1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 189: MƯỚN PHÒNG
      Edit: Miêu - CQH
      Lấy di động ra, La Gia Tuệ mở điện thoại nghĩ nghĩ lại sợ kinh động Bùi Vân Khinh ở bên trong, nên đến góc hành lang.

      Xác định khoảng cách vừa đủ, Bùi Vân Khinh có khả năng nghe được, lúc này mới di động bấm số điện thoại của mẹ ta.

      “Mẹ, là con, mẹ có số điện thoại của Đường Mặc Trầm ? Con có việc gấp cần đến… Điện thoại của trợ lý? Cũng được ạ, mẹ gửi cho con ngay nha… Mẹ đừng hỏi nhiều, có gì về con hết cho.

      Nhận được số điện thoại của trợ lý là Ôn Tử Khiêm, La Gia Tuệ lập tức gọi điện thoại đến.

      “Ngài là thư ký Ôn sao, tôi là La Gia Tuệ, chị họ của Bùi Vân Khinh.”

      “Được… La tiêu thư, có chuyện gì sao?”

      “Tôi có chút việc gấp, muốn được chuyện cùng bộ trưởng.”

      “Thực xin lỗi, La tiểu thư, bộ trưởng họp, tại thể nghe máy được.”

      việc có chút gấp.”

      Cuộc họp quốc tế đó, vui đùa sao?

      Bộ trưởng họp còn họp mà muốn nhận điện của ta sao?

      Coi mình là Bùi Vân Khinh chắc?

      Ôn Tử Khiêm cũng có ý tứ dàn xếp, “Nếu được hãy với tôi cũng được, cho tôi tôi chuyển cho bộ trưởng. Hoặc là, trễ chút nữa có thể gọi lại được.”

      La Gia Tuệ cảm thấy sốt ruột, nhìn phòng khách sạn xa xa đằng kia, liền .

      “Nhưng mà, chuyện này liên quan đến Bùi Vân Khinh, nếu bộ trưởng nghe, lại xảy ra chuyện đó!”

      Nghe được ba chữ Bùi Vân Khinh, giọng Ôn Tử Khiêm thay đổi.

      “Bùi tiểu thư, có chuyện gì sao?”

      “Em ấy mình cùng Ninh Trạch Thiên ở khách sạn, hai người hút ma túy!”

      Vì muốn Đường Mặc Trầm đến đây, La Gia Tuệ cũng ngại phóng đại lên chút.

      Vị Bùi tiểu thư này, mới yên tĩnh vài ngày tại sao lại làm chuyện như vậy?

      Đện thoại bên kia, Ôn Tử Khiêm liền nhíu mày lại.

      xác định?”

      La Gia Tuệ nghe được trong giọng Ôn Tử Khiêm khẩn trương, liền liền son sắt để chứng minh.

      “Xác định vô cùng.”

      “Địa chỉ ở đâu?”

      “Khách sạn Kim Long, lầu sáu, tôi bây giờ đây hàng lang.”

      “Được, tôi lập tức thông báo cho bộ trưởng, sau đó tôi liên hệ với sau.”

      “Được, tôi chờ .”

      La Gia Tuệ cười, rũ tay xuống.

      Bùi Vân Khinh ơi Bùi Vân Khinh, lúc này đây tôi khiến cho ở trước mặt Đường Mặc Trầm thất sủng, nhìn sau này ở trước mặt tôi còn đắc ý nữa ?

      Đầu dây điện thoại bên kia, Ôn Tử Khiêm nào dám chậm trễ, đường chạy đến phòng họp, đẩy cửa phòng ra.

      Bên trong phòng họp, có vài vị quan chức cao cấp hướng Đường Mặc Trầm báo cáo tình huống, nghe được có người mở cửa vào, tất cả mọi người kinh ngạc quay sang.

      Xoay mặt nhìn Ôn Tử Khiêm, Đường Mặc Trầm khỏi nhăn lông mày.

      “Sao làm thế?”

      “Thực xin lỗi!”

      Hương mọi người gật đầu ý bảo xin lỗi, Ôn Tử Khiêm bước nhanh đến bên cạnh , cúi người xuống trong lỗ tai, “Vừa mới nhận được điện thoại của La tiểu thư, tiểu thư cùng Ninh Trạch Thiên ở cùng nhau trong khách sạn.”

      Lo lắng đến tình huống nghiêm trọng, Ôn Tử Khiêm dám đề cập đến chuyện hít thuốc phiện.

      Dù sao tai nghe là giả, mắt thấy mới là .

      La Gia Tuệ cũng có thấy tận mắt, ta cũng thể long tung.

      Nhưng mà, chỉ ‘cùng nhau ở trong khách sạn’, khác gì chọc vào tổ ong vò vẽ rồi.

      Đường Mặc Trầm mạnh mẽ ngồi dậy, ghế lao sàn nhà, phát ra tiếng động lạ.

      “Tan họp!”

      Từ răng ra hai chữ đấy, vẻ mặt người đàn ông bình tĩnh, bước chân ra khỏi phòng họp.

      Vài vị quan chức đều cả kinh đứng lên cả, lại cũng dám lên tiếng.

      Biểu tình mặt vị này, chỉ có thể dùng từ ‘đáng sợ’ để hình dung, vừa thấy chính là có chuyện lớn xảy ra, thời điểm như vầy ai dám chọc giận Đường Mặc Trầm nữa chứ?

      Ôn Tử Khiêm chạy theo đuổi ra đến đây, nhìn biểu tình chút, cũng nhíu mày.

      “Bộ trưởng, ngài… Ngài cũng đừng quá tức giận, chừng chính là… Hiểu lầm…”
      garan2602, Chris, Tiểu Ly 11113 others thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Aaaaaaaaa gay cấn. Hóng chương mới quá Miêu ơiiiii
      Mieu1810 thích bài này.

    3. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Bé La Gia Tuệ hận mình sống quá lâu rồi phải hông?

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 190: BẮT KẺ THÔNG DÂM.
      Edit: Miêu - CQH
      Tốt nhất là hiểu lầm, bằng ….

      Ngón tay người đàn ông nắm chặt.

      Cảm giác được người tản ra sát ý, Ôn Tử Khiêm lời đến khóe miệng lại nuốt vào, vội vàng móc điện thoại di động ra, lệnh tài xế chuẩn bị xe.

      Hai người cùng nhau xuống lầu rồi lên xe, tài xế dựa theo mệnh lệnh Ôn Tử Khiêm lái ra cửa.

      ghế sau Đường Mặc Trầm chỉ vặn lông mi, vẻ mặt trầm.

      cần đến Ôn Tử Khiêm, ngay cả tài xế cũng cảm nhận khí đúng, hơi thở dám thở mạnh.

      lát sau.

      Xe ở cửa khách sạn Kim Long dừng lại, đợi Ôn Tử Khiêm giúp mở cửa xe, Đường Mặc Trầm giận đùng đùng bước ra khỏi phía sau.

      Đường bộ trưởng?

      Người trong đại sảnh nhìn thấy , đều kinh ngạc quay lại, quản lý giật mình, mới nhận ra phát biểu tivi.

      Nhân vật lớn như vậy, thế nhưng lại hạ mình đến chỗ này của mình?

      Quản lý lòng tràn đầy kích động, vội vàng nhanh lại đây.

      “Bộ trưởng tiên sinh, ngài….”

      chuyện còn chưa xong, Ôn Tử Khiêm xông lại, đưa ta qua bên.

      Vị này bực bội, mà tên quản lý kia còn dám đến với , đây phải muốn chết sao?

      Mắt Đường Mặc Trầm nhìn thẳng xuyên qua đại sảnh, thẳng đến khi thang máy.

      Ôn Tử Khiêm hướng mọi người vẫy vẫy tay. ý bảo mọi người cần lại đây, nhanh chóng tăng tốc nhanh nhất xông lại, ở cửa thang máy chen vào.

      ….

      ….

      Lầu sáu.

      La Gia Tuệ chờ đợi nóng nảy, nghe được thanh thang máy, ta xoay mặt nhìn qua, liếc mắt liền thấy dáng người cao lớn ra cửa thang máy.

      “Đường bộ trưởng!” ta vui mừng trong bụng, cười nghênh lại đây, “Ngài….”

      Đường Mặc Trầm lạnh lùng đánh gãy ta, “Thế nào ở đâu!”

      Nhìn lên thấy tức giận, La Gia Tuệ cảm thấy vui mừng.

      “604, tôi tại liền…”

      Đường Mặc Trầm làm sao có tâm tình nghe ta chuyện, nâng tay đem người cản trở phía trước đẩy ra, nhanh về phía trước.

      La Gia Tuệ thế nào nhận trước nhận lần này xem như, liền lùi lại ba bước, cái ót đánh mạnh tường, đau ngất suýt ngất .

      Thầm nghĩ chút nữa xem kịch vui, ta bất chấp đau, vội vàng chạy đến phía sau Đường Mặc Trầm, miệng vừa lấy lòng vừa giả bộ người tốt.

      “Đường bộ trưởng, kỳ tôi cũng còn muốn quấy rầy ngài, sợ việc này nếu cho ông ngoại biết, ông chắc tức giận lắm, nghĩ tới nghĩ lui vẫn nên cho ngài tốt hơn. Lát nữa gặp Vân Khinh, ngài cũng ngàn vạn lần chớ tức giận, em ấy dù sao còn hiểu chuyện…”

      Đường Mặc Trầm căn bản cũng có nghe được ta cái gì, nhanh vào trước cửa phòng 604.

      Ngay cả cánh cửa cũng chưa động, nhấc chân chính là cước.

      cước xuống, cửa phòng nháy mắt biến hình, kêu ‘tách’ ra.

      Tiếp theo cái chớp mắt, Đường Mặc Trầm đến phòng khách.

      Phòng khách bên trong, ngồi ghế salon Bùi Vân Khinh nhảy dựng lên.

      Ánh mắt dừng lại đây, dừng ở phía sau Đường Mặc Trầm, đảo mắt thấy Ôn Tử Khiêm và La Gia Tuệ ở phía sau , trong mắt lóe lên ngạc nhiên.

      “Chú , như thế đến đây?”

      “Vân Khinh!” La Gia Tuệ lập tức nhảy ra, “Cho đến bây giờ em còn biết hối cải hay sao, còn hướng bộ trưởng nhận lỗi , chẳng lẽ em còn u mê như thế nào?”

      “Sai lầm?”

      Bùi Vân Khinh vẻ mặt vô tội, “Em làm cái gì, sao em nhận sai?”

      “Hừ!” La Gia Tuệ hừ lạnh, “Đừng tưởng rằng cho ta trốn sao, tôi tận mắt nhìn thấy hai người cùng nhau vào….”

      Tầm mắt của ta đảo qua giường lớn, rồi mãnh liệt xoay người đem cửa tủ quần áo phía sau đẩy ra.

      Trong tủ quần áo, đều trống rỗng, chỉ có hai bộ quần áo.

      La Gia Tuệ cả kinh, theo ánh mắt liền dừng ở trước cửa phòng tắm.

      “Tôi biết ta ở toilet, Ninh Trạch Thiên, còn lăn ra đây cho tôi?”
      garan2602, Chris, Tôm Thỏ2 others thích bài này.

    5. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 191: THẾ NÀO LẠI CÓ NGƯỜI XẤU XÍ Ở ĐÂY?
      Edit: Miêu - CQH​

      “Ninh Trạch Thiên?”

      Vẻ mặt Bùi Vân Khinh kinh ngạc, “Chị, chị cái gì nữa, Ninh Trạch Thiên nào?”

      Giả bộ cái gì?

      “Bùi Vân Khinh, đừng giả bộ với tôi, tôi tận mắt nhìn thấy cùng Ninh Trạch Thiên cùng nhau bước vào…. Ninh Trạch Thiên, cậu có phải người đàn ông, dám làm chuyện xấu mà dám đối diện, tôi phòng vệ sinh để bắt cậu ra ngoài?”

      tiếng ‘ken két’ vang lên, cửa phòng tắm chậm rãi mở ra.

      Mấy người đồng thời đưa mắt sang, dừng ở người từ toilet bước ra.

      Mái tóc đen được uốn gọn gàng được thả, mái tóc như vậy càng làm nổi bật khuôn mặt nhắn, trang điểm màu khói, lông mi dài giống như búp bê, cánh môi màu đỏ như lửa rát xinh đẹp.

      người là áo thu màu đen bó sát người, váy đen ngắn bao lấy dáng người thon thả, chân là đôi giày cao gót cao mười phân.

      Người này làm sao giống với người con trai Ninh Trạch Thiên chứ?

      Đứng trước mặt mọi người, ràng là trẻ tuổi nóng bỏng.

      …” La Gia Tuệ ngớ ra, “…. là ai?”
      bí mật Ninh Trạch Thiên là con chỉ có mình Bùi Vân Khinh biết.

      La Gia Tuệ đương nhiên nghĩ đến, người trước mắt này chính là Ninh Trạch Thiên.

      Ninh Trạch Thiên ôm lấy cánh tay, kinh thường đánh giá liếc mặt La Gia Tuệ cái, cố ý châm biến.

      “Vân Khinh, tại sao có người xấu xí như vậy ở đây?”

      câu liền chọc cho La Gia Tuệ tức giận đến khuôn mặt xanh mét.

      định phản bác, Bùi Vân Khinh cất bước đến trước mặt .

      “Chị, em biết thi lần này là em hơn chị, chị đừng vui nhưng mà… Chị cũng thể làm như vậy, ngay cả trước mặt chú mà gây rắc rối cho em chứ?”
      “Chị…”

      La Gia Tuệ vừa muốn mở miệng thấy Bùi Vân Khinh ôm cánh tay Đường Mặc Trầm.

      “Chú , thấy tận mắt, làm gì có Ninh Trạch Thiên, đây chính là người bạn mà em mới quen được. Em muốn, về sau có thể cùng xuất số trường hợp nên cố ý nhờ ấy dạy em cho trang điểm.”

      Lời cuối xong, có ý nức nở.

      “Chúng ta cái gì cũng chưa làm, cũng thể oan uống em!”

      Nhìn từ lúc ‘ bé kia’ bước từ phòng vệ sinh ra, Đường Mặc Trầm liền biết mình trách lầm Bùi Vân Khinh.

      Giờ phút này, trong lòng tức giận tiêu hết, nhìn vẻ mặt thu hút của , cảm thấy trừ xin lỗi chính là đau lòng.

      Đưa bàn tay qua, sờ lên khuôn mặt để an ủi, giọng người đàn ông mang theo nhàng.

      “Thực xin lỗi, chuyện này là tốt, là chú hiểu lầm em.”

      Đúng… Thực xin lỗi?

      Ôn Tử Khiêm chỉ nghe thiếu chút nữa rớt cằm xuống.

      Ngài ấy…. Ngài ấy…. Ngài ấy cũng biết xin lỗi sao?

      cần đến ta, ngay cả Bùi Vân Khinh cũng vô cùng hoảng sợ.

      Sống đến hai đời rồi, đây là lần đầu tiên nghe được xin lỗi.

      Mà lời xin lỗi này, cũng dám nhận!

      trách , em biết chú là sợ em gặp chuyện may, chú cũng là quan tâm em, muốn trách là trách….”

      Bùi Vân Khinh từ trong lòng ngẩng lên, nâng tay hướng La Gia Tuệ chỉ,

      “Trách chị ấy!”

      “Tôi…”

      La Gia Tuệ lúc này hôn mê rồi.

      ràng là chính mình thấy cùng Ninh Trạch Thiên bước vào, như thế nào lúc này biến thành ?

      La Gia Tuệ vẫn còn suy tư, Bùi Vân Khinh lòng đầy căm phẫn lại tiếp.

      “Chị bình thường ở trước mặt ông ngoại tốt về em em cũng bỏ qua. Nhưng lần này chị hơi quá đáng rồi, chị khi dễ em có gì, nhưng tại sao chị lại đùa giỡn với chú chứ?”

      câu thôi, nháy mắt đem mâu thuẫn thăng cấp thành xấu.

      Khi dễ Bùi Vân Khinh là chuyện, trêu chọc Đường bộ trưởng chính là chuyện khác rồi.
      sweet mandy, garan2602, Chris4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :