1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Bởi vì yêu - Guillaume Musso (32 chương + 2 đoạn kết)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Polaris_0101

      Polaris_0101 Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      0
      Chương 5: Ánh sáng

      thể thấy bình minh nếu trải qua đêm dài.
      Khalil GIBRAN​

      -o0o-
      Ba tháng sau...

      Đó là thời điểm cuối mùa đông, đầu mùa xuân.

      Vầng dương hồng nhạt dần dâng lên cao bầu trời East Side, hứa hẹn ngày mới chan hòa ánh nắng.

      xa hai bên East Side là nhà thờ Notte-Dame, nhà thờ xứ Tây Ban Nha nằm kẹt giữa nhà kho và tòa cao ốc vô hồn. Khu nhà ở của nhà thờ bao gồm trung tâm lưu trú tạm thời dành cho những người vô gia cư. Mặc cho cơ sở vật chất nơi đây vô cùng sơ sài - sàn nhà lát gạch vuông sứt mẻ, vách ngăn lung lay như sắp đổ, hệ thống ống dẫn hư hỏng nặng... -, nó vẫn được những kẻ sống lang thang đường phố đánh giá cao. Trái ngược với những trung tâm của chính phủ, họ biết rằng ở đây người ta hề đặt bất cứ câu hỏi nào và họ có thể tìm thấy đồ ăn cũng như quần áo sạch.

      Trong nhà ngủ dưới tầng hầm, hàng chục kẻ vô gia cư vừa mới kết thúc giấc ngủ ban đêm của mình những chiếc giường gấp, trong khi tại phòng sinh hoạt chung ở tầng trệt, những người đầu tiên thức giấc tự phục vụ bữa ăn sáng thanh đạm. Đó là ổ ăn mày phiên bản thế kỷ XXI: ngồi bên chiếc bàn, phụ nữ vẫn còn trẻ nhưng răng móm gần hết tớp bát đựng cà phê; bên cạnh đó, gã người Nga cao to cụt tay vụng về bóp vụn chiếc bánh bích quy để ăn được lâu hơn; ngay gần sát cửa sổ, lão già da đen hốc hác, dửng dưng với thức ăn, co rúm lại trong chiếc túi ngủ và lải nhải theo chuỗi ám ảnh nào đó.

      Đột nhiên, cửa ra vào mở toang và người đàn ông mặc áo choàng đne, râu ria lởm chởm bước vào. Dù ngủ ở đây, nhưng thường xuyên đến nơi này. Từ ít lâu nay, thường xuyên đến đây để sạc pin điện thoại di động trong khu nhà.

      Ngồi sụp xuống, hoàn toàn dửng dưng với những gì xảy ra xung quanh, Mark Hathaway lê mình vào góc phòng và tiến lại gần ổ điện trước khi cắm chiếc máy mạ crôm vào đó.

      gặp vợ mình kể từ Giáng sinh. tại, chẳng giống bất cứ thứ gì. Tóc tai bù xù, ánh mắt lờ đờ, mặt đầy cáu ghét, từ lâu rời bỏ thế giới của người sống để dấn thân trong màn sương mù thường trực, chặng cuối cùng trước khi sụp đổ hoàn toàn.

      Bạn có tin nhắn mới.

      Giọng đơn điệu với sắc kim loại trong chiếc điện thoại gợi chút gì trong cho đến khi...

      - Mark? Em đây...

      Giọng này, ngược lại, biết giọng đó: đó là giọng của vợ . Mặc dù tâm trí bị màn sương mờ ảo bao phủ, vẫn nhận thấy những tiếng thổn thức trong giọng của .

      - Hãy gọi lại cho em, việc khẩn cấp lắm.

      khoảng lặng rồi:

      - Em phải với điều này...

      Vào lúc này, Mark tin rằng Nicole thông báo tìm ra xác của Layla. chợt thấy ảo tưởng tàn khốc: tên tinh ăn thịt người, con thú vật, gào khóc thét xuyên màn đêm, nhưng...

      - Chính ...

      thể thở được nữa. Nhịp đập dồn dập của con tim vang lên tận thái dương.

      - ... có lý, Nicole nhắc lại.

      khoảng lặng mới. Lần này, còn tin vào gì nữa, còn hiểu gì nữa. Rồi:

      - Họ tìm ra con bé...

      nhắm mắt lại, huy động sức mạnh để thầm lời thỉnh cầu mà biết gửi đến ai.

      - Con bé vẫn sống, Mark.

      làn sóng bỏng rát chạy dọc suốt cơ thể và mặt đất. Lúc này đây, chính là người bật khóc.

      - Layla còn sống.

    2. Polaris_0101

      Polaris_0101 Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      0
      Chương 6: Sống sót

      là chăm lo nỗi đơn của người khác mà bao giờ thỏa mãn nó, thậm chí biết đến nó.
      Christian BOBIN​

      -o0o- ​

      Mark thậm chí nghe lại tin nhắn lần nữa. Layla còn sống! Mới phút trước thôi, như người chuẩn bị bước vào cõi chết, nhưng giờ đây, cảm thấy như được tái sinh, được kích động bởi tin tức vừa được nghe.

      rời khu cư xá, chạy dọc theo phố Stanton muốn hụt hơi để đến Little Italy. Rất nhiều lần, cố thử vẫy chiếc taxi, nhưng chiếc nào chấp nhận chở . Dù sao nữa, cũng chẳng có xu nào trong túi. Thây kệ, lậu vé tàu điện ngầm cho đến tận Brooklyn.

      Trong toa tàu điện ngầm, ngồi phịch xuống chiếc ghế để lấy lại hơi. thể thở được nữa, mắt mờ , nhưng được phép suy sụp. phải lúc này. phải trấn tĩnh lại, dần dần lấy lại trí lực của mình. Ngay cả khi đầu sắp nổ tung và tim đập dồn trăm sáu mươi nhịp phút.

      HÃY HỒI SINH! Mày cần phải trở về là mày trước kia. Hãy làm điều đó vì Layla. Con bé còn SỐNG. Mày luôn biết điều đó mà. Mày biết tại sao, nhưng mày LUÔN biết điều đó.

      nhắm mắt lại và cố gắng sắp xếp các ý nghĩ theo trật tự.

      Chính vì điều đó mà mày cưỡng lại mong muốn đặt dấu chấm hết cho tất cả. Được ở đó khi người ta tìm thấy con bé.

      Bây giờ, mày phải giúp đỡ con bé. Mày phải đầy nghị lực vì CON BÉ.

      giữ nguyên tư thế này lúc lâu, và chỉ mở mắt để xem tên trạm dừng khi tàu vào ga.

      Trong mớ hỗn độn ngự trị trong đầu , điều gì đó bỗng đột nhiên lóe lên. trực cảm hơn là suy diễn .

      Ngày tháng! Kiểm tra lại ngày tháng!

      trong những chiếc ghế trước mặt Mark có tờ New York Post số ra buổi sáng. vồ lấy tờ báo, cuống cuồng liếc nhanh để xem ngày: thứ Bảy, ngày 24 tháng Ba 2007. Tin nhắn điện thoại của Nicole là vào tối qua. Vậy là người ta tìm thấy Layla vào ngày hôm qua.

      Ngày 23 tháng Ba 2007!

      Tự thân nó, ngày này hề gợi lên điều gì đặc biệt cả, nhưng đối với , ngày này được đánh dấu bằng vệt sắt nung đỏ, trong trái tim và trong đầu óc .

      Vào chính ngày 23 tháng Ba 2002, Layla mất tích.

      Năm năm trước.

      Chính xác hơn kém ngày.

      Mark bước vào con phố yên bình của Brooklyn nơi có ngôi nhà từng là "nhà của ", nhưng giờ nó còn là nhà của nữa. vỉa hè, nhận thấy có xe cảnh sát đậu ở vị trí cấm dừng đó.

      Chỉ bằng hai bước chạy, bước lên bậc thềm nhà rồi gõ gõ vào cửa mà chịu khó bấm chuông.

      Khuôn mặt Nicole ra nơi ngưỡng cửa. Chỉ ánh mắt của lên tất cả: nỗi đau đớn vì vắng mặt, sức mạnh của tình cảm gắn bó chân thành... Rồi cái ôm siết đầu tiên bị cắt ngang bởi xuất của nhân viên FBI, khuất sau bóng vợ .

      - Xin chào bác sĩ Hathaway, vừa viên cảnh sát vừa trình thẻ cảnh sát của mình. Frank Masrshall, văn phòng FBI California, tôi nghĩ là vẫn còn nhớ tôi.

      Mark quay về phía viên cảnh sát. Có lẽ Nicole báo trước cho ta bởi ta có vẻ ngạc nhiên khi thấy tên lang thang đầu đường xó chợ đứng trước mặt mình. ta có thân hình rắn roi kiểu như tài tử Ed Harris: béo lùn, tóc húi cua, vẻ mặt có phần nhân từ. Chính ta là người giám sát cuộc điều tra vụ mất tích của Layla.

      - Con bé ở đâu rồi? Mark thốt lên. Layla ở đâu rồi?

      Nicole mở miệng định nhưng Marshall trả lời thay :

      - Cần phải hết sức thận trọng, bác sĩ Hathaway, vừa nhắc ta vừa về phía chiếc máy tính xách tay đặt bàn trong phòng khách. tại, chúng tôi chắc chắn 100% đó có phải con . Quá trình xét nghiệm ADN được tiến hành cho chúng ta nhiều điều hơn nữa.

      Marshall nhấn phím bàn phím và khuôn mặt xuất màn hình.

      - Bức ảnh này được chụp vào hôm qua, vài tiếng sau khi bé tái xuất .

      Mark cúi sát xuống màn hình.

      - Đó là Layla! khẳng định chút do dự. Đó là con của chúng tôi!

      - Đó là điều tôi hy vọng, Marshall trả lời.

      - Tôi muốn gặp con bé!

      - giờ ở New York, bác sĩ ạ.

      Mark tiến về phía Marshall.

      - Con bé ở đâu?

      - Ở Los Angeles, trong trung tâm chăm sóc y tế, bệnh viện Saint Francis Memorial.

      - Như thế nào... con bé như thế nào rồi?

      - Khó có thể được. Bác sĩ làm tất cả các xét nghiệm. Còn quá sớm để...

      - Nó bị đánh đập, bị cưỡng hiếp?...

      - Thẳng thắn mà , chúng tôi biết gì về điều đó cả.

      Mark bùng nổ:

      - Sao cơ, các biết gì về điều đó hả?

      tiến lại sát gần viên cảnh sát cho đến khi chạm vào ta và khinh bỉ nhìn ta bằng vẻ đe dọa.

      - Bình tĩnh lại nào, vừa Marshall vừa lùi lại. Tôi đưa mọi việc vào trật tự như tôi làm với vợ .

      Nicole dẫn hai người vào bếp và chuẩn bị cà phê cho cả hai. Hai người đàn ông ngồi sát cạnh nhau và Marshall lấy quyển sổ tay ghi chép trong túi ra để chắc chắn bỏ sót điều gì.

      - bé khoảng mười tuổi được tìm thấy ngày hôm qua, vào tầm mười bảy giờ, lang thang tại trong những lối của SunShinePlaza ở Quận Cam, LA.

      Mark lấy tay ôm đầu. Marshall tiếp tục:

      - Độ tuổi, đường nét giống nhau, dấu vết khi sinh, vết sẹo ở cằm của bé: tất cả khiến chúng tôi nghĩ rằng đó là con .

      - Trung tâm thương mại đó, Mark thở dồn, chính tại nơi đó...

      - ... mất tích, cách đây tròn năm năm, chính xác hơn kém ngày, Marshall bổ sung.

      thoáng hoài nghi xuất gương mặt Mark.

      - Cùng giờ, cùng địa điểm, cách nhau đúng năm năm...

      - Gọi đó là tình cờ chính xác, tôi đồng ý với .

      - Thế còn Layla, con bé gì với ?

      - Vấn đề nằm ở chỗ đó, bác sĩ Hathaway, con gì cả.

      Mark nhíu mày.

      - Con đến từ cũng chẳng , Frank giải thích, với chúng tôi cũng như với các nhân viên y tế chăm sóc bé từ tối hôm qua.

      Chứng lặng thinh hoàn toàn?

      Mark suy nghĩ trong vai trò bác sĩ. Rất nhiều lần, trong nghề của mình, chăm sóc những đứa trẻ bị chứng lặng thinh loạn tâm thần.

      - Tôi nghe thế đủ rồi! vừa vừa đứng bật dậy. Tôi Los Angeles, tôi tìm Layla.

      - Chúng tôi đặt sẵn chỗ cho vào ngày hôm nay hoặc ngày mai, Frank vừa vừa đến lượt mình đứng lên. Hãy gọi cho tôi khi sẵn sàng. trong những chiếc xe của chúng tôi chở ra sân banh ấy.

      - Chúng tôi sẵn sàng, Mark dứt khoát. cần phải chờ đợi.

      Bầu khí im lặng gượng ép bỗng nhiên bao trùm cả căn phòng, rồi Nicole lên tiếng:

      - !

      Mark quay về phía vợ mình ra dấu hiểu.

      Thay cho câu trả lời, Nicole chỉ tay về phía vách kính. Mark nhìn tấm kính và nhìn hình ảnh phản chiếu trong đó như trong chiếc gương soi. Đó là hình ảnh con người xa lạ, gầy gò, cáu bẩn, tóc dài thượt và bẩn thỉu, râu ria xồm xoàm, mặt hốc hác, mắt vằn máu. khiến người khác sợ.

      - muốn con bé gặp trong bộ dạng như vậy chứ, đúng ?

      Xấu hổ, Mark cúi đầu, ra hiệu đồng ý.

      - May mắn là tất cả các khách hàng của tôi làm giống ! Jo Callahan, trong những barbershop truyền thống cuối cùng ở Brooklyn lẩm bẩm. Mất HAI NĂM mới cắt tóc lần, hợp lẽ chút nào, bác sĩ Hathaway! Và tôi thậm chí còn chưa đến bộ râu đâu đấy!

      Người thợ cắt tóc già phải mất tiếng nỗ lực mới hoàn thành thắng lợi nhiệm vụ của mình. Vốn làm việc cẩn thận, ông đặt tấm gương hình oval phía sau gáy Mark để có thể đánh giá kiểu tóc mới của .

      - Lần tới, tôi hy vọng phải để quá lâu như vậy, Mark hứa.

      Với mười phân tóc được cắt và bộ râu được cạo nhẵn nhụi, tự khám phá khuôn mặt mà phải khó khăn lắm mới nhận ra.

      Sau khi rời khỏi tiệm cắt tóc, Mark lượn nhanh vòng trong cửa hàng sang trọng ở Park Slope nơi từng thường xuyên lui tới khi vẫn còn là bác sĩ trẻ đầy triển vọng và đầy tham vọng. chiếc quần âu, chiếc áo vest cắt may rất khéo, và cuối cùng là chiếc áo phông có cổ thời trang có trang trí hình con cá sấu mạ bạc... hiển nhiên là quần áo làm nên thầy tu. Mới cách đây vài giờ thôi, chỉ là kẻ thân tàn ma dại lang thang trong những khu ổ chuột nhếch nhác, thế mà giờ đây, chỉ với chút mỹ phẩm và vài thay đổi, lại lần nữa có thể lừa phỉnh người khác.

      bộ quay lại căn hộ. Trước cửa nhà, chiếc xe cảnh sát biến mất.

      Thế là rảnh rang!

      Khi định bấm chuông sực nhớ ra là Nicole đưa lại chùm chìa khóa riêng. mở cửa và bước vào hành lang. Các cửa sổ mở toang. Phòng khách chìm trong làn ánh sáng mùa xuân, tỏa ngát hương chanh và hương hoa cam. chiếc đĩa CD nhạc Keith Jarrett chạy trong dàn hi-fi, truyền khắp căn phòng cơn mưa những thanh trong như pha lê. The Köln Concert: phong thần dành cho Jarrett, bản hòa ứng tấu hay nhất mọi thời đại, đĩa nhạc jazz thậm chí còn khiến cả những ai thích nhạc jazz cũng phải hài lòng. Mark bị cuốn theo dòng cảm xúc. Đối với Mark, chiếc đĩa nhạc có giá trị tình cảm đặc biệt: Nicole tặng chiếc đĩa này vào thời điểm bắt đầu câu chuyện tình của hai người.

      - Nicole? Mark gọi.

      tiếng trả lời. Chắc ấy gác.

      vội vàng bước lên cầu thang mấy bậc .

      - Nicole?

      mở cửa phòng tắm.

      Tịnh ai.

      dừng lại trước ngưỡng cửa phòng ngủ. Gắn cánh cửa phòng là tấm bưu thiếp có hai hình bóng quấn chặt lấy nhau bồng bềnh trong làn hơi nước mờ ảo. Mark nhận ngay ra đó là La Valse, bức tượng của Camille Claudel mà cả hai cùng chiêm ngưỡng ở bảo tàng Rodin trong chuyến du lịch đầu tiên tới Paris.

      nhạc của Jarrett, tình đầy đam mê của Camille Claudel. Hai "chiếc bánh madeleine" do Nicole để lại kéo về với quá khứ xa xôi.

      Nhưng vợ đâu rồi?

      Lúng túng, gỡ tấm bưu thiếp ra khỏi cửa và nhận thấy ở mặt sau vài chữ viết vội:

      Mark, tình của em,

      Đừng lo lắng gì cho em cả. Em vẫn ổn, tuy vậy em thể Los Angeles bây giờ được.

      Nhưng có điều khiến em hết sức quan tâm: lại lần nữa được ở bên và con của chúng ta.

      Nhưng em thể làm vậy.

      Chuyến này phải tự mình.

      Mong thứ lỗi vì thể nhiều hơn được nữa.

      Sau này hiểu.

      Cho dù sau này có xảy ra chuyện gì nữa, vẫn biết là em luôn mãi .

      Nicole

    3. Polaris_0101

      Polaris_0101 Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      0
      Chương 7: Made in Heaven

      Trong khi tôi sợ, nó tới
      Và, trong khi tới, nỗi sợ hãi trong tôi giảm .

      Emily DICKINSON​

      -o0o-​

      Mười hai giờ sau
      Los Angeles
      Bệnh viện Saint Francis Memorial

      Thang máy ngừng lên. Bị dồn chặt vào trong góc, Mark Hathaway và Frank Marshall nhìn nhau vẻ gườm gườm, ai gì. Trước khi thang máy dừng lại, viên cảnh sát FBI quyết định đặt câu hỏi chực đốt cháy môi mình:

      - thấy kỳ lạ khi vợ cùng chúng ta à?

      Mark đáp lại, tạo cho Frank cảm giác khó chịu khi thấy mình chuyện với hư .

      - Cũng sao, Frank tiếp tục, con ấy tưởng là chết nay lại xuất và...

      - muốn gì nào? Mark khó chịu cắt ngang.

      Frank dường như do dự rồi tiếp:

      - Nếu biết điều gì mà chúng tôi còn chưa biết về vợ , nếu có những nghi ngờ, phải cho chúng tôi. Đó là điều tôi muốn đến.

      Nhưng Mark tiếp tục phớt lờ ta, thậm chí công khai quay lưng về phía ta. cần quên cái tin nhắn lạ lùng Nicole để lạ cho , cái tin nhắn mà biết cắt nghĩa ra sao. tại, phải nghĩ đến đứa con gặp lại trong vài phút tới. gì khác đáng để quan tâm, gì khác có ý nghĩa với nữa.

      - Còn điều nữa, Frank thêm: vì cần thiết của cuộc điều tra, FBI muốn tiết lộ việc con xuất trở lại. Chúng tôi đưa thông tin cho báo giới và trong thời điểm tại, chúng tôi muốn cánh nhà báo nằm ngoài việc này.

      - Tại sao?

      - Chúng tôi có lý do riêng, viên cảnh sát trả lời thận trọng.

      Nhưng Mark phản kích:

      - Dĩ nhiên là giải thích lý do cho tôi! Luôn là cái tật sinh bí mật của các người! Nhưng những điều đó kết thúc rồi: chẳng còn gì để lừa phỉnh tôi nữa.

      Phiền lòng vì thái độ của Mark, Frank ấn nút dừng khẩn cấp, giữ chiếc thang máy lơ lửng giữa hai tầng bệnh viện để làm sáng tỏ tình hình.

      - Chúng ta cần phải thống nhất ràng, Hathaway: tôi để mang Layla về New York cùng, với điều kiện phải tôn trọng số nguyên tắc.

      - Tôi cóc quan tâm đến . Khởi động lại thang máy .

      - Tôi cầu con hàng ngày phải đến gặp bác sĩ tâm lý của Cục. Và ngay khi bé quyết định , chính chúng tôi thẩm vấn bé.

      Điều này là quá đáng đối với Mark. Trong tích tắc, túm lấy cổ áo vest viên cảnh sát liên bang và dồn ta sát vào tấm gương trong thang máy bằng sức mạnh hung bạo ngờ khiến chiếc thang máy mất cân bằng.

      - Bác sĩ tâm lý, chính là tôi đây, hiểu chưa? Con tôi gặp ai khác. Tôi là chuyên gia trong những ca kiểu này, là người giỏi nhất trong lĩnh vực của tôi.

      Frank tìm cách chống trả, chỉ nhận xét đơn giản:

      - có thể từng là người giỏi nhất, nhưng vào thời điểm tại, chỉ còn là gã đàn ông dữ tợn và hung hăng đa sống lang thang ngoài đường phố từ hai năm trước. Đó thực phải những phẩm chất để an ủi đứa trẻ bị sốc, đồng ý chứ?

      Mark nắm chặt tay hơn, đồng thời còn siết mạnh hơn nữa.

      - thể tìm thấy Layla! Nếu con bé ở đó, ngày hôm nay, đó phải là nhờ công của . Vậy nên hãy để tôi được yên. Tôi lại kiểm soát mọi người. Vụ việc kết thúc.

      Mark buông tay ra và ấn nút cho thang máy hoạt động trở lại.

      Frank vừa chỉnh lại cổ áo vừa nhấn mạnh bằng giọng lừng chừng:

      - Vụ việc này chỉ kết thúc khi người ta tìm ra kẻ bắt cóc con .

      Cửa thang máy mở ra hành lang dài ốp kính, bên ngoài mưa gió quất liên hồi. Màn đêm buông xuống và ánh sáng của thành phố thiên thần Los Angeles trải dài như vô tận.

      Mark cố gắng làm theo những chỉ dẫn mà người ta cung cấp cho . Phòng của Layla nằm ở cuối hành lang. nhận thấy cánh cửa, cách khoảng bốn mươi mét.

      Phòng 466.

      Bốn mươi mét.

      Trong bệnh viện, các bác sĩ và y tá lại rì rầm, nhưng Mark nghe thấy điều gì. Náu mình trong lớp vỏ im lặng, chầm chậm tiến lên như con chim lặn ngưng thở. sốt ruột và lòng đầy lo sợ. Để trấn an bản thân, nhắc nhắc lại rằng mình được rèn luyện để đối phó với tất cả các tình huống có thể xảy ra: có thể con nhận ra hay tỏ ra hung hăng, có thể đủ khả năng để chuyện với con bé, có thể...

      Ba mươi mét.

      Thời gian như kéo dài vô tận. Tại sao lại lo sợ đến thế? Nhưng có lý để lo lắng. Từ năm năm nay, chống lại tất cả mọi người, huy động tất thảy nguồn năng lượng trong mình để từ chối tin vào ý nghĩ cho rằng Layla chết. chiến đấu bằng đầu óc hơn là dùng nắm đấm của mình. Đó là bài học mà và Connor rút ra từ thời thơ ấu đầy phức tạp trong khu phố thối nát ở Chicago. Chính niềm tin này định hướng lựa chọn nghề nghiệp của . Khi đau đớn quá sức chịu đựng và ta thể đáp trả bằng những cú đánh ta cuộn mình lại rồi để mặc cơn bão qua. Luôn có thời điểm nào đó kẻ thù mệt vì đánh quá nhiều. Luôn có thời điểm mà cuối cùng cũng hứa hẹn lối thoát.

      Hai mươi mét.

      Càng lại gần, càng cảm thấy tất cả những gì phải chịu đựng trong thời gian qua, tất cả những điều ấy từng đặc lại thành khối, giờ lại trỗi dậy trong . Đó là quãng thời gian dài, năm năm chìm trong vực thẳm đau đớn, tức là biết rằng con đau khổ và thể làm gì giúp con bé. khó khăn khi phải coi việc chính bản thân chịu đựng đau khổ là phương cách duy nhất trong nỗ lực chia sẻ cuối cùng.

      Mười mét nữa.

      Chỉ còn vài bước chân nữa và cơn ác mộng chấm dứt.

      tại khó có thể tin vào điều đó.

      Trong khi còn chưa bước tới chỗ cánh cửa, cửa từ từ hé mở.

      Ban đầu, chỉ phân biệt được quầng sáng phía bộ tóc xoăn nhô lên từ bộ pyjama màu hồng quá khổ. Rồi đến , theo sau là y tá, khẽ mấp máy môi bước về phía .

      Chính là con bé! Hiển nhiên là nó lớn hơn. Tuy nhiên vẫn thấy con bé quá bé, quá mong manh dễ vỡ...
      Trong tim mình, cảm giác như quả lựu đạn vừa mới được rút chốt, nhưng để làm con bé khiếp sợ, cố kìm nén mong muốn chạy đến bên con bé và chỉ phác động tác bằng tay nhàng.

      Tứ chi run bắn.

      Đừng chạy, Layla, đừng chạy!

      Đứa trẻ nhúc nhích. Khi đó Mark mới dám đưa mắt nhìn thẳng vào mắt con bé.

      nghìn tám trăm hai mươi tám ngày kể từ khi con bé mất tích.

      chuẩn bị tư tưởng gặp đứa trẻ hoảng hốt và ngơ ngác, nhưng thấy trong mắt con bé nỗi khiếp sợ cũng như đau đớn. Ngược lại, con bé có vẻ bình tĩnh và ung dung. Bỗng nhiên con bé nhoẻn cười, rời tay khỏi y tá và chạy về phía Mark. Mark cúi người thấp xuống ngang bằng chiều cao con bé và cuối cùng cũng ôm con bé trong vòng tay.

      - Mọi chuyện ổn thôi, con , vừa vừa nhấc con bé lên.

      ôm con bé vào lòng và tình cảm biết ơn vô hạn bỗng ngập tràn trong . Đó là thứ tình cảm mạnh mẽ hơn rất nhiều những gì cảm thấy khi con bé được sinh ra.

      - Tất cả kết thúc, thầm bên tai con bé. Tất cả kết thúc.

      Để đánh dấu quay trở lại trạng thái bình thường này, lục tìm trong túi xách và lôi từ trong đó ra con thỏ bông mà mang từ New York đến.

      - Bố mang cho con con thỏ bông trắng này. Con còn nhớ chứ? Con bao giờ ngủ mà có Ông Thỏ.

      bé giành lấy con thú bông và ôm ghì vào lòng.

      - Tất cả kết thúc, con bé bỏng của bố, Mark nhắc lại như thể để tự thuyết phục mình hơn nữa. Tất cả kết thúc. Chúng ta trở về nhà.

    4. Polaris_0101

      Polaris_0101 Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      0
      Chương 8: Trạm cuối

      Mơ giấc mơ bất khả
      Mang nỗi buồn ra
      Nóng ran vì cơn sốt
      Đến nơi ai đến.

      Jacques BREL
      -o0o-
      Ngày hôm nay
      25 tháng Ba 2007 - tám giờ sáng
      Sân bay Los Angeles LAX
      MARK

      Chiếc taxi dừng trước nhà ga số 2, nhưng Mark xuống xe ngay lập tức. đường đến sân bay, Layla thiếp ngủ vai muốn đánh thức con bé đột ngột. Sau khi rời bệnh viện, hai bố con qua đêm tại khách sạn ở khu phố thương mại downtown. Layla vẫn lời, nhưng con bé có vẻ bình tâm và vui sướng khi gặp lại .

      - Con lại được, hứa với con thiu thiu ngủ.

      chắc chắn về điều đó. Chỉ cần con bé cảm thấy được bao bọc và được bảo vệ. Và Mark làm tất cả để con bé lấy lại niềm tin.

      Qua lớp cửa kính ám đầy khói bụi xe ô tô, lo lắng nhìn náo động bao trùm khu vực quanh sân bay. ghét Los Angeles, mức độ ô nhiễm, vẻ hời hợt cũng như tình trạng bạo lực của thành phố này. Thành phố khổng lồ này luôn tạo cho cảm giác rằng nó cuốn trôi tất cả đường của mình: cả thiên nhiên lẫn con người.

      Ngồi trong tổ kén bảo vệ của chiếc ô tô, cảm thấy an toàn trong vài giây còn lại, được an ủi nhờ thanh khiết của điệu bản nhạc violon phát ra từ radio.

      Bản nhạc này... mình biết bản nhạc này.

      - Bản nhạc này hay, đó là bản gì vậy?

      - Vũ điệu Sacon của Bach, người tài xế nhạc vừa trả lời vừa đưa cho vỏ đĩa CD.

      Mark xem xét bìa đĩa được minh họa bằng bức ảnh đầy sức mê hoặc: nữ nghệ sĩ violon, ăn mặc nhàng, khuôn mặt dựa vào mặt gương, tạo ra hình ảnh người có hai mặt, trông vừa gợi cảm vừa đáng lo ngại. chiếc nhãn vàng của thương hiệu nổi tiếng có đề tên nữ nghệ sĩ và Chương trình độc tấu:

      Nicole Hathaway plays Bach
      Partitas for solo violin[1]

      Mark kịp có thời gian để bối rối. Layla vừa mở choàng mắt. bé vừa cười vừa nhìn bố rồi ngáp.

      - Con mặc áo khoác vào , Mark , chúng ta lên máy bay.

      Layla ngoan ngoãn vâng lời rồi cả hai rời taxi để bước vào sân bay.

      Tại nhà ga, tình hình căng thẳng đến cực điểm. Ngay tuần vừa rồi, việc phát ra mưu khủng bố mới ở gieo rắc kinh hoàng lên cả hai bờ Đại Tây Dương, kéo theo hàng loạt báo động giả. Mức độ cảnh báo chống khủng bố được tăng từ cấp "nguy hiểm" lên tới "nghiêm trọng" và mỗi ngày có rất nhiều chuyến bay bị hoãn lại. Mark kiểm tra chắc chắn chuyến bay của mình bị hoãn và vội vàng đến quầy check-in được chỉ định. biết việc tăng cường lục soát hành khách và kiểm tra hành lý kéo dài thời gian làm thủ tục lên máy bay và muốn hoàn thành thủ tục này càng nhanh càng tốt.

      Ở giữa đám đông, nắm chặt tay Layla, như thể có nguy cơ bị mất con bé thêm lần nữa.

      - Bác sĩ Hathaway! Bác sĩ Hathaway!

      Mark quay đầu lại, ngạc nhiên vì có người gọi mình.

      Cách vài mét, người đàn ông quen chạy đến chỗ .

      - Mickaël Philips, tôi làm việc cho nhật báo Herald, ta tự giới thiệu.

      Mark chau mày.

      - Tôi muốn phát biểu vài lời về con mình, vừa tay phóng viên vừa rút máy ghi trong túi ra.

      - Chúng tôi chẳng có gì để với cả, vừa trả lời Mark vừa ôm chặt Layla, chân rảo bước.

      Nhưng tay phóng viên vẫn theo sát và muốn tỏ ra có tài thuyết phục:

      - Chúng tôi muốn đề nghị với hợp đồng bảy mươi lăm nghìn đô la cho cuộc phỏng vấn kèm loạt ảnh...

      - hãy biến ! Mark nổi giận.

      Khi quay lại nhìn, nhận thấy tay phóng viên rút điện thoại di động ra và định chụp trộm bức ảnh.

      Bằng tất cả nỗ lực bảo vệ Layla, Mark túm lấy cổ họng Philips, siết chặt khí quản cho đến khi tay phóng viên phải buông điện thoại ra.

      Chiếc điện thoại di động rơi xuống đất và mark nghiền nát theo đúng phương pháp bằng gót giày của mình.

      - phải trả giá vì điều đó! tay nhà báo vừa xoa cổ vừa đe dọa.

      Mark nhìn chằm chằm tay phóng viên trong vài giây, ngạc nhiên vì thái độ hung hăng của mình và diễn biến ngắn ngủi của cuộc cãi vã.

      Trong khi Mark quay gót để đến khu vực đăng ký, nghe tiếng Philips cảnh báo:

      - Ngươi dính vào rắc rối lớn đấy, Hathaway, và thậm chí ngươi cũng chẳng ý thức được đâu! Ta làm cuộc điều tra của riêng mình: ta có những thông tin lẽ ra có thể chia sẻ với ngươi. Ngươi biết đâu! Cả về vợ ngươi lẫn con ngươi!

      EVIE

      Chiếc xe bus từ Union Station[2] tới thả hành khách xuống trước nhà ga số 2. Lẫn trong số hành khách đó có trẻ khoảng mười lăm tuổi ăn mặc theo phong cách gothic [3]. Evie là người cuối cùng bước xuống xe. Vẫn còn chưa tỉnh ngủ hẳn, tự động bước vào nhà ga , và mắt nhắm mắt mở, chăm chú nhìn màn hình để kiểm tra giờ cất cánh chuyến bay của mình. Đêm qua ngủ băng ghế và mình mẩy đau nhức. Bụng sôi òng ọc. Các khớp xương kêu răng rắc và xương cốt dường như muốn vỡ vụn ra. thèm thuồng nhìn gian hàng Starbucks ở đó bán cà phê cùng bánh ngọt, nhưng còn đồng xu dính túi. Đói bụng, kín đáo nhặt cốc nước cam còn thừa và mẩu bánh xốp còn sót lại trung thùng rác của coffee-shop.

      Trong vài tiếng nữa thôi, có mặt tại New York. Sau việc đột xuất đáng buồn buộc phải đến Los Angeles, giờ đây có thể bắt kịp gã đàn ông mà theo đuổi. có địa chỉ của ta: tòa nhà ở mạn Bắc Manhattan. Ngay khi tìm ra ta, giết chết .

      giết chết .

      giết chết .

      Và có thể sau đó, đau đớn giảm bớt.

      ALYSON

      Chiếc xe hơi khổng lồ với trục xe hầm hố cùng hình dạng to bè khó khăn lắm mới đỗ được ở tầng thứ ba của khu đỗ xe ngầm trong nhà ga số 2.

      Trong khoang lái của chiếc Porsche Cayenne, bản nhạc hỗn tạp chán ngấy pha trộn giữa rap và R&B được vặn ở mức to nhất. Bên tay lái, thiếu phụ trẻ hai mươi sáu tuổi, Alyson Harrison: mái tóc bạch kim cắt ngắn, quần jean bó của hãng Notify, thắt lưng buông thõng như thòng lọng, áo vest da bó sát.

      Alyson tắt máy và đổ sụp xuống tay lái. Toàn thân run rẩy. cần phải trấn tĩnh lại nếu muốn người ta cho lên máy bay. Để làm được điều đó, chẳng có đến ba mươi sáu kế. lục trong chiếc túi hiệu Hermes để lấy hộp phấn bằng ngà. Bồn chồn lo lắng, hít liền hai liều ma túy rồi xoa xoa hai hàm răng bằng chút bột trắng. Đó là cách duy nhất để bị sup sụp hoàn toàn. có cocaine, cảm thấy mình thảm hại, đủ khả năng để đương đầu. Từ nhiều năm nay, mất khả năng kiểm soát việc sử dụng ma túy của mình, nhưng chất bột trắng luôn phát huy tác dụng.

      Quả thực trong vòng chưa đến phút, Alyson lấy lại được chút niềm tin và lần nữa cảm thấy khỏe khoắn trở lại và có khả năng kiểm soát mọi chuyện. Cảm giác thoải mái này nhanh chóng chuyển thành trạng thái kiêu ngạo và quá nhạy cảm. Trong khi chờ đợi, chỉ cần tìm ra đủ sức lực để đặt mông vào chiếc máy bay này rồi bay trở lại New York.
      thay cặp kính cận áp tròng bằng những thấu kính mà: chiếc màu hồng, chiếc khác màu xanh da trời. Qua gương chiếu hậu, chỉnh sửa lại tóc mái, cố định nó bằng chiếc kẹp tóc hình con bướm. Sau khi trang điểm xong xuôi, loạng choạng rời khỏi xe, vắt vẻo đôi giày cao gót và kéo chiếc túi du lịch có bánh xe tiến về phía trước.

      Khi ánh đèn flash của đám thợ săn ảnh lóe lên, Alyson thấy hình ảnh phản chiếu của mình lên bất động trong kính chắn gió của chiếc xe đỗ gần đó. Tấm kính phản chiếu lại cho hình ảnh khiến người ta xót xa nhưng chính xác.

      Hình ảnh ả điếm nghiện cocaine có giá cả tỷ đô la.

      Vậy là, họ ở đó, cả ba người, mỗi người cách nhau vài mét, sân khấu là đại sảnh của sân bay.
      Mark, Evie, Alyson. Họ hề quen biết nhau, chưa từng chuyện với nhau bao giờ, nhưng họ vài điểm chung.

      Cả ba đều ở điểm có tính chất bước ngoặt của cuộc đời,

      căng thẳng tột độ,

      gần với sụp đổ.

      Cả ba đều có quá khứ đau buồn.

      Cả ba đều thấy cuộc sống bị đảo lộn bởi mất tích hay cái chết.

      Cả ba đều cảm thấy mình vừa là nạn nhân vừa là tội phạm.

      Nhưng chỉ trong vài phút nữa, họ cùng chiếc máy bay.

      Và cuộc đời họ thay đổi.

      - Nào, bố trước còn con theo sau, được chứ Layla?

      Mark cởi áo vest và thắt lưng ra để lên băng chuyền rồi bước qua cổng kiểm tra an ninh.

      có tiếng kêu báo hiệu.

      - nào, đến lượt con đó! Mark vừa với con vừa thu dọn tư trang của mình.

      Lặng lẽ, bé tiến lại gần bố, nhưng khi bước qua, làm còi của hệ thống an ninh kêu váng lên.

      - Bỏ hết đồ trong túi và cởi giày ra!

      Nhã nhặn hơn chút khiến mày khó chịu à, Mark vừa nghĩ vừa nhìn xoáy vào tay nhân viên an ninh.

      Bác sĩ Mark liền quỳ xuống trước con để giúp bé cởi giày. kiểm tra tất cả túi áo túi quần của con nhưng chúng đều rỗng .

      - ổn thôi, con .

      Layla kéo tất xuống tận gót chân và lần nữa, chiếc còi báo động lại kêu lên. kỳ cục: Layla chỉ mặc chiếc quần jean, áo phông và áo khoác.

      Mark nhíu mày.

      - Cái máy này của ông bị hỏng rồi!

      thèm trả lời , tay nhân viên an ninh lại gần bé.

      - Quay lưng lại, bé, và giơ tay lên!

      Layla ngoan ngoãn thực trong khi nhân viên khác đưa máy dò tìm dọc theo cơ thể bé.

      Chiếc máy đột nhiên kêu váng lên khi đến gần gáy bé.

      - Thế nghĩa là thế nào? Mark cáu kỉnh hỏi.

      Tay nhân viên ràng đủ khả năng để trả lời . Trước khi quyết định gọi cho đồng nghiệp thay máy dò tìm khác, ta thử lại lần nữa và kết quả thu được vẫn tương tự. Nhưng chiếc máy mới cũng giúp tình hình sáng sủa thêm: tất cả đều khiến người ta nghĩ đến thiết bị kim loại được gắn dưới da Layla.

      Sửng sốt, tay nhân viên an ninh dùng tay ấn sát chiếc tai nghe vào tai và ngước mắt nhìn về phía camera an ninh để với người đối thoại vô hình:

      - Thưa bà, chúng ta có vấn đề...

      Mark và con ở trong văn phòng bài trí cực kỳ đơn giản, giống như phòng hỏi cung tội phạm. Trước mặt họ, trong bộ vest công sở, phụ nữ người Mỹ Latin với vẻ nghiêm khắc tự coi mình là COndoleezza Rice xem xét hộ chiếu của cả hai.

      - Hãy giải thích cho tôi điều, ngài Hathaway: Có phải con ông vừa mới trải qua ca phẫu thuật.

      - Tôi... tôi biết, Mark khẳng định.

      - Có phải người ta tiêm thứ gì đó vào gáy con ông: con chíp điện tử hay miếng cấy nào đó?

      - Tôi biết.

      Người phụ trách an ninh ném cho Mark ánh nhìn khinh miệt.

      - Vậy sao, ông biết! Đó là con ông, đúng ?

      - Đó là câu chuyện dài, với giọng mệt mỏi.

      Lúc bấy giờ Condoleezza quay về phía Layla.

      - Cháu có đau ở phía sau đầu ?

      bé chịu đựng ánh nhìn chớp mắt của bà Condoleezza đồng thời vẫn kiên quyết .

      - Nào, cháu bị mất lưỡi rồi à?

      Tức giận, Mark bật dậy khỏi ghế.

      - Chúng ta thôi! Mark quyết định, đồng thời nắm tay Layla. Thây kệ máy bay, chúng ta thuê xe ô tô.

      - Ông được rời khỏi đây đâu, người đối thoại với vừa khẳng định vừa chỉ vào đội quân đứng gác trước cửa văn phòng.

      - Chuyện ấy còn phải xem! Mark nổi nóng. Và trước tiên, hãy trả lại tôi hộ chiếu! Tôi chẳng có tội gì cả.

      Cuộc tranh luận đạt đến đỉnh điểm xung đột khi chuông điện thoại reo.

      - Vâng, tôi nghe! Condoleezza vừa ấn vào phím loa ngoài vừa .

      - FBI đây, thưa bà, thư ký thông báo, đó là đặc vụ Frank Marshall.

      - Bảo ta gọi lại sau.

      - ta việc rất khẩn cấp.

      - Thôi được, nối máy cho tôi, bà ta rồi tắt hệ thống loa ngoài.

      Mark ngồi lại xuống ghế, ngạc nhiên vì can thiệp này của Frank và tự hỏi rồi nó đến đâu.

      Cuộc trao đổi điện thoại diễn ra chóng vánh, đánh dấu bằng hai từ "vâng" và lần nữa " thưa ngài" do Condoleezza trước khi gác máy.

      Vẻ phật ý, bà ta ngước mắt nhìn về phía Mark và tỏ ra hối lỗi:

      - Mọi việc ổn, bác sĩ Hathaway, vừa bà ta vừa trả lại hộ chiếu cho . Xin thứ lỗi cho chúng tôi vì làm phiền ông. Tôi chúc ông và con ông có chuyến bay thoải mái dễ chịu.

      Bối rối vì vụ kiểm tra làm mất thể diện này, Mark quyết định hai bố con có quyền được thưởng thức bữa sáng ngon lành. Tại quầy bar của Bon Café, hệ thống coffee-shop do người Pháp sáng lập, gọi hai đĩa thức ăn đầy tú hụ rồi cùng Layla đến ngồi ở chiếc bàn gần chậu cảnh. cảm thấy hài lòng khi thấy con ăn ngon lành và bé cắn ngập răng chiếc bánh sừng bò "theo kiểu Paris" của mình, vừa ăn vừa uống cốc nước cam. cũng tự hài lòng với tách cà phê và vừa uống, vừa lơ đễnh nhìn tờ USA Today được phát tặng miễn phí cho khách hàng.

      Ga ngập tràn trong làn ánh sáng trắng dịu dàng.

      Khi Mark và Layla vừa rời khỏi chỗ ngồi, trẻ liền bước đến ngay sau họ và hề gây chú ý, ngồi xuống bàn của họ để uống nốt chỗ nước cam còn thừa và hộp sữa chua thậm chí còn chưa bóc.

      Evie cũng tranh thủ cơ hội để liếc nhanh các tiêu đề báo. bài báo có ảnh minh họa lớn chiếm trọn nửa trang nhất:

      Tỷ phú Richard Harrison tự sát

      Người sáng lập tập đoàn Green Cross, trong những tập đoàn hàng đầu thế giới về hệ thống bán lẻ, từ trần ngày hôm qua tại New York, thọ bảy mươi hai tuổi. Thi thể vị tỷ phú được phát tàu thuộc sở hữu riêng, ngập trong vũng máu sau khi tự bắn phát súng săn vào hộp so. Theo thông tin chúng tôi nhận được, Richard Harrisond để lại cho người thân lá thư giải thích lý do ông hành động như vậy. Ông chủ tập đoàn, người cách đây hai năm từng tiết lộ mình mắc bệnh Alzheimer, thể chịu đựng được tình trạng suy sút tinh thần do căn bệnh gây ra nữa.
      Tang lễ được cử hành vào chiều mai tại Manhattan.

      Năm 1966, tại thị trấn thuộc bang Nebraska, Richard Harrison đặt những viên gạch đầu tiên trong việc xây dựng đế chế của mình khi mở cửa hàng bán thực phẩm khô với giá chiết khấu, thành công đến ngay lập tức, và ông nhanh chóng mở thêm nhiều điểm bán hàng khác, ban đầu là ở trong vùng rồi mở rộng ra phạm vi cả nước. Số lượng cửa hàng của Green Cross ngừng tăng lên đất Mỹ và nay, con số này lên tới hơn sáu trăm đại siêu thị.

      Là người ý tứ, nổi tiếng vì cung cách sinh hoạt chừng mực, Richard Harrison vẫn chỉ sống trong ngôi nhà từ ba mươi năm nay. Tiền bạc dường như làm thay đổi chút gì trong cuộc sống hàng ngày của người lãnh đạo tập đoàn luôn chú trọng xây dựng hình ảnh "Quý ông Bình Dân" bao giờ phô trương giàu sang này.

      kín đáo và đời sống khổ hạnh của ông đối lập hoàn toàn với con duy nhất của mình, Alyson, người luôn có những hành động ngông cuồng thường xuyên được đưa mặt báo lá cải.

      Evie ngừng đọc, mất tập trung bởi tiếng la hét nổi lên ở gần khu vực cửa tự động.

      Bị đại đội thợ săn ảnh bao vây, lóa mắt vì ánh đèn flash, Alyson Harrison vừa mới bước vào nhà ga sân bay. Yếu ớt như cành cây non, gương mặt được cặp kính râm khổng lồ che nửa, Alyson vất vả chịu đựng đám chó săn bao quanh và vây dồn bằng hàng loạt câu hỏi.

      FLASH - FLASH - FLASH Alyson! Phía bên này, Alyson! FLASH FLASH phải chịu đựng nhiều, đúng Alyson? FLASH Mối quan hệ của với BỐ MÌNH như thế nào? Hình như hối hận? Và MA TÚY, ngừng sử dụng rồi phải ? Alyson! FLASH - FLASH được thừa kế TỶ ĐÔ LA có ý nghĩa như thế nào với ? Alyson! Có chàng nào trong cuộc sống tại của ? FLASH - FLASH quay trở lại bệnh viện chứ? Và ma túy, Alyson? trả lời, THỰC NGỪNG SỬ DỤNG RỒI CHỨ? FLASH

      Bao nhiêu câu hỏi đổ ập xuống Alyson như bấy nhiêu nhục nhã.

      Thuở ban đầu, khi các phương tiện truyền thông bắt đầu chú ý đến mình, Alyson cảm thấy rất vui thích. Sau đó, nghĩ mình nắm quyền kiểm soát và sử dụng báo chí phục vụ lợi ích của mình. Rồi ngày càng nổi tiếng hơn và chiếc bẫy càng ngày càng khép chặt. Đến hôm nay, ngày nào tay săn ảnh hay gã nào đó có trang bị điện thoại di động mưu toan lấy chút riêng tư của .

      FLASH - FLASH

      Alyson đưa tay lên che mặt để tự vệ. Lúc ấy những kỷ niệm trỗi dậy từ quá khứ với vận tốc của chiếc boomerang.

      FLASH...

      ... BACK

      ---------------
      Chú thích
      [1] Tiếng trong nguyên bản: Nicole Hathaway trình bày nhạc Bach. Tổ khúc cho vĩ cầm độc tấu.
      [2] Ga chính lớn nhất thành phố Los Angeles, bang California, Hoa Kỳ.
      [3] Phong cách thời trang chú trọng màu đen trong trang phục và trang điểm, tạo cho người mặc vẻ bí hiểm, u sầu.

    5. Polaris_0101

      Polaris_0101 Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      0
      Chương 9: Alyson - Dòng hồi tưởng đầu tiên

      Tám năm trước​

      Kiều nữ thừa kế của đế chế Green Cross gây xì căng đan tại Quảng trường Thời đại
      (AP - 18 tháng Mười 1999)​

      Tối qua, sau khi rời khỏi nhà hàng sang trọng nơi vừa tổ chức tiệc sinh nhật lần thứ mười chín của mình, Alyson Harrison gây ra vụ náo loạn tại Quảng trường Thời đại. ràng là ngà ngày say, Alyson ứng tấu điệu vũ thoát y chậm ngay giữa phố, giữa những tiếng cười nhạo và những lời chửi rủa của đông đảo "quần chúng".

      Từ khi dừng việc học để "toàn tâm toàn ý cống hiến cho những buổi dạ hội và những buổi shopping, kiều nữ của tỷ phú Richard Harrison thường xuyên góp mặt báo chí với những hành động kỳ quặc và thái độ cư xử của đứa con được nuông chiều".


      Tính khí thất thường của Alyson
      (AFP - 23 tháng Mười hai 1999)​

      Trong chuyến thăm Paris, nữ tỷ phú khiến toàn bộ nhân viên khách sạn George-V bị sốc.

      Sau khi lượn qua các cửa hàng Đại lộ Champs-Elysées, Alyson đặt thêm - ngoài dãy phòng xa hoa lộng lẫy của mình - căn phòng thứ hai chỉ dành để đồ đạc. nữ nhân viên buồng phòng phát biểu: "Có ít nhất ba mươi hộp đựng giày, mà chỉ toàn những hãng có tên tuổi".


      Steve và Alyson: chuyện nghiêm túc
      (Onl!ne - 14 tháng 2000)​

      Tuần vừa qua kênh nhạc e-Muzic thong báo điều đó, nhưng kể từ hôm nay, điều này trở nên chính thức: tay chơi bộ gõ của nhóm nhạc rock 6thGear và kiều nữ của đế chế Green Cross thực ca chung khúc tình ca kể từ hai tuần nay.

      Steve Gleen, ba mươi mốt tuổi, nổi tiếng với thái độ cư xử của bad boy và sở thích uống rượu. Steve và Alyson: món cocktail ngòi nổ tạo công ăn việc làm cho cánh paparazzi.


      Xì căng đan tại Courchevel
      (AFP - 12 tháng Hai 2000)​

      Tuần vừa qua, kiều nữ thừa kế của đế chế Green Cross rốt cuộc xuất ở khu trượt tuyết nổi tiếng trong dãy Alpes, nơi đặt hai đường trượt để sử dụng riêng. " ai nhìn thấy ấy cả. ấy hẳn bị những lời phóng đại rùm beng các phương tiện thông tind dại chúng về điều kiện đón tiế của mình làm cho sợ hãi. Ở đây người ta thích những quyền ngoại lệ," nguồn tin địa nặc danh cho hay.


      Nữ tỷ phú mắc chứng ăn cắp vặt.
      (AP - 03 tháng Năm 2000)​

      ràng là Alyson Harrison ngừng làm bậy! tóc vàng hoe này bị bắt chiều qua vì tội ăn cắp lô quần áo trị giá hàng nghìn đô la tại cửa hàng sang trọng ở Beverly Hills. Bố tuyên bố rằng ông cầu viện Jeffrey Wexler, người nắm giữ vị trí chủ chốt trong đoàn luật sư để bào chữa cho .


      Alyson được phóng thích!
      (AP - 08 tháng Sáu 2000)​

      Steve và Alyson: chuyện tình kết thúc
      (Onl!ne - 18 tháng Mười hai 2000)

      Alyson Harrison bị buộc tội bỏ trốn!
      (The Telegraph - 03 tháng 2001)​

      Là tỷ phú cũng có quyền coi thường luật pháp.

      Theo trang web QMZ.com, Alyson Harrison bỏ trốn sau vụ đụng xe may mắn là có ai là nạn nhân. Vụ vi phạm có lẽ là bị phát nếu người qua đường quay lại cảnh này bằng điện thoại di động. Bị buộc phải thừa nhận hành vi của mình, Alyson gọi cho luật sư Jeffrey Wexler để tìm cách dàn xếp ổn thỏa với chủ sở hữu phương tiện.


      Alyson Harrison lại có bạn trai mới
      (Onl!ne - 12 tháng Hai 2001)​

      Kiều nữ nổi tiếng ăn chơi sau khi chia tay với tay rocker Steve Glenn tìm được niềm vui mới trong vòng tay của người hùng trong loạt phim truyền hình Pacific Pallissad, diễn viên Austin Tyler, người gặp trong khi quay đoạn phim quảng cáo.


      Alysson Harrison sạt nghiệp vì Roxy!
      (AP - 06 tháng Ba 2001)​

      Kiều nữ Alyson ngày càng tăng những khoản chi quá mức cho phục trang để con chó của mình ăn mặc lịch . Vòng cổ nạm kim cương, "quần áo" được những nhà thiết kế thời trang tên tuổi thiết kế, những buổi điều trị bác sĩ tâm lý chuyên ngành chăm sóc chó: chẳng có gì là quá nhiều đối với Roxy, con chó xù Trung Quốc mà Alyson dẫn theo khắp nơi. "Khác với con người, tôi biết Roxy bao giờ rời xa tôi," nàng nổi tiếng ăn chơi khẳng định như vậy để lý giải cho những khoản đầu tư của mình.


      đoạn video nóng của Alyson bị tung lên Internet!!
      (Onl!ne - 20 tháng Bảy 2001)​

      Sau khi bị mất điện thoại di động tại hộp đêm ở Miami, kiều nữ Alyson lo ngại những dữ liệu lưu trữ điện thoại của mình bị sử dụng vào mục đích xấu. Ngoài danh bạ có tên những nhân vật ăn chơi đình đám trong giới thượng lưu, trong điện thoại của còn có rất nhiều ảnh và video cá nhân. trong những đoạn video đó, đoạn phim ngắn khoảng hai phút quay cảnh đương nóng bỏng của Alyson cùng bạn trai vừa được phát tán Internet.

      "Tôi thấy sốc khi cảnh riêng tư của mình bị phát tán, Alyson phát biểu. Tôi muốn gửi lời xin lỗi tới bạn bè và gia đình mình."

      Sau giây phút bối rối ban đầu, nàng nổi tiếng ăn chơi nhanh chóng lấy lại tự tin: "Quan hệ tình dục là chuyện hoàn toàn tự nhiên, tôi cảm thấy mình phạm bất kỳ tội lỗi nào", nàng khẳng định.


      Alyson Harrison tung ra mẫu đồ lót của riêng mình
      (AP - 6 tháng Tám 2001)​

      Những mẫu thiết kế của Alyson chỉ được bán tại các cửa hàng thuộc hệ thống Green Cross.


      Alyson lại lần nữa độc thân?
      (Onl!ne - 28 tháng Tám 2001)

      Alyson trở thành tín đồ giáo phái Kabbale
      (Keüters - 9 tháng Chín 2001)​

      Cũng giống như rất nhiều ngôi sao ở Hollywood, nàng tóc vàng kỳ quặc tyên bố mình là tín đồ giáo phái Kabbale, tôn giáo thời thượng mới nhất của những người nổi tiếng. "Tôi bao giờ rời xa chiếc vòng tay tết bằng chỉ đỏ này. Nó giúp tôi tránh được rủi ro và cho phép tôi liên hệ với sức mạnh tinh thần của mình."


      Nước hoa mang nhãn hiệu Alyson
      (AP - 29 tháng Chín 2001)​

      Đến lượt kiều nữ thừa kế Harrison cho ra đời loại nước hoa mang tên mình. ta liên kết với hãng nước hoa nổi tiếng (do cha sở hữu!) để phát triển loại hương thơm của riêng mình và sản phẩm được bán vào dịp Giáng sinh tới.


      Alyson Harrison, lại tu tỉnh?
      (Onl!ne - 28 tháng Mười 2001)

      Alyson Harrison muốn sản xuất phim
      (Imdb.com - 20 tháng Mười 2001)

      Từ vận động viên này chuyển sang vận động viên khác...
      (Onl!ne - 5 tháng Mười hai 2001)​

      ràng là Alyson Harrison rất quan tâm đến thể thao. Sau cầu thủ bóng đá Dave DeLaluna, giờ đến lượt nhà vô địch Olympic trong môn bơi lộ John Aldreen bị mắc vào lưới tình của kiều nữ tóc vàng.


      Nước hoa Alyson thất bại hoàn toàn
      (AP - 8 tháng 2002)

      Alyson Harrison bị bắt vì lái xe trong tình trạng say xỉn
      (Reuteurs - 12 tháng 2002)​

      Theo nguồn tin từ phía cảnh sát, nữ minh tinh màn bạc kiêm nhân vật đình đám trong giới ăn chơi thượng lưu bị bắt vào đêm thứ bảy, rạng sáng Chủ nhật tại Los Angeles vì tội lái xe trong tình trạng say xỉn.

      Vụ bắt giữ diễn ra vào hồi hai giờ mười lăm phút sáng nay tại Beverly Hills sau khi xe mô tô cảnh sát phát ra ô tô của Alyson ngoằn ngoèo mặt đường.

      Cảnh sát phải mất quá nhiều thời gian để tìm thấy chai rượu Tequila uống gần hết ghế xe ô tô của .
      Kết quả xét nghiệm nồng độ cồn trong máu cho thấy lượng cồn trong người Harrison, hai mươi hai tuổi, vượt quá giới hạn cho phép.

      Viện kiểm soát quyết định khi nào nàng bị xét xử trước pháp luật.


      Alyson bị kết án!
      (Reuters - 24 tháng Hai 2002)​

      Hôm nay Alyson Harrison bị phạt nghìn đô la và bị treo bằng lái xe trong vòng sáu tháng sau khi có kết quả dương tính trong xét nghiệm nồng độ cồn khi lái xe trong tình trạng say xỉn hôm 12 tháng vừa qua.

      Kiều nữ thừa kế của tập đoàn Green Cross còn bị buộc phải theo khóa học về những nguy hiểm khi uống rượu lái xe.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :