1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Hãy đợi đấy nhé các ! Vân khinh lên sàn đừng trách sao các bạn bị lu mờ :061::061:
      Mieu1810 thích bài này.

    2. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 174: TRONG CƠ THỂ KHÓ CHỊU MÔNG MUỘI.
      Edit: Miêu - CQH
      Người MC ở sân khấu, cười nhìn bốn phía xung quanh.

      “Vị hoa hồng đêm nay của chúng ta xem ra cạnh tranh quyết liệt, các vị tiên sinh lựa chọn cũng khó khan. tại, tôi mời ứng cử viên đầu tiên lên diễn thuyết… Mời tiểu thư Cố Tây Phán lên đài thuyết trình.”

      Mấy vị người nước ngoài kia, chỉ nhìn cái tên đầu tiên trong danh sách đều biết phải là lương thiện gì.

      Còn Chu Thiến và Đới Annie cũng là nhân vật ngoan tàn.

      là Cố đại tiểu thư, vốn là học phách, vị là đại sứ thân thiện và minh tinh điện ảnh, còn là người con trai của Diệp bộ trưởng, người nào cũng dễ bắt nạt, hơn nữa còn nhân vật thần bí là Bùi Vân Khinh.

      Xem ra, cạnh tranh của tiểu thư hoa hồng nhất định rất phấn khích.

      Ánh mặt mọi người tập trung ở sân khấu, lộ ra ánh mắt mong đợi.

      Cố Tây Phán xách làn váy lên, ưu nhã tiến lên sân khấu, hướng mọi người khom lưng chào mọi người cái.

      Khí chất dung mạo xuất chúng, lễ phục xinh đẹp, phong cách ưu nhã...

      hổ là thục nữ danh môn nổi tiếng toàn thành phố, vừa mở miệng chính là giọng London.

      Giống nhau những người thuyết trình chuyên nghiệp: nhịp điệu ôn định, ngắt câu ràng, dõng dạc.

      đến ý nghĩa về đứa trẻ khỏe mạnh, rồi đến những bệnh tật sợ cửa trẻ em, trong còn kèm theo số ngôn ngữ chuyên ngành.

      Hoa lệ mà người ta thể chạm đến.

      Nhưng mà…

      số người lại hiểu.

      Bởi vì rất chuyên nghiệp!

      Mà diễn thuyết như vậy làm cho người ta khó với đến được.

      Thuyết trình được phần ba mọi người còn cảm hứng nghe nữa rồi.

      Khi ta kết thúc mọi người có cảm giác thở hơi, đáp lại là tràng vỡ tay.

      này xem như là xong!

      … Rất nhàm chán!

      Nếu đứng nghe, mọi người có thể ngủ cũng được.

      Bùi Vân Khinh đứng ở dưới nhìn Cố Tây Phán diễn thuyết lại cố tình thân mật với Đường Mặc Trầm, thầm vài câu.

      Nhìn bộ dáng ghen tuông, lại mở miệng cười.

      “Dì Cố, dì diễn thuyết tốt!”

      Bên trong có mấy người biết , Bùi Vân Khinh chỉ coi Cố Tây Phán cố tình vì mà báo danh, đương nhiên bỏ qua ta.

      Cố Tây Phán cảm thấy ăn vị, chỉ có thể trụy trang đến trước mặt khiêm tốn.

      để mọi người chê cười rồi!”

      !” Vẻ mặt Bùi Vân Khinh ngây thơ, “Quả thực rất chuyên nghiệp, sợ mà với dì con đều hiểu!”

      Tỉ mỉ chuẩn bị thuyết trình, lại bị như vậy, “Nghe hiểu.”

      là khen nhưng là chê ta.

      Ngực Chu Thiến tê rần, thiếu chút nữa phát bệnh tim, nhưng thể phản bác được, chỉ có thể mỉm cười.

      “Lần này, tôi có thể là chuyên nghiệp, vậy tôi mong thu được kinh nghiệm.”

      Bùi Vân Khinh khẽ cười, “Trách được dì là học phách, con bội phục dì, lúc này tự điều chỉnh tinh thần của mình.”

      Tất cả mọi người đều tập trung gần sân khấu, lời của Bùi Vân Khinh cao, thấp, có thể làm cho mọi người xung quanh đều nghe được.

      hội trường đều là người biết điều, ai mà nghe ra được ý của .

      Sớm có mấy người nhịn được khẽ cười tiếng.

      Đám người sau đó, Phương Mê kinh hoảng, nhưng ánh mắt lên ánh cười.

      nhóc kia… có chút ý tứ!

      Bàn tay của Cố Tây Phán nháy mắt nắm chặt lại, móng tay cấm vào lòng bàn tay mới nhịn xuống ý định muốn tát khuôn mặt nhắn của Bùi Vân Khinh.

      mặt cố gắng duy trì nụ cười.

      “Tôi xin lỗi thể chuyện được, mong mọi người thông cảm.”

      Ôm cục tức giận cùng trái tim khó chịu, hướng mọi người gật đầu, ta bước nhanh vào toilet, vào cách phòng rồi đóng cửa lại.

      Thế này phóng thích ra tất cả bực dọc, cắn rang nghiến lợi đưa tay nện lên tường.

      Bùi Vân Khinh!

      Con nhóc chết tiệt kia!

      Mày chờ đó….
      garan2602, Tiểu Ly 1111, Tuanh837 others thích bài này.

    3. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 175: ÁNH MẮT CỦA NGƯỜI ĐÓ GIỐNG NHƯ CHÍNH MÌNH NỢ HAI TRIỆU?
      Edit: Miêu - CQH
      Tiếp theo đó là đến từ Châu Âu.

      Vị này hằng năm đều dốc sức cho nghiệp từ thiện, những loại chuyện như thế này rất thuần thục rồi, ngữ khí hài hước, thuyết trình khôi hài, nhưng cũng có điểm nhấn mạnh.

      ….

      Rốt cục cũng đến Đới Annie.

      Sớm lên sân khấu rồi, ta cũng muốn được xưng tên để bước lên thuyết trình.

      Chú ý đứng cách đó xa Bùi Vân Khinh, Đới Annie mắt hơi thay đổi, ánh mắt mang theo vài phần khinh thường, vài phần khiêu khích nhìn cái, lúc này mới lên sân khấu.

      Cảm giác được ánh mắt ta, Bùi Vân Khinh cảm thấy hơi ngạc nhiên.

      Ánh mắt của này, giống như chính mình nợ hai triệu vậy?

      Nhớ kiếp trước có xem qua tin tức liên quan đến Đới Annie gả cho con trai lớn nhất của Diệp gia là Diệp Thiên Chí, lúc ấy rất náo nhiệt.

      Hai người gặp cũng chưa từng thấu, vị này vì sao giống như hận như vậy?

      Chẳng lẽ cũng bởi vì ta là con dâu tương lai của Diệp gia?

      Lúc này, Ôn Tử Khiêm lại đây, đến tai của Đường Mặc Trầm giọng thầm vài câu.

      “Bộ trưởng, tôi điều tra ràng, là trợ lý Đới Annie làm.”

      Xảy ra chuyện nhe vậy. Đường Mặc Trầm đương nhiên muốn điều tra thêm là ai động tay chân.

      Nghe được cái tên Đới Annie, đôi mắt đen như mực của Đường Mặc Trầm nheo lại.

      “Làm sao vậy?” Bùi Vân Khinh giọng .

      Đường Mặc Trầm hất hất cằm,

      “Là ta.”
      “Chẳng lẽ… Là ý tứ của Diệp gia?”

      Bùi Vân Khinh có chút xác định được.
      “Diệp Thiên Sinh có ngốc nghếch như vậy, hẳn là chủ ý của ta.”

      Đường Mặc Trầm rất hiểu biết về Diệp Thiên Sinh, lão hồ ly kia cho dù nhắm vào cũng thầm làm chứ có trắng trợn như vậy.

      sân khấu, Đới Annie bắt đầu phần thuyết trình của mình.

      Đến cái dạ hội này, vì muốn được xã hội thượng lưu tán thưởng cùng với danh hiệu ngôi sao mà con đường phát triển dễ hơn, nên ta chuẩn bị kĩ càng.

      Bản thảo tìm người viết, vì để cho chính mình có được khẩu chuyển nghiệp, a còn cố ý mời thầy dạy sửa chữa cho chuyên nghiệp hơn, và đem bản thảo thuộc nằm lòng.

      Lúc nào tạm dừng, lúc nào đê mọi người vỗ tay, làm sao hai mắt đong đầy nước mắt, làm sao than thở khóc lóc… học đủ rồi.

      Chủ đề của ta liên quan đến giáo dục.

      Vừa lên liền trình bày.

      “Mỗi khi nghĩ đến còn nhiều đưa còn chưa đọc sách, tôi cả đêm liền ngủ được…”

      đến đây, tay đặt lồng ngực tỏ ra thương xót, trong mắt lên lệ ướt.

      hổ công là diễn viên chuyên nghiệp, nước mắt ràng ở mi nhưng làm cho nó rơi xuống, hoa lê đái vũ xinh đẹp động lòng người.

      Thuyết trình cuối cùng cũng hết ta nhàng nháy mắt làm cho hai dòng lệ chảy xuống, đọng lên hai má phúng phính, ánh mắt liền liếc đến chỗ những người đàn ông đứng.

      “Mong mọi người có thể ủng hộ tôi, để tôi có thể giúp đỡ những trẻ em đáng thương này!”

      Hai mắt lệ quyến rũ, yếu thế cầu thương.

      Làm cho những người đàn ông đứng đây làm cho thương tiếc, sinh ra vài phân thương tiếc, muốn đem ta che chở trong ngực an ủi, hận thể tại bỏ hao hồng cho ta.

      Các khác nhìn ánh mắt mọi người đàn ông, phần lớn đều lộ vẻ khinh thường.

      Diễn thuyết diễn thuyết , khoe khoang cái gì?

      Cảm giác được tiếng vỗ tay nhiệt liệt, làm cho Đới Annie cảm thấy đắc ý.

      Nâng tay lau nước mắt, ta nâng tay chào.

      “Cảm ơn, cảm ơn… Cảm ơn mọi người!”

      Tư thái kia giống với diễn thiết mà giống như phát biểu trúng giải.

      Dưới sân khấu, bộ trưởng kinh tế Diệp Thiên Sinh mới đến cùng với con trai Diệp Thiên Chí.

      Nhìn là Đới Annie đứng Diệp Thiên Sinh chủ động vỗ tay vì ta.

      Đới Annie hướng ông ta cười, xuống nghênh đón.
      garan2602, Tiểu Ly 1111, Tuanh838 others thích bài này.

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 176: AI LÀM CHUYỆN CƯỜI?
      Edit: Miêu - CQH​

      Ba người cùng nhau đến chỗ vợ chồng tổng thống, chuyện dts hướng hai người cười áy náy.

      “Mới từ phía nam về, đến chậm chút, cầu mong tổng thống cùng phu nhân thứ lỗi.”

      Lam Nhược cười khoan dung, “Diệp bộ trưởng vì quốc gia bận rộn mà còn đến đây nữa tham gia nữa, nhưng ra tôi có chút băn khoăn.”

      “Dạ tiệc mà phu nhân tổ chức đương nhiên chúng tôi thể vắng mặt được, nên vừa xuống máy bay liền chạy đến.” Diệp Thiên Chí cười nhìn Đới Annie, “Annie em làm xấu mặt mọi người chứ?”

      “Làm sao có thể?” Lam Nhược cười khen ngợi, “Đới tiểu thư thuyết trình vô cùng phấn khích.”

      Đới Annie càng thêm đắc ý, “Cám ơn tổng thông phu nhân khen, tôi cũng lần đầu đứng trước mọi người thuyết trình, tôi rất lo lắng. Chỉ là nghĩ đến những em bé đáng thương, ai quan tâm đến.”

      Dts hài lòng với biểu của ta, “Thắng thua quan trọng quan trọng là vì mấy đứa mà làm chút chuyện . Các người là người trẻ tuổi, hãy học phu nhân thêm nhiều nữa.”

      câu ‘người trẻ tuổi’ cũng đem Bùi Vân Khinh đến.

      “Chú Diệp đúng.” Bùi Vân Khinh cười tiếp lời, “Lại tiếp, tôi nghe vừa nãy thuyết trình có đôi chỗ hiểu, có thể hướng đến tiểu thư Đới thỉnh giáo chút được ?”

      Đới Annie cười rất thân thiết, “Tiểu thư Vân Khinh khách khí, ‘thỉnh giáo’ tôi dám, nhưng có thể tùy tiện hỏi .”

      “Nghe Đới Annie thuyết giải, giống như trích dẫn câu danh ngôn nào đó?”

      “Đúng vậy, là tôi trích dẫn của danh ngôn Fourain Khắc Lâm, người thanh niên giáo dục là nền tảng của quốc gia.”

      “Câu có ý nghĩa, lại tiếp, vị Fourain Khắc Lâm cũng là học giả về giáo dục sao?”

      “À…”

      Bản thảo là người khác viết Đới Annie làm gì biết Fourain Khắc Lâm là ai đâu?

      Thấy ta cố gắng trả lời, Bùi Vân Khinh liền ‘tốt bụng nhắc nhở’, “Tôi nhớ là nước M có vị tổng thống là Fourain Khắc Lâm…”

      Đới Annie biết đây là Bùi Vân Khinh cài mình vào bẫy, lập tức tiếp, “Fourain Khắc Lâm, đó là những lời của vị tổng thống này!”

      Bốn phía, mọi người biểu rất vi diệu, thậm chí còn cười khẽ tiếng.

      Chỉ e ngại mặt mũi Diệp gia, nên mọi người có chút kiềm chế lại.

      này đúng là phối hợp, chỉ tùy tiện đào hố nhảy xuống rồi.

      Bùi Vân Khinh cảm thấy cười thầm, mặt lộ ra biểu tình như suy nghĩ, “Tôi cảm thấy giống như đúng?”

      đợi Đới Annie , cách đó xa vang lên tiếng trẻ con.

      “Em biết!” bé người lai theo gia đình mình dạ tiệc giải thích, “Là thầy giáo vừa với chúng em hôm nay, đó là những là của Fourain Khắc Lâm là vị giáo sư vật lý, tên đầy đủ là Vốn kiệt minh phúc lan Khắc Lâm, ông ấy là người phát minh ra cột thu sét, phải là tổng thống gì cả!”

      Đới Annie lập tức cười, đứng lại chỗ nhưng chỉ hận thể tìm cái lỗ nào chui vào.

      đứa tuổi biết, mà ta thế nhưng lại biết gì cả, hay là đứng trước mặt tổng thống cùng phu nhân làn này là quăng mặt mũi hết rồi.

      Bùi Vân Khinh cười nhìn về phía đứa bé, “Bạn , cám ơn em nha!”

      Lời xuất phát từ miệng của đưa có thế sánh bằng biểu tình lúc này của Bùi Vân Khinh.

      nhóc căn bản biết gì cả, câu của chính mình đem Đới Annie đưa vào hoàn cảnh nào rồi, chỉ là hướng cười.

      cần cảm ơn ạ!”

      Bùi Vân Khinh thu hồi tầm mắt, hài lòng nhìn mặt Đới Annie xanh đỏ trận.
      P/S: hôm nay sinh nhật mình nên mình tặng quà cho mọi người nha
      levuong, garan2602, Ke Vo Hinh7 others thích bài này.

    5. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 177: BÙI VÂN KHINH KỂ CHUYỆN VỚI TRẺ CON
      Edit: Miêu - CQH
      Chống lại tầm mắt Bùi Vân Khinh, Đới Annie cong mày, đột nhiên ý thức được chính mình nhảy vào hồ mà đối phương đào cho mình.

      !”

      Bùi Vân Khinh chỉ là cong môi cười yếu ớt.
      Lúc này, sân khấu người kế tiếp vừa vặn diễn thuyết xong, mọi người liên vỗ tay.

      Người MC lên sân khấu, mỉm cười chờ đợi tiếng vỗ tay bình ổn lại.

      “Sáu vị ứng cử viên cho tiểu thư hoa hồng đêm nay hoàn thành xuất sắc, tại để tôi mời lên vị ứng cử viên cuối cùng lên… Tiểu thư Bùi Vân Khinh!”

      cần áp lực.”

      Bàn tay Đường Mặc Trầm vỗ nhàng lên tay , lúc này mới buông ra.

      “Vân Khinh, cố lên!”

      Lam Nhược đứng bên cũng cổ vũ.

      Quay về phía đối phương cười, Bùi Vân Khinh buông cánh tay Đường Mặc Trầm ra, tay nhắc làn vấy của mình rồi chậm chạp lên sân khấu.

      Trong đại sảnh, nháy mắt an tĩnh lại.

      Tất cả mọi người muốn nhìn chút, vị bạn mà bộ trưởng Đường Mặc Trầm mang đến diễn thuyết nội dung cùng phương thức như thế nào.

      Tât cả mọi người xong, nhiều lắm đứng trước sân khấu. các mặt từ thiện của trẻ em được các người ứng viên trước hết rồi, gần như còn chủ đề nào cả.

      Đường Mặc Trầm đứng ở dưới, mặt cử động cảm thấy cũng có chút lo lắng đôi chút.

      hề chuẩn bị bất cứ thứ gì, cũng có chút kinh nghiệm thuyết trình trước đám đông, làm sao Bùi Vân Khinh có thể thuận lợi hoàn thành diễn thuyết này?
      “Mọi người buổi tối tốt lành! , tôi tại đứng ở chỗ này đúng là có chút lo lắng. Tôi hoàn toàn nghĩ đến có người đề cử tôi, và trước đây cũng có chuẩn bị chút nào, nếu mọi người chê phiền, bằng…. Tôi liền kể cho mọi người, chuyện xưa của sư phụ tôi!”

      Mở đầu như vậy, quá mức bình tĩnh.
      Cố Tây Phán bĩu môi, Đới Annie cũng khinh thường chau mày.

      sân khấu Bùi Vân Khinh, nóng lạnh chậm rãi bắt đầu thuyết trình.
      “Ở phía đông nước SD có thị trấn của Khổ, có bé trai bảy tuổi tên là Ba Đặc. Em ấy có người chị mười ba tuổi, còn em ba tuổi tên Jenny, mà em còn nên tất cả mọi người rất thương em .

      Nhà Ba Đặc có ba mẫu đất, mẫu trồng bông, hai mẫu trồng chuối.

      Mỗi buổi sáng, Ba Đặc cùng cha mẹ, chị cùng ra ngoài đồng, lưng cõng em , mà miệng bé luôn cười.

      Chị ơi, hát ?

      Và người chị đó hát bài ca đồng giao mà mẹ mình dạy cho.”

      thanh của cũng cao quá cũng trầm quá, giống như mọi người cùng nhau quanh quần bên lò lửa, cùng bạn bè với nhau câu chuyện xưa.

      cố tình kể bằng giọng điệu như vậy, lại càng thêm động lòng mọi người. Mọi người nghe nhiều thuyết trình trước, nhưng lại dùng giọng điệu như vậy để thu hút lắng nghe và chăm chú của mọi người xung quanh.

      Bùi Vân Khinh mỉm cười, nhàng ca lên khúc đồng giao nước ngoài.

      Trước mắt giống như tái lại cảnh tưởng ba chị em chuyện với nhau, cùng nhau ở trong vườn chuối.

      mặt mọi người ra nụ cười.

      Sau đó, tiếp tục .

      “Tháng mười hai ngày chín, là ngày lễ hội truyền thống.

      Ngày đó, cả nhà cùng nhau ăn cơm với nhau, bọn được những quà tặng, lễ vật mà mình mong muốn.

      Cha mẹ lên trấn bán ít chuối để đổi lại ít đồ ăn ngon cho cả nhà, mua ít đồ mới và mua búp bê cho em .

      Sáng sớm, ba chị em cùng cha mẹ thu hoạch chuối, năm ấy đặc biệt thu hoạch tốt, tất cả mọi người cho rằng chuối bán giá tốt chút.

      Vì để giúp đỡ, chị hai La Toa cùng cha mẹ vào thị trấn.



      La Trân trông ngóng búp bê của mình, mà muốn ngủ trưa.

      trai Ba Đặc thương em nên cõng em mình lên thị trấn.

      Hai em chờ, rồi chờ đợi nhưng cuối cùng lại thấy cha mẹ cùng chị mình đâu.

      …..

      Mãi cho đến trời sắp sáng.

      Xa xa đường lớn, rốt cục cũng xuất hai ngọn đèn.
      Last edited: 24/10/19
      levuong, garan2602, Ke Vo Hinh8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :