1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Bởi vì yêu - Guillaume Musso (32 chương + 2 đoạn kết)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Polaris_0101

      Polaris_0101 Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      0
      Chương 10: Trong máy bay

      Đối mặt với mọi thử thách, con người chỉ có ba lựa chọn:
      1) chiến đấu;
      2) làm gì;
      3) chạy trốn.

      Henri LABORIT
      -o0o-​


      Ngày hôm nay
      25 tháng Ba 2007 - mười giờ sáng
      Sân bay Los Angeles LAX

      "Kính thưa các quý bà quý ông, cơ trưởng McCarthy cùng phi hành đoàn rất vui mừng được đón tiếp quý vị chiếc máy bay Airbus A380 này trong hành trình đến Luân Đôn có quá cảnh qua New York. Chúng tôi đề nghị quý vị hãy trở về chỗ ngồi của mình và chờ máy bay cất cánh. Hãng hàng Sangri-La Airline chúc quý vị chuyến bay dễ chịu thoải mái nhất."

      Khi bước lên máy bay, Mark khỏi cảm thấy bất ngờ trước đồ sộ của chiếc máy bay. Chiếc Airbus với hai tầng chạy dọc theo thân máy có thể chở hơn năm trăm hành khách. Để tránh ùn tắt, hành khách vào khoang máy bay bằng hai chiếc cầu dẫn đến các tầng khác nhau. Vẫn ôm chặt Layla trong tay, Mark phải mất mười phút mới tìm được chỗ của mình, vì kích thước máy bay quá lớn. Sau vài chậm trễ trong việc giao hàng, hãng hàng Singapore Shagri-La Airline là hãng đầu tiên khai thác loại máy bay chở khách khổng lồ do châu Âu sản xuất và hãng này tiếc tiền để cải tạo lại nội thất bên trong máy bay cho xa hoa lộng lẫy. Với những ô cửa sổ rộng rãi và hàng ghế ngồi cách xa nhau, thậm chí khách hạng phổ thông cũng cảm nhận thấy sáng sủa và tiện nghi.

      Mark và con ngồi hai chỗ ngồi cạnh nhau ở phía cuối tầng dưới. Khi họ đến hàng ghế của mình, trẻ khoảng mười lăm tuổi, với mái tóc xơ xác và bẩn thỉu, thiu thiu ngủ ở chỗ ngồi cạnh cửa sổ. Có chiếc ba lô cũ sờn đặt đầu với tờ giấy ghi:

      Evie Harper

      Layla ngồi giữa bố và Evie. bé mặc chiếc áo phông hồng kiểu Alice lạc vào xứ sở thần tiên mà Mark vừa mới mua cho tại cửa hàng miễn thuế. Follow the white rabbit[1] ... là khẩu hiệu phía dưới hình chú thỏ kỳ cục bị bó chặt trong chiếc áo khoác dài và tay cầm chiếc đồng hồ quả quýt to đùng.

      - Con ổn chứ? Mark hỏi mà thực đợi câu trả lời.

      bé dịu dàng nhìn bố. Mark cảm thấy tim mình thắt lại, nhưng kìm nén được cảm xúc. lục lọi trong chiếc túi mang nhãn hiệu của hiệu sách rồi lôi từ đó ra tập giấy vẽ và hộp bút dạ màu cùng hai quyển sách: cuốn truyện dành cho trẻ và tập đầu tiên của bộ Harry Potter.

      - Bố mua cả hai bởi vì... bố thậm chí biết liệu con có biết đọc , Mark vừa thú nhận vừa bày những thứ mua lên chiếc bàn . Cách đây năm năm, chính bố là người vẫn đọc truyện cho con trước khi con ngủ, con nhớ ?

      nhấp ngụm nước khoáng trong chiếc chai đặt trước mặt và tiếp tục mẩu hội thoại với giọng tâm .

      - Con biết đấy, con , bố có chút ý niệm nào về chuyện xảy ra với con. Bố biết ai chăm sóc con trong suốt thời gian qua. Bố nghĩ rằng con phải chịu nhiều đau đớn và rằng con sợ. Sợ kinh khủng. Bố cũng biết con cảm thấy đơn, tuyệt vọng và chắc chắn con nghĩ chúng ta, cả mẹ và bố, bỏ rơi con. Nhưng đó phải là . giây phút nào mà bố mẹ nghĩ đến con và bố mẹ hy sinh tất cả để tìm lại được con.

      Chăm chú lắng nghe, miệng hé mở, bé chăm chăm nhìn bố.

      - Bố biết liệu con có nhớ bố làm nghề gì , thiên thần của bố... Trước kia khi con hỏi về nghề của bố, bố từng trả lời con rằng là bác sĩ, nhưng là bác sĩ hơi đặc biệt chút, bác sĩ chuyên chăm sóc những người bị tổn thương tâm hồn. Rất khó để giải thích: bệnh nhân đến gặp bố khi người ta đau đớn trong lòng. Họ đau đớn bởi vì họ phải chịu đựng những thử thách khiến trái tim họ bị tổn thương. Đó là những nỗi đau rất khó có thể chữa lành...

      Bác sĩ dường như tìm kiếm từ ngữ để tiếp tục:

      - Những người này rất hay cảm thấy mình mắc tội lỗi nào đó, ngay cả khi họ phạm tội gì hết. Nghề của bố là thuyết phục họ rằng họ có thể hồi sinh từ nỗi đau của họ. có vết thương nào là thể hàn gắn được. Bố hết sức tin vào điều đó: con người có thể biến nỗi đau thành sức mạnh. Đó điều gì đấy thần diệu. Điều này cần có thời gian. Thường người ta thể khỏi bệnh hoàn toàn. Nỗi đau bao giờ biến mất. Nó nấp ở đáy sâu tận cùng trong chúng ta, nhưng nó để chúng ta trở lại với cuộc sống và tiếp tục con đường của mình. Bố biết điều này phải dễ hiểu, nhưng con là bé thông minh mà.

      Mark dừng chút trước khi kết thúc:

      - Bố kể với con điều đó để với con rằng bố làm tất cả để bảo vệ con và ở bên con, nhưng con phải để bố giúp con, con . Ngay khi con sẵn sàng, con cần phải với bố, con cần phải kể cho bố nghe chuyện gì xảy đến với con. Bố có thể nghe tất cả, con biết chứ. phải bởi vì bố là bác sĩ, mà bởi vì bố là bố của con. Con hiểu chứ?

      Thay cho câu trả lời, Layla khẽ mỉm cười.

      Sau đó con bé chăm chú xem hai quyển sách trước khi quyết định chọn Harry Potter.

      Mark chăm chú quan sát con bé trong nhiều phút liền: con bé đọc .

      Con bé biết đọc, nghĩ. Ai đó dã dạy con bé đọc...

      Nhưng ai cơ chứ?

      Trong khi Layla cẩn thận lật từng trang truyện, Mark cố hết sức che giấu nỗi hoảng sợ của mình. Tuy nhiên trong đầu , hàng nghìn câu hỏi lời đáp đan xen lẫn nhau: ai nuôi dạy con ? Tại sao người ta lại thả con bé ra sau năm năm giam cầm? Tại sao con bé lại bị chứng câm lặng đáng sợ đó. Làm thế nào để lý giải chuyện ở cổng an ninh? Liệu có phải người ta thực đặt vật thể lạ dưới da của Layla? Có thể lắm chứ, nhưng là loại nào? con chíp, có thể lắm chứ... Để định vị con bé? Để theo dấu con bé? Nhưng mục đích gì? Và Nicole... Tại sao đến lượt biến mất, như thể tự trách mình về điều gì đó. Đấy là còn chưa đến tay phóng viên biết được chuyện Layla xuất trở lại trong khi FBI hề công bố thông tin. Tại sao lại cảnh báo : "Ngươi biết đâu! Cả về vợ ngươi lẫn con ngươi!"

      Ngươi biết đâu...

      Cùng lúc đó, ở phía trước tầng , các tiếp viên bị khuấy động bởi náo động bất ngờ. con mắt đều đổ dồn về phía Alyson Harrison, người vừa mới xuất trong khoang hạng nhất, gian ấm cúng bao gồm khoảng sáu mươi ghế ngồi ở điều khiển tự động.

      nữ tiếp viên lịch và nhã nhặn dẫn Alyson đến tận ghế ngồi của mình.

      - Nhiệt liệt chào mừng tham gia chuyến bay cùng Shangri-La Airline. Toàn thể đội ngũ nhân viên chúng tôi luôn sẵn sàng phục vụ và chúc chuyến bay dễ chịu thoải mái.

      Kính râm to đùng dính chặt mũi, Alyson thu mình trong ghế. Kể từ nay, những nơi công cộng luôn khiến thoải mái. còn cảm thấy được an toàn nữa. Luôn có hàng chục cặp mắt soi mói và tay paparazzi nghiệp dư sẵn sàng rút điện thoại di động ra với hy vọng có thể bán lại những tấm ảnh mình chụp cho trang web chuyên về các ngôi sao thời trang, ca nhạc gossip nào đó và rồi bọn họ thay hồ đem ra chế giễu.

      Vấn đề là còn cảm thấy được an toàn ở bất kỳ nơi đâu. Kể từ nhiều năm nay, cuộc sống của chuỗi bất tận những ngày trôi dạt cùng hành động thái quá dần dần hủy hoại từng ngày, và khoản tiền tỷ đô la mà vừa được thừa kế cũng chẳng thay đổi được gì.

      Trong cuộc sống, những thứ có giá trị nhất là thể định giá.

      Alyson phải mất rất nhiều thời gian mới có thể hiểu được điều này.

      Quá nhiều thời gian.

      Chiếc máy bay khổng lồ chạy đến đầu đường băng rồi dừng lại chút trước khi cất cánh.

      - Máy bay cất cánh trong vòng phút nữa, cơ trưởng thông báo.

      Với trọng lượng năm trăm sáu mươi tấn và được chia làm hai tầng, chiếc A380 này giống chiếc tàu thủy biết bay hơn là máy bay đường dài thông thường.

      Làm thế nào mà thứ như thế này có thể bay lên trung nhỉ? Evie tự hỏi khi nhìn qua cửa sổ máy bay. Đó là lần thứ hai Evie máy bay và cảm thấy ghét khi phải làm thế.

      Viên phi công dận ga và chiếc máy bay bốn động cơ liền lấy đà chạy dọc đường băng.
      Evie bắt đầu gặm móng tay.

      Tốt rồi, thế là mày cất cánh... lẩm nhẩm.

      lo lắng nhìn xung quanh nhưng hình như có ai để tâm đến khoảng thời gian mà máy bay bỏ ra để có thể cất cánh.

      là quá ngu ngốc khi chết vào lúc này, vào ngay trước khi hoàn tất việc trả thù.

      Máy bay lăn bánh, lăn bánh, lăn bánh liên tục...

      Từ tầng nhìn xuống đường băng quả rất ấn tượng. Ở độ cao hơn mười hai mét, hành khách như có thể bao quát đôi cánh khổng lồ của máy bay và dường như nhìn thấy toàn cảnh đường băng.

      Có vấn đề gì đó, Alyson nhận định, cái thứ chết tiệt này lẽ ra phải bay trời rồi chứ. Tuy nhiên triển vọng về vụ tai nạn làm cho sợ. Sau tất thảy mọi điều, cái chết có thể là giải pháp: chấm dứt mọi đau đớn, tủi hổ và mặc cảm tội lỗi. Chấm dứt nỗi sợ hãi luôn thường trực trong lòng . Dấu chấm hết cho tất thảy...

      từng rất nhiều lần tìm đến cái chết, nhưng luôn có thứ gì đó ngược lại mong muốn của : liều thuốc đúng, mạch máu cắt bị chệch hướng, cấp cứu đến quá nhanh...

      Cho đến tận bây giờ, chưa từng thành công.

      Cho đến tận bây giờ.

      Mark lo sợ khi cảm thấy đường băng rung lên dưới hai mươi bánh xe của phần thân chính. bị ảo giác đánh lừa hay chiếc máy bay này phải mất quá nhiều thời gian như vậy để có thể cất cánh?

      Tuy vậy trong chiếc khay trước mặt, cuốn sách mỏng mô tả đặc điểm kỹ thuật của máy bay tự hào rằng công suất của động cơ máy bay tương đương với công suất của sáu nghìn chiếc xem hơi.

      Nếu mày mạnh đến vậy mày còn chờ gì nữa mà cất cánh?

      Ánh mắt lo âu của Mark giao với ánh mắt trẻ ngồi gần cửa sổ ở cuối hàng ghế. cũng có vẻ yên lòng nữa. Chỉ duy nhất Layla, ngồi giữa hai người và đắm chìm vào cuốn sách, là quan tâm đến những gì xảy ra xung quanh.

      Cất cánh nào! Cất cánh nào!

      Chạy đến cuối đường băng, gã khổng lồ của trung dường như do dự trong giây lát trước khi nhấc tấm thân nặng năm trăm sáu mươi tấn khỏi mặt đất, khiến toàn bộ hành khách thở phào nhõm

      Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, chưa đầy sáu phút mà máy bay đạt đến độ cao bốn nghìn năm trăm mét.
      Bồn chồn lo lắng, Mark vặn mình liên tục ghế. Bàn tay run run, mồ hôi rịn ra thành từng giọt trán và chạy xuống dọc sống lưng. Chứng đau nửa đầu khủng khiếp siết chặt lấy đầu như thể não vừa bị vắt kiệt.

      Mark biết nguyên nhân của cơn khó ở này: do việc cai rượu mà ra. uống giọt nào kể từ ba mươi sáu giờ qua và điều đó bắt đầu có ảnh hưởng đến . Tối qua rồi sáng nay, luôn có mong muốn cháy bỏng là uống hết rượu ở quầy bar trong phòng khách sạn. Hoàn toàn chú tâm đến niềm vui được gặp lại con , biết cách tự kiềm chế, nhưng đường phố kịp biến thành kẻ nát rượu. Chắc chắn có thể mình thoát ra khỏi địa ngục này, nhưng điều đó đòi hỏi phải có thời gian. Trong nghề bác sĩ của mình, từng điều trị cho những bệnh nhân nghiện rượu trong giai đoạn cai rượu và biết điều gì xảy ra khi uống nữa: mất phương hướng, hoang tưởng, chứng co giật, ảo giác thị giác hoặc thính giác.

      Bên cạnh , Layla rời mắt khỏi cuốn sách và thận trọng nhìn . Để tạo vẻ bình thường, thử nháy mắt rồi mỉm cười, nhưng có điều gì đó với rằng con bị đánh lừa về tình trạng sức khỏe của .

      - Ông ổn chứ?

      ngồi cạnh cửa sổ lên tiếng hỏi. Mark chăm chú nhìn : nửa phụ nữ, nửa trẻ con, mái tóc nhuộm bẩn thỉu, trang phục gothic kiểu cách nhưng nhàu nát, mệt mỏi trong ánh mắt chứng tỏ từng phải chịu nhiều khổ đau trong cuộc sống mặc dù tuổi còn khá trẻ.

      - Ổn, trấn an. tên là gì?

      lưỡng lự. Bản tính đa nghi ăn sâu vào con người . Nhưng có điều gì đó ở Mark khiến tin tưởng. ấm áp trong ánh mắt nhắc nhớ đến người bác sĩ mà gặp cách đây ba tháng, ngay trước đêm Giáng sinh, người mà bao giờ quên. cố gắng để lộ điều này trong khoảng thời gian ngắn ngủi họ ở bên nhau, nhưng cảm thấy gắn bó cách kỳ lạ với vị bác sĩ đó. Rất thường xuyên, trong những thời điểm cảm thấy hoài nghi hay đơn, đột nhiên nghĩ đến . Vì vậy là, nỗi sợ hãi giảm niềm hy vọng còn mơ hồ về cuộc sống dễ chịu hơn thoáng xuất trong tâm trí .

      - Tôi tên là Evie, trả lời.

      - Tôi là Mark Hathaway, và đây là con tôi, Layla.

      - Xin chào Layla, Evie vừa vừa nghiêng người về phía bé.

      - Con bé... con bé được, bác sĩ giải thích.

      Evie nhìn đôi bàn tay Mark.

      - Đó là do thiếu rượu.

      - Sao cơ?

      - Ông cố ngừng uống phải ? Chính vì thế mà ông run như vậy...

      - , Mark dối, đột nhiên cảm thấy xấu hổ đôi chút. Tại sao lại vậy?

      - Vì mẹ tôi:, mẹ tôi cũng bị như ông.

      - Nghe này, vấn đề khá phức tạp, Mark bắt đầu.

      ngừng chút trước khi hỏi:

      - Mẹ thế nào rồi?

      - Bà ấy chết rồi.

      - Ồ! ... Tôi rất lấy làm tiếc.

      Tín hiệu fasten seat belt vừa tắt, điều đó có nghĩa là hành khách có quyền đứng dậy.

      Evie đề nghị:

      - Nếu ông muốn uống chút gì cho tỉnh táo, tôi có thể trông con ông giúp ông.

      - Cảm ơn , nhưng mọi chuyện ổn thôi, Mark trả lời, đột nhiên cảm thấy nghi ngờ.

      - Tôi nghĩ nếu ông nhanh chóng uống thứ gì đó, ông cảm thấy cực kỳ tồi tệ.

      Mark thận trọng cân nhắc điều này. Đúng là càng lúc càng cảm thấy tồi tệ hơn. Chỉ trong có vài giờ, đột ngột từ bỏ cuộc sống của kẻ vô gia cư, nhưng rất khó trở lại những vạch xuất phát ngày xưa. Đặc biệt là đánh giá thấp hậu quả của việc cai rượu đột ngột trước khi lên máy bay này.

      Mark nhìn Layla. Liệu có thể để con bé mình trong vài phút với cái Evie mà hề quen biết này được ? Con bé phản ứng ra sao? Mặt khác, nếu muốn có thể giúp được con bé, cần phải uống hay hai cốc để trở về trạng thái vững vàng.

      - Con nghe này, con , bố trở lại trong vòng năm phút nữa. Vậy con hãy ngoan ngoãn đợi bố ở đây cùng với này, con đồng ý chứ?

      Sau đó quay về phía Evie.

      - Có quầy bar ở tầng . Nếu có bất kỳ vấn đề gì với Layla, ngay lập tức phải đến tìm tôi, hiểu chứ?

      Evie gật đầu đồng ý.

      Mark đứng dậy rồi vào nhà vệ sinh trước tiên. Cổ họng khô khốc, khuôn mặt nóng bừng, vừa khát nước vừa vã mồ hôi đầm đìa.

      bước vào ca bin được làm hoàn toàn bằng thép crôm, sứ và gương kính. Ngay cả tại nơi đặc biệt này cũng có ô cửa sổ to rộng cho phép nhìn thấy cả bầu trời bao la! Nhà vệ sinh sang trọng và trắng sáng, ngoại trừ lá bùa: khuôn trổ choán phần lớn diện tích tường nhà vệ sinh. Mark nhận ra "ba con khỉ khôn ngoan" mà có dịp thấy tại những ngôi đền đạo Phật trong chuyến dự hội thảo ở Nhật Bản. Bằng tay của mình, con linh trưởng thứ nhất che mắt, con thứ hai bịt tai và con thứ ba che miệng. Bức khắc này được tóm tắt trong câu: nhìn, nghe, . Theo tín ngưỡng, những ai thực được lời dạy này đạt tới hạnh phúc, bình yên.

      [​IMG]

      Hoàn toàn tâm đắc với câu châm ngôn kỳ lạ này, Mark tháo đồng hồ rồi rửa tay và vã nước mát lên mặt nhưng tránh nhìn vào tấm gương gắn bồn rửa.

      hơ tay dưới chiếc máy sấy tay tự động sau đó rời nhà vệ sinh. vừa khỏi liền thay đổi ngay ý định: để quên đồng hồ kệ đựng đồ. Trở lại nhà vệ sinh, lấy lại đồng hồ và chuẩn bị rời khỏi bỗng im bặt.

      thể nào...

      tường, bức hình ba con khỉ biến mất và thay vào đấy là tấm ván bên có điều gì đó rất đáng sợ và bệnh hoạn. Tấm ván tập hợp rất nhiều những biểu tượng mà từng gặp trong môn tâm lý học: trước tiên là chiếc đồng hồ cát, lưỡi hái tử thần và bộ hài cốt: cách khác, thời gian trôi và thời gian chúng ta lãng phí, cái chết tất yếu và bất ngờ xảy đến, chúng ta lại trở về với cát bụi. Tiếp theo là chiếc cầu , dài và nguy hiểm: cầu Nại Hà, biểu tượng cho khó khăn khi vượt qua sông trong cõi . Để kết thúc là chiếc thang, chiếc thang giải nạn, biểu tượng phổ biến cho thăng thiên của linh hồn, ngay gần chiếc thang là vị thần đầu sói chờ đợi: Anubis, người dẫn hồn, được xem như là người đồng hành của con người sau khi chết để dẫn dắt con người trong bóng đêm của cõi chết.

      Phía bức họa này là câu như thần chú:

      CÓ GÌ PHẲI SỢ,

      MỌI VIỆC ĐỀU CÓ THỂ HIỂU ĐƯỢC

      Mark sững sờ. thậm chí hề nằm mơ! Bị tấm ván thôi miên, tài nào rời khỏi nhà vệ sinh. Chính điều nhìn thấy làm đau đớn, dù rằng hoàn toàn biết chắc nghĩa chính xác.

      phải tự ép mình ra, nhưng khi vừa đóng cánh cửa lại, thể ngăn mình mở lại cửa để tiếp tục khám phá lá bùa mới thay vào vị trí của tấm bùa cũ! Lần này là con chim với bộ lông nhiều màu rực rỡ cũng dang đôi cánh khổng lồ toàn bộ bề mặt bức tường: chim Phượng hoàng, con chim trong trí tưởng tượng của con người luôn hồi sinh từ đống tro tàn.

      biểu tượng hồi sinh này là câu:

      NGƯỜI ĐÀN ÔNG CÓ THỂ BỊ HỦY HOẠI

      NHƯNG ĐƯỢC KHUẤT PHỤC

      Lần này Mark cảm thấy lo sợ thực .

      Xong rồi, mình bị hoang tưởng rồi!

      Những ảo giác do cai rượu mà rất sợ xuất cách đáng ngại. Toàn thân nóng bừng. thể ngăn những ngón tay run rẩy, nhịp tim rối loạn.

      Lẽ ra cần phải uống nước, sử dụng thuốc an thần và vitamin. Nhưng chẳng có gì trong tay cả. Tất cả những gì còn lại trong chỉ là ý chí. nhắm mắt lại và sử dụng chút sức lực cuối cùng vào cuộc chiến nội tâm để tìm chút thanh thản.

      Tất cả những gì mày nhìn thấy là giả tạo. Tất cả những điều đó chỉ diễn ra trong đầu mày mà thôi. hề có những lá bùa. Những hình ảnh chết chóc và hồi sinh, đó là nỗi sợ hãi và lo lắng của mày: di chứng của hai năm sống ngoài đường phố. Mày có gì phải lo lắng. Layla ở cùng mày và mày sớm gặp lại Nicole thôi. Mày xây dựng lại gia đình thành công và tất cả trở lại như trước kia.

      Khi choàng mở mắt ra, lá bùa biến mất để lại chút dấu vết gì. Bức tường trở lại vẻ sáng bóng của mình.

      - Này, thế nào, ị xong chưa? gã nào đó đứng ngoài cửa mất hết kiên nhẫn kêu lên.

      Được chiến thắng bản thân nhoi đó làm cho tươi tỉnh trở lại, vội vã rời nhà vệ sinh và tự nhủ suốt chuyến hành trình bao giờ đặt chân vào đó nữa.

      Coi trọng vai trò "người chị" của mình, Evie chăm chú theo dõi Layla rời mắt. Vẫn luôn câm lặng, Layla hoàn toàn để tâm vào chiếc bút dạ và vẽ nguệch ngoạc tập giấy vẽ những hình dạng trừu tượng như lũ trẻ thường làm. Evie nhìn bé đầy trắc , vừa xúc động vừa bị thôi miên bởi thái độ câm lặng của bé.

      Mười phút sau khi Mark khỏi, Layla rời mắt khỏi bức vẽ của mình.

      bé mở miệng, và đó chính là lúc điều kỳ diệu xảy ra:

      - cho em biết, mẹ chị vì sao mà chết? Layla hỏi trẻ.

      ---------------
      Chú thích
      [1] Tiếng trong nguyên bản: Hãy theo thỏ trắng.

    2. Polaris_0101

      Polaris_0101 Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      0
      Chương 11: Evie - Dòng hồi tưởng đầu tiên

      Las Vegas, Nevada
      Chập tối ngày tháng Mười
      Hai năm trước

      khu đất bỏ hoang ngập đầy cỏ dại và rác rưởi, nơi nào đó ở ngoại ô Las Vegas, tách biệt hoàn toàn với khu vực rực rỡ ánh đèn neon của khu Strip[1].

      khu đất này có khoảng bốn chục chiếc xe moóc du lịch, phần lớn trong số chúng bị hư hỏng với những ô cửa kính vỡ toác, thành xe lồi lõm và mui xe sụp xuống. Chốn nương thân cuối cùng của nhóm dân cư hỗn tạp: những người lao động thu nhập thấp, những con người bất hạnh nhẵn túi vì cờ bạc vốn chỉ nghĩ ở lại đây trong vài ngày, "chỉ là quãng thời gian nghỉ ngơi", nhưng họ chẳng bao giờ thoát khỏi chốn địa ngục này.

      Ở cuối khu đất, chiếc xe mooc được chăm sóc khá kỹ, với mái tôn lượn sóng và phần phía trước có hàng rào bao quanh tạo cảm giác chiếc xe du lịch hao hao giống ngôi nhà .

      Dưới mái hiên, chiếc bàn bằng fooc mi ca đó có chồng sách khổng lồ, chiếc đài phát nhạc dân ca Mỹ cùng bể cá trong đó có con cá còi cọc bơi lội tung tăng.

      Ngồi bên bàn, Evie, mười ba tuổi, nhay nhay chiếc bút lát trước khi viết liền mạch đoạn cuối cùng của bài thu hoạch mà phải nộp cho thầy giáo vào ngày mai.

      Đột nhiên, có giọng vang lên từ chiếc xe mooc bên cạnh gọi Evie:

      - Date prisa, Evie, vamos a leggar tarde al trabajo![2]

      - Ya voy, Carmina, dame dos minutos![3]

      trẻ nhanh chóng lại lại trong chiếc xe mooc và trong khi vừa đánh răng, vừa vội vàng đọc lại bài làm của mình và sửa đây đó vài lỗi mà mình mắc phải.

      Nào, nhanh lên cháu!

      Miguel, người quản lý đội dọn vệ sinh ở khách sạn Oasis, phải là người dễ dãi. Evie phải năn nỉ ông ta rất nhiều để ông ta nhận mình vào làm vài đêm tuần mặc dù chưa đủ tuổi. công việc bèo bọt, tiền công năm đô la giờ.

      trẻ vớ lấy cái chai sứt nằm lăn lóc bàn và súc miệng bằng thứ hỗn hợp lạ hoắc gồm Coca light và thuốc đánh răng rồi nhổ luôn vào chậu trồng hoa. Sau đó sắp xếp đồ dùng học tập vào ba lô trước khi quay lại xe mooc để tạm biệt mẹ mình.

      - Con đây, mẹ à.

      Teresa Harper nằm dài ở tầng dưới chiếc giường tầng.

      Bà mới ba mươi tư tuổi nhưng trông có vẻ già hơn hai chục tuổi vì chứng viêm gan mãn tính mà bà mắc phải từ nhiều năm nay và căn bệnh này phát triển thành xơ gan rồi ung thư gan. Cách đây vài tháng, cuộc phẫu thuật lấy của bà ba phần tư lá gan - vốn bị phồng lên do khối u - và bà càng ngày càng khó chống chịu lại những tác dụng phụ của việc điều trị: sốt, buồn nôn, mệt mỏi rã rời, đau nhức mình mẩy.

      Teresa nắm lấy tay con :

      - Cẩn thận nhé, con .

      nghỉ việc từ năm nay và cả hai mẹ con chỉ sống nhờ vào khoản tiền mà con kiếm được cùng khoản trợ cấp xã hội ít ỏi chẳng đáng là bao.

      - Mẹ đừng lo, Evie vừa đứng dậy vừa trả lời.

      nhàng khép cửa chiếc xe mooc lại rồi nhanh chóng chạy sang nhà hàng xóm, bà Carmina, người làm cùng trong đội dọn vệ sinh khách sạn Oasis.

      Evie trèo lên xe của Carmina, chiếc Pontiac cũ kỹ với hàng ghế ngồi sụt hỏng cùng ống bô xả ra làn khói đen sì. Carmina là phụ nữ Mexico to béo và khô khan. Bà có ba đứa con và người chồng chẳng làm nên trò trống gì, suốt ngày trong tình trạng thất nghiệp. Vì bà thích chuyện để chẳng phải gì nên trong suốt chặng đường hề mở miệng, và điều đó chẳng khiến Evie phiền lòng. khép mắt lại. rất lo lắng bởi vừa hay tin cách đây vài ngày: chủ khu đất nơi họ đặt xe mooc quyết định bán khu đất cho nhà thầu để xây dựng công viên giải trí. gì với mẹ để mẹ khỏi lo lắng, nhưng tự hỏi liệu họ ra sao nếu như người ta đuổi mẹ con . Kể từ ba năm qua, bất chấp bệnh tật của Teresa và cuộc sống hàng ngày bấp bênh, hai người phụ nữ tìm được chút yên ổn sau thời kỳ khốn khổ. Rượu chè, ma túy, mại dâm... Teresa sống qua những năm 1990 như sống trong hành lang dài tăm tối, thường xuyên chia sẻ những dụng cụ làm hỏng con người - xi lanh, bông, ống hút để hít ma túy - với những con người khốn khổ khác, và từ đó nhiễm căn bệnh viêm gan tồi tệ kia.

      Vào thời gian đó, Teresa liên tục bị các tổ chức xã hội săn đuổi bởi họ muốn tách con khỏi bà để gửi đến gia đình nhận nuôi. Để phải xa mẹ, Evie sớm phát triển những kỹ năng tự chủ và trưởng thành đáng ngạc nhiên. Kể từ khi có thể nhớ được, luôn là người trưởng thành trong gia đình. Trong những khoảnh khắc minh mẫn hiếm hoi, Teresa đưa lại phần lương của mình cho chính con để tránh phung phí toàn bộ cho heroine. Chính là người lo chợ búa, thanh toán hóa đơn, giải quyết các vấn đề nảy sinh với láng giềng, rốt cuộc chính là người giúp mẹ thoát khỏi địa ngục ma túy.

      Cuối cùng, trở thành mẹ của mẹ mình...

      - Chúng ta tới nơi rồi, Carmina vừa thông báo vừa lay lay người Evie. Cầm lấy đồ của cháu .

      Evie choàng mở mắt rồi vơ lấy ba lô để ở băng ghế sau.

      Ô tô chạy Đại lộ Las Vegas. Giờ này, trời tối hẳn. Trong ánh sáng thừa thãi của đèn neon, các khách sạn với mặt tiền sáng loáng thỏa sức tranh đua vẻ đồ sộ của mình. Hình bóng khổng lồ của Oasis rực rỡ như nghìn ngọn lửa và nuốt trọn chiếc Pontiac cổ lỗ vào đậu ở bãi đỗ xe dưới lòng đất dành riêng cho nhân viên.

      Với ba nghìn phòng, bốn bể bơi và khu mua sắm, khách sạn như dành cho bậc đế vương. Ở đây, mọi thứ đều khổng lồ: khu vườn trong nhà trồng hàng nghìn cây cọ với dòng sông chảy qua, bãi biển cát trắng mịn, vườn bách thú là nơi nô đùa của nào là sư tử, hổ trắng cùng lớp vỏ băng được tái tạo như cho phép loài chim cánh cụt mập ú sinh sống cũng như bể cá có sức chứa trăm nghìn lít nước có thể nuôi được cá heo.

      Trong mỗi phòng, đá cẩm thạch được lát từ sàn lên đến tận trần nhà, phong cách trang trí được thiết kế dựa theo nguyên tắc dương và thậm chí có cả màn hình tinh thể lỏng trong nhà vệ sinh.

      Để hoạt động đúng cách, cỗ máy này cần cho hàng nghìn cá nhân "vô hình": nhân viên buồng phòng, nhân viên lau cửa kính, nhân viên bảo trì bảo dưỡng các loại...

      Evie là trong những cá nhân "vô hình" này. Mỗi tối được phân công công việc khác nhau. Tối nay, cùng nhóm của Carmina chịu trách nhiệm lau dọn cầu thang dành riêng cho nhân viên. công việc nặng nhọc vất vả: ba mươi tầng lầu, lưng luôn phải cúi rạp xuống và cây lau nhà gắn chặt trong tay trong nhiều giờ liền...

      Hai giờ sáng
      Evie tranh thủ nghỉ ngơi đôi chút trong khoảng thời gian ngắn ngủi khoảng mười phút mái khách sạn. Tại đây, ở độ cao gần trăm mét, Evie bao quát toàn bộ Las Vegas và dòng sông ánh sáng cuộn chảy dọc theo Strip.

      sinh ra tại thành phố này, thành phố mà thấy căm ghét cũng như khinh bỉ cái đám du khách đến đây chơi trò đánh bài Brix thảm hại hay phung phí tiền của vào các sòng bạc. chẳng bao giờ hiểu nổi những gì mà đám người đó có thể tìm thấy tại những trung tâm vui chơi giải trí khổng lồ này, những nơi chỉ toàn gồm rặt thứ vô giá trị, hào nhoáng và giả dối.

      Ở Las Vegas, người ta thể quá ba bước mà gặp máy đánh bạc tự động. Máy đánh bạc có ở khắp nơi: trạm xăng, siêu thị, nhà hàng, quán bar, tiệm giặt là. Nhưng rất khó có thể tìm thấy nơi để mua sách vở.

      Sách vở, đó là thứ mà Evie thích hơn tất thảy, đặc biệt là tiểu thuyết và thơ. Chính trong các thầy giáo ở trường giúp khám phá văn học, và kể từ đó, văn học trở thành khu vườn bí mật của , tấm hộ chiếu đưa khắp nơi, phương tiện bất ngờ để thoát khỏi tầm thường mà cuộc sống giam hãm trong đó.

      Tại trong nhiều cửa hiệu cầm đồ của thành phố, tìm thấy lô tiểu thuyết được bán hạ giá với giá hai đô la: Trăm năm đơn, thanh và Cuồng nộ, Tội ác và Trừng phạt, Của chuột và người, Bắt trẻ đồng xanh, Đồi gió hú, Giàn thiêu phù hoa.

      Gracia Marquez, Faulkner, Dostoïevski, Steinbeck, Salinger, Brotë, Wolfe chỉ với giá của gói khoai tây chiên.

      Bốn giờ sáng

      Kỳ cọ, kỳ cọ, kỳ cọ...

      Giờ đây dường như quần áo của sặc mùi ứ đọng hôi thối. Lưng sụm xuống và cơn buồn ngủ ập đến. Để trụ vững, nghĩ đến tương lai và mẹ mình. Teresa được đư vào danh sách chờ nhận lá gan mới. Nhưng các cơ quan nội tạng vốn rất hiếm và Evie chỉ có nỗi sợ hãi: rằng mẹ mình sống được đến lúc ấy.

      Mẹ cần phải trụ vững, lo lắng, mẹ chỉ còn cần phải trụ vững trong vài tháng nữa thôi.

      Nhưng cùng lúc cảm thấy tội lỗi khi trông mong cái chết của người hiến tạng nào đó.

      Sáu giờ sáng

      Evie nhận khoản tiền công từ người trưởng nhóm làm việc rồi rời khách sạn Oasis. Ở phía sau, đại lộ, quán coffee-shop phục vụ những vị khách đầu tiên trong ngày. Evie thích ngồi ở cuối phòng, chỗ hơi tách biệt, tại chiếc bàn trông ra phố. Tại đây, có được khoảng thời gian tiếng trước khi bắt xe bus tới trường. giờ thoải mái dành cho , để làm điều thích: đọc sách và viết lách.

      Sáng nay gọi cốc sô la nóng rồi lôi từ trong ba lô ra cuốn sách được đóng gáy da mà thấy say mê. nhặt được cuốn sách này vào đêm hôm trước bàn ngủ tại phòng khách sạn. Chắc chắn là vị khách nào đó để quên. đặc biệt vì đó phải là cuốn tiểu thuyết hay tuyển tập thơ ca nào đó mà đó là tiểu luận do bác sĩ chuyên khoa tâm thần thần kinh học New York viết ra.

      ông Connor McCoy nào đó.

      Cuốn sách của ông ta tên là Sống sót.

      Và như thể ông ta viết cuốn sách đó dành riêng cho .

      Ông ta chính xác điều mà trải qua, về cần thiết phải cứng rắn để có thể kiên cường đấu tranh chống lại điều tồi tệ nhất, về cái vỏ bọc bất khả xâm phạm mà kiên nhẫn xây dựng trong những năm qua và cái vỏ bọc đó cho phép bị tiêu biến. Nhưng qua các Chương sách, Evie cũng tìm thấy cho mình lời cảnh báo, thứ mà có trực cảm nhưng thể trình bày ràng: được quá khép mình, nếu chúng ta chẳng thể cảm thấy bất cứ điều gì nữa. Trái tim chúng ta đóng băng và chúng ta chỉ còn là xác chết sống và cuộc sống mãi mãi mất thi vị vốn có của nó.

      Chính vì lẽ đó mà cố gắng xây dựng cho riêng mình dạng khu vườn nội tâm, liều thuốc của hy vọng và thanh thản mà giữ kín, chôn giấu sâu tận đáy lòng, sẵn sàng hé lộ vào ngày nào đó..

      Tương lai của ư? vừa mơ ước trở thành nhà văn vừa mong thành bác sĩ tâm lý để có thể giúp đỡ những người phải chịu đau khổ. Tuy nhiên biết rằng mình bao giờ có thể tiếp tục học được nữa. Trường đại học phải là nơi dành cho con của kẻ nghiện ma túy nặng sống trong chiếc xe mooc du lịch và buộc phải làm việc ban đêm để có thể trang trải cuộc sống.

      Evie nhấp ngụm sô la nóng rồi viết vội vài từ vào cuốn sổ đóng gáy xoắn.

      thường xuyên cảm thấy đơn.

      Vô cùng đơn.

      rất muốn chia sẻ suy nghĩ của mình với ai đó hiểu mình.

      Nhưng vì có ai nên giao phó mọi hoài nghi cũng như bí mật của mình vào cuốn nhật ký.

      Ở cuối cuốn nhật ký, thảo ra danh sách. Đó là danh sách mười điều bí mật mà mong muốn trở thành thực trong đời. cũng biết rằng những ước nguyện ấy rất khó có thể được thỏa nguyện vào ngày nào đó, nhưng đôi khi cũng phải biết mơ ước, bởi vì nếu ...

      N01: mẹ nhận được lá gan mới và mẹ khỏi bệnh.

      N02: hai mẹ con tìm được căn hộ mới với giá thuê quá đắt.

      N03: mẹ bao giờ dùng ma túy và uống rượu nữa.

      N04: bao giờ trong đời mình bị ma túy hay rượu cám dỗ.

      N05: hai mẹ con nghỉ vài ngày ở nơi xa Las Vegas.

      N06: mình học ở New York.

      N07: ngày nào đó mình biết bố đẻ mình là ai.

      N08: mình luôn ý thức được rằng cũng có nhiều điều tốt đẹp trong cuộc sống.

      N09: ngày nào đó mình gặp được người hiểu mình.

      Với No.10, khá là phức tạp. viết điều gì đó rồi cảm thấy xấu hổ, liền xóa điều vừa viết.

      ---------------
      Chú thích
      [1] Đường phố chính nổi tiếng nhất thành phố, nơi tập trung các khách sạn lớn và những hoạt động vui chơi phục vụ khách du lịch. (Chú thích của tác giả).
      [2] Tiếng Tây Ban Nha trong nguyên bản: Nhanh lên Evie, chúng ta muộn làm mất!
      [3] Tiếng Tây Ban Nha trong nguyên bản: Cháu đến đây, Carmina, đợi cháu hai phút thôi!

    3. Polaris_0101

      Polaris_0101 Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      0
      Chương 12: Mark & Alyson

      Tất cả được ghép nên từ tuổi thơ
      phải chúng ta từ ngữ
      Chính từ ngữ với chúng ta.

      Witold GOMBROWICHZ​

      -o0o-​

      Ngày hôm nay
      máy bay
      Mười giờ bốn lăm phút

      Chiếc máy bay A380 tiếp tục bay với vận tốc đều đều và rẽ những đám mây bay lượn bầu trời phía rặng Thạch Sơn.

      Mark bước lên chiếc cầu thang khổng lồ nối liền hai tầng của máy bay. đến giữa tầng , nơi có Fliridita, quầy bar lịch vốn là niềm tự hào của hãng hàng Shangri-La Airlines. nhạc thư thái, ánh sáng rực rỡ, ghế bành có tay vịn, tràng kỷ bằng da khâu chần: tất cả góp phần tạo ra bầu khí ấm cúng và dễ chịu. Trong gian được thiết kế sang trọng này, người ta dễ dàng quên rằng mình ở trong chiếc máy bay.

      Mark ngồi trong những chiếc ghế cao được bài trí quanh quầy bar. Phía sau quầy, tay Đen để ria mép phô trương mái tóc châu Phi theo kiểu Jackson Five khiến ta trông gần như giống hệt Isaac, nhân viên phục vụ quầy trong series phim truyền hình Mỹ The Love Boat.

      - ly đúp whisky đá, vị bác sĩ gọi.

      Chưa gì cảm thấy khá hơn nhiều. Chỉ riêng viễn cảnh được uống cũng gần như đủ để khiến cảm thấy dễ chịu.
      Vì vậy khi Isaac đặt ly rượu trước mặt, Mark tự cho phép mình khoan nhấp ngay ngụm đầu tiên.

      quan sát xung quanh. Khách hàng đổ xô về quầy bar ngày đông dần lên. Ngay bên cạnh , phụ nữ trẻ hơi khêu gợi vừa đến ngồi. Trong khi chờ đợi đến lượt mình gọi đồ uống, Alyson lắc lư đầu theo điệu nhạc, thứ nhạc pha trộn giữa électro và bossa.

      - Tôi lấy cho chút gì uống nhé? Tay nhân viên quầy bar hỏi.

      - ly daiquiri. đường nhưng với chút nước bưởi.

      Alyson quay sang Mark và bắt gặp ánh mắt Mark nhìn mình.

      - Đó là Hemingway's special[1], bác sĩ .

      - Xin lỗi?

      - Ly cocktail mà vừa gọi, cocktail daiquiri amer: đó là do Hemingway phát minh ra.

      Vì Alyson phản ứng lại, Mark tự thấy mình có nghĩa vụ phải giải thích.

      - Nhà văn Hemingway.

      - Tôi biết Hemingway là ai, cám ơn!

      - Tôi rất lấy làm tiếc, Mark xin lỗi. Tôi muốn làm khó chịu.

      - , là do tôi, chỉ vì...

      Do ảnh hưởng của cảm xúc chế ngự được, Alyson giải thích rồi ngoảnh đầu sang hướng khác.

      Tò mò, Mark quan sát chăm chú hơn: mái tóc màu vàng hoe, thân hình dong dỏng cao, vẻ bề ngoài trông như gọi...

      Khi cúi xuống nhặt túi xác, Mark nhìn thấy phần đầu của hình xăm ở chỗ hõm đốt sống lưng và nhận ra biểu tượng bánh xe luân hồi trong Phật giáo:

      [​IMG]

      - khỏe chứ? lo lắng hỏi.

      - Tôi ổn, Alyson khẳng định. Chỉ là vì nhắc đến Hemingway: đó là nhà văn mà bố tôi thích nhất.

      nhìn thẳng vào mắt và cảm thấy thoải mái đến kỳ lạ. Ở người đàn ông này toát ra từ trường lại lùng, mang đến nồng ấm và tình người, tạo cho niềm tin và thúc đẩy tiếp tục:

      - Bố tôi mất cách đây ít ngày, tiếp. Ông ấy tự tử.

      - Tôi rất lấy làm tiếc.

      - phát súng săn, như...

      - ... như Hemingway, Mark kết thúc.

      Alyson im lặng gật đầu đồng ý.

      - Tôi là Mark Hathaway.

      - Alyson Harrison.

      Sau phút do dự, cuối cùng Mark cũng dám đặt câu hỏi khiến băn khoăn:

      - Tại sao nửa số hành khách máy bay này nhìn chằm chằm vậy, Alyson?

      trẻ lúng túng thừa nhận:

      - Mấy năm vừa qua, người ta thấy tôi xuất rất nhiều mặt báo. Thực ra, báo chí, đó chỉ là khoa trương...

      - Vậy à?

      - Tôi cuộc là từng nhìn thấy của tôi báo. Nếu , chắc chắn là người duy nhất.

      - Tôi xem tờ báo nào kể từ năm năm nay, bác sĩ khẳng định.

      - sao?

      - .

      Alyson tò mò nhìn Mark.

      Đến lượt mình, bác sĩ nhìn lại và cảm thấy người phụ nữ trẻ này cần được thổ lộ tâm tình.

      - Vậy Alyson, hãy cho tôi biết những gì tôi bỏ lỡ trong năm năm qua.

      -----------------
      Chú thích
      [1] Tiếng trong nguyên bản: Tuyệt tác của Hemingway

    4. Polaris_0101

      Polaris_0101 Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      0
      Chương 13: Alyson - Dòng hồi tưởng thứ 2

      Năm năm trước

      Alyson Harrison bị bắt ở Dubai vì tàng trữ ma túy
      (AP - 11 tháng Chín 2002)​

      Kiều nữ nổi tiếng bị bắt ở sân bay Dubaï, nơi đến du lịch trong vài ngày. Tiểu thư Harrison bị xét xử trong tuần tới. thừa nhận mang cocaine theo mình để sử dụng riêng, nhưng khẳng định là hề sử dụng lãnh thổ Các Tiểu vương quốc Ẳ rập thống nhất này.

      Đây phải là lần đầu tiên kiều nữ tóc vàng trở thành trò cười cho dư luận như vậy, và tính đến thời điểm tại, mỗi bước lầm lạc trong cách cư xử của đều được xử lý bằng can thiệp của người bố và khoản tiền hàng nghìn đô la. Nhưng vụ việc tại, xảy ra bên ngoài lãnh thổ nước Mỹ, có thể có cùng cách giải quyết như vậy. Chúng ta cần nhớ rằng Dubaï, trung tâm thương mại quan trọng và vùng du lịch vô cùng phát triển, là trong những nơi luật pháp xử lý tội phạm ma túy nghiêm khắc nhất thế giới.


      Alyson Harrison bị phạt tù ba năm tại Dubaï vì 2 gam cocaine!
      (AP - 18 tháng Chín 2002)
      Sáng nay, con của doanh nhân Richard Harrison bị phạt tù ba năm. Tòa án xử phạm tội du nhập và tàng trữ cocaine lãnh thổ Các Tiểu vương quốc Ẳ rập thống nhất.


      Bloomberg TV
      ... doanh nhân đầy quyền năng Richard Harrison, nhà sáng lập chuỗi siêu thị Green Cross đáp máy bay đến Dubaï sáng nay, nơi ông phải...


      Tin giờ chót: Alyson Harrison cuối cùng được ân xá ở Dubaï
      (AP - 19 tháng Chín 2002)
      vấn đề nổi lên trong vụ việc của Harrison: chỉ vài giờ sau khi bị kết án phạt tù nặng, sáng nay Alysson Harrion vừa mới được nhà lãnh đạo Dubaï ân xá.

      Ngay sau khi được ân xá, kiều nữ tóc vàng rời Các Tiểu vương quốc Ẳ rập thống nhất để quay trở lại Mỹ máy bay phản lực do bố thuê.

      - Alyson, con nghe bố chứ?

      Richard Harrison ngồi đối diện con trong máy bay.

      Đó là người đàn ông tầm thước. Ông đeo kính cận, mặc áo pull cổ lọ, quần nhung và mang giày cỡ to. từ lâu, ông có thói quen giấu mình đằng sau vẻ nhà quê, nhưng giữa chốn thương trường, đó là người đàn ông đám gờm và đáng sợ.

      - Có gì ổn hả con ?

      trẻ, ngồi co ro ghế, cằm tỳ lên đôi chân gấp lại, đáp trả những lời đó.

      - Bố còn dám hỏi con có gì ổn sau những việc bố làm ư?

      - Nhưng việc bố làm, bố đều làm để tốt cho con thôi, người bố trả lời bằng giọng mệt mỏi, và hãy tin bố, bố chấp nhận điều đó.

      - Đáng lẽ con phải tự mình giải quyết...

      Im lặng.

      - Chúng ta thể thay đổi việc rồi, Richard tiếp tục, nhưng con phải tự chịu trách nhiệm với bản thân bởi bố thể luôn ở bên con để kéo con ra khỏi những rắc rối con tự gây ra.

      - Con cóc cần, con có tiền của bố rồi.

      Mặc dù bị tổn thương nhưng người bố vẫn buông xuôi:

      - Con phải ngừng sử dụng ma túy và đầu tư vào thứ gì đó, Richard biện hộ: dự án gì đó có ý nghĩa với con. Con có thể điều hành quỹ từ thiện mà mẹ thành lập...

      - Hãy để mẹ được yên!

      - Bố chỉ tìm cách giúp đỡ con thôi.

      - Vậy hãy để con yên!

      Richard chịu đựng xúc phạm mà hề phản kháng.

      - Con hung hăng với chính bản thân mình và những người khác, con luôn muốn gây tổn thương và tỏ ra khó chịu: bố biết sâu thẳm trong con, Alyson, con như thế. Bố biết con thông minh và nhạy cảm. Con mình vượt qua giai đoạn khó khăn. Nếu bố làm con đau, bố mong con hãy tha thứ, nhưng bố cầu xin con, đừng chìm sâu hơn nữa bởi nếu , bố bao giờ có thể kéo con ra khỏi đó được.

      tiếng trả lời.
      -o0o-​

      Nỗi đau của tôi chính là trả thù bản thân tôi.

      Albert Cohen.
      -o0o-​


      Alyson cai rượu và ma túy
      (Onl!ne - 04 tháng 2003)
      Hôm nay, kiều nữ thừa kế của đế chế Green Cross tự động đến bệnh viện tư Coolidge ở Malibu để cắt cơn nghiện ma túy và rượu. " Harrison quyết định áp dụng những biện pháp hà khắc vì thoải mái của chính bản thân cũng như gia đình," Jeffrey Wexler, luật sư của Alyson tuyên bố tại cuộc họp báo.


      Alyson tái nghiện!
      (Onl!ne - 14 tháng Tám 2003)
      Alyson Harrison bị cấm lên máy bay của hãng hàng United Airlines vì tình trạng say rượu quá mức của .

      Trong khi chờ đợi chuyến bay đến Los Angeles tại sân bay Miami, Alyson uống rất nhiều cocktail tại quầy bar của sân bay trước khi rời quầy trong trạng thái say loạng choạng.

      Nhân viên hãng hàng từ chối để lên máy bay.

      " Harrison kìm giữ được những lời lăng mạ đối với chúng tôi, nữ nhân viên của United Airlines . ấy đúng là say, chính cũng thừa nhận điều đó."


      Richard Harrison trao ba phần tư tài sản cho các tổ chức từ thiện
      (Reuters - 28 tháng Mười 2003)
      Nhà tỷ phú Richard Harrison vừa thông báo ý muốn trao mười tỷ đô la cho nhiều tổ chức từ thiện và nhân đạo. Số tiền này tương đương với ba phần tư tài sản của ông được chia cho các tổ chức từ thiện khác nhau, trong đó có Shania Foundation mà chính ông cùng người vợ đầu tiên (mất năm 1994) thành lập và nay được điều hành bởi người vợ tại: Stephanie Harrison.


      Tháng Hai năm 2004

      Căn phòng ngủ màu phấn tại trung tâm cai nghiện mới. Qua khung cửa sổ, ta có thể nhận ra những đỉnh núi phủ tuyết trắng xóa của tiểu bang Montana. Alyson thu dọn va li. Richard mở cửa rồi buồn bã nhìn .

      - Bố vừa chuyện với giám đốc trung tâm. Ông ta muốn giữ con ở đây nữa. Ông ta cho rằng con gây nguy hiểm cho những người khác ở trung tâm này.

      - Tất cả những điều đó ngu ngốc! Người duy nhất mà con đặt vào trong tình trạng nguy hiểm, chính là con.

      Richard vụng về thử giúp gấp chiếc áo pull nhưng con thô bạo giật lại chiếc áo từ tay ông. bối rối, vị doanh nhân lấy trong chiếc túi có quai đeo bằng da cũ sờn ra cuốn brochute được ép plastic và tấm vé máy bay.

      - Nghe này, người ta có với bố về trung tâm mới ở Thụy Sĩ. Đó hẳn là bệnh viện tư, đó đúng ra là nơi con có thể nghỉ ngơi...

      - Con chán ngấy những nơi như thế rồi, bố ạ.

      - Vậy chúng ta trở về nhà.

      Chẳng mất công trả lời, Alyson bước vào nhà tắm rồi bật máy sấy tóc.

      Richard nài nỉ thêm bằng cách cố to để át tiếng máy sấy tóc:

      - Hãy nghe bố, Alyson...

      Ông ngắt điện của chiếc máy sấy để con chú ý:

      - Có bác sĩ mới mà bố muốn con đến khám ở New York: Tiến sĩ Connor McCoy, bác sĩ tâm lý hoạt động độc lập. Ông ấy thí nghiệm các phương pháp chữa bệnh mới và bố tin là ông ấy có thể giúp con.

      - Bố biết gì , bố? Con tự về nhà bằng taxi.

      - Ít nhất con cũng nên đọc cuốn sách ông ấy viết, Richard vừa đề xuất vừa đưa cho con cuốn sách tâm lý học thần kinh.

      Vì Alyson phản ứng gì, Richard cho cuốn sách vào va li của con : Sống sót, do Connor McCoy viết.

      Ông cũng bỏ thêm vào đó tấm danh thiếp và địa chỉ liên lạc của bác sĩ, rồi cầm lại chiếc túi có quai đeo và sửa soạn rời khỏi phòng. Trước khi , ông quay về phía Alyson lần cuối.

      - Còn điều nữa bố muốn với con. Bố muốn con biết trước khi báo chí cho con biết điều này.

      Đột nhiên cảm thấy lo lắng, Alyson rời khỏi phòng tắm. Theo bản năng, cảm thấy đó là điều quan trọng.

      - Điều gì hả bố?

      - Bố sắp chết rồi.


      Richard Harrison mắc bệnh Alzheimer
      (CNN.com - 15 tháng Ba 2004)
      Doanh nhân Richard Harrison, bảy mươi mốt tuổi, mắc bệnh Alzheimer, theo như người phát ngôn của ông, luật sư Jeffrey Wexler thông báo sáng qua.

      "Ông Richard thực mắc căn bệnh này, luật sư Wexler khẳng định. Những dấu hiệu đầu tiên xuất cách đây hai năm, nhưng Richard vẫn rất chủ động. Mặc dù bắt đầu quên số thứ, nhưng ông hoàn toàn ý thức được điều gì xảy đến với mình và mỗi sáng vẫn tiếp tục thức dậy để làm việc."

      Chúng ta biết rằng đây là căn bệnh thoái hóa thần kinh cho đến ngày nay vẫn chưa thể chữa khỏi. Khi nghiên cứu khoa học còn chưa đạt được những tiến bộ quan trọng, trong vòng bốn mươi năm nữa có khoảng 15 triệu người Mỹ mắc căn bệnh này, trong khi nay con số này là 14,5 triệu người.


      2005
      đêm mùa thu ở Las Vegas.

      Vẻ bực bội, Russel Malone, viên quản lý khách sạn Oasis, lướt nhanh qua gian tiền sảnh khổng lồ bằng đá cẩm thạch và thủy tinh để chạy ra cầu thang máy ở hành lang. Ông ta lao vào buồng thang máy trong suốt, chiếc thang lao vút lên trung theo chiều thẳng đứng khoảnh sân trong trung tâm rộng mênh mông, nơi kết hợp giữa hoang tưởng tự đại và việc lạm dụng yếu tố xa xỉ, người ta tái theo kích thước thực số công trình La Mã như: đài phun nước Trevi, cổng Titus, thậm chí cả phần đấu trường Colisée. Thang máy đưa Russel đến tầng thứ ba mươi rồi tầng cao nhất: tầng của dãy buồng sang trọng nhất. Ông ta dừng lại trong giây lát trước căn hộ mà Alyson Harrison thuê. Rất nhiều khách hàng xuống quầy lễ tân phàn nàn về tiếng ồn ầm ĩ từ phòng thừa kế tập đoàn Green Cross phát ra. Quả thực vừa đến hành lang, người ta nghe thấy tiếng nhạc dội tới tận cuối hành lang. Russel nhận ra giọng ca của Kurt Cobain: The Man who Sold the World, bản phối khí lại bài hát của David Bowie do ban nhạc rock Nirvana trình diễn Chương trình truyền hình huyền thoại MTV Unplugged. Trong tích tắc, ông nhớ lại những năm tháng ở trường đại học và nhớ đến Joana, người bạn tặng ông đĩa nhạc này. Vào thời đó, ông là con người hạnh phúc và vô lo. Nhưng chuyến ngược về quá khứ kéo dài lâu. Chức vụ và trách nhiệm kéo ông trở về với thực tại.

      - Harrison? Vừa gọi ông vừa gõ cửa. Mọi chuyện ổn chứ ạ?

      Vừa lúc nãy ông thử cố gọi cho rất nhiều lần nhưng Harrison nhấc máy. Vì có tiếng trả lời, ông quyết định sử dụng chiếc chìa khóa vạn năng của mình rồi bước vào căn hộ.

      - Harrison?

      Russel khắp các phòng trước khi quyết định mở cửa nhà tắm. Căn phòng mù mịt hơi nước. Hơi lo lắng, ông kéo tấm rèm che vòi hoa sen và buông lời rủa.

      Trong bồn tắm là cơ thể run rẩy của Alyson Harrison, cổ tay và mắt cá bị cứa rất sâu.

      Trong phòng ngủ, chiếc bàn ngủ là cuốn sách mà còn chưa có thời gian mở ra.

      Sống sót, do Connor McCoy viết.

      Tháng Sáu năm 2006

      Nautilus là khách sạn hạng sang nằm ngoài khơi biển Caribê và chìm sâu dưới mực nước biển mười lăm mét. Đây là trong những địa điểm mới rất được ưa chuộng, nơi dành riêng cho số ít người thuộc giới tinh hoa: những nhà giàu mới nổi, những kẻ đại giàu, các ngôi sao hay các ngôi sao rởm của giới show-biz và thời trang. "Khách sạn dưới đáy biển" nổi bật với những căn phòng trong suốt cho phép chiêm ngưỡng đáy biển với điều kiện du khách bị chứng sợ chỗ kín.

      Lúc này là nửa đêm trong phòng số 33. Hai gã đàn ông ngà ngà say vừa rời phòng vừa trao đổi những lời tục tĩu về trẻ thiếp ngủ giường.

      Alyson thức dậy vài giờ sau đó. đau đầu và nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh để nôn. lê lết trở lại phòng và đổ sụp xuống đệm. sàn nhà, chai tequila rỗng , hai bao cao su, những dấu vết của cocaine...
      Alyson khóc.

      thể nhớ thực xảy ra chuyện gì.

      Rất thường xuyên, tin mình chạm đến tận đáy, chắc rằng mình thể rơi xuống sâu hơn được nữa.

      Nhưng mỗi lần như vậy, điều đó lại tỏ ra là sai.

      Bởi đáy sâu hơn rất nhiều, sâu đến mức người ta thể tưởng tượng được.

      Tháng Mười năm 2006

      chiếc cầu xa lộ, trong bóng đêm bao trùm Los Angles. Chiếc cầu bằng bê tông bắc ngang qua hệ thống đường cao tốc freeways chằng chịt, cách ngã tư hai tầng xa lộ vài kilômét.

      Alyson dừng xe làn đường dừng khẩn cấp. bước qua hàng rào chắn bảo vệ rồi tuyệt vọng nhìn dòng xe ô tô trải dài hai mươi mét phía dưới. Tay nắm lấy hàng rào mắt cáo và gót giày cao gót run run đặt lên lan can mỏng manh bằng bê tông, thành lũy cuối cùng chắn trước khoảng vô tận.

      chưa từng cận kề cái chết đến mức thế này. từ lâu, là tù nhân của cuộc sống, của những hành vi và quá khứ của chính mình. quá lâu rồi sống trong nỗi sợ hãi từng khoảnh khắc và trong chán ghét chính bản thân mình.
      Hình như địa ngục chính là khi còn hy vọng. Vì vậy đêm nay là dấu chấm hết cho tất cả.

      Game over[1].

      đến lúc.

      Tiếng còi xe cảnh sát hú dài trong đêm. chiếc ô tô rồi sau đó là hai xe máy dừng ngang hàng với . Bốn người đàn ông nhanh chóng tạo thành hình bán nguyệt cách trăm mét. Do họ tiến lại gần, kêu lên và bốn người liền đứng im. Họ đứng đó nhưng thể làm được gì. Nếu muốn, có thể nhảy xuống. Giây phút tự do cuối cùng trước vực thẳm. Cảm giác mê đắm vì vẫn còn được lựa chọn.

      - Đừng làm như vậy, !

      Tay cớm trẻ nhất lên tiếng. gã Đen vừa tròn đôi mươi: dáng vẻ yếu ớt kiểu Otis Redding[2], cùng giọng u sầu và bộ ria mép trẻ trung.

      - Đôi khi người ta cho rằng đó là giải pháp duy nhất, nhưng phải vậy...

      Giọng đầy cảm xúc và chân thành. Người ta có cảm tưởng cái gã trẻ tuổi này thấu đáo điều đó. Cũng phải thêm rằng cách đây năm năm, mất người chị sinh đôi. Chị giam mình trong chiếc xe gia đình, miệng ngậm ống cao su gắn liền với ống xả. Chính là người phát ra thi thể của chị khi mở cửa gara. Trước đó ai phát ra điều gì cả.

      - Chẳng còn gì khác nữa đâu, à! vừa trấn an vừa lại gần Alyson. Ngoài cuộc sống ra, chẳng còn thứ gì khác đâu...

      nắm lấy tay để kéo .


      Ngày hôm nay
      máy bay
      Mười ba giờ

      Alyson vừa kết thúc câu chuyện của mình. cụp mắt xuống, vừa kinh ngạc vừa ngượng nghịu khi tin tưởng người hoàn toàn xa lạ như vậy. Mark nghe với thái độ chăm chú hiếm thấy. Khi kể cho nghe, cảm thấy mình được che chở, như ở bên trong quả bong bóng.

      Quả thực chỉ cần vài phút là đủ để Mark lấy lại những phản xạ của bác sĩ tâm lý, vừa ghi chép nhẩm trong đầu vừa thử kết hợp trải nghiệm của Alyson với trải nghiệm của các bệnh nhân mà từng điều trị.

      Bản thân cũng tìm thấy đôi chút thanh thản. Kết nối với con người, lội ngược dòng: đó chính là điều luôn thích. Ngăn chặn trượt dốc xuống địa ngục của bệnh nhân và giúp đỡ họ dần trở với cuộc sống.

      Mark chăm chú quan sát trẻ. Vào lúc này, chỉ có thể đặt cho câu hỏi duy nhất:

      - tìm cách tự trừng phạt mình vì lẽ gì?

      Alyson đưa mắt nhìn hướng khác và điều gì đó trong co rúm lại, chứng tỏ Mark đúng hướng. Chắc chắn rằng xung năng tự hủy bắt rễ đâu đó. mở miệng và, trong giây, tin mình thú nhận với bí mật đó và rũ bỏ điều tồi tệ gặm nhấm suốt những năm qua. Nhưng những từ ngữ bị chặn lại ở cổ họng và mắt ngấn lệ.
      Mark muốn tiếp tục cuộc trao đổi nhưng đúng lúc đó máy bay rung chuyển. Isaac đánh đổ ly cocktail rót dở. Ai đó kêu lên và ánh đèn nhấp nháy.

      Thưa quý khách, chúng ta bay qua vùng xoáy lốc, xin mời mọi người trở về chỗ ngồi của mình và thắt chặt dây an toàn.

      Đâu đó có tiếng phản đối của vài hành khách ở quầy bar, nhưng ai nấy đều răm rắp thực theo.

      - Tôi phải gặp con mình ở tầng dưới, Mark vừa giải thích vừa bật dậy khỏi ghế.

      - Tôi hiểu, Alyson đáp lời.

      Họ chia tay gì thêm, nhưng vào lúc tạm biệt nhau, người này đọc trong ánh mắt người kia lời hứa sớm gặp lại nhau.

      ---------------
      Chú thích
      [1] Trò chơi kết thúc.
      [2] Nam danh ca nổi tiếng người Mỹ, mất năm 26 tuổi vì tai nạn máy bay.

    5. Polaris_0101

      Polaris_0101 Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      0
      Chương 14: Bánh xe cuộc đời

      Bánh xe cuộc đời quay nhanh đến nỗi ai có thể đứng thẳng lâu được. Và cuối cùng, nó luôn kết thúc bằng cách quay trở về điểm xuất phát.
      Stephen KING​

      -o0o-
      Ngày hôm nay
      máy bay
      Mười ba giờ mười lăm phút

      Chuyến bay 714 chao đảo dữ dội về phía biển mây.

      Bị nỗi lo lắng giày vò, Mark trở về chỗ ngồi chậm trễ. Làm sao có thể bỏ mặc con trông nom đến nó trong hơn nửa giờ cơ chứ? Trong thoáng chốc, cảm thấy nỗi hoảng sợ xâm chiếm. Và nếu như chỉ thấy chiếc ghế trống ở chỗ Layla sao? hích tay, xô đẩy vài người để tiến lên nhanh hơn. Và nếu như con lại biến mất lần nữa do lỗi của sao? Khi bước lên hành lang, cảm thấy sàn máy bay chao đảo dưới chân mình. Và nếu...

      dừng cách ghế của mình mấy mét. Layla nhúc nhích khỏi vị trí. Chiếc bút màu trong tay, mặt quay sang phía Evie, con bé tự hào khoe bức tranh với .

      - Mọi việc ổn chứ? Mark vừa ngồi xuống vừa lo lắng hỏi.

      - Rất tốt, Evie trả lời, kèm theo lời là cử chỉ gật đầu.

      Bác sĩ Mark nghiêng người để xem bức tranh mà Layla vừa vẽ trong khi vắng.

      - Bố có thể xem được chứ? Vừa hỏi vừa vuốt ve mái tóc con .

      Vẫn luôn im lặng, Layla rút tay khỏi giá vẽ để bố có thể xem những bức vẽ.

      tô màu rất nhiều trang trong quyển tập vẽ. Trong phương pháp chữa bệnh tâm lý của mình, Mark rất nhiều lần sử dụng những bức vẽ để giúp các bệnh nhân trẻ giao tiếp tốt hơn. Ngày trước, có tài trong việc giải mã và phân tích những bức vẽ đó.

      Trong khi chăm chú quan sát những bức vẽ của con , cảm thấy niềm an ủi thực : đó là những bức hình với màu sắc sống động, toàn bươm bướm, ngôi sao và hoa. Mặc dù lâu hành nghề nhưng có thể tin chắc rằng những bức màu của Layla phải là tác phẩm của đứa trẻ từng chịu chấn thương tâm thần mạnh.

      - Rất đẹp, con à, khen ngợi con bé.

      Khi chuẩn bị đặt bức vẽ lên giá vẽ thứ thu hút chú ý của : dạng hình học được lặp lặp lại qua các trang vẽ mà ban đầu cứ tưởng đấy là bông hoa hay ngôi sao.

      Biểu tượng này tượng trưng cho bánh xe luân hồi. Quy luật của số phận con người mà có bất kỳ sức mạnh nào có thể thay đổi hướng, quy luật của chuỗi vô tận những khởi đầu: sinh, tử, sinh...

      Biểu tượng này mới nhìn thấy cách đây lâu được xăm hõm đốt sống lưng của Alyson! Đó cũng chính là hình tròn luôn cuốn hút Connor, hình tròn với tám gọng được xem như chỉ cho con người con đường để giải phóng khỏi nỗi khổ hạn.

      - Sao con lại vẽ cái này, con ? vừa lo lắng hỏi vừa nhìn thẳng vào mắt con .

      - Con biết, bé lí nhí trả lời.

      Mark sững sờ. Layla vừa trả lời ! CON BÉ ĐƯỢC! Liệu có nghe hay hay là đầu óc lại chơi khăm vố?

      - Con ổn chứ, con ? hỏi nhưng đồng thời cũng lo nhận được câu trả lời.

      - Con hơi buồn ngủ, nhưng ổn ạ.

      Mark cảm thấy mình vừa được giải phóng khỏi gánh nặng nhưng đồng thời cũng thấy lưỡng lự trước bước tiến triển vừa đạt được. Tuy bị thúc ép bởi hàng nghìn câu hỏi muốn đặt cho con , nhưng cũng cẩn thận để dồn ép con bé quá.

      - Cái máy bay này to bố nhỉ? Layla vừa nhận xét vừa mỉm cười.

      - Ừ, Mark vừa đồng tình vừa cười với con , đó là máy bay lớn nhất thế giới.

      - Nó bay nhanh chứ?

      - Rất nhanh.

      - Thế mà chúng ta cảm thấy như thế! bé vừa nhận xét vừa nghiêng người về phía Evie để ước lượng vận tốc qua cửa sổ máy bay.

      - Đúng vậy, Mark thừa nhận. Chúng ta có cảm giác mình đứng im phía những đám mây, nhưng thực tế chúng ta di chuyển rất nhanh, gần nghìn kilômét giờ: đó là ảo thị.

      - Ẳo thị?

      - Nghĩa là đôi khi chúng ta bị vẻ bên ngoài đánh lừa, giải thích.

      - Vậy hả bố?

      bé ra vẻ ngẫm nghĩ trong thoáng chốc về lời khẳng định đó trước khi đổi chủ đề.

      - Con có thể ăn kem được ?

      - Được chứ. Các tiếp viên hàng chắc chắn mang kem cho con khi chúng ta ra khỏi vùng lốc xoáy.

      - Con ăn cái kem sô la với hạn nhân, với vẻ nghiêm túc nhất thế giới.

      - Lựa chọn tuyệt vời.

      - Đó là kem của hãng Häagen Dazs, bé giải thích.

      - Con chắc chứ?

      - Con chắc: con nhìn thấy trong tủ kính khi chúng ta đến đây. Và tin con , đó phải là ảo thị đâu.

      Layla mỉm cười với , tự hào vì phần đối đáp của mình.

      Mark cảm thấy như được sống lại. tìm lại được đứa con vẫn y như trước kia từng biết: lanh lợi, tràn đầy sức sống và biết lý lẽ. Lại lần nữa hy vọng hơi điên rồ rằng mọi việc lại trở thành như xưa xâm chiếm . Nhưng trước hết cần phải tìm hiểu nguyên nhân vì sao Nicole lại trốn tránh đột ngột như vậy và nhất là làm sáng tỏ những tình tiết trong vụ bắt giữ Layla. Con đột nhiên trở nên hay . cần phải tận dụng điều đó để hỏi han nhưng thúc ép con bé quá.

      - Con có muốn cho bố biết chuyện gì xảy đến với con , con ? hỏi bằng giọng hết sức dịu dàng, đồng thời ngả người về phía con .

      - Chuyện xảy đến với con khi con còn á?

      gật đầu.

      - giờ con chẳng có gì phải sợ nữa. Con gặp lại mẹ, ngôi nhà của con, phòng ngủ của con, trường học của con. Mọi việc trở lại như cũ, nhưng trước tiên, con phải cho bố biết con ở đâu trong những năm qua và nhất là... với ai.

      Layla mở miệng như thể định trả lời bốp chát, nhưng rồi bé thay đổi ý định và dành thời gian suy nghĩ. Cuối cùng khi bé quyết định trả lời, đó là đề xuất:

      - Bố hỏi mẹ ấy.

      Mark cảm thấy máu trong người đông cứng lại.

      - Mẹ biết điều gì xảy đến với con à?

      Layla ra dấu đồng ý.

      - , Mark , con nhầm rồi.

      - Đó là , Layla khẳng định, bé giận dữ vì lời của mình bị nghi ngờ.

      - Con chắc chứ?

      - Chắc chắn, bé quả quyết chút chần chừ.

      Bàng hoàng, vậy nên Mark hỏi tiếp:

      - Con gặp lại mẹ kể từ năm năm nay?

      - Tất nhiên, con gặp mẹ thường xuyên.

      - Sao chứ, con gặp mẹ thường xuyên à?

      Layla dịu dàng nhìn bố. Đôi mắt bé bừng sáng. Bằng câu, bé đặt dấu chấm hết cho cuộc chuyện.

      - Bây giờ con muốn ngủ, bố ạ.

      Vẫn còn bị sốc, Mark phải mất nhiều giây sau mới từ bỏ.

      - Được thôi, con , con nghỉ .

      bấm nút điều chỉnh độ nghiêng của ghế. Layla nghỉ ngơi, mắt nhắm nghiền và để mặc cho tiếng ro ro của động cơ ru ngủ.

      Mark chìm đắm trong vực thẳm rối bời. Lời của con bé đáng tin đến đâu? Mặc cho vẻ ngoài bình tâm, nhưng Layla chắc chắn tránh khỏi bị tổn thương tâm thần sau vụ bắt cóc. Có thể lời của con bé có phần nào đúng , nhưng Mark tin Nicole có thể, dù cách này hay cách khác, có liên đới đến vụ bắt cóc con mình.

      Layla ngủ say sưa. Mark dịu dàng ngắm con , cho đến khi cuối cùng con bé thở đều đều. Rất dịu dàng, vừa vuốt ve mái tóc của Layla vừa tìm kiếm dấu vết sau tai. Layla thừa hưởng nhiều đường nét của Nicole và ánh mắt của Mark. Ít ra đó cũng là điều mà mọi người thường khẳng định: "Con bé thừa hưởng nụ cười của mẹ và ánh mắt của bố."
      Tuy nhiên.

      Tuy nhiên Mark biết rằng đó phải là . Vì lý do đơn giản, Layla phải là con xét về mặt sinh học.

      Khi quen biết Nicole, cách đây mười năm, vừa mới mang bầu. Đó là kết quả của mối quan hệ với nhạc trưởng người Pháp Daniel Grevin. Sáu mươi tuổi, xuất sắc, có học thức, nổi tiếng và được toàn thế giới biết đến, Grevin có quan hệ ngoài vợ ngoài chồng với các nữ nhạc công chơi nhạc dưới chỉ huy của ông ta. Chuyến phiêu lưu tình ái với Nicole chỉ kéo dài vài tuần, và chính nữ nhạc công violon là người chấm dứt mối quan hệ này.

      Khi mang bầu, Nicole quyết định, hoàn toàn bất ngờ, giữ đứa bé lại mà thậm chí hề cho Grevin biết. Cuộc gặp gỡ Mark cuốn phăng tất cả, Mark quý và nuôi dạy Layla như chính con đẻ của mình. Chính đặt tay lên bụng Nicole để cảm nhận những chuyển động đầu tiên của em bé, cầm tay Nicole trong khi chuyển dạ. ở đó khi con bé bắt đầu những hơi thở đầu tiên, những bước đầu tiên, những từ ngữ bi bô đầu tiên. Hạnh phúc được làm cha nhanh chóng khiến quên nguồn gốc thực của Layla. Cùng với Nicole, cả hai quyết định giữ kín điều đó cho riêng mình.

      Đó là bí mật của họ. Đó là tình của họ. Đó là con của họ.

      Họ chưa từng điều này cho bất kỳ ai. Với Connor cũng , thậm chí cả những điều tra viên từng phân tích kỹ càng cuộc sống của họ vào thời điểm Layla mất tích cũng . Grevin chết vì cơn đau tim vào cuối những năm 1990, và cùng với thời gian, bí mật này phai nhạt dần cho đến khi biến mất hoàn toàn.

      Bởi tình dệt nên mối liên kết trong gia đình, chứ phải dòng máu.

      Ngồi bên cạnh cửa sổ, Evie bỏ sót chi tiết nào trong cuộc đối thoại giữa Mark và con . Theo bản năng, trẻ cũng thể ngăn mình thi thoảng lại đưa mắt nhìn bác sĩ. Tuy biết gì mấy về câu chuyện của họ, nhận thấy hoang mang của người đàn ông này và mối quan hệ khăng khít gắn kết với con . cảm thấy mất phương hướng, mệt mỏi vì thử thách, đồng thời cũng đoán rằng có lẽ vài năm trước người khác bây giờ.

      - Cảm ơn trông con bé, Mark vừa với Evie vừa chỉ vào Layla.

      - có gì.

      - Tôi nghĩ là đáng được hưởng đôi lời giải thích, thừa nhận.

      Tò mò, Evie quay sang phía Mark, và bằng vài câu, kể cho những chi tiết chính trong câu chuyện của mình kể từ khi Layla bị bắt cóc cho đến tái xuất hết sức bí hiểm của con bé vào năm năm sau.

      - Tôi muốn biết: có phải con tôi kể cho điều gì đó trong khi tôi vắng mặt? Có phải con bé ?

      - chút...

      - Có nghĩa là?

      - Thực ra bé chỉ hỏi tôi câu.

      - Câu gì?

      - bé muốn biết điều gì xảy đến với mẹ tôi.

      Bị kích thích trí tò mò, Mark khuyến khích Evie tiếp:

      - Và trả lời con bé?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :