[BANG] SẮC NỮ - Hố Máu Dồi Dào Chiêu Mộ Sắc Nữ

Thảo luận trong 'Bang - Hội - Nhóm'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      hay cứ up lén nhỉ :dao chich::dao chich::dao chich:
      Toy mà 18+ sao được @thanh thanh :062::062::062:
      Còn đoạn sau nữa :yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      mal, Tiểu yêu tinhmyuyen thích bài này.

    2. Miki Quỳnh

      Miki Quỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      355
      Được thích:
      695
      @LạcLạc xác định thân phận cao quý của @thanh thanh rồi cứ việc vui vẻ thuận theo :yoyo17::yoyo17:
      mal, Tiểu yêu tinh, myuyen2 others thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      bịt mồm mấy kia lại @OrchidsPham ai hó hé, cúp hết :yoyo60:
      Tiểu yêu tinhMiki Quỳnh thích bài này.

    4. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      @Miki Quỳnh thân phận cao quý:th_120::th_120: za t có miếng quyền lực nào ko:yoyo68:

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Bóng đêm như nước, ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng rơi xuống, con đường đá nối đến cung điện, bóng dáng thướt tha theo dẫn dắt của thái giám, vội vàng tới Ngự thư phòng, phía sau, bốn bóng người vẫn bám sát theo.

      “Nô tỳ khấu kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn vạn tuế.” Bước vào Ngự Thư Phòng, Hiên Viên Phượng Nghi vừa nhìn Long Húc Nghiêu cúi mặt múa bút thành văn bàn liền nhàng hành lễ.

      Nghe thấy tiếng động, Long Húc Nghiêu vội ngẩng đầu lên, vừa vẫy lui thái giám vừa rời khỏi long ỷ.

      Đến khi tiếng cửa đóng lại vang lên, Long Húc Nghiêu mới đưa tay nâng Hiên Viên Phượng Nghi dậy , “ phải với nàng là khi có người, hành lễ cũng chỉ có lệ thôi, sao lại hành đại lễ như thế? Sao lại cứ nhớ vậy chứ?”

      “Lễ thể bỏ mà.” Hiên Viên Phượng Nghi cười ôn nhu, nương theo tay Long Húc Nghiêu mà đứng lên, “Hoàng Thượng cho vời nô tỳ đến Ngự thư phòng vào lúc muộn thế này biết là có chuyện gì xảy ra?” Vì luyến của Long Húc Nghiêu với nàng nên Hiên Viên Phượng Nghi cũng thường bị triệu vào cung lúc đêm khuya nhưng đều là thầm vào, trực tiếp đến Thiên điện. Còn như hôm nay quang minh chính đại vào từ cửa lớn hoàng cung, lại còn được đưa đến Ngự thư phòng đúng là lần đầu tiên. Hiển nhiên, hôm nay Long Húc Nghiêu triệu nàng vào cung cũng phải là để thị tẩm mà còn có chuyện khác nữa.

      “Muộn thế này còn triệu nàng vào cung, đầu tiên là trẫm nhớ nàng, hai nữa là có tin mà trẫm nghĩ là nàng muốn biết nên trẫm liền gọi nàng đến.” Long Húc Nghiêu vừa vừa lôi kéo Hiên Viên Phượng Nghi vào phòng phía sau Ngự thư phòng, nơi này là phòng trong mà nghỉ ngơi khi làm việc mỏi mệt, lúc này dường như trở thành căn phòng chuẩn bị để hai người đương vụng trộm, cửa phòng vừa đóng liền hoàn toàn ngăn cách tất cả bên ngoài.

      Hiên Viên Phượng Nghi vừa đánh giá nội thất bên trong phòng vừa cởi bỏ áo choàng dầy người lộ ra quần áo đơn bạc mỏng manh. Dạo qua vòng, nàng phát , gian nội thất này chỉ có cửa lớn là có thể ra vào, gian bên trong lại chỉ bày biện đơn giản chiếc bàn ngọc, bốn chiếc ghế ngọc, bình phong lớn và long sàng lớn được bày đầy chăn nệm vàng óng.

      Long Húc Nghiêu ôm Hiên Viên Phượng Nghi từ phía sau, bàn tay to vội luồn vào vạt áo nàng túm lấy bên mềm mại.

      “Hoàng thượng…” Hiên Viên Phượng Nghi ríu ríu kêu lên, mềm mại tựa sát vào lòng Long Húc Nghiêu, đôi mắt to quyến rũ vì xoa bóp mạnh mẽ mà dâng lên mê ly mịt mờ. bàn tay to của Long Húc Nghiêu vòng đến sau lưng nàng, nhàng cởi bỏ đai lưng tinh xảo ném sang bên, buông thứ mềm mại trong tay ra kéo người ngọc đối diện với mình, hai tay luồn vào từ vạt áo ở quai xanh, nhàng vuốt về hai bên, thân thể ngọc ngà trắng nõn lập tức rơi vào mắt .

      “Nghi nhi…” Trong mắt Long Húc Nghiêu tràn đầy say đắm và tán thưởng, đôi tay như cúng bái, nhàng lướt qua hai bầu vú đẫy đà của nàng, trượt xuống dán lên vòng eo mảnh khảnh, nhàng vuốt ve. “Trẫm quá nàng, nếu có thể, trẫm muốn khảm nàng vào thân thể trẫm, vĩnh viễn để nàng tách ra.”

      Ma sát bên hông khiến Hiên Viên Phượng Nghi thấy ngứa ngáy, thân thể lộ ra trong khí, thời tiết đầu xuân vẫn còn lạnh lẽo, nhũ hoa mẫn cảm vì rét lạnh mà chậm rãi nhô lên, cảm giác tê dại khiến chân nàng nhũn ra, nàng vươn đôi tay ngọc ôm lấy cổ Long Húc Nghiêu, ép đôi thỏ ngọc đẫy đà của mình lên ngực trêu đùa: “Hoàng Thượng sai rồi, là người khảm vào thân thể Phượng Nghi mới đúng chứ.”

      Long Húc Nghiêu cười khẽ, chậm rãi giữa nụ cười lên vài phần chua xót, đôi bàn tay làm càn dao động người Hiên Viên Phượng Nghi, vừa ôn nhu hôn khẽ lên má ngọc của nàng vừa nghẹn giọng : “Nghi nhi muốn ư?”

      “Hoàng Thượng muốn sao?” Tay Long Húc Nghiêu đốt lửa người nàng khiến hơi thở nàng dồn dập lên, Hiến Viên Phượng Nghi nhàng uốn éo thân mình trong lòng , đôi tay vì dục vọng thân thể mà siết chặt lại.

      “Trẫm muốn, trẫm muốn chứ.” Long Lúc Nghiêu đột nhiên thô lỗ siết chặt đôi tay, ôm chặt thân thể trần trụi của Hiên Viên Phượng Nghi vào ngực, “Nhưng trẫm già , trẫm già …” trong giọng của tràn đầy thống khổ và bất đắc dĩ làm Hiên Viên Phượng Nghi khỏi sửng sốt.

      Nàng khẽ nhướn mày liễu nhìn Long Húc Nghiêu , “Hôm nay thân thể Hoàng Thượng khỏe ư?” Lúc trước có nghe Hắc Thủy nhắc đến chuyện Long Húc Nghiêu liên tục gọi ngự y vào cung, nàng chỉ nghĩ Long Húc Nghiêu tìm cách để tráng dương, dù sao hơn 50, thể ngày nào cũng tràn đầy dục vọng thế được, hơn nữa cũng thể kéo dài thế được. Vì có thể giữ lấy thân thể nàng mà Long Húc Nghiêu dùng thuốc cũng phải hai lần, nên nàng vẫn để tâm, nay mới biết thân thể khỏe.

      Đáy mắt Long Húc Nghiêu là bất đắc dĩ và chua xót nồng đậm, vỗ về gương mặt xinh đẹp của Hiên Viên Phượng Nghi : “Nghi nhi còn trẻ như vậy mà trẫm già thể động vào nàng nữa.” Từ vài ngày trước sau khi Ngự y xem xong thể dùng thuốc tráng dương nữa biết mình được rồi. Vì có được Hiên Viên Phượng Nghi, cho nàng dùng xuân dược cực mạnh có thể làm nữ nhân mất hết lý trí, mấy tháng đó chính là những ngày vui vẻ nhất của . Để làm mình kéo dài hơn nữa cũng để bản thân có thể hoàn toàn hưởng thụ thân thể non tươi của Hiên Viên Phượng Nghi, hưởng thụ nàng kiều cầu xin tha thứ dưới thân mình, bộ dạng khẽ nấc thét lên chói tai mê người, liên tục dùng thuốc tráng dương, hơn nữa số lượng mỗi lần lại tăng thêm, đúng là bản thân biết tiết chế nên vét cạn thân thể này.

      “Hoàng thượng…” Hiên Viên Phượng Nghi cuối cùng cũng hiểu ý của Long Húc Nghiêu, khỏi ngẩn người, nhất thời nàng cũng biết nên phản ứng ra sao nữa. phải biết năng lực của Long Húc Nghiêu về phương diện đó giảm, từ lúc đầu làm nàng mệt đến chết sống lại, sau đó gần đây Long Húc Nghiêu thậm chí thỏa mãn nổi nàng, mà trước hôm nay có nửa tháng gọi nàng vào rồi. Chuyện này đúng là bình thường, nàng vốn để tâm bây giờ mới kinh ngạc, được nữa?

      “Trẫm làm nàng thất vọng rồi.” người nam nhân thể thỏa mãn nữ nhân mình về mặt sinh lý, điều này làm Long Húc Nghiêu cảm thấy thống khổ sâu sắc.

      Trong mắt Hiên Viên Phượng Nghi lên tia sáng, nàng khẽ lắc đầu, giữ mặt Long Húc Nghiêu khẽ, “Thân mình Hoàng Thượng chỉ là khỏe tạm thời thôi, Nghi nhi chờ được mà, cho dù đến ngày Hoàng Thượng già được nữa, Nghi nhi vẫn ở bên Hoàng Thượng.” Đây phải lời trong lòng nàng nhưng nàng lại thể , nếu đời này ai là người hy vọng Long Húc Nghiêu chết nhất chính là nàng nghi ngờ gì nữa. Đối mặt với lão già chiếm đoạt thân mình, mặc dù có là kẻ cao quý bằng trời cũng khiến nàng chấp nhận được. “Dù sao mặc kệ ngươi có được , bốn thị vệ ngươi cho ta cũng rất khỏe mạnh là được rồi.” Trong lòng Hiên Viên Phượng Nghi cười lạnh, mặt lại là vẻ ôn nhu, an ủi Long Húc Nghiêu.

      Long Húc Nghiêu nghe thế vui mừng nở nụ cười, “Có lời này của nàng, trẫm rất vui mừng.” Hai tay kích động xoa bóp nhào nặn thân thể trần trụi của nàng, rước lấy từng trận kêu sợ hãi của Hiên Viên Phượng Nghi.

      “Hoàng Thượng?” Vẻ mặt Hiên Viên Phượng Nghi đầy khó hiểu, phải được sao? Sao còn vuốt ve thân thể nàng kích dục như vậy?

      Long Húc Nghiêu cười khẽ áp nàng lên bàn ngọc tròn, bàn tay to nhào nặn hai vú mềm mại của nàng, bàn tay to còn lại trượt xuống tiến vào giữa hai chân nàng, tìm rãnh , đâm ngón tay vào u cốc ướt át của nàng.

      “Biết vì sao nửa tháng nay trẫm triệu nàng tiến cung ?”

      Hiên Viên Phượng Nghi hơi nghi ngờ kinh hoảng lắc đầu, thân thể trêu chọc của mà run lên.

      thể đụng vào nàng khiến trẫm vô cùng thống khổ, nàng lại còn trẻ như vậy, nếu thể để nàng hưởng thụ cá nước thân mật trẫm cũng thấy xấu hổ. Trẫm nghĩ cách giải quyết rất lâu, cuối cùng trẫm nghĩ được cách tốt, nửa tháng nay trẫm đều đợi những vật này làm xong. Tối nay mấy thứ đó làm tốt nên trẫm liền gấp gáp triệu nàng vào cung để gặp gỡ.” tới đây, sắc mặt Long Húc Nghiêu khẽ thay đổi, trở nên vui vẻ phấn chấn hơn, như đứa kể công, cam đoan : “Có vật này, trẫm liền có khả năng nghe được tiếng rên rỉ xin tha câu hồn của Nghi nhi.”

      Nhất thời Hiên Viên Phượng Nghi cảm thấy nghi ngờ kinh hoảng, đầu óc đều kịp nắm bắt, thân thể vì trêu chọc của Long Húc Nghiêu có cảm giác, nhưng biết được nữa rồi mà có cảm giác làm sao để dập lửa đây?

      Long Húc Nghiêu vừa đâm rút hai ngón tay trong hoa huyệt ướt át để mở rộng vừa xiết chặt bầu vú đẫy đà của nàng, cúi đầu ra sức mút đầu nhũ trồi ra khỏi khe hở bàn tay.”

      “A ôi…” Nhũ hoa là điểm mẫn cảm nhất của Hiên Viên Phượng Nghi, khi cùng người khác giao hoan, nàng thích nhất là vừa bị đâm rút vừa được người dùng sức mút đầu nhũ, mỗi lúc như vậy đều có thể làm nàng sảng khoái cực nhanh, thậm chí trực tiếp cao trào luôn. Mà sau khi cùng bốn thị vệ ân ái, năng lực và thủ đoạn của bốn người làm nàng vô cùng say mê. Từ đầu vốn chỉ có hai người, đến giờ bốn người liên tục đòi hỏi thân thể nàng, loại ma sát thân thể và khoái cảm sâu sắc gián đoạn này làm nàng vừa đau vừa vui vẻ.

      Long Húc Nghiêu vô cùng quen thuộc với sở thích của Hiên Viên Phượng Nghi, biết làm thế nào để nàng trở nên hưng phấn, làm thế nào để nàng động tình, làm thế nào có thể khiến nàng kêu rên dâm đãng. Đó chính là công của mấy tháng hạ xuân dược cho Hiên Viên Phượng Nghi. Lần đó, vì để vừa lòng đẹp ý, thậm chí còn cho tâm phúc giả dạng mình lên triều thay, chính mình lại ngày đêm rời thân thể nàng, khi tác dụng thuốc phát tác lại hung hăng giao hoan với nàng. Có khi đem nàng làm đến mệt mỏi ngủ thiếp cũng vẫn sung sướng đem côn thịt mềm nhũn của mình ngâm trong hoa huyệt của nàng, cứ như thế mà ôm nàng ngủ hơn nửa đêm, đến khi nàng lại bị thuốc đánh thức dậy. Mỗi lần đâm rút côn thịt trong cơ thể nàng, nhìn từng dòng tinh dịch trắng đục trào ra khỏi cơ thể nàng liền cảm thấy vô cùng thành tựu và hạnh phúc, cảm giác bản thân là nam nhân chân chính, là người đàn ông có thể thỏa mãn tình dục cho nàng.

      Lúc này nghe Hiên Viên Phượng Nghi kêu rên câu hồn, cũng trở nên hưng phấn, vật giữa háng hơi hơi ngẩng đầu nhưng cũng cương cứng lên, tuy biết rằng bản thân còn khả năng cứng lên, nhưng có thể dùng thuốc mà có cảm giác vẫn khiến Long Húc Nghiêu vui vẻ kích động, điều này khiến cảm thấy bản thân vẫn chưa già .

      “Hoàng Thượng… ân a… thiếp muốn… ân…cho thiếp…” Hiên Viên Phượng Nghi khó chịu vặn vẹo vòng eo, hai má đỏ hồng, trong đôi mắt to quyến rũ của nàng lên tầng hơi nước như sương mù. Thân thể bị trêu chọc đến mức dâm thủy chảy ròng ròng, trong bụng trống rỗng khiến nàng thèm khát được lấp đầy, nhưng tên nam nhân già bên cạnh này lại lên được khiến nàng vô cùng buồn bực. Thân thể trần trụi nhàng cọ xát bàn, mông ngọc vặn vẹo nghênh đón về hướng ngón tay đâm rút, khát vọng được càng nhiều hơn.

      nhịn được sao? nha đầu dâm đãng mà, nàng ngờ bị trẫm dạy thành dâm đãng như vậy đúng ?” Giọng vui vẻ của Long Húc Nghiêu mang theo cả run rẩy. buông Hiên Viên Phượng Nghi ra, vừa nhanh chóng cởi bỏ quần áo của mình vừa đến long sàng lấy ra vật.

      Đôi mắt to của Hiên Viên Phượng Nghi lên kiên nhẫn, khi nhìn thấy vật tay Long Húc Nghiêu là cái gì lại càng trợn tròn mắt lên, đó là ngọc thế (toy cổ đại) thô to, trơn bóng sáng lóe màu xanh biếc, vừa nhìn liền biết là dùng ngọc tốt nhất tạo thành. Có lẽ là để làm giống vật hơn nên ngọc thế hơi thô, to cỡ cánh tay trẻ em, đỉnh hình nấm cũng có lỗ , dưới đáy có hai sợi dây buộc, vừa nhìn thấy vô cùng kỳ lạ.

      Chỉ thấy Long Húc Nghiêu run tay đem miếng thịt nhũng của mình nhét vào giữa ngọc thế rồi đem ngọc thế đặt bụng mình đem sợi dây buộc buộc chặt giữa hai đùi.

      Cái miệng nhắn của Hiên Viên Phượng Nghi há hốc thành hình quả trứng, ngọc thế đó làm khéo léo, cái đáy cũng tránh khỏi hai quả trứng, dán vào người, lại giống như mọc từ người ra.

      “Bảo bối, nàng thấy trẫm có hùng vĩ hay ?” Long Húc Nghiêu cười đỡ Hiên Viên Phượng Nghi nửa nằm bàn ngọc lên, để hai tay nàng ôm lấy vay , đỡ ngọc thế nhàng cọ cửa động của nàng, giữa hai chân Hiên Viên Phượng Nghi lầy lội dâm thủy bôi ngọc thế đến ướt đẫm trơn trượt.

      “Có thể bị thương ?” Hiên Viên Phượng Nghi hơi lo lắng lại có chút chờ mong muốn thử, , ngọc thế này so với côn thịt của Long Húc Nghiêu còn to hơn chút, nhưng so với bốn thị vệ lại hơi hơn. Nhưng mà vật ấy rất lạnh, rất cứng, mềm mại như côn thịt , biết đâm vào người có thể đâm nát nàng nữa.

      “Trẫm nhàng trước, nếu nàng chịu nổi chúng ta đổi cái hơn.” ra Long Húc Nghiêu chỉ làm ra cái to lớn hơn thứ đồ của này, mà còn làm cái hơn của .

      Khi chuyện, Long Húc Nghiêu liền hạ ngọc thế đâm vào cửa huyệt của Hiên Viên Phượng Nghi, cảm xúc lạnh như băng đó khiến Hiên Viên Phượng Nghi nhịn được mà co rúm lại, hoa cốc hơi co rút, đè ép dòng nước mật chảy ra, vừa vặn dội ướt nửa ngọc thế. Long Húc Nghiêu thấy vậy ánh mắt áng lên, hơi dùng sức, đỉnh ngọc thế thô to màu xanh biếc lập tức ngập trong u cốc. Kích thích từ ngọc thế lạnh như băng khiến u cốc co rút kìm hãm được, Long Húc Nghiêu từ cao nhìn xuống lại càng thấy giống hoa huyệt của Hiên Viên Phượng Nghi nuốt dần ngọc thế nào, cảm giác kích thích này khiến miếng thịt tắc trong ngọc thế của lại cứng lên chút.

      “A…a… đây là ngọc gì vậy? Sao lại lạnh như thế?” Kích thích lạnh băng đó khiến cho Hiên Viên Phượng Nghi nhịn được, ngay cả ngón chân cũng co quắp vào.

      “Đây là hàn ngọc, là từ đỉnh núi tuyết ngàn năm đào ra, trong thiên hạ cũng chỉ có duy nhất khối trong tay trẫm mà thôi, nay làm ngọc thế cho nàng rồi, ngày sau dù trẫm bên nàng, nàng muốn cũng có thể dùng vật ấy để tự thỏa mãn mình.” Miệng Long Húc Nghiêu giải thích nhưng động tác vẫn dừng lại, ngọc thế xanh biếc ngập dần vào hoa huyệt từng chút .

      “Ân a… lạnh…a … lạnh … ân a…” Huyệt đạo ngừng co rút dưới kích thích giá lạnh, kéo nước mật tràn ra từng dòng vừa vặn bôi trơn cho ngọc thế khiến nó càng dễ dàng xâm nhập vào hơn. Hơi thở của Hiên Viên Phượng Nghi vừa gấp vừa nặng nhọc, hoa huyệt co rút mang lại khoái cảm khiến tay chân nàng nhũn cả ra, nàng kẹp chặt thắt lưng Long Húc Nghiêu, cảm giác ngọc thế thô to cứng rắn mà lạnh băng trong hoa kính.

      “Phốc, pực, phốc, pực…” Chưa đâm trọn ngọc thế vào, Long Húc Nghiêu chậm rãi đâm rút, ngọc thế thô to kéo nước mật trong hoa huyệt ra ngoài, mặc kệ rút ra hay đâm vào đều vang lên tiếng động ràng.

      Hàn ngọc lạnh như băng liên tục kích thích khiến cảm giác của Hiên Viên Phượng Nghi càng tăng lên mãnh liệt, gần như cao trào cùng lúc với thời điểm Long Húc Nghiêu đem hai tay bao trùm lên hai bầu vú của nàng mà nhào nặn.

      “Ân a… a ha.. ân ha… ân ha… lạnh… a … sướng….” Khóe miệng Hiên Viên Phượng Nghi mang theo nụ cười thỏa mãn, ngửa đầu về sau kêu lên cao vút. Nước dâm tràn trề ngừng chảy tràn ra từ khe hở giữa hoa huyệt và ngọc thế, thấm ướt khăn trải bàn tinh xảo dưới thân, màu nước đậm lan rộng theo mỗi lần đâm rút của Long Húc Nghiêu.

      “Sướng Nghi nhi của trẫm, Nghi nhi của trẫm…” Long Húc Nghiêu nhìn chăm chú vào gương mặt Hiên Viên Phượng Nghi, dưới thân vẫn mạnh mẽ đâm vào rút ra, biết tần suất đâm rút như vậy có thể khiến Hiên Viên Phượng Nghi lao lên đỉnh núi nhanh hơn, tử cung và hoa huyệt bị ma sát mạnh mẽ và lạnh lẽo kích thích khiến Hiên Viên Phượng Nghi sướng đến run rẩy.

      “A a a… sắp đến, sắp đến rồi… a ha… sướng quá …a…” Con ngươi trong mắt Hiên Viên Phượng Nghi tan rã, thân thể hơi run rẩy trong cao trào.

      Long Húc Nghiêu bị kích thích cũng hơi có cảm giác, hơi thở của nặng nề mà dồn dập, động tác dưới hông cũng càng nhanh hơn, “Lại kêu to lên chút, Nghi nhi, kêu lớn lên chút, trẫm thích nàng kêu rên như vậy.”

      “phốc, xích, phốc, xích…” Tiếng đâm rút càng lúc càng vang dội, cũng càng lúc càng dồn dập.

      “Ân a… ừ a…a ha… a ha… a a…” Sau vài lần cao trào, thân thể Hiên Viên Phượng Nghi càng mẫn cảm hơn mà tiết tấu đâm rút lại càng lúc càng nhanh, càng mạnh khiến nàng càng thêm khó mà nhịn nổi. Cuối cùng, nàng gần như chỉ có thể dùng những tiếng hét chói tai để thể vui sướng thân thể mình.

      Sau khi Hiên Viên Phượng Nghi cao trào thêm lần nữa Long Húc Nghiêu mới dùng lại được, gấp gáp thở khẽ cởi sợi gây buộc ngọc thế xuống, rút côn thịt của mình ra nhưng vẫn chưa rút ngọc thế rời khỏi thân thể Hiên Viên Phượng Nghi mà ngược lại lại buộc dây vào mông nàng.

      “Đứng lên Nghi nhi, đứng lên vài bước cho trẫm nhìn.” Dù Long Húc Nghiêu muốn kéo Hiên Viên Phượng Nghi khỏi bàn ngọc. Nhưng trải qua biết bao nhiêu cơn cao trào, thân thể Hiên Viên Phượng Nghi sao còn chút sức lực nào mà đứng lên chứ, chân vừa đặt xuống đất liền nhũn ra suýt nữa mặt đất.

      Long Húc Nghiêu đứng bên dìu đỡ nàng nên nàng mới tiếp xúc thân mật với mặt đất, nhưng mà sau loạt động tác như thế, ngọc thế liên tục đè ép ma sát trong tiểu huyệt của nàng khiến nàng ngừng hét chói tai: “Đừng mà, Hoàng Thượng, thiếp ổn rồi, mau lấy ngọc thế ra .” Giày vò đến thế nếu còn để yên trong thân thể ngay cả đường nàng cũng nổi, chỉ sợ bước lại cao trào, nghĩ đến đây nàng vừa mâu thuẫn lại mang theo chờ mong.

      “Đừng nóng nảy lấy ra, trẫm thích nhìn nó ở trong thân thể nàng.” Long Húc Nghiêu mạnh mẽ đỡ nàng ngồi vào ghế dựa cạnh bàn, hai tay đẩy ra cặp đùi mảnh khảnh của nàng, dùng tay rút đẩy ngọc thế ngục thế lộ ra, nụ cười mang theo đắc ý và tà ác, “Ngọc thế này là dựa theo bộ dáng kích cỡ côn thịt trẫm mà làm, cắm trong cơ thể nàng trẫm cảm thấy chính mình cũng ở trong nàng, trẫm thấy thứ này nàng đừng rút ra, cứ mang theo như thế , có nó trong cơ thể, mỗi khi bị ngọc thế đâm đến cao trào, nàng nhớ tới trẫm.”

      Hiên Viên Phượng Nghi vừa nghe thấy thế suýt ngất xỉu luôn: “Chuyện này… chuyện này sao có thể?”

      “Sao lại thể?” Long Húc Nghiêu vô cùng hài lòng điều chỉnh lại eo của Hiên Viên Phượng Nghi sau đó mới vỗ về gương mặt của nàng, chịu buông tha: “Khi trẫm bên nàng, có thể để ngọc thế làm bạn với nàng, nàng thấy đơn tịch mịch nữa.”

      Hiên Viên Phượng Nghi điều chỉnh lại tư thế ngồi, cố gắng để được thoải mái hơn dưới tình huống dị vật vẫn cắm chặt trong cơ thể, “Hoàng Thượng muốn rời kinh thành ư?”

      phải trẫm, mà là nàng.” tới đây, nét mặt già nua của Long Húc Nghiêu tràn đầy vẻ nỡ.

      “Thiếp?” Vẻ mặt Hiên Viên Phượng Nghi tràn đầy kinh ngạc, “Nô tỳ muốn đâu mà?”

      “Hôm nay trẫm vừa nhận được quốc thư sứ thần Chu Phượng đưa đến, năm nay mỏ của Chu Phượng gặp chuyện may, thể giao quặng sắt đúng hạn được, mà theo tin tức thám tử của trẫm báo về Chu Phượng có loạn lớn, đó là quê hương của nàng, trẫm nghĩ nàng muốn về đó xem sao.”

      Nháy mắt Hiên Viên Phượng Nghi hoảng hốt, đột nhiên tỉnh táo lại, kinh hãi nhảy dựng lên, “ôi da…” Nháy mắt đặt chân xuống đất, ngọc thế trong cơ thể đụng mạnh kéo theo hậu quả là khiến toàn thân tê dại, thiếu chút nữa khiến toàn thân nàng nhũn nhũn ra đến mức ngã lăn xuống đất.

      Long Húc Nghiêu thấy thế cười ha hả đầy ác ý, còn cố tình đưa tay đâm rút ngọc thế trong cơ thể Hiên Viên Phượng Nghi chút.

      “Hoàng Thượng…” Hiên Viên Phượng Nghi giận dữ trừng mắt nhìn vài lần mới chịu dừng lại.

      “Trẫm cử mười lăm vạn đại quân cho nàng, mặc kệ tương lai nàng muốn làm gì, có 15 vạn binh mã này có ai dám động đến nàng. Đến Chu Phượng cũng là giúp đỡ lớn

      Hiên Viên Phượng Nghi tin nổi trừng mắt nhìn , “Hoàng Thượng muốn cho thiếp 15 vạn đại quân?”

      Long Húc Nghiêu trực tiếp lấy ra cái binh phù giao vào tay Hiên Viên Phượng Nghi, “Trẫm già rồi, bây giờ còn sống còn bảo vệ nàng chu toàn được, nhưng ngày trẫm chết , mấy đứa con trẫm đứa nào cũng là kẻ dễ chọc vào, trẫm sợ nàng bị chúng nó làm khó.”

      Hiên Viên Phượng Nghi nhìn chăm chăm vào binh phù trong tay, nhớ ngày đó bản thân tỉnh khỏi thuốc mê, mấy lần muốn tìm đến cái chết, thiếu nữ mới mười sáu tuổi bị nam nhân già hơn năm mươi tuổi chiếm đoạt trong sạch, dù là ai cũng chịu nổi. Tuy rằng Long Húc Nghiêu vẫn nàng, nhưng sao nàng tin được, chỉ nghĩ bị mê hoặc bởi sắc đẹp của nàng mà thôi, cho tới này, lí do nàng vẫn thuận theo ở lại bên Long Húc Nghiêu đều chỉ vì là hoàng đến Phục Khâu, mà nàng bị ép thể theo.

      Vốn cũng phải có ý định lợi dụng , dù sao nàng biết Lục ca nhất định giúp Nhị ca lên được ngôi hoàng đế, nàng cũng hy vọng ở nơi xa xôi có thể giúp các ca ca tay. Mà giờ đây, nàng tin Long Húc Nghiêu nàng, cũng cảm nhận được chân tình của , nhưng nàng vẫn thể chút nào cả.

      Cũng biết bản thân làm sao mặc xong quần áo mà rời khỏi Ngự thư phòng, đường trong hoảng hốt dĩ nhiên nàng thấy được ánh mắt tà ác đầy hứng thú của Long Húc Nghiêy vẫn đuổi theo bóng dáng xa dần của nàng, đến tận khi ra cửa cung, được bốn thị vệ đỡ lên xe, khi hai nam nhân đóng cửa xe ngựa, như sói đói chồm lên bóc sạch quần áo nàng ra nàng mới bị dọa đến tỉnh táo lại.

      “Hai người làm gì vậy?” bốn người ở cùng phải ngày ngày hai, trần trụi đối diện nhau lại càng phải chuyện lạ nên Hiên Viên Phượng Nghi cũng ngượng ngùng mà chỉ cảm thấy kinh ngạc.

      “Bảo sao nàng đường quái dị như vậy, ra là cắm thứ này trong người.” Hắc Thổ híp mắt, cúi đầu đánh giá sợi dây buộc trê n đùi và ngọc thế cắm trong hoa kinh của nàng, nước dịch trong suốt chảy theo khe mông và hai cặp đùi nàng xuống, thấy dâm dịch của nàng làm ướt đẫm vùng da thịt xinh đẹp rậm rạp kia rồi, có thể thấy là nàng có cảm giác với vật cắm bên trong

      “Thứ này cắm vào, lúc đường thích thế sao? Nhìn nàng chảy nhiều nước chưa này.” Hắc Thủy sờ soạng đùi Hiên Viên Phượng Nghi chút, đưa bàn tay ướt đẫm dâm dịch lên cho nàng xem.

      Hiên Viên Phượng Nghi sửng sốt, mặt cũng hơi ngạc nhiên, vừa rồi nàng luôn nghĩ đến chuyện Long Húc Nghiêu cho nàng 15 vạn quân, suy nghĩ cơ bản tập trung vào chuyện này, bây giờ cẩn thận cảm nhận mới thấy giữa hoa huyệt là mảnh lạnh băng, hoa cốc hơi run rẩy vô cùng thoải mái.

      Hắc Thổ tự động cởi bỏ sợi dây buộc đùi nàng, đưa tay cầm chuôi ngọc thế khẽ xoay xoay lại đâm rút mấy cái.

      “A… đừng… ôi…” Hiên Viên Phượng Nghi lập tức sợ hãi kêu lên suýt nữa ngã xuống lại được hai người đỡ lấy.

      “póc…” Hắc Thổ nắm ngọc thế rút ra, cười lạnh nhìn cái rồi thuận tay ném sang bên, “ ngờ lão già đó cũng chẳng tài giỏi gì cho cam, còn muốn dùng cách này để giữ lấy nàng nữa.” vén vạt áo, cởi dây đem vật to lớn cương cứng, sưng đến mức xanh tím ra, “Cái thứ đồ này lạnh như băng ấy còn hơn bảo bối nóng bỏng của chúng ta sao? Sướng lắm à? Nghe nàng kêu đến mê hoạc, thiếu chút nữa làm chúng ta cứng đến tiết ra luôn.” Ánh mắt hơi ghen tuông, ràng là khó chịu với việc Hiên Viên Phượng Nghi bị Long Húc Nghiêu dùng ngọc thế đâm vào mà cũng có thể sướng đến vậy.

      “Các chàng nghe lén bên ngoài?” Hiên Viên Phượng Nghi giật mình trừng to mắt, mấy người này đúng là càng lúc càng to gan, “Nếu để người khác phát ra sao hả?”

      “Bằng vào võ công của tụi ta, để người khác phát ra.” Cảm nhận được quan tâm của Hiên Viên Phượng Nghi với bốn người bọn họ, bất mãn mặt hai người liền nhạt dần.

      Hắc Thủy vòng ra phía sau Hiên Viên Phượng Nghi, ôm lấy nàng từ phía sau, vừa hôn lên cần cổ duyên dáng trắng nõn của nàng, vừa dùng hai tay nhào nặn lúc nặng lúc thưởng thức hai bầu ngực tròn của nàng.

      Hiên Viên Phượng Nghi nghiêng đầu ngắm nhìn Hắc Thủy hăng say cắn mút cần cổ mình, lại nghi ngờ nhìn Hắc Thổ: “Các chàng có phải còn có chuyện chưa với ta ?”

      Khóe miệng Hắc Thổ hơi cong lên, lộ ra vẻ mặt có chút đắc ý, vừa kéo bên đùi ngọc của nàng quấn lên hông vừa nới: “Lão già đó dù có già, nhưng trong cung thiếu gì thần dược, nếu cứ để yên cho lão, lão vài ngày trải qua đêm xuân với nàng cũng phải là thể.” Hắc Thủy đến đây liền im lặng nữa, cúi đầu xuống đỡ cây gậy to lớn của mình khẽ quẹt quẹt cho nước dâm bôi trơn chút rồi lập tức dùng sức đâm vào hoa huyệt vừa bé vừa siết chặt.

      “Ưm… hừ…” Hắc Thổ thoải mái hừ tiếng.

      “A…” Gậy lớn nóng bỏng tiến vào u cốc lạnh như băng khiến Hiên Viên Phượng Nghi kêu tiếng, nàng kinh hoàng mở to mắt hỏi: “Các chàng động tay động chân lên người ông ta?”

      “Nàng là người của chúng ta, sao có thể để chiếm mãi được?” Giọng điệu của Hắc Thủy mang theo vài tia sát khí, ngay cả đôi tay nhào nặn thịt nhũ cũng mạnh hơn mấy phần.

      Hiên Viên Phượng Nghi thoải mái thả lỏng thân thể, mềm mại đón nhận sắp xếp của hai người, khép hờ đôi mắt hưởng thụ hai người trêu trọc thân thể mình, tinh tế cảm nhận côn thịt to lớn trong cơ thể, vừa cứng rắn nhưng lại chưa đựng mềm mại,lại có nhiệt độ nóng bỏng, cảm thán : “Ngọc thế đó cũng là đồ chơi đặc biệt, nhưng mà vẫn là đồ của nam nhân sướng hơn.” xong nàng châm chọc kéo kéo khóe miệng, lại : “Các chàng đều ở bên ngoài, chắc là đều nghe cho ta cái gì đúng ?”

      Hắc Thổ ngẩng đầu nhìn nàng cái, đáy mắt cũng ra vài phần vui mừng, “Huynh đệ chúng ta từ trải qua huấn luyện ma quỷ trong quân đội, dẫn quân phải việc khó, trở về sửa soạn lại hành tranh, rời khỏi Phục Khâu, tùy vào chúng ta bay nhảy.”

      “Sau đó nàng và bốn huynh đệ chúng ta như chim bay tự do bầu trời, muốn hoan ái hưởng lạc ra sao cũng cần phải kiêng kỵ điều gì.” Hắc Thủy ở phía sau Hiên Viên Phượng Nghi cũng .

      “Ta phải dẫn theo 15 vạn quân, chuyện chúng ta càng thể công khai được, chỉ cần các chàng giúp ta quản lý đại quân là được.” Hiên Viên Phượng Nghi quyến rũ ném cho Hắc Thổ ánh mắt mị hoặc, “Phía sau, ta tùy các chàng sắp xếp, muốn làm gì ta cũng phản kháng được ?”

      Hắc Thổ nghe vậy gương mặt cứng rắn lạnh lùng ra vài tia vui mừng, thẳng lưng nhàng đưa đẩy hai cái để điều chỉnh rồi vội vàng : “Chúng ta ở bên ngoài nghe giọng của nàng hơn nửa đêm, ai cũng sắp nổ tung rồi, bây giờ nhịn nổi, nàng chịu nổi cũng cố nhịn nhé.” xong kéo hai đùi ngọc của Hiên Viên Phượng Nghi quấn chặt eo mình, liền bắt đầu điên cuồng đưa đẩy. Phía sau, Hắc Thủy hôn xuống đôi môi đỏ mọng của Hiên Viên Phượng Nghi gần như cùng lúc với thời điểm Hắc Thổ ra vào, nuốt lấy toàn bộ tiếng hét chói tai và rên rỉ của nàng.

      Sức mạnh điên cuồng đâm rút khiến thân thể Hiên Viên Phượng Nghi như con thuyền giữa cơn giông, xóc nảy đảo điên, phía sau lưng nàng có Hắc Thủy ôm chặt nàng vào ngực, hai tay phối hợp với nhịp độ đâm rút của Hắc Thổ mà nhào nặn cặp vú to của nàng, chiếc lưỡi thô ráp trong miệng cũng điên cuồng càn quét khoang miệng , dây dưa mút liếm chiếc lưỡi đinh hương của nàng, cuốn, liếm, cắn, kích thích thân thể dồn dập làm Hiên Viên Phượng Nghi thiếu chút sướng đến ngất . vất vả mới cố chịu được đến lúc Hắc Thổ tiết ra, thân thể nàng ngừng run rẩy vì cao trào, hơi thở nặng nhọc gấp gáp như sắp tắt thở đến nơi, “Từ từ ngừng lại … gấp gáp như vậy ta chịu nổi… hộc…hộc… để ta thở chút…”

      Nhưng mà nam nhân bị tình dục hành hạ đến đỏ cả mắt sao có thể nghe lời nàng chứ, Hắc Thổ vừa rời ra Hắc Thủy kéo nàng lại, từ phía sau đâm thẳng côn thịt sưng cứng xanh tím của mình vào trong u cốc.

      Xe ngựa bịt kín tiếng thở dốc nặng nhọc của nam tử, tiếng rên kiều của nữ thử và tiếng thân thể va chạm và nhau vô cùng kịch liệt. Chỉ có hai gã nam nhân đánh xe ở bên ngoài, thỉnh thoảng cúi đầu nhìn đũng quần mình, trán từng giọt mồ hôi lớn ngừng túa ra.

      Ban đêm ngã tư đường chút tiếng động, chỉ có duy nhất chiếc xe ngựa từ từ chậm rãi qua, cửa xe ngựa cứ cách lúc lại khép mở lần, nam nhân trong xe nhảy ra đổi chỗ cho nam nhân khác ở ngoài vào. Mà mỗi lần cửa mở có tiếng rên rỉ tinh tế của nữ tử truyền ra, từ trong thùng xe cũng thoát ra chút hương vị xạ hương nồng đậm của tinh dịch nam nhân.

      @LạcLạc @thanh thanh @Tiểu tinh @myuyen
      mal, Chris_Luu, Tiểu yêu tinh3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :