Biệt thự của người đã khuất - Alfred Hitchcock (18 chương)

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 18: Trò ma ám kết thúc (Chương kết)

      Bà O Donnell dám nhìn vào mắt mọi người khi bà ta lý nhí trả lời - chúng tôi chuẩn bị số thứ khác. Cho phương pháp nào hầu như chúng tôi cũng có sẵn lời giải.

      - Và trong số những phương pháp khác đó là giọng Phantom, - Justus .

      - Chính xác! - Peter kêu lên.

      - Chuyện ghi vào băng cassette. Làm sao mà các bà làm như vậy được? Cái giọng ma đó ở đâu ra?

      - Mình có thể cho cậu nghe, Thám tử phó, - Justus .

      - Trời đất ạ, có thứ gì mà cậu biết ?

      - Ít thôi. Trò ghi trò tinh quái, mình phải công nhận như vậy. Hơn nữa nhất là khi sử dụng chính máy ghi của bọn mình và băng cassette do bọn mình mang tới. Mánh khóe nằm ở chổ, chúng ta nghe cuộn băng đó chính cái máy này, phải , tiến sĩ Jones? Bà lôi cái băng ra ngoài và đặt nó vào dàn máy Hi-Fi. Và ở đó bà bật lại cuộn băng nay mà ghi đè lên nó, mà là ghi đè bởi đoạn thanh được bà thu đồng thời với đoạn băng của chúng ta - chắc chắn là với trợ giúp của bộ điều khiển từ xa mà bà giấu ở góc nào đó. Bản thân tôi nhìn thấy là dàn nhạc của Dora có microphon.

      Bob nhăn trán.

      - Nhưng điều này vẫn chưa giải thích xuất của giọng Phantom băng ghi , Justus.

      - Chờ , Bob. Đoạn băng thứ hai được ghi đè chồng lên đoạn băng của chúng ta, trong khi bọn mình cứ tưởng rằng chúng ta nghe đoạn ghi của chính chúng ta. Đồng thời, người ta trộn vào đó đoạn băng được chuẩn bị sẵn từ trước, với giọng của hồn ma, cuộn băng này được giấu đâu đó trong dàn nhạc. Bà loay hoay rất lâu bên những cái nút vặn và cần gạt, tiến sĩ Jones, và giải thích rằng bà chỉ gắng làm sao để nâng cao chất lượng thanh.

      Trong khi trộn cả hai băng ghi đó với nhau như trong dàn máy karaoke, rồi ghi đè nó lên cuộn băng của chúng tôi. Qua đó, giọng Phantom xuất trong cuộn băng của chúng tôi và chúng tôi có thể mang nó về nhà, nghe nghe lại, nghe mà hề nghi ngờ, bởi vì những thanh mà bản thân chúng tôi gây ra trong khi thu thanh cũng có mặt trong đoạn băng đó. Đúng là mánh khóe có thể gọi là thiên tài, tiến sĩ Jones, tôi phải công nhận như thế, nhưng chẳng giúp ích được cho bà đâu. Bởi bất chấp tất cả những thông điệp từ phía bên kia thế giới, bà Adams thú tội giết người… Vì rất đơn giản: bà ấy chẳng giết ai hết. Đó là môt tai nạn, nhưng cái đó chính bà biết.

      - Justus cúi người về phía trước, chống hai tay lên mặt bàn rồi nhìn thẳng vào mắt tiến sĩ Jones và bà O Donnell.

      - Hai người các bà là những kẻ duy nhất có tội trong những người ngồi quanh chiếc bàn này. Và các bà phải chịu trách niệm. Đặc biệt là tiến sĩ Jones.

      Justus im lặng. Giờ cậu kết thúc phần việc chứng minh của mình, và đưa quan sát lần lượt từng gương mặt những người ngồi đó. Peter cười bằng vẻ hài lòng, như thể chính bản thân cậu nghĩ ra lời giải đố. Bob âu lo nhìn sang phía bà Adams, người vẫn ngồi nhúc nhích và nhìn trân trân về phía giữa bàn, gắng sức hiểu những gì mà bà ta vừa được nghe. Mặt bà O Donnell lộ vẻ hối lỗi. Trong khi mặt tiến sĩ Jones méo mó vì giận dữ. Đến độ vô số những mạch máu li ti trong lòng mắt ta vỡ ra.

      Thế nhưng nét mặt của ô Mathilda là cả niềm vui lớn cho Justus. nhìn cậu đầy kiêu hãnh và thán phục, như thể vừa mới phát ra cháu trai của mình trong góc độ hoàn toàn mới. Bà phúc hậu vẫn giữ nguyên vẻ mặt này, khi Justus cuối cùng đứng dậy và về phía máy điện thoại, gọi cho thanh tra Cotta.

      Đoạn cuối diễn ra nhanh. Và lấn này lời thú tội :

      Khi thanh tra Cotta bước vào toà biệt thự Mastratonio, Cecilia Jones và Bernadette O Donnell sẵn sàng thú nhận tật cả. Thanh tra Cotta tuyên bố bắt đầu mở lại vụ án và ngoài ra còn hứa với Justus, để ý chút đến cái nhà ông Willow nữa trắng nữa đen. tiếng sau, thanh tra Cotta cho bộ ba thám thử về nhà, quên với họ rằng ông chờ được gặp bộ ba tại sở cảnh sát vào ngày hôm sau, nơi họ kể lại toàn bộ câu chuyện vào biên bản.

      Giờ bộ ba thám tử lại ngồi chiếc xe Rolls Royce để trở về nhà và Mathilda hăm hở với công việc xoá lớp phấn son dày cộm ra khỏi mặt.

      - Cuối dùng cũng được biết bộ ba bọn cháu làm gì trong thời gian rảnh, - Mathilda Jonas và thoáng liếc qua vai ra phía hàng ghế sau.

      - Nhưng mà này, Justus, làm sao mà cháu biết được là tiến sĩ Jones chỉnh sửa di chúc? Có bằng chứng gì ?

      - Cái đó cũng là thứ mình muốn biết đây! - Bob .

      - có bằng chứng, - Justus thú nhân.

      - Nhưng đó là lời kết luận logic từ tất cả những thông tin mà chúng cháu có được. Cháu quyết định bắn mũi tên hú hoạ lên trời xanh, và nó trúng đích.

      - Lời kết luận logic, - Mathilda nhắc lại.

      - Đúng rồi, chứ còn sao nữa. Quả thế, phải công nhận điều này: Cuộc chiến chống lại tội phạm sở thích hấp dẫn! tin rằng trong tương lại muốn thường xuyên được tham gia hơn, khi bọn cháu chỉ đích danh thủ phạm. Chuyện hôm nay hấp dẫn quá!

      - Vâng , Mathilda, là cháu biết …

      - Thôi nào, Justus, cả cũng giúp được bọn cháu mà! Rồi cháu ngạc nhiên khi mà bà già nua của cháu còn làm được tất cả những chuyện gì nữa!

      Đây mới chỉ là phần bắt đầu thôi!

      Bob, Peter và Justus bối rối nhìn nhau. Mathilda trong tư cách dấu chấm hỏi thứ tư - thế mọi chuyện dẫn về những đâu!

      - ơi, Mathilda…, - Justus lắc đầu.

      - Chúng cháu rất cám ơn thiện chí của , nhưng mà…

      - Vâng, Jonas, - Peter tiếp.

      - đấy, chúng cháu rất…

      - Rất cám ơn thiên ý của , nhưng mà…

      - Các cậu còn nợ tôi món, đừng có quên điều đó. Các cậu hứa rồi. Mà khi hứa phải giữ lời. Bộ ba thám tử há mồm ra, nên lời.

      Với những con mắt mở lớn, họ nhìn gương mắt vui vẻ mỉm cười của Mathilda. Nụ cười mỉm dần dấn rộng hơn lên, rộng hơn lên nữa.

      - Gậy ông dập lưng ông nhé! - Mathilda Jonas cười thành từng tràng khanh khách, và cuối cùng cả Bộ Ba lẫn chú Morton cũng dần dần hòa theo giọng cười.

      Họ vẫn còn cười khi ngang qua tấm biển chỉ đường đề chữ: Rocky Beach.


      THE END

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :