1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

BA BA LẠNH LÙNG - ANH TÚC (Kết/10) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8 phần 1 (tiếp theo)

      JoJo đảo cặp mắt trắng dã, "Vậy cậu cùng với được sao? Nhét vào khách sạn xong sau đó rời , được chưa?"

      Được rồi, dù sao cũng là chỗ quen biết cũ, mặc dù có chút phiền toái, nhưng nếu có thể bảo đảm cho tính mạng con người và tài sản được an toàn, chút phiền toái này đối với cũng chẳng là gì.

      Ngồi lên tắc xi, ddienn.dđann.lle.qquy.dđonn với tài xế đưa bọn họ đến khách sạn. Nhờ có bác tài xế tốt bụng giúp đỡ, mới mang được Phó Thần Cương vào trong phòng. Nếu với vóc người chênh lệch giữa hai người, chỉ sợ bị đè bẹp dí từ lâu.

      Phó Thần Cương nằm ở giường còn có chút mơ màng, miệng vẫn lải nhải biết cái gì. lấy chiếc khăn lông lau mặt giúp , đột nhiên mở mắt, thình lình nắm chặt lấy cổ tay của . diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn bị dọa sợ liền vứt chiếc khăn lông xuống đất.

      "Phó tiên sinh..." tỉnh chưa vậy? tốt quá! Ách... Nhưng liệu có trách đưa đến nơi này mà giải thích gì nhỉ?

      " là ai..."

      "Tôi là... A ..." Còn chưa kịp trả lời, Khang Hoa Hiên bị phun đầy người, quần áo tránh khỏi kiếp nạn.

      xanh mặt nhảy về phía sau mấy bước, diễn-๖ۣۜđàn-lê-quý-๖ۣۜđôn đến khi tỉnh táo lại, nhìn nằm ở giường rên rỉ, lại hớt ha hớt hải tìm thùng rác, mang đến hót dọn sạch , dùng khăn lông lau sạch cho .

      ràng mới là người uống rượu say, xui xẻo thế nào mà lại là người bị hứng toàn bộ thế nhỉ? người ngoại trừ mùi rượu ra chẳng sao hết, đâu giống như , khắp người nhìn kinh khủng

      Quần áo dơ bẩn hết, biết làm sao bây giờ? Khắp người từ xuống dưới toàn mùi rượu và đồ dơ bẩn nôn vào, thế này làm sao về nhà được đây?

      Khang Hoa Hiên áo não vào phòng tắm, muốn rửa ráy cho mình sạch chút, liếc thấy bên cạnh có chiếc máy sấy quần áo, vừa lẩm bẩm, vừa quay đầu lại nhìn Phó Thần Cương ngủ đến bất tỉnh nhân ... Thế này đủ an toàn chưa nhỉ?

      cởi quần áo ra, giặt giũ sạch , sau đó ném vào bên trong chiếc máy sấy để hong quần áo cho khô. Đứng trong phòng tắm, lạnh đến mức sao chịu nổi muốn gào khóc lên. tại mùa đông vẫn chưa qua, bên trong gian phòng có lò sưởi, nhưng trong phòng tắm lại có... nhón chân, nín thở, ghé đầu ra ngoài nhìn Phó Thần Cương chút ... tốt lắm, hoàn toàn có động tĩnh gì.

      Khang Hoa Hiên chạy nhanh chạy tới mép giường, cầm chiếc ga trải giường lên bọc kín người mình lại giống như chiếc quai chèo, núp ở góc chiếc ghế sa lon sát giường quan sát . Sau khi xác định cũng hề nhúc nhích mới yên tâm xoay người tìm trong phòng chiếc điều khiển TV, dự định xem ti vi để giết thời gian

      Đêm khuya, gần như bị ngủ gật mấy lần. híp mắt cái dự định tắt TV, nhưng màn hình TV chợt lóe hình ảnh ra gương mặt quen thuộc...

      Đó phải là Phó Thần Cương sao? Lúc nãy lên TV rồi sao? liếc mắt nhìn về phía sau lưng ... vẫn còn ngủ.

      vểnh tai, cẩn thận nghe tin tức... Hình như là em của , Phó Shena, ở nước Mỹ xa xôi, cố ý vu khống . Khoảng ba năm trước đây, nguyên là Tổng giám đốc của Tường Đạt Quang Điện, nhưng quan tâm đến đạo
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8 - phần 2

      Khang Hoa Hiên ngây người nhìn , hiểu nghi ngờ của , "Trong thư có ghi mà."

      nhíu mày lại.

      phải chứ? nhớ ngày ấy... hẳn là quên ghi lại ngày sinh nhật của con trai vào trong thơ chứ... Lẽ nào, quả quên mất ghi sao?

      "Ặc!" Tuy hiểu ở đây có điều gì đó hơi khác thường, nhưng nếu như vậy, cứ cho là như vậy , phụ nữ luôn tỉ mỉ hơn đàn ông bọn mà."Hóa ra là trong thơ có ghi..." Chỉ có điều, nhớ là có cho xem qua lá thư mà mẹ đẻ của Huân Triết để lại hay ?

      "Vậy thích bánh gato hương vị gì? Chocolate hay nước trái cây?" nhanh chóng lảng sang chuyện khác.

      "Tất cả tùy em thôi." hề để ý gì đến nghi ngờ nho vừa rồi, vuốt vuốt mái tóc của : "Vậy em thích ăn cái gì?" Chỉ cần vui vẻ, chút chuyện này, cứ để cho quyết định là được.

      Buổi sáng đến công ty, việc đầu tiên Phó Thần Cương làm chính là phái người điều tra người nào lảng vảng ở trước nhà chiều hôm qua. Cho dù đối phương là phụ nữ, hay chỉ là tò mò của “chó săn”, nhưng chỉ cần nghĩ tới Khang Hoa Hiên và Huân Triết ở nhà cả ngày lại ngừng lo lắng.

      Khu nhà ở, cửa nhà nào cũng lắp camera quan sát, muốn tìm được người cũng khó. Buổi trưa, nhận được thông báo của người quản lý phân xã thu thập thông tin của khu nhà mà quen biết, tìm được người.

      Việc này cũng quá nhanh chóng! bội phục hiệu suất làm việc của đối phương.

      Người quản lý phân xã thông tin của khu nhà đưa tay gãi gãi đầu, qua điện thoại với giọng vô cùng có lỗi: "Hôm nay
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8 phần 2 (tiếp theo)

      "Em ngốc nghếch, em bị tình làm cho u mê đầu óc rồi!"

      " cho biết ấy hả? Em nghĩ định sống cùng với sao?" Cò lớn màu nâu hỏi: "Vậy tại sao em cho biết sớm chút ? giờ mới cho biết, liệu có thể chấp nhận ?"

      có thể sao? Khang Hoa Hiên do dự. biết cách nhìn của Phó Thần Cương đối với việc tìm kiếm mẹ đẻ của Huân Triết, cho nên, liệu có thể cho biết, chính là người vứt bỏ Huân Triết ?

      Có lẽ có thể quá nhút nhát, nhưng sau khi hiểu ý nghĩ của Phó Thần Cương, lại càng thể nào thẳng thắn với , chính là người phụ nữ vô trách nhiệm như trong suy nghĩ của ...

      "Cho nên, vì tốt đẹp của em và bé cưng sau này, em hãy mau mau đưa con thôi." Cò lớn màu đỏ tiếp tục cổ xuý.

      "Đừng có nghĩ bậy bạ." Cò lớn màu nâu chọc vào câu: "Còn dám há miệng đến người khác nữa hả? Còn sao? Có dám ôm thằng bé con của mà rời hay ?"

      " đến đây quả thực có chuyện đáng giận ... Tôi cũng muốn rời sớm chút đấy chứ! Nhưng mà tôi càng nhìn càng lo lắng, nghĩ biết làm thế nào mới tốt? Cò lớn màu đỏ thở dài.

      "Liệu có thể biết là mẹ của con trai hay ?" Cò lớn màu nâu .

      " thể nào?" trong lòng giật thót cái, nhưng Cò lớn màu đỏ lập tức cố làm ra vẻ trấn tĩnh: "Biết cũng sao, tôi đây sợ tức giận."

      Khang Hoa Hiên lặng lẽ nhìn chằm chằm vào màn hình. Mặc dù rất sợ Cò lớn màu đỏ, nhưng lại thể khâm phục Cò lớn màu đỏ rất có dũng khí.

      " ở đây dùng vi tính à?"

      "A!" sợ hãi, vội vàng đóng lại cửa sổ chát chuyện phiếm, hoảng sợ nhìn chằm chằm vào người đàn ông quan sát mình từ phía sau.

      "Là tôi là tôi, cần phải sợ hãi như thế." Thạch Dự Thạc xua xua tay, bộ dáng vô cùng thoải mái.

      " làm tôi giật cả mình!" Khang Hoa Hiên kháng nghị.

      ngon giấc ngủ trưa Huân Triết bị tiếng kêu sợ hãi của đánh thức, ngoạc miệng ra, bắt đầu phát ra tiếng khóc nức nở.

      Khang Hoa Hiên thể làm gì khác hơn đành ôm lấy bé cưng, vừa dỗ dành con, vừa thử làm cho mình bình tĩnh trở lại.

      Đây phải là lần đầu tiên nhìn thấy Thạch Dự Thạc. Nhưng mỗi lần khi Thạch Dự Thạc tới, Phó Thần Cương đều ở đây. cũng để ở lại mà thường chuyện mình với Thạch Dự Thạc. Phó Thần Cương cũng từng nhắc nhở , miệng lưỡi Thạch Dự Thạc rất ngọt,phải cẩn thận đối với ta.

      cũng cho rằng Thạch Dự Thạc làm chuyện gì đó đối với , nhưng cũng muốn ta cứ lén lén lút lút vòng ở phía sau lưng người khác như vậy.

      "Có chuyện gì ? Thần Cương vẫn chưa về."

      Nghe thay đổi cách gọi đối với Phó Thần Cương, Thạch Dự Thạc nhíu hai đầu mày lại, xem ra, bạn tốt của mình sắp có chuyện vui rồi đây.

      " liên quan đến cậu ta, tôi đến tìm ." Thạch Dự Thạc vô cùng tự nhiên tìm ghế sofa trong thư phòng ngồi xuống, tiếp đó còn thân thiết vỗ vỗ vào chiếc ghế sa lon đơn ở bên cạnh: "Đến đây, ngồi ! chuyện với tôi chút."

      Khang Hoa Hiên thuận theo ngồi vào bên. Vốn dĩ vẫn chuyên tâm dỗ dành bé cưng, nhưng lúc này ánh mắt của Thạch Dự Thạc nhìn thẳng vào , làm cho cảm thấy được thoải mái.

      "Có chuyện gì ?"

      "Hừm, chỉ là tôi nghĩ... Rốt cuộc có điểm nào mà thắng được Tâm Lôi đây?" Diện mạo của nhóc này có gì khác biệt lắm, nhưng được cái thanh thuần sạch và xinh đẹp phóng khoáng. Còn vóc người chênh lệch rất cần phải . biết Phó Thần Cương nghĩ ngợi gì nữa, chẳng lẽ cậu ta chuyên chọn cỏ non để ăn sao?

      Khang Hoa Hiên cũng giật mình, ra đây chỉ là nghi vấn của Thạch Dự Thạc mà cũng là nghi vấn của

      "Tôi... tôi cũng biết."

      " biết sao?" Thạch Dự Thạc tò mò hỏi: "Hai người lui tới với nhau, ít nhiều cũng phải biết chút gì chứ, cậu ta cũng với sao?"

      Ngẩng đầu lên, Khang Hoa Hiên suy nghĩ chút, sau đó trả lời vô cùng nghiêm túc, "Tôi nghĩ, có thể là bởi vì... cái ôm chăng!"

      "Cái gì?" Ôm?

      "Bởi vì, tôi thường ôm ấy để động viên... À, nhưng chỉ có điều, trong cái ôm này có dự tính gì hết, tôi cũng thường ôm người khác như vậy..." vừa
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9 - phần 1

      "Các người làm gì vậy?"

      Giọng quen thuộc vang lên ở ngoài cửa, Thạch Dự Thạc sợ hết hồn, vội vàng rời khỏi Khang Hoa Hiên, nhìn thấy ánh mắt của Phó Thần Cương - gào khóc ở trong lòng: Thảm rồi!

      Thoạt nhìn vẻ mặt của Phó Thần Cương có cái gì đấy đúng lắm. Hơn nữa tại mới hơn năm giờ, còn sớm như vậy mà cậu ta tan làm trở về nhà, dường như cũng cái gì đó đúng lắm phải?

      Từ lúc bắt đầu vừa vào cửa, ánh mắt của Phó Thần Cương hề rời khỏi Khang Hoa Hiên. Trong ánh mắt chứa đựng nghi ngờ và tức giận từ trước tới giờ chưa từng thấy.

      Trong lòng Thạch Dự Thạc than lớn, ổn rồi, vừa mới định mở miệng gì đó, Phó Thần Cương với vẻ lạnh nhạt: "Ở đây có chuyện của cậu, cậu về trước ."

      được, phải bảo vệ những người yếu ớt chứ! Phó Thần Cương phải là loại người vì quá ghen mà nổi giận... nhưng mà cậu ta giận cái gì nhỉ?

      "Cậu bình tĩnh chút . Cậu có biết nét mặt của cậu lúc này dọa người biết bao ?" Quả giống như uống rượu say đến phát điên!

      Thạch Dự Thạc nghĩ thế, nhưng nhìn bạn tốt của mình lại hình như giống như say rượu. Chỉ có điều nhìn con người có cái gì đó rất khác thường. Cả khuôn mặt đỏ bừng, diễn-đàn-lê-quý-đôn mặt mũi cứng ngắc, cặp mắt đầy tia máu, dường như trong cơn thịnh nộ vậy.

      Dưới tình huống này, làm sao có thể để mình Khang Hoa Hiên và cục cưng kia đối diện với được đây?

      "Cậu ra khỏi nhà tôi , chuyện này liên quan đến cậu."

      "Có chuyện gì vậy?"

      " Thạch, sao đâu, hãy về nhà trước ." Mặc dù Khang Hoa Hiên bị Phó Thần Cương nhìn chằm chằm, cả người có cái gì đó đúng, nhưng cũng biết nếu như có người ngoài ở đây, Phó Thần Cương gì hết.

      "Chỉ là tâm tình
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :