1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Biển Sâu - Hắc Khiết Minh (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 5
      Edit: Song Ngư
      Béta: Quảng Hằng
      Có đôi khi ra ngoài chút, sau đó mang đồ ăn cùng bia trở về, tay có thể đồng thời cầm bốn lon bia.


      Tay rất lớn, có chút thô ráp, lòng bàn tay có nhiều vết chai sần, nhớ tay có thể nắm trọn tay , bị bàn tay to của bao phủ, lại có loại cảm giác an toàn cách lạ thường.


      Nha, hơn nữa đáng .


      Phụ nữrất khó khắc sâu ấn tượng đối với người tán thưởng mình.


      2 giờ rưỡi.


      tiếng rưỡi rồi, chạy bộ có cần lâu như vậy sao?


      Rốt cục, lần thứ năm đến ban công xem xét thấy xuất tại cửa, vẫn duy trì tốc độ như ban đầu, chậm rãi chạy về nhà trọ.


      thấy vẻ mặt của , chỉ có thể nhìn thấy trong miệng thổi ra khí, còn có mồ hôi ở dưới cằm. cạo râu buổi sáng hôm nay, rất muốn xem bộ dáng sau khi cạo râu, nhưng dám tới gần , chỉ dám ở ban công nhìn lén từ xa.


      Gần đến nhà trọ thả chậm tốc độ, từ chạy chậm biến thành nhanh, chỉ thấy được bên người , mặc dù chạy hơn tiếng rưỡi, thoạt nhìn vẫn thực ổn định.


      tự tay lau mồ hôi ẩm ướt mặt, sau đó ngẩng đầu, hướng nhìn lên.


      lắp bắp kinh hãi, nhanh chóng lui ra phía sau, chỉ cảm thấy tim đập nhanh như muốn nhảy khỏi lồng ngực.


      thấy ? biết nhìn ? Hay chẳng qua chỉ là trùng hợp?


      Tú Tú vuốt khuôn mặt nóng rực đỏ hồng, có chút quẫn bách.


      Má ơi, trốn cái gì, bị nhìn đến còn trốn , phải càng kỳquái sao?


      cắn cắn môi, lại ló ra nhìn, còn ở nơi đó, trong ngõ bóng người, chỉ còn thấy đèn đường mờ mờ trong mưa.


      Trời lại mưa rồi.


      quay về trong phòng, tâm thần yên trở về bên bàn làm việc, hẳn là nên ngồi xuống, tiếp tục khâu cho xongquần áo, nhưng ban nãy thoạt nhìn có vẻ rất mệt mỏi, Tú Tú chần chờ do dự, chờ hoàn hồn bỏ kính xuống, đến cạnh cửa mở cửa.


      vừa vặn xuất tại cửa thang lầu, người đều toát ra khí lạnh.


      Thấy , nhíu mày.


      Chết người , người này có dung mạo đẹp trai như ma quỷ!


      trợn mắt há hốc mồm nhìn , bị khuôn mặt cạo sạch râu của làm hoảng sợ, lập tức ra lời, chỉ nghe thấy tráitim trong lồng ngực mình nhảy loạn.


      Tuy rằng thoạt nhìn vẫn là rất nguy hiểm, nhưng chỉ sợ điều này cũng thể ngăn cản bất cứ người phụ nữnào nhào đến người .


      Khuôn mặt ngũ quan ràng, mày rậm mắt sáng, mũi thẳng môi mỏng, hơn nữa còn tóc vàng mắt xanh --


      Ông trời, đó hoàn toàn chỉ gọi là tuấn tú mà thôi, mà phải nên gọi là siêu cấp xinh đẹp!


      Mặc dù mắt có quầngthâm, hai mắt cũng đầy tơ máu, thoạt nhìn vẫn mê người đến đáng sợ. vốn nghĩ rằng ít nhất cũng ba mươi mấy tuổi, tại xem ra, chắc hẳn hơn hai mươi mấy.


      gặp qua rất nhiều soái ca, công tác của giúp có thể tiếp xúc ít model nam, nhưng bọn họ hề giống , có như . . . . . . biết nên như thế nào. . . . . . Khí thế chăng?


      "Còn chưa ngủ?"


      về phía , chỉ cảm thấy trận choáng váng mắt hoa, có chút cà lăm : "Ách, tôi, tôi đẩy nhanh tiến độ. . . . . ."


      dừng lại ở trước phòng của mình, khóe miệng hơi cong.


      "Tôi nghe thấy tiếng ra ngoài." có biện pháp làm cho ánh mắt mình rời khỏi mặt , lại nghe thấy mình tiếp:" chạy bộ?"


      "Ừm." móc chìa khóa ra.


      " ngủ được?" hỏi.


      lại nhếch khóe miệng, nhưng lại thấy gáy vì câu hỏi này mà căng thẳng.


      có vấn đề mất ngủ, đoán thế.


      "Khi tôi ngủ được uống sữa." cho biết."Sữa nóng."


      giương mắt nhìn , vẻ mặt ngạc nhiên.


      nắm chặt cửa, thừa dịp mình chưa hối hận, da mặt dày mở miệng : " có muốn thử chút hay ? Trong tủ lạnh của tôi có sữa, tôi hâm nóng cho uống."


      Đôi mắt kia khẽ rũ xuống, nhúc nhích đứng cáchvài bước xem xét , tại giây đó, cảm thấy nhiệt khí ngừng dâng lên, trái tim cũng hốt hoảng, dâng lên đến cổ, sau đó lên hết cả khuôn mặt.


      Ngay lúc thấy dũng khí của mình sắp biến mất, chuẩn bị rút lui có trật tự, trong nháy mắt - cử động, lúc này đây về hướng .


      Trái tim của vào giây phút đó, bắt đầu chạy như điên.


      đến trước mặt , mặt đỏ tai hồng lui về phía sau cửa, bên cởi giày bỏ phía sau cửa, bên rất nhanh thu thập vải dệt và ren sô pha.


      chưa từng mời người đàn ông nào vào phòng, tuy rằng nơi này cũng kiêm phòng làm việc của , nhưng từ trước đến nay luôn có thói quen đem thành phẩm mang ra ngoài triển lãm, mà phải mời người đến nhà xem.


      "Trong phòng có hơi loạn chút, cứ ngồi tự nhiên." dám nhìn , chỉ ôm vải đặt lên bàn làm việc, bỏ lại câu:"Tôi hâm sữa."


      chạy nhanh vào phòng bếp, ba chân bốn cẳng mở tủ lạnh lấy sữa ra, sau đó rót sữa vào chiếc ly Mark mình thích nhất, để trong nồi cách thủy đun nóng.


      Lúc mở bếp nhịn được lại ngước mắt nhìn lén .


      ở cửa cởi bỏ giày và tất, đến đứng trước sô pha của . Phòng khá hỗn loạn, dường như xuất của có chút bất ngờ, như là cẩn thận lọt vào nơi bị cướp, hoặc giống như rơi vào trong phim hoạt hình trinh thám của Disney, hoặc như là thanh chủy thủ quân dụng cắm vào bánh ngọt dâu tây bơ.


      Trong chốc lát, tựa hồ biết nên đứng hay là ngồi xuống, đánh giá gian phòng của , thoạt nhìn có chút hỗn độn, sau đó quay đầu nhìn về hướng .


      cuống quít cúi đầu, từ trong ngăn tủ tìm bánh quy dùng chung với sữa.


      Trời ạ, biết mình làm cái gì, cũng hiểu được mình nghĩ cái gì, thế nhưng lại mời vào nhà.


      phải người xấu, biết.


      có rất nhiều cơ hội có thể chiếm tiện nghi của , nhưng chưa từng làm như vậy.


      Hi vọng phải bởi vì có lực hấp dẫn.


      Nha, có trời mới biết, tại hình như chính là người muốn sàm sỡ phải?


      Tú Tú thầm. . . Rên tiếng, sau đó trợn trừng mắt, nhanh chóng đem bánh bích quy đặt lên cái mâm .


      Gian phòng của tràn ngập màu sắc.


      Bởi vì công việc, từng qua rất nhiều địa phương, bước vào rất nhiều căn nhà, nhưng hiếm khi thấy có căn nhà nào có thể. . . . . . Làm cho người ta hoa mắt hỗn loạn như vậy.


      Phòng khác phòng là mấy, dùng giá sách cùng tủ chia căn phòng ra làm bốn khu vực, phòng làm việc, phòng khách, phòng bếp, ở mặt sau giá sách cao kia là phòng ngủ.


      Hàng đống vải đủ màu sắc và kiểu dáng chất thành đống, tây đống đông đống, có số được gói lại để tựa vào góc tường, có ít vải bị cắt đôi mặt đất hoặc bàn, dựa vào tường có vài ngăn tủ, có ngăn mở có ngăn đóng, bên trong đựng đầy các loại nút áo cùng hạt trân châu, còn có mấy tấm vải ren bị nhét vào tủ còn chừa lại góc bên ngoài.


      bức tường đính đầy các loại ren, đủ màu đủ sắc.


      Bàn làm việc của rất lớn, lớn như chiếc giường, phía ngoài máy may, kéo, kim, bản vẽ, còn có cái kìm, khi nhìn đến cái kìm, ngây ra lúc, còn tưởng rằng chính mình nhìn lầm, vô thức tới.


      Đó cái kìm, cái kìm lớn, còn có số đinh ốc , cái kìm giữ chặt con ốc, cùng cái bật lửa, đến gần mới phát bàn còn có dây câu cá, đó là dây câu, câu cá dùng cần loại dây đó, hơn nữa trong ngăn kéo còn có nhiều hơn, chỉ là khác loại mà thôi.


      hoang mang nhìn chúng nó, mãi đến khi thấy bàn có chiếc mũ bán thành phẩm, lấy dây câu xuyên qua hạt thủy tinh, rồi khâu mũ.


      Bên cạnh bàn ngoài cái đèn cao gần bằng đầu người, còn cái mô hình người đầu, mô hình mặc bộ lễ phục màu hồng, ống tay áo được may bằng vải ren cao cấp và có đính hạt trân châu đẹp mắt.


      Nó còn chưa hoàn thành, phía cắm rất nhiều đinh ghim, có nhiều chỗ chỉ dùng kim băng giữ cố định, nhưng thoạt nhìn cũng sắp hoàn thành rồi.


      Có thể nhìn thấy nó được làm rất công phu cẩn thận, làm cho người ta thán phục, ngay cả là người biết gì cũng nhận ra được phải người thường có thể làm ra bộ lễ phục này.


      Phía sau truyền đến thanh bày biện chén bát.


      xoay người, thấy bày đồ lên chiếc bàn trong phòng khách, đặt ly sữa nóng và mâm bánh quy lên bàn, trở về phòng khách, ngồi xuống ghế sô pha mềm mại.


      " là nhà thiết kế thời trang?"


      "Cũng phải là chuyên gia gì." cười cười có chút khẩn trương, : "Tôi chỉ là thích làm quần áo mà thôi."


      cầm cái khăn mặt đưa cho , "Cho , lau mồ hôi , coi chừng bị cảm."


      đón lấy, lau mồ hôi mặt, khăn mặt của rất thơm, phải mùi thơm của nước hoa, đó là mùi của hoa cỏ thiên nhiên, mùi hương rất quen thuộc, rất nhanh phân biệt ra đó là hương thơm của huân y thảo. (hay còn gọi là hoa oải hương)


      bưng tách café của mình, có chút bất an cười :"Cái kia, à, tôi còn phải đẩy nhanh tốc độ, cứ từ từ uống, tôi làm việc trước đây."


      xong, liền mang theo ly café quay trở lại phía bàn làm việc.


      cầm lấy cái ly sữa khoảng 500ml, bên trong sữa phải hoàn toàn màu trắng tinh, uống ngụm, phát có thả chút hoa hồngở bên trong.


      Căn phòng này tuy rằng hỗn độn, nhưng lại làm cho người ta cảm giác ấm áp, làm cho người ta bất giác thả lỏng.


      Trong phòng nơi nơi đều là ít vật làm từ vải, sô pha là gối ôm , trước cửa phòng tắm là tấm màn thủy tinh, bàn dùng len sợi móc thành đệm lót, còn có con gấu bông người bị cắm đầy kim như cây xương rồng. . . . . .


      chú ý tới ở trước sô phacủa trải tấm thảm mềm, sợi thảm màu trắng quanh đầu ngón chân đen vì phơi nắng của , tuy rằng làm cho chân của thoạt nhìn có chút buồn cười, vẫn nhịn được cọ chút, là mềm mại, giống như bông, giẫm lên thực thoải mái.


      Mềm mại như ghế sô pha, làm cho người nào ngồi rồi muốn đứng lên.


      lại uống ngụm sữa nóng, để cho dòng sữa ấm chảy vào yết hầu, tiến vào hệ tiêu hóa.


      tựa lưng vào ghế, đầu vừa nhấc lên liền thấy cầm tấm vải, chặn ánh sáng của đèn trần, làm cho ngọn đèn trở nên nhu hòa rất nhiều, mặt vải có in hình cỏ cây và những con vật, trông náo nhiệt.


      nhạc du dương từ phía sau vọng tới, là độc tấu Piano.


      Gần cửa sổ, có cái gương rất lớn, có thể là liên quan đến công việc của , còn đặt ít gương bên cạnh bàn, cả trong phòng khách, thậm chí bên giường đều có, làm cho cả gian xem ra càng trống trải.


      có thể từ trong gương thấy rút về bàn ngồi xếp bằng ghế mây, lần nữa cầm lấy kim chỉ, may tiếp bộ lễ phục.


      Nơi phát ra tiếng Piano là cái tủ sau lưng .


      Cũng giống như vài ngày trước, mặc bộ quần áo vừa người, áo lông dài gối, quần đen, tóc dài được cột tùy ý, có vài sợi rơi .


      Ban đầu, còn nhịn được vẫn nhìn lén , mỗi lần ngước mắt nhìn , mặt hơi hơi nhiễm hồng, nhưng sau khi cầm lấy kim chỉ, tiếp tục ngẩng đầu, kéo đèn cạnh bàn thấp đến trước người, cúi đầu chuyên tâm may quần áo, như là hoàn toàn quên hữu của .


      sóng mũi là cặp kính đen, kính mắt làm cho có vẻ người lớn, ngược lại thêm chút hương vị non nớt.


      thuần thục bắt tay vào làm việc, kính mắt của biết vì sao vẫn cứ trượt xuống, thường thường khâu hai cái lại phải lấy tay đẩy nó trở về.


      uống xong chén sữa, hẳn là nên lịch chút, uống xong chén sữa này, sau đó đứng dậy cám ơn với , rồi quay về căn phòng cách vách của mình, nhưng biết tại sao, muốn rời .


      Nơi này có loại cảm giác quen thuộc, thấy trong gương là chuyên tâm may quần áo dưới ánh đèn, ngẫm nghĩ, nhà tuy có chút hỗn độn nhưng ấm áp.


      Ngoài phòng trời vẫn mưa, biết, nhưng ở trong này, nghe được tiếng mưa rơi.


      Hơn nữa phòng của ấm áp, tuyệt đối ẩm ướt.


      Tuyệt đối .


      ngủ.


      qua hơn hai giờ mới nhớ ra nhà mình có khách, thể tin được mình thế nhưng lại quên mất người đàn ông tuấn giống ác ma kia.


      ràng vừa rồi cũng bởi vì ra ngoài chạy bộ mà tâm thần yên, kết quả cố lấy dũng khí mời người ta vào nhà, cuối cùng lại làm việc đến quên mất .


      biết bản thân xảy ra chuyện gì, có tật xấu là khi làm việc nhớ đến chuyện gì, đến khi phát mình bỏ quên người ta hơn 2 tiếng đồng hồ rồi.


      có biện pháp, anhthực im lặng, làm cho hoàn toàn quên mất hữu của , thẳng đến khi hoàn thành bộ lễ phục, đứng dậy muốn toilet, mới phát còn ở sô pha phòng khách, dọa nhảy dựng lên.


      đến bên cạnh, liền phát ngủ.


      ngồi dựa vào ghế, cả người gần như hoàn toàn rơi vào sô pha, hai chân dài, đầu tuấn hơi hơi buông xuống, hai mắt khẽ nhắm, bàn tay to lớn đặt ở giữa hai chân, còn tay vẫn cầm cái ly Mark.


      ăn bánh bích quy bàn, nhưng anhđã uống hết sữa rồi.



      Chap sau hình như có H [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
      Last edited by a moderator: 11/3/16
      ThiênMinhTrâu thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 6
      Edit: Song Ngư & Quảng Hằng

      Cái ly được cầm lơi lỏng rất dễ bị rơi xuống, sợ nó rơi xuống làm tỉnh giấc, rón ra rón rén tiến lên, cẩn thận vươn tay, lấy cái ly trong tay ra, ngón trỏ của còn câu ở quai ly, chậm rãi đẩy ngón trỏ ra, may mắn là vẫn làm tỉnh giấc.


      Xem ra, quá mệt mỏi rồi.


      Có lẽ nên lay tỉnh dậy, gọi trở về ngủ, nhưng dáng vẻ của giống như bị thiếu ngủ lâu ngày, làm cho đành lòng, cũng từng mất ngủ, biết ngủ đến nửa tỉnh lại, nếu lại muốn vào giấc ngủ quả thực khó như lên trời.


      Xem bộ dáng người đàn ông này, mất ngủ khẳng định so với còn nghiêm trọng biết bao nhiêu lần.


      Lặng lẽ, đứng lên, cầm cái ly cùng mâm bánh trở lại phòng bếp, lúc này mới chạy tới toilet giải quyết nhu cầu sinh lý, sau đó trở lại giường mình, cầm tấm chăn lớn lên.


      nằm sô pha, duy trì tư thế cũ, hô hấp chậm rãi, mong nằm xuống, như vậy hẳn là thoải mái hơn chút, nhưng cũng sợ khi mình vừa chạm vào , hại tỉnh lại.


      Cho nên cuối cùng, chỉ đem tấm chăn cẩn thận khoác lên người , điều đó có chút khó, rất cao lớn, thể quỳ sô pha, mới có biện pháp kéo chăn đến vai , nhưng sô pha của rất mềm, hại thiếu chút nữa té người mất rồi, may mắn giây cuối cùng lấy tay chống mặt sau ghế dựa.


      vẫn nhúc nhích, hề bởi vì vừa làm loạn mà tỉnh lại.


      Tú Tú nhàng thở ra, cúi đầu nhìn , khi nhìn gần như thế này càng thấy vết thâm quầng mặt ,ngoài ra còn có thể thấy được lông mày dày, tựa như búp bê.


      chính là búp bê nha, là con lai mà.


      Ý niệm trong đầu làm cho nhịn được tác động khóe miệng, cắn môi cười trộm.


      Thu tay, từ phía sau rút ra cái gối ôm , ôm ở trước người, rút đôi bàn chân lạnh lên, ngồi ở sô pha, nhìn lén. . . . . . đúng, là quang minh chính đại nhìn .


      gặp qua rất nhiều model nam, người xinh đẹp thấy nhiều, nhưng loại cực phẩm giống , ít lại càng ít, khuôn mặt của nếu để cho nhà thiết kế khác thấy, nhất định giật nảy mình.


      Nhìn ngủ hề phòng bị chút nào, ách xì 1 cái.


      hẳn phải nên trở về giường ngủ, nhưng chỗ này ngồi thoải mái, khiến lười nhúc nhích.


      Chỉ ngồi thêm chút nữa thôi, chờ chân lạnh nữa, trở về giường.


      Người đàn ông này thân thể rất đẹp mắt, đáng tiếc thích hợp với trào lưu nay, rất cường tráng, nhưng nghĩ nếu nguyện ý làm model, nhất định có ít nhà thiết kế bỏ tiêu chí thích của bản thân, vì mà thiết kế quần áo. . . . . .


      Liên tục thức vài buổi tối làm quần áo, mệt mỏi rã rời, cảm thấy mí mắt nặng nề.


      Bất quá liều chết chịu để cho mặc quần áo của bọn họ, mặt quá đẹp, mất phong thái. . . . . .


      Tựa lưng vào ghế sô pha, nhìn ngủ say, suy nghĩ của cũng hết vòng, mí mắt lại sắp rũ xuống.


      nên đứng lên.


      Mơ màng, Tú Tú cảm thấy mình nên đứng lên, rời khỏi sô pha, trở về giường lớn, nhưng quá mệt mỏi, kết quả chân mới nhúc nhích, ôm lấy gối trong tay, rút lại đôi chân trần của mình.


      Cho là mình trở lại giường, Tú Tú thở dài, điều chỉnh vị trí chút, chỉ chốc lát dựa vào ác ma tuấn ghế, ngủ giấc ngon.


      Ánh sáng mờ nhạt, lặng lẽ chui vào cửa sổ.


      khí lạnh như băng, nhưng người ấm, ấm.


      Có thứ gì đó mềm mại mặt , thứ đó có hương thơm, giống lông chim, tỉnh lại trong tiếng mưa phùn, hoang mang mở mắt ra, chỉ nhìn thấy đầu tóc đen nhánh gối mặt mình.


      ngây ra lúc, sau đó mới từ trong gương, thấy Đường Tú Tú cuộn mình ở bên cạnh , người có chăn, còn có, chỉ ôm cái gối ôm, cả người bởi vì lạnh, cơ hồ dán sát vào cạnh người . Đầu nho , gối lên đầu vai , biết tại sao lại như thế.


      Hai chân của , vì lạnh mà nhét vào chăn của , nhưng có hơn phân nửa thân mình vẫn còn lộ ở bên ngoài.


      thể tin được chính mình có thể ngủ, lại ngủ thẳng tới hừng đông.


      càng thể lý giải, vì sao ngủ cùng mình ở sô pha?


      Duy nhất có thể xác định, là thay dọn dẹp chén sữa kia.


      Từng cơn gió lạnh theo cửa nhàng tiến vào, co rúm lại, nhướng mày, tự giác càng tới gần , như là muốn từ người hấp thu chút ấm áp.


      ràng có giường mà.


      Trong nháy mắt chỉ cảm thấy buồn cười, có chút hiểu nhưng lại thấy vừa ý, ấm áp.


      nghĩ mình nên đứng dậy trở về phòng, để yên cho ngủ, nhưng cảm giác khi dựa vào mình, tốt.


      Khi ép tới, đầu vai bắt đầu run lên, chậm rãi di động thân thể, giơ tay lên, ngủ rất say, hoàn toàn có cảm giác, điều chỉnh vị trí hơi hơi nghiêng, đem ôm vào người, sau đó mở chăn, ôm lấy cùng bao vây ở trong đó, tỉnh lại, chỉ tiếp tục tựa vào ngực .


      mềm mại, lại có hương thơm. Giống mùi hương của hoa.


      nhắm mắt lại lần nữa, ngửi tóc , mùi hương giống hương mùa xuân trong sân nhà .


      Nhắm mắt lại, có thể thấy hoa cỏ trong sân nhà đâm chồi nảy lôc. Cha ở trong thư phòng lầu hai làm việc, mẹ ở trong sân tưới nước.


      nằm trong căn phòng cũ kỹ ngủ gà ngủ gật, trong mơ hồ hình như còn nghe thấy tiếng Niệm Đường tức giận gầm rú ở đằng xa, nghe thấy tiếng cười của Đồ Hoan cùng Đồ Ái. . . . . .


      Đó là mộng, hay là trí nhớ? Anhđã phân biệt được ràng nữa rồi.


      Cơ hồ trong nháy mắt, liền tiếp tục ngủ.


      Ngoài cửa sổ truyền đến thanh của ô tô, có người mở ra cửa sắt chạy bằng điện, có người ở xa xa bấm kèn.


      Trời sáng, biết, mọi người xung quanh rời giường, chuẩn bị ra ngoài làm hoặc đến trường.


      trong nhóm người bình thường làm, nhưng mỗi khi vào lúc này, chung quanh luôn truyền đến thanh của mọi người vội vàng hoạt động, tiếng người chạy ồn ào, tiếng kèn xe, tiếng mở cửa huyên náo cả lên…


      Các loại thanh khác nhau, lúc xa lúc gần, nhắc nhở nên rời giường bắt đầu ngày mới.


      Ở trong thanh hỗn độn đó, nghe thấy thanh nào đó, quy luật của thanh đó mang đến loại cảm giác an toàn.


      muốn rời giường.


      cảm giác mình như được ủ ấm trong lông chim mềm mại, được bao quanh, được bảo hộ. Cảm giác này tốt đẹp, làm cho còn muốn ngủ tiếp chút, muốn ở lại giường thêm chút.


      tự kìm hãm được, quay đầu đem mặt vùi vào trong gối nằm, biết vì sao hôm nay gối đầu có chút cứng rắn, tuy rằng thích lắm, nhưng ôm nó có hơi nóng, lại có thể co dãn, đồng thời phát ra thanh làm cho người ta cảm giác an ổn. . . . . .


      Hả? Vì sao gối đầu lại phát ra thanh?


      hồ nghi dụi mắt, bàn tay bé sờ sờ cái vật co dãn lại rắn chắc, ấm áp, còn có thể phát ra thanh kia. Xúc cảm này kỳquái, nhớ gối của ràng mềm hơn, hơn nữa gối đầu sao lại có chút gập ghềnh gì đó? lại sờ soạng nó hai cái, nó giống như càng cứng rắn, càng ràng rồi.


      Thanh khi nãy cũng thoáng nhanh hơn chút, sau đó gối đầu của chậm rãi nhúc nhích, có loại ấm áp trong nháy mắt, phất qua đỉnh đầu , lại có thêm khí nóng từ gối của .


      Cảm giác này hiểu sao lại quen thuộc.


      . . . . . . thể nào?


      Nháy mắt lĩnh ngộ, đột nhiên cứng đờ, vụng trộm mở mắt ra, chỉ nhìn thấy mình gối lên chiếc áo màu đen, ngừng thở, hoàn toàn dám nhúc nhích.


      Lần trước thấy cái áo này, nó được mặc ở người nào đó.


      Ông trời, tình huống rất ổn nha, phi thường phi thường ổn.


      có thể thấy cổ áo của , dưới cổ lồi ra hầu kết, đương nhiên còn có khuôn mặt tuấn tú phập phồng thở, đáng sợ nhất là, đầu gối lên trong ngực người ta, tay còn vuốt khuôn ngực rắn chắc của .


      Chính xác mà , nó vốn kích thích như vậy, cũng lồi như vậy.


      Nó biến thành như vậy, là bị sờ loạn ma sát mà ra.


      Trời ạ, làm sao có thể đáng chết vậy, ngủ, còn tưởng rằng quay về giường, kết quả thế nhưng leo lên người .


      Gối ôm của rơi xuống, cái chăn vốn bị lấy ra khoác cho , lại bị trộm đến nửa, chân của thậm chí biết như thế nào gác qua hai chân của , cảm giác được vật xấu nào đó giữa hai chân vừa cứng lại nóng, hông còn có tay anhnữa nha.


      Tú Tú dám hô hấp, chỉ hé ra khuôn mặt nhắn xấu hổ đến mức đỏ hồng, may mắn duy nhất là vẫn chưa tỉnh lại.


      Trong sâu thẳm lòng mình cảm thấy kích động, sau đó định chậm rãi bò dậy khỏi người , nhưng khi ngẩng đầu, thấy khuôn mặt tuấn của trong lòng hơi hơi rung động chút.


      Ông trời, vốn nghĩ gương mặt tuấn của là do đêm qua ánh sáng tạo thành ảo giác, nhưng giờ là ban ngày nha, trông đẹp đến thể tin được.


      Khác với đêm qua, sáng nay nằm trọn chiếc ghế sô pha, khuôn mặt tuấn tú quay về hướng , ánh nắng vàng nhạt phủ khuôn mặt .


      Sau đó chú ý tới, ở bên trái mép tóc , gần huyệt thái dương có vết sẹo mờ, vết sẹo là thứ duy nhất phá hư khuôn mặt tuấn mỹ trời cho của .


      Bình thường vết sẹo biến mất sau tóc của , vết sẹo tuy rằng rộng, nhưng hơi dài, có thể thấy dấu vết nhiều mũi khâu trước đó, nơi đó, lông thể mọc được, nhưng nó bị mái tóc vàng che chắn, lắm, nhìn kỹ kỳthật nhìn thấy được, nhưng vừa nhìn thấy, khiến cho người ta nhịn được phải chú ý nó.


      Má ơi, vết thương kia thoạt nhìn rất đau, lúc trước nhất định nó gần như muốn mạng của rồi.


      Bất giác, cả người đều đau, thể khống chế mà nâng tay chạm vào vết sẹo.


      Tóc của mềm, giống bộ lông của động vật , điều đó càng làm cho vết sẹo thêm đáng sợ, gần như tại thời điểm này, hình như chính cũng đau đớn.


      nhàng, vỗ về vết thương cũ đầu , tự chủ được nhíu mày, hoài nghi là cái gì mới có thể tạo thành vết thương như vậy.


      cẩn thận té ngã sao? Hay là lúc trẻ nóng tính, cùng người khác đánh nhau dẫn đến đả thương?


      Đột nhiên, tay bị người cầm lấy, hoảng sợ, mới phát mình làm cái gì, bất giác nín thở, mặt đỏ tim đập kéo thấp tầm mắt, nhìn về phía .


      nắm tay , kéo tay từ vết sẹo kia xuống dưới, đôi mắt màu lam nửa mở, gương mặt tuấn có biểu tình gì.


      Ông trời, đầu heo.


      đãđánh thức , hơn nữa còn lợi dụng lúc ngủ mà sàm sỡ người ta, giờ còn bị người ta phát .


      Trong nháy mắt, khủng hoảng gần như muốn nhảy xuống sô pha chạy trối chết, nhưng vẫn còn nắm tay , tuy rằng thực dùng sức, nhưng có ý định buông tay.


      Tú Tú cả người nóng lên, chỉ cảm thấy mặt đỏ tai hồng, há miệng muốn gì đó, nhưng trong đầu lại trống rỗng.


      dựa vào gần, đúng, là dựa vào quá gần, gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của , gần đến mức có thể thấy được đôi mắt sâu thẳm của . hẳn nên gì đó, cái gì cũng được, lại nâng tay còn lại, khẽ vuốt mặt .


      Lại lần nữa, quên mình nên phải hít thở như thế nào.


      Ngón tay lướt qua gương mặt , ngón cái thô ráp mơn trớn cánh môi khẽ nhếch của , sau đó dừng lại ở chỗ đó.


      dám cử động, cũng thể suy nghĩ, chỉ có thể cảm nhận đụng chạm mềm mại đầy dịu dàng của , chỉ có thể nghe tiếng tim mình đập điên cuồng.


      Thời gian, tựa hồ ngưng lại tại thời điểm này.


      Tiếp theo, hơi cúi đầu, đánh vỡ đình trễ hữu, ngay từ đầu chuyện gì xảy ra, thẳng đến khi cảm giác được cánh môi hơi lạnh, cùng hơi thở nóng rực kia, thế này mới phát , hôn .


      Nụ hôn như lông chim mềm , như gió xuân ấm áp, nhàng lướt qua cánh môi của .


      như bị hút hết dưỡng khí, đến khi rời khỏi .


      giây như thế, ngừng lại, tựa hồ chờ thối lui, nhưng từ lúc mời vào cửa biết mình muốn cái gì, chẳng qua xác định được có muốn mà thôi.


      Đôi mắt trở nên càng sâu, càng tối, khi lại tới gần, nhịn được run rẩy.


      Hiển nhiên, muốn.


      Khi lấy môi lưỡi để dỗ dành bất giác mở miệng, rụt rè thưỏng thức hương vị .


      Khoảnh khắc đó, tim của đập nhanh, da thịt trở nên vô cùng nóng, nắm chặt tay , cảm thấy tay mình nóng quá, miệng cũng là nóng, từng trận tê dại truyền đến từ trong lòng bàn tay cùng môi, len lỏi đến trong lòng, ngay cả yết hầu cũng co rút nhanh theo.


      thích hương vị của , nóng nóng, có chút mặn.


      đưa tay tháo kẹp tóc , làm cho mái tóc dài rơi xuống, sau đó ôm lấy gáy , ấn định nụ hôn sâu sắc, làm cho môi hai người càng thêm ẩm nóng vô cùng thân thiết, đầu của trong giây phút đó biến thành đống tương hồ rồi.

      Last edited by a moderator: 11/3/16
      ThiênMinh thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 7
      Edit: Song Ngư & Quảng Hằng

      Tiếp theo đó, biết tại sao, cả người ngồi vào người , đầu của chôn ở bên cổ , tay cũng nắm lấy mái tóc vàng của .


      Trời ạ, là tự mình đưa đến ư?


      mút, cắn cổ của , bàn tay to dò vào lớp áo lông rộng thùng thình, sau đó cởi bỏ nó.


      khí rét lạnh đánh úp lại, làm cho thanh tỉnh chút.


      Ngực rất đầy đặn, so với thể trạng của , tỉ lệ có chút kỳquái, luôn che giấu chúng nó, hy vọng người ta chú ý tới chúng.


      định rút tay về che khuất chính mình, nhưng hình như chú ý tới bầu ngực quá mức đẫy đà của , cúi đầu, mở cái miệng ẩm nóng ra.


      "A. . . . . ."


      Tú Tú bám vào đầu vai , e lệ ưm thành tiếng, theo bản năng lui về, nhưng tay ngay tại sau thắt lưng, mà cái miệng của anhđã đưa tới, chưa hề rời khỏi, cảm giác sung sướng, thở hổn hển, cảm thấy lớp ren trước ngực bị làm ướt, bàn tay to phía sau kéo lại càng gần.


      cọ xát , phải, là cọ xát vào .


      Trời ạ, sao lại cảm thấy thẹn như thế? Nhưng giữa hai chân ma sát, mang đến cảm giác kỳlạ, khiến càng khát vọng sâu sắc.


      Lần này cảm giác tốt và chân thực hơn cả giấc mộng xuân lần đó, ngọn lửa nồng nhiệt từ rất chân , hơn nữa còn khát vọng , giống như khát vọng , có thể cảm giác được nôn nóng của, biểu đạt ràng như thế, vội vàng đến mức làm cho gần như kịp phản ứng.


      "Chờ chút. . . . . . Chậm chút. . . . . . Chậm chút. . . . . ."


      thở hào hển, muốn ngăn cản chính mình, ngăn cản , nhưng ngay khi đầu lưỡi của chui vào nịt ngực của , quấn quanh nụ hoa mẫn cảm đứng thẳng của , trong nháy mắt, giống như có tia chớp xẹt qua, bụng của co rút nhanh, cảm giác tê dại bủn rủn, nháy mắt dòng điện khuếch tán cả người, bộ dáng liếm ngực của tựa như người thoa mật, lập tức mất năng lực suy nghĩ, chỉ có thể thở gấp, bám chặt lấy , cảm nhận tà ác của .


      Nha, trời ạ.


      Chưa từng có ai làm như vậy với , cảm giác này trước nay chưa từng có, làm cho cả người cuộn tròn lại, thể khắc chế run rẩy, thở gấp.


      Trời ạ. . . . . .


      dừng lại, cảm thấy cực kỳmất mát, nhịn được vươn tay muốn đem kéo trở về, sau đó mới phát chỉ là muốn chiếu cố bộ ngực sữa bên kia bị vắng vẻ, cái miệng của nóng quá, nóng quá, làm cho toàn thân nóng lên, gần như hòa tan trong lòng , nghe thấy chính mình phát ra thanh kỳquái.


      Hoảng hốt, nắm áo , vuốt ve liếm hôn cánh tay cường tráng cùng cổ , người có vị mặn mặn, là mồ hôi, tắm rồi, nhưng vẫn có vị mặn.


      Tay đột nhiên lần dò vào bên trong quần , rồi lướt vào giữa hai chân ẩm nóng của , hoảng sợ, tuy rằng chậm nhịp, vẫn ngồi xổm xuống theo bản năng, kẹp lấy hai chân, cũng kẹp lấy bàn tay to của , đem khuôn mặt nhắn hồng như quả táo vùi vào gáy , hai tay khoát lên vai , níu chặt áo , mặt đỏ như sắp bị thiêu cháy, hoàn toàn dám nhìn .


      Có chừng giây, nghĩ rằng bắt buộc mở ra hai chân, nhưng có, chậm rãi rút tay về, nhưng khi lùi bước, lại làm cho theo phản xạ đưa tay nắm lấy tay càng chặt hơn.


      Phản ứng như thế, làm cho càng quẫn, xấu hổ đến tột đỉnh.


      biết mình làm sao thế này.


      muốn tiếp tục, nhưng mà. . . . . . Nhưng mà. . . . . . có chút sợ hãi. . . . . .


      vẫn rút tay ra, cắn môi, đột nhiên cảm thấy uể oải.


      Nhưng giây tiếp theo, bỗng nhiên bế dậy, xoay vòng, làm cho ngồi ở ghế sô pha, thở ra tiếng, ngẩng đầu nhìn thấy quỳ gối sô pha, ngay tại trước người của , quỳ.


      Đó là tư thế thần phục.


      Nhưng cho dù quỳ, vẫn cao hơn .


      cảm thấy có chút sợ hãi, cảm giác như mình vách núi, mà phải là ở ghế sô pha.


      rất mạnh mẽ, sắp đặt tựa như đùa nghịch đứa trẻ.


      Áo ngực của sớm biết biến mất ở nơi nào, mà áo của vẫn còn ở lại người.


      Mặt càng buộc chặt, đôi mắt lam thâm u, nhìn chằm chằm , nóng rực bức người, muốn dời tầm mắt lại làm được, chỉ có thể e lệ bất an nâng tay che bầu ngực sữa trần trụi quá mức đầy đặn của mình.


      Dưới cái nhìn của , giơ tay lên, chậm rãi cởi bỏ áo thun người, người đàn ông này ràng biết thích thân thể , cắn môi, gần như nhịn được muốn chạm vào .


      Nhưng dám, thân thể xinh đẹp như vậy, vẫn là cảm thấy vô cùng trần trụi.


      Nhưng tay anhvươn tới người của , cầm hông của , nhàng đụng vào, làm cho run rẩy lên.


      Dưới ánh đèn mờ nhạt, ngẩng đầu nhìn , đôi bàn tay to vững vàng nắm lấy hông của .


      dùng ngón cái qua lại vỗ về hông của , mơn trớn qua lại ngay hông , tự chủ được ngừng hô hấp.


      Đột nhiên, cúi đầu, khom người xuống, in nụ hôn lên bụng .


      run rẩy, phát đồng thời kéo quần áo xuống.


      nhìn , dời miệng xuống, ở vùng bụng phải thực bằng phẳng của in lại dấu hôn, toàn thân như nhũn ra, ngón chân cuộn lại, hoàn toàn thể nhúc nhích, chỉ có thể ngượng ngùng xoa xoa, mê muội nhìn đem quần ngoài quần trong của đồng thời kéo xuống nữa.


      Người nóng, mút hôn, khẽ cắn theo chiếc quần lót dần dần rơi xuống, từng chút từng chút rơi ra khỏi người , có biện pháp cản lại, cũng muốn ngăn cản , chỉ có thể cố sức duy trì hô hấp cùng cân bằng của mình. cởi bỏ quần lót đen của , tà ác tới giữa hai châncô, liếm hôn dụ dỗ mở hai chân ra.


      là ác ma, vừa tuấn vừa đáng sợ, dụ dỗ rơi vào vực sâu của dục vọng.


      Thân thể của có ý chí của mình, có cách nào kháng cự mặc cho cầm đùi , mặc đối với mình làm chuyện dâm loạn lại tà ác, khó chịu nâng cao hạ thể, bàn tay bé kìm lòng đậu níu chặt lấy tóc , đôi chân bị giắt vai vô lực phát run, hít vào lại hít vào, hít vào rồi lại hít vào, nhưng vẫn cảm thấy đủ khí.


      Chỉ lúc sau, mang đến nhiều khoái cảm vượt qua khả năng thừa nhận của , Tú Tú kinh hoàng bật lên tiếng rên khẽ, cảm nhận thân thể của mình dưới thao túng của mà mất khống chế, thể tự khống chế mình mà run rẩy, vầng sáng rực rỡ bùng phát trong mắt , mất cân bằng, rơi xuống.


      Nhưng tiếp được , kéo đến trong lòng, làm cho ngồi ở đùi .


      Mồ hôi chảy đầy lưng, thể suy nghĩ được nữa, chỉ cảm thấy thân thể nóng lên run run kề sát , cảm thấy nhịp tim của mình đập mạnh như muốn vọt ra khỏi yết hầu, sau đó mới phát làn da của cũng rất nóng, tim cũng đập nhanh,giống như .


      Nhưng thân thể vẫn căng thẳng, như tảng đá, hoặc giống như sắt thép, mồ hôi lại rơi đầy thân thể cường tráng .


      còn mặc quần jeans, còn người sớm có gì che lấp.


      "Trời ạ, khi nhìn em ăn tôi biết. . . . . ." vây quanh , ở bên tai thấp giọng lầm bầm."Em nhất định là bé con mẫn cảm. . . . . ."


      khàn giọngtrần trụi bình luận, làm cho choáng váng hoa mắt đến mềm nhũng, xấu hổ đến tột đỉnh, nhưng còn hơi sức để kháng nghị, khi ngón tay tiến tới giữa hai chân ướt át rung động, ôn nhu khiêu khích cũng có sức để giãy dụa nữa.


      Khi hôn lên môi , ở trong miệng nếm được hương vị của chính mình, cái kiểu dâm mỹ cũng rất thân mật này, sau đó cởi quần lót, nâng lên, làm cho lại quỳ đứng, lúc này đây, ràng cảm nhận được dục vọng cứng rắn của nóng rực, trơn bóng ngay tại giữa hai chân .


      nhìn , hề nghĩ nhiều, thể nghĩ, chỉ có thể mê muội nhìn người trước mắt khát vọng , mà toàn thân buộc chặt, hơi thở hổn hển.


      biết thẹn hé miệng hôn lên môi , đồng thời ngồi xuống, từng chút từng chút vây quanh , tiếp nhận .


      có kinh nghiệm, nhưng có, giúp đỡ .


      Của rất nóng, còn khẽ run rẩy, hơn nữa hình như lớn quá mức bình thường khiến nhíu mày, cảm thấy tách đôi ra, nhưng còn khát vọng hơn cả trong tưởng tượng, thân thể của hành động theo bản năng, ôn nhu thầm , tự chủ được muốn hòa tan trong cơ thể kia, cảm giác khó diễn tả bằng lời, càng muốn nhiều hơn, lại bởi vì bắt được trọng điểm, mà trở nên càng thêm vội vàng xao động.


      Đột nhiên, như là nhẫn đến cực hạn, cái chớp mắt, nắm chặt mông , nâng cả người cao lên, nửa người ở lưng ghế dựa, sâu tiến vào trong thân thể , hít hơi, trong nháy mắt, cảm giác đau đớn xé rách, nhưng thể ngăn cản khát vọng muốn tiến lên hòa nhập vào cơ thể .


      xuyên qua tầng chướng ngại kia ngây ra lúc, nhưng hề dừng lại, chướng ngại kia tựa hồ dọa đến , nhưng tất cả đều thể vãn hồi, biết, cũng biết.


      Cho nên, hôn trả lại , tiếp tục dấn tới.


      thực tế, tựa hồ ở trong côthì trở nên càng nóng càng cứng rắn, nhất định là ảo giác của , vật đó của đàn ông lại còn có thể trở nên lớn hơn nữa sao?


      . . . . . .


      Trong hoảng hốt, nhìn vào đôi mắt màu lam thâm sâu như biển, điên cuồng như gió lốc ngày hè, thể kháng cự bị cuốn vào trong đó.


      Cả người Tú Tú ướt đẫm, mệt mỏi ngồi sững ở người .


      Người đàn ông xa lạ vẫn vây quanh , làm cho nằm úp sấp dựa vào , lòng của vẫn còn kinh hoảng, chưa hoàn toàn tỉnh lại.


      Bởi vì thiếu dưỡng dưỡng khí, có chút choáng váng hoa mắt.


      vẫn quỳ gối sô pha, vẫn còn ở trong cơ thể , ràng chân đến như vậy, hoàn toàn thể phủ nhận.


      Trong nháy mắt, xác định được chuyện gì xảy ra, hiểu được tình ái nhưng lại kịch liệt như thế, điên cuồng như thế.


      Tim của dần ổn định lại, hơi thở cũng còn dồn dập, giống .


      hoàn toàn thả lỏng, hề căng thẳng như ban nãy.


      Đột nhiên cảm thấy xấu hổ, có thể cảm nhận được lớp vải thô ráp của chiếc quần jeans nằm dưới mông mình, thậm chí hề cởi ra hoàn toàn, chưa bao giờ biết ra mình có thể dâm đãng như thế, chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể phát ra thanh khêu gợi mê người như vậy.


      Vội vàng muốn đứng lên rời khỏi , nhưng đùi vẫn có sức, đứng dậy đến nửa liền mất cân bằng, vội ôm , giúp bị té ngã.


      dám nhìn , tiếp theo dễ dàng ôm đứng lên, hoảng sợ bám lấy cổ , biết rốt cuộc muốn gì, chỉ cảm thấy trong lòng tim đập phình phịch.


      ôm rời khỏi sô pha, vào phòng tắm, đứng dưới vòi hoa sen, sau đó mới buông tay cho xuống.


      Sàn phòng tắm thực lạnh, muốn lùi về người , nhưng dám, cũng dám ngẩng đầu nhìn , đùi vẫn có sức, đứng vững, nhưng giúp đỡ , Tú Tú cảm nhận được cởi bỏ quần bò ném qua bên, sau đó đưa tay đến phía sau , dời vòi nước chỗ khác, nước rất lạnh, làm cho hít vào hơi, nhưng đãkéo vào trong lòng, dùng đầu cùng tay che cho , nước chảy xuống người , rồi mới rơi người .


      Trong lồng ngực dày nóng của , nhịp tim từ từ ổn định lại, đập thong thả.


      Chỉ chốc lát sau, nước lạnh thành nước nóng.


      cùng chỗ đứng dưới vòi hoa sen, vẫn dám ngẩng đầu, dám nhìn .


      lấy dầu gội giúp gội đầu, hoảng sợ, nhưng vẫn cúi đầunhư cũ, mặc bài bố, biết nên phản ứng như thế nào, cảm thấy thực thẹn thùng, có kinh nghiệm, biết sau khi làm chuyện kia phải nên phản ứng thế nào mới đúng.


      Nước ấm làm trôi dầu gội đầu, lại giúp thoa sữa tắm, co rúm lại chút, nhưng ôn nhu như thế, bàn tay to lướt qua bầu ngực căng đầy của , lưng của , mông của , vào nơi mẫn cảm ướt át giữa hai chân .


      Động tác của rất dịu dàng, lại khiến nhịn được mà run run.


      Sau đó ngoài dự liệu của , dưới làn nước ấm cầm miếng bọt biển lau cho , tự tay ôm vòng trong ngực, cúi đầu hôn lên môi , cùng đứng dưới làn nước ấm.


      Người đàn ông này lại có thể ôn nhu và kiên nhẫn như vậy, chậm rãi bình ổn, nhịp tim đập cũng chậm rãi ổn định hơn.


      "Em cần lo lắng, tôi có bệnh lây qua đường sinh dục." khàn khàn mở miệng, cho , "Lâu lắm rồi tôi gần phụ nữ." (SN: câu sát phong cảnh quá mất ah)


      câu này, làm cho quên cả e lệ cùng khốn quẫn, kinh ngạc ngẩng đầu lên, nghĩ tới nhiều như vậy, kỳthật cái gì cũng chưa nghĩ tới.


      " xin lỗi." buông xuống hai mắt, ngóng nhìn , " làm đau em."


      Thanh kia nghe qua ấm áp đến thế, mắt của cũng xuất tia ôn nhu.


      nghĩ tới xin lỗi .


      "Là tôi. . . . . ." Khuôn mặt nhắn của ửng đỏ nhắc nhở , "Tự đến bên . . . . ."


      Đôi mắt màu lam lộ ra chút ý cười.


      chưa bao giờ biết, ra ánh mắt của người có thể cười.


      Ngón cái của đến đôi môi hồng ướt át của , nhàng cọ sát.


      Tiếp theo, lại cúi đầu lần nữa, ở trong làn nước, hôn .


      uống ít nước, nhưng lại càng nếm được hương vị của nhiều hơn.


      Sau đó, tắt nước, lấy khăn mặt lau khô cho , lại thay sấy tóc, Tú Tú muốn tự mình làm, nhưng cho cơ hội.


      làm xong mọi chuyện, sau đó lấy khăn tắm quấn quanh lại, ôm quay về giường.



      Last edited by a moderator: 11/3/16
      ThiênMinh thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 8
      Edit: Song Ngư & Quảng Hằng


      thực thẹn thùng, chưa từng có người nào thương cưng chìu như vậy, như đem che chở trong lòng bàn tay, cho nên ngăn cản , chỉ mê muội nhìn người đàn ông trước mắt, cảm giác như là nằm mơ.


      chừng, đây chính là giấc mơ.


      cùng nằm giường, vươn tay kéo vào lòng.


      Cử chỉ này lại làm cho đôi mắt hạnh hơi hơi mở to, nhịn được nhìn , còn tưởng rằng người đàn ông sau khi xong việc, đều khẩn cấp muốn chạy trốn, trong phim đều diễn như vậy nha.


      Nhưng hề tìm cớ để chuồn , còn tiếp tục muốn ngủ cùng .


      "Như thế nào?" Nhìn thấy vẻ mặt của , thấp giọng hỏi.


      " cần làm sao?" Ở trong lòng ngẩng đầu, Tú Tú nhìn , giọng hỏi.


      " cần." nhếch miệng, tự giễu : "Tôi được nghỉ."


      "Nghỉ? Công ty của các đóng cửa à?" đánh cái ngáp , tò mò hỏi lại.


      "Gần như thế." giơ tay lên, đẩy sợi tóc mặt mình ra, thuận tay dùng ngón cái mơn trớn hàng mi của .


      " tốt. . . . . ." than thở, nhắm lại hai tròng mắt, khóe miệng khẽ cong.


      "Sao lại như thế?"


      đáp, chỉ truyền đến tiếng hít thở đều đều, mới phát chìm vào mộng đẹp lúc nào hay rồi.


      Nhanh như vậy?


      Nhìn dính gối liền ngủ, biết gì, biết nên hâm mộ ghen tị ngủ ngon, hay là nên lo lắng có tâm phòng bị.


      ngủ, thoạt nhìn vẫn mê người đến như thế, hai má phấn nộn mềm nhẵn tinh khiết, như là nước hồ trong vắt.


      nhịn được lấy ngón cái vỗ về , sờ khuôn mặt giống trẻ con của .


      Đêm qua, cũng phải ôm ý đồ lên giường với mà vào cửa, đương nhiên nghĩ dựa vào chén sữa nóng có thể ngủ, chỉ là muốn mình trở về phòng mở to mắt nhìn đồng hồ báo thức tường đếm thời gian chờ hừng đông.


      dự đoán được khi uống sữa xong, thế nhưng ngủ thiếp ngay lập tức.


      hề có ý định chiếm tiện nghi củacô, khi tỉnh lại, anhcũng tỉnh, là bị trêu chọc đến tỉnh lại, ràng biết tỉnh khi nào, lại sợ xấu hổ, nên tiếp tục giả bộ ngủ.


      Mà khi vuốt ve vết thương cũ đầu , loại cảm xúc kỳquái nảy lên trong lòng.


      ôn nhu chạm vào, giống như cánh bướm, như gió xuân, thoải mái, trong nháy mắt lại tiến vào đáy lòng . Theo phản xạ cầm lấy tay , muốn ngăn cản , nhưng mở mắt ra vừa nhìn thấy mặt , liền thất thần.


      mở to mắt, đôi mắt hạnh chứa cảm xúc kỳquái, tựa như, tựa như là đau lòng.


      Sau đó mặt đỏ lên, khẽ nhếch cái miệng nhắn, đôi mắt xấu hổ, nhìn rạng mây hồng mặt dần khuyếch tán, chưa tới giây sau ngay cả lỗ tai cũng hồng, bộ dáng đó mê người, đáng .


      hôn theo bản năng, sau đó liền khống chế được.


      là người đàn ông đầu tiên của .


      nghĩ quá nhiều, cứ như thế tràn ngập hương vị phụ nữ, gợi cảm mê người như vậy, hơn nữa mới uống vài ly bị say, còn tưởng rằng giống những người phụ nữ khác, sớm có đàn ông.


      Nhưng có.


      Kỳthật có rất nhiều chi tiết nhắc nhở , e lệ của , việc giỏi hôn môi, thái độ kinh hoảng của khi lần đầu tiên tỉnh lại ở trong lòng , nhưng theo bản năng cố ý xem những điểm đáng ngờ.


      gợi cảm động lòng người, bộ dáng xấu hổ kinh khiếp, bộ dáng mềm mại mê người, chỉ làm cho càng muốn giữ lấy , càng muốn nhìn hoàn toàn vì mở ra chính mình, muốn nghe phát ra cái loại rên rỉ khó nhịn nũng nịu đó. . ..


      là người đơn giản ngây thơ, biết ngay từ đầu.


      Người phụ nữ này khi ăn giống như dùng toàn thân cảm nhận món ăn, tự giác phát ra tiếng rên , thể khắc chế lộ ra biểu tình vui sướng, trực tiếp mà thuần túy.


      làm bộ, có chút dối trá.


      biết thực mẫn cảm, biết phản ứng của rất trực tiếp, quả từng nghĩ tới, nếu cùng giường, có phải cũng mẫn cảm nhiệt tình như thế hay .


      quả như vậy.


      Hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của mình.


      đối với mỗi lần đụng vào, mỗi đụng chạm thăm dò, đều có phản ứng. thích âu yếm cùng hôn môi, có thể nghe thấy khó nhịn phát ra tiếng rên . . . cùng tiếng hít sâu.


      Đáng thẹn thùng, phản ứng trực tiếp lại như vậy, làm cho muốn nhìn càng nhiều, muốn nghe đến càng nhiều, muốn biết càng nhiều.


      lâu lắm rồi gần gũi phụ nữ, nên khi chạm vào hoàn toàn dừng được, mặc dù phát là lần đầu tiên, vẫn thể thả chậm, cùng chỗ cảm giác là tốt.


      Gần gũi với là chuyện tốt đẹp nhất mà anhtrải qua, tốt đẹp đến mức quên hẳn là phải bảo vệ .


      đúng là có bệnh lây qua đường sinh dục, vừa mới thông qua cuộc kiểm tra sức khỏe của công ty, nhưng quên mang bao cao su, cũng quên rời khỏi ở khắc cuối cùng kia.


      Chuyện này quả làm khó và cũng chưa từng xảy ra với , chưa từng tính cùng với ai lâu dài, cho rằng mình phù hợp với việc có gia đình.


      Nhưng nếu mang thai, chịu trách nhiệm.


      Hi vọng tình đến bước kia, bởi vì ràng đó tuyệt đối có kết cục tốt đẹp.


      biết , nơi này chỉ là phòng làm việc của , mà còn là nhà.


      Chỉ cần người vào phòng , đều có thể ràng cảm nhận được.


      dốc lòng bố trí ổ của mình, ở mỗi góc phòng, đều thể tâm tư suy nghĩ của .


      Đây là nhà .


      biết, cũng từng có gia đình, gia đình ấm áp, giống như nơi này, được chủ nhân trân trọng chiếu cố, có thể nhận ra được hơi ấm gia đình.


      tốt, đáng giá cho người đàn ông tốt chân chính .


      ngủ, tựa vào ngực , cuộn mình vào lòng , còn vô ý đem khuôn mặt nhắn áp vào ngực , cọ cọ hai cái, sau đó lộ ra nụ cười an tâm.


      Bộ dáng kia, là. . . . . . đáng .


      Tựa như con mèo đáng .


      tự giác, nhếch khóe miệng lên, tiếng động cười khẽ.


      Ngoài cửa sổ ồn ào náo động, tiếng người biết khi nào tan hết, người làm cũng làm, đứa học cũng đến trường, chỉ có mưa phùn, vẫn như cũ nhàng theo gió phiêu lãng.


      Trong phòng yên tỉnh, chỉ có nắng mông lung hơi chiếu sáng lên thân thể của , hơi thở hơi nóng, nhè vỗ về trong ngực của .


      Cảm giác này, làm cho người ta tự giác thả lỏng.


      Tóc đen của ở trong ánh sáng nhạt như tơ mềm.


      Cảnh vật trước mắt biết như thế nào bắt đầu mông lung, cho là mình ngủ tiếp được, nhưng cơn buồn ngủ tự nhiên kéo đến.


      Tim của đập nhè , có thể cảm nhận được qua làn da truyền đến chấn động nho , thanh thình thịch ổn định, lại an ủi cách lạ thường.


      muốn ngủ, biết.


      giây, lo lắng ác mộng lại tập kích, nhưng ngửi được mùi hương của , da thịt ấm áp áp vào , còn có nhịp tim đập. . . . . .


      biết tại sao, lo lắng kia chỉ vụng trộm lén qua trong óc, lại nhanh chóng biến mất.


      Sau đó, lại chìm vào trong bóng tối.


      Tiếng chuông di động vang lên.


      nửa mê nửa tỉnh đứng lên, mắt buồn ngủ bắt điện thoại.


      "A lô?"


      "Tú Tú, cậu ở đâu?"


      "Mình? Ở nhà." xoa mắt buồn ngủ, ách xì cái .


      "Cậu ở nhà? Sao giờ này cậu còn ở nhà?" Trong di động người phụ nữ nghe vậy hét thất thanh thành tiếng, như bệnh tâm thần :"Trời ạ! Lễ phục của Linda xong chưa? Cậu đừng là chưa hoàn thành nha? Hai giờ nữa cậu có buổi triển lãm, có nhớ ! Đừng cậu chưa làm xong, cậu hứa với mình, van cầu cậu, cầu xin cậu cậu hoàn thành rồi --"


      "Đêm qua mình làm xong lễ phục cho Linda rồi, làm xong mới ngủ mà." buồn cười xong, sau đó mới đột nhiên tỉnh ngộ lại: "Đợi chút, cậu cái gì?! Hai giờ nữa?! tại mấy giờ rồi?!"


      "4 giờ rưỡi!"


      Tú Tú hít sâu hơi: "Cái gì? 4 giờ rưỡi?!"


      bị dọa đến hoàn toàn tỉnh lại, luống cuống tay chân bò xuống giường , "Thực xin lỗi, mình ngủ quên, mình lập tức qua!"


      " cần, mình đón cậu!" Người phụ nữnói xong, lại bổ sung: " được, như vậy tốn thêm thời gian, cậu mau tới đây , nhớ kêu Tiểu Hoàng, ngồi taxi trực tiếp đến đây, làm ơn đừng ngồi xe bus hoặc xe điện ngầm, tiền xe mình trả! Mau mau mau!"


      Tú Tú vừa nghe vừa chạy về phía bàn làm việc, sau đó mới phát mình có mặc quần áo, hút khí lạnh, lại chạy về tủ quần áo bên kia, kích động tùy tiện cầm quần áo ba chân bốn cẳng mặc vào, bên vội vàng xin lỗi.


      "Thực xin lỗi, mình cố ý, cậu ấy đợi chút, mình lập tức đến ngay!"


      xong, tắt máy, mặt xỏ chân vào quần, nhưng vì hoảng loạn, thể mặc đàng hoàng, nhịn được vừa mặc đồ vừa , kết quả lại té sấp về phía trước, mắt thấy có cảnh “chó ngã ăn phân”, tronggiây phút ngàn quân nguy kịch, người nào đó lao vào ôm .


      Hả?


      Tú Tú kinh hồn quay đầu lại, chỉ nhìn thấy người đàn ông cách vách với thân hình trần trụi đứng ở phía sau , trừng lớn mắt, che kín ngực, thiếu chút nữa sợ hãi hét thất thanh.


      "Làm ơn đừng hét." nhíu mày nhìn .


      Những chuyện tốt làm sáng nay lần lượt tái trong đầu, hít sâu lần nữa, đúng là thét chói tai, nhưng trái tim đập càng ngày càng mạnh hơn rồi.


      Hai rạng mây hồng ửng gò má, bối rối bắt lấy tay ôm , : "Tôi… tôi… Tôi kêu, tôi nhớ ra rồi, nhưng xin buông tôi ra trước được ?"


      nới tay ra.


      "A, thực xin lỗi, cái kia… Tôi biết như vậy rất kỳquái, nhưng tôi có việc gấp phải ra ngoài chút, tôi trễ rồi, ách, tự nhiên." mặt đỏ tai hồng nháy mắt lui ra sau 3 bước, sau đó tiếp tục chạy tới bàn làm việc, rất nhanh rút ra cái túi, đem bộ lễ phục bỏ vào cẩn thận.


      "Em muốn đâu? Tôi đưa em ."


      Câu này của làm cho Tú Tú lại cả kinh: "Cái gì?"


      quay đầu lại, chỉ thấy nhân lúc lấy đồ vào phòng tắm lấy quần mặc vào, rồi đến sô pha, lấy áo thun mặc vào.


      quay đầu nhìn : "Tôi có xe, tôi đưa em ."


      Cho nên hề nghe lầm.


      Tú Tú mắt hạnh lại trợn lên, bên lấy mũ, bên kiễng mũi chân, định lấy túi đồ ở cửa, đỏ mặt lắp bắp :" . . . . . . . . . . . . cần, tôi gọi taxi là được rồi."


      " tại cũng sắp đến giờ tan tầm, em khó đón xe lắm, chừng còn có thể tắc đường." đến phía sau , dễ dàng giúp lấy túi đồ to đùng, còn thuận tay giúp mở ra.


      vội vàng bỏ quần áo và mũ vào trong, lại nhịn được :"Nhưng mà. . . . . . rất phiền . . . . ."


      " phiền." giúp sắp xếp lại đồ rồi khóa kéo, sau đó xách nó lên, khoanh tay nhìn hỏi: "Địa chỉ ở đâu?"


      Cái miệng nhắn của Tú Tú khẽ nhếch ngẩng đầu nhìn , còn muốn tranh cãi, nhưng nhíu mày phun ra câu.


      "Em phải trễ rồi sao?"


      câu này, xuyên trúng hồng tâm.


      Tú Tú đỏ mặt, chỉ có thể nhận mệnh đem địa chỉ cho biết.


      Người đàn ông này lái xe siêu đáng sợ.


      Tuy rằng thắt dây an toàn, nhưng dọc theo đường vẫn nhịn được lấy tay nắm chặt tay cửa, mỗi lần chuyển bên, làm sợ rằng mình ngã ra ngoài.


      chỉ lái xe nhanh, còn quen thuộc mọi phố to ngõ của thành phố, có vài ngõ căn bản biết nơi đó có thể , nhưng lại cực kỳrõ ràng. HắAnhn ở trong ngõ rẽ trái rồi rẽ phải, dùng kỹ thuật cao siêu né tránh người đường, xe ô tô, chó con hay trẻ em đột nhiên xuất trong ngõ, cũng dùng đồng dạng kỹ thuật, ở đại lộ, lần lại lần vượt qua, để xe nào cản trở phía trước.


      Nhưng , tuy rằng anhlái chiếc xe này thông thuận như nước chảy mây trôi, nhưng vẫn có cảm giác thực cực kỳnguy hiểm, biết trái tim của có bao lớn, nhưng bị dọa trắng mặt.


      Vốn dĩ phải mất giờ xe, chỉ cần nửa giờ chở đến nơi.


      Mở cửa xuống xe còn có chút choáng váng hoa mắt, mà đem túi đồ to của ở phía sau xe cầm xuống dưới.


      "Em có khỏe ?" hỏi.


      che miệng, sắc mặt trắng bệch gật đầu.


      "Cần tôi vào cùng em ?" Anhlại hỏi.


      lại lắc đầu, lắc mạnh đến mức thiếu chút nữa làm cho nôn ra, may mắn hôm nay vẫn chưa ăn gì.


      "Em xác định?" lộ ra ánh mắt đồng tình.


      gật gật đầu, đè cảm giác buồn nôn xuống.


      "Tôi ở đây chờ em." .


      ngẩn người, vốn định phản đối, nhưng bạn tốt từ trong phòng mở cửa vọt ra, hoan hô chạy về hướng : "Tú Tú, cậu đến rồi, tốt quá! Nhưng sao lại nhanh như vậy? Đúng rồi, quần áo đâu? Có nhớ mang theo ?"


      "Ở trong túi." hít sâu hơi, rồi chỉ vào túi hành lý .


      "Nhanh lên, nhanh lên, mau vào, Linda sắp phát điên rồi, ấy chuẩn bị xong cả rồi, cậu giúp Linda mặc quần áo, mình giúp ấy làm tóc --"

      Last edited by a moderator: 11/3/16

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 9

      Edit: Song Ngư & Quảng Hằng

      Mạc Lỗi nhìn bị người phụ nữ tóc nhuộm hồng kéo vào trong, trong lúc nhất thời thiếu chút nữa cũng muốn vào cùng , sắc mặt rất khó xem, bộ dáng muốn nôn tới nơi.


      Nhưng cự tuyệt đề nghị vào cùng .


      Người phụ nữ tóc hồng hoàn toàn xem hữu của , vội vã kéo vào cửa, nghĩ chắc cũng quên hữu mình rồi, nhưng ngay lúc đó, quay đầu lại nhìn , sợ hãi nhìn lộ ra nụ cười áy náy, lặng lẽ mở miệng . “Cám ơn, thực xin lỗi.”


      Gần như là phản xạ, cong khóe miệng lên.


      Sau đó, bị kéo vào cửa bên cạnh.


      nhìn cửa đóng lại, ngẩng đầu nhìn hoàn cảnh bốn phía, rồi mới lại lên xe, đem xe đậu vào bãi xe đối diện.


      Nơi này là khu dân cư cao cấp, mỗi khu mỗi hộ đều có sân trước sân sau, mỗi căn biệt thự đều có tường cao bao quanh ngăn cản những cái nhìn ghen tỵ, trước cửa cũng trang bị ít thiết bị quan sát.


      Mấy ngày nay trời đều mưa, biết ngưng khi nào, nhưng khí vẫn còn ẩm ướt.


      , thực kinh ngạc khi mình có thể ngủ như vậy, còn ngủ suốt mấy giờ, khi bị điện thoại của đánh thức cũng hoảng sợ.


      Từ sau kiện kia của mười năm trước, rất khó vào giấc ngủ, cho nên luôn làm bản thân mệt chết , bởi vì chỉ có mệt đến cực hạn, mới có thể ngủ ngon giấc. . . . . .


      Có lẽ, chỉ là trùng hợp mà thôi?


      Ngồi ở vị trí sau tay lái, hừ mũi, tự giễu cười cười.


      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trời tối dần, chung quanh đèn đường chậm rãi sáng lên.


      chờ cách nhàm chán, thấy trong nhà đèn cũng được thắp sáng lên.


      lâu sau, trăng cũng lên cao.


      Rốt cục, cánh cửa sắt kia cũng mở, chiếc xe hơi đen từ bên trong chạy ra, từ cửa sổ xe, thấy người phụ nữ nhìn quen mắt ngồi ở ghế sau, người mặc lễ phục màu hồng đào mà tối hôm qua Đường Tú Tú thức đêm may, đầu đội chiếc nón bằng ren có đính trân châu. Đó là nữ minh tinh, thấy ta tivi.


      Xe vừa ra cửa, lập tức liền biến mất ở phía trước, cửa sắt lập tức đóng lại lần nữa.


      tiếp tục chờ, lâu sau, quả nhiên ra từ cửa bên cạnh, trong tay kéo theo túi hành lý lớn.


      mở cửa xuống xe, về phía , dường như cùng lúc đó, chú ý tới bộ dáng đường có chút kỳlạ, hơn nữa vẫn cúi đầu, tay còn lôi kéo bộ quần áo rộng thùnh thình người.


      Thấy , khuôn mặt nhắn của nháy mắt lại hơi phiếm hồng.


      " xin lỗi, làm đợi lâu." .


      giúp xách túi, hề kháng nghị, chỉ ngoan ngoãn theo phía sau , sau đó khi đem túi đặt ở chỗ ngồi phía sau nhanh chóng ngồi vào ghế phụ cạnh chỗ tài xế.


      trở lại chỗ tay lái ngồi xong, muốn khởi động xe, liền phát thắt dây an toàn.


      "Dây an toàn của em." nhắc nhở .


      " xin lỗi, tôi quên mất." ấp a ấp úng thắt dây an toàn.


      nhíu mày, vừa rồi ràng có chút sợ hãi, cho là quên thắt dây an toàn, bất quá thêm gì nữa, chỉ khởi động xe, đạp chân ga, xoay tròn tay lái, chạy xe ra ngoài.


      Lúc này biết bị say xe, lại cần gấp, chạy xa rất chậm, vừa vặn nhìn thấy người phụ nữ bên cạnh có chút đứng ngồi yên.


      có thể cảm nhận được khẩn trương, khỏi ngắm cái, lại phát cả người ngồi thấp, gần như dán sát vào chiếc ghế dựa, còn tay vẫn cầm chặt dây an toàn.


      "Em muốn nôn sao?" lo lắng hỏi.


      " có." lắc đầu, khuôn mặt nhắn phiếm hồng chưa từng biến mất.


      "Dây an toàn làm em thoải mái?"


      " phải." lại lắc đầu, mặt đỏ ửng tựa hồ càng đỏ hơn.


      hiểu nghĩ cái gì, sợ chỉ là bởi vì ngượng ngùng cho nên mới chịu đựng, vì vậy bèn đánh xe dừng lại bên đường.


      "Làm. . . . . . Làm sao vậy?" mở to mắt, nhìn .


      Những lời này hẳn nên do hỏi mới đúng, nhìn , chỉ tắt máy, : "Tôi siêu thị mua chút đồ, em có cần xuống mua gì ?"


      Nghe vậy, vội vàng lắc đầu, đem cái đầu đong đưa giống như trống bỏi." cần, cần, tôi ở chỗ này chờ là được rồi."


      Anhcho rằng chắc phải bởi vì say xe mới trở nên quái dị như vậy.


      "Muốn tôi giúp em mua gì ?"


      tiếp tục lắc đầu.


      xuống xe, đóng cửa xe lại, vào cửa hàng tiện lợi bên cạnh, từ cửa sổ sát đất, có thể thấy vẫn co người lại ghế, nhưng tay còn cầm dây an toàn, ngược lại xoa nắn khuôn mặt đỏ hồng, sau đó lại cúi đầu bắt đầu kéo quần áo.


      cầm hai bình nước khoáng, tò mò nhìn hành động của , phát đãkéo áo lông rộng thùng thình cùng mái tóc dài của đến trước ngực, hơn nữa ngừng điều chỉnh dây an toàn, lại giống như làm thế nào cũng vừa lòng.


      thanh toán xong trở ra, khi vừa ra tới cửa, lập tức thu tay trấn định ngồi im.


      trở lại xe, đem chai nước khoáng đưa cho .


      lắp bắp kinh hãi, nhưng cũng cự tuyệt, chỉ mở miệng : "Cám ơn."


      Tuy rằng như thế, phát hề uống nó, chỉ ôm nó vào trước ngực, khuôn mặt nhắn vẫn đỏ ửng bình thường như cũ, hơn nữa ngừng trộm ngắm , có thể cảm nhận được tầm mắt của quá 5 giây miết lại đây.


      tiếp tục lái xe, tới quảng trường thứ ba mới mở chai nước ra, cẩn thận uống ngụm, nhưng tư thế này vẫn có chút cứng ngắc kỳquái.


      Khi anhlái xe đến dưới lầu nhà trọ nhanh chóng cởi bỏ dây an toàn nhảy xuống xe, xuống xe giúp xách túi, khi đóng cửa xe lại, trận gió lạnh thổi thẳng tới, người phụ nữ đứng bên cạnh kinh hô ra tiếng.


      Trận gió kia đem chiếc áo lông mềm mại rộng thùng thình của thổi tốc lên, lớp vải nháy mắt toàn bộ áp vào người , làm đường cong của côlộ ra, tuy rằng rất nhanh lấy hai tay ôm trước ngực, nhưng anhđã kịp nhìn thấy hai vú tròn như pho mát run lên sau lớp vải, còn có hai điểm nho đứng thẳng.


      Trong nháy mắt đó, rốt cục hiểu được hành động kỳlạ của nãy giờ.


      Người phụ nữ này lúc vừa ra khoit cửa rất vội vàng, quên mặc quần lót, hơn nữa cũng quên mặc cả áo lót, cho nên mới đứng ngồi yên suốt đoạn đường như vậy.


      Phát ra điều này khiến gần như muốn bật cười.


      " cười cái gì?"


      xấu hổ chất vấn , mới phát mình bật cười.


      " có." nhịn cười, mắt cũng chớp hỏi: "Sao em lại sợ lạnh như vậy?"


      " lạnh sao?" sợ lạnh, cứ dùng hai tay ma sát cánh tay của mình, xem xét hỏi lại.


      "Tàm tạm thôi." nén cười, khóa xe lại, xách túi về phía trước.


      theo sau , bực tức : "Da của là da trâu à?"


      "Tôi chỉ là trao đổi chất tốt hơn." mở cửa lớn của nhà trọ ra, người sống cùng khu vừa vặn từ bên trong ra, là người đàn ông.


      thấy, lập tức lui đến phía sau , chỉ kém áp vào lưng mà thôi, cử chỉ này làm cho lại muốn phì cười.


      tiếp tục về phía trước, nhắm mắt theo đuôi theo phía , khi xách túi đến cầu thang mới có lương tâm mà :


      "À, ừm, cám ơn giúp đỡ, đưa túi cho tôi là được."


      xoay người lại, từ cao nhìn xuống, vẫn như cũ đem hai tay gắt gao ôm ở trước ngực, hỏi: "Em xác định?"


      "Đương nhiên." gật gật đầu, "Nó rất ."


      "Tôi biết." nhìn , nhịn được nhíu mày cười hỏi: "Nhưng em có tay sao?"


      "Tôi làm sao có thể --" đến nửa, mới chịu nhìn lại, rồi đột nhiên nghĩ tới điều gì, mắt hạnh trợn lên nhìn , hút ngụm khí lạnh, khuôn mặt nhắn trong nháy mắt đỏ hồng, lại lần nữa đem hai tay nhanh chóng gắt gao ôm ở trước ngực.


      "Vậy…, vậy mang tốt hơn." mặt đỏ tai hồng xong, sau đó từ bên người bước nhanh chạy lên lầu.


      cười theo lên lầu, lại thấy thùng thùng thùng chạy về, vẻ mặt đỏ bừng vòng đến phía sau , dùng giọng như muỗi kêu: " lên trước ."


      "Vì sao?"


      Câu hỏi mới ra khỏi miệng, liền nghe thấy lầu truyền đến tiếng chuyện, bao lâu sau thấy hai vị chủ hộ khác trước sau xuống lầu, là vợ chồng ở tại lầu 4.


      "Ngủ ngon." Đối phương thấy anhvà , lễ phép gật đầu chào hỏi.


      Mạc Lỗi cũng lễ phép khẽ gật đầu.


      "Đường tiểu thư, ngủ ngon."


      lui ở sau lưng của , vẻ mặt đỏ bừng giọng đáp lại câu:"Ngủ ngon."


      Khi vợ chồng kia xuống lầu, anhnhịn được tiếng cười ở trong lồng ngực, đầu vai ngừng rung động.


      Tú Tú xấu hổ vạn phần, nhưng vẫn nhu thuận theo phía sau , còn cảm thấy may mắn khi thân hình che cho mình, cho đến khi bước tới lầu của hai người, giúp đặt túi đồ trước cửa nhà , mới vòng đến phía trước , hai tay vẫn như cũ vây quanh ở trước ngực, xấu hổ quẫn bách nhìn .


      "Cám ơn hôm nay giúp đỡ."


      "Đừng khách sáo." đem túi đồ gác qua trước người của .


      xoay người lấy ra chìa khóa mở cửa, sau đó quay đầu nhìn .


      thu hồi nụ cười, nhìn .


      "Vậy..." vươn bàn tay, giữ lấy túi, tay còn che ngực, liếm môi, vẻ mặt yên.


      nhìn , chờ mở miệng.


      Tưởng chừng như qua cả tiếng sau, nho mở miệng, mặt đỏ tim đập :". . . . . . Tôi vào đây."


      "Ừm." lui về phía sau bước, giúp có chỗ đảo túi.


      kéo được túi vào cửa, sau đó quay đầu, e lệ nhìn : "Cái kia. . . . . ."


      "Ừ?" Trong lồng ngực có loại cảm xúc kỳlạ dâng lên.


      hạ tầm mắt, khẩn trương vén mái tóc dài ra sau tai, lại liếm đôi môi mềm, sau đó mới giọng phun ra hai chữ.


      "Ngủ ngon."


      "Ngủ ngon." .


      đỏ mặt, chậm rãi đem cửa đóng lại.


      Nhìn cửa phòng đóng chặt, ngay lúc đó, mới phát mình chờ mong mời vào cửa.


      có, nghe được khóa cửa.


      trở về.


      Tú Tú nhìn trộm từ mắt mèo thấy xoay người rời .


      Lại , nhà ở cách vách, trở về nhà còn có thể đâu? Chẳng lẽ tiếp tục cùng sao? cũng phải là gì của , chỉ là cẩn thận nhất thời như sao hỏa đụng địa cầu - Đối tượng lên giường mà thôi.


      Vừa nghĩ tới hình ảnh mãnh liệt nóng bỏng của sáng nay, toàn thân liền nóng lên, từ đầu đến chân tất cả đều đỏ ửng.


      Nhìn bóng lưng rời , có chút buồn bã, trong giây ngắn ngủi, thiếu chút nữa mở cửa hỏi anhcó muốn tiến vào hay , nhưng lại nghĩ ra được lý do gì, khi ra ngoài mặc lại tất cả quần áo và vớ, còn sót lại món gì, huống hồ mới vừa rồi ở cửa, hoàn toàn có ý muốn vào nhà .


      thở dài sâu, để túi đồ lên bàn làm việc, lại kéo ghế tới, lấy túi để giá sách, rồi vào phòng bếp tùy tiện làm đồ ăn, lại vào phòng tắm tắm chút, mới quấn khăn ra.


      Ngồi ở giường thoa mỹ phẩm bảo dưỡng mới phát ngực phải có điểm sưng đỏ ước chừng như tiền đồng, tới gần trong bắp đùi cũng có dấu hồng cùng loại.


      Kỳquái? bị thương khi nào nhỉ?


      Tú Tú ngẩn người nhìn hồi lâu, cũng nhớ mình gần đây có bị muỗi cắn , hơn nữa vết muỗi cắn hẳn là lớn như vậy chứ?


      cúi đầu xem xét, vươn ngón trỏ đè đè lên vết đỏ, đau lắm, cũng ngứa lắm.


      nhíu mày nghĩ chút, hình ảnh tràn đầy tình dục bỗng nhiên lên, làm cho hít ngụm khí lạnh, mới nhớ tới đó là dấu hôn mà sang nay hôn lên đó.


      Ngồi lúc, vẻ mặt xấu hổ đến đỏ bừng, trong gương, toàn thân đỏ hồng, tựa như con tôm nấu chín.


      nhanh tay bao bọc kỹ bản thân lại, nhanh chóng thu hồi tầm mắt, bò vào trong ổ chăn nằm xong, nhưng dù lớp chăn bông có dày cỡ nào cũng ngăn được hình ảnh sắc tình kia, vừa nhắm mắt liền thấy bộ dáng vùi đầu ở ngực hôn liếm, hình ảnh đó sống động ràng, cơ hồ giống như còn cùng nằm trong ổ chăn, cùng làm chuyện đó.


      Nha, trời ạ.


      vộixốc chăn lên, mở mắt ra nhìn trời, lại cảm nhận được cắn hút nơi mẫn cảm trong bắp đùi của , cảm giác mái tóc mềm mại của lướt qua đùi , vuốt ve da thịt .


      thẹn thùng kẹp chặt hai chân, vẫn thể ngăn được cái loại cảm giác đó.


      Người đàn ông đó đúng là quá mức mãnh liệt rồi.


      đến bây giờ vẫn dám tin tưởng, mình thế nhưng cùng lên giường, tuy rằng tại là thế kỷ hai mươi mốt, bạn bè bên người đa số cũng đều trải qua loại chuyện này, nhưng thủy chung chưa từng qua lại cùng ai.


      mặt là có xem mắt, về phương diện khác cũng là bởi vì chưa từng có cảm giác mãnh liệt đến vậy, mãi tới khi gặp được .


      thường nghe người ta có khi 'tình dục' nhất thời dâng trào, nhịn được phải tìm đại căn phòng để thuê, lúc ấy nghe xong cảm thấy rất đúng, ở bên ngoài xằng bậy, bị người ta phát phải thực khủng bố sao?

      Last edited by a moderator: 11/3/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :