[BANG] SẮC NỮ - Hố Máu Dồi Dào Chiêu Mộ Sắc Nữ

Thảo luận trong 'Bang - Hội - Nhóm'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun

      Mun Well-Known Member

      Bài viết:
      1,369
      Được thích:
      1,380
      Cái bộ chuyện xấu trong nhà ta cũng me, cơ mà k biết sạch và HE ko nên chưa dám nhảy các tình :yoyo40:
      Tiểu yêu tinh thích bài này.

    2. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      <next>
      Vậy dây căn bản ko để ý Tô Tử Duyệt vừa mới trãi qua cao trào, cũng ko ngừng lại, như cũ điên cuồng liên tiếp cao thấp vận động. To lớn hoa vậy tráng kiện ống nhị cái tựa như 1 cái lọ lớn đem là đó sữa ong chúa chặt chẽ đổ ở tại tro tử cung Tô Tử Duyệt, cùng với 1 lần lại 1 lần va chạm phát ra “Phốc phốc phốc” dâm mị thanh .
      Căn dây cuốn lấy cổ Tô Tử Duyệt vậy xa cách 1 đoạn thời gian đem đầu đưa vào tro miệng Tô Tử Duyệt, khi đó Tô Tử Duyệt liền mồm to tham lam mút vào vậy ngọt lành mật nước, sau khi uống vào cả người liền như thần kì tràn trề năng lượng, ko biết mệt mỏi, 1 lần lại 1 lần quay cuồng tro cao trào.

      Tô Tử Duyệt sau đó ngất xỉu ko biết bị vậy hoa vĩnh viễn chọc phạm bao lâu, Tô Tử Duyệt tro mông lung thấy 1 cái bóng người đứng đối diện chính mình. Lúc này Tô Tử Duyệt bị vậy hoa làm cao giọng rên rĩ, chu môi khẽ mở, dâm mị nước bọt thuận khóe miệng tràn ra Tô Tử Duyệt hoàn toàn ko biết.

      _ A… ân ha… a… ko được… muốn, muốn ra a a a ── Mẫn, Mẫn Mặc…- Tô Tử Duyệt sau khi vừa trải qua 1 lần khó có thể nên lời cao trào, mới chớp đôi mắt thấy người trước mặt, ko biết giờ phút này người đó tới nơi này làm gì.

      _ Lại mang về 1 cái dâm oa- Mẫn Mặc tươi cười mang 1 ít cười nhạo. Trước Tô Tử Duyệt có rất nhiều nữ nhân đến nơi này, là đó nữ nhân còn chưa kịp làm cái gì bị dọa ngất xỉu ko phải là số ít, ko chỉ ko có thể lực, còn có vài liền hấp hối. Tựa Tô Tử Duyệt như vậy, ko nàng đến thời điểm vẫn còn là trinh nữ, chỉ mới làm mấy ngày, còn có thể sức sống tràn đầy rên rĩ, vẫn là đầu hồi bính kiến.

      _ A… ân a… ngươi, a… đụng, đụng vào hoa tâm a… chậm 1 chút, chậm 1 chút… ko cần a a… muốn, muốn ra…- Tô Tử Duyệt dưới thân 1 sóng sóng khoái cảm, đánh sâu vào ko rảnh bận tâm Mẫn Mặc cái gì, chỉ biết hưởng thụ vô thượng khoái cảm.

      Mẫn Mặc nhìn nữ nhân trước mặt rên rĩ, 1 đôi hắc sắc con ngươi thoáng chốc sâu trầm đứng lên, nhìn nàng dâm loạn đong đưa vòng eo đón ý hùa hoa đưa đẩy, Mẫn Mặc chỉ cảm thấy 1 đoàn hỏa từ khố hạ thẳng đốt tới tro lòng- Đem nàng kéo qua đây- Mẫn Mặc thanh bị dục hỏa tra tấn có chút khàn khàn, nghe ra phá lệ gợi cảm.

      Vậy hoa dường như nghe hiểu được liền đình chỉ động tác, dây cuốn Tô Tử Duyệt mang đến trước mặt Mẫn Mặc, vẫn như cũ lơ lửng ko trung.

      Tô Tử Duyệt lập tức bay lên thiên đường, lại đột nhiên bị rút ra, liền theo đám mây ngã vào đáy cốc, có chút muốn tìm bất mãn bẻ cái miệng nhắn ko kiên nhẫn - Ngươi… ngươi này hỗn đản muốn làm sao?!

      Mẫn Mặc 1 tay sờ sờ Tô Tử Duyệt mềm mại tóc, 1 tay đem vây quanh ở bên hông áo khâm vén lên, 1 cái lớn gậy thịt nhảy ra trước mặt Tô Tử Duyệt. Vậy gậy thịt tráng kiện cơ hồ có chút ko hợp tỉ lệ, nguyên thân điều nổi lên gân xanh có vẻ phá lệ dữ tợn. Tô Tử Duyệt bị này lớn gậy thịt hoảng sợ, mờ mịt nhìn Mẫn Mặc.

      _ Hấp nó, đều ăn đối với ngươi mới có lợi- Mẫn Mặc sờ tóc Tô Tử Duyệt, tựa hồ rất thích cái xúc cảm này, tro thanh mơ hồ lộ ra 1 tia ôn nhu.

      Tô Tử Duyệt hồ nghi nhìn Mẫn Mặc, vậy ánh mắt giống như là - Tin ngươi chỉ có quỷ.

      Mẫn Mặc khóe miệng giơ lên, cười - ko lừa gạt ngươi, muốn sống trở về, liền ăn nhiều chút.

      Tô Tử Duyệt nhìn bộ dáng quả ko giống dối, hơn nữa nàng quả muốn trở về nhà đến sốt ruột, cắn chặt răng, mở lớn miệng đem gậy thịt Mẫn Mặc đưa vào tro miệng. 1 cỗ mãnh liệt hơi thở nam tính thẳng hướng nhập tro miệng Tô Tử Duyệt, Tô Tử Duyệt nhất thời lại có chút hoảng hốt. Vậy cây gậy cực thô, chống đỡ Tô Tử Duyệt cái miệng căng. Tô Tử Duyệt miệng bị dây mây kia chọc khoảng mấy ngày, cơ hồ là cây gậy Mẫn Mặc vừa vào miệng liền bắt đầu thói quen mút vào đứng lên, đầu lưỡi còn ko quên liếm làm vậy đỉnh cây gậy.

      _ Ân…- Mẫn Mặc cúi đầu rên rỉ 1 tiếng- Rất… am hiểu… a… ân… ai dạy ngươi… … ân?

      Tô Tử Duyệt ko rảnh trả lời vấn đề của , oán thầm nghĩ chính mình lúc trước khi đến vẫn là xử nữ có thể theo thế nào học được này ko phải ràng sao. Tô Tử Duyệt ở tro lòng khinh bỉ chỉ số thông minh của Mẫn Mặc, lại ko biết kỳ Mẫn Mặc giờ phút này cũng chỉ là muốn nghe 1 ít ngọt ngào khen ngợi thôi. Tô Tử Duyệt ra sức phun ra nuốt vào gậy thịt Mẫn Mặc, phát ra “Tư tư” thanh , ko kịp nuốt nước miếng thuận khóe miệng tràn ra, vô hạn câu lòng người.

      Mẫn Mặc thấy nàng ko đáp, đôi mắt có chút ko ưng thuận nhìn lên, nhìn chăm chú Tô Tử Duyệt hơi hơi đong đưa cái mông - Hừ ân… dâm phụ… rất thích… việc này … xem ngươi nè… tiểu mông xoay … ân… rất muốn bị… cây gậy chọc … ân?

      _ Ngô… ta ân… muốn…tư… ân… về nhà… ngô…- Tô Tử Duyệt bên liếm bên , đồng thời 2 tay dưới blowjob bộ phận gậy thịt ko có biện pháp đưa hết vào tro miệng, còn thường thường nhu nhu sờ sờ vài cái 2 túi ngọc. Tiếp tục - Ta… ngô… cấp cho… ân… Mẫn Mặc… sinh… ngô… đứa … (Aaa nha nha, chị dụ dỗ trai tân bé người ta. xấu hổ!- Milk*** bé hồi nào- Duyệt tỉ)

      Mẫn Mặc nghe xong tro lòng đột nhiên run lên, sống bao nhiêu năm chính mình đều đếm ko nổi, cũng là lần đầu tiên có người ở trước mặt những lời cảm động như vậy. Mẫn Mặc tự động xem nửa câu đầu, chỉ cảm thấy tro lòng ngọt ngào, hình như có vật gì ở tro lòng mọc rễ nẩy mầm. Khố hạ gậy thịt cũng theo trướng lớn rất nhiều, Tô Tử Duyệt blowjob hiển nhiên ko thể thỏa mãn nhu cầu Mẫn Mặc. dùng tay vịn ở đầu Tô Tử Duyệt, chính mình bày khố hướng về phía trước động mạnh. Ko thèm nhìn cảm thụ Tô Tử Duyệt, Mẫn Mặc lớn gậy thịt thâm trầm sáp nhập tro cổ họng Tô Tử Duyệt, 1 chút 1 chút rất nhanh co rúm lại.

      _ A… muốn… ra…- Mẫn Mặc lại chọc rất lâu, Tô Tử Duyệt cơ hồ muốn hít thở ko thông chết thời điểm, Mẫn Mặc mới làm 1 trận tiểu biên độ đong đưa, gậy thịt nhảy lên phun ra 1 cỗ lại 1 cỗ tinh dịch, thẳng phun tiến ở chỗ sâu tro yết hầu Tô Tử Duyệt. Tô Tử Duyệt chưa kịp làm gì, từng ngụm từng ngụm nuốt vào.

      Thẳng đến dương cụ hoàn toàn mềm nhũn, Mẫn Mặc mới chậm rãi đem rút ra. Nhìn khuôn mặt nhắn đến mức đỏ bừng, từng ngụm từng ngụm thở lớn tức giận Tô Tử Duyệt - Muốn về nhà liền ăn nhiều- xong sờ sờ tóc nàng, xoay người ly khai.

      Tô Tử Duyệt trừng bóng dáng tiêu sái ko chút nào lưu luyến, ở tro lòng hung hăng phi 1 ngụm. Lúc này, Tô Tử Duyệt mới cảm thấy sau khi nuốt vào tinh dịch, theo vị bộ bắt đầu liền cảm thấy ấm áp, vậy cổ ấm áp dần dần khuếch tán đến ngũ tạng lục phủ, cả người tựa hồ đều sảng khoái rất nhiều. Lại qua chút thời điểm, tay chân tựa hồ đều ấm. Có lẽ ko lừa nàng.

      Lại Tô Tử Duyệt tiểu huyệt ko có vậy tráng kiện ống nhị cái lấp đầy, phía trước dâm dịch hồ đồ giống sữa ong chúa sớm chảy hết ra, 2 bắp đùi liền ẩm ướt nhớp nháp. Vậy dây triền Tô Tử Duyệt, ko lưu tình chút nào vậy ống nhị cái hoa thượng nhanh chóng tiến vào- A…- Tô Tử Duyệt phát ra 1 tiếng thỏa mãn thở dài, vậy hư ko rất lâu tiểu huyệt chung quy bị lấp đầy. Giây tiếp theo chính là hưu ko cao thấp liên tiếp phập phồng…
      Tiểu yêu tinhthanh thanh thích bài này.

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      nhàng buổi sờm hén ^_^

      Mạch Khê cảm thấy eo mình bị sức mạnh kinh người kiềm trụ, ngay sau đó, ngọn lửa nóng quen thuộc lần nữa xuyên vào, hoàn toàn lấp đầy . Vừa mới trải qua hồi kịch liệt khiến chịu nổi rồi, giờ với tư thế này càng khó mà thừa nhận được.

      “A——” ngửa đầu ra sau theo bản năng, ngay sau đó hơi thở mê muội của Lôi Dận lẫn với hương rượu phả qua tai .

      , chưa chạm vào , cho tôi!” Giọng lạnh băng giờ phút này tràn ngập trong dục vọng cùng lửa giận, nhất là khi tưởng tượng ra cảnh tươi cười trước mặt người đàn ông khác, đôi mắt càng sầm lại, sâu thấy đáy. Mạch Khê bất lực lắc đầu, nước mắt rốt cuộc theo khóe mắt chảy xuống, từng giọt từng giọt rơi cánh hoa trong khu vườn Bạc Tuyết. nắm chặt tay, các đốt ngón tay cũng vì thế mà trắng bệch.

      “Cha nuôi…xin ông…đừng…” kiềm được mà cầu xin Lôi Dận – người đàn ông như con thú cuồng dã sau lưng . Thân mình cũng bất lực mà để mặc tùy ý chiếm đoạt.

      Trời sinh bản tính đơn thuần, Mạch Khê căn bản hiểu gì. chỉ biết cha nuôi uống say giờ như con sói hoang. Đúng vậy! Trong người cũng chỉ chảy dòng máu của sói. Cưỡng bức, nếu nghiêm túc mà có rất nhiều loại, mà hành vi của Lôi Dận là điển hình cho kiểu phẫn nộ. thông qua việc cưỡng bức mà trút cơn thịnh nộ, là phát tiết. Mà thường thường, hành vi này là loại đáng sợ nhất. cầu xin của người con dưới thân khiến hoàn toàn điên cuồng. Nhất là nước mắt gương mặt Mạch Khê, như giọt thủy tinh chảy xuống cánh tay tráng kiện của , theo va chạm kịch liệt của mà càng chảy nhiều hơn. “Tuyết…”

      Phía sau, Lôi Dận mở miệng ngậm lấy vành tai nhạy cảm của Mạch Khê, tham lam cắn nuốt hương thơm của . Dưới tác dụng của rượu, tựa như nhìn thấy khuôn mặt nhắn xinh đẹp, ở dưới thân vô cùng quyến rũ. Mạch Khê run lên, phần là vì gọi lên cái tên xa lạ, phần là bởi lần này tiến vào vô cùng dịu dàng. Người đàn ông buông lỏng bàn tay kẹp chặt , bàn tay nâng cao hông lên, bàn tay kia như quyến luyến mà vuốt ve mỗi tấc da thịt . Tiếng thở dốc của ngày càng thô khàn, thậm chí còn cúi người, hôn lên gáy , từ từ hôn dọc theo sống lưng trắng ngần.

      “A…” Mạch Khê cũng thở gấp hơn, kiềm được mà kêu lên những tiếng quyến rũ, nhưng đáy lòng cũng thắt lại bởi lời . “Tuyết…” lại kêu lên cái tên phụ nữ, có thể thấy được đối với ấy mãnh liệt vô cùng! Nước mắt… biết là bởi nguyên nhân nào lại lần nữa chảy xuống. Giọt nước mắt nóng bỏng lên da Lôi Dận, thấp giọng , cùng lúc đó mỗi lần ra vào cũng tràn ngập tình thâm.

      “Tuyết…Đừng khóc, để có thể em…” Mạch Khê run run. Nơi riêng tư của quá hẹp thực khó khăn để có thể thừa nhận nổi ‘sức mạnh vĩ đại’ của . co rút càng nhanh, lại ẩm ướt nóng bỏng khiến người đàn ông như mất lý trí. lần lại lần điên cuồng tiến vào, cuối cùng rốt cuộc gieo rắc mầm mống nóng bỏng vào sâu trong cơ thể . Cùng với tấn công cuồng ngạo, Mạch Khê cuối cùng vẫn chịu nổi mà ngất . đêm này, biết bản thân phải tiếp nhận bao nhiêu lần. Giữa lúc mơ hồ trong tiết tấu mãnh liệt của , cảm giác như con sóng lớn ập đến mình. Đêm dài…Chậm rãi qua trong vườn hoa Bạc Tuyết.

      Trích: Trò chơi nguy hiểm

    4. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      "Ta khó chịu quá. Gân cốt thể động đậy, đau và mỏi lắm. . ." Thấy được săn sóc của , tấm thân mềm nhũn của mình lại có tri giác, nàng đoán rằng, có thể hưởng thụ thân thể mình mà mất tập trung, hoàn toàn trói buộc nàng như lúc trước nữa, nàng bắt đầu giở mánh khóe ra.

      Nàng thấy mắt chợt lóe lên, ngoan ngoãn thuận theo ý mình.

      Vừa thoát khỏi gông xiềng, Diêm Linh định sử dụng nội công đột nhiên, nàng phát ra, sức nàng lúc này bị giảm chỉ còn nửa. Hơn thế nữa, thứ thô to kia vẫn ngừng va chạm hoa tâm, khiến cho đùi nàng còn nhũn hơn khi bị khống chế, khoái cảm cũng tăng gấp đôi, tràn lan ra khắp thân thể, khiến cho tấm thân mềm mại này run rẩy thôi, thịt huyệt cũng càng mút chặt hơn nữa.

      Nhưng ngoài dự đoán, đột nhiên, lại lật thân thể nàng lại, rút phân thân ra, tiến vào nàng từ lối mặt sau. nghĩ, cứ mãi cố định tư thế khiến nàng bị mỏi. Vì vậy, đặt nàng nằm ghé vào giường, nâng cặp mông trắng ngần tựa tuyết kia lên, ra sức va chạm.

      Cặp vú căng tròn bị áp vào giường, lúc này, nửa thân của Diêm Linh trở nên mềm nhũn, xõng xoài ra giường. Nàng cảm thấy, hoa huyệt mình bị chiếm giữ sắp vỡ tung ra. Loại tư thế vào từ sau này hoàn toàn kéo được cảm xúc của nàng, cơn khoái cảm lớn lao đột nhiên tập kích. Tuy bị cường bạo, thế nhưng, nàng vẫn có cảm giác.

      Lúc này, Diêm Linh lại càng thể đánh lén, thể giãy hơn.

      Cái đầu quỷ quyệt bị sung sướng xối cho, trở nên mê mẩn. Tình thế giờ lại càng thảm hại hơn cả ban nãy!

      "Thêm lần nữa nhé. . . Đêm còn chưa qua, hãy ở bên ta thêm lúc nữa." Giọng vang lên nghe mà trầm khàn, xót xa. Dục vọng trong được khống chế, ngừng vào ra trong tấm thân hoàn mỹ xinh đẹp của nàng. Giờ đây, nhục dục khống chế tinh thần, chỉ nghĩ tiêu mọi đớn đau, ngừng cắn nuốt thịt huyệt của nàng.

      Tránh mình ở phía sau nàng, mâu thuẫn chờ mong đêm đen qua, như thế, nàng thấy được tấm thân xấu xí bị ma dục tra tấn của mình.

      Ôm lấy thân thể trần truồng của nàng, thứ to lớn của vẫn ngừng thẳng tiến vào nơi nhị huyệt. dùng cánh tay ôm ngang lấy ngực của nàng, xoa nắn cặp vú ngừng va chạm lẫn nhau. còn vươn lưỡi, liếm lấy những giọt mồ hôi toát ra cái cổ trắng ngần như tuyết. Những hành động gợi tình này khiến cho mật huyệt của nàng càng ngừng ép ra mật dịch ẩm ướt hơn.

      "A. . ." Mùi của vương vấn quanh đây, loại mùi ma tràn ngập nam tính và tiên linh phả vào người nàng, cặp vú của nàng bị tay xoa bóp, trở nên cứng rắn, run run. Diêm Linh cảm thấy, thứ ấy của ngừng va chạm thân nàng, khiến cho nàng bị dòng vui sướng xối cho, trở nên đê mê ngây ngất.

      Mỗi chỗ non mềm trần trụi đều hút chặt lấy , khiến cho cảm thấy dễ chịu. Rồi, nơi ấy của nàng run lên, co rút cái, nàng lại bay lên chín tầng mây.

      "A . . . Hoàng Nguyệt . . ." Nàng ngừng kiều rên rỉ. lại dùng môi mình, mút lấy cái lỗ tai non mịn của nàng, và, đôi bàn tay tục tằng kia, chúng ngừng nắn bóp cặp vú nàng, khiến cho thân nàng càng hưng phấn hơn.

      Hai người giao hòa với nhau, va chạm lẫn nhau, say sưa quên mình. . . Những nụ hôn ùn ùn như suối chảy hòa tan rụt rè. Giữa hai chân Diêm Linh, nơi lúc trước bị xâm lược, giờ, lại bắt đầu đau.

      Hôn Diêm Linh, liều mạng mút lấy nước bọt trong miệng của nàng, liều mạng hít lấy mùi thơm từ cơ thể nàng, liều mạng cảm nhận... tấm thân mềm mại của nàng.

      Khuôn ngực dày rộng đè ép lên bộ ngực được thoát trơn đẫy đà cao ngất. Nhìn thoáng qua bộ áo trắng đỏ nàng mặc, Hoàng Nguyệt nghĩ lầm.

      "Đây là trang phục tân nương ư?" tự mình đa tình, ra tay.

      Đôi tay bé của nàng bị túm đau. Bất chợt, bàn tay ve vuốt nơi non mềm giữa hai chân nàng. Điều này khiến Diêm Linh cực kỳ kích động, giữa hai chân cứ khe khẽ run rẩy ngừng.

      Hơi thở của nàng ngập tràn mùi vị tinh phách mê người của , làm cho nàng đầu váng mắt hoa...

      Bàn tay lại khẽ vuốt ve nơi non mềm giữa đôi chân Diêm Linh, cái cảm giác đau rát khi bị xâm nhập như ùa về, khiến cho nàng nhớ lại mình bị thân thể xâm phạm, ngay lập tức, cơn giận bốc lên.

      "A... Ngươi đừng làm vậy nữa!" Vì sao, vừa thấy nàng là muốn gục nàng ngay rồi? ràng là tên đại sắc ma, ấy vậy mà, còn muốn dùng sắc đẹp lừa nàng, đáng giận!

      Vất vả kéo tóc mới cách xa được chút, Diêm Linh thở phì phì bên cạnh môi , nàng hỏi.

      "Vì sao... lúc ở trong động, ngươi lại nhớ ta?" Nắm được cơ hội có thể thay đổi loại vận mệnh bị áp đảo, mặc dù vấn đề này rất ngốc, nàng vẫn phải sử dụng, coi ngựa chết như ngựa sống để mà cứu chữa.

      Loại cảm giác thoáng mát do nửa người tiếp xúc với khí khiến nàng kinh ngạc, phát , áo quần mình bong ra từng mảng. Lúc này, bàn tay nắm lấy bờ vai trần trụi trắng ngần như tuyết của mình.

      Môi dán sát, mắt như ngây ra, nhìn Diêm Linh si mê chăm chú.

      "Nhớ... Chính là nhớ.... Bởi vì, nàng là của ta..." bỗng nhiên muốn câu gì, đôi gò má màu lúa mạch, dưới ánh nến mờ mờ, như lộ ra vầng đỏ ửng.

      mấy ngàn năm, con tim chưa từng rung động, đó là ngây thơ khi mới tu luyện thành tinh, ở trong chốn u ẩm ướt, thứ duy nhất vẫn luôn nhớ, chính là tấm thân thơm mềm ấm áp này. Cùng với dụ hoặc của dục vọng, loại suy nghĩ chấn động đầu , làm đầu đau nhói, như chợt nhớ cái gì, lại thể nhớ nổi.

      "Vì sao, vì sao ngươi quay trở lại?" Thân mình bị ôm, sau lưng bị nhấn nâng lên, bộ ngực đẫy đà cao ngất ưỡn về phía , Diêm Linh kinh sợ, khuôn mặt dán sát vào bộ ngực trần trụi hoàn toàn của mình, ngừng cọ xát.

      "Nàng là người con có thể cứu ta, ta thể buông nàng ra được, thể buông nàng được." lại như vậy rồi, thứ hơi thở ưu thương này khiến lòng nàng hơi chút buồn đau.

      Làn da non mịn của vặp vú Diêm Linh ma sát với làn da gò má , ma sát đến nỗi chiếc núm vú đó trở nên căng cứng, cùng với đó, từ phía dưới, luồng khí nóng bốc lên trong thân thể nàng, đốt cháy nàng, khiến cho nàng ngứa ngáy.

      "A... Đừng cọ như vậy mà..." Tấm thân bị chạm qua giờ được vuốt ve, trở nên mẫn cảm hơn nhiều.

      "Ta rất hy vọng bộ đồ nàng mặc là trang phục tân nương.... Tượng trưng đôi ta kết hôn." ngậm bên vú nảy bắn lên bên gò má mình, mút lấy cái nụ hoa phấn hồng xinh đẹp đó, phát ra thanh 'chụt, chụt'.

      Vươn tay kéo loạn bộ trang phục thân thể mình, lộ ra cơ ngực rắn chắc, cùng tấm thân cường tráng nửa trần của mình.

      Cách vài ngày thấy, lại cứ dài như thể năm. Mỗi đêm ma dục phát tác, đều dùng linh lực áp chế cơn đau. Mãi đến đêm nay, mới dám tìm nàng.

      "Ai... Ai kết hôn với ngươi kia chứ!" Thanh xinh đẹp ấy khiến Diêm Linh ngại ngùng, cáu giận, làm má nàng ửng hồng hết lên. Cùng với đó, tấm thân mềm mại của nàng cũng ngừng run rẩy. Kiêu căng, đêm nay phải đêm động phòng hoa chúc của nàng, mà là ngày nàng được báo thù.

      Nhưng mà, nhìn vào hai cánh tay áp chế mình, mái tóc dài xõa tung, khuôn mặt ngừng hôn lên vú mình, cái cổ thô chắc, thân thể cao lớn cường tráng, cảm giác sợi tóc trơn trượt da của mình rất tuyệt vời, Diêm Linh bị mê hoặc đến nỡ chớp mắt.

      Nhưng lại nghĩ đến nơi riêng tư bị chiếm lấy mãi mười ngày mới tốt lên được, nàng lại thấy vô cùng sợ hãi... Đừng như vậy chứ!

      "Linh Nhi... Linh Nhi dấu của ta..." Miệng và tay buông vú nàng ra, dùng khuỷu tay mạnh mẽ ôm ghì lấy nàng, nỉ non khẽ gọi. nâng mông nàng lên, cách quần, đặt vào thứ gồ lên kia. Diêm Linh cảm thấy thứ khỏe mạnh nóng bỏng như theo nơi đó nhập vào thân nàng, khiến đầu óc nàng cảm thấy mơ hồ.

      Bị cầu hoan, Diêm Linh trở nên tâm đãng thần trì. Cơ thể cường tráng dính sát lấy tấm thân mềm mại, đều cùng trần trụi, đốt cháy lẫn nhau. Cả người nàng như mất hết tất cả sức lực, yếu đuối, tựa vào ngực .

      "Vì sao... Vì sao ngươi biết tên ta?" Đột nhiên, Diêm Linh nhận ra.

      Đại tiểu thư của Diêm gia lừng danh khắp ngàn dặm quanh Bách Tề Đường. lại có thể đọc được ý nghĩ loài người, sao có thể biết cơ chứ.

      "Chỉ có vào đêm trăng tròn, ta mới có thể quay lại tìm nàng. Chỉ có đêm nay, ta mới có thể biến thành hình người, cộng độ cùng nàng..." thổ lộ. Dục vọng đốt cháy thân . Chạm tới nàng, lại càng cháy dữ hơn.

      Đôi môi nóng rực của khẽ hôn lên cặp môi hồng xinh, rồi dần dần, nụ hôn của chuyển hướng xuống cái cổ thơm tho mê người ấy.

      vịn tay vào mông Diêm Linh, nâng nàng lên. đường di chuyển xuống cặp vú đẫy đà hùng vĩ, môi ngang qua vùng da trần trụi phía dưới cặp xương quai xanh của nàng, và rồi, đầu của chậm rãi vùi sâu vào cặp vú căng tròn trắng nõn.

      Diêm Linh ôm lấy cổ , thân thể nàng bị nâng lên. Nàng cảm thấy dây quấn lưng của mình bị rút mất, chiếc quần lót duy nhất còn sót lại cũng bị ngón tay thon dài của vói vào cởi ra.

      "A..." Ưm, nơi ẩm ướt non mềm giữa hai chân nàng lúc này bắt đầu co rút, run rẩy hết lên.

      ra là ánh trăng, Diêm Linh chợt nhận ra, thế nhưng mà, hôm nay trăng hình lưỡi liềm mà!

      "..." Nàng cố sức cự tuyệt, nơi nhị huyệt non mềm bị tay xoa nắn, đốt cháy.

      Cặp môi đào ngừng rên rỉ của nàng ngay lập tức bị Hoàng Nguyệt tới gần, hung hăng hôn nàng, khiến cho thân thể nàng như sắp tan chảy.

      Diêm Linh vươn bàn tay bé của mình sờ lên mái tóc dài của . Muốn tìm nơi bám vào, nàng sờ soạng lung tung, bất ngờ sờ vào thứ có hình dạng như chiếc cánh.

      Cầm nắm loạn xạ, thế nhưng thứ đó hề nhúc nhích. Nàng ngây ngốc mở trừng hai mắt.

      Quái... quái lạ ghê, thứ kia... là bộ phận của thân thể , phải là đồ trang sức! Vừa rồi, Diêm Linh tóm lấy nó, hình như, phản ứng rất là quái lạ.

      Nhìn nàng bằng ánh mắt quái dị vô cùng, động tác của Hoàng Nguyệt bất chợt dừng lại, thân thể chân của bỗng nhiên biến thành hư ảo, thành ảo ảnh giữa ngón tay nàng. Nàng vội vàng sờ tiếp, thế là tấm thân thể khỏe mạnh tràn đầy cơ bắp lại xuất ở trong tay nàng.

      Làn da non mềm của nàng lại tiếp tục được cảm thụ sức nóng từ .

      "Đừng sờ soạng lung tung!" Hoàng Nguyệt dùng hai tay tóm tay nàng lại, hạ giọng cảnh cáo.

      "Đó là nơi ta tụ tập linh lực, nếu nàng sờ nó, ta biến mất."

      sao? Đó cũng chính là ... nơi yếu hiểm... nha. Há! ... Đột nhiên, Diêm Linh nháy mắt mấy cái, nàng rất sung sướng vì mình biết được nhược điểm của . Nếu nhổ nó, biết ra sao?

      Nhưng Hoàng Nguyệt cũng để cho nàng có dịp vừa ý, đè ngay tay nàng lại. Hoàng Nguyệt tụ tập linh lực lên đầu là để áp chế ma tính. Nếu nó bị bẻ gẫy, tính mạng bị uy hiếp. Để có thể gặp nàng, rất vất vả khắc chế mới biến được trở thành hình người...

      "Thế, nàng muốn gặp ta hay sao?" Nhưng đừng kéo dài thời gian nữa, ngọn lửa dục thiêu đốt khiến cho Hoàng Nguyệt năng lộn xộn. " tốt bụng, hãy ở bên ta thêm đêm nữa, ta rất nhớ thân thể của nàng..." dịch môi mình lại gần môi nàng, bàn tay cũng đồng thời lột ngay quần lót nàng ra, sức tay cực kỳ mạnh mẽ, để nơi đó của nàng áp sát vào thứ to lớn khỏe mạnh giữa chân của mình.

      Thứ to lớn cứng rắn của đặt ngay ở cửa vào nơi mật huyệt trơn trượt của nàng, muốn lập tức vào, nhồi đầy thân thể nàng. Lúc kết hợp hoàn toàn, hai người mặt đỏ tim đập.

      "Đừng..." Hơi thở nóng rực của phả đầy khuôn mặt nhắn của nàng, gáy, và cả ngực nàng. Tấm thân trần truồng mềm mại của nàng dính chặt lấy cơ thể cường tráng khỏe đẹp của . nắm lấy chiếc cằm xinh đẹp của nàng, nghiêng mặt hôn lên môi nàng hàng loạt nụ hôn.

      Hai tay nàng yếu ớt đùn đẩy bả vai dày rộng của . Toàn bộ cảm nhận của nàng lúc này gắn liền với cảm giác thứ to lớn đó ngừng vào ra giữa hai chân mình, liên tục nhấn sâu vào cơ thể mình. Hoa huyệt nàng cũng cắn nuốt lại , gắt gao mút lấy, khiến thân thể nàng kích động, run lên sung sướng.

      Mọi hành động của coi như hoàn toàn vì nàng, khiến cho tim nàng như chợt thắt lại, cảm giác có chút là lạ...

      Lúc này, ở bên ngoài cánh cửa đóng chặt kia, chỉ chớp mắt thôi, rất nhiều ánh lửa bao quanh rồi. Phong Lệ Hành dẫn đám người đến. nhìn thấy màu sắc đêm nay biến đổi kỳ lạ. Đinh bày trò bắt ba ba trong hũ, nhất định tha cho tinh.

      "Linh Nhi!"

      Lúc này, Diêm Linh đắm mình ở trong đám mây, nơi người đàn ông ngừng ra vào trong thân thể, lại bất chợt rơi ngay xuống đất, nháy mắt, vui sướng rụt lại.

      A! Là Phong ca! Diêm Linh khẩn trương, nàng víu lấy bờ vai Hoàng Nguyệt.

      "Hoàng... Hoàng Nguyệt..." Nàng thể để Phong ca ca thấy được, thế nên, nàng túm lấy vai , muốn đình chỉ.

      Hoàng Nguyệt gầm , hệt như dã thú. vẫn tiếp tục ngừng dùng thân thể của mình ma sát hoa huyệt của nàng. Trước khi ma dục tích tụ nổ mạnh chưa được tiêu trừ, tình nguyện rời khỏi thân thể nàng.

      Cặp môi mỏng của đặt lên khuôn miệng dong dài của nàng, hôn loạn xạ, hôn lên cả cặp vú tròn đứng thẳng của nàng, khiến cho đôi môi đào của nàng khó có thể nhịn, phát ra từng chặp rên rỉ. Thứ to lớn ấy ngừng va chạm thân thể của nàng, khiến ý thức nàng trở nên mê say.

      "Linh Nhi! Muội có trong phòng đấy?" có động tĩnh gì hết. Thoáng nhìn vào trong phòng, thấy ánh lửa tắt. Lòng Phong Lệ Hành như con kiến bò trong chảo nóng.

      "Ta nghỉ ngơi... Phong ca... Nếu có chuyện gì, huynh đừng vào đây..."

      vào ra vô cùng hung mãnh, vô cùng nhanh. Khoái cảm hệt như thủy triều đánh úp lại nàng, khiến cho nàng phát ra được giọng bình thường.

      Nụ hôn của vừa lộn xộn, vừa vội vã. Thứ cường tráng ấy lúc này phình căng trong thân thể nàng. Hoa huyệt nàng bị đâm cho, trở nên co rút, nàng cảm thấy cực kỳ sung sướng, thể đắm chìm trong tuyệt vời mang lại trong cơn ái ân cùng .

      Bởi sức nóng tỏa ra từ , thanh nàng trở nên xốp giòn, mềm mại, hơi thở thô dát ngập tràn căn phòng. Hai cỗ thân thể kịch liệt quấn triền, càng mút lại càng chặt hơn.

      Đợi cho đến khi cửa phòng khép chặt, bầu khí yên tĩnh trở lại, quần áo Diêm Linh lập tức trượt xuống, để lộ làn da nõn nà trong trắng lộ hồng. Phía sau, thân thể cao to của người đàn ông dính sát vào nàng.

      Diêm Linh quay đầu về sau nhìn xem, đột nhiên, cằm nàng bị những ngón tay thon dài của tóm lấy, đôi môi mềm mại non mịn hồng xinh hé mở của nàng bị đôi môi nóng rực của hôn lên. Nàng thấy, khuôn mặt tuấn mỹ lúc này thở hồng hộc, cơ thể bao lấy nàng đây nóng cháy lên, hệt như sắt nung.

      "Hoàng Nguyệt..." Chớp hàng mi cong dài, nàng định xê ra nhìn ...

      Ban nãy, Hoàng Nguyệt hình trốn tránh quá lâu, cảm thấy thân thể mình có chút là lạ, lại biết rằng, vì khắc chế, dùng nhiều linh lực quá. Cánh môi nóng bỏng lại lần nữa dính chặt lấy nàng, vô cùng lưu luyến, khàn giọng nỉ non, cúi mắt nhìn nàng.

      A..." Thấy thân mình bị kéo lên cao, miệng mình bị mút lấy, Diêm Linh thể hô hấp. Mông của nàng bị bàn tay đẩy lên. Hai chân nàng quấn chặt lấy bộ phận phía dưới của , toàn là vảy rắn. Thân dưới của hề đứng yên, liên tục chuyển động, ngừng chà sát giữa hai chân nàng, khiến cho nàng cảm thấy thấp thỏm, bị ngọn lửa nóng ấm hồng đốt lên.

      Nàng khiếp sợ, thần hồn điên đảo, nhiệt liệt đáp lại, hôn trả . Nàng muốn lưu giữ những hương vị của thân thể .

      "Nhớ ta đúng ?... Cuối cùng nàng bắt đầu thấy nhớ ta rồi..." Vì cảm nhận được đáp lại từ nàng, thân thể Hoàng Nguyệt run rẩy hết lên. hôn lên cái cổ trắng nõn, cái miệng xinh của nàng cách loạn xạ, hề có quy luật gì.

      Chỉ nháy mắt thôi, tất cả áo quần người Diêm Linh hoàn toàn bị xé rách hết, để lộ ra bộ ngực sữa trắng ngần như tuyết. Khuôn mặt nhắn trắng noãn hứng lấy những giọt lệ lăn dài, nàng sa đọa, chìm đắm trong nỗi hưng phấn

    5. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Cô dâu của xà vương
      Nàng Long Đậu Khấu chỉ là quận chúa nho , là nhi nữ do tiểu thiếp có địa vị sinh ra, cũng có dung mạo tuyệt sắc khuynh thành gì, nàng chỉ muốn cuộc sống an an ổn ổn cùng mẫu thân sống hết đời thôi, nhưng hết lần này tới lần khác bọn lại dây dưa với nàng bỏ:
      , Phượng Vô Trần là tể tướng của Nam Xương quốc có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, : “Đậu đỏ đậu, ta rồi nếu người còn dám để ý tới ta, ta cho mọi người, Đậu khấu quận chúa của nhàTrung liệt hầu, xâm nhập vào Ỷ Lan Hiên với ý đồ cường bạo ta…”
      , Khí Vũ Hiên tiêu sái thoát tục tựa thiên tiên Tân Khoa Trạng nguyên được hoàng thượng khâm điểm, “Khấu nhi, đối với ngươi…. chúng ta nhẫn lại đủ rồi….nhìn ngươi cùng hai nam nhân kia….. ngọt ngào thân mật…..chúng ta muốn chịu đựng đủ rồi….tù giờ chúng ta mang ngươi ….. cách xa những nam nhân kia để bọn chúng mãi mãi bao giờ có thể tìm thấy ngươi….”
      Cùng với bá đạo của đại ca, thâm tình của vương….
      Còn có nữa…….
      Vậy cuộc sống “an an ổn ổn” của nàng phải làm sao đây???

      Vừa , ngón tay thon dài như ngọc vừa vuốt ve làn da bóng loáng mà nóng rực cái cổ trắng nõn của ta. Vành tai non mềm bị ngậm vào trong miệng rồi khiêu khích cách bừa bãi.

      ngừng thầm bên tai ta, hai bàn tay cũng có nhàn rỗi, động tác nhanh chóng muốn cởi bỏ vạt áo của ta.

      Nghe tiếng rên rỉ, ta lạnh lùng mà nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng hé mở kia, hơi thở càng ngày càng nặng nề, đôi mắt phượng xinh đẹp chứa tia gian tà ban nãy giờ đây càng trở nên mị hoặc mê người.

      Bàn tay nhàng vân vê hai trái tiểu cầu hồng phấn bộ ngực tròn trĩnh, cảm giác tê dại nhanh chóng bành trướng lan tràn khắp toàn thân của ta.

      Ta cắn răng cố nén phát ra thanh , thể ngờ thân thể của mình lại mẫn cảm như vậy, chỉ cần mới đùa có chút làm cho ta khó chịu như vậy.

      Cảm nhận được bến hóa của thân thể ta, phượng hồ ly lập tức lấy thân thể đè lên ta, đem môi để sát bên tai ta mà thổi khí.

      “Đậu đỏ đậu…..nơi này đều bốn bề vắng lặng, ngươi xem, bây giờ làm cho ngươi trở thành nữ nhân của ta….. như vậy có được ….”

      thanh khêu gợi ái muội, cơn gió thoáng qua làm cho hoa rơi phủ đầy người ta và .

      đầu được phủ kín đóa hoa xinh đẹp tên hồ ly, dụ hoặc mê người như tiên tử trong tranh.

      Đôi mắt phượng hẹp dài hơi cong lên, trong con ngươi là tinh quang ái muội câu dẫn động lòng người, thanh cũng đồng dạng mê hoặc, nhưng lời ra lại làm ta tức giận đến nhe răng nhếch miệng.

      “Đậu đỏ đậu, có lẽ ngươi tin, nhưng mà từ lúc ngươi nhìn thấy thân thể ta xong, thể xác và tinh thần của ta giống như bị trúng độc vậy, chỉ đối với ngươi ta mới có cảm giác.”

      xong im lặng chờ đợi ở đó, dưới ánh mặt trời khuôn mặt tuyệ trần trầm tĩnh như nước.

      Từ trong chấn động mà bình tĩnh lại, khuôn mặt ta bất giác đỏ lên.

      Lời vô liêm sỉ như vậy, sao có thể thốt ra mà tim đập mặt đỏ như thế chứ.

      “Phượng Vô Trần, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi còn dám đối với ta động tay động chân nữa ta lập tức kêu to lên cho mọi người biết là ngươi khinh bạc ta đó.”

      Phượng Vô Trần nhàng ôm lấy vòng eo nhắn của ta rồi cười khẽ.

      xin lỗi, vừa rồi ngươi dùng đôi mắt to đen láy để câu dẫn ta, ta còn nghĩ là ngươi muốn ta hôn ngươi kìa…..Bất quá ta thắc mắc nếu có người đến đây , ngươi tin rằng họ tin lời của ngươi sao?”

      thể phủ nhận lời tên Phượng hồ ly này rất đúng.

      đời này, những cái gì xinh đẹp độc tính của chúng càng mạnh, nếu sơ sẩy chút, chỉ làm cho mình bị thương có khi chết như thế nào cũng biết nữa kìa.

      Tại cái địa phương này, lời dụ dỗ của Phượng hồ ly, cùng tiếng đung đưa sàn sạt của cành cây do gió đung đưa, đem ta đặt dựa ngọn núi giả, tay ôm chặt để ta sát vào người , tay lại tiếp tục muốn tháo dây lưng ta.

      Nam nhân xinh đẹp câu hồn người, khuôn mặt xinh đẹp như ánh trăng lại toát ra tia ôn nhu hạnh phúc, hơi hơi nhắm hai mắt lại, môi là nụ cười loan loan. Lặng lẽ tiến lại gần ta.

      “Đậu đỏ đậu, đem mắt mở ra được , ta muốn hôn ngươi…”

      Đôi môi hôn ta có mùi thơm ngát độc đáo, ôn nhuận mà lại tốt đẹp, hơi thở thơm mát, người mang theo mùi thơm của hoa cỏ, cái trền miên đôi môi cánh hoa của ta mang theo xúc cảm làm cho ngươi ta say mê.

      Chẫm rãi cởi ra thắt lưng của ta, xiêm y người chậm rãi rớt xuống…

      Những nụ hôn khiêu khích, dừng ở cái cằm thon liếm láp hồi rồi lại chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, đầu ngón tay đẩy ra vạt áo đơn bạc của ta, bạc thần của cũng tiến đến hai trái đào trước ngực.

      Ta cảm giác được đầu lưỡi linh hoạt nhàng liếm cắn nụ hoa hồng nhạt phía , vừa chơi đùa, hút cắn dây dưa làm cho ta khó chịu đến mức muốn tông cửa mà chạy trốn.

      ra sức mà cắn cắn làm ta có cảm giác đau đớn, cường hãn chiếm cứ, thân thể muốn xụi lơ đến mức vô lực, ta thỉnh thoảng kêu tên của đại ca, ủy khuất muốn lên tiếng thét chói tai.

      Nam nhân động tác tà tứ, lại càng ngày càng nhiệt tình, càng ngày càng cuồng hãn, giống như muốn đem ta bỏ vào trong miệng mà cắn nuốt chừa miếng, sau đó làm cho cơ thể ta hoàn toàn dung nhập vào cốt tủy của ……

      Tiếng thở gấp gáp hòa vào khí càng lúc càng nóng, cuối cùng đại ca vẫn ngừng lại, đầu ngón tay mơn trớn mái tóc dài mềm mượt của ta, khóe miệng gợi lên chút độ cong tà ác. Cúi người đem ta đặt ở dưới thân, hung hăng hôn lấy ta, cái lưỡi cuồng nhiệt mà hung mãnh làm càn khuấy đảo như muốn cướp đoạt tất cả trong khoang miệng ta, ta quay đầu muốn trốn tránh, nhưng đại ca cũng cho ta thực được, ái muội hàm trụ lấy vành tai của ta, chợt hôn qua cái gáy rồi đường khẽ liếm tới xương quai xanh, sau đó rơi xuống hai đoàn mềm mại trước ngực.

      Cắn lấy nụ hoa yếu ớt mà cười đến ngạo mạn.

      thương ta lại như thế nào, chỉ cần ta muốn, thân thể của ngươi, ta tùy thời đều có thể lấy được.”

      Những nụ hôn nhue mưa rền gió dữ làm lòng ta càng thêm sợ hãi.

      Chịu đựng áp lự từ đôi mắt đen làm cho thân thể ta lạnh như băng, ta nở nụ cười.

      Gằn từng tiếng, sắc bén như sắt.

      “Đại ca, ngươi sai lầm rồi, thương ngươi, lại như thế nào có thể nằm ở dưới thân của ngươi? thương ngươi, lại như thế nào có thể phát ra những tiếng rên rỉ làm cho ngươi thích? thương ngươi, lại như thế nào có thể cam tâm tình nguyện làm cái cá chậu chim lồng mà ở bên ngươi đâu?”

      Rớt ra búi tóc của ta, ngón tay cầm lấy dúm tóc dài, ái muội mà chơi đùa chúng.

      Đặt ở trước mũi nhàng ngửi , hô hấp nóng rực phun khuôn mặt của ta, con ngươi đen khóa chặt lấy ta, giống như mị hoặc chúng sinh.

      “Long đậu khấu, cho tới bây giờ, ngươi phải đều diễn sao? Vì cái gì tại ngươi lại diễn nữa?”


      Tay chân bị trói, muốn đau đến chết lặng, bất quá, ta vẫn cười cách nhàng.


      “Bởi vì, ta mệt , hơn nữa, ta thích bị ngươi giam cầm, thực thích!”


      Con ngươi đen lãnh tà nhìn biểu tình mặt ta, cơ ngực khêu gợi, khiêu khích mà ma sát qua bộ ngực sữa đứng thẳng của ta, bàn tay to mơn trớn mắt tiệp khẽ run của ta, bạc thần chậm rãi hướng ta tới gần.


      như vậy, ngươi tưởng rời khỏi ta có phải hay ?”


      Ta bị buộc dán chặt lấy thân thể , ôm lấy vòng eo mềm mại của ta, đem mặt chôn bên cổ ta, sâu mà hít lấy hương thơm người ta.

      “Thực đáng tiếc, ta vĩnh viễn cũng cho ngươi cơ hội rời khỏi ta. Ngươi cũng đừng vọng tưởng có thể gặp lại cái kia nam nhân họ phạm kia, ngươi chỉ có thể là của mình ta.”


      Nhìn đáy mắt dục vọng cùng hào quang Ma Mỵ, ta lẳng lặng nở nụ cười.


      “Đại ca, ngươi quên rồi sao? Ta là muội muội của ngươi, ngươi như thế nào có thể làm như vậy?”


      “Muội muội?”


      Đem ta vành tai phấn nộn ngậm vào trong miệng, bừa bãi mà khiêu khích, thanh tà mị làm cho ta phát run.


      “Ở trong mắt của ta, ngươi chính là nữ nhân, cái nữ nhân mà ta muốn, mà tai ta muốn làm nam nhân của ngươi……”


      Dục hỏa trong mắt của đại ca đều tiến vào đáy lòng của ta, tâm ta lãnh giống như phủ đầy băng tuyết, tràn đầy hàn ý.


      Tuy rằng rất nhiều lần nghĩ tới đại ca chiếm lấy ta, nhưng tại cái ban đêm rét lạnh này, lấy loại tư thế khuất nhục này mà bị đặt ở dưới thân , ta chỉ cảm thấy cả người phát run, liên đầu ngón tay đều đông lạnh đến trắng bệch……
      người qua đườngthanh thanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :