1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Biển Sâu - Hắc Khiết Minh (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Camnu
      Chương 2:


      cậu muốn làm việc?”

      “Vâng” cẩn thận nhìn nữ nhân kia.

      “Cậu có ngủ được ?” hỏi lại.

      Hàm dưới của buộc chặt, : “ Nam cơ thể em khỏe mạnh, kiểm tra cũng tất cả đều bình thường.”

      Phong Thanh Lam nhếch mày lên, ràng tiểu tử này trốn tránh vấn đề, ngắn gọn, vẫn ngủ được.

      Bất quá cũng sai, vừa xem qua kết quả kiểm tra A Nam đưa, so với tháng trước, thân thể khôi phục ít nhiều, hơn nữa cũng sai, quầng thâm vạn năm mắt tiểu tử này cũng thấy .

      rất ràng, mấy năm nay, A Lỗi luôn luôn lấy công việc để phân tán chú ý, nhưng hai năm gần đây, đem chính mình ép đến quá mức, thậm chí có vài lần có hành vi vượt qua ranh giới nguy hiểm, điều đó làm thực lo lắng.

      Có đôi khi cảm thấy, cố tình lựa chọn những vụ án nguy hiểm, sẳn sàng chết bất cứ lúc nào.

      Lúc trước mấy vị trưởng bối đồng ý cho làm việc ở đây, là vì biết thể ở suốt ngày, nếu làm việc hỏng mất, cùng mọi người đều nghĩ rằng chỉ cần cho tới đây vài tháng, tốt lại, như thế nào cũng dự đoán được, tiểu tử này luôn luôn chịu , chỉ muốn ở trong đây học nghề, học xong rồi làm, sau đó cứ vùi đầu vào công việc, chịu về nhà.

      dùng công tác để trốn tránh đối mặt với kiện kia, thậm chí đề cập tới người kia, chỉ cần có người nhắc tới, xoay người rời .

      Cứ như vậy là ổn, ngày nào đó tự hại chết mình.

      vốn thích nhúng tay xen vào, nhưng thực hi vọng lần này ông xã đúng.

      trở lại, tên kia đúng là cái gì cũng biết.

      Đây đúng là khuyết điểm khiến người khác ghét nhất mà.

      Nghĩ đến gã lưu manh kia, vụng trộm trong lòng trợn trừng mắt, sau đó mới thở sâu, hai tay ôm ngực nhìn em trai cùng lớn lên với tuyên bố.

      “Từ hôm nay cậu được làm trở lại.”

      ngây ra lúc, ấn nút ngừng chạy bộ, đứng đường băng, mặt có chút biểu cảm nhìn , “Em cho rằng còn tới năm ngày nữa mới đủ sáu mươi ngày.”

      Võ của cậu cùng A Nam thuyết phục chị.” nhìn chớp mắt, : “Hơn nữa chúng ta quả rất cần người, bất quá nếu cậu muốn nghỉ cho đủ sáu mươi ngày, chị tìm người khác.”

      Phong Thanh Lam nhướn mày, hỏi: “Cậu cần nghỉ tiếp sao?”

      cần.” đáp chút suy nghĩ.

      “Chị cũng nghĩ vậy.” Phong Thanh Lam cong khóe miệng, rút khăn lông quàng cho , “ tắm rửa, sau đó xuống lầu tìm Võ của cậu, ấy mang cậu gặp khách hàng.”

      xong, liền xoay người ra cửa.

      nắm lấy khăn lông, thấy chị Lam dừng lại ở cửa, quay đầu nhìn , ý vị thâm trường .

      “A Lỗi, đừng làm hỏng.”

      Hai mắt trầm xuống, nhận lời.

      “Em .”

      “Thấy người phụ nữ mặc lễ phục màu vàng kia ? Bà ta là Chu Lị Hinh, là khách hàng lần này của chúng ta, cũng là giám đốc của công ty thời trang Triều Đại.”

      Ngồi trong chiếc xe hơi lớn màu đen, Hàn Võ Kì chỉ vào người phụ nữ trong màn hình sáng tối, : “Triều Đại là công ty do bà ta sáng lập ở ba mươi năm trước, bà ta thiết kế quần áo, tùy tiện bộ cũng phải mười mấy vạn, là thương hiệu mà các tay thượng lưu, hoặc ngôi sao điện ảnh, đều muốn mua. Mười năm gần đây, người Hoa phát triển khá mạnh, chồng của bà ta cũng rất có thủ đoạn làm ăn, bà ta rất nhanh đem việc làm ăn phát triển rộng rãi ra ngoài. Chu Lị Hinh cùng chồng của bà là hai người tiên phong trong việc đem trình diễn thời trang lên truyền hình, bà ta lợi hại đến mức làm cho các công ty truyền hình tranh nhau mua độc quyền phát sóng trực tiếp các show diễn thời trang của bà, báo ngày hôm qua có đưa tin, giá cả độc quyền phát sóng buổi diễn thời trang của Triều Đại có giá trời. tại bà là người nổi tiếng nhất trong giới thời trang, cũng là nhà thiết kế người Hoa kiếm được nhiều tiền nhất.”

      biết người phụ nữ này, ở trong nhà Tú Tú có thấy những tin tức tạp chí thời trang, những bài có liên quan tới bà.

      Nghĩ đến Tú Tú, trong lòng hơi thả lỏng, chút hoảng thần.

      Xe bỗng nhiên dừng lại, mặc võ phục thủ đạo mở cửa bước vào, đụng đến bên cạnh .

      “Hi, A Lỗi.” cười cùng chào hỏi, phịch tiếng đóng cửa xe lại.

      vừa lên xe, xe lập tức lái tiếp về phía trước.

      hướng gật đầu, coi như chào hỏi.

      Thấy bộ dạng kia của , mặt Hàn Võ Kì tái lại, vội hỏi: “Đồ Hoan, nửa giờ trước kêu em thay quần áo, em làm cái quỷ gì? Sao còn mặc võ phục thủ đạo? Lễ phục may cho em đâu?”

      “Yên tâm, em có mang theo, đều ở trong này.” đem hành lý quăng lên đùi Hàn Võ Kì, bên đá văng giày thể thao ra, tay liền kéo ra đai lưng đen, động tác nhanh chóng thay áo, rồi : “Em phải cố ý, lúc em muốn , vừa khéo có người đến phá võ quán, em liền ở lại chút.”

      Mắt thấy cởi xong áo cởi luôn nội y, hai nam nhân lập tức đồng thời xoay đầu sang bên, chớp mắt nhìn chằm chằm ra ngoài cửa số.

      Hành vi kia của lớn mật, vẫn làm cho lão đại Hàn Võ Kì cười khổ : “Đồ Hoan, em phải biết rằng, thế nào , cùng A Lỗi đều là đàn ông, em chú ý chút được ?”

      “Có quan hệ gì? Các cũng phải chưa thấy qua.” vừa vừa đem quần cởi ra, kéo túi hành lý, nhanh chóng lấy khăn lông lau mồ hôi người. “Em cùng A Lỗi còn được tắm rửa cho vài lần nữa là.”

      “Làm ơn đừng những chuyện khiến người nghe hiểu lầm như vậy.” Nghe vậy, mặt Mạc Lỗi đen thui, nhịn được : “Đó đều là chuyện lúc chúng ta học tiểu học.”

      bật cười, từ trong hành lý rút ra bộ lễ phục tơ tằm màu đỏ mặc vào, sau đó ở trong váy thay quần áo lót sạch , “Các có biết để trở thành siêu mẫu điều tối quan trọng cần phải vứt bỏ là gì ?”

      “Là cái gì?” Hàn Võ Kì tò mò mở miệng.

      tự ái!” Đồ Hoan vui vẻ cười , sau khi mặc xong chiếc váy tơ tằm dài, từ trong hành lý lôi ra bao giấy vệ sinh, mở ra lấy cái vòng cổ, nhét vào trong tay nam nhân, xoay người : “A Lỗi, giúp em đeo vòng cổ chút.”

      quay đầu lại, giúp đeo chiếc vòng kim cương lên cổ.

      Hàn Võ Kì thấy thế, miệng đều méo lại: “Đại tiểu thư của tôi ơi, cái vòng cổ này giá gần hai trăm vạn đó, em lại lấy giấy vệ sinh tùy tiện đựng nó? Cái hộp đâu?”

      cầm bông trang điểm và nước hoa hồng, cấp tốc vệ sinh khuôn mặt, mặt vô tội : “Cái hộp quá chiếm vị trí, em xài bao giấy vệ sinh có cái gì tốt? Nó còn có thể chống chấn động nữa mà.”

      trả lời rất khí thế, làm cho hai nam nhân đều còn gì để .

      Hàn Võ Kì vừa bực mình vừa buồn cười nhìn , chỉ có thể lắc lắc đầu, thở dài, lại tiến vào chủ đề chính, mở miệng : “Tóm lại, Triều Đại dự tính dời buổi trình diễn thời cuối tháng này vào ngày gần đây, nhưng diễn thử vài lần đều xuất vài chuyện ngoài ý muốn.”

      “Như là cái gì?” Mạc Lỗi hỏi.

      Nghe vậy, bên cạnh lau móng tay, mở miệng: “Như là đèn chiếu sáng vô duyên vô cớ bị rơi xuống, hoặc đinh ốc của khán đài xiết chặt, nửa đêm liền sập. Tuần trước bọn họ thí nghiệm hiệu ứng khói lửa, thế nhưng làm đến cháy nổ mạnh, thiêu hủy cả rạp hát bọn họ tập diễn.”

      biết chuyện này, tin tức có đến.

      “Gần đây nhất, có vài người mẫu đường về nhà bị kẻ bịt mặt bắt cóc, đánh gãy chân.” Đồ Hoan đem gương nhét vào trong tay ngồi đối diện, nhìn gương vỗ vỗ mặt, sau đó lại cho tay vào túi hành lý cái gì cũng có tìm kiếm chút, mới lấy ra hộp bóng mắt cùng son bóng.

      Hàn Võ Kì nhận mệnh giơ cái gương mặt, ngoan ngoãn làm cái gương cho , để trang điểm, bên cùng Mạc Lỗi giải thích: “Tóm lại, Chu Li Hinh hoài nghi có người ác ý muốn phá hư show thời trang của bà, cho nên ủy thác chúng ta điều tra mấy việc ngoài ý muốn. Đồ Hoan vốn dĩ làm Model, Chu Lị Hinh an bài cho thay thế người mẫu bị gãy chân, để tránh cho người ngoài gia nhập, làm người khác nghi ngờ, cho nên cậu cùng Đồ Hoan, phụ trách show model này là ở tòa nhà cao tầng Khấu Phong.”
      “Hôm nay giám đốc tổ chức tiệc rượu tại nhà của bà ta, các người mẫu tham gia show diễn thời trang đều tham dự, cùng với các nhân viên của Triều Đại.” Đồ Hoan nhanh chóng trang điểm xong, đem tất cả các vật lỉnh kỉnh bỏ vào trong hành lý, cởi vòng buộc tóc, tùy tiện chải chải tóc, sau đó quay đầu, nhìn hai nam nhân kia, cười xinh đẹp.

      “Xinh ?”

      “Xinh.”

      Hai nam nhân được huấn luyện, trước trăm miệng lời gật đầu trả lời, sau đó mới thực nhìn vào mắt, đều lần lượt lộ ra nụ cười thưởng thức.

      “Oa đúng là, Tiểu Hoan Hoan, em thực đẹp đến ngây người.” Hàn Võ Kì ôm ngực, cười : “Má ơi, em làm cho trái tim bé của đập lợi hai, ước gì mình vẫn chưa kết hôn, nhất định đem em cưới về nhà.”

      Đồ Hoan nở nụ cười, biết đùa, vẫn là cao hứng, mặt mày hớn hở : “Thực sao? Em tí nữa trở về giúp chuyện với chị Lam, kêu chị ấy đem tặng cho em.”

      “Khó mà làm được.” Hàn Võ Kì hếch mày, “Chị Lam của em chết.”

      “Làm ơn, là có chị ấy chết có?” Đồ Hoan phì cười, cười chế nhạo .

      Lúc này xe cũng dừng lại, Đồ Hoan đẩy cửa ra, tranh nhảy xuống trước, Mạc Lỗi theo phía sau , sau đó chợt nghe Hàn Võ Kì ở trong xe vừa bực mình vừa buồn cười gọi.

      nhóc, giày của em.”

      Đồ Hoan cúi đầu nhìn thấy, mới phát chính mình căn bản quên cởi vớ, lúc chui vào xe chỉ lo cởi giày thể thao, liền mang đôi giày xăng đan Võ đưa tới.

      “Xem dấu đỏ của tất chân em kìa, dây thun áp ra dấu cả đây, lần sau nhớ cởi tất.” Hàn Võ Kì thở dài, hiểu nên làm sao với nha đầu kia bây giờ.

      “Được rồi, được rồi, biết rồi, rầy rà muốn chết à!” Đồ Hoan cười : “ có ai chú ý đến mắt cá chân của em đâu.”

      xong, xoay người xuống xe.

      Lần này, Mạc Lỗi đứng ở cửa xe, hướng vươn tay.

      sai lắm khi tới đây, Đồ Hoan mới chú ý mặc thân tây trang Armani, đẹp trai thua ngôi sao điện ảnh.

      hếch mày lên, đưa tay vòng qua tay thanh mai trúc mã cùng lớn lên, nhìn lộ ra nụ cười xán lạn, sau đó tao nhã vươn chân dài, xuống xe, đứng ở bên người .

      lấy ở đâu bộ tây trang này thế?”

      Võ thuê đó.” nhất xả khóe miệng.

      “Thuê? Khó trách bộ ngực quá, rất keo kiệt nha, như vậy thực xấu a.” giơ tay chút khách khí cởi bỏ ba chiếc nút đầu, vỗ ngực hai cái: “Ok, như vậy tốt hơn nhiều, cam đoan trở ra trở thành siêu mẫu làm mọi người chết mê chết mệt.”

      xong, thế này mới cười kéo tay , cùng vào tòa nhà sang trọng kia.

      Trong phòng, sớm có ít người đến, Đồ Hoan kéo Mạc Lỗi cùng người khác chuyện phiếm, bên bớt chút thời gian cùng nhất nhất giải thích tình huống trường.

      người mẫu mặc váy trắng lộ đùi tên là Alyssa, là người mẫu chính trong show này. cũng là người mẫu chính bí mật năm nay của Victoria. Người đàn ông bên cạnh kia chắc cũng có biết, ta chính là cầu thủ đá bóng nổi tiếng. có biết , Chu Lị Hinh nghe năm mươi sáu tuổi, nhưng nhìn ra nhỉ? Người đàn ông mà bà ta khoát tay chính là tiểu chó săn của bà ta…” dừng chút, cười cười sửa lời : “ có lỗi, là model mới được bà ấy rất sủng ái. Nhìn bên kia kìa, người đàn ông sờ mông Lí Nguyệt, là chồng của Chu Lị Hinh, tạp chí ông ta cùng Lí Nguyệt rất thân nhau, nhưng theo em thấy họ chắc cũng duy trì bao lâu, gần đây có đạo diễn ở Hollywood coi trọng Lí Nguyệt, ta đại khái rất nhanh ôm đàn sang thuyền khác.”

      Đồ Hoan nhấp môi ly champagne phấn hồng trong tay, cười chào hỏi với model khác, ôm ôm chút, sau đó chờ ta rồi mới tiếp tục .

      “Ny Ny là lesbian, bạn của ta cũng là model.” xong, mở miệng cảnh cáo : “Nha, đằng trước chúng ta là nhà thiết kế rất háo sắc, tốt nhất nên cẩn thận bảo vệ cái mông của mình.”

      tuy bị đụng đến mông, nhưng tên này rất giống con bạch tuộc tám chân, phải bày ra biểu cảm hung ác lãnh khốc nhất, mới có biện pháp ngăn cản đối phương giở trò với .

      “Bình thường em làm việc, đều gặp những người như vậy sao?” Sau khi làm nhà thiết kế kia rời , nhịn được hướng Đồ Hoan cau mày chặt.

      “Cũng nhiều, kỳ thực đại bộ phận mọi người là người tốt, chỉ là cá tính có chút kỳ quái.” thèm để ý nhún nhún vai, ngọt ngào ôm eo , như chim nép vào người , tay bé để ngực , cười khẽ.

      “Người nào cũng vậy, cũng có chút tật xấu phiền toái này nọ mà? Những người này đều là những nhà thiết kế hàng đầu trong lãnh vực thời trang đấy.”

      Tú Tú cũng là thiết kế quần áo, thấy thiết kế quần áo, quần áo mà làm so với mấy bộ mọi người mặc ở đây đẹp mắt, tinh xảo hơn nhiều.

      “Ok, trọng điểm đến rồi, góc chín giờ, người đàn ông đứng cạnh quán bar lấy rượu. Thoạt nhìn khá nhã nhặn.”

      “Ừ.”

      là nghi phạm số của ta.”

      “Nguyên nhân?” hếch lên mày, dấu vết nghiêng người, hướng bên kia nhìn qua.


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 3

      Edit: Camnu
      Người nam nhân kia lấy từ bartender hai ly rượu, ly màu hổ phách, ly màu hồng, mặt thả hoa đào.

      Đồ Hoan mang theo nụ cười ngọt ngào, tiếp tục : “ là nhà thiết kế của Triều Đại, gọi là Vương Triều Dương, có tin đồn lão Đường muốn cho kế nghiệp, nhưng bà Chu chịu.”

      “Vì sao?”

      “Thứ nhất là bà Chu còn chưa muốn về hưu, thứ hai là vì Vương Triều Dương đủ tư cách, người đúng quy cách để tiếp nhận Triều Đại chân chính chỉ có , chính là con của bà Chu.”

      Tầm mắt của theo bóng Vương Triều Dương cầm hai ly rượu tiến về phía trước, tìm kiếm chỗ tới, lại ở đó nhìn thấy bóng dáng, trong lòng chấn động, nháy mắt kéo về tầm mắt, nhìn chằm chằm.

      Nữ nhân kia có mái tóc dài được bới lên, mặc lễ phục đơn giản màu đen, khoác cái áo choàng màu hồng phấn, đứng ở phía cửa sổ sát đất, đưa lưng về phía mọi người, nhìn bên ngoài.

      có khả năng là người kia, chưa bao giờ mặc quần áo khêu gợi như vậy, nhưng nhận ra hình dáng của , nhận ra được đường cong tao nhã của gáy , nhận ra được mái tóc bướng bỉnh, hơi xoăn của .

      Sau đó thấy hai bả vai rủ xuống, hơi hơi nghiêng mặt, đem cái trán tựa vào kính, khe khẽ thở dài, bộ dáng mệt mỏi.

      Đó là .

      Tú Tú.

      Bởi vì thấy , trái tim trong lồng ngực đột nhiên nhảy lên to.

      bao nhiêu lâu gặp ? tuần? Mười ngày? Cảm giác như qua cả đời.

      thể tin được vào hai mắt mình, nhưng quả đứng ở nơi đó, bộ dáng mệt đến cực điểm, bộ dáng như muốn từ cửa sổ kia chạy ra ngoài.

      Trong chớp mắt, cơ hồ muốn bước qua, đem ôm vào trong lòng, đem mang ra khỏi đây, nhưng giây tiếp theo, nam nhân tới gần , cùng chuyện, phát hoảng, lập tức thân thể đứng thẳng, rụt người lại, miễn cưỡng tươi cười, ý đồ cự tuyệt ly rượu đối phương đưa cho .

      “Nha, đó, chính là đáng   mà Vương Triều Dương kia mời rượu.”

      Thanh Đồ Hoan đột nhiên vang lên, bỗng chốc phản ứng kịp.

      “Ai?” cẩn thận hỏi lại.

      “Là con của Chu Lị Hinh với Đường Hạ, là tiểu công chúa của Triều Đại, mấy năm gần đây, mấy mẫu thiết kế được hoan nghênh của Chu Lị Hinh đều do ấy làm, chuyện này cũng phải là bí mật.”

      Đồ Hoan ôm lấy tay , bát quái, : “Vương Triều Dương nếu muốn tiếp quản, phải thu phục được ấy, ấy mới là con gà đẻ trứng vàng trong Triều Đại. Đường Tú Tú thiết kế quần áo, thực đẹp chịu nổi, chỉ cần là nữ nhân đều muốn có bộ, em nghe các phóng viên quen biết , nếu có thể có được bộ quần áo do ấy làm, kêu họ bán đứng linh hồn họ đều nguyện ý.”

      thể suy nghĩ, chỉ có thể nhìn nữ nhân ở phía trong phòng kia.

      “Đến đấy .” Đồ Hoan ôm lấy tên nam nhân ngốc bên người, lôi kéo về phía trước, “Chúng ta tới chào hỏi tiếng.”

      có phản ứng lại, muốn tới gần , muốn đụng chạm , muốn đem ôm vào trong lòng . bị Đồ Hoan kéo tới trước vài bước, gần tới bên mới nhớ tới chính mình làm cái chuyện tốt gì đối với .

      tỉnh lại, muốn lùi lại, nhưng còn kịp, thấy .

      Cứ như vậy giây, ánh mắt trừng lớn, nguyên bản khuôn mặt hơi tái nhợt, tại chớp mắt trở nên càng trắng.

      Trái tim của buộc chặt, đau đớn.

      “Hi, Triều Dương.” Đồ Hoan ôm lấy tay , tùy tiện cùng Vương Triều Dương bắt tay, liền xoay người, hướng vươn tay, mỉm cười, tự nhiên hào phóng tự giới thiệu: “Tú Tú, xin chào. Tôi là Đồ Hoan, vui khi gặp , tôi nhận lời của Irene, tham gia show diễn lần này.”

      “Ách, xin chào…” đáp lại suy yếu, đôi mắt vẫn là trừng mắt ,, cả người cứng ngắc như tượng rối gỗ.

      “Tôi rất thích các thiết kế của nha.” Đồ Hoan dùng thanh giả bộ nũng nịu, quay đầu vuốt ngực A Lỗi, hỏi: “Đúng hay , ? Em với rồi, đúng ? Tú Tú thiết kế quần áo rất đẹp, người ta là rất muốn có bộ.”

      có phản ứng, chỉ có thể cứng người, nhìn nữ nhân trước mặt mở to mắt trừng .

      Đồ Hoan quay đầu lại, nhìn Đường Tú Tú, cười duyên : “A nha, xem tôi sao lại lễ phép như vậy, tôi quên giới thiệu. A Lỗi, vì này là Tú Tú, là con của chị Chu. Tú Tú, đây là Mạc Lỗi.”

      “Đồ Hoan, vị Mạc tiên sinh này, phải là vị hôn phu trong truyền thuyết cùng đính hôn nửa năm trước đấy chứ?”

      Vương Triều Dương cũng lên tiếng.

      giây kia, đôi mắt như trừng lớn hơn nữa, khuôn mặt nhắn từ trắng chuyển thành trắng bệch.

      “Ai nha, Triều Dương là đáng ghét.” Đồ Hoan thẹn thùng vỗ vào cánh tay Vương Triều Dương, “Người ta còn chưa có đính hôn gì đâu, như vậy làm A Lỗi cho là em muốn ép hôn, đến lúc đó ấy cưới em, xem bồi thường em thế nào.”

      Cứ như vậy trong nháy mắt, cho rằng muốn té xỉu, hoàn toàn có hô hấp, nhưng ngay tiếp theo, như đột nhiên tỉnh lại, tay giơ ra lấy ly rượu trong tay Vương Triều Dương mà lúc nãy cự tuyệt, uống ngụm lớn.

      “Oa Tú Tú, nguyên lai tửu lượng tốt như vậy, là lợi hại.” Đồ Hoan trừng lớn mắt, cười khen ngợi hào sảng của .

      Những lời này, làm cho tầm mắt của rốt cục dời từ mặt , chuyển tới người của Đồ Hoan.

      Bởi vì ngụm rượu kia, mặt nháy mắt đỏ lên, lại uống thêm ngụm to, lần này uống hết. Nhưng chỉ có vậy, đưa cái ly cho Vương Triều Dương, đưa tay lấy cái ly khác trong tay , ngụm uống hết.

      “Oa.” thở hổn hển, bật cười, “Rượu này là quá mức.”

      Khi quay đầu, nhìn Đồ Hoan, lễ phép mỉm cười : “ vui được biết , bất quá ta muốn trang điểm chút, xin thứ lỗi.”

      Dứt lời, nhìn cũng nhìn cái, quay đầu bước .

      Đồ Hoan nhìn nam nhân bên cạnh sắc mặt xanh mét, mang theo ly rượu champagne hồng phấn, ôm lấy tay , tới bên kia, thêm mắm thêm muối ghé vào lỗ tai giọng bổ sung: “Bà Chu vốn là muốn để con tiếp quản công ty, nhưng Đường Tú Tú thích xã giao, là cũng ham thích kinh doanh, nhưng nếu Vương Triều Dương có thể lấy Đường Tú Tú, kia hết thẩy còn là vấn đề gì lớn, nhưng tiểu công chúa cố tình lại có hứng thú với , vốn mua chuộc mọi người khắp nơi, nhưng nghe tiểu công chúa kia chỉ coi là bằng hữu, nghĩ có ai theo đuổi , đáng tiếc từ bên Mỹ lại xuất ra Trình Giảo Kim, vị kim chủ muốn hợp tác với Triều Đại, làm cho Chu Lị Hinh khó có thể cự tuyệt lời mời hấp dẫn.”

      Đồ Hoan lại uống ngụm champagne, ngọt ngào cười : “Chuyện ngoài ý muốn, sai biệt lắm chính là tại lúc kia, mới bắt đầu phát sinh. Nếu Triều Đại chịu hợp tác, Vương Triều Dương liền mất chỗ đứng. Show diễn lần này nếu thất bại, đối phương có lẽ rút lui có trật tự, cho nên em thấy chính là người đáng tình nghi nhất.”

      muốn ói ra.

      Vị hôn phu? Vị hôn phu? Vị hôn phu?

      thể tin được, thể tin được vào hai mắt mình, thể tin được chính lỗ tai mình, thể tin được chính mình sao lại ngu xuẩn như vậy.

      Đính hôn nửa năm?

      đương nhiên đính hôn, trừ việc này còn có khả năng nào khác nữa?

      Cho nên mới bỏ chạy, mới trong đêm trốn ! Hắnthế nhưng lại là vị hôn phu của Đồ Hoan! muốn kết hôn nhưng là với vị người mẫu siêu cấp xinh đẹp mới nổi hai năm gần đây!

      làm sao có thể chạy trốn?

      Nếu như bị bám lấy, làm sao có thể cưới cái người cao 1m78 kia, có gương mặt của thiên sứ, cùng dáng người ma quỷ, vừa được tạp chí thời thường bình chọn là siêu mẫu nữ gợi cảm nhất Châu Á?

      là người ngu ngốc mới có thể thương tên khốn kiếp bắt cá hai tay kia!

      Trời ạ, thực muốn ói ra.

      Phòng trang điểm có cảm giác như ở rất xa, cách vài trăm mét, chuyển hướng ra ban công, bước nhanh ra ngoài, đem rượu vừa uống, ói ra toàn bộ trong hoa viên.

      Kết quả là vừa ói, nước mắt nước mũi của cũng đều tuôn ra.

      Đáng chết!

      Tú Tú lấy mu bàn tay lau ẩm ướt mặt, toàn thân rét run, chân cùng tâm như muốn nhũn ra.

      thể ở tại chỗ này, cần ở chỗ này nhìn , này rất khủng bố, phải rời khỏi nơi này.

      “Tú Tú, con làm cái quỷ gì ở đó? Nha, trời ạ, con lại uống say sao?”

      mới vừa đứng thẳng dậy, thanh nghiêm khắc của mẹ lại vang lên phía sau, hại bụng rỗng lại lần xoay đảo, vốn chính là hoa mắt chóng mặt, đầu ong lên.

      “Mẹ với con nhiều lần rồi, hôm nay là sinh nhật của mẹ, toàn bộ mọi người đều đến, party lần này rất quan trọng, con vì sao chú ý mặt mũi của mẹ? Áo choàng của con bị sao thế? Con phải là ói ra chứ? Trời ạ, mùi vị này…”

      chịu nổi lời trách cứ chói tai kia, xoay người bước .

      “Tú Tú, con muốn đâu?” Chu Lị Hinh căm tức trách cứ.

      “Về nhà.” rưng rưng tức giận .

      cho con khoác cái áo bẩn này trở lại trong phòng, là mất mặt xấu hổ.” Chu Lị Hinh hỏa tốc che trước mặt nữ nhi, đem áo choàng cởi bỏ ra.

      phải là về nhà này, muốn về chính là nhà của .

      Tú Tú buồn bực muốn thét lớn, nhưng còn chưa có mở miệng, nữ nhân trước mắt mở miệng, lạnh mặt bắt đầu quở trách phải.

      “Trời ạ, con có phải lại mập lên ? Xem thịt của con đều bị lộ ra rồi đấy, sớm biết con mập lên, mẹ đưa bộ lễ phục khác đổi cho con. Mẹ biết con thích ăn, nhưng con thể biết tiết chế chút sao?” Chu Lị Hinh xem thường, chịu nổi thở dài, tay giơ ra, tháo búi tóc của , đem tóc dài của vén lên, che lấp hai cánh tay mượt mà quá độ của , đôi mi thanh tú : “Mẹ cũng với con, con mập như vậy, cần bới tóc lên, nó chỉ làm cho khuôn mặt của con tròn hơn thôi, thân thể thoạt nhìn cũng lớn hơn nữa. Làm ơn, con được đẹp, nếu vẫn chịu trang điểm, làm sao có nam nhân nào thích con?”

      có mập lên, thực tế, từ khi bắt đầu vận động, tuy rằng ăn nhiều, nhưng vẫn là gầy vài kg, nhưng hiển nhiên cho dù có gầy lại thế nào, cũng đạt được tiêu chuẩn trong mắt của mẹ.

      Đột nhiên trong lúc đó, chịu đủ, nhịn được thốt lên: “Mẹ biết ? Cân nặng của con là đạt tiêu chuẩn, tiêu chuẩn vệ sinh, tiêu chuẩn khỏe mạnh, tất cả đều đạt tiêu chuẩn! Gầy giống mẹ mới là bình thường! Mẹ là loại người mỏng như tờ giấy, chỉ lưu hành vào thế kỷ trước, giờ lỗi mốt rồi!”
      Sau khi xong, làm cho sắc mặt Chu Lị Hinh trắng xanh, bà che ngực, bộ dáng như chịu đả kích, thể hiểu nổi nhìn .

      Thấy mẹ như vậy, làm cho Tu Tú cảm thấy áy náy, nhịn được lập tức lên:

      “Con xin lỗi, con phải có ý này…”

      chưa xong, chỉ nghe mẹ liên thanh: “Trời ạ, con linh tinh gì thế, lưu hành là do con người sáng tạo! Con đầu óc rốt cuộc là bị sao vậy? Tiêu chuẩn vệ sinh? Tiêu chuẩn thể trọng? Con điên rồi sao? Con ở bên ngoài rốt cuộc nhìn thấy mấy cái thứ nhảm gì vậy?”

      Chu Lị Hinh chịu nổi vỗ về ngực, lắc lắc đầu : “Ở trong này đợi mẹ, mẹ lấy áo choàng khác, để cho con che cánh tay.”

      Đúng vậy, đầu óc rốt cuộc là bị làm sao rồi?

      Tú Tú rung rung cười khổ, vô lực nghĩ.

      nhiều năm như vậy, thế nào còn nghĩ rằng những lời đó có thể tổn thương chính mình như vậy?

      Chu Lị Hinh tâm là làm bằng sắt, bà có tự tin hơn người, ai địch nổi, bất luận kẻ nào, huống chi là lời , có thể đả kích đến bà.

      trợn trừng mắt, thừa dịp mẹ cố chấp lấy áo choàng, xoay ngươi xuống cầu thang, muốn trực tiếp từ cầu thang trong hoa viên vòng lên phía trước rời , nhưng khi xoay người, thế nhưng thấy nam nhân kia biết là từ khi nào, như bóng ma đứng trong góc hoa viên.

      Ông trời, khi nào đứng ở đó? nghe được bao nhiêu?

      Thấy tên đáng giận kia, cả người lại trận choáng váng hoa mắt, nghĩ đến khả năng cái gì cũng đều thấy, bao gồm cả việc vô dụng nôn mửa, nghe thấy yếu đuối chuyện cùng mẹ, phẫn nộ cùng xấu hổ lại đồng loạt dâng lên.

      muốn lại thấy , lập tức xoay người, muốn quay lại nơi có ánh đèn thủy tinh, nhưng mới động, giữ lại.

      cần…

      Theo phản xạ nâng tay liền tát cái.

      cũng có nới lỏng tay, nhưng ra người đánh là , lại cảm thấy tay đau muốn chết, tâm cũng đau muốn chết.

      nghĩ là làm cái gì?” Tú Tú đau lòng khó nhịn trừng mắt với , giận dữ mắng: “Buông tay ra!”

      biết làm cái gì, làm nhiệm vụ, hơn nữa là còn là vị hôn phu chết tiệt của Đồ Hoan, nhưng vừa nhìn thấy bộ dáng muốn té xỉu của , nghĩ nhiều liền theo .

      Sau đó, trời biết vì sao muốn giữ chặt , hoàn toàn thể suy nghĩ, khi xoay người rời , chính là theo bản năng giơ tay nắm lấy .

      “Buông tay!” hất tay, giận trừng mắt , nước mắt chảy ra.

      Nước mắt của , làm cho buông lỏng tay ra.

      buong tay, cả người lung lay chút, thiếu chút té ngã, giơ tay muốn đỡ , lại bị hất ra.

      “Đừng đụng vào tôi.” lui về sau bước, tránh như tránh rắn rết, lấy hai tay vây quanh chính mình, rưng rưng nhìn tên nam nhân đáng giận trước mắt, run giọng : “ cho gặp mặt tôi.”

      Thanhle76 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 4:

       Edit: Cam Nu

      Beta: QH







      Đôi mắt xanh của co rút lại, cả người cứng đờ bất động.

      Trong nháy mắt, chỉ cảm thấy giống như vừa chém đao vào lòng .

      đính hôn, lại còn cùng tôi lên giường? làm sao có thể? là đồ khốn kiếp!”

      Tú Tú trắng mặt nghiêm nghị, hơi thở đầy giận dữ trừng mắt nhìn tên đáng giận kia, cách cực kì xấu hổ và giận dữ: “Ngay từ đầu có lẽ là tôi đúng, là tự tôi đa tình, nhưng có thể với tôi sớm chút, tôi tự mình hiểu lấy, tôi biết rất tôi bằng Đồ Hoan, nhưng , câu cũng từng chưa qua…”

      từng câu từng chữ đều như chiếc roi sắc nhọn, quất mạnh về hướng

      Thống khổ, sắc bén và ràng như thế, từ ánh mắt đen láy to tròn của tràn ra.

      muốn giải thích, muốn gì, lại chữ cũng đều ra được, sai, hẳn là nên sớm ràng chút, thể , thể ở cùng , cố ý chiếm tiện nghi của , so với ai khác đều hiểu rất chuyện này.

      phẫn nộ lau nước mắt, thanh lạnh lùng : “ sao, lúc trước là do tôi ngu ngốc, là tôi làm ràng tình huống, nhưng tại tôi cùng ràng, tôi phải cái loại tay chơi này nọ, muốn chơi trò bắt cá hai tay, tìm người khác, Đường Tú Tú tôi chơi nổi!”

      Bỏ lại những lời này, lại xoay người quay đầu , trở lại gian phòng xa hoa kia.

      Lúc này đây, hề giữ lại, chỉ nắm chặt nắm đấm.

      “Tú Tú, con định đâu vậy? phải chờ mẹ ở ban công sao?”

      “Con mệt mỏi.” vất vả đến cửa, Tú Tú lại bị mẹ chặn lại, đỏ mắt, nhìn mẹ : “Con muốn về nhà.”

      “Về nhà? cho!” thanh Chu Lị Hinh lạnh lùng : “Mẹ còn chưa thổi nến, chưa ăn bánh sinh nhật, con là con duy nhất của mẹ, sinh nhật mẹ con ở lại, bảo người làm mẹ như mẹ còn có thể diện gì? Con thể chìu mẹ chút sao?”

      Vậy ai có thể chiều chút? Ai?

      rất muốn tùy hứng ương ngạnh thét lại chói tai với mẫu thân, nhưng nếu thực làm vậy, cam đoan nhất định lên tiêu đề các bài báo ngày mai, mặc kệ là danh tiếng của , tiền bạc bao la của mẹ hay các mối quan hệ tốt thương trường của cha, cũng thể đem chuyện này hóa thành hư ảo, mà nay tốc độ lan truyền internet thế giới rất nhanh, tin tức này mãi mãi lưu truyền, dù chết, tin tức này vẫn bị người khác khơi gợi mãi.

      Đó là chuyện sợ hãi nhất.

      Cho nên, nhịn xuống.

      Nhưng, đêm hôm nay là đêm khủng bố nhất trong cuộc đời .

      Mẹ của mang tới cho chiếc áo khoác lông vũ mới, cha ôm tình nhân sắp trở thành bạn cũ, tới lui ăn đậu hủ của các người phụ nữ khác, mà cái gã đàn ông kia, từ đầu tới cuối đều dính vào mỹ nhân rắn rết có đôi chân dài kia.

      hết sức né tránh , nhìn tới cặp đôi đứng chung chỗ tựa như kim đồng ngọc nữ, vị hôn phu hôn thê kia, nhưng cứ mỗi khi quay đầu lại, liền thấy cùng người phụ nữ kia đứng ở nơi đó, cùng người khác cười chuyện phiếm, để vành tai và tóc mai chạm vào nhau, khe khẽ thầm.

      Mỗi lần thấy cùng Đồ Hoan, đều làm cho đau lòng thể thở được.

      kia đẹp cách lạ thường, tức nhất là, ta chẳng những cao, dáng người còn rất hấp dẫn, da thịt bóng loáng như sữa, tóc dài đen như đêm tối mỹ lệ.

      Mặc dù là ở trong đám đông, nơi nơi đều là những người mẫu, ta vẫn phi thường nổi bật như cũ, ta hấp dẫn ánh mắt mọi người, Những khác nhìn ta đầy đố kị, những gã đàn ông nhìn ta đầy ái mộ.

      Sức hấp dẫn của kia bắn ra bốn phía, tản ra hào quang vô hình, mặc kệ ta đến nơi nào đều có thể nghe thấy tiếng cười sang sảng của ta. né tránh như thế nào, đều vẫn thấy cặp đôi giống như tuấn nam mỹ nữ phim ảnh kia.

      Ngẫu nhiên, thấy nhìn , cách xa xôi khoảng cách, tối tăm nhìn chằm chằm, dường như muốn tiến đến, muốn đứng ở bên cạnh , mà phải đứng ở nơi đó.

      Ngay cả khi đối với thống hận thôi, vẫn là thể khống chế được run rẩy bởi ánh nhìn của , những ước ao bỗng hữu cách cháy bỏng và vô dụng.

      giây tiếp theo, Đồ Hoan vỗ vỗ vai , vuốt ve ngực , hoặc là tiến đến bên tai khe khẽ thầm, hấp dẫn chú ý của .

      Mỗi lần như vậy, đều muốn xông tới trước, hất tay người phụ nữ kia ra, cảnh cáo ta đừng đụng vào người đàn ôngcủa .

      Nhưng phải của .

      Trời ạ, cho tới bây giờ là của .

      là của người phụ nữ kia, phải của !

      Vì thế, muốn lấy cây gậy đánh đau, sau đó cũng đem chính mình đánh đau chút.

      ràng biết có bao nhiêu đáng giận, lại vẫn tự chủ được bị hấp dẫn. rất muốn khóc, nhưng khóc được.

      rất muốn ói, nhưng muốn lại ở trước mặt ói lần nữa.

      Như thê này là khủng bố.

      Tú Tú mặt có chút máu ép chính mình đứng ở góc tường, cẩn thận duy trì hô hấp, cố gắng nhẫn nại, sống ngày bằng năm, chờ đợi thời gian nhanh chút qua .

      vốn nghĩ rằng tình thể tệ hại hơn, nghĩ tới, đêm nay, thế nhưng còn có thể càng tệ hơn.

      là tên khốn kiếp.

      biết rất , thống khổ của ngừng phóng tới, xuyên qua toàn bộ căn phòng, bao phủ .

      hệ nhìn , đa số thời gian, đều cố ý trốn tránh , như là muốn đem chính mình nhét vào khí kẽ hở.

      biết tại sao vẫn ở lại nơi này, sau đó thấy người mẹ cao ngạo đầy tự tin kia của , nhớ tời bà vừa mới ở ban công chuyện với Tú Tú.

      Trong nháy mắt đó, biết rất Tú Tú ở lại là do bà ta ép.

      So với lúc đầu, sắc mặt của càng ngày càng trở nên tái nhợt, cho dù ở phía sau bàn dài trải đầy thức ăn, nhưng cả buổi tối, lại hề ăn bất cứ thứ gì.

      Đúng lúc này, Vương Triều Dương lại cầm ly rượu đưa cho , giơ tay tiếp nhận, nhưng hề uống, chỉ đối với Vương Triều Dương lộ ra nụ cười miễn cưỡng.

      Người đàn ông kia làm bạn với , ngẫu nhiên giơ tay đỡ lấy eo , đụng chạm vào cánh tay , nhìn ra được cảm thấy thoải mái, nhưng nhẫn nại.

      cũng nhẫn nại, luôn luôn nhẫn nại.

      hẳn phải nên làm việc, hẳn là phải nên nghe ngóng tin tức từ mọi người, nhưng có cách nào dờiđi chú ý khỏi , thể chú ý người đàn ông đứng cạnh . Đêm cũng dần dần tối hơn, tên kia dựa vào càng ngày càng gần.

      thấy tên kia cúi đầu chuyện với , thấy tầm mắt mê đắm của người đàn ông kia dừng lại bầu ngực sữa trắng như tuyết đầy đặn của , thấy ta để tay lưng , vuốt ve qua lại.

      Đừng đụng vào tôi.

      .

      cho gặp mặt tôi.

      rung rung phẫn nỗ trừng mắt với .

      cho đụng vào , nhưng lại cho tên kia vuốt ve eo , âu yếm cánh tay để trần của , để người đàn ông kia giở trò với .

      giây đó, khó có thể khống chế lòng đố kị hừng hực thiêu đốt, nảy lên trong lòng, biết rằng mình có tư cách, vẫn cực kì muốn chạy qua đó, vung nắm đấm đánh gãy mũi tên kia, sau đó bẻ gãy cái tay chạy loạn người .

      Bỗng dưng, tầm mắt của nhìn thẳng về hướng , cứ như vậy giây, ngừng thở, con ngươi đen thoáng ánh nước, thoạt nhìn tựa như rất muốn bật khóc.

      Nhưng có, chỉ là mím môi, quay đầu , nở nụ cười với gã khốn kiếp mang bộ mặt lịch kia

      cẩn thẩn làm đổ ly rượu, người đàn ông kia liền lấy ly khác đến.

      Chết tiệt, tên kia có ý tốt!

      vui cau mày lại chặt, đợi đến khi hoàn hồn, kéo Đồ Hoan mà về hướng .

      “A Lỗi, làm gì vậy?” Đồ Hoan có chuẩn bị, bị kéo , lảo đảo chút, lầm bầm ngừng.

      và em vẫn chưa hoàn thành công việc đâu đấy.”

      đói bụng.” mắt cũng chớp : “Hơn nữa em hẳn là vẫn chưa hỏi được gì đối với nghi phạm quan trọng nhất, đêm nay em cùng đến hai câu.”

      “Cũng đúng.” Đôi mắt đen láy của Đồ Hoan linh động xoay chuyển, chân dài duỗi ra, môi phấn cong lên, lại ôm lấy tay , phối hợp cùng tới chiếc bàn dài phía trước.

      Triều Dương, em vừa nghe Annie tuần sau ấy làm party, ?”

      nới tay, để Đồ Hoan cùng tên kia chuyện, vừa đến bên người Tú Tú, cầm lấy miếng sandwich cắt làm bốn miếng ăn.

      Ít người đụng đến sandwich bởi vì để bàn lâu mà vẫn còn rất nhiều.

      có thể cảm giác được bởi vì tới gần, ngừng lại hô hấp, toàn thân cứng ngắc lên.

      có thể ngửi được hương vị người , nhịn được hít hơi sâu.

      Vương Triều Dương bị Đồ Hoan dời lực chú ý, nhưng bàn tay chướng mắt của ta vẫn còn đặt lưng Tú Tú.

      “Đồ Hoan, có muốn ăn chút ?” đứng tại chỗ, cầm lấy cây tăm ghim vào sandwich, cố ý cách Tú Tú cùng Vương Triều Dương hỏi.

      Đồ Hoan hếch mày lên, nhưng vẫn cười khẽ rồi gật đầu, phối hợp : “Được ạ. hỏi em cũng quên mất, cả đêm em còn chưa ăn gì, Triều Dương, phiền lấy dùm em tí.”

      đem sandwich đưa cho Vương Triều Dương, người đàn ông kia tay cầm rượu, chỉ có thể lễ phép dời bàn tay khốn kiếp kia ra, tiếp nhận khay thức ăn , quay đầu đưa cho mỹ nhân.

      tại, lưng nhìn tốt hơn nhiều.

      Xử lý xong bàn tay chướng mắt kia, chọn đồ ăn, thấy tháp dâu tây kia, mở miệng hỏi người đứng bên cạnh , nhưng lưng lại hoàn toàn đưa về phía người phụ nữ bên bàn dài.

      “Đường tiểu thư, có muốn ăn chút ?”

      “Cám ơn, tôi đói.” Tú Tú cầm chặt ly rượu, hề quay đầu, cứng ngắc nhưng lễ phép .

      ăn luôn trái dâu kia, hương vị thể , nhưng dâu tây rất chua.

      Đồ Hoan vẫn đứng chuyện với Vương Triều Dương, làm cho người đàn ông kia quay lưng về hướng , quên người bạn bên cạnh.

      “Em muốn uống sao?” khách khí hỏi.

      “Cái gì?’ sửng sốt chút.

      “Bloody Mary.” chỉ vào ly rượu trong tay , “Trong đó bỏ thêm Vodka.”

      Tú Tú cứng đờ, giống như đụng phải rắn, để ly rượu lên bàn.

      vừa buông, liền đem ly rượu kia, uống hết.

      Tú Tú trừng lớn mắt, có chút hiểu, lại có biện pháp ngăn . Càng làm thể tin được là, uống xong còn đem cái ly thả lại tay .

      Gần như đồng thời, Vương Triều Dương phát ly rượu trong tay cạn, xoay người tới bàn dài, về hướng quán bar.

      Tên kia vừa , khí nhất thời ngọt ngào hẳn lên.

      giây, cho rằng nhân cơ hội trốn , nhưng Đồ Hoan thông minh đứng bên cạnh .

      Vương Triều Dương trở lại, tay cầm ly quất sắc trở lại, thoạt nhìn rất giống nước trái cây, nhưng biết là phải, dám chắc trong đó có bỏ thêm Vodka Screwdriver.

      Tú Tú mỉm cười, đem ly rượu kia cầm lấy, đưa đến bên môi.

      Khi ánh mắt Vương Triều Dương vừa chuyển qua mặt Đồ Hoan, nhanh tay, cầm lấy tay kéo đến bên miệng, đem ly rượu của uống sạch.

      Bởi vì dự đoán được, Tú Tú hoàn toàn kịp phản ứng, hít hơi dài, mặt đỏ lên trừng mắt nhìn , thấp giọng: “ làm cái gì? Đó là rượu của tôi.”

      có lỗi, tưởng Đồ Hoan đứng bên cạnh.” nhìn , chỉ cầm lấy trái nho bàn cho vào miệng.

      nghĩ là tôi ngu ngốc sao? Tôi cùng Đồ Hoang kém ít nhất cái đầu.” tức giận xoay người, thấp giọng: “ rốt cuộc muốn làm cái gì?”

      có gì, chỉ là đói bụng.” cầm lấy chiếc bánh trà, bỏ vào miệng, thứ này tốt hơn nhiều.

      lại lấy miếng khác cầm tay.

      hít sâu, lại hít sâu, bàn tay bé nắm chặt thành nắm đấm, thấp giọng : “Làm ơn, thể cách tôi xa chút sao?”

      thể, cũng hy vọng có thể, nhưng làm được.

      muốn ở bên cạnh , mặc dù chỉ là như vậy cũng tốt rồi, cho dù càng thêm thống khổ, hận cũng sao, dù sao cũng rất chán ghét .

      Cho nên, mở miệng lấy vấn đề hỏi lại: “Nếu em thích nơi này như vậy, vì sao còn muốn ở lại?”

      “Hôm nay là sinh nhật mẹ tôi.” nghiêm túc: “Tôi thể ở lại.”

      “Bà ta ở đây hề chú ý đến em.” từ trong Âu phục lấy ra cây dao , đem quả táo cắt bỏ vỏ, gọt mấy chỗ bị thâm do để ngoài gió.

      “Có chú ý hay phải do định đoạt.” Hành vi của làm cho ngẩng người, khỏi trừng mắt nhìn hai tay linh hoạt của .

      đem quả táo kia gắn lên miếng phô mai , dùng chân giò hun khói phủ lên, sau đó lấy cây tăm ghim vào, để lên chiếc măm thức ăn của , vừa : “Loại người như bà ta, cho dù em làm được trăm điểm, bà ta vẫn cho rằng em hẳn phải làm được hai trăm điểm, em vĩnh viễn đạt được cầu của bà.”

      Thực đáng giận, cũng vừa có ý nghĩ y như .

      lại làm thêm phần điểm tâm, chỉ là bên trong dùng mùi vị của tắc để át mùi vị của cá, cùng với Hamiqua.

      “Em trình diện, với bà là em muốn ói, em muốn té xỉu, bà ta muốn để cho con té xỉu trong buổi tiệc sinh nhật, đối với bà ta mà , rất mất mặt.”

      đúng, nhưng muốn đồng ý, cho nên chỉ mím môi .

      Vương Triều Dương phát chén rượu của lại cạn, lại ân cần cầm ly rượu đến, đưa cho .

      Đó là ly Russia trắng, có nồng độ như Vodka.

      Mạc Lỗi híp mắt lại, hàm dưới xiết chặt.

      là tên khốn kiếp, nhưng tên họ Vương này càng khốn kiếp hơn , thấy tên kia muốn chuốc say .

      Nhận thấy tức giận của , Tú Tú nắm ly rượu kia, dù biết nguyên nhân gì, nhưng lại có cách nào đem ly rượu kia uống lên miệng.

      Chờ phát ra, để ly rượu lên bàn.
      Thanhle76 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Camnu

      Beta: QH

      Chương 5:

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      Thanhle76 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Camnu

      Beta: QH

      Chương 5: tt

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      Thanhle76 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :