Ta cũng góp tí vậy, nhàng thui,tại dao này toàn thấy @myuyen khẩu vị nặng post r nên lười, chỉ muốn ăn sẵn thôi Nạp Lan Luật dán sát lên, hai tay luồn từ phía sau bao lấy nhũ phong của , ngừng xoa nắn. Khi Lam Tĩnh Nghi thở nổi nữa Nạp Lan Địch mới buông ra. Váy ngủ của sớm bị Nạp Lan Luật vén đến xương quai xanh. Tay cậu ngừng xoa bóp nhũ phong của . Nhũ phong trắng nõn đẫy đà biến thành muôn hình vạn trạng. Nạp Lan Luật ngừng ma sát từ phía sau nhưng cậu vào. Vật nam tính cứng rắn khiến thấy đau. Nhũ phong trắng nõn ở ngay trước mắt Nạp Lan Địch, bị đôi tay đàn ông ngừng chà đạp. Mắt Nạp Lan Địch càng ngày càng mờ, gợn từng đợt sóng. Lam Tĩnh Nghi vươn tay cởi váy ngủ ra để mình hoàn toàn xích lõa. Sau đó cầm lấy bình rượu, trút toàn bộ từ đỉnh đầu xuống dưới cái nhìn chăm chú của Nạp Lan Địch. Màu rượu đỏ chảy từ mặt xuống. Màu đỏ như máu chảy theo da thịt trắng nõn của khiến giống ma nữ diễm lệ khiến dục vọng của người khác tăng lên. Hai thiếu niên dán sát lên người , hôn như mưa lên ra thịt , mút rượu người . Lam Tĩnh Nghi rên rỉ dưới tác động của môi họ. Thiếu niên để lại người hàng chuỗi dấu ấn. Đau đớn, hưng phấn, kích thích…vô số cảm giác đánh úp vào . Nạp Lan Địch cắn nhũ phong của , đóa hồng mai, để lại dấu ấn đỏ tươi. Nạp Lan Luật ôm đùi , đầu lưỡi cậu ngừng ra vào hoa huyệt của . Hạ thân ngừng run rẩy, mật dịch chảy cuồn cuộn vào môi lưỡi cậu. “A ~~~~ a ~~~” “ ra có thể mẫn cảm như thế này.” Nạp Lan Địch nhìn chằm chằm vào đóa hồng mai đứng thẳng của và vách tường ngừng rung động dưới miệng của Nạp Lan Luật. Cậu xoa đóa hồng mai của , “Xin chúng tôi.” Cậu nhíu mày, bên tai , “Chơi đùa .” “A~~ a ~~” Lam Tĩnh Nghi thở hổn hển, đóa hồng mai run lên. Đầu lưỡi của Nạp Lan Luật lại tăng tốc độ. Lam Tĩnh Nghi cong người lên, móng tay đâm sâu vào da thịt Nạp Lan Địch. Tay Nạp Lan Địch xoa mạnh lên nhũ phong của , “Nhanh cầu xin chúng tôi.” Lam Tĩnh Nghi nhìn vào mắt cậu, “Địch, a ~~ chơi đùa tôi.” Trong đôi mắt Nạp Lan Địch lên ánh sáng, nhếch môi, “Chưa đủ.” “A…Địch, nhanh chơi đùa tôi , nhanh chơi đùa tôi tới chết …” “Luật nữa.” Lam Tĩnh Nghi khẽ cắn môi, “Địch, Luật, xin các cậu cùng chơi đùa tôi, hung hăng chơi đùa tôi tới chết .” Dục vọng của hai thiếu niên vì câu này của mà càng lớn hơn. Bọn họ trước sau ôm lấy Lam Tĩnh Nghi, đưa dục vọng vào cơ thể . “A~~~” thân thể Lam Tĩnh Nghi mạnh mẽ run rẩy nhưng bị bọn họ kẹp chặt, ngừng ra vào, trước sau, cùng tiết tấu. Hai cái roi lớn cùng ra vào trong cơ thể như thế. “A ~~~ a ~~~ a ~~~~~” tiếng rên rỉ của Lam Tĩnh Nghi thay đổi dưới cuồng mãnh của bọn họ. Khuôn mặt nhắn của nhăn lại, thân thể vừa đau đớn lại vừa hưng phấn đầy kích thích. Cuối cùng, hai thiếu niên cùng phóng thích trong . Bọn họ rút lui, chất dịch màu trắng tuôn ra từ hoa huyệt của . Thiếu niên hài lòng ôm . Dực Phàm tì lên tay của mình, tay xoa bóp bầu ngực xinh đẹp của nàng qua lớp áo tắm. Trí Khương bị bao phủ bởi cảm giác chưa bao giờ có, cảm giác như đối phương khống chế mọi yếu điểm của mình. Nàng bất lực, khẽ nâng hai cánh tay, nắm chặt lấy gối đầu mà biết làm như vậy càng để lộ bầu ngực của mình, càng phù hợp cho Dực Phàm. Dực Phàm càng nhận thấy áo tắm là vật cản trở, bèn mở thắt lưng, mở rộng bộ áo vốn che được thân thể nữ tính. Thân thể mềm mại của Trí Khương liền giống như nụ hoa vừa dâm đãng, vừa thanh khiết mà nở rộ dưới thân thể đàn ông. Bởi vì sắp ngủ, Trí Khương cũng có mặc áo lót. Hai bầu vú hề bị che lấp, liền rơi vào trong mắt Dực Phàm. tay Dực Phàm nắm trọn bên vú. Năm ngón tay chụm lại xoa bóp, hưởng thụ xúc cảm mềm mại của . Cuối cùng, còn dùng lòng bàn tay đụng chạm vào đỉnh cao của nàng, càng lúc càng mạnh, tận đến khi hạt đào nho của nàng trở nên cứng rắn mà vểnh lên. Dực Phàm vẫn chú ý đến từng biểu tình và phản ứng của nàng, muốn bỏ qua chút gì. nhìn nàng khó khăn nghiêng đầu, tà tâm nổi lên, báo trước mà cúi đầu, duỗi đầu lưỡi tiến vào trong cặp môi hồng của nàng, câu dẫn cái lưỡi thơm tho theo vui chơi. Bàn tay to lớn kia cũng rảnh rỗi, càng mạnh mẽ xoa nắn lấy con thỏ của nàng, lúc lại đổi sang ngực bên kia. Tiếng Trí Khương thoải mái kêu khẽ cũng bị hút vào trong miệng, chỉ thừa lại thân thể từng chút, từng chút phối hợp với âu yếm của . Dực Phàm buông bé đáng thở hồng hộc ra, đầu thuận theo cần cổ mà hôn xuống dưới, tới bầu vú mềm mại tha thiết ước mơ từ lâu. mạnh mẽ mở miệng ngậm lấy hầu hết bầu ngực, tàn sát nó trong miệng mình. Trí Khương cả kinh, tiếng “Ưm a…” rên rỉ khống chế được mà buột ra khỏi miệng. Nàng vội vàng dùng tay bịt miệng. Làm thế nào bây giờ? Nàng muốn kêu ra nhưng lại sợ mẹ nàng nghe thấy. quá mâu thuẫn! Dực Phàm chuyên chú liếm láp đầu vú cứng rắn, còn phát ra tiếng “chùn chụt”. Liếm hết bên này, lại sủng hạnh bên kia, khiến cho hai vú nàng ngạo nghễ đứng thẳng, đầu vú dựng đứng, sáng long lanh. Dực Phàm rất hài lòng với thành quả mình, tiện đà duỗi đầu lưỡi tiến vào trong rốn nàng. Đầu lưỡi nhếch lên, nhếch lên, triệt để mê loạn thần trí Trí Khương. Nàng hoàn toàn quên mất bản thân mình. Cái tay bịt miệng biết buông ra từ lúc nào, nắm chặt lấy cánh tay vững chãi của . “Ưm a… Phàm, đừng chạm vào chỗ đó… Em ngứa lắm… Ưm ưm…” Nàng hưng phấn . Bố mẹ là cái gì chứ? bị nàng ném ra tận trời cao. Dực Phàm cũng bị khiêu khích hề ít. lần nữa, điểu chỉnh tư thế nằm, nhìn chòng chọc vào khuôn mặt xinh đẹp đỏ hồng, bàn tay nóng như lửa đốt lưu luyến bên eo nàng, trầm thấp . “Bé , kêu ra. thích nghe. đáng !” Trí Khương “Ưm ưm” nũng nịu đáp lại . Bàn tay to lớn thong thả dời xuống, tất cả gắn vào chỗ kín của nàng. Trí Khương chưa bao giờ nhận được kích thích như vậy, vô thức khép hai chân lại, kẹp chặt trong bắp đùi, để nhúc nhích. Dực Phàm càng để ý, động thủ ngón tay, cách quần lót mà nghịch ngợm cánh hoa, đại khái là vuốt ve trêu đùa mấy chục cái. Rồi lại sờ mó tới vị trí viên ngọc hoa của nàng mà ấn xuống, chút, chút. Trí Khương chịu được, đôi tay để vai , hơi hơi ngẩng đầu, thầm bên lỗ tai . “Phàm… được! kỳ quái!… Khó chịu lắm, đừng… Ưm ưm, đừng thế nữa… A!” Dực Phàm thèm nghe. Năm ngón tay khép lại, dán sát vào cánh hoa của nàng, xoa nắn dưới. “Ưm a… Đừng!” Trí Khương còn muốn kháng cự. Nhưng khó chịu này lại mang theo chút kích thích nàng chưa hề biết tới, dần dần cọ rửa lý trí nàng. thiếu nữ tự giác mà hơi mở hai chân ra, để bàn tay giở trò xấu xa càng thêm thuận lợi. Dực Phàm được lệnh, càng thêm gắng sức phóng túng, mân mê. Quả nhiên, phát quần lót có chút ướt át. “Bé ướt rồi!” Trí Khương kịp phản ứng, chỉ kịp cảm giác bàn tay ngang ngược lột quần lót nàng xuống, ném sang bên. Tiếp theo đó, mấy ngón tay vì chơi đàn dương cầm lâu năm mà trở nên chai cứng, che lấy vườn hoa bí mật của nàng. Trí Khương há hốc vì kinh ngạc, chuyên chú cảm giác lấy. đẩy bộ lông mềm mại ra hai bên, tìm được viên ngọc hoa nho giấu trong đó. dùng hai ngón tay đè ép lấy, lại dường như an ủi nàng, vẽ thành vòng tròn. Đùi Trí Khương tự giác, hoàn toàn mở ra. Cái miệng còn ngừng mị hoặc kêu. “Ưm… thoải mái… Phàm, thích… Nữa !” Dực Phàm cảm thấy bông hoa nho của nàng càng lúc càng nhiều nước, thấm ướt bàn tay , hơn nữa, tựa hồ như cố vươn ra ngoài. cần nhìn cũng biết chắc cánh hoa hồng thắm. trêu nàng. “Sao hả? Thoải mái lắm đúng ? Xem em ướt như vậy nè. Có ngứa hả?” Trí Khương đột nhiên nâng thân dưới lên, đem chỗ kín vùi vào trong tay . “Ông xã! Em ngứa… tê… … nhàng thôi.” Dực Phàm bị tiếng “ông xã” ngọt ngào làm tê cả trái tim, khỏi càng mạnh tay, mạnh mẽ xoa bóp, đè lên viên ngọc yếu ớt, càng nhanh vuốt ve, trêu đùa. gầm . “Sảng khoái đến khó chịu sao? Bé , em sảng khoái đến khó chịu sao? Ông xã làm em thấy thoải mái sao? Kêu ra !” Trí Khương khóc ròng. “Hức… Quá nhanh… Ông xa,… em chịu nổi… Thoải mái quá, được… Đừng thế nữa…” Trí Khương cảm giác làn sóng kỳ lạ muốn đánh về phía nàng. Nàng mơ hồ biết nó là cái gì nhưng lại quá sợ hãi. Nàng hơi kháng cự. Bản năng con lại thúc đẩy nàng buông lỏng thể xác và tinh thần nghênh đón thời khắc kia. Nàng mâu thuẫn quá! Cặp chân trần ngừng làm nhàu nhĩ khăn trải giường, biết nên cự tuyệt hay tiếp nhận. Đột nhiên, tiếng trống tăng lên khí thế, chuyển động càng thêm mãnh liệt. Hai chân bé cong lên. “A!…” tiếng kêu bén nhọn kêu lên, chứng tỏ nàng vừa mới trải qua thủy triều nho đầu đời. Dực Phàm săn sóc dừng lại, âu yếm nàng, để nàng thoải mái cảm thụ tình triều xa lạ này. nhìn thân thể nàng nhuộm mầu hồng mê người. Cái miệng cũng khép được, mở to hít lấy khí. thân thể cũng hơi run run, nhô lên nhô xuống, khiến cho hai con thỏ cũng thỉnh thoảng nhảy lên chút. Hai chân thon dài vẫn còn hơi căng thẳng. Dưới kia, búp hoa mềm mại co rút lại chút xíu, còn như chảy chút dịch. Dực Phàm rút tay ra, để lên trước mặt. Dưới ngọn đèn mờ ảo, dâm dịch của nàng phản chiếu sáng loang. Trước mắt nàng, bỏ ngón tay vào trong miệng liếm lấy, quên mút cả lòng bàn tay, còn cố ý phát ra tiếng “Ưm… chụt.” Trí Khương mặt đỏ tai nóng, sao có thể…? Kia chẳng phải thứ chảy ra ở phía dưới nàng, sao có thể ăn vậy chứ? Dực Phàm lau mồ hôi trán nàng, cười . “ ngọt. ngon. Đây là minh chứng động tình của bé , sau này đều để thưởng nếm mỗi ngày nhé!” Nàng hờn dỗi đấm vào . “ bậy gì vậy!” Dực Phàm hôn nàng, chiều chuộng . “Bé hoàn hồn chưa? ông xã nghe, cảm giác vừa rồi thế nào? làm thế có được ? Nhất định phải !” Vì muốn bé sau này thẹn thùng lúc bọn họ hoan ái, to gan dám ra nhu cầu, nhất định là phải dạy dỗ. Trí Khương tuy rằng thẹn thùng nhưng lại che giấu cảm giác chân . Nàng trốn tránh ánh mắt , thẹn thùng . “Chính là… lúc đầu có chút kỳ quái, hơi tê tê. Nhưng về sau vẫn rất là thoải mái.” Nghe nàng thế, Dực Phàm rất sung sướng vì lần đầu làm khiến bé thấy thoải mái. vuốt tóc nàng ra sau tai, cắn nhè lên vành tai. “ vậy …” Bàn tay ma quái lại lần nữa che đậy cấm địa nữ tính của nàng, vừa khôn ngoan, vừa chuẩn xác, trực tiếp càn rỡ, chà xát viên ngọc đả sớm ngẩng đầu. Trí Khương nghĩ lại nhanh làm vậy như thế, khẽ nâng người dậy, dán sát vào người . Nàng bất lực ôm chặt cần cổ , khuôn mặt vùi vào hõm vai , lớn tiếng kêu. “Ưm ưm… Đừng vậy nữa… Em chịu được! A! Nhanh quá… Ưm, xấu lắm!” Vốn còn lạc trong dư vị của thủy triều, bông hoa nho mẫn cảm vô cùng. Chỉ cần nhàng đụng chạm cũng run rẩy đến chịu được, làm sao chống lại ngược đãi điên cuồng như vậy của . Dực Phàm có thể cảm giác được tất cả bộ phận sinh dục của nàng run rẩy. mân mê bao lâu, thủy triều nho thứ hai liền khí thế, dào dạt đánh úp. Chỗ kín run rẩy truyền đến từng nơi khác thân thể. “Ưm! Ư! Lại nữa… được đâu!… Hm a!” Trí Khương khống chế nổi, mở miệng cắn vào bờ vai của Dực Phàm. Toàn thân nàng co rút. Trong mũi nàng còn phát ra miệng tiếng hừ lạnh nhàng. Dực Phàm hài lòng thỏa dạ vuốt ve tóc nàng, vì nàng xuôi xuống.
@Tiểu yêu tinh bữa sau ta gui cho nang nhe, de ta tim lai roi copy vo word cho nag, nãy giờ tranh thủ tìm rồi post ma ko kip dan word(sợ sếp nhìn sang ,hiii)