1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

BA BA LẠNH LÙNG - ANH TÚC (Kết/10) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương X - phần 1 (tiếp theo)

      Thời điểm rời khỏi nhà của Phó Thần Cương, rất khổ sở, cộng thêm phải tìm chỗ thuê nhà, tìm việc làm, đau thương và gánh nặng cuộc sống thực tế đè ép tới mức thở nổi. Vì vậy mơ mơ màng màng bỏ qua kỳ kinh nguyệt lần đầu tiên, rồi đến tháng thứ hai, tháng thứ ba...

      Chương X - phần 2

      nhớ Huân Triết, nhớ Phó Thần Cương, nhưng cũng biết mình cách nào có thể trở lại bên cạnh bọn họ được nữa. diễn-đàn-lê-quý-đôn Trong bụng sinh mạng mới, đối với , đây chính là khích lệ lớn nhất.

      rất thích trẻ con, vì vậy mới nghĩ đến xin làm việc ở trung tâm bảo mẫu. Nhưng đến vòng phỏng vấn, phần lớn đều ngại tuổi còn quá , có kinh nghiệm, vì vậy chỉ có cách quẳng lý lịch , đến phòng khám bệnh của khoa phụ sản, nơi hồi còn là sinh viên tới đây để làm việc công ích.

      Các nữ y tá và nữ bác sĩ ở Phòng khám bệnh đối xử với cũng rất tốt. cũng phát huy tinh thần bác ái của mình, khi có thể đều cho mọi người cái ôm ấm áp.Chính nhờ có ưu điểm này, nên được nhận làm việc ở chỗ này, xem ra cũng tệ lắm.

      Các đồng nghiệp sau khi biết mang thai, cũng thường trợ giúp cho ít. Ít nhất lúc này cũng làm cho còn cảm giác bất lực nữa.

      Cho dù biết mồ côi cha mẹ, các đồng nghiệp cũng hề nhìn ngó với ánh mắt khác thường, mà ít nhiều còn có chút thông cảm với . biết làm người mẹ đơn thân rất khổ cực, nhưng tin mình chống đỡ được tới cùng.

      "Bây giờ chẳng những mọi người kết hôn muộn, lại còn sinh đẻ ít, cứ đợi đến khi khả năng kinh tế cho phép mới muốn sinh con, nhưng khả năng con người cũng có hạn. Em có thấy , mấy ngày trước tỉ lệ sinh đẻ giảm xuống đáy rồi đấy. Ai dà, sau này vẫn còn phải dựa vào các trẻ của thế hệ các em để tăng tỷ lệ sinh cho đất nước đây!" Là người luôn luôn rất quan tâm tới , nữ bác sĩ này luôn miệng ca cẩm như vậy.

      "Có chuyện chị vốn định với em từ lâu, sau lại biết em mang thai, lại gác lại chút..." lúc nghỉ trưa, nữ bác sĩ nữ kéo qua bên, chuyện: "Sau khi sinh con ra, việc gì cũng đều phải dùng đến tiền, quả so với những người bình thường khác em có chút khổ cực hơn. Em có định suy tính chuyển từ vừa làm vừa học sang làm viên chính thức hay ? mặc dù thời gian làm việc có bị kéo dài hơn chút, nhưng cuộc sống cũng tương đối có bảo đảm hơn."

      "Có ạ?" Khang Hoa Hiên vội vàng gật đầu, "Tốt quá, nếu như có thể chuyển thành chính chức, vậy có gì có thể tốt hơn rồi."

      "Chị cũng biết em đồng ý mà." Nữ bác sĩ nữ vỗ vỗ vai : "Chị làm giúp cho em giấy cam đoan rồi, từ tháng sau em bắt đầu trở thành nhân viên chính thức của phòng khám bệnh chúng ta rồi đó."

      Công việc của nhân viên chính thức so với sinh viên làm việc công ích đúng là nặng hơn, bụng của càng ngày càng to hơn, sức ăn cũng nhiều hơn trước, nhưng luôn cảm thấy dễ mệt mỏi, thời gian ngủ cũng dài hơn so với hồi trước.

      Bác sĩ đây là tượng bình thường, càng đến giai đoạn sau của kỳ mang thai, triệu chứng lại càng ràng hơn. Bởi vì cơ thể lại phải cung cấp chất dinh dưỡng cần thiết cho hai người, nhất định phải ăn nhiều ngủ nhiều hơn, đó là chuyện bình thường.

      Bởi vì bận rộn lẫn mệt mỏi, cuối cùng cũng bớt đau thương chút, nhưng dù sao mỗi khi nhìn vào cái bụng của mình nhô lên lại nhớ tới Huân Triết và cha của nó.

      Bọn họ giờ
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      con ko phai cua thi cua nguoi khac chac.ro vo van.cam on ban rat nhieu vi dang chuong moi

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      ĐOẠN KẾT


      Phó Thần Cương suy nghĩ, nên dùng cách gì để cho biết đây?

      Khang Hoa Hiên vốn cúi đầu chuyên tâm xem tờ tạp chí “Mẹ và con” ở trong tay mình, đột nhiên phát giác ở bên cạnh mình có ánh mắt tha thiết nóng bỏng

      Ngẩng đầu nhìn cái, sau đó lại yên lặng cúi đầu như trước, qua mấy giây mới đặt quyển tạp chí và chiếc bút chì ở tay xuống tới bên cạnh , nửa quỳ ở ghế sa lon, nhàng ôm vào trong ngực.

      "Em làm gì vậy?" Mặc dù cũng rất muốn ôm mình như thế, nhưng lại cứ thích hỏi lại cho ràng.

      "Cho cái ôm thôi mà."

      "... Tại sao lại phải cho cái ôm?" bật cười.

      "Bởi vì ánh mắt của cho với em, muốn cái ôm."

      Kéo khoảng cách giữa hai người ra chút, Phó Thần Cương nhìn thẳng vào mắt .

      "Em lợi hại như vậy sao? Vậy em có nhận ra trong mắt của giờ nghĩ muốn cái gì ?"

      Quan sát lâu, Khang Hoa Hiên tuyên bố buông tay: " hãy dùng miệng mà ."

      Hay quá, vậy dùng miệng ...

      "A... Đợi , chờ chút nào!" Đẩy cái hôn đầy nóng bỏng và mạnh mẽ của ra, ánh mắt Khang Hoa Hiên liếc về phía giường trẻ con. Bên trong, con Phó Quân Nhã dùng đôi mắt to đen láy, lúng liếng nhìn bọn họ chằm chằm: "Quân Nhã ở chỗ này..."

      "Con bé hiểu gì đâu!"

      "Còn Huân Triết sao?" lại chỉ về phía cậu con trai lớn ngồi xếp những khối gỗ ở cạnh đó.

      Thôi được! Phó Thần Cương thở dài, buông hai tay ra, bỏ qua cho lần này: "Tối hôm nay cho phép em lại ngủ cùng với bọn trẻ nữa!”

      Cũng chính là vì muốn ngủ cùng với ...

      "Em biết rồi!"Khang Hoa Hiên đỏ hết cả mặt. Đột nhiên, nhớ ra cái gì đó liền nhắc nhở : " có muốn thử trước bình rượu đỏ năm 83 mà quán rượu vừa mang tới ? Hôm nay Thạch muốn qua đây ăn bữa tối đấy, có nhớ ?"

      " lại muốn đến đây à?" Phó Thần Cương cắn răng, tuyệt đối muốn nhớ lại chuyện này: "Tuần nào cũng đến đây, sao lại có thể yếu ớt như vậy nhỉ?"

      Khang Hoa Hiên cười khổ, "Đừng có nhìn vẻ ngoài của ấy như thế, ra nội tâm của ấy rất yếu đuối đó."

      " chỉ là muốn ăn đậu hũ mà thôi." Hừ!

      Từ sau khi Phó Thần Cương đón Khang Hoa Hiên về nhà, sau đó biết tại sao Thạch Dự Thạc như bị ăn nhầm loại thuốc gì đó, vẫn chạy đến nhà , hơn nữa phải là tìm đến mà là tới tìm Khang Hoa Hiên - tìm đòi cái ôm!

      chỉ có Thạch Dự Thạc, còn có bác lái xe, dì quản gia... Cuối cùng ngay cả người làm vườn cũng tới để tham gia náo nhiệt!

      Mà Khang Hoa Hiên lại vẫn như cũ hề thay đổi, vẫn hào phóng và nhiệt tình như thế, chỉ cần bạn bè bên cạnh cần đến, hề keo kiệt, đều cho bọn họ cái [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      thanks ban nhieu.chuc mung truyen hoan nha

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :