@Mun 1 thiếu nữ toàn thân trắng như tuyết trần truồng nằm ngang giường, mái tóc dài màu nâu xõa tung giường, làn da trắng tương phản những sắc màu tối của chiếc giường hình thành nên đối lập mãnh liệt. Cảnh tượng này giống như thiên sứ thuần khiết sảy chân rơi xuống địa ngục đen tối, da thịt non mềm trắng trẻo nổi lên hàng loạt các ấn ký mà ác ma lưu lại, dấu hôn màu hồng phủ kín cổ và ngực tội nghiệp,thậm chí ở đầu vai nho còn có dấu vết của hai hàng răng dần mờ . Xem ra thiên sứ này chẳng những lọt vào địa ngục, còn bị ác ma hung hăng hành hạ, chút mùi ái muội của nam nữ giao hợp trong khí dường như chưa phân tán hết. 1 cái váy màu bạc hà nằm nền đất bên cạnh chiếc ghế sô pha, đường viền hoa cùng nút thắt bị thóa tung, chiếc váy nhăn nhúm đến đáng thương, vài giọt sữa hoan ái màu trắng còn dư lại dính vào mép váy. “Ư €€€€” Thiếu nữ thoải mái lật người, trải qua cuộc chiến kịch liệt hoan ái giờ đây vô cùng mệt mỏi, thân thể đau nhức khiến thể thả lỏng người ngay cả trong mộng, mơ mơ màng màng xoay tư thế, lại ngủ say. Mà cánh cửa vô thanh vô tức mở ra €€€€ đôi chân lớn trân trụi đến bên giường, để lại sàn nhà tối màu những dấu chân ướt sũng. Bắp chân cậu thiếu niên thon dài trơn bóng lấp ló trong chiếc áo choàng tắm lông xù màu đen, bộ ngực lộ ra chỗ cổ áo, mái tóc vẫn còn ẩm ướt, gò má bị hơi nước hun đến đỏ bừng đứng bên cạnh chiếc giường lớn. Hai mắt sáng ngời nhìn Tống Nhân Dụ còn ngáy ò ó o, làn môi khéo léo hồng nhuận nhàng giơ lên, thiếu niên mặc chiếc áo xù màu đen lộ ra nụ cười dã thú. Chỉ trong tích tắc thôi , từ thiếu niên thuần khiết biến thành ông vua của địa ngục, biểu tình thuần khiết và dị cùng xuất gương mặt, là €€€€ cậu thiếu niên 18 tuổi, Tống Phẩm Ngạn. Thiếu nữ xoay mặt về phía Tống Phẩm Ngạn ngủ, 1 tay duỗi bên giường 1 tay co lại chống trước ngực, góc độ này vừa đúng tàng 2 đỉnh tiểu hồng môi cao cao, lộ ra bộ ngực sữa trắng tuyết với cái rãnh ngực sâu hút khiến người ta phải mơ mộng. Hạ thể trơn bóng nhẵn nhụi bị bắp đùi co lên che khuất, cái mông tròn trịa ngược lại có vẻ càng thêm mê người hơn. Làn da bị dùng miệng biến thành màu hồng dần trở lại như ban đầu, năng lực phục hồi của nó tựa hồ khá nhanh, vừa nãy còn thấy dấu răng giờ mờ nhạt gần như biến mất . Chỉ có khi giao hoan với , mùi vị của mới lây dính sang , còn lưu lại thân thể non nớt, khoang miệng, hoa huyệt, toàn bộ da thịt sau khi được nếm liền mang mùi vị nam giới. Khăn trải giường màu đen càng tôn lên làn da trắng hồng của , lúc này trông giống chưa dậy hoàn toàn, thân thể đơn bạc xinh có vẻ điềm đạm đáng . Chính điều này kích thích mãnh liệt dục vọng xâm chiếm của người đàn ông, vừa nếm khoái cảm cực hạn thân thể ấy, làm sao chỉ lướt qua chút “Thực vật” mỹ vị liền buông tha luôn ? Trong cơ thể dã thú mới ăn món khai vị mà thôi, “Bữa tiệc lớn” ngon miệng sắp bắt đầu! duỗi bàn tay thon dài, kéo cánh tủ quần áo ra , “Cạch” 1 tiếng, trong đó treo đầy các loại băng gấm, rút ra 1 sợi dây dài màu đen. Sợi dây thô ráp bị siết trong tay, dài thẳng kéo mặt đất, thẳng đến cặp chân trần trụi của thiếu niên đứng ở bên giường, có thể đụng tay đến thân thể thiếu nữ mềm mại tươi mới. Gạt sợi tóc xòa xuống gương mặt sang bên, Tống Nhân Dụ liền nhăn mi, môi hồng đào tràn ra 1 thanh trẻ thơ ưm, cuối cùng vô thanh vô tức vẫn thoát khỏi giấc mộng say. Bàn tay của quyến luyến bồi hồi gương mặt non nớt, từ cái trán trơn bóng đến chóp mũi vểnh cao, từ lông mi cong dày đến môi hồng đào thơm ngọt, nhàng lướt qua như lông chim, vuốt ve đến tận bộ ngực khéo léo bị cánh tay che lấp. Đầu ngón tay cạo lên cánh tay bé, từng vệt màu hồng xuất làn da trắng nõn, thiếu nữ bị gây rối nên thoải mái, điều chỉnh tư thế rồi lại ngủ tiếp. Nhân Dụ biết về tình cảnh lúc này, thiếu niên tuyệt mỹ tươi cười kia hóa thân thành ác lang hung tàn, đói khát thèm thuồng nhìn chăm chú bé , thú tính ngừng bành trướng lan tràn toàn thân . Bàn tay to vòng qua cần cổ , ôm mê man tựa vào trong lòng mình, vén tóc rồi buộc chúng cố định đầu. Để mềm nhũn nửa ngồi dựa vào lồng ngực mình, cầm sợi dây trong tay cười quỷ dị, Tống Phẩm Ngạn cầm 2 tay trói về phía sau lưng. Đau đớn từ cánh tay kích thích thiếu nữ ngủ mơ màng, cũng bởi vì hai cánh tay bị trói buộc mà hơi hơi ưỡn ngực để giảm bớt đau đớn. Bầu ngực sung mãn, hai viên trân châu dán vào thân thể , luồng hương thơm tiến vào mũi .”Làm tốt lắm, tiểu bảo bối!” vừa tỉ mỉ hôn bờ vai , vừa cố định nửa người của . Đỡ lấy vai , dùng đoạn dây còn lại vờn quanh bộ ngực ! Sợi dây lập tức ghìm chặt bộ ngực, hai nụ hoa bị chèn ép đến cứng rắn, dây thừng thô ráp ma sát làn da non nớt, ết dây màu hồng cuối cùng cũng hiển lộ. Cảm nhận sâu sắc ấy làm Tống Nhân Dụ thể tiếp tục ngủ, mơ màng hé mắt nhìn , “Đau!” Thanh non nớt như trẻ làm nũng cha mẹ. “Phải ? Đợi lát nữa em càng đau a!” Hàm răng trắng của ác lang hé lộ , mãnh thú dưới lớp áo tắm đợi kịp muốn ngụm nuốt vào, nam giới tráng kiện nóng rực khó nhịn, hung mãnh dị thường , nó cơ hồ muốn cách áo tắm thẳng tiến vào hoa tâm ấm áp. Đầu óc mơ màng lập tức thanh tỉnh, tiểu huyệt gặp phải vật gắt gao đứng thẳng, nếu như có tầng vải dệt, chỉ sợ nó sớm xông vào trong hoa kính của , nhưng mà tình huống tại cũng chưa chắc tốt hơn chỗ nào. ý thức được bộ ngực cùng đôi tay của mình bị dây thừng giam giữ, bộ ngực bị ghìm chặt làm cho hai bầu ngực càng thêm cao ngất, nụ hoa càng có vẻ sung mãn lớn hơn trước, trông như hai trái đào mật tỏa hương mê người. Tống Phẩm Ngạn phen ôm dậy, tách bắp đùi mềm mại kẹp lấy eo , 1 tay nâng mông tay ôm phía sau lưng, bộ ngực sung mãn vừa lúc gần sát mặt . há mồm cắn chặt quả đào mật, thủy nộn trong veo như có thể mút ra sữa tươi vậy, so với trái đào của còn khiến người ta quên cả lối về. “Đau quá!” Ngực Nhân Dụ bị cắn phát đau, toàn bộ nụ hoa bị mút đỏ thẫm, bộ ngực trắng trẻo sau khi bị chà đạp biến thành đỏ hồng, càng làm tăng thêm thú tính của . Bàn tay nâng mông của hề an phận, di chuyển xuống hạ thể của , 1 ngón tay tà ác tìm tới hoa tâm. bên đẩy ra hai bên cánh hoa, bên ôm tới bên cạnh cửa sổ, nơi đó có 1 chiếc xích đu, ghế dựa đỏ sậm có điều , cửa sổ này có rèm che a. “Đừng tới đí, có người nhìn thấy.” giãy dụa ngược lại càng khiến ngón tay thuận lợi cắm vào tiểu huyệt, dị vật tiến vào làm hoa huyệt khẩn trương căng thẳng, co rút lại muốn đẩy ngón tay ra, nhưng mà từng đợt co rút lại càng gắt gao kẹp lấy đầu ngón tay, giúp thể ra được thôi. cố ý cắm sâu ngón tay, tuy có chút khó khăn, “Sợ cái gì? Tòa nhà gần đây nhất cũng phải chạy quãng đường mất 10 phút mới tới nơi, người khác cầm kính viễn vọng cũng nhìn được em. Ai, sao em chật thế, trách được vừa rồi chen vào nổi. Ngón tay bị kẹp khít chặt, ‘Thiết côn’ muốn bị em kẹp đến khoái chết a.” Ngón tay tới gặp phải lực cản, bèn co ngón tay lại gãi gãi bên trong. “Đừng €€€€” Hạ thể náo động kích thích phần bụng dưới, 1 cỗ nhiệt lưu tuôn ra, nội bích mẫn cảm bị ngón tay lộng phải co rút lại, ái dịch trong veo tràn ra từ cửa huyệt, thấm ướt bàn tay , thấm cả xuống dưới nền nhà. “Em thực hết sức mẫn cảm, xem ra được các ca ca dạy dỗ rất tốt. Em xem €€€€” ngón tay ướt sũng rời khỏi cơ thể , đổi 1 bàn tay khác nâng , đem ngón tay đầy dịch xòe lên trước mắt , ngón tay thon dài bị bọc trong tầng chất lỏng màu trắng trong, “Đây là ái dịch của em, rất thơm a !” ngón tay ướt đẫm có hương vị đạm đạm, là hương vị của . Chiếc áo choàng tắm màu đen được cởi bỏ, thân hình nam giới khoẻ đẹp xuất , lợi kiếm màu da tráng kiện dán vào bụng , nhiệt độ ấm nóng tỏa ra từ cây kiếm ấy làm da cũng bừng bừng theo. Tình dục phủ kín hai con ngươi của , mà cây kiếm kia ngày càng cứng rắn thô to. vòng tay quanh cái eo ngăn để ngã, 1 bàn tay khác xuyên qua bên dưới bắp đùi bị gác lên cao, nâng cái mông trắng nõn, cự thú đói khát nhắm ngay hoa tâm tràn đầy ái dịch, hai ngón tay cạy mở cánh hoa non mềm, cự thú rít gào vọt vào trong. Tiểu thuyệt có dư thừa dịch bôi trơn, tuy vẫn thấy đau đớn, nhưng mà trải qua mấy tuần lễ huấn luyện tình ái, rất nhanh liền thích ứng với cự thú tráng kiện hung mãnh này. Tống Phẩm Ngạn chớp lên từ xích đu, lần lần thẳng tiến vào nộn huyệt, tốc độ xích đu dao động vô cùng thong thả, có điều lực đạo dồn đẩy vào tiểu huyệt vô cùng mãnh liệt. Hai cực hóa khác biệt khiến sắp có cảm giác, eo , ngực bị nắm chặt, quả đào mật bị cắn mút, bên còn lại dùng tay xoa nắn. Có phải là bắt đầu sa đọa hay , lúc trước kháng cự đến bây giờ lại thành thói quen, hoàn toàn còn xa lạ đối với tình ái nữa. Khi bị các ca ca lần lượt xỏ xuyên, cũng từ từ nhận được khoái cảm, phát sinh quan hệ với 5 người đàn ông , chẳng lẽ là lãng nữ sao? muốn sinh con cho bọn họ sao? Tống Nhân Dụ trầm mình trong khoái cảm ngừng nghĩ ngợi lung tung, tiểu huyệt gắt gao kẹp cự thú thô to, xích đu vẫn cứ dao động thong thả, cửa huyệt đầy dịch lúc nông lúc sâu phun ra nuốt vào cự thú, chất lỏng trong veo chảy xuống thuận theo khe đùi, thẳng đến khi bị cái áo tắm màu đen của thấm hút. “Đau quá!” Đầu vú mềm mại bị cắn, loạt dấu răng đỏ tươi lưu lại đỉnh cao. Bỗng bóp mạnh ngực “Em chuyên tâm, có phải do làm em thỏa mãn?” Bàn tay thò xuống bên dưới mông đít của , dùng lực nâng cao phần mông, lại hung hăng phóng xuống, từ hoàn toàn rút ra ngoài đến tiến quân thần tốc đâm vào trong, nội bích bị ma sát đến sung huyết, càng thêm mẫn cảm. Con rồng của dị thường mãnh liệt ra vào ở tiểu huyệt, xích đu bị khống chế tốc độ đột nhiên nhanh dần, thanh kịch liệt giao hoan cùng thanh va chạm nhục thể đan vào cùng chỗ. chịu nổi lần nữa vô lực thở gấp đạt tới thủy triều, chỉ có vẫn tiếp tục chôn sâu trong cơ thể , bị tiểu huyệt kịch liệt co rút lại đẩy đến mức tận cùng đỉnh cao, chất lỏng dồi dào trắng sữa bắn vào nơi sâu nhất trong cơ thể . Khoái cảm hoàn mỹ làm hưng phấn thôi, vui sướng đầm đìa phóng xuất ra tinh hoa, cự thú vẫn cứng chắc nỡ rời bỏ thiếu nữ tươi mới. giãy làm cho nụ hoa ma sát lồng ngực rắn chắc khiến rùng mình, cự thú vừa phóng xuất tinh hoa ngay lập tức bành trướng, những thế còn thô to hơn lúc nãy. “ €€€€” Nhân Dụ như búp bê bị chơi đùa, thiếu niên rời xích đu đứng đằng trước ghế, còn quỳ ghế quay lưng về phía ,mặt áp vào lưng ghế, tách bắp đùi, điều chỉnh tư thế cho đến khi cánh hoa đỏ thẫm lộ ra mới thôi. Cánh hoa đỏ thẫm ấy hơi hơi nở rộ, lộ ra viên trân châu sưng đỏ, chất lỏng hỗn hợp hương vị đạm đạm như sương sớm chảy ra từ hoa tâm rộng mở, dịch trong veo lóng lánh chảy xuống bắp đùi trắng nõn. Bàn tay mạnh mẽ nắm hai bên mông của , cự thú tinh lực dồi dào mỏi mệt ngẩng cao đầu, hoa tâ, của được nâng lên ngụm nuốt chửng con cự thú ấy, kiếm thịt sưng to lại đâm vào tiểu nộn huyệt. Mềm mại hoa kính bị mũi kiếm vào căng ra, tuy mới bị “Khơi thông” chưa bao lâu, nhưng hung mãnh thẳng tiến với kiếm thịt thô to, thiếu chút nữa làm rách tiểu huyệt của rồi! thanh nức nở của chẳng những khiến ngừng lại mà còn làm tăng thú tính trong , kiếm thịt ngày càng to lớn hơn nên tiến vào có chút khó khăn. Mật huyệt căng đầy khiến hơi đau đớn, nội bích co rút kháng cự tiến vào, dã thú nóng cháy còn phóng thích chắc chắn nổ mạnh ! Trán ướt đẫm mồ hôi, lấy lọ thuốc mỡ đổ lên hoa tâm, sợ đủ còn ấn mạnh vào đó. Hơn phân nửa thuốc mỡ bị chen vào mật huyệt, thức thuốc trong veo lạnh buốt chui vào cơ thể nóng ấm của liền tan thành nước, lập tức bị da thịt hấp thu hết. “ đổ cái gì đấy?” thấy hơi cay, chút đau đớn cũng bắt đầu xuất , càng ngày càng nghiêm trọng, lửa nóng cay cay cùng đau đớn khiến cho ái dịch chỉ cần chút động chạm như cỏ dại mọc lan tràn. Ái dịch trong suốt từ mật huyệt liên tục chảy xuống từ hoa tâm, phần áo choàng tắm dưới đầu gối gần như bị nó tẩm ướt. “Đổ thứ có thể làm cho đóa hoa khả ái còn kháng cự .” Kiếm thịt của muốn chờ đợi nữa, xông thẳng vào cánh hoa hoàn toàn ướt đẫm, nơi này vẫn mê người, lúc này ra vào dễ dàng hơn trước, lại còn bị đẩy ra ngoài. đứng tại chỗ, kéo thân thể nằm sấp xích đu về phía mình rồi lại đẩy ra, bầu vú mềm bị bóp chặt, mật huyệt non mềm bị hung hăng đâm vào tận gốc, cự thú ngừng chui tiến trong chỗ sâu của , ngay cả tử cung mềm mại cũng bị đội lên . “Đừng đâm vào trong nữa ,đau quá a .” Giọng như trẻ thơ của Nhân Dụ nức nở, thân thể non nớt bị khống chế phải phun ra nuốt vào cự thú to lớn, mật huyệt sung huyết bị cự thú thô to hoàn toàn chống đỡ, cánh hoa sưng đỏ bị căng đến thậm chí còn nhìn thấy . rất muốn chôn mình trong cơ thể vĩnh viễn rời, để tiểu nộn huyệt tinh tế tỉ mỉ căng đầy bao bọc , khi đạt tới thủy triều nó thường xuyên co rút rất có khả năng bức người ta phát điên. Mặc kệ nức nở, 1 cái động thân liền cắm vào chỗ sâu nhất trong , cự thú lửa nóng phun ra chất lỏng nóng rực, lần thứ hai đỉnh cao khoái cảm đánh úp lại. Sau lát ổn định , cự thú của lại kêu gào chưa thỏa mãn, 2 bàn tay to thò về phía thiếu nữ vẫn còn thở dốc, nâng cái mông trắng nõn lên,lại 1 động thân cái, cự thú lập tức biến mất trong hoa tâm sâu hút €€€€ - NGHIỆT-
Theo từng động tác của , lễ phục rớt xuống, lộ ra áo lót mê người. Phía là cái yếm màu đỏ, che đậy cặp nhũ phong đầy đặn, tay ngọc quang khiết. Phía dưới là tiết khố đỏ, bảo vệ khu vực thần bí nhất của nữ nhân. Tiểu Ngưu đưa mắt xuống cấm khu của nàng, nơi đó khiến người ta thần hồn điên đảo, giống như đóa hoa tươi nở rộ, tràn đầy mật ngọt. Vừa nghĩ tới lần trước mình ở người nàng càn rỡ, Tiểu Ngưu hận thể lao ngay lên người nàng, bổng bổng biến thành chiếc chùy to, muốn bao nhiêu cứng có cứng, muốn bao nhiêu thô có thô, muốn bao nhiêu nóng có nóng. Lớn từng này, còn chưa có mỹ nữ nào có thể giống như Nguyệt Ảnh, đối với có lực hút lớn như vậy. Tiểu Ngưu vừa cởi, vừa quan sát. Nếu như phải ở thời khắc gấp rút, nhất định chiêm ngưỡng cẩn thận. cách nào ức chế nội tâm kích động, hô hấp dồn dập, tay chân run rẩy. mất phần lớn sức lực mới lột truồng được nàng. Khi thân thể Nguyệt Ảnh hoàn toàn bại lộ, Tiểu Ngưu nhãn tình sáng lên, phảng phất như trăng sáng trước mắt. Tiểu Ngưu ngắm nhìn kiệt tác thiên nhiên này, trong lòng thầm : "Có thể chơi nàng phát, cho dù lập tức chém đầu, ta cũng hối hận." Nghĩ vậy, Tiểu Ngưu bắt đầu hành động. muốn dùng tốc độ sét đánh kịp bưng tai, đâm thủng nơi thánh khiết của nàng, khiến nàng từ thiếu nữ trở thành đàn bà. Tiểu Ngưu hai ba cái liền lõa thể, lấy tốc độ như tia chớp lao về phía Nguyệt Ảnh. Đây nữ thần trong lòng ! Lần này bao nhiêu vui mừng, sau đó là bấy nhiêu ác mộng. Bởi vì băn khoăn nặng nề, vả lại thời gian đợi người, Tiểu Ngưu đành phải thẳng vào vấn đề. Tiểu Ngưu như chuồn chuồn điểm nước hôn lên đôi môi của nàng, gãi gãi cặp nãi tử, liền tách ra mép **, động thương tấn công. Nơi đó vẫn đẹp như thuở nào, nhung mao (lông) tươi tốt, cánh hoa mềm mại, nhất là lớp màng mỏng tượng cho trinh tiết khiến người ta mê đắm vẫn còn. Có thể thấy được, nàng rất bảo thủ, để Mạnh Tử Hùng chiếm được tiện nghi. Cây bổng của Tiểu Ngưu ra sức đâm thọc, thọc thọc mấy cái, vẫn chưa thể tiến vào. Bởi vì quá gấp gáp, mà Nguyệt Ảnh chưa có mật dịch chảy ra, nên thể thành công. Tiểu Ngưu còn cách nào, đành phải nhẫn nạn tâm tình, dùng chút công phu: thời gian. Mặc dù trong tình cảnh cực độ nguy hiểm, cũng chỉ đành hết sức gắng gượng. Tiểu Ngưu đưa gối lót dưới mông nàng, khiến cho hạ thể của nàng toàn bộ phơi bày, như vậy mới có tình thú. Tiểu Ngưu tách hai chân của nàng rộng ra, cúi đầu xuống, vạch lớp nhung mao, khiến cho nhục huyệt non mềm lộ ra. Cánh hoa tươi đối diện trước mắt Tiểu Ngưu, khoan khoái hít hà, cảm nhận mùi thơm đặc thù nơi đó. Mùi hương này chẳng những làm chán ghét, ngược lại thầm kêu sảng khoái thôi. Kế tiếp, Tiểu Ngưu bắt đầu bận rộn hạ thể Nguyệt Ảnh. bộ dạng như uống rượu ngon, đầu lưỡi dài tham lam liếm mút, thụt vào, làm nơi đó rung động liên hồi. Đừng tưởng Nguyệt Ảnh hôn mê, nàng hôn mê sâu, nhưng thể tỉnh lại, giống như gặp xuân mộng. Liếm mới được vài cái, cách hoa Nguyệt Ảnh trở nên ướt át, Tiểu Ngưu trong lòng sinh ra cảm giác thành tựu, ra sức liếm mút mạnh hơn. biết bây giờ có thể đâm thương vào rồi, nhưng nỡ bỏ qua mỹ vị nơi nhục huyệt. Lại liếm lúc lâu, Nguyệt Ảnh dâm thủy tràn ra như suối, dinh dính, óng ánh, mùi hương nồng nồng, Tiểu Ngưu uống từng ngụm từng ngụm, như hưởng thụ mỹ tửu, thích muốn rời miệng, đến khi mũi Nguyệt Ảnh phát ra tiếng hừ hừ, mới dừng lại. nghe thấy, sợ hết hồn, còn tưởng nàng tỉnh đây. ngắm nhìn khuôn mặt nàng đẹp như tranh vẽ, xuân tình đại phát, đỏ hồng mảng; đôi môi đỏ mọng khẽ mở, nhàng hô hấp, như lan như xạ, giường như rất cần nam nhân. Tiểu Ngưu quan sát thấy nàng chưa tỉnh lại, lúc này mới yên lòng. chần chờ phút nào nữa, lần nữa tiến tới, đem bổng bổng đâm vào "Thủy liêm động". Tiểu Ngưu rất có kinh nghiệm, dùng sức đâm thẳng nhát, mà là xoay tròn quy đầu, khiến nó dính nhiều dâm thủy, cảm thấy đủ nhờn rồi, mới chậm rãi đưa vào, nhưng trước cửa mình thọc thọc mấy cái, vẫn thể nhét vào. Cũng tại bổng bổng của quá lớn, nhục huyệt của nàng lại rất khít khao, nếu như cố gắng dùng sức, có lẽ nàng rất đau, cho dù trong mộng cũng cảm thấy đau đớn. Tiểu Ngưu ỷ vào kinh nghiệm phong phú, tại cửa động vẫn duy trì cọ sát, phía cũng chiếm tiện nghi lớn. hôn đôi môi đỏ mọng của Nguyệt Ảnh, vừa hôn vừa cắn cắn, hai tay xoa nắn nãi tử, vận dụng đủ mọi kỹ xảo. Nhũ hoa Nguyệt Ảnh có màu phấn hồng, đầu nhũ bị bóp tới mức săn cứng lên, điều này khiến cho Tiểu Ngưu mừng rỡ vô cùng. Trời phụ lòng người, Tiểu Ngưu rốt cục thành công nhét đại bổng vào trong, đem cánh hoa banh ra hết cỡ. Tiểu Ngưu thấy Nguyệt Ảnh cau mày. Trong lòng có chút áy náy, nhưng đây chỉ là chuyện trong nháy mắt, biết đây phải lúc mềm lòng, nhanh chóng phá thân. Khi bổng bổng cứng rắn gặp màng mỏng ngăn trở, Tiểu Ngưu dừng lại lúc, nhìn gương mặt xinh đẹp của nàng, thầm than: "Nguyệt Ảnh thân ái, nàng chớ có trách ta nha! Ta sau này chịu trách nhiệm." mặt lại nghĩ: "Thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, nàng là lão bà của ta. Mạnh Tử Hùng, chúc mừng ngươi a, chưa kịp lên giường, thành tên vương bát, hahaha." Nghĩ xong, liền đâm nhát, xuyên màng tiến qua. Thân thể Nguyệt Ảnh đột nhiên run lên, dễ thấy nàng vẫn có cảm giác. Qua cửa ải này, Tiểu Ngưu mừng rỡ như điên, niềm kiêu hãnh tràn đầy trong lòng. thầm : "Ta đây vận khí quá tốt, tiên nữ được vạn người kính ngưỡng, cũng trở thành vật trong túi của ta. Ta có thể hướng toàn thiên hạ tuyên bố, nàng là người của ta." Tiểu Ngưu dừng lại, cảm nhận ấm áp khi bổng bổng được lớp thịt non trong nhục huyệt bao bọc. thở dài cái: "Mơ ước bấy lâu nay cuối cùng trở thành . Nàng chính là tân nương của ta, ta mới là lão công của nàng." Kế tiếp, Tiểu Ngưu nhàng rút ra cắm vào, hưởng thụ lạc thú. Lổ kia là bảo bối, ưu điểm của người khác nó đều có, ưu điểm người khác có nó cũng có. Điều này khiến cho Tiểu Ngưu thoải mái tới độ muốn cười vang. Kéo ra thụt vô, khoái cảm tận cùng, giống như làm thần tiên. Tiểu Ngưu càng nhấp càng nhanh, càng nắc càng mạnh, khoái cảm như từng đợt sóng đánh vào linh hồn của , muốn vĩnh viễn được như vậy, đừng bao giờ ngừng lại. Điều ngoài ý muốn chợt xảy ra, dùng sức đâm chưa tới trăm cái, chợt rùng mình, nhịn được bắn ra, toàn bộ rót đầy nhục huyệt xử nữ của nàng. Tiểu Ngưu nằm đè người Nguyệt Ảnh, thở hổn hển. chơi từ trước tới nay, còn chưa bao giờ kết thúc nhanh như vậy. Tại sao hôm nay lại nhanh như vậy? Bởi vì Nguyệt Ảnh cho kích thích quá lớn? chỉ nhớ rằng rất thoải mái, mà quên khống chế tinh quan của mình. Biết sao được đây, ai kêu mị lực của nàng quá lớn. Theo như thỏa thuận, mục đích của Tiểu Ngưu đạt được, phải lập tức rút lui, nhưng làm thế, nỡ ly khai thân thể tuyệt mỹ này. muốn sung sướng người nàng cả buổi, quản có hậu quả gì. Sáng nay có rượu sáng nay say, ngày mai buồn tới ngày mai hẵng buồn. từ người Nguyệt Ảnh đứng dậy, lần nữa quan sát Nguyệt Ảnh. Từ đầu tới chân, từ chân tới đầu, tìm ra nơi nào đẹp. tự nhủ: "Trời cao đối với nàng quá sủng ái, cư nhiên cho nàng chút khuyết điểm. Có lẽ chỉ là tính cách của nàng còn chút thiếu sót, đây chính là khuyết điểm duy nhất của nàng." Nhìn hồi lâu, Tiểu Ngưu lại nổi lên hứng thú. nhào đến người nàng, mồm mở to, ngoạm lấy đôi tiểu bạch thỏ. bú liếm rất miệt mài, tựa như hài tử háu ăn. Tiểu Ngưu hai tay nâng lên hạ thể, liền đem nhục bổng cắm vào. Bên trong nước nôi là nhiều nha, từng tiếng bép bép vang lên, dễ nghe quá chừng lát, Tiểu Ngưu quỳ xuống, đem bổng bổng rút ra, cắm vào, vừa quan sát chỗ hai người giao hợp. Chỉ thấy bổng bổng to lớn chui ra chui vào trong tiểu động, mỗi khi rút ra, kéo theo mảng thịt non mềm; mỗi lần cắm vào, thịt non lại bị kéo vào trong. Cùng lúc đó, xuân thủy nơi giao hợp chảy ra lênh láng, lông mao hai người ướt nhẹp, dính bết vào nhau, từng giọt dâm thủy óng ánh, dinh dính như tơ sợi. Cái này cũng chưa tính là gì, xuân thủy chảy ra, khiến cúc hoa Nguyệt Ảnh cũng ươn ướt. Tiểu Ngưu thấy ràng, cố ý đem bổng tử rút ra, nhìn xuống hoa cúc lầy lội. Tiểu Ngưu cười hắc hắc, đem bổng bổng hướng về cúc hoa đụng cái, tự nhiên là vào được, nhưng cúc hoa kia lại khẽ co rút. -MA DAO LE – SAC HIỆP @Mun
hôn càng ngày cãng mãnh liệt và thể khống chế được, tay hấp tấp xé vạt áo , chiếc cúc áo văng ra ngoài. Ngay sau đó, vén nội y của lên, bầu ngực mềm mại của lộ ra hoàn toàn trước mắt , nhanh chóng tóm lấy nơi mềm mại nhất, đầu ngón tay bắt đầu xâm chiếm, vuốt ve Trong gian hẹp, tràn ngập khô nóng, Bạc Băng như được hòa quyện vào khí, cực lực thở dốc.... Môi lưỡi dịu dàng mơn trớn da thịt , ngọn lửa trong cứ theo đó mà bốc cháy, cật lực thiêu đốt ... Cả người như bị tan ra. Bạc Băng biết Diệp Chính Thần ấn vào nút gì ghế ngồi, cơ thể đột nhiên hạ xuống, thân thể cũng chậm rãi nằm dài ghế dựa. cho lấy để cơ hội hít thở, chuyển người sang ghế của , đặt thân thể của lên người , thân thể nằm trọn dưới người . Như bị màn đêm mê hoặc, đại não Bạc Băng gần như tê liệt, nhất thời nảy sinh ra suy nghĩ, muốn trao lần đầu tiên của mình cho người đàn ông trước mắt, cần để tâm đến hậu quả, cũng cần hứa hẹn, chỉ cần thân thể tươi trẻ của giống như cây đào nở rộ trước mặt , làm cho cảm xúc mãnh liệt ngắn ngủi này khắc vào trong người , khắc vào trí nhớ của , ít nhất cũng trở thành ham muốn nhất thời của , ít nhất tan biến đến nỗi chẳng để lại chút dấu vết.... Đem lần đầu tiên của bản thân trao cho người đàn ông mà nhất, cũng có gì nuối tiếc... Sau này ngẫm lại, lúc ấy rất ngốc nghếch và buồn cười. Có lẽ khi người, luôn luôn ngu ngốc ít nhất là lần như vậy! Tay của lần vào trong áo sơ mi của , da thịt của so với suy nghĩ của còn nhẵn bóng, ấm áp, đàn hồi hơn gấp mười lần. Áo từ từ lướt xuống bả vai.... Bạc Băng ngẩng đầu lên, nghe thấy tiếng khóa thắt lưng va chạm leng keng. Bên ngoài bầu trời trở nên bừng sáng. Qua ô vuông cửa sổ, Bạc Băng nhìn thấy bầu trời lúc đó, rất đẹp! thấy được những ngôi sao lung lay, dao động.... Đêm mưa như thế nào lại có sao? Đêm đó quả thực thấy được sao sáng trong đêm mưa, rất đẹp! Rất sáng! Cởi bỏ chướng ngại vật cuối cùng còn che đậy người Bạc Băng xuống, Diệp Chính Thần lấy khuỷu tay nâng chân của lên. Hoàn toàn chút do dự, vật cứng nóng bỏng như nham thạch có sức mạnh như vũ bão của , đột nhiên xông thẳng vào người , mạnh mẽ xâm chiếm như có gì có thể ngăn cản được... Nhánh đào tung bay trong gió, thổi từng đóa hoa... Đây là số mệnh của cây đào, lúc xinh đẹp nhất lại chính là lúc kết thúc... Cơn đau mạnh mẽ lan truyền toàn thân , quét qua những dây thần kinh mẫn cảm của . Bạc Băng đau đớn đến mức toàn thân cứng đờ, cắn môi, cố gắng phát ra tiếng rên rỉ đau đớn. Nước mắt từ khóe mi rơi xuống, khác biệt lớn nhất giữa nước mắt và mưa là nước mắt rất nóng bỏng. hoảng hốt đến ngây người, ánh mắt khó tin nhìn . Có lẽ cảm thấy, có ngoại hình cũng tệ lắm, cho dù lúc này vẫn chưa quen ai, cũng nên từng kết giao với bạn trai. Hai mươi ba tuổi, vẫn là trinh nữ, có thể chưa từng gặp qua bao giờ. " yên tâm , em bắt chịu trách nhiệm đâu." Lời của Bạc Băng có phần giận dỗi, giọng điệu lạnh như băng: "Là em tự nguyện..." Sau vài giây thất thần, ánh mắt đột nhiên trở nên kiên định, giống như chỉ trong vài giây ngắn ngủi vừa qua, đưa ra quyết định vô cùng quan trọng. hít hơi sâu, thở ra dài. Dùng đầu ngón tay lau nước mắt mặt , vuốt ve vầng trán ướt đẫm mồ hôi của , cẩn thận chạm vào, giọng điệu tràn ngập chìu mến: "Rất đau à?" Bạc Băng thể kháng lại dịu dàng của , hơn nữa, tại thời điểm này, thân thể của và còn khoảng cách. Ngữ khí của trở nên êm dịu: " sao." "Em có muốn tiếp tục ?" đến bước này, hỏi có muốn tiếp tục . Bạc Băng suýt chút nữa là chản nản rồi. "Ý là, em có muốn đổi nơi khác thoải mái hơn ?" Bạc Băng lắc đầu. thích nơi này, mưa bụi, hoa rơi, gian dao động, cửa kính chống nhìn trộm, đúng là nơi kích tình hoàn hảo nhất.... "Em thả lỏng chút , đưa tay cho ." giọng . Bạc Băng đưa tay vào lòng bàn tay , khiến có thể nắm chặt, để ngồi lên ghế. điều chỉnh tư thế của chút, chậm rãi rút ra, lại thong thả tiến vào. Nhận thấy thích ứng được với nhịp điệu của , toàn thân thả lỏng, mới dần dà tiếp tục.... Khó trách có nhiều người si mê đến như vậy, quá trình này rất đẹp. Hơn nữa, khi phối hợp với , biết đáp án nhưng lại khiến cho người khác thể giải đáp vấn đề. Năm phút sau, hỏi: "Còn đau ?" "....." còn đau, nhưng có loại tê dại so với đau đớn càng khó thừa nhận hơn. .... Mười phút sau, hỏi: "Có sâu quá ?" "...." Rất sâu, sâu đến nỗi khiến lòng trở nên mềm mại. Hai mươi phút sau: "Có nhanh quá ?" "....." Rất nhanh, tốc độ của hạnh phúc! Ba mươi phút sau: "Em có thích tư thế này ?" Khi hỏi vấn đề này nằm ghế, mang đặt ở người . Bạc Băng lắc đầu, xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất. Trời đất lay động, đỡ thắt lưng , hưởng thụ vẻ mặt mê ly của : "Em thích ?" "....." ... "Em biết , tại, em... rất đẹp." Trước mắt của , ánh sáng chói chang lưu chuyển, những cánh hoa đào rực rỡ. hạnh phúc cũng như thủy triều lên xuống, ngừng ập đến, từng đợt từng đợt sóng càng dâng càng cao, khó có thể kiềm chế... qua bao lâu. "Em có biết sau câu 'Phi vạt áo thủy dục hà cầu' là gì ?" "......" còn có câu tiếp theo sao? "Tình liên ti y nhậm quân du...." "...." Người đàn ông này! Nếu là vô sỉ, đời này chắc chẳng ai bằng. Thế nhưng, lại thích ! Bầu khí trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề của và . Động phòng hoa chúc sát vách- Diệp Lạc Vô Tâm @Mun