Quá nóng… Mắt Nam Ngụy Tử mờ ảo, miệng hé mở, uống nước trà trong miệng nam nhân. Nàng đưa lưỡi liếm, chóp mũi có tiếng rên trầm ấm. “Nhiễm Phượng Thâm…” Nàng thầm gọi tên này, trong giọng điệu đầy thương ngay cả mình cũng biết “Là chàng…” Đầu ngón tay vuốt khóe mắt y, trong mắt hoài nghi. Nàng muốn nhìn cho , thần trí lại dần mê mang. Ngọn lửa trong cơ thể bốc cháy, nàng tự giác run rẩy, nàng ôm sát thân thể tráng kiện kia. Nàng nghe giọng trầm ấm, hơi thở quen thuộc phả bờ môi nàng. Đầu lưỡi tiến vào miệng , nóng bỏng lại bá đạo quấn quýt lấy nàng. Váy trắng bị cởi ra, bàn tay cầm lấy ngực mềm của nàng qua áo lót, cọ sát làn da qua lớp vải mỏng, đầu ngực sớm mẫn cảm đứng thẳng. Chiếc lưỡi nàng tham lam, lập tức bị đầu lưỡi nóng bỏng kia quấn lấy. Hơi thở nam nhân tràn ngập trong miệng nàng, khiến nàng tham lam hút hết tất cả. Môi lưỡi quấn quýt, bàn tay mớn trớn người, thân thể mỏng manh dán sát, tất cả khiến nàng run rẩy “Nhiễm…” Áo lót bị kéo xuống, lòng bàn tay thô ráp chà sát đầu ngực nàng, chậm chạp xoa nắn bầu ngực, lại thô lỗ bóp chặt, vân vê nụ hoa run run. “Ưm…” Tiếng rên rỉ vỡ vụn, môi bị mút từng chút . Nàng bùng phát tình cảm mãnh liệt, tay ôm lấy cổ y rời, cũng muốn buông ra… Nàng còn suy nghĩ được gì nữa, chỉ là quấn chặt lấy y, dường như thân thể ấm áp trước mắt là điểm tựa duy nhất của nàng. “Ngụy Tử…” Tiếng kêu rất khẽ khiến thân thể mềm mại chấn động, nhưng lập tức lại ào ạt như mưa rào cuốn , đánh tan lý trí còn sót lại của nàng. Đôi môi ẩm ướt nóng bỏng mút lấy ngực nàng, đầu lưỡi vờn lấy đầu ngực, gặm cắn thịt non, tạo ra từng vết ửng đỏ lên ngực nàng. Ngón tay dài len vào quần lót, nụ hoa ươn ướt từ lâu, đầu ngón tay dễ dàng thăm dò vào cửa mình, vách hoa hẹp giữ chặt ngón tay thô to. Ngón tay dài của y chuyển động trong vách hoa, trêu chọc nhụy hoa, nhụy hoa hé mở, càng thêm hưng phấn. Môi nóng liếm qua mỗi tấc da, nàng giống như mật hoa ngọt ngào, khiến y lưu lại mỗi vết cắn mỗi khi liếm qua. Cuối cùng xuống nguồn nước thơm mát, môi mỏng chìm đắm, ngậm chặt nhụy hoa run . “Ưm…” Nàng mất ý thức cắn môi, ngón tay dài lại tách môi nàng ra, răng nàng chạm đến ngón tay, nàng cắn xuống, mà lại há miệng mút chặt. Y sửng sốt, ngẩng đầu, thấy nàng ngậm ngón tay của y. Đầu lưỡi liếm ngón tay, gương mặt đỏ ửng, đôi mắt mơ màng, chiếc miệng liếm mút nhàng, kêu rên khe khẽ. Tiếng rên rỉ trong tai y như khúc nhạc, ngón tay trong miệng nàng trêu đùa chiếc lưỡi trơn trượt đầy nước. Mà lưỡi y nóng bỏng liếm mút cửa động hoa, đầu lưỡi nhọn tách đóa hoa ra, ngón tay dài di chuyển ra vào động hoa xinh đẹp. Hai đùi trắng nõn gác lên vai y, mông tròn nâng lên, ngọn lửa tại cửa động hoa ngừng mút liếm, hóa thành dòng sông uốn lượn trong suốt. “Ưm, ưm…” Hơi thở nàng lộn xộn, đầu lưỡi liếm đầu ngón tay, tràn ngập khoái cảm mãnh liệt, thân thể kiều nhất thời run lên. Động trong phút chốc co thúc, dịch hoa tràn ra càng nhiều, thân thể trắng trẻo co lại, lập tức mềm nhũn. Nam Ngụy Tử nhắm nghiền mắt, ngón tay trong miệng rút ra, miệng thở gấp dồn dập, mà vòng ôm của thân thể nàng cũng rời . Nàng nghe tiếng sột soạt, hé mắt mơ màng, thân mình trần trụi nóng bỏng lập tức dán sát vào nàng, nàng nhìn đôi mắt đen thăm thẳm kia rời. Đôi mắt đen nhìn nàng chăm chú sít sao, y tách hai chân nàng ra, vật nam tính nóng bỏng thấm lấy dịch hoa của nàng, thẳng eo tiến vào. Ngọc trụ nóng ran lập tức xâm nhập vào động . “Ưm…” Nàng thở gấp, lâu lắm rồi động hoa bị xâm nhập nên trong nhất thời khó có thể thích ứng vật vĩ đại của y. Đóa hoa co rút càng gấp, siết chặt lửa nóng của y. Y ôm lấy nàng, để nàng giạng chân ngồi người y, tư thế này cũng khiến cây đuốc sâu vào lòng động hoa. Nam Ngụy Tử nhíu mày, cảm giác sung sướng khiến cho thân thể tê dại, trong bụng có lửa nóng trướng lên, nàng cắn môi nhìn y, đôi mắt tím mơ màng và quyến luyến. “Vì sao nhìn ta như vậy?” Bàn tay đặt ngực nàng, y liếm môi hồng, đầu lưỡi lại tiến vào trong miệng , để cho nàng lại cắn môi. Nam tính chôn sâu ở động cũng chậm rãi di động, đâm lên nơi mềm mại mỏng manh. Ngón tay trêu đùa đầu ngực nàng, hai đầu ngực đỏ hồng dưới ngón tay y. Nàng lắc đầu, trả lời, cánh tay thon dài ôm lấy y, lưỡi quấn quýt với y, hút hết hơi thở nóng bỏng của y. Nàng di động mông, cử động eo, chào đón những cú thúc của y. Thân thể kiều trắng noãn quấn chặt lấy thân y, chặt chẽ có khoảng cách. Nếu như đây là mộng, nàng hi vọng mình phải tỉnh. “Đồ ngốc.” Nghe thấy nàng nỉ non, y đau lòng thở dài. Nhưng lại tấn công cuồng nhiệt, bàn tay giữ eo thon, y đẩy sâu vào, mật thiết chà sát vách hoa, đánh sâu vào vực thẳm động , cướp đoạt toàn bộ thần trí của nàng. Nàng phản kháng, càng quấn chặt lấy y, động giữ lấy y chặt chẽ. Vách hoa khép chặt, nuốt rồi lại nhả, dịch hoa tiết ra trơn trượt, tư thế ra vào khích thích dòng dịch chảy ra nhiều hơn. Y mạnh mẽ xâm chiếm nàng, nàng càng quấn chặt lấy y. Y lại càng tiến vào hung hãn, mồ hôi chảy ròng ròng da thịt. Hơi thở của y phủ quanh nàng, hơi thở mềm mại của nàng vì y mà càng dồn dập hơn. Phong thái quyến rũ chỉ vì y, động vui thích nuốt lấy y, giống như đóa hoa ăn thịt người tham lam, lấy nhánh cây quấn chặt lấy y buông ra. Thân thể hai người ướt át, hai đôi môi cũng thân mật quấn quýt, môi lưỡi triền miên mút lấy nhau. Nước bọt tràn ra khỏi miệng hai người, động ẩm ướt bao phủ y, mãnh liệt tiết ra mật hoa. Bọn họ thở dốc, sớm phân được là ai quấn lấy ai, chỉ có thể ngừng chiếm lấy sung sướng, hăng hái chiếm đoạt toàn bộ đối phương. Cho đến khi tinh thần mệt mỏi, còn sức lực, nàng than trong lòng y, run rẩy nhận lấy món y cung cấp, mà tay vẫn ôm chặt lấy y, rời. Nam Ngụy Tử biết mình hôn mê khi nào, nàng mở hé mắt, mới chậm rãi cử động toàn thân liền đau nhức khiến nàng nhíu mày. Chịu đựng đau đớn, nàng ngồi dậy, chăn người bị tuột xuống, lộ ra thân hình trần truồng. Nàng nhìn toàn thân lõa lồ của mình, tuy được tắm rửa qua, nhưng vết cắn màu đỏ vẫn còn ở khắp người, vùng kín vẫn còn giữ lại cảm giác bị xâm nhập. Nàng quên mọi chuyện xảy ra, mỗi màn của bọn họ nàng nhớ rất ràng. Cúi nhìn xuống, nàng ngơ ngẩn nhìn vòng ngọc bên mắt cá chân bên trái. Tay chạm lấy vòng ngọc lạnh lẽo, cảm giác khác với lúc trước nhìn thấy vòng ngọc, khi đó, nhìn vòng ngọc mắt cá chân, nàng chỉ cảm thấy nhục nhã, mà giờ…. Tương tư cùng quân tuyệt- Nguyên viện @Mun