mẹ nó cái wifi, 15p sau mới load xong haizzz @myuyen haizzz biết post gì, nên post đam mỹ cho mấy xơi
Đam mỹ nè @người qua đường , @thanh thanh @LạcLạc @myuyen @Mun @ Trần @cuncon (k biết nàng có thích đam k, k tự bỏ qua nhé :>) Tĩnh Huyền thấy thế kinh hãi, “Ngươi định làm gì?” Hoàng Phủ Dật áp xuống, hung hăng mà hôn như để thay câu trả lời của mình! Đầu lưỡi ấm nóng cuốn lấy đầu lưỡi Tĩnh Huyền, trằn trọc hút lấy tân dịch trong miệng . … Bên ngoài còn có người… Hư ư… Điện hạ… Trong đầu trận thiên toàn địa chuyển, Tĩnh Huyền vừa mới hoàn hồn được chút, nay lại tiếp tục bị hôn trận đến trời đất quay cuồng, chỉ có thể ngừng phát ra những tiếng rên rỉ say mê… “Hư ư… “ Hai người quấn quít trao cho nhau những nụ hôn mê đắm, Hoàng Phủ Dật xé rách áo cà sa ngự ban người quốc sư, hôn từ đôi môi như cánh hoa xinh đẹp xuống tới cần cổ thon dài, sau đó tới hai núm vú mê người! A A A! Núm vú mẫn cảm nằm giữa đôi môi của ái nhân, bị người kia cuồng nhiệt cắn mút, khoái cảm khó có thể thừa nhận làm cho Tĩnh Huyền nhịn được mà phát ra tiếng thét chói tai! Biết quốc sư sợ bị người ta phát , nhưng thái tử càng kiêng nể gì mà vén tiết y của lên, đường hôn xuống đến hạ phúc của ! “Thối đạo sĩ! Đừng chạy!” Sư bá kêu to tiếng làm cho Tĩnh Huyền vì sợ hãi mà tỉnh táo lại! ! Đừng! Bên ngoài còn có người mà! Nghĩ tới chỉ cách mình tầng sa trướng mỏng là cả đám người sư bá cùng đạo trưởng, Tĩnh Huyền quả thực xấu hổ muốn chết, bắt đầu dùng sức mà giãy giụa. Nhưng thái tử là mũi tên rời dây cung, đâu thèm quản nhiều như vậy, y lúc này như con dã thú đói khát, trong đầu chỉ thầm nghĩ muốn đem con mồi mỹ vị ngay dưới thân ăn sạch sành sanh, ngay cả đầu khớp xương cũng chừa! Hoàng Phủ Dật nhanh tay nhanh mắt đem tiết khố của quốc sư xé bỏ, thấy ngọc hành hồng hồng sáng bóng như ngọc cùng bộ lông thưa thớt ở nơi tư mật kia, nhất thời dục hỏa cháy hừng hực, miệng khô lưỡi khô, lập tức cúi đầu đem thứ xinh đẹp kia mút vào. Ha ha ha…. …. Nghĩ tới thái tử địa vị tôn quý lại khẩu dâm cho mình, Tĩnh Huyền liền kinh ngạc tới thiếu chút nữa òa khóc! thể! thể nào! Ngươi là thái tử, thể làm ra loại chuyện đê tiện này được. Nhưng càng giãy dụa, nam nhân lại mút càng thêm say mê. Thịt quan mẫn cảm được đôi môi tuyệt đẹp của thái tử vừa mút vừa liếm, phát ra thanh nhớp nháp đầy dâm loạn… Ha ha… Điện hạ… Đừng… Buông tha cho Tĩnh Huyền … xấu hổ… Quá xấu hổ rồi… Lúc này nước mắt thẹn thùng nhịn được mà rơi xuống, nhưng Tĩnh Huyền mới chỉ nức nở đôi chút lại bị khoái cảm dục tiên dục tử làm cho thần trí cũng mơ hồ… khuôn mặt Tĩnh Huyền tràn ngập mị thái mê người, đôi chân ngọc thon dài nâng lên giữa trung, hai tay gắt gao nắm chặt những lọn tóc đen dài của nam nhân, da thịt toàn thân được phủ bởi tầng mồ hôi mỏng. Loại biểu tình si mê dâm loạn như vậy khiến cho Hoàng Phủ Dật nhìn vào lại thấy khí huyết cuồng phun, cự bổng bên dưới cứng như thép giương lên trời đầy hiên ngang lẫm liệt. Y lúc này chỉ muốn lập tức tiến vào trong cơ thể dâm loạn của , thao tới nghiêng trời lệch đất phen! “Tiểu dâm phụ, mau mút ta!” Hoàng Phủ Dật xoay người lại, lấy tư thế 69 mà đem dương khối của mình cắm vào miệng Tĩnh Huyền…. Ha ah… được… Như này quá mức dâm loạn rồi… Lúc này sư bá ở ngay bên ngoài sa trướng, ta sao có thể vì nam nhân mà khẩu dâm? Lý trí Tĩnh Huyền ngừng nhắc nhở được phá vỡ khuôn phép, nhưng trong miệng cảm nhận được tư vị quen thuộc của người trong lòng, đầu phút chốc nóng lên, miệng cũng trở nên đói khát mà tự động mút liếm! Trận giao chiến bên ngoài sa trướng đến hồi gay cấn, mà hai người bên trong cũng liếm mút đến say mê, nhiệt hỏa tung trời! Mặc dù quốc sư đạo hạnh cao thâm, nhưng về sức chịu đựng giường làm sao so được với thái tử huyết khí phương cương. Sau khi Hoàng Phủ Dật mút sâu ngọc hành của Tĩnh Huyền mấy cái, đột nhiên ý nghĩ dâm loạn nảy sinh, liền vươn đầu lưỡi hướng nơi lỗ đỉnh dùng sức đâm đâm chút…. Y nha ha ha ha…. …. Toàn thân Tĩnh Huyền như thể bị dòng điện mãnh liệt truyền qua, sống lưng run rẩy kịch liệt, sau đó luồng dịch co rút từ nơi nang, xuyên qua ngọc hành điên cuồng phun ra…. Ha ah…. tiết rồi…. tất cả đều tiết ra rồi! Trước mắt như thể có đạo bạch quang xẹt qua, Tĩnh Huyền thất thần mà hé miệng, muốn hét lên mà thốt ra được bất cứ thanh nào! “Ồ, vị ngon nha… “ Hoàng Phủ Dật hơi lật người lại, khóa chặt Tĩnh Huyền người, để cho có thể thấy bộ dạng đói khát của mình liếm sạch tinh dịch của . Vẻ mặt của Tĩnh Huyền lúc này như thể tin nổi. Chính mình bắn tinh vào miệng của Thái tử tôn quý sao? Phật tổ! Đệ tử có phải bị đày xuống mười tám tầng địa ngục ? Người bảo đệ tử từ nay về sau sao còn mặt mũi mà gặp Hoàng thượng Hoàng hậu chứ? Đôi mi thanh tú dung mạo tuyệt thế của vị cao tăng đắc đạo hơi nhíu lại, đôi mắt đẹp thoáng rưng rưng. Tư thái tuyệt diễm mà thê mỹ khiến cho thái tử quả thực muốn phát cuồng! “Ngươi là cái đồ tinh dâm đãng!” Hoàng Phủ Dật nắm lấy cự bổng của mình, ở ngay trước mắt Tĩnh Huyền ngừng lên xuống thủ dâm! Côn thịt cực đại trướng hồng đến cực điểm, từ lỗ nơi đỉnh ngừng chảy ra chất nhầy trong suốt… Đầu lưỡi mới nếm qua tư vị của cự bổng, ánh mắt lúc này lại tràn ngập hình ảnh dương vật to lớn kia khiến Tĩnh Huyền cảm thấy xấu hổ vô cùng, thân thể lại càng khô nóng! Thấy toàn thân Tĩnh Huyền lộ ra sắc đỏ ửng, mị nhãn như tơ nhìn mình, Hoàng Phủ Dật liền kích động đến phát điên, cũng nhịn được mà điên cuồng bắn ra! Hô hô…. cỗ tinh dịch nóng rực phun lên khuôn mặt tuyệt mỹ của quốc sư, vài giọt còn khéo rơi rớt lên cả đỉnh đầu bóng loáng xinh đẹp của … Chỉ là nhìn khuôn mặt vừa thánh khiết lại vừa dâm loạn dính đầy dịch thể của mình, thái tử lập tức lại cương lên! Y cúi đầu, kích động mà liếm lên cái đầu bóng lưỡng tạo thành hình cung xinh đẹp của quốc sư, dùng ngữ khí thô bạo , “Bổn thái tử hôm nay nhất định phải thao chết ngươi, cái tên hòa thượng dâm đãng này!” Đỉnh đầu bóng lưỡng của Tĩnh Huyền cũng chính là tử huyệt của , trước kia thường bị Dật ca ca liếm cho đến mức liên tục đạt cao trào. Hôm nay lại bị thái tử liếm, làm cả người mềm nhũn ra, thở hổn hển ngừng. Ha ah… Điện hạ… Điện hạ của ta… Liếm ta… Hãy liếm Tĩnh Huyền nữa … A A… Ngứa quá… Cái mông sao lại ngứa đến thế… Ta muốn… Ta muốn… Tĩnh Huyền bị làn sóng khoái cảm cuốn , bất tri bất giác mở rộng bắp đùi, dâm đãng giãy dụa cái mông. Những trận hoan ái cùng Dật ca ca trước đây in đậm vào trong trí nhớ, từ nơi sâu thẳm trong cơ thể lúc này tuôn tràn mãnh liệt, Tĩnh Huyền chỉ biết mình vô cùng khát vọng thứ thô to nóng bỏng kia vào, hung hăng đâm loạn để cơn ngứa kia dịu bớt! Hoàng Phủ Dật mặc dù chưa từng làm chuyện này với ai, nhưng y cũng nghiên cứu qua ít long dương xuân cung đồ, vừa nhìn biết tinh dâm đãng này động tình, liền tà tà cười, đoạn cầm lấy chiếc gối kê dưới mông Tĩnh Huyền, khiến cho hai chân mở to, lộ ra cúc hoa xinh đẹp ở giữa…. Cúc hoa kia màu sắc lẫn hình dáng đều vô cùng diễm lệ, phát ra ánh sáng dâm mỹ, Hoàng Phủ Dật vừa nhìn, yết hầu dâng lên trận căng thẳng! …. điện hạ! Đừng nhìn! Tĩnh Huyền cảm nhận được ánh mắt lửa nóng của Thái tử nhìn chằm chằm vào cái địa phương mình thấy thẹn thùng nhất kia, toàn thân càng ngừng run rẩy, ngay cả cúc hoa cũng vì xấu hổ mà khẽ nhúc nhích co rút lại… tinh này! Sao nơi nào thân thể cũng xinh đẹp cách chết tiệt thế chứ! Khiến cho người ta nhìn rồi chỉ hận thể ngụm nuốt xuống luôn! Nghĩ đến lát nữa thôi cự bổng của mình đâm vào đóa dâm hoa kiều diễm này, khiến cho nó vì mình mà nở rộ, Hoàng Phủ Dật khỏi tim đập như nổi trống! Cảnh đẹp tiêu hồn đến thế này, Hoàng Phủ Dật lần đầu tiên mới nhìn thấy, liền nhịn được hít sâu cái, đoạn cúi xuống vươn đầu lưỡi dâm loạn liếm. Ai nha a a a…. thể! Điện hạ! Chứng kiến điện hạ tôn quý điên cuồng liếm cái nơi dơ bẩn của mình, Tĩnh Huyền sợ hãi đến mức run rẩy cả người, hai tay gắt gao bịt chặt miệng, nước mắt vì xấu hổ mà rơi xuống ngừng! Hoàng Phủ Dật sợ thứ thô to của mình làm bị thương đóa cúc hoa mềm mại, liền dùng tay quệt ít dịch trắng mình vừa bắn ra mặt Tĩnh Huyền, rồi đâm vào mật huyệt của …. Đừng ô ô…. Tĩnh Huyền cắn chặt môi dưới nhưng vẫn ngăn được tiếng rên. Ngón tay thon dài linh hoạt của Thái tử dính đầy tinh dịch ngừng vẽ loạn trong hậu huyệt. Lúc đầu Tĩnh Huyền còn cảm thấy có chút đau đớn, nhưng chỉ chốc lát sau cả người mềm nhũn ra dưới màn chỉ giao của ái nhân… Nghĩ tới còn nhục kiếm to lớn hơn nhiều sắp sửa tiến vào, khỏi vừa thẹn thùng vừa khát vọng. Thái tử thấy tiểu huyệt của quốc sư do bị khiêu khích trở nên vừa mềm mại vừa ẩm ướt, liền cầm lấy cự bổng đứng thẳng sớm thể chờ đợi được nữa, chỉ nghĩ muốn lập tức xông vào phen! Hai tay bóp hai cánh mông trắng nõn khiến cho nó tách ra to, Hoàng Phủ Dật đem côn thịt to lớn hồng sắc của mình để ở cúc khẩu hơi hé mở, thắt lưng khẽ dùng sức, lập tức tiến vào hơn nửa…. A A … đau quá …. Nơi tư mật mấy chục năm bị ai khai phá hôm nay lại lần nữa bị xông vào, Tĩnh Huyền đan đến mức cả người cũng trở nên căng thẳng, nhưng cũng chỉ đành thầm rơi lệ! Côn thịt bị huyệt khẩu dâm đãng gắt gao kẹp chặt, tiến được mà lùi cũng chẳng xong, Thái tử gấp đến độ ghé vào tai mà thổi khí, “Hư hừ… Tiểu tinh, thả lỏng nào, để cho bổn thái tử có thể hảo hảo thao ngươi!” “Ôi… Tha cho Tĩnh Huyền … Điện hạ… được… Đây là chuyện dâm loạn cung đình… ” Tĩnh Huyền giọng nức nở cầu xin. “Đừng dài dòng, bổn thái tử hôm nay nhất định phải thao ngươi bằng được!” Hoàng Phủ Dật trong lòng tức giận, thắt lưng cũng liền dùng sức đẩy về phía trước, côn thịt thô to liền tàn nhẫn đè bẹp mọi kháng cự mà hiên ngang tiến vào…. “Ô a a a a a…. “ khắc kia giống như cả người bị bổ đôi ra, thống khổ quá sức chịu đựng khiến Tĩnh Huyền nhịn được mà kêu lên thảm thiết! Y Tuyết cách lớp sa trướng mỏng cũng nghe mồn tiếng kêu đau đớn kia! “Ai nha, Huyền nhi, tên tiểu tử hỗn trướng kia lại đánh ngươi sao? Sư bá tha cho !” “Cái tên tiểu miêu ngu ngốc hiểu chuyện kia, mau lại đây cho ta! Chúng ta ra bên ngoài đánh tiếp!” “Hừ! Đánh đánh, ai sợ ai chứ! Thối đạo sĩ, đừng chạy!” “Đến đây, đuổi theo ta nào!” Vân đạo sĩ cố ý dẫn Tuyết Y xa, để tránh cho Tĩnh Huyền da mặt mỏng, sau này còn mặt mũi mà gặp họ. Sau khi hai người rời , Tiểu Tuyên Tử cũng thức thời lui xuống. Thái tử rốt cuộc có được quốc sư, từ đáy lòng dâng lên cảm giác thỏa mãn chưa từng có, phảng phất như lấp đầy thiếu vắng từ sâu trong trái tim. “Tiểu tinh, bổn thái tử đem mông ngươi thao mở, sau này ngươi chính là người của bổn thái tử!” Tĩnh Huyền vốn đau đến run rẩy cả người, nhưng nghe những lời Thái tử , hiểu sao lại cảm thấy rất ngọt ngào, thân thể căng thẳng cũng trở nên mềm nhũn, cúc huyệt đau đớn lại bắt đầu tự tiết ra dâm thủy… Dương vật thô to cứng rắn của thái tử chôn trong dâm huyệt vừa ẩm ướt mềm mại, vừa ấm nóng mê người, sảng khoái đến mức thái tử nhịn được phát ra tiếng thở dài cảm thán từ đáy lòng…. “Hô… Quả nhiên là đồ dâm đãng, lần đầu tiên bị nam nhân thao mà cái mông có thể tự động phân bố dâm dịch… sảng khoái… Xem ra bây giờ ta có thể hảo hảo làm trận rồi!” Hoàng Phủ Dật đem hai chân trắng nõn của Tĩnh Huyền mở ra to, vững vàng giữ chặt trước ngực, bắt đầu kịch liệt điên cuồng quất xuyên, như muốn đem cái mông tuyết trắng kia hung hăng đâm hỏng! “Ha ha…. điện hạ…. “ Tĩnh Huyền vài chục năm trước từng được nếm qua mùi vị này, thân thể cũng sớm được Dật ca ca huấn luyện đến dâm đãng, nay lại bị nam nhân mến điên cuồng thao lần nữa, giống như ruộng đồng khô hạn gặp được cơn mưa rào, khiến cho chỉ có thể điên cuồng cuốn lấy ái nhân mà khóc rên, ngừng giãy dụa cái mông đầy phóng đãng…. “Ha ha… Điện hạ… Thích quá… Dùng sức… Dùng sức chút!” Ha ha… Lại dùng lực thao ta… Điện hạ… Dật ca ca… Tĩnh Huyền nhớ người muốn chết rồi! Thái tử nhìn vị quốc sư lãnh ngạo bị mình thao đến lệ rơi ngừng, si mê ngây dại, quả thực hưng phấn đến phát điên, càng dùng nhiều tư thế đa dạng đùa bỡn thân thể bên dưới. Cự bổng cứng như thép trong hoa huyệt nho khuấy đảo xung quanh, muốn tìm kiếm tử huyệt của nam nhân…. “Ha ha… Điện hạ… Đừng như vậy… Xin người… “ Tĩnh Huyền bị nam nhân khiến cho đổ mồ hôi đầm đìa, tràng ruột yếu đuối cũng sắp bị đâm đến tê dại, nhịn được mà nức nở cầu xin… Hoàng Phủ Dật lại chỉ mực nghĩ lần này nhất định phải hoàn toàn chinh phục nam nhân như vầng trăng, trong trẻo thánh khiết nhưng lại hết sức lạnh lùng này, khiến cho trầm luân trong bể dục, đương nhiên sao có thể dễ dàng buông tha . Thắt lưng luật động tiếp tục tìm kiếm tử huyệt, quả nhiên phụ khổ tâm của y, khi côn thịt thô to chạm vào điểm nào đó bên trong, Tĩnh Huyền đột nhiên cong người lên, thất thanh hét lớn…. “A a… nơi đó được…. “ “Hừ, quốc sư lại khẩu thị tâm phi, được, chính là được rồi!” Thái tử vẻ mặt xấu xa để côn thịt ở điểm mẫn cảm kia, sau đó bắt đầu điên cuồng quất xuyên mãnh liệt …. “Y nha a a a… chết mất… Tĩnh Huyền muốn chết ….- “ Thân thể Tĩnh Huyền kịch liệt co rút, kêu rên ngừng! Côn thịt của Hoàng Phủ Dật bị cúc hoa xinh đẹp gắt gao kẹp chặt, sảng khoái đến mức hô to, “Ô ô… Cái mông dâm đãng cắn người! Thao chết ngươi! Ta thao chết ngươi!” “Ô A A… Điện hạ ….- Tĩnh Huyền muốn sống nữa! Điện hạ ….- “ Ta ngươi, ta ngươi! Điện hạ, Dật ca ca, thao chết ta ! Tĩnh Huyền vô cùng, vô cùng ngươi! Thấy bộ dáng si mê dâm loạn của Tĩnh Huyền, Hoàng Phủ Dật đột nhiên trong lòng ngập tràn cỗ kích động, đè chặt người dưới thân, hung tợn hỏi, “, lần đầu tiên ngươi bị thao sao có thể dâm đãng đến vậy? Có phải trước kia từng bị nam nhân khác thao rồi ?” Dật ca ca sao có thể là người khác được? Dật ca ca chính là ngươi mà, điện hạ. cách nào ra chân tướng khiến Tĩnh Huyền chỉ có thể rơi lệ ngừng, bi ai nhìn thái tử. “… Tĩnh Huyền chỉ có ngươi… Chỉ có ngươi… “ Hoàng Phủ Dật thấy đôi mắt nhu tình như nước của , trong lòng nóng lên, tình triều mãnh liệt tuôn trào khiến y nhịn được mà kêu lên, đoạn điên cuồng dao động thắt lưng, hề theo quy luật nào mà thao tiểu huyệt dâm đãng! Tĩnh Huyền bị nam nhân tâm ái thao đến dâm thủy văng khắp nơi, ngừng rên rỉ! “Ha ha … Đâm nữa …. Điện hạ … Tĩnh Huyền sắp bị điện hạ đâm chết rồi! A A… Đừng có ngừng, dùng sức nữa!” Thao chết Tĩnh Huyền ! Tĩnh Huyền muốn chết trong lòng người! Điện hạ, Dật ca ca… “Ha ha … Ta… Ta sắp ra rồi! Điện hạ…. “ Hoàng Phủ Dật thấy Tĩnh Huyền giãy dụa ngừng, thân thể co rút kịch liệt, lại càng nắm chặt mông điên cuồng quất xuyên, rốt cuộc thét lên cùng đạt tới cao trào cực lạc, tinh thủy của hai người đồng thời phun ra! “Ha ah ah …. “ Tiếng rên rỉ nỉ non tinh tế quanh quẩn nơi tẩm cung thái tử. Hai người liều chết triền miên, tận hưởng niềm khoái lạc đến tiêu hồn thực cốt… .... .... Rèm xe bỗng xốc lên, lộ ra hai người ngồi bên trong. Quốc sư quay mặt ra cửa xe, bị thái tử ôm lấy từ đằng sau. Còn có thể thấy hai má trắng nõn ửng hồng của quốc sư, cùng bộ dạng cắn môi dưới tựa hồ như cố chịu cái gì đó. Ngộ Trần thấy thế, liền quan tâm hỏi: “Sư huynh, huynh sao vậy?” “Ta… ta…” Tĩnh Huyền khổ cực nên lời, khuôn mặt càng thêm đỏ bừng bừng. Thấy thế, thái tử nghiêm trang thản nhiên thay trả lời: “À, quốc sư ăn nhiều quá nên thế đó mà.” “ ra là vậy.” Ngộ Trần khuyên nhủ: “Sư huynh ăn chậm thôi, kẻo nghẹn đấy.” Tiểu Tuyên Tử nghe vậy, thiếu chút nữa phì cười, đành che miệng cố gắng nhịn xuống. Hòang Phủ Dật giọng bên tai Tĩnh Huyền: “Quốc sư, có nghe thấy ? Đừng tham ăn như thế chứ.” Tĩnh Huyền mặt đỏ tới mang tai, xấu hổ cúi đầu, dám mở miệng, sợ nhịn được mà rên rỉ. Tại cái cây đại côn thịt của tên xấu xa kia vẫn còn cắm trong tiểu thí thí của , hại muốn động đậy cũng dám chứ bộ. Bỗng xe ngựa nẩy lên cái. Đại côn thịt thuận thế đâm thẳng vào điểm mẫn cảm, Tĩnh Huyền hít sâu hơi, hai mắt trợn lớn, nắm chặt tay thái tử! Xe ngựa càng thêm xóc nẩy, Tĩnh Huyền bị đại côn thịt của thái tử đâm đến cả người tê dại, dưới áo cà sa, dâm thuỷ phun ra điên cuồng, thân thể Tĩnh Huyền mềm thành cục, cứ thế xụi lơ trong lòng thái tử. Hòang Phủ Dật vừa ôm mỹ nhân vừa cười trộm. Bổn thái tử đúng là danh cái thế! Cố ý gọi Tiểu Tuyên Tử chọn cái đường nhiều ổ gà ổ voi này, đúng là quá thông minh! Tĩnh Huyền nào biết mưu của người , chỉ cảm thấy khoái cảm như sóng triều hung hăng đánh tới, mấy lần như muốn giết chết , cũng làm cho phải đau khổ nén chịu! được! Tĩnh Huyền, ngươi thế nào cũng được dâm đãng như thế! Sư đệ còn ngay trước mặt, nếu giờ ngươi bắn, sau này còn mặt mũi đâu mà gặp đệ ấy chứ? Dật ca ca… cầu xin huynh, buông rèm xuống ! Tĩnh Huyền đáng thương dùng ánh mắt cầu xin nhìn thái tử. Nhưng Hòang Phủ Dật lại buông tha cho tiểu hòa thượng đáng này, mà vẫn tiếp tục tán dóc với Ngộ Trần: “Đại sư, ngươi còn chưa trả lời đấy? Có đồng ý về cung với bọn ta ?” “Đa tạ điện hạ thịnh tình mời, bần tăng sao có thể cự tuyệt chứ.” “Tốt quá, quốc sư, ngươi nhất định rất vui, đúng ?” “Đúng… đúng vậy… vui lắm…” A a…. được… Dật ca ca… cứu mạng!!! Đột nhiên xe ngựa giật nảy lên. Y a a a a!!! Thịt kiếm thô to đâm thẳng đường vào tận sâu trong mật huyệt mềm mại, Tĩnh Huyền cũng nhịn được khoái cảm xông thẳng vào não, thịt huyệt kịch liệt co rút, tinh thủy cũng điên cuồng phun ra! “Chậc chậc, khá khen cho vị sư huynh dâm đãng này, dám ở trước mặt sư đệ mà bắn tinh!” Thái tử tà ác bên tai quốc sư. Tĩnh Huyền nghe vậy xấu hổ vô cùng, nước mắt cũng bắt đầu đảo quanh, tức giận trừng mắt liếc y cái. Mục đích đạt được, thái tử cười cười với Ngộ Trần: “Rất mong đến ngày chúng ta chơi đùa trong cung!” Buông rèm cửa xuống, Hòang Phủ Dật bắt đầu điên cuồng mà đâm vào trong cơ thể Tĩnh Huyền. “Huyền đệ dâm đãng, đệ thích Dật ca ca đâm vào cái mông đệ thế này sao?” “A a… a a…” Tĩnh Huyền đau khổ kìm chế rên rỉ, sợ bị sư đệ bên ngoài nghe thấy. “ mau!” Hòang Phủ Dật đột nhiên tăng thêm lực đạo. Tĩnh Huyền bị thao đến thiếu chút nữa tắt thở, ủy khuất mà nức nở: “Ô…. tha cho đệ … Dật ca ca… đệ kêu lên mất…” “Phải gọi là tiếng rên rỉ tình của Huyền đệ mới đúng, Dật ca ca cũng giúp được đệ đâu, hơn nữa, là sư đệ của đệ, cũng đâu phải sư đệ của ta.” Sau khi phục hồi trí nhớ kiếp trước, bộ dạng xấu xa của thái tử càng khiến Tĩnh Huyền khóc ra nước mắt. “Dật ca ca là đại phôi đản!” “Được, còn dám mắng bổn thái tử, xem ta thao chết ngươi như thế nào, vị quốc sư coi vương pháp ra gì này!” Hoàng Phủ Dật đặt Tĩnh Huyền quỳ gối sàn xe, rồi từ sau lưng điên cuồng đâm vào , lực đạo cũng mạnh vô cùng. “——“ Tĩnh Huyền bị thao thiếu chút nữa tắt thở, ngay cả kêu cũng kêu được, chỉ có thể ngừng phun ra mấy giọt tinh thủy cuối cùng, lúc này, sàn xe là mảnh hỗn độn. “Nào nào… tiểu tâm can… Huyền đệ của ta… quốc sư bảo bối của ta… Dật ca ca bắn cho đệ đây!” Hòang Phủ Dật cúi xuống liếm lên cái đầu bóng lưỡng của , cả người cũng ngồi lên , từ xuống, thịt kiếm đâm thẳng vào chỗ sâu nhất trong cơ thể Tĩnh Huyền. “A a a— bảo bối của ta—-“ Nam nhân cắn cắn lỗ tai Tĩnh Huyền, rồi rống lên câu, đem tất cả tinh hoa tình ái phun vào trong cơ thể , khắc đó, Tĩnh Huyền như chìm trong dung nham nóng bỏng, hạnh phúc mà ngất xỉu…