1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ba nghìn sủng ái tại một thân - Tịnh Nguyệt Tư Hoa (68C)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 55:《 Ba nghìn sủng ái tại thân 》
      Edit: Lạc Thần


      Vân Tĩnh Hảo biết vì sao, lại có chút tâm hoảng ý loạn, nhất thời mạnh mẽ hạ quyết tâm, nghĩ rằng lừa gạt nữa, vội vàng bắt lấy tay , bật thốt lên: "Chàng trước đừng , thiếp có lời muốn với chàng, rất quan trọng, chàng nghe xong lại muộn!"

      Quân Thiếu Tần đành phải đáp ứng, liền thấy A Thú tiến vào bẩm báo: "Hoàng thượng, Tông Nhân phủ xảy ra chuyện, có người đột nhập ngục thất, cướp hoàng hậu rồi!"

      "Đường đường là Tông Nhân phủ thế nhưng mặc cho bọn sâu bọ vào cướp người?" Quân Thiếu Tần khẽ cười tiếng, giữa hai lông mày thoáng qua tia sắc nhọn, trong nháy mắt làm cho người ta dám nhìn gần!

      đứng dậy muốn rời , nhưng bỗng dưng Vân Tĩnh Hảo níu ống tay áo lại, đáng thương : "Chàng đừng ."

      Quân Thiếu Tần nhìn nàng, sắc mặt giận dữ trong mắt lúc này mới mềm mại xuống, cười vỗ vỗ gương mặt của nàng, cúi người khẽ thổi hơi ấm bên tai nàng: "Hôm nay ta còn rất nhiều chuyện quan trọng, nàng nghe lời, ngủ giấc ngon, buổi tối ta tới đây cùng nàng. . . . . ."

      Vân Tĩnh Hảo lại lắc đầu, nước mắt ướt khóe mi, cắn môi dưới đến trắng bệch, giống như mèo con bị kinh sợ, đứng dậy nhào vào trong lòng , cánh tay vòng quanh người làm cơ hồ hít thở thông, nhất định cho !

      Quân Thiếu Tần thở dài, lại tự chủ được mà ôm nàng chặt, cúi đầu khẽ hôn lên trán nàng, dụ dỗ : "Được, ta , ta ở lại cùng nàng lát. . . . . ."

      Tiểu Thuận Tử nghe xong, cảm thấy sốt ruột, mắt thấy giờ lành bái tướng sắp trôi qua, văn võ bá quan vẫn còn chờ ở bái tướng đài đấy!

      muốn làm tròn bổn phận lại thúc giục chút, nhưng đột nhiên bị A Thú dã man lôi kéo: " thôi thôi, đừng quấy rầy hoàng thượng và nương nương. . . . . ." còn chưa kịp phản ứng, liền bị A Thú hỗn đản này kéo ra ngoài!

      Mà Quân Thiếu Tần càng thêm hoang đường, ràng chỉ bồi Vân Tĩnh Hảo " lát", nhưng lại trì hoãn ước chừng hai canh giờ!

      Bái tướng đài bên kia, mặt trời lên cao văn võ bá quan phân biệt đứng hai bên, đợi cả buổi sáng, có người thậm chí bắt đầu để ý hình tượng vò đầu bứt tai, xem ra lòng như lửa đốt!

      Tiếng kèn trang nghiêm vang lên, thanh chấn động bốn phương, trong khung cảnh trang nghiêm (trang trọng và nghiêm túc) như vậy, bóng dáng màu trắng bạc chầm chậm tiến vào, đây cũng là nhân vật chính của hôm nay Gia Cát Thanh Phượng!

      đứng bậc thềm ngọc, độc, mặt đeo mặt nạ, ánh mắt cao ngạo lạnh lùng, giống như hề để bách quan ở trong mắt.

      Lúc này, tuy có tiếng kèn và tiếng trống tấu nhạc, nhưng cũng áp được tiếng bàn luận xôn xao của bách quan bên dưới!

      "Suốt ngày giấu đầu quấn mặt, đôi mắt lạnh lùng, cũng biết hoàng thượng coi trọng điểm nào nữa?"

      "Đại khái hoàng thượng mến giọng của , thấy bên ngoài đều đồn sao? hoàng thượng chúng ta có hai bảo bối, Gia Cát Thanh Phượng, Hoàng quý phi, vào triều Gia Cát Thanh Phượng, hạ triều Hoàng quý phi!"

      "Người ta ở trước mặt hoàng thượng cũng lộ diện mạo , vẻ mặt lạnh lùng chút tính là gì, chỉ cần hoàng thượng thích, chỉ cần hầu hạ hoàng thượng tốt là được. . . . . ."

      Theo thời gian từng chút từng chút trôi qua, giờ lành qua, Quân Thiếu Tần lại chậm chạp tới, cũng biết phát sinh chuyện gì!

      lúc bách quan bảy miệng tám lời ồn ào xôn xao, cuối cùng trước mặt vang lên tiếng tuyên giá vang dội———-"Vạn tuế giá lâm!"

      Rốt cuộc Quân Thiếu Tần cũng tới!

      Nhất thời bách quan câm như hến quỳ xuống lạy, hô vạn tuế ba lần, lại biết vì sao, ngày đại cát (thuận lợi, tốt nhất), nhưng sắc mặt Quân Thiếu Tần lại tốt, đôi môi mím chặt giống như được đao đục thành, mắt lạnh quét mắt khắp bách quan, ngay sau đó ra hiệu cho lễ quan bắt đầu.

      Lễ quan lĩnh chỉ, muốn đọc bài biểu văn sớm chuẩn bị cách hoa mỹ lên, nhưng đột nhiên dưới bậc thềm ngọc xuất bóng dáng quen thuộc!

      "Hoàng hậu nương nương!"

      Bách quan lên tiếng kinh hô, nhất thời xôn xao, đêm qua, hoàng hậu bị dời đến Tông Nhân phủ, sáng nay lại bị người cướp , tại sao hôm nay lại đột nhiên xuất tại bái tướng đài?

      Nghênh đón ánh mắt kinh ngạc của bách quan, Tiêu Dung Thiển quỳ gối dưới bậc thềm ngọc, lạy ba lạy với Quân Thiếu Tần, tiếp theo ngẩng cao đầu lên, lớn tiếng với : "Nô tì muôn lần chết, chuyện thể bẩm báo với vạn tuế———- Phiêu Kỵ đại tướng quân Gia Cát Thanh Phượng luôn luôn lừa gạt hoàng thượng, nữ giả nam trang tiềm phục tại bên cạnh hoàng thượng, họa loạn triều chính, mưu đồ gây rối!"

      Câu này giống như kinh lôi, kinh động làm cho bách quan đồng thời biến sắc, nữ giả nam trang vào triều làm quan, đây chính là tội khi quân, phải chịu hình phạt lăng trì!

      Nhưng Quân Thiếu Tần chỉ cười cười, lạnh lùng mở miệng, hờ hững thờ ơ: "Chuyện vô căn cứ, người tới, trói hoàng hậu đưa về Tông Nhân phủ, nghiêm gia trông coi!"

      Ra lệnh tiếng, nhất thời liền có thị vệ theo tiếng qua, trói hai tay Tiêu Dung Thiển ra sau lưng, giống như kéo đống sợi bông thối nát kéo mặt đất cứng rắn!

      Nàng vô lực giãy giụa, nhưng vẫn điên cuồng gào thét: "Hoàng thượng, nô tì dối, Gia Cát Thanh Phượng chính là Vân Tĩnh Hảo, hôm nay nàng ở hậu cung, tiện làm việc, liền kêu thị nữ thân cận của nàng là Chu Nhan giả trang Gia Cát Thanh Phượng! Nếu Hoàng thượng tin, cứ kêu người tháo mặt nạ của xuống, vừa nhìn liền biết!"

      Tại sao lại dính líu đến
      [​IMG]
      Trâu, Chriscô gái bạch dương thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 56:《 Ba nghìn sủng ái tại thân 》
      Edit: Lạc Thần

      "Là trẫm quá dung túng Tĩnh Hảo, tìm mọi cách cưng chiều sủng ái nàng, nàng mới lớn gan như vậy, dám lừa gạt trẫm như vậy, nhưng việc đến nước này, trẫm cũng thể làm thế nào với nàng được, nàng là thê tử của trẫm, đương nhiên trẫm cùng tiến cùng lùi với nàng, luôn luôn cưng chiều nàng, hôm nay cầm những chứng cứ này vào cung, chỉ sợ cũng phải là muốn nàng chết, mà là muốn dùng cái này áp chế trẫm, đến tột cùng muốn như thế nào, ngại thẳng !"

      Trưởng công chúa cũng nghĩ tới Quân Thiếu Tần lại sảng khoái như vậy, khỏi sinh lòng nghi ngờ: "Vì bảo vệ A Hảo, người cái gì đều nguyện ý?"

      Quân Thiếu Tần cười lạnh: "Quân vô hí ngôn, muốn trẫm làm cái gì, cứ là được."

      Trưởng công chúa nhếch môi, lộ ra vẻ mặt ngoài cười nhưng trong cười: "Thái độ đối xử với nữ nhân của thánh thượng người xem ra giống phụ hoàng của người, cả đời phụ hoàng của người đều là bạc tình, chỉ coi nữ nhân là vật chơi trong lòng bàn tay, tùy ý khống chế thao túng, đối với hậu duệ (con cháu) như vậy, đối với mẫu thân người cũng thế, đối với. . . . . ." Nàng được nửa, liền cứng rắn dừng lại, nhất thời vẻ mặt u ám, trong mắt tràn đầy hận ý.

      Quân Thiếu Tần nhìn nàng cái, chậm rãi : " ra phụ hoàng cũng rất hối hận, người tự biết có lỗi với , từng liên tục dặn dò bảo trẫm phải đối đãi tử tế với , cần phải trả nợ thay , trẫm ban vùng đồng bằng màu mỡ thịnh vượng gần nghìn dặm chỗ giao giới giữa Thiên triều và Hạ Lan cho , cũng là hy vọng có thể bình ổn oán hận trong lòng , ngày sau cũng có nơi ổn định cuộc sống, có thể an hưởng tuổi già."

      Trưởng công chúa cau mày , cháu hai người đều im lặng, hồi lâu, Quân Thiếu Tần mới lại hỏi câu: "Rốt cuộc muốn trẫm làm cái gì?"

      Trưởng công chúa cười: " ra cũng phải là muốn hoàng thượng làm cái gì, chỉ cần hoàng thượng gật đầu là được, giờ ta già rồi, cũng thường thường nhớ đến những ngày xưa cũ ở trong cung, nên muốn chuyển về cung ở, vẫn ở tại Hàm Chương điện trước đây ta ở, chỉ là, ta quen hầu hạ của bọn nô tài phủ công chúa, muốn mang bọn họ cùng nhau vào cung, chẳng biết có được ?"

      Quân Thiếu Tần cau mày hỏi: " muốn mang bao nhiêu người vào cung?"

      Ánh mắt trưởng công chúa lóe lên, thở dài : "Chỉ mấy chục người mà thôi, đều là hầu hạ lâu năm về ăn uống sinh hoạt thường ngày của ta, xa bọn họ, ban đêm ta thể say giấc, cơm nuốt trôi."

      người lại muốn mấy chục người hầu hạ? Mấy chục người này, chỉ sợ là kẻ đến có ý tốt, người tốt đến?

      Quân Thiếu Tần trong lòng cười lạnh, nhưng mặt chỉ là lạnh nhạt: "Tất cả theo ý thích của , bất cứ khi nào trở về, trẫm đều hoan nghênh."

      Trưởng công chúa ngồi ngay ngắn đúng lễ nghi, rất là hài lòng cười: "Hoàng thượng hiếu thuận, vậy thỉnh hoàng thượng ban thưởng cho ta khối kim bài nữa, cũng thuận tiện cho ta dẫn người vào cung."

      Quân Thiếu Tần khẽ cười đứng dậy, lúc này lấy ra kim bài tùy thân, chút do dự đặt trước mặt trưởng công chúa: "Kim bài ở đây, còn muốn cái gì nữa ?"

      Trưởng công chúa nắm chặt kim bài trong tay, hơi nhướng mày, trong mắt thêm mấy phần quỷ dị, trầm mặc hồi, nàng nhàng nâng tầm mắt lên, cười với Quân Thiếu Tần: "Đa tạ hoàng thượng, vậy là đủ rồi, nếu còn cần nữa, ta trở lại!"

      Mà lúc này, Vân Tĩnh Hảo ở trong tẩm điện chờ Quân Thiếu Tần.

      Đến sáng nay, rốt cuộc nàng hạ quyết tâm, thẳng thắn tất cả với Quân Thiếu Tần, thẳng thắn thân phận Gia Cát Thanh Phượng của mình, cũng cho Quân Thiếu Tần, khi hoàng hậu dụng hình với Cẩm nhi từng qua, ngày bái tướng chính là ngày chết của nàng, đoán chừng hoàng hậu biết thân phận của nàng rồi.

      Như nàng đoán, Quân Thiếu Tần vừa nghe xong, lúc này nổi trận lôi đình, đằng đằng sát khí ra khỏi tẩm điện, mãi đến bây giờ cũng chưa trở lại.

      Nàng tính đến kết quả xấu nhất, nhưng dù vậy, nàng vẫn có chút sợ, giống như có cọng dây thừng, quấn quanh cổ họng, biết có thu vào hay , khiến lòng người treo lên, từ đầu ngón tay đến tim đều là mảnh lạnh lẽo.

      Chờ đến ban đêm, rốt cuộc Quân Thiếu Tần trở lại, thấy trong điện mảnh tối đen, liền gọi Tiểu Thuận Tử đốt đèn, lại bảo
      [​IMG]
      cô gái bạch dương, TrâuChris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 57.1:《 Ba nghìn sủng ái tại thân 》
      Edit: Lạc Thần

      Vân Tĩnh Hảo lành sẹo quên đau, hứng phấn tiến tới, hôn lên môi của , chỉ cảm giác môi vừa nóng vừa tê dại, vì vậy quá thõa mãn đổi khách làm chủ, hôn lại, hung hăng quấn chặt lấy nàng, cũng biết ai mạnh hơn, cuối cùng răng môi quấn quít dây dưa, khó phân thắng bại rồi.

      Rất lâu, Quân Thiếu Tần nếm hương xong, tựa vào giường, cánh tay đan chéo gối sau ót, bắt đầu chối nhận: "Nàng cũng đừng vui mừng quá sớm, ta chỉ suy xét, cũng có đồng ý với nàng." cười đến mặt mày đều chói lọi: "Vả lại phải xem ‘ biểu ’ của nàng , nếu ‘ biểu ’ tốt, chuyện này liền dễ thương lượng. . . . . ." bị nàng lừa lâu như vậy, nào có "Trả thù" hay sao?

      "Biểu ?"

      Vân Tĩnh Hảo ngớ ngẩn, nhìn , lại thấy trong mắt tựa như dấy lên ngọn lửa, nóng bỏng nhìn lên nhìn xuống đánh giá toàn bộ nàng, trong nháy mắt nàng liền hiểu , tiếp theo mặt đỏ bừng lên, cúi đầu đến trước ngực, đôi tay khẽ run cởi áo khoác cho , quần áo trong, sau đó là quần, đột nhiên bên trong có gì đó dựng thẳng lên ở trước mắt, nàng vừa nhìn, thân thể liền mềm nhũn, trong lòng hoảng hốt, liền hối hận, muốn chạy, nhưng sao Quân Thiếu Tần có thể để cho nàng chạy, tay ôm nàng vào trong ngực. . . . . .

      đêm này, trong Càn Nguyên điện tràn ngập tiếng chinh chiến sát phạt, hai cỗ thân thể biết mệt mỏi quấn quít cùng nhau, tựa như mê muội liều chết triền miên, Vân Tĩnh Hảo "Biểu " rất tốt, tốt đến mức khiến ngày hôm sau nàng liền còn sức để rời giường, nhưng Quân Thiếu Tần lại chỉ cho nàng câu: "Ta còn muốn suy xét chút, đợi đến tối tiếp tục ‘ thương lượng ’."

      Buổi tối còn phải tiếp tục? Kết quả Vân Tĩnh Hảo tức giận, để ý đến nữa!

      Chờ lâm triều, vốn Vân Tĩnh Hảo định ngủ cả ngày, ai ngờ, mới vừa nằm xuống, có chuyện tìm tới.

      Hôm nay lục cung vô chủ, bàn về vị phần (địa vị), đương nhiên là Vân Tĩnh Hảo chưởng quản chuyện lục cung, huống chi, Quân Thiếu Tần sớm có miệng vàng lời ngọc, hậu cung lấy Vân Tĩnh Hảo mà làm.

      Chỉ là, chuyện chưởng quản lục cung này, cũng phải là dễ dàng như vậy.

      Hôm nay mặc dù Tiêu gia mất thế, nhưng nữ nhân Tiêu gia ở hậu cung sớm lớn mạnh, có Tiêu Dung Thiển, còn có ba phi Thục, Hiền, Đức, ba người nữ nhân này tự nhiên để cho Vân Tĩnh Hảo sống những ngày dễ chịu.

      Vì vậy, việc ngoài ý muốn rất nhanh liền phát sinh rồi.

      Theo quy củ, mùa hè các cung đều muốn tiền phụ cấp nhiều hơn chút, sử dụng làm chi phí giải nhiệt, về phần bao nhiêu tiền phụ cấp, theo cấp bậc Tần phi, đều có bất đồng, trước kia Tiêu Dung Thiển cùng Uyển Thục phi chủ thể thiếu phải nhiều thêm chút bạc cho tỷ muội mình, hôm nay Vân Tĩnh Hảo làm chủ, dĩ nhiên là làm việc theo quy củ, tất cả tiền phụ cấp của ba phi là năm trăm lượng, tần trở lên tiền phụ cấp là ba trăm lượng, tần trở xuống tiền phụ cấp là trăm lượng.

      Sau khi bạc đến các nơi, ba phi thấy ít hơn ba trăm lượng so với năm trước, tức giận đến dậm chân, sáng sớm chạy tới Càn Nguyên điện lí lẽ.

      Vân Tĩnh Hảo thấy ba phi chạy có chút gấp, đầu đầy mồ hôi, liền gọi phòng ăn bưng chén canh ướp đá giải nóng vào, vốn là dùng đường ngó sen, táo đỏ, tuyết tai, hạnh nhân trộn lẫn với mật ong vụn băng chế thành đồ ngọt, ai ngờ, ba phi mới ăn, sắc mặt liền đen, miệng phun máu đen, ngàn cân treo sợi tóc!

      Sau khi thái y chẩn bệnh, rốt cuộc là trúng độc, cũng may cứu trị kịp thời, mới bảo vệ được mạng của ba phi.

      Ngày đó, chuyện này liền truyền khắp hậu cung, huyên náo ai biết, đều là trong canh của Vân Tĩnh Hảo có độc!

      Khi chủ tử nô tài trong cung đến chuyện này sống động như , lấy loại giọng điệu sợ hãi hòa lẫn hưng phấn : "Ngươi biết ? Buổi sáng hôm nay Hoàng quý phi suýt chút nữa lấy mạng của ba vị nương nương. . . . . ."

      Vân Tĩnh Hảo nghe những lời đồn này, ngược lại có để ở trong lòng, trong cung cuộc sống buồn khổ, tin đồn cũng là loại phương thức cung nhân giải trừ tịch mịch, hoàng cung chính là như vậy, vĩnh viễn thiếu khuyết lời đồn, ngươi càng giải thích, sợ rằng tội danh độc phụ kia, lại càng như như đầu ngươi .

      Cho nên, Vân Tĩnh Hảo lựa chọn tốt nhất là trầm mặc, nên ăn cơm ăn cơm, nên ngủ ngủ.

      Nhưng phiền toái cũng chỉ có như thế.

      Ban đầu, Tiêu Dung Thiển nghe Thẩm Thanh Nham xong, trước khi vạch trần Vân Tĩnh Hảo, liền tìm người tung ra lời đồn trong dân gian, Vân Tĩnh Hảo chính là Gia Cát Thanh Phượng, còn dường như Vân Tĩnh Hảo bệnh từ , từ ăn cơm đổi thành uống thuốc, bảy tuổi năm đó, bệnh càng thêm nặng, tìm mọi cách mời thầy thuốc trị bệnh, cũng thấy tốt lên, cuối cùng đến thở cũng có, Thanh Bình hầu khóc lớn trận, hạ lệnh chuẩn bị quan tài, sắp xếp tang cho nữ nhi, trải qua ba ngày chuẩn bị, đến ngày thứ bảy, gửi linh cửu tại Lan Nhược Tự, vốn dự định lựa chọn mang về nguyên quán an táng, thế nhưng trong ngày đêm, lại có người nhìn thấy Lan Nhược Tự bị mây mù quái bao phủ trắng xóa, có đạo nhân vân du bốn phương biết huyền cơ, là có hồ quấy phá, liền làm phép loại trừ sương mù.

      Đợi mây mù quái tản ra, mọi người xông vào trong chùa, thấy hồ, ngược lại nghe trong quan tài truyền đến tiếng xô đẩy, hình như có thứ gì đó muốn từ trong phá nắp mà ra, đợi quan tài mở ra vừa nhìn, Vân Tĩnh Hảo chết nhiều ngày rốt cuộc chết sống lại rồi!

      Mọi người đều cho là bình thường, khỏi kinh sợ, đều Vân Tĩnh Hảo chính là hồ biến ảo thành người!

      Trong lòng Thanh Bình hầu cũng có sợ hãi, lúc này mới đưa nữ nhi
      [​IMG]
      cô gái bạch dương, TrâuChris thích bài này.

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 58: 《 Ba nghìn sủng ái tại thân 》
      Edit: Lạc Thần


      Do sau khi đại trạch Vân gia bị đốt, Ninh Sách Viễn vẫn tra tìm vị trí của Chu Nhan, cuối cùng hôm nay tìm được người, vội vàng vào cung kiến giá, chính là muốn tới bẩm báo chuyện này, ai ngờ, vừa đến Ngự Thư Phòng liền nhìn thấy màn nguy hiểm này, và Tiểu Thuận Tử liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy hiểu ———- đây là nháo tuồng nào vậy?

      Mà thị vệ trực xung quanh cũng biết như thế nào cho phải, thấy Vân Tĩnh Hảo cầm hung khí, vội vàng đồng loạt xông lên, rồi lại bị Quân Thiếu Tần giơ tay lên ngăn cản!

      Chỉ là, lúc này Vân Tĩnh Hảo nơi nào còn nghe Quân Thiếu Tần đuổi theo giải thích, xoay người muốn , trong lòng Quân Thiếu Tần biết, nếu hôm nay để nàng , chỉ sợ đời này cũng thấy được nàng, vì vậy lại đuổi theo, cố ý khơi lên lửa giận của nàng, lời ra giống như ngâm qua băng tuyết: "Nàng cứ như thế sao? Lúc trước, cha nàng bị chém đầu, mặc dù là vì Tiêu gia hãm hại, nhưng rốt cuộc là ta tự mình hạ thánh chỉ, ta trừ diệt , làm sao có thể ổn định Tiêu gia? Hôm nay người thân còn sót lại của nàng cũng chết trong tay ta, nàng cứ như thế tính là bản lĩnh gì, nếu nàng có bản lĩnh liền tới giết chết ta !"

      Vân Tĩnh Hảo nghe lời này, nhất thời lệ như suối trào, đối với hận ý tăng thêm, nhất thời tuyệt vọng muốn điên, cũng nhịn được nữa, khóc rống kiếm đâm tới, nhưng Quân Thiếu Tần là ai, lập tức lắc mình cái liền tránh khỏi kiếm của nàng, mạnh mẽ kẹp chặt cổ tay của nàng, vừa dùng lực, kiếm trong tay nàng liền rơi xuống!

      tay ôm nàng kéo vào trong ngực, dùng sức ôm chặt nàng, nàng thấy ràng vẻ lo lắng trong mắt của , trong nháy mắt bộc lộ ra ngoài như trút được gánh nặng. . . . . . Ánh mắt thâm tình như vậy, có thể làm cho bất kỳ nữ nhân nào vì mà vào sinh ra tử.

      Cho tới bây giờ, vẫn còn diễn trò sao?

      "Vì cái gì. . . . . . Chàng buông tha cho ta?" Nàng bi ai nhìn , gần như nghiến răng: "Nhất định phải thiếp chết, chàng mới bằng lòng buông tay sao?"

      Đôi cánh tay gắt gao ôm nàng, từng trận run rẩy, hoàn toàn phải dịu dàng thường ngày: "Ta để cho nàng chết, nếu như nàng tự tử, ta chính là xuống hoàng tuyền, cũng phải đuổi nàng trở về!"

      Nàng yếu ớt cười tiếng, run rẩy giữa hai cánh tay như nhụy hoa trong gió, như người chết chìm liều mạng giãy giụa trong hồ nước vô biên, toàn thân đều là lạnh lẽo đâm vào cốt tủy, lạnh đến thấy mặt trời, chỉ còn lại đáy lòng mảnh trống rỗng, mở miệng kêu nàng, vẫn còn cái gì, nàng lại nghe , cũng muốn nghe nữa, trong tai nàng chỉ nghe giọng của mình, từng tiếng đều là hận!

      Mắt thấy nàng giống như mất lý trí, rút cây trâm xuống muốn đâm chính mình, vội vàng lật tay làm lưỡi dao đánh trúng bên cổ của nàng, đánh nàng ngất , rốt cuộc nàng mới yên tĩnh lại, mềm nhũn ngã vào trong lòng , toàn bộ xung quanh đều mông lung ảm đạm, khuôn mặt của ở trong mắt nàng chợt xa chợt gần, dần dần mơ hồ. . . . . .

      Trong tẩm điện, nhóm thái y cách màn che chẩn mạch cho Vân Tĩnh Hảo, lần chẩn bệnh này xem rất lâu, lại còn điều nữ quan Thượng ngủ tới đây, cẩn thận kiểm tra đồng sử (kinh nguyệt đó các bạn).

      Quân Thiếu Tần ở bên đợi đến lòng nóng như lửa đốt, qua lại, lúc muốn hành động sắc mặt Phùng Lương lại lộ ra vẻ mặt vui mừng lau mồ hôi đầu cái, cùng với thái y khác cùng nhau quỳ xuống, cuối cùng lên tiếng chúc mừng Quân Thiếu Tần!

      Quân Thiếu Tần có chút lờ mờ, liền nghe Phùng Lương trả lời: "Vi thần chúc mừng hoàng thượng, nương nương lại có hỉ mạch, bởi vì thai nhi còn chưa đầy tháng, nếu phải nương nương ngất , đúng là dễ dàng phát giác, chỉ là nay mạch tượng của nương nương còn suy yếu, vẫn cần cẩn thận điều dưỡng, lại thể chịu bất kỳ kích thích nào, nếu , khi đẻ non lần nữa, chỉ sợ chính là đại kiếp nạn."

      Cũng biết Quân Thiếu Tần có nghe ràng hay , liền ngây ngốc gật đầu, tựa như thở phào nhõm, rồi lại bỗng dưng chấn động, chợt trợn to hai mắt, tay nắm chặt lấy Phùng Lương: "Ngươi cái gì?"

      "Vi. . . . . . Vi thần là, nương nương lại. . . . . . Lại có hỉ mạch!" Phùng Lương bị hù dọa cái như vậy, cũng trở nên lắp rồi.

      Đây chính là chuyện vui ai cũng ngờ tới, Vân Tĩnh Hảo đẻ non bao lâu, thân thể lại luôn luôn yếu, ai nghĩ tới, nàng lại nhanh như vậy lại có bầu!

      Sau khi Quân Thiếu Tần khiếp sợ chính là mừng như điên, sải bước chạy vội tới trước giường, để ý cung nhân thái y ở bên, tay vén
      [​IMG]



      Mọi người có thời gian ghé qua mấy bộ ta ed ủng hộ nha

      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong-nhuoc-thanh-ngon.28880/

      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-huyet-phuong-cung-cung-truong-nguyet.30040/

      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-ta-de-yeu-hau-tuyet-de-lanh-the-quy-tich-do-do.29166/
      Trâu, thienbinh2388Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :