@Mun nhận hàng Ai biết trong tay lại rơi vào trống rỗng làm cho Lư Phương Phỉ cúi đầu ngậm lấy hạ thể của . Lâm Thiên Vũ khựng lại, đôi môi mềm mại bao vây lấy của nóng rực làm cho dục vọng của càng dâng lên. “Phương Phỉ.” Lâm Thiên Vũ khàn khàn gọi tên của Lư Phương Phỉ hai tay ấn lấy đầu của nàng, cảm thụ đầu lưỡi của nàng gây náo loạn. Lư Phương Phỉ chỉ muốn như trêu chọc dục vọng của Lâm Thiên Vũ, mau thương . Đầu lưỡi của nàng trong chốc lát dùng miệng môi bao lấy vật cứng thượng đó di động, hai tay phối hợp với đầu lưỡi, vỗ về chơi đùa dục hoả của . “Ách…” Lâm Thiên Vũ toàn thân run rẩy, thể khống chế ưỡn thẳng lưng, đem vật cứng tại trong miệng nàng đút vào, mỗi lần rất mạnh…. Dục vọng tới rất nhanh Lâm Thiên Vũ rống càng lớn tiếng, rốt cục tay túm lấy eo của Lư Phương Phỉ nhanh chóng cởi ra y phục của Lư Phương Phỉ liền ngậm lấy nụ hoa của nàng. “Thiên Vũ…” Có lẽ là cảm giác say theo máu bắt đầu phát huy, Lư Phương Phỉ thanh tỉnh hồi lâu, nàng có thể cảm nhận được tay của Lâm Thiên Vũ người của mình vuốt ve, nàng mỗi chỗ da thịt theo ngón tay của như nóng lên, đốt cháy ham muốn của nàng Lâm Thiên Vũ ngón tay thăm dò vào u huyệt của nàng, nhưng vẫn đủ thỏa mãn dục vọng của nàng. “Thiên Vũ… tớ muốn… muốn cậu…” Lâm Thiên Vũ từ trước ngực Phương Phỉ ngẩng đầu lên, đêm nay Lư Phương Phỉ nhiệt tình phải tận dụng thời cơ, mất rồi trở lại, Lư Phương Phỉ nhiệt tình như vậy làm cho tình dục của khuấy động, hận thể ăn nàng ngay. Lâm Thiên Vũ ngón tay xoa nắn cúi đầu ngậm lấy nhụy hoa dùng sức khẽ hấp, chỉ cảm thấy hai chân nàng run lên, ngửa đầu rên rỉ liên tục. Ái dịch ra càng ngày nhiều, Lâm Thiên Vũ nghe tiếng rên rỉ của nàng càng ngày càng thể chờ được. “Phương Phỉ! Mình tiến vào.” đỡ lấy vật cứng mới vừa ở cửa huyệt bị Lư Phương Phỉ gọi ngừng. “ phải vậy.” “Cậu phải mới vừa rồi còn muốn, tại hô ngừng bảo bối à! Cậu hành hạ mình sao?” “ phải mà là… mang bao.” “Mang bao?” Lâm Thiên Vũ kinh ngạc nhìn Lư Phương Phỉ bởi vì tình dục mà mặt đỏ lên “Mình đâu tìm nó?” và Lư Phương Phỉ ân ái chưa bao giờ dùng nếu như có là tốt như vậy Lư Phương Phỉ cũng chạy thoát. Nhưng là bây giờ mà ra ngoài … hay là do Lư Phương Phỉ say rượu, nữ nhân này lại còn có thể nhớ tới việc này, trước kia như thế nào thấy nàng . Lâm Thiên Vũ cúi đầu nhìn Lư Phương Phỉ đem ra BCS lại nghịch ngợm gõ gõ. “Hì! chúng ta tiếp tục .” Lâm Thiên Vũ lại ôm Lư Phương Phỉ “Tốt! Tiếp tục.. nhưng là là đổi phương thức.” Thai mới được bảy tuần vậy Lư Phương Phỉ thể sinh hoạt vợ chồng. Lâm Thiên Vũ đem Lư Phương Phỉ đặt ở ghế sofa, dè dặt vuốt ve bụng của nàng sợ mình áp đảo nàng, nơi này lại có con của , hơn nữa đứa bé là với Lư Phương Phỉ . Trong lúc nhất thời vui sướng cùng hạnh phúc tràn đầy trái tim của ! Hay là bởi vì đứa bé này mà Lư Phương Phỉ mới tránh né mình sao? Lâm Thiên Vũ ôn nhu hôn lên trán Lư Phương Phỉ, hôn tới chóp mũi của nàng, rồi lại hôn đến môi của Lư Phương Phỉ . Lâm Thiên Vũ hôn rất sâu. Mặc dù biết , tình mới đâm chồi của so với Lư Phương Phỉ thực kém, nhưng nhất định tiếp tục cố gắng, nàng và đứa bé. Lư Phương Phỉ muốn Lâm Thiên Vũ nhưng Lâm Thiên Vũ liên tục có tiến thêm chỉ dùng nụ hôn của như mật rơi người của nàng. Đầu lưỡi của đụng vào núm hoa nhạy cảm, hai tay ôn nhu vuốt ve, vẫn tiếp tục hôn. Lâm Thiên Vũ lại hôn lên bụng của Lư Phương Phỉ, ngón tay lại lần nữa vào hoa huyệt của nàng. vươn ra ngón tay tiến vào hoa huyệt, mỗi lần thấy nàng chặt khít. Lư Phương Phỉ hai chân run rẩy, nàng có thể cảm giác tay của Lâm Thiên Vũ tại trong hoa huyệt của nàng ngừng gia tốc vào, Lâm Thiên Vũ lại thêm vào ngón tay thứ hai. Hai ngón tay tại nơi hẹp ngừng vào, mặc dù phỉa là vật cứng của nhưng Lâm Thiên Vũ kỹ xảo thực làm cho nàng phải điên cuồng, ngón tay thon dài mỗi lần đều như vào nơi sâu nhất trong hoa huyệt. “A… A a a…” Khoái cảm quả nhiên bình thường tiến đến hoa huyệt mạnh chặt lại co rút làm cho Lư Phương Phỉ rên rỉ, Lâm Thiên Vũ hôn môi nàng đem tiếng la lên nuốt vào trong bụng. Cao trào làm cho Lư Phương Phỉ mềm xuống, nàng co quắp ở ghế sofa nhúc nhích Lâm Thiên Vũ cũng mệt mỏi đầu đầy là mồ hôi nhưng khi nhìn nàng lên cao trào cũng rất thỏa mãn, có lẽ đây chính là hạnh phúc giản đơn như nàng . Chẳng biết lúc nào này hô hấp bình thường, chắc do say rượu mệt nên ngủ thiếp . Lâm Thiên Vũ ôm nàng về phòng ngủ. - TAI NAN MAY MAN-
@Mun típ nhé Hàm răng xuống dưới khuôn ngực , vừa cắn lại vừa hôn, hai tay nhanh chóng cởi quần áo của ra. Men rượu chỉ ngấm đẫm vào vị trí não mà là toàn thân. hiếu kì đưa tay lướt lên những vùng da thịt thuộc về mình, lòng bàn tay ấm nóng, cảm giác lạ lẫm vô cùng, hề giống làn da mịn màng, mềm mại của mình nhưng lại rắn chắc, khỏe khoắn hơn nhiều. Cho dù sờ đến đâu cũng rắn chắc, cứng cáp khiến cho người ta cảm thấy kích động muốn sờ thêm chút, nắn thêm chút. Chiếc hôn mạnh bạo, thô lỗ, động tác ngờ nghệch, vụng về, khiến cho tất cả các dây thần kinh người đều nổi lên đầy hứng khởi, mỗi tế bào đều sục sôi, phấn chấn. mím chặt môi, hít hơi sâu. đưa tay lướt xương quai xanh của , nhấp nhô ra vào, gợi cảm, quyến rũ khó tả bằng lời, khiến muốn rời mà cứ sờ lên đó mãi. nhoẻn miệng cười tươi tắn, ngước mắt nhìn rồi mơ màng lên tiếng: “Thân hình được lắm, sờ rất sướng tay, rắn chắc mà dẻo dai, khiến người ta thèm khát đến quay cuồng”. nhìn , bất giác bật cười thành tiếng, vén mái tóc buông dài của ra phía sau lưng, để lộ làn da trắng ngọc trắng ngà, nõn nà, mịn màng của . đưa tay vuốt lên khuôn mặt , rồi cất tiếng : “Em thích là được rồi…” “Đáng ghét! làm thế khiến tôi ngứa quá! Xin hãy chuyên nghiệp chút, bây giờ tôi cưỡng ép chứ phải chọc ghẹo tôi”. đưa tay gạt phăng bàn tay ngừng vuốt ve má mình. là đáng ghét, làm cho ngứa ngáy, tê dại cả người. Đôi mắt bỗng sầm lại: “Em có biết thế nào được gọi là cưỡng ép ?” Lời vừa dứt, bàn tay của bất ngờ ôm lấy chiếc cổ thon thả, tuyệt đẹp của , kéo cả thân người về phía , bàn tay còn lại linh hoạt vòng qua chiếc eo thon, trong chớp mắt ôm chặt trong lòng. để kịp lên tiếng, đôi môi đặt ngay lên bờ môi của . Xoay chuyển tình thế, ra sức hôn lên bờ môi mỏng mảnh, quyến rũ của , tiếp đó, lại cắn mạnh lên đó. đau đến mức kinh ngạc, khẽ há miệng đưa lưỡi vào trong miệng , đắm đuối say sưa cùng . ngừng nuốt nước bọt mà hề phát ra tiếng động, cả khuôn miệng của lúc này toàn là hơi thở của , còn khí, như thể sắp tắt thở, chỉ có thể phát ra tiếng rên yếu đuối. Bất luận vùng vẫy, rên rỉ đến mức nào, đều chẳng thể nào thoát ra khỏi vòng tay của . Có lẽ là do men rượu, cũng có thể do trỗi dậy của bản năng, dần dần, còn vùng vẫy nữa, cũng học theo , muốn phản kích, muốn quấn quýt bên , tấn công lại . đáp lại chiếc hôn cuồng nhiệt, nhưng lại giống như cắn , trong miệng vẫn quên : “Tôi nhất định phải cưỡng ép ! Chiếm đoạt !” Niềm dục vọng trước nay chưa từng có trỗi dậy mạnh mẽ trong người , khí huyết toàn thân rạo rực dâng trào, khẽ bật cười đầy hứng khởi. là con mèo hoang kiềm chế được kích thích. Đôi môi quyến luyến, tiếng rêu gợi tình, làn da nóng ẩm hoàn toàn hòa thành thể chút do dự. ép xuống dưới thân người mình, chiếc hôn dần chuyển từ cổ xuống dưới, mỗi nơi đều để lại dấu ấn. Cả người nóng ran như bị thiêu đốt, cả người bị hôn đến độ tê dại, đắm đuối, toàn thân rệu rã bất lực, ý loạn tình dâng, thân người dịch chuyển, nhưng lại chẳng tìm được phương hướng. Chiếm lĩnh lấy đôi môi lần nữa, say đắm chiều, tha thiết, sau đó lại buông ra, hàm răng đặt lên bờ môi của , thầm lên tiếng: “Em hãy nhớ kĩ, hôm nay là do em kiên quyết muốn cưỡng ép , tất cả mọi hậu quả, em phải gánh chịu hết đấy!” vẫn còn chưa kịp hiểu thấu lời vừa rốt cuộc có ý gì, chỉ trong nháy mắt, cả người bị xâm nhập bởi thứ lạ lẫm mà mong chờ bấy lâu nay, khiến cho thân người trống trải của bỗng nhiên tràn đầy, mỹ mãn. Thế nhưng cùng lúc đó, toàn thân bỗng dâng lên nỗi đau đớn quặn ruột, khiến bất giác phản kháng, ra sức muốn thoát khỏi. ôm chặt lấy , lại lần nữa chạm lên đôi môi , dịu dàng, thương , bá đạo, quyết cho phép được rút lui. Dần dần thân thể thể nào kìm nén được nữa, bắt đầu cử động, lắc lư theo vũ điệu nguyện thủy nhất của loài người. biết bao lâu sau, cảm giác kì lạ lan rộng khắp thân thể, tất cả mọi thứ dường như dừng hết lại, bất động, sức lực toàn thân như thể cũng bị tước đoạt hết cả. bây giờ chẳng khác nào nằm đại dương bao la, để mặc dòng nước cuốn mình , chìm chìm nổi nổi, đôi lúc lại giống như thân liễu, khẽ rung theo làn gió , phiêu diêu tự tại giữa trung, lắc la lắc lư… [Mối lương duyên trời đánh- Hoa Thanh Thần] "Đừng. . . Đừng lộn xộn. . . !" Thân thể như nhũn ra, mềm mại có chút muốn mở mắt. tùy tiện quơ tay, đụng đến đầu Hạ Thiên Triệu, mái tóc dày làm cho dường như hơi tỉnh lại. hé mắt ra, lại nhắm mắt lại, đột nhiên hơi thở phả vào mặt, giống như cơn gió biển mạnh mẽ thổi đến. Hương vị quen thuộc này làm cho mê luyến lại lần nữa tan chảy. " trở về!" Thân thể đèlên , thầm bên tai "Ừm. . ." giống như ở trong mơ, lẩm bẩm trả lời. "Có nhớ ?" Thanh trầm thấp, lần lại lần, tinh tế hôn, dọc theo da thịt nhẵn bóng của , tấc tấc mà hôn. "Có. . ." Hàn Nhất Nhất như ở trong mơ, muốn tỉnh lại, mặc cho hôn , xoa nắn chỗ mềm mại của . "Thiên Triệu. . ." Thân thể nhàng mà cong lên, như là phối hợp, miệng nỉ non gọi tên của . Tựa hồ vừa là vô ý vừa là cố ý Nghe được gọi tên của minh, lập tức khống chế nổi, gắt gao mà đè thân thể xuống, môi mạnh mẽ ép xuống, dùng sức mút vào, hôn đến khó thở, mà Hàn Nhất Nhất, bị mạnh mẽ điên cuồng chiếm giữ của làm tỉnh táo. mở mắt, nhìn thấy con ngươi Hạ Thiên Triệu sâu thẳm, liếc mắt cái, giống như có dòng điện, truyền khắp thân thể của . căng trướng thẳng đến nơi tư mật của , chậm rãi chút chút mà vào. "A. . ." Hàn Nhất Nhất nhìn , có chuẩn bị gì, có để ý gì, thứ vào làm cho thỏa mãn, thân thể muốn càng nhiều. Đến khi ý thức được thanh chính mình, thẹn thùng mà lập tức quay đầu chỗ khác. Nhưng hai tay Hạ Thiên Triệu giữ mặt của , hai mắt đối diện nhau, trong đôi mắt sâu thẳm của lóe lên tia nhu tình, hoàn toàn quên ghét , mà thân thể chút chút cho , cần . " cho biết, em có muốn ?" "Em. . ." Mặt Hàn Nhất Nhất càng thêm đỏ bừng, từ từ nhắm hai mắt, trước giờ dám nhìn thẳng . "Có muốn ?" Thân thể mạnh mẽ chuyển động, của giữ chặt nơi căng trướng của , hận thể mạnh mẽ mà phóng thích sức mạnh của mình, mãnh liệt mà va chạm . Hàn Nhất Nhất tỉnh lại, mặc dù lúc nãy bài xích, nhưng bảo từ miệng ra, như thế nào cũng làm được, chỉ muốn từ từ nhắm chặt hai mắt, tay lại kìm lòng được mà đặt lên bờ vai của , hơn nữa còn bám chặt. Tay Hạ Thiên Triệu nhịn được nhéo mặt , ra vào trong cơ thể của . Mỗi lần va chạm đều có lực như vậy, Hàn Nhất Nhất chỉ cảm thấy mình giống như con thuyền trôi giạt, rồi lại nhàng lướt vô cùng khoan khoái. "Ưm. . . A. . ." Thanh của dưới xâm chiếm mạnh mẽ và có lực của , phát ra tiếng nhàng. "Lớn tiếng chút. . ." Giọng trầm mà nhu tình, mỗi chữ đều giống như khắc da thịt của . ngược lại có chút ngượng ngùng, hết sức kiềm chế. " thích nghe giọng em, thích nghe giọng em. . . Kêu lên. . ." Giờ khắc này, trong tràn ngập tiếng kêu tương tự, khuôn mặt Hàn Nhất Nhất mang theo vết sẹo kia đột nhiên xuất trong đầu . Thân thể giống như cây kiếm, mãnh mẽ rút ra lại mạnh mẽ đâm vào. "A. . ." Động tác này làm cho thân thể Hàn Nhất Nhất đột nhiên run rẩy, mà thân dưới của có thứ phóng thích, rốt cuộc kiềm chế được, lớn tiếng kêu lên Thân thể chuyển động càng thêm nhanh, cả phòng, hợp nhè , giống như khúc đàn dương cầm có nhịp điệu" Trích "Tổng tài bá đạo" - Sơ Thần