1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Biển Sâu - Hắc Khiết Minh (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      [​IMG] [​IMG] [​IMG]

      xoay đầu, trông thấy nét mặt phức tạp của , sững sờ nhìn hai ngôi nhà, lại bước tiếp.

      “A Lỗi, lần đó hai thi đấu, có được khen ?”

      Lời của , thu hút chú ý của , nhìn , yết hầu chuyển động lên xuống, nặn ra chữ.

      “Có.”

      “Được cúp hay giấy khen vậy?”

      “Giải ở trường, nên bọn chỉ được giấy khen thôi.” khàn khàn .

      “Tới đó , chúng ta coi thử, được ?” ngước nhìn , dịu dàng : “Em muốn coi.”

      cho rằng thực muốn xem, nhìn trước mắt, Mạc Lỗi, hít sâu hơi, rốt cuộc gật đầu.

      “Được.” nghe bản thân , cảm xúc gián đoạn cho đến khi bị kéo , hai chân lần nữa di chuyển, bước từng bước.

      Tú Tú nhàng nắm tay , kéo tiến về phía trước, tới ngôi nhà được xây bằng gạch đỏ.

      Khu vườn đó có cánh cửa, nhưng cánh cửa đó vừa đẩy liền mở, đẩy cửa, bước vào, bên trong cây xanh ở mọi nơi, có thể thấy hoa oải hương, hoa hồng, hương thảo, còn có xô thơm vui vẻ, bạc hà, cỏ ngọt, húng quế, hoa lài, thậm chí có rất nhiều thực vật thảo mộc mà hoàn toàn biết tên.

      Chúng sinh trưởng cao cao thấp thấp, có loại mặt đất, có loại được trồng trong chậu, treo tường gỗ.

      cây bên vệ đường có lá rất to, nhánh cây hùng vĩ lại ở giữa hai ngôi nhà, ngửa mặt lên hấp thụ khí, giống như cái ô bao bọc hai khu vườn có phong cách khác nhau.

      Trong khu vườn kia, dưới bóng cây, có xích đu bằng gỗ cũ kỹ, loại bốn người có thể ngồi, nó được giữ gìn rất tốt, mới được tu bổ lớp sơn trắng, làm nó trở nên lung linh tỏa sáng trong khu vườn xanh biếc.

      Ở giữa mặt đất đặt xích đu có ấm trà lài còn chưa uống hết, ghế lại bày quyển tiểu thuyết tiếng có kẹp kẹp sách.

      Nơi này đẹp đến khó tin, tựa như khu vườn trong mơ của , khiến trở nên khó thở.

      Hoa cỏ được chăm sóc tốt, nơi này có người giữ gìn rất cẩn thận, khiến nó thoạt nhìn đẹp ơi là đẹp, làm người ta chỉ muốn ở lại nơi này thôi.

      Mà nơi này, là nhà .

      tin nổi, dám tin, sao thể trở lại? Sao có cách nào trở về?

      Sau đó thấy vẻ mặt của , giây sau, trong lòng lại đau như cắt.

      Trời ạ, nhớ nơi này.

      biết, có thể cảm nhận được, có thể thấy nỗi đau đớn của , thấy được nỗi nhớ và khát khao của .

      nhìn tự chủ được tiến lên, đẩy cánh cửa màu đỏ kia, dẫn bước vào, thấy sờ bàn gỗ trong tiệm, thấy vuốt ve vết khắc khung cửa phòng bếp.

      “Đây là chiều cao của bọn .” khàn khàn với : “9 tuổi, 10 tuổi,… 12 tuổi, 15 tuổi…”

      Sau đó, là 16 tuổi.

      Vết khắc đo chiều cao kia, dừng ở chỗ, lên cao nữa lại có.

      Khi hai người họ 16 tuổi, cao hơn rồi, cao hơn chút.

      chỗ này, tựa như người em của , nhưng nơi này là nhà, làm có cách nào nhớ tới người kia.

      Khó kiềm lòng nổi, giơ bàn tay bị nắm, vỗ về trái tim , ngước nhìn .

      rũ mắt xuống, con ngươi xanh biếc xinh đẹp, đầy đau đớn, khiến thương thôi.

      Ánh mặt trời buổi chiều, từ phía sau cửa sổ phòng bếp chiếu xuống gương mặt điển trai của tạo thành bóng mờ.

      đáp máy bay vào sáng sớm, Khả Phỉ với , từ sân bay tới đây, rồi nhờ xe chỉ mất chưa tới 10 phút, nhưng mất đến 4 tiếng mới trở về.

      Bốn tiếng, hình như rất lâu, mà cũng rất nhanh, rời nhà 10 năm rồi.

      rất , 10 năm qua, mỗi phút, mỗi giây, đều muốn trở về.

      A Quang chết rồi, mà còn sống, cảm thấy bản thân bất tài, được trở về.

      Tú Tú vuốt ve trái tim thôi, vỗ về mặt , sau đó kiểng chân, hôn lên môi .

      Từng chút, từng chút, từng chút .

      nếm hơi thở của , cảm nhận nhịp tim của , ôm gì, an ủi .

      Cổ họng Mạc Lỗi co rút nhanh, đưa tay ra, ôm người con dịu dàng vào lòng, gắt gao áp ở ngực.

      kháng nghị, chỉ lẳng lặng như vậy ở trong lòng , vùi mặt vào lồng ngực , nghe nhịp tim của . Trong giây lát, có cách nào mở miệng được, nhả ko ra bất kỳ ngôn từ nào, chỉ gắt gao ôm chặt trong lòng, thân nhiệt nóng lên.

      Khi vừa vào cửa, trong nháy mắt cứ ngỡ mình nghe thấy biển sâu tăm tối, nhưng chẳng có gì phát sinh cả, chỉ có ở nơi này, cùng .

      Sau đó ngửi được vài hương vị quen thuộc, tinh dầu của mẹ, trầm hương của ba, mùi vị của gỗ và gạch đỏ, thấy A Quang và cùng dán mắt vào kệ sách, thấy bức tranh bọn vẽ ở trường hội họa, mẹ đóng khung chúng, như giấy khen treo tường.

      Tất cả hồi ức đều tươi đẹp như vậy, sinh động như , có thể nghe được tiếng cười của và A Quang, có thể thấy chính mình và người kia cùng chịu phạt cọ rửa sàn nhà, cùng giúp mẹ trồng hoa, cùng bị phạt quỳ ngay cửa, ngồi xổm trong sân.

      Những hồi ức này đều đẹp cả, tuy rằng thỉnh thoảng có chút vui, nhưng bọn luôn luôn hòa thuận rất nhanh, bọn vĩnh viễn đều hòa thuận –

      Trong phút chốc, biết, nếu ngày đó A Quang rơi xuống biển, nếu ngày đó trở về, có thể trở về, bọn hòa hợp, A Quang cùng đến xin lỗi đối phương, bọn luôn luôn kết thúc như vậy, bọn ăn ý mà người ngoài thể hiểu .

      Trước khi gặp được , vẫn dám nghĩ, dám nghĩ A Quang tha thứ cho , cho đến khi nhắc nhở , cho đến khi dẫn về nhà.

      “Cảm ơn em dẫn về nhà.”

      nghe được lời cảm ơn khàn khàn của , trong nháy mắt, hốc mắt đỏ ửng, sống mũi cay cay.

      “Đừng khách sáo.” Tú Tú dịu dàng .

      Bỗng dưng, người phụ nữ đẩy cửa khu vườn, tiến vào.

      Ngay từ đầu, người phụ nữ cầm bình tưới cây trong tay, chú ý tới A Lỗi và , bà đặt bình tưới cây xuống, gỡ mũ rơm đầu, tùy ý hái bó hoa hương thảo đặt lên bàn sắp xếp.

      Tú Tú cảm nhận được, trong nháy mắt khi bà ấy vào cửa, A Lỗi ngừng thở.

      nhìn người phụ nữ kia cỡi găng tay làm việc, cầm bình hoa bàn đựng nước, rồi cắm bó hoa kia vào, tùy tiện điều chỉnh hai lần, sau đó bà cầm bình hoa, xoay người lại.

      Đúng lúc này, người phụ nữ nhìn thấy A Lỗi, trong nháy mắt cứng đờ.

      Thế đấy, trong nháy mắt, và bà ấy chẳng hề động, Tú Tú cũng dám nhúc nhích.

      Người phụ nữ nhìn chằm chằm A Lỗi, giơ tay che miệng, bởi vì quá mức khiếp sợ, bà hoàn toàn quên mất trong tay còn có bình hoa.

      Bình hoa trong tay bà rơi xuống, sải bước tiến lên, nhanh chóng tiếp được, đặt bình hoa lên bàn.

      “A Lỗi?” Bà rưng rưng nước mắt, nhìn thể tin nổi.

      “Vâng.” thoáng bất ổn, khẽ gật đầu.

      Giọt nước mắt lớn như hạt đậu bỗng nhiên từ hốc mắt bà trào ra, người phụ nữ xinh đẹp khẽ mỉm cười khóc, dang hai tay về phía .

      Trong chớp mắt như thế, còn dám nhúc nhích, dáng dấp rụt rè, thực làm Tú Tú thương thôi, rất muốn tiến lên đẩy cái, sau cùng vẫn cố gắng nhẫn nhịn.

      Giống như trải qua nhiều năm, rốt cuộc đưa tay ra, tiến lên ôm người mẹ sinh ra .

      “Con trở về rồi.” Người phụ nữ kia khóc, cũng cười.

      “Con trở về.” khẽ nghẹn ngào, ôm người kia trong lòng dường như gì là thể, lại biết từ lúc nào, mẹ trở nên nhắn nhu nhược.

      “Xin lỗi.” khàn khàn : “Con thành xin lỗi.”

      Như Nguyệt lắc đầu, gắt gao ôm con trai thân thương trong lòng, rưng rưng nước mắt mỉm cười: “ việc gì, việc gì…”

      Tú Tú nghẹn ngào, nước mắt cũng trào ra.

      Còn 1 chương nữa kết thúc rồi, ta ráng ngày mai cho xong :th_4::th_4::th_4:
      @Ishtar ơi, cập nhật chương + mục lúc nhé :th_3:Ishtar iu vấu :th_3:
      Last edited by a moderator: 5/6/15
      levuong, quỳnhpinky, gaubonganvung6 others thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      [​IMG] [​IMG] [​IMG]
      Last edited by a moderator: 5/6/15
      levuong, Thanhle76, gaubonganvung5 others thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG]

      “Đó phải là nữ, khách hàng của em chưa từng là nữ, khách hàng của em chỉ muốn bộ áo cưới, bộ áo cưới có thể khiến dâu cảm thấy mình giống như công chúa vậy… bộ áo cưới làm người ta cảm thấy hạnh phúc… bộ áo cưới xinh đẹp nhất, hoàn mỹ nhất thế giới…”

      Tú Tú đè trái tim, bụp miệng, thể tin nổi nhìn người đàn ông trước mắt.

      “Mà từng gặp thợ may giỏi nhất, chính là em. Áo cưới này, chứng minh em đúng là thợ giỏi nhất, biết em dốc lòng làm bộ áo cưới này, giống như làm trang phục em thích nhất, giống như mỗi trang phục xinh đẹp em may trước đây, biết em như vậy, biết em chúng nó, cho nên tìm em, muốn em vì dâu của làm bộ áo cưới này, muốn ấy có bộ áo cưới tốt nhất.”

      Lời , làm trái tim căng đầy, đầy đến độ muốn nổ tung.

      biết lại lãng mạn đến thế, biết có thể lời thương ngọt ngào đến vậy, càng biết làm chuyện đáng thế này.

      Khoảnh khắc ấy, cảm thấy bản thân hình như nằm mơ, nhưng còn đứng trước mặt , vuốt ve gò má ửng hồng nóng bừng của , sau đó cầm tay , đặt lên môi, hợp với hai tay , đưa tới khóe môi.

      hôn bàn tay bé xinh đẹp lại thần kỳ của , lòng : “Khách hàng của em, hi vọng có thể thấy người nhất, mặc bộ áo cưới được chúc phúc, được thích, gả cho .”

      Sau đó, nghe .

      “Người đó…” Mạc Lỗi nhìn rưng rưng nước mắt, giọng khàn khàn khát khao tuyên bố: “Là .”

      ngừng thở, khẽ run rẩy, cảm nhận được lau nước mắt của , còn .

      “Tú Tú, với , cho tới bây giờ em phải vịt con xấu xí, em đẹp đến thể tin nổi, em vốn cần tự ti. Trước khi em xuất , thế giới của mảng tối tăm, luôn luôn cảm thấy bản thân như sống trong tăm tối kia, ghét trời mưa, thích buổi tối, nhưng em xuất …”

      Giọng khàn khàn, chậm rãi.

      có thể cảm nhận được, tình tràn đầy.

      “Buổi tối gặp em, dưới cơn mưa gặp em, em thắp sáng thế giới của , em cùng … về nhà…”

      khẽ nghẹn ngào, vuốt ve tay , môi , thầm: “Em thay đổi tất cả, là em, làm trở thành người tốt hơn. Cũng là em, làm bắt đầu khát vọng, làm muốn có được càng nhiều thứ, nghe em càng nhiều, ngắm em cười với , cùng em giữ chiếc ô, muốn cùng em, vượt qua mỗi ngày của tương lai.”

      Giọng khàn khàn, chân thành tha thiết cầu: “Tú Tú, em, em hãy lấy nhé, được ?”

      đè nén được vui sướng và kích động dạt dào, Tú Tú vươn hai tay ôm người đàn ông trước mặt.

      “Được…” khóc đến bật cười, nghẹn ngào : “Được….”

      Mạc Lỗi ôm chặt người phụ nữ trong lòng, cho đến khi nghe được câu hứa hẹn của , mới thở phào nhỏm, mới phát chẳng biết từ lúc nào bản thân sớm ngừng thở.

      Tuy , nhưng trước đó chưa nghe đồng ý, có chút sợ hãi…

      “Cảm ơn em.” khàn khàn .

      nghe xong, bèn bật cười.

      “A Lỗi, em …” Tú Tú ôm , rồi lại , lần nữa cười nhắc lại: “Em …”

      nghẹn ngào, trái tim ấm áp, sống mũi cay cay.

      Từ lúc A Quang chết, có khoảng thời gian, vẫn cảm thấy phải ở lại đáy biển sâu thăm thẳm, cho đến khi thở được nữa mà chết.

      Nhưng xuất , cho tình , đưa từ biển sâu đáy kéo ra ngoài, khiến rốt cuộc có thể thoát khỏi mặt nước, ngắm nhìn thế giới ràng.

      biết, cả đời bao giờ rời khỏi , bao giờ lại để nữa.

      cúi đầu hôn , hôn đôi môi cười, cảm ơn trời để gặp được đáng này.

      Làn gió mát từ cửa sổ chầm chậm đến, nâng làn váy cưới xinh đẹp kia, chia vui cùng .

      Đêm mưa mùa hè, dài đằng đẵng.

      sợ đêm tối nữa, sợ vì mưa mà bi thương nữa, cũng sợ biển sâu kia nữa.

      ----------------------------HOÀN----------------------------​
      Last edited by a moderator: 5/6/15
      levuong, Thanhle76, mousenho7 others thích bài này.

    4. Anna♥

      Anna♥ Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      1,368
      Cuối cùng hoàn rồi, tung bông tung hoa :yoyo55::yoyo55::yoyo55::yoyo55: màn cầu hôn tỉnh củ nhất mềnh từng đọc :038::062: Tks editor :yoyo45::yoyo45:
      LạcLạc thích bài này.

    5. vũ pigg

      vũ pigg Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      34
      Ôi ôi hay quá rất thích trn của HKM :yoyo45: cảm ơb bạn edit :)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :