Lưỡi Phượng Húc Nhật lại an phận chui vào trong miệng của nàng, muốn phân tán chú ý, giảm căng thẳng cứng ngắc của nàng. Môi của Hỉ bị che lại, hơn nữa bàn tay của ở trước ngực của nàng kéo Hoa Nhị nhạy cảm, trêu chọc đôi bồng đào trẻ trung kia, khiến tất cả kháng cự của nàng cũng hóa thành từng trận nỉ non. Chẳng qua là, Phượng Húc Nhật còn đủ kiên nhẫn, dục vọng trong cơ thể thúc giục động tác , rất nhanh liền đem cái yếm duy nhất che đậy người nàng tháo ra. Nàng chỉ có thể phát ra chút tiếng kháng nghị, cách nào ngăn cản động tác của . Sau khắc, nàng cảm thấy trước ngực hồi hơi lạnh, năm ngón tay tà ác kia đùa nghịch bộ ngực của nàng, giày xéo lấy nó. Đôi mắt Hỉ hơi hé mở, đập vào mắt nàng chính là tuấn nhan của . Giờ khắc này nàng mới hiểu được, ra là mình tựa như con mồi rơi vào mạng nhện, thể thoát ra, chỉ có thể chờ nuốt vào bụng mà thôi. Phượng Húc Nhật nhìn đôi mắt đẹp của nàng, rồi nhìn khuôn mặt xinh đẹp, cảm thụ thân thể của nàng từ từ biến thành đống bùn nhão. Bội Lôi xinh đẹp trước ngực nàng khi bị chạm vào, nhạy cảm đứng thẳng trong khí, bày ra tư thái kiều mị đầy hấp dẫn. rời môi của nàng, ngược lại cúi đầu lấy miệng hái lấy trái cây điềm mĩ kia, lấy đầu lưỡi khinh thiêu đỉnh đứng lên. Đầu lưỡi ta của khêu , chuyển lấy, miệng ngậm lấy Tuyết Phong bên cạnh, đồng thời liếm mút, ngũ trảo bắt lấy, làn da trắng nõn trong nháy mắt xuất dấu tay ửng đỏ. Thân thể Hỉ khẽ phản kháng, cảm giác được trước ngực mảnh thấp nhiệt, nhất là đỉnh Hoa Nhị mẫn cảm kia, cảm giác ấm áp ướt át kia khiến lưng nàng thấy lạnh. Thân thể nàng rung động, hai tay bị trói chỉ có thể vịn vai , chịu nhịn bụng dưới bắt đầu tràn ra cỗ nhiệt lưu quỷ dị. Nhiệt lưu tựa như từ từ sôi trào, ngừng hội tụ tới bụng, tiếp lại hóa thành đạo nhiệt dịch, ở giữa hai chân nàng bắt đầu chảy ra. Hỉ kẹp chặt hai chân, muốn che lại cảm giác xấu hổ chán ghét này, nhưng phượng Húc Nhật như xem thấu ý đồ của nàng, bàn tay đem hai chân của nàng tách ra, đơn giản đem thân mình chen giữa hai chân nàng. Môi lưỡi của như cũ ở trước ngực nàng chơi đùa, đem trước ngực của nàng liếm láp thành mảnh ướt dính, tay khác nâng lên bắp đùi của nàng, lấy đầu gối chỉa vào trong quần nơi giải đất tư mật kia. Nàng nghĩ tới mình cũng có bộ dạng mắc cỡ như thế này, cho nên đỏ mặt dứt. " Hỉ, ngươi quả nhiên như ta muốn giống như vậy hoàn mỹ." Phượng Húc Nhật đem khuôn mặt chôn giữa ngực nàng, ngửi mùi thơm đặc trưng người nàng , mà đầu gối của ở quần lót của nàng chạm vẽ vòng tròn ,chạm vào chỗ kia mẫn cảm nhất của nàng. " nên như vậy. . . . . ." Hỉ mặc dù dựa vào tường, nhưng là bị đụng chạm như vậy, thân thể của nàng cơ hồ nhão thành bùn, cách nào đứng vững. Phượng Húc Nhật thấy nàng phát ra thanh ưm thống khổ, vì vậy nhanh chóng ôm lấy nàng, môi mỏng ngậm lấy đôi môi của nàng, chậm rãi về phía giường mềm mại. Phượng Húc Nhật hôn chậm chạp mà đầy hấp dẫn, đầu lưỡi linh hoạt nhanh chóng cuốn lấy của nàng trẻ trung, thỉnh thoảng liếm láp, dây dưa, lát lại rời nàng trở về mút lấy đôi bồng đào kia, chủ động khơi lên dục vọng của nàng. Hỉ thành thực đáp lại nụ hôn của , tất cả phản kháng lúc nãy của nàng đều hóa thành tham lam đòi hỏi, giống như đứa trẻ mút lấy lưỡi của . Môi của nàng vừa hồng vừa sưng vì hôn, gương mặt bị trêu chọc mà trở nên đỏ ửng, đôi tuyết phong trước ngực nàng cũng bị hai tay của đùa bỡn hồng nộn chịu nổi. Tuyết phong non mềm tựa như mới vừa nhu tốt sữa dê diện đoàn, trong lòng bàn tay đung đưa, thỉnh thoảng miết lấy Hoa Nhị, nhìn chúng vì mà càng trở nên xinh đẹp. hỉ có thể cảm nhận được mỗi lần đụng vào đều nóng như vậy lại bá đạo như vậy, ngực của nàng khỏi dâng lên hồi dậy sóng. Như có luồng nhiệt lưu chặn ở cổ của nàng khiến nàng cách nào ra câu đầy đủ, chỉ có thể hóa thành thỉnh thoảng rên rỉ, cho đến khi rời môi của nàng, tiếng rên kiều kị kia mới vang vọng khắp phòng. Sau khi Hỉ bị đánh ngã ở giường, làn váy lập tức bị Phượng Húc Nhật kéo lên tới thắt lưng. Hai chân của nàng cảm thấy hồi lạnh như băng, tiếp đó nhanh nhanh chóng rút quần lót của nàng, vùng đất bí mật kia nhanh chóng bại lộ trong khí. tách ra hai chân của nàng, ngón tay bắt đầu ở chỗ tư mật của nàng qua lại dao động, đầu ngón tay nghịch qua giải đất tĩnh mịch mềm mại kia. Cái trán của nàng lấm tấm mồ hôi, bên đùi lan tràn hồi cảm giác tê dại, tập trung lại rồi đường xuống bụng. Cái miệng nhắn béo mập phát ra những tiếng thở khẽ, thỉnh thoảng dồn dập, thỉnh thoảng lại đè nén, khiến Phượng Húc Nhật nghe vào càng trở nên khó nhịn. Trong cơ thể như bị nàng đốt lên ngọn lửa, phái nam to lớn phía dưới dần dần ngang nhiên dựng đứng, như muốn từ trong đũng quần chui ra, tìm kiếm an ủi trong chỗ kín mềm mại trước mắt. Phượng Húc Nhật ở trước ngực nàng mút lấy, để lại ấn ký màu tím nhạt, ngón tay lại ở giữa nộn thủy hoa nở rộ mà di động. Mỗi khi ngón tay trêu đùa chạm vào thủy hoa, liền càng khiến nhiều hoa dịch chảy ra, mật hoa kia giống như cuồn cuộn dứt, thấm ướt tay của . " Hỉ, ngươi chuẩn bị xong nghênh đón ta." đem lưỡi trơn trượt trượt hướng bụng của nàng, giống như con rắn ở da thịt của nàng liếm hôn. Hỉ ngượng ngùng cắn môi, cảm thấy thần trí tựa hồ bắt đầu lung lay thể điều khiển nổi cơ thể, dục vọng giống như là dần dần bao phủ lấy bản năng xấu hổ của nàng. Nhưng là, nàng cách nào kháng cự lần lại lần mang cho nàng sóng chiều. Đầu lưỡi Phượng Húc Nhật liếm hôn xuống, lướt qua bụng dưới bằng phẳng, tiếp tách ra nàng đôi chân , lấy tay đùa bỡn cánh hoa sớm ướt át kia. Tay mở ra lối , bên trong cất giấu hoa hạch, ướt át giống như cầu xin bắt lấy. lấy đầu lưỡi khẽ liếm, phảng phất đó là trân châu cực kỳ trân quý, lưỡi nhất câu, đem hoa dịch điềm mỹ kia cuốn vào trong miệng mà nuốt lấy. "Ngươi so với trong tưởng tượng của ta còn ngọt hơn." Phượng Húc Nhật thanh khàn khàn, đem hoa dịch ngừng tiết ra kia toàn bộ nuốt vào cổ họng. Khi môi động vào hoa hạch nhạy cảm kia, toàn thân Hỉ giống như các cơ quan được mở ra, mà lưỡi của chính là chìa khóa, thăm dò ổ khóa duy nhất kia. Đầu lưỡi sờ chút cái hoa hạch, rồi dọc theo mật dịch thơm ngọt, bồi hồi tới hoa nguyệt bên ngoài. Toàn thân Hỉ run rẩy càng thêm lợi hại, cảm thấy tựa như có vạn con kiến chui vào trong cơ thể nàng, cảm giác tê dại kia nhột lại tô cốt say lòng người, ép nàng cơ hồ hỏng mất. Dịch ướt kia cùng nước miếng hòa thành hỗn hợp, chóp mũi cao thẳng của vẫn còn trong khe di động, làm nàng cách nào đè nén ham muốn nóng bỏng kia. "Húc Nhật. . . . . ." Nàng toàn thân giãy dụa, nhưng cũng có ngăn cản động tác của . Ngược lại đưa tay che ở trước ngực. Nàng chưa từng cảm thấy phiền não giống như nay, đôi bồng đào của nàng rất khó chịu, khi nàng đặt tay lên khẽ xoa mới thoáng làm giảm xuống ngọn lửa bất an đó. "Thân thể của ngươi đúng là thành thực a!" Lưỡi Phượng Húc Nhật ngừng ra vào hoa huyệt của nàng , dễ dàng đem hoa dịch trong cơ thể nàng cuốn ra."Ngươi thích ta đối ngươi như vậy, có phải hay ? Giống như vậy liếm ngươi, như vậy tiến vào trong thân thể của ngươi. . . . . ." Hỉ chủ động tách ra hai chân, tuyết đồn cũng tự giác bãi động, phối hợp với đầu lưỡi liếm láp của . Nàng thần trí sớm bị động tác của chi phối, cách nào kháng cự vui thích mà mang đến cho nàng. Khoái ý tựa như những đợt sóng ngừng đánh tới, từng đợt lại từng đợt đánh vào nàng, mà nàng cách nào ngăn cản, chỉ có thể run run thân thể nghênh đón lấy. Nàng cảm giác được mình đạo phòng bị cuối cùng mau chóng biến mất, chỉ còn lại thân thể chân cảm thụ trêu chọc. Dần dần, nàng giống như là ngã vào biển dục vọng, chỉ có thể theo cùng nhau rong chơi ở nơi cực kỳ rộng rãi này, cảm nhận thế nào là tình hải . Lưỡi Phượng Húc Nhật ở dũng đạo của nàng ngừng qua lại kích thích, vào rồi lại ra, trêu chọc nàng tạo thêm càng nhiều đợt sóng triều @Mun - co nuong yeu tao chuyen ky quai-
Nhìn ánh mắt tại chìm đắm trong dục vọng, ngừng phát ra mị hoặc, những tiếng kêu rên rỉ đòi mạng. Nàng giống như tinh, dụ hoặc nam nhân, thân thể nàng ngừng vặn vẹo, khó chịu. Căn phòng, u ám bao phủ tưởng chừng thay vào đó là ánh sáng. Lóe rọi thân thể đường cong tuyệt đẹp của nàng. Bờ vú nhưng nhấp nhô, bộ ngực nàng giống như đỉnh núi, khiến người khác muốn khám phá, tiếng thở dốc càng tăng lên, bàn tay thon dài của ai đó chạm vào nàng, tàn báo bóp mạnh. lưu tình khiến nàng khó chịu. Nam nhân kia bá đạo, tham lam chiếm lấy thân thể nàng. Nụ hôn của tuy bá đạo nhưng thiếu ôn nhu, như cẩn thẩn làm nàng thoải mái, sợ nàng bị tổn thương, mỗi từng động tác làm nàng điều trầm mê. Căn phòng chứa đầy tình dục, ngừng lấy bàn tay xoa bóp vú nàng. Kỹ thuật tưỡng chừng non nớt, nhưng lại đủ khiến nàng khó chịu, ngừng càng muốn thêm, thân thể vặn vẹo phát ra tiếng thở dóc, cả người đầy nhiệt muốn toát ra, muốn ngừng cũng ngừng được. Nàng muốn thêm. Môi khẽ chạm vào cỗ nàng, thân thể khỏe mạnh ngay trước mắt nàng. Quả là mãnh nam, thân thể rắn chắc, cơ 6 mũi cao, nếu bất kỳ sắc nữ nào nhìn thấy thân thể , hận lập tất thể nhào vào ăn lập tức, mê kiện dáng người, quả là mị lực nam nhân. Bờ môi tiến đến bờ vú, khẽ liếm nhụy hồng khiến nàng ngừng rên rỉ, hăn hấp thụ như đứa trẻ hấp thụ sữa mẹ, thèm khát. Bồ ngực đầy đà ngừng hấp dẫn , ánh mắt chìm đắm dục vọng, bàn tay cứ xoa bóp ngực nàng, thanh khàn khàn lên tiếng: - Thụy Nhi, em là tinh phái xuống đày đọa … Nàng ngừng rên rỉ, nàng muốn tiếp, nàng thể chịu đùa giỡn của , nàng muốn, nàng khó chịu, nàng vừa rên rỉ nàng vừa : - Ngạn Thành…ân….a…..đừng dừng…ân….. khó chịu…. tà ác đùa giỡn bộ ngực nàng, khuôn mặt tuấn thoáng cười tà ác, ánh mắt chìm đắm trong dục vọng: - Muốn sao… khó chịu, nàng muốn thêm nữa. Nàng rển rỉ vừa : - Ân…a….â…n…muốn….ân…. lấy bàn tay thon dài, từ lướt xuống vùng cấm, hai ngón tay khồng ngừng khoét ở chỗ đạo. mò bên trong cơ thể nàng, những thứ cần phát tiết ra khiến nàng thoải mái càng muốn thêm nữa. Tiếng kêu rên rỉ mị hoặc: - Muốn thêm nữa… ân…a….ân… Chỗ vùng đạo ngừng ướt ẩm, phát ra tinh dịch. Hương thơm mật ngọt ở vùng đạo ngừng hấp dẫn , thèm khát, bàn tay dính chất tinh dịch càng hấp dẫn mê ly. Nhìn nàng sung sướng thoải mái, trạng thái phi dục phi tiên. liếm bàn tay, hương vị mê người. Lâm Thụy Nhi, xinh đẹp mê người, thoát tục, tao nhã, từng cử chỉ thoát ra mị lực, ánh mắt đa tình câu hồn như muốn hấp dẫn người khác, trong suốt khiến nhịn được chà đạp, thèm khát cơ thể nàng. Lâm Thụy Nhi, nàng như là tinh xuất thế, câu mị nam nhân, bất cứ cử chỉ, hành động điều khơi dạy dục vọng nam nhân. Thân thể mê người của nàng ngừng cuốn hút lấy đàn ông, bao nhiêu nam nhân thèm khát cơ thể với nàng, dù có lên giuờng lần điều đủ họ thỏa mãn, cam nguyện. ghen tị những ánh mắt bọn nam nhân nhìn nàng, đói và thèm khát. ganh tị, nhìn thân thể kiều mê người, ngừng muốn giữ lấy, nàng là của . tinh dành riêng cho , hương vị mật ngọt, thèm khát. dùng miệng, khẽ lướt giữa vùng cấm, tách hai chân nàng ra, toàn bộ mê cung điều ngay trước mắt , vùng đạo mê người, ướt đẫm tinh dịch. khẽ liếm , mỗi lần liếm là mỗi lần nàng phát ra rên rỉ. Nàng ngừng giãy dụa, khó chịu: - Ân a….ân….a.. …a…khó…ân…a…chịu…. vừa liếm vừa , thanh ôn nhu: - Từ từ rồi hết….khó chịu…. dùng lưỡi khám phá vùng đạo, khẽ hút mùi vị hương thơm mật ngọt. Mùi vị mỗi lần nếm điều thể quên được, như dã thú đói khát, hấp thụ vùng đạo, cả người nàng ngừng rên rỉ: - Ân..a…ân…. thoải…mái….ân…a…. liếm vùng đạo, đầu lưỡi uốn éo, mò kiếm nơi đạo. Mật ngọt điều bị hút hết, bàn tay thon dài ngừng xoa vú bên phải, bờ vú nhô lên cao trong mê người. hấp thụ xong, khóe môi còn dính ít tinh dịch, muốn thêm,*tiểu đệ đệ* của thể nhịn được nữa. *Côn thịt* của to, thô ráp, ướt át, mỉn cười tà ác, ra lệnh nàng: - Thụy Nhi ~, liếm ta… Nàng vẫn chìm đắm dục vọng, như nô lệ tuân theo mọi điều mệnh lệnh của . Nàng bắt lấy *côn thịt*, dùng lưỡi liếm như liếm que kem, ướt át vô cùng. *Côn thịt* to khiến nàng khó có thể chịu nỗi, nàng vừa thở dóc vừa liếm. Miệng vẫn dính chất lõng tinh dịch, quả mê người. Nàng mệt mỏi, tất cả tinh dịch điều bắn vào người nàng. Ướt đẫm mệt mỏi, nhìn khuôn mắt mệt mỏi, muốn buông tha nhưng lại tha, chưa thoải mãng, muốn tiến vào nào. Nâng mông lên, vùng đạo lại xuất trước mặt , kiều diễm ướt át. tà ác cười, muốn *tiểu đệ đệ* của tiến vào, vùng đạo bị vật lạ xâm lượt, khiến thân thể nàng mẫn cảm, đâu đớn. *Côn thịt* xâm lượt vùng đạo, thỏa mãn. Thân thể nàng chịu được nỗi tra tấn, ngất xỉu , tinh dịch vùng đạo bắn ra mặt , gương mặt tuấn dính tinh dịch càng phát ra cỗ mị lực mê người. Ánh mắt thâm thúy như bầu trời đêm, chìm đắm dục vọng, tà ác cười: - Tưởng ngất xỉu, có thể buông tha cho em sao ! muốn tiếp…. Còn nàng bất tỉnh nhân , cảm giác được, muốn hơn nữa. Dùng sức đâm vào đạo của nàng, tinh dịch bắn ra, cảnh tượng vồ cùng kiều diễm ướt át, đẹp mắt. Đêm từ từ còn dài vẫn tiếp tục tiếp diễn dù nàng bất tỉnh. @Mun [Đoản văn] Đêm lạc hoan khó quên
@Mun Tổng hợp ảnh động @thanh thanh @ Trần @LạcLạc @Tiểu tinh @myuyen @cuncon @chuotanmeo Có ảnh nhớ tag Mun để Mun bổ sung nha
@Mun Nữ hài cắn môi dưới, vào giữa phòng cánh cửa đồng thời giải khai ( cởi bỏ )áo tắm bên đai lưng, áo tắm chảy xuống mắt cá chân, thân mình trắng noãn gầy yếu lộ ra. Nhìn giống như nụ hoa Tuyết Liên chớm nở, trắng mà tinh tế tỉ mỉ. Khuôn mặt xinh đẹp xinh xắn, mang vẻ đẹp đặc biệt. đôi ánh mắt hèn mọn bỉổi tham lam, bừa bãi rơi thân thể nữ hài, theo cái từ điểm này trượt đến điểm khác, cũng chừa chỗ cố kỵ ( chổ nên nhìn * đỏ mặt * chắc Tuyết Nhi và mọi người hiểu là gì ~.~ ). Nữ hài muốn ngẩng đầu, sợ mình liều lĩnh đào tẩu ( bỏ trốn) Lôi Minh hơi liếc qua con mắt, khêu gợi môi mỏng, giọng giật giật, “Chọn .” “Nghe sư phụ an bài.” Nữ hài sớm biết có ngày hôm nay, cũng giống như tỷ muội của nàng đồng dạng, trước đó tưởng rằng là mình chuẩn bị tâm lý tốt, nhưng giờ lại phát ra cách nào đối mặt đám nam nhân mập mạp tục tĩu, tránh khỏi lạnh run. Lôi Minh tay nắm thành đấm, cũng ngẩng đầu, lực đạo nén lên những ngón tay. Mà người nam nhân kia giống như bị mê muội, thể chờ đợi được mà kéo đích cổ tay nữ hài, cổ tay của nàng hết sức mềm mại, bị bàn ta thô ráp cứng ngắt của cầm đến như muốn bóp nát. Nàng nhìn qua sư phụbóng lưng bước nhanh rời , lệ quang sung con mắt, mơ hồ mảnh. Cái này là vận mệnh của nàng, mười tuổi năm đó được sư phụ thu dưỡng, cho nàng ăn no mặc ấm, cung cho nàng bị khi dễ, lại nuôi dưỡng nàng suốt tám năm, mà nàng nếu có thể làm được điều gì báo đáp sư phụ cũng nguyện nghe theo. *** Namnhân xấu xí đem nữ hài dẫn vào gian phòng ngủ, bức màn màu đen dày nặng rủ xuống mặt đất, trong phòng đen như mực thấy gì cả. Nữ hài —— độc nhất chữ Vũ ( mưa), mang dòng máu của sư phụ, tên là Vũ Tố, sư phụ gọi nàng là Vũ Tiểu ( mưa ). Bởi vì khi sư phụ vừa đem nàng mang về đến nuôi dưỡng lúc, nàng có lá gan rất , tiếng chuyện cũng tựa như mưa bụi tí tách. Vũ Tiểu bò lên giường, nằm thẳng phía , mặt xám như tro. Nàng cái gì đều nhìn thấy, chỉ có thể nghe được tiếng dây lưng tháo ra rớt tại mặt đất gây tiếng vang chói tai, cùng với thân hình nam nhân tập kích lên người nàng gây áp lực, nàng thu về hai mắt, đây là thỉnh cầu nàng duy nhất hướng sư phụ đưa ra, dù sao là lần đầu tiên. Trong bóng tối, nam nhân ngón tay chạm đến lấy da thịt bóng loáng của nàng, có phát ra tiếng thở dốc, tựa hồ như ân nhẫn ( chịu đựng ) cái gì. Vũ Tiểu ngạc nhiên giơ lên con mắt, trong mắt lên cái nhìn xác định, cái kia ánh sáng trong mắt chính là ước mơ vừa là vui sướng. Ngón tay mà nàng quen thuộc, ngón tay thon dài lại hữu lực, là của sư phụ, những ngón tay xinh đẹp tinh tế này là của sư phụ ( ý là tay sư phụ ý mà…………hà hà…….) Vũ Tiểu cẩn thận giơ lên cánh tay, đụng vào lồng ngực nam nhân, nam nhân lại bắt lấy cổ tay của nàng áp chế lên đỉnh đầu, tựa hồ dùng sức lộ ra vài phần xa cách. Vũ Tiểu rủ xuống con mắt, có ý định vạch trần thân phận sư phụ. Tuy nhiên sư phụ đối với chính mình nghiêm khắc lại lạnh lùng, nhưng ngẫu nhiên cũng biết gieo ra hạt ôn hòa vui vẻ, nhàng, cho dù ánh mắt mang theo tia nắng ấm, đối với nàng mà , như vậy rất ôn hòa. Sư phụ cuối cùng cũng thể cho phép nam nhân dơ bẩn đoạt lấy quyền lợi của mình! nàng yên lặng cảm thấy may mắn. Thân thể thô ráp dọc theo đường cong thân thể nàng xuống, lưỡng lự đến vị trí bên đùi nàng, nàng mẫn cảm mà kẹp chặt hai chân, rồi lại bị thô bạo đẩy ra, hề có chút thương xót.(=. Mưa nhíu lông mày, thể cảm thụ, càng thèm nghĩ nữa giống như theo bóng dáng sư phụ trong đầu xóa , bởi vì sư phụ im lặng mà nhượng bộ vài bước, nàng thể vi phạm dự tính ban đầu, mục đích phải là trở thành nữ nhân của sư phụ, mà là vì muốn thuận lợi mà hoàn thành nhiệm vụ. Điểm này, bọn lẫn nhau đều hiểu . có chút nào chuẩn bị, vật cứng đâm thẳng vào thân thể Vũ Tiểu, nàng đau đến toàn thân run rẩy, nhưng nàng có hô to lên tiếng, chỉ là cảm giác cái dục vọng sưng to kia tại trong cơ thể mình hoành hành ngang ngược, khu vực non nớt lần lại lần nhiều lần lặp lại ra vào xé rách, thậm chí bị đâm cho nàng ngửa tới ngửa lui, tựa hồ mỗi lần đánh sâu vào đều làm cho nàng như gặp phải kiếp sinh tử trước mặt. Nàng lung tung nắm lên góc đệm chăn cắn lấy giữa hàm răng, rồi lại bị nam nhân kéo ra. Im lặng mệnh lệnh, lại là như vậy xác minh, muốn là làm cho nàng rên rỉ, như thân thể của chính mình đồng dạng, thỏa thích phóng thích mình. Vũ Tiểu tiếng hô xuất ra ( lên tiếng ), cũng phải là xấu hổ mở miệng, mà là đau đớn xỏ xuyên qua thân thể của nàng, nếu quả muốn hô, đơn giản là tiếng khàn giọng rên khóc Namnhân thô bạo thở phì phò, mồ hôi rơi tại lông mi của nàng lên, dung nhập ( hòa vào) nước mắt của nàng, cùng nhau chảy xuống đôi má. Bọn có trao đổi, chỉ có tiếng thở dốc phập phồng kéo dài đan vào khí đen nhánh lưu ở bên trong, phảng phất như tại chốn vui chơi ( kỷ viện ). Khách tìm nữ nhân, cần vuốt ve thân thể lẫn nhau, càng hôn môi, mà chỉ có cầu phát tiết. Chất lỏng nóng ướt hắt vẫy tại phần bụng bằng phẳng Vũ Tiểu, nam nhân lập tức đứng người lên, đẩy cửa mà ra, cũng quay đầu lại. Vũ Tiểu kéo lấy hai chân bủn rủn vô lực bò dậy, lục lọi đến đầu giường mở ra ánh sáng ( mở đèn ý nhá ^^), ánh sáng lờ mờ chiếu rọi tại thân thể nàng, dòng nước ấm theo bẹn đùi trợt xuống, đỏ thẫm ga giường trắng noãn. Cửa lần nữa mở ra vị nữ hài xinh đẹp vào giữa phòng, yên lặng đem áo tắm phủ thêm cho Vũ Tiểu, “Nên xuất phát.” Mưa muốn lại thôi, ứng với thanh , theo nữ hài cùng nhau trở lại phòng ngủ thu thập hành lý. Vì hoàn thành nhiệm vụ, các nàng tạm thời phải ngủ lại khách sạn theo dõi người, ngụy trang thành đôi từ bên ngoài đến du khách. Lôi Minh hai tay chọc vào túi đứng lặng tại trước cửa sổ sát đất, bức màn nửa che nửa đậy lấy gương mặt lãnh tuấn của , ánh mắt thủy tinh xuyên thấu nhàng nhưng đầy thận trọng, rơi vào thân ảnh Tiểu Vũ xa, tại trong con mắt càng ngày càng . H thích tuân theo