Bàn tay nóng bỏng đặt tấm lưng mảnh mai của Hạ Miên. Mặc dù giờ phút này còn là người bị thương, nhưng sức lực của đàn ông vẫn lớn hơn rất nhiều.
Lưng của Hạ Miên bị đè chặt dán sát vào lồng ngực của , da thịt trần trụi rắn chắc vuốt ve nơi phập phồng kiều của .
Đôi môi mềm mại của Bạc Cận Yến chậm rãi mơn trớn lên cổ , hơi thở nhàng trêu chọc khiến hô hấp thêm dồn dập. Chỉ nghe thấy tiếng cuốn hút trầm ấm êm tai của vang lên: “Có thể làm được.”
Lời còn dư lại của Hạ Miên bị nụ hôn bá đạo của nuốt mất, chiếc lưỡi ấm áp trơn tru liếm láp khuấy đảo trong miệng .
Ngón tay của nhanh nhạy lần mò tìm kiếm dưới lớp quần áo, Hạ Miên đưa tay nhéo lên cánh tay , nhưng lại chẳng hề cau mày. Áo và áo ngực của bị dễ dàng đẩy lên, hai bầu ngực trắng nõn run rẩy ra.
Lúc này mới bỏ qua cho cánh môi đỏ hồng của , cúi đầu sáng quắc quan sát đôi bồng đảo tuyết trắng to tròn đứng thẳng, màu sắc đỉnh nhọn lại càng xinh đẹp mơn mởn khiến nỡ dời mắt.
Khuôn mặt Hạ Miên ửng hồng, đưa tay kéo lại quần áo xốc xếch của mình.
Trước tiên cúi đầu ngậm lấy, cánh tay siết chặt vòng eo thon thả mảnh khảnh của kéo về phía mình.
“Ưm…” Hạ Miên rên lên, ngón tay cuộn tròn chặt lại.
Chiếc lưỡi nhanh nhạy của từ từ khơi lên ham muốn nguội lạnh của , đỉnh nhọn của gò tuyết trắng nõn nà càng ngày càng trở nên se cứng lại, run rẩy trong khoang miệng nóng ẩm của .
Thế nhưng trước sau lại chỉ mút chặt nó trong miệng, giống như muốn thưởng thức hương vị khác, bàn tay trắng trẻo nắm đôi gò đảo vuốt ve tỉ mỉ, khiến cho đôi gò đảo mềm mại biến hóa vô số hình dạng.
Hạ Miên cắn môi dưới, ngón tay luồng vào tóc thở dốc kịch liệt: “Cận Yến.”
tay kia của Bạc Cận Yến lần vào dưới váy , tiến tới vùng rừng rậm tam giác đen thẳm, lòng bàn tay nóng bỏng bao trùm ma sát ngừng.
Hạ Miên bị quấy rối khó chịu, hai chân khép chặt, lắc đầu: “Đừng, muốn.”
liếc nhìn cái sâu xa, ngón tay lập tức vào hề báo động trước.
Đầu ngón tay móc về phía trước, kích thích vào nơi nhạy cảm của từng chút như có như , thỉnh thoảng còn cố ra sức ma sát vào nơi hơi nhô ra của .
Hạ Miên cau mày nhắm mắt lại, cắn chặc hàm răng chịu phát ra tiếng.
Bạc Cận Yến cảm nhận được chặt chẽ và nóng ướt của , vật đặt giữa bắp đùi càng thêm bành trướng lớn hơn vài phần.
khó nén ma sát vào da thịt láng mịn, tay kia nắm lấy tay cầm vào nó, lòng bàn tay chuyển động, giọng đê mê gợi cảm: “Nó muốn.”
Trong đầu Hạ Miên hoàn toàn trống rỗng, tất cả các giác quan tựa như chỉ còn dư lại nơi nóng rực ở lòng bàn tay mang kích thước dọa người.
rút ngón tay ra, chất óng ánh dính hơn phân nữa đầu ngón tay tỏa sáng dưới ánh đèn, mặt Hạ Miên là hồi ngượng ngùng khốn cùng, nào ngờ hành động tiếp theo của Bạc Cận Yến càng khiến càng thêm mắc cỡ.
đưa ngón tay đến bên miệng , nghiêng người đến ngậm lấy cánh môi , thuận thế đưa ngón tay vào trong miệng luôn.
Chất dịch thuộc về lan tràn giữa môi lưỡi, Hạ Miên đỏ mặt đẩy mạnh ra: “…”
Người đàn ông này càng ngày càng biến thái!
Trong mắt Bạc Cận Yến bao hàm nét cười, cúi đầu nhìn dáng vẻ đáng biết phải làm sao của : “Chảy nhiều như vậy mà còn muốn.”
Hạ Miên nhướng mắt trừng lại , Bạc Cận Yến bắt lấy mắt cá chân , mở hai chân ra.
Hạ Miên suýt nữa ngã xuống nước, tay chân luống cuống nắm được thành bồn tắm. Bạc Cận Yến đưa thân đến giữa hai chân , đỉnh vật cứng rắn thô to dữ tợn thử thăm dò giữa hai lớp thịt non.
Hạ Miên tê dại bởi từng cú thúc của , người đàn ông kia còn ác liệt đưa được phân nửa vào rồi lại khó khăn rút ra hết lần này đến lần khác, hòa lẫn với tiếng nước chảy nơi chỗ giao nhau còn thỉnh thoảng vang lên tiếng “phịch” xấu hổ.
Hạ Miên dám ngẩng mặt, giọng lầm bầm: “Khốn kiếp”
Bạc Cận Yến bóp chặt bắp đùi mềm mại của , cúi người dịu dàng hôn lên môi : “Ồ, muốn à?”
Hạ Miên vẫn cố bướng, giống như chỉ cần mình thừa nhận coi là kiểu thỏa hiệp.
Bạc Cận yến cứ nhàng thăm dò đẩy vào hơi nông, Hạ Miên bị quấy nhiễu khiến càng yếu ớt bủn rủn, sâu trong cơ thể có dòng nhiệt nóng bỏng rò rỉ ra.
Tiếng “phịch phịch” kia càng thêm kịch liệt, Hạ Miên nghe đến nóng tai, bỗng dưng bắt lấy cánh tay khỏe mạnh của , nhìn chằm chằm.
Kháng nghị yên lặng của như lời mời, khóe miệng Bạc Cận Yến mỉm cười, cũng làm khó nữa, nâng chiếc mông mềm mại của ngồi lên hông mình. Hạ Miên mới vừa ngồi xuống bị thúc thẳng vào nửa, nặng nề thở ra, hai tay tự chủ bắt lên bả vai .
Bạc Cận Yến cúi đầu liếc nhìn , thấy hai gò má đỏ bừng, trái tim trở nên mềm : “Thoải mái ?”
Hạ Miên cách nào lên được cảm giác thỏa mãn vô cùng này, chỉ nhìn chăm chú vào gương mặt sâu, cánh tay choàng qua cổ khẽ quấn chặt.
Hai người đều gì, chỉ có dục vọng nguyên thủy và tình thăng hoa.
lay động lắc lư người , chiếc mông đẫy đà chà sát cánh rừng màu đen xấu xí của . Bởi vì tư thế cưỡi lên này khiến vào tận nơi sâu nhất. Hạ Miên lắc lư càng kịch liệt thêm, ngậm lấy càng chặt, khoái cảm tràn ngập đất trời như thủy triều hoàn toàn nhấn chìm lý trí .
Người đàn ông này như quyết tâm bắt đầu hàng, chỉ giúp giữ chiếc mông đẫm nước, trầm lắng quan sát chập chờn lên xuống.
Tự Hạ Miên ma sát vật cứng của , được mấy cái gục vai thở liên tục.
Bạc Cận Yến cảm giác được sau khi co rút nhanh liền có làn sóng nóng chảy dâng lên, khóe miệng mang nét cười nắm lấy cằm , khàn giọng hỏi: “Nhanh vậy sao? vô dụng.”
Hạ Miên xấu hổ cắn lên bả vai rắn chắc của cái, lên vòng dấu răng đều tắp.
Hai bàn tay to của Bạc Cận Yến nắm chặt lấy bắp đùi non mềm của , tách rộng ra hoàn toàn, thúc mạnh vào hai cái, sắc mặt Hạ Miên đột biến, hai tay ôm cổ : “ chút !”
Bạc Cận Yến nheo mắt, đôi mắt hẹp dài mang theo ánh sáng quái lạ: “Phải là van xin mạnh hơn.”
thúc về trước mạnh, Hạ Miên vừa đau vừa tê, bộ phần vừa mềm xuống lúc này nhạy cảm run rẩy, hơi thúc vào sít sao khó chịu.
Dù sao Bạc Cận Yến cũng bị trúng đạn, có hạnh hạ giày vò mạnh mẽ như lúc trước, đến khi cuối cùng bắn ra, Hạ Miên liền bỗng trượt xuống khỏi người .
Bạc Cận Yến vui nhìn chằm chằm, nhưng cuối cùng ép buộc .
Hơi Ấm - Phong tử tam tam
Thịt là đây
Last edited by a moderator: 27/8/14
thanh thanh thích bài này.