở mông.

      Chúng diễn ra cũng khá nhanh nữa, như chàng nhớ lại. Trước đây chàng luôn có mối quan hệ tốt với hàng xóm lân cận, rồi Hethe nhận thấy Tiernay đột ngột tung ra mớ các rào chắn bẩn thỉu, những là thư nhiếc móc, đòi trừng phạt chàng vì cách đối xử với người hầu và nông nô. Cứ như thể mình dùng quyền hành ngược đãi ai đó, chàng cáu kỉnh nghĩ. Chỉ có tiểu thư Tiernay, kẻ chịu trách nhiệm về sản của cha nàng , dường như nghĩ rằng chàng làm. Chàng tin rằng, là phụ nữ, nàng thấy số hình phạt của chàng là mạnh tay hoặc cần thiết, nhưng Hethe luôn nhận thấy rằng bàn tay rắn chắc đem lại kết quả tốt và cho phép tất cả mọi người biết được nơi họ đứng.

      "Lạy chúa ." Những từ ngữ bị đẩy ra cùng với hơi thở của người phụ tá thứ nhất, kéo Hethe ra khỏi suy nghĩ của chàng. Bắn cho cậu ta cái nhìn tò mò, sau đó lần theo cái nhìn bị bỏ bùa của William tới người phụ nữ ở những bậc cùng phía trước họ.

      "Sweet Jesu," Chàng đồng ý trong hơi thở của chính mình.

      Người phụ nữ quả là rạng rỡ. Tóc nàng dài, lượn sóng, vàng rực như thể bắt giữ mặt trời và phản chiếu chúng lại thế thế giới này. Khuôn mặt nàng, từ những gì mà chàng có thể nhìn thấy từ khoảng cách này, hơi nhợt nhạt và có những đường nét hoàn hảo. Và dáng người của nàng ... Cái nhìn của chàng lướt cơ thể nàng, ngấu nghiến chiếc áo choàng xanh vừa vặn nàng mặc.
      Chẳng có chút gì là mụ phù thuỷ xấu xí cả. Người phụ nữ này ko giống tí nào với tưởng tượng chàng tô vẽ trong đầu về nàng xóm trở thành dâu của chàng . Ko, nàng ko thể là Helen của Tiernay được. Ko có cách nào để ả lắm điều, hay mè nheo, triền miên bao vây Stephen với những bức thư đanh đá là thiên thần đáng này được. Dường như chàng phải là kẻ duy nhất cảm thấy cú đánh mạnh, vì chàng nghe thấy William hụt hơi hỏi Templetun hai quí đứng trước cửa lâu đài là ai. Chỉ khi đó Hethe mới chú ý đến người phụ nữ lớn tuổi hơn đứng cạnh nàng trẻ tuổi, hay con chó cho đứng sát gót nàng.

      "Ah. Đó là tiểu thư Tiernay và dì của nàng," ông lão , nhìn đầy thoả mãn với hai nữ chủ nhà và gật đầu nhõm đôi chút. Hethe có thể đoán được qua vẻ mặt của ông rằng ông sợ là nàng có thể hô biến bản thân tốt vào buổi gặp mắt đầu tiên của họ. Chàng thu thập được, từ hoặc hai lời bình luận Templetun đưa ra, rằng nàng hề hài lòng về hợp nhất này hơn bản thân chàng buổi ban đầu

      Hethe gật mình bởi những suy nghĩ của chàng. Hơn bản thân chàng buổi ban đầu? Dĩ nhiên lúc này chàng hề thay đổi ý định chỉ vì nàng trông duyên dáng? Chàng cười nhạo báng ý nghĩ đó. Tuy nhiên, với nỗi xấu hổ, trong khi chàng hài lòng kết hôn với kẻ miệng lưỡi bới móc chàng đến những năm cuối của cuộc đời hay khoảng đó, chàng thấy mình khá háo hức được cưới cái cơ thể này. Hoặc ít nhất đưa nó vào giường. Chàng phép mình thưởng thức chút tưởng tượng trước khi chàng nhớ lại người vợ mất đáng thương và nhận rằng nếu chàng cưới người phụ nữ này, chàng cuối cùng cũng làm nàng mang bầu. Lúc đầu chàng có thể phòng ngừa, tất nhiên, rút ra và tất cả những thứ khó chịu khác chàng học được để ngăn ngừa việc mang bầu với những người phụ nữ chàng ngủ cùng kể từ khi vợ chàng chết. Nhưng, cuối cùng, chàng cũng phải sinh đứa con nối dõi. Hoặc cố gắng làm việc đó. Chàng nhăn mặt khi tiếng thét của Nerissa vang vọng trong đầu.

      "Ta chứ?"

      nhắc nhở của Templetun cứu thoát Hethe khỏi những suy nghĩ ko hạnh phúc của chàng. Đột ngột thẳng lưng, chàng dẫn đường lên cầu thang.

      "Tiểu thư Tiernay," Templetun chào đón, chạy lên vài bước cuối cùng để ngang hàng với Hethe khi chàng dừng lại trước hai vị nữ chủ nhân. "Tôi xin giới thiệu Ngài Hethe của Holden. Ngài Holden, đây là tiểu thư Helen của Tiernay và Dì của nàng, quý bà Nell Shambleau. "

      Hethe bước lên bước để cho khuôn mặt của chàng và của Helen ngang bằng nhau, và xoay sở được nụ cười khi chàng nhìn vào đôi mắt như bầu trời xanh, rất phù hợp với màu áo choàng của vị hôn thê của chàng. thực tế, miệng chàng phản ứng lại với vùng rắn như đá của chàng, và nó được tạo thành chùm cười rạng rỡ hài lòng với người phụ nữ - cho đến khi nàng mỉm cười lại và , "Xin chào?"

      Nụ cười của chàng như bị đột tử, trở thành cái nhăn mặt ko chắc chắn. Ko phải lời của người phụ nữ tác động đến chàng như thế, mà là hơi thở hôi hám của ta phả vào chàng khi nàng . Cú sốc đó khiến Hethe vội vàng lùi bước. Chàng ngã bổ chửng xuống cầu thang nếu William ko dùng tay giữ chàng lại.

      "God’s teeth!" Chàng thở hắt ra kinh dị, khiến mọi người bối rối, và thậm chí cái nhìn hơi tổn thương khuôn mặt của vị nữ chủ nhân. Nó cũng khiến chàng phải nhận cái nhìn bối rối và sắc hơn dao cạo từ Templetun, nhắc nhở chàng về cách cư xử. Buộc phải nở nụ cười xin lỗi méo sẹo môi, Hethe khẽ quay đầu để tránh mùi hương độc hại và thốt ra lời xin lỗi, "Tôi suýt bị trượt chân."

      "Oh, well, Ngài phải cẩn thận hơn, thưa ngài," vị hôn thê của chàng thở vào chàng cách ngọt ngào. Vươn ngưòi tới gần hơn, nàng tóm lấy cánh tay chàng, luồn tay mình vào, như thể giúp chàng lấy lại thăng bằng. Rồi nàng cười chói loá và thở cách đầy tội lỗi vào mặt chàng. " chàng đẹp trai. Chúng ta đều muốn chàng ngã lộn nhào xuống cầu thang và ngã gẫy cổ đúng ko? Ít nhất, phải trước đám cưới, hử?"
      Nàng trêu chọc, mắt lấp lánh.

      Hethe gần như lắp bắp. Đầu chàng bơi bập bềnh dưới công kích dữ dội của hơi thở đầy độc tố của nàng. Sweet Saint Simon! Chàng chưa bao giờ ngửi phải bất cứ mùi gì bốc mùi hôi thối gần như thế này. Chàng chưa bao giờ nghĩ rằng mùi hương như thế có khả năng toả ra từ miệng con người. Và thực tế là nó đến từ đôi môi của người phụ nữ đáng với những đừơng cong ngọt ngào trước khi chàng dường như có thể làm cho vẻ kinh dị của nó tệ hơn nhiều.

      "Chúng ta vào trong nhà thôi ?" Dì của nàng đề nghị cách vui vẻ.

      "Vâng," Tiểu thư Tiernay đồng ý. "Cháu đảm bảo với dì rằng các quý ngài sẵn sàng cho cốc rượu ngọt ngào sau chuyến ." Nàng những từ đó với Hethe, hơi thở của nàng quấn quýt khuôn mặt chàng như cơn gió mang mầm bệnh đầy mùi hôi thối của những xác chết. Dạ dày nhộn nhạo, Hethe gật đầu yếu ớt, nhiều hơn cả háo hức muốn tìm bất cứ cớ gì để di chuyển và tránh khỏi tình huống mà chàng vướng phải.

      Chúa cứu vớt, mình phải cưới ả này, chàng nghĩ khi chàng nhanh chóng tới mức thô lỗ tiến lên những bước cuối cùng và bước vào trong toà lâu đài,khiến nàng bị tụt lại phía sau. nàng thở cái mùi thối rữa này vào chàng trong năm mươi năm kế tiếp hay khoảng đó, chàng yếu ớt nghĩ, quá mất tinh thần để nhận ra chàng thô lỗ thế nào khi lôi kéo tiểu thư Tiernay và bỏ lại Dì nàng và những người khác theo sau.

      "Oh, trời ơi! Ngài khát, đúng ko? "Tiểu thư Helen cười như ko thở nổi, vội vàng bắt kịp chàng khi chàng dẫn đường tới chiếc bàn được bày biện sẵn cho chàng.

      “ Phải. chuyến đầy bụi bặm, "Hethe lầm bầm, hít thở bầu ko khí trong lành ngọt ngào của đại sảnh. Chàng cho rằng nó ko là ngọt ngào; nó là hỗn hợp của những thứ ko mùi vị và hàng tá những thứ khác, nhưng đối với chàng nó tuyệt vời như thể hương hoa hồng vậy.

      Tiểu thư Helen tăng tốc chút và bước tới chiếc bàn cùng lúc với Hethe. Nàng ngay lập tức đặt chiếc ghế đối diện với chàng, sau đó thả người ngồi vào chiếc bên cạnh chàng và quay lại để đối mặt với chàng.

      ả lại sắp nữa, Hethe nhận thấy, và chàng cảm thấy mình run rẩy khi mùi hôi thối chàng được ngửi qua như đám mây bít kín lỗ mũi chàng.
      Dường như đối với chàng thời gian trôi chậm khi linh cảm khủng khiếp quét qua người chàng. Chàng nhìn môi nàng hé ra, miệng nàng khẽ mở, tóm được cả cái nhá lên của hàm răng trắng đẹp, thậm chí cả cái lướt qua của lưỡi nàng khi nàng nuốt vào để phát từ. Sau đó, khi chàng chờ đợi cách vô vọng, nàng thổi tất cả những mùi hương khủng khiếp ấy vào chàng khi nàng .

      Qua tiếng bùng nhùng trong lỗ tai, Hethe nghĩ rằng chàng nghe thấy nàng , "Tôi tin rằng chuyến của ngài ko có cố gì xảy ra?" Nhưng chàng ko thể lạc quan. Toàn bộ cơ thể chàng, mọi giác quan chàng có đều quằn quại thống khổ bởi hơi thở hôi hám của nàng. Rên rỉ, chàng quay đầu , hít đầy lồng ngực bầu ko khí vẫn còn chưa vẩn đục, cứ như thể cuộc sống của chàng phụ thuộc vào đó. Quả , tại thời điểm đó, chàng cảm thấy điều đó có thể xảy ra lắm.

      "Có vấn đề gì ko, thưa ngài?"

      Chàng có thể nghe được quan tâm trong giọng của nàng. quan tâm đó được phản chiếu vẻ mặt của Templetun khi đoàn người còn lại bắt kịp họ. Khi William tiến tới bên chàng, mặt cậu ta nhăn lại đầy nao núng.

      "Chuyện gì vậy?" Người phụ tá thứ nhất của chàng hỏi, nhìn đầy báo động trong khi Hethe vẫn tiếp tục hớp lấy khí, gần như tăng xông máu trong nỗ lực gột sạch thân thể khỏi hơi thở gớm guốc của tiểu thư Helen.
      Chàng cảm thấy có thể nếm được cái mùi hương đó, nó rất mạnh mẽ và hăng nồng. Lạy Chúa, như thể nàng mút cả cánh tay của người chết vậy.

      "Tôi xem đồ uống," Tiểu thư Helen lầm bầm, giọng nàng thắt lại đầy lo lắng. "Có lẽ điều đó giúp ích."

      Hethe càu nhàu cái gì đó mà chàng hy vọng được coi như lời đồng ý, và nghe tiếng sột soạt tà áo nàng khi nàng đứng dậy và bước .

      "Dì giúp," Dì nàng nhanh chóng và đuổi theo.

      Cho đến khi người phụ nữ biến mất vào sau bếp cùng cháu , Hethe mới cho phép bản thân thư giãn. Vai chàng ngay lập tức sụm xuống, và người chàng nghiêng ngay tại bàn. Lạy chúa, ko những chàng phải cưới ả này, chàng còn phải hôn ta tại buổi lễ. Ngài Holden bắt đầu thở hắt ko khí từ phổi ra, lạc quan nghĩ chàng ngạt thở mà chết.
      (End of chap 2)

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      3.1

      Helen cố tự kiềm chế bản thân mình cho đến khi nàng lướt qua cửa nhà bếp. Ngay khi cánh cửa khép lại phía sau, bằng cách nào đó mà kiềm chế của nàng bị bẻ gãy và thình lình nàng cúi khom người xuống tận thắt lưng, che miệng khi phát ra những thanh nức nở nho .

      "Ồ, thưa tiểu thư!" Ducky đợi và quan sát từ nhà bếp, đến bên nàng ngay lập tức. " ta kinh khủng như vậy hả , thưa tiểu thư? ta điều gì thô lỗ sao? ta đánh tiểu thư, phải ?" hổn hển trong nổi khiếp sợ, nắm chặt vai của Helen.

      "," Nell quả quyết với người hầu , chạy nhanh vào nhà bếp vừa kịp lúc nghe những tiếng lo lắng của ấy. "Tôi nghĩ là tiểu thư khóc."

      Lắc đầu, Helen chầm chậm đứng thẳng người lên, tiết lộ ra dì nàng đúng. Đúng hơn là bi kịch, vẻ mặt nàng biểu lộ đầy vui nhộn. Nàng cười nhiều đến nỗi nó như là những tiếng nức nở, và những giọt nước mắt của vui đùa chảy xuống mặt nàng. "Tôi thề là ta chẳng thể trải qua chuyện này," nàng thở hổn hển. "Gã đàn ông khốn khổ ấy gần chết cách dễ dàng bởi hơi thở của tôi phả vào ta. Oh, Chúa ơi, Ducky! ta đúng là xanh như tàu lá! "

      Gương mặt người hầu của nàng còn tỏ vẻ lo lắng nữa, và niềm hy vọng từ từ biểu lộ gương mặt ấy cùng với thích thú. “Có hiệu quả, phải ko?” “Hiệu quả”. Dì Nell phát ra tràng cười như là câu trả lời. “Người đàn ông này tự chủ được. ta gần như té ngã bổ chửng khỏi cầu thang khi cháu với ta, và ta hóa ra khá là nhút nhát ngay khi dì bỏ ” Bà cười toe toét hãnh diện về cháu của mình, vòng cánh tay bà ôm quanh eo cháu . “ Kế hoạch của cháu là tuyệt vời, cháu cưng. ta cúi chào tạm biệt cái đám cưới này. ta chắc có lẽ chuyện đó với Templetun ngay giây phút này đây. ”

      “Vâng”. Nụ cười toe toét của Helen đầy vẻ hân hoan. “Và nếu như việc này đủ để thực nó. còn có những điều dự trữ khác chắc chắn làm cho ta từ hôn. Chúng ta chiến thắng trước khi trận chiến bắt đầu. Cháu có thể cảm nhận được điều này!” Nàng hồ hởi ôm chặt bà dì, rồi bước lùi ra sau, tươi cười với những người khác khắp trong phòng. Nàng quá vui vẻ vào lúc này, thậm chí nàng bực mình khi Ducky đứng xa chút giữa họ ngay khi nàng đoan chắc rằng tất cả mọi thứ đều tốt đẹp.

      “Chúng ta phải chuyển sang phần kế tiếp của kế hoạch này, ” dì nàng tuyên bố và nhìn sang Ducky ngụ ý dò hỏi. “Món ăn sẵn sàng chưa? ”

      “Dạ rồi .Con thấy chúng. Tất cả sẵn sàng,” Ducky nhanh chóng , Helen đưa tay tới trìu mến siết chặt tay ấy. “Tôi biết em chuẩn bị nó. Bây giờ , tôi đề nghị tốt nhất chúng ta nên quay lại.” Cái nhìn chằm chằm của nàng chuyển sang bà dì. “Dì nhớ phần việc của dì chưa ?” Dì Nell gật đầu. “Được. Dì giữ Ngài Templetun và phụ tá thứ nhất của Holden sao lãng trong khi cháu tra tấn Hammer,” Bà phát biểu nghiêm túc, nụ cười xếch đến mang tai lan rộng gương mặt bà. “Ồ, Đây là chuyện buồn cười nhất mà Dì có trong những năm qua. Dì cảm thấy quá ư là nghịch ngợm!”

      "Việc gì vậy?" Templetun kêu lên hoảng hốt, nhìn chằm chằm về dáng vẻ sụp xuống của Hethe. "Có phải lên cơn sốt sét ?" Vẫn hít thở sâu khí, Hethe lắc đầu. "Đó là ấy". " ấy?"

      Hethe thẳng người lên vừa đúng lúc nhìn thấy phụ tá thứ nhất của chàng và ông già trao đổi những cái nhìn ngớ ngẩn. William cuối cùng cũng cất tiếng. giữa chàng và Ngài Templetun, trước tiên cậu ta đặt tay lên vai Hethe và thầm, "Đúng, nàng xinh đẹp,' Đó là . Nhưng quá xinh đẹp để ngừng thở như vậy."

      Hethe lầm bầm trước những từ ngữ của cậu ta và lắc đầu. " Đó là hơi thở của ả,” Chàng rít lên dữ tợn. " nàng có mùi hôi thối kinh tởm nhất mà tôi từng gặp phải. Người phụ nữ này có mùi hôi khó chịu như thể ta tiệc tùng những xác chết thối rửa vậy."

      Còn hơn cả quan tâm, William trông có vẻ thích thú. Cậu ta toe toét nụ cười đầy hiểu biết khi Hethe nhận ra rằng cậu ta nghĩ chàng đùa. Đó là trong những lăng mạ mà họ bày ra chung quanh nàng trong nhiều năm qua, chàng nhớ lại. Tiểu thư Tiernay là mụ phù thủy, kẻ tiệc tùng xác chết của những chiến binh và tra tấn những kẻ sống sót với miệng lưỡi hôi thối của mụ cho đến khi mụ ta ngấu nghiến họ.

      "," Chàng bắt đầu , rồi ngừng lại trong tiếng thở dài đầy tuyệt vọng khi cánh cửa nhà bếp lại mở ra và Tiểu thư Helen cùng dì nàng lướt ra ngoài.

      "Những món ăn được đặt dọc theo hướng này," Bà chủ nhà của họ giới thiệu, cái nhìn chăm chăm lo lắng của nàng đậu Hethe. "Ngài có cảm thấy khá hơn , thưa ngài ? Ngài lấy lại sắc mặt của ngài rồi, tôi thấy như vậy."

      Hethe ngồi cứng đơ người ghế khi nàng trực tiếp về phía chàng. Dừng lại đứng bên cạnh chàng đối diện với William, nàng chìa tay xuống nhàng tóm lấy cằm chàng và nâng mặt chàng lên để xem xét kỹ lưỡng. "Aye. Ngài có sắc mặt trở lại" , nàng thẳng vào mặt chàng.

      Hethe nín thở. Chàng còn biết làm gì hơn. Chàng thể làm nhục người phụ nữ này bằng việc ngả ra sau hay quay chỗ khác; nàng là bà chủ nhà của họ. Nàng xinh đẹp cực kỳ, cư xử đáng ràng manh mối nào mà hơi thở của nàng quá kinh tởm như vậy. Vì thế Chàng nín thở và đợi …và đợi. Cái cau mày bắt đầu làm nhăn trán nàng. "Bây giờ, thưa ngài, Ngài trở nên có phần nào đỏ mặt tía tai."

      Phổi của Hethe như thiêu đốt. Nếu nàng sớm buông chàng ra và ra xa để chàng có thể thở …" Gần như màu xanh, vậy. Ngài quí , Ngài được khỏe chút nào," nàng thẳng vào mặt chàng.

      Chàng phải thở. Chàng thể làm gì để ngăn cản việc đó. Đầu chàng bẫng vì thiếu khí. Nếu chàng có đủ thời gian để hít khí vào trong khi nàng cũng hít vào, tốt hơn là khi nàng hay thở ra, mọi việc ổn thôi, Chàng tự trấn an bản thân. Chàng theo dõi, và khi nàng ta bắt đầu hít vào, chàng thở ra cái luồng khí đốt cháy phổi mình và bắt đầu hít ôxy vào.

      “Ồ! Thế tốt hơn rồi đó,” nàng ngay, và Hethe rên lớn tiếng, thể ko quay đầu chỗ khác và bịt miệng. May thay, rượu được đem đến dường như làm nàng sao nhãng khỏi việc bị chàng sỉ nhục. “À, đây rồi. Cám ơn em, Ducky.”

      Hethe tìm cách lấy lại bình tĩnh trong khi nàng chỉ huy mấy người hầu. Khi cốc đầy rượu được đặt ngay trước mặt, chàng tự động với lấy nó. Đó quả là cái cớ để tránh mặt nàng trong giây lát. Bất cứ cái cớ nào cũng đều hơn cả được hoan nghênh. Nâng cốc rượu lên, chàng nốc hơi, rồi lập tức phun ra ngay.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      3.2

      im lặng từ từ vây quanh chàng cách nhanh chóng; và rồi Tiểu thư Helen lại xuất trong tầm mắt của chàng lần nữa, làm chàng có vẻ hơi lo âu.

      "Có cái gì đó ổn sao, thưa Ngài?" Nàng hỏi. "Rượu hợp khẩu vị với Ngài à? Bà chủ quán rượu của chúng tôi thông thường hoàn toàn tốt, nhưng có vài lần khi mẻ nào đó bị hỏng và bà ấy biết được, và -"

      " Có con bọ trong cốc rượu của tôi," Hethe ngắt ngang. Nàng ngừng lại trong giữa run rẩy vì kích động, chớp mắt nhìn chàng với xấu hổ.

      " con bọ ư?"

      " Ừm, con bọ còn hơn cả béo mầm và còn sống nhăn."

      "Ồ , trời ơi!" Nàng quay sang hầu với nỗi kinh hoàng." " Ducky "

      “Tôi xin lỗi , thưa Tiểu thư. Tôi nhìn thấy bất kỳ con bọ nào."

      "Tôi cũng ho nhìn thấy khi tôi cầm lấy cốc rượu từ em." Nàng thở dài, trông có vẻ gì tỏ ra là người phải chịu trách nhiệm.

      "Sau này hãy kiểm tra lại những cái cốc để chắc chắn rằng có con bọ nào rơi vào trong chúng."

      "Vâng, thưa Tiểu thư. Tôi rất tiếc. Tôi đem đến cái cốc khác"

      “Aye." Tiểu thư Helen quay lại nở nụ cười xin lỗi với Hethe và đẩy cốc của nàng về phía chàng. "Đây, thưa Ngài. Tôi có thể đảm bảo với Ngài cái cốc này có bọ và rượu này rất ngon. Tôi thử nó rồi."

      Cố nặn ra nụ cười méo sẹo, Hethe cầm lấy cốc rượu được đề nghị. “Tôi hy vọng Ngài lại phun ra. Chúng tôi có bà chủ quán rượu ngon nhất khắp nước và hoàn toàn tự hào về này” Nàng khi chàng nhìn kỹ cách cẩn trọng vào trong cốc rượu của nàng.

      Chắc chắn rằng có con gì còn sống xuất trong cốc rượu, Hethe đưa lên miệng và nhấp ngụm, sau đó cũng gần như phun nó ra ngoài. Chỉ có lịch mới khiến chàng cố nuốt cái thức uống có mùi như bị ôi. Nước tiểu cũng thể nếm mùi tệ hơn thế, chàng rùng rợn nghĩ, cố nuốt hết ngụm rượu dở tệ. Nếu Tiểu thư nghĩ đây là rượu ngon, chàng chuyến viếng thăm dài, rượu bia. Hay có lẽ là chuyến viếng thăm ngắn, rượu bia.

      loại rượu này nguyên chất và chê vào đâu được, ” Templetun khen ngợi từ phía sau nàng, và đầu của Hethe bật ngửa ra vì sốc. Người đàn ông này thậm chí còn trưng ra vẻ mặt chân thành, ngay cả khi ông ta dối. Hethe chú ý đầy ngạc nhiên.

      "Aye. Tôi dám bà chủ quán rượu của Tiểu thư có thể dạy chúng ta hoặc hai điều, "William đồng ý, và cái nhìn chăm chăm hoảng hốt của Hethe quay sang người phụ tá thứ nhất của chàng. William chưa bao giờ lịch . Cậu ta là chiến binh. Cậu ta thích thẳng và quanh co với bất cứ lời dối chải chuốt, lịch nào. Lúng túng, Hethe quyết định nghĩ rằng phụ tá thứ nhất của chàng châm biếm.

      “Ngài nghĩ như vậy sao, thưa Ngài,” William hỏi.

      Hethe nghiêm nghị gật đầu và thầm " Vâng, có nghi ngờ gì, bà chủ quán rượu của Tiểu thư Tiernay có thể dạy của chúng ta hay hai điều." Chàng cúi đầu xuống chăm chú nhìn vào cốc của mình với căm ghét khi chàng thêm dưới hơi thở , " Trông giống như đầu độc chúng ta làm sao."

      "Oh, cái gì?” Tiểu thư Tiernay hỏi ngọt ngào, và Hethe liếc nhanh lên để thấy rằng trong khi Tiểu thư Helen nghe thấy chàng, cả Ngài Templetun lẫn William đều nghe , và cả hai bây giờ chăm chăm nhìn chàng với kết hợp giữa mất tinh thần và khiển trách.

      Hethe ngọ nguậy dưới cái nhìn trừng trừng phối hợp của họ, chàng chậm chạp nhận ra là họ dường như nghĩ rằng thức uống này khá ngon. Tuy nhiên, chàng thể xem xét điều đó đủ lâu, bởi vì phu nhân Shambleau bỗng , thu hút chú ý của họ.

      “Thưa Ngài, Tôi biết Ngài muốn có buổi lễ khi Ngài trở lại, nhưng lúc này Cha xứ Purcell xa và quay lại cho đến chiều ngày mai. Tôi rất tiếc. Đó là điều mong đợi. Cha xứ cần có mặt để làm nghi lễ cho người sắp chết và – ”

      “Ngày mai cũng đủ sớm mà , thưa phu nhân . Xin bà đừng lo lắng. Hơn nữa, việc này cho chúng ta thêm thời gian để đàm phán hợp đồng hôn nhân."

      Templetun có ý trấn an người phụ nữ này, nhưng Hethe gần như thốt to lời cảm ơn. Để hôm khác. Chàng có thêm ngày. Có lẽ trong lúc chờ đợi chàng có thể tìm thấy lối thoát ra khỏi cuộc hôn nhân này.

      "Ngài chắc hẳn kiệt sức vì chuyến hành trình này," Tiểu thư Helen bình luận. "Ngài có thích dùng cái gì đó ngay tức , hay Ngài thích tắm và nghỉ ngơi trước khi dùng bữa tối?"

      Hethe gần như quay lại để đối mặt với nàng, rồi kịp kiềm nén bản thân lại và cầm lấy cốc rượu .Chàng giả vờ nhấm nháp từng ngụm rượu dở tệ như là cái cớ xin lỗi cho việc phải giáp mặt nàng trong khi nàng chuyện chàng

      . "Tôi nghĩ là tuyệt" Templetun trả lời trong khi Hethe bận rộn với thức uống nhạt nhẽo, chua loét của mình. "Đó phải là chuyến dài, nhưng thời tiết gần đây đặc biệt khô hạn. Con đất bụi bặm. Tôi cần phải tắm rửa gột tẩy hết bụi bậm và nghỉ ngơi trước khi dùng bữa."

      Hethe gật đầu và lầm bầm ưng thuận của mình, sau đó đặt thức uống của mình qua bên và đứng dậy. Chàng tránh nhìn trực tiếp vào trong hai người bạn đồng hành của mình, nhưng nhìn thấy cả hai người nốc nhanh cốc rượu của họ ngay tại chỗ. đó làm Hethe nhăn mặt hoang mang. Làm thế nào mà họ có thể chịu đựng được cái chất lượng rượu như thế? Nó kinh tởm. Lắc đầu chàng quay lại để theo Tiểu thư Helen và bà dì của nàng khi họ trước để dẫn đường lên tầng .

      Tiernay rộng hơn so với khi Hethe đến đây lần đầu. Khi họ cưỡi ngựa vào bên trong, chàng để ý thấy thế, trái ngược với những gì mà chàng nghi ngờ, thái ấp dường như hề trở nên tồi tệ hơn dưới bàn tay của người lãnh đạo mới. Nó trông xanh tươi và thịnh vượng kém thời của cha của Helen cai trị. Con người ở đây đầy đặn và đôi má tròn ửng hồng, những vườn cây ăn quả đơm hoa kết trái. Tuy nhiên, chàng hy vọng quá nhiều về phần nội thất bên trong của lâu đài . Chàng cho rằng chỉ có hai hay ba phòng, và chàng và William phải tạm thời dùng chung cho đến khi hôn lễ kết thúc. Chàng sai. Ít nhất có nửa tá phòng ở tầng .

      “Thời tiết gần đây khô hạn khác thường và tôi biết chuyến hành trình của Ngài đầy bụi bặm” Tiểu thư Helen bình luận khi nàng bắt đầu dọc theo phòng lớn. “Tôi cam đoan Ngài muốn tắm rửa để giũ bỏ hết bụi bậm người, vì vậy tôi chỉ thị cho người hầu chuẩn bị phòng tắm cho mỗi người khi các Ngài thông báo cho lính bảo vệ ngoài tường thành”

      Hethe lầm bầm đáp lại khó hiểu khi chàng theo sau vị hôn thê của mình và bà dì của nàng dọc theo lối hành lanh, kéo theo William và vị cố vấn của nhà vua.

      "Ngài Templetun." Tiểu thư Helen cười với người đàn ông lớn tuổi khi nàng dừng lại và mở cánh cửa. "Đây là phòng của Ngài, thưa Ngài."

      Hethe tò mò nhìn chăm chú xuyên qua cánh cửa khi người đàn ông lớn tuổi hăng hái về phía trước. Ông ta nhìn chăm chú xung quanh căn phòng lớn đầy đủ tiện nghi, ngọn lửa cháy ấm cúng trong lò sưởi và bồn tắm chạy bằng hơi nước đặt trước nó. Rồi cái nhìn chằm chằm của ông hạ thấp xuống trẻ dễ thương đổ nước vào trong bồn khi Tiểu thư Helen giới thiệu, " Nàng hầu của Ngài tên là Ellie. Hãy cầu ấy, khi Ngài cần bất cứ thứ gì, và ấy lo liệu nó."

      “Cảm ơn Tiểu thư.” Templetun tươi cười với tất cả ba người phụ nữ khi ông vào phòng. "Tôi chắc chắn tôi được thoải mái nhất."

      Tiểu thư Helen mỉm cười đáp trả , sau đó kéo cửa đóng lại và ra dấu cho những người đàn ông khác theo sau khi nàng và bà dì tiếp tục bình thản tới phòng kế tiếp. "Đây là phòng của Ngài, Ngài William."

      Nàng mở cửa và mỉm cười khích lệ hầu xinh đứng cách kiên nhẫn bên cạnh bồn tắm hơi khác. Đây là căn phòng lớn khác, ngọn lửa ấm cúng khác, và Hethe cảm thấy tự mình thư giãn, quên rượu có mùi vị ngon khi ông ta đầu tiên bước vào trong phòng. William đợi cách kiên nhẫn khi Tiểu thư Helen giới thiệu người hầu và lặp lại lời giới thiệu rằng người hầu này phục vụ cho bất kỳ những cầu nào.

      Kéo cửa đóng lại, nàng quay lại và cười với Hethe. "Phòng của Ngài ở kế bên, thưa Ngài."

      Hethe hăng hái theo sau nàng, đoán trước bồn tắm êm dịu và đôi bàn tay mềm mại của trẻ xinh xắn để xóa những rắc rối của chàng.

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      3.3

      Thẳng người cười thoả thích ở bên ngoài cửa phòng của Ngài Holden, Helen dựa vào bà dì như cần giúp đỡ, cố gắng hết mức có thể để che dấu tiếng cười khúc khích khi cánh cửa mở ra trước mặt họ. Mắt mở to khi thấy hai người phụ nữ ở lối ra, Maggie lập tức kéo mạnh cửa đóng lại phía sau và giục tất cả họ xuống phòng lớn.

      “Tiểu thư làm gì ở đây?” Maggie rít lên ngay khi họ đủ xa để phải sợ bị nghe lén. " ta nhìn thấy tiểu thư chưa"

      " Chúng tôi thể khỏi đây và để bà lại mình," Helen giải thích, giọng nàng rì rầm với vui mừng chiến thắng. "Tôi chắc lắm với phần này của kế hoạch, và tôi lo lắng cho an toàn của bà khi bà tình nguyện thực nó. Nhưng bà xuất sắc," Nàng khen ngợi. "Và quá mau lẹ, Maggie. Tôi biết bà vẫn còn có nhiệt tình nào đó trong người."

      “Aye,” Dì Nell cười thầm đồng ý. “Và thông minh của bà giữ cho bà ra ngoài tầm của những cú đánh.”

      Maggie nhăn mũi. “Aye, tôi nghĩ nó cần thiết. Ông ta tỏ ra có ý đánh tôi. Vâng, hề ” Bà ta thêm khi Helen nhìn đầy ngờ vực.

      "Hmmm," Helen thầm, tin. "Tuy nhiên, tôi nghĩ chúng ta nên bám chặt vào kế hoạch của chúng ta. Có lẽ tốt hơn nếu bà ra khỏi tầm ngắm chút. chuyến viếng dễ chịu tới nhà con bà trong làng cũng là mánh khóe. ấy mong bà ư?"

      “Aye . Và nó biết ơn vì điều đó. Bây giờ, nó bận rộn với đứa con , tiểu thư biết đấy, và làm việc trong quán rượu của chồng thực làm cho nó mệt mỏi. Nó mong đợi giúp đỡ của tôi, và tôi tới thăm.".

      "Tốt, tốt." Helen vuốt ve bàn tay bà, rồi ngừng lại và nhìn chăm chú vào miếng vải bà cầm. " Đó là - "

      Maggie nhìn chăm chú xuống miếng vải lanh trong tay bà và phát ra tiếng cười bí hiểm. " Khăn tắm của Đức ngài. Tôi quên, tôi cầm nó khi ông ta ra lệnh cho tôi ra ngoài," bà như vô tình. Đôi môi bà nhăn lại thành ra nụ cười hết cỡ trong cái nháy mắt của chủ của bà.

      "Bà kỳ công, Maggie," Helen kinh ngạc, rồi xoay bà lão hướng về phía cầu thang lần nữa. "Bây giờ bà . Bà khoảng thời gian thú vị."

      “ Nhưng thưa Tiểu thư." Maggie về phía cầu thang nhưng dừng lại và nhìn chăm chú hai người đàn bà quý tộc cách nghi ngờ.

      "Tiểu thư quay lại để bí mật theo dõi ông ta phải ? Tôi nghĩ rằng tốt cho cả hai người nếu để bị bắt lãng vãng bên ngoài phòng ông ấy. Lúc này tâm trạng của ông ta được tốt."

      "," Dì Nell đồng ý với tiếng thở dài thất vọng. Bà bắt đầu giục Helen theo sau người hầu . "Tốt nhất nếu chúng ta tránh xa ta chút. Dì muốn để cho ta có bất kỳ lý do gì để nghi ngờ răbgf có cái gì đó xảy ra. "

      "Được rồi." Helen miễn cưỡng đồng ý và để cho mình bị kéo . có gì mà Maggie muốn làm hơn là quỳ gối bên ngoài cửa phòng Hammer và quan sát phần còn lại của kế hoạch do họ bày ra. Bà cho rằng nó mạo hiểm cần thiết, tuy nhiên. "Aye. Tôi nghĩ rằng dù sao nữa tôi cần phải kiểm tra việc chuẩn bị bữa ăn." "Tôi ao ước tôi có thể ở lại đây để xem phần còn lại của những dự định tiễn đưa tối nay. Maggie cười khúc khích, nhõm vì bấy giờ những người khác cũng xuống cầu thang với bà. nụ cười toe toét như làm vỡ ra gương mặt khô héo của bà . " Đặc biệt là cái mánh khóe đó mà tiểu thư dạy cho Goliath. Nó là thú vị."

      “Được,” Helen đồng ý, nhưng với ít chắc chắn hơn. Nàng phải mất gần hai tuần lễ mới huấn luyện con chó của nàng bí quyết rất đặc biệt dùng để chống lại Ngài Holden. Bây giờ ta ở đây, tuy nhiên, nàng hơi hồi hộp về việc sử dụng nó. Nàng nghĩ rằng người đàn ông này chịu nổi nó chút nào. ra, nàng có quyết định ngay tại chỗ, nàng chỉ dùng nó như là kế sách cuối cùng. Những dự định và những mưu kế khác của nàng dường như thực trò ma mãnh này khá hoàn hảo. Phải, phải. Họ làm khá tốt mà cần đến cái phương án dự trữ đó.

      End of chap 3

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :