1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ba tiểu ác ma hãy để cha yên!! - Lục Nguyệt Mục Thủy (c11) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 11: Cấm dưới 18 tuổi

      Edit: Tiểu_tiểu

      Beta: Rùa_Nhỏ_Ít_Nói

      Vẫn ngôi nhà này, vẫn cái sân đó, nhưng lại hoàn toàn khác nhau, là do thiếu người thân thuộc hay còn vì cái gì khác?

      Bốn năm trước, lần đầu tiên bước vào nơi này, trong lòng là cảm giác gì? Mong đợi hưng phấn ư! Nhưng....còn tại? mảnh mờ mịt. Nơi này còn được gọi là “nhà” sao, còn là nhà rồi, ít nhất còn là của mình.

      Đôi tay ôm lấy ngực, Dạ Sắc lạnh lùng nhìn cái mặt xám xịt của .

      "Shit------Shit----"

      Nhìn chằm chằm khắp phòng bừa bãi, Hoắc Lôi cũng để ý tới ưu nhã, mà mở miệng tức giận mắng to: "Tao muốn giết chết mày, cái cửa chết tiệt!"

      Nhìn vẻ mặt tức giận như muốn giết người của hình như quên còn có tồn tại của mà trực tếp lên lầu, Dạ Sắc châm chước quyết định theo sau để xem ngọn ngành. Muốn nhìn chút xem là chuyện gì hay là người nào mà có thể làm cho mất khống chế đến như vậy.

      "Tìm được bảo bối gì chưa?" thanh ngọt ngào của đứa bé khỏi mang theo hưng phấn.

      "Chị! Nhìn ! Là bong bóng đấy."

      thanh trẻ thơ khác từ bên kia truyền đến, hiển nhiên vì tìm được bảo bối mà vui mừng hô to. "A! tốt quá ——" ngăn cách cánh cửa nhưng vẫn có thể nghe bên trong hưng phấn tiếng hoan hô.

      Bong bóng?

      Dạ Sắc nghi ngờ quay đầu nhìn về phía Hoắc Lôi , chỉ thấy trong tầm mắt gương mặt tuấn tú, đỏ bừng tơ máu, ánh mắt liếc sắc, đầy sát khí… kinh khủng, Dạ Sắc hiểu gật đầu cái, trong lòng khỏi cười nhạo trận.

      Ngựa đực hổ là ngựa đực, loại đồ vật này khắp nơi đều có…

      "Bang -------rầm!"Cánh cửa vô cùng yếu ớt chống lại được cú đá uy lực mà lảo đảo chực đổ .

      "Cha, cha…?" tranh đoạt ‘quả bong bóng ’ hai đứa nhóc kinh sợ dừng ngay động tác , ngơ ngác nhìn về phía cửa gương mặt tuấn tú tối dần của cha bọn chúng.

      Hoắc lôi đạp lên đất đầy xốc xếch, duỗi bàn tay giành được "bong bóng" trong tay hai chị em chúng , đường vòng cung đẹp mắt, rơi vào đúng giỏ rác. Hai chị em đầy bất mãn nhăn miệng, quay đầu, đối với người cha vô lại này y hệt cách bày tỏ chống đối.

      ràng là bọn chúng tìm được trước , mà cha lại muốn tới giành. Điểm này rất hài lòng, hiển nhiên cũng quên mất thứ này ở đâu mà có .

      "Cha?" Dạ Sắc đem hai chữ đặt ở khóe miệng chậm rãi nhai lại, vẻ phức tạp quét qua lớn
      [​IMG]

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :