[BANG] SẮC NỮ - Hố Máu Dồi Dào Chiêu Mộ Sắc Nữ

Thảo luận trong 'Bang - Hội - Nhóm'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      tieusacnuhoadaoanh thích bài này.

    2. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      tieusacnu thích bài này.

    3. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      [​IMG]

      “A...” Lạc Tranh chỉ cảm thấy toàn thân như bị lửa đốt, kích thích điên cuồng tràn ngập thân thể nàng, tựa như những cơn sóng khổng lồ bao trùm lên thân hình bé. Louis Thương Nghiêu vẫn xấu xa như trước, giữ chặt lấy thân thể ngừng vặn vẹo vì khó chịu của nàng, càng điên cuồng liếm mút bừa bãi hơn trước, “Nhiệt tình như vậy? Muốn sao?” Lời tà mị đầy vẻ hài lòng vừa thốt ra, quỳ gối ưỡn thẳng người lên, từng giọt mồ hôi ướt đẫm lồng ngực vạm vỡ khoan khoái chảy xuống phần lưng trắng nõn của nàng. Lạc Tranh khó chịu càng thêm cong người, tuy biết người đàn ông nàng ở phía sau, nhưng những lời đáng xấu hổ như vậy sao có thể mở miệng, nàng chỉ có thể uỷ khuất chảy nước mắt. Louis Thương Nghiêu thấy vậy, bất chấp khó chịu của nàng, lại càng cố tình đùa giỡn hơn nữa, “ chịu sao?” Nhìn vẻ mặt đầy mê đắm của nàng lúc này, cảm giác ngọt ngào cùng thống khổ làm say lòng , “ chịu , vậy cũng đừng trách tôi.” xong, bàn tay vươn ra, nắm lấy bầu ngực căng tròn của nàng, tận tình xoa nắn còn tay phải xấu xa xâm nhập hoa cốc, tìm kiếm vị trí mẫn cảm nhất của nàng. Lạc Tranh sao có thể chịu nổi khiêu khích của kẻ dày dặn kinh nghiệm như , thân thể càng thêm khó chịu, tiếng thân ngâm trong cái miệng dường như biến thành tiếng nức nở nghẹn ngào cùng tiếng khóc sụt sùi. “Bảo bối, cho tôi biết, có muốn hay ?” Vừa dứt lời, tay phải của càng thêm làm càn, ngón tay thon dài thăm dò vào bên trong, tăng tốc ra vào dày vò nàng, tay trái cũng cuồng dã nắn bóp bầu ngực khiến cho nàng bị kích thích mạnh hơn.
      Lý trí của Lạc Tranh thể nào khống chế nổi bản thân nữa, giọng yếu ớt cũng trở nên đứt quãng, “Thương... Nghiêu, tôi muốn...tôi muốn ...A...” Mới được nửa, người đàn ông phía sau thể kìm chế thêm nữa, đột ngột động thân, từ phía sau tiến vào cơ thể nàng, hung hăng luật động. Tiếng thở gấp gáp của Lạc Tranh liền biến thành tiếng hét. Nàng chỉ cảm thấy dục vọng tăng vọt, cảm giác tê dại từ bên hông xông tới, mà Louis Thương Nghiêu ôm chặt lấy nàng, hạ thân vẫn ngừng nghỉ chút nào mà điên cuồng thẳng tiến, bàn tay kia ngừng dấy lên dục hoả nơi ngực nàng, ngọn lửa nóng bỏng ngừng thiêu đốt thân thể, khiến nàng kìm chế được mà bật ra những tiếng kêu mê hồn ... Khi Lạc Tranh cho rằng hết thảy kết thúc, ai ngờ vẫn còn cao hứng. Bởi dục vọng dồn nén trong người vẫn chưa được giải tỏa hết, hạ thân vẫn cứng rắn như trước, uy vũ trong cơ thể nàng mà xâm lược, lúc dịu dàng lúc cuồng dã, lâu sau lại tiến mạnh vào nơi sâu nhất, cứ như thế lặp lại nhiều lần, phối hợp với từng động tác, thay đổi các loại tư thế, khiến cho hơi thở của Lạc Tranh càng lúc càng mong manh vô lực. Đầu lưỡi linh hoạt của lại bắt đầu khơi lên cơn khát mới... “ xấu xa...” Lạc Tranh khẽ lên án , có lẽ do vô tình chạm phải bàn tay đau của nàng, nhưng cũng chẳng cho nàng cơ hội thở dốc, mạnh mẽ tiến vào cơ thể nàng khiến nàng cảm nhận được ràng tồn tại đầy nóng bỏng cùng căng trướng của . Louis Thương Nghiêu cười tà mị đem nàng lần nữa xoay lại, trực tiếp áp lên người nàng, đem bàn tay bé bị thương kéo lên đầu.
      “Là em xin tôi muốn em, nhanh như vậy chịu nổi?” Bàn tay to của lại kéo cao chân nàng lên. - “..dâm tặc !” Lạc Tranh chỉ có thể nhân lúc thoáng dừng lại, khôi phục được chút lý trí nhưng lại nhanh chóng nhận ra vẫn chưa hoàn toàn phóng thích dục vọng bản thân. Louis Thương Nghiêu khẽ mím môi, nụ cười gương mặt càng thêm mờ ám, tay nắm lấy eo nàng, “Dâm tặc sao?” cúi đầu kề sát tai nàng cười đầy ác ý.
      Sức mạnh khổng lồ lại bất ngờ đánh thẳng yào cơ thể nàng, Louis Thương Nghiêu cười khẽ ôm chặt lấy thân hình bé. vốn có ý định kìm chế dục vọng của bản thân, chỉ là sợ miệng vết thương làm nàng đau đớn nên mới ngừng lại cho nàng thở chút. ngờ nàng lại gán cho tội danh như vậy, cho nên càng muốn chiếm lĩnh nàng cách triệt để hơn. Lạc Tranh bị đè cứng lại, thấy nụ cười đầy tà ý của , khỏi có cảm giác phục, “Có bản lãnh thử ác liệt hơn !” Nàng cố gắng áp chế luồng khí nóng rực ngừng trào dâng trong cơ thể, chống lại dụ hoặc của những động tác chậm rãi đầy câu dẫn của . “Ác liệt hơn?” Nụ cười xấu xa khóe môi Louis Thương Nghiêu như tăng thêm vài phần, khẽ cắn vành tai nàng, cúi đầu thầm, “Vậy ...từng cái...đến tận cùng, thế nào?” vừa dứt lời, đột ngột tăng thêm lực, mạnh mẽ tiến sâu vào thân thể nàng. “...” Lạc Tranh thiếu chút nữa bị làm cho ngất xỉu. vĩnh viễn vẫn cứ tà ác như vậy! Louis Thương Nghiêu cười xấu xa, hài lòng ngắm nhìn khuôn mặt nhắn ửng hồng của nàng. Động tác ra vào cơ thể nàng của vẫn hề ngừng lại. Đột nhiên, ôm nàng đứng dậy, khiến cho hai chân nàng vòng qua eo , về hướng quầy bar, mở chai vang đỏ. “...định làm gì?” Lạc Tranh thực sợ hết hồn, lo lắng khi thấy lại bắt đầu hành động khác lạ. phải lại định làm chuyện xấu xa gì đấy chứ? Louis Thương Nghiêu vẫn lên tiếng, chỉ khẽ cười , đem rượu từ từ đổ lên người nàng, rồi sau đó cúi đầu xuống, mút vào… màn này phải là cực kì động lòng người. làn da trắng mịn của nàng, dịch rượu đỏ sóng sánh ngừng lan rộng, lại thêm thân hình đàn ông cao lớn ngừng áp sát, cùng với những hành động đầy tà mị của đủ khiến máu trong người như sôi sục. Lạc Tranh vẫn luôn sợ nhột, mà Louis Thương nghiêu lại ngừng dụ dỗ gặm cắn thân thể nàng, khiến thân hình ngừng run rẩy. Dịch rượu nương theo thân thể nàng chậm rãi chảy xuống, dọc theo bờ ngực dính chặt của hai người họ chảy tới chỗ hai thân thể tương liên giao hòa. “...đủ rồi. Đừng hành hạ tôi thêm nữa!” Lạc Tranh khó chịu mở miệng cầu xin . “ phải em muốn kích thích hơn sao?” Louis Thương Nghiêu khẽ lẩm bẩm, cũng đợi nàng trả lời, liền lấy cục đá trong thùng, đem bỏ vào trong máy xay đá. “...làm gì...” Lạc Tranh sợ run lên, hạ thân lại liên tục bị luận động ngừng nghỉ của đầu độc khiến cho thần trí của nàng càng lúc càng mơ hồ. “Cho em… thoải mái!” Từng lời của Louis Thương Nghiêu lộ cám dỗ tới cực điểm. từ từ rút khỏi thân thể nàng, lại nâng đầu gối nàng lên, đem đá xay nhuyễn đổ vào hoa viên bí mật của nàng. Ngay sau đó, để cho nàng có cơ hội hét thành tiếng, liền cúi đầu xuống, đầu lưỡi giống như con rắn, mềm mại tiến vào thăm dò bên trong u cốc, khiến cho nàng tự chủ được mà cất lên tiếng rên rỉ mê người. Cảm giác lạnh buốt cùng nóng ấm của đầu lưỡi ở trong cơ thể nàng ngừng khơi lên những rung động cực hạn, từng giây từng phút đẩy nàng lên đỉnh cao của dục vọng… “Nghiêu...Nghiêu…” Lạc Tranh gần như thể được ràng. Louis Thương Nghiêu thỏa mãn ngẩng đầu lên, cặp mắt đen thẳm ánh lên hài lòng. đứng thẳng dậy, bàn tay vẫn dán sát vào thân thể ngừng co rút lại của nàng, nhàng xoa nắn, cất lên tiếng tán thưởng tận đáy lòng, “Em là vưu vật...” Lạc Tranh dựa lưng vào tủ rượu khẽ thở dốc. quá bại hoại, khiến cho nàng thừa nhận cảm giác cực hạn chưa từng có. Nhìn nụ cười hài lòng lộ ra lúm đồng tiền , nàng bất giác thấy phục, tiến lên chủ động hôn lên môi , từ môi nhàng lướt xuống, gặm cắn yết hầu , rồi đến xương cổ ... Phía đối diện hai người họ là tấm gương lớn. Trong gương là thân thể đàn ông cao lớn vạm vỡ, còn người phụ nữ trong ngực dường như muốn trút giận mà ngừng cắn vào lồng ngực , làm nổi lên từng vết đỏ ửng như cánh hoa đào. “Nha đầu xấu xa, ăn tôi triệt để vậy sao?” Louis Thương Nghiêu cười khẽ. “Ăn ? chút cũng dễ ăn!” Thân thể Lạc Tranh lúc này mềm nhũn như nước. Gã đàn ông chết tiệt, dám hành hạ nàng như vậy. “ sao? phải vừa rồi em ăn rất triệt để sao?” Đuôi lông mày của Louis Thương Nghiêu khẽ nhướng lên, toát ra vẻ phong tình cực độ. Lạc Tranh thực ngơ ngác hiểu lời . Ăn cái gì chứ? Thấy vẻ mặt đơn thuần của nàng, nụ cười của Louis Thương Nghiêu càng thêm đắc ý. Đúng vậy, nàng chính là tờ giấy trắng, từ đầu tới giờ, thân thể nhạy cảm của nàng đều do tay dạy dỗ mà thành, chỉ riêng điều này khiến cho có cảm giác cực kỳ thành tựu. “Miệng của em vừa rồi phải mực cắn chặt lấy tôi sao?” Toàn thân Lạc Tranh lúc này phủ tầng mồ hôi mỏng, vừa xong, ngón tay lại nhàng lướt qua hoa viên bí của nàng, liền sau đó lại tiến vào sâu. Động tác của đột ngột thay đổi khiến Lạc Tranh thở dốc, bừng tỉnh hiểu ra ý tứ trong lời của , khuôn mặt nhắn lại đỏ bừng lên. “Chính là như vậy!” Louis Thương Nghiêu cười trầm khàn, cúi đầu nhìn bản thân mình bị nàng “ăn” cách triệt để. Tuy nàng đón nhận có chút khó khăn, nhưng ấm áp và khít chặt cùng thân thể ngừng co rút của nàng khiến cho thoà mãn thở hơi dài. chút ý thức còn sót lại khiến thân thể Lạc Tranh khẽ có phản ứng, thân thể co rút lại, đem vật xâm lấn đẩy ra ngoài. tiến vào, bị u cốc của nàng giữ chặt lấy, đẩy ra. Lại tiến vào rồi đẩy ra như vậy. Louis Thương Nghiêu ôm chặt lấy nàng, đem thân thể mảnh khảnh trần trụi áp chặt vào tủ rượu mát lạnh, mỗi lần tiến vào vừa nhanh vừa mạnh. Dục vọng của mỗi lần tiến sâu vào lại khiến phần bụng dưới của nàng khẽ phồng lên, ma sát vào thành bụng áp chặt thân thể nàng của . “ tinh này!” Cảm giác sảng khoái cùng thỏa mãn khiến Louis Thương Nghiêu cúi đầu thở dốc, “Thân thể của em căng như muốn lấy mạng tôi vậy.” Lạc Tranh càng nghe càng thấy xấu hổ, lại cảm thấy vật cứng của trong cơ thể nàng càng lúc càng nóng lên, cảm giác vô cùng chân thực khiến nàng cảm nhận ràng ngừng tiến tới nơi sâu nhất trong cơ thể nàng. Từng chỗ, từng chỗ bị ma sát tới, cảm giác vật cứng rắn nóng bỏng của ngừng căng trướng lên, khiến nàng nhận sắp đạt tới cực hạn.Liền đó toàn thân liền khẽ run lên, bàn tay vốn ôm chặt nàng chuyển thành giữ lấy vòng eo , mà toàn thân nàng lúc này cũng trở nên mềm nhũn vô lực, đồng thời cổ họng khẽ bật ra tiếng gầm . Lạc Tranh thực muốn hét thành tiếng nhưng cái miệng lại bị đôi môi của bao lấy, điên cuồng dây dưa... Khoái cảm tựa như dòng nước xoáy, ngừng đẩy tới từng ngọn sóng, đem hai người họ cuốn vào, nhấn chìm... Lạc Tranh hoàn toàn mê man. Vì sao mỗi lần cùng đương, lại khiến cho nàng có cảm giác như tai họa sắp ập xuống.


      [ Dụ tình: lời mời của boss thần bí- Tầm]
      P/S: Ta trở lại và ĂN HẠI hơn xưa :yoyo60: có ai nhớ ta nào ???:013::th_41::th_72:
      Last edited: 22/8/14
      sanone2112, Chris_Luu, linhdiep174 others thích bài này.

    4. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      [​IMG]
      Ánh mắt Lục Diệp tối lại, vung tay quét hết tài liệu bàn xuống đất, đặt Vân Thường lên bàn, thè lưỡi liếm nước miếng nơi khóe môi .
      tay men theo vạt áo ngủ luồn vào trong, phủ lên bên chậm rãi ve vuốt.
      Môi cũng trượt dần xuống dưới môi , lưu luyến rời nơi xương quai xanh đẹp đẽ của Vân Thường, lúc lúc mạnh.
      Mắt Vân Thường lập tức phủ lớp sương mù, cắn môi cực lực kềm chế thanh động tình của mình, thò tay đè lên bả vai rắn chắc của “Đừng, đừng ở đây…”
      Lục Diệp dùng răng cắn nút áo ngủ thứ hai của , đầu lưỡi khẽ nhúc nhích, linh hoạt cởi bỏ dây trói. Giọng có phần ậm ừ “Ngoan nào.”
      rồi ngậm lấy đầu vú hồng hồng của , mút chụt chụt, tay khác vươn qua bên cạnh, dùng hai ngón tay kẹp lấy bên hồng hồng, nhàng se đến khi nó từ từ cứng lên trong tay .
      Cổ họng Vân Thường phát ra tiếng nghẹn ngào, mắt hạnh xinh đẹp long lanh nước, đuôi mày khóe mắt nhuốm màu quyến rũ. Eo nhũn ra, cơ hồ chống đỡ nổi nằm ngả ra bàn.
      Cảm giác tê dại lan từ trước ngực ra khắp toàn thân, người nóng hừng hực, ngay cả chóp mũi cũng rịn lớp mồ hôi.
      Sau khi sinh con, ngực Vân Thường lớn hơn trước nhiều, hình dạng cũng cong vổng đầy đặn, đầu vú đỏ tươi, càng mê người hơn trước, Lục Diệp vùi đầu trước ngực mút liếm xoa nắn, cơ hồ muốn bay lên thiên đường.
      “Lục, Lục Diệp…”
      “Gọi ông xã.” Lục Diệp ngóc đầu lên khỏi ngực , tròng mắt đen nhánh nóng rực sáng ngời, như giấu hai ngọn lửa.
      Người Vân Thường run rẩy dữ dội, nước da trắng nõn nhuộm màu hồng nhạt, tê dại, bây giờ có Lục Diệp đỡ, tự chủ được ngã người bàn.
      Kẹp chân lại hơi cọ xát, cánh môi bị hôn sưng đỏ hé mở, phát ra tiếng rên rỉ quyến rũ chết người.
      Hầu kết Lục Diệp trượt lên trượt xuống, người như lửa đốt. Tay duỗi ra, liền kéo luôn cả quần ngủ lẫn quần lót xuống.
      Cặp đùi thon dài trắng mịn lập tức phơi bày trước mắt , Lục Diệp nuốt nước miếng tứa ra tùm lum, kéo Vân Thường nhũn ra như nước xuân từ bàn dậy, nửa ôm vào lòng, tay nhanh nhẹn lần mò xuống dưới.
      Vân Thường sớm bị nghịch đến động tình dứt, bên dưới ẩm ướt vô cùng, Lục Diệp nhàng đút ngón tay vào.
      Ngón tay ra vào mang theo dịch trong dinh dính trơn trơn, Lục Diệp vùi đầu nơi cần cổ thon dài của thỉnh thoảng mút vành tai đầy đặn của .
      trêu chọc làm đầu óc Vân Thường mơ mơ màng màng, cả người mềm oặt dựa vào lòng , rên rỉ khe khẽ mơ hồ.
      “Nhớ vậy à?” Bỗng nhiên Lục Diệp cười khẽ tiếng, rút ngón tay trong người ra, quơ quơ trước mặt Vân Thường “Bà xã, có phải tối nào cũng nhớ ?”
      Thân thể đột ngột trống rỗng, Vân Thường thở hổn hển, vất vả lắm mới tìm về chút lý trí, thấy ngón tay Lục Diệp dính đầy dịch trong, lấp lánh nước dưới ánh đèn.
      Người Vân Thường càng run rẩy mãnh liệt, nước mắt ứa nơi khóe “Lục Diệp… đừng, đừng thế…”
      Cả người trần truồng, lõa lồ dựa vào lòng Lục Diệp, ngược lại Lục Diệp ăn mặc chỉnh tề, thậm chí còn mặc quân phục xanh sẫm rắn rỏi, nút áo lạnh buốt chạm vào người khiến Vân Thường nhịn được lạnh run.
      Bấy giờ mới chú ý tình trạng mình và Lục Diệp, cảm giác hổ thẹn tràn ngập đầu óc.
      Vân Thường vươn hai tay mềm nhũn chống lên vòm ngực rắn chắc của Lục Diệp “Cởi, cởi quần áo…”
      “Chờ kịp rồi hả?” Lục Diệp thò tay bồng lên, ôm bờ vai tròn trịa của “Chờ ông xã tắm trước .”
      Lúc trước ở giường Lục Diệp thích chuyện, trừ đè nén tiếng thở dốc ra gần như gì cả.
      Song biết bắt đầu từ bao giờ, lúc lên giường người đàn ông này càng ngày càng lắm lời, cái gì cũng được cả, da mặt dày hết chỗ .
      Vân Thường thẹn thôi, rúc trước ngực Lục Diệp, dứt khoát cam chịu, coi như nghe thấy.
      Thấy như thế, Lục Diệp cười cười cũng gì nữa. Mở cửa phòng tắm xả nước nóng vô bồn, thả luôn Vân Thường vào đó.
      Mình đứng ở đó, vừa nhìn chằm chằm Vân Thường vừa cởi quần áo.
      Động tác của rất chậm, thong thả cởi từng hạt nút, rút dây nịt, đầu tiên là cởi quần áo, tiếp đó là áo trong, cuối cùng là…
      Da Lục Diệp màu nâu nhạt khỏe khoắn, cơ bụng dưới rắn chắc đẹp đẽ, thắt lưng gầy nhưng cường tráng, gốc rễ bên dưới… kích cỡ cũng rất lớn.
      Bây giờ ngẩng cao đầu, chuẩn bị tư thế chờ hành động, cảm giác tồn tại kha khá.
      Vân Thường thẹn biết giấu mắt vào đâu, cho dù là vợ chồng nhiều năm rồi cũng kềm chế được cảm giác thẹn thùng thế này.
      Bồn tắm rất lớn, hai người nằm cũng cần chen lấn, Lục Diệp vừa xuống nước liền ôm lấy Vân Thường từ đằng sau.
      Dưới thân cứng rắn chống nơi mông .
      Vân Thường la hoảng tiếng, người lập tức cứng đờ “Chỗ này… chỗ này được…”
      tay Lục Diệp vòng qua trước ngực , tay khác khẽ nâng người lên, ấn nụ hôn nóng cháy lên tấm lưng trần trụi của .
      “Vậy ở đâu được?”
      “Vào, vào phòng…”
      Lời còn lại chưa hết, mông đột ngột bị nhấc bổng lên, vật nóng bỏng cứng rắn của Lục Diệp xông thẳng vào.
      cuối của Vân Thường bỗng trở nên mê hồn, giọng mang chút nức nở, cả người mềm oặt dựa vào ngực Lục Diệp.
      Lục Diệp bồng Vân Thường, nhanh chóng đẩy hạ thân từ dưới lên .
      Hơi thở phả bên tai , ở đâu được?”
      “Hu…” Vân Thường được nữa, hai tay túm chặt thành bồn tắm, ra sức giữ vững thân thể run rẩy của mình.
      Mồ hôi trán Lục Diệp lăn xuống ngực, ôm Vân Thường, ngực dán sát vào lưng , tay thò xuống dưới nước, sờ hạt châu hồng nhạt của .
      Vân Thường cắn môi lắc đầu lia lịa “Uhm… đừng, đừng nghịch… chịu, chịu nổi…”
      Tiểu Lục Diệp nóng bỏng ra vào trong cơ thể , nước ấm theo động tác của Lục Diệp đưa vào người , vừa nóng vừa dễ chịu, Vân Thường cơ hồ muốn khóc thành tiếng, nước mắt vui sướng chảy xuống khóe mắt.
      Mặt ướt đẫm, sóng tình nơi khóe mắt gần như bức người ta điên cuồng.
      Lục Diệp thở hào hển, động tác chậm lại, rút ra khỏi người Vân Thường, bên đút tay vào thịt non của , bên ra lệnh “Xoay lại!”
      Sức lực toàn thân Vân Thường bị vắt cạn, mắt hơi hé, ánh mắt rã rời, gần như nghe hiểu ý Lục Diệp.
      Khó khắn lắm mới tiêu hóa được ý của , ngoan ngoãn xoay người lại.
      Lý trí của mất hết, Lục Diệp gì nghe nấy, nghe lời xoay người ngồi lên đùi Lục Diệp, cặp đùi thon dài trắng nõn quấn lấy thắt lưng cường tráng của .
      “Ngoan lắm.” Lục Diệp hôn môi khen ngợi, nhấc mông lên, lại tiến vào trong.
      Vân Thường đột ngột mở choàng mắt, thở dồn dập, cũng kềm nén tiếng rên rỉ trong miệng nữa.
      Lục Diệp cười khẽ, bàn tay to chụp lấy bầu ngực cong vổng của , đầu lưỡi liếm nghịch núm vú dựng đứng “Thoải mái ?”
      Hàng mi Vân Thường run rẩy kịch liệt, miệng phát ra tiếng rên ngọt ngấy người “Thoải, thoải mái…”
      “Thành lắm!” Lục Diệp hung hăng đẩy vào, khen ngợi cách hào phóng.
      Tiếng nước hòa với tiếng va chạm bành bạch vang vọng trong phòng tắm, tiếng thở hổn hển của đàn ông giao hòa với tiếng rên rỉ mê người của đàn bà, đặc biệt dễ khiến người ta suy nghĩ xa xôi.
      , thể ở bên trong…” Vân Thường túm tay Lục Diệp la hoảng song lập tức bị động tác dưới thân làm mất tiếng lần nữa.
      Giọng Lục Diệp khàn đặc kềm nén, đè mạnh eo Vân Thường, làm người dán sát vào , bộ dạng như thể muốn khắc cả người vàop máu thịt mình “Thời kỳ an toàn, có vấn đề.
      rồi nhanh chóng ra vào mấy chục cái, thở hồng hộc, động tác đột ngột dừng lại.
      luồng nóng rực bỗng chốc rót vào cơ thể, đầu óc Vân Thường trống rỗng, cắn lên vai Lục Diệp.

      [Quân sủng: 40 ngày kết hôn ]
      Last edited: 22/8/14

    5. Mun

      Mun Well-Known Member

      Bài viết:
      1,369
      Được thích:
      1,380
      @Mục Huyền Nàng cho biết tên truyện ở cuối bài để thành viên biết nha :yoyo45:
      tieusacnuhoadaoanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :