1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Học bá chân chính k khoe mẽ như mụ Thư Dao này đâu, trời ơi lòng đố kị đáng sợ

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Chết mài nhé bạch liên hoa. Hô hố

    3. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      truyện hay quá, hóng chương mới

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 17: ĐẠI CÁT ĐẠI LỢI, HÔM NAY ĐƯỢC ĂN GÀ.

      Nếu làm gì sai mà chỉ cần xin lỗi à đủ cần cảnh sát làm cái gì? – Bùi Vân Khinh.

      ….

      ….

      Đứng bục giảng, thanh cao nhưng vẻ mặt bình tĩnh với chữ viết chắc chắn và đôi mắt vô cùng tự tin.

      Thu Thư Dao nhìn vào mắt Bùi Vân Khinh, khiếp đảm nuốt từng ngụm nước bọt.

      Thu Thư Dao cũng thừa nhận Bùi Vân Khinh có năng lực như thế, nhưng lấy học vấn cùng tương lai của mình làm tiền đặt cược ta lại hạ được quyết tâm.

      Dù sao, ai biết được chữ ngờ chứ!

      “Như thế nào?” Bùi Vân Khinh nhếch môi lên “Sợ rồi à?”

      Đối mặt với kẻ địch, thể nhường nhịn, người can đảm thắng.

      sớm biết Thu Thư Dao có can đảm này.

      Bốn phía đều là bạn học với vẻ mặt hưng phấn.

      Dù sao bọn họ xem náo nhiệt cũng sợ lớn chuyện hay mất mát gì thậm chí có người chủ động giật giây nữa.

      “Thư Dao, sợ ta làm gì, tôi tin, ta có thể đáp đúng tất cả các câu hỏi?”

      “Đúng vậy, đánh cuộc với ta !”



      “Các em im lặng.” Chu Đình An bước đến bục giảng “Nếu chuyện này là hiểu lầm, trò Thu Thư Dao, sao lời xin lỗi với bạn học Bùi ?”

      Biết đây là Chu Đình An cho mình bậc thang để bước xuống, Thu Thư Dao cảm kích nhìn Chu Đình An, bước đến trước mặt Bùi Vân Khinh.

      “Bùi Vân Khinh…”

      “Dừng.” Bùi Vân Khinh đưa tay lên “Tôi nhận lời xin lỗi.”

      Thu Thư Dao nhíu mày “Cậu có ý gì?”

      “Cậu chấp nhận thua cuộc.” Bùi Vân Khinh thuận tay cầm lấy quyển giải phẫu bài giáo viên học xé trang tiếp theo vỗ vào ngực Thu Thư Dao“Nếu ăn quyển sách quá khó cho cậu, tôi nể mặt giáo sư Chu nên hào phóng chút, cậu chỉ cần ăn trang này là được.”

      Ánh mắt mọi người đồng loạt dừng hình ảnh ngực Thu Thư Dao, liền thấy màu sắc và hình ảnh rực rỡ minh họa của hệ thống sinh sản nam giới.

      “Oa nga… May mắn, may mắn rồi, hôm nay được ăn ‘gà’.”

      biết ai ở phía sau phúc hậu câu.

      Nháy mắt cả lớp cười vang.

      Mấy nam sinh khách khí huýt sáo.

      Thu Thư Dao cảm thấy chuyện ổn, vội cầm lấy vật kia lên nhìn qua, gương mặt xinh đẹp lập tức biến sắc.

      “Bùi Vân Khinh, quá đáng lắm!”

      Đem vật trong tay vứt xuống mặt đất, Thu Thư Dao đưa tay lau nước mắt chạy ra khỏi phòng học.

      “Xin lỗi làm chậm trễ thời gian của mọi người.”

      Bùi Vân Khinh lấy điện thoại trong hộp đựng, hướng mọi người cười cười rồi xoay người ra khỏi phòng.

      thẳng xuống cầu thang, tùy tiện mở di động lên.

      Đinh, đinh, đinh….

      Trong nháy mắt vài biểu tượng gửi từ Ninh Trạch Thiên.

      Ninh Trạch Thiên là cháu trai của Ninh gia, lớn hơn hai tuổi, là phú tam đại chỉ biết ăn chơi, vốn thi đại học nhưng trong nhà tài trợ thư viện của trường nên được nhận.

      Bởi vì “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã” mà hai người thường xuyên cùng nhau chơi đùa.

      biết như thế nào mà Đường Mặc Trầm biết được, còn cố ý bảo thư kí Ôn nhắc nhở được lui tới với Ninh Trạch Thiên.

      Bùi Vân Khinh vẫn cố ý nghe lời, vẫn chơi thân với Ninh Trạch Thiên.

      Tuy bên ngoài hai người là người của nhau nhưng thực tế là ngụy trang – Ninh Trạch Thiên thích người cùng giới, ra hai người chỉ là chị em tốt.

      Hôm qua đến quán ăn đêm mừng sinh nhật cũng chính là do Ninh Trạch Thiên bỏ tiền.

      Nội dung chuyện của hai người thực chất đều hỏi “Thế nào”, “Ở đâu” ……

      Bùi Vân Khinh lười nhắn tin, trực tiếp gọi điện cho .

      Điện thoại vừa gọi nghe được thanh vội vàng của Ninh Trạch Thiên vang lên.

      “Vân Khinh, cậu ở đâu?”

      “Trường học.”
      Ameri, linhdiep17, Tiểu Ly 111123 others thích bài này.

    5. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 18: “CHỊ HIỂU CHUYỆN” TRÀ XANH BIỂU

      “Vậy là tốt rồi, ngày hôm qua cậu làm mình sợ muốn chết, mình còn tưởng cậu còn ở trong sở cảnh sát chứ.”

      Đêm qua, tất cả bọn họ đều bị mang , Ninh Trạch Thiên đương nhiên cũng ngoại lệ.

      “Cậu sao chứ?”

      có việc gì là có việc gì mà, nhưng ba mình hạ thông điệp cuối cùng cho mình, nếu mình còn chơi chung với cậu lần nữa tịch thu hết tất cả tiền của mình.”

      Nghe đúng, Bùi Vân Khinh nhíu mày “Thuốc phiện rốt cuộc là của ai mang theo?”

      “Vân Khinh, phải cậu nghi ngờ mình đấy chứ?” trong giọng của Ninh Trạch Thiên mang theo kinh ngạc “Bọn họ lục soát lấy ra trong túi của cậu. Mình nghe cha mình , sau khi ông ngoại cậu biết được thiếu chút nữa lên cơn đau tim, còn muốn đuổi cậu ra khỏi La gia nữa…. Cậu sao rồi Vân Khinh…. Alo…. Vân Khinh….”

      Bùi Vân Khinh cau mày lên tiếng.

      Bùi Vân Khinh vốn nghĩ rằng thuốc phiện là Ninh Trạch Thiên hoặc bạn mang đến rồi liên lụy đến , làm chịu tiếng xấu của người khác.

      Nhưng nghĩ đến tìm ra được trong túi của .

      Trách được cảm thấy tình huống phù hợp, quả nhiên còn chuyện đằng sau nó.

      Có lẽ, có người thừa dịp chú ý đến liền đem thuốc bỏ vào túi của .

      Ngày hôm qua là cuối tuần Bùi Vân Khinh ở trường học, có cơ hội đụng vào túi nhất định là người trong nhà.

      vừa mắt với có mợ cả, hoặc mợ hai luôn tươi cười hoặc là ….

      nhớ ra rồi, hôm qua rời giường trễ, xuống lầu ăn xong bữa tối, lúc lên lầu thấy chị họ La Gia Tuệ ở trong phòng , hỏi đối phương làm gì ở đó ta tìm mèo.

      Thời điểm Ninh Trạch Thiên đến nhà đón La Gia Tuệ cũng ở đấy, lúc ấy Ninh Trạch Thiên rủ ta có muốn hay , ta còn giả mù sau mưa rồi tỏ vẻ mình muốn ở nhà ôn tập để chuẩn bị cho kỳ thi.

      Bùi Vân Khinh cười lạnh tiếng rồi cầm điện thoại xoay người lên lầu.

      lầu 4, dáng vẻ ngoan hiền, ăn mặc trang nhã với mái tóc dài phất phới, đấy là chị họ La gia Tuệ cùng học chung khoa y với Bùi Vân Khinh, cùng mấy vị bạn học xuống đây còn bàn tán về bài làm vừa rồi.

      Bùi Vân Khinh bước đến vài bước, nở nụ cười với ta.

      “Chị họ.”

      La Gia Tuệ nhìn trong mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc.

      “Sao em ở đây?”

      Lẽ ra ta phải ở trong sở cảnh sát chứ?

      “Hôm nay là thi cuối kì, em ở nơi này ở đâu?” Bùi Vân Khinh cười hỏi.

      La Gia Tuệ cười cười, nhanh chóng che dấu xấu hổ trong mắt “Chị còn tưởng em đến thi chứ.”

      Bùi Vân Khinh nheo mắt.

      Quả nhiên lợi hại, đem thuốc phiện trong túi rồi gọi điện tố cáo, sau đó hãm hại là hít thuốc phiện để cho ông ngoại thương nữa, thứ hai còn có thể ngăn cản đến thi.

      Nếu đến thi ở học kì này nữa bị đình chỉ học, nếu học kì này bị đình chỉ nữa bị đuổi học.

      ‘Chị họ tốt’ này của là học bá chỉ học tập lợi hại, mà hãm hại người khác cũng độc ác !

      “Vân Khinh” La Gia Tuệ nhíu mày thở dài, mặt lộ ra bộ dáng chị họ tốt “Đêm qua em làm ông ngoại rất giận, chờ thi xong về nhà xin lỗi ông ngoại, biết ?”

      Bùi Vân Khinh cười còn nhu thuận hơn ta.

      “Vâng, em nghe lời chị dạy.”

      La Gia Tuệ xoay người xuống lầu, đến góc cầu thang, xoay mặt lại nhìn Bùi Vân Khinh, giơ tay chào tạm biệt , nhưng trong ánh mắt lên vẻ mặt lạnh lùng.

      Đêm qua, lúc ông cụ La nghe được tin tức này giận đến mức suýt chút nữa bệnh tim tái phát và lúc ấy cũng ra lệnh là cho phép ai đứng ra bảo lãnh cho Bùi Vân Khinh, rằng để cho ở trong cục cảnh sát tự kiểm điểm lại bản thân mình cho tốt, nhưng sao con nhóc này lại có thể ra ngoài thi được chứ?
      Ameri, linhdiep17, Tiểu Ly 111122 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :